Home Blog Page 4

Cuộc sống xa hoa, thú chơi dị thường của ông tr//ùm Vi ‘ngộ’ kh/ét tiếng xứ Thanh, bảo sao triều đình gọi là ‘đi’ ngay

Vi “ngộ” – trùm giang hồ cộm cán xứ Thanh có cuộc sống xa hoa, sở hữu nhiều nhà đất và trang trại rộng 34 hecta và có những thú chơi dị thường.

Sáng 29/6, hàng trăm cán bộ, chiến sĩ Công an thuộc nhiều lực lượng thực hiện khám xét quy mô lớn, kéo dài gần 4 tiếng tại ba địa điểm là nhà riêng và nơi làm việc của Nguyễn Văn Vi (44 tuổi, biệt danh Vi “ngộ”) ở các tuyến phố Đào Duy Từ, Lê Hữu Lập và Âu Cơ (TP Thanh Hóa, tỉnh Thanh Hoá).
Công an thực hiện khám xét và thu giữ nhiều tài liệu, két sắt trong ngôi nhà của Vi "ngộ" ở đường Đào Duy Từ (TP Thanh Hoá).

Công an thực hiện khám xét và thu giữ nhiều tài liệu, két sắt trong ngôi nhà của Vi “ngộ” ở đường Đào Duy Từ (TP Thanh Hoá).

Sự kiện này nhanh chóng thu hút sự chú ý của dư luận khi Vi “Ngộ” là cái tên nổi tiếng bậc nhất trong giới giang hồ xứ Thanh. Một ông trùm được biết đến không chỉ bởi quá khứ “giang hồ máu mặt” mà còn bởi cuộc sống sang chảnh, xa hoa.

Cái tên Vi “ngộ”, nổi danh từ nhiều năm trước trong các hoạt động tổ chức đánh bạc, bảo kê và có liên quan đến nhiều vụ án ngầm tại Thanh Hoá. Tháng 1/2007, Vi từng bị cơ quan chức năng bắt giữ khi điều hành một sới bạc lớn tại xã Hà Long (huyện Hà Trung, tỉnh Thanh Hoá).
Vi "ngộ" thường xuất hiện với vẻ ngoài lịch thiệp, mặc đồ hiệu, đi du lịch khắp nơi.

Vi “ngộ” thường xuất hiện với vẻ ngoài lịch thiệp, mặc đồ hiệu, đi du lịch khắp nơi.

Dù sau sự kiện này, cái tên Vi “ngộ” lặng tiếng một thời gian nhưng thực tế ông trùm này vẫn âm thầm mở rộng ảnh hưởng và khối tài sản của mình, sống trong sự giàu sang khiến người ngoài không khỏi choáng ngợp.

Khác với hình ảnh của một tay giang hồ cộm cán, Vi “ngộ” xuất hiện trước công chúng với vẻ ngoài lịch thiệp, thường xuyên mặc đồ hiệu, sở hữu nhiều xe sang, du lịch khắp nơi và đặc biệt nổi bật với một khối bất động sản đồ sộ.
Đồng hồ mà Vi "ngộ" đeo cũng là loại rất đắt tiền.

Đồng hồ mà Vi “ngộ” đeo cũng là loại rất đắt tiền.

Trong số đó, trang trại rộng 34ha tại Vân Du (huyện Thạch Thành, tỉnh Thanh Hoá) gắn chặt với sự nổi tiếng của gã trùm giang hồ xứ Thanh.

Theo tìm hiểu, khu đất này được Vi “ngộ” thuê từ địa phương để đầu tư vào trồng cây ăn quả và mô hình trang trại tổng hợp. Mỗi năm, trang trại này đem về nguồn lợi lên đến hàng tỷ đồng nhờ hoạt động nông nghiệp, nhưng chính cách bài trí và quy mô xây dựng mới là điểm khiến người ta kinh ngạc.
Khu trang trại rộng 34 hecta của Vi "ngộ" ở huyện Thạch Thành (Thanh Hoá).

Khu trang trại rộng 34 hecta của Vi “ngộ” ở huyện Thạch Thành (Thanh Hoá).

Trang trại 34 hecta của Vi “ngộ” được thiết kế rất đẹp mắt, với các căn nhà làm bằng gỗ quý, tiểu cảnh sân vườn, hồ cá koi được chăm sóc tỉ mỉ.

Đặc biệt, Vy thể hiện sự chịu chơi khi nuôi hàng loạt con vật kỳ lạ và quý hiếm như ngựa từ Tây Bắc và lạc đà nhập khẩu từ nước ngoài. Không ít “giang hồ mạng”, bạn bè “giới anh chị” từng về đây thăm thú và không ngớt lời ca ngợi sự chịu chi, chịu chơi của ông trùm đất Thanh Hóa.
Vi "ngộ" còn sở hữu thú chơi dị khi thích sưu tập và nuôi ngựa ở Tây Bắc và lạc đà nhập khẩu từ nước ngoài.

Vi “ngộ” còn sở hữu thú chơi dị khi thích sưu tập và nuôi ngựa ở Tây Bắc và lạc đà nhập khẩu từ nước ngoài.

Vy không chỉ dừng lại ở nông trại, mà còn sở hữu nhiều bất động sản giá trị cao tại các khu vực khác trong tỉnh. Trên mạng xã hội, hình ảnh về những chuyến du lịch nước ngoài sang chảnh, những bộ đồ hàng hiệu xa xỉ mà Vy “ngộ” sử dụng khiến nhiều người ngỡ ngàng.

Hôm nay ngày 30/6 sẽ là ngày cực kì quan trọng, cả dân tộc sẽ chứng kiến thời khắc lịch sử…

Từ sáng sớm 30/6, đại biểu 3 địa phương TPHCM, Bà Rịa – Vũng Tàu, Bình Dương đã đến Học viện Cán bộ TPHCM để chuẩn bị cho Lễ công bố các nghị quyết, quyết định của Trung ương và địa phương về sáp nhập đơn vị hành chính cấp tỉnh, cấp xã, kết thúc hoạt động đơn vị hành chính cấp huyện, thành lập tổ chức Đảng, chỉ định cấp ủy, HĐND, UBND, Ủy ban MTTQ Việt Nam TPHCM, xã, phường, đặc khu.

Công bố Nghị quyết sáp nhập đơn vị hành chính và chỉ định nhân sự sáng 30 / 6 - Ảnh 1.

Lãnh đạo TPHCM đến dự buổi lễ. Ảnh: Ngô Tùng

Công bố Nghị quyết sáp nhập đơn vị hành chính và chỉ định nhân sự sáng 30 / 6 - Ảnh 2.

Công bố nhân sự lãnh đạo các tỉnh, thành mới sau sáp nhập

Công bố Nghị quyết sáp nhập đơn vị hành chính và chỉ định nhân sự sáng 30 / 6 - Ảnh 3.

TTXVN

Công bố Nghị quyết của Quốc hội về sáp nhập tỉnh, thành phố

Công bố Nghị quyết sáp nhập đơn vị hành chính và chỉ định nhân sự sáng 30 / 6 - Ảnh 4.

Hôm nay sẽ công bố các nghị quyết, quyết định về sáp nhập và chỉ định nhân sự cấp tỉnh, xã

Theo ghi nhận của phóng viên, vào thời điểm trước và trong ngày 29/6, các địa phương đã có sự chuẩn bị chu đáo, sẵn sàng cho sự kiện trọng đại mang tính lịch sử diễn ra vào hôm nay.

Trao đổi với Tiền Phong, đại biểu Quốc hội Bùi Hoài Sơn nhìn nhận, thời khắc đánh dấu một cột mốc lịch sử trọng đại trong tiến trình cải cách tổ chức bộ máy nhà nước.

“Đây không chỉ là cải cách về mặt tổ chức mà là sự khởi đầu cho một kỷ nguyên hành chính kiến tạo, tận tâm vì dân, mỗi quyết định đều đến gần hơn với cuộc sống, mỗi chính sách đều mang theo nhịp đập của thực tiễn”, đại biểu Quốc hội Bùi Hoài Sơn cho hay.

Trước đó, vào sáng 12/6, tại Kỳ họp thứ 9, Quốc hội khóa XV đã biểu quyết thông qua Nghị quyết về việc sắp xếp đơn vị hành chính cấp tỉnh năm 2025.

Kể từ ngày nghị quyết có hiệu lực (ngày 12/6), cả nước có 34 đơn vị hành chính cấp tỉnh , gồm 28 tỉnh và 6 thành phố. Trong đó có 19 tỉnh và 4 thành phố hình thành sau sắp xếp và 11 tỉnh, thành phố không thực hiện sắp xếp.

Nghị quyết cũng quyết nghị, các cơ quan theo thẩm quyền khẩn trương thực hiện các công việc chuẩn bị cần thiết, bảo đảm để chính quyền địa phương ở các tỉnh, thành phố hình thành sau sắp xếp, chính thức hoạt động từ ngày 1/7/2025.

