Home Blog

Việt Nam lại sắp đón bão, những khu vực nào cần khẩn trương ứng phó?

Vùng áp thấp vừa hình thành sáng nay 24-6 trên Biển Đông có khả năng mạnh lên thành áp thấp nhiệt đới trong 24 giờ tới.

vùng áp thấp - Ảnh 1.

Vị trí vùng áp thấp vừa hình thành sáng nay – Ảnh: NCHMF

Trung tâm Dự báo khí tượng thủy văn quốc gia cho biết sáng nay 24-6, một vùng áp thấp vừa hình thành ở khu vực phía đông Biển Đông.

Dự báo trong 24 giờ tới, vùng áp thấp này có khả năng mạnh lên thành áp thấp nhiệt đới với xác suất khoảng 70%. Sau đó sẽ di chuyển theo hướng tây bắc, hướng về phía bắc Biển Đông.

Do ảnh hưởng của vùng áp thấp, thời tiết xấu trên khu vực phía đông của khu vực phía bắc của Biển Đông, vùng biển huyện đảo Hoàng Sa.

Ngư dân và tàu thuyền đang hoạt động trong khu vực nên theo dõi sát thông tin dự báo, tránh đi vào vùng nguy hiểm.

Chủ động phòng tránh, đảm bảo an toàn cho người và phương tiện trên biển.

Cơ quan khí tượng cũng cho biết hiện nay tồn tại rãnh áp thấp có trục đi qua khu vực giữa Biển Đông.

Ở khu vực giữa Biển Đông, vùng biển từ Bình Thuận đến Cà Mau, Cà Mau đến Kiên Giang và vịnh Thái Lan có mưa rào và dông. Ở đảo Phú Quý đã có gió tây nam cấp 5, có lúc cấp 6.

Dự báo ngày và đêm 24-6, khu vực giữa và Nam Biển Đông (bao gồm vùng biển quần đảo Trường Sa), vùng biển từ Bình Thuận đến Cà Mau, Cà Mau đến Kiên Giang và vịnh Thái Lan có mưa rào và dông.

Trong mưa dông có khả năng xảy ra lốc xoáy, gió giật mạnh cấp 6-7 và sóng biển cao trên 2m.

Ngoài ra, ngày và đêm 24-6 ở vùng biển từ Bình Thuận đến Cà Mau có gió Tây Nam mạnh cấp 5, có lúc cấp 6, giật cấp 7, sóng biển cao từ 1,5-2,5m.

Vùng núi Bắc Bộ, Tây Nguyên và Nam Bộ mưa dông chiều tối

Đêm qua 23-6, ở khu vực Tây Bắc, Việt Bắc của Bắc Bộ có mưa rào và dông rải rác, cục bộ có nơi mưa to đến rất to như Thạch Lâm (Cao Bằng) 57mm, Cao Bồ (Hà Giang) 115mm, Minh Quang (Tuyên Quang) 54mm, Lóng Phiêng (Sơn La) 63mm…

Dự báo ngày và đêm 24-6, ở khu vực Tây Bắc và Việt Bắc có mưa rào và rải rác có dông, cục bộ có nơi mưa to tập trung vào chiều tối và đêm với lượng mưa từ 15-30mm, cục bộ có nơi trên 80mm.

Chiều và tối 24-6, ở khu vực Tây Nguyên và Nam Bộ có mưa rào và dông rải rác, cục bộ có nơi mưa to với lượng mưa 10-30mm, cục bộ có nơi trên 60mm.

Trong mưa dông có khả năng xảy ra lốc, sét, mưa đá và gió giật mạnh. Mưa lớn cục bộ có khả năng gây ra lũ quét trên các sông, suối nhỏ, sạt lở đất trên sườn dốc và tình trạng ngập úng tại các vùng trũng, thấp.

Dấu hiệu kỳ lạ của vợ chồng Thuỷ Tiên – Công Vinh

Vì sao đôi vợ chồng quyền lực Công Vinh – Thuỷ Tiên im ắng suốt thời gian qua?

Là cặp vợ chồng quyền lực bậc nhất showbiz Việt, Thủy Tiên – Công Vinh không chỉ gây ấn tượng bởi chuyện tình đẹp như cổ tích mà còn khiến nhiều người ngưỡng mộ vì sự đồng hành trong sự nghiệp và những hoạt động thiện nguyện. Một người là nữ ca sĩ nổi tiếng với loạt bản hit đình đám, một người là cựu danh thủ bóng đá, cả hai từng được xem là gia đình hình mẫu

Sau khi lập gia đình, Thủy Tiên và Công Vinh không lui về “ở ẩn” mà vẫn hoạt động năng nổ trong nhiều lĩnh vực. Cả hai gây chú ý với các dự án thiện nguyện quy mô lớn, đặc biệt là đợt cứu trợ miền Trung năm 2020. Tuy nhiên, sau vụ kêu gọi cứu trợ này đã kéo theo nhiều thị phi cho vợ chồng Thuỷ Tiên, khiến cả hai phải đối diện với làn sóng dư luận nặng nề suốt một thời gian dài. Dù đã được cơ quan chức năng kết luận không có sai phạm, hình ảnh của họ trong mắt công chúng phần nào bị ảnh hưởng.

Dấu hiệu kỳ lạ của vợ chồng Thuỷ Tiên - Công Vinh- Ảnh 1.

Vợ chồng Thuỷ Tiên và Công Vinh là một trong những nghệ sĩ đứng ra kêu gọi số tiền khủng để cứu trợ đồng bào miền Trung lũ lụt

Trước khi dính vào ồn ào này, Thủy Tiên và Công Vinh là cặp đôi từng cực kỳ đắt show quảng cáo, được nhiều nhãn hàng săn đón. Trên trang cá nhân hàng triệu người theo dõi của cặp đôi thường xuyên xuất hiện những bài quảng cáo, Pr có gắn tên nhãn hàng. Thậm chí, Thuỷ Tiên còn từng mở những phiên livestream nhưng không đạt hiệu quả cao. Cụ thể, vào khoảng cuối năm 2023, nữ ca sĩ “ghim” vào giỏ hàng mỹ phẩm, khăn giấy, bàn chải điện, dầu gội… sau đó giới thiệu công dụng, giá cả để kêu gọi những người đang theo dõi “chốt đơn”. Nhìn chung, quy trình livestream của Thuỷ Tiên không khác biệt mấy so với các đồng nghiệp thế nhưng thay vì hỏi về tính năng sản phẩm, thông báo mua hàng ủng hộ… thì đa phần cư dân mạng đều nhắc về ồn ào sao kê.

Về khối tài sản của Công Vinh, Thủy Tiên từng chia sẻ vào năm 2021: “Trong khi anh đi đá bóng, tất cả hợp đồng lẫn lương thưởng các câu lạc bộ trong và ngoài nước, đội tuyển quốc gia cộng lại hơn 10 năm cũng kiếm 50 tỉ tiền mặt từ 5-6 năm trước rồi… Sau đó ảnh có duyên mát tay đầu tư đất đai bất động sản lên giá toàn lãi gấp 5-6 lần. Tất cả tài sản làm ra đều công khai và đóng thuế nhà nước đàng hoàng chứng từ đầy đủ”. Đồng thời, nữ ca sĩ cho biết thêm: “Nói thì bảo khoe của thì cũng kỳ, mà không nói thì bảo nhà mình nghèo, không có tiền xây nhà toàn đi từ thiện để ăn chặn mình cũng không yên”.

