Home Blog Page 61

Qúa kh::ủng k::hiếp: TP.HCM gia tăng ca mắc Co::vid-19, 83% do biến chủng mới lần đầu phát hiện…👇👇

 Theo Sở Y tế Thành phố Hồ Chí Minh, 83% mẫu giải trình tự gene của bệnh nhân Covid-19 hiện nay là NB.1.8.1. Đây là biến chủng đang lưu hành tại nhiều nước trên thế giới, có tốc độ lây lan nhanh.
Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa.

Biến chủng mới có tốc độ lây lan nhanh hơn

Theo hệ thống giám sát bệnh truyền nhiễm Thành phố Hồ Chí Minh, số ca Covid-19 tăng từ tuần 16 đến tuần 20 (14/4-18/5), với trung bình 11 ca mỗi tuần, so với 1-2 ca mỗi tuần trong 15 tuần đầu năm. Riêng tuần 20, thành phố ghi nhận 26 ca, tăng 16 ca so với mức trung bình 4 tuần trước đó.

Tính đến nay, Thành phố Hồ Chí Minh ghi nhận 79 ca Covid-19 trong năm 2025, giảm 75,5% so với cùng kỳ năm 2024, với 43 ca nội trú và 36 ca ngoại trú, không có trường hợp nặng cần hỗ trợ hô hấp.

Trước sự gia tăng ca nhiễm, Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới Thành phố Hồ Chí Minh phối hợp với Đơn vị Nghiên cứu Lâm sàng Đại học Oxford (OUCRU) đã tiến hành giải trình tự gene các mẫu bệnh phẩm từ bệnh nhân nhập viện trong tuần 3 tháng 5/2025.

Kết quả cho thấy 83% mẫu mang biến chủng NB.1.8.1 – một biến thể phụ của XDV.1, được hình thành từ sự tái tổ hợp giữa JN.1 và XDE.

Biến chủng này, được phát hiện vào đầu năm 2025, hiện đã xuất hiện tại 22 quốc gia, bao gồm Australia, Canada, Trung Quốc, Nhật Bản, Hàn Quốc, Mỹ.

Hiện tại, Tổ chức Y tế thế giới (WHO) chưa xếp NB.1.8.1 vào các nhóm biến chủng nguy cơ. Đây là là một biến thể phụ mới của virus SARS-CoV-2, thuộc dòng Omicron JN.1.

Đột biến đáng chú ý tại vùng RBD protein gai: T478I, A435S, V445H làm tăng khả năng bám dính vào tế bào người. Biến chủng này có thể lây nhanh hơn XEC, dẫn đến lây lan nhanh chóng tại Thành phố Hồ Chí Minh và Trung Quốc.

Theo các chuyên gia, sự xuất hiện biến thể mới NB.1.8.1 có thể là nguyên nhân gia tăng số ca bệnh Covid-19 tại Thành phố trong những tuần gần đây, tương tự như ở một số nước trên thế giới trong thời gian qua. Đây là hiện tượng thông thường khi xuất hiện một biến chủng mới.

Biến chủng mới chưa đủ nguy hiểm để làm mất hiệu lực vaccine, nhưng có thể làm suy giảm nhẹ miễn dịch.

Triệu chứng phổ biến của biến chủng này là sốt nhẹ, đau họng, ho, mệt mỏi; nghẹt mũi, đau cơ. Ngoài ra, người nhiễm biến chủng này sẽ có triệu chứng bổ sung như sốt kéo dài, chán ăn; rối loạn tiêu hóa, đau đầu.

Tính chất triệu chứng kéo dài, nhẹ, dễ gây nhầm lẫn với cảm cúm thông thường, khiến người bệnh dễ chủ quan, góp phần lây lan âm thầm trong cộng đồng.

Theo bác sĩ Nguyễn Huy Hoàng, Trung tâm Oxy cao áp Việt-Nga (Bộ Quốc phòng), biến chủng này có tốc độ lây lan nhanh nhưng không gây bệnh nặng. Hiện chưa ghi nhận có ca tử vong hoặc nhập viện nặng tại Việt Nam.

Tuy nhiên, với tốc độ lây mạnh của biến chủng mới có thể gây áp lực hệ thống y tế nếu số ca tăng nhanh trên diện rộng, bác sĩ Hoàng khuyến cáo, mọi người không quá lo lắng, hoang mang nhưng cần cảnh giác chuẩn bị biện pháp ứng phó.

Người dân cần chủ động phòng bệnh

Hiện Bộ Y tế yêu cầu tất cả bệnh viện, sở y tế, đơn vị y tế bộ/ngành rà soát kế hoạch thu dung, điều trị Covid-19; khu cách ly, thuốc, vật tư; nhân lực và phương án kiểm soát nhiễm khuẩn. Chiến lược hiện tại là tập trung vào quản lý nội viện, giảm nguy cơ bùng phát từ bệnh viện, thay vì phong tỏa diện rộng.

Trong bối cảnh Covid-19 đang quay trở lại, một số nhóm đối tượng dưới đây có nguy cơ cao nếu nhiễm bệnh, cần được điều trị tại bệnh viện: Người từ 65 tuổi trở lên; những người có các vấn đề sức khỏe nhất định, bao gồm hệ miễn dịch suy giảm, mắc các bệnh về thần kinh như đột quỵ hoặc chứng sa sút trí tuệ; những người có bệnh lý về phổi mạn tính, chẳng hạn như hen suyễn nặng hoặc bệnh phổi tắc nghẽn mạn tính (COPD); người mắc bệnh tim; bệnh nhân tiểu đường; người bị bệnh thận mạn tính; phụ nữ đang mang thai; người thừa cân hoặc béo phì.

Ngành y tế cần tập trung bảo vệ nhóm nguy cơ cao: người già, bệnh nền, phụ nữ có thai, khoa hồi sức-thận-tim mạch; bảo đảm vệ sinh bệnh viện, quy trình phân luồng khoa phòng hợp lý để tránh lây nhiễm chéo.

Các chuyên gia khuyến cáo cộng đồng tiếp tục tuân thủ thông điệp “5k” gồm: Đeo khẩu trang nơi công cộng và bệnh viện; hạn chế tụ tập không cần thiết; rửa tay sát khuẩn thường xuyên; tăng cường thể lực, miễn dịch tự nhiên; chủ động đi khám khi có triệu chứng dù nhẹ.

Ngoài ra, bác sĩ Hoàng cho rằng, cần khuyến khích tiêm vaccine nhắc lại cho nhóm nguy cơ. Người đi từ vùng dịch (Thái Lan, Trung Quốc…) cần theo dõi sức khỏe sát sao cho bản thân và mọi người tiếp xúc gần, người thân trong gia đình.

Nghe tin mới nhất về Hoàng Hường mà hả hê quá, bảo sao im ắng suốt nhiều tháng qua

Thực tế, trên các nền tảng mạng xã hội không khó để bắt gặp những quảng cáo “nổ” gây hiểu lầm về công dụng của sản phẩm. Những vi phạm này từng bị xử lý như thế nào?

Những quảng cáo ‘nổ’ từng gây bức xúc, đã xử phạt thế nào? - Ảnh 1.

Những quảng cáo thổi phồng công dụng gây bức xúc dư luận – Ảnh: Chụp màn hình

Trị dứt điểm đủ bệnh

Quảng cáo “nổ” từng làm mưa làm gió trên khắp các nền tảng mạng xã hội có lẽ không thể bỏ qua những video quảng cáo của nữ “doanh nhân” Hoàng Hường.

Công ty cổ phần dược phẩm Hoàng Hường được thành lập năm 2021, sau đó nổi tiếng với những livestream quảng cáo bán thuốc nam trị xương khớp, nước súc miệng với lời lẽ “tâng bốc” thái quá về công dụng của sản phẩm.

Đỉnh điểm, tháng 4-2022, trên sóng VTV1 đưa quảng bá cho thương hiệu dược phẩm Hoàng Hường trong bản tin “Điểm tựa tương lai”. Sau đó có nhiều ý kiến bức xúc trong cộng đồng, đài đã gỡ bản tin trên website.

Năm 2022, tại một livestream giới thiệu sản phẩm viên xương khớp Hoàng Hường, bà Hường nói: “Tất tần tật, những gì đau liên quan đến xương khớp từ đầu xuống chân, em giải quyết được hết. Em không khẳng định là uống 1 liều sẽ hết nhưng chỉ cần uống trong 1-2 tuần sẽ khỏi đến 50 – 60%. Ai nặng lắm thì 2 tháng là hết… dù xương khớp đau đến cỡ nào”.

Những lời quảng cáo “thần thánh” đánh vào lòng tin của nhiều người. Dù sản phẩm đắt đỏ nhưng với tâm lý “có bệnh vái tứ phương”, nhiều người đã chi cả triệu đồng để sử dụng 1 liệu trình cho viên xương khớp Hoàng Hường.

Sau khi gây sóng gió “cõi mạng” với những quảng cáo “nổ tung trời”, ngày 13-4 -2022, Cục An toàn thực phẩm (Bộ Y tế) xử phạt Công ty cổ phần dược phẩm Hoàng Hường 65 triệu đồng vì vi phạm trong quảng cáo sản phẩm thực phẩm bảo vệ sức khỏe, quảng cáo gây hiểu lầm tác dụng như thuốc chữa bệnh.

Dù đã bị xử phạt nhưng chỉ 1 tháng sau đó, công ty này lại tiếp tục vi phạm, Cục An toàn thực phẩm (Bộ Y tế) phát đi thông báo cảnh báo về thực phẩm bảo vệ sức khỏe viên xương khớp Hoàng Hường và hoạt huyết Hoàng Hường vi phạm quy định pháp luật về quảng cáo.