Vào ngày 5/6, Ủy ban Thường vụ Quốc hội cũng đã thông qua phương án sáp nhập đơn vị hành chính cấp xã trên cả nước. Theo đó cả nước đã giảm từ 10.035 xuống còn 3.321 đơn vị cấp xã.

Theo Bộ trưởng Nội vụ Phạm Thị Thanh Trà, việc sắp xếp, kiện toàn các cơ quan, tổ chức, đơn vị sau khi sắp xếp bảo đảm nguyên tắc thống nhất và gắn với việc sắp xếp tổ chức Đảng, Mặt trận Tổ quốc và tổ chức chính trị – xã hội cùng cấp.

Ngày mai, Agribank, Vietcombank, BIDV, Techcombank,… sẽ dừng giao dịch chuyển tiền, thanh toán với trường hợp sau

Kể từ ngày mai, 1/7/2025, trong trường hợp khách hàng là tổ chức cá nhân có tài khoản ngân hàng tại Agribank, Vietcombank, Vietinbank, BIDV, MB, Techcombank chưa cập nhật thông tin sinh trắc học sẽ bị dừng giao dịch chuyển tiền, rút tiền,…

Theo báo Người đưa tin ngày 30/6 có bài Ngày mai, Agribank, Vietcombank, Vietinbank, BIDV, MB, Techcombank,… sẽ dừng giao dịch chuyển tiền, thanh toán với trường hợp sau. Nội dung như sau:

Theo quy định tại Thông tư 17/2024/TT-NHNN của Ngân hàng Nhà nước, từ ngày 01/07/2025, khách hàng tổ chức/doanh nghiệp không thể thực hiện các giao dịch rút tiền, thanh toán bằng phương tiện điện tử trên tài khoản thanh toán nếu Người đại diện hợp pháp chưa hoàn thành việc đối chiếu khớp đúng giấy tờ tùy thân và thông tin sinh trắc học.

Thực hiện theo quy định của Ngân hàng Nhà nước, thời gian vừa qua, hàng loạt các ngân hàng như Agribank, Vietcombank, BIDV, VietinBank, Techcombank, Sacombank, MB, HDBank, NCB, PVCombank, PGBank, SHB… cũng đã phát đi thông báo khuyến nghị các khách hàng tổ chức cập nhật sinh trắc học trước ngày 1/7/2025 để tránh bị gián đoạn giao dịch.

Cụ thể, theo thông báo từ ngân hàng Agribank, từ ngày mai, 01/07/2025, nhà băng này sẽ tạm dừng thực hiện rút tiền, giao dịch thanh toán bằng phương tiện điện tử trên tài khoản thanh toán đối với khách hàng tổ chức/doanh nghiệp nếu người đại diện hợp pháp chưa hoàn thành việc đối chiếu khớp đúng giấy tờ tùy thân và thông tin sinh trắc học.

Agribank thông báo khách hàng tổ chức/doanh nghiệp thực hiện cập nhật thông tin sinh trắc học và giấy tờ tùy thân trước 01/7/2025. Để tránh việc giao dịch bị gián đoạn, Agribank đề nghị người đại diện hợp pháp của tổ chức/doanh nghiệp thực hiện cập nhật, đối chiếu khớp đúng giấy tờ tùy thân và thông tin sinh trắc học của người đại diện hợp pháp theo các cách sau: Chủ động tới các chi nhánh của ngân hàng hoặc cập nhật thông tin sinh trắc học và CCCD gắn Chip trên ứng dụng ngân hàng,…

Ngân hàng Vietcombank cũng phát đi thông báo đến khách hàng tổ chức về việc cập nhật thông tin sinh trắc học. Theo đó, từ ngày mai, các khách hàng tổ chức chỉ được phép thực hiện giao dịch rút tiền và thanh toán qua phương tiện điện tử trên tài khoản thanh toán sau khi hoàn tất việc cập nhật thông tin sinh trắc học của người đại diện hợp pháp.

Để tránh bị gián đoạn trong việc sử dụng tài khoản thanh toán bằng phương tiện điện tử (VCB DigiBiz, VCB Cash Up, VCB iB@nking hoặc các kênh khác do Vietcombank cung cấp trong từng thời kỳ), ngân hàng khuyến nghị khách hàng tổ chức khẩn trương hoàn thành việc cập nhật thông tin sinh trắc học của người đại diện hợp pháp trước thời hạn 1/7/2025.

Như vậy, sau thời gian trên, nếu khách hàng tổ chức chưa cập nhật, ngân hàng sẽ tạm dừng giao dịch chuyển tiền, rút tiền trên dịch vụ ngân hàng.

BIDV cũng lưu ý, không chỉ doanh nghiệp lớn, kể từ ngày 01/07/2025, khách hàng là Hộ kinh doanh chưa cập nhật thông tin sinh trắc học của người đại diện theo pháp luật hoặc người đại diện theo ủy quyền sẽ bị tạm dừng các giao dịch sau: Rút tiền, thanh toán bằng phương tiện điện tử trên tài khoản thanh toán; Giao dịch thanh toán thẻ trực tuyến.

Để tránh gián đoạn giao dịch và nâng cao bảo mật, khách hàng cần cập nhật sinh trắc học của người đại diện hợp pháp qua một trong 2 hình thức. Hình thức trực tuyến thực hiện trên ứng dụng BIDV SmartBanking bằng CCCD gắn chip hoặc VneID. Hình thức trực tiếp tại các điểm giao dịch BIDV trên toàn quốc.

Ngân hàng VietinBank cũng phát đi thông báo về thời hạn hoàn tất thủ tục đối chiếu giấy tờ tùy thân và sinh trắc học của người đại diện hợp pháp đối với khách hàng tổ chức là trước ngày 1/7/2025.

Sau thời gian này, trường hợp khách hàng chưa hoàn thành nội dung trên, VietinBank sẽ tạm dừng cung cấp dịch vụ thanh toán/rút tiền tài khoản thanh toán bằng phương tiện điện tử (bao gồm VietinBank eFAST, VietinBank ERP, Kết nối hệ thống trực tiếp (H2H/API), Kết nối thanh toán song phương với Kho bạc Nhà nước/Bảo hiểm xã hội).

Tương tự, Sacombank khuyến cáo các khách hàng doanh nghiệp cập nhật giấy tờ và sinh trắc học. Để giao dịch không bị gián đoạn, Sacombank kính đề nghị khách hàng cần kịp thời thực hiện các bước cập nhật thông tin trước ngày 1/7/2025.

Theo đó, người đại diện hợp pháp của doanh nghiệp/tổ chức đến các điểm giao dịch Sacombank trên toàn quốc để được hỗ trợ cập nhật giấy tờ tuỳ thân có hiệu lực mới nhất. Người đại diện hợp pháp của doanh nghiệp/tổ chức cần đăng ký sinh trắc học (xác thực khuôn mặt) qua ứng dụng Sacombank Pay hoặc tại quầy giao dịch.

Ngân hàng Techcombank cũng đưa ra thông báo tương tự, yêu cầu tất cả cá nhân liên quan đến tài khoản tổ chức, bao gồm người đại diện hợp pháp, kế toán trưởng, hoặc người được ủy quyền, phải cập nhật giấy tờ tùy thân còn hiệu lực trước ngày 1/1/2025.

Ngoài ra, từ 01/07/2025, để mọi giao dịch trên kênh ngân hàng số, tại quầy và hệ thống ATM/CDM không bị gián đoạn, các doanh nghiệp cần hoàn tất bổ sung thông tin Sinh trắc học của Người đại diện hợp pháp chủ tài khoản bằng GTTT còn hiệu lực, trước 01/07/2025. 

Ngày 27/06/2025, Thanh niên Việt đưa tin “Từ 1/7, hàng triệu người dân Hà Nội sẽ chứng kiến sự thay đổi lớn”. Nội dung chính như sau: 

Ngày 25/6, UBND thành phố Hà Nội ban hành thông báo địa điểm trụ sở làm việc của Đảng ủy và UBND phường, xã sau sắp xếp thuộc phạm vi quản lý của thành phố Hà Nội.

Theo phương án sắp xếp đơn vị hành chính, Hà Nội sẽ chỉ còn 126 xã, phường, giảm 400 đơn vị hành chính cấp xã.

Trước đó, Sở Tài chính Hà Nội cho biết, sau sắp xếp, thành phố sẽ bố trí 232 cơ sở nhà, đất để làm trụ sở cho 126 xã, phường. Việc công bố danh sách địa điểm trụ sở mới giúp người dân và tổ chức nắm rõ, phục vụ giải quyết thủ tục hành chính từ ngày 1/7.

Dưới đây là danh sách các trụ sở làm việc của 126 xã, phường của thành phố Hà Nội kể từ ngày 1/7.

 

Tạm biệt anh tài xế thu của 2 người vùng cao 4,2 triệu đồng, giờ thì anh không được lái taxi nữa rồi

Cuốc xe ‘chặt chém’ 4,2 triệu: Tài xế taxi từng có thủ đoạn tương tự, thu gấp 3 tiền cước

Cũng với thủ đoạn này, ngày 14-4, Thái Ngọc Anh đã chiếm đoạt của anh P.V.T. (trú Yên Bái) số tiền 750.000 đồng. Trong khi chi phí cho hành trình này ước khoảng 250.000 đồng.

chặt chém - Ảnh 1.

