Home Blog Page 62

Tưởng chị dâu khó khăn nên luôn giúp đỡ, cho đến ngày tôi thấy căn phòng ngủ của chị khiến tôi mình gi/ật mình đ/ò/i lại t/iền..

Từ ngày anh tôi lấy vợ, tôi luôn cố gắng đối xử tốt với chị dâu. Thấy chị sống khép kín, lặng lẽ, lại chẳng có việc làm ổn định, tôi cứ nghĩ chị đang kh-ó kh-ăn nên chẳng tiếc gì: từ đồ ăn, quần áo, đến cả tiền mặt, tôi đều đưa giúp. Nhưng mọi thứ sụp đổ vào một chiều tôi bất ngờ bước vào căn phòng ngủ của chị – nơi giấu kín một sự thật khiến tôi s-ởn gáy và ngay lập tức đ-òi lại từng đồng đã từng cho đi…

Tôi tên là Hằng, 28 tuổi, làm kế toán cho một công ty xuất nhập khẩu. Anh trai tôi – Tuấn – hơn tôi 4 tuổi, đi làm kỹ sư cầu đường, ít khi ở nhà vì thường xuyên đi công tác xa. Khi anh cưới chị dâu – Linh – cả nhà tôi đều có chút bất ngờ vì chị khá trầm tính, ít nói, và không có công ăn việc làm rõ ràng. Nhưng mẹ tôi bảo: “Gái ngoan hiền là được, việc làm rồi sẽ có sau.”

Vì ba mẹ đã mất, nhà chỉ còn hai anh em nên sau khi cưới, anh chị dọn về sống chung với tôi trong căn nhà tổ. Tôi không hề khó chịu vì điều đó – thậm chí còn nghĩ có thêm người phụ nữ trong nhà sẽ đỡ trống vắng. Ban đầu, chị Linh có vẻ e dè, lúc nào cũng nhỏ nhẹ, chẳng bao giờ dám to tiếng. Tôi càng thương. Tôi thường mua thêm đồ ăn, quần áo cho chị, thi thoảng còn dúi tiền vào tay chị: “Có gì thiếu thì cứ mua thêm.”

Chị luôn lắc đầu từ chối, nhưng cuối cùng cũng nhận với vẻ biết ơn. Tôi thấy vui, nghĩ mình đang giúp một người chị dâu thật thà, hiền lành. Anh tôi thì lúc nào cũng bận bịu, một tháng về nhà được vài ngày. Thế nên gần như tôi là người thân thiết với chị nhất.

Nhiều hôm tôi thấy chị ngồi lặng trên ghế, nhìn ra ban công với đôi mắt trống rỗng. Tôi từng nghĩ chắc chị đang buồn chuyện công việc hay áp lực gì đó. Một lần, tôi gợi ý chị đi làm bán thời gian cho vui, chị chỉ mỉm cười, lắc đầu:
– Chị không quen tiếp xúc nhiều người. Ở nhà dọn dẹp, nấu cơm là được rồi.

Tôi càng thương. Người gì đâu mà sống nội tâm, lại hiền khô, không đua chen bon chen với đời. Có lẽ vì vậy mà tôi càng dễ dãi với chị. Từ tiền chợ đến cả tiền sinh hoạt, tôi đều chủ động gánh vác. Chị chưa bao giờ hỏi xin – chính điều đó khiến tôi càng tin chị trong sáng, không lợi dụng gì cả.

Có những hôm tôi về khuya, thấy cửa phòng chị vẫn sáng đèn. Tôi nghĩ chắc chị chưa ngủ, cũng không để ý nhiều. Nhưng rồi có một lần, tôi về sớm bất ngờ vì công ty nghỉ đột xuất. Trời mưa tầm tã, tôi ướt hết người nên định vào lấy bộ đồ trong phòng chị – chỗ tôi gửi nhờ vài bộ vì phòng tôi hơi chật.

Cửa phòng chị khép hờ. Tôi gõ nhẹ, không thấy ai trả lời. Tôi đẩy cửa bước vào.

Và giây phút ấy – tất cả mọi niềm tin của tôi sụp đổ.

Tôi chết sững. Căn phòng mà tôi từng nghĩ đơn giản, mộc mạc – lại hoàn toàn trái ngược với những gì hiện ra trước mắt.

Bức tường treo đầy những món đồ đắt tiền: từ túi hiệu, nước hoa Pháp, đến đồng hồ hàng hiệu. Những thứ mà tôi chưa từng thấy chị dùng, thậm chí là chưa từng thấy chị mua. Trên bàn trang điểm là đủ loại mỹ phẩm cao cấp, hộp nào hộp nấy còn nguyên tem, có loại giá đến vài triệu đồng.

Tôi bước thêm một bước, mở cánh tủ lớn bên cạnh: nguyên dãy áo quần hàng hiệu treo gọn gàng, có cả tem mác từ các thương hiệu tôi chỉ thấy trên mạng.

Còn đây là điều khiến tôi nổi da gà nhất: ở góc phòng, một chiếc máy quay nhỏ giấu sau chậu cây – đang hướng thẳng về phía giường. Bên cạnh là laptop đang mở dở dang. Tôi lại gần, thử lướt qua vài thư mục. Trong đó là hàng chục đoạn video – cảnh chị livestream, trò chuyện, tương tác với người lạ. Một số đoạn, chị mặc đồ gợi cảm, ánh mắt khác hẳn người phụ nữ trầm lặng thường ngày tôi biết.

Tôi hoảng. Mồ hôi túa ra dù người đang ướt mưa.

Tôi lùi lại, khựng người. Đây là… chị dâu tôi sao? Người phụ nữ hiền lành, chẳng dám nhìn ai thẳng mặt?

Tôi nghe tiếng bước chân. Chị Linh bước vào, mắt mở to khi thấy tôi trong phòng. Nhưng thay vì hoảng hốt, chị chỉ lặng im nhìn tôi:
– Em cũng thấy rồi nhỉ? – Giọng chị trầm lặng nhưng sắc lạnh.
– Tất cả… tất cả những thứ này là sao? – Tôi run rẩy.
– Là cuộc sống của chị. Em tưởng chị cần em giúp đỡ à? Thật ra… chị chẳng cần gì cả. Em chỉ là một “người đầu tư” dễ dãi thôi.

Tôi nghe rõ tiếng tim mình rơi xuống. Mọi thứ như một trò đùa độc ác.

– Vậy tiền tôi đưa chị…?
– Cảm ơn. Nhờ em, chị có vốn ban đầu để đầu tư. Mỗi món đồ trong này – đều từ công sức… “làm việc” của chị.

Tôi giận run. Tôi muốn hét lên, muốn nói tất cả với anh tôi. Nhưng rồi chị mỉm cười, đưa ra một chiếc USB.
– Trong này là đoạn video chị quay lén em… hồi đi tắm. Nếu em muốn làm lớn chuyện, chị cũng chẳng ngại.

Tôi chết đứng. Chị đã lên kế hoạch từ đầu. Một con người âm thầm, lạnh lùng và đầy mưu mô.

Tôi bỏ ra khỏi phòng, lòng đầy căm giận và uất ức. Tôi đòi lại tiền – chị trả, một cách thản nhiên như thể bố thí cho một đứa ngây thơ. Tôi dọn ra khỏi nhà ngay hôm sau, gửi cho anh trai một lá thư – không kể gì về bí mật kia, chỉ bảo tôi không thể sống cùng chị nữa.

Sau này, tôi nghe anh tôi và chị Linh ly hôn. Không rõ vì lý do gì – có lẽ chị đã “chán” vai diễn ấy.

Còn tôi? Tôi học được một bài học đắt giá: lòng tốt mù quáng, đôi khi là thứ bị lợi dụng tàn nhẫn nhất.

Thời gian sau khi tôi dọn ra ngoài trôi qua chậm chạp. Ban đầu, tôi sống trong cảm giác mất phương hướng. Tôi vẫn chưa dám kể với ai chuyện đã thấy trong căn phòng ấy – không phải vì sợ chị Linh, mà vì tôi xấu hổ với chính mình.

Xấu hổ vì sự tin tưởng mù quáng. Xấu hổ vì từng nghĩ chị là một người đáng thương, yếu đuối. Tôi đã không nhận ra những dấu hiệu bất thường: tại sao một người “không làm gì” lại luôn có mùi nước hoa đắt tiền? Tại sao lại lảng tránh mỗi lần tôi nói về chuyện tìm việc? Và tại sao những đêm khuya tôi về muộn, phòng chị vẫn sáng đèn?

Tất cả là do tôi chọn cách tin, thay vì đặt câu hỏi.

Một ngày nọ, anh tôi gọi. Giọng anh mệt mỏi, gằn lại:
– Em biết Linh là người thế nào đúng không?

Tôi im lặng. Anh thở dài.
– Cảm ơn vì không nói sớm. Có lẽ vì vậy mà anh phải tận mắt thấy thì mới tin nổi. Chị ta… không đơn giản là “kiếm tiền online”. Chị ta còn bán cả thông tin cá nhân của những người trong danh sách bạn bè anh… Có cả em.

Tôi rùng mình.

– Anh ly hôn rồi. Căn nhà đó giờ khoá trái. Mọi thứ chị ta để lại chỉ là đống đồ hiệu… và một cái rỗng tuếch không ai dám chạm tới.

Sau cuộc gọi đó, tôi có lần quay lại ngôi nhà cũ – đứng trước cánh cổng rỉ sét. Căn nhà im lìm, cửa sổ phủ rèm kín. Tôi từng nghĩ nơi đó là tổ ấm, là gia đình. Nhưng hoá ra, cũng chỉ là cái sân khấu tạm thời cho một vở diễn lạnh lùng.

Tôi bước đi mà không ngoái lại.

Tôi viết những dòng này như một cách để tự tha thứ. Tôi từng nghĩ mình “giúp người”, nhưng thật ra tôi chỉ đang tự ru ngủ mình bằng hình ảnh “người tốt”. Lòng tốt không sai – nhưng nếu không có giới hạn, nó sẽ biến ta thành con mồi hoàn hảo của những kẻ biết cách đóng vai đáng thương.

Giờ đây, tôi không còn dễ dàng tin người. Nhưng tôi cũng không trở thành người cay nghiệt. Tôi học cách giúp đúng người – và giữ lại chút hoài nghi đủ để bảo vệ bản thân.

Chị dâu tôi – Linh – có lẽ chỉ là một trong hàng trăm người sống bằng chiếc mặt nạ. Nhưng chị là bài học đắt giá nhất tôi từng có.

Tôi không tiếc tiền, nhưng tiếc niềm tin đã đặt sai chỗ.

Thu giữ hơn 2,5 tấn xúc xích, lạp xưởng, trứng non nhập lậ:u từ TQ tuồn về cho người dùng Việt Nam

Trạm Biên phòng Cửa khẩu Quốc tế Lào Cai phối hợp với Hải quan Cửa khẩu Quốc tế Lào Cai vừa bắt giữ 2,5 tấn xúc xích, lạp xưởng, trứng gia cầm non đang trong tình trạng rã đông. Đây là những loại hàng hóa cần phải kiểm dịch động vật khi nhập khẩu.

