Hành động của người phụ nữ bán bún trên vỉa hè khiến dư luận vô cùng bức xúc.
Được chia sẻ trên mạng xã hội, đoạn clip dài hơn 1 phút ghi lại cảnh rửa bát bẩn của một quán bún vỉa hè nhanh chóng nhận được sự quan tâm, binh luận của người xem.
“Ăn vậy dễ bị bệnh. Vì tô bún người này ăn lỡ có bị bệnh truyền nhiễm rồi người khác ăn trúng tô bún đó thôi rồi luôn”.
“Tình trạng này không chỉ ảnh hưởng đến sức khỏe mà còn cả hình ảnh của một thành phố, nên xử lý mạnh tay”.
Theo nội dung đoạn clip, một người phụ nữ bán bún cầm chồng bát được cho là của khách hàng vừa ăn xong, đem đến một dãy xô nhựa đựng nước đặt cách nơi bán bún không xa. Phần dư thừa trong những bát này được người phụ nữ đổ vào một chiếc xô nhựa, sau đó những chiếc bát bẩn được nhúng vào xô nước khác đặt bên cạnh. Người phụ nữ chỉ nhúng vào, đảo đi đảo lại khoảng 3 giây rồi đem chồng bát đó quay lại nơi bán bún. Những chiếc báy này sau đó chỉ dùng dẻ lau qua rồi tiếp tục sử dụng, bán cho thực khách.
Từ nội dung đoạn clip có thể thấy, trong cả quá trình rửa bát, người phụ nữ không hề dùng xà phòng hay nước sạch rửa.
Theo thông tin trên báo Thanh Niên, quán bún này hiện đang bán trước cổng Bệnh viện Trường Đại học Y Dược Huế, trên đường Nguyễn Huệ, P.Thuận Hóa, TP.Huế.
Đến ngày hôm nay (14/8), ông Lê Viết Bắc, phó giám đốc Sở Y tế TP Huế, chia sẻ trên Tuổi Trẻ sẽ chỉ đạo các đơn vị liên quan làm rõ hành vi nghi gây mất vệ sinh an toàn thực phẩm của một hàng bán bún bò Huế vỉa hè.
Vừa rồi, tôi cho chị giúp việc về quê mấy hôm để thăm gia đình. Thật lòng mà nói, từ ngày có chị ấy, công việc nhà nhẹ hẳn. Chị gọn gàng, sạch sẽ, lại chăm sóc con trai tôi rất chu đáo. Hôm đó, sau khi đưa con đi học về, tôi không thấy đôi giày thể thao màu xanh quen thuộc của thằng bé đâu. Nó là món quà sinh nhật tôi tặng con, nó quý lắm, chẳng bao giờ để lung tung. Tôi lục tung khắp phòng khách, tủ giày, ban công… nhưng vẫn không thấy.
Một linh cảm kỳ lạ thôi thúc tôi bước vào phòng chị giúp việc. Tôi chưa từng vào đây nếu không cần thiết, bởi tôn trọng không gian riêng tư của chị. Cánh cửa khẽ kêu “cạch” khi tôi xoay nắm. Ánh sáng lờ mờ từ cửa sổ hắt vào khiến mọi thứ trong phòng như chìm trong tông màu xám lạnh.
Ngay trên chiếc giường gọn ghẽ, đôi giày của con tôi nằm chễm chệ. Tôi chau mày. Tại sao giày của con lại ở đây? Cúi xuống nhặt lên, tôi vô tình nhìn thấy một vỉ thuốc… thuốc tránh thai hàng ngày, đã bị bóc gần hết. Trái tim tôi bất giác thắt lại. Một luồng suy nghĩ khó chịu tràn vào đầu, như thể những mảnh ghép bắt đầu tìm cách khớp vào nhau theo một kịch bản xấu nhất.
Tôi cố gạt đi, tự nhủ rằng có thể là chị ấy bị rối loạn kinh nguyệt hoặc có lý do nào khác. Nhưng hình ảnh vỉ thuốc cứ ám ảnh tôi suốt buổi chiều. Hôm sau, chị giúp việc quay lại như bình thường, cười nói với con, dọn dẹp bếp núc. Tôi không nói gì, chỉ quan sát.
Đến tối, khi tôi về nhà muộn, căn nhà im ắng khác thường. Tôi không thấy chồng đâu, cũng không nghe tiếng TV hay tiếng con chơi. Bỗng tim tôi đập nhanh. Một dự cảm lạnh buốt len lỏi trong lồng ngực. Tôi bước thật khẽ, tiến về phía phòng chị giúp việc. Càng đến gần, tôi càng nghe rõ những âm thanh nhạy cảm, rời rạc nhưng ám muội. Mồ hôi lạnh rịn ra ở gáy. Tôi tìm chìa khóa dự phòng, bàn tay run run. Chìa khóa tra vào ổ. “Cạch!” – tiếng khóa bật mở, rồi “Rầm!” – tôi đá tung cửa.
Cảnh tượng trước mắt khiến tôi chết sững… nhưng người đàn ông đang ở trên giường với chị giúp việc không phải chồng tôi. Anh ta khoảng ngoài ba mươi, cơ bắp, nước da ngăm, trên cổ còn vắt chiếc khăn tắm. Ánh mắt anh nhìn tôi vừa hoảng hốt vừa ngượng ngùng. Chị giúp việc vội kéo chăn che thân, mặt tái mét:
– Chị… chị ơi… không phải như chị nghĩ…
Tôi lùi một bước, đầu óc quay cuồng. Không phải chồng tôi ư? Vậy thì là ai?
Người đàn ông đứng dậy, lắp bắp: – Em… em là… bạn trai của cô ấy… Em mới ở nước ngoài về…
Câu nói làm tôi như bị ai tạt gáo nước lạnh. Chị giúp việc run rẩy giải thích: mấy hôm về quê, chị gặp lại người yêu cũ – người mà chị tưởng đã mất liên lạc vĩnh viễn khi anh đi lao động nước ngoài nhiều năm. Họ hẹn nhau ở thành phố, và chị đã cho anh ở tạm… ngay trong phòng của mình, ở nhà tôi.
Cơn giận trong tôi bùng lên. Tôi không quan tâm họ yêu nhau hay chuyện tình cảm của họ sâu đậm ra sao, điều khiến tôi sôi máu là: Tại sao chị dám đưa một người đàn ông lạ vào nhà tôi khi không có sự cho phép? Đây là nơi con tôi ở, là mái ấm của gia đình tôi.
Tôi quay sang nhìn vỉ thuốc tránh thai trên tủ, và hiểu ra vì sao nó ở đây. Cảm giác bị phản bội lúc trước giờ biến thành một sự phẫn nộ khác – phẫn nộ vì sự bất cẩn và thiếu tôn trọng. Tôi yêu cầu anh ta mặc đồ ngay và rời khỏi nhà lập tức. Chị giúp việc rơm rớm nước mắt, cố van xin, nhưng tôi lạnh lùng:
– Chị có thể yêu ai tùy chị, nhưng không được mang người lạ vào đây. Tôi không chấp nhận chuyện này.
Không khí trong phòng đặc quánh. Người đàn ông thu dọn đồ trong im lặng. Chị giúp việc khép nép đứng một bên, không dám nhìn thẳng vào mắt tôi. Khi cánh cửa đóng lại sau lưng anh ta, tôi biết mối quan hệ công việc này đã đến hồi kết.
Tôi quyết định cho chị giúp việc nghỉ việc ngay ngày hôm sau. Tối đó, tôi kể cho chồng nghe mọi chuyện. Anh im lặng một lúc lâu, rồi nhẹ nhàng hỏi: – Em có chắc là mình nhìn nhầm không? Anh nhớ hôm qua anh về muộn vì đi tiếp khách, nhưng…
Câu nói bị bỏ lửng. Ánh mắt anh thoáng một tia bối rối mà tôi chưa kịp hiểu hết. Tôi gạt đi, cho rằng anh chỉ ngạc nhiên. Nhưng vài ngày sau, khi dọn lại phòng chị giúp việc để trả, tôi tìm thấy một bức ảnh. Trong ảnh là chị giúp việc và người đàn ông hôm trước… đứng cạnh chồng tôi. Ba người cười rất thân mật, như bạn bè lâu năm. Mặt tôi nóng ran.