Thái Ngọc Anh tại trụ sở công an – Ảnh: Công an Hà Nội

Cơ quan cảnh sát điều tra Công an Hà Nội vừa khởi tố bị can, ra lệnh tạm giam với Thái Ngọc Anh (sinh năm 1993, trú quận Thanh Xuân, Hà Nội) để điều tra tội “cưỡng đoạt tài sản”.

Ngọc Anh là tài xế taxi thu 4,2 triệu đồng của hai người khi chở họ từ khu vực đường vành đai 3 (Hà Nội) tới đầu lối vào cao tốc Nội Bài – Lào Cai.

Mở rộng điều tra, cơ quan công an xác định cũng với thủ đoạn này, ngày 14-4, Thái Ngọc Anh đã chiếm đoạt của anh P.V.T. (trú xã Đại Phác, huyện Văn Yên, Yên Bái) số tiền 750.000 đồng.

Thời điểm trên, Ngọc Anh thống nhất lái xe đưa anh T. đuổi theo xe khách về Yên Bái vừa rời bến xe Mỹ Đình.

Lời khai của tài xế taxi ‘chặt chém’ hai người vùng cao 4,2 triệu đồng ở Hà Nội

Chi phí cho hành trình ước khoảng 250.000 đồng, tuy nhiên Ngọc Anh không cho anh T. xuống giữa đường, mà còn đe dọa, khóa cửa xe và yêu cầu chuyển số tiền 750.000 đồng.

Do lo sợ, anh T. đã làm theo yêu cầu của Ngọc Anh.

Để đảm bảo quyền lợi người liên quan, Cơ quan cảnh sát điều tra Công an Hà Nội đề nghị người dân từng bị Thái Ngọc Anh cưỡng đoạt tài sản với thủ đoạn tương tự liên hệ điều tra viên Đỗ Huy Cường (ĐT: 0969502234) để trình báo, cung cấp tài liệu.

“Chặt chém” 4,2 triệu đồng tiền cước cho đoạn đường từ bến xe Mỹ Đình (Hà Nội) ra đầu cao tốc Nội Bài – Lào Cai, tài xế Thái Ngọc Anh bị khởi tố.

Ngày 27-6, tin từ Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an TP Hà Nội cho biết vừa khởi tố bị can, bắt tạm giam Thái Ngọc Anh (SN 1993 trú tại phường Thanh Xuân Trung, quận Thanh Xuân, Hà Nội) về tội Cưỡng đoạt tài sản.

Khởi tố tài xế taxi "chặt chém" 2 người vùng cao 4,2 triệu đồng- Ảnh 1.

Tài xế Thái Ngọc Anh (áo trắng) bị khởi tố

Theo tài liệu điều tra, trưa ngày 13-6-2025, anh G.H. (SN 2000, trú tại xã Cao Sơn, huyện Mường Khương, tỉnh Lào Cai) và chị C.M. (SN 1993, thím ruột anh H., cùng trú xã Cao Sơn) đến bến xe Mỹ Đình, quận Nam Từ Liêm để bắt xe khách về Lào Cai.

Tại bến xe, 2 người được T.T.T. (SN 1998, là nhân viên một nhà xe tại bến Mỹ Đình) đến hỏi chuyện rồi T.T.T gọi N.T.A. (SN 1993; trú tại xã Kim Chung, huyện Hoài Đức, TP Hà Nội) và P.V.T. (SN 1991; trú tại phường Mỹ Đình 2, quận Nam Từ Liêm, TP Hà Nội), là 2 lái xe ôm, chở 2 người ra đường Phạm Hùng để đuổi theo xe khách về Lào Cai.

Đi được một đoạn, N.T.A. nói sẽ gọi ô tô trung chuyển đưa 2 người đuổi theo xe khách vì xe khách vào cao tốc nên xe máy không đuổi được; N.T.A. báo giá 700.000 đồng (gồm tiền xe ôm và tiền xe khách).

Khi 2 người đồng ý, N.T.A đã gọi Thái Ngọc Anh đi xe ô tô đến đón và được trả 700.000 đồng. Số tiền này N.T.A. chia cho P.V.T. 250.000 đồng, chia cho T.T.T. 150.000 đồng.

Trong quá trình di chuyển, 2 thím cháu anh G.H. thấy đi lâu mà không thấy xe khách nên yêu cầu dừng xe, Ngọc Anh dừng xe tại khu vực gần lối vào cao tốc Hà Nội – Lào Cai rồi được báo giá cước 4.200.000 đồng. Anh G.H. nói với Ngọc Anh đã trả tiền cho người lái xe ôm và xin số điện thoại của người lái xe ôm nhưng Ngọc Anh trả lời không có.

Khi 2 người không đồng ý trả tiền thì Ngọc Anh nói, nếu không trả tiền thì sẽ không cho xuống xe và sẽ chở quay ngược lại bến xe Mỹ Đình. Do lo sợ, anh G.H. đã nhắn tin cho người thân chuyển khoản 4.000.000 đồng cho Ngọc Anh và đưa thêm 200.000 đồng. Sau đó 2 người được Ngọc Anh cho xuống xe.

Mở rộng điều tra, cơ quan chức năng xác định, cũng với thủ đoạn này, ngày 14-4, Thái Ngọc Anh đã chiếm đoạt của anh P.V.T. (ở huyện Văn Yên, tỉnh Yên Bái) 750.000 đồng. Khi đó, Ngọc Anh thống nhất đưa anh T. đuổi theo xe khách về Yên Bái vừa rời bến xe Mỹ Đình, với giá khoảng 250.000 đồng.

Tuy nhiên, Ngọc Anh không cho anh T. xuống giữa đường, mà đe dọa, khóa cửa xe không cho xuống, yêu cầu chuyển số tiền 750.000 đồng. Do lo sợ, anh T đã làm theo yêu cầu của Ngọc Anh.

Để đảm bảo quyền lợi người liên quan, Cơ quan Công an TP Hà Nội đề nghị ai là bị hại của Thái Ngọc Anh, cần liên hệ qua số điện thoại: 096.950.2234 để trình báo, cung cấp tài liệu.

Thương con dâu g/óa ch/ồng chưa kịp có con, bố chồng đã làm một việc khiến cả xã bà/ng ho/àng

Người ta nói, nỗi đau lớn nhất là mất đi đứa con mà mình từng bồng bế. Nhưng với ông Tư Hậu, nỗi đau ấy dường như còn bị nhân lên gấp bội, khi nhìn người con dâu gầy guộc, tóc tai rối bời, quỳ bên mộ chồng mà chẳng còn nước mắt để khóc. Người đàn bà ấy, vừa mới ngoài hai mươi, còn chưa kịp làm mẹ, thì đã hóa phụ. Và trong giây phút tang thương ấy, ông Tư Hậu đã âm thầm quyết định một việc mà sau này, khiến cả xã Hòa Minh xôn xao không ngớt suốt mấy năm trời.

Cả xã Hòa Minh năm đó đổ mưa trắng trời vào đúng ngày đưa tang của Tâm – con trai út của ông Tư Hậu. Chỉ mới cưới được gần một năm, Tâm bị tai nạn xe máy trên đường đi công tác về. Cái chết đột ngột của Tâm khiến cả gia đình rơi vào tang thương, đặc biệt là vợ cậu – Hạnh, một cô gái hiền lành, ít nói, gốc miền Trung, theo chồng về đây làm dâu chưa đầy một năm.

Hạnh ngồi thẫn thờ bên bàn thờ chồng suốt mấy ngày liền, không ăn, không uống. Lúc nào ai gọi, cô cũng chỉ gật đầu, không nói một lời. Mẹ chồng cô – bà Mai – sau đám tang thì phát bệnh, nằm liệt giường, phần vì thương con, phần vì lo sợ Hạnh sẽ bỏ đi, để căn nhà càng lạnh lẽo hơn.

Ông Tư Hậu vốn là người nề nếp, cả đời làm nông, tính tình trầm lặng nhưng có uy. Từ ngày Tâm mất, ông thay con gánh việc ruộng đồng, lại còn chăm vợ bệnh và con dâu đau khổ. Dân làng ai cũng ái ngại, nhưng không ai dám nói gì nhiều, vì ông Hậu sống rất khép kín.

Mỗi chiều, ông thường lặng lẽ lên mộ con trai, dọn cỏ, thắp nhang. Hạnh thì sau một thời gian sống như cái bóng, bắt đầu tỉnh dậy từ nỗi đau bằng cách chăm sóc mẹ chồng. Cô nấu ăn, đun thuốc, thậm chí còn học cách gieo mạ. Ông Tư Hậu để ý thấy, từ trong cái đau, Hạnh đang sống lại – lặng lẽ mà kiên cường.

Một tối nọ, trong lúc bà Mai mê man vì sốt, ông Hậu ngồi nhìn Hạnh lúi húi pha thuốc. Giọng ông trầm lại:

— Con có nghĩ tới chuyện đi bước nữa không?