Dấu hiệu kỳ lạ của vợ chồng Thuỷ Tiên - Công Vinh- Ảnh 2.

Thuỷ Tiên từng nhận nhiều quảng cáo, livestream bán hàng nhưng giờ im hơi lặng tiếng

Từ vụ lùm xùm sao kê, vợ chồng Thủy Tiên – Công Vinh dần kín tiếng hơn, ít xuất hiện tại các sự kiện giải trí hay chia sẻ cuộc sống trên mạng xã hội như trước. Điều khiến dân tình đặt dấu hỏi lớn là từ đầu năm 2025 đến nay, cả hai bỗng “biến mất” khỏi không gian mạng một cách khó hiểu. Cụ thể, fanpage chính thức của Thủy Tiên đã không có bất kỳ bài đăng mới nào kể từ tháng 1/2025, bài đăng gần nhất là cập nhật ảnh dự sự kiện. Trang cá nhân gần 3 triệu người theo dõi của Công Vinh cũng “đóng băng” từ tháng 11/2024. Với những nghệ sĩ từng rất tích cực cập nhật mạng xã hội, điều này được cho là bất thường.

Việc Thuỷ Tiên và chồng “đóng băng” mạng xã hội và im hơi lặng tiếng suốt nhiều tháng, không ít khán giả đặt nghi vấn liệu vợ chồng này đang chuẩn bị cho một chiến lược tái xuất bất ngờ, hay đơn giản là họ đã chọn rút lui khỏi spotlight để bảo vệ cuộc sống riêng? Dù câu trả lời ra sao, thì sự vắng mặt đầy bí ẩn của một trong những cặp đôi đình đám nhất showbiz Việt vẫn đang là chủ đề khiến nhiều người quan tâm, theo dõi sát sao từng động thái.

Dấu hiệu kỳ lạ của vợ chồng Thuỷ Tiên - Công Vinh- Ảnh 3.

Trang cá nhân của vợ chồng nổi tiếng nhất nhì Vbiz này không có cập nhật mới trong tầm nửa năm qua

Về việc liên tục bị nhắn lại ồn ào thiện nguyện, lần gần nhất Thủy Tiên đáp trả: “Bộ Công an cũng yêu cầu chính quyền công an địa phương đối chiếu người dân, đúng sai có báo cáo, đối chiếu toàn bộ thu chi của tôi. Kết quả điều tra được Bộ Công an gửi Viện Kiểm sát tối cao kiểm tra hồ sơ, đồng ý công nhận kết quả và công bố tôi không có hành vi gian dối, không chiếm đoạt tiền từ thiện. Những người dựa vào video cắt ghép, tự cho mình quyền phán xét thì tội cho tôi quá. Tôi là phụ nữ bình thường, nếu làm sai sẽ bị khởi tố, sao có thể tự do như vậy. Tôi muốn sống bình thường nhưng không chịu nổi với mọi người. Nếu sai, tôi bị trời phạt. Nếu không, những người chửi tôi hoài sẽ lãnh nghiệp của tôi”.

Trong thời gian ở ẩn cả hai từng dính tin đồn ly hôn. Liên quan đến vấn đề này, Công Vinh đáp trả: “Cặp đôi sơ hở là bị đồn ly dị. Hôm qua bố mẹ 2 bên gọi điện giáo huấn đạo vợ chồng cho cặp đôi 1 tràng rất lâu, 2 vợ chồng ngơ ngác chả hiểu là ý gì, riêng bố còn qua tận nhà giáo huấn đôi trẻ. Té ra ông bà đọc trên mạng nên sinh nghi 2 vợ chồng ly dị, quá khổ ạ”.

Dấu hiệu kỳ lạ của vợ chồng Thuỷ Tiên - Công Vinh- Ảnh 4.

Nhiều người thắc mắc về cuộc sống “ở ẩn” đến mức tuyệt đối của vợ chồng Công Vinh và Thuỷ Tiên

Chia buồn với vợ chồng chủ nhà vụ bồn chứa nước ở Đồng Nai: Vậy là đã rõ

“Sau khi thợ báo trong bồn nước có bộ xương người, tôi rất bất ngờ và có chút sợ nên nhờ họ xem kỹ lại, nghĩ hay do thời tiết nắng nóng mà thợ bị hoa mắt”, bà Hà kể.

Ngày 23/06/2025, Sở hữu trí tuệ đưa tin “Lời khai đắt giá từ chủ nhà vụ phát hiện bộ xương trong bồn nước ở Đồng Nai: Hé lộ chi tiết kỳ lạ”. Nội dung chính như sau: 

Ngày 23/6, Công an tỉnh Đồng Nai thông tin nóng đang phối hợp cũng Công an phường Long Bình Tân, TP Biên Hòa điều tra vụ việc người dân phát hiện một bộ xương người trong bồn chứa nước diễn ra vào hôm 22/6 vừa qua.

Chiến bồn chứa nước inox nơi phát hiện bộ xương 

Theo thông tin từ báo Người lao động, bà Lê Thị Hà (64 tuổi, chủ căn nhà) cho biết gia đình ông bà có 2 người con trai, người con đầu đã lập gia đình và sống riêng, người con út đi làm ở nước ngoài hơn 10 năm nay. Căn nhà mà gia đình ông bà đang ở trước đây là của mẹ chồng bà để lại. Sau thời gian dài sử dụng đã xuống cấp, vì vậy bà Hà nhờ ông Trần Ngọc Ẩn (hàng xóm, hơn 60 tuổi) qua sửa chữa giúp.

Cho đến khoảng 15 giờ ngày 22/6, sau khi sửa nền nhà xong, bà Hà nhờ ông Ân trèo lên mái tôn tháo bồn nước inox loại 1.000 lít để di dời xuống ban công tầng 1 thì phát hiện bộ xương bên trong bồn nước. Ngay sau khi phát hiện sự việc, gia đình bà Hà đã trình báo với lực lượng công an địa phương đến phong tỏa hiện trường. Qua điều tra, Công an đã thu thập được một ví đựng giấy tờ tùy thân trên mái nhà, trong ví có một giấy phép lái xe với tên chủ xe là N.T.C, quê tỉnh Long An.

Phía trước căn nhà của vợ chồng bà H 

Đứng trước sự việc này, bà Hà chia sẻ khi giọng vẫn còn run run: “Khi phát hiện vụ việc, người thợ leo từ mái nhà xuống đất báo cho chúng tôi biết bên trong bồn nước có bộ xương người. Lúc đó, vợ chồng tôi rất bất ngờ, có chút sợ hãi và không tin đó là sự thật. Lúc đó, tôi hỏi người thợ đã kiểm tra kỹ chưa và có đúng là bộ xương người thật không hay có khi nào trời nắng nóng thợ sửa nhà bị hoa mắt”, bà Hà kể.

Bên cạnh đó, bà Hà cho biết bồn nước này được gia đình lắp cách đây khoảng 7 năm. Điểm kỳ lạ là khoảng 4 năm nay, gia đình chuyển qua sử dụng nước máy nên không còn dùng bồn nước, người dân xung quanh cũng không ngửi thấy mùi lạ. “Trước đây, chồng tôi làm nghề sửa xe tại nhà nhưng vài năm gần đây do bệnh tật nên ông đã nghỉ. Cách đây khoảng 2 năm, có thời điểm vợ chồng tôi ở bệnh viện cả tháng trời, vài hôm mới về lại nhà nhưng được vài ngày lại lên nhập viện. Gần đây, bệnh tình của chồng có chút tiến triển nên một năm chỉ đi tái khám một lần”, bà Hà kể.