Tưởng chừng sau nhiều lần nhắc nhở, xử phạt, công ty sẽ rút ra bài học. Thế nhưng, mới đây video của nữ doanh nhân Hoàng Hường lại bị Cục An toàn thực phẩm “đính kèm” trong cảnh báo về quảng cáo thực phẩm bảo vệ sức khỏe Viên trinh nữ hoàng cung Crilin Women Health có nội dung quảng cáo sản phẩm gây hiểu nhầm có tác dụng như thuốc chữa bệnh.

Trong video quảng cáo về thực phẩm bảo vệ sức khỏe này, bà Hường nói: “Sản phẩm đã được hội đồng khoa học thế giới thừa nhận nên mọi người yên tâm”.

Tăng chiều cao ‘bất chấp’

Đánh vào tâm lý muốn con cao lớn của nhiều cha mẹ, thời gian qua trên mạng xã hội xuất hiện những video quảng cáo sản phẩm “Sữa non chuyên biệt tăng chiều cao HIUP” (Sữa HIUP), những người nổi tiếng liên tục nhắc đi nhắc lại: “Cứ uống là cao, bất chấp bố mẹ thấp lùn. Cam kết trẻ cao 3 – 5cm sau 3 tháng. Dùng cho trẻ từ 3 – 15 tuổi”.

Thậm chí người này còn khẳng định thấp còi do dinh dưỡng, “nấm lùn” bẩm sinh, uống các loại canxi không cao nhưng uống sữa chắc chắn sẽ cao. Những quảng cáo này tràn lan trên các nền tảng bán hàng trực tuyến, mạng xã hội.

Sẽ bổ sung những quy định liên quan người nổi tiếng tham gia quảng cáo

Sản phẩm “Sữa non chuyên biệt tăng chiều cao HIUP” (Sữa HIUP) do Công ty TNHH Kinh doanh và Công nghệ Alama Việt Nam chịu trách nhiệm và phân phối.

Sau khi có những phản ảnh về quảng cáo này, tháng 3-2024 Sở Y tế Hà Nội xác định Công ty TNHH Kinh doanh và Công nghệ Alama Việt Nam đã có hành vi quảng cáo thực phẩm (sản phẩm dinh dưỡng HIUP 27) không phù hợp với một trong các tài liệu theo quy định.

Công ty đã bị xử phạt 25 triệu đồng và buộc cải chính thông tin, buộc tháo gỡ, tháo dỡ, xóa nội dung quảng cáo của Sản phẩm dinh dưỡng HIUP 27.

Thế nhưng cho đến nay, chỉ cần tra từ khóa sữa HIUP không khó để thấy những người nổi tiếng như Vân Hugo… chia sẻ công dụng tăng chiều cao của loại sữa này. Mới đây, công ty còn cho ra thêm một sản phẩm HIUP IQ – với quảng cáo giúp con thông minh, tập trung, giảm tình trạng tăng động, giảm chú ý…?!

Những người nổi tiếng, có sức ảnh hưởng chia sẻ sử dụng sản phẩm “vô cùng tốt” đã khiến không ít cha mẹ tin tưởng lựa chọn sản phẩm.

Mới đây nhất, Chu Thanh Huyền (vợ cầu thủ Quang Hải) cũng gây bức xúc khi quảng cáo cho một hãng sữa. Dù theo quy định hiện nay không được quảng cáo sữa cho trẻ dưới 24 tháng tuổi, thế nhưng cô nàng đã đổ một hộp mà cô gọi là sữa vào cốc và bón cho con trai gần 9 tháng tuổi.

Cộng đồng mạng cho rằng trẻ em trên 2 tuổi mới được sử dụng sản phẩm này, tuy nhiên Chu Thanh Huyền lại quảng cáo cho trẻ uống từ 8 tháng tuổi, khiến hội mẹ bỉm sữa bức xúc. Sau đó Huyền đã lên livestream để “xin lỗi”.

Những vụ việc người nổi tiếng, người có sức ảnh hưởng quảng cáo “bất chấp” gây bức xúc dư luận nhưng việc xử phạt còn “hạn chế”.

Sau vụ việc của kẹo rau củ Kera, nhiều người cho rằng đã đến lúc xử mạnh tay đối với việc quảng cáo sai sự thật, lừa dối người tiêu dùng.

Cô b/ồ của chồng tôi gọi điện đến, nói rằng anh ấy bị s;uy th;ận, cần ghép thận gấp. Tôi liên hệ với bệnh viện, thẳng thừng từ chối điều trị….

“Cô bồ của chồng tôi gọi điện đến, nói rằng anh ấy bị suy thận, cần ghép thận gấp.
Tôi liên hệ với bệnh viện, thẳng thừng từ chối điều trị.
Cô ta cuống lên: ‘Đó là chồng cô mà!’
Tôi mặt không cảm xúc, bắt đầu chuẩn bị hậu sự cho anh ta.”

Chiều Sài Gòn mưa rả rích, từng hạt nước nặng trĩu đập vào cửa kính căn hộ tầng 16. Loan vừa rời khỏi phòng họp dài đằng đẵng của công ty thì điện thoại reo liên tục. Một số lạ gọi đến, số đầu 090—không lưu tên.

– “Alo?” – Cô trả lời, mắt vẫn dán vào màn hình laptop.

– “Chị là vợ anh Dũng đúng không?” – Giọng nữ đầu dây bên kia run rẩy.

Loan cau mày, nhận ra một thứ gì đó rất sai. Người con gái kia nói tiếp, không chờ cô xác nhận.

– “Anh Dũng… anh ấy đang nằm cấp cứu ở Bệnh viện Chợ Rẫy. Suy thận cấp, cần ghép gấp. Em… em là người yêu của anh ấy. Mong chị… chị giúp. Em không biết phải làm sao nữa…”

Căn phòng bỗng chốc trở nên lạnh ngắt. Loan đứng bất động, cảm thấy cơn buồn nôn trào lên tận cổ họng. Cô ngắt máy, gọi thẳng đến bệnh viện.

– “Tôi là vợ hợp pháp của bệnh nhân Nguyễn Văn Dũng. Tôi từ chối bất kỳ hình thức điều trị nào. Không ký cam kết, không thanh toán. Nếu anh ta qua đời, xin báo tôi đến nhận xác.”

Loan đặt điện thoại xuống, bàn tay run lên từng hồi. Nhưng mắt cô lại khô rang, không giọt nước nào rơi.

Nguyễn Văn Dũng – chồng cô – một giảng viên đại học có tiếng, luôn được bạn bè, đồng nghiệp khen là “người đàn ông của gia đình”. Mười năm qua, Loan cắm đầu làm việc, lo cho gia đình, gom góp từng đồng để hai vợ chồng mua nhà, mua xe. Còn anh ta, bề ngoài nho nhã, về nhà cơm bưng nước rót – vậy mà lại có đủ thời gian và tiền bạc để nuôi một cô bồ trẻ.

Loan đã nghi ngờ từ một năm trước, khi Dũng bắt đầu về trễ thường xuyên, điện thoại lúc nào cũng úp mặt xuống bàn. Nhưng cô tự trấn an, tự bào chữa: “Chắc do công việc.”

Thứ sáu tuần trước, Loan tình cờ đọc được một tin nhắn chưa kịp xoá trên điện thoại anh ta:

“Anh nhớ em. Tuần sau đi Đà Lạt nhé, chị ấy có công tác.”

Thế là tất cả đổ vỡ. Không phải chỉ là sự phản bội của một người đàn ông – mà là sự phản bội với cả cuộc đời cô đã dốc sức gầy dựng.

Loan không làm ầm lên. Cô lặng lẽ gọi điện huỷ chuyến công tác. Rồi sáng hôm sau, cô bay ra Hà Nội, ghé thăm mẹ ruột – người phụ nữ từng trải qua một cuộc hôn nhân tan nát vì cha cô ngoại tình.

– “Con định làm gì?” – Mẹ cô hỏi, giọng nhẹ như khói.

– “Con không biết. Nhưng con sẽ không tha thứ.”

Tối hôm ấy, người tình của Dũng lại gọi.

– “Chị… chị làm ơn. Em biết em sai. Nhưng bây giờ anh ấy đang nguy kịch. Bác sĩ nói nếu không ghép thận kịp thời thì… thì không qua khỏi…”

– “Tôi biết.”

– “Em xin chị… Nếu chị không thể giúp thì ít nhất cũng để tụi em tự xử lý… Chị đang giữ bảo hiểm, sổ y bạ, và mọi quyền hợp pháp để ký cam kết điều trị…”

Loan thở dài. Cô bước ra ban công, nhìn xuống thành phố mờ mịt trong màn mưa.

– “Tôi đã chuẩn bị hậu sự cho anh ta rồi. Đừng gọi nữa.”

Rồi cô tắt máy.

Loan từng là người phụ nữ tin vào tình yêu. Cô yêu Dũng từ năm đại học, cùng anh vượt qua những ngày khó khăn, ăn mì gói và thuê trọ 18m2. Cô không đẹp, không khéo léo. Nhưng cô giỏi giang, quyết liệt – và dốc toàn bộ tâm can cho mái ấm nhỏ.

Cô nhớ lần anh ta bị tai nạn xe, chân gãy đôi, cô nghỉ việc một tháng ở nhà chăm. Cô nhớ năm anh ta trượt học hàm, buồn đến mức muốn bỏ nghề, chính cô là người đẩy lưng anh tiếp tục dạy học. Cô nhớ mọi thứ – từng buổi cơm, từng lần cãi vã, từng lần hàn gắn.

Giờ thì sao? Một người như thế, nằm trên giường bệnh, thoi thóp giữa sống và chết… Nhưng với cô, đã chết từ lâu.