Hạnh giật mình, suýt làm đổ bát thuốc.

— Ba… Ba nói gì lạ vậy?

— Ba hỏi nghiêm túc. Con còn trẻ, Tâm mất rồi, ba không muốn con lỡ dở cả đời.

Hạnh cúi đầu, mắt đỏ hoe:

— Con chưa từng nghĩ tới… Với con, Tâm là duy nhất.

Ông Hậu thở dài, nhìn ra cửa sổ tối đen:

— Ba biết. Nhưng một ngày nào đó, con sẽ cần một mái ấm, một đứa trẻ…

Câu nói ấy lặng đi trong tiếng mưa đầu mùa.

Bà Mai qua đời sau một cơn đột quỵ. Đám tang diễn ra đơn giản, không ai ngờ bà đi quá nhanh. Hạnh lại đội khăn tang lần nữa, mới 26 tuổi mà đã trải qua hai lần đưa tiễn người thân nhất đời mình.

Người ta bắt đầu thì thầm: “Nó ở vậy hoài sao?”, “Đẹp gái thế mà chôn đời ở nhà chồng à?”, “Chắc lại đợi thời cơ rồi đi bước nữa thôi…”

Ông Hậu biết hết, nhưng không nói gì.

Đến đúng ngày giỗ đầu của Tâm, ông Hậu mời cả họ hàng, bà con làng xóm đến cúng cơm. Sau khi mọi người ăn uống xong xuôi, ông xin phát biểu vài lời.

Mọi người ngỡ ông sẽ nhắc chuyện Tâm, hoặc bà Mai. Nhưng không, ông nói:

— Hôm nay, tôi xin thay mặt gia đình tuyên bố một chuyện. Tôi và Hạnh – con dâu tôi – sẽ làm thủ tục xin nuôi một đứa trẻ mồ côi về làm con nuôi. Tôi đã làm đơn gửi lên xã. Nếu thuận lợi, một tháng nữa cháu bé sẽ về đây ở.

Cả nhà chết lặng.

Ông nói tiếp, rành rọt:

— Thằng Tâm không còn, nhưng nhà này không thể lạnh lẽo mãi. Hạnh còn trẻ, tấm lòng rộng lượng, tôi tin con sẽ làm mẹ tốt. Còn tôi, tôi muốn được làm ông nội lần nữa – dù không cùng máu mủ, nhưng cùng tình người.

Mấy người lớn trong họ thì thào phản đối. Có người nói ông “già rồi còn dở hơi”, có người mắng Hạnh “mưu sâu từ trước”. Nhưng cũng có người nhìn Hạnh với ánh mắt cảm phục. Cô không khóc, chỉ cúi đầu, rồi nói nhỏ:

— Con xin ba cho con được nuôi đứa bé ấy. Dù nó không phải máu mủ, con sẽ thương như ruột thịt.

Từ đó, câu chuyện của gia đình ông Hậu lan khắp xã Hòa Minh. Người thì khen ông “thấu tình đạt lý”, người thì dè bỉu cho là “trái luân thường đạo lý”. Nhưng chính lúc ấy, một người trong dòng họ đã bắt đầu âm thầm điều tra: “Đứa trẻ đó… thực sự là mồ côi? Hay là… có điều gì khuất tất?”

Tin ông Tư Hậu nhận con nuôi lan nhanh như gió thổi trong những ngày hè hanh khô. Có người khen, có người dè bỉu, nhưng tất cả đều chung một cảm giác: chuyện này không đơn giản.

Người bắt đầu nghi ngờ nhiều nhất là bà Cúc – em họ bà Mai, hiện là tổ trưởng phụ nữ thôn. Bà Cúc vốn nổi tiếng hay soi xét, nhưng lần này bà cảm thấy linh tính mách bảo có điều gì đó “sai sai”. Không phải vì ông Tư Hậu nuôi con nuôi – chuyện đó không hiếm, mà vì ông nhất định giữ kín tung tích đứa trẻ.

— Đứa nhỏ đó tên gì vậy anh Hậu?
— Tôi chưa biết tên. Người ta tạm đặt, về đây tôi sẽ đổi.

— Nó ở trại nào?
— Không tiện nói. Tôi làm qua đường trung gian, nhờ người quen cũ trên huyện.

— Có phải cháu của họ hàng xa?
— Không, không máu mủ.

Càng hỏi, ông càng né. Đến mức bà Cúc tức tối đâm đơn thắc mắc lên xã, nhưng bị trả về vì thủ tục hợp pháp.

Đúng một tháng sau, người ta thấy một chiếc xe từ tỉnh chạy về. Một cô cán bộ trẻ bế một bé trai chừng 6-7 tháng tuổi trao cho ông Hậu và Hạnh trước sân đình. Không tổ chức rình rang, không tấm ảnh nào được chụp lại. Đứa trẻ được bế vào nhà, và cánh cửa khép lại giữa hàng trăm ánh nhìn tò mò.

Từ ngày có con, Hạnh như lột xác. Cô chăm con tỉ mỉ, kiên nhẫn tập cho bé ăn, bé ngủ, đưa đi tiêm đầy đủ. Đứa bé – được ông Hậu đặt tên là Thiện – lớn lên khỏe mạnh, bụ bẫm, da trắng như sữa, tóc xoăn nhẹ, đôi mắt đen lay láy.

Không ai nói ra, nhưng ai cũng thầm nghĩ: Thằng bé này đẹp lạ thường, có nét giống… ai đó.

Ba tháng sau, một buổi trưa nắng gắt, bà Cúc lén vào thành phố tìm đến địa chỉ của trung tâm nuôi dưỡng trẻ mà ông Hậu đã điền trong hồ sơ. Sau khi xin gặp cán bộ phụ trách, bà đưa ra tên ông Hậu, tên Hạnh và bé Thiện. Nhưng sau vài cú tra cứu máy tính, người cán bộ lắc đầu:

— Dạ, thưa cô, ở đây không có hồ sơ nào tên như vậy. Mà nếu là con nuôi hợp pháp thì cháu phải nằm trong danh sách công khai. Cháu xin lỗi.

Bà Cúc bủn rủn tay chân. Trên đường về, ý nghĩ kinh hoàng hiện ra trong đầu: Đứa bé không phải trẻ mồ côi. Mà là… con ruột của Hạnh.

Cuối năm đó, xã tổ chức tổng kiểm tra tạm trú, tạm vắng. Trong hồ sơ xác minh từ tỉnh gửi về, người công an xã phát hiện một chi tiết bất thường: bé Thiện mang họ Nguyễn, mẹ là Nguyễn Thị Hạnh, cha ghi là trống. Địa chỉ sinh: bệnh viện huyện B, nơi cách Hòa Minh hơn 100km.

Công an xã đem hồ sơ lên nhà ông Hậu yêu cầu xác minh. Trước mặt họ, ông Hậu không chối, chỉ cúi đầu, mắt trũng sâu:

— Phải. Thiện là cháu ruột tôi. Là… con của Hạnh và Tâm.

Cả xã bàng hoàng.

Ông kể: Thời điểm Tâm mất, Hạnh đang mang thai tháng thứ hai, nhưng vì cú sốc quá lớn, cô sảy thai suýt nữa. Sau đó, khi biết mình còn giữ được đứa bé, Hạnh quyết giấu nhẹm, không nói với ai, kể cả cha mẹ ruột.

— Con bé sợ điều tiếng. Sợ người ta nói nó giữ con để trói buộc nhà tôi, sợ sau này con mình lớn lên không có bố sẽ bị dè bỉu. Nó chỉ xin tôi một điều: nếu sinh được, nó muốn rời xa nơi này, sinh trong âm thầm, rồi gửi con cho ba nuôi như con nuôi hợp pháp, không danh phận, không đám cưới lần hai, không ràng buộc.

Ông Hậu rơi nước mắt, lần đầu trong đời, trước mặt người ngoài.

— Tôi đồng ý. Vì tôi thương nó. Và tôi thương máu mủ của con trai tôi. Cái nhà này còn tồn tại là nhờ nó. Nếu tôi không làm vậy, đứa trẻ sẽ mất cha thật sự, và mẹ nó cũng sẽ chẳng sống nổi.

Sau lời thú nhận, xã không xử phạt gì vì việc nuôi con không vi phạm pháp luật – chỉ là danh nghĩa sai khác.

Dân làng người thì ngỡ ngàng, người thì thở phào. Có người bảo ông Hậu khéo “che giấu thiên tài”, có người lại nói ông “thương con dâu hơn con ruột”.

Nhưng từ đó, Hạnh không còn sống lặng lẽ nữa. Cô bắt đầu góp tiếng nói trong thôn, tham gia tổ chức lễ hội, dạy các bé mồ côi đọc chữ. Người ta bắt đầu gọi cô là “Cô Hạnh nhà ông Hậu”, không còn là “con dâu goá chồng” nữa.

