Home Blog Page 3

Bố vợ 85 tu:;ổi sống cùng 20 năm không góp tiền ăn, ông vừa qu::a đ:ời thì con rể s:ốc nặng khi luật sư tìm đến thông báo chuyện động trời…

Khi ông Hòa bước chân vào nhà con gái và con rể lần đầu tiên cách đây 20 năm, chẳng ai trong gia đình nghĩ rằng ông sẽ sống ở đó lâu đến thế. Lúc ấy, ông vừa tròn 65 tuổi, gầy gò, tóc bạc, ánh mắt lúc nào cũng xa xăm như người đã buông bỏ gần hết những vướng bận của trần thế. Sau khi vợ mất, ông không còn nơi nào để nương tựa ngoài cô con gái út – Hạnh – người duy nhất vẫn còn giữ liên lạc thường xuyên và dường như cũng là người con duy nhất còn yêu thương ông thật lòng.

Chồng Hạnh – anh Nam – vốn là người kín đáo, sống có trách nhiệm, nhưng cũng không dễ chịu gì với chuyện “nuôi bố vợ” dài hạn. Anh chưa từng nói thẳng điều ấy ra, nhưng qua những ánh mắt, tiếng thở dài sau mỗi bữa ăn, những lần lén tính toán chi tiêu sau lưng vợ, Hạnh đều hiểu. Dù vậy, cô luôn cố gắng giữ gìn mái ấm, thuyết phục chồng bằng sự dịu dàng và một lòng tin rằng, làm phúc thì trời thương.

Ông Hòa không bao giờ đụng đến tiền bạc trong nhà. Không góp tiền ăn, không hỗ trợ chăm cháu, ông sống lặng lẽ trong căn phòng nhỏ cuối nhà, quanh quẩn với vài chậu bonsai cũ kỹ và quyển sách cũ. Ban ngày, ông hay ra công viên gần nhà ngồi ngắm chim bay, lâu lâu mới trò chuyện vài câu với hàng xóm. Buổi tối, ông ăn cơm xong là về phòng, chẳng mấy khi góp chuyện.

Nam từng khó chịu vì sự thờ ơ ấy. “Ông sống mà như không sống cùng gia đình,” anh từng nói với vợ. “Ăn không, ở không, chẳng giúp được gì, cũng chẳng buồn hỏi han ai.”

Nhưng Hạnh vẫn nhẹ nhàng: “Ông già rồi, em chỉ mong ông sống yên ổn những năm tháng cuối đời.”

Có lúc Nam muốn nói chuyện thẳng thắn với ông Hòa, nhưng rồi lại thôi. Không phải vì thương, mà vì thấy vô nghĩa. Ông cụ như người đã sống xong đời, chẳng điều gì lay động được. Vậy là anh cắn răng, sống cùng “một người xa lạ trong nhà” suốt 20 năm.

Thế rồi, một ngày đầu mùa hạ, ông Hòa trút hơi thở cuối cùng sau một cơn đột quỵ. Không kèn trống, không di chúc, không để lại lời nhắn. Căn phòng nhỏ ông ở chỉ còn lại vài cuốn sách, một bàn thờ vợ ông, và chiếc rương gỗ cũ kỹ khóa kín.

Tang lễ diễn ra giản dị. Nam và Hạnh lo liệu tất cả như một nghĩa vụ sau cùng. Sau khi an táng xong, Nam thấy nhẹ lòng – không phải vì thoát khỏi gánh nặng, mà vì cuối cùng, một mối quan hệ chẳng thể gọi tên đã kết thúc.

Nhưng chưa đầy một tuần sau đó, một người đàn ông mặc vest lịch thiệp xuất hiện trước cửa nhà họ với một phong bì dày. Anh ta là luật sư riêng của ông Hòa.

“Xin lỗi đã làm phiền anh chị, nhưng tôi được ông Hòa ủy quyền gửi đến một số giấy tờ, và một điều mà ông muốn hai người biết sau khi qua đời,” người luật sư nói.

Nam và Hạnh nhìn nhau, không khỏi ngạc nhiên. Cả hai chưa từng nghe ông Hòa nhắc đến bất kỳ tài sản hay kế hoạch gì. Trong đầu Nam, ông chỉ là một ông già giàu lòng tự ái, nghèo kiết xác, sống nhờ vả con cháu.

“Ông ấy để lại gì chứ?” Nam buột miệng, có phần mỉa mai.

Luật sư không nói, chỉ mở chiếc cặp da, lấy ra một tập hồ sơ. Và khi những dòng chữ đầu tiên hiện ra trước mắt, Nam thấy tim mình như ngừng đập…

Nam không thể tin vào mắt mình khi đọc dòng tiêu đề trên tập tài liệu: “Di chúc hợp pháp của ông Trần Văn Hòa – người để lại tài sản.”

Trong ánh mắt ngỡ ngàng của hai vợ chồng, người luật sư mở lời:

“Ông Hòa đã lập di chúc ba năm trước. Ông cụ yêu cầu tôi chỉ được phép tiết lộ toàn bộ nội dung sau khi ông qua đời. Trong suốt thời gian qua, ông vẫn âm thầm ủy quyền tôi xử lý một số tài sản riêng của ông – tài sản mà không ai trong gia đình ông biết đến.”

Nam sững sờ. Anh luôn nghĩ ông Hòa không có nổi một đồng trong người, suốt đời sống phụ thuộc. Ngay cả đôi dép ông đi cũng là đồ cũ Nam mua tạm ở chợ. Vậy ông ấy lấy đâu ra tài sản?

Luật sư đưa ra các giấy tờ chứng minh: một căn nhà nhỏ cho thuê ở tỉnh lẻ, sổ tiết kiệm trị giá gần 1,8 tỷ đồng, một tài khoản cổ phiếu trị giá khoảng 400 triệu đồng, tất cả đều đứng tên ông Hòa. Ngoài ra, còn có một khoản vàng được ông gửi trong két sắt ngân hàng – hơn 10 cây vàng.

Tổng tài sản gần 3 tỷ đồng. Nam gần như không thở được.

Luật sư nói tiếp: “Trong di chúc, ông Hòa để lại toàn bộ tài sản cho vợ chồng anh chị. Không chia cho ai khác.”

Hạnh xúc động rơi nước mắt, còn Nam như bị xô vào khoảng trống. Bao nhiêu năm qua, anh nhìn ông Hòa bằng ánh mắt thiếu thiện cảm, cho rằng ông là gánh nặng, là người già sống mà không biết điều. Nhưng hóa ra, ông cụ đã có sự lựa chọn của riêng mình – lựa chọn sống lặng lẽ, âm thầm quan sát.

