Home Blog

Gia đình ở Hải Phòng mất 100m2 đất ở do cán bộ tính toán sai, nhìn vào sổ đỏ ai cũng chỉ biết b;ó t;ay với…

Một hộ dân tại phường An Dương, TP Hải Phòng bức xúc vì bị mất gần 100m² đất ở do cán bộ tính toán sai, dù số liệu các cạnh của thửa đất đã có trong sổ đỏ.

Thông tin với phóng viên Báo Điện tử VTC News, ông Chu Đức Luân (SN 1942, trú tại khu 6, phường An Dương, TP Hải Phòng) cho biết, ông là chủ sử dụng thửa đất số 289A +289A2, tờ bản đồ số 8 tại tổ dân phố số 6, thị trấn An Dương, thành phố Hải Phòng.

Thửa đất được UBND huyện An Dương (cũ) cấp Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất số CH00206 ngày 14/11/2017 do ông Nguyễn Trường Sơn, Phó Chủ tịch UBND huyện khi đó ký. Tổng diện tích sử dụng là 580,5m².

Theo đó, trong giấy chứng nhận có phần diện tích 213,5m² và phần diện tích 367m². Tuy nhiên, phần diện tích 367m² nếu tính toán nhân chia các cạnh theo số liệu có ở trong giấy chứng nhận được cấp và cả thực tế sử dụng thì tổng diện tích phải là 466,2m² (tăng 99,2m²).

Khu vực đất của gia đình ông Luân tại An Dương, TP Hải Phòng bị tính thiếu gần 100m².

“Vì đinh ninh cơ quan chức năng có đầy đủ các công cụ để tính toán chuẩn xác nên gia đình sau khi nhận bìa cũng không xem kỹ mà cứ thế cất đi, không ai nghĩ đến việc cán bộ tính toán có sai số lớn như vậy”, ông Luân bức xúc.

Chỉ đến năm 2025, khi ông Luân có ý định chia đất cho các con và mời đơn vị đo vẽ lại để tách bìa thì mới tá hỏa biết bìa đỏ của gia đình bị tính thiếu đến 99,2m².

Sau khi phát hiện sai sót, gia đình ông Luân đi làm thủ tục để đính chính lại phần diện tích bị thiếu và được Chi nhánh văn phòng đăng ký đất đai quận An Dương đo vẽ, dưới sự đo đạc của ông Phạm Quang Chung, cán bộ địa chính phường Lê Lợi lúc bấy giờ thực hiện.

Kết quả đo đạc cho thấy, diện tích của gia đình ông Luân tăng thêm 86,7m² so với diện tích cũ dù số liệu nhiều cạnh vẫn giữ nguyên, chỉ có 2 cạnh nằm giáp nhà hàng xóm giảm là do gia đình ông Luân đồng ý lùi vào và không có cạnh nào tăng thêm so với trong bìa đã được cấp năm 2017.

Theo số liệu các cạnh trong Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất cấp năm 2017, phần diện tích 367m² phải là 466,2m².

Bản trích đo mới sau đó được Chủ tịch UBND phường Lê Lợi ký ngày 6/5/2025 và Giám đốc chi nhánh văn phòng đăng ký đất đai quận An Dương là ông Nguyễn Anh Túy ký vào ngày 9/5/2025.

Gia đình ông Luân sau đó mang hồ sơ đến phường Lê Lợi để thực hiện các bước đính chính nhưng suốt từ 6/5 cho đến khi vận hành chính quyền địa phương 2 cấp từ 1/7 vẫn không xong.

Ngày 4/7, ông Luân tiếp tục mang hồ sơ đến UBND phường An Dương để nộp, sau đó nhận được thông báo trả hồ sơ và hướng dẫn nộp tại Chi nhánh Văn phòng đăng ký đất đai An Dương.

Sau khi nộp hồ sơ sang Chi nhánh Văn phòng đăng ký đất đai An Dương theo hướng dẫn, ông được cán bộ hẹn ngày 21/7 sẽ trả kết quả. Tuy nhiên, quá lịch hẹn, gia đình chỉ nhận được Phiếu báo về việc chậm giải quyết thủ tục hành chính với lý do khối lượng hồ sơ lớn, không kịp tiến độ như đã hẹn nên hẹn tiếp lần 2 đến ngày 18/8 sẽ trả kết quả.

“Cán bộ Chi nhánh Văn phòng đăng ký đất đai An Dương nói hồ sơ tắc ở bên ủy ban, hướng dẫn gia đình sang gặp bà Hợp làm ở Phòng Kinh tế đô thị phường An Dương để giải quyết nhưng khi chúng tôi sang đề nghị xử lý hồ sơ thì bà Hợp lại thẳng thừng từ chối với lý do sắp nghỉ việc chứ không phải vì khối lượng hồ sơ lớn”, ông Luân bức xúc.

Đến ngày 18/8, bà Hợp dẫn sang gặp cán bộ tên Huy cũng công tác tại Phòng Kinh tế đô thị phường An Dương để chuyển hồ sơ của gia đình ông Luân cho người này tiếp nhận nhưng cũng bị từ chối không nhận giải quyết bởi anh Huy này cũng… sắp nghỉ.

Ngày 20/8, gia đình ông Luân lại mang giấy hẹn đến Chi nhánh văn phòng đăng ký đất đai An Dương nhưng phải thất vọng ra về khi cán bộ tại đây cho biết: “bên Ủy ban không làm thì Văn phòng đăng ký đất đai cũng hết cách”.

Bản trích đo mới thực hiện tháng 5/2025 đã được Chủ tịch UBND phường Lê Lợi (cũ) và Giám đốc chi nhánh văn phòng đăng ký đất đai quận An Dương ký xác nhận cho thấy, phần diện tích 367m² của gia đình ông Luân đã tăng thêm 86,7m².

Trả lời phóng viên Báo Điện tử VTC News, ông Bùi Tiến Phong, Chủ tịch UBND phường An Dương xác nhận bà Hợp và nhiều cán bộ khác đang có đơn xin nghỉ việc. Tuy nhiên, việc cán bộ không xử lý hồ sơ thì phường sẽ cho kiểm tra, rà soát lại để có hình thức xử lý theo quy định.

Cũng theo ông Phong, việc cán bộ không giải quyết hồ sơ là do cá nhân cán bộ đó chứ không phải chỉ đạo hay quy định của tổ chức.

Liên quan việc tính toán sai diện tích dù đã có số liệu các cạnh, ông Nguyễn Anh Túy, Giám đốc Chi nhánh Văn phòng đăng ký đất đai An Dương cho biết, đối với bìa cấp lần đầu là do UBND cấp huyện thực hiện đo đạc và cấp giấy chứng nhận.

Theo ông Túy, với trường hợp gia đình ông Luân bị tính thiếu diện tích, đơn vị đã đo đạc lại để xác định phần diện tích tăng thêm nhằm tính tiền thuế phải đóng bù. Cơ quan này đang chờ xác nhận của chính quyền địa phương sau khi đã niêm yết thông tin theo quy định.