Còn bé Thiện, lớn lên giữa yêu thương. Dù không có cha bên cạnh, nhưng có một người ông làm chỗ dựa, và một người mẹ sẵn sàng hy sinh tất cả, kể cả danh dự của mình.

Nhiều năm sau, trong một buổi họp lớp cấp 3, cô giáo cũ của Tâm – bà giáo Liên – viết trong nhật ký:

“Ngày ấy, tôi từng nghĩ cái chết của Tâm là dấu chấm hết cho một gia đình. Nhưng hóa ra, nó lại là khởi đầu cho một câu chuyện tình người. Câu chuyện mà tôi mong, sẽ được kể mãi ở cái xóm nhỏ Hòa Minh này.”

Chồng tôi làm giấy chứ:ng t:ử cho vợ để hợp thức hoá chuyện có vợ mới. Ngày sự thật v:ỡ l:ở, tôi âm thầm đi tới hiệu thuốc làm 1 việc…

Chồng tôi làm giấy chứng tử cho tôi – khi tôi còn sống. Để hợp thức hoá chuyện có vợ mới, anh cần tôi phải ‘chết’. Và tôi đã chết thật – nhưng không phải về thể xác, mà là trong lòng.”

Tôi phát hiện mọi chuyện vào một chiều thứ Tư ảm đạm, khi đứa con gái út gọi điện báo:
– Mẹ ơi, con vừa xin học bổng đi Pháp. Nhưng bên đó nói hồ sơ của mẹ đã… mất. Trong giấy tờ công chứng, mẹ được ghi là đã mất năm ngoái.

Tôi chết lặng. Không thể tin vào tai mình. Tôi còn sống, khỏe mạnh, vẫn đi làm ở thư viện làng, vẫn trồng hoa trước hiên nhà. Sao có thể “đã mất”?

Sau cuộc gọi, tôi đi thẳng đến Ủy ban nhân dân xã. Họ đưa ra bản sao giấy chứng tử – tên tôi, ngày sinh đúng, nơi cư trú đúng. Người ký giấy chính là… chồng tôi – Trần Văn Khải.

Tôi về nhà, tay run lên bần bật. Chồng tôi không ở nhà. Anh đi công tác – như thường lệ. Nhưng lần này tôi không nhắn tin, không gọi điện. Tôi đi thẳng đến hiệu thuốc đầu làng. Tôi nói với cô bán thuốc:
– Cho tôi một thứ giúp người ta không còn phải đau lòng nữa.

Cô ấy nhìn tôi, ngập ngừng, rồi đặt lên quầy… một lọ thuốc ngủ.

Tôi cầm lấy, trả tiền, không nói thêm gì. Tôi chưa có ý định chết. Nhưng tôi biết, đêm nay, tôi cần suy nghĩ rõ ràng về mọi thứ. Cần một liều thuốc để… đối mặt.

Chồng tôi – người đàn ông tôi tin tưởng suốt 27 năm hôn nhân, người từng nói rằng “em là mái nhà anh trở về” – đã biến tôi thành một bóng ma trên giấy tờ. Tôi không hiểu vì sao. Cho đến khi tôi quyết định đến gặp một người: bà Lan – bạn thân tôi và cũng là nhân viên tòa án về hưu.

Khi nghe tôi kể chuyện, bà Lan chỉ thở dài:
– Cô không biết thật à? Nó làm giấy chứng tử giả để đăng ký kết hôn với một người phụ nữ khác. Giờ pháp luật quản chặt. Muốn lấy vợ nữa, phải chứng minh vợ cũ đã chết hoặc ly hôn.

Tôi sững sờ.
– Vậy là anh ấy… đã cưới người khác?

– Phải. Đám cưới làm trong Nam, kín đáo. Cô dâu là một người đàn bà trẻ, có tiền. Họ cần một “gia đình hoàn chỉnh” để mở công ty.

Tôi về nhà, nhìn lại từng ngóc ngách nơi tôi và anh đã cùng sống. Bức ảnh cưới treo trên tường đã bị thay bằng một bức tranh trừu tượng. Trong phòng làm việc của anh, những bức thư tình của tôi ngày xưa đã không còn. Căn nhà này… không còn là của tôi.

Đêm đó, tôi không ngủ. Lọ thuốc ngủ vẫn nằm trên bàn. Tôi mở nắp, ngửi mùi nhè nhẹ, nhưng không uống. Tôi chọn cách khác. Tôi sẽ không chết. Không thể chết. Không thể để một kẻ như vậy xoá tên tôi khỏi đời sống mà không một lời giải thích.

Tôi đến phòng công chứng, kiện lên Phòng Tư pháp. Tôi đi từng bước, nộp đơn, trình bày rõ ràng. Tôi tìm luật sư. Mất gần 2 tháng, nhưng tôi đã làm được điều đầu tiên: giấy chứng tử bị huỷ, tôi chính thức sống lại trong mắt pháp luật.

Chồng tôi bị gọi lên làm việc. Anh không hề biết. Khi anh trở về, nhìn thấy tôi ngồi ở phòng khách, anh giật mình như thấy ma.
– Em… em vẫn… sống?

Tôi không khóc. Không đánh. Tôi chỉ nhìn thẳng vào anh:
– Tôi chưa từng chết. Nhưng kể từ giây phút anh ký giấy ấy, tôi đã không còn là vợ anh.

Anh lắp bắp, nói về “áp lực”, “cần giấy tờ”, “anh định nói với em sau”. Tôi không cần nghe. Tôi lặng lẽ đưa ra lá đơn ly hôn đã chuẩn bị sẵn.
– Đây mới là thứ tôi cần ký.

Anh ký. Không chống cự.

Một tháng sau, tôi chuyển đến Đà Lạt sống cùng chị gái. Tôi bắt đầu học làm bánh, nhận việc tại một tiệm cà phê. Có những sáng sương giăng mờ lối, tôi ngồi ngoài ban công, uống cà phê và nghĩ lại:

Người ta có thể giả mạo cái chết của tôi. Nhưng tôi mới là người quyết định mình sống như thế nào.

Mùa đông Đà Lạt đến nhẹ như một lời ru mỏi mệt. Tôi học cách ngủ sớm, dậy sớm, ăn ít đi nhưng yêu mình nhiều hơn. Trong căn gác nhỏ thuê ở phường 10, mỗi buổi sáng tôi đón nắng và pha cà phê cho khách. Mọi người gọi tôi là “chị Hương cà phê” – không ai biết rằng tôi từng bị chồng tuyên bố là… đã chết.

Tôi cũng không cần ai biết.

Sau ly hôn, tôi để lại tất cả: nhà cửa, tài sản, kỷ niệm – và cả nỗi oán hận. Nhưng có những thứ không dễ buông. Nỗi đau phản bội như một hạt đá trong giày: nhỏ, âm ỉ, và khiến mỗi bước đi đều nhức nhối.

Một ngày, tôi nhận được tin nhắn từ con gái lớn:
– Mẹ, bố bị người ta tố cáo lừa đảo. Công ty mới lập với vợ sau sắp bị điều tra.

Tôi lặng người. Không phải vì vui. Mà vì… tôi đã đoán được điều này sẽ đến.

Trần Văn Khải – người từng là chồng tôi – sau khi “giết” vợ cũ trên giấy tờ để cưới người mới, đã cùng vợ mới mở một công ty kinh doanh bất động sản. Nhưng anh ta không lường trước được rằng người phụ nữ kia không yêu anh – cô ta cần một người “chồng bù nhìn” để hợp thức hóa khoản tiền đầu tư hàng chục tỷ đồng từ nước ngoài.

Và rồi chuyện gì đến cũng đến. Tiền mất. Công ty phá sản. Anh Khải trở thành cái tên bị điều tra vì đứng tên trên hàng loạt giấy tờ giả mạo. Cô vợ mới cao chạy xa bay. Còn anh – người từng tuyên bố tôi “đã chết” – giờ phải sống trong cảnh nợ nần, điều tra, thậm chí đối mặt tù tội.

Ngày anh gọi điện cho tôi, giọng không còn lạnh lùng như ngày ký đơn ly hôn:
– Hương… anh sai rồi. Giờ anh mới hiểu…

Tôi không trả lời. Tôi tắt máy. Và đổi số.

Anh sai rồi, nhưng không phải chỉ vì bị phản bội. Mà là vì anh đã đánh mất người từng yêu anh bằng tất cả.

Tôi vẫn làm bánh, pha cà phê, tưới cây. Tôi không cần báo thù. Thế giới này vốn có luật của nó – gieo gì, gặt nấy. Thứ tôi cần làm bây giờ là sống… một cuộc đời đúng nghĩa.

Tôi bắt đầu viết. Những mẩu truyện ngắn, những đoạn hồi ký nhỏ, thậm chí là một cuốn sách với tên rất lặng lẽ: “Tôi đã chết một lần – và sống lại không cần ai cho phép.”

Người đầu tiên giúp tôi in nó là một người đàn ông tên Minh – khách quen ở quán. Anh là chủ một nhà xuất bản nhỏ, đã đọc những đoạn tôi viết và bảo:
– Viết tiếp đi. Đừng dừng. Câu chuyện này không chỉ dành cho riêng chị.

