Home Blog

Hộp xôi em còn chưa kịp ăn sáng vậy mà…Ngay trước cổng trường “Con ơi, tỉnh dậy đi, con thích gì cũng được Bố mẹ mua cho con hết đừng bỏ Bố Mẹ nhé. Tỉnh dậy đi mẹ xin con…”

HỘP XÔI EM CÒN CHƯA KỊP ĂN SÁNG VẬY MÀ😔

Ít phút trước tại cổng trường THCS Gia Thuỵ – Long Biên, xe tải va chạm với một em bé đang trên đường tới lớp ngay trước cổng trường đã khiến em không còn cơ hội tiếp tục đến trường nữa😞😞

Mẹ em gào khóc trong tuyệt vọng vì sáng nay em đi học còn khoanh tay chào Bố Mẹ mà giờ thì lại không thể trả lời được câu hỏi của mẹ: “Con ơi, tỉnh dậy đi, con thích gì cũng được Bố mẹ mua cho con hết đừng bỏ Bố Mẹ nhé. Tỉnh dậy đi mẹ xin con…”

Mong các bác tài chậm lại khi đi qua những nơi có các em nhỏ và mong sao các bậc cha mẹ dù có bận rộn đến mấy cũng cố gắng dành thời gian đưa đón các con để tránh những trường hợp đáng tiếc xảy ra như vụ việc vừa rồi!


Cô con dâu giục chồng đuổi cha ra khỏi nhà để chiếm đất—Nhưng chỉ một tuần sau, cả hai phải đối mặt với cái kết cay đắng…

“Ông già này còn ở đây thì bao giờ chúng ta mới có đất để xây nhà to? Anh không thấy chật chội sao? Bao nhiêu năm rồi, cha anh vẫn khư khư giữ mảnh đất ấy. Nếu anh không đuổi ông đi, thì đừng trách em không còn tình nghĩa vợ chồng!”

Câu nói của Lan – cô con dâu vốn nổi tiếng tính toán – khiến không khí trong căn nhà vốn ấm áp bỗng chùng xuống. Minh, người con trai duy nhất của ông Tư, lặng im. Anh biết cha mình đã ngoài bảy mươi, sức khỏe yếu dần, suốt đời chỉ biết cày cấy nuôi con. Mảnh đất hơn 400 mét vuông ấy là cả tài sản mà ông Tư dành dụm, và cũng là nơi ông muốn an hưởng tuổi già.

Nhưng Lan không cam lòng. Từ ngày lấy Minh, cô luôn thấy tủi thân khi bạn bè đều có nhà cửa khang trang, còn vợ chồng cô phải sống chung cùng cha trong căn nhà cũ kỹ. Sự đố kỵ và lòng tham cứ lớn dần.

Một buổi tối, sau bữa cơm, Lan lại khơi chuyện:

  • “Anh nghĩ đi, nếu mình bán nửa đất, xây cái nhà mặt đường thì vừa có chỗ kinh doanh, vừa có chỗ ở. Cha già rồi, cho ông về quê ở với bác Hai cũng được. Ở đây làm gì cho chật?”

Minh thở dài, nhưng trong lòng cũng dao động. Anh vốn thương cha, nhưng cũng không phủ nhận ước mơ có một căn nhà riêng, rộng rãi hơn. Và rồi, sự khéo léo cộng với những lời nói ngọt nhạt lẫn gay gắt của Lan dần khiến anh xiêu lòng.

Một tuần sau, Minh lấy hết can đảm nói với cha:

  • “Cha à… con tính rồi. Nhà mình chật quá. Hay cha về quê ở với bác Hai, tụi con sẽ lo gửi tiền phụng dưỡng hàng tháng.”

Ông Tư lặng người. Đôi mắt già nua ngân ngấn nước:

  • “Con muốn cha đi thật sao? Cả đời cha gắn bó với đất này, nơi có bàn thờ mẹ con, có từng gốc cây cha trồng…”

Nhưng Minh tránh ánh mắt ấy. Phía sau, Lan đứng khoanh tay, ra vẻ quyết đoán. Cuối cùng, trước áp lực từ con trai và con dâu, ông Tư chỉ lặng lẽ gói ghém vài bộ quần áo, ôm theo chiếc rương gỗ cũ, rời khỏi ngôi nhà mình đã sống hơn nửa đời người.

Ngày ông đi, không một ai trong xóm không bàn tán. Người trách Lan tàn nhẫn, kẻ chê Minh bất hiếu. Nhưng cả hai vợ chồng bỏ ngoài tai, mải mơ về ngôi nhà mới. Minh nhanh chóng làm thủ tục sang tên đất, để chuẩn bị vay ngân hàng xây nhà.

Lan hớn hở vẽ ra viễn cảnh: một cửa hàng buôn bán tấp nập ngay mặt đường, một căn nhà khang trang để “nở mày nở mặt”. Minh thì tin rằng mình chỉ “tạm” đẩy cha đi, rồi sau này thành công sẽ bù đắp.

Chỉ một tuần sau khi ông Tư rời đi, biến cố bắt đầu ập xuống. Thủ tục vay vốn không suôn sẻ vì ngân hàng yêu cầu giấy tờ chứng minh toàn bộ quyền sở hữu đất, trong khi ông Tư vẫn giữ lại một phần. Không những thế, họ còn vướng phải tranh chấp với người chú họ từ quê lên, khẳng định mảnh đất có phần thừa kế của mình.

Trong khi đó, tin tức về việc đuổi cha lan khắp làng trên xóm dưới, khiến vợ chồng Minh bị hàng xóm xa lánh, bạn bè dè bỉu. Họ tưởng rằng sẽ được tung hô khi có “nhà to”, nhưng ngược lại, họ đang dần đối mặt với một kết cục không ngờ tới…

Những ngày đầu, Lan vẫn phấn khởi, liên tục vẽ ra trong đầu viễn cảnh cửa hàng buôn bán sầm uất, bạn bè đến chơi sẽ trầm trồ ngợi khen căn nhà mới. Nhưng càng đi sâu vào thực tế, cô mới nhận ra giấc mơ không dễ thành hiện thực.

Ngay khi nộp hồ sơ vay ngân hàng, vợ chồng Minh bị yêu cầu cung cấp giấy tờ chứng minh quyền sở hữu toàn bộ mảnh đất. Trước đây, ông Tư chỉ đồng ý để Minh đứng tên chung một phần, còn phần đất gốc ông vẫn giữ để thờ cúng và phòng thân tuổi già. Thế nhưng, Minh và Lan đã tự ý khai là toàn bộ đất thuộc quyền mình. Khi ngân hàng kiểm tra hồ sơ, sự thật lộ ra.

Lan tức giận:

  • “Sao anh không bắt cha ký sang hết từ đầu? Giờ rắc rối rồi đấy!”
    Minh im lặng, bởi anh biết cha vốn cẩn trọng, sẽ chẳng bao giờ trao hết cho con khi chưa yên lòng.

Không dừng lại ở đó, người chú họ từ quê cũng bất ngờ xuất hiện, mang theo giấy tờ chứng minh phần đất vốn là đất thừa kế chung của ông bà nội Minh. Bao năm qua, vì thương em trai góa vợ nuôi con một mình, ông chú chẳng tranh chấp. Nhưng khi nghe tin Minh và Lan có ý định bán đất, ông quyết định đòi lại phần của mình.

Sóng gió dư luận

Tin vợ chồng Minh đuổi cha già ra khỏi nhà để chiếm đất nhanh chóng lan rộng. Người trong xóm nhìn họ bằng ánh mắt khinh bỉ. Những lời xì xào sau lưng trở thành gánh nặng vô hình.

Một bà hàng xóm nói thẳng:

  • “Có phúc mà không biết hưởng. Đuổi cha đi, rồi coi thử có yên ổn được không!”

Lan bực bội, nhưng càng giận bao nhiêu, cô lại càng cay cú nghĩ rằng nếu nhanh chóng xây được nhà to, người ta sẽ phải im miệng. Cô thúc Minh bán gấp phần đất mà cha đã giữ, bất chấp.

Minh bắt đầu mâu thuẫn nội tâm dữ dội. Anh thương cha, nhưng lại bị vợ dồn ép từng ngày. Trong lòng dấy lên sự áy náy. Những đêm dài, anh nhớ hình ảnh cha lặng lẽ ôm rương gỗ bước ra khỏi cổng. Nhưng mỗi khi nhìn Lan bực tức, anh lại nuốt nước mắt, tự nhủ rằng mình không còn đường lùi.

