Home Blog Page 3

Giá vàng 24/8: Kinhkhung; vàng miếng tăng lên mức cao chưa từng thấy

Giá vàng hôm nay 24/8/2025 tăng mạnh sau khi Chủ tịch Cục Dự trữ Liên bang Mỹ (Fed) Jerome Powell phát biểu tại Hội nghị chuyên đề Jackson Hole. Giá vàng miếng trong nước tăng sát 127 triệu đồng/lượng

Giá vàng thế giới hôm nay 24/8/2025

Phát biểu của ông Jerome Powell đã dấy lên kỳ vọng về khả năng Fed sẽ cắt giảm lãi suất vào tháng tới, tạo động lực mạnh mẽ cho thị trường kim loại quý.

Trong bài phát biểu được thị trường mong chờ, ông Powell đã thể hiện một lập trường thận trọng, trung lập. Ông nhấn mạnh sự cân bằng rủi ro giữa việc lạm phát gia tăng và tốc độ tăng trưởng kinh tế chậm lại. Chủ tịch Fed vẫn để ngỏ khả năng thay đổi chính sách tiền tệ cho phù hợp với tình hình thực tế.

“Trong ngắn hạn, rủi ro lạm phát có xu hướng tăng, trong khi rủi ro về việc làm lại nghiêng về phía giảm. Khi các mục tiêu căng thẳng như thế này, chúng ta buộc phải cân bằng cả hai mặt của nhiệm vụ kép”, ông Powell phát biểu.

Ông cũng chỉ ra những thách thức mới mà nền kinh tế Mỹ đang phải đối mặt, đặc biệt là tác động của thuế quan và sự thay đổi trong hệ thống thương mại toàn cầu. Bên cạnh đó, chính sách nhập cư chặt chẽ hơn đã dẫn đến sự sụt giảm trong tốc độ tăng trưởng lực lượng lao động.

vàng - Chí Hiếu (65).jpg
Giá vàng trong nước tăng mạnh. Ảnh: Chí Hiếu

Mặc dù có những tín hiệu nới lỏng, Powell vẫn nhấn mạnh rủi ro lạm phát là một mối lo ngại lớn. Tác động của thuế quan đối với giá tiêu dùng là rõ ràng và sẽ tiếp tục tích tụ trong những tháng tới.

“Chúng ta không thể coi nhẹ sự ổn định của kỳ vọng lạm phát. Một đợt tăng giá nhất thời sẽ không được phép biến thành lạm phát dai dẳng”, ông khẳng định, ngụ ý rằng Fed sẽ hành động quyết liệt nếu lạm phát vượt ngoài tầm kiểm soát.

Bên cạnh các yếu tố kinh tế vĩ mô, thị trường tài chính đồng thời chịu tác động từ yếu tố chính trị, khi Tổng thống Donald Trump tuyên bố sẽ sa thải Thống đốc Fed Lisa Cook nếu bà không từ chức – động thái làm dấy lên lo ngại về sự độc lập của Fed.

Chốt tuần, giá vàng giao ngay ở mức 3.370 USD/ounce. Giá vàng tương lai giao tháng 9/2025 trên sàn Comex New York đạt 3.376 USD/ounce.

Giá vàng trong nước hôm nay 24/8/2025

Thị trường vàng trong nước ngày 24/8, giá vàng miếng SJC tăng 1,2 triệu đồng/lượng, lên mức cao kỷ lục mới là 125,6-126,6 triệu đồng/lượng.

Giá vàng nhẫn loại 1-5 chỉ của SJC kết phiên ở mức 118,5-121 triệu đồng/lượng (mua – bán), tăng 1 triệu đồng/lượng so với chốt phiên hôm trước.

Giá vàng nhẫn 9999 tại Doji cũng tăng 1,3 triệu đồng/lượng so với mức chốt phiên hôm qua, giao dịch ở mức 118,8-121,8 triệu đồng/lượng (mua – bán).

Dự báo giá vàng

Những bình luận “ôn hòa” của Chủ tịch Fed Powell đã giải tỏa tâm lý thận trọng và tái tạo niềm tin cho thị trường vàng. Với kỳ vọng cắt giảm lãi suất và những yếu tố vĩ mô thuận lợi khác, các nhà phân tích cho rằng giá vàng sẽ sớm bứt phá khỏi vùng giao dịch hiện tại để thiết lập những đỉnh cao mới.

Theo bà Chantelle Schieven, Trưởng bộ phận nghiên cứu tại Capitalight Research, vàng đang đối mặt với một rào cản tâm lý quan trọng. Kỳ vọng về một đợt cắt giảm lãi suất của Fed vào tháng 9 đã gần như được phản ánh hoàn toàn vào giá. Do đó, để vàng có thể bứt phá mạnh mẽ hơn, thị trường cần một chất xúc tác mới.

“Điều sẽ khiến thị trường vàng phấn khích là sự thay đổi trong xu hướng hướng tới việc cắt giảm lãi suất trong tương lai, tập trung nhiều hơn vào thị trường lao động đang suy yếu và ít chú trọng đến lạm phát hơn”, bà Schieven nhận định.

Các nhà phân tích hàng hóa của Commerzbank cũng lạc quan về vàng nhưng nhận thấy khả năng tăng giá hạn chế do giá cao hơn ảnh hưởng đến nhu cầu bán lẻ vật chất.

Christopher Vecchio, Trưởng bộ phận chiến lược tương lai và ngoại hối tại Tastylive, cho biết giá vàng sẵn sàng tăng khi Fed chuẩn bị nới lỏng chính sách. Lãi suất có thể được cắt giảm khi lạm phát tiến gần đến mức 3%, việc sở hữu vàng vẫn hợp lý đối với các nhà đầu tư.

Lỡ có bầu với tổng giám đốc, tôi v-ác bụng b-ầu chạy trốn sang Nhật Bản, ai ngờ ngày trở về…

“Có những bí mật tưởng sẽ được chôn giấu mãi mãi, nhưng đến một ngày, nó lại kéo tôi về đối diện bằng cả trái tim và đôi tay run rẩy…”

Tôi vẫn nhớ rất rõ buổi chiều hôm đó – buổi chiều tôi phát hiện mình mang thai. Trên tay cầm tờ giấy xét nghiệm, tôi gần như chết lặng. Tôi – một nhân viên bình thường ở công ty, lại có thai với người đàn ông quyền lực nhất: tổng giám đốc. Mối quan hệ của chúng tôi vốn đã là một bí mật, chỉ những lần tan ca muộn, khi đèn văn phòng tắt, mới có thể nhìn nhau không giấu giếm. Nhưng bây giờ, một sinh linh bé nhỏ đã xuất hiện, ràng buộc tôi với anh, dù tôi biết rõ, khoảng cách giữa chúng tôi là không thể lấp đầy.

Anh – Trần Minh, một người đàn ông ngoài 30, lạnh lùng nhưng luôn dịu dàng khi ở cạnh tôi. Tôi – chỉ là nhân viên phòng hành chính, bình thường đến mức chẳng ai chú ý. Chúng tôi đến với nhau như một cơn say ngắn ngủi, không lời hứa hẹn, chỉ có những khoảnh khắc tim đập dồn dập trong bóng tối.

Đêm ấy, tôi gọi cho anh. Giọng anh ở đầu dây vẫn trầm ổn, nhưng khi nghe tin, anh im lặng rất lâu. Rồi chỉ buông một câu:
“Anh cần thời gian.”

Thời gian? Tôi cười khổ. Một mình tôi, làm sao gánh nổi ánh mắt soi mói của xã hội, sự chênh lệch địa vị, và cả đứa trẻ chưa ra đời?

Chỉ một tuần sau, tôi thu dọn hành lý, lặng lẽ bay sang Nhật Bản, nơi có cô bạn thân học cùng đại học đang làm việc. Tôi rời đi không một lời báo trước, kể cả với anh.

Nhật Bản mùa đông lạnh buốt. Tôi bắt đầu cuộc sống mới với chiếc bụng ngày càng lớn. Làm thêm ở quán cà phê nhỏ, vừa học vừa làm phiên dịch để có tiền trang trải. Đêm về, tôi thường ôm bụng thì thầm:
“Con à, mẹ sẽ cố gắng, dù không có cha bên cạnh.”

Có những hôm nhớ anh quay quắt, tôi mở điện thoại xem lại những tin nhắn cũ. Nhưng rồi lại gạt đi, nhủ lòng: anh có thế giới riêng, tôi không nên xen vào.

Ba năm trôi qua. Tôi đã có một cậu con trai kháu khỉnh tên Ken. Cuộc sống dần ổn định. Nhưng trong sâu thẳm, tôi biết, sợi dây định mệnh kia chưa bao giờ biến mất.