Chân dung tài xế “ch-ém” 2,5 triệu đồng/cuốc xe cho -70km: Tài xế đã chủ động tìm đến nhà bà để xin lỗi và khắc phục hậu quả

Liên quan đến vụ việc bà Bùi Thị Ly (60 tuổi, quê Phú Thọ) bị tài xế taxi ép trả 2,5 triệu đồng cho quãng đường 70km, trưa 12/9, tài xế đã chủ động tìm đến nhà bà Ly để xin lỗi và khắc phục hậu quả.

Tại nhà riêng, người này thừa nhận toàn bộ hành vi, cam kết hoàn trả số tiền đã chiếm đoạt. Trước sự chứng kiến của gia đình bà Ly và chính quyền địa phương, tài xế đã buộc phải viết biên bản sự việc để làm căn cứ xử lý.

Trao đổi với PV VietNamNet, bà Ly xác nhận: “Tôi cùng gia đình đã đưa anh ta đến cơ quan công an để làm rõ vụ việc. Gia đình tôi không có ý định kiện cáo, chỉ mong anh ấy trả lại tiền. Nhưng hành vi như vậy thì phải được làm rõ, nên chúng tôi mới đưa đến công an”.

Đại diện Công an phường Hòa Bình (Phú Thọ) cũng xác nhận đang làm việc với người lái xe. Hiện, cơ quan chức năng tiếp tục củng cố hồ sơ để xử lý theo quy định.

Trước đó, chiều 11/9, mạng xã hội lan truyền đoạn clip ghi lại cảnh bà Ly bật khóc nức nở kể lại việc bị tài xế taxi “chặt chém”. Theo nội dung clip, bà bắt xe từ bến xe Mỹ Đình (Hà Nội) để về gần bến xe Hòa Bình (Phú Thọ). Tuy nhiên, thay vì đưa đến đúng điểm với giá hợp lý, tài xế đã cho xe chạy quá điểm, khóa cửa xe và đòi 3,5 triệu đồng.

Sau khi bà Ly van xin, người này mới “giảm giá” xuống còn 2,5 triệu đồng và ép bà phải trả rồi mới cho xuống xe.

Đoạn clip do anh Mào A Ly (32 tuổi, trú tại phường Hòa Bình, Phú Thọ) ghi lại, chia sẻ trên mạng xã hội: “70km mà lấy 2,5 triệu đồng, thật không hiểu nổi. Nhìn bà ấy khóc mà tôi không cầm lòng được, chỉ biết quay clip để lên án và mong công an sớm tìm ra người này”.

qqqqqqqqqqq.png
Bà Ly khóc nức nở kể lại vụ việc. Ảnh cắt từ clip

Bà Ly là người dân tộc Mường, sống trong cảnh nghèo khó, chồng bệnh tật triền miên. Để có tiền mua thuốc cho chồng, bà xuống Hà Nội làm thuê rửa bát tại một quán ăn, thu nhập chỉ 6 triệu đồng/tháng.

Ngay sau khi sự việc được lan truyền, Công an phường Hòa Bình đã tiếp nhận trình báo của bà Ly, đồng thời rà soát hệ thống camera an ninh trong khu vực.

Dù việc xác minh gặp khó khăn do bà quá hoảng sợ nên không nhớ rõ biển số xe nhưng đến nay, danh tính tài xế đã được làm rõ và đưa về làm việc.

Giá vàng hôm nay: Ai xếp hàng m: ua vàng tích trữ cách đây mấy hôm chắc khóc cạn nước mắt

Giá vàng miếng trong nước sáng nay (12/9) tiếp tục giảm tới 3,8 triệu đồng/lượng (mua vào) và 2,5 triệu đồng/lượng (bán ra) chỉ sau 1 ngày.

Lúc 9h, giá vàng miếng được SJC và Doji niêm yết ở mức129,5 – 132,8 triệu đồng/lượng (mua – bán), giảm 800.000 – 500.000 đồng/lượng (mua – bán) so với đầu giờ sáng nay và giảm 3,8 – 2,5 triệu đồng/lượng (mua – bán) so với hôm qua.

Trong khi đó, giá vàng nhẫn cũng có xu hướng đi xuống. Hiện giá tại Doji được niêm yết ở mức 127 – 130 triệu đồng/lượng (mua – bán), giảm 500.000 đồng/lượng so với đầu giờ sáng nay.

Trên thị trường thế giới, giá vàng sáng nay vẫn đứng trên mức 3.600 USD/ounce, dù giảm 4 USD, xuống 3.634 USD/ounce.

Giá vàng trong nước giảm trong bối cảnh Ngân hàng Nhà nước có văn bản gửi Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch nội dung tuyên truyền Nghị định 232 ngày 26/8/2025 sửa đổi, bổ sung Nghị định 24/2012 của Chính phủ về quản lý hoạt động kinh doanh vàng.

Giá vàng miếng giảm mạnh. (Ảnh: Công Hiếu).

Theo Ngân hàng Nhà nước, việc chấm dứt cơ chế nhà nước độc quyền thương hiệu vàng miếng, mở rộng đối tượng sản xuất vàng miếng và nhập khẩu vàng nguyên liệu sẽ giúp nguồn cung vàng trên thị trường đa dạng hơn.

Người dân sẽ có nhiều lựa chọn hơn, thị trường cạnh tranh, minh bạch hơn, qua đó góp phần thu hẹp chênh lệch giữa giá vàng trong nước và giá vàng thế giới cũng như giữa các thương hiệu vàng.

Đối với thị trường vàng miếng, Nghị định 232 yêu cầu các doanh nghiệp, ngân hàng thương mại được cấp giấy phép nhập khẩu vàng chỉ được nhập khẩu vàng miếng, nguyên liệu có hàm lượng 99,5% trở lên; công bố tiêu chuẩn áp dụng, khối lượng, hàm lượng của vàng miếng…

Doanh nghiệp, tổ chức tín dụng hoạt động kinh doanh mua, bán vàng miếng có trách nhiệm xây dựng quy định nội bộ về mua, bán vàng miếng, trong đó quy định rõ quy trình mua, bán vàng miếng với khách hàng.

Theo Ngân hàng Nhà nước, Nghị định 232 đã quy định đầy đủ trách nhiệm của các doanh nghiệp, ngân hàng thương mại từ khâu nhập khẩu, sản xuất đến kinh doanh mua, bán vàng miếng, nhằm bảo đảm quyền lợi người tiêu dùng.

Ngân hàng Nhà nước khuyến cáo người dân mua, bán vàng miếng tại những đơn vị được cấp phép; yêu cầu đầy đủ hóa đơn điện tử và giấy tờ liên quan để bảo vệ quyền lợi cho chính mình.