Trong di chúc, ông viết tay một đoạn như sau:

“Tôi biết con rể tôi không thương tôi. Tôi cũng không trách. Tôi sống để quan sát, và để học cách buông bỏ. Tôi đã chọn ở lại ngôi nhà này, không phải vì không có nơi khác để đi, mà vì tôi tin Hạnh. Con gái tôi là người có lòng hiếu thảo.

Tôi không tiêu xài số tiền tôi dành dụm, vì tôi thấy niềm vui lớn nhất tuổi già là sự yên ổn. Căn nhà đó tôi mua từ thời còn làm giám đốc hợp tác xã, tiền tiết kiệm gửi từ hồi còn có lãi suất cao. Tôi chưa từng nói ra, vì tôi muốn nhìn xem, trong cảnh thiếu thốn, ai còn coi tôi là người thân.

Hôm nay tôi ra đi, chẳng còn gì để giữ. Mong vợ chồng con hãy dùng số tiền này lo cho con cháu, sống bình an, và đừng bao giờ đánh giá ai chỉ qua vẻ bề ngoài.”

Nam cầm lá thư run rẩy. Một cảm giác xấu hổ trào lên. Anh từng phàn nàn, từng dằn vặt vợ vì một người cha già sống “ăn nhờ ở đậu”, mà không hề biết rằng, ông Hòa sống tiết kiệm không phải vì nghèo – mà vì ông chọn sống như vậy.

Suốt hai mươi năm, ông không đụng đến tiền, không chen vào việc gia đình, không oán thán. Ông sống như chiếc bóng – nhưng là chiếc bóng luôn lặng lẽ bao bọc ngôi nhà này. Không để lại phiền muộn, chỉ để lại những gì quý nhất – sự thấu hiểu và tha thứ.

Sau hôm đó, Nam thay đổi. Anh dọn lại căn phòng của ông Hòa, giữ nguyên bàn thờ cũ, và đặt di ảnh ông ở vị trí trang trọng nhất. Anh đưa con trai đến ngồi trước ảnh ông nội và kể về “một người ông vĩ đại – người đã sống âm thầm, nhưng để lại cả một trời nhân nghĩa.”

Hạnh sau đó dùng số tiền ông để lại lập một quỹ học bổng nhỏ mang tên ông Hòa cho trẻ em nghèo tại quê hương ông – ngôi làng mà ngày xưa ông đã rời bỏ để tìm kế sinh nhai.

Và kể từ đó, mỗi năm, vào ngày giỗ ông, Nam luôn đứng ra lo mọi thứ chu toàn – không vì nghĩa vụ, mà vì lòng biết ơn một người cha già đã dạy anh bài học lớn nhất cuộc đời: “Có những giá trị không đo bằng tiền, mà bằng cách một người âm thầm sống tử tế đến phút cuối cùng.”

Phanno lời khai của đối tượng loan tin vỡ đập Thủy điện Bản Vẽ, khiến hàng nghìn bà con ho:ảng lo:ạn bỏ chạy

Chỉ vì một bài đăng sai sự thật của đối tượng này mà bà con ở hạ du Nhà máy Thủy điện Bản Vẽ náo loạn bỏ chạy lên núi. Hành vi này khiến dư luận vô cùng phẫn nộ.

Chiều 27/7, mạng xã hội lan truyền thông tin thất thiệt về việc Thủy điện Bản Vẽ (xã Yên Na, huyện Tương Dương, Nghệ An) bị vỡ, khiến hàng trăm hộ dân ở các xã hạ du hoảng loạn, vội vã bỏ chạy lên núi để tránh lũ.

Thông tin từ Báo Và Phát Thanh, Truyền Hình Nghệ An cho biết, cơ quan chức năng khẳng định đây là tin đồn sai sự thật. Thủy điện Bản Vẽ vẫn vận hành an toàn, không xảy ra sự cố vỡ đập như đồn đoán.

loan-tin-gia-2
loan-tin-gia-3
loan-tin-gia-4Bà con sợ hãi bỏ chạy lên núi vì tin đồn thất thiệt vỡ đập thủy điện Bản Vẽ. Ảnh: MXH

Ngay sau đó, Giám đốc Công an tỉnh Nghệ An đã chỉ đạo lực lượng chức năng nhanh chóng vào cuộc, truy tìm và xử lý nghiêm các đối tượng tung tin thất thiệt, gây ảnh hưởng đến an ninh trật tự.

Qua rà soát, tài khoản Facebook “L.T.S” (sinh năm 1998, trú xã Yên Thắng, Nghệ An) là người đã phát trực tiếp đoạn video với nội dung sai sự thật: “Nghe tin vỡ đập thủy điện Bản Vẽ, dân chạy toán loạn. Mong bình an”.

Tại cơ quan điều tra, người này khai, khi đang ở nhà người quen tại xã Tương Dương, thấy người dân xôn xao nên vội livestream dù chưa kiểm chứng thông tin. Sau đó, S đã tự gỡ bỏ video khi biết thông tin là sai sự thật.

Công an xã Tương Dương đang tiếp tục củng cố hồ sơ để xử lý theo quy định pháp luật.

loan-tin-gia-1Công an xã Tương Dương triệu tập đối tượng đăng thông tin sai sự thật về đập Thủy điện Bản Vẽ. Ảnh: Huyền Thương

Hiện các xã miền Tây Nghệ An đang chịu ảnh hưởng nặng nề sau cơn bão số 3. Trong bối cảnh cả chính quyền địa phương, lực lượng chức năng và nhân dân đang nỗ lực khắc phục hậu quả lũ lụt, thì việc phát tán tin giả là hành vi vô cùng nguy hiểm, làm rối loạn trật tự và ảnh hưởng đến công tác ứng cứu, hỗ trợ người dân.

Công an Nghệ An khuyến cáo người dân không chia sẻ, phát tán thông tin chưa được kiểm chứng. Hãy theo dõi thông tin từ các nguồn chính thống để tránh bị lợi dụng, gây hoang mang dư luận.

Chân dung người tung tin vỡ đập thủy điện ở Nghệ An, khiến bà con vùng lũ h/oảng l/oạn, nh;áo nh;ào kéo nhau lên rừng tìm chỗ trú ẩn…

Người dân ở các xã vừa hứng chịu trận lũ dữ đã tháo chạy khỏi nhà vì tin đồn vỡ đập thủy điện, trong khi chính quyền chính quyền khẳng định đó là tin đồn ác ý và không chính xác.

Chiều 27.7, ông Lê Văn Lương, Bí thư Đảng ủy xã Tương Dương, Nghệ An, cho biết xã đã đề nghị cơ quan công an điều tra truy tìm người tung tin đồn vỡ đập thủy điện khiến nhiều người dân hoang mang.

