Home Blog

Cho cả 2 con uống hàng chục hộp sữa HIUP, người mẹ trẻ hoang mang uất nghẹn: “Khổ thân, con đã còi cọc lại uống sữa giả”. Chuyên gia chỉ rõ 6.700 tỷ doanh thu có được trả lại cho người mua

Vụ sữa HIUP 27 bị xác định là hàng giả khiến nhiều phụ huynh hoang mang, lo lắng vì từng tin tưởng mua cho con uống với kỳ vọng cải thiện chiều cao

Đáng chú ý, theo kết quả điều tra ban đầu, Công ty Z Holding đã thu về doanh thu lên tới 6.700 tỷ đồng nhờ tiêu thụ loại sữa bột giả HIUP 27, chủ yếu thông qua chiến lược tiếp thị rầm rộ trên mạng xã hội và sử dụng người nổi tiếng, KOLs để quảng bá sản phẩm. Các chiến dịch quảng cáo đánh vào tâm lý của các bậc phụ huynh, đưa ra các tuyên bố như: “HIUP 27 có khả năng giúp trẻ tăng chiều cao từ 3–5cm sau 3 tháng sử dụng”.

Tối 19/6, Bộ Công an cho biết Cơ quan Cảnh sát điều tra đã khởi tố, bắt tạm giam 10 bị can trong vụ án hình sự Vi phạm quy định về kế toán gây hậu quả nghiêm trọng; Sản xuất, buôn bán hàng giả là thực phẩm, liên quan đến Sản phẩm dinh dưỡng Hiup 27.

Được biết HIUP – sản phẩm được quảng cáo là sữa có tác dụng hỗ trợ tăng chiều cao, với thành phần được công bố là 37 chỉ tiêu, tuy nhiên cơ quan công an xác định sản phẩm này chỉ có từ 15 – 17 thành phần, rất nhiều chỉ tiêu không đạt 70% như công bố, được coi là hàng giả. Công ty sản xuất sản phẩm này cũng đã sử dụng phiếu kiểm nghiệm khống để cung cấp cho các cơ quan chức năng.

Vụ việc sữa Hiup 27 – một sản phẩm từng được hàng nghìn cha mẹ tin tưởng lựa chọn cho con nhỏ – bị cơ quan điều tra xác định là hàng giả khiến cộng đồng phụ huynh rúng động. Đặc biệt là những người từng tin tưởng mua sản phẩm Hiup27 với kỳ vọng cải thiện chiều cao và thể chất cho con.

Trên các diễn đàn làm cha mẹ, hàng loạt bài viết bày tỏ sự hoang mang, bức xúc và đặt câu hỏi về trách nhiệm kiểm soát thị trường. Nhiều ý kiến cho rằng việc để một loại sữa giả tràn lan trên mạng, quảng bá công khai trong thời gian dài là lỗ hổng nghiêm trọng trong quản lý thực phẩm chức năng dành cho trẻ em.

Cho cả 2 con uống hàng chục hộp sữa HIUP, người mẹ trẻ hoang mang uất nghẹn: “Khổ thân, con đã còi cọc lại uống sữa giả”- Ảnh 1.
Cho cả 2 con uống hàng chục hộp sữa HIUP, người mẹ trẻ hoang mang uất nghẹn: “Khổ thân, con đã còi cọc lại uống sữa giả”- Ảnh 2.

“Con vừa uống hết 1 thùng sữa Hiup, vừa mua thêm thùng nữa. Cứ sợ con không cao hối bà ngoại pha. Tóm lại sữa giả là do công bố không đúng thành phần hay có thành phần nguy hiểm vậy ạ?”, chị T. bày tỏ hoang mang.

Chị T. cho biết do con trai lười ăn nên chị thường ép con uống thêm sữa để bổ sung dưỡng chất. Do vậy, khi đọc được thông tin sữa Hiup được xác định là sữa giả chị rất lo lắng. Không biết những thành phần trong sữa có gây ảnh hưởng đến sức khỏe của con hay không. “Tôi đang rất hoang mang về chất lượng sữa. Nghe mọi người quảng cáo rồi nhân viên bán hàng tư vấn nên tôi mới tin tưởng cho con sử dụng”, chị T nói.

Cho cả 2 con uống hàng chục hộp sữa HIUP, người mẹ trẻ hoang mang uất nghẹn: “Khổ thân, con đã còi cọc lại uống sữa giả”- Ảnh 3.
Cho cả 2 con uống hàng chục hộp sữa HIUP, người mẹ trẻ hoang mang uất nghẹn: “Khổ thân, con đã còi cọc lại uống sữa giả”- Ảnh 4.

Không chỉ chị T. mà nhiều phụ huynh khác cũng không giấu được nỗi hoang mang, lo lắng khi cho con sử dụng không biết bao nhiêu lon sữa HIUP trong thời gian dài. “Buồn quá, vì mẹ cứ tưởng đã mua cho con những gì tốt nhất. Ai ngờ lại như này. Cả 2 anh em mỗi ngày không biết đã uống bao nhiêu lon sữa rồi. Mà giá cũng không hề rẻ…”.

“Khổ thân, con đã còi cọc lại còn uống phải sữa giả. 2 thằng uống được 16 hộp sữa HIUP thì đừng mong không ảnh hưởng gì… Giờ mua cái gì cũng có thể giả được vậy”, chị T.H chia sẻ.

Cho cả 2 con uống hàng chục hộp sữa HIUP, người mẹ trẻ hoang mang uất nghẹn: “Khổ thân, con đã còi cọc lại uống sữa giả”- Ảnh 5.

Nhiều phụ huynh đã bỏ tiền mua cả thùng sữa HIUP về cho con uống dần khi tin vào quảng cáo rầm rộ trên mạng xã hội với lời cam kết “tăng chiều cao” cho trẻ em

Theo vị phụ huynh cho biết, dù sản phẩm được khuyến mại nhưng tính ra giá thành cũng không hề rẻ. “Mua 2 tặng 1 nhưng giá cũng vẫn cao, tính ra 540k/hộp cũng đâu có rẻ. Định tin sữa Việt Nam 1 lần mà không ngờ… Tôi thấy quảng cáo nhiều với xung quanh mọi người cho con uống nhiều phản hồi tốt mới dám mua. Giờ chỉ mong trong thành phần sữa có chất gì ảnh hưởng đến các con không, và việc uống lâu như vậy có bị ảnh hưởng gì về sau không”.

Không chỉ được quảng cáo rầm rồ trên các nền tảng mà nhân viên tư vấn của hãng sữa còn đánh vào tâm lý của các vị phụ huynh với mong mỏi sử dụng sữa sẽ giúp trẻ cải thiện chiều cao. Theo chia sẻ của chị K. – nhân viên tư vấn không chỉ chốt đơn đặt hàng cho khách mà còn nhiệt tình tư vấn cả những bài tập tăng chiều cao, cải thiện sức khỏe một cách rất nhiệt tình.

Cho cả 2 con uống hàng chục hộp sữa HIUP, người mẹ trẻ hoang mang uất nghẹn: “Khổ thân, con đã còi cọc lại uống sữa giả”- Ảnh 6.

Không chỉ bán sữa, khách hàng còn được tặng thêm một số sản phẩm đi kèm như men vi sinh…

Cho cả 2 con uống hàng chục hộp sữa HIUP, người mẹ trẻ hoang mang uất nghẹn: “Khổ thân, con đã còi cọc lại uống sữa giả”- Ảnh 7.

Trước đó,, Cơ quan cảnh sát điều tra (C01) đã khởi tố hàng loạt lãnh đạo của ba doanh nghiệp để điều tra về các tội “vi phạm quy định về kế toán gây hậu quả nghiêm trọng” và “sản xuất, buôn bán hàng giả là thực phẩm”.

Theo đó, “Sản phẩm dinh dưỡng HIUP 27” sản xuất tại Nhà máy Công ty CP Thương mại và Sản xuất Nature Made từ ngày 8/8/2024 đến 5/3/2025 không đảm bảo thành phần như công bố, vi phạm nghiêm trọng các quy định về chất lượng sản phẩm.

Cả ba doanh nghiệp này đều có trụ sở tại Hà Nội. Hiện toàn bộ website, trang Facebook chính thức của các công ty đều không thể truy cập được.

Khoảnh khắc người dân phá cửa cứu 13 n.ạn nh.ân trong ô tô rơi xuống mương

Thấy ô tô chở 13 người rơi xuống mương nước, người dân ở huyện Phú Hòa, tỉnh Phú Yên đã hợp sức phá cửa, cứu các nạn nhân đưa lên bờ an toàn.

Ngày 20 tháng 6 năm 2025, báo Dân trí đưa tin “Khoảnh khắc người dân phá cửa cứu 13 nạn nhân trong ô tô rơi xuống mương”. Nội dung như sau:

Ngày 20/6, ông Lê Văn Tòng, Chủ tịch UBND xã Hòa Định Tây (huyện Phú Hòa), cho biết các lực lượng chức năng đã sử dụng phương tiện để trục vớt ô tô 16 chỗ từ mương nước đưa lên bờ.

Theo ông Tòng, trước đó vào lúc 17h ngày 19/6, ô tô 16 chỗ chở 13 người lưu thông trên quốc lộ 25 theo hướng từ thành phố Tuy Hòa đi huyện Sơn Hòa (tỉnh Phú Yên). Khi xe di chuyển đến đoạn qua xã Hòa Định Tây thì xảy ra va chạm với một xe máy chở 2 người đi ngược chiều.

Người dân ở xã Hòa Định Tây ứng cứu các nạn nhân trên ô tô 16 chỗ rơi xuống mương nước (Ảnh: Loan Thanh).

Hậu quả, 2 người trên xe máy bị thương nặng được đưa đi cấp cứu, còn ô tô 16 chỗ cùng 13 người trên xe lao xuống mương nước cạnh quốc lộ 25.

Ông Tòng cho hay, thời điểm xảy ra tai nạn, có nhiều người dân địa phương đang tắm gần đó nên hô hoán, cùng hợp sức phá cửa đưa các nạn nhân thoát ra ngoài.

“Khi xe rơi xuống nước, người bên trong hoảng loạn, không xử lý được. May là người dân địa phương kịp thời phá cửa ứng cứu, nếu không chưa biết chuyện gì sẽ xảy ra”, ông Tòng chia sẻ.

Quốc lộ 25 dài hơn 180km, nối tỉnh Gia Lai với Phú Yên. Dọc theo quốc lộ có một mương nước sâu 2-3m phục vụ tưới tiêu cho nông nghiệp. Do không có hộ lan, đoạn đường này thường ghi nhận một số trường hợp tai nạn rơi xuống mương dẫn đến đuối nước tử vong.