Minh không đẹp trai kiểu điện ảnh. Nhưng anh có ánh mắt kiên định và đôi bàn tay ấm. Anh không hỏi về quá khứ của tôi, cũng không gợi lại nỗi đau. Anh chỉ nói:
– Em có thể yêu một người đã từng chết, miễn là họ dám sống lại.

Tôi không yêu ngay. Tôi sợ. Nhưng lần đầu tiên sau 30 năm, tôi cho phép mình tin rằng có thể mở cửa trái tim mà không run rẩy.

Một năm sau…

Cuốn sách của tôi được in 1.000 bản đầu tiên. Bìa màu nâu trầm, tựa đề vẫn vậy, và trang đầu chỉ ghi:

“Tặng những người phụ nữ từng bị tuyên bố là không còn giá trị, nhưng đã chứng minh điều ngược lại.”

Tôi không nổi tiếng. Nhưng mỗi tuần, vài người phụ nữ viết thư tay cho tôi. Họ nói họ đã khóc. Họ đã tìm lại được can đảm. Một người bảo:
– Em cũng bị lừa làm giấy ly hôn giả. Nhưng đọc sách của chị, em quyết định đâm đơn kiện. Và em thắng.

Tôi cười, không phải vì chiến thắng, mà vì một ai đó, ở đâu đó, đã không chọn cái chết như tôi từng nghĩ.

Ba năm sau ngày “chết trên giấy tờ”, tôi đứng trước tòa thị chính Đà Lạt, ký vào một tờ giấy mới. Không phải giấy hôn thú – mà là giấy chứng nhận thành lập thư viện cộng đồng mang tên “Hồi Sinh”.

Nơi đó, tôi và Minh cùng dạy viết, kể chuyện, chia sẻ cho những ai muốn làm lại cuộc đời sau tổn thương.

Một hôm, tôi tìm thấy trong hòm thư một bức thư không đề tên gửi:

“Anh không xin tha thứ. Anh chỉ mong em biết, dù muộn màng, em chính là điều tốt đẹp nhất trong đời anh.”

Tôi gấp thư lại, không trả lời. Tôi đã tha thứ. Không phải cho anh – mà cho chính tôi.

Vì người đàn bà bị viết giấy chứng tử kia đã thực sự hồi sinh. Không phải nhờ ai. Mà là nhờ chính mình.

Từ ngày 1/7: Người dân cả nước phải thay đổi biển số xe theo tỉnh, thành mới, cụ thể thế nào?

Từ 1/7, người dân hoặc tổ chức có thể đăng ký ôtô, môtô, xe máy chuyên dùng tại Phòng CSGT hoặc bất cứ công an cấp xã nào nơi đang cư trú, hoặc có trụ sở.

Ngày 29/6, Cục Cảnh sát giao thông (CSGT) cho biết thực hiện chủ trương sắp xếp, tổ chức lại đơn vị hành chính các cấp, Bộ Công an hướng dẫn công an địa phương về công tác đăng ký xe.

Ngoài xe đăng ký mới, những xe có nguồn gốc tịch thu phải đăng ký tại Phòng CSGT, trực thuộc Công an tỉnh thành.

Với xã có một phần địa giới hành chính được chia tách, hợp nhất với nhiều đơn vị hành chính cấp xã thì trong thời gian chờ hoàn thiện dữ liệu dân cư, công tác đăng ký xe cho tổ chức, cá nhân tại địa bàn xã đó do Phòng CSGT thực hiện.

Sau sáp nhập, người dân có thể đăng ký xe tại Phòng CSGT hoặc Công an xã. Ảnh: Minh Nhật

Sau sáp nhập, người dân có thể đăng ký xe tại Phòng CSGT hoặc công an xã. Ảnh: Minh Nhật

Biển số xe địa phương sẽ bao gồm biển số của các địa phương trước sáp nhập. Ví dụ, từ ngày 1/7, Bắc Ninh có hai biển số, gồm biển 99 của Bắc Ninh cũ và biển 98 của tỉnh Bắc Giang cũ. Tương tự, Hưng Yên sau khi sáp nhập với Thái Bình sẽ có biển số 89 và 17. Phú Thọ có ba biển số gồm 19, 28, 88, sau khi sáp nhập với Hòa Bình và Vĩnh Phúc…

Với những tỉnh thành không sáp nhập, ký hiệu biển số xe vẫn giữ nguyên.

Đại diện Cục CSGT cho biết với những tỉnh thành có từ hai biển số trở lên thì biển của địa phương được giữ nguyên tên sau sáp nhập được cấp trước. Ví dụ tỉnh Ninh Bình có ba biển số sau sáp nhập gồm 35, 18, 90, thì sẽ cấp biển 35 trước. Sau khi cấp hết biển số 35, công an sẽ cấp đến các biển còn lại từ thấp đến cao. Cách làm cũng như cấp biển ở Hà Nội, từ 29, 30 đến 33, 40.

Theo nghị quyết của Trung ương, từ ngày 1/7, 63 tỉnh thành cả nước sẽ sắp xếp giảm còn 28 tỉnh và 6 thành phố trực thuộc trung ương. Chính quyền địa phương không còn cấp huyện, chỉ còn cấp tỉnh và cơ sở (xã, phường, đặc khu).

Sự thật về người chồng đ-áng th-ương nhất Phú Thọ! Em Thắm đã lên tiếng nói hết tất cả, cả nước đồng loạt quay xe

Gửi mọi người,
Tôi thật sự rất đắn đo trước khi viết những dòng này. Nhưng vì danh dự bản thân, gia đình hai bên và đặc biệt là con tôi – tôi không thể im lặng thêm nữa.
Gần đây, có tài khoản Face book tên Anh Tuấn và Đỗ Duy Long có đăng tải thông tin không đúng sự thật xoay quanh việc tôi và a Đỗ Anh Tuấn -1993, nói tôi rời khỏi nhà chồng sau khi kết hôn. Những thông tin như: “tôi bỏ đi chưa đầy 2 tháng sau khi cưới”, “mang theo 100 triệu và tiền vàng “, “bỏ con nhỏ lại cho nhà chồng”,… đang được lan truyền trên mạng và trong một số hội nhóm, gây ảnh hưởng nặng nề đến tôi và những người thân.

Tôi xin được đính chính và làm rõ một vài vấn đề:
1. Tôi không bỏ đi hay chạy trốn, lừa nhà chồng khi cưới chưa đầy 2 tháng. Sự thật là a Tuấn đã lừa dối tôi ngay từ những ngày đầu quen biết, a Tuấn chưa hề ly hôn vợ cũ nhưng đã lừa dối tôi rằng bản thân đã ly hôn rồi mới tiến đến mối quan hệ với tôi. Sau khi bị nhà tôi biết và cấm cản a Tuấn mới làm thủ tục ly hôn chấm dứt với vợ cũ. Chúng tôi quen nhau cho đến tận gần ngày cưới a Tuấn mới nói với tôi rằng bản thân a Tuấn đã làm mất cccd và nhiều giấy tờ cá nhân nên không thể đăng ký kết hôn. Tôi cũng rất thông cảm, nhưng trong khoảng thời gian gần 2 tháng chung sống, a Tuấn không hề đi làm lại cccd để hoàn tất thủ tục đăng ký cho tôi 1 danh phận hợp pháp. Cưới nhau chưa đầy 1 tháng tôi phát hiện a Tuấn lại quay lại con đường chơi bời (tài xỉu – nổ hũ) như lúc chưa cưới và lúc ở bên cạnh vợ cũ (có hình ảnh chứng minh). Khoảng thời gian đó bản thân tôi đã phải
Chuyển tiền cho a Tuấn trả nợ
Chuyển tiền lấy hàng cho a Tuấn
Chuyển tiền cho gia đình nhà a Tuấn vay
Trong khi chung sống gần 2 tháng a Tuấn chưa đưa cho tôi nổi 1 đồng lương,toàn bộ số tiền chuyển cho a Tuấn và gia đình a Tuấn đều là tiền của cá nhận tôi
Vậy với mức thu nhập gần 20tr/1 tháng như a Tuấn nói với tôi trước ngày cưới thì số tiền đó đi đâu ạ?
Ngày 12/6/2025 trong khi tôi đang đi làm, chính a Tuấn là người cầm quần áo đồ đạc của tôi trả ra ngoài nhà mẹ đẻ nhưng lại đi chia sẻ rằng tôi bỏ đi. A Tuấn biết tôi ngày nào cũng đi làm qua nhà mà vẫn nói rằng tôi bỏ trốn (có hình ảnh chứng minh).
2. Tôi không hề mang theo khoảng 100tr tiền vàng cưới . Tôi rời khỏi ngôi nhà đó trong tình trạng không mang theo bất cứ tài sản gì kể cả chiếc nhẫn trao nhau ngày cưới tôi cũng không được cầm, hoàn toàn tay trắng. Việc nói tôi mang theo 100 triệu và vàng là vu khống, không có bất kỳ bằng chứng nào xác thực, và tôi đã đối chất với a Tuấn về vấn đề a Tuấn vu khống cho tôi, và a Tuấn trả lời tôi rằng “ Tôi cứ thế đấy” (có ghi âm làm bằng chứng trước tòa nếu sảy ra kiện tung) Toàn bộ số vàng tôi đeo trong ngày cưới đều là nhà mẹ đẻ cho, cái này có họ hàng 2 bên làm chứng. Tiền trong thời gian sống chung tôi chuyển cho a Tuấn còn nhiều hơn cả a Tuấn chuyển cho tôi (có hình ảnh sao kê cụ thể bên dưới).
Có thể là hình ảnh về 2 người và văn bản cho biết 'Toàn bộ số vàng tôi đeo đều do nhà mẹ đẻ cho, có họ hàng 2 bên làm chứng'
3. Tôi không bỏ lại con ruột của mình ở nhà a Tuấn. Con tôi – máu mủ ruột thịt – là điều tôi luôn đau đáu. Ngày 12/6/2025 tôi đã đưa con tôi quay lại nhà mẹ đẻ, a Tuấn những ngày sau đó đã tìm ra nhà mẹ đẻ tôi, chụp ảnh cùng con gái tôi, chia sẻ lên mạng xã hội rằng tôi bỏ con gái ruột lại nhà a ta.
A Tuấn luôn nói rằng bản thân mình rất yêu thương tôi, nhưng những việc a Tuấn trong thời gian chung sống cho đến tận bây giờ khiến tôi không hề cảm nhận được yêu thương đó, ngược lại còn sợ hãi trước những lời cảnh cáo – chửi bới – đe dọa từ a Tuấn và một số sđt không rõ danh tính thời gian gần đây. Không có 1 người đàn ông tử tế nào mà khiến người chung sống với mình phải sợ hãi mình đến thế, không có người đàn ông tử tế nào mà sau ly hôn đến cả con trai vợ cũ cũng không muốn cho gặp
Tôi viết những dòng này không phải để đấu tố ai, mà chỉ muốn làm rõ sự thật và bảo vệ bản thân khỏi những lời vu khống độc ác. Những gì tôi trải qua không ai hiểu ngoài người trong cuộc. Tôi im lặng không phải vì sai, mà vì tôi không muốn bôi nhọ hay làm tổn thương thêm bất kỳ ai. Nhưng sự im lặng lại đang bị lợi dụng để bịa đặt và công kích.
Nếu những thông tin sai sự thật tiếp tục được lan truyền, tôi buộc phải nhờ đến pháp luật để can thiệp và bảo vệ danh dự cá nhân.