Ngọc Vy

Nguồn VTC: https://vtcnews.vn/chi-sau-1-ngay-gia-mua-vang-mieng-giam-3-8-trieu-dong-luong-ar965010.html

Thấy Người Cha Đến Đón Con Có Điều Bất Thường… Cô Giáo Đi Theo Và Bàng Hoàng Khi Nhìn Thấy Sự Thật

“Đôi khi, sự bình thường nhất lại ẩn chứa điều bất thường nhất…”

Chiều muộn, sân trường tiểu học đã vắng dần. Tiếng trẻ con í ới gọi nhau cũng thưa đi, chỉ còn lác đác vài phụ huynh đến muộn. Cô Mai, giáo viên chủ nhiệm lớp 3A, vẫn ngồi ở ghế đá cạnh cổng trường để chờ phụ huynh đến đón những em cuối cùng. Trong số đó có bé Thảo – cô bé nhỏ nhắn, hiền lành, học giỏi, và thường ngày luôn được ba đón đúng giờ.

Nhưng hôm nay, khi bóng chiều dần ngả, cô Mai bỗng nhận ra một điều lạ. Người đàn ông vừa bước vào sân trường để đón bé Thảo không giống như mọi ngày. Dáng đi vội vã, ánh mắt liếc ngang dọc đầy căng thẳng, và giọng nói khàn đặc:

– Thảo, lại đây con! Nhanh lên!

Bé Thảo thoáng do dự. Bình thường, em chạy ào đến ôm ba, ríu rít kể chuyện trường lớp. Nhưng hôm nay, em đứng khựng lại, đôi mắt chớp chớp đầy sợ hãi. Cô Mai quan sát rất kỹ và nhận thấy sự căng thẳng hiện rõ trên gương mặt của cô học trò nhỏ.

– Ba… ba… – Thảo lí nhí, giọng run run.

Cô Mai chợt thấy tim mình nhói lên. Là một giáo viên, cô từng gặp nhiều tình huống: phụ huynh bận nhờ ông bà đón, có khi người thân khác đến thay. Nhưng chưa lần nào cô cảm thấy sự bất an mạnh mẽ như lúc này.

Người đàn ông tiến lại gần hơn, đưa tay nắm lấy tay bé Thảo, kéo mạnh ra phía cổng. Đôi chân bé con bước theo nhưng đầy miễn cưỡng. Cô Mai lập tức đứng bật dậy, bước lại gần.

– Anh cho tôi hỏi, anh là ba của cháu Thảo phải không?

Người đàn ông giật mình, ánh mắt thoáng bối rối, nhưng rồi nhanh chóng gật đầu:

– Vâng… tôi là ba nó. Hôm nay vội nên không kịp chào cô.

Giọng nói ấy không thật sự tự nhiên. Cô Mai càng thêm nghi ngờ. Nhưng trong lúc lưỡng lự, cô thấy Thảo quay lại nhìn mình, đôi mắt cầu cứu, như muốn nói điều gì đó.

Tim cô giáo trẻ đập thình thịch. “Có gì đó không ổn…” – cô thầm nghĩ.

Người đàn ông kéo Thảo rời khỏi sân trường. Cô Mai đứng lặng một giây, rồi quyết định đi theo. Bản năng mách bảo rằng, nếu bỏ qua, có thể sẽ xảy ra chuyện không hay.

Cô bước nhanh, giữ một khoảng cách đủ xa để không bị phát hiện, nhưng vẫn dõi theo từng cử chỉ. Con đường trước cổng trường vắng hơn mọi ngày, ánh nắng cuối ngày hắt dài bóng hai người.

Điều khiến cô Mai càng bất an là thay vì đưa Thảo ra chiếc xe máy quen thuộc, người đàn ông lại rẽ vào một con hẻm nhỏ. Bước chân ông ta gấp gáp, thỉnh thoảng ngoái lại phía sau. Bé Thảo vẫn bị nắm chặt tay, khuôn mặt đầy lo lắng.

– Ba ơi… mình không đi đường này… – tiếng Thảo nhỏ xíu nhưng đủ để lọt vào tai cô Mai.

Người đàn ông gắt nhẹ:

– Im đi, đi nhanh lên!

Toàn thân cô Mai nổi da gà. Một người cha thật sự sẽ không bao giờ nói với con gái như vậy. Cô lập tức bám sát hơn, trái tim như muốn nhảy khỏi lồng ngực.

Đến một khúc cua, người đàn ông dừng lại, rút điện thoại ra gọi ai đó, giọng thì thầm:

– Tôi đang đưa con bé đến chỗ cũ. Chuẩn bị sẵn đi.

Câu nói ấy khiến cô Mai chết lặng. Mọi khúc mắc đã rõ ràng: đây không phải ba của Thảo.

Không còn do dự, cô lập tức rút điện thoại, vừa đi vừa bí mật nhắn tin cho bảo vệ trường và gọi điện báo công an. Nhưng đồng thời, cô biết mình không thể đứng ngoài, bởi mỗi giây trôi qua đều nguy hiểm cho cô học trò nhỏ.

– Thảo! – cô Mai hét lớn. – Con đứng yên đó!

Người đàn ông giật mình quay lại. Thấy cô giáo, hắn siết chặt tay Thảo, chuẩn bị kéo đi tiếp. Nhưng Thảo nhân cơ hội vùng mạnh ra, chạy về phía cô giáo.

– Cứu con với cô ơi!

Tiếng kêu ấy vang lên như xé toang không gian.

Cô Mai vội vàng lao tới, ôm chầm lấy bé Thảo. Người đàn ông toan chạy lại giằng co, nhưng tiếng còi xe của bảo vệ trường và ánh đèn từ chiếc xe tuần tra công an vừa tới khiến hắn tái mặt. Chưa kịp bỏ chạy, hắn đã bị khống chế.

Cả con hẻm rối loạn. Bé Thảo khóc nức nở, bám chặt lấy cô giáo, toàn thân run rẩy. Cô Mai vừa dỗ dành vừa quấn áo khoác của mình quanh người em.

Sau khi bị bắt, sự thật dần hé lộ: hắn là một kẻ từng quen biết mẹ Thảo trong công việc. Vì thất bại làm ăn, hắn dính nợ nần, đã theo dõi và lên kế hoạch bắt cóc bé Thảo để đòi tiền chuộc. Hôm nay, hắn giả dạng làm cha, lợi dụng lúc đông phụ huynh để qua mắt bảo vệ.

Nghe xong, ai nấy đều rùng mình. Nếu không có sự cảnh giác của cô giáo, không biết chuyện gì khủng khiếp đã xảy ra.

Chiều hôm đó, khi mọi chuyện lắng xuống, mẹ của Thảo chạy đến, ôm con khóc ngất. Người mẹ cảm ơn cô giáo không ngớt, còn Thảo thì líu ríu:

– Con biết nếu con nhìn về phía cô, cô sẽ hiểu…

Câu nói ấy khiến cô Mai rưng rưng. Đôi mắt trong veo của học trò nhỏ như gửi trọn niềm tin.