Ông Tư ở nhờ nhà người anh cả ở quê. Dù được chăm sóc, ông vẫn không giấu nổi nỗi buồn. Ông thường ngồi thẫn thờ bên hiên, thở dài:

  • “Mình già rồi, chẳng mong gì nhiều, chỉ mong có chỗ thắp nhang cho bà ấy… Con cái sao lại nỡ như vậy…”

Lời ông khiến người anh đau lòng, càng làm hàng xóm thêm thương xót. Có người khuyên ông kiện ra tòa, nhưng ông lắc đầu:

  • “Con mình, máu thịt mình… sao nỡ làm thế.”

Trong khi đó, Minh và Lan càng lún sâu. Không vay được vốn, họ xoay sang vay nóng ngoài xã hội đen để lấy tiền sửa nhà. Nhưng khoản vay ấy chẳng bao lâu đã biến thành gánh nợ khổng lồ với lãi chồng lãi.

Chưa kịp hoàn tất sửa sang, thì giấy mời từ chính quyền xã gửi tới: vụ tranh chấp đất đai giữa Minh và người chú họ chính thức được thụ lý. Minh toát mồ hôi, còn Lan thì lo lắng đến mất ăn mất ngủ. Họ không ngờ rằng, tham vọng của mình lại dẫn đến vòng xoáy pháp lý phức tạp như vậy.

Chỉ một tháng sau ngày đuổi cha, căn nhà vốn định sửa sang dở dang, ngổn ngang gạch đá. Nợ nần bủa vây, bạn bè xa lánh, hàng xóm dè bỉu. Lan bắt đầu trách móc chồng:

  • “Tất cả tại anh nhu nhược! Nếu anh cứng rắn hơn, ép cha ký sang hết đất từ đầu thì đâu đến nỗi này!”

Minh gắt lại:

  • “Đừng đổ lỗi cho tôi! Chính em là người xúi tôi đuổi cha. Giờ cha bỏ đi rồi, tôi không còn mặt mũi nào nữa!”

Lời qua tiếng lại, vợ chồng lục đục triền miên. Tổ ấm tưởng chừng sắp “nở hoa” lại hóa thành địa ngục ngột ngạt.

Trong lúc ấy, ông Tư vẫn lặng lẽ ở quê, ôm nỗi đau bị con ruột ruồng bỏ, chẳng hay biết rằng sự sụp đổ của vợ chồng Minh – Lan mới chỉ bắt đầu…

Vụ tranh chấp đất đai ngày càng căng thẳng. Tòa án yêu cầu cả hai bên cung cấp giấy tờ gốc. Khi ông Tư được mời lên làm nhân chứng, ông mang theo rương gỗ cũ – bên trong chứa đầy đủ sổ đỏ, giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, cùng những giấy tờ mà Minh chưa từng biết.

Trước mặt cán bộ xã, ông chậm rãi nói:

  • “Đất này là phần ông bà để lại, tôi giữ để thờ cúng và dưỡng già. Tôi chỉ để thằng Minh ở chung, chứ chưa bao giờ cho phép nó bán.”

Minh cúi gằm, mặt đỏ bừng vì xấu hổ. Lan thì bực bội, lẩm bẩm:

  • “Ông già này cứng đầu thật…”

Nhưng những lời của ông Tư khiến cán bộ nghiêng hẳn cán cân pháp lý về phía ông và người chú họ.

Trong khi chờ phán quyết, vợ chồng Minh – Lan đã kiệt quệ. Khoản vay nóng lên đến hàng trăm triệu, lãi mẹ đẻ lãi con. Bọn cho vay không ngừng đến nhà quấy nhiễu, hăm dọa. Căn nhà ngổn ngang gạch đá trở thành nơi đầy căng thẳng và lo âu.

Hàng xóm chứng kiến cảnh ấy chỉ lắc đầu:

  • “Tham thì thâm, trời có mắt cả thôi.”

Lan bắt đầu suy sụp. Từ một người đàn bà sắc sảo, giờ cô mất ăn mất ngủ, khuôn mặt hốc hác. Nhiều lần cô đòi bỏ về nhà mẹ đẻ, nhưng rồi nghĩ lại, nếu bỏ đi, tất cả sẽ sụp đổ ngay.

Minh thì khác. Những ngày mệt mỏi, anh nhớ lại quãng thời gian cha còn ở nhà: những bữa cơm đạm bạc nhưng đầy ấm áp, những buổi tối cả nhà quây quần bên nhau. Giờ đây, nhà cửa tan hoang, vợ chồng lục đục, bạn bè xa lánh. Anh mới thấm thía thế nào là mất mát.

Một đêm, Minh lén về quê tìm cha. Thấy cha ngồi bên ngọn đèn dầu, ông gầy rộc đi nhưng ánh mắt vẫn hiền từ. Minh quỳ xuống, nghẹn ngào:

  • “Cha ơi, con sai rồi… Con xin lỗi cha.”

Ông Tư chỉ khẽ thở dài, đặt tay lên vai con:

  • “Con biết sai là được. Nhưng sai lầm có khi phải trả giá rất đắt, con à.”

Vài tháng sau, tòa án ra phán quyết: phần lớn đất thuộc quyền của ông Tư và người chú, chỉ để lại một phần nhỏ cho Minh. Điều đó đồng nghĩa với việc vợ chồng Minh không thể thực hiện kế hoạch xây nhà hay kinh doanh.

Không còn đường lui, bọn cho vay ép họ bán rẻ phần đất ít ỏi còn lại để trả nợ. Từ chỗ mơ ước “nhà to, cửa hàng sầm uất”, cuối cùng họ mất sạch – đất không còn, tiền cũng chẳng còn.

Lan khóc lóc, oán trách số phận. Minh thì câm lặng, hiểu rằng đây là hậu quả tất yếu từ lòng tham và sự bất hiếu.

Nhưng nỗi đau không chỉ dừng ở vật chất. Điều khiến Minh đau đớn hơn cả là ánh mắt thất vọng của cha. Ông Tư không trách mắng, chỉ im lặng – và chính sự im lặng ấy như ngàn nhát dao xoáy vào lòng anh.

Cả làng đều biết chuyện. Vợ chồng Minh – Lan không còn mặt mũi nào ngẩng lên. Những người bạn từng thân thiết cũng tránh xa. Họ bị xã hội phán xét, bị dư luận dè bỉu – đó mới là bản án nặng nề nhất.

Một buổi chiều cuối năm, khi thấy vợ chồng Minh gầy gò, kiệt quệ tìm về xin tha thứ, ông Tư chỉ nói:

  • “Tài sản có thể mất đi, nhưng nhân cách mà đã mất thì khó lấy lại. Các con hãy nhớ, đừng bao giờ vì lòng tham mà quên chữ hiếu. Cha già rồi, chẳng sống bao lâu nữa, chỉ mong con hiểu đạo làm người.”

Minh bật khóc như một đứa trẻ. Lan im lặng, nước mắt lăn dài.

Họ đã đánh đổi tất cả – đất đai, danh dự, hạnh phúc – để nhận ra một bài học cay đắng: đẩy cha ra khỏi nhà là tự tay đẩy chính mình xuống vực thẳm.

Siêu bão Ragasa áp sát Quảng Ninh, Hải Phòng: 7 tỉnh miền Bắc sẽ đối diện kịch bản t;:ồi t:;ệ nhất

Từ sáng nay, siêu bão Ragasa bước vào giai đoạn giảm cấp nhanh do tác động của áp cao lục địa, ma sát địa hình và điều kiện khí tượng không thuận lợi.

Trung tâm Dự báo Khí tượng Thủy văn quốc gia cho biết từ đêm qua đến sáng nay bão giữ cường độ, hướng di chuyển. Lúc 4h, tâm bão trên vùng biển bắc Biển Đông, cách Móng Cái (Quảng Ninh) khoảng 650 km về phía đông, sức gió mạnh nhất 201 km/h, cấp 15-16, giật cấp 17 và đang theo hướng tây tây bắc với tốc độ 20 km/h.

Đến 4h ngày mai (25/9), bão trên vùng biển ven bờ Quảng Tây (Trung Quốc), cách Móng Cái khoảng 150 km về phía đông, sức gió mạnh nhất cấp 11, giật cấp 13. Trong ngày, bão sẽ đi vào vịnh Bắc Bộ rồi đổ bộ Quảng Ninh với sức gió cấp 8-9.

4h ngày 26/9, bão suy yếu thành áp thấp nhiệt đới rồi vùng áp thấp ở Tây Bắc Bộ.