Ông Lương cũng cho biết, trước đó, khoảng 17 giờ cùng ngày, rất nhiều người dân ở xã này đã hô hoán và tháo chạy khỏi nhà khi nhận được tin đập thủy điện trên thượng nguồn sông Lam bị vỡ. Lo sợ nước tràn về gây ngập nên nhiều người dân chạy lên núi cao để lánh nạn.

Bác tin đồn vỡ đập thủy điện ở Nghệ An- Ảnh 1.

Người dân chạy lên núi sau khi tin đồn vỡ đập thủy điện tung ra

ẢNH: QUÂN DŨNG

“Thông tin được thủy trên mạng xã hội và rỉ tai nhau rằng có một người công tác tại một nhà máy thủy điện gọi điện về cho vợ bảo phải khẩn trương sơ tán khỏi nhà vì đập thủy điện đã vỡ. Ngay sau đó, người dân đã đồng loạt chạy khỏi nhà để đi trú ẩn.

Xác định đó là thông tin không chính xác, xã đã cho lực lượng ra trấn an người dân và phát trên loa truyền thanh và đăng thông tin trên mạng xã hội kêu gọi người dân bình tĩnh và quay trở về. Sau đó người dân mới quay về”, ông Lương cho hay.

Bác tin đồn vỡ đập thủy điện ở Nghệ An- Ảnh 2.

Người dân lo lắng tháo chạy ra khỏi nhà

ẢNH: CTV

Anh Vi Văn Thái, một người dân ở xã Tương Dương, cũng cho biết, vào thời điểm đó, nghe người hàng xóm hô hoán vỡ đập thủy điện rồi, chạy đi, anh hoảng hốt tháo chạy theo người này.

“Chúng tôi đã quá mệt mỏi vì đến nay vẫn chưa dọn dẹp xong bùn đất trong nhà, tin đồn này là quá ác ý khiến nhiều người hoang mang”, anh Thái nói.

Tin đồn thất thiệt này cũng lan ra các xã khác và người dân sống ven sông Lam vừa hứng chịu trận lũ lịch sử đã hoảng sợ bỏ chạy khỏi nhà để sơ tán.

Bác tin đồn vỡ đập thủy điện ở Nghệ An- Ảnh 3.

Người dân xã Tương Dương đang dọn dẹp bùn đất sau lũ

ẢNH: K.H

Ông Tạ Hữu Hùng, Giám đốc Nhà máy thủy điện Bản Vẽ sau đó đã đăng lên trang facebook cá nhân khẳng định thủy điện này vẫn đang an toàn, thông tin vỡ đập thủy điện là hoàn toàn thất thiệt.

Trận lũ lịch sử vừa qua đã khiến hàng ngàn nhà dân ở Nghệ An bị nhấn chìm trong lũ, trong đó riêng xã Tương Dương có hơn 2.100 căn nhà bị ngập từ 1 – 3 m, gây thiệt hại rất nặng nề.

X:.ót xa quá Sơn La ơi, tính đến hiện tại đã 6 người rồi..

 Mưa lớn kéo dài từ đêm 26 đến rạng sáng 27.7 đã gây lũ ống, lũ quét tại nhiều địa phương trên địa bàn tỉnh, khiến 6 người chết và mất tích.

C;ó g;ì bên trong căn hộ của BTV Khánh Trang “Thời sự 19h” – cái tên được chú ý nhất lúc này: Chỉ 1 từ thôi … ch/o/á/ng 👇👇👇

Trên trang cá nhân, BTV Khánh Trang thường xuyên đăng ảnh chăm chút cho không gian sống gọn gàng, ngăn nắp và chia sẻ sở thích cắm hoa.

IMG_3112.jpgBTV Khánh Trang thường xuyên đăng ảnh khoe không gian sống xinh xắn, gọn gàng và ngăn nắp. Trên trang cá nhân, cô cũng chia sẻ sở thích cắm hoa của mình.
IMG_3138.JPG

Nữ biên tập viên tự tay cắm hoa, trang trí từng góc nhỏ trong căn nhà. Hầu như mỗi ngày cô đều thay một loài hoa khác nhau tạo cảm giác mới mẻ cho không gian sống.

IMG_3134.JPGỞ tuổi 40, Khánh Trang được nhận xét tinh tế, khéo léo ngay trong từng cử chỉ, hành động, lời nói thường ngày.  

IMG_3125.JPG Trên mạng xã hội, BTV Khánh Trang không chia sẻ nhiều về đời tư, song cô thích đăng ảnh cắm hoa, trang trí nhà cửa.
IMG_3133.JPGNhiều đồ trang trí được nữ biên tập viên sử dụng giúp tăng tính thẩm mỹ, sự sang trọng cho phòng khách. Đây cũng là không gian sinh hoạt chung của các thành viên trong gia đình và nơi tiếp đón bạn bè, đồng nghiệp thân thiết ghé thăm.

Khánh Trang liên tục thay đổi màu sắc, phong cách cắm hoa, bình hoa… chứng tỏ gu thẩm mỹ tinh tế trong việc trang trí nhà cửa. 

Các loài hoa rực rỡ, nổi bật trong căn nhà sử dụng tông màu trắng chủ đạo. Khánh Trang yêu thích hương hoa ly nên thường xuyên lựa chọn loài hoa này mỗi dịp đặc biệt. 

Không gian sống của BTV “Thời sự 19h” nhẹ nhàng và ấm cúng, thu hút sự quan tâm của nhiều người hâm mộ. 

Khu vực ban công nhà BTV Khánh Trang cũng rực rỡ sắc hoa. Tất cả được vun trồng, chăm bón tỉ mỉ, chu đáo. Người đẹp đã tạo nên một khu vườn xinh xắn, tạo cảm giác bình yên, thư thái. 

IMG_3132.JPGKhánh Trang (tên thật Trần Minh Trang) sinh năm 1984, là BTV của chương trình “Thời sự 19h” từ năm 2017. Cô cũng là BTV hiếm hoi dùng nghệ danh khi lên sóng. Khánh Trang từng dẫn dắt chương trình “Chào buổi sáng” và “Bản tin Tài chính” trên kênh VTV1. Việc được dẫn dắt chương trình có tính chính luận cao khiến người đẹp tự hào.
IMG_3135.JPGKhánh Trang từng theo học ngành Quản trị khách sạn, trường Đại học Ngoại thương. Cô muốn biến áp lực thành động lực trong công việc, cuộc sống. Khánh Trang theo ê-kíp quan sát, học hỏi, nắm bắt công việc rồi bắt đầu tham gia dẫn, sản xuất phóng sự ngắn về văn hóa du lịch. Cô có 8 năm làm việc tại Đài PT-TH Hà Nội với vai trò phóng viên, biên tập viên, tổ chức sản xuất…
IMG_3141.JPGNữ BTV được nhiều khán giả yêu mến nhờ nhan sắc xinh đẹp, nền nã cùng chất giọng truyền cảm. 