Vụ tai nạn mới nhất xảy ra vào ngày 9/6, cũng tại quốc lộ 25 đoạn qua xã Hòa Định Tây. Một người mẹ (37 tuổi) chở con trai 3 tuổi về thăm nhà ngoại không may cả xe và người rơi xuống mương nước ven đường. Người dân kịp thời cứu được bé trai, còn người mẹ bị nước cuốn trôi và tử vong.

Ngày 19 tháng 6 năm 2025, báo VnExpress đưa tin “Ôtô chở 13 người lao xuống mương nước sau va chạm xe máy”. Nội dung như sau:

Khoảng 17h, ôtô khách lưu thông trên quốc lộ 25 theo hướng từ TP Tuy Hòa đi huyện Sơn Hòa. Khi đến đoạn xã Hòa Định Tây (huyện Phú Hòa), ôtô va chạm xe máy chạy chiều ngược lại khiến phương tiện mất kiểm soát, lao xuống mương nước ven đường.

Xe khách chìm xuống mương nước sau cú va chạm. Ảnh: Trịnh TrườngXe khách chìm xuống mương nước sau cú va chạm. Ảnh: Trịnh Trường

Sau cú tông, ôtô khách ngập dần trong nước, nhiều người trên xe kêu cứu. Người dân đang tắm gần đó cùng người đi đường phá cửa, đưa các nạn nhân lên bờ an toàn.

Hai người đi xe máy bị thương nặng, được đưa vào viện cấp cứu. Theo nhân chứng, cả hai có dấu hiệu say xỉn, bất ngờ lấn làn khi ôtô đi tới, dẫn đến tai nạn. Xe máy hư hỏng nặng, ôtô được lực lượng chức năng trục vớt sau đó.

Lực lượng chức năng đang điều tra nguyên nhân vụ việc.

Quốc lộ 25 dài hơn 180 km, nối Phú Yên với Gia Lai, thường xuyên có xe tải, xe khách qua lại. Nhiều đoạn xuống cấp, mặt đường hẹp, nhiều cua gấp, tiềm ẩn nguy cơ tai nạn. Khu vực xảy ra sự cố là đoạn đường cong, sát mương thoát nước lớn.

Bảy năm sống với vợ cũ, tôi cảm thấy ch;;án nản vô cùng. Đúng thời điểm đó, tôi lại gặp Hải – cô gái 23 tuổi, em tươi tắn, dịu dàng, hiểu chuyện khiến tôi muốn ‘làm lại cuộc đời’. Rồi chuyện gì đến cũng đến, tôi ru;;ồng rẫy vợ con đến với tình trẻ vì “trách nhiệm đàn ông”. Vợ tôi sh;;ock không nói nên lời nhưng vẫn nhanh chóng đồng ý sau 1 đêm suy nghĩ. Tôi cứ ngỡ mình đã được giải thoát để đường đường chính chính tới với người mình yêu. Thế nhưng đúng lúc tôi đang hạnh phúc nhất thì một người đàn ông xuất hiện…

“Tôi từng nghĩ, sự lựa chọn rũ bỏ gia đình để chạy theo tình yêu mới là hành động dũng cảm. Nhưng không ai nói cho tôi biết, cái giá phải trả cho sự ‘dũng cảm’ đó, đôi khi chính là sự trống rỗng mãi mãi không lấp đầy được.”

Khi một người đàn ông khác bước vào cuộc đời cô ấy, tôi mới nhận ra — người bị bỏ rơi, có thể không phải là vợ tôi… mà là chính tôi.

Bảy năm sống cùng vợ, từng ngày một, tôi thấy mình như lún sâu vào vùng bùn mỏi mệt. Cô ấy – người phụ nữ từng khiến tôi quyết tâm cưới bằng được – giờ đây chỉ còn là một cái bóng lặng lẽ trong căn nhà chật chội. Những bữa cơm nguội ngắt, những câu chuyện lặp đi lặp lại về tiền điện, tiền học, tiền gạo. Tôi mệt mỏi. Cô ấy cũng vậy. Nhưng khác tôi, cô ấy chọn cách im lặng chịu đựng. Còn tôi, tôi tìm một lối thoát.

Lối thoát ấy mang tên Hải.

Tôi gặp Hải trong một buổi hội thảo do công ty tổ chức. Cô gái ấy chỉ mới 23, trẻ trung, có ánh mắt biết cười và luôn hỏi tôi những câu nhẹ nhàng mà suốt bao năm rồi tôi chưa từng được nghe: “Anh mệt không?”, “Anh có hay thức khuya thế này không tốt đâu…” Hải khiến tôi cảm thấy mình vẫn còn đáng được quan tâm, đáng được yêu.

Chúng tôi bắt đầu nhắn tin, gọi điện, hẹn cà phê… Rồi một lần, khi vợ tôi đi công tác, tôi đã để Hải qua đêm ở nhà trọ gần cơ quan. Lần đó, tôi biết mình đã vượt qua ranh giới. Nhưng tôi không hối hận.

Về nhà, nhìn ánh mắt của vợ khi tôi tránh né, tôi biết cô ấy cảm nhận được điều gì đó. Nhưng cô không hỏi, không trách. Chỉ cắm cúi dọn nhà, lo cho con. Có lẽ chính sự nhẫn nhịn đó càng khiến tôi thấy mình không còn yêu cô nữa.

Tôi đưa đơn ly hôn vào một tối thứ Sáu.

Cô ấy cầm tờ giấy, đọc chậm rãi. Không khóc. Không gào thét. Chỉ lặng lẽ hỏi:
– Có người khác rồi à?
Tôi im lặng.
– Em đoán mà.

Rồi cô cười. Một nụ cười buồn nhất tôi từng thấy.

Sau một đêm, cô đồng ý ký. Đơn giản, gọn gàng, không đòi hỏi gì ngoài quyền nuôi con. Tôi nhẹ nhõm ra khỏi cuộc hôn nhân như kẻ được tha bổng sau nhiều năm ngồi tù.

Hải đón tôi bằng vòng tay, bằng bữa tối lung linh ánh nến. “Chúng mình bắt đầu lại từ đầu anh nhé.”

Cuộc sống mới là những chuỗi ngày đầy màu sắc: Hải đưa tôi đi du lịch Đà Lạt, Phú Quốc, vào những quán cà phê chill, chụp ảnh, cười nói không dứt. Tôi thấy mình trẻ lại cả chục tuổi. Không còn tiếng con khóc, không còn việc nhà bề bộn, không còn những lần phải nhẫn nhịn cãi vã.

Tôi cứ nghĩ: “À, đây mới là tình yêu thực sự.”

Chúng tôi sống cùng nhau như vợ chồng son, Hải nghỉ việc để tập trung “chăm sóc anh cho tốt”. Mọi chi tiêu tôi lo hết – không sao, đàn ông mà.

Cho đến một ngày, tôi trở về nhà và thấy Hải nằm dài trên ghế sofa, mắt dán vào điện thoại. Căn phòng bừa bộn, hộp mì ly chưa đổ, quần áo giăng đầy. Tôi hỏi nhẹ:
– Em không đi chợ nấu gì à?

Hải quay lại, không buồn ngước lên:
– Mệt, tự ăn ngoài đi.

Tôi thoáng giật mình. Nhưng rồi gạt đi, nghĩ có lẽ cô ấy không khỏe. Chỉ là một ngày thôi… phải không?

Nhưng rồi ngày đó kéo dài ra. Những đêm không còn chuyện trò mà thay vào đó là Hải lướt TikTok, chán nản, buồn bực vì “anh không kiếm được nhiều như người yêu nhỏ bạn em”. Tôi bắt đầu thức khuya lại, không phải vì làm việc, mà vì nằm suy nghĩ: Mình có đang lặp lại chính cuộc hôn nhân cũ?

Một ngày chủ nhật, tôi đến đón con trai như thường lệ. Tôi chờ trước cửa nhà cũ. Căn nhà trông sáng sủa hơn, ban công có vài chậu hoa, cửa sơn lại, rèm mới. Khi tôi định bấm chuông, cửa mở.

Một người đàn ông lạ bế con trai tôi ra ngoài.

– Chào anh – anh ta nói, nụ cười nhã nhặn. – Tôi là Tuấn, bạn của H.
Tôi nhìn sững.

Vợ cũ tôi bước theo sau, bình thản nói:
– Em định gọi báo anh trễ chút. Tuấn chở con đi học bóng rổ dùm em, anh không phiền chứ?

Tôi đứng đó, không trả lời nổi.

Con trai tôi bám lấy tay người đàn ông đó, tíu tít:
– Bác Tuấn dạy con đá bóng giỏi lắm! Bác còn cho con ăn kem hôm bữa nữa.

Tôi bỗng thấy mình… thừa thãi.

Từ hôm đó, tôi bắt đầu theo dõi Facebook của vợ cũ. Cô ấy thay đổi thật. Ăn mặc khác. Tóc ngắn hơn, tự tin hơn. Không còn là người phụ nữ chỉ biết cắm đầu vào bếp, cằn nhằn con cái. Cô hay đi café, thỉnh thoảng check-in ở các sự kiện. Có những bức ảnh chụp cùng “Tuấn” – người đàn ông ấy – không thân mật nhưng gần gũi.

Tôi thấy trong lòng gợn lên một cảm giác rất lạ. Thoạt đầu là tức giận. Sau đó là hối hận.

Hải càng lúc càng khiến tôi mệt. Cô bắt đầu nói về cưới xin, nhà cửa, sinh con. Nhưng tôi không còn hào hứng. Cô đòi hỏi nhiều, ghen tuông vô lý, thậm chí lục cả điện thoại tôi một lần vì nghi tôi nhắn tin lại với vợ cũ.

Tôi bắt đầu cảm thấy sợ… chính “tự do” mà mình từng khao khát.

Một đêm, tôi viết một tin nhắn rất dài gửi cho vợ cũ. Trong đó có câu:

“Anh biết mình sai. Nếu được quay lại, anh nhất định sẽ không buông tay em như vậy.”

Nhưng cô chỉ trả lời đúng một câu:

“Chúng ta đã hết duyên rồi. Em không hối hận vì đã từng tha thứ, nhưng cũng không muốn quay lại để lại đau.”

Tôi ngồi lặng trong phòng, bên cạnh là Hải đang ngủ say, mặt còn dính lớp kem nền và mascara lem.

Lần đầu tiên, tôi cảm thấy… trống rỗng.

Tôi đã đánh đổi cả một gia đình, cả một người vợ yêu thương mình trong im lặng… để đổi lấy một thứ tình yêu chóng vánh, dễ vỡ như bong bóng xà phòng.

Ngoài kia, đèn đường vẫn sáng. Nhưng tôi biết, với mình, chẳng còn con đường nào để quay về nữa.