Tôi lục trí nhớ, mới sực nhớ ra chồng tôi từng kể có một người bạn thân ở nước ngoài – chính là anh ta. Nghĩa là… họ biết nhau từ trước, và chồng tôi biết chuyện anh ta ở lại nhà tôi. Vậy tại sao anh không nói? Tại sao lại để mọi thứ xảy ra trong im lặng, để tôi nghi ngờ, rồi nổi giận?
Một mớ câu hỏi chất chồng nhưng không có lời giải đáp. Tôi cất bức ảnh vào ngăn kéo, khóa lại. Trong thâm tâm, tôi biết mình đã mất đi niềm tin – không chỉ với chị giúp việc, mà còn với chính người đàn ông đầu gối tay ấp.
Câu chuyện tưởng như đơn giản chỉ là “bắt quả tang” hóa ra lại mở ra một khoảng tối khác, sâu hơn, mập mờ hơn. Đôi giày của con tôi được tìm thấy, nhưng thứ tôi đánh mất thì chẳng gì tìm lại được: sự an yên trong căn nhà này.
Một nông dân Gia Lai được Chủ tịch nước tặng Huân chương Lao động hạng ba vì tạo sinh kế cho nhiều hộ nghèo, điển hình nông dân sản xuất giỏi từ nghề nuôi nhiều giống chim quý hiếm.
Tô Vũ Thành Tín bên đàn chim công má vàng. Đây là loài đặc hữu Việt Nam, xếp nhóm IB trong sách đỏ, được bảo vệ nghiêm ngặt – Ảnh: NVCC
Thành công mô hình sản xuất của nông dân này là nuôi được nhiều loại chim quý như công xanh, công má vàng, trĩ 7 màu, gà lôi…
Nuôi chim quý, giúp dân thoát nghèo, được tặng huân chương
Ngày 14-8, ông Nguyễn Hoài Nguyên, chủ tịch UBND xã Vạn Đức (Gia Lai), xác nhận thông tin một nông dân trên địa bàn tỉnh được Chủ tịch nước tặng thưởng Huân chương Lao động hạng ba lan truyền trên mạng những ngày qua là có thật.
Cụ thể những ngày qua, mạng xã hội ồ ạt chia sẻ thông tin một nông dân tại tỉnh Bình Định (cũ), nay là tỉnh Gia Lai, được tặng Huân chương Lao động hạng ba vì là điển hình nông dân sản xuất giỏi, nhân nuôi thành công nhiều loài chim quý như trĩ 7 màu, chim công…
Từ đó cộng đồng mạng liên hệ với vụ việc truy tố, xét xử anh Thái Khắc Thành, trú tỉnh Nghệ An, 6 năm tù vì nhân giống và bán 10 con gà lôi trắng.
Tô Vũ Thành Tín (giữa) nhận Huân chương Lao động hạng ba cuối năm 2024 – Ảnh: NVCC
Trao đổi với Tuổi Trẻ Online, anh Tô Vũ Thành Tín – trú xã Vạn Đức, tỉnh Gia Lai (xã Ân Tín, huyện Hoài Ân, tỉnh Bình Định cũ), người nhận Huân chương Lao động hạng ba – đã chia sẻ về câu chuyện của mình.
Anh Tín cho biết trước đây theo học chuyên ngành xây dựng, sau thời gian làm việc tại phía Nam, năm 2014 anh trở về quê mở trang trại nuôi chim vì muốn ở gần gia đình, chăm sóc cha mẹ già.
Loài chim đầu tiên anh chọn nuôi thương phẩm là chim trĩ đỏ, loại này tương đối dễ nuôi. Sau khi thành công ban đầu, anh tiến tới nuôi chim trĩ 7 màu, đây là loài chim quý có nguồn gốc nhập ngoại, có bộ lông rất sặc sỡ, được dân chơi kiểng ưa thích. Đến nay, đàn chim trĩ của trang trại anh dao động khoảng 1.000 con.
Trĩ 7 màu, một giống chim quý có nguồn gốc nhập ngoại được anh Tín nuôi tại trang trại – Ảnh: NVCC
Không dừng lại ở đó, anh tiếp tục tìm hiểu và nhập giống chim công xanh Ấn Độ và chim công má vàng Việt Nam về nuôi gây giống. Trong đó chim công má vàng là loài đặc hữu quý hiếm, nằm trong danh mục IB, được bảo vệ nghiêm ngặt.
Còn chim công xanh Ấn Độ dù sách đỏ Việt Nam không quy định nhưng cũng là loài quý hiếm, có tên trong phụ lục Công ước buôn bán quốc tế các loài động vật, thực vật hoang dã nguy cấp (CITES). Đàn chim công của anh tới nay đã có tới vài chục con và đang phát triển tốt. Với chim công, anh chỉ bán cho người nuôi kiểng, không sử dụng làm thực phẩm vì pháp luật nghiêm cấm việc này.
Ngoài ra, anh còn gây nuôi một số loại chim kiểng quý hiếm thuộc bộ gà với bộ lông rất độc đáo như gà đại cát. Đến nay trang trại mang về cho anh thu nhập khoảng 1 tỉ đồng/năm, ngoài ra anh còn giới thiệu mô hình, tạo sinh kế cho nhiều hộ gia đình khó khăn.
Người nuôi phải đăng ký với cơ quan chức năng và được cấp phép
Tô Vũ Thành Tín cho hay pháp luật không hoàn toàn cấm người dân nhân nuôi các loài động vật hoang dã, quý hiếm. Nhưng để đáp ứng điều kiện được nhân nuôi, người nuôi bắt buộc phải đăng ký với cơ quan chức năng và được cấp phép. Ngoài ra, phải chứng minh được nguồn gốc giống hợp pháp, có xuất xứ rõ ràng.
Vừa qua anh mới nhập một số đôi gà lôi trắng từ một cơ sở giống để nuôi thử nghiệm. Trước đây giống gà lôi trắng thuộc nhóm IB, cơ quan chức năng hướng dẫn nộp hồ sơ ra Trung ương. Nhưng nay anh cho biết do gà lôi trắng đã xếp vào nhóm IIB nên đang làm hồ sơ để gửi Chi cục Kiểm lâm tỉnh đăng ký.
Chim công trắng đột biến được anh Tín lai tạo thành công từ giống công xanh Ấn Độ – Ảnh: NVCC
Trước vụ việc người nhân nuôi và buôn bán 10 con gà lôi trắng bị bắt và truy tố, xét xử, anh Tín cho rằng nên khuyến khích người dân nhân nuôi các loài động vật hoang dã quý hiếm để chung tay cùng Nhà nước bảo tồn, nhân rộng quần thể các loài này.
Trên thực tế, nhiều loài động vật quý đang rất khó khăn khi tồn tại trong môi trường tự nhiên do môi trường sống thu hẹp, bị tập trung săn bắt… nguy cơ tuyệt chủng rất cao.
Nhưng nếu khuyến khích người dân nuôi, bà con sẽ coi đó là tài sản của mình và tự nhiên có ý thức bảo vệ, gìn giữ, nhân rộng quần thể bởi họ được hưởng lợi từ việc tham gia bảo tồn.
Giống gà đại cát, còn gọi là gà vảy cá, với bộ lông rất đẹp được trang trại Tô Vũ Thành Tín nhân nuôi để bán kiểng – Ảnh: NVCC
Muốn nuôi động vật hoang dã phải đăng ký, xin phép
Ông Nguyễn Văn Thắng, giám đốc Vườn quốc gia Kon Ka Kinh (Gia Lai), nhìn nhận ở góc độ bảo tồn, nếu người dân có khả năng nhân nuôi các loài động vật quý hiếm cần khuyến khích vì việc này cũng góp phần vào bảo tồn loài.