Câu chuyện nhanh chóng lan khắp trường. Ai cũng khen ngợi lòng dũng cảm và sự nhạy bén của cô giáo trẻ. Nhưng với cô Mai, đó đơn giản là tình thương dành cho học trò – tình thương khiến cô không thể làm ngơ trước điều bất thường.

Và có lẽ, đó chính là sứ mệnh của những người làm nghề giáo: không chỉ dạy chữ, mà còn bảo vệ, chở che cho những tâm hồn non nớt đang lớn lên từng ngày.

Giá vàng tiếp tục ‘sậ-p’ mạnh sau 3 ngày thanh tra, ai đang có vàng thì vào đây mà xem, mấ-t hết thật rồi

Mới đây, Thủ tướng Chính phủ yêu cầu báo cáo tình hình và đề xuất giải pháp quản lý, điều hành thị trường tiền tệ, thị trường vàng và thị trường chứng khoán.

Phó Thủ tướng Hồ Đức Phớc đã ký Công điện số 161/CĐ-TTg ngày 11/9/2025 của Thủ tướng Chính phủ về việc báo cáo tình hình và đề xuất giải pháp quản lý, điều hành thị trường tiền tệ, thị trường vàng và thị trường chứng khoán.
Gia-vang-tiep-tuc-sap-manh-sau-3-ngay-thanh-tra-chinh-phu-yeu-cau-bao-cao-tinh-hinh-thi-truong-vang

Công điện được gửi tới Bộ trưởng Bộ Tài chính và Thống đốc Ngân hàng Nhà nước Việt Nam. Theo đó, nhằm kịp thời nắm chắc diễn biến, đánh giá tác động và có biện pháp quản lý, điều hành phù hợp đối với các thị trường nêu trên, Phó Thủ tướng yêu cầu:

Thống đốc Ngân hàng Nhà nước báo cáo tình hình thực hiện chính sách tiền tệ, tập trung vào các vấn đề như tỷ giá hối đoái, giá vàng, lãi suất và tín dụng bất động sản. Đồng thời đề xuất các giải pháp quản lý.

Báo cáo gửi Thủ tướng Chính phủ và Phó Thủ tướng Hồ Đức Phớc trước ngày 14/9/2025. Trên cơ sở báo cáo này, Phó Thủ tướng sẽ họp với Thống đốc Ngân hàng Nhà nước, Phó Thống đốc phụ trách và các bộ, cơ quan liên quan để thảo luận, quyết định các bước xử lý.

Bộ trưởng Bộ Tài chính báo cáo về tình hình thị trường chứng khoán, bao gồm cổ phiếu, phái sinh và thị trường trái phiếu, đồng thời đề xuất các giải pháp quản lý. Báo cáo gửi Thủ tướng Chính phủ và Phó Thủ tướng Hồ Đức Phớc trước ngày 15/9/2025. Trên cơ sở đó, Phó Thủ tướng sẽ triệu tập cuộc họp với Bộ trưởng Bộ Tài chính, Thứ trưởng phụ trách và các bộ, cơ quan liên quan.

Công điện nhấn mạnh tính cấp bách trong việc tổng hợp, đánh giá và đề xuất biện pháp nhằm bảo đảm ổn định và an toàn cho hoạt động của các thị trường nói trên.

Trước đó, từ ngày 9/9, Ngân hàng Nhà nước đã chỉ đạo giám đốc các chi nhánh phối hợp triển khai thanh tra, kiểm tra đột xuất một số doanh nghiệp kinh doanh vàng. Sau ba ngày thanh tra, Nhà nước yêu cầu báo cáo tổng hợp tình hình thị trường vàng trong nước.

Thị trường vàng trong nước có những biến động rõ rệt trong phiên ngày 12/9
Gia-vang-tiep-tuc-sap-manh-sau-3-ngay-thanh-tra-chinh-phu-yeu-cau-bao-cao-tinh-hinh-thi-truong-vang-2
Cửa hàng Mi Hồng (TP.HCM) mở cửa sáng nay niêm yết giá vàng nhẫn ở mức 125–127 triệu đồng/lượng (mua – bán), giảm khoảng 3 triệu đồng/lượng so với cùng thời điểm ngày trước. Giá vàng miếng tại doanh nghiệp này cũng giảm mạnh, sau khi mất khoảng 4 triệu đồng/lượng ở chiều mua vào và 3,3 triệu đồng/lượng ở chiều bán ra, hiện niêm yết 129,5–132 triệu đồng/lượng.

Trong khi đó, một số doanh nghiệp lớn như Bảo Tín Minh Châu, PNJ, DOJI và Công ty SJC chưa điều chỉnh giá so với mức chốt phiên trước. Giá vàng miếng tại các doanh nghiệp này đang dao động quanh 130–133,3 triệu đồng/lượng. Giá vàng nhẫn được niêm yết tại các mốc sau: Bảo Tín Minh Châu 127,7–130,7 triệu đồng/lượng; PNJ 127,3–130,3 triệu đồng/lượng; SJC 126,6–129,6 triệu đồng/lượng; DOJI 127,3–130,3 triệu đồng/lượng.
Gia-vang-tiep-tuc-sap-manh-sau-3-ngay-thanh-tra-chinh-phu-yeu-cau-bao-cao-tinh-hinh-thi-truong-vang-1
Trong phiên trước đó, nhóm doanh nghiệp này cũng ghi nhận mức giảm tới gần 1 triệu đồng/lượng đối với một số sản phẩm như vàng nhẫn và vàng SJC.

Diễn biến thị trường vàng thế giới 

Trên thị trường quốc tế, giá vàng giao ngay hiện được ghi nhận ở khoảng 3.630 USD/ounce, giảm gần 3 USD so với đóng cửa phiên trước. Hợp đồng vàng giao tháng 12 giảm khoảng 6,8 USD, xuống còn 3.675,1 USD/ounce. Giá bạc có diễn biến khác chiều; hợp đồng bạc giao tháng 12 giảm khoảng 0,385 USD, xuống còn 41,98 USD/ounce.

Diễn biến giá cả trên thị trường toàn cầu phản ánh tâm lý thận trọng sau khi Mỹ công bố số đơn xin trợ cấp thất nghiệp bất ngờ tăng và chỉ số giá tiêu dùng (CPI) có mức tăng nhẹ, tạo áp lực lên giá vàng trong ngắn hạn.

Thông tin bất ngờ từ bà hàng xóm: Thì ra đây là lý do bác sĩ Tuyết Chinh “bên n/ổ bên xịt” khi “nhập kho”

Bà Tuyết Chinh (bác sĩ nha khoa trong vụ việc) bị bắt để điều tra về hành vi “Gây rối trật tự công cộng”. Ngoài ra, Công an TP.HCM còn làm rõ một số hành vi khác của nha sĩ này.