Ông bà Hùng đã dành cả đời để nuôi dạy con trai duy nhất, với tất cả tình yêu thương. Nam lớn lên, lập gia đình với Linh, một cô gái thành phố sắc sảo. Cuộc sống của họ tưởng chừng êm đềm, cho đến khi Nam dính vào c/ờ b/ạc và nợ nầ/n chồng chất. Số n/ợ lên đến hàng tỷ đồng, khiến bọn cho vay nặng lãi đ//e dọ//a tính mạng Nam. Để cứu con trai, ông bà Hùng quyết định bán căn nhà tổ tiên để lại tài sản duy nhất của họ cùng toàn bộ tài sản tích cóp cả đời. Họ chuyển đến sống chung với Nam và con dâu trong căn hộ nhỏ ở thành phố. Nhưng Linh ngày càng tỏ ra khó chịu với sự hiện diện của ông bà, thường xuyên cằn nhằn rằng họ là gánh nặng.

Hai bóng người già lầm lũi kéo chiếc vali sờn cũ rời khỏi căn hộ nhỏ. Không tiếng gọi tiễn biệt, không ánh đèn hành lang bật sáng tiễn họ đi. Họ không biết rằng vài phút sau, ánh đèn pha của một chiếc xe lao tới như định mệnh đã chờ sẵn. Tiếng thắng xe xé toạc màn đêm. Một tiếng hét thất thanh. Và rồi… tĩnh lặng.

Mọi bi kịch bắt đầu từ sự im lặng ấy — từ khi người con trai cúi đầu không dám nói “Không” với vợ mình.

Ông Hùng ngồi trầm ngâm bên bàn nước cũ kỹ trong gian phòng khách nhỏ hẹp của căn hộ chung cư tầng 9. Ánh mắt ông lặng lẽ dõi theo tiếng nói cười của vợ chồng Nam và Linh vọng ra từ phòng ngủ — nơi ông bà chẳng bao giờ được bước chân vào trừ khi có lời mời. Dù là căn hộ ba phòng ngủ, nhưng ông bà già vẫn chỉ được xếp ở chiếc phòng nhỏ nhất, nơi từng là kho chứa đồ.

Ngày mới dọn về đây, ông còn hồ hởi: “Miễn có chỗ mà ở, sống gần con cái là vui rồi”. Bà Hùng gật đầu, tay vuốt vuốt chiếc khăn tay thêu hình con hạc, món quà bà tặng ông hồi còn trẻ.

Nhưng niềm vui ấy kéo dài chưa đầy một tuần.

“Bố để nước đọng ra sàn bếp, con suýt trượt ngã đấy!” – giọng Linh the thé làm ông giật mình.

“Ông ấy không cố ý đâu con…” – bà Hùng nhỏ nhẹ, đôi tay gầy gò nắm chặt nhau.

Linh chẳng thèm để tâm, quay ngoắt đi, để lại sự im lặng ngột ngạt.

Ông Hùng từng là thầy giáo cấp 3, người ta gọi ông là “ông giáo Hùng” với sự kính trọng. Suốt đời dạy học, chưa từng vướng điều tiếng. Bà Hùng là y tá nghỉ hưu, từng cứu sống không biết bao nhiêu người. Họ sống giản dị, thanh liêm, dành dụm từng đồng để cho con ăn học nên người.

Nam là niềm tự hào của họ. Cậu bé học giỏi, điềm đạm, lớn lên thi đỗ Đại học Kinh tế, ra trường có công việc văn phòng, cưới được vợ thành phố. Ngày cưới, ông Hùng rưng rưng nắm tay con trai: “Chỉ cần con sống hạnh phúc, cha mẹ không cần gì hơn.”

Nhưng họ đâu ngờ sóng gió lại đến từ chính người họ thương nhất.

Nam giấu vợ, giấu cả gia đình, lao vào đỏ đen với bạn bè. Ban đầu chỉ là những ván bài cuối tuần, sau là cá độ bóng đá, rồi “đập đá” theo phong trào. Khi Linh phát hiện, nợ đã lên đến gần hai tỷ đồng. Đám người cho vay nặng lãi kéo đến tận nhà, đập cửa, chửi bới.

“Chúng mày không trả, tao cho người xử cả nhà!”

Đêm ấy, ông bà Hùng ngồi ôm nhau dưới ánh đèn phòng khách. Nam quỳ gối, mặt mũi bầm dập: “Bố mẹ… cứu con…”

Họ bán tất cả — căn nhà ba gian ở quê do tổ tiên để lại, cả sổ tiết kiệm bà Hùng dành dụm hơn 30 năm, vàng cưới, tiền hưu trí… Mọi thứ, chỉ để con trai không bị đánh chết ngoài đường.

Họ không tiếc.

Họ chỉ mong con “làm lại từ đầu.”

Nhưng Linh thì không nghĩ vậy.

“Anh nợ, bố mẹ anh sai lầm, sao em phải gánh?” – Linh hét lên trong một cuộc cãi vã với Nam mà ông bà nghe được từ sau cánh cửa phòng.

“Bố mẹ anh về đây, em đã chịu đựng lắm rồi! Không ai sống nổi trong cái nhà chật chội này với hai ông bà già!”

Nam im lặng.

Luôn là sự im lặng.

Bà Hùng ngồi co ro trong phòng, nước mắt rơi xuống tấm chăn cũ. Ông Hùng thở dài, mắt nhìn ra khung cửa sổ mờ bụi, thành phố ngoài kia không giống quê hương của ông chút nào.

Rồi cái đêm định mệnh đó đến.

Linh đứng giữa phòng khách, tay chống nạnh: “Nhà này không đủ chỗ cho cả bốn người. Bố mẹ già rồi, ra ngoài sống tự lập đi. Bọn con không nuôi nổi nữa.”

Bà Hùng bật khóc: “Con ơi, mẹ không cần ăn ngon, ngủ ấm… chỉ cần được gần con thôi.”

Linh quay mặt: “Con không phải là người đẻ ra anh Nam. Con không nợ nần gì hai người cả.”

Nam vẫn cúi đầu.

Không nói gì.

Không nhìn bố mẹ.

Không một lời xin lỗi.

Đêm ấy mưa to.

Ông Hùng run run kéo chiếc vali sờn góc, làn áo mưa rách, gió tạt nước vào mặt. Bà Hùng cầm ô, tay níu tay ông.

Họ không biết đi đâu.

Chỉ biết cần rời khỏi nơi từng gọi là “nhà.”

Xuống đến tầng trệt, mưa như trút nước. Ông Hùng vẫy taxi không được, đành kéo vali băng qua con đường lầy lội hướng về bến xe bus đêm. Bà Hùng thì thầm: “Mình cứ lên xe về quê… cắm nhờ tạm nhà bác Hai, được không ông?”

Ông gật.

Nhưng rồi ánh đèn pha chói lóa từ hướng ngược chiều rọi thẳng vào mắt họ.

Chiếc xe mất lái, tiếng còi rú lên.

“Ông ơi…!” – tiếng bà Hùng vang lên.

**Đèn đường vẫn sáng.
Chiếc vali lăn lóc giữa lòng đường, bật tung nắp.
Những bộ quần áo cũ rách, một tấm ảnh cưới ố vàng, và một mảnh giấy nhàu nát viết vội:
“Con trai yêu dấu, dù con không nói, cha mẹ vẫn tha thứ…”

iếng còi xe cứu thương rít lên trong màn mưa.

Những người dân gần đó vội chạy đến. Bà Hùng nằm bất động, chiếc ô tung tóe bên vệ đường. Ông Hùng nằm cách đó vài mét, máu thấm đỏ áo mưa.

Người tài xế xe ô tô run rẩy, mặt cắt không còn giọt máu: “Tôi… tôi không kịp thắng… trời mưa… họ băng qua bất ngờ quá…”

Cảnh sát đến sau đó không lâu. Chiếc vali bung nắp, quần áo vương vãi, tấm ảnh cưới nhàu nát được một cảnh sát nhặt lên, đặt lại vào vali một cách cẩn thận.

Hai ông bà được đưa vào bệnh viện thành phố. Tình trạng nguy kịch.

Lúc này, điện thoại Nam mới đổ chuông.

Linh nghe máy trước. Khi nghe đến “tai nạn”, mặt cô biến sắc, nhưng ánh mắt vẫn lạnh lùng. “Chúng tôi đến sau,” cô chỉ nói vậy, rồi quay sang Nam: “Anh xử lý đi.”

Nam tái mặt, tay run run cầm chìa khóa xe. Một giờ sau, họ có mặt tại bệnh viện.

Căn phòng ICU lạnh lẽo.

Bác sĩ bước ra, vẻ mặt căng thẳng: “Chúng tôi đã cố gắng hết sức… nhưng bà cụ bị chấn thương sọ não nặng. Khả năng qua khỏi là rất thấp.”

Nam như chết lặng. Anh lảo đảo đến bên cửa kính nhìn cha – ông Hùng vẫn còn thở, nhưng hôn mê sâu. Trên tay ông vẫn còn nắm chặt một tấm khăn tay thêu hình con hạc.

Nam đập mạnh tay vào tường, bật khóc lần đầu sau bao năm.

Anh nhớ đến từng bữa cơm bố nấu khi anh còn là sinh viên xa nhà. Nhớ đôi tay mẹ vuốt tóc anh, lo lắng khi anh sốt nhẹ. Nhớ ánh mắt của cha khi dốc hết tiền bạc cho con mà không một lời oán trách.

Tất cả giờ đang nằm đó – giữa ranh giới mong manh của sự sống và cái chết – chỉ vì sự im lặng của chính anh.

Anh không dám ngẩng mặt nhìn vào gương.

Vài ngày sau, bà Hùng trút hơi thở cuối cùng.

Không một lời trăn trối.

Không một câu từ biệt.

Tang lễ diễn ra đơn sơ. Nam không dám thông báo với họ hàng vì xấu hổ, chỉ lặng lẽ đưa mẹ về quê, chôn bên cạnh mảnh đất tổ tiên mà họ từng bán để cứu chính anh.

Linh không đi theo.

Cô viện lý do bận công việc.

Khi trở về thành phố, Nam một mình đến bệnh viện, túc trực bên giường cha. Ông Hùng vẫn chưa tỉnh.

Nam nắm tay cha, khóc như một đứa trẻ: “Bố ơi… bố tỉnh dậy đi… con xin lỗi…”

Anh kể hết — về nợ nần, về sự yếu đuối của mình, về nỗi hối hận đã ăn mòn anh từng ngày. “Nếu bố tỉnh lại, con sẽ làm lại. Con sẽ không để mẹ ra đi vô ích…”

Nhưng ông Hùng không đáp.

Chỉ có máy theo dõi tim mạch vẫn nhấp nháy đều đặn, như từng nhịp lặng lẽ của thời gian đang trôi qua.

Một tuần sau.

Nam bước vào nhà, nơi Linh đang nằm dài trên sofa, tay cầm ly trà sữa.