Nhưng việc nuôi động vật hoang dã, quý hiếm phải đăng ký và được cơ quan chức năng cấp phép, theo dõi. Khi nuôi động vật hoang dã phải đăng ký nguồn gốc xuất xứ, đăng ký theo dõi biến động quần thể.
Trên thực tế hiện nay nhiều loài động vật quý hiếm vẫn được nuôi trong các vườn thú, phục vụ mục đích tham quan, phổ biến kiến thức đa dạng sinh học… vì đã đăng ký, được cấp phép.
Ông Thắng khuyến cáo người dân khi xác định nuôi loài có nguồn gốc hoang phải đăng ký để cơ quan chức năng theo dõi, quản lý. Kể cả những loài vật nuôi đang phổ biến hiện nay như gà rừng, heo rừng, nhím, chồn.
Đối với các loài trong nhóm IB, quy định về bảo tồn, thương mại khắt khe hơn so với nhóm IIB, việc nhân nuôi, vận chuyển phải có giấy phép đặc biệt. Hiện tại Vườn quốc gia Kon Ka Kinh ghi nhận có một số loài gà lôi quý như gà lôi lam mào tím, gà lôi lam mào đỏ…
Người đàn ông mang 2 thùng xốp to chứa toàn tiền lẻ đi mua ô tô khiến cộng đồng mạng dậy sóng. Nhiều người cho rằng, số tiền phải lên đến 700 triệu.
Mới đây, trên mạng xã hội lan truyền hình ảnh một người đàn ông mang theo hai thùng xốp lớn chứa đầy tiền lẻ đi mua ô tô. Theo hình ảnh được chia sẻ, mỗi thùng xốp được xếp chật kín những cọc tiền mệnh giá nhỏ 1-2 nghìn đồng. Cùng với đó là cảnh nhiều nhân viên của một đại lý ô tô cùng chia nhau kiểm đếm số tiền này.
Ảnh chụp màn hình một bài chia sẻ trên diễn đàn Otofun.
Sự việc nhanh chóng thu hút sự chú ý và bàn luận sôi nổi từ cộng đồng mạng. Nhiều người bày tỏ sự bất ngờ và thích thú với cách thanh toán “độc lạ”, hiếm gặp này.
Trên các diễn đàn, một số bình luận cho rằng đây là kết quả của quá trình “tích tiểu thành đại” trong thời gian dài, thể hiện sự kiên trì đáng nể của vị khách hàng. Lại cũng có những bình luận hài hước: “Showroom chắc mất cả buổi để đếm tiền”, hay “Thanh toán kiểu này vì việc chuyển khoản dịch vụ có vẻ… nhàm chán”.
Thùng xốp với toàn tiền lẻ mệnh giá 1-5 nghìn đồng. Ảnh: Toyota BG
Theo nguồn tin, PV VietNamNet đã xác định sự việc diễn ra tại đại lý Toyota Bắc Giang (phường Bắc Giang, tỉnh Bắc Ninh), đồng thời những hình ảnh thú vị của vị khách hàng cũng được phát đi từ chính các nhân viên sales của đại lý này.
Trao đổi với VietNamNet, anh Nguyễn Đình Sáng – Trưởng phòng Kinh doanh Toyota Bắc Giang xác nhận, vào sáng nay (14/8), một vị khách hàng trú tại xã Kép, tỉnh Bắc Ninh (thuộc huyện Lạng Giang, tỉnh Bắc Giang trước đây) đã đến đại lý để mua xe và mang theo 2 thùng xốp tiền mặt. Tuy nhiên, số tiền lẻ này là 60 triệu chứ không phải 700 triệu như nhiều đồn đoán trên mạng xã hội.
Cảnh đếm tiền “nhớ đời” của các nhân viên Toyota Bắc Giang sáng 14/8. Ảnh: Nguyễn Đình Sáng
“Dù có 60 triệu nhưng do toàn tiền lẻ, chúng tôi phải huy động 5-6 người cùng đếm và mất khoảng hơn 1 giờ để kiểm xong. Đầu giờ chiều nay, chúng tôi đã cùng chủ xe mang tiền ra ngân hàng. Dù hơi mất thời gian nhưng các anh em đều rất vui vì chưa bao giờ gặp trường hợp như vậy”, anh Sáng nói với VietNamNet.
Công an thu giữ hàng nghìn lon sữa giả mang nhãn hiệu Abbott, gồm Ensure, Ensure Gold, Glucerna, với tổng trị giá tang vật khoảng 14,5 tỷ đồng
Ngày 14/08/2025, Đời sống pháp luật đưa tin “TP.HCM: Thu giữ hơn 5 tấn phụ gia thực phẩm, 24 nghìn chai thực phẩm chức năng, 7 nghìn lon sữa bột giả”. Nội dung cụ thể là:
UBND TP.HCM vừa có báo cáo tình hình thực hiện chính sách, pháp luật về phòng, chống thuốc giả, thực phẩm giả, trên địa bàn TP.HCM. UBND TP nhận xét nạn sản xuất thuốc giả ở TP.HCM là vô cùng phức tạp, nhiều phương thức, thủ đoạn tinh vi…
Báo cáo số 53/BC-UBND do phó Chủ tịch UBND TP.HCM Trần Thị Diệu Thúy ký ban hành ngày 13/8 cho thấy: Từ ngày 1/1/2024 đến ngày 30/6/2025, trên địa bàn TP.HCM, một số vụ việc liên quan đến thuốc giả đã được phát hiện, xử lý.
Thu giữ hàng nghìn chai thực phẩm chức năng, sữa giả
Trong lĩnh vực thực phẩm giả, Công an TPHCM đã khởi tố 8 vụ án với 27 bị can, thu giữ hơn 5 tấn phụ gia thực phẩm (bột ngọt…), 75 bình nước lọc giả nhãn hiệu, 24.315 chai thực phẩm chức năng, 7.525 lon sữa bột giả thành phẩm, cùng vỏ lon, bao bì, tem nhãn, và máy móc dùng để dập nắp lon.
Ngày 8/1, Công an TPHCM phát hiện và khởi tố nhóm 5 đối tượng tổ chức sản xuất hơn 3 tấn bột ngọt giả nhãn hiệu AJINOMOTO và hạt nêm Knorr. Các đối tượng mua bột ngọt không nhãn mác, không rõ nguồn gốc, sau đó đóng gói, ghi hạn dùng và nhãn hiệu giả để bán ra thị trường.
Ngày 21/5, Đội Quản lý thị trường số 3 kiểm tra điểm kinh doanh của Công ty TNHH Xuất nhập khẩu và Đầu tư An Nguyên.
Công an thu giữ sữa giả mang nhãn hiệu Abbott, gồm Ensure, Ensure Gold, Glucerna, với tổng trị giá tang vật khoảng 14,5 tỷ đồng – Ảnh: Công an tỉnh Bình Dương
Tại đây, lực lượng chức năng phát hiện 2.167 hộp thực phẩm chức năng hiệu KIRKLAND, FOCUS và 4.497 chai sữa nước hiệu ENSURE không rõ nguồn gốc, xuất xứ, tổng giá trị 777.030.000 đồng. Cơ sở bị xử phạt 205 triệu đồng và buộc tiêu hủy toàn bộ hàng hóa vi phạm.
Trước đó, ngày 19/1/2024, Phòng Cảnh sát kinh tế – Công an TPHCM phối hợp với Phòng Cảnh sát kinh tế – Công an tỉnh Bình Dương cũ kiểm tra và bắt quả tang cơ sở sản xuất sữa giả mang nhãn hiệu Abbott, gồm Ensure, Ensure Gold, Glucerna, với tổng trị giá tang vật khoảng 14,5 tỷ đồng.