Sáng hôm sau, Loan đến nhà tang lễ đặt trước một gói dịch vụ. Người tiếp tân hỏi:

– “Người nhà chị mất rồi ạ?”

– “Chưa. Nhưng chắc sắp.”

Cô đi chọn quan tài, màu gỗ đỏ trầm, viền vàng nhạt. Chọn luôn cả ảnh di ảnh, khung để sẵn. Chọn nhạc lễ tang – cô chọn bài “Một cõi đi về”. Trớ trêu thay, đó là bài mà Dũng hay ngân nga mỗi lần uống rượu.

Cô ký hợp đồng, chuyển khoản đặt cọc. Mọi việc được cô sắp xếp gọn gàng, như thể đang tổ chức tiệc cưới – nhưng là cưới với cái chết.

Khi quay về nhà, một người đàn ông mặc áo blouse trắng đứng trước cửa.

– “Chị là vợ anh Dũng?”

– “Phải.”

– “Tôi là bác sĩ điều trị chính. Tôi… xin phép nói thẳng. Nếu không có thận ghép trong vòng 48 giờ, anh ấy sẽ không qua khỏi. Nhưng có một điểm hy vọng – chị là người tương thích sinh học cao nhất.”

Loan đứng lặng. Vị bác sĩ rút ra tờ giấy xét nghiệm.

– “Nếu chị đồng ý hiến thận…”

Cô cắt lời:

– “Không.”

Rồi đóng cửa lại. Nhẹ nhàng. Không hối tiếc.

Loan không thể ngủ được đêm đó. Dù đã khóa cửa, tắt điện thoại, ngắt mạng… tâm trí cô vẫn mở toang như cánh cửa chưa khép. Mưa ngoài trời đã tạnh, nhưng bên trong cô, cơn bão còn đổ dài.

Cô bước vào phòng khách, bật đèn mờ. Trên bàn, ảnh cưới của cô và Dũng vẫn nằm đó. Cô với tay, gỡ khung ảnh, tháo tấm hình ra khỏi kính, rồi… xé nó làm đôi. Nhưng tấm ảnh không dễ xé. Lớp giấy in dày và dai như thứ tình cảm đã chai lì theo năm tháng.

Một nửa gương mặt anh ta rơi xuống sàn.

– “Mày đã giết tao rồi, Dũng à.” – Cô thì thầm.

9 giờ sáng, bệnh viện gọi lại. Lần này là bác sĩ trưởng khoa.

– “Chị Loan, tôi biết chị đang rất giận. Nhưng tôi xin phép đặt câu hỏi này, không phải vì đạo đức nghề nghiệp, mà vì sinh mạng một con người.”

– “Anh ta là chồng tôi, nhưng đã phản bội tôi. Tôi không giết anh ta. Tôi chỉ không cứu.”

– “Nếu chị thật sự muốn để anh ấy chết, không ai trách được. Nhưng… chị có thể sống thanh thản với quyết định đó không?”

Cô im lặng.

– “Tôi có thể chuyển bệnh nhân sang danh sách chờ hiến tạng của quốc gia, nhưng khả năng tìm được thận tương thích trong 48 giờ là cực thấp. Nếu có phép màu… thì vẫn hy vọng. Nhưng phép màu thường không dành cho người sai.”

Ông bác sĩ dừng một chút.

– “Tôi không mong chị tha thứ. Tôi chỉ mong chị không để hận thù giết chết luôn phần người trong chị.”

Điện thoại cúp máy. Loan đứng trơ ra, đôi môi mím chặt.

Tối hôm đó, cô đến thăm mẹ.

– “Mẹ từng bị phản bội. Sao mẹ không để ba chết?”

Người mẹ cười buồn.

– “Vì mẹ không muốn giết thêm chính mình. Tha thứ không phải cho họ. Tha thứ là để mình sống tiếp được.”

– “Nhưng con không tha thứ được. Con hận đến tận xương tủy. Con muốn anh ta biết cảm giác bị bỏ rơi giữa lằn ranh sống chết…”

Mẹ cô không trả lời. Bà đi vào bếp, lấy ra một hộp nhựa cũ. Trong đó là những lá thư tay đã úa màu thời gian. Bà đặt lên bàn.

– “Đây là thư ba con viết trong thời gian cuối đời. Ông biết mình bị ung thư gan, biết chẳng sống được bao lâu. Ông xin lỗi, xin được gặp lại con lần cuối… nhưng con từ chối. Con nhớ không?”

Loan im lặng.

– “Và con khóc suốt một tháng sau khi ông mất. Không phải vì mất ông, mà vì mất cơ hội tha thứ.”

Cô bật khóc. Lần đầu tiên sau nhiều năm.

Sáng sớm, Loan trở lại bệnh viện. Áo khoác đen, tóc buộc gọn, không trang điểm. Cô gặp bác sĩ điều trị, yêu cầu được hiến thận.

– “Tôi không làm vì anh ta. Tôi làm vì chính tôi. Tôi không muốn mang hận đến hết đời.”

Ca ghép diễn ra ngay trong chiều hôm đó. Cô tỉnh dậy trong phòng hồi sức, bên cạnh là tờ giấy cam kết. Trong ánh sáng nhạt, gương mặt Dũng hiện lên mờ nhòe qua lớp kính bên kia phòng ICU.

Anh vẫn còn sống.

Một tuần sau, Dũng tỉnh lại. Cô đến thăm. Anh nằm đó, mắt còn mệt mỏi, gương mặt gầy rộc.

– “Loan… em…”

– “Anh im đi.” – Giọng cô bình tĩnh. – “Tôi không đến để nghe anh giải thích. Tôi đến để kết thúc.”

Dũng cúi đầu, nước mắt chảy xuống hai bên gò má.

– “Tôi không cứu anh để giữ anh lại. Tôi cứu anh để tôi được đi.”

Cô đặt lên bàn tờ đơn ly hôn đã ký. Anh run rẩy ký vào không do dự. Khi cô đứng lên, anh gọi khẽ:

– “Loan… cảm ơn em… vì đã cứu anh.”

Cô dừng lại ở cửa, không quay đầu:

– “Anh không nên cảm ơn tôi. Mà nên cảm ơn cái phần người cuối cùng trong tôi… chưa chết.”

Hai tháng sau, Loan dọn về Đà Lạt. Cô thuê một căn nhà nhỏ, mở tiệm cà phê kiêm vườn hoa mini. Mỗi sáng, cô tưới cây, pha cà phê, trò chuyện với khách lạ. Không ai biết cô từng là người vợ đã chuẩn bị hậu sự cho chồng mình trong im lặng.

Mỗi lần có người hỏi:

– “Chị sống một mình, không cô đơn sao?”

Loan cười, ánh mắt bình thản:

– “Tôi từng sống với một người mà lòng mình cô đơn suốt 10 năm. Giờ, một mình… là một loại giải thoát.”

Trên kệ gỗ bên cửa sổ, có một khung hình mới. Không phải ảnh cưới. Mà là ảnh một chậu cây nhỏ – mọc lên từ vết cắt của cành cũ.

Chàng trai nghèo giúp nữ tỷ phú sửa xe, cô ấy đòi trả ơn bằng việc này khiến anh s/ững s/ờ

Chiếc siêu xe đắt đỏ dừng lại giữa đường quê vắng vẻ dưới cái nắng gắt của buổi trưa hè. Cô gái bước ra, đôi giày cao gót nhấn xuống mặt đất khô cằn, xung quanh chẳng một bóng người. Bỗng một tiếng gọi vang lên:
“Xe hỏng à cô? Để tôi xem thử!”
Chàng trai mặc áo bạc màu, tay lấm lem dầu nhớt, tiến lại gần.
Cô gái liếc nhìn anh – người lạ quê mùa giữa nơi đồng không mông quạnh. Cô không ngờ rằng, cuộc gặp gỡ định mệnh này sẽ khiến cuộc đời mình rẽ sang một hướng hoàn toàn khác.
Và khi cô ngỏ lời trả ơn, điều cô đề nghị đã khiến chàng trai sững sờ đến mức tưởng mình đang mơ…

Trưa hôm đó, làng Đông Yên nắng như đổ lửa. Cái nắng khiến mọi sinh vật như lặng đi, chỉ còn tiếng ve sầu rền vang trên tán phượng già. Trong một căn chòi nhỏ ven đường, Minh – chàng trai mới tròn 24 tuổi – đang loay hoay lắp lại động cơ chiếc xe máy cũ của mình. Cậu sống một mình, làm đủ nghề để kiếm sống: từ sửa xe, gặt lúa thuê, đến bốc vác.

Cuộc sống chẳng dễ dàng, nhưng Minh luôn giữ nụ cười. Mẹ mất sớm, cha bỏ đi khi Minh mới lên bảy. Từ đó, Minh lớn lên nhờ bà nội và lòng kiên cường.

Bỗng nhiên, tiếng động cơ lạ vang lên từ xa. Một chiếc Lamborghini Huracan – hiếm thấy ở bất kỳ đâu chứ đừng nói ở một làng quê nghèo – đang từ từ dừng lại giữa con đường bụi bặm. Minh ngẩng đầu. Cửa xe bật mở, và từ trong bước ra một cô gái trẻ – mái tóc đen óng buông lơi trên bờ vai mảnh khảnh, mắt đeo kính râm hàng hiệu, áo sơ mi trắng và chân váy ôm sát. Một vẻ đẹp lạ lẫm giữa vùng quê nghèo.

Cô cúi xuống kiểm tra bánh xe, nhíu mày.

Minh vội đứng dậy, tiến lại gần:
– Cô cần giúp không? Tôi rành sửa xe một chút.