Dự báo hướng đi và vùng ảnh hưởng siêu bão Ragasa, sáng 24/9. Ảnh: Hệ thống giám sát thiên tai

Dự báo hướng đi và vùng ảnh hưởng siêu bão Ragasa, sáng 24/9. Ảnh: Hệ thống giám sát thiên tai

Đài khí tượng Nhật Bản dự báo sức gió mạnh nhất của bão hiện giảm còn 180 km/h, đêm nay bão vào vịnh Bắc Bộ giảm còn 108 km/h. Đài Hong Kong cho rằng bão đi qua phía bắc bán đảo Lôi Châu với sức gió 120 km/h.

Do ảnh hưởng của bão, bắc Biển Đông có gió mạnh cấp 10-13, vùng gần tâm siêu bão đi qua cấp 14-16, giật trên cấp 17, sóng biển cao trên 10 m. Từ trưa mai, vùng biển bắc vịnh Bắc Bộ (bao gồm đặc khu Bạch Long Vỹ) có gió mạnh dần lên cấp 6-7, giật cấp 9.

Quảng cáo

Đến đêm mai, bắc vịnh Bắc Bộ (bao gồm đặc khu Bạch Long Vỹ, Vân Đồn, Cô Tô, Cát Hải và đảo Hòn Dấu) gió mạnh dần lên cấp 8, sóng biển cao 2-4 m, vùng gần tâm bão đi qua cấp 9-11, giật cấp 13, sóng biển cao 3-5 m. Ven biển tỉnh Quảng Ninh có nước dâng do bão cao 0,4-0,6 m.

Trên đất liền từ gần sáng mai, vùng ven biển Quảng Ninh – Ninh Bình có gió mạnh dần lên cấp 6-7, vùng gần tâm bão cấp 8-9, giật cấp 11; sâu trong đất liền Đông Bắc Bộ gió mạnh cấp 5, có nơi cấp 6, giật cấp 7-8.

Từ đêm mai đến hết đêm 26/9, Bắc Bộ, Thanh Hóa và Nghệ An mưa phổ biến 100-250 mm, cục bộ có nơi trên 400 mm. Mưa lớn có khả năng gây ra ngập úng tại các vùng trũng, thấp; lũ quét trên các sông, suối nhỏ, sạt lở đất trên sườn dốc.

Ảnh vệ tinh siêu bão Ragasa, sáng 24/9. Ảnh: NCHMF

Ảnh vệ tinh siêu bão Ragasa sáng 24/9. Ảnh: NCHMF

Thủ tướng đã ký công điện yêu cầu Bí thư, Chủ tịch UBND các tỉnh thành từ Hà Tĩnh trở ra tập trung chỉ đạo các biện pháp ứng phó với siêu bão, ưu tiên bảo đảm an toàn tính mạng nhân dân; an toàn đối với tàu thuyền hoạt động trên biển, ven biển; bảo vệ nhà cửa, kho tàng, nhà xưởng, trụ sở cơ quan, đơn vị, cơ sở giáo dục, y tế, hệ thống đê điều, hồ đập.

Các tỉnh thành cần rà soát phương án, sẵn sàng tổ chức sơ tán, di dời dân cư để bảo đảm an toàn trước khi bão đổ bộ, triển khai công tác cứu hộ, cứu nạn khi có tình huống xấu xảy ra. Các bộ ngành triển khai phòng chống bão theo chức năng nhiệm vụ với quan điểm không được lơ là, chủ quan.

Bão Ragasa hình thành ngày 18/9 từ áp thấp nhiệt đới ở ngoài khơi Philippines, ba ngày sau tăng 8 cấp lên thành siêu bão và đến tối 22/9 vào Biển Đông đạt cực đại cấp 17 với sức gió 221 km/h. Ragasa vượt Yagi năm 2024 trở thành cơn bão mạnh nhất trên Biển Đông trong 70 năm qua.

Các cấp độ gió bão. Đồ họa: Hoàng Khánh

Các cấp độ gió bão. Đồ họa: Hoàng Khánh

Bão chồng bão: Tỉnh đầu tiên đón bão Ragasa sau khi bão vào đất liền

Bão Ragasa được đánh giá là siêu bão mạnh nhất thế giới từ đầu năm đến thời điểm hiện tại, vượt cả bão Erin (Bắc Đại Tây Dương) và bão Yagi (2024). Tuy nhiên, khi vào đến đất liền nước ta, bão Ragasa sẽ giảm cấp.

Chiều 23/9, các chuyên gia Trung tâm Dự báo khí tượng thủy văn quốc gia có thông tin về diễn biễn cơn bão Ragasa (bão số 9) đến thời điểm hiện tại. Cụ thể, chiều 18/9 một vùng áp thấp trên khu vực Tây Bắc Thái Bình Dương mạnh lên thành bão, cơn bão thứ 18 trên khu vực Tây Bắc Thái Bình Dương và có tên là Ragasa.

Sáng 22/9 bão Ragasa đạt cường độ mạnh cấp 16 (cấp siêu bão); chiều cùng ngày, bão Ragasa đạt cường độ cấp 17, giật trên cấp 17. Tối 22/9, siêu bão Ragasa vượt qua vùng biển phía Bắc đảo Lu-Dông (Philippin) đi vào Biển Đông, trở thành cơn bão số 9, cường độ bão tiếp tục mạnh cấp 17, giật trên cấp 17.

Và đến 13h ngày 23/9, vị trí tâm siêu bão ở vào khoảng 20,2 độ Vĩ Bắc; 117,7 độ Kinh Đông, trên vùng biển phía Đông Bắc của khu vực Bắc Biển Đông. Cường độ gió mạnh nhất vùng gần tâm siêu bão mạnh cấp 16-17 (184-221km/giờ), giật trên cấp 17.

Có thể là hình ảnh về bản đồ và văn bản cho biết 'LAOS 25/09/2025- 26/09/2025- 24/09/2025- 13h00 h00 DickhuBac Vinh Vientiane 23/09/2025- 13h00 CAOHAINAM NAM Đäckhu VIETNAM Z2205/ Z2/05/2025-13h0m 13hon THAILAND ĐẶC KHU HOÀNG SA Năng Việt Nam) Đặcku Sơn Bangkok 09/2025 13hdp CAMBODIA Biến Đông Phnem enh PHILIPPINES BICk Kiảnh Quý VinhTh ĐẶC KHU TRƯỜNGS SA (Khanh Hòa- Việt Nam)'

Bão Ragasa được đánh giá là siêu bão mạnh nhất thế giới từ đầu năm đến thời điểm hiện tại. Ảnh:NCHMF

Đáng chú ý, bão Ragasa được đánh giá là siêu bão mạnh nhất thế giới từ đầu năm đến thời điểm hiện tại, vượt cả bão Erin (Bắc Đại Tây Dương) và bão Yagi (2024). Tốc độ di chuyển nhanh: Khoảng 20-25km/h. Hoàn lưu bão rộng, vùng gió mạnh cấp 6 có bán kính khoảng 450km, vùng có gió mạnh cấp 10 khoảng 200km xung quanh mắt bão, vùng có gió mạnh cấp 12 khoảng 100km xung quanh mắt bão.

Đến thời điểm hiện tại, dự báo của các Trung tâm Dự báo bão quốc tế và Việt Nam có sự thống nhất cao về hướng di chuyển: Nhận định siêu bão sẽ đi đến khu vực ven biển tỉnh Quảng Đông (Trung Quốc), sau đó chuyển hướng tây, đi qua khu vực phía Bắc của bán đảo Lôi Châu (Trung Quốc), đi dọc ven biển Bắc Vịnh Bắc Bộ. Khoảng trưa đến chiều 25/9, vùng tâm bão sẽ đi vào đất liền nước ta; khu vực từ Quảng Ninh-Hưng Yên là vùng khả năng cao vùng tâm bão sẽ đổ bộ.

Về cường độ, bão số 9 còn duy trì cường độ mạnh cấp 15-16 trong khoảng thời gian từ nay đến sáng ngày 24/9; từ sáng ngày 24/9 khi di chuyển tới vùng biển phía Nam tỉnh Quảng Đông (Trung Quốc), có sự ma sát với địa hình, cộng thêm dòng không khí khô của không khí lạnh từ phía Bắc di chuyển xuống, xâm nhập vào vùng tâm bão, cường độ bão sẽ giảm cấp, từ cấp 16 xuống còn cấp 11-12 khi di chuyển vào Vịnh Bắc Bộ.

Từ sáng 25/9, vùng ven biển từ Quảng Ninh đến Thanh Hóa có gió mạnh dần lên cấp 6-7, sau tăng lên cấp 8, vùng gần tâm bão cấp 9-10, giật cấp 12; khu vực sâu trong đất liền phía Đông Bắc Bộ có gió mạnh cấp 6-7, giật cấp 8-9.

