Cậu bé nghèo cứu nữ bảo vệ mang th;ai bị giang hồ đánh, không ngờ mở ra vụ án ch/ấn đ/ộng cả nước .

Đêm mưa tầm tã, con hẻm nhỏ vốn đã heo hút nay càng thêm u tối. Tiếng gậy gộc, tiếng chửi rủa của mấy tên giang hồ vang vọng khắp nơi. Trong góc hẻm ẩm thấp, một người phụ nữ trẻ trong bộ đồng phục bảo vệ bị dồn ép, đôi tay ôm chặt bụng như che chở cho sinh linh bé nhỏ trong cơ thể. Giữa lúc tuyệt vọng, một bóng dáng gầy gò, khắc khổ bất ngờ lao ra. Cậu bé nghèo không nghĩ nhiều, chỉ biết rằng nếu cậu không làm gì, có lẽ mạng sống của cả hai mẹ con kia sẽ chẳng còn…

Nhân vật chính là Hùng, 15 tuổi, sống cùng bà ngoại trong căn chòi tạm bợ sát bãi rác ven sông. Cha bỏ đi từ khi Hùng còn nhỏ, mẹ thì đi làm ăn xa, mất liên lạc nhiều năm. Hùng từ bé đã quen với cái nghèo, mỗi ngày đi nhặt ve chai, lon bia để phụ giúp bà mua gạo. Dù nghèo nhưng Hùng luôn chăm chỉ và có tấm lòng nghĩa hiệp. Cậu từng nhiều lần bị bạn bè trêu chọc là “thằng rác rưởi”, nhưng chưa bao giờ nổi nóng, chỉ lặng lẽ làm việc của mình.

Một buổi chiều, khi đang gom ve chai gần khu chung cư mới xây, Hùng tình cờ thấy một nữ bảo vệ trẻ tên Lan. Cô hay trực ca đêm, thường mỉm cười khi thấy Hùng đi ngang, đôi lúc còn cho cậu ổ bánh mì. Với Hùng, nụ cười đó giống như chút ánh sáng hiếm hoi trong cuộc đời chật vật. Lan hiền lành, làm việc quần quật để lo cho đứa con chưa chào đời, bởi cô đang mang thai sáu tháng. Không ai ngờ rằng, chính sự quen biết thoáng qua ấy lại trở thành mối dây dẫn đến biến cố lớn.

Sau đêm hỗn loạn ấy, Hùng tỉnh dậy trong căn phòng bệnh viện cũ kỹ. Mùi thuốc sát trùng nồng nặc khiến cậu nhăn mặt. Bà ngoại ngồi bên cạnh, gương mặt già nua hằn rõ những nếp nhăn lo âu. Thấy Hùng mở mắt, bà bật khóc, ôm chặt lấy cháu.

Lan được nằm ở phòng khác, vì bác sĩ cần theo dõi sát tình trạng thai nhi. Dù vậy, mỗi sáng bà ngoại Hùng đều sang thăm hỏi, mang theo chút cháo loãng hay ít bánh mì mà người trong xóm thương tình gửi cho. Lan nắm chặt tay bà, mắt đỏ hoe:
– Nếu hôm đó không có thằng Hùng, chắc tôi và con chẳng còn trên đời.

Trong khi đó, công an bắt đầu đến bệnh viện lấy lời khai. Lời kể run rẩy của Lan đã giúp họ nối kết lại những manh mối rời rạc suốt nhiều tháng. Băng nhóm đứng sau vụ tấn công không phải tội phạm vặt, mà là một mắt xích trong đường dây buôn ma túy xuyên quốc gia. Chúng chọn khu chung cư mới làm nơi trung chuyển vì ít người nghi ngờ, còn Lan – với công việc bảo vệ – vô tình nhìn thấy cảnh chúng bốc dỡ hàng.

Còn Hùng, dù chỉ là nhân chứng nhỏ, nhưng cậu nhớ rất rõ mặt ba tên đánh Lan. Cậu bé nghèo trở thành “mảnh ghép” quan trọng trong quá trình điều tra. Điều này đồng nghĩa rằng cả Hùng và Lan đều đang bị đặt vào vòng nguy hiểm, vì bọn giang hồ sẽ không dễ gì bỏ qua.

Những ngày trong bệnh viện, Hùng nhiều lần nghe lỏm được công an trao đổi. Cậu biết rằng sự việc mình chứng kiến chẳng đơn giản, mà còn liên quan đến “một vụ án có thể chấn động cả nước”. Trong lòng cậu vừa sợ hãi vừa day dứt. Sợ vì tính mạng bị đe dọa, nhưng cũng thấy bất công nếu những kẻ độc ác kia tiếp tục tự tung tự tác.

Khi sức khỏe dần hồi phục, Hùng cùng bà ngoại được công an sắp xếp đến một nơi tạm trú an toàn. Lan cũng được đưa đi cùng. Một cán bộ trẻ tên Trung úy Quân phụ trách bảo vệ và lấy lời khai của cả hai. Anh hiền lành, kiên nhẫn, thường động viên Hùng:
– Cháu cứ yên tâm, có chúng tôi ở đây. Nhưng nhớ, phải nói thật hết mọi chuyện, dù là chi tiết nhỏ nhất.