Vợ chồng bà Hà 

Kể về các thành viên trong gia đình, bà Hà nói “Gia đình cô sống đàng hoàng, con cái cô rất ngoan, có bao giờ gây lộn người lạ với ai gì đâu. Mà tự dưng lại có sự việc kì cục xảy đến làm xáo trộn cuộc sống gia đình”.

Về phía ông C – chồng bà Hà nói: “Cái bóp của nạn nhân nó mắc lại dưới chân bồn nước nên may mắn không bị gió thổi bay. Bên trong bóp có 2 thẻ ATM và một giấy đăng ký xe. Tên trên giấy phép lái xe đó lạ hoắc lạ huơ, không quen biết gì luôn. Trên giấy đăng kí xe ghi biển số Long An, cách đây cả trăm km”. Ông C cũng mong cơ quan chức năng nhanh chóng tìm ra người nhà nạn để họ có thể trở về với gia đình.

Hiện vụ việc đang được Công an tỉnh Đồng Nai tiếp tục điều tra làm rõ.

Ngày 23/06/2025, Dân trí đưa tin “Chủ nhà ở Đồng Nai không ngờ bộ xương người nằm trong bồn nước”. Nội dung chính như sau: 

Ngày 23/6, Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Đồng Nai điều tra nguyên nhân và xác minh danh tính của bộ xương người được phát hiện trong bồn nước tại phường Long Bình Tân (TP Biên Hòa, Đồng Nai).

Qua kiểm tra trong trang phục của nạn nhân ở hiện trường, cơ quan chức năng đã tìm thấy căn cước của người đàn ông 49 tuổi, quê Tiền Giang. Công an đang liên hệ các bên liên quan để xác minh.

Trở lại căn nhà phát hiện bộ xương trong bồn nước ở khu phố Bình Dương, phường Long Bình Tân (TP Biên Hòa), người dân ở đây vẫn còn râm ran câu chuyện bí ẩn về bộ xương trong bồn nước trên mái nhà gia đình bà Lê Thị Hà (64 tuổi).

Bà Hà vẫn không tin bộ xương người nằm trong bồn nước nhà mình (Ảnh: Xuân Đoàn).

Hôm nay, bà Hà không đi bán bánh tét như hằng ngày. Ngồi trong căn nhà nhỏ, bà vẫn chia sẻ sự lo lắng từ khi phát hiện bộ xương trong bồn nước trên mái nhà.

Bà Hà kể ngày 21/6, bà Hà nhờ ông Trần Ngọc Ẩn (62 tuổi, hàng xóm) qua sửa nhà. Đến khoảng 15h chiều 22/6, sau khi sửa nền nhà xong, bà Hà nhờ thợ trèo lên mái tôn tháo bồn nước inox loại 1.000 lít để di dời xuống ban công tầng 1. Trong lúc thợ đang làm việc, người này phát hiện bộ xương bên trong bồn nước.

“Sau khi thợ báo trong bồn nước có bộ xương người, tôi rất bất ngờ và có chút sợ nên nhờ họ xem kỹ lại, nghĩ hay do thời tiết nắng nóng mà thợ bị hoa mắt”, bà Hà kể.

Sau đó lực lượng công an đến phong tỏa, khám nghiệm hiện trường. Cơ quan thu giữ một ví da, bên trong có giấy đăng ký xe biển số tỉnh Long An, 2 thẻ ATM có tên một nam, một nữ.

“Cơ quan chức năng khám nghiệm hiện trường, làm việc với gia đình tôi và thợ sửa nhà đến khoảng 12h khuya. Sau đó, công an tháo bồn nước cùng bộ xương nạn nhân đưa đi”, bà Hà kể thêm.

Chiếc bồn nước đã được cơ quan điều tra đưa đi khám nghiệm (Ảnh: Xuân Đoàn).

Bà Hà cho biết, bồn nước được gia đình lắp cách đây khoảng 7 năm. Tuy nhiên, khoảng 4 năm nay, gia đình chuyển qua sử dụng nước máy, nên không còn dùng bồn nước. Gia đình bà Hà có 2 người con trai, người con đầu đã lập gia đình và sống riêng, người con út đi làm ở nước ngoài hơn 10 năm nay.

“Trước đây, chồng tôi làm nghề sửa xe tại nhà, nhưng vài năm gần đây do bệnh tật nên ông đã nghỉ. Cách đây khoảng 2 năm, có thời điểm vợ chồng tôi ở bệnh viện cả tháng trời, vài hôm mới về lại nhà nhưng được vài ngày lại lên nhập viện. Gần đây, bệnh tình của ông nhà có chút tiến triển nên một năm chỉ đi tái khám một lần”, bà Hà kể.

Hiện, Công an tỉnh Đồng Nai tiếp tục điều tra sự việc.

Theo báo Đời sống pháp luật ngày 23/6 có bài Vụ bộ xương người trong bồn nước trên mái nhà ở Đồng Nai: Hé lộ giấy tờ trong chiếc ví. Nội dung như sau:

Theo tin tức trên Công an nhân dân, tối 22/6, Công an tỉnh Đồng Nai đã phối hợp với cơ quan chức năng liên quan và Công an phường Long Bình Tân, TP.Biên Hòa phong tỏa hiện trường, điều tra về vụ việc người dân phát hiện một bộ xương người trong bồn chứa nước.

Thông tin ban đầu, khoảng 17h cùng ngày, ông L.H.C. (ngụ khu phố Bình Dương, phường Long Bình Tân, thành phố Biên Hòa) kêu thợ đến sửa nhà.

Khi người thợ leo lên sửa mái tôn thì bất ngờ phát hiện một bộ xương người trong bồn chứa nước của gia đình ông C.. Ngay sau đó, người thợ đã báo cho gia chủ và chính quyền địa phương đến hiện trường điều tra.

Bồn chứa nước trên mái nhà ông C., nơi phát hiện bộ xương người. (Ảnh: Tuổi trẻ)

Bồn chứa nước trên mái nhà ông C., nơi phát hiện bộ xương người. (Ảnh: Tuổi trẻ)

Người nhà ông C. thông tin trên báo Tuổi trẻ, bồn chứa nước bằng inox đặt trên mái tôn ngoài trời đã lâu không dùng. Nhiều tháng nay gia đình ông đã chuyển qua dùng nước máy đấu nối trực tiếp.

Do vợ chồng ông C. đã lớn tuổi nên không thể gỡ bồn nước xuống. Đến chiều 22/6 thì thợ sửa nhà phát hiện bộ xương người trong bồn nước.

Bước đầu Công an đã thu thập được một ví đựng giấy tờ tùy thân trên mái nhà, trong ví có một giấy phép lái xe biển số 62F8-86xx và tên đăng ký N.T.Ch quê tỉnh Long An.

Hiện, vụ phát hiện bộ xương người trong bồn nước trên mái nhà đang được lực lượng chức năng điều tra, làm rõ.

Lời khai của đối tượng đuổi theo đ:ánh hai cô gái ở Bắc Giang

Đức hành hung 2 cô gái tại thị trấn Bắc Lý, huyện Hiệp Hòa, tỉnh Bắc Giang. Đối tượng bị bắt khi đang lẩn trốn tại tỉnh Bắc Ninh.