Rồi một ngày, mẹ tôi gọi điện từ Việt Nam, giọng run run:
“Con ơi, ba con bệnh nặng rồi. Nếu có thể, con về đi…”

Tôi lặng người. Về ư? Về để đối diện với tất cả quá khứ, với người đàn ông kia, và cả những bí mật tôi chôn giấu?

Máy bay đáp xuống sân bay Nội Bài, lòng tôi rối bời. Đã ba năm rồi tôi mới quay lại Việt Nam, mang theo một cậu bé ba tuổi với đôi mắt to tròn giống hệt cha nó. Ken nắm chặt tay tôi, vô tư hỏi:
“Ở đây có giống Tokyo không mẹ?”

Tôi mỉm cười, cố giấu nỗi run rẩy trong tim:
“Ở đây có ông bà ngoại, con sẽ thích thôi.”

Về đến nhà, tôi gần như bật khóc khi thấy ba gầy yếu nằm trên giường bệnh. Ông nắm lấy tay tôi, giọng run run:
“Con về là ba vui rồi. Còn thằng bé… là ai vậy?”

Tôi chưa kịp trả lời thì mẹ đã lên tiếng lấp liếm:
“Con bạn thân của nó nhờ chăm một thời gian đấy.”

Tôi biết mẹ đang cố bảo vệ tôi, nhưng giấu làm sao được mãi? Đứa trẻ này mang dòng máu Trần Minh, chỉ cần một ánh mắt tinh tường cũng có thể nhận ra.

Những ngày sau đó, tôi tất bật với bệnh tình của ba, nhưng trong lòng luôn thấp thỏm. Tin tôi về nước chắc chắn sớm muộn gì cũng đến tai anh. Quả nhiên, chiều hôm ấy, khi tôi dắt Ken đi mua ít đồ ăn vặt ở đầu ngõ, một chiếc xe màu đen sang trọng dừng lại. Cửa kính hạ xuống, và giọng nói trầm ấm, quen thuộc vang lên:
“Em về rồi sao?”

Tôi khựng lại, trái tim như ngừng đập. Là anh – Trần Minh. Vẫn gương mặt điềm đạm ấy, chỉ có ánh mắt nhìn tôi sâu thẳm hơn.

Ken nấp sau lưng tôi, đôi mắt tò mò nhìn người đàn ông lạ. Trần Minh cũng nhìn nó, ánh mắt thoáng rung động. Tôi cuống quýt kéo con đi, giả vờ không nghe thấy. Nhưng anh không bỏ qua, chỉ khẽ nói:
“Chúng ta cần nói chuyện.”

Đêm đó, tôi trằn trọc không ngủ. Tôi biết sớm muộn cũng phải đối diện. Và rồi, một tuần sau, anh tìm đến tận nhà. Lần này, mẹ tôi ngồi đó, im lặng quan sát. Ken thì đang nghịch trong phòng khách.

Anh nhìn tôi, khẽ hỏi:
“Thằng bé là con anh đúng không?”

Tôi cắn môi, cố lảng tránh:
“Anh đừng nghĩ nhiều. Nó chỉ là…”

“Đừng chối nữa.” – giọng anh cắt ngang, kiên quyết. – “Anh chỉ cần nhìn là biết. Em nghĩ em có thể giấu anh cả đời sao?”

Tôi lặng im. Mẹ tôi thở dài, đặt tay lên vai tôi:
“Con à, đã đến lúc phải đối diện rồi.”

Khoảnh khắc đó, tôi vừa sợ hãi vừa nhẹ nhõm. Sợ vì sự thật bị phơi bày, nhẹ nhõm vì không còn phải đơn độc gánh chịu bí mật. Tôi ôm lấy Ken, rơi nước mắt.

Trần Minh tiến đến gần, ánh mắt dịu lại:
“Anh xin lỗi vì ngày đó đã im lặng. Ba năm qua, anh luôn tìm em. Em có thể ghét anh, nhưng đừng cướp đi quyền làm cha của anh.”

Trái tim tôi chao đảo. Tôi không ngờ anh vẫn còn quan tâm. Nhưng liệu chúng tôi có thể nào quay lại? Giữa tôi và anh, ngoài tình cảm, còn là khoảng cách xã hội, dư luận, và cả những trách nhiệm đè nặng trên vai anh.

Từ hôm đó, Trần Minh thường xuyên lui tới. Ban đầu, tôi cự tuyệt, sợ mọi người trong xóm bàn tán, sợ ánh mắt dò xét. Nhưng Ken thì dần quen thuộc, gọi anh là “chú Minh”, ríu rít kể chuyện trường lớp. Tôi nhìn thấy niềm vui trong mắt anh, niềm vui mà ba năm nay anh đã bỏ lỡ.

Một buổi chiều, khi tôi đang phơi quần áo ngoài sân, anh đến, lặng lẽ đứng cạnh.
“Anh biết em lo lắng dư luận, lo cho tương lai của con. Nhưng anh hứa, anh sẽ chịu trách nhiệm. Em có thể không tha thứ cho anh, nhưng hãy cho con có một người cha.”

Tôi khựng lại. Lời anh khiến tôi rơi nước mắt. Ba năm qua, tôi đã quen với việc làm mẹ đơn thân, nghĩ rằng chỉ cần tình thương của tôi là đủ. Nhưng Ken vẫn thường hỏi:
“Mẹ ơi, con có ba không?”

Tôi chưa bao giờ trả lời được.

Những ngày sau, anh kiên nhẫn chứng minh sự chân thành. Anh không còn là vị tổng giám đốc lạnh lùng trước mặt nhân viên, mà là một người đàn ông giản dị, cúi xuống buộc dây giày cho con trai, kiên nhẫn ngồi chơi xếp hình cùng nó. Mẹ tôi cũng dần mở lòng.

Một lần, ba tôi – dù bệnh nặng, vẫn nắm tay tôi dặn dò:
“Con à, đời người ngắn lắm. Đừng để hối hận. Nếu nó thật lòng, hãy cho nó cơ hội.”

Tôi im lặng rất lâu. Trong tim tôi, bức tường ngăn cách dần sụp đổ. Tôi không còn nhìn anh như một người đứng ở thế giới quá xa vời nữa, mà là một người cha, một người đàn ông muốn bù đắp.

Ngày Ken sinh nhật tròn 4 tuổi, chúng tôi tổ chức một bữa tiệc nhỏ. Bạn bè đến không nhiều, chỉ có gia đình và vài người thân. Giữa lúc thổi nến, Ken bất ngờ nói to:
“Con ước gì ba mẹ luôn ở bên con!”

Không gian lặng đi. Tôi nhìn sang Trần Minh, bắt gặp ánh mắt anh đỏ hoe. Anh siết chặt tay tôi, khẽ nói:
“Em cho anh cơ hội nhé? Không phải cho anh, mà cho con.”

Tôi nghẹn ngào. Sau bao nhiêu sóng gió, có lẽ đã đến lúc buông bỏ sợ hãi.

Tôi gật đầu.

Ken vỗ tay reo lên: “Yeah! Con có ba rồi!”

Cả căn phòng vang lên tiếng cười. Trong giây phút ấy, tôi biết, hành trình chạy trốn đã kết thúc. Không còn là quá khứ ám ảnh, mà là một khởi đầu mới – nơi tôi không còn đơn độc, nơi con tôi có đủ cả cha lẫn mẹ.

Bão số 5 mạnh ngang bão Yagi đang tiến rất nhanh về đất liền, gi;ật cấp 16, chiều tối nay bắt đầu đổ bộ

Dự báo hôm nay (24-8), cường độ bão số 5 (Kajiki) có thể mạnh lên cấp 12-13 (118-149km/h), giật cấp 15. Từ đêm nay, miền Trung bắt đầu đợt mưa đặc biệt lớn, có nơi trên 700mm.

bão số 5 - Ảnh 1.

Dự báo vị trí và hướng di chuyển bão số 5 lúc 4h sáng 24-8 – Ảnh: NCHMF

Theo Trung tâm Dự báo khí tượng thủy văn quốc gia lúc 4h sáng 24-8, tâm bão số 5 đang ở trên vùng biển phía bắc đặc khu Hoàng Sa, cách Nghệ An khoảng 660km về phía đông đông nam, cách Hà Tĩnh khoảng 640km về phía đông.

Bão số 5 có thể mạnh trên cấp 12-13, giật cấp 15

Sức gió mạnh nhất vùng gần tâm bão số 5 mạnh cấp 12 (118-133km/h), giật cấp 15. Như vậy, trong vòng chưa đầy 24 giờ, bão số 5 đã mạnh thêm 4 cấp.

Bão số 5 mạnh lên cấp 12, giật cấp 15, còn mạnh thêm trong hôm nay - Ảnh 2.

Dự báo, ngày và đêm nay (24 giờ tới), bão di chuyển theo hướng tây tây bắc với tốc độ khoảng 20km/h và cường độ có khả năng mạnh thêm.

