Ngày 23-7, Bệnh viện Đa khoa tỉnh Quảng Ngãi 2 cho biết đã bàn giao thi thể bệnh nhi L.N.A (2 tuổi, trú xã Kon Braih, tỉnh Quảng Ngãi) cho người nhà tổ chức tang lễ. Bé A. tử vong do hóc dị vật là hạt nhãn ở đường thở.
Trước đó, bệnh nhi L.N.A được đưa đến Bệnh viện Đa khoa tỉnh Quảng Ngãi 2 trong tình trạng nguy kịch, mất ý thức, ngưng thở, tím tái toàn thân.
Bé gái 2 tuổi bị hóc hạt nhãn được các bác sĩ Bệnh viện Đa khoa tỉnh Quảng Ngãi 2 nỗ lực cứu chữa nhưng bất thành
Tại đây, các bác sĩ Bệnh viện Đa khoa tỉnh Quảng Ngãi 2 đã nỗ lực cấp cứu nhưng bệnh nhi đã tử vong.
Theo người nhà bệnh nhi, khi cháu L.N.A đang ăn quả nhãn thì bất ngờ bị hóc hạt. Thấy cháu khó thở, tím tái nên người nhà đã tức tốc đưa đến bệnh viện cấp cứu nhưng vẫn không kịp.
Các bác sĩ Bệnh viện Đa khoa Quảng Ngãi 2 khuyến cáo trẻ từ 1-3 tuổi bị tai nạn hóc dị vật đường thở rất thường gặp. Các dị vật có thể là hạt trái cây, bánh kẹo cứng, đồ chơi… Khi gặp nạn, trẻ có dấu hiệu ho sặc, tím tái, không thở được, mất ý thức… Nếu không được xử lý đúng cách, nạn nhân có thể bị ngưng thở, ngưng tim chỉ sau ít phút.
Nếu phát hiện trẻ bị hóc, nếu không nhìn rõ dị vật trong miệng thì tuyệt đối không đưa tay móc họng vì có thể khiến dị vật chui sâu, tắc hoàn toàn đường thở.
Cách xử lý đúng với trẻ dưới 2 tuổi là đặt trẻ úp mặt xuống tay, đầu thấp hơn ngực, dùng lực vỗ mạnh 5 lần vào lưng giữa hai xương bả vai. Nếu không hiệu quả, lật ngửa trẻ và ấn ngực 5 lần.
Đối với những bé lớn hơn thì ôm ngang bụng từ phía sau, dùng tay ấn mạnh và nhanh vào vùng dưới xương ức để tống dị vật ra.
Cách sơ cứu trẻ hóc dị vật đường thở
Biểu hiện của trẻ khi hóc dị vật
Khi hóc phải dị vật, trẻ sẽ có những biểu hiện điển hình như: trẻ đang chơi đùa bỗng nhiên ho dữ dội, có trẻ không khóc mà chỉ ú ớ, khó thở, chân tay cứng đờ, co giật, toàn thân tím tái,… Nghiêm trọng hơn, trẻ có thể ngừng thở và tử vong ngay tại chỗ do dị vật gây tắc nghẽn đường cung cấp oxi cho phổi.
Do đó, khi trẻ có những biểu hiện trên, bố mẹ cần nhanh chóng sơ cứu và tìm cách lấy dị vật ra khỏi cổ họng của trẻ hoặc đưa trẻ đến cơ sở ý tế gần nhất. Trong khoảng thời gian từ 5 – 6 phút kể từ khi trẻ hóc dị vật, nếu không được sơ cứu kịp thời có thể trẻ sẽ tử vong.
Phương pháp sơ cứu trẻ hóc dị vật
– Với trẻ dưới 2 tuổi: Thực hiện phương pháp vỗ lưng – ấn ngực
Dốc ngược đầu trẻ xuống, một tay giữ chặt người trẻ, tay còn lại vỗ mạnh 5- 7 cái vào lưng giữa 2 xương bả vai của trẻ để tạo áp lực trong lồng ngực và đẩy dị vật ra ngoài. Nếu dị vật vẫn chưa bị đẩy ra, bố mẹ tiếp tục đặt trẻ nằm ngửa, dùng hai ngón tay trỏ ấn thật mạnh và nhanh vào vùng thượng vị (vị trí trên rốn, dưới xương ức) của trẻ.
Phương pháp vỗ lưng – ấn ngực |
Lặp lại động tác này nhiều lần. Tuy nhiên, nếu cả hai cách đều không hiệu quả, bố mẹ nên đưa trẻ đến bệnh viện để được xử lý kịp thời.
– Với trẻ trên 2 tuổi: thực hiện biện pháp ép bụng, còn được gọi là phương pháp Heimlich
+ Nếu trẻ còn tỉnh tảo
Cho trẻ đứng thẳng người. Bố mẹ đứng sau lưng trẻ ở tư thế chân trước chân sau, hai chân lồng giữa hai chân trẻ (hoặc quỳ gối xuống để cao ngang tầm trẻ), choàng 2 tay ra trước ngang thắt lưng trẻ. Một tay nắm chặt, tay còn lại đặt lên tay kia để tạo lực. Đặt hai tay lên vùng thượng vị của trẻ rồi ấn mạnh theo chiều từ dưới lên trên 5 cái. Nếu dị vật vẫn chưa ra thì tiếp tục thực hiện động tác này 6 – 10 lần.
Phương pháp ép bụng |
+ Nếu trẻ hôn mê, bất tỉnh
Đặt trẻ nằm ngửa. Khi này bố mẹ quỳ gối, hai chân để sát vào hai bên đùi trẻ. Nắm chặt hai bàn tay rồi đột ngột ấn mạnh vào vùng dưới xương ức của trẻ. Ấn theo chiều từ dưới lên trên 5 cái liên tiếp.
Lưu ý, trường hợp trẻ hôn mê và không thở được, bố mẹ cần thực hiện hà hơi thổi ngạt rồi mới tiến hành sơ cứu. Nếu trẻ vẫn chưa thở được, cần tiến hành song song hà hơi thổi ngạt và dùng tay ấn mạnh vào dưới xương ức trẻ cho đến khi dị vật văng ra ngoài.
Sau khi thực hiện các bước sơ cứu cho trẻ, bố mẹ cần nhanh chóng đưa trẻ đến bệnh viện để được chữa trị kịp thời. Tùy vào từng trường hợp cụ thể, bố mẹ có thể áp dụng cách sơ cứu phù hợp để đảm bảo lấy dị vật ra khỏi người trẻ càng nhanh càng tốt.
(Theo Sức khỏe cộng đồng)