IMG_3144.JPGBận rộn công việc nhưng nữ biên tập viên vẫn dành thời gian chăm lo cho gia đình. Cô tranh thủ lúc rảnh rỗi đưa đón con gái đi học và sắp xếp công việc để có mặt động viên con trong những dịp đặc biệt.

Nguồn: https://vietnamnet.vn/khong-gian-song-dep-me-man-cua-btv-khanh-trang-thoi-su-19h-2316133.html

Giáo viên sẽ không còn được nghỉ hè 8 tuần từ 1/1/2026

Từ 1.1. 2026, khi Luật Nhà giáo 2025 có hiệu lực, sẽ không còn thời gian nghỉ hè 8 tuần dành cho giáo viên như trước đây.

Từ 1.1.2026, Luật Nhà giáo 2025 có hiệu lực, quy định cứng về thời gian nghỉ hè sẽ không còn.

Chế độ làm việc của nhà giáo

Ảnh minh hoạ: Hải Nguyễn

Trước đây, các văn bản quy định về chế độ làm việc của nhà giáo đã ghi rõ: giáo viên mầm non, phổ thông, giáo dục chuyên biệt được nghỉ hè tối đa 8 tuần mỗi năm (kể cả phép năm).

Tuy nhiên, tại điều 16 Luật Nhà giáo 2025 quy định như sau:

Điều 16. Chế độ làm việc của nhà giáo

1. Chế độ làm việc của nhà giáo bao gồm thời gian làm việc, thời gian nghỉ hè hằng năm và các ngày nghỉ khác theo quy định của pháp luật.

2. Thời gian làm việc của nhà giáo là thời gian thực hiện hoạt động nghề nghiệp quy định tại khoản 2 Điều 7 của Luật này.

3. Thời gian nghỉ hè hằng năm và các ngày nghỉ khác của nhà giáo được bố trí phù hợp đối với nhà giáo từng cấp học, trình độ đào tạo và loại hình cơ sở giáo dục theo quy định của Chính phủ.

4. Bộ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo quy định chi tiết chế độ làm việc đối với nhà giáo các cấp học và trình độ đào tạo, trừ trường hợp quy định tại khoản 5 Điều này.

5. Bộ trưởng Bộ Công an, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng quy định chi tiết chế độ làm việc đối với nhà giáo thuộc thẩm quyền quản lý.

Theo đó, tại khoản 3, Điều 16 Luật Nhà giáo quy định: “Thời gian nghỉ hè hàng năm và các ngày nghỉ khác của nhà giáo được bố trí phù hợp đối với nhà giáo từng cấp học, trình độ đào tạo và loại hình cơ sở giáo dục theo quy định của Chính phủ”.

Như vậy, khi Luật Nhà giáo có hiệu lực từ 1.1.2026, quy định cứng về thời gian nghỉ hè sẽ không còn.

Tiền lương và phụ cấp giáo viên

Ngoài quy định về chế độ làm việc của nhà giáo, Luật Nhà giáo còn quy định tiền lương và phụ cấp đối với nhà giáo.

Tại Điều 23, Luật Nhà giáo quy định:

1. Tiền lương và phụ cấp đối với nhà giáo ở cơ sở giáo dục công lập được quy định như sau:

a) Lương của nhà giáo được xếp cao nhất trong hệ thống thang bậc lương hành chính sự nghiệp;

b) Phụ cấp ưu đãi nghề và phụ cấp khác theo tính chất công việc, theo vùng theo quy định của pháp luật;

c) Nhà giáo cấp học mầm non; nhà giáo công tác ở vùng đồng bào dân tộc thiểu số, miền núi, biên giới, hải đảo và vùng có điều kiện kinh tế – xã hội đặc biệt khó khăn; nhà giáo dạy trường chuyên biệt; nhà giáo thực hiện giáo dục hòa nhập; nhà giáo ở một số ngành, nghề đặc thù được hưởng chế độ tiền lương và phụ cấp cao hơn so với nhà giáo làm việc trong điều kiện bình thường.

2. Tiền lương của nhà giáo trong cơ sở giáo dục ngoài công lập thực hiện theo quy định của pháp luật về lao động.

3. Nhà giáo công tác ở ngành, nghề có chế độ đặc thù thì được hưởng chế độ đặc thù theo quy định của pháp luật và chỉ được hưởng ở một mức cao nhất nếu chính sách đó trùng với chính sách dành cho nhà giáo.

Nguồn Lao Động: https://laodong.vn/giao-duc/theo-luat-nha-giao-giao-vien-se-khong-con-duoc-nghi-he-8-tuan-tu-112026-1544167.ldo

Cả nước lại lần nữa hướng về Quảng Ninh, xin chia buồn với 2 công nhân ở hầm lò than, nhìn hiện trường mà không cầm được nước mắt

Vụ tai nạn lao động xảy ra tối 26/7, tại hầm lò thuộc Công ty Than Mạo Khê, tỉnh Quảng Ninh khiến một người chết, một người bị thương.

Tối 26/7, tại phân xưởng khai thác hầm lò thuộc Công ty Than Mạo Khê (phường Đông Triều, Quảng Ninh) xảy ra vụ tai nạn lao động, làm một công nhân tử vong và một người khác bị thương.

Theo báo cáo của Tập đoàn Công nghiệp Than-Khoáng sản Việt Nam (TKV), vụ việc xảy vào khoảng 19h ngày 26/7, trong ca 2, tại khu vực lò DVT mức (âm 120), thượng đá số 2 vỉa 7 TBIII tầng -150/-80.

Tai nạn hầm lò than ở Quảng Ninh, 2 công nhân thương vong- Ảnh 1.

Tai nạn hầm lò thuộc Công ty Than Mạo Khê, tỉnh Quảng Ninh trong tối 26/7, khiến hai công nhân thương vong (Ảnh minh họa)

Công nhân tử vong được xác định là anh Nguyễn Văn Thành (SN 1983), thợ khai thác hầm lò, gặp nạn khi trong quá trình thực hiện nhiệm vụ chống dặm, thu hồi than lò.

Nạn nhân còn lại là anh Lương Văn Đông (SN 1994), thợ khai thác hầm lò, bị thương và được theo dõi, điều trị tại bệnh viện.

Ca 2 do ông Nguyễn Đức Thành, Phó Giám đốc điều hành phân xưởng, là người trực tiếp chỉ đạo nhóm công nhân bao gồm hai nạn nhân kể trên. Trong đó, anh Đông là nhóm trưởng, công nhân bậc 3/5; anh Thành bậc 4/5. Cả hai đều là công nhân có kinh nghiệm trong lĩnh vực khai thác hầm lò.