Từ đêm 24/9 đến ngày 26/9, ở khu vực Bắc Bộ, Thanh Hóa và Nghệ An có mưa to đến rất to với lượng mưa phổ biến 100-250mm, cục bộ có nơi trên 400mm. Đề phòng mưa với cường suất lớn gây ngập úng đô thị.

Mưa lớn tập trung ở các tỉnh: Thái Nguyên, Nam Tuyên Quang, Lào Cai, Phú Thọ, vùng đồng bằng Bắc Bộ, Thanh Hóa. Phân bố mưa theo thời gian không đồng đều. Ngày 25/9 mưa tập trung tại Cao Bằng, Thái Nguyên, Lạng Sơn, Quảng Ninh, Hải Phòng Bắc Ninh, Hưng Yên; ngày 26-27/9 mưa xảy ra ở khu vực, Phú Thọ, Đồng Bằng Bắc Bộ, Thanh Hóa.

Trên các sông ở khu vực Bắc Bộ, từ Thanh Hóa, Nghệ An xuất hiện 1 đợt lũ. Nguy cơ cao xảy ra: Ngập lụt vùng trũng thấp ven sông, đô thị, khu vực tập trung dân cư. Lũ quét, sạt lở đất trên các sườn dốc tại vùng núi các tỉnh từ Bắc Bộ, từ Thanh Hóa đến Nghệ An.

Bão số 10 có khả năng nối tiếp ngay bão số 9

Hiện nay, ở khu vực phía Đông của Philippin vừa mới xuất hiện một áp thấp nhiệt đới, dự báo ngày 24/9 có khả năng mạnh lên thành bão, ngày 27/9 có khả năng di chuyển vào Biển Đông (cơn bão số 10).

Hiện tại các các dự báo về diễn biến của bão số 10 còn rất phân tán. Dự báo của Châu Âu và Nhật Bản nhận định bão số 10 sẽ di chuyển lên phía Bắc, hướng về phía Bắc Bộ hoặc khu vực phía Nam của Trung Quốc. Tuy nhiên, dự báo của Mỹ nhận định bão sẽ di chuyển vào khu vực Trung Bộ (trọng tâm là các tỉnh từ Hà Tĩnh-Quảng Ngãi).

Nhận định của khí tượng Việt Nam: Khả năng bão di chuyển vào Trung Bộ là kịch bản có xác suất cao nhất do giai đoạn này theo quy luật khí hậu bão sẽ di chuyển vào miền Trung, khả năng mạnh lên cấp siêu bão hoặc bão mạnh trên cấp 13 là không cao. Cục khí tượng thủy văn đang tiếp tục theo dõi và khoảng ngày 25/9 phát tin bão gần Biển Đông.

SỰ VIỆC ĐANG KHIẾN DƯ LUẬN PH- ẪN N- Ộ NHẤT LÚC NÀY❗ Cặp đôi giả vờ mua hàng, tr: ộm điện thoại của người khuyết tật khiến nạn nhân vì quá đ: au buồn, ra đi mãi mãi

Vụ việc khiến dư luận bàng hoàng và phẫn nộ. Người ta tự hỏi: những kẻ có tay chân lành lặn, khỏe mạnh, tại sao lại nhẫn tâm cướp đi tài sản quý giá – cả vật chất lẫn tinh thần – của một người kém may mắn đến vậy?

Chiều ngày 21/9, tại một quầy bán rau ven đường ở Tây Ninh, camera an ninh ghi lại cảnh một cặp nam nữ đi xe máy giả vờ ghé mua hàng. Trong lúc người phụ nữ khuyết tật ngồi bán, cả hai lợi dụng sơ hở để ra tay lấy trộm chiếc điện thoại đặt ngay trên bàn.

Sự việc được chia sẻ lên các hội nhóm trên MXH, khiến dư luận vô cùng bức xúc

Điều khiến nhiều người phẫn nộ là nạn nhân chính là một phụ nữ bị tàn tật, cuộc sống vốn đã nhiều thiệt thòi. Chiếc điện thoại không chỉ là phương tiện liên lạc, mưu sinh, mà còn lưu giữ những kỷ niệm, hình ảnh, câu chuyện buồn vui của chị. Với chị, nó chẳng khác nào một phần thân thể, một người bạn tri kỷ gắn bó mỗi ngày.

Mất đi chiếc điện thoại ấy, nạn nhân rơi vào tuyệt vọng. Theo người thân, chị đã suy sụp tinh thần nặng nề, thậm chí lựa chọn cách dừng lại cuộc sống của mình vì quá đau buồn.

Vụ việc khiến dư luận bàng hoàng và phẫn nộ. Người ta tự hỏi: những kẻ có tay chân lành lặn, khỏe mạnh, tại sao lại nhẫn tâm cướp đi tài sản quý giá – cả vật chất lẫn tinh thần – của một người kém may mắn đến vậy?

Cơ quan chức năng đang vào cuộc điều tra, trích xuất hình ảnh từ camera để truy tìm cặp đôi gây ra vụ việc. Xã hội mong rằng, kẻ gây ra tội ác sẽ sớm bị đưa ra ánh sáng và phải chịu trách nhiệm trước pháp luật.

Chồng tôi nói sẽ đi công tác một tuần ở Đà Nẵng và dặn tôi ở nhà nghỉ ngơi, không cần về quê thăm bố mẹ chồng. Nhưng hôm đó, trực giác mách bảo tôi điều ngược lại. Tôi lái xe về quê và quyết định tạo bất ngờ cho bố mẹ chồng. Thế nhưng, ngay khi vừa bước vào cổng, điều khiến tôi sững sờ không phải là nụ cười ấm áp của mẹ chồng hay dáng người mảnh khảnh của bố chồng đang quét sân… mà là cảnh tượng cả một hàng dài tã trẻ em treo lủng lẳng trên dây phơi. Có cái còn loang lổ vết ố vàng, có cái vẫn còn dính sữa. Và chính hình ảnh đó đã khiến tim tôi thắt lại, báo hiệu một sự thật mà tôi chưa từng ngờ đến…

Có những khoảnh khắc, trực giác phụ nữ giống như một sợi dây vô hình kéo ta đi, dù lý trí có muốn chống lại đến đâu. Hôm đó, khi chồng tôi nói sẽ đi công tác một tuần ở Đà Nẵng, dặn tôi ở nhà nghỉ ngơi, lòng tôi vẫn cồn cào một nỗi bất an không tên. Anh cười hiền, gương mặt không lộ chút sơ hở, nhưng đôi mắt lại lảng tránh trong thoáng chốc. Chính khoảnh khắc ấy, tôi thấy mình cần phải làm điều trái ngược: lái xe về quê.

Con đường về quê chồng vốn quen thuộc, hàng cây ven đường vẫn đung đưa trong gió, đồng lúa vẫn xanh ngắt trải dài. Tôi dự định sẽ ghé bất ngờ, mua ít quà và về thăm bố mẹ chồng cho họ vui, cũng để chứng minh với bản thân rằng, mọi lo lắng chỉ là tưởng tượng. Nhưng ngay khi vừa bước qua cánh cổng sắt cũ kỹ, tim tôi bỗng như có ai bóp nghẹt.

Thay vì hình ảnh mẹ chồng đang lúi húi nấu ăn trong bếp hay dáng bố chồng lom khom quét sân, đập vào mắt tôi là một hàng dài tã trẻ em phơi kín dây. Những chiếc tã nhỏ xíu, loang lổ vết ố vàng, vài cái còn dính sữa. Chúng đung đưa trong nắng chiều, nhưng với tôi, chúng như những bằng chứng tố cáo sự tồn tại của một sinh linh bé bỏng nào đó trong ngôi nhà này.

Chân tôi bỗng chùng xuống. Trong đầu, hàng loạt câu hỏi dồn dập: Nhà có ai sinh con? Ai là mẹ của đứa trẻ đó? Và tại sao tôi – con dâu – lại không hề hay biết?

Tôi lặng lẽ tiến sâu hơn vào sân. Cửa nhà hé mở. Từ bên trong, văng vẳng tiếng trẻ sơ sinh khóc, non nớt nhưng đầy sức nặng, xé toạc sự im lặng của buổi chiều quê. Tôi đứng sững. Cả cơ thể run lên, vừa hoang mang, vừa sợ hãi.