Thông tin từ báo Dân Trí, chiều 10/9, Công an TP.HCM cùng các đơn vị liên quan để thực hiện lệnh khám xét với cơ sở nha khoa Tuyết Chinh. Một ngày sau, bà Tuyết Chinh (SN 1985, chủ cơ sở nha khoa) bị bắt khẩn cấp để điều tra hành vi gây rối trật tự công cộng, ngoài ra Công an TP.HCM còn làm rõ các hành vi khác để xử lý nghiêm vụ việc này.

nha-khoa-tuyet-chinh-3

Nói về vụ việc ồn ào của cơ sở nha khoa Tuyết Chinh, người dân sống xung quanh đây vẫn chưa hết bất ngờ. Theo một người dân tiết lộ với Dân Trí, cơ sở Tuyết Chinh đã hoạt động 7-8 năm qua, từ khi khu Cityland (quận Gò Vấp cũ) xây dựng và thành khu đô thị phát triển.

Công an khám xét cơ sở nha khoa Tuyết Chinh chiều 10/9. Ảnh: Nguyễn Quỳnh

Trên con đường Trần Thị Nghỉ có đến 3 nha khoa, nhưng cơ sở Tuyết Chinh này được đánh giá là đông khách nhất, khách muốn làm răng thường phải đặt lịch trước.

Bà D (sống đối diện) chia sẻ: “Cơ sở này là rất đông khách. Từ khi đi vào hoạt động đến nay, tôi chưa thấy có khách nào khách đến ồn ào, phản ánh việc gì. Chỉ có trường hợp vừa qua là duy nhất, gây xôn xao cả khu vực này và mạng xã hội”.

Bà D cho biết, sau nhiều ngày, chiều 10/9 vừa qua, công an, xe công vụ đã đến cơ sở Tuyết Chinh. Họ làm việc khoảng 1 tiếng, sau đó rời đi. Đến sáng 11/9, thông tin bà Chinh bị bắt được công bố rộng rãi.

nha-khoa-tuyet-chinh-1

Người hàng xóm tỏ ra tiếc nuối: “Tôi thật sự tiếc cho cơ sở này, bởi họ đã gầy dựng tên tuổi trong thời gian dài. Đến nay, chỉ một phút nóng nảy, thiếu kiềm chế của chủ cơ sở, mọi công sức đều đổ sông, đổ bể”.

nha-khoa-tuyet-chinh-2
Cơ sở nha khoa Tuyết Chinh đóng cửa sáng 11/9. Ảnh: Lê Trai

Được biết, ngoài việc bắt bà Chinh để điều tra về hành vi “Gây rối trật tự công cộng”, Công an TP.HCM còn tiếp tục điều tra các hành vi khác để xử lý nghiêm vụ việc theo đúng quy định của pháp luật.

Trước tình trạng phát sinh mâu thuẫn giữa người dân và các cơ sở kinh doanh, Công an TPHCM khuyến cáo người dân khi xảy ra tranh chấp dân sự, tài chính, dịch vụ… cần giữ bình tĩnh, thương lượng hòa giải hoặc gửi đơn đến cơ quan có thẩm quyền để được giải quyết theo đúng quy định pháp luật, tuyệt đối không sử dụng bạo lực.

Công an cũng nhấn mạnh, các cơ sở hành nghề y tế, nha khoa nói riêng và cơ sở kinh doanh nói chung phải tuân thủ pháp luật, ứng xử văn minh với khách hàng. Khi phát hiện vụ việc có dấu hiệu vi phạm, người dân cần báo ngay cho cơ quan công an gần nhất để được xử lý kịp thời.

Cùng quan điểm, luật sư Nguyễn Hùng Quân (Đoàn luật sư TPHCM) cho rằng các bên cần ưu tiên đàm phán, thương lượng, hòa giải để hài hòa lợi ích, đảm bảo quyền lợi chính đáng. Trường hợp không tìm được tiếng nói chung, có thể nhờ đến UBND phường/xã, Sở Y tế hoặc tòa án để giải quyết, tránh dẫn đến xung đột nghiêm trọng, tiềm ẩn rủi ro pháp lý.

Hàng chục ngàn hũ yến giả không có ‘chất yến’ vừa bị triệt phá, không biết bao nhiêu bà con dùng rồi

Chiều 11/9, Phòng Cảnh sát kinh tế Công an TP Đà Nẵng đã tống đạt quyết định khởi tố vụ án hình sự, khởi tố bị can và bắt tạm giam đối với Nguyễn Thanh Trường (SN 1989, trú phường An Biên, TP Hải Phòng) và Nguyễn Ngọc Châu (SN 1987, trú phường Hội An, TP Đà Nẵng) về tội ‘Sản xuất, buôn bán hàng giả là thực phẩm’.

Trước đó, qua công tác trinh sát và thu thập thông tin, Phòng Cảnh sát kinh tế Công an Đà Nẵng đã phát hiện một đường dây sản xuất “yến hũ chưng” có dấu hiệu làm giả tinh vi. Với sự chỉ đạo quyết liệt của Giám đốc Công an thành phố, Phòng Cảnh sát kinh tế đã lập chuyên án, tập trung đấu tranh, làm rõ phương thức, thủ đoạn, vai trò của các đối tượng có liên quan.

Cơ quan CSĐT tống đạt quyết định khởi tố bị can đối với Trường và Châu.

Cơ quan CSĐT tống đạt quyết định khởi tố bị can đối với Trường và Châu.

Kết quả điều tra cho thấy, Nguyễn Thanh Trường đã liên tiếp thành lập hai công ty tại Đà Nẵng, chuyên hoạt động trong lĩnh vực buôn bán yến sào chưng. Trường nhờ Nguyễn Ngọc Châu và chị gái của Châu đứng tên đăng ký và làm đại diện pháp luật cho các công ty này. Tuy nhiên, mọi hoạt động sản xuất, kinh doanh đều Trường trực tiếp quản lý và điều hành.

Lực lượng Công an kiểm tra, khám xét xưởng sản xuất yến giả của các đối tượng tại Điện Bàn Đông.

Lực lượng Công an kiểm tra, khám xét xưởng sản xuất yến giả của các đối tượng tại Điện Bàn Đông.

Đầu năm 2024, Trường đã mua sắm, trang bị máy móc, thiết bị và thành lập xưởng sản xuất đóng tại phường Điện Bàn Đông, TP Đà Nẵng. Thay vì sử dụng nguyên liệu yến thật, Trường đã chỉ đạo Châu nghiên cứu và tạo ra “sợi yến” giả, có hình dạng y hệt yến thật. Toàn bộ quy trình sản xuất, từ pha chế nguyên liệu, chiết yến giả vào lọ, dán nhãn, đóng gói… đều do hai đối tượng này trực tiếp thực hiện.

Sau khi hoàn thành, các sản phẩm yến giả này được phân phối ra thị trường qua các cửa hàng bán lẻ tại Đà Nẵng, Thanh Hóa, Hải Phòng…, đánh lừa hàng ngàn người tiêu dùng.

Yến giả được các đối tượng "nghiên cứu" trước khi đóng lọ.

Yến giả được các đối tượng “nghiên cứu” trước khi đóng lọ.