Ngay sau khi vụ tai nạn xảy ra, các cơ quan chức năng, chính quyền địa phương, đã có mặt tại hiện trường cùng phía công ty để điều tra nguyên nhân sự cố. Đồng thời, Công ty Than Mạo Kê cũng đã phối hợp với các đơn vị liên quan để hỗ trợ gia đình các nạn nhân.

Mẹ qu:;a đ;ời còn bố lấy vợ khác, tôi là bác phải nuôi 2 đứa trẻ , bỗng một ngày thằng anh đưa cho tôi 1 tờ giấy giấ:;u bên trong thùng gạo, nào có ngờ được bố mẹ chúng nó để lại…

Tôi là một người đàn ông sống ở vùng quê miền Trung, quanh năm gắn bó với ruộng đồng, ao cá. Vợ mất sớm, tôi sống đơn độc, chẳng vợ con, nhưng cuộc đời không để tôi yên bình mãi. Anh trai tôi – vốn là người ít nói, tính cách khép kín – một hôm mang hai đứa con trai đến gửi. Đứa lớn mới tám tuổi, đứa nhỏ chỉ vừa lên năm. Anh chỉ để lại một câu:

– Anh không thể nuôi nổi tụi nó… Nhờ em!

Rồi đi mất.

Tôi ngỡ ngàng, nhưng không kịp hỏi thêm điều gì. Anh đi biền biệt, không thư từ, không một lời nhắn. Chị dâu tôi thì đã mất từ năm ngoái do bệnh hiểm nghèo. Ngày chị mất, anh dường như đã thay đổi, không còn là người đàn ông từng chăm vợ, chăm con đầy tình cảm mà tôi biết. Sau đó nghe phong thanh đâu đó anh lấy vợ mới, bỏ lại hai đứa nhỏ cho bà ngoại. Rồi bà ngoại cũng mất… Cuối cùng, chúng nó về tay tôi – một người bác không có kinh nghiệm nuôi trẻ, chỉ có một trái tim còn biết thương người.

Ban đầu, tôi định nhận nuôi tạm một thời gian. Tôi vẫn nghĩ: “Chắc anh sẽ quay lại.”

Nhưng ngày này qua ngày khác, tháng này nối tháng kia, chỉ có tôi, hai đứa trẻ, và những bữa cơm đạm bạc trong căn nhà mái ngói đơn sơ. Đứa lớn tên là Quang, đứa nhỏ là Nam. Cả hai đều ít nói, hay giật mình, nhất là khi tôi lớn tiếng vì mệt hoặc cáu chuyện ngoài ruộng. Chúng ngoan một cách lặng lẽ. Không mè nheo, không cãi lời. Nhưng ánh mắt lúc nào cũng buồn buồn, nhất là vào buổi tối, khi cả ba người đã lên giường, dưới ánh đèn dầu leo lét.

Tôi dần học cách làm cha, dù đã bước sang tuổi năm mươi. Học cách nấu ăn có rau xanh cho trẻ con, học cách kể chuyện cổ tích cho tụi nó nghe mỗi đêm. Và tụi nhỏ cũng dần mở lòng. Quang bắt đầu hỏi tôi những câu vu vơ: “Bác có sợ ma không?”, “Bác có thương mẹ cháu không?”, hay “Nếu cháu hư, bác có trả cháu về cho ba không?”…

Tôi chỉ biết ôm nó vào lòng mà không trả lời nổi.

Một buổi sáng, khi tôi vừa đi cắt lúa về, mồ hôi nhễ nhại, Quang chạy ra sân, tay cầm một tờ giấy ố vàng, mép giấy hơi rách, ánh mắt hoảng hốt:

– Bác ơi! Trong thùng gạo có giấy nè!

Tôi lau vội tay, cầm lấy. Tờ giấy viết tay, chữ nắn nót, nét run rẩy như của người đang khóc. Là của chị dâu tôi – người phụ nữ hiền lành mà tôi luôn quý mến.

“Nếu ai đó đọc được tờ giấy này, có lẽ tôi đã không còn trên đời. Tôi xin nhờ ai có lòng cưu mang hai đứa trẻ này – con trai tôi, Quang và Nam. Tôi biết chồng tôi sẽ không đủ mạnh mẽ để nuôi tụi nó một mình, lại thêm hoàn cảnh trớ trêu. Nhưng chúng là những đứa trẻ ngoan, tôi chỉ mong tụi nó có cơm ăn, có người thương, đừng phải trôi dạt trong đời…”

“Nếu là em – người em chồng mà chị quý mến – thì chị xin em một điều: đừng trách anh ấy. Anh ấy yếu đuối, không tàn nhẫn. Chỉ là… cuộc đời ép người ta phải chọn con đường dễ hơn để sống sót. Chị xin em, thương lấy tụi nhỏ…”

Tôi đọc đến đó thì tay run bần bật. Tờ giấy rơi xuống nền đất. Quang đứng lặng nhìn tôi, ánh mắt vẫn ánh lên sự lo lắng non dại. Nó không hiểu hết nội dung trong tờ giấy, nhưng có lẽ nó cảm nhận được điều gì đó đau lòng.

Tôi cúi xuống, ôm lấy nó. Lần đầu tiên, tôi khóc trước mặt cháu trai mình.

Chị dâu à, chị có biết không? Em từng nghĩ mình chỉ là người đàn ông quen sống một mình, không biết cách làm cha. Nhưng hai đứa nhỏ này, tụi nó cho em biết thế nào là yêu thương thực sự. Và từ ngày hôm nay, chúng không còn là “trách nhiệm” nữa.

Chúng là… con của em.

Sau hôm ấy, tôi thay đổi.

Không phải vì tờ giấy mà vì ánh mắt của hai đứa nhỏ. Ánh mắt của những đứa trẻ từng bị bỏ rơi, từng chịu thiệt thòi, nhưng vẫn hy vọng. Tôi bắt đầu cười nhiều hơn, tập cho Nam đi học mẫu giáo, mua cho Quang chiếc cặp sách cũ từ chợ huyện. Tôi làm lồng gà nhỏ, cho tụi nó chơi. Nhà tôi dần có tiếng cười trẻ con, xen lẫn tiếng chó sủa và tiếng gà gáy buổi sáng.

Nhưng trong lòng tôi vẫn còn một nỗi day dứt: người cha của hai đứa trẻ – anh tôi.

Dù tờ giấy của chị dâu đã xin tôi “đừng trách”, nhưng làm sao tôi không giận? Giận người đàn ông đã để con mình bơ vơ, giận vì tôi không hiểu được tại sao anh lại chọn cách sống như thế. Dẫu vậy, tôi cũng hiểu, trách móc không giải quyết được gì. Và quan trọng hơn, tôi biết, Quang vẫn thương cha nó.