Để tránh bị phát hiện, cứ khoảng 10 ngày, chúng thay đổi địa điểm sản xuất giữa TPHCM và Bình Dương cũ, đồng thời chỉ bán hàng online qua các sàn thương mại điện tử. Cơ quan Cảnh sát điều tra đã khởi tố vụ án và 8 bị can để xử lý theo quy định.
Bên cạnh đó, Công an TPHCM cũng đã khởi tố 6 vụ án với 37 đối tượng liên quan đến sản xuất và buôn bán thuốc giả.
Một vụ việc điển hình được triệt phá vào ngày 25/12/2024, do Ngô Kim Diệu và vợ là Nguyễn Thị Ngọc Hương cầm đầu. Các đối tượng sử dụng pháp nhân Công ty TNHH Kingpharm và Công ty TNHH MTV Kiến Lâm để tổ chức sản xuất thuốc đông y giả.
Điểm đặc biệt, các đối tượng không làm giả thương hiệu thuốc đang lưu hành mà tự tạo ra 71 mặt hàng thuốc khác nhau, tự nghĩ ra tên thuốc, tên công ty không tồn tại trên thực tế, tự đặt địa chỉ công ty tại nước ngoài (Singapore, Malaysia) để in trên bao bì, nhằm đánh lừa người tiêu dùng về nguồn gốc xuất xứ.
Từ năm 2018 đến 2024, các đối tượng đã sản xuất và đưa ra thị trường các loại thuốc giả này, tiêu thụ chủ yếu tại các tỉnh miền Tây Nam Bộ thông qua các chành xe vận chuyển hàng hóa tuyến miền Tây – TPHCM.
Kết quả khám xét khẩn cấp tại 4 địa điểm sản xuất và chứa hàng giả, lực lượng chức năng thu giữ 1.164 thùng thuốc thành phẩm và nguyên liệu các loại; 63 bao nguyên liệu dạng bột dùng để sản xuất viên nén thuốc giả cùng toàn bộ dây chuyền, máy móc. Số tiền thu lợi bất chính ước tính lên đến 34 tỷ đồng.
Công an TP.HCM đã phát hiện đường dây sản xuất thuốc giả do nhóm Nguyễn Thị Ngọc Hương (giữa) cầm đầu
Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an TPHCM đã khởi tố vụ án và bắt tạm giam 22 đối tượng về tội “Sản xuất và buôn bán hàng giả là thuốc chữa bệnh” theo quy định tại Khoản 3 Điều 194 Bộ luật Hình sự.
Còn nhiều thách thức trong quản lý
Theo UBND TP.HCM, mặc dù ngành y tế và các lực lượng chức năng đã triển khai nhiều biện pháp kiểm tra, giám sát, xử lý vi phạm. Song thực tế, hàng gian, hàng giả, hàng kém chất lượng vẫn tồn tại.
TP.HCM là nơi tập trung nhiều cơ sở khám bệnh, chữa bệnh có quy mô lớn, với nhiều chuyên khoa đầu ngành, là tuyến điều trị cuối của khu vực phía Nam. Trong đó có 10 bệnh viện đa khoa, 22 bệnh viện chuyên khoa, 12 bệnh viện Bộ, ngành, 19 bệnh viện quận, huyện, 22 trung tâm y tế, 310 trạm y tế, 72 bệnh viện tư nhân, 8.044 phòng khám tư nhân và 39 trạm cấp cứu vệ tinh.
Bên cạnh đó, TP còn là đầu mối phân phối thuốc cho tất cả các khu vực trên cả nước với 42 nhà máy sản xuất thuốc; 1.531 cơ sở bán buôn thuốc, nguyên liệu làm thuốc; 8.454 cơ sở bán lẻ thuốc; 647 cơ sở chuyên bán lẻ dược liệu, thuốc cổ truyền, thuốc dược liệu (số liệu ghi nhận trước 30/6/2025).
Nhận định về tình trạng thuốc giả, theo Phó Chủ tịch UBND TP.HCM Trần Thị Diệu Thúy, tình hình sản xuất và kinh doanh thuốc giả hiện nay diễn ra hết sức phức tạp với nhiều phương thức, thủ đoạn tinh vi. Việc sản xuất thường do các tổ chức, cá nhân không có chuyên môn thực hiện, không cần nhà xưởng kiên cố và sử dụng các thiết bị thô sơ…
Quá trình sản xuất thuốc giả bố trí cùng lúc tại nhiều địa điểm, sử dụng mạng xã hội để mua, bán nhằm che dấu địa điểm. Khu vực sản xuất thường đặt tại các khu vực nhà không số, ít người qua lại hoặc núp bóng dưới hoạt động sản xuất của các công ty bình phong để tránh sự chú ý của người dân và cơ quan chức năng sau đó trà trộn với hàng thật, bán tại các cửa hàng tại khu vực trung tâm kinh doanh thuốc.
Nhân viên đang đóng hàng để tuồn ra thị trường
Về sản xuất và buôn bán hàng giả, hàng xâm phạm sở hữu trí tuệ, các đối tượng thường tập trung vào những mặt hàng có giá trị cao, thường không sản xuất tập trung với số lượng lớn mà xé lẻ hoặc sản xuất đến đâu tiêu thụ đến đó, không cho người đặt hàng đến nơi sản xuất để lấy hàng nhằm tránh bị phát hiện, xử lý.
Thuốc giả có mẫu mã bao bì giống như hàng thật, rất khó phát hiện, cơ sở sản xuất không đạt chuẩn, không cố định, lẩn tránh cơ quan chức năng kiểm tra, thực hiện quảng cáo và giao dịch thông qua mạng xã hội hoặc giao hàng tận nhà.
“Các đối tượng dùng nhiều thủ đoạn tinh vi nhằm che dấu hành vi vi phạm, lợi dụng website, trang thương mại điện tử, mạng xã hội như facebook, zalo để rao bán, quảng cáo, khuyến mãi nhiều mặt hàng giả mạo, xâm phạm quyền sở hữu trí tuệ, hàng không rõ nguồn gốc xuất xứ, hàng kém chất lượng, lợi dụng hoạt động giao hàng từ các công ty giao hàng bằng ứng dụng giao hàng nên khó kiểm soát, xác định địa điểm kinh doanh, kho hàng để kiểm tra, xử lý”, báo cáo nêu rõ.
Đáng chú ý, nhận thức của một bộ phận người dân về tác hại của việc tự ý mua thuốc điều trị còn hạn chế. Người dân thường có thói quen tự mua thuốc để điều trị triệu chứng, mua thuốc qua mạng xã hội, mua theo lời giới thiệu không kiểm chứng.
Bên cạnh đó, người dân có kỳ vọng sai lệch về thuốc, làm gia tăng nhu cầu đối với các loại thuốc không đạt chuẩn, thuốc nhập lậu, đặc biệt là nhóm thực phẩm chức năng, thuốc giảm cân, thuốc tăng cường sinh lý… Đối với các sản phẩm này, người tiêu dùng ngày càng có xu hướng tìm mua theo quảng cáo qua mạng xã hội, sàn thương mại điện tử.
Ngoài ra, cơ chế phối hợp giữa các đơn vị đôi khi thiếu chặt chẽ, thiếu đầu mối điều phối thống nhất, dẫn đến chồng chéo hoặc chậm trễ trong xử lý. Hệ thống quy định pháp luật đã đầy đủ, nhưng chế tài xử phạt hành chính còn nhẹ, chưa đủ răn đe, đặc biệt với các trường hợp tái phạm.
Trước những thách thức nên trên, UBND TPHCM kiến nghị Quốc hội xem xét sửa đổi Luật Hình sự, mở rộng phạm vi áp dụng và tăng khung hình phạt, bổ sung mức xử phạt nặng đối với hành vi tiếp tay, bao che cho sản xuất, kinh doanh hàng giả.
Chính phủ cần tăng mức xử phạt vi phạm hành chính liên quan đến sản xuất, kinh doanh hàng giả.
