Home Blog Page 10

Mẹ tôi thay đổi hẳn từ ngày lên thành phố làm giúp việc. Mẹ cười nhiều hơn, hay nói hơn, tôi hỏi “Mẹ có tình yêu mới à”, bà chỉ cười e thẹn sau mấy chục năm bố tôi m/ấ/t, 1 mình nuôi các con trưởng thành. Hôm giỗ họ vừa rồi, bà xin về nhà 1 hôm rồi thông báo chuyện quan trọng: Tái hôn với ông chủ góa vợ ở Hà Nội. Mẹ tôi và bố dượng không ĐKKH, chỉ làm vài mâm ra mắt gia tiên. Đúng 3 tháng sau, tôi nghẹn lòng thấy bà xách túi quần áo thất thểu trở về quê và thông báo chuyện đ/ộ/ng tr/ờ/i….

Có những thay đổi trong lòng người ta, chỉ cần một ánh mắt, một lời hỏi han cũng đủ làm bung nở sau bao năm bị chôn chặt.

Tôi chưa từng nghĩ mẹ mình, người đàn bà gầy guộc, khắc khổ vì chồng vì con suốt mấy chục năm, lại có thể một lần nữa nở nụ cười e thẹn vì một người đàn ông.

Càng không nghĩ rằng, nụ cười ấy lại là khởi đầu cho một biến cố lớn mà cả gia đình tôi không thể nào ngờ tới…

Mẹ tôi sinh ra và lớn lên ở một làng quê nhỏ bên dòng sông Đáy. Cả đời bà là một chuỗi những ngày dậy từ 4 giờ sáng nhóm bếp, làm đồng, đi chợ, nấu ăn, giặt giũ. Bố tôi mất khi tôi học năm cuối đại học, bà ở vậy suốt 23 năm, không một lời than trách, chỉ cặm cụi nuôi ba chị em tôi ăn học nên người.

Tôi vẫn nhớ rõ ngày mẹ khăn gói lên Hà Nội. Lần đầu tiên bà rời làng trong một khoảng thời gian dài như thế. Mẹ nói bà thấy ở quê buồn quá, không làm gì chỉ nghĩ ngợi linh tinh. Tôi nhờ người quen tìm giúp cho mẹ công việc giúp việc gia đình. Lương không cao, nhưng bà có chỗ ở ổn định, chủ nhà là một ông cụ đã về hưu, vợ mất được vài năm, sống cùng cậu con trai thỉnh thoảng mới ghé về.

Mẹ gọi điện về thường xuyên, giọng hồ hởi như trẻ ra vài tuổi. Bà bảo Hà Nội vui, sạch sẽ, có siêu thị, có công viên, có quán cà phê mở nhạc Trịnh… Bà kể ông chủ nhà hiền lành, ít nói, mỗi sáng đều pha cho bà một cốc trà nóng và bảo “Cô cứ coi đây là nhà mình mà sống.”

Chị em tôi nghe mà mừng. Cuối cùng mẹ cũng có cuộc sống riêng của mình sau hàng chục năm chỉ biết nghĩ cho người khác.

Một hôm, tôi đùa hỏi qua điện thoại:

– Mẹ có người yêu mới à?

Mẹ im lặng vài giây, rồi bật cười, tiếng cười như ánh nắng rơi trên hàng rào râm bụt ngày xưa. Mẹ không phủ nhận, cũng không khẳng định. Chỉ bảo: “Người ta tử tế với mẹ lắm.”

Giỗ họ năm ấy, mẹ về quê. Bà bảo sẽ chỉ ở một ngày, sáng mai quay lại Hà Nội vì “ông ấy không quen ăn cơm người ngoài nấu.”

Tối hôm đó, sau bữa cơm, mẹ gọi tôi và hai chị vào phòng, mặt nghiêm lại.

– Mẹ có chuyện này muốn nói với các con. Mẹ định… tái hôn.

Cả ba chúng tôi sửng sốt.

Chị Hai là người phản đối đầu tiên. Chị nói mẹ già rồi, chuyện lấy chồng ở tuổi này là không cần thiết, làm xáo trộn hết mọi thứ. Em út tôi thì khóc. Còn tôi, tôi chỉ im lặng. Nhìn mẹ lúc ấy, tôi không thấy sự ngại ngần hay sợ hãi, chỉ thấy ánh mắt rạng rỡ của một người đàn bà lần đầu được lựa chọn vì hạnh phúc của mình.

– Mẹ và ông ấy không đăng ký kết hôn. Cũng chẳng làm rình rang gì. Chỉ vài mâm cơm, thắp nén nhang ra mắt gia tiên. Làm cho đúng phép tắc.

Chúng tôi không ai cản thêm. Sau cùng, thứ chúng tôi luôn mong là mẹ được vui vẻ tuổi già. Nếu đây là lựa chọn của mẹ, chúng tôi sẽ tôn trọng.

Ba tháng đầu, mẹ vẫn thường gọi điện về, giọng vui vẻ:

– Ông ấy chiều mẹ lắm. Đi chợ cũng đèo mẹ đi. Mua gì cũng hỏi mẹ trước. Tối thì hai người cùng nghe nhạc, ông ấy đọc báo cho mẹ nghe…

Nhưng rồi, những cuộc gọi thưa dần.

Mỗi lần gọi, mẹ chỉ nói qua loa. “Mẹ bận.” “Mẹ đang nấu ăn.” “Mai mẹ gọi lại.” Giọng mẹ không còn trong trẻo như trước. Tôi bắt đầu thấy lo.

Ngày mẹ trở về, trời mưa tầm tã. Bà không báo trước, chỉ xách theo một túi vải đựng vài bộ quần áo, một lọ thuốc đau xương và đôi dép nhựa đã cũ.

– Mẹ về rồi à? – Tôi hỏi, cố nén cảm xúc.

Mẹ ngồi xuống ghế, thở hắt ra. Một lát sau mới nói, mắt đỏ hoe:

– Mẹ với ông ấy không sống được nữa. Ông ấy… không phải như mẹ nghĩ.

Tôi chết lặng. Những gì mẹ kể sau đó khiến tôi nghẹn họng.

Tôi ngồi bên mẹ, tay siết chặt mà không nói được lời nào. Ánh mắt bà nhìn xa xăm qua khung cửa sổ đầy mưa, như đang cố gắng gom lại những mảnh ký ức vỡ vụn.

Một lúc lâu sau, mẹ mới cất lời – giọng khàn, nhỏ nhưng dứt khoát:

– Mẹ bị lừa.

Chuyện bắt đầu từ những ngày đầu tiên mẹ dọn về sống cùng ông ấy. Lúc đầu, mọi thứ đều nhẹ nhàng, ấm áp. Hai người cùng tuổi, cùng hoàn cảnh, dễ cảm thông. Ông ấy ít nói nhưng khéo léo – sáng nào cũng dậy sớm pha trà, dặn mẹ mặc ấm, còn mua cho mẹ một đôi giày thể thao để đi bộ trong công viên gần nhà. Mẹ bảo, sau nhiều năm sống chỉ vì con cái, đây là lần đầu mẹ thấy được “chiều chuộng”.

Rồi mọi chuyện bắt đầu thay đổi – lặng lẽ nhưng rõ ràng – từ sau hôm ông ấy đón bà em gái từ Quảng Ninh lên “ở chơi vài bữa”.

Người phụ nữ ấy chẳng ưa mẹ ra mặt. Bà ta chê mẹ quê mùa, nấu ăn không hợp khẩu vị, bếp núc không sạch như người giúp việc cũ. Càng ngày, bà càng chen vào mọi chuyện – từ cái khăn mẹ dùng lau bàn, cho đến chuyện mẹ gọi điện về quê cũng bị xét nét.

Ông ấy ban đầu còn bênh mẹ, sau dần cũng im lặng. Mẹ hiểu, ông ấy không muốn mất lòng em gái. Bà ấy không chỉ là em, mà còn là người đứng tên căn nhà.

– Mẹ là người ngoài trong chính căn nhà mình sống – mẹ tôi nói, nước mắt chảy lặng lẽ.

Cao điểm là hôm mẹ lên tiếng khi người em gái lớn tiếng mắng mẹ vì làm cháy đáy nồi kho cá. Ông ấy chỉ đứng im, không bênh, không nói gì. Đêm đó, mẹ nằm quay mặt vào tường, nước mắt ướt gối, lần đầu cảm thấy mình… lạc lõng.

Sáng hôm sau, bà dậy thật sớm, thu dọn vài bộ đồ rồi bắt xe về quê. Không lời trách móc, không một câu tạm biệt.

