Home Blog Page 69

Chi tiết 20 sản phẩm TPCN g:iả trong đương dây sản xuất 200 tỷ vừa bị tr:iệt p:há

14 đối tượng bị bắt trong đường dây sản xuất, buôn bán thuốc giả quy mô lớn, tổng số tiền giao dịch hơn 200 tỷ đồng, đã có một đối tượng từng bị UBND tỉnh Thanh Hóa xử phạt 95 triệu đồng do kinh doanh thực phẩm không rõ nguồn gốc.

Ngày 21/05/2025, Tri thức & cuộc sống đưa tin “Cảnh báo: Tên 20 mặt hàng thực phẩm chức năng làm giả mới bị công an thu giữ, có cả sản phẩm cho bà bầu và trẻ em’. Nội dung chính như sau: 

Siro cho bé X-Immune Kids Syrup là dòng sản phẩm dành cho trẻ nhỏ được làm giả và bán tràn lan. Dạng siro này giúp bổ sung thêm các vitamin và khoáng chất thiết giúp hỗ trợ tăng cường hệ thống miễn dịch, giúp nâng cao chất lượng sức khỏe.

Cereseel được quảng cáo là viên bổ não, tăng cường trí nhớ, hỗ trợ sức khỏe tim mạch, tăng đề kháng, hỗ trợ tai biến mạch máu não, chấn thương sọ não, bảo vệ não – sa sút trí tuệ do thoái hóa nguyên phát, tăng khả năng nhận thức, tinh thần.

D-Vitum là một dạng thực phẩm bảo vệ sức khỏe, giúp bổ sung canxi và khoáng chất cần thiết cho cơ thể. Đây là loại thuốc được quảng cáo như một loại thần dược, dùng trong mọi trường hợp, giúp duy trì sức khỏe toàn diện.

Pemeliv F là thuốc bổ gan, dùng được cho mọi đối tượng. Loại thuốc này được quảng cáo rất tốt với những trường hợp suy giảm chức năng gan do uống nhiều rượu bia, dùng nhiều thuốc có hại cho gan, men gan tăng cao, gan nhiễm mỡ.

Carti Bone được quảng cáo là có tác dụng phục hồi, tái tạo các mô sụn khớp bị tổn thương, giúp giảm các triệu chứng đau nhức, nuôi dưỡng các mô liên kết, cung cấp dưỡng chất quan trọng cho hệ xương, tăng cường độ chắc khỏe của xương và răng…

Gold Omega 369 là dòng thực phẩm chức năng, bổ sung chất béo quan trọng cho sức khỏe. Sản phẩm này được quảng cáo sẽ mang lại nhiều lợi ích cho sức khỏe con người, đặc biệt là hệ tim mạch và não bộ, ngăn ngừa biến chứng bệnh lý.

Thioxene cũng là thực phẩm chức năng hỗ trợ tăng cường sức đề kháng, bài trừ độc tố và thanh lọc cơ thể. Sản phẩm được quảng cáo thích hợp dùng cho bệnh nhân bị bệnh lý về gan hay dùng để làm đẹp da, móng, tóc.

ZincoMax drop được bán ra đại trà, là dòng sản phẩm giúp bổ sung thêm các vitamin và khoáng chất thiết yếu để bồi bổ cơ thể. Loại thực phẩm chức năng này giúp hỗ trợ tăng cường hệ thống miễn dịch, nâng cao chất lượng sức khỏe.

Bestren Stone là viên uống bổ thận, tốt cho người mắc bệnh thận. Thuốc giúp lợi tiểu, hỗ trợ đào thải lắng cặn, các chất khoáng tích tụ không hòa tan trong thận; giảm nguy cơ sỏi thận, sỏi bàng quang, bổ sung kali hỗ trợ chức năng thận.

Meganin cũng được quảng cáo là sản phẩm thuốc có công dụng chủ yếu hỗ trợ bổ gan và bảo vệ gan. Loại thuốc này còn được “thổi phồng” là giúp tăng cường chức năng gan, thải độc gan, hỗ trợ điều trị các bệnh viêm gan do rượu bia, virus.

Ginkokup 120 là thực phẩm chức năng được dùng để hỗ trợ các bệnh nhân sa sút trí tuệ, kể cả bệnh Alzheimer. Loại thuốc này điều trị các rối loạn mạch máu não, các di chứng sau các tai biến mạch máu não và chấn thương sọ não.

Tusibronx là thuốc điều trị các triệu chứng ho khan do nhiễm cảm cúm thông thường. Đây là thương hiệu do Pháp sản xuất đã bị làm giả và bán tràn lan trên thị trường, được dùng kết hợp điều trị trong trường hợp mắc chứng ho cảm, ho gió, ho khan.

Vaganeo là viên đặt vào âm đạo dùng cho nữ giới nhằm hỗ trợ điều trị các bệnh về phụ khoa. Viên đặt này sẽ tan dần nhờ nhiệt độ của cơ thể, giải phóng hoạt chất, tác động tại chỗ hoặc có thể được hấp thụ vào hệ thống tuần hoàn.

Nysta GH cũng là viên đặt phụ khoa hỗ trợ điều trị viêm âm đạo do các loại vi khuẩn, vi nấm như nấm candida, vi khuẩn gardnerella, trichomonas. Viên đặt này được quảng cáo giúp giảm hiệu quả tình trạng khí hư, ngứa ngáy khó chịu tại vùng kín.

Ovagyl là một dạng viên đặt âm đạo hỗ trợ điều trị tại chỗ viêm âm hộ, tổn thương âm đạo, viêm âm hộ, viêm âm đạo cổ tử cung do vi khuẩn hoặc kích ứng, nhiễm nấm candida, nhiễm trùng roi, bệnh bạch cầu do bất kỳ nguyên nhân nào.

Medusa là viên đặt viêm phụ khoa, được dùng phổ biến trong điều trị các bệnh lý phụ khoa ở nữ giới. Viên đặt Medusa được quảng cáo là dùng được trong nhiều trường hợp, cả viêm nhiễm nhẹ và viêm nhiễm nặng do mọi nguyên nhân.

Cadivag cũng là một dạng thuốc phụ khoa, được sử dụng cho phụ nữ gặp phải tình trạng viêm âm đạo – âm hộ, viêm cổ tử cung nguyên nhân do Trichomonas vaginalis, vi khuẩn, nấm Candida,… Loại thuốc đang bán tràn lan trên thị trường.

Stopax được quảng cáo là loại thuốc tốt cho phụ nữ đang mang thai, đặc biệt là những đối tượng ở thời kỳ ốm nghén. Loại viên uống này có tác dụng hỗ trợ giảm nghén, giảm buồn nôn, hỗ trợ phụ nữ khỏe mạnh trong thời kỳ mang thai.

Gylmes-T là thuốc đặt âm đạo dạng viên dùng cho phụ nữ, có tác dụng điều trị các triệu chứng viêm nhiễm, nấm ngứa do vi khuẩn, virus gây nên. Đây là loại thuốc được quảng cáo có khả năng giảm thiểu các triệu chứng bệnh phụ khoa.

Genmen-X là loại thực phẩm chức năng dành riêng cho phái mạnh, bổ thận tráng dương giúp tăng cường sinh lý nam. Đây là loại thuốc được quảng cáo có chứa vitamin, khoáng chất, tăng khả năng cải thiện số lượng, chất lượng tinh trùng.

Ngày 21/4/2025, báo Vietnamnet đã đăng tải bài viết với tiêu đề: “Vụ sản xuất thuốc giả giao dịch hơn 200 tỷ: ‘Lộ’ nữ 9X từng bị phạt”. Nội dung như sau:

Liên quan đến đường dây sản xuất thuốc giả quy mô toàn quốc vừa bị triệt phá, Công an tỉnh Thanh Hóa đã khởi tố 14 đối tượng để điều tra về hành vi “Buôn bán hàng giả là thuốc phòng, thuốc chữa bệnh”.

Được biết, trong số 14 đối tượng bị khởi tố, có Dương Thị Oanh (SN 1992, trú số nhà 62 đường Chu Văn An, phường Trường Thi, TP Thanh Hóa) trước đó đã bị UBND tỉnh Thanh Hóa ban hành xử phạt hành chính trong lĩnh vực kinh doanh thực phẩm không rõ nguồn gốc. 491996314 8944045849030402 1524921599529685614 n 38345.jpgSản phẩm thuốc giả cơ quan chức năng thu giữ được. Ảnh: CACC
Cụ thể, đầu tháng 4/2025, Phó Chủ tịch UBND tỉnh Thanh Hóa Đầu Thanh Tùng đã ký quyết định xử phạt đối với bà Dương Thị Oanh về hành vi kinh doanh hàng hóa là thực phẩm không rõ nguồn gốc xuất xứ, số tiền 70 triệu đồng.

Ngoài ra, bà Oanh còn bị xử phạt 25 triệu đồng với hành vi vi phạm không có giấy chứng nhận đủ điều kiện kinh doanh dược, theo quy định.

Trước đó, như VietNamNet đã đưa tin, qua công tác nắm tình hình trên không gian mạng, Phòng Cảnh sát kinh tế Công an tỉnh Thanh Hóa đã phát hiện trên địa bàn TP Thanh Hóa và một số địa phương khác có nhóm đối tượng có dấu hiệu nghi vấn sản xuất, buôn bán hàng giả là thuốc chữa bệnh. untitled1 38346.jpgMột cơ sở sản xuất thuốc giả. Ảnh: CACC
Tiến hành lập chuyên án để đấu tranh, chỉ trong thời gian ngắn, Phòng Cảnh sát kinh tế Công an tỉnh đã thu thập đầy đủ tài liệu, chứng cứ và khám xét khẩn cấp 6 địa điểm là nơi sản xuất, làm việc, cất giấu hàng hóa của các đối tượng trên địa bàn TP Hà Nội, TPHCM và các tỉnh Vĩnh Phúc, Hưng Yên, An Giang, Đồng Tháp.