“Anh về rồi à? Bố còn sống không?”

Nam nhìn cô – người phụ nữ từng khiến anh mê đắm – giờ đây chỉ còn lại một khoảng trống lạnh lùng giữa hai con người.

“Anh muốn nói chuyện.”

Linh liếc nhìn, thở dài: “Lại chuyện tiền bạc?”

“Không. Là chuyện vợ chồng. Và chuyện bố mẹ anh.”

Cô đứng dậy, khoanh tay: “Nếu anh định trách móc em, thì nên nhớ – anh là người đánh mất tất cả, không phải em.”

Nam gật đầu.

“Đúng. Anh sai. Nhưng em chưa từng thương bố mẹ anh, dù một lần. Anh chịu hết. Nhưng từ hôm nay, anh muốn sống đúng với lương tâm.”

Linh nhíu mày: “Ý anh là sao?”

“Ly hôn.”

Linh sững người.

Nam nói tiếp: “Anh không trách em, chỉ mong mỗi người có thể sống cuộc đời mình chọn. Anh sẽ về quê. Anh sẽ xây lại ngôi nhà cũ, chôn mẹ nơi đó. Nếu bố tỉnh lại, ông có thể sống ở nơi ông từng gắn bó cả đời.”

Linh lặng người.

Vài ngày sau, họ chính thức ký giấy ly hôn.

Ông Hùng tỉnh lại sau ba tháng.

Lúc mở mắt, câu đầu tiên ông hỏi là: “Mẹ con đâu?”

Nam nắm tay ông, không giấu giếm, kể mọi chuyện.

Ông Hùng không khóc. Chỉ nhìn xa xăm qua cửa sổ bệnh viện, ánh mắt đục ngầu ánh lên một nỗi buồn thẳm sâu.

Sau khi xuất viện, hai cha con trở về quê, dựng lại căn nhà nhỏ trên mảnh đất từng bị bán. Họ sống giản dị, trồng rau, nuôi gà, sáng tối đốt hương trước mộ bà Hùng.

Mỗi ngày, Nam viết nhật ký, dán từng mẩu giấy nhỏ lên bức tường gỗ:

  • “Hôm nay bố cười lần đầu sau tai nạn.”

  • “Bữa cơm đầu tiên cha con nấu cùng nhau.”

  • “Con chưa quên mẹ. Và con sẽ không bao giờ quên.”

Nhiều năm sau, người ta thấy Nam trở thành thầy giáo ở trường làng – nơi cha từng giảng dạy. Ông Hùng già yếu, nhưng vẫn thích ra ngồi trước hiên nhà nhìn hoàng hôn. Còn Nam, giờ đã có học trò đến nhà chơi, gọi ông là “thầy Nam”.

Không ai nhắc đến chiếc vali năm xưa.

Nhưng đêm nào mưa rơi, ông Hùng vẫn nhìn về phía cổng làng, mắt mờ nhòe, thì thầm:
“Mẹ con… chắc đang ngồi đâu đó ngoài kia, tay vẫn cầm ô đợi cha con mình…”

Bi kịch đôi khi không đến từ sự phản bội hay thù hận. Nó đến từ sự im lặng, từ việc ta đứng yên khi lẽ ra phải bước lên.
Cái giá của im lặng, có khi… là mãi mãi.

Giờ mới biết nguyên liệu của sữa giả tăng chiều cao, kinhkhung quá, bảo sao doanh thu hơn 6.700 tỷ đồng

Bộ Công an vừa triệt phá đường dây sản xuất, buôn bán hàng giả là thực phẩm quy mô đặc biệt lớn với doanh thu lên tới hơn 6.700 tỷ đồng.

Cục cảnh sát phòng chống tội phạm về môi trường phối hợp với Văn phòng cơ quan cảnh sát điều tra, Bộ Công an vừa triệt phá đường dây sản xuất, buôn bán hàng giả là thực phẩm quy mô đặc biệt lớn với doanh thu lên tới hơn 6.700 tỷ đồng. Hàng giả được quảng cáo là sữa HIUP, 1 nhãn hiệu rất quen thuộc với người tiêu dùng.

Thông qua công tác nắm bắt tình hình và tổ chức xác minh theo từng tuyến, lĩnh vực cụ thể, Cục Cảnh sát phòng, chống tội phạm về môi trường (C05) đã phát hiện dấu hiệu nghi vấn liên quan đến hoạt động sản xuất và kinh doanh thực phẩm bổ sung giả mạo với quy mô lớn, tính chất nghiêm trọng.

Kết quả xác minh cho thấy các đối tượng Hoàng Quang Thịnh, Nguyễn Văn Minh và La Khắc Minh đã thành lập và điều hành hàng chục doanh nghiệp cùng hàng trăm hộ kinh doanh trong hệ sinh thái Z Holding, với quy mô khoảng 5.000 nhân viên. Hệ thống này chuyên sản xuất và phân phối ra thị trường các sản phẩm thực phẩm bổ sung, thực phẩm bảo vệ sức khỏe là hàng giả với số lượng đặc biệt lớn. Trong đó, hai sản phẩm nổi bật bị phát hiện là “Hiup” và “Chitose” – thực phẩm dùng cho chế độ ăn đặc biệt.

Cụ thể, sản phẩm dinh dưỡng “HIUP 27” được sản xuất tại Nhà máy Công ty Cổ phần Thương mại và Sản xuất Nature Made trong khoảng thời gian từ ngày 8/8/2024 đến ngày 5/3/2025 không đáp ứng đúng thành phần như công bố, vi phạm nghiêm trọng quy định về chất lượng sản phẩm. Quá trình hoạt động của các đối tượng được tổ chức khép kín, từ khâu sản xuất đến tiêu thụ, và khi bị phát hiện, chúng đã nhanh chóng tiêu hủy chứng cứ, xóa dấu vết nhằm che giấu hành vi phạm tội.

Đường dây sản xuất sữa giả HIUP đặc biệt lớn: Phiếu kiểm nghiệm khống, doanh thu hơn 6.700 tỷ đồng- Ảnh 1.

Các đối tượng: Hoàng Quang Thịnh (bên trái) và La Khắc Minh. Ảnh: Bộ Công an

Đáng chú ý, sản phẩm sữa HIUP được công bố có tới 37 chỉ tiêu thành phần, nhưng kết quả kiểm tra từ cơ quan công an cho thấy thực tế chỉ có khoảng 15–17 thành phần, trong đó nhiều chỉ tiêu không đạt 70% so với hàm lượng công bố, bị xác định là hàng giả. Ngoài ra, doanh nghiệp còn sử dụng phiếu kiểm nghiệm giả để cung cấp cho cơ quan chức năng tại tỉnh Vĩnh Phúc.

Đường dây sản xuất sữa giả HIUP đặc biệt lớn: Phiếu kiểm nghiệm khống, doanh thu hơn 6.700 tỷ đồng- Ảnh 2.

Sản phẩm sữa HIUP. Ảnh: VTC News

Từ những tài liệu, chứng cứ ban đầu do Cục C05 thu thập, Cơ quan Cảnh sát điều tra Bộ Công an đã tiến hành điều tra mở rộng vụ án, làm rõ hành vi của nhiều cá nhân, tổ chức liên quan. Đây là hành vi sản xuất thực phẩm giả, xâm phạm nghiêm trọng quyền lợi người tiêu dùng và đe dọa đến sức khỏe cộng đồng.

Hiện Bộ Công an đang tiếp tục điều tra mở rộng, xác minh vai trò của các cá nhân, tổ chức liên quan để xử lý nghiêm minh theo quy định pháp luật.

Đường dây sản xuất sữa giả HIUP đặc biệt lớn: Phiếu kiểm nghiệm khống, doanh thu hơn 6.700 tỷ đồng- Ảnh 3.

Lực lượng chức năng khám xét kho hàng của công ty Z Holding. Ảnh: Nông nghiệp và Môi trường

Hải Sen bán hàng giả vẫn được vinh danh “sản phẩm chất lượng quốc gia”: Phía trao giải nói gì?

Nhiều người thắc mắc khi Công ty Hải Bé của Lê Văn Hải được vinh danh chất lượng quốc gia nhưng sau đó lại bị phát hiện kinh doanh hàng giả.

Mới đây, dư luận xôn xao về việc Lê Văn Hải (SN 1995, Ninh Bình) – chủ kênh Tik Tok “Gia đình Hải Sen” – bị bắt giữ vì tội buôn bán hàng giả. Đáng nói, vào thời điểm năm 2023, doanh nghiệp Hải Bé của Lê Văn Hải đã được vinh danh trong một chương trình về sản phẩm chất lượng quốc gia. Và hiện tại, sản phẩm của doanh nghiệp này đã bị cơ quan điều tra xác định là hàng giả.

Trả lời PV Báo điện tử VTC News về vấn đề này, một cán bộ của Viện Nghiên cứu kinh tế Châu Á (đơn vị tổ chức) cho biết, chương trình vinh danh này chủ yếu mang tính chất truyền thông. Khi các doanh nghiệp tham gia, gửi hồ sơ thì ban tổ chức sẽ đánh giá dựa trên những thông tin được doanh nghiệp cung cấp.

Chúng tôi không có chức năng để kiểm tra, giám sát chất lượng sản phẩm, quy trình sản xuất như cơ quan quản lý Nhà nước. Cho nên khi các doanh nghiệp muốn được vinh danh trong chương trình để làm công tác truyền thông nhưng sau đó lại vi phạm, không tuân thủ cam kết thì ban tổ chức sẽ thu hồi những chứng nhận đã cấp”, vị này nói.

Ngoài ra, vị này cho biết thêm, hiện ban tổ chức đã làm hồ sơ gửi doanh nghiệp để thông báo thu hồi lại danh hiệu: “Chương trình này đã diễn ra từ năm 2023 và trong quá trình kinh doanh họ vi phạm nên ban tổ chức sẽ thu hồi”.

Theo giới thiệu, chương trình Thương hiệu uy tín, sản phẩm – dịch vụ chất lượng quốc gia được tổ chức thường niên từ chục năm nay. Trên website của Viện Nghiên cứu kinh tế Châu Á cũng từng xuất hiện nhiều bài viết giới thiệu về chương trình này. Thế nhưng hiện tại, website này đã không thể truy cập với lý do đang bảo trì.

Website của Viện Nghiên cứu kinh tế Châu Á trước...

Website của Viện Nghiên cứu kinh tế Châu Á trước…

...và sau khi không thể truy cập. (Ảnh chụp màn hình)

…và sau khi không thể truy cập. (Ảnh chụp màn hình)

Kiểm soát chặt các giải thưởng vinh danh

Bàn luận về vấn đề này, chuyên gia kinh tế Nguyễn Minh Phong nhận định, có thể có 2 khả năng xảy ra.