Đến 4h sáng mai, tâm bão số 5 ở trên khu vực nam vịnh Bắc Bộ, cách Nghệ An khoảng 230km, cách Hà Tĩnh khoảng 210km về phía đông, cường độ bão lúc này mạnh cấp 12-13, giật cấp 15 (gió có thể mạnh hơn).

Trong ngày mai (25-8), bão số 5 có khả năng đi vào đất liền Thanh Hóa đến Quảng Trị và suy yếu dần.

Do ảnh hưởng của bão số 5, ở vùng biển phía tây khu vực bắc Biển Đông (bao gồm đặc khu Hoàng Sa), có gió mạnh cấp 8-10, vùng gần tâm bão đi qua cấp 11-13, giật cấp 15, sóng biển cao 5-7m, vùng gần tâm bão 7-9m, biển động dữ dội.

Từ trưa và chiều 24-8, vùng biển từ Thanh Hóa đến Huế (bao gồm đảo Hòn Ngư, đặc khu Cồn Cỏ) có gió mạnh dần lên cấp 6-8, sau tăng lên cấp 9-10, vùng gần tâm bão đi qua cấp 11-13, giật cấp 15; sóng biển cao 4-6m, vùng gần tâm 7-9m, biển động dữ dội.

Từ chiều 24-8, bắc vịnh Bắc Bộ (bao gồm các đặc khu Cát Hải, Cô Tô, Vân Đồn) có gió mạnh dần lên cấp 6-7, giật cấp 9. Riêng phía nam khu vực bắc vịnh Bắc Bộ (bao gồm đặc khu Bạch Long Vĩ) có gió mạnh cấp 8, giật cấp10, sóng biển cao 2-4m.

Vùng ven biển từ Ninh Bình đến bắc Quảng Trị có nước dâng do bão cao từ 0,5-1,5m. Mực nước theo mốc trạm tại Sầm Sơn (Thanh Hóa) cao 3,3-3,8m, tại Hòn Ngư (Nghệ An) cao 3,5-4m, tại Vũng Áng (Hà Tĩnh) cao 2,5-3m và tại Cửa Gianh (Quảng Trị) cao 1,5-2m.

Nguy cơ cao ngập úng tại những vùng trũng, thấp ở ven biển, cửa sông, các đảo từ Thanh Hóa đến bắc Quảng Trị.

bão số 5 - Ảnh 2.

Ảnh mây vệ tinh bão số 5 lúc 4h sáng nay – Ảnh: NCHMF

Thanh Hóa đến bắc Quảng Trị mưa ‘đặc biệt’ lớn, có nơi 700mm

Từ đêm nay, trên đất liền từ Thanh Hóa đến Quảng Trị có gió mạnh dần lên cấp 7-9, vùng gần tâm bão cấp 10-12, giật cấp 14-15.

Vùng ven biển các tỉnh từ Quảng Ninh đến Ninh Bình gió mạnh dần lên cấp 6-7, giật cấp 8.

Từ đêm nay đến hết ngày 26-8, ở khu vực đồng bằng Bắc Bộ, nam Phú Thọ và từ Thanh Hóa đến Huế có khả năng xảy ra một đợt mưa lớn diện rộng với lượng mưa phổ biến 100-150mm, cục bộ có nơi trên 250mm.

Riêng khu vực Thanh Hóa đến bắc Quảng Trị có mưa to đến rất to với lượng mưa phổ biến 200-400mm, cục bộ có nơi trên 700mm. Cảnh báo nguy cơ mưa có cường suất lớn trên 200mm trong 3 giờ đồng hồ.

Từ ngày 25 đến 26-8, khu vực thủ đô Hà Nội, Đà Nẵng có mưa vừa, mưa to và dông. Khu vực TP.HCM chiều tối và tối có mưa, mưa rào và dông. Trong mưa dông cần đề phòng nguy cơ xảy ra lốc xoáy và gió giật mạnh.

Từ ngày 25 đến 27-8, khu vực Thượng và Trung Lào có khả năng xảy ra mưa to với lượng mưa phổ biến 100-250mm, riêng khu vực Trung Lào cục bộ có nơi trên 500mm.

Người vợ 🔪 chồng ở Phú Thọ bị khởi tố: Lời khai nh:ẫn tâm cùng giọt nước mắt muộn màng của người vợ

Ngày 23/8, Công an tỉnh Phú Thọ cho biết đã khởi tố, tạm giam 4 tháng đối với Hà Thị Lai Hạ (23 tuổi) để điều tra tội Giết người.

Theo báo Phụ nữ sức khoẻ ngày 23/8 có bài Người vợ sát hại chồng ở Phú Thọ bị khởi tố: Lời khai nhẫn tâm cùng giọt nước mắt muộn màng của người vợ. Nội dung như sau:

Theo thông tin từ VOV, ngày 23/8, Cơ quan Cảnh sát điều tra (CSĐT) Công an tỉnh Phú Thọ cho biết, đã ra quyết định khởi tố vụ án hình sự, khởi tố bị can và ra lệnh tạm giam 4 tháng đối với Hà Thị Lai Hạ (SN 2002), trú tại khu 1, xã Phú Mỹ (Phú Thọ) về tội “G.i.ế.t người”, theo quy định của điều 123 Bộ Luật hình sự

Trước đó, ngày 17/8, Phòng Cảnh sát hình sự, Công an tỉnh Phú Thọ tiếp nhận tin báo về việc anh Nguyễn Tiến Doanh (SN 2000) bị vợ là Hà Thị Lai Hạ dùng d.a.o đ.â.m vào m.ạ.n s.ư.ờ.n bên trái dẫn đến t.ử v.o.n.g.

Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Phú Thọ lấy lời khai đối tượng Hà Thị Lai Hạ – Ảnh: VOV

Ngay khi nhận được tin báo, Phòng Cảnh sát hình sự đã tổ chức khám nghiệm hiện trường, t.ử t.h.i, lấy lời khai nhận chứng, bắt giữ đối tượng Hạ để điều tra vụ á.n m.ạ.n.g.

Quá trình điều tra, cơ quan Công an làm rõ, khoảng 0h20 ngày 17/8, sau khi Nguyễn Tiến Doanh và Hà Thị Lai Hạ cùng đi ăn liên hoan uống rượu về nhà tại khu 1 (Phú Mỹ) thì giữa Doanh và Hạ xảy ra mâu thuẫn cãi nhau về kinh tế.

Giọt nước mắt muộn màng của người vợ nhẫn tâm s.á.t h.ạ.i chồng chỉ vì mâu thuẫn về kinh tế – Ảnh: VnExpress

Sau đó, Hạ đã dùng d.a.o, loại d.a.o gọt hoa quả đ.â.m 1 cái vào mạn s.ư.ờ.n bên trái và rút d.a.o ra làm Doanh chảy máu. Anh Doanh ôm vết thương bỏ chạy ra ngoài sân thì Hạ tiếp tục cầm d.a.o dồn đuổi theo để đ.â.m Doanh. Cùng lúc này, ông Nguyễn Tiến Mạnh và bà Hà Thị Thu Hường là bố mẹ của Doanh can ngăn nhưng không được.

Do vết thương nặng, Doanh ngã bất tỉnh ở sân trước cửa nhà. Sau đó được đưa đi Bệnh viện Đa khoa tỉnh Phú Thọ nhưng đã t.ử v.o.n.g. Được biết, anh Doanh và Hạ lấy nhau khoảng 5 năm nay, có con trai 5 tuổi, hai người làm công nhân, cùng chung một công ty.

Theo báo Thương trường ngày 19/8 có bài Sự thật lời xin lỗi của người vợ ở Phú Thọ sau khi đâm chồng t.ử v.o.n.g đang gây xôn xao MXH. Nội dung như sau:

Hơn 1 ngày trở lại đây, thông tin người phụ nữ có tên Hà Thị Lai Hạ (SN 2002, khu phố 1, xã Phú Mỹ, tỉnh Phú Thọ) đâm chồng là anh Nguyễn Tiến D. (sinh năm 2000) t.ử v.o.n.g đã nhận về sự quan tâm rất lớn từ dư luận.

Ngay khi xảy ra vụ việc, cơ quan chức năng đã có mặt khám nghiệm hiện trường, điều tra nguyên nhân vụ việc.

Hà Thị Lai Hạ vừa bị cơ quan chức năng tạm giữ hình sự về hành vi g.i.ế.t n.g.ư.ờ.i.

Trong diễn biến mới nhất, thông tin trên báo VietNamNet, ngày 18/8, Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an tỉnh Phú Thọ cho biết, đơn vị này đã tạm giữ hình sự người phụ nữ này về hành vi g.i.ế.t n.g.ư.ờ.i.

Theo tìm hiểu, anh D. và Hạ kết hôn được khoảng 5 năm, có một con trai 5 tuổi. Cả hai làm công nhân cùng công ty.