Bộ Y tế cần hoàn thiện hệ thống kiểm nghiệm chất lượng thuốc, thực phẩm. Đồng thời, cần hoàn thiện quy định pháp luật về an toàn thực phẩm, bổ sung quy định phân loại thực phẩm chức năng…
Bộ Tài chính nên hướng dẫn xây dựng kho lưu giữ tang vật, vật chứng để phục vụ công tác chống buôn lậu.
TPHCM cũng đề xuất tăng cường phối hợp với các nền tảng công nghệ (Facebook, TikTok, YouTube) để kiểm soát, gỡ bỏ nội dung quảng cáo vi phạm, đồng thời đẩy mạnh truyền thông nâng cao nhận thức người dân về cách phân biệt hàng thật và hàng giả.
Các lực lượng chức năng cần tăng cường kiểm tra, hậu kiểm an toàn thực phẩm, lấy mẫu kiểm nghiệm định kỳ để đánh giá chất lượng và có cảnh báo kịp thời cho người tiêu dùng.
Cùng đưa tin về vụ việc Thời báo Văn học nghệ thuật có bài đăng “TP.HCM: Thu giữ hơn 5 tấn phụ gia, hàng chục nghìn thực phẩm chức năng và sữa bột giả”. Nội dung chính như sau:
UBND TP.HCM vừa công bố báo cáo về tình hình triển khai chính sách, pháp luật trong công tác phòng chống thuốc giả, thực phẩm giả trên địa bàn. Theo đánh giá, tình trạng sản xuất thuốc giả tại TP.HCM diễn biến phức tạp với nhiều phương thức và thủ đoạn tinh vi.
Báo cáo số 53/BC-UBND, do Phó Chủ tịch UBND TP.HCM Trần Thị Diệu Thúy ký ngày 13/8, nêu rõ: Từ 1/1/2024 đến 30/6/2025, các cơ quan chức năng thành phố đã phát hiện và xử lý một số vụ việc liên quan đến thuốc giả.
Trong lĩnh vực thực phẩm giả, Công an TP.HCM đã khởi tố 8 vụ án với 27 bị can, thu giữ hơn 5 tấn phụ gia thực phẩm (như bột ngọt), 75 bình nước lọc giả nhãn hiệu, 24.315 chai thực phẩm chức năng, 7.525 lon sữa bột giả cùng vỏ lon, bao bì, tem nhãn và máy móc phục vụ sản xuất.
Thu giữ hàng nghìn chai thực phẩm chức năng, sữa giả
Ngày 8/1, lực lượng chức năng bắt quả tang nhóm 5 đối tượng sản xuất hơn 3 tấn bột ngọt giả nhãn hiệu AJINOMOTO và hạt nêm Knorr. Các đối tượng mua nguyên liệu không rõ nguồn gốc, sau đó đóng gói, dán nhãn và ghi hạn sử dụng giả để bán ra thị trường.
Ngày 21/5, Đội Quản lý thị trường số 3 kiểm tra cơ sở kinh doanh của Công ty TNHH Xuất nhập khẩu và Đầu tư An Nguyên, phát hiện 2.167 hộp thực phẩm chức năng hiệu KIRKLAND, FOCUS và 4.497 chai sữa nước hiệu ENSURE không rõ nguồn gốc, trị giá hơn 777 triệu đồng. Cơ sở bị phạt 205 triệu đồng và buộc tiêu hủy toàn bộ hàng vi phạm.
Ngày 8/1, lực lượng chức năng bắt quả tang nhóm 5 đối tượng sản xuất hơn 3 tấn bột ngọt giả nhãn hiệu AJINOMOTO và hạt nêm Knorr.
Trước đó, ngày 19/1/2024, Công an TP.HCM phối hợp Công an tỉnh Bình Dương cũ triệt phá cơ sở sản xuất sữa giả nhãn hiệu Abbott (Ensure, Ensure Gold, Glucerna) trị giá khoảng 14,5 tỷ đồng. Nhóm đối tượng thường xuyên thay đổi địa điểm sản xuất giữa TP.HCM và Bình Dương cũ, bán hàng độc quyền qua các sàn thương mại điện tử. Vụ việc khiến 8 bị can bị khởi tố.
Ngoài ra, Công an TP.HCM còn khởi tố 6 vụ án với 37 đối tượng liên quan đến sản xuất, buôn bán thuốc giả. Điển hình là vụ án ngày 25/12/2024, do Ngô Kim Diệu và Nguyễn Thị Ngọc Hương cầm đầu, núp bóng Công ty TNHH Kingpharm và Công ty TNHH MTV Kiến Lâm để sản xuất thuốc đông y giả. Các đối tượng không sao chép thương hiệu sẵn có mà tự tạo 71 loại thuốc “ma”, tự nghĩ tên công ty, đặt địa chỉ tại Singapore và Malaysia để in bao bì nhằm đánh lừa người tiêu dùng.
Từ năm 2018 đến 2024, số thuốc giả này được tiêu thụ chủ yếu ở các tỉnh miền Tây Nam Bộ qua các chành xe. Khám xét khẩn cấp 4 địa điểm, công an thu giữ 1.164 thùng thuốc thành phẩm, 63 bao nguyên liệu dạng bột cùng toàn bộ dây chuyền sản xuất. Số tiền thu lợi bất chính ước tính 34 tỷ đồng.
Cơ quan điều tra đã khởi tố và bắt tạm giam 22 bị can về tội “Sản xuất và buôn bán hàng giả là thuốc chữa bệnh” theo Khoản 3, Điều 194 Bộ luật Hình sự.
Còn nhiều thách thức trong quản lý
UBND TP.HCM nhận định, dù ngành y tế và lực lượng chức năng đã tăng cường kiểm tra, giám sát, nhưng tình trạng hàng giả, hàng kém chất lượng vẫn diễn biến phức tạp. Thành phố hiện là trung tâm y tế lớn của khu vực phía Nam, với hàng loạt bệnh viện tuyến cuối, hàng nghìn cơ sở khám chữa bệnh, hơn 42 nhà máy sản xuất thuốc và hàng chục nghìn điểm bán buôn, bán lẻ dược phẩm. Đây cũng là đầu mối phân phối thuốc cho nhiều tỉnh, thành trên cả nước.
UBND TP.HCM nhận định, dù ngành y tế và lực lượng chức năng đã tăng cường kiểm tra, giám sát, nhưng tình trạng hàng giả, hàng kém chất lượng vẫn diễn biến phức tạp.
Theo Phó Chủ tịch UBND TP Trần Thị Diệu Thúy, hoạt động sản xuất, kinh doanh thuốc giả ngày càng tinh vi, thường do các tổ chức, cá nhân không chuyên môn thực hiện, sử dụng thiết bị thô sơ, sản xuất tại nhiều địa điểm khác nhau và ẩn danh qua mạng xã hội. Các đối tượng thường đặt cơ sở ở nơi hẻo lánh hoặc núp bóng công ty hợp pháp, trà trộn hàng giả với hàng thật để bán ra thị trường.
Đối với hàng giả, hàng xâm phạm sở hữu trí tuệ, thủ đoạn phổ biến là sản xuất theo đơn hàng nhỏ, giao hàng qua ứng dụng vận chuyển, không để khách biết nơi sản xuất. Thuốc giả thường có bao bì giống hệt hàng thật, khó phát hiện, được rao bán và quảng cáo trên các nền tảng như Facebook, Zalo, sàn thương mại điện tử.
Một bộ phận người dân vẫn có thói quen tự ý mua thuốc qua mạng, theo lời giới thiệu chưa kiểm chứng, hoặc chạy theo quảng cáo các sản phẩm như thực phẩm chức năng, thuốc giảm cân, tăng cường sinh lý… Điều này vô tình tạo nhu cầu lớn cho các sản phẩm kém chất lượng, nhập lậu.