Một là chứng nhận vinh danh đã được doanh nghiệp vận động nhằm đạt được, với mục đích dùng để quảng bá thương hiệu, làm điểm tựa cho khách hàng tin tưởng vào chất lượng sản phẩm, giúp bán được nhiều hàng.

Hai là trước đó họ làm thật và được vinh danh, nhưng sau đó họ lại làm sai luật. Trường hợp này tương tự việc một người trước đó được tôn vinh nhưng sau một thời gian lại trở thành tội phạm.

Trước khi bị bắt vì bán hàng giả, công ty của Lê Văn Hải từng được vinh danh trong một chương trình về thương hiệu uy tín chất lượng quốc gia. (Ảnh: Mạng xã hội)

Trước khi bị bắt vì bán hàng giả, công ty của Lê Văn Hải từng được vinh danh trong một chương trình về thương hiệu uy tín chất lượng quốc gia. (Ảnh: Mạng xã hội)

Cũng theo ông Phong, về bản chất thì các chương trình trao giải thưởng, vinh danh là tốt khi nhằm tôn vinh, khuyến khích những cá nhân, đơn vị hoạt động tích cực, có nhiều đóng góp cho xã hội nhằm lan tỏa ra cộng đồng.

“Tuy nhiên, gần đây việc vinh danh này mọc lên ngày càng nhiều và xuất hiện cả chứng nhận giả hoặc chứng nhận trao nhầm. Đây là khiếm khuyết, thậm chí là sai lầm của những đơn vị trao giải thưởng. Và nguy hiểm hơn là với những doanh nghiệp không chân chính thì họ sẽ lợi dụng điều đó nhằm trục lợi, lừa dối khách hàng”, ông Phong nhấn mạnh.

Cũng bàn về lỗ hổng trong việc vinh danh doanh nghiệp hoặc cá nhân, luật sư Trần Tuấn Anh – Giám đốc Công ty Luật Minh bạch kể lại: Trước đây ông từng làm việc cho doanh nghiệp sản xuất và nhận được rất nhiều lời mời tham dự các chương trình vinh danh tương tự.

Thế nhưng, khi tìm hiểu để tham gia, ông nhận ra các chương trình này không hề đề ra một tiêu chí cụ thể nào để so sánh, xếp hạng. “Họ không hề kiểm tra chất lượng sản phẩm mà hoàn toàn dựa vào những cam kết của doanh nghiệp. Từ đó, xếp hạng vinh danh bằng niềm tin hoặc thậm chí là giá trị số tiền tài trợ cho từng vị trí”, ông Tuấn Anh nêu thực tế.

Đại biểu Quốc hội Nguyễn Quang Huân (đoàn Bình Dương), Phó Chủ tịch Hội doanh nhân tư nhân Việt Nam, thẳng thắn nêu quan điểm: “Việc doanh nghiệp được trao giải thưởng nhưng sau đó lại bị phát hiện sản xuất hàng giả, hàng kém chất lượng sẽ gây hệ luỵ rất lớn không chỉ cho người tiêu dùng mà cho cả xã hội và ảnh hưởng đến những doanh nghiệp chân chính. Vì sẽ khiến người tiêu dùng nghi ngờ chất lượng hàng hóa Việt Nam, nghi ngờ cả kết quả của những giải thưởng. Từ đó họ hạn chế mua, ngay cả sản phẩm của những doanh nghiệp uy tín”.

Vì thế, theo đại biểu Nguyễn Quang Huân, cơ quan điều tra cần làm rõ xem việc trao giải thưởng cho các cá nhân, doanh nghiệp hiện đang thực hiện theo quy trình nào, có hợp lý không? Trách nhiệm của họ là gì nếu vinh doanh nhầm?

“Nếu việc doanh nghiệp, cá nhân phạm pháp sau khi được trao giải thì đơn vị tổ chức không liên đới. Nhưng nếu trường hợp cơ quan chức năng phát hiện có việc thông đồng, vụ lợi, bắt tay giữa các bên thì bên tổ chức phải chịu trách nhiệm”, ông Huân nêu ý kiến.

Đồng quan điểm, chuyên gia Nguyễn Minh Phong nhấn mạnh: “Điều này cũng giống như việc phạt người nổi tiếng quảng cáo bừa, không thể vô tư quảng bá như vậy. Các đơn vị trao giải thưởng đã đến lúc không thể thoải mái cấp chứng nhận mà không xem xét kỹ về sản phẩm được“.

Luật sư Trần Tuấn Anh cũng nêu quan điểm cần kiểm soát chặt những giải thưởng vinh danh. “Mới đây dư luận đã bàng hoàng với thông tin một doanh nghiệp bàn cà phê nổi tiếng, được chứng nhận OCOP nhưng lại bán sản phẩm giả và đến bây giờ lại là vụ việc của Hải Bé”, ông Tuấn Anh dẫn chứng.

Do đó, ông Tuấn Anh cho rằng, cơ quan quản lý cần đề ra những tiêu chí cụ thể để các chương trình vinh danh coi đây là “kim chỉ nam” khi lựa chọn doanh nghiệp, cá nhân xứng đáng được vinh danh.

Đồng thời, về mặt pháp lý, cần có những cơ chế hậu kiểm để sẵn sàng thu hồi danh hiệu khi có vi phạm. “Thường thì các đơn vị trao giải, vinh danh xong là xong, họ không chịu trách nhiệm gì với sản phẩm hay hoạt động của các doanh nghiệp, cá nhân sau đó. Do đó, các đơn vị tổ chức không có trách nhiệm pháp lý. Nhưng tôi cho rằng, các đơn vị đã thu lợi từ chương trình vinh danh của mình thì cần có trách nhiệm đến cùng”, ông Tuấn Anh nêu quan điểm.

Chiều tối 16/6, Công an tỉnh Ninh Bình đã bắt giữ Lê Văn Hải (SN 1995, trú xã Văn Phú, huyện Nho Quan) để điều tra về hành vi liên quan việc bán các sản phẩm hàng hóa trên mạng xã hội. Theo Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Ninh Bình, từ năm 2024 đến nay Hải cùng một số cá nhân bán hơn 800.000 sản phẩm, trong đó riêng mặt hàng “siro ăn ngon Hải Bé” đã bán với số lượng trên 100.000 hộp sản phẩm.

Kết quả giám định đối với các chỉ tiêu chất lượng của “siro ăn ngon Hải Bé”, lực lượng chức năng phát hiện các chất gồm vitamin A, calci, vitamin C (chất chính tạo nên công dụng của sản phẩm) chỉ đạt dưới 70% so với công bố. Theo quy định tại nghị định số 98/2020 của Chính phủ thì thực phẩm bảo vệ sức khỏe “siro ăn ngon Hải Bé” là hàng giả.

Hàng nghìn người đang xem Chu Thanh Huyền livestream nói rõ tất cả, khẳng định “không n;gán một ai”

“Là công dân Việt Nam, tôi luôn thượng tôn pháp luật. Tôi bán hàng đóng thuế đầy đủ, không có gì phải sợ. Còn lại, ai nói gì tôi không quan tâm. Ai sai sẽ có pháp luật xử lý”, Chu Thanh Huyền khẳng định.

Chu Thanh Huyền, vợ cầu thủ Quang Hải, là người nổi tiếng trong giới kinh doanh online. Trên mạng xã hội Facebook, Tiktok, tài khoản Chu Thanh Huyền lần lượt có trên 3,7 triệu người, 1,7 triệu người theo dõi, thường xuyên livestream bán sản phẩm mỹ phẩm Hàn Quốc.

Xác minh đơn tố cáo Chu Thanh Huyền bán hàng lậu

Chia sẻ tại cuộc họp báo thường kỳ quý 2 của Bộ Công thương vào chiều 19/6, ông Hoàng Ánh Dương, Cục phó Cục Quản lý và Phát triển thị trường trong nước, đã thông tin về vụ việc Chu Thanh Huyền bị tố cáo bán mỹ phẩm không có hóa đơn, có dấu hiệu trốn thuế.

Chu Thanh Huyền được biết đến nhiều hơn khi trở thành vợ cầu thủ Quang Hải

Theo ông Hoàng Ánh Dương, ngay sau khi nhận được thông tin về vụ việc liên quan đến Chu Thanh Huyền, Cục Quản lý và Phát triển thị trường trong nước đã vào cuộc kiểm tra. Hiện nay, đơn vị này đang phối hợp Sở Công thương Hà Nội, Chi cục Quản lý thị trường Hà Nội để kiểm tra, xác minh các nội dung trong đơn tố cáo.

Người tố cáo Chu Thanh Huyền bán mỹ phẩm không có hóa đơn, nghi ngờ là hàng nhập lậu là bà V.N.H.

Ngày 21/4, bà V.N.H đặt mua một bộ mỹ phẩm nước hoa hồng OHUI PRIME (Hàn Quốc) với giá 1,99 triệu đồng từ fanpage Chu Thanh Huyền, nhưng trên tem nhãn chỉ có chữ nước ngoài chứ không có tem nhãn phụ, hướng dẫn sử dụng bằng tiếng Việt theo quy định.

Khi liên hệ với bên bán hàng để yêu cầu xuất hóa đơn giá trị gia tăng (VAT) thì đại diện fanpage Chu Thanh Huyền phản hồi đây “là hàng xách tay” nên không có hóa đơn VAT.

Nghi ngờ fanpage Chu Thanh Huyền bán hàng lậu, có dấu hiệu trốn thuế, bà V.N.H làm đơn tố cáo gửi đến cơ quan chức năng kèm theo bằng chứng giao dịch mua bán sản phẩm, đề nghị điều tra, làm rõ.

Trong vụ việc này, bà V.N.H đã 2 lần gửi đơn tố cáo Chu Thanh Huyền có dấu hiệu bán mỹ phẩm nhập lậu, trốn thuế đến Chi cục Quản lý thị trường TP.Hà Nội. Bà V.N.H và Chi cục Quản lý thị trường TP.Hà Nội đã có 2 lần làm việc về nội dung tố cáo.

“Tôi đóng thuế đầy đủ, không có gì phải sợ”

Sau khi có tin bị tố bán mỹ phẩm không xuất hóa đơn, có dấu hiệu tiêu thụ hàng nhập lậu, trốn thuế, Chu Thanh Huyền vẫn đi Hàn Quốc công tác và livestream giới thiệu sản phẩm, bán hàng như bình thường.

Bà xã Quang Hải khẳng định cô đóng thuế đầy đủ nên không có gì phải sợ. “Là công dân Việt Nam, tôi luôn thượng tôn pháp luật. Tôi bán hàng đóng thuế đầy đủ, không có gì phải sợ. Còn lại, ai nói gì tôi không quan tâm. Ai sai sẽ có pháp luật xử lý”, Chu Thanh Huyền nói.