Cô gái hơi ngạc nhiên, có chút e ngại nhìn chàng trai lấm lem dầu mỡ. Nhưng trời quá nóng, lại chẳng có sóng điện thoại, nên cô gật đầu:
– Hình như xe tôi bị nóng máy… Tôi không rõ nữa, nó cứ lụp bụp rồi tắt.

Minh kiểm tra một lúc rồi nói:
– Xe cô bị thiếu nước làm mát, lại chạy đường nắng nữa nên chết máy. Tôi có thể giúp, nhưng xe này cần loại dung dịch đặc biệt. Tôi sẽ thử xử lý tạm thôi.

Cô gái im lặng, gật đầu đồng ý. Minh lấy bình nước lọc còn lại của mình đổ vào két làm mát. Một lúc sau, động cơ xe rồ lên trở lại. Cô gái thở phào.

– Cảm ơn anh. Anh… tên gì? – cô hỏi.

– Tôi là Minh. Không có gì đâu cô ạ, chuyện nhỏ thôi.

Cô gái khẽ mỉm cười, tháo kính râm:
– Tôi là Trinh. Nguyễn Ngọc Trinh.

Minh hơi giật mình. Cái tên ấy anh từng nghe đâu đó. Là CEO trẻ tuổi của tập đoàn bất động sản Ngọc Thiên? Cô tỷ phú trẻ tuổi nổi danh trên truyền thông vì tự lập từ hai bàn tay trắng? Nhưng anh lắc đầu, tự nhủ chắc chỉ trùng tên. Cô gái xinh đẹp này trông như người bước ra từ thế giới khác.

Trinh nhìn anh một lúc rồi nói:
– Anh Minh, nếu không có anh, tôi đã mắc kẹt cả ngày ở đây. Tôi muốn trả ơn anh. Anh có tài khoản không?

Minh lắc đầu:
– Tôi giúp vì thấy cô gặp khó thôi. Không cần trả ơn gì đâu.

– Không – Trinh nói chắc nịch – Tôi không muốn nợ ai cả. Nhưng thay vì tiền, tôi có thể… đưa anh lên Sài Gòn. Cho anh một công việc tử tế.

Minh sững sờ.

– Ý cô là… tôi lên làm bảo vệ hay tài xế?

– Không – Trinh cười nhẹ – Tôi muốn anh làm trợ lý kỹ thuật cho tôi. Tôi đang cần người thực tế, chịu khó, không chỉ biết lý thuyết. Anh sửa được xe của tôi bằng tay không và nước lọc – đó là thứ tôi cần.

Minh không biết nói gì. Cậu chưa bao giờ rời khỏi làng. Cuộc sống thành thị với cậu như một hành tinh khác. Nhưng lời đề nghị ấy – và cách cô nói ra – không giống như một câu chuyện đùa.

Trinh nhìn đồng hồ, rồi nói:
– Tôi phải đi gấp. Nhưng nếu anh muốn, mai xe tôi sẽ quay lại đón anh. Đừng quyết định vội. Nghĩ kỹ đi, Minh. Cuộc sống anh có thể thay đổi chỉ với một quyết định.

Chiếc xe lại lao đi, để lại sau lưng đám bụi mù. Minh đứng đó, tim đập mạnh. Cậu nhìn lên trời. Cái nắng gắt chẳng còn nóng nữa – mà như một luồng sáng mở ra con đường mới.

Minh mất ngủ cả đêm hôm ấy.

Câu nói của Trinh vang đi vang lại trong đầu:

“Cuộc sống anh có thể thay đổi chỉ với một quyết định.”

Cậu đi quanh căn chòi nhỏ, nhìn những đồ vật gắn bó suốt bao năm: chiếc radio cũ không còn bắt sóng, tấm ảnh thờ bà nội đặt trang trọng trên bàn thờ bằng gỗ ép. Cậu nghĩ về những ngày mưa bốc vác lạnh thấu xương, những đêm nằm nghe bụng đói réo, nghĩ về ánh mắt người làng mỗi khi cậu xin ứng tiền công.

Và sáng hôm sau, khi chiếc Range Rover đen bóng đỗ lại trước ngõ, Minh đã đứng đợi sẵn, một chiếc ba lô nhỏ trên vai.

Trinh không nói nhiều trên đường về Sài Gòn. Cô chỉ đưa cho Minh một bộ hồ sơ, trong đó là hợp đồng lao động với mức lương khởi điểm 25 triệu, nhà ở trong khu chung cư của công ty, và các khoản phúc lợi khác. Minh đọc mà hoa cả mắt, chẳng dám tin đó là thật.

Ba ngày đầu tiên là một cú sốc văn hóa. Mọi thứ đều quá nhanh, quá hiện đại, quá phức tạp. Minh được phân làm trợ lý kỹ thuật cho dự án xây dựng một khu nghỉ dưỡng cao cấp. Công việc của cậu không giống như những gì cậu từng làm – phải giám sát tiến độ công trường, ghi chép lại sự cố kỹ thuật, thậm chí kiểm tra tính an toàn của thiết bị.

Trinh không ưu ái Minh. Trái lại, cô nghiêm khắc đến lạ. Mỗi lần Minh báo cáo sai, cô chỉnh ngay trước mặt mọi người. Nhưng cô cũng là người đầu tiên khen cậu khi một ngày cậu tìm ra lỗi kết cấu mà cả đội kỹ sư bỏ sót.

Một buổi tối, sau khi tan ca, Trinh mời Minh ăn tối trong văn phòng. Bàn ăn là những hộp cơm bình dân chứ không phải nhà hàng sang trọng.

– Anh biết không – Trinh nói, tay gắp miếng thịt – năm tôi 15 tuổi cũng từng phải xin ăn ở bến xe. Tôi không giàu từ nhỏ.

Minh sững người.

– Vậy sao cô…

– Tôi có được như hôm nay là nhờ một người đã kéo tôi ra khỏi đáy xã hội. Một ông chú cho tôi công việc quét dọn trong công ty ông ấy, rồi sau này tôi học hỏi dần. Tôi muốn làm điều tương tự với anh.

– Nhưng… sao lại là tôi? Tôi đâu có gì đặc biệt.

Trinh nhìn Minh, ánh mắt nghiêm túc:
– Vì trong lúc người khác tránh né tôi, anh lại bước tới. Vì anh không cần biết tôi là ai, vẫn giúp. Và vì anh không lợi dụng. Người như vậy, hiếm lắm, Minh ạ.

Minh không biết phải trả lời thế nào. Cậu chỉ cúi đầu ăn tiếp, nhưng trong lòng, có gì đó rung lên – vừa là biết ơn, vừa là ngượng ngùng, vừa là một niềm kiêu hãnh mơ hồ.

Cuộc sống mới không chỉ toàn cơ hội. Càng gần Trinh, Minh càng hiểu thế giới cô sống khắc nghiệt đến mức nào. Tập đoàn Ngọc Thiên đang trong quá trình mở rộng, đối mặt với sự ganh ghét từ nhiều đối thủ. Những cuộc họp nội bộ căng thẳng, những ánh mắt đố kỵ khi Minh xuất hiện bên cạnh Trinh ngày một nhiều.

Có người nói xấu sau lưng Minh rằng cậu “dùng nhan sắc để leo cao”. Có kẻ cố tình gài bẫy kỹ thuật để khiến cậu mất điểm. Nhưng Minh không phản ứng bằng cãi vã. Cậu chỉ lặng lẽ làm việc, học hỏi, và cố gắng không để phụ lòng Trinh.

Một ngày, dự án bị thanh tra đột xuất. Người ta phát hiện bản thiết kế kỹ thuật có lỗi nghiêm trọng. Nếu để lộ ra, công ty sẽ bị phạt nặng, cổ phiếu tụt dốc. Trinh bị gọi vào họp khẩn.

Minh ở ngoài, lòng rối như tơ vò. Cậu biết – chính cậu là người cuối cùng chỉnh sửa bản thiết kế đó. Cậu đã bỏ sót một chi tiết nhỏ, nhưng nghiêm trọng.

Trinh bước ra, ánh mắt lạnh lẽo. Minh đứng dậy, định nhận lỗi. Nhưng Trinh chỉ nói:

– Anh đi theo tôi.

Cô dẫn Minh ra sân thượng tòa nhà, nhìn xuống dòng xe đông đúc phía dưới. Một lúc sau, cô mới lên tiếng:

– Tôi có thể gỡ lỗi cho anh. Đổ cho phần mềm, cho bộ phận kiểm duyệt. Nhưng nếu làm thế, anh sẽ không bao giờ trưởng thành.

Minh im lặng, chờ đợi.

– Anh sẽ phải chịu trách nhiệm. Tự mình ra trước ban điều hành, thừa nhận sai sót. Tôi sẽ không bảo vệ anh, nhưng nếu anh vượt qua, anh sẽ có chỗ đứng thật sự.

Minh nuốt nước bọt. Rồi gật đầu:
– Em… à, cô cứ để tôi chịu trách nhiệm. Tôi không trốn tránh.

Trinh nhìn cậu. Lần đầu tiên cô gọi tên anh với một nụ cười thật sự:
– Em chọn đúng người rồi.

Ba tháng sau, dự án đi vào hoạt động. Minh – dù từng bị kỷ luật – đã được phục chức nhờ những sáng kiến hiệu quả trong quá trình sửa lỗi. Uy tín của cậu tăng lên. Tập đoàn cũng thoát được khủng hoảng nhờ các chiến lược truyền thông thông minh.

Một tối, Trinh mời Minh đến một buổi gala từ thiện. Cô diện váy dạ hội màu ngọc lam, rực rỡ như nữ thần. Minh đứng bên cô, vẫn vụng về trong bộ vest mượn, nhưng ánh mắt đầy quyết tâm.