Chị Hai nghe chuyện thì tức điên, nói sẽ lên Hà Nội gặp ông ấy làm cho ra lẽ. Tôi ngăn lại. Mẹ không cần ồn ào. Thứ bà cần bây giờ, là yên ổn. Là quay lại nơi bà thuộc về.

Những ngày sau đó, mẹ lại trở về với nhịp sống cũ: trồng rau, đi chợ, xem cải lương buổi trưa. Nhưng khác trước, mẹ ít cười hơn, ít gọi điện cho con cái hơn. Dường như trong bà có một vết nứt – nhỏ thôi – nhưng không dễ lành.

Một hôm, tôi đưa mẹ ra bờ sông, nơi xưa bố tôi vẫn thả lưới bắt cá những đêm trăng sáng. Mẹ ngồi đó, tóc lòa xòa trong gió chiều, rồi nói:

– Mẹ không trách ai cả. Chỉ trách mình… mơ mộng ở cái tuổi không còn nên mơ mộng nữa.

Tôi không đồng tình. Tôi bảo mẹ có quyền được hạnh phúc, có quyền yêu thêm lần nữa. Có điều, mẹ yêu bằng tất cả sự thật thà, còn cuộc đời thì đôi khi không tử tế như mẹ nghĩ.

Mẹ cười – nụ cười buồn nhưng không gượng ép. Bà khẽ nói:

– Ừ, thì mẹ cũng thử một lần rồi. Ít ra, mẹ biết trái tim mình vẫn còn sống.

Mấy tháng sau, mẹ từ chối mọi lời mời lên thành phố làm việc. Bà nói bà muốn làm một khu vườn nhỏ, trồng hoa trồng rau, nuôi vài con gà. Mỗi sáng dậy pha ấm trà nóng, thắp hương cho bố tôi, rồi ngồi đọc sách cũ.

Tôi về thăm, thấy mẹ đang học thêu tay, bảo có cô hàng xóm hướng dẫn. Bức đầu tiên là hoa hướng dương. Mẹ bảo: “Loài hoa này không cần gì nhiều, chỉ cần ánh sáng. Dù mùa đông hay hè, nó luôn quay mặt về phía mặt trời.”

Tôi lặng người. Hóa ra, sau tất cả, mẹ vẫn là người đàn bà kiên cường – sống bằng ánh sáng của chính mình, không trông chờ ai thắp hộ.

Cuộc đời mỗi người phụ nữ, dù đã đi qua bao nhiêu mùa giông gió, vẫn luôn xứng đáng được yêu thương, được lựa chọn, được mơ – kể cả khi tóc đã bạc, tay đã run. Mẹ tôi, sau hai lần trao trái tim, có thể đã tổn thương, nhưng bà chưa bao giờ là người thua cuộc.

Vì bà đã dám sống cho mình – dù chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi.

S;;ốc vì số điện tháng 6 tăng quá nhiều: Liệu có kẽ hở trong việc chốt số điện?

Kẽ hở trong việc ghi số điện

Sau khi ngành điện thông báo hóa đơn tiền điện của tháng 5 đến các hộ sử dụng điện, đã có nhiều kiến nghị, thắc mắc của các khách hàng sử dụng điện sịnh hoạt về số tiền điện phải nộp trong tháng tăng cao, mặc dù tiền điện trong tháng đã có sự hỗ trợ giảm giá theo chỉ đạo của Bộ Công Thương do ảnh hưởng của dịch COVID-19.

Trong đó, có kiến nghị, thắc mắc và nghi ngờ về tính chính xác của công tơ điện, số liệu công tơ sai lệch khiến số tiền điện phải trả tăng cao, nhất là vấn đề không ấn định cụ thể ngày ghi số điện, khiến người dân không thực hiện được quyền giám sát.

Anh Đức Thành (một hộ dân sống ở Xuân Tảo, Bắc Từ Liêm, Hà Nội) cho biết, nhu cầu sử dụng điện của gia đình anh không hề tăng cao hơn vì thói quen sử dụng điều hòa và các thiết bị điện không thay đổi so với các tháng trước, nhân sự và thời gian sử dụng điện trong gia đình không biến động, nhưng thực tế,  tháng vừa rồi tiền điện cũng tăng gần 200% là rất khó thuyết phục (từ 1.162.000 đồng lên 2.100.000 đồng).

Việc ghi số điện theo phản ánh còn nhiều mập mờ. Ảnh: EVNViệc ghi số điện theo phản ánh còn nhiều mập mờ. Ảnh: EVN

Đồng quan điểm, chị Nguyễn Thị Yến (Dịch Vọng Hậu, Cầu Giấy, Hà Nội) cho biết, việc ghi số điện của mỗi hộ dân mà EVN đang thực hiện còn nhiều điểm bất hợp lý.

Thứ nhất, trong trường hợp nhân viên đọc công tơ ghi chỉ số điện sớm hơn hoặc lệch ngày giữa các tháng, thì một phần tiền điện tháng trước (lẽ ra ở bậc thang thấp) sẽ bị tính vào tháng sau (ở bậc thang cao hơn).

Thứ 2, nhân viên thu tiền điện ghi chỉ số công tơ ít hơn, tháng tiếp theo ghi đúng. Số tiền điện ghi thiếu của tháng trước cũng sẽ chuyển sang bậc thang cao hơn của tháng sau.

“Chính vì vậy, tôi đề nghị EVN cần ghi số điện của một hộ dân cụ thể vào một ngày ấn định trong tháng, đồng thời báo cho hộ dân cùng giám sát ghi chỉ số điện, kết quả có sự giám sát của người dân thì mới có giá trị, mới đảm bảo tính công khai, minh bạch, khách quan”, chị Yến nói.

Trên thực tế, ở Hà Nội và một số tỉnh thành khác, một số công ty điện lực đã có thông báo về thời gian ghi công tơ điện và mời tham gia giám sát tới từng khách hàng. Tuy nhiên, ở một số quận, việc thông báo vẫn chưa cụ thể thời gian ghi chốt số công tơ điện trong tháng nên việc hóa đơn tăng đột biến khiến khách hàng băn khoăn”.

Ghi chỉ số công tơ có chính xác?

Hiện tại, các công tơ điện tử được thu thập chỉ số tiêu thụ điện hoàn toàn tự động và thực hiện từ xa. Đối với công tơ cơ khí được áp dụng việc ghi chỉ số bằng phần mềm trên máy tính bảng có các tính năng cảnh báo vượt sản lượng, các tính năng hỗ trợ phát hiện các số liệu bất thường để nhân viên ghi chỉ số thực hiện kiểm tra đảm bảo hạn chế việc xảy ra sai sót trong công tác ghi chỉ số và lập hóa đơn tiền điện.

Khách hàng sử dụng điện có quyền giám sát việc ghi chỉ số công tơ. Lịch ghi chỉ số công tơ được quy định trong hợp đồng mua bán điện và được EVN cho biết đơn vị điện lực công khai, đảm bảo khách hàng biết, kiểm tra chỉ số công tơ và sản lượng điện tiêu thụ.

Mặc dù EVN giải thích hiện nay việc ghi số điện đã được thực hiện bằng phần mềm, hoàn toàn tự động, tuy nhiên, lãnh đạo Tổng Công ty Điện lực miền Bắc cho biết, hiện nay  mới chỉ có 35% khách hàng sử dụng đồng hồ điện tử, 65% còn lại vẫn là đồng hồ cơ.

Vì vậy, vấn đề hoá đơn tiền điện tăng “sốc” vẫn bị nhiều khách hàng cho rằng còn nhiều mập mờ, chưa minh bạch.

Phá khóa phòng trọ của nữ sinh viên điều dưỡng quê Nam Định, chủ trọ r:ùng m:ình khi thấy cảnh tượng bên trong

Mới đây, một đoạn video ghi lại hình ảnh bên trong một căn phòng trọ đang khiến mạng xã hội dậy sóng vì mức độ bẩn tới khó tin.

Ngày 4 tháng 7 năm 2025, chuyên trang Phụ nữ số – báo Phụ nữ Thủ đô đã đăng tải bài viết với tiêu đề “Phá khóa phòng trọ của sinh viên điều dưỡng, chủ trọ rùng mình khi thấy cảnh tượng bên trong”. Nội dung như sau:

Mới đây, một đoạn video ghi lại hình ảnh bên trong một căn phòng trọ đang khiến mạng xã hội dậy sóng vì mức độ bẩn tới khó tin. Bật khóc giữa nhà ‘hộp giày’ ở Hong Kong: Một căn 18 người ở chung, giá thuê phòng vừa 1 chiếc giường tầng cũng 11 triệu đồng

Theo nội dung video chia sẻ, đây từng là nơi ở suốt 4 năm qua của một sinh viên đại học điều dưỡng ở Nam Định. Từ những hình ảnh ghi lại có thể thấy căn phòng rộng chỉ khoảng 15 mét vuông nhưng tràn ngập rác thải sinh hoạt với đủ loại hộp nhựa, túi nilon, chai lọ bẩn chất đống khắp nền nhà, giường ngủ… khiến ai nhìn vào cũng rùng mình.