Ngày 24/5/2025, báo Tiền Phong đã đăng tải bài viết với tiêu đề: “Phát hiện hơn 2,5 tấn xúc xích, lạp xưởng, trứng non nhập lậu”. Nội dung như sau:

Ngày 24/5, Trung tá Vũ Trần Minh Đạt, Đồn trưởng Đồn Biên phòng Cửa khẩu quốc tế Lào Cai cho hay, tối 23/5, Tổ công tác thuộc Hải quan Cửa khẩu Quốc tế Lào Cai chủ trì phối hợp với Trạm Biên phòng Cửa khẩu Quốc tế Lào Cai thực hiện tuần tra, kiểm soát hàng hóa nhập khẩu tại Cửa khẩu Quốc tế Lào Cai.

Tổ công tác thuộc Hải quan Cửa khẩu Quốc tế Lào Cai chủ trì phối hợp với Trạm Biên phòng Cửa khẩu Quốc tế Lào Cai thu giữ 2,5 tấn thực phẩm đông lạnh nhập lậu.

Qua tuần tra lực lượng chức năng đã phát hiện 2,55 tấn xúc xích , lạp xưởng, trứng gia cầm non… tại khu vực vườn hoa – thuộc khu cách ly Cửa khẩu Quốc tế Lào Cai.

Đây là số hàng hóa mà một số người dân đã lợi dụng chính sách trao đổi hàng hoá cư dân biên giới để vận chuyển hàng hoá từ Trung Quốc về Việt Nam. Số hàng hóa này không thực hiện thủ tục hải quan theo quy định. Tổng giá trị hàng hóa hơn 150 triệu đồng.

Hơn 2,5 tấn xúc xích, lạp xưởng, trứng non
Những loại hàng hóa này không thuộc danh mục hàng hóa được phép trao đổi của cư dân biên giới

Hơn 2,5 tấn xúc xích, lạp xưởng, trứng non trên là những loại hàng hóa không thuộc danh mục hàng hóa được phép trao đổi của cư dân biên giới và cần phải kiểm dịch động vật khi nhập khẩu.

Tổ công tác đã tiến hành lập biên bản chứng nhận và lập biên bản tạm giữ để xử lý theo quy định của pháp luật.

Lực lượng chức năng tại Lào Cai tiếp tục tăng cường các biện pháp kiểm soát, giám sát và xử lý vi phạm, ngăn chặn hàng hóa đông lạnh không rõ nguồn gốc xuất xứ.

Tiếp đó, Tạp chí Người đưa tin cũng đã đăng tải bài viết với tiêu đề: “Thu giữ hơn 2,5 tấn xúc xích, lạp xưởng, trứng non nhập lậu”. Cụ thể như sau:

Theo báo Tiền phong, ngày 24/5, Trung tá Vũ Trần Minh Đạt, Đồn trưởng Đồn Biên phòng Cửa khẩu quốc tế Lào Cai cho hay, tối 23/5, Tổ công tác thuộc Hải quan Cửa khẩu Quốc tế Lào Cai chủ trì phối hợp với Trạm Biên phòng Cửa khẩu Quốc tế Lào Cai thực hiện tuần tra, kiểm soát hàng hóa nhập khẩu tại Cửa khẩu Quốc tế Lào Cai.

Qua tuần tra lực lượng chức năng đã phát hiện số hàng đông lạnh gồm xúc xích, lạp xưởng, trứng gia cầm non… với tổng trọng lượng lên đến hơn 2,55 tấn và giá trị ước tính hơn 150 triệu đồng tại khu vực vườn hoa – thuộc khu cách ly Cửa khẩu Quốc tế Lào Cai.

Lực lượng chức năng thu giữ 2,5 tấn thực phẩm đông lạnh nhập lậu.

Lực lượng chức năng thu giữ 2,5 tấn thực phẩm đông lạnh nhập lậu.

Đây là số hàng hóa mà một số người dân đã lợi dụng chính sách trao đổi hàng hóa cư dân biên giới để vận chuyển hàng hóa từ Trung Quốc về Việt Nam. Số hàng hóa này không thực hiện thủ tục hải quan theo quy định.

Hơn 2,5 tấn xúc xích, lạp xưởng, trứng non… nhập lậu bị thu giữ tại khu vực cửa khẩu quốc tế Lào Cai.

Hơn 2,5 tấn xúc xích, lạp xưởng, trứng non… nhập lậu bị thu giữ tại khu vực cửa khẩu quốc tế Lào Cai.

 

Theo báo Công an Nhân dân, các loại thực phẩm đông lạnh nói trên không thuộc danh mục hàng hóa được phép trao đổi của cư dân biên giới và cần phải kiểm dịch động vật khi nhập khẩu. Tổ công tác đã tiến hành lập biên bản chứng nhận và lập biên bản tạm giữ để xử lý theo quy định của pháp luật.

Thời gian tới, lực lượng chức năng tại cửa khẩu quốc tế Lào Cai tiếp tục tăng cường các biện pháp kiểm soát, giám sát và xử lý vi phạm nhằm ổn định thị trường và ngăn chặn hàng hóa đông lạnh không rõ nguồn gốc.

B/ắt t/ại tr/ận chồng ôm b/ồ ngủ tít, vợ lẳng lặng lấy ghế ngồi chờ và cái kết hả dạ…

Người đàn ông đang ôm nhân tình ngủ ngon lành, không mảy may biết cánh cửa phòng trọ mở ra lúc 2 giờ sáng. Người vợ – không khóc, không gào thét – chỉ nhẹ nhàng đặt chiếc ghế nhựa trước cửa phòng, ngồi xuống, mắt nhìn chăm chăm vào cánh giường như đang đợi một bộ phim sắp đến hồi cao trào.
Và rồi… cái kết khiến chính người chồng cũng phải chết lặng.

Ngọc không phải người phụ nữ yếu đuối, nhưng cô từng yêu chồng mình một cách yếu mềm. Từ khi cưới Bình, cô dốc lòng dốc sức vun vén cho gia đình, hy sinh cả công việc ổn định nơi công ty nước ngoài để ở nhà chăm con, lo cơm nước. Cô từng nghĩ, chỉ cần mình tử tế, hết lòng, thì người đàn ông sẽ không bao giờ bước lệch đường.

Nhưng Ngọc đã sai.

Bình thay đổi kể từ khi anh được cất nhắc làm trưởng nhóm dự án. Công việc bận rộn hơn, những lần về trễ cũng nhiều lên, điện thoại bắt đầu cài mật khẩu và lén lút trả lời tin nhắn trong toilet. Ngọc không mù, không điếc – chỉ là cô chưa muốn chấp nhận.

Một lần, khi đang gấp quần áo, con trai 5 tuổi hồn nhiên nói:
– Hôm qua ba bảo đi công tác nhưng con thấy ba đứng ôm cô nào mặc váy đỏ ở cổng trường.
Câu nói trẻ thơ như mũi dao xoáy vào tim. Ngọc cảm giác như cả căn phòng chao đảo.

Tối đó, cô không hỏi gì, chỉ rót nước cho chồng, vẫn cười nói như thường. Nhưng từ hôm ấy, Ngọc bắt đầu âm thầm theo dõi từng bước chân của Bình. Cô thuê người quen theo dõi, lặng lẽ lưu lại bằng chứng.

Đỉnh điểm là đêm thứ Bảy, Bình bảo đi nhậu với đối tác. Cô không hỏi han. Nhưng sau khi anh đi, Ngọc gọi taxi, nhờ người theo dõi cung cấp địa chỉ. Căn phòng trọ nằm trong con hẻm nhỏ ở quận ven – không xa hoa, nhưng kín đáo.

Cô đứng trước cửa phòng trọ lúc gần 2 giờ sáng, tay cầm túi xách, ánh mắt trống rỗng. Không khóc, không run. Cô chỉ nhẹ nhàng mở cửa phòng – cánh cửa không khoá trong như một lời thách thức.

Cảnh tượng hiện ra như nhát búa giáng xuống trái tim đang cạn dần tình cảm. Bình nằm ngủ, tay ôm eo một người phụ nữ trẻ – tr/ần như nhộng, mặt còn nguyên lớp trang điểm.

Ngọc không gào, không đánh ghen. Cô chỉ kéo ghế nhựa ngồi trước cửa, lặng lẽ rút điện thoại, bật camera quay lại cảnh tượng trước mặt.

Cô ngồi đó gần 30 phút, ánh mắt dán vào giường, đôi khi nhắm lại như đang cố kiềm cơn sóng trào dâng trong lòng. Tiếng muỗi vo ve, tiếng thở đều đều của đôi tình nhân càng làm không khí thêm lạnh lẽo.

Khoảng 2:45 sáng, Bình cựa mình. Anh hé mắt, nhìn thấy vợ đang ngồi bất động trước mặt mình. Anh tưởng mơ, dụi mắt liên tục. Nhưng khi ánh đèn điện thoại rọi vào mặt anh, khi Ngọc đứng dậy, không nói gì – chỉ đưa chiếc USB cho anh, rồi quay lưng bước ra khỏi phòng, anh biết mình đã đánh mất thứ quý giá nhất đời.

Tối hôm đó, không một lời cãi vã. Ngọc về nhà, ôm con ngủ. Sáng hôm sau, cô đặt đơn ly hôn lên bàn, lạnh lùng nói:
– Em đã từng tha thứ khi chưa có bằng chứng. Nhưng giờ thì em không muốn tha thứ nữa.

Bình hoảng loạn, cầu xin, khóc lóc. Nhưng ánh mắt của Ngọc không còn thứ gọi là yêu thương. Nó trống rỗng – như khoảng cách không thể lấp đầy sau một lần phản bội.

Ly hôn xong, Ngọc không rơi một giọt nước mắt nào. Không tiệc chia tay, không một bài đăng uất nghẹn trên mạng xã hội. Chỉ là một buổi sáng tháng Tư, cô dắt con trai ra khỏi căn nhà cũ, bắt đầu một cuộc sống mới – gọn gàng, nhẹ nhàng như thể vừa tháo bỏ được một chiếc gông đã đeo quá lâu.

Ngọc thuê một căn hộ nhỏ gần trường mẫu giáo của con. Cô nhanh chóng gửi hồ sơ đi nhiều nơi, và nhờ có nền tảng ngoại ngữ, kinh nghiệm, cộng với một người bạn cũ giúp đỡ, chỉ sau một tháng, cô đã có việc tại một công ty start-up chuyên về xuất nhập khẩu.

Công việc bận rộn, nhưng không ngột ngạt. Lần đầu tiên sau 6 năm làm vợ, cô cảm thấy sống – thật sự sống cho chính mình. Sáng đưa con đi học, tối hai mẹ con cùng nấu ăn, đọc sách, học vẽ. Thỉnh thoảng cuối tuần, Ngọc lại cho con đi công viên, đi xem phim. Cô gầy hơn nhưng rắn rỏi. Mắt sáng, môi hay cười, bước đi không còn lặng lẽ như xưa.

Ngược lại, Bình – sau cú sốc bị vợ ly hôn, lại bị nhân tình bỏ vì không còn tiền chu cấp – như con thú mất phương hướng. Vài lần gọi điện cho Ngọc để xin gặp, xin lỗi, thậm chí cầu xin quay lại, nhưng cô chỉ lạnh nhạt đáp:
– Em không có nhu cầu sống lại những ngày tháng cũ. Anh có thể gặp con nếu muốn, nhưng đừng nói chuyện quá 10 phút.