Qua khám xét, lực lượng chức năng thu giữ 21 loại thuốc tân dược, thuốc chữa xương khớp giả và nhiều máy móc, thiết bị phục vụ hoạt động sản xuất. Tổng khối lượng thuốc tân dược giả và nguyên liệu để làm thuốc là gần 10 tấn. 491523482 8944047002363620 7705620483641991710 n 38347.jpgCác đối tượng bị trong đường dây sản xuất, buôn bán thuốc giả. Ảnh: CACC
Theo kết quả điều tra ban đầu, nhóm đối tượng do Nguyễn Tiến Đạt (SN 1991, trú tại quận Thanh Xuân, Hà Nội) cầm đầu đã câu kết với nhóm của Trịnh Doãn Giáo (SN 1985, trú tại quận Bình Tân, TPHCM) để sản xuất, buôn bán thuốc giả.

Tại cơ quan công an, các đối tượng khai nhận, từ năm 2021 đến khi bị bắt, đã bán ra thị trường số lượng lớn thuốc giả, thu lời bất chính gần 200 tỷ đồng.

Xét nghiệm nhóm các loại thuốc đông y giả thu giữ được, kết quả ban đầu, phát hiện nhóm thuốc đông y giả (chữa các bệnh về xương khớp) chứa hàm lượng lớn thuốc giảm đau.

Riêng nhóm thuốc tây y giả chưa phát hiện dược tính độc hại nhưng không có dược tính kháng sinh để chữa bệnh như hướng dẫn sử dụng in trên bao bì.

Các đối tượng sản xuất, buôn bán thuốc giả đã mua nguyên liệu là các loại tinh bột, chất kết dính, phụ gia trong y dược, than tre, chất tạo màu… để tự pha trộn, đóng gói thành thuốc chữa bệnh.

Đáng chú ý, trong 14 nghi phạm đã bị Công an tỉnh Thanh Hóa bắt giữ, không có người nào có trình độ, chuyên môn về sản xuất thuốc.

Hiện vụ việc đang tiếp tục được cơ quan công an mở rộng điều tra.

Xe ta;/ng vừa mới lăn bánh được 5 phút thì điện thoại của người m-/ất trong quan tài reo vang không ngớt, cả xe vội vàng dừng lại để mở nắp bỏ điện thoại ra thì không ngờ …

Chiếc xe tang lăn bánh chầm chậm giữa cái nắng hanh vàng của một buổi sáng đầu đông. Không khí trên xe lặng lẽ đến ngột ngạt, dù có gần chục người ngồi trong khoang cùng linh cữu. Họ là con cháu, họ hàng gần xa, ai cũng khoác áo tang, đầu đội khăn trắng, đôi mắt thâm quầng vì nhiều đêm thức trắng.

Ông Phúc – người vừa qua đời – là trụ cột lớn của cả đại gia đình. Suốt hơn bảy mươi năm sống trên đời, ông để lại phía sau một người vợ đã mất từ lâu, ba người con trưởng thành, dăm đứa cháu nội ngoại, và cả một xóm nhỏ đầy những kỷ niệm. Ông ra đi sau một cơn đau tim đột ngột, không lời trăng trối.

Chiếc quan tài gỗ được đặt ngay ngắn giữa xe. Trên nắp quan tài, người ta đặt thêm một bức di ảnh của ông, trong đó ông cười hiền hậu với mái tóc bạc và đôi mắt đượm buồn. Kế bên di ảnh là một chiếc điện thoại cũ của ông – loại phím bấm mà ông từng dùng suốt mấy năm nay. Người nhà bỏ vào quan tài vì nghĩ ông sẽ cần nó để “liên lạc với người thân nơi bên kia”.

Chuyến xe đang đi trên đoạn đường xuyên đồng, cánh đồng hai bên mênh mông trải dài. Không ai nói câu gì. Người con cả của ông – anh Trí – ngồi gần tài xế, mắt đỏ hoe, cứ nhìn ra cửa kính một cách vô hồn. Ở phía sau, bé My – đứa cháu gái 5 tuổi, con của người con út – đang nằm thiêm thiếp trong lòng mẹ, ôm khư khư con gấu bông ông nội tặng hôm sinh nhật.

Bất chợt, một âm thanh vang lên khiến mọi người giật bắn:

“Tít… tít… tít… Rengg… rengg…”

Tiếng chuông điện thoại vang lên từ trong quan tài. Rõ ràng là chiếc điện thoại của ông Phúc đang đổ chuông. Mọi người trên xe chết lặng. Trong khoảnh khắc, không ai dám nhúc nhích. Không khí bỗng chùng xuống, như có ai vừa mở cửa cho cái lạnh tràn vào.

Anh Trí bỗng hét lớn:
Dừng xe! Dừng xe lại!

Tài xế thắng gấp, bánh xe rít lên trên mặt đường. Anh Trí cùng hai người em vội vàng trèo lên mở nắp quan tài. Bên trong, ông Phúc vẫn nằm yên, vẻ mặt thanh thản như đang ngủ. Điện thoại đặt bên cạnh ông vẫn rung lên từng hồi, màn hình sáng lên.

Tên người gọi đến khiến cả xe chết sững:
“Bé My – gọi thoại.”

Anh Trí lắp bắp:
– Sao… sao bé My lại gọi?

Cô con gái út luống cuống bế con lên, kiểm tra điện thoại trong túi – máy vẫn tắt. Chị nhớ ra, chiếc điện thoại bé hay chơi là một máy cũ, đã tháo sim và dùng để nghịch. Bé My thỉnh thoảng vẫn mở gọi giả lập “cho ông nội”, mỗi lần nhớ ông.

Chị run giọng hỏi:
– My… con gọi cho ai vậy?

Bé dụi mắt, vẻ ngái ngủ, rồi lí nhí nói:
– Con… gọi cho ông nội… con nhớ ông…
– Sao con biết bấm số?
– Dạ… con gọi như hôm trước ông dạy, ông kêu là muốn gặp thì cứ bấm…

Người con út chết lặng. Cả xe im phăng phắc. Không ai lý giải được tại sao một chiếc điện thoại không có sim của bé lại có thể khiến điện thoại trong quan tài đổ chuông. Mọi ánh mắt đổ dồn về chiếc điện thoại đã tắt ngúm sau ba hồi chuông. Anh Trí run rẩy cầm nó lên, màn hình chỉ còn một dòng duy nhất:

“Cuộc gọi nhỡ: Bé My – 07:45”

Đồng hồ hiện giờ là 07:47.

Không ai nói gì thêm. Mọi người cúi đầu, như hiểu rằng đó là một lời từ biệt cuối cùng. Một lời nhắn… từ cả hai phía.

Từ sau buổi sáng đó, không ai trong nhà nhắc lại chuyện cuộc gọi kỳ lạ. Dường như mọi người cố gắng xem đó là một trùng hợp – dù trong lòng ai cũng biết, có những điều không thể lý giải bằng logic. Bé My vẫn được mẹ dỗ dành, rằng ông nội đã đi về nơi rất xa, nơi có nhiều hoa, có con suối nhỏ, và ông vẫn dõi theo con mỗi ngày.

Nhưng trẻ con không dễ quên như người lớn tưởng. Tối nào bé My cũng ôm con gấu bông cũ, trèo lên ghế cạnh cửa sổ, nhìn ra bầu trời tối và thầm gọi:
– Ông ơi… ông có nghe con không?

Có lần, giữa đêm, người mẹ nghe tiếng con thủ thỉ một mình:
– Ông ơi, hôm nay con bị bạn giành đồ chơi. Nếu ông ở đây, ông sẽ dạy con phải làm sao, đúng không?
– Con ngoan lắm, con không đánh lại bạn đâu…
– Con nhớ ông… ông gọi cho con nữa nha…

Nước mắt chị trào ra, nhưng chị không vào ngắt lời. Chị biết, có những nỗi đau không thể chữa bằng lời nói, chỉ có thể lặng lẽ ôm lấy bằng trái tim.

Một tháng sau, vào đúng ngày giỗ đầu tháng của ông, gia đình tổ chức một bữa cúng nhỏ. Mọi người quây quần bên nhau, dọn mâm cơm đầy đủ món ông thích – cá kho tiêu, canh bí đỏ, và một ly trà nóng.

Sau lễ cúng, cả nhà ngồi kể chuyện cũ. Không khí nhẹ nhàng hơn lần đầu tiễn đưa. Bé My ngồi trong lòng bà cô, rồi bất ngờ hỏi:
– Ông nội có buồn không nếu con không gọi cho ông nữa?

Ai cũng giật mình. Anh Trí vội vàng nói:
– Không đâu con. Ông thương con lắm. Con ngoan, con học giỏi, ông vui rồi.

Bé My gật đầu, rồi chạy tới góc nhà, lôi ra chiếc điện thoại cũ. Bé cầm lên, bấm số quen thuộc. Không ai nghĩ nó sẽ hoạt động.

Thế nhưng… điện thoại của mẹ bé trong túi bỗng rung lên.

Mọi người im lặng. Chị mở ra – không có số gọi đến. Chỉ là một tin nhắn cũ, được đánh dấu thời gian… đúng lúc bé vừa bấm gọi:

“Con gái à, ông nội luôn ở bên con.”

Không ai biết tin nhắn từ đâu. Không ai còn lời để nói. Mọi người chỉ nhìn nhau, rồi nhìn bé My – khuôn mặt con bé ánh lên một nụ cười mãn nguyện.

Trong khoảnh khắc ấy, mọi người hiểu ra:
Người ra đi thật sự chỉ mất khi không còn ai nhớ đến họ.
Còn với một đứa trẻ, tình yêu – dù âm dương cách biệt – vẫn tìm được cách để lên tiếng.

Trường hợp mua bán nhà bằng giấy viết tay không có hiệu lực, ai cũng phải biết

Theo Luật Đất đai 2024, khi chuyển nhượng nhà đất, phải công chứng hoặc chứng thực hợp đồng (trừ trường hợp theo quy định tại khoản 2 Điều 129 Bộ luật Dân sự 2015).