Một hôm, Quang hỏi:

– Bác ơi, ba cháu có còn sống không?

Tôi ngập ngừng.

– Còn… Nhưng ba đi xa. Có lẽ cũng đang vất vả.

Nó cúi mặt. Rồi bất ngờ hỏi:

– Vậy sau này lớn cháu có được đi tìm ba không?

Tôi nhìn nó, không nói gì. Nhưng đêm đó, tôi thao thức đến sáng. Rồi tôi quyết định làm điều mà tôi chưa từng nghĩ sẽ làm – đi tìm anh trai tôi.

Tôi lần theo những mối quan hệ cũ, tìm đến xã khác, rồi huyện khác. Phải mất gần hai tháng, tôi mới biết được tin: anh đang sống với người vợ mới trong một xóm nghèo bên rìa thị trấn, làm phụ hồ.

Tôi đến. Anh gầy sọp, làn da sạm nắng, ánh mắt như muốn tránh né tôi khi thấy tôi đứng ở cổng nhà.

Tôi không nói lời nào, chỉ đưa cho anh tờ giấy chị dâu để lại – tờ giấy mà tôi vẫn giữ trong túi áo mấy tháng nay.

Anh đọc một lúc thì khuỵu xuống. Anh khóc, òa lên như một đứa trẻ. Người vợ sau của anh đứng bên, bối rối. Tôi không nói gì, cũng không chửi rủa, không trách móc.

Chúng tôi ngồi uống với nhau chén nước lạnh. Anh kể:

– Anh biết… anh là thằng hèn. Lúc đó chị mất, anh như gục ngã. Không làm được gì. Rồi anh trốn, mong quên đi. Nhưng… không ngày nào là không nhớ tụi nhỏ. Anh chỉ không dám đối diện…

Tôi hỏi:

– Giờ anh có muốn gặp tụi nó không?

Anh gật đầu, nước mắt lăn dài. Người đàn ông tuổi ngoài năm mươi, run rẩy như thằng bé mới phạm lỗi.

Tôi bảo:

– Về quê đi. Không cần làm gì to tát. Chỉ cần làm ba tụi nó một lần cho tử tế.

Ba ngày sau, anh về cùng tôi.

Tôi vẫn nhớ như in buổi chiều hôm đó. Nam đang chơi bi với đám bạn, Quang ngồi học bài bên hiên. Khi thấy bóng người đàn ông lạ, Quang ngẩng đầu, rồi đứng dậy, run rẩy:

– Ba?

Anh tôi không nói gì, chỉ bước tới, quỳ xuống, ôm con thật chặt. Hai bố con ôm nhau khóc giữa sân nhà, dưới ánh chiều vàng hoe. Không ai nói gì. Nam cũng chạy lại, ngơ ngác. Nó chưa đủ tuổi để hiểu mọi chuyện, nhưng vẫn ríu rít ôm chân “ông chú lạ”.

Tôi quay đi, mắt cay xè.

Từ hôm đó, anh tôi ở lại. Không cố làm cha hoàn hảo, không cố sửa sai bằng quà cáp hay hứa hẹn, mà chỉ đơn giản là… ở bên con. Cùng ăn cơm, cùng kể chuyện, đưa con đi học. Một buổi chiều, tôi thấy anh ngồi vá cái cặp sách cũ cho Quang, cẩn thận như thể đang chuộc lại năm tháng lỗi lầm.

Còn tôi, tôi vẫn là “bác”. Nhưng giờ đây, tụi nhỏ gọi tôi là bố hai.

Có lần, Quang nói:

– Cháu có hai người bố. Một người đã sinh ra cháu, một người nuôi cháu bằng cả đời sống.

Tôi chỉ cười.

Cuộc đời mà, có những lỗi lầm lớn như núi, tưởng chừng không thể tha thứ. Nhưng đôi khi, chỉ cần một tờ giấy, một ánh mắt trẻ thơ, và một người đàn ông chịu quay đầu, là đủ để mọi thứ bắt đầu lại – không hoàn hảo, nhưng đầy hy vọng.

Vụ lậ:t tàu Quảng Ninh có dấu hiệu hình sự …

Các chuyên gia luật cho rằng, chủ tàu, doanh nghiệp bảo hiểm, lái tàu… là những người có trách nhiệm bồi thường cho các nạn nhân vụ lật tàu Vịnh Xanh 58.

Vụ lật tàu Vịnh Xanh 58 chở 49 người xảy ra ngày 19/7, sau khi rời cảng Bãi Cháy (Quảng Ninh) và gặp giông gió, khiến 38 người tử vong. Con tàu bị lật úp trong vài giây và mất kết nối GPS lúc 14h05. Hai tiếng sau, lực lượng cứu hộ mới tiếp nhận được tin báo đầu tiên về tai nạn.

Các cơ quan chức năng bước đầu kết luận, tàu Vịnh Xanh được thiết kế cao hơn quy chuẩn, nhưng không có thiết bị phát tín hiệu cấp cứu tự động nên cơ quan giám sát không sớm phát hiện khi tàu bị ngắt GPS – thiết bị định vị xác định vị trí con tàu.

Hiện, Công an tỉnh Quảng Ninh chưa công bố có hay không dấu hiệu hình sự trong vụ tai nạn gây hậu quả đặc biệt nghiêm trọng này. Còn về trách nhiệm dân sự, Cục Quản lý giám sát bảo hiểm (Bộ Tài chính) cho biết, các doanh nghiệp bảo hiểm dự kiến bồi thường cho các nạn nhân khoảng 14,3 tỷ đồng. Trong đó, hơn 10 tỷ là từ các hợp đồng bảo hiểm nhân thọ cá nhân và khoảng 4 tỷ từ bảo hiểm trách nhiệm dân sự chủ tàu.

Trách nhiệm của chủ tàu

Theo luật sư Nguyễn Hữu Thế Trạch (Đoàn Luật sư TP HCM), vụ lật tàu gây hậu quả nghiêm trọng về tính mạng và tài sản, cần xác định rõ trách nhiệm bồi thường theo quy định pháp luật. Điều 584 Bộ luật Dân sự 2015 quy định, người có hành vi xâm phạm tính mạng, tài sản hoặc quyền lợi hợp pháp của người khác phải bồi thường, trừ trường hợp do sự kiện bất khả kháng hoặc lỗi hoàn toàn của bên bị thiệt hại.