Đây chỉ là tài khoản giả mạo.

Cũng liên quan vụ việc, mới đây trên mạng xã hội Tiktok liên tục lan truyền bài đăng có nội dung là lời xin lỗi của người vợ sau khi ra tay t.à.n n.h.ẫ.n với chồng nhận về chú ý lớn.

“Xin lỗi chồng em nhiều. Em xin lỗi vì lỡ tay nên gây ra á.n m.ạ.n.g, h.ạ.i anh, h.ạ.i cả em. Em xin lỗi chồng, Hà Thị Hạ”, tài khoản này viết.

Theo tìm hiểu, bài đăng này xuất hiện từ 18 giờ trước, thời điểm này nghi phạm đã bị tạm giữ để chờ điều tra. Bởi vậy, đây là tài khoản giả mạo, lập ra nhằm mục đích câu view. Rất nhiều netizen đã phát hiện ra sự bất thường này và khẳng định sẽ “tẩy chay” những content không lành mạnh.

Bên cạnh đó, chỉ cần lên mạng xã hội, gõ từ khóa “Hà Thị Hạ”, “Hà Thị Lai Hạ”, “vụ án vợ đ.â.m chồng ở Phú Thọ”,… sẽ xuất hiện vô số tài khoản giả mạo, được lập ngay sau khi vụ việc xảy ra. Các tài khoản này đều lấy hình đại diện của người vợ, đưa ra những phát ngôn không đúng sự thật để câu view bất chấp.

Loạt tài khoản giả mạo xuất hiện liên quan vụ vợ đ.â.m chồng t.ử v.o.n.g ở Phú Thọ.

Trước đó, khoảng 3h ngày 17/8, Phòng Cảnh sát hình sự, Công an tỉnh Phú Thọ cho biết tiếp nhận tin báo về việc anh D. bị vợ là Hà Thị Lai Hạ dùng d.a.o đ.â.m vào m.ạ.n s.ư.ờ.n bên trái dẫn đến t.ử v.o.n.g. Ngay khi nhận được tin báo, Phòng Cảnh sát hình sự đã tổ chức khám nghiệm hiện trường, t.ử t.h.i.

Quá trình điều tra xác định, khoảng 0h20 cùng ngày, 2 vợ chồng D. và Hạ cùng đi ăn liên hoan, uống rượu về nhà thì xảy ra mâu thuẫn.

Sau đó, Hạ đã sử dụng d.a.o gọt hoa quả bằng kim loại đ.â.m vào m.ạ.n s.ư.ờ.n bên trái của anh D. Anh D. ôm vết thương bỏ chạy ra ngoài thì Hạ tiếp tục đuổi theo. Cùng lúc này, ông M. và bà H. (bố mẹ của D.) can ngăn nhưng không thành. Nạn nhân bỏ chạy và ngã bất tỉnh ở sân nhà và t.ử v.o.n.g sau đó.

Nhà của nạn nhân D. (Nguồn Vietnamnet).

Liên quan đến sự việc, chia sẻ với báo VietNamNet mới đây, ông Nguyễn C. trú tại khu 1, xã Phú Mỹ – cho biết là họ hàng và cũng là hàng xóm với nhà anh D. Ông cùng anh em trong họ và gia đình hết sức bất ngờ, đau buồn trước sự việc vừa xảy ra.

Ông C,. cho biết thêm, bố mẹ nạn nhân là ông M. và bà H. có hai người con trai: anh D. và một người em hiện sinh sống ở nước ngoài.

Vợ chồng anh D. và Hạ cưới nhau năm 2019. Gia đình Hạ sống ở xã Liên Hoa (cũ). Năm 2020, hai vợ chồng sinh được một cháu trai và được bố mẹ D. cho ra ở riêng, ngay sát cạnh nhà ông bà M. – H.

“Hàng ngày, hai vợ chồng đi làm công nhân từ sáng sớm đến tối. Trong những năm qua, tôi không rõ họ có mâu thuẫn hay xích mích gì không, nhưng chưa bao giờ thấy hai người cãi nhau,” người chú họ nói.

Con gái mất tích ở trường, 2 năm sau người mẹ bất ngờ phát hiện điều r-ùng m-ình trên Google Maps

“Chỉ cần quay đi một phút thôi, mọi thứ có thể thay đổi mãi mãi.”
Đó là câu nói mà chị Hạnh – người mẹ trong câu chuyện – vẫn thường lẩm nhẩm khi nghĩ về ngày định mệnh cách đây hai năm.

Buổi sáng hôm ấy vốn dĩ rất bình thường. Hạnh đưa con gái – bé An, 9 tuổi – đến cổng trường tiểu học như bao ngày khác. Bé An mặc chiếc váy đồng phục xanh nhạt, đeo chiếc balo có hình chú mèo Kitty mà con rất thích. Trước khi bước vào lớp, con còn quay lại mỉm cười với mẹ rồi vẫy tay chào. Một khoảnh khắc giản đơn, nhưng không ai ngờ rằng đó lại là hình ảnh cuối cùng Hạnh nhìn thấy con trong nhiều năm trời.

Đến trưa, khi phụ huynh đến đón, An không xuất hiện. Ban đầu Hạnh nghĩ con mải chơi hoặc bị giữ lại trong lớp vì chưa làm xong bài tập. Nhưng chờ mãi, sân trường thưa dần, cuối cùng chỉ còn mình chị đứng dưới bóng nắng hắt dài. Hạnh bước vào lớp hỏi cô giáo, thì bất ngờ nhận được câu trả lời khiến tim chị như rơi xuống:
– “Em An hôm nay không vào lớp từ tiết hai… Tôi cứ nghĩ phụ huynh có việc xin cho con nghỉ.”

Mọi người hoang mang. Nhà trường lục soát quanh khuôn viên, gọi bạn bè hỏi han. Nhưng không ai nhìn thấy An rời khỏi cổng. Mọi dấu vết như tan biến.

Chiều hôm đó, công an được báo tin. Họ kiểm tra camera xung quanh nhưng không tìm thấy hình ảnh bé đi ra cổng chính. Một số đoạn camera bị hỏng hoặc quay lệch góc, để lại nhiều khoảng trống khó lý giải. Gia đình, thầy cô, bạn bè lao vào tìm kiếm. Người ta dán ảnh bé An khắp nơi, từ cột điện đến chợ búa, thậm chí đưa tin trên truyền hình địa phương. Nhưng rồi ngày qua ngày, vẫn chẳng có một manh mối nào.

Đêm xuống, Hạnh ngồi bó gối bên cửa sổ, đôi mắt thâm quầng vì khóc. Chồng chị – anh Quang – im lặng hút thuốc ngoài hiên. Ngôi nhà từng đầy tiếng cười con trẻ giờ chìm trong khoảng lặng nặng nề. Bữa cơm nguội ngắt. Những đôi đũa đặt xuống không ai buồn chạm. Hạnh chỉ biết ôm chiếc balo của con, vùi mặt vào đó để tìm chút hơi ấm còn sót lại.

Ngày thành tháng, tháng thành năm. Mọi người dần quen với sự im lặng, nhưng trong lòng Hạnh, vết thương chưa bao giờ lành. Người ta bảo chị hãy chấp nhận sự thật, rằng có thể con đã đi xa mãi. Nhưng trái tim người mẹ không cho phép. Đêm nào chị cũng thắp hương, cầu nguyện con bình an ở đâu đó. Và mỗi sáng, chị vẫn có thói quen nhìn vào cổng trường, mong một bóng dáng bé nhỏ quen thuộc chạy ùa về phía mình.

Hai năm trôi qua, niềm hy vọng mong manh ấy gần như cạn kiệt… cho đến một ngày, một chi tiết bất ngờ trên màn hình điện thoại khiến trái tim Hạnh bừng lên ánh sáng lần nữa.

Một buổi tối mùa hè oi bức, Hạnh ngồi trước màn hình điện thoại, cố giết thời gian bằng việc phóng to thu nhỏ bản đồ trên ứng dụng Google Maps. Thói quen này chị đã có từ ngày con mất tích – mỗi khi không còn gì bấu víu, chị lại mở bản đồ ra, tìm kiếm những khu vực quanh trường, quanh nhà, quanh các con đường dẫn ra ngoại ô, với hy vọng vô vọng rằng mình có thể phát hiện điều gì đó.

Đêm hôm ấy, trong lúc rê ngón tay qua khu vực thị trấn bên cạnh – nơi có một khu nhà trọ cũ kỹ mà người ta ít lui tới – Hạnh bỗng khựng lại. Trên ảnh vệ tinh, ở góc sân của một căn nhà lụp xụp, chị nhận ra một hình bóng nhỏ bé: một đứa trẻ mặc chiếc váy có hoa văn rất quen. Tim chị đập thình thịch. Hình ảnh mờ nhòe, nhưng đường viền chiếc balo hồng phía sau lưng đứa trẻ khiến chị nghẹn lại. Đó chính là chiếc balo mà con gái chị yêu thích nhất – cái balo mà chị cứ tưởng con đã mang theo hôm mất tích.