Không những vậy, lẫn trong đống rác thải đó là gián, dòi bọ bò lổm ngổm… mọi ngóc ngách, bốc lên mùi hôi thối. Sau khi dọn, số rác đã lên tới 5 bao tải lớn.

“(Người thuê trọ) mới trả tiền được đến tháng 12 thôi. Suốt từ tháng 12 cứ bảo đến khi nào sang nhưng có sang đâu. Hôm nay mới dám phá khoá vì vẫn đang cho thuê. Nó ở đây 4 năm, 1 2 tháng cuối nó chỉ về đây ăn cơm rồi đi. Sau đó thì về nữa nhưng nói bác cứ để đồ đây, vẫn trả tiền thuê”, chủ trọ kể lại, giọng còn chưa hết ám ảnh.

Đoạn video ngay sau khi đăng tải đã khiến nhiều người không khỏi bức xúc với cảnh tượng bên trong căn phòng.

Một số cư dân mạng đặt câu hỏi: Làm sao một người theo học ngành điều dưỡng, ngành nghề gắn liền với chăm sóc và vệ sinh, lại có thể sống trong môi trường như vậy suốt một thời gian dài?

“Sinh viên điều dưỡng mà sống như thế này thì ai dám để chăm sóc bệnh nhân?”

“Chủ trọ hiền quá, để tình trạng này kéo dài cả nửa năm trời. Quá khổ!”

“Không thể tin nổi là có người để căn phòng như này suốt thời gian dài.”

Hiện vụ việc hiện vẫn đang thu hút nhiều sự quan tâm và tranh luận trên mạng xã hội.

Trước đó, ngày 11 tháng 13 năm 2024, báo Dân trí cũng đăng tải thông tin tương tự với tiêu đề “Thái Nguyên: Nam thanh niên ở phòng ngập rác, chủ nhà tá hỏa khi mở cửa”. Nội dung như sau:

Mới đây, cư dân mạng xôn xao trước hình ảnh một căn phòng trọ bừa bộn, ngổn ngang rác thải từ giường đến sàn nhà.

Theo hình ảnh được chia sẻ, bên trong căn phòng rộng khoảng 10m2, rác thải chất đống, trải dài từ cửa ra vào đến khu vực nấu nướng, chiếm trọn lối đi.

Giường ngủ xập xệ, trở thành nơi tập kết đủ loại rác như: Vỏ hộp cơm, vỏ cốc mì tôm đến túi ni-lông… Sàn nhà đầy vết bẩn không ai dọn dẹp.

Phòng trọ ngập rác ở Thái Nguyên khiến chủ nhà bức xúc (Nguồn: Nhân vật cung cấp).

Nhiều cư dân mạng bày tỏ sự bức xúc với lối sống thiếu ý thức của người thuê. Đa số ý kiến thắc mắc, người này đã ngủ như thế nào khi xung quanh là rác chất chồng.

“Nhìn thôi đã ngộp thở, không hiểu vì sao họ có thể sống trong tình trạng bẩn thỉu như vậy”, một cư dân mạng viết.

Căn phòng với rác thải ngập khắp nơi (Ảnh: Cắt từ clip).

Một người khác bày tỏ: “Tôi cứ nghĩ căn phòng này vài năm không có người ở, quá kinh khủng. Chủ nhà nên chấm dứt hợp đồng cho thuê. Sinh sống bẩn thỉu thế này gây mầm bệnh cho cả khu trọ”.

Chia sẻ với phóng viên Dân trí, anh Trần Hoàng Hạnh (sống tại Thái Nguyên) xác nhận, đoạn video được lan truyền trên mạng xã hội do anh ghi lại tại một phòng trọ của gia đình hàng xóm trên địa bàn phường Đồng Tiến, thành phố Phổ Yên vào sáng 11/12.

Người thuê phòng là một nam thanh niên làm việc tại khu công nghiệp gần đó.

Anh Hạnh cho biết, trước khi phát hiện sự việc, phòng trọ ngập rác xảy ra vụ cháy nhỏ do máy sấy tóc gây ra. Khi phát hiện khói, mọi người vội vàng giúp chủ nhà dập lửa và tình cờ phát hiện núi rác chất chồng bên trong.

“Lúc đó, người thuê trọ đã đi làm. Chủ nhà vô cùng bức xúc khi nhìn thấy căn phòng bẩn thỉu. Rác nằm khắp mọi nơi, từ giường đến sàn nhà, có nhiều gián bò lổm ngổm. Tôi nhìn thấy hộp cơm, chai nước, cốc mì tôm, vỏ bánh kẹo được tích trữ lại suốt một thời gian dài. Trước đó, chủ nhà từng nhắc nhở nhưng người thuê vẫn không thay đổi”, anh Hạnh chia sẻ.

Được biết, trong ngày 11/12, chủ trọ đã dọn dẹp rác, cho vào nhiều túi để đổ đúng nơi quy định.

Khu vực anh Hạnh sinh sống có nhiều phòng trọ cho thuê vì gần khu công nghiệp lớn. Tuy nhiên, đây là lần đầu tiên, mọi người phát hiện phòng trọ ngập rác như vậy.

“Dù ở trọ hay sống tại nhà riêng, mỗi người nên có ý thức giữ gìn vệ sinh chung để đảm bảo môi trường sạch, sức khỏe cho bản thân và cộng đồng”, anh Hạnh cho biết.

Trước đó, hồi năm 2023, anh Sơn (chủ nhà trọ ở quận 1, TPHCM) phát hiện bên trong phòng trọ của một cô gái sinh năm 2000 ngập rác thải.

Anh Sơn đã đăng tải các hình ảnh lên mạng xã hội vì bức xúc. Theo người đàn ông này, cô gái thuê trọ với giá 5 triệu đồng/tháng, đã ở được 2 năm.

Căn phòng trọ ngập rác của cô gái được anh Sơn chia sẻ lên mạng hồi năm 2023 (Ảnh: Chụp màn hình).

Sau khi phát hiện rác thải ngập phòng, anh dự định thuê một người lao công dọn dẹp nhưng họ từ chối. Vì vậy, người đàn ông này phải tự tay thu dọn rác.

Vợ mang bầu phát hiện chồng ngoại tình 10 ngày trước sinh nở . Cô âm thầm lên kế hoạch khiến anh ta phải trả giá đắt…

Đêm đó, đang nằm vỗ về cái bụng bầu tám tháng rưỡi, Ngọc giật mình tỉnh dậy vì tiếng chuông tin nhắn phát ra từ điện thoại chồng. Cô quay sang nhìn, chồng vẫn ngủ say như chưa từng có gì làm phiền. Có lẽ nếu đêm đó cô không mất ngủ vì đứa bé đạp mạnh, cô sẽ chẳng bao giờ biết được người đầu ấp tay gối suốt ba năm nay lại có thể phản bội mình — ngay khi cô sắp sinh con của anh ta.

Ngọc – 28 tuổi, là nhân viên ngân hàng nghỉ thai sản sớm do sức khỏe yếu. Cô kết hôn với Minh sau gần một năm hẹn hò chóng vánh. Người ngoài nhìn vào vẫn nói họ đẹp đôi — Minh điển trai, làm trưởng phòng kinh doanh ở một công ty nước ngoài, lịch sự, có tài ăn nói, và luôn tỏ ra là người chồng mẫu mực. Nhưng Ngọc biết, sau khi cưới, Minh không còn như xưa. Không đánh đập, không chửi bới, nhưng anh dần xa cách, không còn nồng nhiệt. Cô nghĩ, có lẽ là do áp lực công việc, do anh chưa sẵn sàng làm cha. Cô luôn cố gắng cảm thông.

Thế nhưng, tối đó, khi tiếng tin nhắn vang lên, và khi màn hình điện thoại hiện dòng chữ:
“Mai nhớ ghé qua sớm, em nhớ anh…”
— mọi cảm thông của Ngọc sụp đổ.

Cô thấy bàn tay mình run lên, nhưng ép bản thân bình tĩnh. Lần đầu tiên, cô quyết định không làm ầm lên. Không khóc. Không đánh thức chồng. Cô chỉ chụp lại màn hình, rồi tắt máy anh, giả vờ như chưa hề tỉnh giấc.