Bình gào lên trong điện thoại:
– Em từng yêu anh đến mức sẵn sàng bỏ việc, giờ sao lại tàn nhẫn như vậy?
Ngọc đáp gọn:
– Vì em từng yêu anh đến mức quên cả bản thân mình. Bây giờ em yêu chính mình hơn.

Một năm sau, Ngọc đã là trưởng bộ phận phát triển thị trường khu vực châu Á. Cô đi công tác đều, phong thái chuyên nghiệp, được cấp trên tin tưởng. Nhiều người đàn ông tốt ngỏ lời, nhưng cô chưa mở lòng. Cô bảo:
– Bây giờ, em không còn cần ai để “dựa vào”. Em chỉ chọn người để đồng hành, không phải làm điểm tựa.

Câu chuyện ly hôn của Ngọc từng khiến nhiều người tiếc nuối, nhưng giờ họ nhìn cô với ánh mắt nể phục. Nhiều phụ nữ tìm đến cô để xin lời khuyên: Làm sao để vượt qua nỗi đau? Làm sao để đứng dậy sau phản bội?

Ngọc chỉ cười:
– Đừng lấy nước mắt để rửa mặt mỗi sáng. Phải rửa bằng niềm tin mới sạch.

Ngày cậu con trai tròn 6 tuổi, Ngọc tổ chức một buổi tiệc sinh nhật nhỏ trong công viên. Bình cũng được mời – vì dù sao, anh vẫn là cha của đứa bé. Anh đến, mặc bộ vest cũ, gương mặt phờ phạc, ánh mắt buồn thăm thẳm khi thấy Ngọc đang tươi cười tiếp khách, con trai ríu rít chạy quanh, và cả một người đàn ông đi cùng cô – không quá trẻ, không quá bảnh trai, nhưng ánh mắt dịu dàng và ấm áp.

Bình đứng lặng một lúc lâu, rồi rón rén đến gần con trai, dúi vào tay nó một món quà nhỏ. Đứa bé cười, líu lo:
– Cảm ơn ba. Mẹ ơi, ba cho con siêu nhân nè!

Ngọc quay sang, ánh mắt chạm vào ánh mắt Bình. Một giây. Hai giây. Không hận, không trách – chỉ là sự bình thản của người đã bước qua vùng tối, đang đứng giữa ánh sáng. Cô nhẹ nhàng gật đầu:
– Cảm ơn anh đã đến. Sinh nhật con mà có ba mẹ, con sẽ vui hơn.

Bình muốn nói gì đó, nhưng cổ họng nghẹn ứ. Anh nhìn cô, như thể muốn nói “Giá như…” – nhưng không còn cơ hội để “giá như” nữa.

Ngọc quay đi, tay nắm tay người đàn ông kia. Bình lặng lẽ rời công viên, bóng lưng gục xuống, nhỏ dần giữa chiều muộn.

Tối hôm đó, khi khách đã về hết, Ngọc ngồi ôm con trên ghế sofa. Đứa bé tựa đầu vào ngực mẹ, hỏi:
– Mẹ ơi, mẹ có buồn không khi ba không ở bên mẹ nữa?
Ngọc xoa đầu con, mỉm cười:
– Mẹ từng buồn. Nhưng mẹ chọn hạnh phúc. Ba con từng là một phần ký ức, còn con là hiện tại, và mẹ là người viết tương lai.

Thằng bé gật gù, rồi ngủ thiếp đi. Ngoài kia, gió đêm thổi nhẹ. Trên bàn là bức vẽ con tặng mẹ: một ngôi nhà, có mẹ, có bé, có nắng, và một dòng chữ nguệch ngoạc nhưng ấm áp đến nghẹn lòng:

“Nhà là nơi mẹ cười.”

X/ôn x/ao hình ảnh người đàn ông ngồi lên ngai vàng – Bảo vật Quốc gia ở Đại nội Huế, biết danh tính còn cho:áng hơn

Mạng xã hội đang xôn xao hình ảnh một người đàn ông ngồi lên và có những hành động xâm hại đến ngai vàng – Bảo vật Quốc gia ở Điện Thái Hòa, Đại nội Huế.

Báo Đại Đoàn Kết ngày 25/05/2025 đưa thông tin với tiêu đề: “Xôn xao hình ảnh người đàn ông ngồi lên ngai vàng – Bảo vật Quốc gia ở Đại nội Huế” cùng nội dung như sau:

Hình ảnh người đàn ông ngồi lên ngai vàng ở Điện Thái Hòa – Đại nội Huế. Ảnh: Chụp màn hình.

Tối 24/5, trên mạng xã hội Facebook lan truyền những hình ảnh về một du khách vào Điện Thái Hòa, Đại nội Huế và có hành vi ngồi lên ngai vàng và có hành động quậy phá.

Những hình ảnh được một du khách nước ngoài ghi lại, sau đó đăng tải lên mạng xã hội. Sau đó, nhiều trang Facebook tại Việt Nam đã đăng lại những hình ảnh và nội dung về vụ việc này.

Các bài viết này nhận được sự quan tâm rất lớn từ dư luận. Nhiều người đã bày tỏ sự bất xúc trước hành động quậy phá của nam du khách.

Liên quan đến sự việc này, ngày 25/5, TS. Phan Thanh Hải, Giám đốc Sở Văn hóa Thể thao thành phố Huế cho biết, đã nắm được thông tin sự việc, hiện Sở đang phối hợp với cơ quan Công an và các đơn vị liên quan để xử lý.

Ngai vàng là biểu tượng quyền lực của triều đại, được truyền qua 13 đời vua triều Nguyễn. Ngai vàng được đặt trong ngôi điện Thái Hòa – ngôi điện quan trọng nhất nằm trong khu vực Đại nội Huế và được công nhận là Bảo vật Quốc gia.

Báo Người Lao Động ngày 25/05/2025 cũng có bài đăng với thông tin: “Ngai vua triều Nguyễn – Bảo vật quốc gia bị người đàn ông “có biểu hiện loạn thần” xâm hại”. Nội dung được báo đưa như sau:

Ngày 25-5, UBND TP Huế đã thông tin về sự việc một người đàn ông ngồi lên ngai vua triều Nguyễn và có những hành động lạ, phá hỏng bảo vật quốc gia này.

Ngồi lên ngai vua và có những hành động lạ

Trên mạng xã hội đang lan truyền hình ảnh kèm 2 đoạn clip ghi lại cảnh một người đàn ông trong bộ dạng “điên điên” ngồi chễm chệ trên ngai vua triều Nguyễn ở điện Thái Hoà – Đại nội Huế.

Theo hình ảnh cho thấy người đàn ông này ngồi xếp bằng trên ngai vua triều Nguyễn, miệng liên tục phát ra những lời nói lạ như “bước tới đây”, “mày quỳ xuống đó” và kèm theo những động tác tay, biểu lộ gương mặt khác lạ.

Ngồi chễm chệ trên Ngai vàng triều Nguyễn. Ảnh cắt từ clip.

Một đoạn clip còn lại dài hơn 1 phút đăng kèm cho thấy người đàn ông này sau khi cởi bỏ chiếc áo, người ở trần, mặc quần jean, đi đi lại lại ngay trước ngai vua triều Nguyễn. Đặc biệt, người này tay cầm 2 mẫu vật dài tầm 2 gang tay, với hình dạng chạm hoa văn, sơn son thếp vàng, rồi đập mạnh xuống phần bệ đặt ngai vàng.

Trên mạng xã hội, nhiều người cho biết hình ảnh, clip này được một khách du lịch Trung Quốc ghi lại, đăng tải. Một số thông tin nói rằng tay ngai (tay vịn ngai vua triều Nguyễn) đã bị người đàn ông này đập gãy.

Theo UBND TP Huế, đối tượng có hành vi này là Hồ Văn Phương Tâm (SN 1983; trú tại tổ 7, khu vực 4, phường Hương Long, quận Phú Xuân, TP Huế), đã bị công an khống chế, lập biên bản nhưng chưa thể lấy lời khai vì có biểu hiện loạn thần, la hét, nói nhảm không thể trả lời các câu hỏi của điều tra viên.

Trước đó, vào lúc 11 giờ 55 phút ngày 24-5, Tâm mua vé vào cổng Đại nội Huế. Qua trích xuất camera và điều tra bước đầu của lực lượng chức năng thì tại thời điểm xảy ra vụ việc, hai nhân viên bảo vệ là Đặng Quang Long và Đào Hoàng Vũ đều có mặt ở khu vực điện Thái Hoà. Lúc vào khu vực điện Thái Hòa, đối tượng này có biểu hiện không bình thường, một nhân viên bảo vệ đã mời đối tượng đi ra phía hậu điện. Tuy nhiên, đối tượng sau đó quay lại, lẻn vào khu vực trưng bày ngai vua triều Nguyễn, la hét và sau đó làm gãy phần tựa phía trước tay bên trái.

Để tránh việc đối tượng manh động, đập phá các hiện vật trưng bày khác, nhân viên bảo vệ đã tiếp cận từ xa, nhắc nhở đối tượng đi ra bên ngoài, đồng thời điện thoại yêu cầu tăng cường lực lượng hỗ trợ. Đến 12 giờ 10 phút, đối tượng Tâm bị khống chế.

Công an phường Đông Ba (quận Phú Xuân) đã lập biên bản bắt người phạm tội quả tang đối với Hồ Văn Phương Tâm.

Người đàn ông sau khi cởi áo vắt vào lưng ngai vua triều Nguyễn đã có những hành động phá phách.

Theo cơ quan chức năng, trước đây, khi còn sinh sống tại TP HCM, Tâm từng bị TAND quận Tân Bình ra quyết định số 108/2023/QĐ-TA áp dụng biện pháp xử lý hành chính đưa vào cơ sở cai nghiện bắt buộc.

Hiện tại, Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an TP Huế đang tiến hành trưng cầu giám định tâm thần đối với Hồ Văn Phương Tâm và phối hợp cùng VKSND quận Phú Xuân thu thập các tài liệu chứng cứ để làm rõ vai trò, trách nhiệm của các bên liên quan nhằm giải quyết vụ việc theo đúng trình tự, quy định của pháp luật.

Đưa ngai vua phục chế đến thay thế

Hiện tại, Trung tâm Bảo tồn di tích cố đô Huế đã chỉ đạo Bảo tàng Cổ vật cung đình Huế đưa ngai vua triều Nguyễn về lưu giữ, bảo quản tại kho cổ vật, đồng thời đưa ngai phục chế đến trưng bày tại điện Thái Hoà phục vụ du khách.

Đây là sự cố hết sức hi hữu, mặc dù thời gian qua Trung tâm Bảo tồn di tích cố đô Huế đã có nhiều giải pháp đảm bảo an ninh trong khu di sản như tăng cường lắp đặt camera giám sát, xây dựng quy chế phân công trực bảo vệ, có bộ phận cơ động thường xuyên kiểm tra các địa bàn di tích…

Tay ngai bị đập gãy.

Để phòng tránh sự việc tương tự, trong thời gian tới, trung tâm này cho biết sẽ xây dựng phương án đảm bảo chặt chẽ an ninh an toàn trong khu di sản nói chung và đối với hiện vật, cổ vật…, đặc biệt là bảo vật buốc gia, tập trung vào các giải pháp: tăng cường các trang thiết bị an ninh, công cụ hỗ trợ; tăng cường công tác bảo vệ, tập huấn xử lý các tình huống an ninh, phát hiện ngăn chặn từ sớm các hiện tượng nghi vấn…

Về ngai vua triều Nguyễn, Trung tâm Bảo tồn Di tích Cố đô Huế sẽ mời các chuyên gia, nghệ nhân để cùng đánh giá và lập phương án tu sửa phù hợp; đồng thời có phương án tăng cường lực lượng, phương tiện để đảm bảo an toàn cho hệ thống hiện vật trưng bày.