Bấy lâu nay, vợ chồng tôi chưa có con. Tôi và anh đã cố gắng nhiều năm, thậm chí từng đi khám, tìm đủ cách. Tôi khát khao được làm mẹ, nhưng niềm hy vọng cứ mỏng manh dần theo thời gian. Giờ đây, tiếng khóc ấy như một nhát dao xoáy thẳng vào nỗi đau mà tôi luôn giấu kín.

Tôi nín thở, khẽ đẩy cửa. Hình ảnh hiện ra trước mắt khiến tim tôi loạn nhịp: mẹ chồng tôi đang bế trên tay một bé sơ sinh đỏ hỏn, chăn quấn hờ, bú bình sữa. Khuôn mặt bà rạng rỡ, tràn ngập niềm hạnh phúc mà bấy lâu nay tôi chưa từng thấy. Bố chồng thì đứng gần đó, cẩn thận soạn đồ chơi nhỏ xíu trên bàn. Họ không hề hay biết tôi đang đứng ở cửa, chứng kiến tất cả.

Tôi muốn bước vào hỏi, nhưng cổ họng nghẹn ứ, không phát ra nổi lời nào. Trái tim tôi dội lên hàng loạt giả thuyết: đứa trẻ này là con ai? Là họ hàng gửi nuôi, hay… là máu mủ của chồng tôi?

Trong khoảnh khắc ấy, tôi biết rằng cuộc đời mình sắp rẽ sang một ngã khác, nơi sự thật phũ phàng đang chờ đợi.

Tôi đứng chết lặng ở ngưỡng cửa, mắt dán chặt vào hình ảnh bé sơ sinh trong vòng tay mẹ chồng. Cái dáng nhỏ bé ấy, hơi thở phập phồng, tiếng khóc yếu ớt rồi im bặt khi bú bình… như một mũi kim châm sâu vào tim tôi. Hơn ai hết, tôi hiểu khát khao làm mẹ cháy bỏng trong lòng mình. Nhưng sự xuất hiện bất ngờ của đứa trẻ ở ngôi nhà này lại gieo vào tôi một cơn bão ngờ vực.

“Ơ, con về rồi à?” – mẹ chồng tôi ngẩng lên, đôi mắt sáng lên rồi vội lảng đi, dường như không kịp che giấu. Bố chồng thì thoáng giật mình, tay run run đặt món đồ chơi xuống bàn. Không khí bỗng trở nên căng thẳng, khác hẳn sự ấm áp thường ngày.

Tôi bước vào, giọng run rẩy:
“Đứa bé này… là ai vậy mẹ?”

Một thoáng im lặng bao trùm căn phòng. Mẹ chồng nhìn sang bố chồng, ánh mắt ngập ngừng, rồi cười gượng:
“À… là con của một người bà con xa gửi nhờ. Ba mẹ chỉ trông hộ thôi.”

Tôi cố nuốt sự hoang mang, nhưng lòng không tin. Những chiếc tã phơi ngoài sân, bình sữa đầy trong bếp, chồng đồ chơi mới tinh… tất cả quá nhiều cho chữ “trông hộ”. Tôi không dám hỏi thêm, chỉ ngồi lặng lẽ nhìn đứa trẻ, trong lòng dấy lên một cơn sóng ngầm.

Buổi tối hôm ấy, tôi gọi cho chồng. Giọng anh qua điện thoại bình thản, còn trách tôi sao không ở nhà nghỉ ngơi mà tự lái xe về quê. Anh nói đang bận họp với đối tác, vài ngày nữa mới rảnh. Tôi gặng hỏi về đứa bé, nhưng anh im lặng một hồi rồi lảng sang chuyện khác. Chính sự im lặng ấy khiến tôi càng thêm nghi ngờ.

Đêm xuống, tôi nằm trong phòng, không tài nào chợp mắt. Từ phòng bên vọng sang tiếng trẻ khóc, tiếng mẹ chồng dỗ dành. Tôi lắng nghe, từng âm thanh như vạch rõ khoảng cách giữa tôi và gia đình chồng. Trong khoảnh khắc, tôi thấy mình lạc lõng, như một người ngoài.

Ngày hôm sau, tôi lén theo dõi. Khi mẹ chồng đưa bé đi khám ở trạm y tế, tôi cắn răng hỏi thẳng y tá quen biết. Câu trả lời khiến tôi rụng rời:
“Đứa bé này được khai sinh với họ của chồng cô. Người cha trong giấy khai sinh chính là anh ấy.”

Đất trời như sụp đổ dưới chân. Tôi run rẩy, tay không còn sức để bấu víu vào đâu. Thì ra, những gì tôi lo sợ bấy lâu không chỉ là tưởng tượng. Chồng tôi thực sự có một đứa con riêng – một sự thật mà cả gia đình chồng đã cùng nhau giấu kín.

Tôi bước ra khỏi trạm y tế, nắng trưa gay gắt nhưng cơ thể lại lạnh toát. Tất cả những ký ức, những lời hứa hẹn, những lần anh an ủi tôi khi không thể có con… giờ đây đều nhuốm màu giả dối.

Tối hôm đó, tôi ngồi đối diện mẹ chồng, giọng run nhưng dứt khoát:
“Mẹ, con biết hết rồi. Đứa bé… là con của chồng con, đúng không?”

Mẹ chồng im lặng rất lâu, đôi mắt già nua rưng rưng. Cuối cùng, bà gật đầu, giọng nghẹn ngào:
“Mẹ xin lỗi. Nó lầm lỡ, nhưng đứa nhỏ thì vô tội. Mẹ không muốn con đau lòng nên mới giấu…”

Tôi bật khóc. Từng giọt nước mắt nóng hổi rơi xuống, mang theo nỗi đau bị phản bội và sự hụt hẫng không gì bù đắp. Tôi từng yêu và tin tưởng chồng tuyệt đối, nhưng anh đã chọn dối trá thay vì đối diện.

Khi chồng về, chúng tôi có cuộc nói chuyện căng thẳng nhất từ trước đến nay. Anh cúi đầu thừa nhận tất cả: trong một chuyến công tác dài, anh đã lỡ sa ngã với một người phụ nữ khác. Kết quả của sai lầm đó chính là đứa bé. Anh nói anh không dám kể vì sợ mất tôi, sợ phá vỡ gia đình.

Tôi nhìn anh – người từng là điểm tựa lớn nhất – giờ chỉ thấy xa lạ. Tôi hỏi anh:
“Anh có nghĩ đến tôi không, khi giấu giếm như vậy? Anh có nghĩ đến nỗi đau mà tôi phải chịu khi phát hiện sự thật?”

Anh không trả lời được, chỉ im lặng, nước mắt rơi. Nhưng với tôi, sự im lặng ấy cũng chính là câu trả lời.

Những ngày sau, tôi giằng xé trong mâu thuẫn. Một phần trong tôi vẫn còn yêu anh, vẫn khao khát giữ gia đình. Nhưng một phần khác lại thấy không thể tha thứ cho sự phản bội và dối trá.

Tôi về nhà mẹ đẻ, lặng lẽ suy nghĩ. Mẹ ôm tôi vào lòng, chỉ nói một câu:
“Con phải sống cho chính mình, đừng để ai quyết định hạnh phúc thay con.”

Cuối cùng, tôi chọn buông tay. Không phải vì hết yêu, mà vì không muốn sống trong một cuộc hôn nhân đầy rạn nứt. Tôi không thể làm mẹ của đứa bé kia, càng không thể sống bên cạnh một người chồng đã lừa dối mình.

Ngày ký đơn ly hôn, tim tôi đau như xé, nhưng cũng nhẹ nhõm như trút gánh nặng. Tôi rời khỏi ngôi nhà từng nghĩ sẽ gắn bó cả đời, mang theo lòng tự trọng và sự bình yên còn sót lại.

Câu chuyện của tôi kết thúc trong nước mắt, nhưng cũng mở ra một khởi đầu mới. Tôi hiểu rằng, có những sự thật dù đau đớn đến đâu vẫn phải đối diện. Và đôi khi, dám buông bỏ mới chính là cách mạnh mẽ nhất để bảo vệ bản thân.

TIN VUI nhất trước khi siêu bão Ragasa đổ bộ bà con ơi…

Dự báo thời tiết 10 ngày tới, bão Ragasa có thể trở thành bão số 9 di chuyển vào đất liền nước ta, Hà Nội nhiều ngày có mưa.

Trung tâm dự báo khí tượng thủy văn quốc gia liên tục phát đi các nội dung cập nhật tin bão Ragasa và dự báo thời tiết 10 ngày tới cho Hà Nội, cả nước.