Ngày  tháng 6 năm 2025, báo Công an Nhân  đã đăng tải thông tin với tiêu đề “Lời khai của đối tượng đuổi theo đánh hai cô gái ở Bắc Giang”. Nội dung như sau:

Tối 23/6, Công an tỉnh Bắc Giang cho biết Văn phòng Cơ quan Cảnh sát điều tra cùng Phòng Cảnh sát hình sự Công an tỉnh vừa phối hợp, bắt giữ Chu Quang Đức để điều tra về hành vi cố ý gây thương tích. Đức là đối tượng đã hành hung hai cô gái ở thị trấn Bắc Lý, huyện Hiệp Hòa vào ngày 20/6 gây bức xúc trong dư luận.

Lời khai của đối tượng đuổi theo đánh hai cô gái ở Bắc Giang -0Đối tượng Chu Quang Đức và hình ảnh đánh nạn nhân khiến dư luận bức xúc.

Theo hình ảnh từ camera giám sát, chiều 20/6, Đức đi xe máy chặn đầu hai cô gái đang di chuyển trên đường. Sau đó, Đức túm cổ, quật ngã cô gái mặc áo trắng ngồi phía sau xe. Dù những người xung quanh can ngăn, đối tượng liên tục chỉ tay chửi mắng các nạn nhân.

Chưa dừng lại, Đức tiếp tục tung một cú đánh khiến cô gái còn lại ngã ra nền gạch, rồi đánh liên tiếp vào đầu, người cô gái lái xe trước khi bỏ đi.

Công an tỉnh Bắc Giang đã điều tra, xác minh, ngày 23/6, đã làm rõ, bắt giữ Chu Quang Đức khi đối tượng đang lẩn trốn tại TP Bắc Ninh, tỉnh Bắc Ninh.

Trước đó, khoảng 17h ngày 20/6 trên đường tỉnh 295 đoạn thuộc tổ dân phố Tam Hợp, thị trấn Bắc Lý, Đức và 2 thanh niên khác đi trên một xe máy có va chạm nhẹ nên đã chặn đầu và xảy ra cãi vã với hai cô gái đi cùng chiều nên bị hai cô gái có lời nói bức xúc.

Tức tối vì bị mắng nên nhóm của Đức đã đuổi theo 2 cô gái trên. Khi đuổi kịp, Đức đã đánh đấm liên tiếp khiến các nạn nhân ngã xuống vỉa hè mặc dù được một số người can ngăn. Sự việc được người dân đăng lên mạng xã hội gây bức xúc trong nhân dân.

Tại cơ quan Công an, Chu Quang Đức khai nhận hành vi phạm tội và cho biết, hắn cùng bạn bè đang đang đi chơi, khi bị hai nạn nhân mắng về hành vi lạng lách, đánh võng, hắn đã thiếu kiềm chế gây ra vụ việc trên.

Ngày 23 tháng 6 năm 2025, báo Dân trí đã đăng tải thông tin với tiêu đề “Bắt giữ đối tượng quật ngã, hành hung 2 cô gái ở Bắc Giang”. Nội dung như sau:

Tối 23/6, Công an tỉnh Bắc Giang cho biết Văn phòng Cơ quan Cảnh sát điều tra cùng Phòng Cảnh sát hình sự Công an tỉnh vừa phối hợp, bắt giữ Chu Quang Đức (28 tuổi, ở xã Lương Phong, huyện Hiệp Hòa, tỉnh Bắc Giang) để điều tra về hành vi cố ý gây thương tích.

Đức là nghi phạm đã hành hung 2 cô gái ở thị trấn Bắc Lý, huyện Hiệp Hòa.

Chu Quang Đức (Ảnh: Công an Bắc Giang).

Theo hình ảnh từ camera giám sát, chiều 20/6, Đức đi xe máy chặn đầu 2 cô gái đang di chuyển trên đường.

Sau đó, nam thanh niên túm cổ, quật ngã cô gái mặc áo trắng ngồi phía sau xe. Dù những người xung quanh can ngăn, nam thanh niên liên tục chỉ tay về hướng cô gái áo trắng này.

Chưa dừng lại, Đức tiếp tục tung một cú đánh khiến cô gái còn lại ngã ra nền gạch. Clip cho thấy nghi phạm đánh liên tiếp vào đầu, người cô gái lái xe trước khi bỏ đi.

Vào cuộc xác minh, điều tra, ngày 23/6, Công an tỉnh Bắc Giang đã bắt giữ Chu Quang Đức khi đối tượng đang lẩn trốn tại TP Bắc Ninh, tỉnh Bắc Ninh.

Cùng ngày, cũng sự việc trên báo Vietnamnet đưa tin “Công an điều tra vụ nam thanh niên đánh dã man 2 cô gái”. Nội dung như sau:

Ngày 23/6, Công an tỉnh Bắc Giang cho biết, đang phối hợp với Công an thị trấn Bắc Lý, huyện Hiệp Hòa khẩn trương điều tra, xác minh vụ việc có dấu hiệu cố ý gây thương tích xảy ra trên địa bàn vào chiều ngày 20/6.

sfjdgnf:ngb9.jpgNam thanh niên xô đẩy, hành hung hai nữ sinh giữa đường ở thị trấn Bắc Lý. Ảnh chụp màn hình.

Vụ việc được phát hiện sau khi mạng xã hội lan truyền clip ghi lại cảnh một nam thanh niên chặn đầu xe máy của hai cô gái trên đường, ép họ dừng lại. Sau đó, người này liên tục tấn công hai cô gái một cách hung hãn, giật tóc, tát mạnh khiến họ ngã xuống vỉa hè.

Hành vi bạo lực diễn ra giữa ban ngày, ngay trên tuyến phố có đông người qua lại.

Ngay sau khi đăng tải, đoạn clip khiến cộng đồng mạng phẫn nộ với hàng nghìn lượt chia sẻ và bình luận. Nhiều ý kiến kêu gọi cơ quan chức năng nhanh chóng vào cuộc, xử lý nghiêm kẻ hành hung.

Qua theo dõi, nắm tình hình trên không gian mạng, Công an tỉnh Bắc Giang xác định vụ việc có dấu hiệu của hành vi cố ý gây thương tích.

Hiện cơ quan chức năng đang thu thập chứng cứ, xác minh danh tính các bên liên quan, làm rõ nguyên nhân, giải quyết theo quy định của pháp luật.

Thuê người giúp việc, chị Mai ch/ết l/ặng khi phát hiện bí mật k/inh h/oàng từ bức ảnh cũ trong ví cô bé…

“Tôi chỉ cần một người giúp việc trông con ban ngày, không cần gì nhiều.” — Chị Mai không ngờ lời nói ấy đã mở ra cánh cửa cho một cơn ác mộng.

Khi phát hiện bức ảnh cũ rơi ra từ ví người giúp việc mới, chị tưởng đó chỉ là một hình ảnh bình thường. Nhưng khuôn mặt trong ảnh — một người đàn ông đã mất từ 10 năm trước — là điều không thể nào lý giải nổi. Mọi chuyện bắt đầu từ đó…

Chị Mai sống cùng con gái nhỏ Linh trong một căn hộ chung cư tầng 10 ở quận Bình Thạnh. Sau khi chồng qua đời vì tai nạn giao thông cách đây ba năm, chị dồn hết tình thương và thời gian cho bé Linh. Nhưng với công việc tại công ty quảng cáo ngày càng bận rộn, chị buộc phải tìm một người giúp việc để trông nom con và quán xuyến việc nhà.