Ngai vua triều Nguyễn là biểu trưng cao nhất về quyền lực thời quân chủ, cũng là chiếc ngai cuối cùng trong lịch sử các triều đại ở Việt Nam còn được bảo tồn nguyên vẹn cho đến tận ngày nay. Ngai được làm bằng gỗ, sơn son thếp vàng. Phía trên ngai là bửu tán thếp vàng, chạm trổ hình rồng hết sức sinh động… Ngai vua triều Nguyễn đã được công nhận là Bảo vật Quốc gia Việt Nam năm 2015.

Thêm 1 sản phẩm của Đoàn Di Băng bị phát hiện v;i ph;ạm, 2 công ty bị buộc dừng hoạt động ….

Trong 18 ngày, 3 lô mỹ phẩm do ca sĩ Đoàn Di Băng quảng cáo bị phát hiện vi phạm chất lượng. Bộ Y tế yêu cầu Sở Y tế TPHCM và Đồng Nai chuyển hồ sơ vụ việc vi phạm đến cơ quan Công an để điều tra, làm rõ.

Báo Vietnamnet đưa tin ngày 25/5 có bài 3 lô mỹ phẩm Đoàn Di Băng quảng cáo bị phát hiện vi phạm chất lượng trong 18 ngày. Nội dung như sau:

Chỉ trong 18 ngày, từ 6-24/5, 3 lô sản phẩm do Công ty TNHH thương mại dịch vụ VB Group (gọi tắt là Công ty VB Group-TPHCM, người đại diện theo pháp luật là ông Nguyễn Quốc Vũ – chồng ca sĩ Đoàn Di Băng) chịu trách nhiệm đưa ra thị trường và Công ty cổ phần nhà máy y tế EBC Đồng Nai (Công ty EBC Đồng Nai) sản xuất đã bị phát hiện vi phạm chất lượng.

Các mẫu kiểm nghiệm đều được Viện Kiểm nghiệm thuốc TPHCM lấy mẫu tại Công ty EBC Đồng Nai để kiểm tra.

Mỹ phẩm quảng cáo bị phát hiện vi phạm, Đoàn Di Băng xin lỗi

Sau khi có thông báo đình chỉ lưu hành, thu hồi lô dầu gội và kem chống nắng (cùng có số lô 0010125), ca sĩ Đoàn Di Băng lần lượt có động thái xin lỗi trên trang cá nhân có “tick xanh” gần 2 triệu người theo dõi.

Cặp dầu xả Hanayuki Conditioner – Chai 300 gam và dầu gội Hanayuki – Chai 300 gam từng được ca sĩ Đoàn Di Băng quảng cáo là sản phẩm bán chạy của VB Group, “là niềm tự hào của gia tộc Hanayuki”. Cô cũng dành nhiều mỹ từ hấp dẫn khi giới thiệu các loại sản phẩm kem chống nắng do Công ty EBC Đồng Nai sản xuất.

Cặp dầu gội – dầu xả và kem chống nắng cùng nhãn Hanayuki do Đoàn Di Băng quảng cáo. Ảnh chụp màn hình

Trong các bài viết “thanh minh”, Đoàn Di Băng cho biết, Công ty EBC Đồng Nai đã thừa nhận trách nhiệm, công nhận sai sót phát sinh trong quy trình sản xuất và ghi nhãn (với sản phẩm kem chống nắng). Riêng với dầu gội đầu, Đoàn Di Băng cho biết, theo chia sẻ từ nhà máy, lỗi vi sinh không ảnh hưởng đến chất lượng sản phẩm và trải nghiệm của người dùng.

Ngoài xin lỗi khi lô mỹ phẩm thứ 2 do chính cô quảng cáo bị phát hiện vi phạm, Đoàn Di Băng cho rằng “cũng là bên chịu thiệt hại trực tiếp, vì là khách hàng nhập sản phẩm từ nhà máy sản xuất”.

Sở Y tế Đồng Nai kiểm tra, ban đầu báo cáo “không có dấu hiệu hình sự”, 1 ngày sau xin sửa câu chữ

Ngày 8/5, Sở Y tế Đồng Nai yêu cầu thu hồi số tiếp nhận Phiếu công bố sản phẩm mỹ phẩm cấp đối với mỹ phẩm Hanayuki Shampoo; ngày 19/5, yêu cầu thu hồi số tiếp nhận của sản phẩm Hanayuki Sunscreen Body.

Ngày 20/5, phòng Thanh tra và phòng Nghiệp vụ Sở Y tế tỉnh Đồng Nai đã có buổi kiểm tra 2 lô mỹ phẩm gồm Hanayuki Shampoo và Hanayuki Sunscreen Body tại Công ty EBC Đồng Nai.

Đoàn kiểm tra các mẫu mỹ phẩm tại Công ty EBC Đồng Nai. Ảnh: B.N

Công ty đã xác nhận 3 lỗi vi phạm quy định về sản xuất và kinh doanh mỹ phẩm. Đáng nói, trong báo cáo đầu tiên nêu, Đoàn kiểm tra nhận thấy vụ việc không có dấu hiệu hình sự, vì vậy đã lập biên bản vi phạm hành chính, xử phạt theo quy định. Công ty TNHH EBC có trách nhiệm thu hồi và tiêu hủy toàn bộ sản phẩm đối với 2 sản phẩm mỹ phẩm trên.

Tuy nhiên, ngày 23/5, Chủ tịch UBND tỉnh Đồng Nai Võ Tấn Đức có văn bản yêu cầu Công an tỉnh Đồng Nai chủ trì, phối hợp với Sở Y tế, Sở Công Thương và các đơn vị liên quan tổ chức kiểm tra việc chấp hành các quy định pháp luật về quản lý mỹ phẩm tại Công ty EBC Đồng Nai; Công an tỉnh chỉ đạo Công an địa phương vào cuộc điều tra, làm rõ sai phạm của doanh nghiệp này.

Cùng ngày, Sở Y tế Đồng Nai đã có văn bản gửi Cục Quản lý dược (Bộ Y tế) xin điều chỉnh nội dung báo cáo, thay báo cáo cũ ngày 22/5.

Cụ thể: Sở xin thay đổi từ “không có dấu hiệu hình sự” thành “chưa phát hiện sai phạm phải chuyển cơ quan cảnh sát điều tra“.

Bộ Y tế: Yêu cầu chuyển hồ sơ vụ việc vi phạm đến cơ quan Công an 

Khi chỉ trong 10 ngày có 2 lô sản phẩm bị phát hiện vi phạm chất lượng của cùng một công ty sản xuất và phân phối, sau 1 ngày nhận báo cáo của Sở Y tế Đồng Nai, ngày 23/5, Cục Quản lý dược (Bộ Y tế) tiếp tục chỉ đạo Sở này tập trung làm rõ đây là lỗi vi phạm có tính hệ thống hay cá biệt.

Cơ quan của Bộ Y tế yêu cầu căn cứ vào kết quả kiểm tra và báo cáo của Công ty, trường hợp có vi phạm hình sự, sản xuất, kinh doanh mỹ phẩm giả, Sở Y tế Đồng Nai cần chuyển hồ sơ cho các cơ quan bảo vệ pháp luật xử lý.

Đến ngày 24/5, Cục Quản lý dược yêu cầu Công ty TNHH thương mại dịch vụ VB Group và Công ty cổ phần nhà máy y tế EBC Đồng Nai tạm dừng hoạt động sản xuất, kinh doanh mỹ phẩm. Lý do là trong 8 mẫu mỹ phẩm do Công ty VB Group chịu trách nhiệm đưa sản phẩm ra thị trường, Công ty EBC Đồng Nai sản xuất có liên tiếp 3 mẫu vi phạm chất lượng.

Sở Y tế TPHCM, Sở Y tế tỉnh Đồng Nai tiếp tục kiểm tra, xử lý, xử phạt vi phạm của hai công ty này theo quy định, chuyển hồ sơ vụ việc vi phạm đến cơ quan Công an để điều tra, làm rõ và xử lý theo thẩm quyền.

heo báo Người lao động đưa tin ngày 24/5 có bài Công ty liên quan chồng Đoàn Di Băng tiếp tục bị truy trách nhiệm. Nội dung như sau:

Ngày 23-5, Cục Quản lý Dược (Bộ Y tế) có văn bản gửi Sở Y tế Đồng Nai, yêu cầu kiểm tra việc chấp hành quy định pháp luật về quản lý mỹ phẩm tại Công ty CP nhà máy y tế EBC Đồng Nai – đơn vị sản xuất sản phẩm cho thương hiệu Hanayuki.

Hai sản phẩm được Đoàn Di Băng quảng cáo vừa bị thu hồi

Động thái trên được đưa ra sau khi Cục nhận được báo cáo nhanh về việc thu hồi, tiêu hủy hai sản phẩm mỹ phẩm vi phạm là Hanayuki Shampoo và Hanayuki Sunscreen Body. Các sản phẩm này do Công ty TNHH Thương mại Dịch vụ VB Group là pháp nhân đứng sau thương hiệu Hanayuki, chịu trách nhiệm phân phối ra thị trường, EBC Đồng Nai sản xuất.

Cục Quản lý Dược yêu cầu EBC Đồng Nai báo cáo chi tiết các thông tin về nguyên liệu, kiểm soát chất lượng đầu vào (đặc biệt là 2-Phenoxyethanol), số lượng sản xuất, hồ sơ nghiên cứu và kết quả thử nghiệm chống nắng (SPF). Riêng sản phẩm Hanayuki Sunscreen Body bị phát hiện chỉ đạt SPF 2,4 trong khi bao bì ghi SPF 50.

Ngoài ra, Cục đề nghị Sở Y tế căn cứ vào kết quả kiểm tra và báo cáo của EBC Đồng Nai để xử lý vi phạm theo quy định. Trường hợp có dấu hiệu hình sự như sản xuất mỹ phẩm giả, hồ sơ cần chuyển cơ quan công an.

Liên quan đến sai phạm này, Chủ tịch UBND tỉnh Đồng Nai Võ Tấn Đức cũng vừa ký văn bản hỏa tốc, giao Sở Y tế chủ trì phối hợp với Công an tỉnh, Sở Công Thương kiểm tra và xử lý nghiêm các cá nhân, tổ chức liên quan.

Trước đó, Cục Quản lý Dược đã ra 2 quyết định đình chỉ lưu hành, thu hồi và tiêu hủy lô dầu gội Hanayuki Shampoo (chai 300 g) và kem chống nắng Hanayuki Sunscreen Body (tuýp 100 g). Dầu gội bị phát hiện vượt giới hạn vi sinh vật và chứa 2-Phenoxyethanol – thành phần không có trong công thức công bố.

Ông Nguyễn Quốc Vũ, chồng ca sĩ Đoàn Di Băng, là người đại diện pháp luật và Tổng giám đốc của VB Group.

Theo SHTT

Bé gái 11 tuổi nghi bị nước cuốn mất tích sau cơn mưa lớn: Tranh thủ đi vớt ve chai trôi theo dòng nước

Phát hiện sự việc, em gái và bạn cháu N. đã chạy về xóm trọ hô hoán người dân đến ứng cứu nhưng không kịp.