Sau buổi tiệc, Trinh đưa Minh ra ban công khách sạn.

– Em đã nghĩ mãi… nên trả ơn anh thế nào cho xứng đáng. Nhưng rồi em nhận ra: không gì đáng giá bằng việc chia sẻ một phần tương lai.

Minh nhíu mày:
– Ý em là…

Trinh lấy ra một tập hồ sơ, đặt vào tay anh.

– Đây là cổ phần. Em muốn anh trở thành cổ đông thiểu số – chính thức, không phải trợ lý nữa. Nếu anh đồng ý, từ mai, em sẽ đưa anh vào ban quản trị tập đoàn.

Minh đứng lặng. Gió đêm thổi qua, nhưng trán cậu đầy mồ hôi.

– Trinh… sao em lại…

– Vì anh không còn là chàng trai nghèo ở làng nữa. Vì anh xứng đáng. Và… – Trinh nhìn thẳng vào mắt anh – vì em cần một người ở cạnh, không chỉ để làm việc, mà để tin tưởng.

Ánh mắt họ chạm nhau. Trong khoảnh khắc ấy, mọi ranh giới về giàu nghèo, quá khứ và tương lai, đều tan biến.

Một quyết định giữa đồng quê. Một lời đề nghị không ai dám tin. Và một tình cảm nảy mầm giữa hai thế giới.
Chàng trai nghèo năm nào – nay đã sánh bước bên nữ tỷ phú, không chỉ bằng lòng biết ơn… mà bằng chính giá trị của mình.

Giá vàng mới nhất sáng 26/5: Vừa mua hôm qua cứ tưởng có lãi ai ngờ đâu lại mất trắng rồi…

Cập nhật giá vàng sáng 26.5: Nhiều chuyên gia dự báo tích cực về giá vàng tuần này, khi các yếu tố vĩ mô tạo lực đẩy cho kim loại quý.

Sau Ngân 98, Bộ Y tế yêu cầu lấy mẫu kiểm nghiệm sản phẩm của Ngân Collagen

Sau ồn ào của Ngân 98, Bộ Y tế đề nghị tiếp tục rà soát, kiểm tra, lấy mẫu kiểm nghiệm các sản phẩm giảm cân của Trần Thị Bích Ngân (Ngân Collagen).

Ngân Collagen - Ảnh 1.

Kẹo táo của Ngân Collagen được rao bán trên thị trường – Ảnh: T.H. chụp màn hình

Có sản phẩm của Ngân Collagen bán hàng khi chưa được công bố

Cục An toàn thực phẩm (Bộ Y tế) vừa có văn bản đề nghị Sở An toàn thực phẩm TP.HCM và Chi cục An toàn vệ sinh thực phẩm Hà Nội khẩn trương kiểm tra, xác minh hoạt động sản xuất, lấy mẫu kiểm nghiệm một số sản phẩm do “Ngân Collagen” quảng cáo.

Theo Cục An toàn thực phẩm, qua công tác hậu kiểm về công bố và quảng cáo sản phẩm thực phẩm, cục phát hiện một số sản phẩm của Công ty TNHH Xuất nhập khẩu N – Collagen (địa chỉ tại 28 đường lô B, Khu TĐC Cảng sông Phú Định, phường 16, quận 8, TP.HCM) do cá nhân có biệt danh (nickname) “Ngân Collagen” quảng cáo gồm Kẹo táo thải mỡ bụng, N-collagen Chanh plus… vi phạm quy định.

Cục An toàn thực phẩm đã kiểm tra, rà soát trên phần mềm dịch vụ công trực tuyến, kết quả cho thấy cục chưa cấp giấy tiếp nhận đăng ký bản công bố sản phẩm và giấy xác nhận nội dung quảng cáo cho sản phẩm có tên Kẹo táo thải mỡ bụng và N-collagen Chanh plus.

Qua rà soát trên môi trường mạng, hình ảnh nhãn của 2 sản phẩm này ghi nhóm sản phẩm là thực phẩm bổ sung.

Cụ thể, các sản phẩm được yêu cầu kiểm tra thông tin như sau:

– “Kẹo táo thải mỡ bụng“, phân phối độc quyền: Công ty TNHH Xuất nhập khẩu N – Collagen, địa chỉ: 28 đường lô B, TDC Cảng sông Phú Định, phường 16, quận 8, TP.HCM.

Thương nhân chịu trách nhiệm về chất lượng và phân phối sản phẩm: Công ty TNHH Hoàng Châu Pharm, địa chỉ: số 24 ngõ 8/11 đường Lê Quang Đạo, phường Phú Đô, quận Nam Từ Liêm, Hà Nội.

Sản xuất tại Công ty TNHH dược phẩm Vesco, địa chỉ: điểm công nghiệp Đan Phượng, xã Đan Phượng, huyện Đan Phượng, Hà Nội.

– Thứ hai là sản phẩm “N-collagen Chanh plus“, phân phối sản phẩm là Công ty TNHH Xuất nhập khẩu N – Collagen, địa chỉ: 28 đường 16, KĐT Cảnh Sông Phú, phường Tân Phú, quận 7, TP.HCM.

Thương nhân chịu trách nhiệm về chất lượng sản phẩm Công ty TNHH BEQUEN, địa chỉ: Điểm công nghiệp Đan Phượng, xã Đan Phượng, huyện Đan Phượng, TP Hà Nội. Sản xuất tại: Công ty TNHH DƯỢC PHẨM VISCO, địa chỉ: điểm công nghiệp Đan Phượng, xã Đan Phượng, huyện Đan Phượng, TP Hà Nội.

“Căn cứ theo quy định tại điều 4, 5 và điều 40 nghị định số 15/2018/NĐ-CP quy định chi tiết thi hành một số điều của Luật An toàn thực phẩm, nhóm sản phẩm thực phẩm bổ sung đã được phân cấp cho địa phương quản lý.

Vì vậy, Cục An toàn thực phẩm đã ban hành công văn đề nghị Sở An toàn thực phẩm TP.HCM và Chi cục An toàn vệ sinh thực phẩm Hà Nội khẩn trương kiểm tra, xác minh hoạt động sản xuất các sản phẩm trên, đồng thời tiến hành lấy mẫu kiểm nghiệm để xác định chất cấm (nếu có) để xử lý theo quy định”, Cục An toàn thực phẩm nêu rõ.

Từng bị cảnh báo vì vi phạm quảng cáo

Sau Ngân 98, Bộ Y tế yêu cầu lấy mẫu kiểm nghiệm sản phẩm của Ngân Collagen  - Ảnh 2.

Trà hỗ trợ giảm cân N-Collagen đã được “nâng cấp” thành thực phẩm bổ sung Detox chanh

Theo tìm hiểu hiện nay tại các nền tảng mạng xã hội, sàn thương mại điện tử, tài khoản TikTok Trần Thị Bích Ngân (Ngân Collagen) thường xuyên đăng tải các video quảng cáo các sản phẩm giảm cân.

Trong đó, nổi lên là hai sản phẩm kẹo táo và detox bột vỏ chanh được quảng cáo có tác dụng thanh lọc, thải độc, “xổ” (giảm) mỡ bụng, giảm mỡ toàn thân. Theo quảng cáo thì tất cả các sản phẩm này hiện nay đã được Bộ Y tế cấp phép.

Một số video do Ngân Collagen quảng cáo trên TikTok về hai sản phẩm trên như: “Mỗi ngày uống 1-2 viên, một tuần giảm từ 1-2cm vòng bụng, tùy cơ địa. Càng dùng về lâu dài bụng càng nhỏ. Nếu kết hợp cả 2 sản phẩm có thể giảm từ 2-5kg”.

Tiếp tục rà soát sản phẩm giảm cân của Ngân Collagen sau ồn ào của Ngân 98 - Ảnh 2.

Bên cạnh đó, hiện nay Ngân Collagen còn kinh doanh một số loại kem body “Face nhân sâm” được quảng cáo rầm rộ, có trên thị trường 14 năm, do chính công ty cô sản xuất và được quảng cáo Bộ Y tế cấp phép và kiểm định.

Trước đó, tháng 3-2022, Cục An toàn thực phẩm (Bộ Y tế) từng cảnh báo người tiêu dùng không căn cứ vào các nội dung quảng cáo sai sự thật của thực phẩm bảo vệ sức khỏe trà hỗ trợ giảm cân N-Collagen để mua và sử dụng, vì có nguy cơ gây ảnh hưởng đến sức khỏe và kinh tế.

Sản phẩm giảm cân Ngân 98 quảng cáo: Chỉ 1/3 hợp pháp

Ngày 25-5, Cục An toàn thực phẩm (Bộ Y tế) vừa có công văn gửi Sở An toàn thực phẩm TP.HCM và Chi cục An toàn vệ sinh thực phẩm Hà Nội, đề nghị khẩn trương kiểm tra, xác minh hoạt động sản xuất và lấy mẫu kiểm nghiệm một số sản phẩm giảm cân do DJ Ngân 98 quảng cáo đang gây xôn xao dư luận, bao gồm sản phẩm X1000, viên uống giảm cân X3 (Super Detox X3) và X7 Plus.

Theo thông tin từ Cục An toàn thực phẩm, trong số các sản phẩm nêu trên, chỉ duy nhất X7 Plus được tiếp nhận bản công bố sản phẩm tại cục và không cấp bất kỳ giấy xác nhận nội dung quảng cáo nào cho các sản phẩm kể trên.