Theo đó, khi mua bán nhà bằng giấy viết tay, người dân có thể rơi vào 1 trong 2 trường hợp dưới đây:

Đất được chuyển nhượng từ ngày 1/8/2024 đến nay

Các trường hợp đất được chuyển nhượng từ ngày 01/8/2024 đến nay áp dụng theo quy định tại Điểm a khoản 3 Điều 27 Luật Đất đai 2024. Theo đó, hợp đồng chuyển nhượng quyền sử dụng đất, quyền sử dụng đất và tài sản gắn liền với đất giữa hộ gia đình, cá nhân với nhau phải công chứng, chứng thực. Trường hợp không đáp ứng được yêu cầu này thì việc chuyển nhượng sẽ không có hiệu lực, trừ khoản 2 Điều 129 Bộ luật Dân sự 2015.

Như vậy, các trường hợp mua bán đất bằng giấy viết tay từ ngày 01/8/2025 trở đi, nếu không được công chứng hoặc chứng thực hợp đồng chuyển nhượng thì giao dịch bị vô hiệu và không thể sang tên được.

Các trường hợp mua bán đất bằng giấy viết tay từ ngày 01/8/2025 trở đi, nếu không được công chứng hoặc chứng thực hợp đồng chuyển nhượng thì giao dịch bị vô hiệu.

Các trường hợp mua bán đất bằng giấy viết tay từ ngày 01/8/2025 trở đi, nếu không được công chứng hoặc chứng thực hợp đồng chuyển nhượng thì giao dịch bị vô hiệu.

Đất được chuyển nhượng trước ngày 01/8/2025

Có 2 trường hợp đối với đất chuyển nhượng trước ngày 01/8/2024. Một là thửa đất đã được cấp giấy chứng nhận. Hai là thửa đất chưa được cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất.

* Trường hợp mua bán đất chưa được cấp sổ đỏ

Theo Khoản 5 Điều 137 Luật Đất đai 2024, cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, quyền sở hữu tài sản gắn liền với đất cho hộ gia đình, cá nhân đang sử dụng đất có một trong các loại giấy tờ quy định tại các khoản 1, 2, 3 và 4 Điều này mà trên giấy tờ đó ghi tên người khác, kèm theo giấy tờ về việc chuyển quyền sử dụng đất, nhưng đến trước ngày 1/8/2024 chưa thực hiện thủ tục chuyển quyền sử dụng đất theo quy định của pháp luật và đất đó không có tranh chấp. Việc thực hiện nghĩa vụ tài chính được áp dụng theo quy định của pháp luật.

Như vậy, trường hợp một bên đã trả tiền, bên còn lại bàn giao đất nhưng chưa sang tên thì phải thực hiện thủ tục đăng ký, cấp giấy chứng nhận lần đầu (không phải làm thủ tục chuyển quyền sử dụng đất).

Trong trường hợp này, cơ quan tiếp nhận hồ sơ đề nghị cấp giấy chứng nhận lần đầu không được yêu cầu người nhận chuyển nhượng nộp hợp đồng, văn bản chuyển nhượng có công chứng hoặc chứng thực theo quy định.

Để được cấp giấy chứng nhận với trường hợp đất chuyển nhượng bằng giấy viết tay, người nhận chuyển nhượng phải chuẩn bị hồ sơ và thực hiện theo thủ tục được quy định tại Khoản 1 Điều 42 Nghị định 101/2024.

* Mua bán đất đã được cấp sổ đỏ

Người đang sử dụng đất do nhận chuyển nhượng trước ngày 1/8/2024 mà bên nhận chuyển nhượng chỉ có giấy chứng nhận của bên chuyển nhượng hoặc hợp đồng, giấy tờ về chuyển nhượng theo quy định thì người nhận chuyển nhượng nộp đơn đề nghị cấp giấy chứng nhận và các giấy tờ về quyền sử dụng đất hiện có để có giấy chứng nhận mới. Đây là quy định tại Khoản 2 Điều 42 Nghị định 101/2024.

Bố tôi tên là Nam, năm nay đã 65 tuổi. Ông là một người đàn ông cương nghị, trải qua nhiều sóng gió cuộc đời nhưng luôn giữ một tâm hồn lạc quan.

Bố tôi tên là Nam, năm nay đã 65 tuổi. Ông là một người đàn ông cương nghị, trải qua nhiều sóng gió cuộc đời nhưng luôn giữ một tâm hồn lạc quan. Mẹ tôi mất từ khi tôi và em trai còn nhỏ, bố đã nuôi nấng chúng tôi trưởng thành bằng tất cả tình yêu thương và sự hy sinh. Trong nhiều năm liền, ông luôn từ chối việc tái hôn, nói rằng ông không cần ai bên cạnh, chỉ cần có hai anh em chúng tôi là đủ.

Thế nhưng, khi chúng tôi đều đã có gia đình riêng, có con cái, tôi và em trai bắt đầu lo lắng cho bố. Càng lớn tuổi, bố tôi càng ít nói và dường như trở nên cô đơn hơn. Ông có thể ngồi hàng giờ bên cửa sổ, nhìn ra xa mà không nói một lời. Mỗi khi tôi hay em trai về thăm, ông tươi cười vui vẻ, nhưng khi chúng tôi rời đi, ông lại trở về với sự im lặng của mình.

Chúng tôi không thể để bố sống cô đơn mãi. Sau nhiều lần bàn bạc, tôi và em trai quyết định sẽ kiếm một người phụ nữ trẻ để chăm sóc bố. Ban đầu, bố phản đối kịch liệt, nói rằng ông đã già rồi, không cần phải kết hôn lại nữa. Nhưng sau những cuộc trò chuyện dài đầy tình cảm, chúng tôi thuyết phục được ông. Chúng tôi nói rằng, đó không chỉ là vì bố, mà còn là vì chúng tôi. Chúng tôi không muốn bố sống cô độc khi về già, không có ai để trò chuyện hay chăm sóc.

Cuối cùng, bố tôi cũng đồng ý. Và sau nhiều lần tìm kiếm, chúng tôi đã chọn được một người phụ nữ tên là Dung – cô ấy trẻ hơn bố tôi 20 tuổi, là người hiền lành, thật thà và đang làm nghề giáo viên mầm non. Dung tuy lớn tuổi nhưng chưa từng kết hôn, cô ấy nói rằng sẵn sàng chăm sóc bố tôi suốt quãng đời còn lại.

Ngày cưới của bố diễn ra trong không khí rộn ràng và vui vẻ. Tôi và em trai đều hồi hộp và mong muốn ngày trọng đại của bố thật trọn vẹn. Khắp ngôi làng nhỏ, ai cũng nói về đám cưới của một ông già U70 với cô dâu trẻ hơn 20 tuổi. Ban đầu, tôi lo lắng rằng mọi người sẽ dị nghị, nhưng hóa ra, tất cả đều chúc phúc cho bố tôi.

Bố mặc bộ vest mới, trông ông trẻ ra hẳn. Cả đời sống giản dị, hôm nay ông diện đồ tươm tất, bước lên lễ đường với nét mặt rạng rỡ như thể mình là một chàng trai trẻ lại. Tôi đứng cạnh, nhìn ông vừa mỉm cười vừa nhấp nhổm, ánh mắt đầy sự phấn khởi nhưng cũng có chút hồi hộp.

Dung – cô dâu của bố, mặc chiếc áo dài trắng tinh khôi, đơn giản nhưng vô cùng thanh nhã. Cô ấy e thẹn, đi bên cạnh bố, nét mặt dịu dàng và nhẹ nhàng trong từng bước chân. Tôi thấy cô ấy thỉnh thoảng quay sang nhìn bố, đôi mắt đầy sự ngại ngùng nhưng cũng có chút tò mò. Cảnh tượng đó làm tôi thở phào nhẹ nhõm, nghĩ rằng mọi chuyện sẽ ổn thôi.

Sau lễ cưới, hai người bước lên phòng tân hôn. Đám cưới dù tổ chức giản dị nhưng lại đầy ắp tiếng cười. Cả gia đình và họ hàng đều vui mừng vì bố tôi cuối cùng đã tìm được người bầu bạn lúc tuổi già. Bố tôi, trong suốt bữa tiệc, liên tục cười nói, nâng ly chúc tụng với mọi người. Tôi chưa bao giờ thấy ông vui đến thế.

Tiệc tàn, mọi người dần ra về. Bố tôi, dù đã có tuổi, nhưng vẫn hớn hở, dắt Dung vào phòng tân hôn một cách vội vã như thể sợ ai đó giành mất. Chúng tôi đứng nhìn, cười thầm vì thấy bố cứ quýnh quáng như một chàng trai trẻ. Tôi còn trêu đùa với em trai:

  • Xem bố kìa, có vẻ còn căng thẳng hơn cả khi bọn mình cưới.

Em trai tôi cười lớn, vỗ vai tôi rồi bảo:

  • Đúng là người già, nhưng mà bố có vẻ sung sức quá nhỉ!

Chúng tôi nghĩ mọi chuyện sẽ êm đẹp, nhưng khoảng một tiếng sau, khi cả nhà đã yên giấc, bất ngờ từ phòng tân hôn vang lên tiếng gào khóc của Dung. Tiếng kêu lớn đến nỗi cả tôi, vợ tôi, và em trai đều giật mình tỉnh dậy.

Cưới vợ trẻ | Tin tức thời sự mới, điểm nóng trong ngày | Giadinh.suckhoedoisong.vn

Chúng tôi không chần chừ, chạy vội về phía phòng tân hôn. Tôi gõ cửa, gọi:

  • Bố! Có chuyện gì thế?

Không có ai trả lời, chỉ nghe tiếng khóc nức nở của Dung. Cả nhà lo lắng, tôi đẩy cửa xông vào. Cảnh tượng trước mắt khiến tôi đứng sững lại.