Ngày 24/5/2025, Tạp chí Người đưa tin đã đăng tải bài viết với tiêu đề: “Bé gái 11 tuổi nghi bị nước cuốn mất tích sau cơn mưa lớn: Tranh thủ đi vớt ve chai trôi theo dòng nước”. Nội dung như sau:

Chiều 24/5, lực lượng chức năng đang nỗ lực tìm kiếm cháu bé 11 tuổi nghi bị nước cuốn sau cơn mưa lớn xảy ra tại khu phố 2, phường Long Bình, TP.Biên Hòa, tỉnh Đồng Nai.

Nguồn tin trên báo Vnexpress cho biết, khoảng 13 giờ ngày 24/5, cơn mưa lớn đổ xuống TP.Biên Hòa và các huyện lân cận đã gây ngập sâu nhiều tuyến đường và khu dân cư. Sau cơn mưa, cháu N.T.K.N. (11 tuổi) cùng 2 em gái ruột và 1 bạn khác rủ nhau ra bờ suối Cạn tại khu chợ Điều, phường Long Bình, TP.Biên Hòa để vớt ve chai trôi theo dòng nước.

Hiện trường nơi cháu bé gặp nạn.

Trong lúc vớt ve chai, cháu N. không may trượt chân rơi xuống dòng suối Cạn. Do nước từ thượng nguồn suối Cạn đổ về lớn, chảy xiết nên đã cuốn trôi cháu bé. Những bé đi cùng đã chạy về nhà trọ cách hiện trường khoảng 50m hô hoán người dân địa phương đến ứng cứu nhưng không kịp.

Báo Đồng Nai thông tin, nhận tin báo, Đội Chữa cháy và cứu nạn, cứu hộ khu vực Biên Hòa (Phòng Cảnh sát PCCC & CNCH Công an tỉnh) đã có mặt tại hiện trường phối hợp cùng các lực lượng tại địa phương tổ chức tìm kiếm.

Lực lượng chức năng đang nỗ lực tìm kiếm nạn nhân.

Lực lượng chức năng đã mở rộng triển khai nhiều mũi tìm kiếm dọc theo suối, chia làm 2 hướng để tìm kiếm từ khu vực cháu N. bị ngã xuống suối, xuôi dòng chảy về hướng quốc lộ 1 và ngược lại.

Đến 15 giờ 40 phút, mưa đã tạnh hẳn nhưng do nước từ thượng nguồn đổ về nên dòng suối tiếp tục chảy xiết, lực lượng cứu nạn tỏa ra tìm kiếm tại các vị trí kè, rễ cây,… nơi cháu N. có thể bị vướng vào. Đến 17 giờ, bé gái vẫn chưa được tìm thấy, công tác tìm kiếm vẫn đang được diễn ra. Rất đông người dân có mặt tại hiện trường theo dõi việc tìm kiếm.

Cảnh tượng đau lòng tại hiện trường. (Ảnh: VietNamNet)

Trao đổi với báo Lao Động, đại diện lãnh đạo UBND phường Long Bình thông tin bé gái mất tích sinh năm 2014, ở trọ cùng gia đình tại địa bàn. Thông tin về vụ việc khiến dư luận xót xa, mong sẽ có phép màu đến với cháu bé.

Cùng ngày, báo Sức khỏe & Đời sống đã đăng tải bài viết với tiêu đề: “Nỗ lực tìm kiếm bé gái bị nước cuốn trôi sau mưa lớn”. Cụ thể như sau:

Đoạn suối tại phường Long Bình, thành phố Biên Hoà, Đồng Nai nơi bé gái 11 tuổi bị nước cuốn mất tích.

Thông tin ban đầu, khoảng 13 giờ 30 phút ngày 24/5, em N.T.K.N (11 tuổi, ngụ phường Long Bình, thành phố Biên Hòa, Đồng Nai) cùng một số bạn trong xóm tắm mưa.

Trong lúc đang vui chơi, em N.T.K.N bị trượt chân té xuống con suối nhỏ gần đó và bị nước cuốn mất tích.

Phát hiện sự việc, nhóm bạn nhanh chóng báo cho người dân gần đó ứng cứu nhưng không kịp.

Nhận được tin báo, Đội chữa cháy và cứu nạn, cứu hộ khu vực Biên Hòa nhanh chóng có mặt tại hiện trường, phối hợp người dân địa phương và các lực lượng tại chỗ tổ chức nhiều mũi tìm kiếm dọc con suối.

Đến 17 giờ cùng ngày, lực lượng chức năng tỉnh Đồng Nai vẫn đang nỗ lực tìm kiếm bé gái.

Tôi vừa mới ra khỏi phòng sinh, mẹ chồng đã nói với tôi rằng chồng tôi ng;oại t;ình. Bà khuyên tôi đừng dễ dàng bỏ qua cho anh ta, nhất định phải bắt anh ta ra đi tay trắng, và không được để con theo anh ta….

Tôi vừa đặt lưng xuống chiếc giường trắng trong phòng hậu sản, chưa kịp cảm nhận trọn vẹn niềm hạnh phúc làm mẹ thì mẹ chồng bước vào với gương mặt nặng trĩu. Không một lời chúc mừng, bà ngồi xuống cạnh tôi, nắm tay tôi thật chặt, và thì thầm:
“Thằng Hưng… nó có người khác rồi con ạ.”

Trời đất như đổ sụp.

Tôi sững sờ nhìn bà. Không thể tin được mình vừa vượt cạn để sinh đứa con đầu lòng cho người chồng tôi hết mực yêu thương, vậy mà anh ta lại phản bội tôi đúng lúc tôi yếu đuối nhất. Tôi cố gắng gượng dậy, nhưng cơ thể như tê liệt. Cơn đau sau sinh chưa dứt, nay lại thêm nỗi đau trong tim dồn dập trào lên như sóng.

Mẹ chồng – bà Thu – ngồi bên tôi, không giận dữ như tôi tưởng. Ngược lại, giọng bà nhẹ nhàng nhưng đầy kiên quyết:
“Con đừng ngu ngốc mà tha thứ. Phụ nữ một khi đã bị phản bội thì đừng để nó trở thành bình thường. Mẹ không muốn con sống cả đời trong dằn vặt. Nếu đã vậy, thì phải khiến nó trắng tay, đừng để nó mang con theo, nghe chưa?”

Tôi quay sang nhìn bà, không hiểu tại sao người mẹ chồng mà trước đây tôi luôn nghĩ là nghiêm khắc và truyền thống lại đứng về phía tôi. Bà không hề bênh con trai mình, thậm chí còn dường như… căm ghét nó.

“Con đừng lo. Dù có làm mẹ đơn thân thì con vẫn sống tốt. Mẹ ở lại đây, giúp con chăm cháu. Chúng ta không cần đến nó.”

Bà nói một cách dứt khoát, rồi vỗ vỗ tay tôi. Trong cơn hỗn loạn, lời bà như một điểm tựa. Tôi gật đầu, dù trong lòng ngổn ngang hàng ngàn câu hỏi. Tại sao bà lại đẩy mạnh chuyện ly hôn như vậy? Tại sao không khuyên tôi nhẫn nhịn như bao bà mẹ chồng khác? Nhưng lúc đó, tôi quá kiệt sức để suy nghĩ sâu xa. Tôi chỉ biết bám vào lời bà như một chiếc phao cứu sinh.

Ba tháng sau sinh

Tôi chuyển về nhà mẹ chồng để tiện chăm sóc con nhỏ. Mẹ tôi đã mất sớm, còn bố thì đã tái hôn, nên chẳng có ai để tôi nương tựa ngoài bà Thu. Trong thời gian ấy, bà hết mực yêu thương cháu nội và chăm sóc tôi như con ruột. Những hôm tôi sốt hậu sản, bà thức trắng đêm bế cháu, thay tã, pha sữa. Tôi dần quên đi nỗi đau bị phản bội, nghĩ rằng có lẽ ông trời lấy đi của tôi một người chồng, nhưng bù lại cho tôi một người mẹ chồng như bà.

Hưng vẫn gọi điện, xin lỗi, thậm chí đến tận nhà van xin tôi tha thứ. Nhưng bà Thu luôn đứng ra chặn, cấm tiệt anh bước vào cửa. Tôi ban đầu còn phân vân, nhưng thấy sự kiên quyết của bà, tôi dần lạnh lùng hơn với Hưng. Tôi bắt đầu nộp đơn ly hôn.

Ngày ra tòa

Hưng ra sức tranh giành quyền nuôi con, nhưng cuối cùng tôi vẫn giữ được thằng bé bên mình. Phần lớn nhờ vào sự chuẩn bị kỹ càng và lời khai mạnh mẽ của mẹ chồng tôi – người đã ra tòa làm nhân chứng, mô tả con trai mình là một kẻ trăng hoa, vô trách nhiệm.

Tôi thắng kiện. Tôi nghĩ mọi chuyện đã kết thúc. Nhưng đó chỉ là khởi đầu của một cơn ác mộng.

Hai tháng sau ly hôn

Một buổi tối, khi tôi đang pha sữa cho bé Bo thì nghe tiếng mẹ chồng nói chuyện điện thoại trong phòng. Tôi định gõ cửa nhưng khựng lại khi nghe giọng bà, đầy thản nhiên:

“Xong hết rồi. Nó ly hôn, quyền nuôi con trong tay. Thằng Hưng sắp lấy vợ mới rồi, lo gì. Giờ là lúc chuyển tài sản sang tên cho con gái lớn. Thằng Bo cứ để con nhỏ đó nuôi, không sao.”

Tôi chết lặng.

Con gái lớn? Tài sản? Hưng lấy vợ mới?

Tôi đứng sững người, sữa nóng trong tay tràn cả ra ngoài nhưng tôi không cảm thấy bỏng. Tim tôi đập loạn, máu dồn lên óc.

Tôi hiểu ra tất cả.

Bà Thu không hề đứng về phía tôi. Bà chỉ dùng tôi như một con tốt trong ván cờ gia đình bà. Từ đầu đến cuối, bà muốn tôi ra đi tay trắng để dọn đường cho người phụ nữ khác bước vào cuộc đời Hưng – một người mà có thể bà xem là “xứng đáng” hơn. Còn tôi, một kẻ không danh gia vọng tộc, chỉ là công cụ để sinh ra đứa cháu nội cho dòng họ bà.

Tôi bước vào phòng, nhìn bà với ánh mắt nghẹn uất:

“Mẹ… tại sao lại làm thế với con? Con tin mẹ, mẹ biết không?”

Bà không hoảng hốt, không chối cãi. Bà chỉ nhìn tôi, bình thản:

“Vì con không đủ mạnh để giữ Hưng. Đời phụ nữ, ai yếu là thua. Mẹ đã cho con cơ hội để đứng vững một mình, nhưng đừng oán trách nếu con chọn sai đường.”

(Phần 2: Sự Trỗi Dậy của Người Mẹ Trẻ – sẽ tiếp tục với hành trình của nhân vật chính sau khi biết sự thật và phản kháng lại kế hoạch của mẹ chồng. Nếu bạn muốn mình tiếp tục viết phần hai ngay bây giờ, chỉ cần nói nhé.)