Chu Thanh Huyền livestream bán hàng tối 17/4 tại Hàn Quốc, khẳng định bản thân đóng thuế đầy đủ

Cô cho biết thêm: “Tôi chỉ tập trung vào công việc bán hàng, mang lại sản phẩm chất lượng cho khách hàng và không quan tâm tới những vấn đề ngoài luồng”.

Chu Thanh Huyền, sinh năm 2000, quê Sơn Tây, Hà Nội được biết đến rộng rãi khi là vợ của tiền vệ Nguyễn Quang Hải.

Thanh Huyền thường xuyên tổ chức những buổi livestream bán hàng thu hút hàng nghìn người theo dõi cùng lúc. Bà xã Quang Hải bán các sản phẩm được cho là của các thương hiệu lớn Hàn Quốc với giá rẻ (giá gốc vài triệu giảm còn vài trăm nghìn đồng) nên có lượng chốt đơn rất lớn.

Thời gian vừa qua, Chu Thanh Huyền liên tiếp vướng vào những ồn ào liên quan tới việc kinh doanh và đời sống cá nhân. Hồi tháng 3, cô bị nhiều người chỉ trích “đem con trai quảng cáo bất chấp” cho một loại sữa được cho là không phù hợp với độ tuổi của bé. Bên cạnh đó, bà xã Quang Hải còn bị một đối tác tố nợ hàng tỷ đồng tiền mua hàng,.

Sắp tới sẽ CHẤM DỨT “kỳ thi k;inh h;oàng” vào LỚP 10 của cả triệu học sinh mỗi năm: Chuyện gì đây?

Đại biểu Quốc hội Nguyễn Công Long đề nghị Bộ GD&ĐT tính toán lại việc phân luồng để chấm dứt “kỳ thi kinh hoàng” vào lớp 10 THPT.

Phát biểu tranh luận trước Quốc hội sáng nay (20/6), đại biểu Nguyễn Công Long (Đoàn Đồng Nai) cho rằng “cần xem xét lại nhiều chính sách đang được thực thi”. Đơn cử như chính sách phân luồng 2024 đặt mục tiêu 40% học sinh tốt nghiệp THCS đi học nghề. Vì tỷ lệ này mà mơ ước lên lớp 10 THPT công lập của nhiều học sinh gặp khó vì không đảm bảo trường do chính sách phân luồng.

Trong kỷ nguyên số, với yêu cầu nâng cao chất lượng nguồn nhân lực, ông Long nhấn mạnh chúng ta không thể có nguồn nhân lực chất lượng cao dựa trên nền tảng học sinh có mặt bằng học vấn THCS. Ông nhấn mạnh chính sách phân luồng hiện không hiệu quả. Bao nhiêu năm nay phụ huynh mong con học hết cấp 3 nên phải lấy nền tảng THPT để phân luồng chứ không phải phân luồng hiện nay.

“Mong muốn chấm dứt kỳ thi kinh hoàng của hàng triệu học sinh và phụ huynh mỗi dịp hè, đó là kỳ thi vào lớp 10 THPT”, ông Long đặt vấn đề.

Đại biểu Nguyễn Công Long (Đoàn Đồng Nai).

Đại biểu Nguyễn Công Long (Đoàn Đồng Nai).

Bộ trưởng GD&ĐT Nguyễn Kim Sơn thừa nhận việc phân luồng chia tỉ lệ 40-60, trong đó 40% học sinh học xong THCS đi học các trường nghề, còn lại học THPT, là cách phân chia cứng nhắc, thiếu căn cứ kể cả khoa học, thực tiễn.

Thông tin quy định này được nêu trong quyết định 522 do Bộ GD&ĐT tham mưu ban hành, Bộ trưởng Sơn cho biết thời điểm này cần văn bản thay thế quyết định trên. Bộ đang đề xuất nghị định thay thế theo hướng việc hướng nghiệp phải thực chất, tự nguyện để đảm bảo học sinh có nguyện vọng đều được học bậc THPT mà nhiều nước đã phổ cập THPT, chứ không lấy THCS là chuẩn. Ngay việc học nghề, trình độ nghề của thế giới đã cao hơn nhiều.

Bộ đang đề xuất sửa 3 luật gồm Luật Giáo dục, Luật Giáo dục nghề nghiệp và Luật Giáo dục đại học, trong đó có nội dung rất quan trọng là tạo ra hệ thống liên thông giữa giáo dục phổ thông, dạy nghề và đại học theo hướng đồng bộ, nhịp nhàng để sự phân luồng từ bên trong theo hướng tự nguyện, đáp ứng yêu cầu trong giai đoạn mới.

Dạy học 2 buổi/ngày ngay từ năm học tới

Cũng trong phiên chất vấn sáng nay, đại biểu Lâm Thành đề nghị Bộ trưởng GD&ĐT thông tin việc tổ chức buổi học thứ hai tại các trường sắp tới thế nào.

Bộ trưởng GD&ĐT Nguyễn Kim Sơn.

Bộ trưởng GD&ĐT Nguyễn Kim Sơn.

Theo Bộ trưởng Nguyễn Kim Sơn, việc tổ chức buổi học thứ hai ở bậc tiểu học dễ dàng hơn và hiện các trường đã thực hiện. Tuy nhiên, điều kiện tổ chức học 2 buổi/ngày ở bậc THCS và THPT còn khó khăn, trong bối cảnh nhiều trường học ở đô thị lớn, cơ sở vật chất còn thiếu, yếu.

Tuy vậy, thực hiện chỉ đạo của Tổng Bí thư, Thủ tướng, Bộ trưởng Sơn thông tin, từ năm học mới (tháng 9/2025) các thành phố, trường tập trung tối đa điều kiện, dựa trên thực tế điều kiện địa phương để tổ chức buổi học thứ 2, và không thu tiền. Buổi học này sẽ dạy các môn phát triển toàn diện cho học sinh, như ngoại ngữ, kỹ năng sống, tự học, làm việc nhóm.

Người đứng đầu ngành Giáo dục nhận diện nhiều khó khăn khi tổ chức buổi học thứ 2, nhưng là việc cần làm, nên làm. Bộ đang chuẩn bị chương trình, hướng dẫn, địa phương chủ động tổ chức theo tình hình thực tế của các trường.

Giám đốc của chồng đến tận nhà ngỏ lời muốn tôi tự nguyện l;y hô;n để anh có cơ hội đến với con gái ông ta, nào ngờ tôi đưa cho ông ấy 1 tờ giấy, trời đất sụp đổ…

“Giám đốc của chồng tôi – một người đàn ông quyền lực, lạnh lùng và luôn khiến người khác phải dè chừng – đích thân đến nhà, không phải vì công việc, mà vì… tôi. Ông ta ngồi xuống ghế salon, thẳng lưng như một vị thẩm phán, rồi từ tốn nói:

‘Cô là một người phụ nữ hiểu chuyện, tôi tin rằng cô sẽ làm điều đúng đắn. Hãy tự nguyện ly hôn để chồng cô có thể đến với con gái tôi.’

Tôi nhìn ông ta, không cười, không tức giận. Chỉ lặng lẽ rút ra một tờ giấy, đặt lên bàn trước mặt ông. Khi ông ta đọc xong… mặt ông trắng bệch. Ông đứng không vững nữa. Cả bầu trời như sụp xuống dưới chân ông ta.

…Không ai ngờ, thứ ông ta nghĩ là một cuộc đổi chác đơn giản, lại chạm vào bí mật ông giấu kín suốt gần 30 năm.”

Tôi tên là Hạ Vy, 32 tuổi. Một phụ nữ bình thường với cuộc sống tưởng chừng êm đềm bên người chồng là kỹ sư trưởng của tập đoàn Hưng Phát – một công ty xây dựng có tiếng ở miền Nam. Chồng tôi, Duy, trầm tính, ít nói, sống có trách nhiệm nhưng lạnh lùng. Cưới nhau đã 5 năm nhưng tôi vẫn luôn có cảm giác giữa chúng tôi là một bức tường vô hình, chẳng bao giờ chạm được tới nhau thật sự.

Cuộc hôn nhân ấy vẫn trôi qua đều đặn – không sóng gió, cũng chẳng mặn nồng. Cho đến một buổi sáng thứ Bảy, khi tôi đang tưới cây trước hiên nhà thì một chiếc xe Mercedes màu đen bóng loáng dừng lại. Một người đàn ông bước xuống – dáng vẻ đạo mạo, khí chất quyền uy.

Tôi nhận ra ông ta ngay lập tức – ông Nguyễn Thành Nam, giám đốc điều hành tập đoàn Hưng Phát. Người từng xuất hiện trên truyền hình, người mà cả công ty đều kính nể. Tôi chưa từng nghĩ có ngày ông ta sẽ đến gõ cửa nhà tôi.

“Chào cô Vy. Tôi có thể vào nhà nói chuyện riêng với cô một chút không?” – ông nói, giọng nhỏ nhưng chắc nịch.

Tôi gật đầu, mời ông ta vào. Trong lòng không khỏi dậy lên một nỗi bất an khó tả.

Sau khi uống ngụm trà, ông ta vào thẳng vấn đề.

“Tôi sẽ không vòng vo. Tôi biết chuyện này rất tế nhị, nhưng tôi cần sự thẳng thắn từ cô. Con gái tôi – Phương Linh – và chồng cô, Duy, đã có tình cảm với nhau một thời gian. Họ yêu nhau thật lòng. Tôi nghĩ, là một người vợ thông minh, cô sẽ hiểu điều gì là tốt nhất cho tất cả.”

Tôi vẫn lặng im.

Ông ta tiếp tục: “Cô và Duy không có con, tôi nghĩ cuộc sống hôn nhân của cô cũng không còn nhiều gắn bó. Nếu cô ly hôn, tôi hứa sẽ bù đắp xứng đáng – về tài chính, hoặc bất kỳ điều gì cô cần.”

Tôi ngước lên nhìn thẳng vào mắt ông ta. “Ý ông là tôi nên nhường chồng mình cho con gái ông?”

“Không phải là nhường, mà là giải thoát cho nhau. Một cuộc hôn nhân không tình yêu, chẳng ai nên cố níu kéo.”

Tôi cười nhẹ. “Ông nói đúng. Tôi cũng không phải người thích níu giữ. Nhưng… trước khi quyết định, ông có muốn xem cái này không?”

Tôi lấy từ ngăn kéo bàn một tờ giấy – đã được gấp kỹ, hơi ngả vàng vì thời gian. Tôi đặt nó lên bàn trà, đẩy nhẹ về phía ông.

Ông Nam cau mày mở ra, ánh mắt đang tự tin bỗng chốc đông cứng lại. Đôi môi ông mím chặt. Tay ông run lên, tờ giấy rơi xuống sàn.

Đó là kết quả xét nghiệm ADN. Giữa ông ta… và một người.

Một người mà ông không ngờ tới.