Máy đóng nắp lọ và thành phẩm yến giả tại xưởng.

Quá trình khám xét xưởng sản xuất của Công ty TNHH Vannest do Trường điều hành tại Điện Dương, phường Điện Bàn Đông, TP Đà Nẵng, Cơ quan CSĐT đã thu giữ gần 38.000 lọ nước yến thành phẩm thuộc 15 loại khác nhau. Kết quả giám định 15 loại sản phẩm này cho thấy có 5 loại nước yến không hề có Acid Sialic (thành phần dinh dưỡng chính của tổ yến); 10 loại sản phẩm còn lại có hàm lượng Acid Sialic chỉ có 1% so với yêu cầu chất lượng thông thường.

Máy đóng nắp lọ và thành phẩm yến giả tại xưởng.

Phòng Cảnh sát kinh tế Công an Đà Nẵng đang tiếp tục mở rộng điều tra để làm rõ toàn bộ đường dây và xử lý các đối tượng liên quan.

Con trai tôi h/é/t vào mặt tôi vì tôi không giúp nó trả nợ… vài ngày sau, nó mở ngăn kéo của tôi ra và ch;ết lặng trước những gì nó nhìn thấy

“Con trai tôi hét vào mặt tôi vì tôi không giúp nó trả nợ. Tôi im lặng, không thanh minh. Vài ngày sau, nó mở ngăn kéo của tôi ra và chết lặng trước những gì nó nhìn thấy…”

Ngày hôm đó, căn nhà vốn yên tĩnh bỗng chốc như rung chuyển bởi tiếng gắt gỏng của đứa con trai duy nhất. Nó đứng trước mặt tôi, đôi mắt đỏ hoe vì thức trắng nhiều đêm, giọng khàn đặc nhưng vẫn đầy sự oán trách.

“Ba chỉ cần giúp con một lần thôi, chỉ một lần thôi mà ba cũng không làm được à?” – nó hét lên, bàn tay siết chặt đến mức run rẩy.

Tôi ngồi lặng bên bàn ăn, đôi đũa trong tay vẫn chưa kịp gắp miếng cơm nào. Tôi nhìn nó, muốn mở miệng giải thích, muốn nói rằng tôi cũng chẳng phải kẻ vô tâm. Nhưng cổ họng nghẹn ứ, mọi lời đều hóa thành im lặng.

Con trai tôi đã vay tiền làm ăn, nhưng thua lỗ. Số nợ phình to, lãi chồng chất. Nó chạy vạy khắp nơi, nhưng chẳng ai dám đưa thêm một đồng. Hy vọng cuối cùng của nó chính là tôi – một người cha già với đồng lương hưu ít ỏi.

Nó nghĩ tôi keo kiệt. Nó tin tôi có tiền giấu đâu đó, chỉ cố tình không muốn giúp. Nỗi tuyệt vọng khiến nó nhìn tôi như kẻ xa lạ. Cái nhìn ấy như hàng ngàn mũi kim đâm vào tim tôi.

“Con không cần ba nữa!” – nó quát, rồi bỏ ra ngoài, sập cửa cái rầm. Tôi ngồi lại, chỉ nghe tiếng chén đũa va nhau, tiếng gió ngoài hiên, và cả tiếng thở dài nặng trĩu trong lồng ngực.

Đêm đó, tôi nằm trằn trọc. Căn phòng tối om, nhưng trong đầu tôi lại hiện lên hình ảnh thằng bé năm xưa – từng ríu rít gọi tôi là “anh hùng”, từng nắm tay tôi đi khắp công viên, từng hạnh phúc chỉ vì được tôi mua cho cái kẹo bông. Giờ đây, nó là người đàn ông trưởng thành, nhưng lại khổ sở đến mức phải gào lên như thế.

Tôi đâu muốn làm ngơ. Chỉ là có những điều tôi không thể nói… chưa thể nói. Ngăn kéo bàn gỗ trong phòng ngủ tôi vẫn khóa chặt, bên trong cất giữ một bí mật mà tôi giữ suốt nhiều năm. Bí mật ấy chính là lý do khiến tôi lặng im trước những lời van xin và cả những tiếng gào giận dữ của con.

Những ngày sau đó, không khí trong nhà nặng nề như có sương mù. Con trai tôi ít khi về. Khi có mặt, nó cũng chẳng buồn chào hỏi, chỉ lướt ngang qua tôi như người dưng. Tôi hiểu, trong lòng nó lúc này tràn đầy thất vọng và oán trách.

Buổi chiều, tôi ngồi trước hiên nhà, tay cầm tách trà đã nguội, mắt nhìn xa xăm. Trước mắt tôi, bao ký ức ùa về: những ngày vất vả bươn chải nuôi con, những lần tôi đi làm thêm ca đêm chỉ để mua cho nó bộ quần áo mới vào ngày khai giảng, và cả những ngày đen tối khi vợ tôi – mẹ nó – lâm bệnh nặng.

Hồi đó, tôi vay mượn khắp nơi để chạy chữa cho bà ấy. Bán cả mảnh đất nhỏ ở quê, cầm cố chiếc xe máy. Nhưng rồi bệnh vẫn không qua khỏi. Tôi và con trai hụt hẫng giữa căn nhà trống vắng. Tôi tự hứa với lòng: từ nay sẽ dành dụm từng đồng, để sau này con trai không phải khổ.

Nhiều năm qua, tôi lặng lẽ bỏ vào ngăn kéo ấy từng khoản tiết kiệm, từng tờ tiền lẻ, cả những phong bì thưởng cuối năm. Tôi không nói với ai, kể cả con. Tôi muốn một ngày nào đó, khi nó ổn định, khi nó thật sự cần cho một tương lai dài lâu, tôi sẽ trao tận tay.

Thế nhưng giờ đây, nó lại sa vào cảnh nợ nần. Nếu tôi lấy số tiền kia trả thay, e rằng chỉ giúp nó gỡ rối nhất thời, rồi sau đó đâu lại vào đấy. Tôi muốn nó học cách đứng lên, đối diện với khó khăn, thay vì trông chờ vào cha.

Nhưng con tôi đâu hiểu được. Nó chỉ nhìn thấy một ông già cứng đầu, keo kiệt, thà ngồi im lặng còn hơn dang tay cứu con. Cái nhìn ấy, tôi chịu đựng từng ngày, từng đêm, như một vết thương không ngừng rỉ máu.

Tôi nhiều lần định mở miệng, nhưng rồi lại thôi. Vì tôi sợ, nếu tiết lộ bí mật, thằng bé sẽ chỉ coi đó là “của để dành” để xài cho bằng hết. Tôi muốn số tiền ấy mang ý nghĩa khác – một sự bảo chứng cho ngày mai, chứ không phải chiếc phao cứu sinh nhất thời.