“Trong vụ việc này, có căn cứ xác định lỗi thuộc về chủ tàu Vịnh Xanh 58”, luật sư Trạch nêu quan điểm. Theo Điều 19 Luật Giao thông đường thủy nội địa 2004 (sửa đổi 2014), phương tiện thủy phải được trang bị đầy đủ thiết bị an toàn, gồm phương tiện cứu sinh, cứu đắm và thiết bị phát tín hiệu cứu nạn theo quy chuẩn kỹ thuật quốc gia. Tuy nhiên, kết quả điều tra sơ bộ cho thấy tàu Vịnh Xanh 58 không có hoặc thiếu thiết bị phát tín hiệu cứu hộ – thiết bị quan trọng để cảnh báo và kêu gọi ứng cứu kịp thời trong tình huống khẩn cấp.

“Việc thiếu thiết bị kỹ thuật này là hành vi vi phạm nghĩa vụ đảm bảo an toàn cho hành khách, đồng thời vi phạm quy chuẩn kỹ thuật áp dụng cho tàu khách du lịch. Đây là lỗi trực tiếp và nghiêm trọng của chủ tàu trong tổ chức khai thác phương tiện. Hệ quả là lực lượng cứu hộ không thể tiếp cận hiện trường kịp thời, dẫn đến thiệt hại nhân mạng gia tăng”, ông Trạch nói.

Đêm 19/7, lực lượng tìm kiếm đang buộc dây, tìm cách xoay tàu để tìm người mắc kẹt phía trong. Ảnh: Xuân Hoa

Lực lượng tìm kiếm, cứu hộ đang tìm cách xoay tàu để tìm người mắc kẹt phía trong, tối 19/7. Ảnh: Xuân Hoa

Cùng quan điểm, luật sư Nguyễn Minh Hùng (Đoàn Luật sư TP HCM) cho rằng, chủ sở hữu tàu Vịnh Xanh 58 là người trực tiếp chịu trách nhiệm dân sự về thiệt hại xảy ra, kể cả khi không có lỗi. Bởi theo Điều 623 Bộ luật Dân sự 2015, phương tiện thủy nội địa được xếp là nguồn nguy hiểm cao độ và chủ sở hữu phải bồi thường thiệt hại ngay cả khi không có lỗi, trừ trường hợp thiệt hại do lỗi hoàn toàn của bên bị thiệt hại hoặc sự kiện bất khả kháng.

Ngoài ra, người điều khiển tàu (thuyền trưởng hoặc người trực tiếp vận hành tàu tại thời điểm xảy ra tai nạn) cũng có thể phải chịu trách nhiệm nếu có lỗi trong việc điều khiển như: không tuân thủ quy định an toàn giao thông, không phát tín hiệu khẩn cấp, không chấp hành cảnh báo thời tiết hay không trang bị đủ áo phao…

Chỉ trong trường hợp người điều khiển tàu đã tuân thủ đầy đủ các quy định pháp luật và tai nạn xảy ra hoàn toàn do sự kiện bất khả kháng (lốc xoáy, thời tiết dị thường bất ngờ mà không có khả năng dự báo hoặc phòng tránh) thì trách nhiệm bồi thường có thể được loại trừ theo khoản 2 Điều 584 Bộ luật Dân sự.

Nhiều doanh nghiệp bảo hiểm có nghĩa vụ bồi thường

Cả hai luật sư đều cho rằng doanh nghiệp bảo hiểm cũng có trách nhiệm bồi thường nếu chủ tàu và hành khách đã tham gia bảo hiểm. Cơ quan chức năng xác định tàu Vịnh Xanh 58 có mua bảo hiểm trách nhiệm dân sự bắt buộc do Công ty Bảo hiểm Bảo Long Quảng Ninh cung cấp. Một số hành khách còn có hợp đồng bảo hiểm nhân thọ hoặc tai nạn cá nhân với các công ty như Generali, Manulife, Bảo Việt, Dai-ichi Life, Prudential, AIA…

Theo khoản 4 Điều 7 Nghị định 70/2017/NĐ-CP, đơn vị kinh doanh vận tải hành khách bằng đường thủy bắt buộc phải mua bảo hiểm trách nhiệm dân sự. Khi tai nạn xảy ra gây thiệt hại đến sức khỏe, tính mạng hành khách, doanh nghiệp bảo hiểm phải chi trả tối thiểu 30 triệu đồng/người/vụ, theo hợp đồng đã ký.

“Việc chi trả từ bảo hiểm là cơ chế hỗ trợ tài chính, nhưng không loại trừ trách nhiệm dân sự còn lại của chủ tàu nếu thiệt hại vượt mức bảo hiểm hoặc nằm ngoài phạm vi bảo hiểm”, luật sư Hùng nói.

Dấu hiệu hình sự ở đâu?

Trả lời VnExpress trước đó, ông Hoàng Giang, nguyên Trưởng phòng An toàn hàng hải, Cảng vụ Hàng hải Hải Phòng, nhận định việc tàu Vịnh Xanh 58 bị lật chỉ trong vài giây là “bất thường”. Cơ quan chức năng cần làm rõ các yếu tố liên quan như thiết kế, tải trọng, điều kiện thời tiết và cách vận hành.

Tàu VR-SI thường nhỏ, thiết kế để hoạt động gần bờ, trên sông hoặc vùng biển êm. Nếu gặp sóng lớn vượt quy chuẩn, tàu dễ mất ổn định, nhất là khi có trọng tâm cao hoặc thiếu hệ thống cân bằng. Cơ quan chức năng cần kiểm tra chiều cao, việc thay đổi thiết kế hay hoán cải nếu có.

Luật sư Nguyễn Minh Hùng cho rằng, nếu xác định tai nạn do lỗi kỹ thuật như hoán cải tàu làm thay đổi kết cấu mà không tái kiểm định, trách nhiệm có thể thuộc cả chủ tàu và cơ quan giám định. Nếu chủ tàu khai thác vượt phạm vi cho phép, không hạn chế hoạt động khi biển động hoặc không trang bị thiết bị cấp cứu tự động (EPIRB), họ có thể bị xử lý hình sự theo Điều 272 Bộ luật Hình sự, ngoài trách nhiệm bồi thường dân sự.

Trường hợp thiết kế tàu có lỗi nghiêm trọng như trọng tâm cao, thiếu hệ thống cân bằng, hoặc thiết bị an toàn không đầy đủ dẫn đến chậm cứu hộ, trách nhiệm còn có thể mở rộng sang đơn vị thiết kế, đăng kiểm, cảng vụ hoặc cơ quan giám sát nếu cho phép tàu vận hành khi chưa đủ điều kiện kỹ thuật hoặc chưa kiểm định lại sau hoán cải. Nạn nhân và thân nhân có quyền khởi kiện yêu cầu bồi thường từ chủ tàu và các bên liên quan, đồng thời đề nghị xử lý nếu có dấu hiệu vi phạm kỹ thuật hoặc công vụ.