UBND TP.HCM cho rằng, công tác phối hợp giữa các cơ quan đôi khi chưa chặt chẽ, chế tài xử phạt hành chính còn nhẹ, chưa đủ răn đe. Thành phố kiến nghị Quốc hội sửa đổi Bộ luật Hình sự để tăng hình phạt, bổ sung chế tài mạnh với hành vi tiếp tay, bao che; Chính phủ nâng mức phạt hành chính; Bộ Y tế hoàn thiện hệ thống kiểm nghiệm và pháp luật về an toàn thực phẩm; Bộ Tài chính hướng dẫn xây dựng kho lưu giữ tang vật; đồng thời phối hợp với các nền tảng mạng xã hội để gỡ bỏ nội dung vi phạm.
Các lực lượng chức năng cũng được đề xuất tăng cường kiểm tra, hậu kiểm, lấy mẫu định kỳ để kịp thời cảnh báo người tiêu dùng và đẩy mạnh tuyên truyền cách nhận biết hàng thật – hàng giả.
Sự việc đang được CĐM quan tâm nhất hiện tại là vụ mẹ vợ có những tin nhắn nhạy cảm thân mật với chính người con rể của mình. Theo như người trong cuộc tiết lộ, mối qu;a;n h;ệ này bắt đầu đã khá lâu, khi cô con gái sinh em bé. Người chồng không những tình cảm với mẹ vợ mà còn sẵn sàng tác động v;a;t l;ý người vợ khi bị tra hỏi về chuyện này.
Nguyên văn câu chuyện Chia sẻ từ bạn Ngọc Ngân (em gái của người vợ, cũng là người con của bà mẹ trong câu chuyện này):
5 năm trôi qua là những khoản nợ bất ngờ đến từ người mà em từng xem là cả thế giới . Những khoản nợ không có hồi kết , tin tưởng vào lời hứa , mẹ sẽ không chơi nữa , con trả cho mẹ lần này nữa thôi mẹ hứa mẹ thề , con đừng nói với cha , cha đánh mẹ chết , con số hàng chục triệu , hàng trăm triệu, hàng tỉ ,hàng vài tỉ , liên tục trong suốt những năm qua , những lần chơi hụi hốt non , sau đó đều là con ơi đến tháng đóng tiền hụi rồi . Em mua vàng bạc thì bà bán , đến lúc không có cái để đeo thì bà than thở, em sợ bà mắc cỡ với mọi người em lại mua , mua rồi lại bán , lặp đi lặp lại . Ngày e quay về , cha em hôm đó mệt , em nói cha em đi truyền nước biển , cha em nói là thôi cha uống thuốc là hết truyền làm gì tốn tiền , em đã biết rằng em sai sót nhiều như thế nào , ngày em quay về cũng là lúc em phát hiện ra người đàn ông kia vẫn còn qua lại với mẹ em . Em điên loạn la hét trong bất lực , rời khỏi nhà một lần nữa , 1 năm em không liên lạc với mẹ em , mỗi tháng em cho cha em 40 tr cha e đều vui vẻ đưa hết cho mẹ của em , liên tục suốt 1 năm thì ông mất, vì cha mất rồi em là trụ cột của gia đình, em tha thứ cho mẹ , và lời hứa của người vợ người mẹ trước khi rút ống thở của cha em ( tui không chơi nữa ông ơi ) . Cha mất thì em cũng phát hiện mình mang bầu , cha em vừa chôn cất 2 ngày thì mẹ em đánh bài đến lễ cúng 100 ngày , em cũng đã hứa với cha trước khi rút ống thở nếu mẹ không làm gì quá đáng thì con sẽ không nặng lời với mẹ , được một thời gian ngắn thì thông tin mẹ em thiếu nợ vài trăm triệu ập đến khi em mang bầu , nỗi đau mất cha chưa nguôi ngoai , em về lại quê trả nợ cho tất cả chủ nợ cầu xin người ta đừng cho mẹ em vay nữa , em không còn khả năng nữa . Sau đó thì em cũng nguôi ngoai vì nghĩ mình chỉ còn mình mẹ thôi , khi em đi sinh em bé , chị gái em lên Sài Gòn chăm con cho em , là những ngày tháng hai con người này tạo ra tội ác tày trời , chị gái của em đã từng có một lần tâm sự với em , nhưng chính em cũng là người chửi chị em bị điên , sau khi chăm sóc con của em một thời gian , chi em về lại quê nhà , những hành động bất thường của một người chồng phơi bày trước mắt, những nghi ngờ ngày một lớn hơn , những lời nhắc nhỡ khéo léo của những người biết chuyện , chi gái em kiểm tra điện thoại của anh rể tất cả những tin nhắn những cuộc gọi với mẹ em đều được xóa sạch sẽ ( và mẹ em cũng như vậy ) chi em không chịu được nên đã hỏi thẳng anh rể , anh ta thề rằng nếu anh ta có gì với mẹ thì ổng sẽ chết hai đứa con cũng vậy , mọi chuyện lắng xuống cho đến đêm ngày 9/8 cuộc gọi lúc nữa đêm ( mặt mày biến dạng ) út ơi nó đánh chi , chi học trên tiktok khôi phục tin nhắn, chi khôi phục lại được tin nhắn của mẹ với nó , c kêu nó dậy để hỏi rồi nó đánh chi , chị giữa của em chạy vào trước em vì em ở Sài Gòn , chi 3 của e và mẹ chạy vào thì nó chạy trốn , chi hai hỏi mẹ rằng tại sao mẹ lại làm như vậy, mẹ em chỉ nói một câu mẹ không có , mẹ nhắn lộn thôi , thôi con bỏ nó đi về ở với mẹ , tranh cãi một lúc thì mẹ em khai ra là bà phát hiện anh rể quen một người khác nữa . E về nơi đón chi và hai cháu lên lại Sài Gòn trong đêm , em nghĩ là do ổng uống say bi phát hiện hoảng quá nên mới đánh chị em , đợi sáng xem mọi việc thế nào , buổi sáng anh rể gọi điện cho chi gái em thừa nhận là có quen một người nữa ( và thương con đó ) kêu chi em làm đơn li dị gấp, nếu không sẽ giết chi em và hai cháu nhỏ , em đã cố gắng nhịn đến khi con người này tỉnh hơi men và đây là kết quả em nhận được , ngày hôm qua tức là ngày 10 tháng 8 em và chi gái chạy về quê nhà để Tim hướng giải quyết thì phát hiện ra mẹ và anh rể đang hẹn nhau ở quán caffe , anh rể nghĩ em đi một mình nên đã xông tới định hành hung em , may mà có chồng em ở đó , em đi xe hơi mẹ và anh rể đi xe máy , trên đường hẹn về nhà nói chuyện thì anh rể tiếp tục bỏ trốn , chỉ còn mẹ em ở lại chịu trận , vẫn câu nói cũ tao k làm gì hết bọn mày muốn làm gì thì làm , sau đó cuộc nói chuyện đi vào hồi kết , bọn em gọi điện cho anh rể về nói chuyện rõ ràng, anh ta lẩn tránh và thách thức hăm dọa đòi giết bọn em , đã không còn có thể cứu vãn được nữa em phải đi đến bước đường này , và ngày hôm nay ngày 11 tháng 8 mẹ em vẫn son phấn đi đến nhà anh rể Tim gặp anh rể
Cơn gió chiều tháng Chạp hun hút thổi qua khoảng sân đầy lá vàng rụng. Trước hiên, tiếng khóc nghẹn của người con gái xen lẫn mùi hương trầm bảng lảng. Câu chuyện về một gia đình tưởng chừng yên ấm bỗng chốc trở thành đề tài bàn tán khắp xóm. Chỉ vì một tờ giấy nhỏ cất sau bát hương mà toàn bộ gia sản, cùng khoản tiền đền bù đất lên tới 7 tỷ đồng, đã rơi vào tay… người con rể cả.