Sáng hôm sau, Ngọc bắt đầu kế hoạch “trả giá”.

Cô bắt đầu bằng cách mang máy điện thoại của Minh đi sửa lấy dữ liệu — với lý do “bị hư màn hình”. Người kỹ thuật viên chỉ mất một buổi để khôi phục tin nhắn, ảnh, và lịch sử chat từ các ứng dụng ẩn. Những thứ Ngọc nhìn thấy khiến cô muốn nôn.

Anh ta và “cô gái tên Linh” đã qua lại hơn 6 tháng. Cô ta trẻ hơn Ngọc vài tuổi, làm marketing cho một công ty nhỏ. Những cuộc trò chuyện ban đầu là công việc, sau đó là chuyện phiếm, rồi đến những tấm ảnh “nóng”, những lời đường mật “anh sẽ ly hôn nếu cô ấy không bầu”, “em mới là người anh yêu”…

Ngọc không phải tuýp đàn bà hiền lành chịu đựng. Nhưng cô không muốn hành xử theo cảm xúc. Cô còn đứa con trong bụng, còn ba mẹ hai bên, còn một tương lai sau này. Phụ nữ thông minh không phải là người chỉ biết khóc khi bị phản bội. Là người biết biến nỗi đau thành sức mạnh.

Kế hoạch từng bước được vạch ra:

Cô đến gặp luật sư.
Ngọc biết nếu muốn ly hôn, cô cần bằng chứng. Cô cần chuẩn bị về pháp lý. Luật sư khuyên cô tiếp tục thu thập tin nhắn, ảnh, các khoản chi tiêu bất thường từ chồng để chứng minh mối quan hệ ngoài luồng.

Cô âm thầm ghi lại lịch trình của Minh trong 10 ngày.
Lúc anh nói “tăng ca”, anh ở đâu? Ngọc thuê một dịch vụ thám tử theo dõi kín đáo. Ngày thứ 6, Minh không về nhà, nói là đi công tác miền Tây. Nhưng theo thám tử, anh cùng Linh đi Đà Lạt — ở chung một khách sạn 3 đêm.

Ngọc ghi âm cuộc gọi giả vờ gọi nhầm:
Một tối, cô dùng số khác gọi cho Linh, giả vờ là người giao hàng, rồi nhắn lại:
“Anh Minh nhờ chuyển hàng, chị có nhà không để giao? Hay giao về công ty như lần trước anh dặn?”
Linh trả lời rất nhanh, rất thân mật. Đủ để làm chứng.

Ngày thứ 9 – Ngọc gọi Minh về nói chuyện.

Cô cố gắng giữ bình tĩnh. Đợi anh ăn cơm xong, nghỉ ngơi, cô mới nói:

– Anh có điều gì cần nói với em trước khi em sinh không?

Minh giật mình, cười trừ:
– Gì mà căng thẳng vậy? Không, chỉ là lo cho em với con thôi.

Ngọc gật đầu. Lúc đó cô mở laptop, cắm USB chứa toàn bộ dữ liệu thám tử gửi về.
Ảnh Minh và Linh nắm tay nhau ở bãi cỏ Đà Lạt, clip họ ra khỏi khách sạn buổi sáng, tin nhắn chat mùi mẫn… tất cả hiện ra trước mắt anh.

Minh tái mặt.

Ngọc chỉ hỏi đúng một câu:

– Anh muốn ly hôn trước hay sau khi con chào đời?

Đêm hôm đó, Minh quỳ xuống xin lỗi, khóc lóc, hứa thay đổi.
Nhưng Ngọc không nói gì thêm. Cô chỉ đứng lên, đi vào phòng, ôm bụng, và thầm nhủ:
“Em chưa cho anh trả giá đâu. Mọi thứ mới chỉ bắt đầu.

Sau đêm đó, Minh tạm thời không rời khỏi nhà. Anh cắt đứt liên lạc với Linh – ít nhất là bề ngoài. Ngọc vẫn theo dõi. Cô không phải đứa trẻ tin vào vài giọt nước mắt.

Cô vẫn tỏ ra bình thường – ăn uống đúng bữa, đi khám thai định kỳ, thậm chí còn cho phép mẹ chồng sang chăm. Nhưng thực ra, mỗi ngày cô đều ghi nhật ký đầy đủ lại diễn biến, như một hồ sơ. Cô biết rằng nếu muốn “ra đi ngẩng cao đầu”, cô cần có lợi thế.

Luật sư của Ngọc – chị An – đã hướng dẫn cô những bước đi tiếp theo:

  • Chuẩn bị hồ sơ ly hôn đơn phương: Bao gồm giấy tờ kết hôn, chứng cứ ngoại tình, hình ảnh thám tử, sao kê tài chính chồng từ các tài khoản đứng tên chung.

  • Nêu rõ yêu cầu tài sản và quyền nuôi con:

    • Toàn bộ căn hộ đang ở là do Ngọc đứng tên trước hôn nhân – Minh chỉ góp nội thất.

    • Cô yêu cầu toàn quyền nuôi con, yêu cầu cấp dưỡng rõ ràng, và tòa án xét xử nhanh vì lý do đặc biệt (gần sinh).

Chị An khuyên: “Em nên chờ sinh con xong rồi nộp đơn, vì khi đó mọi thứ thuận lợi hơn về tâm lý và luật.”

Ngọc đồng ý. Nhưng cô không dừng lại ở đó.

Một tuần sau, đúng hôm giỗ ông nội Minh, cả hai bên gia đình tụ họp đông đủ. Ngọc lựa đúng lúc mọi người đang ăn tráng miệng, nhẹ nhàng nói:

– Con có chút chuyện muốn xin phép ba mẹ hai bên. Sau khi sinh con, con sẽ ly hôn.

Cả mâm tiệc im phăng phắc. Mẹ Minh đang định gắp trái cây bỗng khựng lại.

– Cái gì? Tụi bay sắp sinh con rồi mà ly hôn là sao?

Ngọc rút một tập giấy từ trong túi, đặt lên bàn. Toàn bộ là hình ảnh Minh đi Đà Lạt với Linh, tin nhắn, và biên bản xác minh từ thám tử.

Cô nói rành mạch:

– Con không cần lời xin lỗi. Con chỉ muốn mọi người hiểu rõ lý do. Con có bằng chứng rõ ràng, và con không muốn con mình lớn lên trong cảnh dối trá. Vậy thôi.

Mẹ Minh tái mét, bố chồng tức đến run người, còn Minh thì không dám ngẩng mặt. Dư luận gia đình không còn về phía anh nữa.

Sau khi sinh bé Bin – một cậu con trai kháu khỉnh, khỏe mạnh – Ngọc nhanh chóng phục hồi. Cô nhờ mẹ đẻ lên chăm, còn Minh thì gần như bị gạt ra rìa. Anh chỉ được vào thăm đúng giờ hành chính, tuyệt nhiên không được ôm con nếu chưa rửa tay và đeo khẩu trang.

Hai tuần sau sinh, Ngọc nộp đơn ly hôn lên tòa.

Cô cũng gửi một bản báo cáo sự việc – đầy đủ chứng cứ – tới công ty của Minh và của Linh. Lý do: “vi phạm đạo đức nghề nghiệp, ảnh hưởng uy tín thương hiệu.”

Hệ quả:

  • Linh bị đuổi việc, bởi công ty cô ta cấm kỵ chuyện “quan hệ với nhân sự bên đối tác”.

  • Minh bị treo lương và điều chuyển về phòng hậu cần trong thời gian chờ kỷ luật nội bộ.

  • Trong giới sales – chuyện này lan nhanh như lửa. Đồng nghiệp bàn tán, sếp mất mặt, cơ hội thăng tiến của Minh coi như khép lại.

Tại tòa, Minh yêu cầu được “chăm sóc con chung” và đòi chia tài sản 50-50. Nhưng Ngọc đã chuẩn bị kỹ:

  • Căn hộ: thuộc quyền sở hữu cá nhân trước hôn nhân – không chia.

  • Chứng cứ ngoại tình: rõ ràng – lỗi do Minh, nên Ngọc được ưu tiên nuôi con.

  • Minh bị mất uy tín, không chứng minh thu nhập rõ ràng – phải cấp dưỡng theo mức tòa phán.

Tòa tuyên:

  • Ngọc được nuôi con, Minh cấp dưỡng 8 triệu/tháng.

  • Minh không có quyền can thiệp vào việc nuôi dạy nếu không có sự đồng thuận.

  • Không được tiếp xúc với con nếu không được phép.