Rồi cái ngày định mệnh ấy cũng đến. Buổi tối, khi tôi đi tắm, con trai tôi hờ hững bước vào phòng tôi. Nó định lấy cái áo khoác treo trong tủ, nhưng vô tình tay nó chạm vào chiếc ngăn kéo cũ kỹ ở bàn gỗ.

Ổ khóa đã mòn, chỉ cần kéo mạnh là bung ra. Nó mở ra, và chết lặng.

Bên trong là từng xấp tiền được buộc gọn gàng bằng dây thun, xếp chồng lên nhau. Không chỉ tiền, còn có những quyển sổ tiết kiệm đứng tên tôi, vài tờ giấy ghi chú chi chít số liệu. Trên cùng là tấm hình cũ – tấm ảnh chụp cả gia đình khi mẹ nó còn sống, ba người cười rạng rỡ giữa vườn hoa.

Nó đứng lặng, bàn tay run rẩy. Những lời nó từng hét vào mặt tôi, những oán trách nó từng dồn hết lên người tôi… bỗng chốc trở thành những mũi dao quay ngược lại, đâm sâu vào lòng nó.

Tôi từ phòng tắm bước ra, bắt gặp ánh mắt con trai nhìn tôi. Đó không còn là ánh nhìn giận dữ, mà là ánh mắt đầy day dứt.

“Ba… sao ba không nói?” – giọng nó run run.

Tôi khẽ thở dài, chậm rãi ngồi xuống ghế.
“Con trai à, tiền thì có thể giúp trả nợ, nhưng không thể giúp con thay đổi. Ba không muốn thấy con chỉ biết dựa dẫm, rồi sa vào sai lầm hết lần này đến lần khác. Ba muốn số tiền này dành cho tương lai, cho ngày con thật sự trưởng thành.”

Nó cắn chặt môi, nước mắt lăn dài. Giây phút ấy, giữa hai cha con không cần thêm lời nào nữa. Tôi biết nó đã hiểu. Và nó cũng biết, dù có im lặng hay cứng rắn thế nào, thì tận sâu trong lòng, tôi chưa từng quay lưng với con.

Người phụ nữ dân tộc Mường lên Hà Nội rửa bát thuê bị ép trả 2.5 triệu đồng cho cuốc xe 70km, đang tìm tài xế

Cơ quan chức năng đang tiến hành xác minh thông tin về việc một người phụ nữ bị thu 2,5 triệu đồng tiền taxi cho quãng đường khoảng 70km.

Chiều 11/9, mạng xã hội lan truyền đoạn clip ghi lại cảnh một người phụ nữ lớn tuổi, gương mặt khắc khổ, bật khóc nức nở khi kể lại việc bị tài xế taxi ép trả 2,5 triệu đồng cho quãng đường chỉ khoảng 70km. Vụ việc ngay lập tức gây xôn xao dư luận.

Theo nội dung clip, người phụ nữ cho biết bà bắt xe từ bến xe Mỹ Đình (Hà Nội) để về gần khu vực bến xe Hòa Bình (Phú Thọ). Tuy nhiên, thay vì được đưa về đúng nơi với chi phí hợp lý, bà bị yêu cầu trả 2,5 triệu đồng cho quãng đường trên.

Đoạn clip do anh Mào A Ly (32 tuổi, trú tại phường Hòa Bình, tỉnh Phú Thọ) ghi lại, kèm theo dòng chia sẻ: “70km mà lấy 2,5 triệu đồng, thật không hiểu nổi. Nhìn bà ấy khóc mà tôi không cầm lòng được, chỉ biết quay clip để lên án và mong cơ quan công an sớm tìm ra người này”.

Người phụ nữ trong đoạn clip là bà Bùi Thị Ly (60 tuổi, dân tộc Mường, quê tại xã Mường Đồng, tỉnh Phú Thọ).

Bà Ly nghẹn ngào chia sẻ với PV VietNamNet: “Gia đình tôi nghèo lắm, chồng lại ốm đau triền miên. Tôi xuống Hà Nội rửa bát thuê cho một quán ăn ở phố Trần Khát Chân, mỗi tháng được 6 triệu đồng để mua thuốc cho chồng. Vậy mà trên đường về, tôi bị lừa mất 2,5 triệu đồng – cả tháng làm việc quần quật của tôi”.

qqqqqqqqqqq.png
Bà Ly oà khóc. Ảnh cắt từ clip

Theo lời bà Ly, khi đang loay hoay tại bến xe Mỹ Đình để tìm xe về quê, một người đàn ông tiến đến, kéo ba lô và thúc giục bà đi theo. Thấy bà chần chừ, người này trấn an: “Tôi làm phúc, ai lấy tiền của bà làm gì”. Tin lời, bà lên xe.

Khi gần đến khu vực bến xe Hòa Bình (Phú Thọ), tài xế bất ngờ cho xe chạy quá điểm, khóa cửa, rồi trắng trợn đòi… 3,5 triệu đồng.

“Tôi hoảng loạn, van xin, hắn mới chịu ‘giảm giá’ còn 2,5 triệu đồng, rồi mới mở cửa cho tôi xuống. Tôi khóc hết nước mắt, chỉ còn biết chạy vào bến xe cầu cứu mọi người”, bà kể lại. Những người dân chứng kiến tỏ ra phẫn nộ và hướng dẫn bà đến trình báo cơ quan công an.

Tối cùng ngày, trao đổi với PV VietNamNet, một lãnh đạo Công an phường Hòa Bình (Phú Thọ) xác nhận đã tiếp nhận đơn trình báo của bà Ly và đang khẩn trương điều tra.

Lực lượng chức năng đã tiến hành rà soát hệ thống camera an ninh trong khu vực. Tuy nhiên, quá trình xác minh bước đầu gặp khó khăn do bà Ly quá hoảng sợ nên không nhớ rõ biển số xe.

2 Mẹ Con Người Việt Mất Tích Ở Tây Nguyên – 5 Tuần Sau, Người Chồng Bàng Hoàng Phát Hiện Sự Thật R/ợ/n Người

Trời Tây Nguyên đầu mùa mưa, bầu không khí lúc nào cũng phảng phất mùi đất ẩm và lá mục. Câu chuyện bắt đầu vào một buổi sáng tháng Năm, khi anh Minh – một người đàn ông làm nghề sửa xe ở thị trấn nhỏ Đắk Tô, tỉnh Kon Tum – phát hiện vợ và con gái 5 tuổi của mình biến mất không để lại một dấu vết.

Sáng hôm đó, như thường lệ, Minh thức dậy sớm để chuẩn bị mở tiệm. Anh đi qua phòng ngủ thì thấy giường trống không, chăn gối lộn xộn. Anh nghĩ vợ mình – chị Hạnh – có thể đưa bé Ngọc sang nhà ngoại chơi. Nhưng điều lạ là chiếc xe máy của chị vẫn còn đó, thậm chí điện thoại và ví tiền cũng nằm nguyên trên bàn.