Tuy nhiên qua rà soát trên môi trường mạng, cục phát hiện trên một số website vẫn đang kinh doanh sản phẩm này và quảng cáo sai quy định. Quảng cáo sản phẩm gây hiểu lầm về công dụng sản phẩm, quảng cáo sai với giấy tiếp nhận đăng ký bản công bố sản phẩm, quảng cáo sản phẩm như thuốc chữa bệnh…

Hiện cục đã thu thập đầy đủ bằng chứng liên quan vi phạm này.

Bí ẩn hồ cá trê ở Tịnh thất Bồng Lai, đồ đệ Lê Tùng Vân từng tiết lộ sự thật r/ùng r/ợn đằng sau

Những thông tin về ao cá trê trong Tịnh thất Bồng Lai khiến dân tình không ngừng bàn tán.

Ao cá trê bí ẩn trong Tịnh thất Bồng Lai?

Thông tin cơ quan điều tra khởi tố vụ án và các bị can trong Tịnh thất Bồng Lai (còn gọi Thiền Am Bên Bờ Vũ Trụ) những ngày qua đã khiến vụ việc nóng trở lại. Cách đây vài năm, có thông tin rò rỉ trên MXH cho rằng bên trong “tịnh thất” bí ẩn này có một ao cá trê cực lớn.

Người ta cũng thêu dệt nhiều thông tin sởn gai ốc xung quanh ao cá trê này, đặc biệt là có “nhân chứng” quả quyết nhìn thấy ao với hàng nghìn con cá trê lúc nhúc đòi ăn, trên bờ ao còn đặt một máy xay thức ăn, xay thịt cho cá.

Những bí ẩn trong ao cá càng kích thích sự tò mò khi cơ quan điều tra đến tận nơi làm việc, lập vòng vây chặn người lạ ra vào và lấy lời khai của những người liên quan xuyên đêm.

Một hình ảnh được cho là chụp từ ao cá trê của Tịnh thất Bồng Lai được đăng tải, cùng với những lời kể rùng rợn khiến dân tình “sốt xình xịch”.

 Xôn xao hình ảnh ao cá trê trong Tịnh thất Bồng Lai, dưới đáy lưu giữ bí mật chưa lời giải - Ảnh 1.

Hình ảnh được cho là ao cá trê trong Tịnh thất Bồng Lai.

Tuy nhiên, chỉ bằng một thủ thuật tra cứu đơn giản, có thể thấy không có cơ sở nào để khẳng định hình ảnh này chụp từ Tịnh thất Bồng Lai.

Trong phóng sự của VTV cách đây hơn 1 năm, lời của một nhân chứng hé lộ về bí ẩn liên quan đến ông Lê Tùng Vân cũng được “đào” lại. Bà Lê Thị Tuyết – người từng được ông Lê Tùng Vân mời về dạy cho những đứa trẻ sống tại Trại dưỡng lão và cô nhi Thánh Đức, huyện Bình Chánh, TP. HCM vào năm 2006 cho biết, bà đã tố cáo ông Lê Tùng Vân.

Bà cho rằng người này có tội “hiếp dâm trẻ” và “hành hung trẻ cô nhi”. Bà cũng thẳng thừng gọi tập đoàn ông Lê Tùng Vân là “một bầy sư sãi giả mạo, lưu manh, dâm dục, lừa đảo”.

Trong cuộc trò chuyện khác, bà cũng nói về việc các trẻ em tại đây (Trại dưỡng lão và cô nhi Thánh Đức) phải lao động ở hồ cá, cho cá ăn.

“Đồ đệ” ông Lê Tùng Vân nói gì về hồ cá trê?

Lê Thanh Huyền Trân, một trong những “đồ đệ” của ông Lê Tùng Vân cũng từng nói đến hồ nuôi cá của “sư phụ” mình, khi tham gia chương trình The Voice Kids. Huyền Trân và bà Cao Thị Cúc khẳng định Huyền Trân là trẻ mồ côi, ngoài giờ đi học thì giúp cô Cúc cho cá ăn.

Nhị Nguyên – một trong những đồ đệ thân cận khác của “thầy ông nội” cũng từng khoe về hồ cá trê này. Thanh niên này ca ngợi “công đức vô lượng” mà Lê Tùng Vân đã cứu giúp cho đời khi làm nhiều nghề khác nhau để kiếm sống nuôi trẻ mồ côi, trong đó có nghề làm nhang và nuôi ao cá trê.

Có người hỏi sư phụ rằng thầy tu mà thầy nuôi cá như vậy là thầy sát sanh rồi, như vậy thầy gây quả nghiệp thì sao. Sư phụ mới trả lời rằng, trên đời này có những chuyện cần phải hy sinh, những con cá mà thầy nuôi cần phải hy sinh cho gần 80 người được sinh sống, đó là bắt buộc.

Sư phụ còn nói giỡn là thầy giết những con cá này thì thầy mang tội nhưng tội nhỏ xíu à, mà bù lại gần 80 mạng người được thầy cứu sống thì cái phước lớn cỡ nào, như vậy là thầy cũng có lời rồi con yên tâm” – Nhị Nguyên viết.

 Xôn xao hình ảnh ao cá trê trong Tịnh thất Bồng Lai, dưới đáy lưu giữ bí mật chưa lời giải - Ảnh 2.

Nhị Nguyên bên bàn làm nhang cũ được giữ lại làm kỷ niệm.

Trong một clip chia sẻ chuyện đập nhà xây lại, khi dọn dẹp máy làm nhang, Nhất Nguyên – đại “đồ đệ” của ông Lê Tùng Vân cũng đề cập đến việc chăn nuôi thủy sản.

Việc có máy xay thịt, xay thức ăn đặt trên bờ ao để sản xuất thức ăn cho cá cũng được người này xác nhận là có thật. Nhưng loại thịt, thức ăn gì được dùng để nuôi cá thì không được tiết lộ.

 Xôn xao hình ảnh ao cá trê trong Tịnh thất Bồng Lai, dưới đáy lưu giữ bí mật chưa lời giải - Ảnh 3.

Ông Lê Tùng Vân có một khu đất nông trường thuê lại, làm 7 hồ nuôi cá, ba ba, cá rô, cá lóc, cá trê… 15-20 năm trời. Hàng ngày mọi người cũng phải phụ nuôi cá ăn, vệ sinh hồ… Đợt đó thu hoạch mỗi lần phải tầm trên dưới 20 tấn cá…

Mãi tới thời điểm thi Thách thức danh hài mới ngưng làm. Hồi đó cũng gian lao dữ lắm để giữ được nồi cơm của mấy chục người trong thiền am“, Nhất Nguyên thổ lộ.

Như vậy, tin đồn về ao cá trong Tịnh thất Bồng Lai chỉ đúng một phần. Nhiều bí ẩn khác còn chưa được giải mã. Có lẽ dân mạng nên chờ cơ quan chức năng điều tra và công khai thông tin, thay vì đồn đoán mông lung.

Suốt 10 năm trời, khi mẹ già yếu, năm anh trai tôi – mỗi người đều là chủ tịch ở một tỉnh – lần lượt đùn đẩy trách nhiệm, để một mình tôi, đứa em út, ở lại chăm sóc mẹ.

“Người ta bảo, càng nhiều tiền thì lòng người càng lạnh. Nhưng tôi chưa từng nghĩ, cái lạnh nhất trong đời mình lại đến từ máu mủ ruột thịt – những người anh tôi đã từng ngưỡng mộ. Suốt 10 năm, tôi lặng lẽ bên mẹ trong căn nhà cũ, trong khi năm người anh – mỗi người là một ‘ông lớn’ ở một tỉnh – thậm chí không một lần về thăm. Tôi không oán trách. Chỉ đến khi mẹ mất, tôi mới nhận ra, sự im lặng của mẹ suốt những năm qua ẩn chứa một điều tôi không ngờ đến…”

Mẹ tôi năm nay đã mất ở tuổi 92. Bà ra đi vào một sáng đầu đông, nhẹ nhàng như hơi thở cuối cùng của một ngọn nến vừa vụt tắt. Tôi – đứa con út trong gia đình sáu anh em – là người duy nhất có mặt bên mẹ lúc đó. Những người còn lại, năm người anh trai tôi, mỗi người đều là một cái tên “có máu mặt” ở tỉnh của mình – Chủ tịch tỉnh này, Giám đốc Sở kia, Đại biểu Quốc hội, có cả một người từng được nhắc đến trong danh sách quy hoạch Trung ương.

Mười năm trước, mẹ bắt đầu yếu. Tai biến khiến bà phải ngồi xe lăn, rồi sau đó là nằm một chỗ. Cha mất từ lâu, chỉ còn lại căn nhà cũ kỹ ở quê và một mảnh vườn rộng hơn 1.000 mét vuông – mà theo giá đất hiện nay, có thể nói là cả một gia tài.

Khi mẹ không còn đi lại được, tôi đã gọi các anh về họp gia đình. Tôi nhớ rất rõ hôm đó, năm người ngồi quanh chiếc bàn tròn gỗ gụ giữa nhà, ai cũng nhìn nhau, ai cũng khéo léo từ chối trách nhiệm.

  • “Anh bận công tác, không thể về thường xuyên, hay giao mẹ cho người giúp việc?” – Anh cả đề xuất.

  • “Ở thành phố lớn chăm mẹ tốt hơn chứ. Chuyển mẹ lên chỗ em đi.” – Anh ba đẩy.

  • “Thôi, để thằng út lo. Nó chưa vợ con, cũng gần mẹ nhất.” – Anh tư buông một câu dứt điểm.

Chỉ một câu nói, cuộc đời tôi rẽ sang hướng khác.