Ban đầu Hạnh tưởng mình hoa mắt. Chị chụm hai ngón tay, phóng to màn hình hết cỡ. Dù hình ảnh không rõ nét, nhưng trực giác người mẹ mách bảo rằng đây không thể là sự trùng hợp ngẫu nhiên. Gương mặt nghiêng nghiêng, dáng ngồi lom khom bên chiếc ghế nhựa cũ… tất cả đều khiến chị nhớ đến con gái.

Hạnh vội vàng lưu lại tọa độ, tay run đến mức suýt làm rơi điện thoại. Chị bật khóc, gọi chồng:
– “Anh ơi… em nhìn thấy An… em thấy con mình rồi!”

Anh Quang ban đầu nghĩ vợ lại tự ám ảnh, nhưng khi nhìn vào màn hình, anh cũng lặng người. Anh không dám khẳng định, nhưng ánh mắt vợ anh sáng lên sau hai năm u ám khiến anh không thể làm ngơ. Ngay trong đêm, hai vợ chồng bàn bạc sẽ đến thẳng địa điểm đó vào sáng hôm sau.

Sáng hôm sau, Hạnh mặc chiếc áo khoác cũ, che kín gương mặt. Quang lái xe chậm rãi hướng về phía thị trấn. Đoạn đường ấy không xa, nhưng từng cây số trôi qua dài như cả thế kỷ. Trái tim Hạnh đập loạn nhịp, nửa háo hức, nửa sợ hãi. Nếu như đây chỉ là ảo giác, chị sẽ lại rơi vào hố sâu tuyệt vọng.

Khi đến nơi, họ dừng xe ở một quán cà phê nhỏ ven đường, rồi giả vờ hỏi thăm về khu nhà trọ. Chủ quán lắc đầu:
– “Chỗ đó nhiều người lạ lắm, chủ yếu dân làm thuê, chẳng mấy ai để ý.”

Điều đó càng làm Hạnh thêm nôn nóng. Chị cùng chồng tiến vào con hẻm hẹp, nơi căn nhà lụp xụp hiện ra đúng như trên bản đồ. Sân trước bày bừa những ghế nhựa cũ, vài chiếc xe đạp han gỉ. Không khí ẩm thấp, nặng mùi ẩm mốc.

Đúng lúc ấy, cánh cửa khép hờ hé mở, và một đứa bé gái bước ra. Hạnh gần như nghẹt thở. Dáng người gầy gò, mái tóc dài che nửa gương mặt. Trên vai nó, quả thật là một chiếc balo hồng sờn rách – hệt như trong ký ức.

Hai năm trời chờ đợi, hy vọng rồi thất vọng, tất cả dồn nén khiến đôi mắt Hạnh nhòe đi. Chị muốn lao đến ôm con, nhưng bàn tay Quang giữ chặt lấy vai chị. Anh thì thầm:
– “Bình tĩnh, phải chắc chắn và tìm cách an toàn. Có thể có ai đó đứng sau chuyện này.”

Trong khoảnh khắc ấy, Hạnh hiểu rằng mọi thứ mới chỉ bắt đầu.

Hạnh và Quang đứng nép bên góc tường, tim như ngừng đập. Đứa bé bước ra khỏi căn nhà, dáng đi rụt rè, đôi mắt thẫn thờ như không hề chú ý đến xung quanh. Người đàn bà lạ mặt từ trong nhà quát vọng ra:
– “Mau vào trong, đi đâu mà lang thang ngoài sân thế!”

Cánh cửa sắt rít lên ken két, rồi sập lại. Mọi thứ im lặng trở lại, chỉ còn tiếng ve kêu râm ran. Hạnh gần như muốn hét lên, nhưng lý trí mách bảo chị không thể manh động. Nếu đứa bé thật sự là An, con gái chị đang bị ai đó giữ, thì sự nôn nóng có thể khiến mọi việc tệ hơn.

Hai vợ chồng quyết định quay về, lập tức báo công an địa phương. Ban đầu, cán bộ trực ban có phần nghi ngờ: “Ảnh vệ tinh trên Google Maps làm sao xác minh được người thật?” Nhưng trước sự tha thiết và bằng chứng là tọa độ chính xác cùng bức ảnh zoom, họ đã đồng ý cử một tổ điều tra đến hiện trường.

Vài ngày sau, tổ công tác âm thầm theo dõi khu nhà trọ. Họ nhận thấy có hai vợ chồng trung niên sống ở đó cùng vài đứa trẻ khác nhau, tuổi chừng 7–12. Lạ lùng là những đứa nhỏ rất ít khi ra ngoài, chỉ quanh quẩn trong sân. Khi được hỏi thăm, đôi vợ chồng tự nhận mình “cưu mang trẻ mồ côi”, nhưng không giấy tờ chứng minh.

Một buổi chiều, công an bất ngờ ập vào kiểm tra. Trong góc bếp chật hẹp, họ tìm thấy bé gái với gương mặt xanh xao, đôi mắt đầy hoảng sợ. Hạnh gần như ngã quỵ khi nhận ra đó chính là An – con gái chị, giờ gầy gò, tóc rối bời, nhưng vẫn là đôi mắt ấy, ánh nhìn ấy mà chị đã khắc sâu trong tim.

Hạnh òa khóc, lao đến ôm con. An ban đầu sững sờ, rồi bật khóc nức nở trong vòng tay mẹ. Hai năm xa cách, mọi đau đớn như tan biến trong khoảnh khắc ấy.

Cặp vợ chồng kia sau đó bị bắt. Họ khai nhận đã dụ dỗ An ngay tại cổng trường vào hôm bé ra ngoài lấy nước ở căng-tin. Họ nuôi bé cùng vài đứa trẻ khác, bắt làm việc vặt trong nhà, không cho ra ngoài nhiều. Mục đích là để lợi dụng chính sách trợ cấp từ thiện và cả những công việc lao động nhỏ lẻ.

Ngày An được đưa về, cả xóm ùa ra đón. Những khuôn mặt từng chia sẻ nỗi đau cùng gia đình giờ rạng rỡ trong niềm vui đoàn tụ. Hạnh ôm con thật chặt, nước mắt hòa với nụ cười. An bỡ ngỡ, ngại ngùng, nhưng khi thấy căn phòng quen thuộc với búp bê và chiếc bàn học cũ, con dần thả lỏng.

Cuộc sống trở lại nhưng không dễ dàng. An cần thời gian để chữa lành sau những năm tháng bị kìm kẹp. Bé hay giật mình, sợ tiếng ồn, và ít nói hơn xưa. Hạnh kiên nhẫn bên con, kể chuyện, hát ru, đưa con đi dạo mỗi chiều. Chị tin rằng bằng tình yêu thương, con sẽ từng bước hồi phục.

Buổi tối, khi An đã yên giấc, Hạnh ngồi lặng nhìn màn hình điện thoại – nơi tấm ảnh Google Maps vẫn còn đó. Chị rùng mình nghĩ, nếu đêm ấy mình không vô tình phóng to bản đồ, nếu mình không nhận ra chiếc balo hồng cũ kỹ kia, có lẽ… chị và con đã mãi mãi cách xa nhau.

Câu chuyện của Hạnh lan ra khắp vùng. Người ta gọi đó là “phép màu từ Google Maps”, nhưng với chị, đó đơn giản là sợi dây vô hình nối liền trái tim mẹ và con. Dù ở bất cứ đâu, bằng cách nào đó, người mẹ luôn có thể tìm thấy con mình.

Trong một buổi trò chuyện, khi có người hỏi Hạnh rằng điều gì giúp chị không bỏ cuộc suốt hai năm trời, chị chỉ mỉm cười, giọng nghẹn ngào:
– “Bởi vì tôi là mẹ của con bé. Và mẹ thì không bao giờ ngừng tìm con.”

“Toàn bộ nội dung và hình ảnh trong câu chuyện trên đều là hư cấu, không phản ánh sự việc hay nhân vật có thật.”

Hé l:ộ nguyên nhân ban đầu khiến ô tô con bị v:ò n:át sau TN ki:nh hoàng trên cao tốc Hà Nội – Hải Phòng

Sau cú va chạm với một ô tô tải đi cùng chiều trên cao tốc Hà Nội – Hải Phòng, chiếc ô tô con đã biến dạng đầy ám ảnh.