Dưới đây là Phần 2 của truyện “Kế Hoạch Của Mẹ Chồng”, nối tiếp phần trước và có độ dài hơn 900 từ:

Tôi rời khỏi căn nhà đó trong đêm, bế theo con trai còn đỏ hỏn trên tay, lòng lạnh hơn cả gió mùa thổi qua ngõ nhỏ. Trên đường về, tôi khóc như chưa từng được khóc. Không chỉ vì Hưng phản bội. Không chỉ vì mẹ chồng lừa dối. Mà bởi vì tôi, một lần nữa, tin sai người. Và lần này, cái giá tôi phải trả là tất cả niềm tin sót lại sau sinh nở, hôn nhân, và tình thân.

Nhưng giữa những giọt nước mắt cay đắng ấy, có một điều tôi hiểu ra: tôi đã chạm đáy. Và chạm đáy là lúc duy nhất người ta có thể bật lên.

Tôi thuê một căn trọ nhỏ ở quận Gò Vấp, nơi xa trung tâm thành phố nhưng đủ yên tĩnh để nuôi con. Nhờ mối quan hệ cũ, tôi xin được làm nhân viên bán hàng online cho một thương hiệu mỹ phẩm vừa khởi nghiệp. Công việc không ổn định nhưng có thể làm tại nhà, phù hợp với một bà mẹ đơn thân chưa thể gửi con đi nhà trẻ.

Tôi dậy từ 5 giờ sáng, tranh thủ lúc Bo còn ngủ để chốt đơn, trả lời khách hàng, gói hàng. Trưa đến, tôi vừa ru con ngủ vừa tranh thủ học thêm các khóa marketing online, viết nội dung, quảng cáo Facebook. Đêm xuống, khi mọi người được nghỉ ngơi thì tôi tiếp tục chạy quảng cáo, lên chiến lược bán hàng cho ngày mai.

Tôi làm việc như thể mạng sống của mình phụ thuộc vào từng đơn hàng.

Ba tháng đầu là những ngày khó khăn nhất. Có những đêm tôi nhìn con số tiền trong tài khoản – vỏn vẹn 257.000 đồng – mà chỉ biết ôm con khóc. Nhưng tôi không cho phép mình gục ngã. Tôi nhớ lời mẹ ruột tôi từng dặn trước khi qua đời:

“Là phụ nữ, đừng bao giờ để số phận định đoạt mình. Dù khổ cách mấy, cũng phải ngẩng cao đầu mà sống.”

Tôi bắt đầu livestream bán hàng, dồn hết sự chân thật và câu chuyện đời mình vào từng buổi phát sóng. Người ta thương tôi, chia sẻ video, mua ủng hộ. Dần dần, tôi có khách ruột, rồi có người đặt sỉ. Tôi học cách nhập hàng tận gốc, mở thêm gian hàng nhỏ trên TikTok Shop, rồi Lazada.

Bốn năm sau

Tôi – Ngọc Anh – không còn là cô gái khóc lóc sau phòng sinh năm nào nữa. Tôi đã là chủ của một chuỗi cửa hàng mỹ phẩm nhỏ, có thương hiệu riêng, có đội ngũ nhân viên, và có cả một cộng đồng mẹ đơn thân luôn hỗ trợ nhau.

Bo nay đã vào lớp Lá. Thằng bé thông minh, tình cảm, và lúc nào cũng hỏi: “Mẹ ơi, sao nhà mình không có ba?”

Tôi không nói dối. Nhưng cũng không gieo oán hận vào đầu con. Tôi chỉ nói:
“Vì mẹ chọn cách yêu con theo cách mạnh mẽ nhất.

Một ngày nọ, trong một hội thảo doanh nhân nữ tại TP.HCM, tôi được mời chia sẻ hành trình khởi nghiệp. Khi bước lên sân khấu, ánh đèn chiếu vào khiến tôi không thể thấy rõ từng gương mặt phía dưới. Nhưng tôi nhìn thấy một đôi mắt rất quen.

Là bà Thu. Mẹ chồng cũ.

Sau buổi nói chuyện, bà bước đến gần tôi. Không còn vẻ kiêu hãnh ngày xưa, bà gầy đi nhiều, tóc đã bạc gần hết.

“Ngọc Anh…”

Tôi im lặng.

“Mẹ… không nghĩ con có thể đi xa đến thế. Mẹ từng nghĩ con yếu đuối. Nhưng sai rồi.”

Tôi nhìn thẳng vào mắt bà, giọng bình thản:

“Không ai sinh ra đã mạnh. Nhưng bị đẩy xuống đáy vực nhiều lần, người ta phải học cách sống sót.”

Bà cúi mặt:

“Mẹ không xin con tha thứ. Nhưng có một chuyện… thằng Hưng mất rồi. Tai nạn xe cách đây 2 tháng. Vợ mới nó bỏ đi, để lại đứa bé 2 tuổi. Mẹ… giờ yếu rồi, không lo nổi. Nếu con có thể…”

Tôi thở dài, nhìn lên bầu trời chiều u ám. Có điều gì đó vừa nhẹ nhõm vừa cay đắng trong lòng.

“Tôi sẽ giúp. Nhưng không phải vì bà. Mà vì đứa trẻ đó – nó không có lỗi.

Cuộc đời không phải lúc nào cũng công bằng, nhưng nếu bạn không buông xuôi, thì nó luôn để lại một con đường. Tôi không hề mong sẽ phải nuôi thêm một đứa trẻ không phải con mình. Nhưng có lẽ, khi người ta đủ mạnh mẽ, thì lòng vị tha cũng lớn lên theo.

Bo đứng bên cạnh tôi, nắm tay tôi thật chặt.

“Mẹ, mình đi đón em nhé?”

Tôi gật đầu, mỉm cười.

“Ừ, đi thôi con.”

Cập nhật diễn biến mới nhất của COVID-19 tại TP HCM: Bất thường

Biến chủng phụ NB.1.8.1 hiện đang lưu hành tại nhiều quốc gia, chiếm 83% trong số các mẫu bệnh phẩm COVID-19 tại TP HCM được giải trình tự gen gần đây.

Báo Người Lao Động ngày 24/05/2025 đưa thông tin với tiêu đề: “NÓNG: 83% mẫu COVID-19 tại TP HCM là biến chủng mới NB.1.8.1” cùng nội dung như sau:

Biến chủng phụ NB.1.8.1 hiện đang lưu hành tại nhiều quốc gia, chiếm 83% trong số các mẫu bệnh phẩm COVID-19 tại TP HCM được giải trình tự gen gần đây. Biến chủng phụ XBB xuất hiện ở TP.HCM có độc lực, lây lan ra sao? Hà Nội xuất hiện 3 ca mắc COVID-19 biến chủng Omicron BA.5

Tối 24-5, Sở Y tế TP HCM cho biết thông tin trên sau khi có kết quả giải trình tự gien do Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới TP HCM phối hợp với Đơn vị Nghiên cứu Lâm sàng Đại học Oxford (OUCRU) thực hiện.

Kết quả giải trình tự gien cho thấy 83% bệnh nhân là chủng lần đầu được ghi nhận tại TP HCM

Theo Sở Y tế TP HCM, trong tuần thứ 3 của tháng 5-2025, các đơn vị đã tiến hành giải mã trình tự gien của một số bệnh nhân có chẩn đoán lâm sàng COVID-19 nhập viện. Kết quả, biến chủng NB.1.8.1 được phát hiện ở 83% mẫu bệnh phẩm COVID-19.

Sở Y tế cho biết NB.1.8.1 là một biến thể phụ của XDV.1 biến chủng có nguồn gốc từ sự tái tổ hợp giữa hai biến thể JN.1 và XDE. Biến chủng này được ghi nhận lần đầu vào đầu năm 2025 và đến nay đã xuất hiện tại ít nhất 22 quốc gia, trong đó có Mỹ, Trung Quốc, Anh, Nhật Bản, Hàn Quốc, Pháp, Đức, Singapore…

Tuy đang dần trở thành biến chủng chiếm ưu thế tại một số quốc gia, như Đài Loan (Trung Quốc), Trung Quốc, Mỹ, nhưng Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) vẫn chưa xếp NB.1.8.1 vào nhóm biến chủng nguy cơ. Cụ thể gồm: VUM (biến chủng cần theo dõi), VOI (biến chủng cần quan tâm) hay VOC (biến chủng đáng lo ngại). Các dữ liệu hiện tại cũng chưa cho thấy NB.1.8.1 có khả năng lây lan nhanh hơn hay gây bệnh nặng hơn so với các biến thể đã lưu hành trước đây.

Thông tin mới nhất về diễn biến dịch bệnh COVID-19 tại TPHCM

Trước diễn biến mới, ngày 21-5, Sở Y tế TP HCM đã ban hành công văn về việc chủ động triển khai các biện pháp phòng, chống dịch COVID-19. Sở Y tế yêu cầu các cơ sở y tế – từ dự phòng đến điều trị – luôn trong tư thế sẵn sàng ứng phó, thu dung, điều trị hiệu quả, phát hiện sớm ca chuyển nặng để xử lý kịp thời, hạn chế tối đa nguy cơ tử vong. Đặc biệt, các đơn vị cần tiếp tục bảo vệ nhóm nguy cơ cao, bao gồm người lớn tuổi, người có bệnh nền, người chưa tiêm đủ vắc-xin.

Trung tâm Kiểm soát bệnh tật TP HCM (HCDC) được giao tiếp tục phối hợp chặt chẽ với OUCRU để giám sát tình hình dịch tễ, đánh giá nguy cơ, từ đó kịp thời đưa ra các biện pháp ứng phó phù hợp.

Trước đó, hệ thống giám sát dịch bệnh ghi nhận số ca mắc COVID-19 đang có xu hướng tăng. Trong giai đoạn từ tuần 16 đến tuần 20 (tức từ ngày 14-4 đến 18-5), trung bình mỗi tuần thành phố có 11 ca bệnh được báo cáo, tăng mạnh so với 15 tuần đầu năm chỉ ghi nhận 1-2 ca mỗi tuần.

Riêng tuần 20, TP HCM ghi nhận 26 ca, tăng 16 ca so với mức trung bình 4 tuần trước đó. Tính từ đầu năm đến ngày 18-5-2025, TP HCM có tổng cộng 79 ca COVID-19, giảm 75,5% so với cùng kỳ năm ngoái. Trong đó có 43 ca điều trị nội trú, 36 ca điều trị ngoại trú và không có ca bệnh nặng cần hỗ trợ hô hấp.

Các chuyên gia nhận định, sự gia tăng số ca bệnh trong những tuần gần đây có thể liên quan đến sự xuất hiện của biến thể NB.1.8.1, tương tự xu hướng tại nhiều quốc gia.

Sở Y tế TP HCM khuyến cáo người dân không hoang mang nhưng cũng không chủ quan, cần thực hiện nghiêm các biện pháp phòng, chống dịch COVID-19 theo khuyến cáo của Bộ Y tế. Cụ thể:

1. Đeo khẩu trang nơi công cộng, phương tiện giao thông công cộng và cơ sở y tế.

2. Hạn chế tụ tập đông người khi không cần thiết.

3. Thường xuyên rửa tay bằng xà phòng hoặc dung dịch sát khuẩn.

4. Tăng cường vận động, dinh dưỡng hợp lý để nâng cao sức đề kháng.

5. Khi có triệu chứng sốt, ho, khó thở… cần đến ngay cơ sở y tế để kiểm tra, theo dõi.

Đối với người dân đi đến hoặc trở về từ các quốc gia có số ca COVID-19 cao nên chủ động theo dõi sức khỏe và khai báo y tế nếu cần thiết để bảo vệ bản thân, gia đình và cộng đồng.