Chủ tịch xã được cấp sổ đỏ từ ngày 1/7

 Chủ tịch UBND xã sẽ có thẩm quyền cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất từ ngày 1/7.

UBND cấp xã có thẩm quyền cấp sổ đỏ

Theo quy định tại khoản 1 Điều 5 Nghị định 151/2025/NĐ-CP, Chủ tịch UBND xã sẽ có thẩm quyền cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất (sổ đỏ) cho cá nhân trong nước, người Việt Nam định cư ở nước ngoài là công dân Việt Nam và cộng đồng dân cư từ ngày 1/7.

Ngoài ra, UBND xã cũng được chuyển giao các thẩm quyền khác như quyết định phê duyệt phương án bồi thường, hỗ trợ, tái định cư; phê duyệt phương án cưỡng chế quyết định thu hồi đất và kinh phí cho hoạt động cưỡng chế; quyết định giá đất cụ thể; quyết định giá bán nhà ở tái định cư trong địa bàn.

Theo quy định của Nghị định 151/2025/NĐ-CP, thời gian thực hiện thủ tục cấp sổ đỏ lần đầu bao gồm: Thời gian đăng ký đất đai, tài sản gắn liền với đất lần đầu là không quá 17 ngày làm việc.

Bên cạnh đó, thời gian cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, quyền sở hữu tài sản gắn liền với đất lần đầu là không quá 3 ngày làm việc.

Trong khi trước đây, Nghị định 101/2024/NĐ-CP quy định thời gian đăng ký đất đai, tài sản gắn liền với đất lần đầu có thể lên đến 20 ngày làm việc, thời gian cấp giấy chứng nhận không quá 3 ngày làm việc.

Như vậy, thủ tục cấp sổ đỏ lần đầu có thể được rút ngắn thời gian đăng ký đến 3 ngày.

Được nộp hồ sơ tại các đơn vị trên cùng địa bàn tỉnh

Trước đây, người dân chỉ được nộp hồ sơ về đăng ký đất đai tại cơ quan có thẩm quyền nơi có đất.

Tuy nhiên, theo khoản 1 Điều 18 Nghị định 151, nếu nộp hồ sơ quy định tại khoản 3 và khoản 4 Điều 21 Nghị định số 101/2024/NĐ-CP (bao gồm hồ sơ đăng ký đất đai, tài sản gắn liền với đất lần đầu; đăng ký biến động đất đai, tài sản gắn liền với đất) thì người dân có quyền lựa chọn nơi tiếp nhận hồ sơ tại bất kỳ đơn vị nào trong cùng tỉnh, thành phố.

Theo quy định tại khoản 4 Điều 18 Nghị định 151, UBND xã khi thực hiện thủ tục cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, quyền sở hữu tài sản gắn liền với đất không phải thực hiện riêng việc xác nhận về sự phù hợp với quy hoạch, không tranh chấp, đất sử dụng ổn định.

Quy định này giúp cho người dân thực hiện thủ tục cấp sổ đỏ một cách nhanh chóng, dễ dàng hơn.

Từ 1/7, cấp xã đều có HĐND và UBND. Trong đó, UBND xã tối đa 4 phòng và tương đương, gồm Văn phòng HĐND và UBND;  Phòng Kinh tế (đối với xã, đặc khu) hoặc Phòng Kinh tế, Hạ tầng và Đô thị (đối với phường và đặc khu Phú Quốc); Phòng Văn hóa – Xã hội; Trung tâm phục vụ hành chính công.

Cơ quan chuyên môn thuộc UBND xã là cơ quan tham mưu, giúp UBND xã quản lý nhà nước về ngành, lĩnh vực ở địa phương theo quy định của pháp luật.

Nghị định số 151/2025/NĐ-CP của Chính phủ quy định về phân định thẩm quyền của chính quyền địa phương 2 cấp, phân quyền, phân cấp trong lĩnh vực đất đai quy định trách nhiệm của cơ quan có chức năng quản lý đất đai cấp xã (cơ quan chuyên môn thuộc UBND xã) trong việc thực hiện nhiệm vụ quản lý nhà nước về đất đai.

Đồng thời, tại Phụ lục kèm theo Nghị định số 151/2025/NĐ-CP, Chính phủ quy định nhiệm vụ, quyền hạn của cơ quan chuyên môn thuộc UBND cấp xã trong việc thực hiện trình tự, thủ tục thẩm định, phê duyệt quy hoạch sử dụng đất cấp xã, điều chỉnh quy hoạch sử dụng đất cấp xã; trình tự thu hồi đất đối với các trường hợp quy định…

Tịch thu gần 900 tỷ đồng tiền mặt ‘chất thành đống’, nặng 3 tấn trong căn hộ được gọi là ‘siêu thị’ của CEO công ty quản lý tài sản

Cảnh sát đã thu giữ hàng trăm tỷ tiền mặt cùng số tài sản bao gồm vàng thỏi, xe sang, bất động sản của người này.

Ngày 23/6/2025, Tạp chí Người đưa tin đã đăng tải bài viết với tiêu đề: “Tịch thu gần 900 tỷ đồng tiền mặt ‘chất thành đống’, nặng 3 tấn trong căn hộ được gọi là ‘siêu thị’ của CEO công ty quản lý tài sản”. Nội dung như sau:

Lại Tiểu Dân, cựu CEO Công ty Quản lý Tài sản Huarong – một trong những “đại gia” ngành tài chính lớn nhất Trung Quốc, đã trở thành tâm điểm của một trong những vụ án tham nhũng nghiêm trọng nhất trong lịch sử hiện đại Trung Quốc.

Ngày 17/4/2018, Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật Trung ương và Ủy ban Giám sát Quốc gia Trung Quốc chính thức mở cuộc điều tra đối với Lại với cáo buộc “vi phạm nghiêm trọng kỷ luật và pháp luật”. Đến tháng 10 cùng năm, ông bị cách chức Chủ tịch Huarong.

Lại Tiểu Dân tại toà năm 2020.

Sự việc gây rúng động dư luận đặc biệt khi một bộ phim tài liệu do CCTV công bố vào tháng 1/2020 tiết lộ những chi tiết gây choáng. Lại thừa nhận cất giữ hơn 200 triệu nhân dân tệ (khoảng 683 tỷ đồng tính theo tỷ giá thời điểm đó) tiền mặt trong các két sắt và tủ tại căn hộ ở Bắc Kinh – nơi ông gọi là “siêu thị”. Bên cạnh đó, ông sở hữu một số lượng lớn thỏi vàng, hàng trăm triệu nhân dân tệ gửi dưới tên mẹ ruột, hàng chục xe sang, bất động sản đắt đỏ.