Một buổi chiều muộn, khi mặt trời đang lặn sau dãy nhà chung cư, Ngọc bế con ra ban công, gió nhẹ thổi qua tóc cô.

Trên tay cô là một lá đơn – đơn xin thôi việc. Không phải vì chán nản, mà vì cô sắp bắt đầu lại: mở một tiệm bán đồ sơ sinh online, chính từ câu chuyện đời mình.

Ngọc chấp nhận cuộc sống làm mẹ đơn thân – nhưng tự do và chủ động.

Minh từng nhắn tin xin lỗi, xin quay lại, xin thăm con. Cô trả lời đúng một dòng:

“Ngày anh phản bội tôi khi tôi mang thai, anh đã đánh mất mọi cơ hội rồi. Bây giờ, hãy sống cuộc đời mà anh chọn.”

Câu chuyện của Ngọc không phải là phim. Đó là đời thật – là lựa chọn của một người phụ nữ bị phản bội nhưng không đầu hàng.
Cô không dùng nước mắt để giữ chồng, không dùng con cái làm công cụ níu kéo.
Cô trả giá – đúng, nhưng cũng khiến kẻ sai phải trả giá đủ.

Vì đôi khi, phụ nữ mạnh mẽ nhất là khi họ im lặng lên kế hoạch… và hành động.

Từ 1/7, tỷ lệ đóng bảo hiểm xã hội bắt buộc là 25% trên tiền lương: Thay đổi lớn ảnh hưởng hàng triệu người

Từ ngày 1/7/2025, theo Luật Bảo hiểm xã hội 2024, tổng tỷ lệ đóng bảo hiểm xã hội bắt buộc sẽ là 25% trên tiền lương làm căn cứ đóng, với nhiều thay đổi quan trọng về cách tính mức đóng, thời hạn nộp và quyền lợi giữa người lao động và người sử dụng lao động.

Mức đóng bảo hiểm xã hội bắt buộc

Bảo hiểm xã hội Việt Nam cho biết theo Luật Bảo hiểm xã hội năm 2024 và các Nghị định hướng dẫn, đều có hiệu lực từ ngày 1/7/2025, mức đóng bảo hiểm xã hội bắt buộc cơ bản kế thừa quy định của Luật Bảo hiểm xã hội năm 2014, và bổ sung quy định về thời hạn đóng chậm nhất.

Trong đó, về mức đóng bảo hiểm xã hội bắt buộc, theo Luật Bảo hiểm xã hội 2024, tỷ lệ đóng bảo hiểm xã hội bắt buộc được xác định như sau: 3% trên tiền lương làm căn cứ đóng vào quỹ ốm đau và thai sản; 22% trên tiền lương làm căn cứ đóng vào quỹ hưu trí và tử tuất.

Tổng cộng tỷ lệ đóng bảo hiểm xã hội bắt buộc là 25% trên tiền lương làm căn cứ đóng. Tỷ lệ này được phân bổ giữa người lao động và người sử dụng lao động với các trường hợp sau:

Căn cứ đóng bảo hiểm xã hội bắt buộc được quy định khác nhau tùy thuộc vào chế độ tiền lương áp dụng.

Từ 1/7, tỷ lệ đóng bảo hiểm xã hội bắt buộc là 25% trên tiền lương: Thay đổi lớn ảnh hưởng hàng triệu người- Ảnh 1.

Mức đóng bảo hiểm xã hội bắt buộc từ ngày 1/7/2025. Nguồn: Bảo hiểm xã hội Việt Nam.

Cụ thể, đối với người lao động thực hiện chế độ tiền lương do Nhà nước quy định, tiền lương tháng làm căn cứ đóng bảo hiểm xã hội là tiền lương theo chức vụ, chức danh, ngạch, bậc, cấp bậc quân hàm, và các khoản phụ cấp chức vụ, phụ cấp thâm niên vượt khung, phụ cấp thâm niên nghề, hệ số chênh lệch bảo lưu lương (nếu có).

Đối với người lao động thực hiện chế độ tiền lương do người sử dụng lao động quyết định, tiền lương làm căn cứ đóng bảo hiểm xã hội là tiền lương tháng, bao gồm mức lương theo công việc hoặc chức danh, phụ cấp lương, và các khoản bổ sung khác được thỏa thuận trả thường xuyên, ổn định trong mỗi kỳ trả lương.

Đối với sĩ quan, quân nhân chuyên nghiệp, công nhân và viên chức quốc phòng, công nhân công an, hạ sĩ quan, binh sĩ, học viên hưởng sinh hoạt phí, tiền lương tháng làm căn cứ đóng bảo hiểm xã hội trong 2 năm đầu là 2 lần mức tham chiếu.

Sau đó, cứ mỗi năm tiếp theo tăng thêm 0,5 lần mức tham chiếu, tối đa bằng 4 lần mức tham chiếu tại thời điểm đóng.

Tiền lương làm căn cứ đóng bảo hiểm xã hội bắt buộc thấp nhất bằng mức tham chiếu, và cao nhất bằng 20 lần mức tham chiếu tại thời điểm đóng. Mức tham chiếu là mức tiền do Chính phủ quyết định dùng để tính mức đóng, mức hưởng một số chế độ bảo hiểm xã hội.

Khi mức lương cơ sở bị bãi bỏ, mức tham chiếu sẽ thay thế, và không thấp hơn mức lương cơ sở đó.

Phương thức và thời hạn đóng bảo hiểm xã hội bắt buộc

Đối với người lao động, thực hiện đóng bảo hiểm xã hội cho cơ quan Bảo hiểm xã hội theo phương thức hằng tháng.

Riêng người lao động hưởng lương theo sản phẩm, theo khoán trong lĩnh vực nông nghiệp, lâm nghiệp, ngư nghiệp, diêm nghiệp, có thể đóng hằng tháng, 3 tháng, hoặc 6 tháng một lần.

Từ 1/7, tỷ lệ đóng bảo hiểm xã hội bắt buộc là 25% trên tiền lương: Thay đổi lớn ảnh hưởng hàng triệu người- Ảnh 2.

Đối với người sử dụng lao động, thời hạn đóng bảo hiểm xã hội bắt buộc chậm nhất là: Ngày cuối cùng của tháng tiếp theo đối với phương thức đóng hằng tháng; Ngày cuối cùng của tháng tiếp theo ngay sau chu kỳ đóng, đối với phương thức đóng 3 tháng, hoặc 6 tháng một lần.

Người sử dụng lao động có thể được xem xét tạm dừng đóng vào quỹ hưu trí và tử tuất trong các trường hợp gặp khó khăn phải tạm dừng sản xuất, kinh doanh, dẫn đến người lao động và người sử dụng lao động không có khả năng đóng bảo hiểm xã hội. Thời gian tạm dứng đóng tối đa 12 tháng. Sau thời hạn tạm dừng, phải đóng bù.

“Về nhà giữa đ:êm thấy mẹ c:o r:o một mình, vợ “bi:ến m:ất”: Gọi điện cho cô ấy thì nhận được câu trả lời số:c ng:ang , khiến anh lập tức làm một điều không tưởng…

“Tôi không thể quên được hình ảnh đêm đó — mẹ già ngồi thu mình trong góc bếp, run rẩy giữa tiếng mưa, đôi mắt hoe đỏ nhìn tôi như van xin điều gì đó. Trong đầu tôi chỉ vang lên một câu hỏi: ‘Vợ tôi đâu?’.”

Tôi là Trung, 35 tuổi, kỹ sư xây dựng, làm việc thường xuyên phải công tác xa nhà. Gia đình tôi có mẹ già 70 tuổi – bà bị chứng tim nhẹ, trí nhớ không còn minh mẫn – và vợ tôi, Trang, 32 tuổi, từng là nhân viên văn phòng nhưng nghỉ việc vài năm nay để ở nhà chăm mẹ tôi và lo việc gia đình.

Tuần rồi, tôi nhận công trình ở tận Vũng Tàu, dự định đi bảy ngày. Mỗi ngày đều gọi về hỏi thăm vợ và mẹ. Trang vẫn cười nói bình thường, còn mẹ thì lúc nhớ lúc quên, chẳng bao giờ chịu cầm điện thoại. Tôi vẫn yên tâm, nghĩ rằng Trang đang làm tốt vai trò làm dâu, như cô vẫn từng thể hiện.

Nhưng tối hôm đó – ngày thứ sáu – tôi bất ngờ nhận được cuộc gọi từ hàng xóm:

– “Anh Trung à, hình như nhà anh có chuyện… tôi nghe tiếng bà cụ khóc suốt từ chiều tới giờ. Không thấy Trang đâu cả.”