Một buổi sáng thứ Hai, chị Mai lướt qua một bài đăng trong nhóm Facebook “Tìm người giúp việc uy tín TP.HCM”. Dưới bài viết có hàng chục bình luận, nhưng nổi bật nhất là một lời giới thiệu kèm ảnh của một cô gái tên Hương. Ảnh đại diện là một phụ nữ chừng hơn 30, mặt mũi sáng sủa, ăn nói lịch sự.

“Chị ơi, em có kinh nghiệm giữ trẻ 5 năm rồi. Có thể nấu ăn, dọn dẹp. Em sạch sẽ, kỹ tính và yêu trẻ. Có thể đến phỏng vấn bất cứ lúc nào ạ.”

Vài ngày sau, Hương đến nhà chị Mai vào buổi sáng sớm. Cô mặc áo sơ mi trắng, quần vải tối màu, tóc buộc gọn. Dáng người nhỏ nhắn, giọng nói nhẹ nhàng. Bé Linh ban đầu còn rụt rè, nhưng chỉ sau 10 phút đã cười khúc khích khi Hương kể chuyện cổ tích.

Chị Mai ưng ngay.

“Chị cho em làm thử một tuần nhé. Nếu ổn thì mình tính lâu dài.”
“Dạ, em cảm ơn chị.”

Tuần đầu trôi qua êm đềm. Hương làm việc rất chăm chỉ: nhà cửa sạch bóng, cơm canh nấu ngon lành, Linh ngày càng thân thiết. Thậm chí, bé còn đòi ngủ chung với “cô Hương”. Chị Mai thấy an tâm phần nào, nhưng cũng không tránh khỏi chút gợn trong lòng — một cảm giác mơ hồ không rõ hình hài.

Một tối thứ Bảy, chị Mai về sớm hơn thường lệ. Trong lúc Hương đang tắm cho bé Linh, chị Mai định lấy ví của mình để thanh toán đơn hàng online. Nhưng chị với nhầm ví của Hương, để cạnh nhau trên bàn. Khi mở ra, một bức ảnh nhỏ rơi xuống.

Đó là một tấm hình cũ, chụp ba người: một bé gái đứng giữa hai người lớn, có vẻ là cha mẹ. Nhưng người đàn ông bên trái — chị Mai chết lặng khi nhận ra — đó là Minh, chồng chị, người đã chết ba năm trước.

Gương mặt ấy, nụ cười, cái lúm đồng tiền ở má phải — không thể lầm được. Nhưng trong ảnh, anh không hề đứng cạnh chị hay Linh, mà cạnh một người phụ nữ lạ và một bé gái trạc tuổi Linh bây giờ.

Chị Mai thở gấp. Tay run rẩy nhặt bức ảnh lên xem kỹ. Ở góc ảnh có ghi chữ mờ bằng bút bi: “Gia đình Hương – 2004”

Hương?
Không thể nào.

Linh vừa chạy ra, tóc còn ướt, ôm lấy chân mẹ:
“Mẹ ơi, cô Hương bảo ba con hồi nhỏ cũng hay làm mặt hề như con nè.”

Câu nói của Linh khiến chị lạnh sống lưng.

Chị Mai ôm chặt bé Linh vào lòng như một phản xạ. Trái tim chị đập thình thịch, không phải vì giận dữ — mà vì nỗi sợ hãi vô hình, đang cuộn lên từng lớp một. Chị nhét vội bức ảnh vào túi áo rồi giả vờ bình tĩnh.

“Linh, con chơi trong phòng nhé. Mẹ ra ngoài có việc một chút.”

Chị bước nhanh ra ban công, lôi điện thoại gọi cho Liễu — bạn thân và cũng là người duy nhất từng biết chuyện chị và Minh yêu nhau từ thời đại học.

“Liễu… mày còn giữ ảnh hồi cưới tao với Minh không? Tao… tao vừa thấy một tấm hình kỳ lạ… ổng chụp với một người phụ nữ khác và một đứa bé…”

Đầu dây bên kia im lặng.

“Có thể đó là ảnh ghép?” — Liễu nói nhanh.

“Không. Là ảnh rửa. Cũ lắm. Có ghi tên Hương và năm 2004.”

Một khoảng lặng kéo dài. Rồi Liễu khẽ hỏi:
“Người giúp việc mày tên gì?”
“Hương.”
“Chết rồi… Mày còn nhớ vụ Minh từng biến mất một năm không?”

Chị Mai chết đứng.

“Năm đó tụi mày đang quen, nhưng tự dưng Minh xin nghỉ học, cắt liên lạc. Sau đó quay về như chưa có gì. Mày tưởng ổng bị áp lực học hành, còn tao thì nghi có chuyện khác…”

Chị Mai từng nghe Minh kể là “muốn tìm lại chính mình” trong năm ấy. Nhưng khi ấy yêu say đắm, chị chẳng mảy may nghi ngờ.

Đêm đó, khi Hương ngủ, chị Mai lục lại hồ sơ mà Hương đã gửi qua Zalo: ảnh CMND, sơ yếu lý lịch, hộ khẩu photo. Tất cả đều hợp lệ. Nhưng khi gõ mã số CMND vào trang tra cứu thông tin, kết quả hiện ra tên khác hoàn toàn: Trần Thị Thanh — không phải Hương.

Sáng hôm sau, chị Mai giả vờ như không biết gì. Nhưng từng ánh mắt, từng cử chỉ của Hương giờ đây đều khiến chị cảnh giác. Đặc biệt là cách cô ta nhìn bé Linh: vừa dịu dàng, vừa như có gì đó ám ảnh.

Đến chiều, chị gọi Hương ra ban công nói chuyện.

“Chị có chuyện muốn hỏi em, mong em trả lời thật lòng.”
“Dạ… sao vậy chị?”

Chị Mai rút bức ảnh trong túi áo, giơ lên.

“Tấm hình này là sao?”

Hương nhìn thoáng qua, rồi quay mặt đi. Cô im lặng rất lâu.

“Đó là gia đình em.”

“Người đàn ông này là Minh. Là chồng tôi. Người đã mất ba năm trước.”

“Anh ấy là ba ruột em.”

Chị Mai cảm thấy chân mình như muốn khuỵu xuống.

Hương kể:
Cô sinh năm 1995 tại Đà Lạt. Mẹ cô từng là sinh viên một trường cao đẳng du lịch, yêu Minh khi anh lên đó thực tập một năm. Họ sống chung một thời gian, nhưng khi mẹ cô có thai, Minh đột ngột biến mất. Không lời từ biệt. Không địa chỉ. Không một cú điện thoại.

Mẹ cô sinh Hương trong nước mắt, nuôi con một mình. Năm Hương lên 9 tuổi, bà mất vì bệnh tim. Họ hàng ruồng rẫy, cô được đưa vào trại mồ côi. Từ đó, Hương nung nấu một điều: phải tìm lại cha ruột, cho dù chỉ để nhìn ông một lần cuối.

“Em tìm suốt gần 10 năm. Cho đến khi vô tình thấy một bài báo đưa tin về vụ tai nạn — người chồng tử nạn để lại vợ và con nhỏ. Cái tên, gương mặt, mọi thứ trùng khớp. Em biết đó là ông ấy.”