Bố ốm nặng gần một năm trời, phải nằm viện điều trị dài ngày. Hai người con trai ruột bận đi làm, viện lý do công việc không thể sắp xếp. Cứ ba tháng mới về thăm một lần, mỗi lần đưa cho bố được 2 triệu để phụ viện phí. Ngược lại, con rể cả – chồng của cô con gái út – lại gần như ăn ngủ ở bệnh viện. Anh xin nghỉ hẳn công việc ổn định, cầm cố cả sổ lương để lấy tiền lo thuốc thang, cơm cháo. Nửa năm ròng rã, anh gầy rộc, mắt trũng sâu nhưng tuyệt nhiên chưa một lần than vãn.
Đến khi sức khỏe của bố yếu hẳn, hai người con trai bắt đầu “nghĩ lại”, tìm cách đón bố về chăm sóc. Nhưng mọi thứ đã quá muộn. Ông trút hơi thở cuối cùng trong vòng tay con rể. Ngay trong tang lễ, một luật sư xuất hiện, đọc di chúc trước sự chứng kiến của họ hàng. Theo đó, toàn bộ tài sản và số tiền đền bù 7 tỷ đồng thuộc quyền thừa kế của… người con rể cả. Hai người con trai tức giận, tuyên bố kiện ra tòa để đòi chia đều.
Nhưng rồi, giữa không gian nghi ngút khói hương, vị luật sư lặng lẽ bước đến ban thờ, lấy từ sau bát hương một tờ giấy gấp nhỏ. Khi ông đọc to nội dung, cả gian nhà chợt lặng đi. Những gương mặt đang sục sôi tức giận bỗng tái mét, ánh mắt đỏ hoe
Ngày bố ngã quỵ, mọi thứ diễn ra quá nhanh. Bác sĩ nói nếu không nhập viện ngay lập tức thì sẽ không qua khỏi. Cô con gái út lúc ấy đang ở quê, vừa bế con nhỏ vừa run rẩy gọi cho chồng. Không chút đắn đo, anh con rể cả lập tức xin nghỉ phép dài hạn để đưa bố vợ vào bệnh viện tuyến trung ương.
Những ngày sau đó, bệnh viện trở thành “ngôi nhà” thứ hai của anh. Anh học cách thay bỉm, đút cháo, lau người cho bố. Ban đêm, tiếng máy đo nhịp tim kêu “tít tít” đều đặn, anh chợp mắt trên chiếc ghế nhựa kê sát giường bệnh. Khi tiền thuốc cạn, anh mang sổ lương ra ngân hàng, cầm cố lấy tiền tiếp tục điều trị. Có những hôm, anh phải chạy khắp phố để mua được loại thuốc hiếm mà bác sĩ yêu cầu.
Trong khi đó, hai người con trai ruột chỉ xuất hiện vài tháng một lần. Họ gửi về một khoản tiền nhỏ, kèm lời dặn: “Anh cứ lo cho bố, bọn em bận lắm.” Những cuộc gọi hiếm hoi chỉ hỏi qua loa tình hình rồi tắt máy. Người cha, dù ốm yếu, vẫn cố giấu nỗi buồn sau đôi mắt mờ đục, sợ làm anh con rể thêm áp lực.
Suốt nửa năm, người đàn ông ấy không một lời than. Anh vẫn mỉm cười khi dìu bố ra ngoài hóng gió, vẫn trò chuyện để ông quên đi những cơn đau. Dù lưng anh đã mỏi nhừ, đôi tay chai sần vì chăm sóc, trong mắt hàng xóm, anh vẫn là “thằng rể quý của làng” – một người hiếm hoi đặt chữ “nghĩa” lên trên mọi toan tính
Ngày bố mất, tang lễ diễn ra trong không khí trầm mặc. Đến lúc vị luật sư đọc di chúc, không ai ngờ toàn bộ gia sản và khoản đền bù 7 tỷ đồng lại được trao cho con rể cả. Hai người con trai sững sờ, mặt đỏ bừng vì tức giận. Họ tranh cãi gay gắt, tuyên bố sẽ kiện để chia đều theo pháp luật.
Vị luật sư không phản bác, chỉ im lặng tiến về ban thờ. Ông cúi người, khẽ nhấc bát hương lên, lấy ra một mảnh giấy đã ngả màu. Mọi ánh mắt đổ dồn vào ông khi ông từ tốn mở ra và đọc: “Con rể cả là người đã cùng tôi đi qua những ngày cuối đời. Không phải máu mủ, nhưng tình nghĩa hơn cả ruột thịt. Tôi để lại tất cả cho con, coi như báo đáp công chăm sóc, để tôi ra đi thanh thản.” Dưới dòng chữ là nét ký run run của người cha, cùng dấu vân tay đỏ thẫm.
Không khí lặng xuống. Hai người con trai cúi gằm mặt, không nói thêm lời nào. Cô con gái út ôm chồng bật khóc. Ngoài sân, gió chiều thổi mạnh hơn, cuốn theo mùi hương trầm. Người cha đã ra đi, để lại một bài học sâu sắc: tài sản có thể chia, nhưng nghĩa tình thì không ai đo đếm nổi.
Tại bờ biển khu vực nhà thờ đổ (xã Hải Tiến, tỉnh Ninh Bình), nơi cách đây không lâu xảy ra vụ việc 5 du khách bị sóng lớn cuốn trôi suýt mất mạng, nhiều người vẫn vô tư bơi lội, đùa nghịch ngay sát mép sóng, bất chấp nguy hiểm rình rập
Theo ghi nhận của PV VietNamNet, dù vụ việc vừa xảy ra khiến nhiều người giật mình, nhưng tại đây vẫn có đông đảo người dân và du khách xuống tắm. Vào ngày thường, khu vực này đã có hàng trăm người, còn cuối tuần, lượng người đổ về đông gấp nhiều lần.
Nhiều người dân đổ xuống biển để tắm
Điều đáng nói, đây là bãi tắm tự phát, không có lực lượng cứu hộ thường trực và từng xảy ra nhiều vụ đuối nước. Mặc dù có biển cảnh báo “cấm tắm”, nhiều người vẫn thản nhiên xuống nước.
Chị P.M.T. (30 tuổi, trú tại Nam Định) cho biết: “Gia đình tôi đến đây vui chơi, thấy nhiều người xuống tắm nên cũng theo. Nhưng khi nghe nói vừa có vụ 5 người bị sóng cuốn ra xa, tôi giật mình và cảm thấy lo lắng”.
Người dân địa phương cho biết lượng người đổ về bãi tắm ngày càng đông
Lãnh đạo UBND xã Hải Tiến cho biết, địa phương đã yêu cầu rà soát hệ thống biển cảnh báo, tăng cường tuyên truyền và phối hợp với lực lượng biên phòng tuần tra, nhắc nhở. Ngoài ra, xã đang nghiên cứu phương án lắp rào chắn, phao cảnh báo và kêu gọi đầu tư để quản lý khu vực hiệu quả hơn.
Nhiều người bất chấp sóng lớn, bơi ra xa hàng chục mét
Trước đó, vào chiều ngày 10/8, nhóm 5 du khách tắm tại khu vực nhà thờ đổ bất ngờ bị sóng lớn cuốn ra xa. May mắn, nhờ sự hỗ trợ kịp thời của người dân và chủ một số nhà hàng ven biển, cả 5 nạn nhân – trong đó có 1 trẻ em – đã được cứu sống. Sau khi sức khỏe ổn định, nhóm đã rời khỏi hiện trường.
Liên quan đến việc dạy học 2 buổi/ngày, Sở GD&ĐT TP.HCM sẽ có văn bản hướng dẫn để các trường thực hiện.
Trước đây, dạy học 2 buổi/ngày là bắt buộc đối với bậc tiểu học, khuyến khích đối với bậc THCS và THPT.