Theo báo Người đưa tin ngày 23/8 có bài Hé lộ nguyên nhân ban đầu khiến ô tô con bị vò nát sau tai nạn kinh hoàng trên cao tốc Hà Nội – Hải Phòng. Nội dung như sau:

tai-nan-6-1755933394.jpg
Chiếc ô tô con gần như bị vò nát. Ảnh: TTXVN

Ngày 23/8, đơn vị quản lý, khai thác đường cao tốc Hà Nội – Hải Phòng đã có thông tin chính thức về vụ t.a.i n.ạ.n xảy ra tại km77+960 hướng Hà Nội đi Hải Phòng (thuộc địa phận xã An Khánh, TP Hải Phòng).

Theo đó, vào lúc 7h30 ngày 23/8, tại km77+960 cao tốc Hà Nội – Hải Phòng, xảy ra vụ va chạm giao thông cùng chiều giữa xe tải BKS 29H-074.xx và ô tô con BKS 30K-358.xx.

Theo nhà chức trách, sau va chạm, ô tô tải BKS 29H-074.xx nằm tại làn 3 trên cao tốc còn ô tô con BKS: 30K-358.xx nằm tại làn 2 của đường cao tốc. Vụ t.a.i n.ạ.n khiến 1 người bị thương, 3 người khác bị xây xát nhẹ đã được đưa đi cấp cứu.

cao-toc-1-edited-edited-1755919061103-1755933757.webp
Chiếc ô tô tải sau cú va chạm với ô tô con (Ảnh: Đường cao tốc Hà Nội – Hải Phòng).

Theo VOV.VN, đại diện đơn vị quản lý đường cao tốc Hà Nội – Hải Phòng cho biết, sau khi nhận tin báo, Đội 2 Cục CSGT (Bộ Công an) cùng đơn vị này đã tới hiện trường để bảo vệ, phân luồng giao thông và đưa người bị nạn đi cấp cứu.

Tại hiện trường, một chiếc ô tô 5 chỗ màu đỏ BKS 30K-358.xx hư hỏng nặng, phần đuôi và thân xe bị dập nát. Xe ô tô tải BKS 29H-074.xx bị hư hỏng phần đầu xe. Nhiều mảnh vỡ bắn văng khắp mặt đường cao tốc.

Một số hình ảnh hiện trường:

c311a180-e1a3-46bc-8331-4991bae87484-1755933814.webp

cao-toc-edited-1755919100042-1755933841.webp

bee1682d-4ab8-4c66-9752-76685d30ddce-1755933910.webp

Trước đó, báo Đời sống pháp luật đưa tin đưa tin “Hiện trường kinh hoàng vụ t:ai n:an trên cao tốc Hà Nội – Hải Phòng: Xe con bị v:ò ná:t, mảnh vỡ la liệt trên đường”. Nội dung chính như sau: 

Vụ t:ai n:an xảy ra trên cao tốc Hà Nội – Hải Phòng (hướng Hà Nội đi Hải Phòng) khiến một phương tiện biến dạng và ít nhất một người bị th:ương. Hiện trường vụ t:ai n:an xe buýt ở TPHCM tông nữ sinh tuvong Dựng chuyện cháu bé gặp t:ai n:an th:ương tâm để kêu gọi từ thiện t:ai n:an xe khách với ô tô 7 chỗ, 2 người tuvong trong hầm Đèo Ngang

Sáng ngày 23/8, tại cao tốc Hà Nội – Hải Phòng (hướng Hà Nội đi Hải Phòng) đã xảy ra một vụ t:ai n:an nghiêm trọng. Từ những hình ảnh ghi lại tại hiện trường có thể thấy một chiếc xe con nằm trên đường đã gần như hoàn toàn bị phá huỷ phần sau, những mảnh vỡ nằm vương vãi trên đường. n:ạn nhân đã được đưa lên xe cứu ngay sau đó.

Chiếc ô tô nằm tại hiện trường (Ảnh: Bá Tuấn)

Người bị th:ương được đưa đi cấp cứu (Ảnh: Phúc Văn)

Phần sau xe con hoàn toàn bị biến dạng (Ảnh: Phúc Văn)

Lực lượng chức năng đã nhanh chóng có mặt tại hiện trường (Ảnh: Nguyễn Ngọc Sử)

(Ảnh: Nguyễn Ngọc Sử)

Chia sẻ với báo Dân trí, đại diện đơn vị quản lý đường cao tốc Hà Nội – Hải Phòng cho biết sự việc xảy ra tại km78 cao tốc Hà Nội – Hải Phòng (hướng Hà Nội đi Hải Phòng) khiến ít nhất 1 người bị th:ương. Theo vị đại diện, sau khi nhận tin báo, Đội 2 Cục CSGT (Bộ Công an) cùng đơn vị này đã tới hiện trường để bảo vệ, phân luồng giao thông và đưa người bị n:ạn đi cấp cứu.

“Có ít nhất 1 người bị th:ương, còn về số phương tiện va chạm, nguyên nhân sự việc, các lực lượng chức năng đang làm rõ, chúng tôi sẽ thông tin lại sau”, vị đại diện nói.

Người dân thắp hương đầu tháng, không ai ngờ cây đa 200 năm tuổi lại gặp cảnh này…😲

Cây đa Bà Bút bị ngã, cả tỉnh Quảng Ngãi hợp sức cứu cách đây 4 năm, đang sinh trưởng tốt thì bất ngờ bị cháy.

Cây đa 200 tuổi nổi tiếng ở Quảng Ngãi bị cháy rụi - Ảnh 1.

Cây đa được cứu cách đây 4 năm bất ngờ bị cháy, hư hại hoàn toàn – Ảnh: TRẦN MAI

Chiều 23-8, nhiều người dân Quảng Ngãi tiếc nuối khi chứng kiến cây đa cổ thụ cả tỉnh tìm cách cứu đang sinh trưởng tốt tại núi Thiên Bút (phường Cẩm Thành, Quảng Ngãi) bất ngờ bị cháy.

Cây đa cả tỉnh tìm cách cứu 4 năm trước, bất ngờ cháy rụi - Ảnh 2.

Người dân sống gần chân núi kể khoảng 14h30 thấy khói nghi ngút bốc lên từ bên trong thân cây. Chỉ vài phút sau, ngọn lửa bùng mạnh, bao trùm cả thân và tán đa đại thụ.

Người dân gọi điện báo cho chính quyền và lực lượng phòng cháy chữa cháy. Lực lượng chức năng đã có mặt ngay sau đó, dùng nhiều biện pháp khống chế.

Tuy nhiên, do bên trong thân cây rỗng và khô nên lửa bén rất nhanh, khiến cây đa dường như không còn khả năng hồi sinh.

Theo nhận định ban đầu, nguyên nhân cây đa có tuổi đời khoảng 200 năm bị cháy do người dân đến thắp hương cầu an nhân ngày mùng 1 tháng bảy âm lịch.

cây đa - Ảnh 3.

Cảnh sát chữa cháy nỗ lực dập lửa – Ảnh: TRẦN MAI

cây đa - Ảnh 4.

Một thân cây vẫn còn ngún lửa dù đã rơi xuống đất – Ảnh: TRẦN MAI

Theo ghi nhận của phóng viên Tuổi Trẻ Online, dù cách cây đa khoảng 15m có một am thờ theo tín ngưỡng, nhưng có người đã để một am thờ nhỏ ngay dưới gốc cây đa. Am thờ cũng không còn nguyên vẹn sau vụ cháy.

Đến 18h30 cùng ngày, lửa vẫn còn ngún và tỏa khói. Hiện 6 xe chữa cháy và tiếp nước đang có mặt tại hiện trường tiếp tục chữa cháy.

Ai cũng hy vọng sẽ còn một cành nhánh đủ sức phát triển trở lại.

Hay tin cây đa bị cháy, nhiều người dân đã ghé đến xem và tiếc nuối bởi đây là một trong hai cây đa có đường kính lớn nhất tỉnh Quảng Ngãi. Nhắc đến cây đa Bù Bút, nhiều người thường nghĩ đến hình ảnh gắn liền với bao thế hệ người dân Quảng Ngãi.

Ông Trần Bảo Phát, nguyên chủ tịch Hội Sinh vật cảnh tỉnh Quảng Ngãi, và ông Bùi Văn Quang, giám đốc Công ty cổ phần Môi trường đô thị Quảng Ngãi, đã đến xem cây và tiếc ngẩn ngơ.

Ông Phát nhớ lại tháng 9-2021, cây đa này bị bật gốc trên đường Nguyễn Văn Linh (phường Trương Quang Trọng). Sau sự cố, người dân mong muốn cứu cây và chính quyền địa phương đã đáp ứng nguyện vọng, đưa cây lên trồng tại khu vực núi Thiên Bút.

Đó là cuộc cứu cây nổi tiếng khi nhiều lực lượng tập hợp thoa keo, kích rể, cưa cắt gọn vết thương. Vì thân cây đa có đường kính tận 4m nên phải dùng xe cẩu siêu trọng di chuyển, cảnh sát giao thông cắt đường, lực lượng viễn thông, điện lực tháo dây diện chạy ngang đường.

cây đa - Ảnh 5.