“Nên em xin làm người giúp việc?” — Chị Mai hỏi, giọng nghẹn lại.

Hương gật đầu, mắt đỏ hoe.
“Em không có ý xấu. Em chỉ muốn… được gần cha mình — dù ông đã không còn. Được thấy em gái em — con ruột của ông. Em không định nói gì. Nhưng bức ảnh đó… em không ngờ chị lại thấy.”

Chị Mai ngồi phịch xuống ghế. Từng mảnh ký ức về Minh vụt qua: sự thay đổi tính cách sau một năm trở về, những lần anh né tránh nhắc tới quá khứ… Hóa ra, cả cuộc hôn nhân của chị là một phần của một câu chuyện chưa trọn vẹn.

Những ngày sau đó, không khí trong nhà trở nên nặng nề. Dù Hương vẫn chăm sóc bé Linh chu đáo, nhưng giữa hai người phụ nữ ấy luôn có một khoảng lặng không thể gọi tên.

Một tuần sau, Hương thu dọn đồ đạc.
“Em nghĩ, em nên rời đi. Em đã có được những gì mình cần: một chút thời gian bên gia đình mà mình chưa từng có.”

Trước khi đi, cô ôm bé Linh thật chặt.
“Em gái, chị xin lỗi vì không thể ở cạnh em lâu hơn. Nhưng chị sẽ luôn dõi theo em.”

Bé Linh chỉ cười ngây ngô, không hiểu gì.

Tối hôm đó, khi ngồi một mình trong phòng khách, chị Mai mở bức ảnh cũ ra lần nữa. Nhưng lần này, chị không thấy đau đớn như trước. Chị thấy… tiếc. Và thương. Không chỉ thương Minh — người đàn ông đã yếu đuối trốn chạy quá khứ — mà còn thương Hương, một đứa trẻ từng bị bỏ lại phía sau, lớn lên với nỗi khao khát tình thân tưởng như không bao giờ chạm tới.

Chị lặng lẽ lấy bút, viết sau tấm ảnh một dòng:

“Gia đình – không phải lúc nào cũng bắt đầu bằng máu mủ. Đôi khi, nó bắt đầu bằng sự tha thứ.”

Gia thế không phải dạng vừa của cặp vợ chồng viện trưởng Viện Pháp y tâ;;m th;;;ần trung ương đứng đầu vụ án biến phòng b;;;ệnh thành nơi “ba;;y l;;ắc”

Chiều 23/6, Công an TP Hà Nội thông tin vụ án liên quan đường dây “chạy” kết luận giám định tâm thần xảy ra tại Viện Pháp y tâm thần Trung ương.

Bệnh nhân chữa bệnh bắt buộc tại Viện Pháp y tâm thần Trung ương “ra ngoài như đi chợ”

Cơ quan điều tra đã khởi tố 40 người. Trong số này, 4 bị can bị khởi tố về tội Lợi dụng chức vụ quyền hạn trong khi thi hành công vụ. 31 người khác bị khởi tố về tội Nhận hối lộ.

Trong đó có bị can Trần Văn Trường, Viện trưởng Viện Pháp y tâm thần Trung ương; bà Đặng Thị Hòa, vợ ông Trường, nhân viên pháp y tâm thần; ông Lâm Văn Thành, Viện phó; ông Dương Văn Biết, Trưởng khoa giám định – Phó phòng kế hoạch tổng hợp; bà Nguyễn Thị Thu Hoài, Phó phòng tổ chức, Đỗ Khắc Doanh, Phó khoa phụ trách khoa nam.

Vợ chồng Nguyễn Thị Mai Anh và Lê Văn Đông cầm đầu đường dây. Ảnh: CACC.

Ngoài ra còn nhiều bác sĩ, điều dưỡng, cán bộ phòng kế hoạch tổng hợp, bảo vệ cũng bị khởi tố.

Trung tướng Nguyễn Thanh Tùng, Giám đốc Công an TP Hà Nội đánh giá, đây là vụ án lớn nhất từ trước tới nay liên quan đến lĩnh vực tâm thần rất nhạy cảm.

“Chúng tôi đã bắt giữ từ Viện trưởng, Phó Viện trưởng rồi đến các nhân viên, kể cả bảo vệ. Vụ án này do đối tượng hiện đang có 3 hồ sơ giám định bắt buộc cầm đầu”, Trung tướng Tùng nói.

Ông Tùng chia sẻ Công an TP Hà Nội cùng các ngành tư pháp xác định đây là nhóm đối tượng rất nguy hiểm, liên quan đến các đối tượng chạy bệnh án tâm thần. Dù cơ quan chức năng, cơ quan tư pháp các địa phương rất tích cực nhưng do quy định của luật nên cũng gặp những khó khăn nhất định.

Liên quan đến vụ án, Viện trưởng VKSND TP Hà Nội Đào Thịnh Cường đánh giá, vụ án này có tính chất đặc biệt nghiêm trọng, gây bức xúc trong dư luận. Một số đối tượng đã lợi dụng chính sách nhân đạo của Đảng, Nhà nước về miễn, giảm trách nhiệm hình sự cho người tâm thần, câu kết với các cơ sở y tế, làm giả hồ sơ bệnh án, biến người bình thường thành mất hoặc hạn chế năng lực hành vi để trốn tránh xử lý hình sự.

Nhiều bị can trong vụ án phạm tội rất nghiêm trọng, thậm chí phạm tội thuộc khung hình phạt cao nhất. Tuy nhiên, khi cơ quan điều tra trưng cầu giám định, cơ quan pháp y vẫn kết luận đối tượng bị tâm thần. Thực tế cho thấy có sự thao túng, móc nối từ lãnh đạo bệnh viện đến nhân viên bảo vệ, khiến kết quả giám định bị sai lệch, gây ảnh hưởng đến công lý, tạo hiểu lầm trong hệ thống tư pháp.

“Đối tượng Mai Anh, liên quan đến nhiều vụ án lớn, từ án do C03 Bộ Công an thụ lý đến của Công an TP Hà Nội, có khung hình phạt cao tới 20 năm hoặc chung thân, nhưng mỗi lần xử lý đều có bệnh án tâm thần để né tránh truy cứu. Đối tượng này gần như thao túng cả Viện pháp y tâm thần Trung ương, với quy trình khép kín”, ông Cường nói.

Ông Cường cho biết thêm các đối tượng được chữa bệnh bắt buộc tại đây thực tế “ra vào như đi chợ”, thậm chí sử dụng ma túy trong bệnh viện. Khi ra ngoài, bệnh viện lập biên bản “bệnh nhân bỏ trốn”, lúc quay lại mới tiêu hủy hồ sơ, nhằm đối phó cơ quan điều tra khi kiểm tra.

Viện trưởng VKSND TP Hà Nội cho biết thêm, một vụ án trước đó xảy ra tại Bệnh viện Tâm thần Trung ương I cũng tương tự, có tổ chức quy mô lớn, thậm chí bác sĩ và nhân viên cũng dương tính với ma túy. Những vụ việc này cho thấy nhiều kẽ hở trong giám định và chữa bệnh, cần sớm siết chặt quy trình, tăng cường biên bản, giám sát để ngăn chặn tiêu cực.