Lan thì lo lắng hơn cả. Cô biết rõ sự tàn bạo của bọn giang hồ. Trong nhiều đêm mất ngủ, Lan kể cho Hùng và bà nghe chuyện mình đã thấy gì: những bao tải to bất thường được giấu trong xe tải, những kẻ ra vào tầng hầm lúc nửa đêm, và một lần cô còn nghe lén được đoạn hội thoại về việc “chuyển hàng ra cảng biển”.

Trong khi công an thu thập chứng cứ, ngoài kia bọn giang hồ cũng bắt đầu lục tung khu xóm nghèo, dò hỏi tung tích “thằng nhãi với con đàn bà mang bầu”. Có kẻ đến tận bãi rác tìm bà ngoại Hùng, may nhờ hàng xóm nhanh trí nói dối rằng hai bà cháu đã dọn đi xa. Tin tức đó khiến Hùng lạnh sống lưng, cậu nhận ra rằng mình thực sự bị cuốn vào một vòng xoáy vượt ngoài sức tưởng tượng.

Song chính điều đó lại khơi dậy trong cậu một sự trưởng thành khác thường. Mỗi lần nhớ tới hình ảnh Lan ôm bụng khóc lóc, cậu càng quyết tâm giúp công an phá án. Hùng không chỉ miêu tả chi tiết gương mặt từng tên côn đồ, mà còn tình nguyện chỉ dẫn cảnh sát những góc hẻm, khu vực thường tụ tập. Những lời khai nhỏ bé ấy hóa ra lại ghép được thành bức tranh toàn cảnh.

Nhưng càng đi sâu, nguy hiểm càng đến gần. Một đêm, trong khu nhà tạm trú, Lan bất ngờ nhận được cuộc gọi nặc danh:
– Nếu mày không muốn mất cả mẹ lẫn con, thì im miệng. Đừng tưởng công an bảo vệ được mày.

Lan hoảng loạn, ôm bụng khóc nức nở. Hùng và bà ngoại ngồi bên cạnh, lòng nóng như lửa đốt. Trung úy Quân lập tức báo cáo cấp trên, đồng thời tăng cường lực lượng bảo vệ. Nhưng điều đó chỉ càng chứng minh rằng bọn giang hồ đã đánh hơi được, và cuộc đối đầu không thể tránh khỏi.

Trong những ngày căng thẳng ấy, Hùng bắt đầu thay đổi. Cậu bé nhặt ve chai ngày nào giờ tập trung quan sát, học cách ghi nhớ chi tiết, thậm chí còn thử luyện vẽ để phác họa gương mặt tội phạm. Quân nhìn Hùng, vừa thương vừa nể:
– Cháu gan lắm, nhưng cũng phải cẩn thận. Mấy vụ này không đùa được đâu.

Lan, dù sợ hãi, cũng dần lấy lại nghị lực nhờ sự động viên của Hùng. Hai con người nghèo khổ, tưởng như chẳng liên quan gì đến dòng xoáy tội phạm, nay lại trở thành “nhân chứng vàng” mà cả hai phe – công an lẫn tội phạm – đều để mắt tới.

Vụ án bắt đầu được khui ra trên mặt báo. Người dân xôn xao khi nghe tin một băng nhóm ma túy lớn ẩn nấp ngay trong lòng thành phố. Nhưng ít ai biết, đằng sau thông tin ấy là những ngày đêm đầy nước mắt, máu và sợ hãi của một cậu bé nghèo và một người phụ nữ mang thai.

Và cũng chính từ đây, một loạt sự kiện dồn dập xảy ra, đưa tất cả vào vòng xoáy nguy hiểm hơn bao giờ hết…

Tiếng còi xe cảnh sát bất ngờ vang lên từ cuối con hẻm. Một ánh đèn pin lia sáng rực, bọn giang hồ hoảng loạn bỏ chạy. Hùng ngã quỵ, kiệt sức, còn Lan được hai công an đỡ dậy, mặt mày đầy máu bầm.

Khi được đưa về trụ sở công an để lấy lời khai, Lan run rẩy tiết lộ: cô chính là nhân chứng duy nhất trong một vụ án lớn liên quan đến băng nhóm giang hồ chuyên buôn ma túy. Cô từng tận mắt thấy chúng giấu hàng trong khu chung cư mà mình làm bảo vệ. Vì sợ hãi, Lan đã im lặng, nhưng gần đây chúng nghi ngờ cô “biết quá nhiều” nên quyết định ra tay diệt khẩu.

Câu chuyện bất ngờ khiến các chiến sĩ công an chấn động. Một nữ bảo vệ nghèo khổ, đang mang thai, lại trở thành mắt xích quan trọng trong vụ án tày trời. Còn cậu bé nhặt ve chai – Hùng – thì vô tình trở thành anh hùng cứu người và cũng là nhân chứng sống.

Đêm đó, Hùng nằm trong bệnh viện với vết thương khắp người, bên cạnh là bà ngoại lo lắng không yên. Lan thì được chăm sóc trong phòng đặc biệt, bác sĩ khẳng định may mắn là đứa bé trong bụng vẫn an toàn. Tin tức lan nhanh, chỉ sau một đêm, câu chuyện “cậu bé nghèo cứu nữ bảo vệ mang thai” trở thành đề tài bàn tán khắp xóm nghèo lẫn khu chung cư. Nhưng ít ai ngờ, đây mới chỉ là khởi đầu cho một vụ án chấn động cả nước…