“Làm sao… làm sao cô có được cái này?” – ông thì thào.

Tôi cúi nhặt tờ giấy, đặt lại vào tay ông.

“Có những bí mật tưởng chừng đã bị chôn vùi, nhưng rồi đến lúc, nó cũng sẽ trồi lên mặt đất như một xác chết bị quên lãng.” – tôi nói, giọng nhẹ như gió, nhưng mỗi chữ đều khiến ông ta chấn động.

Ông Nam đứng lên, nhưng đôi chân không còn vững. Ông vịn vào mép bàn, mắt nhìn tôi đầy hoảng loạn.

“Cô biết từ khi nào…?”

“Từ khi ông đưa con gái ông vào công ty và Duy bắt đầu thay đổi. Từ ánh mắt, cử chỉ, và từ một câu nói vu vơ của ông hôm họp mặt công ty. Tôi tìm hiểu, và mọi thứ dần lộ rõ. Không chỉ là chuyện tình cảm của họ. Mà là chuyện của ông. Và mẹ tôi.”

Mặt ông ta tái nhợt. Tôi tiếp tục:

“Mẹ tôi – người phụ nữ nghèo làm giúp việc cho nhà ông gần 30 năm trước, từng có thai nhưng bị đuổi đi trong đêm mưa. Không ai biết cha tôi là ai… chỉ có một người biết. Là ông. Và… giờ thì tôi biết nữa.”

Căn phòng chìm trong im lặng. Ông Nam không nói được lời nào. Tôi đứng dậy, mở cửa:

“Cảm ơn ông đã đến. Nhưng thay vì bảo tôi ly hôn, có lẽ ông nên về và nói chuyện với… con gái ông. Và với chính lương tâm của mình.”

Ông ta bước ra cửa, lảo đảo như người mất hồn.

Tôi đóng cửa lại, đứng tựa lưng vào cánh cửa. Lần đầu tiên sau nhiều năm, tôi cảm thấy bình tĩnh một cách kỳ lạ. Mọi thứ… mới chỉ bắt đầu.

Ba ngày sau buổi gặp gỡ kỳ lạ ấy, tôi nhận được một cuộc gọi từ số máy lạ.

“Là tôi. Nguyễn Thành Nam.”

Giọng ông ta khàn đặc. “Tôi cần gặp cô lần nữa. Có lẽ… không phải với tư cách một giám đốc. Mà là… với tư cách một người cha.”

Tôi không nói gì, chỉ im lặng. Ông tiếp tục:

“Tôi biết tôi không có tư cách gì, nhưng… có một điều cô cần biết. Có thể cô sẽ không bao giờ tha thứ cho tôi, nhưng tôi không thể tiếp tục im lặng.”

Chúng tôi gặp nhau tại một quán cà phê yên tĩnh ở ngoại ô. Ông Nam đến sớm, ngồi ở một góc khuất, tay cầm tờ giấy xét nghiệm ADN mà tôi đã đưa, ánh mắt đầy tâm trạng.

“Tôi… không ngờ. Không ngờ đứa bé năm xưa lại chính là cô.” – ông mở lời, bằng giọng của một người vừa mất đi mọi lớp vỏ bọc.

“Hồi đó, tôi còn trẻ, ngạo mạn, ích kỷ. Mẹ cô – bà Hồng – là người làm tận tụy. Bà ấy chưa bao giờ đòi hỏi điều gì. Nhưng khi biết mình mang thai, bà ấy đến tìm tôi. Tôi sợ. Sợ vợ tôi biết, sợ mất tất cả. Tôi bảo vệ cái danh giá của mình… bằng cách nhẫn tâm đuổi bà ấy đi.”

Ông ta chậm rãi kể, mỗi lời như cứa vào lòng. Nhưng tôi vẫn giữ im lặng. Không phải vì tôi không cảm xúc – mà vì tim tôi đã chai lì sau bao năm sống trong những dấu hỏi không lời đáp.

“Sau này tôi có thử tìm lại bà ấy, nhưng không thể. Tôi nghe nói bà sống vất vả, một mình nuôi con gái, không bao giờ nhắc đến cha của đứa bé. Tôi đã sống yên ổn… cho đến khi tôi gặp cô ở lễ kỷ niệm công ty lần đầu. Ánh mắt của cô… giống mẹ cô đến lạnh người.”

Tôi siết chặt ly cà phê trong tay.

“Và điều mỉa mai nhất là… con gái tôi – Phương Linh – lại yêu Duy. Người đàn ông mà cô gọi là chồng.”

Tôi ngẩng lên. “Vậy ông vẫn muốn tôi ly hôn, để họ được đến với nhau?”

Ông lắc đầu, ánh mắt mệt mỏi.

“Tôi từng nghĩ như thế. Nhưng bây giờ tôi nhận ra… tôi sai rồi. Cả đời tôi chỉ biết dùng quyền lực để kiểm soát người khác. Đến cuối cùng, tôi lại không thể kiểm soát nổi chính máu thịt của mình.”

Cùng lúc đó, ở một góc khác của thành phố, Duy đang ngồi đối diện với Phương Linh.

Cô gái trẻ bật khóc: “Anh à… em không chịu nổi nữa. Ba em nói anh sẽ ly hôn. Sao anh chưa làm?”

Duy im lặng. Anh nhìn cô, lòng rối như tơ vò. “Anh chưa nói với em chuyện này. Vy… cô ấy là con ruột của ba em.”

Phương Linh chết lặng. Mắt cô mở to, môi run rẩy: “Anh… nói gì cơ?”

“Vy là con ngoài giá thú của ba em, với một người phụ nữ giúp việc. Bọn anh không biết… cho đến khi ông ấy biết, và tìm đến Vy, yêu cầu cô ấy ly hôn để anh đến với em.”

“Không thể nào… Không thể nào! Vậy là… chị Vy là… chị gái em?”

Duy gật đầu, mắt đỏ hoe. “Anh không thể ở giữa mối quan hệ sai trái này. Anh sai khi đến gần em, khi quên mất nghĩa vụ và lòng tự trọng. Vy không đáng bị phản bội.”

Tối hôm đó, tôi về nhà thấy Duy ngồi chờ trước cửa.

Anh đứng dậy, cúi đầu: “Anh xin lỗi, Vy. Anh không còn lời bào chữa nào. Em không cần tha thứ cho anh. Anh sẽ ký đơn, để em được tự do.”

Tôi nhìn anh hồi lâu. “Anh có từng yêu em thật lòng không?”

Duy im lặng. Rồi anh gật đầu.

“Có. Nhưng anh không đủ dũng khí để giữ tình yêu đó trọn vẹn.”

Tôi gật đầu. “Vậy thì… chúng ta kết thúc đi, như hai người trưởng thành. Nhưng trước khi ly hôn, có một điều anh cần biết. Em không chỉ là vợ anh. Em còn là con gái của giám đốc anh. Người đã đẩy mẹ em vào bi kịch. Em cần chấm dứt tất cả – không phải vì em thù hận, mà vì em muốn mọi vòng xoáy sai lầm kết thúc tại đây.”

Duy nghẹn ngào. “Anh hiểu.”

Một tháng sau, tôi và Duy chính thức ly hôn.

Ông Nam – lần đầu tiên trong đời – đứng trước toàn thể nhân viên Hưng Phát, tuyên bố rút lui khỏi ghế giám đốc, đồng thời công khai thừa nhận một “người con bị bỏ rơi năm xưa.”

Phương Linh bỏ sang nước ngoài du học, từ chối mọi sắp đặt hôn nhân mà ông Nam từng ấp ủ.

Còn tôi – tôi chọn rời thành phố, chuyển đến một vùng ven biển nhỏ, mở một tiệm sách và sống lặng lẽ. Không phải để trốn chạy, mà để bắt đầu lại, như chính con người tôi – không còn bị định nghĩa bởi ai, hay bởi quá khứ.

Vào một chiều thu, tôi nhận được một bưu kiện. Bên trong là một lá thư viết tay:

“Con gái,
Bố biết có nói gì cũng không thể thay đổi những gì đã mất. Nhưng bố mong một ngày nào đó, nếu con có thể, hãy tha thứ. Không phải cho bố, mà cho chính con – để con có thể sống nhẹ lòng hơn.

Bố – Nam.”

Tôi cầm bức thư, lòng không còn oán giận. Chỉ có một chút tiếc nuối cho những điều lẽ ra có thể khác… nếu con người ta biết sống thành thật từ sớm hơn.

Có những vết thương không bao giờ lành, nhưng cũng không cần phải rỉ máu mãi. Tha thứ không phải để người khác được thanh thản – mà là để chính mình được buông bỏ.

Giáo viên TPHCM có lương cao nhất cả nước, có người nhận hơn 400 triệu đồng/năm

Từ nhiều năm nay, giáo viên ở TPHCM có thu nhập cao nhất cả nước. Ngoài lương và các khoản phụ cấp, nhờ chính sách đặc thù của thành phố, không ít giáo viên có thêm nguồn thu nhập hàng trăm triệu đồng/năm.

Ngày 19/6/2025, báo Vietnamnet đã đăng tải bài viết với tiêu đề: “Giáo viên TPHCM có lương cao nhất cả nước, có người nhận hơn 400 triệu đồng/năm”. Nội dung như sau:

Chính sách đặc thù cho giáo viên TPHCM

Hiện nay thu nhập của giáo viên công lập ở TPHCM khá cao. Ngoài lương và các chế độ theo quy định của nhà nước, giáo viên còn nhận thu nhập tăng thêm theo nghị quyết của HĐND thành phố thí điểm một số cơ chế chính sách đặc thù.

Cách đây 7 năm, HĐND TPHCM ban hành Nghị quyết 03 quy định chi thu nhập tăng thêm cho cán bộ, công chức, viên chức thuộc khu vực quản lý nhà nước, tổ chức chính trị, tổ chức chính trị xã hội và đơn vị sự nghiệp công lập do thành phố quản lý.

Năm 2018, hệ số điều chỉnh tăng thu nhập để thực hiện cơ chế đặc thù tại từng đơn vị tối đa là 0,6 lần so với tiền lương theo ngạch bậc, chức vụ. Tiền lương theo ngạch bậc, chức vụ là mức lương đã bao gồm cả phần tăng lương theo lộ trình của Chính phủ.

Năm 2019, hệ số điều chỉnh tăng thu nhập để thực hiện cơ chế đặc thù tại từng đơn vị tối đa là 1,2 lần so với tiền lương theo ngạch bậc, chức vụ.

giao vien TPHCM.jpg
Giáo viên ở TPHCM có được nguồn thu nhập tăng thêm nhờ cơ chế vượt trội. Ảnh: Thanh Tùng

Năm 2020, hệ số điều chỉnh tăng thu nhập để thực hiện cơ chế đặc thù tại từng đơn vị tối đa là 1,8 lần so với tiền lương theo ngạch bậc, chức vụ.