Theo đó, lúc 7h ngày 22/9, bão gần Biển Đông – cơn bão Ragasa – có tâm bão ở khoảng 19,3°N – 123,1°E, cách đảo Lu-Dông (Philippines) khoảng 160km về phía Đông Bắc. Sức gió mạnh nhất gần tâm cấp 17 (202–221 km/h), giật trên cấp 17. Di chuyển theo hướng Tây Tây Bắc, tốc độ khoảng 20 km/h.
Hình ảnh mây vệ tinh cơn bão Ragasa. (Ảnh chụp màn hình windy.com)

Hình ảnh mây vệ tinh cơn bão Ragasa. (Ảnh chụp màn hình windy.com)

Dự báo, đến 7h ngày 23/9, vị trí tâm bão 20,3°N – 118,3°E, trên vùng biển phía Đông Bắc Biển Đông. Cường độ: cấp 17, giật trên cấp 17.

7h ngày 24/9, vị trí tâm bão 20,8°N – 113,8°E, trên vùng biển phía Bắc Biển Đông, cách bán đảo Lôi Châu (Trung Quốc) khoảng 370km về phía Đông.

Đến 7h ngày 25/9, vị trí tâm bão 20,8°N – 109,1°E, trên vùng biển phía Đông Vịnh Bắc Bộ.

Trung tâm Dự báo khí tượng thuỷ văn quốc gia đã đưa ra hai kịch bản đường đi của siêu bão Ragasa và nhận định, trong ngày 25/9 bão sẽ di chuyển vào đất liền nước ta, trọng tâm là khu vực từ Quảng Ninh đến Hà Tĩnh.

Cơ quan khí tượng cho biết, tương tác của không khí lạnh với bão trong những ngày tới sẽ khiến quỹ đạo cũng như cường độ của bão Ragasa thêm phức tạp.

Dưới đây là dự báo thời tiết 10 ngày tới cho Hà Nội và cả nước

Dự báo thời tiết Hà Nội 10 ngày (chiều 22/9 – 1/10)

Ngày 11/9, Hà Nội có mây, mưa rào và dông rải rác, cục bộ có nơi mưa to. Gió nhẹ. Trong mưa dông có khả năng xảy ra lốc, sét, mưa đá và gió giật mạnh. Nền nhiệt dao động thấp nhất 24-26°C, cao nhất 30-32°C.

Từ 23/9 đến 1/10, Hà Nội hầu hết các ngày đều có mưa, trong đó 3 ngày từ 25-27/9 mưa to. Nền nhiệt các ngày được dự báo thấp nhất 24-25°C, cao nhất 33-35°C.
Dự báo thời tiết Hà Nội từ 23/9 đến 1/10.

Dự báo thời tiết Hà Nội từ 23/9 đến 1/10.

Dự báo thời tiết các khu vực từ nay đến ngày 23/9

Bắc Bộ và cao nguyên Trung Bộ mưa rào và dông rải rác, cục bộ có nơi mưa to đến rất to.

Từ Nghệ An đến TP Huế, duyên hải Nam Trung Bộ và miền Đông Nam Bộ, chiều và tối có mưa rào và dông rải rác, cục bộ có nơi mưa to.

Các khu vực khác mưa rào và dông vài nơi.

Trong mưa dông có khả năng xảy ra lốc, sét, mưa đá và gió giật mạnh.

Dự báo thời tiết các khu vực từ đêm 23/9 đến ngày 1/10

Bắc Bộ đêm 23/9 vùng núi Bắc Bộ có mưa rào và dông rải rác, cục bộ có nơi mưa to. Từ ngày 25-27/9, Bắc Bộ có khả năng xảy ra mưa lớn diện rộng.

Từ Thanh Hóa đến TP Huế, từ ngày 25-27/9 có khả năng xảy ra mưa lớn diện rộng.

Duyên dải Nam Trung Bộ, thời kỳ từ 26-30/9 chiều tối có mưa rào và dông rải rác, cục bộ có nơi mưa to.

Cao nguyên Trung Bộ và Nam Bộ chiều và tối có mưa rào và dông rải rác, cục bộ có nơi mưa to.

Trong mưa dông có khả năng xảy ra lốc, sét, mưa đá và gió giật mạnh.

Những thông tin mới nhất về cơn bão Ragasa có thể mạnh lên thành bão số 9, ảnh hưởng đất liền Việt Nam và dự báo thời tiết 10 ngày sẽ được cập nhật liên tục trong các bản tin tiếp theo.

Đêm tân hôn, bác giúp việc lâu năm bất ngờ gõ khẽ vào cửa, thì thầm dặn: ‘Nếu muốn giữ m-ạng, cô hãy thay đồ rồi lập tức tr/ốn ra cửa sau, nhanh lên kẻo không kịp.’ Sáng hôm sau, tôi quỳ xuống nghẹn ngào cảm tạ ân nhân đã cứu mình

Đêm tân hôn đáng lẽ là khoảnh khắc hạnh phúc nhất đời người con gái. Tôi ngồi trước bàn trang điểm, lớp son còn chưa kịp phai, nghe tiếng trống rộn ràng ngoài sân dần lắng xuống. Cả nhà chồng đã lui vào nghỉ. Phòng cưới được trang hoàng rực rỡ, ánh đèn vàng hắt lên những dải lụa đỏ mềm mại. Nhưng lòng tôi lại nặng trĩu, một dự cảm mơ hồ len lỏi.

Tiếng gõ cửa khe khẽ vang lên. Tôi khựng lại. Ai còn tới vào giờ này? Tôi bước ra, khẽ hé cửa. Ánh mắt đầy lo lắng của bác giúp việc lâu năm hiện ra trong khe hở. Bác thì thầm, giọng run rẩy:

“Cô muốn sống thì thay đồ, ra cửa sau ngay. Nhanh, kẻo không kịp.”

Tôi sững người. Tim đập loạn. Tôi còn chưa kịp hiểu thì bác đã trừng mắt, ra hiệu im lặng. Ánh mắt ấy không phải đùa. Một loại sợ hãi bản năng khiến tôi run lên, tay bất giác nắm chặt vạt váy cưới. Tôi nghe rõ tiếng chân người đàn ông – chồng mới cưới – đang tiến về phía phòng.

Trong tích tắc, tôi phải chọn: ở lại hay chạy đi.

Tôi đổi nhanh sang bộ đồ thường, giấu chiếc váy cưới dưới giường rồi men theo bóng tối ra cửa sau. Con hẻm nhỏ hun hút, gió thổi lạnh sống lưng. Bác giúp việc mở hé cánh cổng gỗ cũ, giục tôi chạy. Tôi không dám ngoảnh lại, chỉ nghe tiếng bác khẽ dặn:

“Đi thẳng, đừng quay đầu. Có người đang chờ.”

Tôi cắm đầu chạy, trái tim như muốn nổ tung. Dưới ánh đèn đường vàng vọt, một chiếc xe máy đã nổ máy sẵn. Người đàn ông trung niên lạ mặt kéo tôi lên yên, lao đi trong đêm. Tôi chỉ biết ôm chặt, nước mắt trào ra không kìm được.

Sau gần một giờ băng qua nhiều con đường ngoằn ngoèo, chúng tôi dừng lại ở một căn nhà nhỏ ngoại ô. Người đàn ông đưa tôi vào, nói khẽ: “Cứ ở tạm đây. An toàn rồi.”

Tôi ngồi bệt xuống ghế, toàn thân rã rời. Câu hỏi dồn dập trong đầu: Tại sao bác giúp việc phải cứu tôi? Chuyện gì thực sự đang diễn ra? Người tôi lấy làm chồng rốt cuộc là ai?

Ngoài kia, đêm vẫn đặc quánh, nhưng trong lòng tôi, một cơn bão thật sự vừa bắt đầu.

Tôi gần như thức trắng đêm hôm ấy. Mỗi tiếng xe chạy ngoài đường, mỗi tiếng chó sủa xa xa đều khiến tôi giật mình thon thót. Người đàn ông đã đưa tôi tới nơi này im lặng ngồi hút thuốc ở ngoài hiên, ánh lửa đỏ hắt lên gương mặt trầm tư. Tôi không dám hỏi nhiều, chỉ thấy ánh mắt ông pha trộn giữa thương hại và cảnh giác.

Đến khi trời hửng sáng, bác giúp việc xuất hiện. Tôi vội quỳ xuống, run run cảm ơn. Nhưng bác chỉ kéo tôi dậy, giọng nghèn nghẹn:

“Cô phải biết sự thật thì mới tự cứu mình được.”

