Một chuyên gia hàng không và kỹ sư vũ trụ tiết lộ động thái mạnh mẽ có thể chấm dứt vĩnh viễn bí ẩn về chuyến bay MH370 mất tích.

Sau khi cuộc tìm kiếm MH370 lần 3 do công ty robot thám hiểm đại dương Ocean Infinity thực hiện bị tạm dừng vào tháng 4, một hy vọng mới đang được kỳ vọng giúp tìm thấy chiếc Boeing 777 mất tích cách đây hơn một thập kỷ.
Chuyên gia hàng không và kỹ sư vũ trụ Ismail Hamad của Egyptair chia sẻ: “Tôi tin chắc đây sẽ là động thái mạnh mẽ cho tất cả những người liên quan để chấm dứt thảm kịch này”.
Chuyến bay MH370 của Malaysia Airlines mất tích ngày 8.3.2014 khi đang chở 227 hành khách và 12 thành viên phi hành đoàn trên đường từ Kuala Lumpur đến Bắc Kinh.
Cho tới nay, vụ MH370 mất tích vẫn là bí ẩn lớn nhất trong lịch sử hàng không hiện đại và là vụ việc gây tử vong nhiều nhất liên quan tới một chiếc máy bay mất tích.
Thời điểm công bố tạm dừng tìm kiếm MH370 lần thứ 3, Bộ trưởng Giao thông Malaysia Anthony Loke cho hay: “Hiện không phải là mùa để tìm kiếm. Nhóm đã tạm dừng tìm kiếm và sẽ nối lại vào cuối năm nay”.
Tuy nhiên, kỹ sư trưởng Ismail Hammad tin rằng, ông nắm giữ chìa khóa để tiết kiệm “tiền bạc và thời gian” trong việc xác định vị trí cuối cùng của MH370.
Đặt câu hỏi về những mảnh vỡ MH370 dạt vào bờ, ông Ismail cho rằng, “tình trạng sơn không phù hợp với những gì sẽ xảy ra nếu máy bay nằm trong nước mặn lâu như vậy”.
Bất chấp hàng trăm thuyết âm mưu liên quan tới MH370, chuyên gia Ismail vẫn tin vụ mất tích liên quan tới không tặc và điều cần giải đáp là máy bay đã rơi xuống đâu khi âm mưu cướp máy bay thất bại.
“Nếu tên không tặc muốn thực hiện phi vụ hoàn hảo, một tội ác bị che giấu hàng trăm năm, y sẽ phải cho hạ cánh xuống một đường băng hoặc hồ nước bị bỏ hoang trong mê cung của quần đảo Philippines, bao gồm 7.641 hòn đảo.
Những đường băng như vậy trải rộng và kết thúc ở biển, hồ hoặc đầm lầy, chứ không phải bay theo đường thẳng để rơi xuống vùng biển ngoài khơi thành phố Perth, trong một khu vực có thể dự đoán được bằng cách tính toán mức tiêu thụ nhiên liệu” – ông chỉ ra.

Chuyên gia Ismail nói thêm: “Dù có kinh nghiệm như thế nào, phi công cũng không thể bay thuận lợi và chính xác theo đường thẳng theo một tuyến đường dài như vậy, trên vùng biển rộng và vào ban đêm trong nhiều giờ liên tục như vậy”.
Ông giải thích, việc định vị từ bờ biển Malaysia đến nam Ấn Độ Dương sẽ cho thấy máy bay bị rơi gần Perth, Australia. Nhưng nếu phi công MH370 có hệ thống GPS, họ đã có thể tự điều hướng trên các đảo ở Philippines “nếu họ biết rõ về chúng và ánh đèn thành phố”.
Ông Ismail lưu ý, việc lập trình máy tính lái tự động chỉ với tọa độ 1 điểm trong không gian là nhiệm vụ đầy thách thức. “Do đó, một mình phi công sẽ không thể tiếp tục lái một chiếc máy bay lớn như B777-200 trong 9 giờ kể từ khi máy bay cất cánh cho đến khi biến mất, bao gồm cả 3 giờ trung bình cần thiết để kiểm tra tình trạng máy bay và các giấy tờ liên quan trước khi cất cánh theo quy định hàng không” – ông lý giải.
Chuyên gia MH370 Ismail kết luận, nếu không có hệ thống lái tự động hay thiết bị hỗ trợ định vị, chỉ dựa vào la bàn từ của máy bay, thì khu vực tìm kiếm nên được thu hẹp lại từ eo biển Malacca đến bờ biển Perth.