Sau đó, HĐND TPHCM thông qua Nghị quyết 08/2023/NQ-HĐND quy định về chi thu nhập tăng thêm theo Nghị quyết 98/2023/QH15 về thí điểm cơ chế, chính sách đặc thù phát triển TPHCM (có hiệu lực từ ngày 29/9/2023). Trong đó quy định, đối với 5 tháng cuối năm 2023, các đối tượng được chi thu nhập tăng thêm theo hệ số căn cứ vào mức lương theo ngạch, bậc, chức vụ: Hệ số chi thu nhập tăng thêm tối đa là 0,8 lần so với tiền lương ngạch bậc, chức vụ.

Còn theo Nghị quyết 185/2023 HĐND TPHCM ban hành về dự toán thu ngân sách nhà nước và thu chi ngân sách năm 2024 thì hệ số chi thu nhập tăng thêm tối đa áp dụng cho năm 2024 là 1,5 lần so với tiền lương ngạch bậc, chức vụ.

Giáo viên nhận thêm mỗi tháng cao nhất 23 triệu đồng

Mức thu nhập tăng thêm/tháng = Hệ số lương + Hệ số phụ cấp chức vụ (nếu có) x 2.340.000 đồng (mức lương cơ sở) x 1,5 (hệ số thu nhập tăng thêm).

Trong đó 2.340.000 đồng là mức lương cơ sở có hiệu lực từ 1/7/2024.

Với cách tính này thì một giáo viên mầm non hạng III, hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, có thu nhập tăng thêm từ 7,37 triệu đồng/tháng (bậc 1, hệ số 2,1) đến 17,1 triệu đồng/tháng (bậc 10, hệ số 4,89).

Một giáo viên mầm non hạng II, hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, có thu nhập tăng thêm từ 8,2 triệu đồng/tháng (bậc 1, hệ số 2,34) đến 17,4 triệu đồng/tháng (bậc 9, hệ số 4,98).

học sinh, lớp 12 40.jpg
Ngoài lương và các khoản phụ cấp, nhờ chính sách đặc thù của thành phố, không ít giáo viên có thêm nguồn thu nhập hàng trăm triệu đồng/năm. Ảnh: Nguyễn Huế

Giáo viên mầm non hạng I, hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, có thu nhập tăng thêm từ 14 triệu (bậc 1, hệ số 4) đến 22,3 triệu (bậc 8, hệ số 6,38).

Trong khi đó, đối với giáo viên tiểu học, THCS, THPT hạng III, hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, có thu nhập tăng thêm là 8,2 triệu đồng/tháng (bậc 1, hệ số 2,34) đến 17,4 triệu đồng/tháng (bậc 9, hệ số 4,98).

Giáo viên tiểu học, THCS, THPT hạng II, hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, có thu nhập tăng thêm là 14 triệu đồng/tháng (bậc 1, hệ số 4) đến 22 triệu đồng/tháng (bậc 8, hệ số 6,38).

Giáo viên tiểu học, THCS, THPT hạng I, hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, có thu nhập tăng thêm là 15,4 triệu đồng/tháng (bậc 1, hệ số 4,4) đến 23,7 triệu đồng/tháng (bậc 8, hệ số 6,78).

Thu nhập tăng thêm ở TPHCM được trả theo quý (3 tháng).

Giáo viên cấp ba có thể nhận hơn 400 triệu đồng/năm

Cách đây không lâu, một giáo viên TPHCM đã công khai thu nhập năm 2023 là 412 triệu đồng. Tính trung bình khoảng 34 triệu/tháng. Thầy giáo này đi dạy từ năm 1995, đến nay đã có 30 năm trong nghề.

Thầy cho hay, thu nhập này bao gồm lương nhà giáo (bao gồm lương và các khoản phụ cấp thâm niên, ưu đãi…) và thu nhập tăng thêm theo Nghị quyết của HĐND TPHCM.

Thu nhập nhiều tháng của thầy khá cao, cụ thể như tháng 1 là 49 triệu đồng, tháng 4 là 64 triệu đồng, tháng 7 là 55 triệu đồng, tháng 11 là 48 triệu đồng, tháng 12 là 57 triệu đồng. Đây là những tháng ngoài lương nhà giáo, thầy được nhận thu nhập tăng thêm theo Nghị quyết của HĐND TPHCM. Tuy nhiên, hệ số thu nhập theo Nghị quyết của HĐND TPHCM từ quý 3/2023 đến nay là 0,8 nên thu nhập sau này giảm hơn. Các tháng không có khoản thu nhập này, lương của giáo viên này dao động từ 18 đến 22 triệu đồng.

Trừ các khoản như bảo hiểm (12 triệu đồng), giảm trừ gia cảnh bản thân (132 triệu đồng), khoản tiền thầy phải chịu thuế năm 2023 là 267,682 triệu đồng và số tiền thầy phải đóng thuế thu nhập cá nhân là 33,73 triệu đồng (không có người phụ thuộc).

Trước đó, báo VnExpress đã đăng tải bài viết với tiêu đề: “Nhà giáo được xếp lương cao nhất trong hệ thống thang bậc lương hành chính sự nghiệp”. Cụ thể như sau:

Theo đó, nhà giáo được xếp lương cao nhất trong hệ thống thang bậc lương hành chính sự nghiệp. Họ cũng được hưởng phụ cấp ưu đãi nghề và các khoản phụ cấp khác tùy theo tính chất công việc và điều kiện vùng miền, theo quy định pháp luật.

Diện được hưởng chính sách lương và phụ cấp cao hơn gồm: nhà giáo cấp học mầm non; công tác tại vùng đồng bào dân tộc thiểu số, miền núi, biên giới, hải đảo; vùng có điều kiện đặc biệt khó khăn; dạy tại trường chuyên biệt; thực hiện giáo dục hòa nhập; hoặc giảng dạy trong một số ngành, nghề đặc thù.

Nhà giáo làm việc ở ngành, nghề có chế độ đặc thù sẽ được hưởng mức cao nhất trong các chính sách đang áp dụng, nếu các chế độ trùng nhau.

Giải trình trước Quốc hội, Chủ nhiệm Ủy ban Văn hóa – Xã hội Nguyễn Đắc Vinh cho biết việc quy định lương, phụ cấp cao nhất cho nhà giáo là để thể chế hóa chủ trương của Đảng về chính sách đối với giáo viên. Điều này không trái với tinh thần cải cách chính sách tiền lương. Với nhà giáo làm việc ở khu vực ngoài công lập, việc trả lương thực hiện theo nguyên tắc thỏa thuận, căn cứ pháp luật lao động.

Giáo viên tại trường THCS Nguyễn Huệ, Đà Nẵng chụp ảnh cùng học sinh trong năm học mới 2024-2025. Ảnh: Nguyễn Đông

Luật cũng quy định rõ hệ thống chính sách hỗ trợ nhà giáo, bao gồm: trợ cấp theo tính chất công việc và địa bàn; hỗ trợ đào tạo, bồi dưỡng; chăm sóc sức khỏe định kỳ và sức khỏe nghề nghiệp; phụ cấp lưu động đối với giáo viên làm nhiệm vụ xóa mù chữ, phổ cập giáo dục, biệt phái, dạy tăng cường, dạy liên trường, dạy tại điểm trường lẻ…

Đối với thầy cô công tác ở miền núi, biên giới, hải đảo, vùng kinh tế xã hội đặc biệt khó khăn, hoặc dạy trường chuyên biệt, giáo dục hòa nhập, dạy tiếng dân tộc thiểu số, tăng cường tiếng Việt, năng khiếu và nghệ thuật… nếu chưa được bố trí nhà công vụ hoặc chỗ ở tập thể sẽ được hỗ trợ tiền thuê nhà ở theo mức tương đương. Ngoài ra, họ được hỗ trợ chi phí đi lại, thanh toán tiền tàu xe khi công tác tại vùng khó khăn.

Luật bổ sung nhóm chính sách thu hút và trọng dụng nhà giáo, dành cho người có trình độ cao, tài năng đặc biệt, người công tác tại vùng khó khăn hoặc tham gia giảng dạy, nghiên cứu trong các lĩnh vực trọng yếu. Các chính sách này bao gồm ưu tiên trong tuyển dụng, tiếp nhận; hỗ trợ lương, phụ cấp; đào tạo, quy hoạch, bổ nhiệm; điều kiện và trang thiết bị làm việc; phúc lợi và các hỗ trợ khác theo quy định pháp luật.

Luật cũng quy định cụ thể những hành vi nhà giáo không được làm (Điều 11), như: phân biệt đối xử giữa người học; gian lận trong tuyển sinh, đánh giá; ép buộc học thêm hoặc thu các khoản trái quy định; lợi dụng chức danh nhà giáo để vi phạm pháp luật. Ông Nguyễn Đắc Vinh cho biết luật không cấm dạy thêm, nhưng nghiêm cấm việc ép buộc học sinh học thêm – một điểm nhằm khắc phục tình trạng dạy thêm tràn lan hiện nay.

Ngành giáo dục được trao quyền chủ động tuyển dụng nhà giáo

Một trong những điểm quan trọng của Luật Nhà giáo là giao ngành giáo dục quyền chủ động trong tuyển dụng đội ngũ nhà giáo. Bộ trưởng Giáo dục và Đào tạo sẽ quy định việc tuyển dụng giáo viên mầm non và giáo viên phổ thông.

Tại các cơ sở giáo dục nghề nghiệp công lập và cơ sở giáo dục đại học công lập, người đứng đầu cơ sở giáo dục được giao thẩm quyền trực tiếp tuyển dụng nhà giáo. Đối với cơ sở giáo dục ngoài công lập, thẩm quyền tuyển dụng thuộc về người đứng đầu cơ sở, căn cứ theo quy chế tổ chức và hoạt động của đơn vị đó.

Tại các trường thuộc lực lượng vũ trang nhân dân, việc tuyển dụng nhà giáo do Bộ trưởng Quốc phòng hoặc Bộ trưởng Công an quy định. Với các loại hình cơ sở giáo dục khác, thẩm quyền tuyển dụng được thực hiện theo quy định của Bộ trưởng Giáo dục và Đào tạo.

Theo ông Nguyễn Đắc Vinh, nhà giáo trong các cơ sở giáo dục công lập là viên chức, do đó việc tuyển dụng phải tuân thủ quy định của pháp luật về viên chức. Tuy nhiên, dự thảo Luật cũng bổ sung một số yêu cầu mang tính đặc thù trong tuyển dụng nhà giáo, như nội dung tuyển dụng căn cứ vào chuẩn nghề nghiệp, phương thức thi tuyển phải có nội dung thực hành sư phạm…

Luật Nhà giáo sẽ có hiệu lực từ ngày 1/1/2026.