Dung đang ngồi co ro ở góc phòng, đôi mắt ướt đẫm nước mắt, tay run rẩy ôm chặt lấy đầu gối. Cô ấy trông sợ hãi và hoàn toàn mất bình tĩnh. Bố tôi thì đang ngồi trên giường, quần áo xộc xệch, vẻ mặt lúng túng và đầy bối rối. Cả căn phòng đầy sự im lặng ngột ngạt và căng thẳng.

  • Chuyện… chuyện gì xảy ra vậy? – Tôi hoảng hốt hỏi, mắt nhìn từ bố sang Dung.

Dung không trả lời ngay, chỉ tiếp tục khóc, nhưng giọng cô ấy yếu ớt vang lên:

  • Em… em không thể…

Bố tôi, khuôn mặt giờ đã đỏ bừng, lắp bắp:

  • Bố… bố không có ý gì xấu, bố chỉ…

Ông dừng lại, mắt tránh ánh nhìn của tôi. Tôi bắt đầu hiểu ra, có lẽ bố đã làm điều gì đó khiến Dung sợ hãi. Tôi bước tới gần Dung, nhẹ nhàng hỏi:

  • Dì Dung, dì có thể nói cho cháu biết đã xảy ra chuyện gì không?

Dung ngẩng mặt lên, đôi mắt đỏ hoe, giọng nghẹn ngào:

  • Bác Nam… bác ấy không làm gì cả. Em chỉ… em chỉ không quen… không thể quen được.

Tôi nhìn qua bố, thấy ông cúi đầu, im lặng, không nói thêm lời nào. Tôi bắt đầu cảm nhận được sự khó xử của cả hai người. Có lẽ, đêm tân hôn là một thử thách quá lớn đối với cả bố và Dung.

Sau một lúc trấn tĩnh, tôi và vợ đưa Dung ra ngoài để cô ấy có thể lấy lại bình tĩnh. Bố tôi ngồi trong phòng, tay run run đan vào nhau, không nói nên lời. Tôi biết ông đang cảm thấy xấu hổ và lúng túng. Cả đời ông chưa từng trải qua tình huống khó xử như thế này.

Khi tôi trở lại phòng, bố tôi lẩm bẩm:

  • Bố không có ý gì đâu con ạ. Bố chỉ… chỉ muốn ôm cô ấy thôi. Nhưng cô ấy giật mình, khóc lên, thế là bố không biết phải làm sao.

Tôi ngồi xuống cạnh ông, vỗ nhẹ vào vai:

  • Con biết bố không có ý gì xấu. Chỉ là mọi thứ diễn ra quá nhanh, cả bố và dì Dung đều chưa quen với tình huống này.

Bố tôi thở dài, ánh mắt mệt mỏi và đầy sự buồn bã:

  • Bố không nghĩ là khó khăn thế này, con à. Bố đã quen sống một mình quá lâu, giờ có thêm một người bên cạnh, bố thấy… không biết phải làm sao.

Tôi hiểu nỗi lòng của bố. Ông đã sống cô độc trong nhiều năm, việc có một người phụ nữ trẻ kém 20 tuổi làm vợ là điều không dễ dàng, đặc biệt là khi cả hai đều chưa thật sự hiểu nhau.

Tôi quyết định sẽ giúp bố và dì Dung hòa giải, tìm cách để cả hai dần dần thích nghi với cuộc sống mới. Buổi sáng hôm sau, khi Dung đã bình tĩnh lại, tôi ngồi nói chuyện với cả hai. Tôi giải thích cho bố và Dung hiểu rằng, việc hòa hợp cần có thời gian, không thể ép buộc. Cả hai cần học cách tôn trọng và thấu hiểu lẫn nhau.

Dần dần, qua những cuộc trò chuyện, cả

R;;;ợ/n ng;;ườ/i chứng kiến những gì còn xót lại khi rút cạn hồ cá trê ở Tịnh Thất Bồng Lai

Nguyễn Sin là nhân vật đã lên tiếng tố cáo Tịnh Thất Bồng Lai từ suốt 3 năm nay, anh liên lục đưa ra những clip bằng chứng tố cáo nơi đây lợi dụng tôn giáo và rất nhiều bí mật g.hê r.ợn phía sau cánh cổng g.iả m.ạo nhà chùa.

Anh tìm đến rất nhiều nhân chứng như gia đình em gái ruột bà Lê Thu Vân (vợ ông Lê Tùng Vân), 1 số nơi được cho là căn cứ nuôi dưỡng và chăm sóc những “ni cô” mang bầu,… Anh chia sẻ đã từng vào đây và phát hiện ra có 1 hồ cá trê rất lớn, trên bờ có 1 máy xay thức ăn, thịt cho cá.

Khẳng định mình là người không yếu bóng vía và không tin vào tâm linh, nhưng khi đứng trên bờ anh luôn có cảm giác lạnh ghê người và đêm hôm đó về không thể ngủ được, cứ nhắm mắt là nghe tiếng trẻ con khóc và mơ thấy những bộ x.ư.ơ.n.g.

Nguyễn Sin cho biết anh đã thu thập bằng chứng và biết cách đây vào những năm 90 có rất nhiều trẻ mồ côi được ông Lê Tùng Vân “nhận nuôi” nhưng sau đó đều mất tích không dấu vết, không ai biết ở đâu, sống c.h.ế.t thế nào? Những đứa trẻ ốm đau, bệnh tật không may m.ấ.t họ giải quyết ra sao và không giám nghĩ tới chuyện chiếc máy say thức ăn cho cá như những gì mọi người cũng đang nghĩ…

Có rất nhiều lời đồn đại ghê rợn liên quan đến hồ cá trê ở Tịnh thất Bồng Lai. Nguyễn Sin thậm chí còn mất ngủ và ám ảnh sau khi trở về từ hồ cá trê này. 

Thời gian qua, thông tin “thầy ông nội” Lê Tùng Vân bị Công an tỉnh Long An khởi tố về tội loạn luân đã một lần nữa khiến cho những bí ẩn xoay quanh Tịnh Thất Bồng Lai (Thiền am bên bờ vũ trụ) nhận được sự quan tâm đặc biệt của công chúng. Ngoài sự biến mất không một chút dấu vết của Võ Thị Diễm My, căn mật thất bí mật bên trong tịnh thất,… thì ao cá trê ở nơi đây lại gắn liền với nhiều lời đồn đại kinh dị, khiến dân tình sởn da gà mỗi khi nghe tới.
Xe máy
Hình ảnh được cho là ao cá trê ở tịnh thất
Cụ thể, phía bên trong Tịnh thất Bồng Lai có một ao cá trê cực lớn, lúc nào cũng lúc nhúc hàng nghìn con cá trê đòi ăn. Trên bờ ao luôn đặt một chiếc máy xay thịt để sản xuất thức ăn cho cá. Tuy nhiên loại thịt, loại thức ăn là gì thì chưa xác định được. “Hiệp sĩ đường phố” Nguyễn Sin sau một chuyến đến tận Tịnh thất Bồng Lai để xem tận mắt ao cá trê này đã từng phải thốt lên rằng bản thân không phải là người yếu bóng vía, cũng không tin vào tâm linh nhưng khi đứng trên bờ lại luôn cảm hấy lạnh ghê người. Anh thậm chí sau đó còn mất ngủ, cứ nhắm mắt là nghe tiếng trẻ con khóc và mơ thấy những bộ xương. Thời điểm đó, Nguyễn Sin đang điều tra, thu thập bằng chứng về những đứa trẻ mồ côi được ông Lê Tùng Vân “nhận nuôi” nhưng sau đó biến mất không dấu vết, không rõ sống chết ra sao.
Xe máy
Nguyễn Sin từng bày tỏ sự sợ hãi khi nhắc đến ao cá trê ở Tịnh thất Bồng Lai
Nói về ao cá trê trong Tịnh thất Bồng Lai, một đồ đệ “ruột” của Lê Tùng Vân tên Nhất Nguyên từng thể hiện sự tự hào, coi đây là “công đức vô lượng” của thầy mình. Anh chia sẻ: “Có người hỏi sư phụ rằng thầy tu mà thầy nuôi cá như vậy là thầy sát sanh rồi, như vậy thầy gây quả nghiệp thì sao. Sư phụ mới trả lời rằng, trên đời này có những chuyện cần phải hy sinh, những con cá mà thầy nuôi cần phải hy sinh cho gần 80 người được sinh sống, đó là bắt buộc. Sư phụ còn nói giỡn là thầy giết những con cá này thì thầy mang tội nhưng tội nhỏ xíu à, mà bù lại gần 80 mạng người được thầy cứu sống thì cái phước lớn cỡ nào, như vậy là thầy cũng có lời rồi con yên tâm”. 

Được biết, dù mang mác là người tu hành nhưng Lê Tùng Vân vẫn có một khu đất nông trường với 7 hồ nuôi cá, ba ba, cá rô, cá lóc, cá trê… để kinh doanh trong 15 – 20 năm trời. Nhất Nguyên tiết lộ có những lần thu hoạch được trên dưới 20 tấn cá, đủ tiền lo cho người trong tịnh thất. Phải đến khi đệ tử trong tịnh thất thi Thách thức danh hài và trở nên nổi tiếng, kiếm được nhiều tiền, quyên góp thì công việc chăn nuôi mới ngưng lại.
Tịnh thất Bồng Lai ẩn chứa nhiều bí mật chưa có lời giải
Những lời đồn xung quanh ao cá trê vẫn tiếp tục được lan truyền năm này qua năm khác. Tuy nhiên cho đến nay, những bí ẩn xoay quanh địa điểm bí ẩn này vẫn chưa có lời giải.

Thông tin liên quan Võ Thị Diễm My – cô gái mất tích sau khi đến Tịnh thất Bồng Lai

Đến nay, tung tích của Võ Thị Diễm My vẫn chưa được xác định. Cơ quan chức năng đang tiếp tục phát lệnh truy tìm cô gái này.

Ngày 5/5, một lãnh đạo Công an tỉnh Long An xác nhận cơ quan chức năng đang tiến hành truy tìm Võ Thị Diễm My (sinh năm 1999, trú tại quận Bình Tân, TP.HCM) để phục vụ điều tra một vụ án có liên quan đến địa điểm từng được biết đến với tên gọi “Tịnh thất Bồng Lai” hay “Thiền am bên bờ vũ trụ”.