Câu chuyện dần hé mở. Thì ra, gia đình chồng tôi không đơn giản. Đằng sau vẻ ngoài giàu có, họ dính líu đến những đường dây làm ăn mờ ám, nợ nần chồng chất. Cuộc hôn nhân của tôi không phải tình yêu, mà là một sự trao đổi. Tôi bị chọn làm con dâu để gán nợ.

Bác kể, người chồng mà tôi vừa cưới vốn có quá khứ nghiện ngập, tính khí hung bạo. Hai năm trước, anh ta từng khiến một cô gái bỏ mạng ngay trong nhà, nhưng nhờ gia thế mà vụ việc bị che giấu. Từ đó, ai trong nhà cũng sợ hãi. Đêm qua, theo lời bác, tôi có thể trở thành nạn nhân tiếp theo nếu ở lại.

Tôi nghe mà toàn thân lạnh buốt. Từng lời như nhát dao cứa vào lòng. Tôi nhớ lại ánh mắt gằn gằn của anh ta trong lễ cưới, cái nắm tay siết mạnh đến đau điếng khi tiễn khách. Lúc ấy tôi tưởng đó là sự căng thẳng bình thường, nào ngờ là điềm báo.

Người đàn ông lạ – hoá ra là cháu họ xa của bác giúp việc – chen vào:

“Cô phải đi ngay. Đừng quay lại đó nữa. Họ sẽ tìm, nhưng cô càng chần chừ thì càng nguy hiểm.”

Nhưng đi đâu? Tôi không có tiền bạc, giấy tờ đều bị giữ lại trong nhà chồng. Điện thoại tôi bị tịch thu ngay sau lễ cưới với lý do “tránh phiền phức ngày đầu về làm dâu”. Tôi hoàn toàn trắng tay.

Bác giúp việc móc trong túi ra một túi nhỏ: vài tờ tiền, một chiếc điện thoại cũ và chứng minh thư của tôi mà bác đã lén lấy ra. Tôi bật khóc, không biết phải nói gì. Trong khoảnh khắc ấy, tôi nhận ra mình vừa thoát khỏi một chiếc bẫy, nhưng tương lai mịt mờ như màn sương trước mặt.

Tôi quyết định gọi về cho mẹ. Khi nghe tiếng bà nghẹn lại trong điện thoại, tôi suýt không nói được. Nhưng bác ra hiệu chỉ kể nửa chừng, không được để lộ nơi trú ẩn, vì gia đình chồng có thể cho người truy tìm. Mẹ chỉ biết khóc, dặn tôi giữ mạng, rồi sẽ tính đường.

Những ngày sau đó, tôi sống chui lủi trong căn nhà ngoại ô, không dám bước ra ngoài. Người cháu họ đưa cơm, bác giúp việc thì ban ngày vẫn phải quay lại nhà chồng để không bị nghi ngờ. Tôi sống như một cái bóng, chỉ còn lại những câu hỏi dày vò: Tại sao tôi lại rơi vào tình cảnh này? Liệu tôi có đủ can đảm để đứng lên, hay sẽ mãi sống trốn chạy?

Một buổi chiều, khi bác quay về, gương mặt đầy lo lắng:

“Họ bắt đầu nghi rồi. Cô phải tính bước tiếp theo. Ở đây không an toàn lâu đâu.”

Trái tim tôi lại dồn dập. Tôi hiểu, thử thách thực sự mới chỉ bắt đầu.

Tin bác giúp việc báo tối hôm đó khiến tôi gần như ngã quỵ. Sự an toàn mong manh bỗng vỡ vụn. Tôi hiểu, không thể chỉ trốn tránh mãi. Muốn thật sự sống, tôi phải đối diện và tìm cách thoát hẳn khỏi vòng kìm kẹp của gia đình chồng.

Tôi bàn với bác và người cháu: “Cháu không thể trốn mãi. Họ càng tìm, cháu càng nguy hiểm. Cháu muốn nhờ công an.”
Người cháu chau mày: “Cô có bằng chứng gì không? Chỉ một lời nói suông thì chẳng ai tin. Thậm chí ngược lại, họ sẽ dùng tiền để lấp liếm, còn cô thành kẻ dối trá.”

Lời ấy khiến tôi như rơi xuống hố sâu. Tôi trắng tay, chỉ có ký ức và nỗi sợ. Nhưng bác giúp việc lặng lẽ nói:
“Trong nhà, bác có giữ vài thứ. Giấy tờ, sổ sách mà ông chủ lén ghi chép. Nếu lộ ra, họ sẽ khốn đốn. Nhưng lấy được không dễ.”

Một kế hoạch mạo hiểm được vạch ra. Đêm hôm sau, bác quay về nhà chồng như thường lệ, giả vờ làm việc. Trong khi đó, tôi và người cháu chờ ở bên ngoài, sẵn sàng nhận gói tài liệu.

Mọi chuyện tưởng suôn sẻ, nhưng đời nào dễ vậy. Khi bác vừa đưa tập hồ sơ ra cổng thì một bóng người lao tới – chính là chồng tôi. Hắn gằn giọng:
“Cô định làm gì thế hả?!”

Tôi chết lặng. Hắn phát hiện ra tất cả. Trong tích tắc, tôi tưởng mình sẽ bị kéo ngược về địa ngục ấy. Nhưng bác bất ngờ chắn trước mặt tôi, run run hét:
“Cậu đừng làm bậy nữa! Bao nhiêu người đã khổ sở vì cậu rồi!”

Người cháu nhanh tay giật lấy tập hồ sơ, kéo tôi bỏ chạy. Sau lưng, tiếng chửi rủa vang rền, rồi cả tiếng vật lộn. Tôi muốn quay lại, nhưng bàn tay người cháu siết chặt:
“Đi đi! Đây là cơ hội duy nhất!”

Chúng tôi lao thẳng tới đồn công an gần nhất, nộp lại toàn bộ hồ sơ. Tôi run rẩy kể hết sự tình. Ban đầu, họ còn nghi ngờ, nhưng khi mở sổ ra, trong đó có đầy đủ bằng chứng: ghi chép những khoản vay nặng lãi, danh sách những “chuyến hàng” mờ ám, cùng vài bức ảnh chụp các cuộc thương lượng mờ ám trong nhà.

Những ngày sau, tôi được cơ quan chức năng bảo vệ. Gia đình chồng bị điều tra gắt gao. Một số người trong đó bị tạm giữ, trong đó có cả chồng tôi. Báo chí bắt đầu rộ tin, nhưng tôi được giữ kín danh tính để an toàn.

Bác giúp việc, dù bị thương nhẹ sau vụ giằng co, vẫn bình an. Tôi quỳ xuống nắm lấy tay bác, nước mắt rơi lã chã:
“Nếu không có bác, cháu đã chẳng còn mạng. Ơn này, cháu không biết bao giờ mới trả được.”

Bác mỉm cười, nếp nhăn hằn sâu nơi khoé mắt:
“Chỉ mong cháu sống bình yên, đó là niềm vui của bác rồi.”

Vài tháng sau, tôi dọn ra một thành phố khác, bắt đầu lại từ con số không. Mọi thứ vẫn còn khó khăn, nhưng ít nhất tôi được tự do, không còn bị ám ảnh bởi ánh mắt dữ tợn của người đàn ông ấy.

Đêm nào nhớ lại, tôi vẫn rùng mình. Nhưng đồng thời, tôi cũng thấy biết ơn: biết ơn bác giúp việc – ân nhân đã cho tôi cơ hội sống lại, và biết ơn chính mình vì đã đủ dũng khí bước qua bóng tối.

Tôi hiểu rõ một điều: có những đêm tân hôn là mở đầu cho hạnh phúc, nhưng cũng có những đêm tân hôn là khởi nguồn của cuộc chiến sinh tồn. Và tôi đã may mắn thoát ra, để kể lại câu chuyện này.

Vụ cụ bà 94 tuổi “độ;i m;;ồ số;ng dậy” kỳ diệu, liên tục đòi ăn ở An Giang: Chuyên gia nghi ngờ

Cụ bà 94 sau khi sống lại thì liên tục đói bụng. Thậm chí có khoảnh khắc bà còn vội vàng đến mức ngoạm cả thành bát. Câu chuyện này đang gây xôn xao khắp cõi mạng.

Những ngày qua, trên TikTok lan truyền câu chuyện về một cụ bà 94 tuổi. Theo lời chia sẻ từ người nhà, cụ từng được cho là đã qua đời, nhưng bất ngờ “sống dậy”. Kể từ đó, bà không ngủ vào ban đêm và liên tục đòi ăn.