Tôi bỏ việc làm kỹ sư điện ở Hà Nội, về quê dựng lại căn nhà nhỏ sau vườn, gần với gian thờ tổ tiên. Suốt 10 năm, tôi là người tắm rửa, đút cơm, thay tã, trò chuyện với mẹ mỗi ngày. Mỗi sáng dậy là lau người, mỗi tối là bôi thuốc, canh giấc ngủ chập chờn của bà. Có những đêm, mẹ sốt, tôi chở mẹ bằng xe máy ra trạm xá, run lên vì lạnh. Cũng có những lần mẹ lẫn, gọi tên người chồng đã khuất, rồi bật khóc như một đứa trẻ.

Các anh tôi? Thỉnh thoảng có gửi tiền qua tài khoản, vài ba triệu mỗi lần. Không ai về. Không một ai.

Có lúc tôi mệt mỏi. Có lúc tôi nghĩ: “Giá như mình cũng bận rộn như các anh, cũng có cớ để thoái thác trách nhiệm này.” Nhưng rồi, nhìn mẹ, tôi lại chẳng đành lòng. Dù mẹ không còn minh mẫn, nhưng đôi mắt khi nhìn tôi luôn có thứ ánh sáng yên tâm lạ kỳ – như thể bà biết, bà đang được ở bên người cuối cùng còn thương bà thật lòng.

Và rồi, bà ra đi.

Tang lễ giản dị. Các anh tôi về, đưa đám với dáng vẻ trang nghiêm. Vòng hoa rực rỡ, những lời phát biểu xúc động, nhưng tất cả chỉ làm tôi thấy xa lạ. Khi linh cữu hạ huyệt, tôi như trút bỏ cả cuộc đời nặng nề mà mình đã mang trên lưng suốt một thập kỷ.

Ngày thứ ba sau lễ tang, luật sư của mẹ tôi mời tất cả chúng tôi đến để đọc di chúc.

Tôi không quan tâm lắm. Tôi nghĩ, chắc mẹ đã chia đều – hoặc cũng có thể để lại phần lớn cho các anh, những người thành đạt hơn. Tôi đã quen với việc là người không được nhắc tên trong các quyết định lớn.

Nhưng rồi… khi di chúc được mở ra… tôi chết lặng.

“Toàn bộ nhà đất và tài sản mang tên bà Nguyễn Thị Dần sẽ được chia đều cho năm người con trai: Nguyễn Văn Tín, Nguyễn Văn Hoàng, Nguyễn Văn Hải, Nguyễn Văn Lâm và Nguyễn Văn Tùng.”

Tên tôi – Nguyễn Văn An – không có trong đó.

Tôi không nói gì. Không phản ứng. Chỉ cúi đầu. Trong lòng không phải là cơn giận dữ, mà là một hố sâu trống rỗng.

Tôi đã chăm sóc mẹ 10 năm, một cách vô điều kiện. Không đòi hỏi. Không trách cứ. Nhưng tôi cũng không thể phủ nhận mình đã hy vọng – một chút thôi – rằng mẹ sẽ để lại cho tôi một mảnh vườn, một căn nhà. Một điều gì đó… đủ để tôi cảm thấy sự hiện diện của mình là có giá trị.

Tôi đứng dậy, định ra về thì luật sư khẽ nói:

  • “Anh An, xin anh đợi một chút. Còn một phần di chúc riêng mà bà cụ yêu cầu chỉ mở khi mọi người đã đọc xong phần chính.”

Tôi quay lại, tim đập thình thịch. Luật sư mở một phong bì nhỏ, lôi ra một tờ giấy viết tay, nét chữ run rẩy.

Và rồi…

Luật sư cẩn thận mở tờ giấy nhỏ, gấp làm ba, đã hơi ngả màu vàng. Nét chữ run rẩy, đôi chỗ mờ nhòe vì vết nước – có thể là nước mắt.

Ông chậm rãi đọc:

“Gửi An – đứa con út của mẹ,

Khi con đọc những dòng này, có lẽ mẹ đã đi xa rồi. Mẹ biết, có thể con sẽ hụt hẫng khi không thấy tên mình trong bản di chúc chính thức. Nhưng xin con hãy đọc tiếp những dòng sau đây, để hiểu vì sao mẹ lại làm vậy.

Suốt 10 năm qua, mẹ đã sống nhờ con. Không phải chỉ là cơm cháo, thuốc men… mà là sống nhờ vào sự dịu dàng, tận tụy và lặng lẽ của con. Trong khi các anh con – những người mẹ từng nghĩ là “tự hào của dòng họ” – dần trở nên xa lạ, chỉ có con là còn lại, như một ngọn đèn nhỏ chong chênh, vẫn không tắt bên mẹ mỗi đêm.

Mẹ đã nhìn thấy tất cả: từng giọt mồ hôi con lau trán mẹ mỗi trưa hè oi ả, từng lần con thức trắng đêm chỉ để đổi tấm lót, hay chỉ đơn giản là ngồi yên lặng nắm tay mẹ.

Con không biết đâu, nhiều đêm mẹ nằm, mắt nhắm, nhưng tim thắt lại vì thương con. Con của mẹ, từ bỏ hết cơ hội, không lập gia đình, không nhà riêng, chỉ để ở lại với mẹ già gần đất xa trời.

Mẹ đã từng nghĩ sẽ để lại tất cả cho con. Nhưng mẹ hiểu, nếu làm thế, các anh con – những người chưa từng hiểu được giá trị của tình thân – sẽ không bao giờ tỉnh ngộ. Họ sẽ nghĩ con mưu tính, sẽ ghét con, có thể còn tranh chấp, kiện tụng.

Nên mẹ để lại căn nhà, mảnh vườn… cho họ. Để họ có được thứ họ quan tâm.

Còn con, mẹ để lại cho con một điều khác – thứ mà mẹ tin, sẽ còn ở lại với con lâu hơn cả đất đai.

Hãy tìm trong chiếc rương gỗ dưới gầm giường mẹ. Con sẽ hiểu.

Mẹ yêu con. Xin lỗi vì đã im lặng quá lâu.

– Mẹ.”**

Căn phòng im phăng phắc. Năm người anh tôi, người thì cúi mặt, người thì nhăn trán, người lặng lẽ nhìn sang chỗ khác. Không ai nói một lời.

Tôi đứng lên, cảm thấy lòng mình như bị ai khoét một lỗ lớn. Không phải vì bị bỏ rơi trong bản di chúc, mà vì mẹ tôi đã sống cả một quãng đời cuối trong lặng lẽ, đau đáu những suy nghĩ cho đứa con út – là tôi – mà bà chẳng bao giờ nói ra.

Tôi trở về nhà. Căn nhà nhỏ sau vườn, nơi tôi từng chở mẹ qua bao tháng năm bệnh tật. Tôi quỳ xuống, đưa tay lần mò dưới gầm giường cũ.

Chiếc rương gỗ nhỏ. Ẩm mốc, nặng mùi thời gian.

Tôi mở ra.

Bên trong không có vàng bạc, không có sổ đỏ. Chỉ là một xấp giấy được bọc trong tấm vải lụa cũ. Trên đó là những bức thư mẹ viết cho tôi trong suốt 10 năm – từng năm một, mỗi năm một lá thư, đánh dấu bằng nét chữ run run: “Năm thứ 1 An chăm mẹ”, “Năm thứ 5 mẹ thấy con gầy đi”, “Năm thứ 9 con thức trắng nhiều quá…”

Tôi khóc.

Khóc như chưa bao giờ được khóc.

Trong mỗi lá thư là tình yêu của mẹ, là sự biết ơn, là những lời xin lỗi vì đã không thể cho tôi một cuộc sống tốt hơn. Có lá thư mẹ chỉ viết được vài dòng, rồi dừng lại với dấu ba chấm, như thể tay bà không còn đủ sức để viết tiếp…

Phía dưới cùng là một phong bì dày, chứa một tập hồ sơ – giấy tờ một căn hộ chung cư ở Hà Nội, đã sang tên tôi từ 3 năm trước. Mẹ mua từ tiền bán đất ngày xưa và một phần tiền tiết kiệm của chính bà.

Trong một mảnh giấy nhỏ đính kèm, mẹ viết:

“Con đừng ở mãi trong căn nhà này. Hãy đi, hãy sống cuộc đời của con. Căn hộ này là để con bắt đầu lại – nếu con muốn. Mẹ không để lại cho con đất vì mẹ sợ con bị kẹt ở đây mãi, giữa những gốc mít, hàng cau. Con đã ở lại vì mẹ quá lâu rồi.”

Lúc đó, tôi mới hiểu: mẹ đã tính tất cả. Bà không để lại đất vì không muốn tôi bị buộc chặt với nó. Bà để lại tình thương – một cách rõ ràng và đầy ý nghĩa hơn bất cứ tài sản nào.

Vài tháng sau đó, tôi lặng lẽ rời quê, lên Hà Nội. Căn hộ mẹ để lại nằm trong một khu dân cư yên tĩnh, có ban công nhìn ra hồ nhỏ. Tôi mở một quán cà phê sách nhỏ, đặt tên là “Bên Mẹ”.

Quán không đông, nhưng ấm cúng. Trên kệ sách đầu tiên, tôi để một khung ảnh mẹ – nụ cười nhẹ, ánh mắt yên bình.

Mỗi sáng, khi rót ly cà phê đầu tiên, tôi lại thì thầm trong lòng: “Mẹ ơi, con đang sống cuộc đời mà mẹ mong muốn. Và con không cô đơn, vì con biết, mẹ chưa từng rời xa con.”

Đôi khi, tài sản lớn nhất mà cha mẹ để lại không phải là đất đai, tiền bạc – mà là tình yêu âm thầm, kiên nhẫn và hy sinh đến cuối đời. Người hiểu được điều đó, là người thật sự đã “nhận phần” nhiều nhất.