Bệnh nhân tâm thần đi nghỉ mát cùng cả Khoa của Viện Pháp y tâm thần Trung ương

Công an TP Hà Nội cho biết, quá trình theo dõi việc chữa bệnh tâm thần bắt buộc của Nguyễn Thị Mai Anh (46 tuổi) và chồng là Lê Văn Đông (47 tuổi, trú tại quận Thanh Xuân), lực lượng chức năng phát hiện nhiều bệnh nhân tại Viện Pháp y tâm thần Trung ương thường xuyên ra khỏi viện để tiếp tục vi phạm pháp luật.

Viện trưởng Viện Pháp y tâm thần Trung ương Trần Văn Trường. Ảnh: Bộ Y tế.

Tối 7/6, Công an TP Hà Nội phối hợp với Công an tỉnh Thanh Hóa bắt quả tang vợ chồng Mai Anh cùng 5 người khác (gồm cả bệnh nhân và nhân viên Viện) đang tổ chức sử dụng ma túy tại một bãi biển thuộc khu du lịch Sầm Sơn. Cùng thời điểm, 14 cán bộ của Khoa điều trị bắt buộc nam (Viện Pháp y tâm thần Trung ương) đang nghỉ dưỡng tại khách sạn Long Thành 3, nơi nhóm đối tượng lưu trú, cũng bị triệu tập để điều tra.

Kết quả điều tra bước đầu xác định, từ năm 2016, Mai Anh nhiều lần phạm tội nhưng đều được áp dụng biện pháp bắt buộc chữa bệnh. Lợi dụng kẽ hở này, Mai Anh và chồng hối lộ cán bộ Viện để được ở phòng riêng, ăn chơi, sử dụng ma túy ngay trong cơ sở điều trị. Đối tượng thậm chí còn đi nghỉ mát cùng cán bộ của Khoa thuộc Viện Pháp y tâm thần Trung ương.

Mai Anh còn là mắt xích quan trọng trong đường dây “chạy” giám định tâm thần, nhận hàng tỷ đồng từ các bị can khác rồi chia lại một phần cho Trần Văn Trường, nguyên Viện trưởng Viện Pháp y tâm thần Trung ương để chi cho hội đồng giám định. Hồ sơ bệnh án được chỉnh sửa nhằm hợp thức hóa kết luận sai lệch về tình trạng tâm thần.

Chiều 23/6, Thượng tướng Nguyễn Văn Long, Thứ trưởng Bộ Công an, đã gửi thư khen các lực lượng Công an TP Hà Nội cùng ban chuyên án vì thành tích đặc biệt xuất sắc trong việc triệt phá vụ án. Thành ủy Hà Nội cũng gửi thư khen Công an TP Hà Nội, biểu dương, đánh giá cao việc phối hợp triệt phá thành công đường dây, ổ nhóm tội phạm nguy hiểm này.

Con gái lớp 2 làm đề thi lớp 10 được 9,75 điểm, mẹ vẫn khiêm tốn “chưa ra biển lớn”: Màn khoe con khiến Đoàn Di Bom đứng ngồi không yên

Câu chuyện của phụ huynh này khiến netizen tranh cãi.

Mới đây, một bài đăng trên mạng xã hội đã khiến cộng đồng mạng dậy sóng khi một phụ huynh khoe khéo về cô con gái lớp 2 của mình. Bài đăng kèm dòng trạng thái đầy tự hào: “Ôi nay các bạn lớp 2 đã đạt B2 hết rồi, nhìn choáng quá. Ngưỡng mộ hết sức. Cô gái lớp 2 nhà mình chưa dám ra biển lớn chỉ làm thử đề tuyển sinh lớp 10 được 39/40 (1 câu này làm đúng rồi mà sửa lại bị sai), được 9,75 điểm. Cứ học với mẹ vài năm khi nào tự tin mình sẽ thử sức nhé con gái. Yêu lắm”. Hình ảnh kèm theo là một bé gái nhỏ nhắn, xinh xắn cùng tờ đề thi.

Cho những ai chưa biết, B2 ý chỉ trình độ tiếng Anh theo Khung tham chiếu chung châu Âu về Ngôn ngữ (CEFR – Common European Framework of Reference for Languages). Đây là một hệ thống được dùng rộng rãi toàn cầu để đánh giá năng lực ngôn ngữ gồm trình độ từ cao xuống thấp A1, A2, B1, B2, C1, C2. Trong đó, B2 là trình độ trung cao cấp, thường được sử dụng để tốt nghiệp Thạc sĩ tại Việt Nam.

Con gái lớp 2 làm đề thi lớp 10 được 9,75 điểm, mẹ vẫn khiêm tốn "chưa ra biển lớn": Màn khoe con khiến MXH dậy sóng- Ảnh 1.

Màn khoe con khiến netizen dậy khóc (Ảnh chụp màn hình)

Ngay lập tức, bài đăng thu hút hàng trăm lượt chia sẻ, bình luận và hàng nghìn lượt tương tác. Nhiều người bày tỏ sự ngạc nhiên trước năng lực “siêu phàm” của bé gái mới chỉ lớp 2 nhưng đã làm được đề tuyển sinh lớp 10 vốn được đánh giá là rất khó, kể cả với học sinh lớp 9 đang ôn luyện sát sao để thi vào trường chuyên.

Tuy nhiên, đi kèm với lời khen ngợi, không ít cư dân mạng tỏ ra hoài nghi, thậm chí lên tiếng phản đối cách thể hiện của phụ huynh.

Con học giỏi, cha mẹ tự hào là đúng rồi

Ở phe ủng hộ, nhiều người cho rằng nếu bé thực sự làm được đề thi khó như vậy thì đúng là một “thần đồng”, xứng đáng được phát hiện và bồi dưỡng sớm. Họ cho rằng không nên giới hạn trẻ theo độ tuổi, vì có những em nhỏ sở hữu năng lực vượt trội, chỉ cần được tạo điều kiện đúng cách là có thể phát triển rất xa. Việc thử sức với đề lớp 10 cũng được xem là một cách để khám phá tiềm năng và mở rộng giới hạn của bản thân, miễn là bé vẫn cảm thấy vui vẻ và không bị ép buộc.

– Con học siêu quá, xin vía con mình cũng giỏi giang như vậy.

– Nếu bé thích học và học như chơi thì không có gì phải chê cả.

– Đỉnh thật sự, mới lớp 2 mà làm được đề lớp 10 thì không phải dạng vừa đâu. Bé chắc chắn có tố chất ngôn ngữ nổi bật, nên được đầu tư bài bản từ sớm.

– Bé thông minh mà lại chăm chỉ thì tương lai sáng lắm. Hy vọng con giữ được sự ham học này lâu dài. Phụ huynh nào cũng mong có con học được như thế!

– Ủa con học giỏi, phụ huynh tự hào cũng có gì sai đâu nhỉ?

– Con có năng khiếu thì cha mẹ nên phát huy.

Con gái lớp 2 làm đề thi lớp 10 được 9,75 điểm, mẹ vẫn khiêm tốn "chưa ra biển lớn": Màn khoe con khiến MXH dậy sóng- Ảnh 2.

Câu chuyện của người mẹ khiến netizen tranh cãi

Khoe con không sai, nhưng theo cách này thì thật sự phản cảm

Tuy nhiên, phe phản đối lại cho rằng bài đăng này không đơn thuần là chia sẻ thành tích của con mà đã trở thành một hình thức “khoe con” quá mức, mang nặng tính phô trương. Việc đưa một kết quả học tập vượt cấp lên mạng xã hội với lời lẽ tự hào thái quá dễ khiến người khác cảm thấy bị so sánh.