Cô gái Võ Thị Diễm My.
Cô gái Võ Thị Diễm My.

Theo nguồn tin từ cơ quan điều tra, dù đã triển khai nhiều biện pháp nghiệp vụ và phát lệnh truy tìm trên toàn quốc, đến nay tung tích của Diễm My vẫn chưa được xác định.

Chia sẻ với phóng viên Dân trí, ông Võ Văn Thắng – cha của Diễm My – cho biết con gái ông đã mất tích hơn 5 năm. Trong suốt quãng thời gian này, gia đình không ngừng tìm kiếm nhưng đều không có kết quả. “Vợ tôi vì quá lo lắng mà sinh bệnh, phải nhập viện cấp cứu nhiều lần. Mỗi khi nghe tin có người trông giống con, chúng tôi lại vội vã tìm đến, nhưng đều không có manh mối. Đến giờ, tung tích của Diễm My vẫn là điều bí ẩn với cả gia đình”, ông Thắng nói.

Gia đình cho biết đã từng nhờ nhiều người hỗ trợ, kể cả phía công an địa phương cũng tham gia điều tra, nhưng đến nay vẫn chưa có kết quả rõ ràng.

Tịnh thất Bồng Lai hay còn gọi là Thiền Am Bên Bờ Vũ Trụ
Tịnh thất Bồng Lai hay còn gọi là Thiền Am Bên Bờ Vũ Trụ

Trong cuộc trao đổi với báo VietNamNet, bà Đoàn Thị Tuyết Mai – mẹ của Diễm My – cho biết cách đây khoảng 6 năm, gia đình cùng người thân có chuyến đi thăm 10 ngôi chùa tại tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu. Tại đó, Diễm My tình cờ tiếp xúc với một nhóm người từ “Tịnh thất Bồng Lai” có địa chỉ ở huyện Đức Hòa, Long An.

Sau khi trở về TP.HCM, Diễm My cùng một số chị em họ quay lại “Tịnh thất Bồng Lai” để tham quan. “Không hiểu vì lý do gì mà con bé như bị cuốn hút, rồi bỏ nhà xuống đó sống, cạo đầu và xuất gia. Gia đình nhiều lần tìm đến, nhờ sự hỗ trợ của cơ quan chức năng mới đưa con về được”, bà Mai kể lại.

Cụ thể, vào ngày 12/12/2019, với sự hỗ trợ từ Công an huyện Đức Hòa, Diễm My đã được đưa trở về nhà. Tuy nhiên, sau khoảng 6 tháng sinh sống cùng gia đình, đến ngày 20/6/2020, cô bất ngờ rời nhà lần nữa và mất liên lạc hoàn toàn kể từ đó.

Cách xử lý khi diện tích đất thực tế không trùng với Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất

(LSVN) – Theo quy định hiện nay, việc diện tích đất thực tế không trùng với diện tích ghi trên Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất thì phải xử lý thế nào?

Ảnh minh họa.

Theo Luật sư Hà Thị Khuyên, Đoàn Luật sư TP. Hà Nội cho biết, diện tích đất thực tế nhiều khi không trùng, có thể lớn hơn hoặc bé hơn so với diện tích ghi trong Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất. Với người được miễn thuế, tiền sử dụng đất thì diện tích thực tế nhỏ hoặc lớn hơn diện tích trong Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất sẽ không ảnh hưởng nhiều đến quyền, nghĩa vụ của họ. Tuy nhiên, với người phải nộp thuế sử dụng đất hoặc khi chuyển nhượng, tặng cho, thừa kế quyền sử dụng đất, việc không trùng giữa diện tích thực tế và diện tích trong Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất có thể sẽ ảnh hưởng đến một số quyền, lợi ích hoặc dẫn tới tranh chấp khi chuyển nhượng.

Hiện nay, pháp luật đất đai đã có quy định để xử lý vấn đề này. Theo đó, tại khoản 5, Điều 98, Luật Đất đai năm 2013 quy định: “Trường hợp có sự chênh lệch diện tích giữa số liệu đo đạc thực tế với số liệu ghi trên giấy tờ quy định tại Điều 100 của Luật này hoặc Giấy chứng nhận đã cấp mà ranh giới thửa đất đang sử dụng không thay đổi so với ranh giới thửa đất tại thời điểm có giấy tờ về quyền sử dụng đất, không có tranh chấp với những người sử dụng đất liền kề thì khi cấp hoặc cấp đổi Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, quyền sở hữu nhà ở và tài sản khác gắn liền với đất diện tích đất được xác định theo số liệu đo đạc thực tế. Người sử dụng đất không phải nộp tiền sử dụng đất đối với phần diện tích chênh lệch nhiều hơn nếu có”.

Như vậy, diện tích thực tế khác so với Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất thì được công nhận theo diện tích thực tế nếu diện tích chênh lệch đó không phải do thay đổi ranh giới thửa đất.

Khoản 5, Điều 98, Luật Đất đai năm 2013 cũng quy định: “Trường hợp đo đạc lại mà ranh giới thửa đất có thay đổi so với ranh giới thửa đất tại thời điểm có giấy tờ về quyền sử dụng đất và diện tích đất đo đạc thực tế nhiều hơn diện tích ghi trên giấy tờ về quyền sử dụng đất thì phần diện tích chênh lệch nhiều hơn (nếu có) được xem xét cấp Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, quyền sở hữu nhà ở và tài sản khác gắn liền với đất theo quy định tại Điều 99 của Luật này”.

Từ quy định trên có thể thấy, trường hợp diện tích đất thực tế lớn hơn diện tích trên Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất thì sẽ được xem xét cấp Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất với phần diện tích tăng thêm.

Trong trường hợp diện tích thực tế nhỏ hơn diện tích trong Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất do sai sót của cán bộ địa chính thì người sử dụng đất cần làm thủ tục đính chính với cơ quan có thẩm quyền.

Nếu diện tích đất đo được trên thực tế nhỏ hơn diện tích trên Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất và xác định do sự lấn chiếm của các hộ liền kề, chủ sở hữu đất có thể gửi đơn khiếu nại đến UBND cấp xã nơi có đất để được hòa giải. Trường hợp hòa giải không thành, có thể gửi đơn khiếu nại đến Tòa án nhân dân có thẩm quyền để được giải quyết.

Cũng theo Luật sư, khi người dân phát hiện diện tích thực tế khác so với Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất thì có quyền đề nghị cấp đổi Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất. Theo điểm c, khoản 1, Điều 76, Nghị định 43/2014/NĐ-CP nêu rõ, khi đo đạc xác định lại diện tích thì được cấp đổi Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất theo thủ tục dưới đây:

Chuẩn bị hồ sơ

Đơn đề nghị cấp đổi Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất.

Bản gốc Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất đã cấp.

Nộp hồ sơ

Nộp hồ sơ tại Chi nhánh Văn phòng đăng ký đất đai cấp huyện (huyện, quận, thị xã, thành phố thuộc tỉnh) hoặc Bộ phận một cửa với nơi đã tổ chức Bộ phận một cửa.

Nơi chưa tổ chức Chi nhánh Văn phòng đăng ký đất đai hoặc Bộ phận một cửa thì nộp hồ sơ tại Văn phòng đăng ký quyền sử dụng đất cấp huyện.

Hộ gia đình, cá nhân nộp hồ sơ tại UBND cấp xã (xã, phường, thị trấn) nơi có đất nếu có nhu cầu.

Tiếp nhận hồ sơ

Cơ quan tiếp nhận hồ sơ ghi đầy đủ thông tin vào sổ tiếp nhận hồ sơ và trao Phiếu tiếp nhận cho người nộp hồ sơ.

Trả kết quả

Không quá 07 ngày kể từ ngày nhận được hồ sơ hợp lệ; không quá 17 ngày đối với các xã miền núi, hải đảo, vùng sâu, vùng xa, vùng có điều kiện kinh tế – xã hội khó khăn, vùng có điều kiện kinh tế – xã hội đặc biệt khó khăn.

Thời hạn trả kết quả không tính thời gian các ngày nghỉ, ngày lễ theo quy định của pháp luật; không tính thời gian tiếp nhận hồ sơ tại cấp xã.

Giá vàng trưa nay: Không kịp nữa rồi

Giá vàng hôm nay 22.5: Đồng loạt tăng ở cả thị trường trong nước và thế giới.

Bốn năm tôi giấu chồng về việc con gái không phải con anh Tôi lo sợ một ngày nào đó, bí mật này bị ph;ơi b;ày theo cách tồi tệ nhất, người tổn thương nhiều nhất lại là đứa trẻ v;ô t;ội.

Tôi viết những dòng này khi kim đồng hồ đã trôi qua nửa đêm, căn nhà chìm trong tĩnh lặng, chỉ còn tiếng thở nhẹ của con bé bên cạnh như một bản nhạc ru buồn. Mọi thứ đều yên bình, nhưng trong tôi là một cơn bão. Bốn năm nay, mỗi đêm tôi sống như thế này – bên con, bên người đàn ông vẫn gọi mình là vợ, và bên một bí mật nặng nề đến mức có thể nghiền nát trái tim tôi bất cứ lúc nào.

Tôi và chồng kết hôn khi cả hai vẫn còn đang học cách trưởng thành trong hôn nhân. Những bất đồng nhỏ dần chồng chất thành vết nứt lớn. Anh thường xuyên đi công tác xa, để mặc tôi một mình với những cảm xúc chênh vênh và những hoài nghi chưa từng được giải đáp. Những đêm dài lạnh lẽo, tôi chờ đợi anh trở về không chỉ bằng thân xác, mà bằng cả trái tim. Nhưng anh bận – công việc, đồng nghiệp, những bữa tiệc, những cuộc gọi lúc nửa đêm. Và tôi ở lại với cô đơn, với tủi thân, với những đêm trằn trọc, ánh đèn mờ ảo soi rõ nét ưu phiền trên gương mặt chính mình.