Tiền mặt được chất đống trong tủ được tìm thấy tại “siêu thị” của Lại Tiểu Dân.

“Siêu thị” chính là ám hiệu do Lại và một số người thân cận dùng để chỉ nơi cất giấu tiền. Các điều tra viên đã tìm thấy hơn chục xế sang trị giá hàng triệu nhân dân tệ trong gara thuộc sở hữu của ông Lại. Người này cũng sở hữu rất nhiều bất động sản, một phần trong số này do người khác và tình nhân đứng tên thay.

Trong phiên tòa ngày 11/8/2020 tại Tòa án Nhân dân Trung cấp số 2 Thiên Tân, Lại Tiểu Dân chính thức nhận tội. Ông bị buộc tội nhận hối lộ tới 1,79 tỷ nhân dân tệ, tham ô hơn 25 triệu nhân dân tệ từ công quỹ và phạm tội “song hôn”.

Tòa án cũng ra phán quyết tịch thu toàn bộ tài sản cá nhân của Lại, bao gồm bất động sản, xe sang, đồng hồ đắt tiền, tác phẩm nghệ thuật và các tài sản giá trị khác. Những hình ảnh được công bố trong tài liệu điều tra cho thấy những két sắt chứa đầy tiền mặt nặng tới 3 tấn.

Trong lời khai, Lại thừa nhận: “Tôi không dám tiêu. Tôi chỉ cất tiền đó trong nhà, không dùng đến một đồng.”

Lượng vàng lớn cũng bị tịch thu.

Vụ án của Lại Tiểu Dân gây chấn động vì quy mô tài sản bất chính và vì mức án cực kỳ nghiêm khắc. Ngày 5/1/2021, ông bị kết án tử hình không được hoãn thi hành – hình phạt hiếm gặp trong các vụ án kinh tế, thể hiện lập trường “không khoan nhượng” của chính quyền Trung Quốc trong cuộc chiến chống tham nhũng. Tòa án khẳng định, hành vi của Lại là “đặc biệt nghiêm trọng”, gây thiệt hại to lớn cho lợi ích quốc gia và làm xói mòn lòng tin vào hệ thống tài chính.

Giai đoạn phạm tội của Lại kéo dài từ năm 2008 đến 2018, trong đó ông đã lợi dụng quyền lực tại Huarong để nhận hối lộ nhằm đổi lấy các đặc quyền như bổ nhiệm nhân sự, cấp vốn và ký hợp đồng kinh doanh.

Vụ án Lại Tiểu Dân được xem là một trong những biểu tượng tiêu biểu của chiến dịch “đả hổ diệt ruồi” mà Chủ tịch Tập Cận Bình phát động nhằm làm trong sạch bộ máy chính quyền và khôi phục niềm tin của công chúng.

Trước đó, báo Đời sống pháp luật đã đăng tải bài viết với tiêu đề: “Tịch thu hơn 900 tỷ tiền mặt trong két sắt tại nhà riêng 1 CEO”. Cụ thể như sau:

Theo Yonhap News, tại Hàn Quốc, một tổ chức lừa đảo “dẫn dắt đầu tư” (investment leading scam) đã bị cảnh sát nước này bắt giữ vào tháng 6 năm 2024. Đã có hơn 15.000 người bị lừa, tổng số tiền liên quan lên tới gần 300 tỷ won (tương đương gần 5.800 tỷ VNĐ), thông qua phương pháp dụ dỗ rằng đầu tư vào tài sản ảo sẽ mang lại lợi nhuận cao.

Số tiền tịch thu được từ kẻ cầm đầu ở thời điểm đó là 47,8 tỷ won (tương đương hơn 900 tỷ VNĐ).

Lượng lớn tiền mặt được lưu trữ trong két sắt tại nhà riêng của đối tượng. Nguồn ảnh: Yonhap News

Cụ thể, Đơn vị Điều tra Tội phạm Kinh tế và Chống Tham nhũng thuộc Sở Cảnh sát Nam Gyeonggi (Hàn Quốc), cho biết đã bắt giữ 215 người liên quan đến một công ty tư vấn đầu tư phi chính thức vào ngày 13/6. Nhóm người này bị bắt với cáo buộc vi phạm Luật tăng nặng xử phạt tội phạm kinh tế đặc biệt (liên quan đến lừa đảo), trong đó 12 người, bao gồm người cầm đầu là ông A (khoảng 40 tuổi), đã bị bắt giam và chuyển hồ sơ truy tố.

Cảnh sát cũng áp dụng thêm cáo buộc tổ chức, tham gia và hoạt động trong tổ chức tội phạm đối với nhóm này.

Ông A và các đồng phạm bị cáo buộc từ tháng 12 năm 2021 đến tháng 3 năm 2023 đã thu hút đầu tư từ 15.304 người với số tiền lên đến 325,6 tỷ won, dưới danh nghĩa phát hành và bán 28 loại tài sản ảo.

Cảnh sát Hàn Quốc cho biết đây là vụ lừa đảo đầu tư tài sản ảo có quy mô lớn nhất tại thời điểm bấy giờ.

Theo kết quả điều tra, ông A là một YouTuber có 620.000 người đăng ký và điều hành một công ty tư vấn đầu tư phi chính thức. Sau này, các mã cổ phiếu do ông ta khuyến nghị vào năm 2020 bị ngừng giao dịch, nhiều người yêu cầu hoàn tiền nên công ty của ông A đã chuyển sang bán các tài sản ảo.

Ông A thành lập một công ty mẹ riêng, rồi đặt dưới đó 6 công ty tư vấn đầu tư phi chính thức và 10 công ty bán hàng, chia thành 15 tổ chức phụ trách các nhiệm vụ như quản lý tổng thể, điều phối trung gian, phát hành tài sản ảo, thao túng giá, cung cấp dữ liệu khách hàng (DB), bán coin và rửa tiền.

Ảnh minh họa: Yonhap News

Họ đã thu thập hơn 9 triệu số điện thoại thông qua các video bài giảng và quảng cáo trên YouTube. Từ đó, nhóm này thực hiện các cuộc gọi hàng loạt với lời mời chào đầu tư như: “Lợi nhuận gấp 20 lần vốn gốc”, “Cơ hội thay đổi vận mệnh”, “Bán căn hộ và vay nợ để mua tài sản ảo”.

Trong số 28 loại tài sản ảo được bán, có 6 loại do chính họ phát hành và niêm yết lên các sàn giao dịch nước ngoài thông qua môi giới. Sau khi tự mua để đẩy giá lên, họ đã bán lại cho nhà đầu tư.

22 loại tài sản ảo còn lại tuy không do họ phát hành nhưng đều là những tài sản ảo gần như không có thông tin tại Hàn Quốc, khối lượng giao dịch thấp và không có giá trị thực tế.

Nhóm này cũng tiếp cận lại những nhà đầu tư đã thua lỗ trong các thương vụ cổ phiếu hoặc tài sản ảo trước đó. Họ dụ dỗ đối tượng bằng cách nói rằng “sẽ bù lỗ bằng tài sản ảo có tiềm năng sinh lời cao” rồi tiếp tục bán tài sản ảo mới cho họ.

Trong quá trình này, ông A và đồng phạm đã sử dụng danh thiếp giả và điện thoại ảo, thậm chí còn giả danh nhân viên của Cơ quan Giám sát Tài chính tại Hàn Quốc. Qua điện thoại, họ nói rằng “cần chứng minh nhân thân để được bồi thường” của nạn nhân, rồi lừa lấy thông tin cá nhân để vay tín chấp.

Các nạn nhân chủ yếu là người trung niên và cao tuổi, có trường hợp đã đầu tư tới 1,2 tỷ won/người và chịu tổn thất. Thậm chí có người đã bán căn hộ mình đang sống để lấy tiền đầu tư.

Cảnh sát Hàn Quốc đã bắt đầu điều tra từ tháng 2 năm 2023 sau khi tiếp nhận báo cáo từ đồn cảnh sát cơ sở, tiến hành phân tích 1.444 tài khoản có liên quan đến việc bán tài sản ảo để truy vết dòng tiền.

Sau đó, họ đã bắt giữ ông A – người đã trốn sang nước ngoài – và thu giữ 22 đồng Bitcoin ông này đang nắm giữ.

Cảnh sát cũng đã xin lệnh tịch thu và phong tỏa tài sản trước khi khởi tố đối với số tiền 47,8 tỷ won mà nhóm này đã chiếm đoạt được thông qua truy vết tài khoản.

Một đại diện cảnh sát Hàn Quốc cho biết: “Các vụ lừa đảo đầu tư đang ngày càng mang tính tổ chức và tinh vi, gây thiệt hại cho nhiều người”. Người này đồng thời cảnh báo người dân xứ sở kim chi rằng: “Nếu có ai đó tiếp cận và cam kết lợi nhuận cao qua đầu tư từ xa, rất có thể đó là hành vi lừa đảo. Mong người dân hết sức cẩn trọng.”