Bốn năm trước, cả tỉnh nỗ lực cứu cây đa bất ngờ bị bật gốc – Ảnh: TRẦN MAI

cây đa - Ảnh 6.

Vì thân cây quá to, để di chuyển từ đường Nguyễn Văn Linh vào núi Thiên Bút, cảnh sát phải cắt đường cho xe siêu trọng di chuyển – Ảnh: TRẦN MAI

Bốn năm trôi qua, cây phát triển tươi tốt, cả đơn vị vui khi giữ lại một biểu tượng cho tỉnh Quảng Ngãi.

“Để cung cấp nước cho cây, chúng tôi phải khoan giếng sâu tận 90m, lắp máy bơm tưới 24/24. Lần này cây cháy, chúng tôi buồn vô hạn, nỗ lực 4 năm ròng rã giờ chỉ còn tiếc nuối”, ông Quang nói.

cây đa - Ảnh 7.

Tháng 9-2023, phóng viên ghi nhận cây xanh tốt được chăm sóc rất kỹ – Ảnh: TRẦN MAI

cây đa - Ảnh 8.

Công ty môi trường khoan giếng sâu 90m tìm nước và bắt vòi phun trên đọt cây tưới liên tục – Ảnh: TRẦN MAI

cây đa - Ảnh 9.

Cây đa xanh tốt được chụp cách đây 3 ngày – Ảnh: VĂN TÚC

Điểm ‘dị thường’ của bão số 5, trọng tâm gió mạnh kèm mưa xối xả ở 3 tỉnh

Bão số 5 (Kajiki) di chuyển và tăng cấp nhanh, đi vào đất liền trong 48 giờ tới. Trọng tâm của khu vực chịu ảnh hưởng gió mạnh và mưa lớn là các tỉnh Nghệ An, Hà Tĩnh và Quảng Trị; cảnh báo cường suất lớn đến 200mm/3h gây lũ quét, sạt lở đất.

Ông Hoàng Phúc Lâm, Phó Giám đốc Trung tâm Dự báo Khí tượng thủy văn quốc gia vừa đưa ra nhận định về diễn biến cơn bão số 5 (có tên quốc tế là Kajiki), cũng như cảnh báo các nguy cơ rủi ro tại một số khu vực chịu ảnh hưởng.

Cụ thể, sáng 23/8, áp thấp nhiệt đới trên Biển Đông đã mạnh lên thành bão, cơn bão số 5 trong mùa mưa bão năm 2025. Hiện bão di chuyển khá nhanh, chủ yếu theo hướng Tây với tốc độ khoảng 20-25km/h.

hoang phuc lam.jpg
TS. Hoàng Phúc Lâm, Phó giám đốc Trung tâm Dự báo Khí tượng thủy văn quốc gia thông tin về diễn biến bão số 5

Do đó, theo ông Lâm, chỉ trong khoảng 48 giờ tới, bão số 5 sẽ ảnh hưởng đến các khu vực đất liền của nước ta.

Bão số 5 là một cơn bão mạnh, di chuyển tốc độ nhanh, sức gió mạnh trong bão có thể đạt cấp 12, giật cấp 14-15 gây nguy hiểm cho cả trên biển và trên đất liền tại các khu vực từ Thanh Hóa tới Quảng Trị.

Dự báo từ đêm 24/8 (tức Chủ nhật), các vùng biển vịnh Bắc Bộ cũng như vùng biển từ Quảng Trị đến Đà Nẵng sẽ có ảnh hưởng của gió mạnh do hoàn lưu của bão.

Đầu tiên là các vùng biển, sau đó đến các khu vực đất liền ven biển các tỉnh từ Thanh Hóa đến Huế cũng sẽ chịu ảnh hưởng của gió mạnh và mưa lớn.

“Trọng tâm của khu vực chịu ảnh hưởng gió mạnh và mưa lớn sẽ nằm ở các tỉnh Nghệ An, Hà Tĩnh và Quảng Trị”, ông Lâm nhấn mạnh.

Ông Lâm lưu ý, thời gian xuất hiện gió mạnh là sáng 25/8 ở các khu vực ven biển và đất liền; ngày và đêm 25/8 là cao điểm mưa lớn ở Trung Bộ.

“Chúng tôi cũng dự báo hoàn lưu mưa sau bão có thể mở rộng ra khu vực Bắc Bộ và kéo dài ra vùng núi của Nghệ An và Hà Tĩnh”, ông Lâm thông tin.

bao song Thanh Hoa Le Duong.jpg
Sóng mạnh đánh vào bờ ở Thanh Hóa trong cơn bão số 3 Wipha. Ảnh: Lê Dương

Theo ông Lâm, trong đợt mưa do bão lần này, đặc biệt lưu ý mưa có cường suất lớn có thể lên đến trên 200mm trong vòng 3 giờ. Mưa lớn dồn dập sẽ khiến nguy cơ lũ quét và sạt lở đất, nhất là vùng núi Thanh Hóa, Nghệ An, Hà Tĩnh tăng cao trong ngày 25-26/8 tới.

Đối với các khu vực vùng biển, do ảnh hưởng của bão số 5, khu vực Bắc Biển Đông (bao gồm đặc khu Hoàng Sa), có gió mạnh cấp 8-9, vùng gần tâm bão đi qua cấp 10-11, giật cấp 14, sóng biển cao 4-6m, biển động dữ dội.

Từ trưa và chiều 24/8, vùng biển từ Thanh Hóa đến Huế (bao gồm đặc khu Cồn Cỏ, Hòn Ngư) có gió mạnh dần lên cấp 6-8, sau tăng lên cấp 9-10, vùng gần tâm bão đi qua cấp 11-13, giật cấp 15; sóng biển cao 4-6m, vùng gần tâm 6-8m; biển động dữ dội.

Từ chiều ngày 24/8, vùng biển Bắc vịnh Bắc Bộ (bao gồm đặc khu Bạch Long Vĩ) có gió mạnh dần lên cấp 6-7, giật cấp 9, sóng biển cao 2-4m, biển động mạnh.

Cơ quan khí tượng cảnh báo, cấp độ rủi ro thiên tai do gió mạnh trên biển: vùng biển Thanh Hóa đến Huế cấp 3, riêng vùng ven bờ từ Thanh Hóa đến Huế cấp 4 (cấp rất lớn); vùng biển từ Huế đến Lâm Đồng cấp 2, riêng khu vực ven bờ cấp 3; vùng biển ven bờ từ TPHCM đến Cà Mau và khu vực giữa Biển Đông cấp 2; khu vực vịnh Bắc Bộ (bao gồm đặc khu Bạch Long Vĩ) và khu vực Bắc Biển Đông (bao gồm đặc khu Hoàng Sa) cấp 3.

Tài xế xe buýt nhận thấy b-é g-ái khóc hàng ngày, nhìn xuống gầm ghế sau khi bé xuống ông ph;át h;iện ra sự thật.

Mỗi buổi sáng, bác Tư – người tài xế xe buýt đã gắn bó với tuyến đường số 08 hơn 20 năm – đều lái chiếc xe cũ kỹ màu vàng nhạt rong ruổi từ ngoại thành vào trung tâm thành phố. Cuộc sống của bác vốn đều đặn, ngày nào cũng những gương mặt quen thuộc: công nhân đi ca sáng, học sinh đến trường, mấy bà buôn bán với gánh hàng lỉnh kỉnh… Vậy mà gần đây, có một điều khiến bác trăn trở mãi.

Trên chuyến xe sáng nào cũng vậy, khoảng gần 7 giờ, có một bé gái chừng 10 tuổi bước lên xe ở trạm gần xóm nhỏ cuối đường. Bé mặc đồng phục học sinh, áo trắng tinh, váy xanh, đeo chiếc cặp đã sờn quai. Bé ngồi im lặng ở hàng ghế cuối cùng, luôn cúi đầu, đôi mắt đỏ hoe như vừa khóc. Ban đầu, bác Tư nghĩ chắc bé bị cha mẹ la mắng hay chuyện vặt ở trường. Nhưng điều kỳ lạ là ngày nào bé cũng khóc, và cứ đến điểm xuống gần trường tiểu học, bé lại lấy tay quệt vội nước mắt rồi bước xuống như không có gì xảy ra.

Bác Tư vốn thương trẻ con, lại có đứa cháu trạc tuổi bé, nên càng để ý nhiều hơn. Có lần, trong gương chiếu hậu, bác thấy bé lén nhìn xuống gầm ghế, ánh mắt đầy lo lắng, rồi mới ôm cặp đi xuống. Hình ảnh ấy khiến lòng bác cồn cào khó hiểu. “Chẳng lẽ có gì ở dưới đó?” – bác nghĩ. Nhưng khách đông, bác không tiện xuống kiểm tra ngay.