Rồi sếp tôi – một người đàn ông hơn tôi gần mười tuổi, từng trải, hiểu tâm lý phụ nữ – bước vào cuộc đời tôi như một cơn gió lạ. Ban đầu chỉ là những lời hỏi han sau giờ làm, những lần đưa về khi tôi tan ca muộn, rồi là những buổi cà phê tâm sự về công việc, về cuộc sống. Trong lúc chồng xa cách, tôi thấy mình được lắng nghe, được quan tâm, được nhìn như một người phụ nữ đúng nghĩa – không chỉ là vợ, là người giữ nhà.

Tôi đã yếu lòng. Chỉ một lần. Một lần duy nhất. Một đêm mưa, tôi để mình ngã vào vòng tay của người đàn ông không phải chồng. Tôi không biện minh. Không đổ lỗi. Sai lầm là của tôi. Và cái giá của nó – là một đứa trẻ.

Khi biết mình mang thai, tôi đã hoảng loạn. Tính toán thời gian, cố gắng thuyết phục bản thân rằng đó là con của chồng. Nhưng trong thâm tâm, tôi biết. Tôi luôn biết. Dù chưa từng làm xét nghiệm ADN, nhưng một người mẹ – bằng bản năng – có thể cảm nhận được điều đó.

Chồng tôi chưa từng nghi ngờ. Khi tôi báo tin có thai, anh mừng rỡ, ôm tôi vào lòng như thể mọi rạn nứt trước đó chưa từng tồn tại. Từ giây phút đó, anh thay đổi – trở thành một người cha mẫu mực, một người chồng dịu dàng. Anh gác lại những chuyến công tác xa, dành nhiều thời gian hơn bên gia đình. Mỗi cái nấc, mỗi cử động của con trong bụng tôi, anh đều ghi nhớ như một kho báu. Tôi nhìn anh, chỉ biết cười – nhưng trong lòng như vỡ vụn.

Con bé ra đời – khỏe mạnh, đáng yêu, có đôi mắt to tròn và chiếc má lúm nhỏ xíu. Anh bế con mà nước mắt rơi. Còn tôi, cũng khóc – nhưng là nước mắt của sợ hãi và hối hận.

Từng ngày, từng tháng trôi qua, tôi sống trong một vai diễn mà mình tự viết kịch bản. Người vợ hạnh phúc. Người mẹ tận tụy. Người phụ nữ đã “sửa sai” bằng cách giữ kín bí mật ấy – để gia đình không đổ vỡ, để con không lớn lên thiếu cha, để chồng không gục ngã vì sự phản bội.

Nhưng vai diễn nào rồi cũng đến hồi kết. Tôi dần kiệt sức. Có những đêm, tôi tỉnh giấc giữa chừng, tim đập mạnh như thể ai đó vừa gõ cửa, phơi bày tất cả. Tôi sợ một ngày, ai đó – một người quen, một đồng nghiệp cũ, hay chính sếp tôi – vô tình nói ra điều tôi cố giấu suốt bốn năm. Tôi hình dung ra cảnh chồng tôi chết lặng, con bé khóc òa vì không hiểu chuyện gì, và tôi – như kẻ phản bội bị xua đuổi khỏi chính mái ấm mình từng cố gắng bảo vệ.

Có lần, con bé nhìn tôi và hỏi: “Mẹ ơi, sao mẹ hay buồn vậy?”. Tôi không biết trả lời. Chỉ ôm con thật chặt, như thể nếu tôi buông tay, tất cả sẽ sụp đổ. Con bé là ánh sáng duy nhất trong cuộc đời tôi lúc này, nhưng ánh sáng đó cũng là cái bóng dài của một lỗi lầm không thể tha thứ.

Tôi đã thử viết thư thú nhận. Một lần, hai lần, rồi hàng chục lần. Nhưng đều xé nát. Tôi sợ mất tất cả. Nhưng tôi cũng sợ bản thân mình sẽ không thể sống nổi nếu cứ tiếp tục gồng gánh gánh nặng này. Đôi khi, tôi tự hỏi: phải chăng tôi đang tự hủy hoại chính mình, bằng cách cố gìn giữ một hạnh phúc vốn dĩ được xây trên nền cát?

Tôi không biết nên làm gì. Tôi chỉ biết rằng, nếu có một ai đó đọc được những dòng này – hãy nhớ rằng mỗi quyết định sai lầm, dù chỉ một lần, có thể kéo theo cả một đời ân hận.

Tôi vẫn nhớ như in một buổi chiều mùa thu, khi ánh nắng nhạt xuyên qua khung cửa sổ, nhuộm vàng từng ngóc ngách trong phòng khách. Con bé đang nghịch vẽ bằng sáp màu, khuôn mặt rạng rỡ, đôi tay nhỏ xíu dính lem luốc. Chồng tôi ngồi bên cạnh, kiên nhẫn lau từng ngón tay cho con, rồi hôn nhẹ lên trán nó. Cảnh tượng bình yên đến mức trái tim tôi thắt lại. Đó là gia đình – điều tôi từng mơ ước, từng nỗ lực gìn giữ… nhưng cũng chính là thứ tôi đang che giấu bằng cả một lời nói dối khổng lồ.

Tôi bắt đầu đặt ra câu hỏi: Liệu có phải mình đang sống vì con, hay chỉ vì bản thân quá sợ hãi sự trừng phạt? Tôi thường tự dằn vặt rằng: “Nếu con biết sự thật, nó có hận tôi không? Nếu chồng tôi biết, anh có còn là người cha yêu thương như bây giờ? Và nếu tôi im lặng mãi mãi, thì liệu gia đình này có thật sự là ‘thật’?”

Tôi tìm đến một nhà tâm lý học, hy vọng ai đó có thể nói cho tôi biết mình nên làm gì. Nhưng câu trả lời chỉ là những câu hỏi ngược lại: “Chị sợ sự thật vì điều gì?”, “Ai là người chị thật sự muốn bảo vệ?”, “Và chị sẽ sống ra sao nếu tiếp tục như thế này thêm 5 năm, 10 năm nữa?”

Tôi không thể trả lời. Tôi cũng không đủ can đảm để hành động. Tôi như một người đứng trước vách đá, biết nhảy xuống là đau, nhưng đứng mãi thì cũng chết dần trong nỗi sợ.

Thế rồi, một biến cố nhỏ xảy ra – điều mà tôi nghĩ là tín hiệu cảnh tỉnh từ cuộc đời. Con bé bị sốt cao suốt hai ngày, phải nhập viện. Bác sĩ yêu cầu làm một số xét nghiệm máu chuyên sâu, và cần chữ ký đồng thuận từ cả bố và mẹ. Tôi hoảng loạn. Không phải vì bệnh tình con, mà vì nỗi sợ điều gì đó sẽ bị phát hiện – sự không trùng khớp ADN, một câu hỏi y tế nào đó dẫn đến nghi ngờ.

Lúc ấy, tôi nhận ra: tôi không thể trốn tránh mãi được. Sự thật luôn có cách xuất hiện, và nếu tôi không chủ động đối diện, nó sẽ chọn thời điểm tồi tệ nhất để phơi bày. Và người gánh hậu quả không ai khác ngoài con tôi.

Đêm hôm đó, tôi viết một bức thư. Không phải để gửi, mà để lần đầu tiên thành thật với chính mình. Trong thư, tôi thú nhận toàn bộ – lý do, hoàn cảnh, cảm xúc, sự hối hận, và cả tình yêu tôi dành cho chồng, cho con. Tôi viết như thể đó là lá thư cuối cùng tôi có thể để lại nếu ngày mai mọi thứ sụp đổ. Và khi viết xong, tôi bật khóc. Không phải vì sợ hãi, mà vì cảm giác được giải thoát sau từng ấy năm gồng gánh.

Sáng hôm sau, tôi quyết định nói sự thật với chồng.

Tôi sẽ không bao giờ quên gương mặt anh lúc ấy – một thoáng ngỡ ngàng, rồi cứng đờ, sau đó là sự lặng im đến rợn người. Anh không giận dữ, không la hét. Chỉ nhìn tôi bằng ánh mắt mà suốt đời tôi cũng không quên được – một ánh nhìn trống rỗng, đẫm nước, như thể cả thế giới trong anh vừa sụp đổ.

Anh đứng dậy, bước ra khỏi nhà mà không nói một lời. Tôi muốn chạy theo, muốn níu kéo, muốn nói thêm rằng tôi yêu anh, rằng con bé là cả thế giới của tôi – nhưng tôi biết, lúc đó, mọi lời biện minh đều là vô nghĩa.

Một tuần sau, anh trở về. Gầy đi thấy rõ, ánh mắt mệt mỏi. Anh không nói đến chuyện ly hôn, cũng không hỏi gì thêm. Chỉ bảo tôi rằng: “Anh cần thời gian.”

Từ đó, ngôi nhà chúng tôi sống cùng nhau nhưng xa cách. Anh vẫn chăm sóc con, vẫn đóng vai người cha, nhưng không còn là người chồng. Anh lặng lẽ, ít nói, và không bao giờ nhìn tôi thật lâu như trước.

Tôi không trách anh. Ngược lại, tôi biết mình đã quá may mắn khi anh không lập tức quay lưng. Sự bao dung ấy khiến tôi càng thêm nhức nhối. Tôi cố gắng nhiều hơn – không phải để “bù đắp” – vì không gì có thể xoá sạch lỗi lầm, mà để sống thật, sống tử tế hơn từng ngày.

Con bé vẫn hồn nhiên, chưa biết chuyện gì. Và tôi mong nó mãi mãi giữ được sự hồn nhiên ấy, cho đến khi đủ trưởng thành để nghe và hiểu. Một ngày nào đó, tôi biết, mình sẽ phải nói với con – bằng tất cả tình yêu, lòng chân thành, và mong muốn con hiểu rằng: nó là kết quả của một phút sai lầm, nhưng là điều đúng đắn nhất trong đời tôi.

