Nam sinh xuất sắc đột ngột mất tích, 12 năm sau được tìm thấy: Tờ giấy chi chít chữ khiến cha mẹ g-ục ng-ã trong nước mắt

Nam sinh xuất sắc đột ngột mất tích, 12 năm sau được tìm thấy: Tờ giấy chi chít chữ khiến cha mẹ gục ngã trong nước mắt

Nam sinh từng là niềm tự hào của gia đình

Nguyễn Văn Cường sinh ra trong một làng quê nhỏ ở tỉnh Nghệ An. Bố anh, ông Nguyễn Văn Hòa, là giáo viên cấp hai tại một trường làng, còn mẹ làm nghề nông. Từ nhỏ, Cường được cha định hướng học hành nghiêm khắc, trở thành học sinh giỏi toàn diện và là niềm hy vọng duy nhất của gia đình để thoát cảnh nghèo khó.

Khi được nhận vào trường THPT chuyên ở thành phố Vinh với thành tích xuất sắc, ông Hòa tin rằng con trai mình chắc chắn sẽ thi đỗ một trường đại học danh giá, mở ra tương lai sáng lạn.

Tuy nhiên, áp lực học tập cùng việc thiếu sự thấu hiểu trong gia đình khiến Cường dần trở nên mệt mỏi. Ở năm cuối cấp, giáo viên chủ nhiệm thông báo với phụ huynh rằng Cường học tập chểnh mảng, thường xuyên trốn ra quán net chơi game. Ông Hòa tức giận, đến trường mắng con trai trước mặt bạn bè.

Sau đó, Cường nhận lỗi và hứa sẽ tập trung trở lại. Cuối cùng, nam sinh thi đỗ vào Đại học Bách khoa Hà Nội – một trong những sinh viên đại học hiếm hoi của làng. Trong mắt mọi người, ông Hòa đã thành công trong việc nuôi dạy một cậu con trai giỏi giang. Nhưng trong lòng ông vẫn chưa hài lòng vì cho rằng ngôi trường này chưa đủ danh tiếng, muốn con tiếp tục thi lại.

Bất chấp áp lực, Cường quyết định nhập học để tránh mất thêm một năm.

Sau khi vào đại học, Cường ít về quê, dần nghiện game khi thoát khỏi sự kiểm soát của gia đình. Đến năm thứ hai, thầy cố vấn liên lạc với ông Hòa để thông báo Cường thường xuyên bỏ học, nợ môn, có nguy cơ không tốt nghiệp. Dù bị cha mắng nặng lời, anh vẫn không thay đổi.

Khi không thể tốt nghiệp đúng hạn, Cường trở về quê, gần như không trò chuyện với bố mẹ. Một thời gian sau, anh xin phép ra Hà Nội làm thêm và hứa sẽ quay lại hoàn thành việc học. Ông Hòa đưa con ít tiền và tiễn con lên xe.

Nhưng từ đó, Cường hoàn toàn mất liên lạc. Một năm sau, ông Hòa đến trường tìm thì mới biết con trai chưa bao giờ quay lại để thi tốt nghiệp. Cả gia đình rơi vào tuyệt vọng.

Thực tế, Cường dùng số tiền cha đưa để sống trong một quán Internet ở Hà Nội. Anh kiếm sống bằng cách cày game thuê, điều hành nhiều tài khoản cùng lúc. Với kỹ năng vượt trội, Cường dần được cộng đồng game thủ biết đến, thậm chí có người tìm đến quán net để quay video anh chơi.

Nhưng cuộc sống tạm bợ nơi quán net khiến sức khỏe anh ngày càng suy sụp. Suốt 12 năm, Cường gần như không rời khỏi căn phòng chật chội, ngủ vạ vật trên ghế, ăn mì gói qua ngày. Dù nhiều lần ho kéo dài, anh vẫn bỏ qua mọi lời khuyên đi khám.

Cho đến một ngày, Cường ngã quỵ ngay tại quán net. Chủ quán vội gọi cấp cứu. Cảnh sát hỗ trợ truy tìm thân nhân, cuối cùng liên lạc được với gia đình.

Sau 12 năm mất tích, ông Hòa và vợ tức tốc ra Hà Nội. Khi nhìn thấy con trai trên giường bệnh, cả hai chết lặng: Cường gầy trơ xương, da sạm, hơi thở yếu ớt.

Bác sĩ chẩn đoán anh bị viêm màng não do lao, suy kiệt nặng, kèm nhiều bệnh lý khác. Tờ giấy kết quả xét nghiệm chi chít chữ khiến cha mẹ Cường gục xuống khóc nức nở.

Trong phút tỉnh táo hiếm hoi, Cường thổ lộ rằng mình rời bỏ gia đình vì không chịu nổi áp lực kỳ vọng từ cha, lại xấu hổ khi không thể thành công như bạn bè đồng trang lứa. Thế giới ảo trong game là nơi duy nhất anh tìm thấy sự công nhận.

Một tuần sau, Cường trút hơi thở cuối cùng. Trong tài khoản ngân hàng, anh chỉ còn lại vài triệu đồng – tất cả sau 12 năm lang bạt.

Sự ra đi của Cường để lại nỗi mất mát không gì bù đắp cho gia đình. Ông Hòa luôn cho rằng chính game đã cướp mất con trai mình, còn người mẹ không ngừng khóc than mỗi khi nhắc đến tên con.

Câu chuyện này trở thành lời cảnh tỉnh về áp lực học đường, sự thiếu thấu hiểu trong gia đình và cả mặt tối của việc nghiện game nơi giới trẻ.

… truyện là hư cấu không có thật.