Một buổi sáng mưa lất phất, khách thưa hơn, bác Tư quyết định để ý thật kỹ. Vẫn như mọi ngày, bé gái ngồi hàng ghế cuối, khóc nức nở mà không ai trên xe để tâm. Khi xe dừng ở trạm trước cổng trường, bé lại cúi xuống ghế, rồi vội vàng chạy ra ngoài. Đợi xe vắng bóng khách, bác bước xuống cuối, nhìn vào gầm ghế. Trong ánh sáng lờ mờ, bác thoáng thấy một vật gì đó nho nhỏ, cuộn tròn trong góc tối.

Bác khom lưng, thò tay kéo ra. Và ngay khoảnh khắc ấy, trái tim già nua của bác đập mạnh như thể vừa phát hiện ra một bí mật khó tin…

Trong tay bác là một con gấu bông cũ, lông xù và lem vài vệt bẩn, nhưng có đôi mắt nhựa sáng long lanh. Cổ gấu quấn chiếc ruy băng hồng đã sờn, trên đó thêu hai chữ nhỏ “Na Na”. Bác thoáng ngẩn người: hóa ra đây chính là lý do khiến bé gái ngày nào cũng nhìn xuống gầm ghế.

Bác nhớ lại: có lẽ bé đã làm rơi gấu bông từ hôm nào đó, và từ ấy ngày nào cũng ngồi ghế cuối để chắc chắn “bạn nhỏ” vẫn còn đó. Nhưng bé không dám nhặt lên, hoặc có lý do nào đó ngăn cản. Tiếng khóc hằng ngày chính là nỗi sợ mất đi người bạn thân duy nhất.

Bác Tư cầm gấu bông, ngồi xuống ghế. Cảm giác chạm vào món đồ chơi cũ ấy khiến bác bồi hồi lạ. Ông nhớ lại thời con gái út còn nhỏ, cũng ôm gấu bông ngủ từng đêm. Bác ngồi yên hồi lâu, rồi nhẹ nhàng cất nó vào ngăn hộp nhỏ cạnh ghế lái. Trong lòng bác dấy lên một suy nghĩ: “Ngày mai, mình phải trả lại cho con bé.”

Sáng hôm sau, bé lại lên xe. Vẫn đôi mắt đỏ hoe, vẫn ôm cặp lặng lẽ ngồi cuối. Lúc gần đến trạm trường học, bác Tư lấy hết can đảm gọi:

– Này con, con làm rơi cái này hôm nào phải không?

Bác chìa con gấu bông ra, nụ cười hiền từ trên gương mặt sạm nắng.

Bé gái thoáng giật mình, rồi đôi mắt mở to, sáng bừng. Bé bật khóc nức nở, ôm chầm lấy con gấu, vừa mếu máo vừa lắp bắp:

– Là… là của con! Con tưởng mất rồi…

Tiếng khóc lần này không còn u uất, mà là vỡ òa hạnh phúc. Hành khách trên xe ai cũng ngoái nhìn, vài người mỉm cười cảm động.

Bác Tư khẽ hỏi:

– Sao mấy bữa nay con không nhặt nó lên luôn?

Bé cúi đầu lí nhí:

– Ba mẹ con cấm đem gấu đi học… Họ bảo con lớn rồi, phải tập tự lập… Con sợ nếu mang về sẽ bị la nên… chỉ dám để ở đây, ngày nào cũng nhìn cho yên tâm.

Bác nghe mà lặng người. Hóa ra đằng sau những giọt nước mắt là nỗi khát khao nhỏ bé: giữ lại một mảnh tuổi thơ, một người bạn thầm lặng trong những ngày đơn độc.

Kể từ hôm ấy, bác Tư thấy chuyến xe của mình dường như bớt lạnh lẽo hơn. Bé gái vẫn lên xe mỗi sáng, nhưng thay vì khóc, gương mặt em rạng rỡ, ôm gấu bông thật chặt. Thỉnh thoảng, em ngồi gần ghế lái, thủ thỉ trò chuyện với bác. Bác cũng kể cho em nghe về tuổi thơ của con gái bác, về những chuyến xe dài đầy kỷ niệm.

Câu chuyện của hai bác cháu dần dần lan sang cả những hành khách thường xuyên đi xe. Có người tặng bé một chiếc nơ mới để cột cho gấu bông, có người thì mua vài viên kẹo để bé vừa ăn vừa cười. Cái không khí vốn im ắng, đôi khi mệt mỏi trên chuyến xe giờ đã trở nên ấm áp lạ thường.

Một buổi chiều, trời bất ngờ đổ mưa to. Khi xe dừng ở bến cuối, bác Tư thấy bé gái loay hoay không có ô. Bác liền lấy chiếc áo mưa cũ đưa cho em. Bé nhận, gật đầu lí nhí:

– Con cảm ơn bác nhiều lắm. Bác giống như… ông nội của con vậy.

Câu nói giản dị ấy khiến lòng bác nghẹn lại. Bác chưa bao giờ nghĩ, việc nhỏ bé như giữ hộ một con gấu bông lại có thể tạo nên sợi dây gắn kết kỳ diệu đến thế.

Từ hôm đó, bé không còn giấu giếm chuyện con gấu nữa. Em mạnh dạn nói với ba mẹ rằng nó là “người bạn không thể thiếu”. Dù ba mẹ em còn khuyên nên trưởng thành hơn, nhưng cũng dần hiểu và chấp nhận.

Câu chuyện của bé gái và bác tài xe buýt rồi cũng trở thành đề tài được hành khách nhắc đến mãi. Người ta nhận ra rằng, giữa bộn bề cuộc sống, đôi khi chỉ một hành động nhỏ – giữ hộ một món đồ, trao lại một kỷ niệm – cũng đủ làm ấm lòng người khác. Và đôi khi, người xa lạ lại mang đến sự thấu hiểu, tình thương mà ta không ngờ tới.

Xe buýt vẫn bon bon trên con đường quen thuộc, nhưng với bác Tư, mỗi chuyến đi giờ đây không chỉ là công việc. Nó còn là hành trình của tình người, của niềm tin rằng lòng tốt luôn hiện hữu ở những nơi giản dị nhất.

Khoảnh khắc th/ót t/im: chị gái mang b;ầu cùng chiếc bán tải l/ao xuống sông. May mắn mẹ con đều an toàn, nhưng lý do khiến mọi người không tin nổi.

Trong hình ảnh có thể thấy người phụ nữ này mang thai đã lớn, chiếc xe đâm vào nhiều cọc tiêu trên đường rồi lao xuống sống, lật ngửa. Dưới đây là tình hình sức khỏe của nạn nhân. 

Theo thông tin ban đầu từ báo Lao Động, vào khoảng gần 11 giờ ngày 23/8, trên Quốc lộ 48E, đoạn qua địa bàn xã Nghi Lộc, tỉnh Nghệ An xuất hiện một người phụ nữ mang thai điều khiển xe bán tải bất ngờ tông gãy nhiều cọc tiêu bên đường rồi lao xuống sông, lật ngửa.

Hiện trường sự việc 

Phát hiện sự việc, người dân đã tiếp cận xe ô tô, cạy cửa đưa nạn nhân ra ngoài an toàn. Đồng thời báo vụ việc đến cơ quan chức năng. Sau khi được giải cứu ra khỏi xe ô tô, người phụ nữ không bị thương, sức khỏe ổn định. Tại hiện trường, xe ô tô bị hư hỏng phần đầu, nằm lật ngửa nằm ở mép sông.

Người dân hỗ trợ đưa thai phụ ra khỏi xe 

Hiện, nguyên nhân vụ tai nạn đang được cơ quan chức năng làm rõ.

Trước đó, khoảng 19h ngày 22/8, tại thôn Mỹ Điền, xã Tuy Phước, Gia Lai xảy ra vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng.

Nạn nhân là bà N.T.P. (57 tuổi, trú tại tổ dân phố Bả Canh, phường An Nhơn), điều khiển xe mô tô biển số 82L1-26XX lưu thông theo hướng Nam – Bắc. Tuy nhiên khi đến đoạn đường trên, bà P. bất ngờ té ngã, tử vong tại chỗ, chiếc  xe máy bị hư hỏng nặng.

thot-tim-canh-nguoi-phu-nu-mang-thai-ai-xe-ban-tai-dam-vao-loat-coc-tieu-roi-lao-xuong-song-o-nghe-an-3
Nạn nhân là bà N.T.P. (57 tuổi, trú tại tổ dân phố Bả Canh, phường An Nhơn)

Ngay sau khi vụ việc xảy ra, lực lượng chức năng đã xác định và tạm giữ một xe khách nghi liên quan để kiểm tra, phục vụ công tác điều tra.