Tôi không còn sợ hãi sự trừng phạt nữa. Điều tôi sợ duy nhất là đánh mất lòng tin của những người tôi yêu thương. Nhưng nếu không đối mặt với sự thật, thì tôi đã đánh mất họ ngay từ đầu.

Cuộc sống sau đó không còn nhẹ nhàng, nhưng thật hơn. Tôi bắt đầu lại – không phải từ con số 0, mà từ sự tổn thương, để xây lại mọi thứ bằng sự thật, lòng can đảm và hy vọng. Và nếu có ai hỏi tôi bài học lớn nhất mà tôi học được sau tất cả, thì đó là: đôi khi, sự thật không phải là con dao kết thúc, mà là lối mở để bắt đầu sống một cuộc đời mới – dẫu đầy những vết sẹo.

TIN KH:Ẩ:N về C.O.VID-19: Hà Nội tăng ca mắc, bi:ến thể ở Thái Lan l:ây nhanh gấp 7 lần c:úm

Bệnh viện Hà Nội ghi nhận số ca Covid-19 tăng

Hai tuần gần đây, các bệnh viện tại Hà Nội ghi nhận số ca Covid tăng, nhưng đa số trường hợp đều nhẹ và chưa phát hiện ổ dịch lớn.

Cụ thể, từ 1-15/5, Bệnh viện Thanh Nhàn tiếp nhận 12 ca, đang điều trị nội trú 6 người. Bên cạnh đó là 19 ca mắc sốt xuất huyết và 18 trường hợp mắc tay chân miệng. Tình hình tương tự tại Bệnh viện Đa khoa Đức Giang.

Đại diện hai bệnh viện cho biết số ca mắc các bệnh truyền nhiễm như sốt xuất huyết, tay chân miệng và Covid-19 có xu hướng gia tăng trong thời tiết nắng nóng, độ ẩm cao. Riêng số bệnh nhân Covid giảm so với cùng kỳ năm trước, nhưng vẫn ghi nhận một số trường hợp diễn biến nặng, nhất là ở nhóm người già, có bệnh nền hoặc chưa tiêm đủ vaccine. Nơi này đã thiết lập khu cách ly riêng biệt cho từng nhóm bệnh, tăng cường kiểm soát nhiễm khuẩn, sàng lọc và phân luồng bệnh nhân ngay từ đầu.

Tương tự, TS.BS Đỗ Thị Thúy Nga, Phó Giám đốc Bệnh viện Nhi Hà Nội, cho biết số trẻ nhập viện do Covid-19 tăng hai tuần qua, nhưng bệnh chỉ ở mức độ nhẹ hoặc trung bình. Từ đầu tháng 5, nơi này tiếp nhận khoảng 20 ca mỗi ngày, hiện có 14 trẻ điều trị. Riêng ngày 19/5, có 18 trẻ nhập viện.

Bệnh viện Nhi Trung ương cũng ghi nhận số bệnh nhân Covid-19 tăng, đa số có triệu chứng tương tự cảm cúm hoặc viêm phổi thông thường.

Còn tại TP HCM, Sở Y tế ghi nhận 29 ca Covid-19, tăng 6 ca so với trung bình 4 tuần trước đó. Đầu năm đến nay, TP HCM ghi nhận 79 trường hợp, thấp hơn cùng kỳ năm ngoái (322 ca), chưa ghi nhận ca bệnh nặng. Từ giữa tháng 4 số ca Covid-19 hàng tuần có dấu hiệu tăng khá rõ rệt, song thành phố chưa ghi nhận các ổ dịch.

Sở Y tế TP HCM yêu cầu HCDC giám sát diễn biến dịch Covid-19, biến thể Omicron mới là XEC, các cơ sở khám chữa bệnh rà soát và chủ động kế hoạch thu dung, điều trị.

Theo văn bản khẩn Sở Y tế gửi các đơn vị về triển khai phòng, chống dịch Covid-19 ngày 21/5, đơn vị này vừa tổ chức họp với lãnh đạo Trung tâm Kiểm soát bệnh tật TP HCM (HCDC), Bệnh viện Bệnh nhiệt đới, Nhi đồng 1, Đơn vị nghiên cứu lâm sàng ĐH Oxford (OUCRU) cùng các chuyên gia truyền nhiễm nhằm đánh giá tình hình dịch bệnh.

Ngành y tế nhận định chủng Omicron XEC không phải là biến chủng mới xuất hiện, được phát hiện từ tháng 6/2024 và hiện đã có mặt khắp nơi trên thế giới. Omicron XEC được Tổ chức Y tế thế giới (WHO) xếp vào nhóm nguy cơ thấp – biến chủng cần được theo dõi.

Bác sĩ chăm sóc cho bệnh nhân Covid đang điều trị tại Bệnh viện đa khoa Thanh Nhàn. Ảnh: Bệnh viện cung cấpBác sĩ chăm sóc cho bệnh nhân Covid đang điều trị tại Bệnh viện đa khoa Thanh Nhàn. Ảnh: Bệnh viện cung cấp

PGS.TS Trần Đắc Phu, nguyên Cục trưởng Cục Y tế dự phòng, cho biết Covid-19 là bệnh lưu hành với số ca mắc tăng giảm theo chu kỳ. Dịch vẫn tồn tại trong cộng đồng với các ca rải rác, nhưng chưa ghi nhận trường hợp chuyển nặng hay tử vong gần đây.

Các chuyên gia lý giải phần lớn người dân đã có miễn dịch nền nên nguy cơ chuyển nghiêm trọng rất thấp. “Covid-19 hiện được xếp vào nhóm bệnh truyền nhiễm B, không khác biệt nhiều so với cảm cúm thông thường”, ông Phu cho hay.

Dù vậy, Bộ Y tế cảnh báo số ca nhiễm có thể tiếp tục tăng và khuyến cáo người dân đeo khẩu trang nơi công cộng, rửa tay thường xuyên, tăng cường ăn uống, tập luyện, chủ động kiểm tra sức khỏe khi có triệu chứng như sốt, ho và khó thở. Nhóm mắc bệnh phổi mạn tính, suy giảm miễn dịch, đái tháo đường, bệnh lý tim mạch hoặc người lớn tuổi cần cẩn trọng.

Covid vẫn có nguy cơ gây quá tải hệ thống y tế nếu số ca nhiễm tăng quá nhanh trong thời gian ngắn. Do đó, Bộ Y tế yêu cầu các bệnh viện cả nước chuẩn bị những kịch bản để thu dung và điều trị bệnh nhân, nếu dịch lan trong cộng đồng.

Khu vực cách ly tại Bệnh viện Thanh Nhàn, Hà Nội ngày 21/5. Ảnh: Bệnh viện cung cấpKhu vực cách ly tại Bệnh viện Thanh Nhàn, Hà Nội ngày 21/5. Ảnh: Bệnh viện cung cấp

Từ khi đại dịch bùng phát năm 2020, Việt Nam ghi nhận hơn 11,6 triệu ca nhiễm và khoảng 43.000 ca tử vong. Từ đầu năm đến nay có 148 ca mắc rải rác tại 27 tỉnh thành, không có tử vong. Ba tuần gần đây, số ca tăng nhẹ, trung bình 20 trường hợp mỗi tuần.

Tại châu Á, Covid đang tái bùng phát ở một số quốc gia và vùng lãnh thổ như Thái Lan, Singapore, Hong Kong… Đặc biệt, Thái Lan đang theo dõi sát sao XEC, một nhánh phụ của Omicron, do nguy cơ lan rộng trong cộng đồng. Tiến sĩ Teera Woratanarat, giảng viên Y khoa tại Đại học Chulalongkorn, cho biết chủng XEC có tốc độ lây lan gần gấp 7 lần bệnh cúm.

Tám năm làm vợ chồng, cuối cùng tôi cũng chọn buông tay. Đúng ngày kỷ niệm cưới lần thứ tám, anh ta tặng tôi 999 đóa hồng đỏ thắm. Ngay khi vừa được đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật, tôi bình tĩnh nhấc máy gọi điện, yêu cầu l;y h;ôn.

Hà Nội, một buổi sáng đầu đông, trời se lạnh, mưa phùn giăng giăng như màn sương mỏng phủ lên những mái ngói cổ kính của khu phố cổ.

Trên tầng cao nhất của Bệnh viện Quốc tế Hoàng Gia, tiếng máy đo nhịp tim vẫn đều đặn vang lên, nhắc nhở rằng trái tim cô vẫn đang đập – dù có lẽ, nó đã không còn cảm giác.

Tôi – Linh, ba mươi ba tuổi, vừa trải qua ca phẫu thuật cắt bỏ tử cung sau khi mang thai ngoài tử cung lần hai. Không có đứa trẻ nào ở lại. Không còn hy vọng lần nữa. Và người chồng của tôi, Trình Dật – doanh nhân trẻ thành đạt, tổng giám đốc Trình Gia Group – không có mặt.

Chỉ có một lẵng hoa đỏ rực đặt trong phòng bệnh, 999 đóa hồng đỏ thắm, kèm một tấm thiệp: “Mừng kỷ niệm 8 năm ngày cưới. Em mãi là người phụ nữ anh yêu nhất.”

Tôi nhìn bó hoa, không cảm xúc. Có lẽ là do thuốc tê chưa hết, hoặc có lẽ là do tim tôi thực sự đã chết.

Tôi nhấc máy gọi cho luật sư:
– Em muốn ly hôn. Soạn sẵn hồ sơ.

Tôi vừa dứt câu thì đầu dây bên kia vang lên một giọng nữ, run rẩy và lạ lẫm:
– A… alo… Chị Linh ạ? Em… em là Thảo… em… em là thư ký của anh Trình… Là em tự ý nghe máy… Xin chị đừng trách tổng giám đốc Trình… Anh ấy không biết gì cả…

Tôi cười nhạt. Thư ký? Cô bồ nhí nào lại nhận là thư ký? Tôi không ngu. Không còn ngây thơ nữa.