Tôi giật mình, bỏ hết công việc, bắt xe đêm về Sài Gòn. Gần 3 giờ sáng, tôi đứng trước căn nhà quen thuộc mà như xa lạ. Đèn trong nhà tắt hết, chỉ còn ánh sáng hắt từ bếp.

Bước vào, tôi chết sững: mẹ tôi đang ngồi ôm gối, gương mặt thất thần, đôi mắt đỏ hoe. Bà nhìn tôi không chớp, rồi bật khóc như một đứa trẻ:

– “Trang bỏ đi rồi con ơi… Mẹ gọi nó… nó không quay lại…”

Tôi bối rối hỏi dồn: “Cô ấy đi đâu? Khi nào? Sao mẹ biết?”
Mẹ tôi ú ớ không nhớ rõ. Chỉ nói “nó mang đồ, nói mấy câu rồi đi…”, lặp lại như cái máy.

Tôi kiểm tra khắp nhà – không có vali, không có túi xách, không một lời nhắn. Điện thoại của Trang tắt máy. Zalo lần cuối online lúc 18h hôm qua. Tôi gọi liên tục, cuối cùng thuê bao đổ chuông.

– “Alo…”, một giọng nam lạ bắt máy.

– “Tôi là chồng Trang. Anh là ai? Vợ tôi đâu?”

– “…À, cô ấy không muốn nói chuyện với anh nữa. Tạm thời cô ấy không muốn về. Đừng gọi nữa.”

Tôi như bị tát vào mặt. Không một lời giải thích. Không lý do. Không cảm xúc.

Tôi ngồi sụp xuống, trước mắt chỉ là hình ảnh mẹ già vẫn lẩm bẩm tên vợ tôi trong tiếng mưa gió đập vào cửa kính. Điều gì đang diễn ra? Trang – người phụ nữ tận tụy chăm mẹ tôi từng bữa cơm, từng lần đi viện – lại bỏ đi trong đêm, không một lời?

Tôi lên phòng, tìm thấy trong ngăn kéo một xấp giấy photo – là đơn xin việc của Trang. Có vẻ cô ấy đã âm thầm đi phỏng vấn. Trong góc tủ, có vài bộ đồ công sở không còn. Nhưng điều khiến tôi rợn người là… một tờ giấy ghi tay gấp tư, không ký tên, chỉ có vỏn vẹn một câu:

“Anh sẽ không bao giờ hiểu điều tôi đã chịu đựng ở ngôi nhà này.”

Tôi đọc đi đọc lại. Và rồi tôi bắt đầu nhìn lại – điều gì đã khiến vợ tôi từ bỏ tất cả, ngay cả mẹ tôi?

Sau đêm đó, tôi xin nghỉ dài hạn, vừa để chăm mẹ, vừa tìm hiểu chuyện gì đã xảy ra. Mọi thứ không hề đơn giản.

Đầu tiên là camera an ninh – tôi mở lại đoạn ghi hình chiều hôm Trang rời đi. Cô ấy ra khỏi nhà lúc 17h23, tay xách vali, mặt đeo khẩu trang. Không ai đi cùng. Cô lên một chiếc taxi, biển số tôi ghi lại được.

Tôi tìm đến hãng taxi, lần ra địa chỉ mà Trang đã đến – một căn nhà nhỏ ở quận Tân Phú. Tôi không biết ai sống ở đó. Sau hai ngày chờ trước cổng, cuối cùng tôi thấy cô xuất hiện, cùng một người phụ nữ lớn tuổi – có vẻ là mẹ ruột cô ấy.

Tôi bước đến, gọi tên:

– “Trang!”

Cô khựng lại, rồi quay đi. Nhưng tôi đuổi theo, van xin:

– “Em nói cho anh biết đi… Tại sao lại như vậy? Em bỏ mẹ anh, bỏ cả anh, mà không một lời?”

Trang im lặng một lúc lâu. Rồi cô nói, nhẹ nhàng nhưng rắn rỏi:

– “Anh có biết trong 3 năm qua em đã bị mẹ anh mắng chửi, coi thường thế nào không? Em không nói, không phải vì em chịu đựng được, mà vì em nghĩ… đó là nghĩa vụ. Nhưng rồi em nhận ra, nếu em cứ ở đó, em sẽ trở thành cái bóng – vô hình trong cả mắt anh và mẹ.”

Tôi nghẹn lời. “Nhưng… mẹ anh già rồi. Bà có bệnh…”

– “Càng vì bà già, anh càng bỏ rơi em. Anh luôn đi công tác, mỗi lần gọi về chỉ hỏi ‘Mẹ sao rồi?’, chưa bao giờ hỏi ‘Em có mệt không?’. Anh chưa từng thấy mẹ anh lặng lẽ xúc cơm cho em rồi đổ đi, chỉ vì em nấu không đúng ý. Anh không thấy em khóc trong bếp mỗi đêm, khi bà nói em vô dụng, ăn bám…”

Tôi lặng thinh. Trang nói tiếp, đôi mắt đỏ hoe:

– “Em từng rất yêu anh. Nhưng em sợ rằng, nếu tiếp tục, em sẽ hận luôn chính tình yêu đó.”

Những ngày sau đó, tôi tìm cách xin lỗi, thuyết phục. Nhưng Trang không về. Cô bắt đầu đi làm trở lại, thuê nhà sống cùng mẹ ruột, và dần lấy lại cuộc sống.

Còn tôi – tôi học cách tự chăm mẹ. Tôi đưa mẹ đi khám, thuê người chăm ban ngày, và dành thời gian ở nhà nhiều hơn. Tôi dần hiểu ra: một người vợ không chỉ cần tình yêu, mà còn cần được thấy, được hiểu, và được tôn trọng.

Ba tháng sau, Trang gửi tôi một lá thư tay – trong đó có một đoạn khiến tôi ám ảnh:

“Nếu một ngày nào đó anh thực sự lắng nghe – không phải vì mất mát, mà vì thấu hiểu – em tin, mọi thứ sẽ bắt đầu lại được. Nhưng đến lúc đó, đừng tìm em bằng trách nhiệm, mà hãy tìm bằng trái tim.”

Tôi đọc xong, đặt thư lên bàn thờ cha, rồi thắp nhang – cầu mong một ngày cô ấy quay về, không phải vì nghĩa vụ, mà vì tình yêu đã được chữa lành.

Giá vàng 4/7 Còn gì nữa đâu mà khóc với sầu

Giá vàng hôm nay 4.7: Vàng thế giới giảm trước áp lực dữ liệu kinh tế Mỹ. Trong nước, giá vàng nhẫn điều chỉnh giảm nhẹ, vàng SJC không đổi giá.

Cách chuyển đất vườn sang đất ở không phải đóng thêm tiền sử dụng đất, ai không biết cách là thiệt lớn

Thủ tục chuyển đất vườn sang đất ở không phải đóng thêm tiền sử dụng đất

Nhiều người dân cho biết, sau khi nhận được thông báo dự thảo phương án đền bù đất, họ mới nhận ra bị cấp sai mục đích sử dụng đất trong sổ.

Đêm tâ//n h//ôn của chàng trai 25 tuổi với bà vợ gi/à đáng tuổi mẹ mình, chưa đầy 30 phút, chú rể đã phải qu/ỳ lạ/y…

“Chỉ sau chưa đầy 30 phút bước vào phòng tân hôn, người ta đã thấy chú rể quỳ gối, lạy vợ mình trong im lặng. Không ai hiểu chuyện gì đã xảy ra trong căn phòng ấy, nhưng từ giây phút đó, cả làng biết rằng cuộc hôn nhân này sẽ không giống bất cứ điều gì họ từng thấy.”

Nguyễn Duy, 25 tuổi, là một thợ điện ở huyện miền núi nghèo. Nhà đông con, cha mất sớm, mẹ già yếu, Duy từ bé đã quen làm việc quần quật. Anh không học đại học, mà đi phụ hồ, làm thuê, rồi học nghề điện dân dụng để có thể kiếm sống gần nhà chăm mẹ.

Cuộc đời của Duy có lẽ sẽ cứ thế mà trôi nếu như không có sự xuất hiện của bà Duyên, một người phụ nữ 52 tuổi, giàu có, góa chồng, sống ở thị xã gần đó. Bà có hai căn nhà cho thuê, xe riêng, tài khoản tiết kiệm lên đến tiền tỷ. Nhưng bà lại cô đơn. Rất cô đơn.

Duyên gặp Duy trong một lần gọi thợ đến sửa hệ thống điện trong biệt thự mình. Người phụ nữ nhiều tuổi, từng trải, dường như nhìn thấy nơi cậu thanh niên trẻ tuổi này một điều gì đó khác biệt – ánh mắt ngây thơ, lời nói lễ phép, và nhất là, một sự hiền lành dễ điều khiển.