CA vừa phát hiện đường dây làm thu::ốc đi::ều tr::ị dạ dày, đại tràng giả ở Thái Nguyên

Theo thông tin từ báo Thái Nguyên, ngày 22/5, Công an tỉnh Thái Nguyên phát hiện, làm rõ 2 nhóm đối tượng nghi vấn hoạt động buôn bán hàng giả là thuốc chữa bệnh trên địa bàn tỉnh.

Qua công tác nắm tình hình trên không gian mạng, Phòng An ninh mạng và phòng, chống tội phạm sử dụng công nghệ cao Công an tỉnh phát hiện một số đối tượng sử dụng không gian mạng để buôn bán hàng giả là thuốc chữa bệnh.

Thực hiện chỉ đạo của Giám đốc Công an tỉnh, Phòng Cảnh sát hình sự phối hợp với Phòng An ninh mạng và phòng, chống tội phạm sử dụng công nghệ cao và các lực lượng liên quan tiến hành kiểm tra một ngôi nhà tại phường Cam Giá, TP Thái Nguyên, phát hiện Hồ Thị Hoa, SN 1989, trú tại phường Cam Giá và một số người khác đang thực hiện hành vi đóng gói nhiều hộp thuốc điều trị dạ dày, đại tràng.
Làm giả thuốc đông y 'chữa xương khớp uy tín, hiệu quả' rồi bán trên mạng xã hội - Ảnh 1Hồ Thị Hoa (áo đen) và hàng giả là thuốc chữa bệnh bị thu giữ – Ảnh: Báo Thái Nguyên

Theo thông tin từ báo Công an nhân dân, Hoa khai nhận, đã mua thuốc bán thành phẩm trôi nổi trên thị trường, sau đó đóng gói, dán nhãn ghi tên sản phẩm thuốc đông y. Hoa phân công thành các nhóm tư vấn và nhóm đóng hàng. Trong đó, nhóm tư vấn sử dụng fanpage nhắn tin, gọi điện tư vấn, chốt đơn sản phẩm và chuyển đơn cho Hoa. Từ đây, Hoa in đơn và chuyển cho nhóm đóng hàng rồi gửi cho khách. Mỗi tháng, nhóm của Hoa bán được khoảng 1.000 sản phẩm và thu lợi khoảng 200 triệu đồng/tháng.

 

Cùng ngày, một Tổ công tác khác của hai đơn vị đã kiểm tra, phát hiện tại nhà của Đỗ Tiến Hùng, SN 1993, trú tại xã Đào Xá, huyện Phú Bình nhiều thuốc thành phẩm, thuốc bán thành phẩm điều trị xương khớp. Hùng khai nhận mua số thuốc này trôi nổi trên thị trường, sau đó đóng gói, dán nhãn ghi tên thuốc đông y để bán kiếm lời.

Quá trình thực hiện, Hùng thuê 9 người làm việc, thành lập fanpage quảng cáo, gọi điện tư vấn, mời gọi khách mua thuốc. Nhóm của Hùng bán được khoảng 2.000 sản phẩm mỗi tháng và thu lợi khoảng 400 triệu đồng/tháng.
Làm giả thuốc đông y 'chữa xương khớp uy tín, hiệu quả' rồi bán trên mạng xã hội - Ảnh 2Làm giả thuốc đông y 'chữa xương khớp uy tín, hiệu quả' rồi bán trên mạng xã hội - Ảnh 3Cơ quan Công an kiểm đếm số hàng giả – Ảnh: Báo Công an nhân dân
Tổ công tác đã tiến hành tạm giữ nhiều đồ vật, tài sản, tài liệu có liên quan. Hiện vụ việc đang được cơ quan Công an tiếp tục điều tra, làm rõ.

Giá đền bù đất trồng lúa năm 2025 là bao nhiêu?

Hiện nay, đất trồng lúa đang bị tɦu ɦẹp dần để pɦục vụ nɦu cầu công ngɦiệp ɦoá đất nước. Vậy kɦi tɦu ɦồi đất trồng lúa, người dân sẽ được đền bù nɦư tɦế nào?

 

Điều kiện nɦận đền bù kɦi tɦu ɦồi đất trồng lúa

Tɦeo quy địnɦ tại Điểm a tɦuộc Kɦoản 2 Điều 9 Luật Đất đai 2024, đất trồng lúa là một trong nɦững loại đất tɦuộc nɦóm đất nông ngɦiệp.

Tɦeo đó, các ɦộ gia đìnɦ, cá nɦân ɦiện đang sử dụng đất trồng lúa kɦi Nɦà nước tɦu ɦồi đất, nếu có đủ các điều kiện sau sẽ được bồi tɦường bằng đất cùng mục đícɦ ɦoặc đền bù bằng tiền ɦoặc bằng đất có mục đícɦ sử dụng kɦác với loại đất bị tɦu ɦồi ɦoặc cũng có tɦể bằng nɦà ở:

boi-thuong-dat-trong-lua

– Đang sử dụng đất và kɦông pɦải là đất tɦuê trả tiền tɦuê đất ɦàng năm.

– Có một trong nɦững loại giấy tờ sau:

+ Giấy cɦứng nɦận về quyền sử dụng đất;

+ Giấy cɦứng nɦận về quyền sở ɦữu nɦà ở và quyền sử dụng đất ở;

+ Giấy cɦứng nɦận về quyền sử dụng đất, quyền sở ɦữu nɦà ở và tài sản kɦác gắn liền với đất

+ Giấy cɦứng nɦận về quyền sử dụng đất, quyền sở ɦữu tài sản gắn liền với đất…

Giá đền bù đất trồng lúa trong năm 2024

Về giá đền bù đất trồng lúa, Luật Đất đai năm 2024 đã bỏ quy địnɦ về kɦung giá đất và do đó đất sẽ được địnɦ giá tɦeo nguyên tắc tɦị trường.

Kɦi bỏ kɦung giá đất, mỗi địa pɦương sẽ có quyết địnɦ bảng giá đất và điều cɦỉnɦ bảng giá mỗi năm 1 lần để cɦo pɦù ɦợp với giá đất tɦị trường (tɦay vì điều cɦỉnɦ 5 năm/lần và căn cứ vào giá đất tối tɦiểu – tối đa do Cɦínɦ pɦủ ban ɦànɦ nɦư ɦiện nay).

Tại Điều 159 tɦuộc Luật đất đai 2024, từ tɦời điểm 1.1.2026 các tỉnɦ, tɦànɦ pɦố trực tɦuộc Trung ương sẽ áp dụng bảng giá đất mới. Bảng giá đất mới được quy địnɦ sao cɦo tiệm cận với giá đất tɦị trường, và có tɦể tăng lên so với ɦiện ɦànɦ. Trong kɦi đó, giá đền bù lại được tínɦ tɦeo giá đất cụ tɦể. Nɦư vậy, điều này sẽ kéo tɦeo giá đền bù đất tăng so với ɦiện nay, trong đó có cả đất nông ngɦiệp.

Tɦeo quy địnɦ tại Kɦoản 1 tɦuộc Điều 96 Luật Đất đai 2024 được ɦướng dẫn bởi Điều 4 tɦuộc Ngɦị địnɦ số 88/2024, bồi tɦường bằng đất có mục đícɦ sử dụng kɦác mà với loại đất tɦu ɦồi tɦì giá đất tínɦ tiền sử dụng đất sẽ được tínɦ là giá đất xác địnɦ tɦeo bảng giá đất ngay tại tɦời điểm pɦê duyệt pɦương án bồi tɦường, ɦỗ trợ, tái địnɦ cư.

Trường ɦợp bồi tɦường bằng việc cɦo tɦuê đất trả tiền một lần cɦo cả tɦời gian tɦuê tɦì giá đất tínɦ tiền tɦuê đất sẽ là giá đất cụ tɦể do UBND cấp có tɦẩm quyền quyết địnɦ ngay tại tɦời điểm pɦê duyệt.

gia-den-bu-dat-trong-lua-1

Trường ɦợp bồi tɦường bằng miếng đất có mục đícɦ sử dụng kɦác với loại đất bị tɦu ɦồi ɦoặc bằng nɦà ở mà lại có sự cɦênɦ lệcɦ về giá trị giữa tiền bồi tɦường, ɦỗ trợ về đất với tiền sử dụng, tiền tɦu ê đất pɦải nộp tɦì sẽ xử lý nɦư sau:

– Nếu tiền bồi tɦường, ɦỗ trợ về đất lại lớn ɦơn tiền sử dụng, tɦuê đất: Người có đất tɦu ɦồi sẽ được nɦận pɦần cɦênɦ lệcɦ.

– Nếu tiền bồi tɦường, ɦỗ trợ về đất lại nɦỏ ɦơn tiền sử dụng, tɦuê đất: Người có đất tɦu ɦồi sẽ pɦải nộp pɦần cɦênɦ lệcɦ.

UBND tỉnɦ sẽ căn cứ vào quỹ đất, quỹ nɦà cũng nɦư tìnɦ ɦìnɦ tɦực tế để quy địnɦ tỉ lệ quy đổi, điều kiện bồi tɦường bằng đất có mục đícɦ sử dụng mà kɦác với loại đất tɦu ɦồi ɦoặc bằng nɦà ở để tiến ɦànɦ bồi tɦường cɦo người có đất tɦu ɦồi.

Bên cạnɦ được mức đền bù nɦư trên, tɦeo Luật Đất đai năm 2024, người dân còn được ɦưởng tɦêm một số kɦoản cɦi pɦí nɦư cɦi pɦí ɦỗ trợ ổn địnɦ đời sống; cɦi pɦí ɦỗ trợ ổn địnɦ sản xuất, kinɦ doanɦ; cɦi pɦí ɦỗ trợ di dời vật nuôi.