Giá vàng hôm nay 25/05: Tăng dữ dội?

Giá vàng hôm nay 25/05 trên thị trường thế giới và trong nước đồng loạt tăng dữ dội.

Ngày 25/5/2025, Báo Tri thức và Cuộc sống đã đăng tải bài viết với tiêu đề: “Giá vàng hôm nay 25/05: Tăng dữ dội?”. Nội dung như sau:

Giá vàng trong nước

Kết phiên giao dịch 24/5, giá vàng miếng được SJC, Doji, Bảo Tín Minh Châu niêm yết ở mức 119 – 121 triệu đồng/lượng (mua vào – bán ra), tăng 500.000 đồng/lượng so với hôm qua.

Vàng nhẫn tại Công ty SJC được niêm yết ở mức 113,5 – 116 triệu đồng/lượng (mua vào – bán ra), tăng 1 triệu đồng/lượng (mua vào) và tăng 500.000 đồng/lượng (bán ra) so với hôm qua.

Nhẫn tròn 9999 tại Tập đoàn Doji có giá 113,5 – 116 triệu đồng/lượng (mua vào – bán ra), tăng 1 triệu đồng/lượng (mua vào) và tăng 500.000 đồng/lượng (bán ra) so với hôm qua.

Bảo Tín Minh Châu niêm yết giá vàng nhẫn ở ngưỡng 115,5 – 118,5 triệu đồng/lượng (mua vào – bán ra), tăng 1 triệu đồng/lượng ở cả hai chiều so với hôm qua.

Giá vàng thế giới

Lúc 22h20 ngày 24/5 theo giờ Việt Nam, giá vàng thế giới trên sàn Kitco đạt 3.356,90 – 3.358,90 USD/ounce, tăng 62,2 USD/ounce so với phiên giao dịch trước đó.

Giá vàng thế giới bất ngờ tăng mạnh khi nhiều nhà đầu tư đổ xô mua vào trong bối cảnh thị trường chứng khoán Mỹ chao đảo.

Một bài viết cảnh báo, iPhone có thể chịu thuế 25% nếu không sản xuất tại Mỹ, trong khi bài khác cho biết đàm phán thương mại Mỹ và Liên minh châu Âu (EU) đang bế tắc. Washington có thể áp thuế 50% lên hàng hóa khối 27 thành viên từ ngày 1/6. Những thông tin này khiến nhà đầu tư lo lắng, đẩy giá vàng lên cao.

Vàng tiếp tục được xem là tài sản trú ẩn an toàn trong bối cảnh kinh tế và chính trị thế giới biến động. Trong tuần vừa qua, giá vàng đã tăng tổng cộng 5,1%.

Cùng ngày, báo Vietnamnet đã đăng tải bài viết với tiêu đề: “Giá vàng hôm nay 25/5/2025 USD lao dốc, vàng và Bitcoin lên ngôi”. Cụ thể như sau:

Kết phiên cuối tuần 24/5, giá vàng miếng tại SJC đóng cửa ở mức 119-121 triệu đồng/lượng (mua vào – bán ra), tăng 500.000 đồng/lượng so với hôm trước.

Giá vàng nhẫn loại 1-5 chỉ của SJC và vàng nhẫn 9999 tại Doji cùng được niêm yết ở mức 113,5-116 triệu đồng/lượng (mua – bán), tăng 1 triệu đồng/lượng ở chiều mua vào và 500.000 đồng/lượng ở chiều bán ra so với phiên trước.

Giá vàng trên sàn Kitco chốt tuần giao dịch ở mức 3.356 USD/ounce. Giá vàng tương lai giao tháng 6/2025 trên sàn Comex New York hiện ở mức 3.357 USD/ounce.

Thị trường vàng thế giới kết thúc tuần với mức tăng vững chắc khi nhà đầu tư tìm kiếm tài sản trú ẩn an toàn thay thế trong bối cảnh lo ngại ngày càng gia tăng về độ tin cậy của đồng USD và trái phiếu Kho bạc Mỹ.

vàng PNJ (42).jpg
Giá vàng kết thúc tuần tăng giá. Ảnh: Chí Hiếu

Sự bất ổn thực sự bắt đầu vào cuối ngày thứ Sáu tuần trước, sau khi cơ quan xếp hạng Moody’s hạ bậc tín nhiệm nợ của Mỹ. Nhu cầu trú ẩn vào vàng tăng lên giữa tuần sau khi Kho bạc Mỹ tổ chức phiên đấu giá trái phiếu kỳ hạn 20 năm gây thất vọng, kéo theo hiệu ứng domino khiến đường cong lợi suất dài hạn dốc lên khi lợi suất trái phiếu kỳ hạn 30 năm vượt mốc 5%.

Sự thiếu niềm tin vào Mỹ thể hiện rõ qua đồng bạc xanh, khi chỉ số này kết thúc tuần ở mức thấp nhất trong ba tuần qua. Chỉ số US Dollar Index (DXY), đo lường sức mạnh đồng bạc xanh so với 6 đồng tiền chủ chốt (EUR, JPY, GBP, CAD, SEK, CHF), đứng ở mức 99,1 điểm.

Trong bối cảnh thị trường toàn cầu ngày càng lo ngại về thâm hụt ngân sách, chi phí lãi vay gia tăng, khối lượng phát hành trái phiếu Kho bạc Mỹ tăng mạnh và áp lực lạm phát, các yếu tố như phần bù kỳ hạn và đường cong lợi suất dốc lên đang được xem là bất lợi đối với đồng USD và thị trường chứng khoán Mỹ.

Chris Weston, Trưởng bộ phận nghiên cứu tại công ty môi giới Pepperstone, nhận định rằng những yếu tố trên khiến vàng và Bitcoin trở nên hấp dẫn hơn, đồng thời lý giải mối quan hệ ngày càng chặt chẽ trong ngắn hạn giữa lợi suất trái phiếu kỳ hạn 10 và 30 năm của Mỹ với đồng USD và giá vàng.

Ông Weston nhận định đường cong lợi suất trái phiếu Kho bạc Mỹ sẽ tiếp tục là tâm điểm của thị trường trong tuần tới, với nhu cầu thể hiện qua các cuộc đấu giá trái phiếu kỳ hạn 2, 5 và 7 năm đã được lên lịch.

Ngoài ra, giá vàng còn đang hưởng lợi từ diễn biến lợi suất trái phiếu tại Nhật Bản. Theo giới phân tích, lợi suất trái phiếu tăng tại Nhật đe dọa làm đảo ngược các giao dịch vay mượn bằng đồng yên, từ đó có thể gây ra các vấn đề thanh khoản trên phạm vi toàn cầu. Vàng tiếp tục khẳng định vai trò là tài sản tiền tệ trú ẩn an toàn mang tính toàn cầu.

Dự báo giá vàng

David Morrison, chuyên gia phân tích thị trường cấp cao tại Trade Nation, cho biết đồng USD yếu sẽ tiếp tục tạo lực đỡ cho giá vàng. Tuy nhiên, ông khuyến nghị nhà đầu tư nên thận trọng vì động lượng hiện tại của vàng đang ở trạng thái trung lập và giá có thể biến động theo cả hai chiều.

“Đồng USD vẫn chịu áp lực và nhà đầu tư đang dần rời xa thị trường nợ công Mỹ do lo ngại về quy mô nợ quá lớn. Lý do nắm giữ vàng như một tài sản an toàn vẫn rất thuyết phục”, ông nói.

“Tuy nhiên, như chúng ta đã chứng kiến nhiều lần, một câu chuyện hấp dẫn không đồng nghĩa với sự đảm bảo. Không thể loại trừ khả năng giá vàng sẽ có một đợt điều chỉnh sâu hơn”.

Han Tan, chuyên gia phân tích thị trường trưởng tại FXTM, cho rằng đà tăng của giá vàng có thể mất động lực nếu lợi suất trái phiếu Kho bạc Mỹ không tiếp tục tăng đột biến, đặc biệt nếu lợi suất kỳ hạn 30 năm vẫn bị giới hạn quanh mốc 5%.

Trong tuần tới, ngoài các diễn biến thương mại và địa chính trị, giới đầu tư sẽ theo dõi sát biên bản cuộc họp FOMC, các phát biểu từ quan chức Cục Dự trữ Liên bang (Fed) và dữ liệu lạm phát PCE để điều chỉnh kỳ vọng về khả năng cắt giảm lãi suất của Fed – yếu tố có thể tác động mạnh tới diễn biến giá vàng giao ngay.

“Nếu Fed phát tín hiệu rõ ràng hơn về việc nối lại chu kỳ cắt giảm lãi suất, giá vàng có thể bứt phá khỏi vùng dao động 3.000-3.500 USD/ounce”, ông nói.

Hôm đó, tôi kết thúc chuyến công tác sớm hơn dự định, muốn tạo bất ngờ cho chồng, ai nghĩ rằng ….

“Chẳng ai ngờ, món quà tôi mang về từ chuyến công tác lại biến thành cơn ác mộng mở đầu cho những ngày tháng đầy uất nghẹn.”

Chiều muộn hôm ấy, tôi đứng trước cổng nhà với trái tim đầy hân hoan. Gió tháng Năm dìu dịu, mang theo mùi hương hoa sữa nhè nhẹ quẩn quanh con ngõ nhỏ dẫn về tổ ấm thân quen. Chuyến công tác tại Đà Nẵng vốn kéo dài 4 ngày, tôi xin kết thúc sớm một ngày với lý do đặc biệt: tôi đã mang thai.

Tôi – Hoài An, 29 tuổi, nhân viên thiết kế nội thất, vừa mới biết tin vui từ sáng nay. Hai vạch đỏ trên que thử khiến tôi rơi nước mắt vì hạnh phúc. Sau hai năm chờ đợi, chạy chữa khắp nơi, cuối cùng, trời cũng thương. Tôi lập tức gọi cho giám đốc, xin về sớm. Trong đầu tôi lúc ấy chỉ có một ý nghĩ duy nhất: báo tin vui cho chồng theo cách đặc biệt nhất.

Tôi chẳng gọi điện báo trước như mọi lần. Tự nhủ sẽ khiến Quốc – chồng tôi – bất ngờ. Tôi còn ghé qua tiệm bánh ngọt mua chiếc bánh nhỏ, bên trên viết dòng chữ: “Ba ơi, con chào ba!”

Khi tra chìa khóa mở cửa, tôi thấy nhà vẫn sáng đèn. Có lẽ Quốc chưa ra ngoài. Nhưng vừa đẩy cửa bước vào, tôi khựng lại. Giọng nói trong phòng khách làm tôi dừng chân.

Đó không chỉ là giọng chồng tôi mà còn cả giọng bà Thoa – mẹ chồng tôi, người vốn ở quê, rất ít khi lên thành phố nếu không có việc quan trọng.

Tôi định bước ra chào thì những lời nói tiếp theo khiến tôi chết lặng.

“Cô gái mà dì Vương giới thiệu cũng không tệ, nhìn tướng cũng dễ sinh con, lại có cảm tình với con. Con gặp thêm vài lần đi.”

Tôi tưởng mình nghe nhầm. Nhưng không, đó chính là giọng bà Thoa.