Anh Minh bắt đầu thấy bất an. Anh gọi cho gia đình bên vợ, gọi cho bạn bè của chị Hạnh, nhưng tất cả đều nói không hề biết chị đi đâu. Trong căn nhà nhỏ ven đường quốc lộ, bầu không khí chùng xuống, như có một lớp sương mờ bao trùm.

Ngày thứ hai trôi qua, tin tức hai mẹ con mất tích lan nhanh khắp xóm. Nhiều người hàng xóm nhớ lại tối hôm trước vẫn thấy chị Hạnh dắt con ra trước cổng, nói chuyện với ai đó trong bóng tối, nhưng họ không nhìn rõ mặt. Một bà bán nước đầu hẻm quả quyết rằng chị Hạnh từng than thở chuyện vợ chồng lục đục, nhưng chưa bao giờ có ý định bỏ đi.

Công an địa phương lập hồ sơ, mở rộng điều tra. Họ rà soát từng ngõ nhỏ, từng bìa rừng. Kết quả: không một manh mối. Không có dấu hiệu giằng co, không có vết tích máu, cũng không có tin nhắn hay cuộc gọi nào khả nghi trong điện thoại của chị.

Thời gian kéo dài thành tuần, rồi thành tháng. Anh Minh trở nên gầy sọp, đôi mắt hõm sâu vì mất ngủ. Ban ngày, anh vẫn phải mở tiệm kiếm sống, nhưng đêm nào cũng đi khắp các bản làng hỏi thăm, mong có ai nhìn thấy vợ con. Mỗi lần có người báo “hình như thấy một phụ nữ giống Hạnh” ở quán ăn ven đường hay chợ phiên, anh đều tức tốc chạy đến, nhưng rồi lại thất vọng quay về.

Trong tâm trí anh Minh, một câu hỏi cứ xoáy sâu: “Vợ con mình đã biến đi đâu? Tại sao không một lời nhắn nhủ?”

Anh không ngờ rằng, câu trả lời chỉ xuất hiện sau 5 tuần – và nó rợn người hơn bất cứ điều gì anh từng tưởng tượng.

Đúng 5 tuần sau ngày vợ con mất tích, một sự kiện bất ngờ xảy ra. Một nhóm người dân đi rừng ở xã Đắk Rơ Nga phát hiện một túi vải cũ bị vứt ven bìa rừng. Trong đó có vài bộ quần áo trẻ con, ướt sũng mưa và phủ đầy bùn đất. Khi được đưa về trụ sở xã, anh Minh bàng hoàng nhận ra đó chính là áo váy của con gái mình – loại vải hoa tím mà vợ anh mua cách đây chưa lâu.

Lúc này, công an tập trung khoanh vùng khu rừng già gần biên giới Lào. Đây là khu vực rậm rạp, ít người dám bén mảng, vì không chỉ có thú dữ mà còn lời đồn về những nhóm buôn người từng hoạt động ở đó.

Anh Minh cũng quyết định bỏ tiệm, theo đoàn tìm kiếm. Những ngày băng rừng, anh sống trong mỏi mệt và căng thẳng. Mỗi khi nhìn thấy một chiếc khăn, một đôi dép bỏ quên trong bụi cây, tim anh lại nhói lên, vừa hy vọng vừa sợ hãi.

Rồi một buổi chiều u ám, đoàn tìm kiếm phát hiện một căn chòi gỗ hoang sơ nằm sâu trong rừng. Bên trong, vương vãi đồ đạc hỗn độn: nồi cơm cũ, chăn màn rách, và đặc biệt là một cuốn sổ học vần trẻ em, có nét chữ nguệch ngoạc của bé Ngọc.

Anh Minh khuỵu xuống, tay run run lật từng trang sổ. Những dòng chữ xiêu vẹo như “Con nhớ ba” làm mắt anh mờ đi. Rõ ràng, vợ con anh đã từng ở đây. Nhưng câu hỏi lớn hơn: vì sao họ bị giữ lại? Ai đã đưa họ vào đây?

Một nhân chứng bất ngờ xuất hiện – một người đàn ông dân tộc sống trong rẫy gần đó. Ông kể rằng cách đây khoảng 3 tuần, từng thấy một người phụ nữ và đứa bé đi theo một nhóm đàn ông lạ mặt. Họ chở nhau trên những chiếc xe máy cũ, đi vào rừng rồi mất hút.

Thông tin này khiến công an nghi ngờ có bàn tay của đường dây buôn người. Nhưng càng điều tra sâu, họ càng thấy manh mối dẫn đến những bí mật đen tối khác, liên quan đến một số người quen biết ngay tại thị trấn.

Anh Minh vừa sợ hãi, vừa nung nấu một quyết tâm: phải tìm ra sự thật, dù có khủng khiếp đến đâu.

Một tuần sau khi manh mối xuất hiện, công an bí mật theo dõi một số đối tượng khả nghi. Và rồi, một sự thật bàng hoàng dần hé lộ.

Hóa ra, việc vợ con anh Minh mất tích không phải do họ bị bắt cóc ngẫu nhiên. Người đứng sau tất cả lại chính là một người đàn ông từng qua lại với chị Hạnh trong quá khứ – một người cũ mà chị tưởng chừng đã cắt đứt.

Qua điều tra, công an phát hiện hắn đã nhiều lần tìm cách liên lạc, thuyết phục chị Hạnh bỏ trốn cùng hắn. Khi bị từ chối, hắn lợi dụng lúc gia đình chị sơ hở, dụ dỗ rồi ép buộc chị đưa con gái đi theo. Để tránh bị phát hiện, hắn đưa hai mẹ con vào căn chòi rừng, nơi hắn cùng đồng bọn thường tụ tập.

Suốt nhiều tuần, chị Hạnh sống trong sợ hãi, tìm cách bỏ trốn nhưng bất thành. Những dòng chữ trong cuốn sổ học vần chính là tín hiệu cầu cứu của chị gửi cho chồng, trong hy vọng mong manh rằng một ngày nào đó sẽ được tìm thấy.

Đỉnh điểm là vào tuần thứ năm, hắn định đưa hai mẹ con vượt biên sang Lào. Nhưng trước khi thực hiện, công an đã ập vào, giải cứu thành công. Hai mẹ con được đưa về trong tình trạng kiệt sức, nhưng may mắn vẫn an toàn.

Khi nhìn thấy vợ con bước ra từ chiếc xe công an, anh Minh òa khóc như một đứa trẻ. Anh ôm chầm lấy họ, vừa hạnh phúc, vừa nghẹn ngào. Thế nhưng, trong trái tim anh, một vết sẹo đã hằn sâu: sự mất mát của 5 tuần địa ngục, nỗi hoang mang bị bỏ lại trong bóng tối, và cả sự thật rợn người rằng một phần quá khứ của vợ đã kéo cả gia đình anh vào bi kịch.

Câu chuyện khép lại, nhưng dư âm thì còn mãi. Bởi đôi khi, những điều đáng sợ nhất không nằm trong rừng sâu núi thẳm, mà chính là những bí mật bị che giấu ngay trong đời thường.