Điều đáng nói, nếu không có ai đưa đồ ăn, cụ bà sẽ tự cầm bất kỳ thứ gì trong tầm tay để ăn. Cách ăn uống của bà cũng khác thường khi không dùng thìa đũa, mà lao tới đồ ăn rồi ngoạm trực tiếp, thậm chí nhiều lần còn cắn cả vào thành bát.
cu-ba-94-tuoi-song-lai-1Ảnh: Tuấn Lai Vung

cu-ba-94-tuoi-song-lai-2Ảnh: Tuấn Lai Vung
Câu chuyện nhanh chóng trở thành đề tài bàn tán trên mạng xã hội. Một số ý kiến cho rằng đây là hiện tượng “tâm linh”, nhưng nhiều người khác lại nhìn nhận dưới góc độ khoa học. Theo lý giải, có thể cụ bà mắc chứng rối loạn nhận thức ở tuổi già, khi não bộ không còn kiểm soát được các nhu cầu cơ bản như no, đói, đau, mệt.
cu-ba-94-tuoi-song-lai-3Ảnh: Tuấn Lai Vung
cu-ba-94-tuoi-song-lai-4Ảnh: Tuấn Lai Vung
cu-ba-94-tuoi-song-lai-5Ảnh: Tuấn Lai Vung
Dù theo hướng nào, cộng đồng mạng đều đồng tình rằng việc quan trọng nhất là con cháu cần chăm sóc, theo dõi sức khỏe cụ chu đáo, bởi đây có thể là dấu hiệu bệnh lý cần được thăm khám.

Thực tế, hiện tượng “chết đi sống lại” từng nhiều lần gây xôn xao ở Việt Nam. Năm 2010, cụ bà Nguyễn Thị Dí ở Hóc Môn (TP.HCM) được cho là chết đuối, thi thể đã cứng đờ, người thân chuẩn bị hậu sự thì bất ngờ cụ cử động, mở mắt ngay trong lúc pháp y khám nghiệm.
chet_di_song_lai_1Cụ bà Nguyễn Thị Dí với hiện tượng chết đi sống lại ly kỳ. Ảnh Zing
Ở Thanh Hóa, cụ Lê Thị Chênh (xã Quảng Vọng, huyện Quảng Xương) còn có tới ba lần “qua đời” rồi tỉnh lại. Đáng chú ý nhất là năm 2012, khi người nhà đã bỏ muối gạo vào miệng theo tục lệ, cụ bất ngờ bật dậy than “mặn lắm, cho tao ly nước”.

chet_di_song_lai_2
Hiện tượng bí ẩn cụ bà Lê Thị Chênh chết đi sống lại tới 3 lần. Ảnh: Infonet

Tại Quảng Nam, cụ bà Nguyễn Thị Mận (90 tuổi) được xác định tim ngừng đập, mạch không bắt được, mắt chỉ còn tròng trắng, nhưng vài phút sau lại thở trở lại và sáng hôm sau khỏe mạnh bình thường.

Hay như ông Nguyễn Văn Đạo (Tiền Giang) cũng từng bị tưởng đã qua đời vào dịp Tết, gia đình lo lễ tang, nhưng rồi hồi tỉnh sau cấp cứu. Những câu chuyện này vừa khiến dư luận hoang mang, vừa đặt ra nhiều câu hỏi về ranh giới mong manh giữa “cái chết thật sự” và “chết lâm sàng”.

Bà con cả nước mừng r;ớt nước mắt khi nghe tin về siêu b;ão Ragasa: Đúng là trong cái r;ủi có cái may

Không khí lạnh khô kết hợp với ma sát địa hình khi vào gần đất liền sẽ khiến cấu trúc siêu bão Ragasa (bão số 9) bị phá vỡ, cũng như nguồn năng lượng cung cấp cho bão suy giảm đáng kể. Do đó, khả năng từ mai bão sẽ suy yếu dần.

Dự báo vị trí và hướng di chuyển siêu bão Ragasa lúc 7h sáng 23-9 – Ảnh: NCHMF

Theo Trung tâm Dự báo khí tượng thủy văn quốc gia lúc 7h sáng nay, tâm siêu bão Ragasa đang ở khu vực phía đông bắc của Bắc Biển Đông, cách bán đảo Lôi Châu (Trung Quốc) khoảng 860km về phía đông.

Sức gió mạnh nhất vùng gần tâm bão vẫn duy trì cường độ cấp 17 (202-220km/h), giật trên cấp 17.

Sáng nay, cơ quan khí tượng Việt Nam đã phát tin bão khẩn cấp đối với cơn bão Ragasa.

Ông Mai Văn Khiêm, Giám đốc Trung tâm Dự báo khí tượng thủy văn quốc gia, cho biết theo phân tích dữ liệu vệ tinh hiện nay, cấu trúc mây bão vẫn rất tốt, với sự chênh lệch ở đỉnh mây so với tâm bão lên tới gần 100 độ C.

Với sự chênh lệch nhiệt độ như vậy, khả năng Ragasa sẽ tiếp tục duy trì gió mạnh ở cấp 16-17 (184-220km/h) ít nhất trong ngày 23-9.

“Nếu so sánh với các cơn bão trong quá khứ, siêu bão Ragasa được đánh giá nằm trong nhóm các cơn bão mạnh nhất khi hoạt động trên Biển Đông. Nếu so với bão Yagi 2024, siêu bão Ragasa được đánh giá mạnh hơn về cường độ gió và chỉ số áp thấp ở tâm bão” – ông Khiêm nói.

Theo ông Khiêm, hiện ở phía bắc đang có khối không khí lạnh yếu di chuyển về nước ta. Khối không khí lạnh này có đặc điểm khô, độ ẩm tương đối thấp 30-40%.

Do đó, khi siêu bão Ragasa di chuyển theo hướng tây tây bắc, đến gần khu vực Quảng Đông (Trung Quốc) thì hoàn lưu phía bắc tâm bão sẽ tương tác với khối không khí lạnh khô làm suy yếu bão số 9.

“Cùng với đó, khi tiến vào gần đất liền, do tương tác với ma sát địa hình làm cho cấu trúc bão bị phá vỡ cũng như nguồn năng lượng cung cấp cho bão suy giảm đáng kể.

Chính vì vậy, chúng tôi dự báo siêu bão Ragasa sẽ suy yếu dần sau 24 giờ tới” – ông Khiêm nói.

Ảnh mây vệ tinh siêu bão Ragasa lúc 7h sáng 23-9 – Ảnh: NCHMF

Về những tác động nguy hiểm của siêu bão Ragasa đối với nước ta, ông Khiêm nhấn mạnh do ảnh hưởng của bão, hôm nay và ngày mai ở phía bắc của Bắc Biển Đông có gió mạnh lên tới cấp 16-17, sóng trên 10m, cực kỳ nguy hiểm với tất cả các tàu thuyền, kể cả tàu trọng tải lớn.

Tiếp đến là các hoạt động nuôi trồng thủy hải sản, tàu thuyền ở khu vực bắc vịnh Bắc Bộ cũng có khả năng chịu tác động gió mạnh cấp 10-12 (89-133km/h), giật cấp 13-14.

“Hiện tượng dông lốc trước bão đã xảy ra rất nhiều ở các cơn bão trong quá khứ và cũng không loại trừ đối với bão Ragasa, đặc biệt là trong những ngày qua thời tiết miền Bắc nóng, ẩm. Đây là yếu tố có thể gây ra dông lốc trước bão mà người dân cần đề phòng” – ông Khiêm lưu ý.

Về tác động mưa lớn, ông Khiêm nhận định sơ bộ cho thấy bão Ragasa có khả năng gây ra đợt mưa lớn diện rộng ở Bắc Bộ và Bắc Trung Bộ.

Trong đó, mưa lớn ở Bắc Bộ từ đêm 24 đến 26-9 với lượng mưa phổ biến 150-250mm, có nơi trên 400mm, do đó nguy cơ xảy ra ngập úng đô thị cũng như lũ quét và sạt lở đất ở vùng núi.

Dự báo tác động gió bão Ragasa trên đất liền nước ta

Từ gần sáng ngày 25-9, vùng ven biển từ Quảng Ninh đến Thanh Hóa có gió mạnh dần lên cấp 6-7, sau tăng lên cấp 8, vùng gần tâm bão cấp 9-10, giật cấp 12.

Khu vực sâu trong đất liền phía Đông Bắc Bộ có gió mạnh cấp 6-7, giật cấp 8-9.

https://tuoitre.vn/hai-yeu-to-khien-sieu-bao-ragasa-suy-yeu-tu-ngay-mai-24-9-20250923075221172.htm