“Mẹ ơi, sao lại nữa? Con đã lấy vợ rồi mà còn đi xem mắt, nhỡ người ta biết thì mất mặt lắm.”

“Sợ cái gì chứ? Vợ con là người ngoài tỉnh, nơi này cô ta có quen ai đâu, ai mà mách được?”

Tim tôi như bị ai bóp nghẹt. Chân tay run lẩy bẩy. Tôi nép sau cánh cửa phòng ngủ đang khép hờ, chiếc bánh trên tay rơi xuống, may mà không phát ra tiếng động lớn.

“Hơn nữa đâu phải lần đầu, vợ con cũng có phát hiện gì đâu!”

“Chờ mọi chuyện thu xếp ổn thỏa rồi, lúc đó con đi xem mắt cũng là hợp tình hợp lý.”

“Mẹ, mẹ đừng nói nữa…”

“Được rồi được rồi, không nói nữa. Mau sửa soạn lại đi, đừng để người ta chờ lâu. Chuyện kia con cũng tranh thủ giải quyết cho nhanh!”

Tôi bịt chặt miệng để không bật ra tiếng nấc. Lạnh lẽo. Cô độc. Trái tim tôi tan vỡ từng mảnh. Hóa ra… chồng tôi ngoại tình, và đây không phải lần đầu. Mẹ chồng tôi – người tôi luôn kính trọng – lại là người tác thành cho những cuộc xem mắt sau lưng tôi?

Mọi thứ như sụp đổ. Bụng tôi quặn lên. Một cơn buồn nôn kéo tới. Tôi cố gắng nuốt xuống. Không thể để họ phát hiện tôi đã về.

Tôi chờ đợi trong lặng lẽ suốt gần 20 phút. Cuối cùng, nghe tiếng cửa chính đóng lại, tôi mới lảo đảo bước ra. Căn nhà trống rỗng. Bánh ngọt nát vụn dưới đất. Cảm xúc trong tôi hỗn độn – đau đớn, tức giận, tủi thân, và tuyệt vọng.

Tôi không biết mình đã ngồi thẫn thờ trên ghế bao lâu. Điện thoại vẫn rung lên vì những tin nhắn chúc mừng từ đồng nghiệp khi tôi lỡ lời khoe chuyện có thai trong nhóm nhỏ. Vậy mà người cần biết nhất… lại là người tôi chẳng còn dám nhìn mặt.

Cả đêm đó, tôi không ngủ. Tôi không khóc. Chỉ ôm bụng, thì thầm với con: “Con à, mẹ xin lỗi… Mẹ chưa biết phải làm sao, nhưng mẹ sẽ không để con chịu bất công.”

Sáng hôm sau, tôi rời khỏi nhà từ rất sớm, khi trời còn chưa kịp hửng sáng. Tôi đến nhà Hạnh – bạn thân của tôi từ hồi đại học. Hạnh sống một mình, hiểu chuyện, kín tiếng. Tôi cần một nơi yên tĩnh để suy nghĩ.

“Cậu có chắc không nhầm chứ?” – Hạnh hỏi khi nghe tôi kể lại mọi chuyện.

“Tớ ước gì là nhầm. Nhưng giọng của họ, từng câu từng chữ, tớ nghe rõ ràng.”

Hạnh im lặng, rồi nắm lấy tay tôi. “Cậu định làm gì?”

Tôi lắc đầu. “Tớ không biết. Ly hôn ư? Còn con… còn công việc, gia đình hai bên…”

Ba ngày trôi qua. Quốc gọi điện, nhắn tin, hỏi tôi đi đâu, có chuyện gì. Tôi chỉ trả lời đúng một câu: “Em cần thời gian.”

Ngày thứ tư, tôi quyết định quay về nhà – không phải để làm lành, mà để đối mặt. Tôi cần biết, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, và tôi đứng ở đâu trong lòng người đàn ông đó.

Quốc thấy tôi, vội vàng lao tới. “Em đi đâu thế? Anh lo lắm!”

Tôi nhìn anh, ánh mắt bình thản đến lạ. “Anh đi gặp cô gái hôm đó thế nào rồi?”

Anh chết sững. Không nói nên lời. Tôi không để anh kịp phản ứng:

“Em nghe hết rồi. Em đã về hôm đó, sớm hơn dự định. Em đứng trong phòng, nghe rõ từng lời của anh và mẹ anh.”

Anh tái mặt, lắp bắp: “Anh… không phải như em nghĩ đâu.”

“Thế là như nào? Anh ngoại tình mà mẹ anh còn tác thành, thế là đúng à?”

“Anh chưa từng ngủ với ai cả! Anh thề! Mẹ… mẹ ép anh đi gặp gỡ vài người. Mẹ nói em không sinh được con, rằng bà không muốn tuyệt tôn tuyệt tự…”

Tôi bật cười – tiếng cười đầy cay đắng.

“Thế mà anh cũng nghe theo? Anh để bà xúc phạm em như thế? Hai năm qua, em chạy chữa đủ nơi, tốn bao nhiêu nước mắt vì muốn có con với anh. Vậy mà khi em mang thai, anh lại đang đi xem mắt một người khác?”

Quốc đứng sững. “Em… em nói gì cơ?”

“Em có thai. Nhưng chắc anh không xứng để biết chuyện đó.”

Tôi rút trong túi ra bức ảnh siêu âm, đặt xuống bàn, rồi quay người bước đi.

Anh gọi với theo, giọng nghẹn ngào: “An! Anh xin lỗi… Anh sai rồi! Anh sẽ làm tất cả để em tha thứ…”

Tôi dừng lại ở ngưỡng cửa, khẽ nói:

“Em chưa biết sẽ tha thứ hay không. Nhưng em biết mình xứng đáng được trân trọng. Còn nếu anh chỉ là một người con ngoan mà không dám làm chồng tử tế, thì em sẽ không bắt con em gọi anh là ba.”

Cuộc sống không cho ta quyền chọn ai làm cha mẹ chồng, nhưng ta có quyền chọn người sẽ cùng mình đi đến cuối đời. Và nếu người ấy không bảo vệ được mình, thì mạnh mẽ rời đi không phải là lựa chọn tệ, mà là bắt đầu một chương mới – cho chính mình và đứa con nhỏ.

Ba tuần sau, tôi chính thức nộp đơn nghỉ việc ở công ty cũ và dọn về sống tạm ở một căn hộ nhỏ thuê gần nhà Hạnh. Tôi không còn muốn sống trong căn nhà từng là tổ ấm của mình – nơi mà mỗi góc tường đều ẩn chứa vết nứt của sự phản bội.

Quốc liên tục nhắn tin, gọi điện, thậm chí tìm tới tận nhà Hạnh để xin gặp. Tôi tránh mặt, không phải vì còn yêu, mà vì tôi cần thời gian để không yếu lòng trước một người đàn ông từng khiến tôi đau như vậy.

Mẹ chồng – à không, bà Thoa – cũng gọi cho tôi, giọng đầy trách móc:

“Con là con dâu, sao lại bỏ nhà đi như thế? Người ta nói vào mặt mẹ rồi đấy!”

Tôi chỉ nhẹ nhàng trả lời:

“Con xin lỗi, nhưng chuyện lần này con không thể coi như chưa từng có gì xảy ra. Cũng cảm ơn mẹ, nhờ mẹ mà con nhìn rõ lòng người.”

Tôi tắt máy, lòng nhẹ bẫng.

Ba tháng trôi qua. Bụng tôi đã nhô lên thấy rõ. Những cơn nghén cũng ít dần, thay vào đó là cảm giác háo hức khi từng ngày được cảm nhận sự hiện diện của con. Tôi đi học yoga cho bà bầu, tham gia lớp tiền sản và dần tìm hiểu về cách làm mẹ đơn thân. Có lẽ, con tôi sẽ không có đủ cha lẫn mẹ như bao đứa trẻ khác, nhưng tôi tin mình sẽ bù đắp cho con tất cả những gì có thể.

Một buổi chiều tháng Chín, khi đang trên đường đi làm về – công việc thiết kế tự do tôi nhận làm tại nhà cho vài khách hàng cũ – thì tôi nhận được cuộc gọi từ Quốc.

Tôi định tắt máy, nhưng lần này, tôi bắt máy. Giọng anh trầm xuống:

“Anh biết mình không còn cơ hội. Nhưng anh mong em cho phép anh được làm tròn trách nhiệm với con, dù là từ xa.”

Tôi im lặng.

“Anh… đã dọn ra khỏi nhà. Anh cũng nói chuyện rõ ràng với mẹ anh. Bà không đồng ý, nhưng anh không muốn sống như một kẻ hèn nữa.”

“Anh biết chỉ xin lỗi là không đủ. Nhưng mỗi ngày nhìn lại mình, anh thấy hổ thẹn. Với em, với con. Anh không xin em quay lại. Chỉ mong một ngày nào đó, con có thể gọi anh là ba mà không ghét bỏ.”

Tôi ngước nhìn lên bầu trời xám nhẹ. Gió thổi mát lạnh đầu thu.

“Anh muốn làm cha? Vậy hãy bắt đầu bằng việc học cách làm người tử tế.”

Tôi cúp máy, không tức giận, không khóc. Chỉ là… nhẹ lòng.

Hai năm sau.

Tôi đang chơi đùa với bé Gạo – cái tên thân mật tôi đặt cho con trai mình – trong công viên thì có người tiến lại gần. Là Quốc.

Anh đứng đó, tay cầm một món đồ chơi gỗ – chiếc xe tải mà Gạo từng mê mẩn trong cửa hàng hôm trước. Tôi từng từ chối mua vì quá đắt. Có lẽ anh đã để ý.

Gạo không biết Quốc là ai. Nhưng không hiểu sao thằng bé không tỏ ra sợ hãi, chỉ tò mò nhìn món đồ chơi trên tay anh.

Quốc ngồi xuống, chìa ra: “Chào con, ba là bạn của mẹ. Con thích xe tải chứ?”

Tôi không ngăn cản. Tôi để Gạo cầm lấy món đồ, cười toe toét. Ánh mắt Quốc rưng rưng. Có lẽ, đây là lần đầu tiên anh được nhìn thấy con trai mình gần đến vậy.

Anh quay sang tôi, khẽ nói:

“Cảm ơn em… vì đã để anh được gặp con.”

Tôi gật đầu.

“Gạo là con của tôi. Nhưng nó cũng có một nửa dòng máu của anh. Nếu anh thực lòng muốn làm cha, thì hãy bắt đầu từ hôm nay – không chỉ bằng món quà, mà bằng sự hiện diện, bằng trách nhiệm và tình thương thật lòng.”

Tôi không biết tương lai sẽ ra sao. Tôi cũng không dám nói mình đã tha thứ hoàn toàn. Nhưng tôi biết rõ một điều: tôi đã đứng lên, đã mạnh mẽ bước qua nỗi đau để bắt đầu lại.

Không cần một người đàn ông bên cạnh để thấy mình trọn vẹn.

Chỉ cần bản thân mình đủ yêu thương chính mình và đứa con bé bỏng – thế là đủ.

Có những bất ngờ không mang đến niềm vui, mà là sự thật trần trụi. Nhưng chính sự thật đó lại mở ra một lối đi mới – nơi phụ nữ thôi không còn sống vì hy vọng mù quáng, mà vì giá trị và sự bình yên của chính mình.