Theo các luật sư trách nhiệm liên đới từ cơ quan nhà nước chỉ đặt ra nếu có sai phạm trong việc cấp phép, giám sát hoặc không cảnh báo kịp thời về thời tiết.

“Trong mọi trường hợp, quyền lợi của các nạn nhân cần được ưu tiên bảo vệ và giải quyết sớm để khắc phục phần nào mất mát”, luật sư Nguyễn Hữu Thế Trạch cho biết.

Thông tin chính thức việc BTV Khánh Trang bị “đ/uổi” khỏi đài VTV, Sự thật quá s/ố/c

Vài ngày qua, MXH liên tục xôn xao trước thông tin một BTV của VTV nghi là Khánh Trang đã có sai sót trong việc đưa tin về tình hình chính trị căng thẳng giữa Thái Lan và Campuchia , theo đó, phát thanh viên đã hoán đổi thông tin thành Việt Nam và Thái Lan.

Sự việc nhanh chóng tạo ra làn sóng bức xúc trong dư luận, phía VTV đã nhanh chóng cải chính thông tin. Người được dân mạng nhắc tên nhiều nhất là BTV Khánh Trang được biết đến là một người dẫn chương trình kỳ cựu của Đài Truyền hình Quốc gia, thông tin này chưa được phía VTV xác nhận nhưng không ít cư dân mạng bày tỏ sự thất vọng vì đã dành sự yêu mến cho nữ BTV trong suốt thời gian qua, bởi giọng đọc truyền cảm, phong cách dẫn chuyên nghiệp, vừa đĩnh đạc vừa mềm mại, dễ hiểu – phù hợp với bản tin chính luận quan trọng như Thời sự 19h. Ngoài đời, nổi bật với vẻ đẹp nhẹ nhàng, nền nã, gu thời trang tinh tế, nữ tính.

Vụ sai sót ở bản tin thời sự VTV: BTV kỳ cựu bị đình chỉ công tác, CĐM bức xúc - Hình 2

Với sai sót lần này, Thủ tướng đã yêu cầu VTV làm rõ trách nhiệm về sai sót nghiêm trọng ở bản tin thời sự. Cụ thể, Thủ tướng yêu cầu Tổng giám đốc Đài Truyền hình Việt Nam chỉ đạo kiểm điểm, làm rõ trách nhiệm của tổ chức, cá nhân liên quan đến sai sót nghiêm trọng ở bản tin thời sự 19 giờ ngày 24.7.2025.

Văn phòng Chính phủ vừa có Văn bản số 6937/VPCP-TTĐT ngày 25.7.2025 truyền đạt ý kiến chỉ đạo của Thủ tướng Chính phủ Phạm Minh Chính về xử lý việc đưa thông tin không chính xác trên bản tin thời sự của Đài Truyền hình Việt Nam.

Vụ sai sót ở bản tin thời sự VTV: BTV kỳ cựu bị đình chỉ công tác, CĐM bức xúc - Hình 3

Văn bản nêu: “Bản tin thời sự 19 giờ ngày 24.7.2025 của Đài Truyền hình Việt Nam đã để xảy ra sai sót, đưa thông tin không chính xác, sau đó đã cải chính, xin lỗi do đọc nhầm thông tin tại Bản tin thời sự 23 giờ cùng ngày”.

Đánh giá đây là sai sót nghiêm trọng, Thủ tướng Phạm Minh Chính yêu cầu Tổng giám đốc Đài Truyền hình Việt Nam chỉ đạo kiểm điểm, làm rõ trách nhiệm của các tổ chức, cá nhân liên quan và xử lý nghiêm theo quy định của Đảng, pháp luật Nhà nước.

Trước mắt, đình chỉ và điều chuyển công tác đối với những người trực tiếp có liên quan đến việc sai sót trong bản tin ngay trong ngày 25.7.2025; kiểm điểm, làm rõ động cơ, nguyên nhân và xử lý nghiêm theo quy định; rà soát kỹ, có biện pháp chấn chỉnh, không để xảy ra những sai sót, vụ việc tương tự; báo cáo Thủ tướng Chính phủ trong ngày 25.7.2025.

Cũng trong tháng 7/2025, VTV đã hứng chịu 3 làn sóng phản ứng tiêu cực từ dư luận vì nêu sai tên Thủ tướng. Đài Truyền hình Việt Nam (VTV) đã chính thức gửi lời xin lỗi đến Thủ tướng Phạm Minh Chính và khán giả cả nước. Lời xin lỗi được đưa ra sau sai sót nghiêm trọng trong Chương trình “Khát vọng phát triển” phát sóng vào ngày 4/7.

Cụ thể, trong tập 3 của Chương trình “Việt Nam hành trình đổi mới” phát sóng lúc 20 giờ 10 phút trên VTV1, ê-kíp sản xuất đã ghi sai họ của Thủ tướng Phạm Minh Chính. Cụ thể, tên của ông Chính được hiển thị là “Nguyễn Minh Chính”.

Vụ sai sót ở bản tin thời sự VTV: BTV kỳ cựu bị đình chỉ công tác, CĐM bức xúc - Hình 5

Ngay sau khi phát hiện sai sót, VTV đã nhanh chóng gỡ bỏ chương trình trên tất cả các nền tảng để tiến hành chỉnh sửa. Đài cũng cam kết sẽ xem xét trách nhiệm và xử lý nghiêm minh các cá nhân, đơn vị liên quan đã để xảy ra lỗi này.

Trước đó vào hôm 3/7, sau khi thông tin tiền đạo Diogo Jota của Liverpool qua đời do tai nạn xe hơi ở Tây Ban Nha, màn hình của VTV đã hiển thị năm mất của cầu thủ này là 2005 thay vì 2025. VTV trước đây không ít lần mắc phải những sai sót tương tự.

Vụ sai sót ở bản tin thời sự VTV: BTV kỳ cựu bị đình chỉ công tác, CĐM bức xúc - Hình 6

Trong một phóng sự trên VTV1 vào năm 2016, những người thực hiện đã nhầm Công chúa Huyền Trân với công chúa Ngọc Hân trong cuộc hôn ước với Vua Chăm Chế Mân. Cũng trong năm đó, hai người dẫn chương trình trên VTV1 đã nhầm rằng Ngô Quyền là người “ba lần đánh thắng quân Nguyên Mông”.

Sự kết hợp giữa các trường hợp sai sót mang tính hệ thống trong khâu biên tập, kiểm duyệt, quản lý, liên kết và cách xử lý phản ứng của đài truyền hình quốc gia khi nhiều lần sai sót ít nhiều đã khiến cộng đồng mạng mất dần niềm tin.

Vụ sai sót ở bản tin thời sự VTV: BTV kỳ cựu bị đình chỉ công tác, CĐM bức xúc - Hình 8