Sau vài lần thuê sửa chữa, bà Duyên chủ động mời Duy ở lại ăn cơm. Rồi bà đề nghị thuê Duy làm việc cố định với mức lương gấp ba lần bình thường. Mẹ Duy bệnh nặng, thuốc men tốn kém. Anh nhận lời.

Câu chuyện từ đó bắt đầu chuyển sang hướng không ai ngờ tới.

Người ta bắt đầu xì xào khi thấy một thanh niên nghèo thường xuyên xuất hiện bên cạnh một người phụ nữ hơn anh gần 30 tuổi. Ban đầu là nghi ngờ, rồi đến chế giễu, cuối cùng là chỉ trích.

Duy không nói gì. Anh chỉ chăm chỉ làm việc, cố gắng tiết kiệm. Nhưng khi mẹ nhập viện dài hạn, tiền thuốc men ngày một nhiều, thì Duyên đưa ra lời đề nghị:

– “Chúng ta cưới nhau đi. Em sẽ lo hết cho mẹ cậu. Em không cần gì, chỉ cần cậu bên cạnh.”

Duy như chết lặng. Anh chưa từng yêu ai, chưa từng nghĩ sẽ cưới một người đáng tuổi mẹ mình. Nhưng anh nhìn mẹ trên giường bệnh, thở bằng máy, bác sĩ lắc đầu báo trước chi phí điều trị kéo dài hàng trăm triệu.

Một tuần sau, đám cưới diễn ra trong sự kinh ngạc của cả làng. Chú rể trẻ cúi đầu lặng lẽ, cô dâu son phấn rực rỡ, ánh mắt đầy thỏa mãn như vừa mua được món hàng quý giá.

Đêm tân hôn, căn phòng phủ toàn hoa hồng, rượu vang, nến thơm và bộ đồ ngủ ren đỏ nằm sẵn trên giường. Duyên ngồi trên ghế, mắt không rời Duy đang lúng túng tháo cà vạt.

– “Lại đây, ngồi bên em.” – Bà lên tiếng, giọng trầm trầm như ra lệnh.

Duy tiến lại, gượng gạo. Anh không biết phải làm gì. Anh chưa từng gần gũi phụ nữ, chứ đừng nói là một người từng sinh ra trước cả bố mẹ anh quen nhau.

– “Cậu biết đêm nay là đêm gì không? Là đêm em mua được cậu. Cậu là của em.” – Giọng Duyên chát chúa, khàn đặc.

Duy im lặng. Anh thấy sợ. Không phải sợ con người trước mặt, mà là sợ cái hoàn cảnh mà chính mình đã chọn để bước vào.

– “Quỳ xuống.” – Bà ta ra lệnh. – “Lạy em ba lạy. Từ giờ cậu phải nhớ, em không phải là vợ, mà là ân nhân của cậu. Là người cứu mẹ cậu. Không có em, mẹ cậu đã chết từ tháng trước.”

Duy không tin vào tai mình. Nhưng bà ta rút ra điện thoại, mở video ghi lại cảnh mẹ anh nằm mê man, bác sĩ nói về chi phí và đơn thuốc dài như sớ.

Anh run rẩy. Dường như bà ấy đã tính trước mọi chuyện. Mọi đồng tiền, mọi cử chỉ tử tế trước đây – không phải là giúp đỡ, mà là mua bán.

Không còn lựa chọn, Duy quỳ xuống.

Lạy thứ nhất – cho mẹ còn sống.

Lạy thứ hai – cho bản thân mình được yên thân.

Lạy thứ ba – cho cuộc đời đã đi vào ngõ cụt.

Sáng hôm sau, người giúp việc thấy phòng tân hôn vẫn nguyên vẹn như cũ. Duy ngủ dưới sàn, mặc nguyên quần áo, còn bà Duyên thì gắt gỏng:

– “Nó là của tôi, nhưng đêm đầu tiên, tôi còn chưa thèm đụng đến.”

Làng xóm càng được dịp bàn tán. Người thì nói Duy ham tiền, người thì thương anh như bị ép. Còn mẹ Duy – người đang được điều trị ở bệnh viện lớn nhờ tiền bà Duyên – vẫn không hay biết gì về “cái giá” mà con trai mình đang trả.

Nhưng đó mới chỉ là khởi đầu.

Căn nhà sang trọng dần trở thành nhà tù, nơi Duy không được phép ra ngoài nếu không có sự cho phép. Mỗi bước đi, mỗi cuộc gọi, đều bị kiểm soát. Một lần Duy xin về thăm mẹ, bà Duyên đáp:

– “Vợ chưa cho đi, mà đòi về thăm mẹ à? Ai nuôi mẹ cậu, cậu quên rồi sao?”

Duy cúi đầu. Trong lòng, một ngọn lửa nhỏ bắt đầu âm ỉ cháy. Lửa của uất hận, của sự giằng xé giữa hiếu đạo và nhân phẩm.

Anh biết – hoặc là tiếp tục sống như một “con chó cưng” được cho ăn, hoặc là phải thoát ra, dù phải mất tất cả.

“Người ta tưởng chú rể quỳ gối trong đêm tân hôn là vì phục tùng vợ. Nhưng không ai biết, cú quỳ ấy là lời thề câm lặng: hoặc sống như một con người, hoặc chết trong nhục nhã. Và khi một người đàn ông bị dồn đến đường cùng, mọi thứ có thể đổi chiều.”

Sau đêm tân hôn “bất thường”, Duy sống như một cái bóng. Mỗi sáng, anh dậy sớm, nấu ăn, lau dọn, làm mọi thứ trong nhà theo đúng lịch bà Duyên đặt ra. Mỗi tuần chỉ được ra ngoài một lần – đi chợ cùng tài xế riêng, không được ghé qua nhà mẹ nếu không có “lệnh”. Điện thoại có GPS, camera lắp khắp nhà. Ngay cả giúp việc cũng không thân thiện – họ coi anh là kẻ ăn bám.

Anh không phải chồng. Cũng không còn là người. Anh là tài sản, là “vật trang trí sống”, một món hàng sau khi bị mua đứt.

Một buổi tối, Duy lén mở laptop cũ của bà Duyên, định tìm thông tin luật ly hôn. Nhưng ngay khi vừa gõ “l-u-ậ-t”, một giọng nói vang lên phía sau:

– “Muốn bỏ trốn hả?”

Duyên đứng đó. Không giận dữ, không la hét, chỉ lạnh lẽo. Bà ta bước đến, rút ổ cứng gắn ngoài từ ngăn kéo, ném lên bàn. Trong đó là một loạt ảnh Duy đang ngủ, đang thay đồ, cả lúc trong phòng tắm.

– “Em lắp camera giấu kín từ tuần đầu tiên. Cậu mà dám nghĩ đến chuyện bỏ em, chỉ cần một clip đưa lên mạng, cậu sống không nổi đâu.”

Duy cảm thấy ruột gan mình thắt lại. Một loại nhục nhã không thể gọi thành tên. Anh muốn hét lên, đập phá, nhưng anh không thể. Vì mẹ anh vẫn còn nằm viện, và vì chính mình đã ký vào giấy vay nợ do bà ta ép – một khoản “vay chữa bệnh” mang tên anh, đứng trước pháp luật là anh nợ chứ không ai khác.

**

Nhưng rồi, điều không ngờ tới xảy ra.

Mẹ anh yếu dần. Sau 3 tháng, bà qua đời. Dù được chăm sóc tốt, nhưng cơ thể bà quá kiệt quệ. Lúc đó, Duy gần như tê liệt. Anh không khóc. Không nói. Chỉ lặng lẽ lo hậu sự.

Bà Duyên ngồi bên linh cữu, thản nhiên:

– “Mẹ cậu yên nghỉ rồi, giờ cậu toàn quyền dành cho em. Chúng ta có thể ‘sống thật sự’ như vợ chồng.”

Câu nói đó, với người ngoài nghe thì bình thường. Nhưng với Duy, nó như một nhát dao xoáy vào tâm can.

Tối hôm ấy, lần đầu tiên anh phản kháng. Anh nói thẳng:

– “Tôi chịu đựng vì mẹ. Giờ mẹ mất, tôi không còn lý do nào ở lại đây nữa.”

Bà Duyên cười. Nhưng không phải nụ cười dịu dàng. Mà là nụ cười điên loạn.

– “Tưởng cậu muốn là được à? Cậu nợ tôi 300 triệu. Muốn đi? Trả xong rồi đi. Còn không thì ở lại làm chó!”