– Nói với anh ta, tôi ký đơn ngay khi khỏe. Còn phần chia tài sản, cứ để luật sư lo.

Cô gái kia sụt sùi, nhưng tôi không nghe nữa. Tôi cúp máy, quay mặt vào tường.

Tám năm làm vợ chồng. Bắt đầu bằng một tình yêu tưởng như cổ tích – anh ta là bạn học cũ, từng đứng dưới mưa chờ tôi tan ca, từng quỳ giữa phố đi bộ Nguyễn Huệ cầu hôn bằng nhẫn kim cương thật to và ánh mắt dịu dàng không thể từ chối.

Ba năm đầu, tôi sống trong giấc mộng. Đi du lịch châu Âu mỗi hè, tặng túi Hermès vào mỗi dịp lễ, và đêm nào cũng là lời chúc ngủ ngon dịu dàng.

Nhưng ba năm tiếp theo, anh ta bận rộn hơn. Những cuộc họp khuya, những chuyến công tác không báo trước, và tôi bắt đầu cảm thấy lạnh lẽo. Không phải vì mùa đông, mà vì lòng người.

Tôi từng thấy một chiếc khuyên tai lạ trên ghế phụ xe anh ta, từng nghe được một cuộc gọi mà anh vội tắt, từng nhận được tin nhắn rác từ số lạ “Chị là vợ anh Trình à? Anh ấy đang ngủ với tôi đấy.”

Nhưng tôi vẫn im lặng. Vì tôi yêu. Vì tôi đang chữa hiếm muộn. Vì tôi nghĩ, một đứa trẻ sẽ kéo anh trở lại.

Rồi tôi mang thai. Nhưng là thai ngoài tử cung. Tôi mất đứa bé. Anh ở nước ngoài. Không một tin nhắn.

Lần thứ hai tôi mang thai, tôi giữ kín. Hy vọng mong manh cháy rực trong lòng. Nhưng rồi… lại là thai ngoài tử cung. Lần này, bác sĩ phải cắt bỏ tử cung để giữ mạng tôi. Tôi không còn khả năng làm mẹ.

Và anh… vẫn không có mặt. Nhưng lại gửi đến 999 đóa hồng.

Một giọt nước mắt lăn dài trên má tôi. Không phải vì đau, mà vì tủi thân.

Tôi đã trao cả thanh xuân cho một người đàn ông không xứng đáng. Và giờ, tôi chỉ còn hai bàn tay trắng, một thân thể đầy sẹo, và một trái tim bị nghiền nát.

Buổi chiều hôm đó, tôi yêu cầu bác sĩ cho xuất viện sớm.

Khi bước ra khỏi cổng bệnh viện, tôi thấy anh – Trình Dật – đứng cạnh một chiếc xe sang màu đen bóng loáng, mặc vest xanh navy, tóc chải gọn, nụ cười vẫn dịu dàng như ngày nào.

Anh chạy đến, đỡ lấy tay tôi:

– Em gầy đi nhiều quá… Anh xin lỗi, anh bận họp đột xuất ở Đà Nẵng…

Tôi rút tay ra.
– Anh không cần đóng kịch nữa. Tôi gọi luật sư rồi.

Anh sững người.
– Em nói cái gì vậy?

– Ly hôn. Tôi mệt rồi. Mà… anh nói cô thư ký ấy không tự ý nghe máy chứ gì? Cô ta khóc vì thương anh đấy.

Anh im lặng. Rồi nhún vai.

– Tùy em.

Hai chữ đó, nhẹ tênh, như cơn gió lạnh đầu mùa. Nhưng nó như lưỡi dao xé toạc ký ức tám năm.

Tôi gật đầu.
– Ừ. Tùy tôi.

Tôi bước đi, không ngoảnh lại. Mỗi bước chân là một lớp vỏ yếu đuối rơi rụng. Tôi không còn là người vợ mù quáng nữa.

Tôi là một người phụ nữ đã mất tất cả – nhưng cũng là người không còn gì để mất. Và điều đó khiến tôi mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

Ba tháng sau ly hôn.

Hà Nội bước vào mùa xuân, nhưng tôi không còn là người phụ nữ năm xưa đợi hoa nở để mong anh quay về.

Ly hôn với Trình Dật, tôi chỉ nhận một căn hộ nhỏ ở quận Tây Hồ và số cổ phần không đáng kể ở Trình Gia Group – thứ mà luật sư tôi phải đấu tranh gay gắt mới lấy được.

Tôi không giữ xe, không giữ tiền, không giữ danh nghĩa “phu nhân tổng giám đốc”. Tôi chỉ giữ lại danh dự.

Tôi từng là một giảng viên kinh tế, từng từ bỏ sự nghiệp để lo cho anh ta. Sau ly hôn, tôi trở lại giảng dạy ở Đại học Kinh tế Quốc dân và mở một kênh YouTube chia sẻ kiến thức tài chính cá nhân cho phụ nữ – điều tôi từng nghĩ là nhảm nhí.

Nhưng rồi… chính cái điều “nhảm nhí” ấy đưa tôi vào thế giới khác.

Ba tuần sau khi kênh lên sóng, video “5 bài học về tiền từ cuộc hôn nhân đổ vỡ” của tôi viral trên mạng xã hội. Hàng chục nghìn lượt chia sẻ. Phụ nữ từ khắp nơi gửi tin nhắn cảm ơn, kể câu chuyện của họ, đồng cảm, khóc cùng tôi. Và tôi hiểu – mình không cô đơn.

Tôi được mời làm speaker trong các buổi tọa đàm doanh nghiệp, được đề nghị viết sách, được tài trợ mở workshop dạy phụ nữ độc lập tài chính sau ly hôn.

Càng làm, tôi càng mạnh.

Và định mệnh mỉm cười đúng lúc: trong một sự kiện khởi nghiệp nữ tại TP. Hồ Chí Minh, tôi gặp Lâm Hạo Khang – CEO của tập đoàn đầu tư LionGate, một người đàn ông điềm tĩnh, thông minh, và không hề quan tâm tôi là “vợ cũ của Trình Dật”.

Anh nhìn tôi bằng ánh mắt tôn trọng. Không thương hại. Không lợi dụng.

– Em có ý tưởng, có bản lĩnh, có cộng đồng. Nhưng thiếu vốn. Chúng tôi có thể đầu tư, nếu em chịu sáng lập công ty chuyên về tư vấn tài chính cho phụ nữ hậu ly hôn. Gọi là gì nhỉ… Phượng Hoàng chẳng hạn.

Tôi cười. Và “Phượng Hoàng” ra đời.

Một năm sau, công ty “Phượng Hoàng” của tôi trở thành hiện tượng trong giới startup nữ. Chúng tôi không chỉ dạy phụ nữ quản lý tài chính, mà còn giúp họ đầu tư, khởi nghiệp nhỏ, và quan trọng nhất – hồi sinh cuộc đời sau những vết thương hôn nhân.

Chúng tôi mở rộng chi nhánh khắp Hà Nội, Đà Nẵng, Sài Gòn. Tôi lên bìa tạp chí kinh doanh với dòng tiêu đề:

“Người phụ nữ tái sinh từ tro tàn của cuộc hôn nhân tỷ phú.”

Đó là lúc định mệnh sắp xếp cho tôi và Trình Dật gặp lại – trong một thương vụ sát nhập.

Trình Gia Group đang gặp khủng hoảng. Dự án bất động sản hạng sang của anh ta ở Đà Nẵng vỡ tiến độ, thiếu vốn lưu động, cổ đông gây sức ép.

Còn tôi – CEO của Phượng Hoàng – lại là khách mời danh dự trong buổi đấu giá cổ phần chiến lược của một công ty tài chính mà Trình Gia đang cố mua lại để cứu thanh khoản.

Tôi bước vào phòng họp với bộ vest trắng, ánh mắt thẳng thắn, giọng nói không run rẩy. Ngồi đối diện tôi là Trình Dật – người từng bỏ mặc tôi trong bệnh viện, từng nói “Tùy em” như một cách vứt bỏ.

Anh ta thoáng ngỡ ngàng, rồi khẽ nhếch môi:

– Không ngờ… Em ngồi đây.

Tôi cười nhẹ.
– Tôi đã bước ra khỏi cuộc đời anh. Nhưng tiếc là… lần này, tôi lại bước vào cuộc chơi của anh.

Cuộc đấu giá bắt đầu. Mỗi vòng đều là căng thẳng. Trình Dật ra giá cao, nhưng tôi – với nguồn vốn từ LionGate và mạng lưới đầu tư nữ giới – không hề nao núng.

Cuối cùng, tôi thắng.

Công ty tài chính kia về tay tôi – đồng nghĩa với việc Trình Gia Group không còn cơ hội cứu dòng vốn.

Anh ta nhìn tôi – lần đầu tiên, không còn là vẻ nho nhã giả tạo, mà là cái nhìn cay đắng, không thể tin được.

– Em… thật sự muốn lật đổ tôi?

Tôi nhìn thẳng vào mắt anh:

– Không. Tôi chỉ giành lại những gì tôi xứng đáng. Tôi không trả thù. Tôi chỉ không muốn cúi đầu nữa.

– Em đã thay đổi. Không còn là cô vợ ngoan hiền nữa.

– Cảm ơn vì anh đã giúp tôi tỉnh mộng.

Tôi rời phòng họp, nắng chiều rọi lên tóc. Mùi hương hồng cũ không còn. Giờ tôi mang mùi của gỗ trầm và quyết đoán.

Đêm đó, tôi đứng trên tầng cao của văn phòng, nhìn xuống dòng xe qua lại.

Tôi từng là người vợ đợi chồng về mỗi đêm. Giờ tôi là người phụ nữ tự mình bước lên đỉnh.

Tôi không còn tử cung. Nhưng tôi đã sinh ra một bản thể mới của chính mình.

Không phải ai rời khỏi hôn nhân cũng sụp đổ. Có những người phụ nữ – sau khi bị đẩy xuống tận đáy – lại biết cách hóa thành Phượng Hoàng.

Và tôi – chính là một trong số đó.