Một tiết học ngoài trời của thầy trò Trường Tiểu học Đặng Trần Côn, TP.HCM. Ảnh: NGUYỄN QUYÊN
Tuy nhiên, năm học 2025-2026, thực hiện Chỉ thị 17 của Thủ tướng Chính phủ và văn bản hướng dẫn của Bộ GD&ĐT, 100% trường tiểu học sẽ dạy học 2 buổi/ngày, thực hiện lộ trình ở bậc THCS, THPT đối với trường có đủ điều kiện cơ sở vật chất, đội ngũ giáo viên.
Theo Sở GD&ĐT TP.HCM, hiện phòng giáo dục phổ thông đang phối hợp với phòng kế hoạch tài chính xây dựng hướng dẫn cụ thể để các trường thực hiện.
Trước khi triển khai, phòng giáo dục phổ thông sẽ tập huấn để các trường nắm. Trong văn bản sẽ có hướng dẫn những nội dung không được phép thu và những hoạt động được thu tiền trong dạy học 2 buổi/ngày.
Đối với việc triển khai xã hội hoá trong dạy 2 buổi/ngày sẽ gồm thực hiện các đề án, chương trình của TP. Cụ thể: Đề án tin học “Tăng cường ứng dụng công nghệ thông tin và chuyển đổi số trong giáo dục và đào tạo giai đoạn 2022-2025, định hướng đến năm 2030”; Đề án “ Dạy học ngoại ngữ trong hệ thống giáo dục quốc dân ban hành theo Quyết định số 2080 của Thủ tướng Chính phủ trên địa bàn TP.HCM giai đoạn 2019-2025”… Mới đây là đề án triển khai theo kết luận 91 của Bộ Chính trị về thực hiện đổi mới căn bản, toàn diện giáo dục và đào tạo “Từng bước đưa tiếng Anh trở thành ngôn ngữ thứ 2 trong trường học” .
Hiện các đề án trên đã được triển khai tại khu vực I của TP.HCM. Trong năm học mới sẽ được mở rộng tại khu vực II và khu vực III.
Theo Sở GD&ĐT TP.HCM, các hoạt động, nội dung xã hội hoá trong kế hoạch dạy học 2 buổi/ngày thuộc chương trình nhà trường được thực hiện theo tinh thần tự nguyện của phụ huynh, học sinh.
Việc phê duyệt chương trình nhà trường trước đây thuộc về trách nhiệm phòng GD&ĐT hiện thuộc về UBND phường, xã, đặc khu phê duyệt.
Trước đó, Bộ GD&ĐT đã ban hành văn bản hướng dẫn dạy học 2 buổi/ngày, trong đó phân định rõ giữa buổi 1 và buổi 2.
Buổi 1 là thời gian thực hiện chương trình giáo dục phổ thông chính khóa gồm các môn học và hoạt động giáo dục bắt buộc, các môn tự chọn, các chuyên đề nâng cao (đối với cấp THPT). Buổi 2 dành cho các hoạt động bổ trợ như bồi dưỡng học sinh giỏi, phụ đạo học sinh yếu, kỹ năng sống, nghệ thuật, thể chất, STEM, ngoại ngữ…
Việc tổ chức buổi 1, buổi 2 có thể linh hoạt về thời gian, cân đối về thời lượng, phù hợp điều kiện từng trường.
Hướng dẫn của Bộ GD&ĐT quy định kinh phí tổ chức được bố trí từ ngân sách địa phương, thực hiện lồng ghép có hiệu quả chương trình, đề án, dự án để tăng cường đầu tư cơ sở vật chất, thiết bị dạy học, kinh phí chi cho việc thực hiện.
“Người ta nói hôn nhân là chuyện của hai người, nhưng khi bước vào rồi mới biết, đôi khi nó lại là cuộc chiến của cả hai gia đình. Và trong cuộc chiến đó, kẻ thắng chưa chắc đã hạnh phúc, nhưng kẻ thua thì chắc chắn mất mát.”
Chúng tôi đã dành dụm suốt 5 năm trời, mỗi tháng bớt từng đồng từ lương, ăn tiêu tằn tiện để gom góp được 1 tỷ đồng – số tiền mà cả hai dự định sẽ làm vốn mua một căn nhà nhỏ trước khi có con. Tôi tin tưởng chồng, để anh giữ thẻ tiết kiệm, vì nghĩ đàn ông thì lo chuyện lớn, mình chỉ cần vun vén gia đình.
Nhưng một buổi chiều, khi đi làm về, tôi bất ngờ nhận tin nhắn từ ngân hàng: “Số dư tài khoản của quý khách hiện là 0đ”. Tim tôi như rơi xuống, tôi lập tức gọi cho chồng, giọng run run hỏi: – Anh rút hết tiền làm gì vậy? – Anh… xây lại nhà cho mẹ. Mẹ ở nhà cũ dột nát, anh không thể để bà khổ được.
Tôi bỏ dở cả bữa cơm tối, tức tốc sang nhà mẹ chồng. Đứng giữa sân, tôi nhìn căn nhà đang xây dở, gạch đá ngổn ngang, và mẹ chồng thì đang ngồi chỉ đạo thợ. Tôi gằn giọng hỏi: – Sao mẹ lại lấy tiền tiết kiệm của vợ chồng con? Bà chỉ cười nhạt: – Tiền con trai cũng là tiền của mẹ. Nhà mẹ, mẹ muốn làm gì thì làm.
Câu nói ấy như dao cứa vào lòng. Tôi quay về, không khóc, không cãi nhau nữa. Đêm hôm đó, tôi lặng lẽ soạn hồ sơ, sang tên toàn bộ mảnh đất cha mẹ tôi cho trước khi cưới sang tên mẹ đẻ. Ba ngày sau, tôi nộp đơn ly hôn.
Tin tôi đòi ly hôn khiến cả nhà chồng náo loạn. Chồng tôi cuống cuồng gọi điện, xin lỗi, nói sẽ vay mượn trả lại tiền, thậm chí hứa bán chiếc xe anh rất quý để bù vào. Nhưng tôi chỉ trả lời một câu: “Anh đã chọn mẹ, thì hãy sống với mẹ.”
Nhà chồng tổ chức một “phiên họp gia đình”, gọi cả họ hàng tới để khuyên giải. Ai cũng nói tôi “làm quá”, “chuyện có mỗi cái nhà, rồi sau này mình vẫn có thể kiếm lại tiền”. Nhưng không ai hiểu rằng, điều tôi mất không chỉ là 1 tỷ đồng, mà là niềm tin, là cảm giác an toàn trong hôn nhân.
Mẹ chồng thì vẫn giữ thái độ thản nhiên, thậm chí còn mỉa mai: – Con gái thời nay chỉ biết nghĩ cho mình. Mẹ nuôi con trai lớn khôn, giờ nó xây nhà cho mẹ là đạo hiếu. Tôi im lặng, nhưng trong lòng đã khép chặt mọi cánh cửa quay lại.
Ngày ra tòa, chồng và cả nhà chồng mới bàng hoàng khi biết mảnh đất duy nhất mà hai vợ chồng có trước khi cưới – vốn là quà cưới bố mẹ tôi tặng – đã được tôi sang tên cho mẹ đẻ. Luật sư của tôi trình bày rõ: tài sản này là tài sản riêng trước hôn nhân, tôi có toàn quyền định đoạt.
Họ nhìn nhau lúng túng, rồi chuyển sang tức giận, trách tôi “tính toán”, “trả thù”. Nhưng tôi chỉ cười: – Tôi chỉ học từ mẹ chồng một điều: Tiền và tài sản của mình thì muốn làm gì là quyền của mình.
Phiên tòa kết thúc nhanh chóng. Tôi bước ra khỏi cánh cửa, hít một hơi thật sâu. Không còn là vợ của ai, không còn nợ ai một sự nhẫn nhịn nào nữa. Tôi biết, con đường phía trước sẽ khó khăn, nhưng ít ra tôi đã bảo vệ được điều quan trọng nhất – quyền tự quyết và sự tôn trọng dành cho chính mình.