Lúc ấy, một tia sét như xé toạc lồng ngực Duy. Anh đứng lên, bước lại gần bà.

– “Được. Tôi sẽ trả. Nhưng không phải bằng tiền. Mà bằng cái giá mà bà chưa từng nghĩ tới.”

Ngày hôm sau, Duy rời khỏi nhà. Không ai cản được. Vì anh âm thầm ghi âm toàn bộ cuộc trò chuyện tối hôm đó – bằng chính chiếc đồng hồ thông minh mà Duyên tặng.

Anh gửi toàn bộ bản ghi âm, ảnh chụp clip lén, giấy nợ, và chi tiết lắp camera vi phạm riêng tư – cho luật sư trẻ ở huyện. Là người từng nhờ anh sửa điện. Và cũng là người từng nói: “Nếu em có gì sai, anh giúp được.”

Một tuần sau, đơn kiện được nộp lên tòa. Không chỉ tố cáo hành vi lạm dụng, cưỡng ép, mà còn cả tội xâm phạm quyền riêng tư, lợi dụng hoàn cảnh để chiếm đoạt thân thể và nhân phẩm người khác.

Duyên không ngờ. Bà ta nghĩ Duy là con cừu. Nhưng cừu cũng có lúc mọc sừng.

Trước sức ép dư luận và bằng chứng, bà phải dàn xếp ngoài tòa – chấp nhận hủy hôn, xóa nợ, và cam kết không được liên lạc, theo dõi Duy dưới mọi hình thức. Nếu vi phạm, án hình sự chờ đợi.

Duy trở về quê. Không ai còn cười nhạo. Ngược lại, người ta thương anh như thương một người vừa trải qua trận bão lớn.

Anh dựng lại căn nhà cũ, sống bình dị, làm nghề cũ. Mỗi sáng, anh ra đồng, đi sửa điện, và có khi viết vài dòng nhật ký – về những gì mình đã trải qua.

Một lần, có người hỏi:

– “Cậu có hối hận vì lấy bà ấy không?”

Duy chỉ lắc đầu:

– “Không. Vì nếu không từng rơi xuống đáy, tôi đã không biết cách bò lên lại bằng chính đôi chân mình.”

Không phải mọi tình yêu đều lãng mạn. Không phải mọi cuộc hôn nhân đều vì tình cảm. Nhưng dù bắt đầu bằng nỗi sợ hay sự ép buộc, mỗi người đều có quyền chọn lại, sống lại, và làm lại.

Duy đã chọn. Và anh thắng.

Giá xăng dầu ngày 4/7: Tiếp tục về dưới mức đến khó tin

Hôm nay (4/7), giá dầu thế giới giảm nhẹ trong bối cảnh nhà đầu tư lo ngại khả năng Mỹ sẽ khôi phục thuế quan cao hơn, trong khi các nhà sản xuất lớn được dự báo sẽ sớm tăng nguồn cung.

Thị trường thế giới

Theo Oilprice lúc 4h30 ngày 4/7/2025 (theo giờ Việt Nam), giá dầu Brent ở mốc 68,55 USD/thùng, giảm 0,82% (tương đương giảm 0,57 USD/thùng). Tương tự, giá dầu WTI ở mốc 66,85 USD/thùng, giảm 0,98% (tương đương giảm 0,66 USD/thùng).

Giá xăng dầu hôm nay (4/7): Thế giới và trong nước cùng giảm
Ảnh minh họa

Hai hợp đồng dầu đều tăng lên mức cao nhất trong một tuần sau khi Iran tuyên bố ngừng hợp tác với Cơ quan Năng lượng Nguyên tử Liên Hợp Quốc (IAEA), làm dấy lên lo ngại rằng tranh chấp hạt nhân kéo dài của nước này có thể leo thang thành xung đột vũ trang. Đồng thời, việc Mỹ và Việt Nam đạt được thỏa thuận thương mại sơ bộ cũng góp phần hỗ trợ giá dầu trong ngắn hạn.

Nhóm các nước sản xuất dầu OPEC+ được cho là sẽ thống nhất tăng sản lượng thêm 411.000 thùng/ngày tại cuộc họp chính sách vào cuối tuần này. Kỳ vọng nguồn cung tăng thêm này càng làm gia tăng áp lực lên giá dầu.

Tâm lý thị trường còn bị ảnh hưởng bởi báo cáo cho thấy hoạt động dịch vụ của Trung Quốc, nước nhập khẩu dầu lớn nhất thế giới trong tháng 6 chỉ tăng ở tốc độ thấp nhất trong vòng 9 tháng qua. Nguyên nhân đến từ nhu cầu trong nước yếu và sự sụt giảm của đơn hàng xuất khẩu mới.

Việc tồn kho dầu thô tại Mỹ bất ngờ tăng cũng phản ánh những bất ổn trong nhu cầu tiêu thụ tại quốc gia tiêu thụ dầu lớn nhất thế giới. Theo số liệu công bố ngày thứ 4 từ Cơ quan Thông tin Năng lượng Mỹ (EIA), dự trữ dầu thô nội địa đã tăng thêm 3,8 triệu thùng trong tuần qua, nâng tổng tồn kho lên 419 triệu thùng, trái ngược với kỳ vọng giảm 1,8 triệu thùng từ các nhà phân tích được Reuters khảo sát.

Giới phân tích cho rằng thị trường sẽ đặc biệt chú ý tới báo cáo việc làm tháng 6 của Mỹ, dự kiến công bố vào thứ 5. Báo cáo này có thể định hình kỳ vọng về mức độ và thời điểm mà Cục Dự trữ Liên bang (Fed) sẽ cắt giảm lãi suất trong nửa cuối năm. Nếu lãi suất giảm, điều đó có thể kích thích hoạt động kinh tế và kéo theo nhu cầu tiêu thụ dầu tăng lên.

Thị trường trong nước

Giá xăng, dầu trong nước cùng giảm 930 – 1.210 đồng một lít từ 15h ngày 3/7, sau điều chỉnh của liên Bộ Công Thương – Tài chính.

Cụ thể, giá xăng RON 95-III giảm 1.210 đồng, xuống 19.900 đồng một lít. E5 RON 92 cũng hạ 1.090 đồng, còn 19.440 đồng. Sau điều chỉnh, giá xăng bán lẻ trong nước về ngang mức đầu tháng 6.

Tương tự, các mặt hàng dầu giảm 930 – 1.150 đồng một lít. So với cách đây 7 ngày, dầu diesel bớt 940 đồng, xuống 18.400 đồng mỗi lít. Dầu hỏa và mazut lần lượt có giá mới 18.130 và 15.800 đồng.

Giá xăng dầu hôm nay (4/7): Thế giới và trong nước cùng giảm
Ảnh minh họa.

Như vậy, giá xăng RON 95 trong nước đã giảm 2 phiên liên tiếp sau 5 phiên tăng. Hiện tại, giá nhiên liệu này đang ở mức thấp trong 4 năm qua, tương đương thời điểm tháng 6/2021. Từ đầu năm đến nay, xăng RON 95 tăng 15 lần, giảm 13 lần. Dầu diesel có 14 lần tăng, 13 lần giảm và một lần giữ nguyên.

Kỳ điều hành này, liên Bộ Công Thương – Tài chính không trích lập, không chi sử dụng Quỹ bình ổn giá xăng dầu đối với các mặt hàng xăng E5RON92, xăng RON95, dầu diesel, dầu hỏa, dầu mazut.

Cũng theo liên Bộ, thị trường xăng dầu thế giới kỳ điều hành lần này chịu ảnh hưởng của các yếu tố chủ yếu như OPEC+ dự kiến tăng sản lượng khai thác dầu trong tháng 8; Iran tuyên bố đình chỉ hợp tác với Cơ quan Năng lượng Nguyên tử Quốc tế (IAEA); dự trữ dầu thô của Mỹ tăng; xung đột quân sự giữa Nga với Ukraine vẫn tiếp diễn… Các yếu tố nêu trên khiến giá xăng dầu thế giới trong những ngày vừa qua biến động lên, xuống tùy từng mặt hàng.

Bình quân giá thành phẩm xăng dầu thế giới giữa hai kỳ điều hành giá là: 77,826 USD/thùng xăng RON92 dùng để pha chế xăng E5RON92; 79,622 USD/thùng xăng RON95; 84,578 USD/thùng dầu hỏa; 86,932 USD/thùng dầu diesel 0,05S; 420,764 USD/tấn dầu mazut 180CST 3,5S.

Từ 1/7, thuế giá trị gia tăng (VAT) với xăng dầu giảm 2%, từ 10% về 8%, theo Nghị quyết của Quốc hội.