Nhiều ý kiến cho rằng hành động này vô tình tạo ra áp lực kép: một mặt khiến đứa trẻ phải sống dưới cái bóng “con nhà người ta” mà chính cha mẹ xây dựng, mặt khác khiến cộng đồng, đặc biệt là các bậc phụ huynh khác rơi vào vòng xoáy lo lắng, chạy theo thành tích. Khi trẻ em bị biến thành công cụ để cha mẹ khẳng định sự thành công trong việc nuôi dạy, ranh giới giữa động lực và áp lực sẽ trở nên mong manh hơn bao giờ hết.

– Con còn nhỏ quá mà đã phải gánh kỳ vọng của người lớn. Hôm nay là đề lớp 10, ngày mai sẽ là gì nữa – thi đại học à hay thi thạc sĩ luôn? Hãy để con học đúng với tuổi thơ của mình.

– Không phủ nhận bé có thể giỏi, nhưng cách đăng bài như vậy tạo áp lực cho cả con và phụ huynh khác. Đôi khi sự khoe khoang lại giết chết niềm vui học tập.

– Người ta khoe con thì được khen, còn người mẹ này khoe con thì gây phản cảm.

– Khoe điểm số thì dễ, nhưng ai dám chắc con thực sự hạnh phúc khi học? Mình chỉ mong con được phát triển đúng với nhịp độ tự nhiên của con thôi.

– Mạng xã hội không phải nơi để thi đua nuôi con. Khoe con học giỏi thì tốt, nhưng đừng biến thành áp lực thành tích lan truyền vô hình cho cả xã hội.

“Khoe con” là quyền hay áp lực?

Không ai cấm cha mẹ tự hào về con cái, nhất là khi đứa trẻ mang về điểm 10, huy chương, giải thưởng, hay đơn giản là một hành động ngoan ngoãn bất ngờ… Cảm xúc hạnh phúc đó quá đỗi tự nhiên, ai mà không muốn chia sẻ? Nhưng chính từ những khoảnh khắc “tự nhiên” ấy, khái niệm “khoe con” đã ra đời và gây tranh cãi: với người này là một quyền rất đỗi chính đáng, nhưng với người khác, đó lại là một áp lực đè nặng lên con cái và cả xã hội.

Thậm chí, đối với nhiều phụ huynh, khoe con cũng là cách để… tự khích lệ bản thân. Khi cuộc sống quá nhiều áp lực, những thành tựu nho nhỏ của con trẻ trở thành nguồn động lực. Mỗi lượt like, mỗi bình luận kiểu “Giỏi quá!”, “Mẹ khéo nuôi con thật!”… như một liều dopamine giúp cha mẹ cảm thấy mình đang đi đúng hướng.

Tuy nhiên, đằng sau ánh hào quang của những bài “khoe con” lại là mặt trái ít được nói đến: sự áp lực vô hình cho chính đứa trẻ và cho cả những gia đình khác.

Con gái lớp 2 làm đề thi lớp 10 được 9,75 điểm, mẹ vẫn khiêm tốn "chưa ra biển lớn": Màn khoe con khiến MXH dậy sóng- Ảnh 3.

Đằng sau ánh hào quang của những bài “khoe con” lại là mặt trái.

Một đứa trẻ, khi liên tục bị gắn với danh hiệu “con nhà người ta”, sẽ học được rằng mình chỉ được yêu thương khi đạt thành tích. Những lần không đạt được kỳ vọng, nỗi sợ bị so sánh hoặc mất mặt trên mạng xã hội có thể khiến trẻ căng thẳng, lo âu. Trẻ cũng có quyền riêng tư và không phải đứa nào cũng muốn hình ảnh hay điểm số của mình bị phơi bày, dù là trong tâm ý tốt của cha mẹ.

Với các phụ huynh khác, việc thấy bạn bè đồng loạt đăng thành tích con cái có thể khiến họ vô thức so sánh và cảm thấy thất bại. “Con người ta mới lớp 3 đã học IELTS, còn con mình vẫn đánh vần sai”, “Nhà đó chắc đầu tư học thêm ghê lắm”… những suy nghĩ như thế âm thầm tạo ra một cuộc đua thành tích không hồi kết. Và thế là từ một quyền chia sẻ, “khoe con” dễ dàng biến thành một cuộc chiến áp lực giữa các gia đình, giữa cha mẹ và chính con họ.

Sự khác biệt nằm ở mục đích. Một bài viết “khoe con” xuất phát từ tình yêu thương, từ mong muốn lưu giữ kỷ niệm, từ việc chia sẻ niềm vui thật sự thì đáng được trân trọng. Nhưng nếu khoe để chứng tỏ “mình hơn”, để chạy đua với thiên hạ hay gây áp lực ngược lên con cái, thì dù không ai cấm, đó vẫn là điều cần suy nghĩ lại.

Trẻ em cần được lớn lên trong một môi trường nuôi dưỡng sự tự tin, không bị gắn mãi với kỳ vọng thành tích. Còn cha mẹ, nếu yêu thương con, hãy học cách khoe một cách ý nghĩa hơn: thay vì chỉ là giấy khen, có thể là câu chuyện con biết giúp bà, tự giác học bài, hay cách con vượt qua một nỗi sợ. Những “thành tích mềm” này đôi khi còn đáng quý hơn cả một con điểm cao.

Vợ chồng viện trưởng Viện Pháp y t;;âm t;;;hần trung ương cùng đồng bọn: Có phòng VIP để “đ;ập đ;á”, thường xuyên ra ngoài du lịch dài ngày…

Trong 36 bị can là lãnh đạo, cán bộ Viện Pháp y tâm thần trung ương bị khởi tố trong đường dây cấu kết ‘chạy’ kết luận giám định tâm thần, có vợ chồng viện trưởng Trần Văn Trường cùng nhiều trưởng, phó khoa, điều dưỡng, bảo vệ.

Viện Pháp y tâm thần trung ương - Ảnh 1.

Các bị can tại cơ quan công an – Ảnh: NGỌC BÍCH

Bệnh nhân tâm thần mời bác sĩ đi du lịch

Liên quan đến vụ án tàng trữ trái phép chất ma túy, tổ chức sử dụng trái phép chất ma túy, đưa hối lộ, nhận hối lộ, môi giới hối lộ và lợi dụng chức vụ, quyền hạn trong khi thi hành công vụ tại Viện Pháp y tâm thần trung ương, đến nay Cơ quan cảnh sát điều tra đã triệu tập 90 nghi phạm, người liên quan.

Đồng thời cơ quan điều tra đã ra quyết định khởi tố và áp dụng biện pháp ngăn chặn đối với 40 người. Trong đó có 36 bị can là lãnh đạo, cán bộ Viện Pháp y tâm thần trung ương, hai bị can là bệnh nhân đang chữa bệnh tâm thần bắt buộc.

Đáng chú ý, trong số này có ông Trần Văn Trường – viện trưởng Viện Pháp y tâm thần trung ương, bà Đặng Thị Hòa – vợ ông Trường, ông Lâm Văn Thành – viện phó, ông Dương Văn Biết – trưởng khoa giám định – phó phòng kế hoạch tổng hợp, Nguyễn Thị Thu Hoài – phó phòng tổ chức, Đỗ Khắc Doanh – phó khoa phụ trách khoa nam.

Vợ chồng viện trưởng Viện Pháp y tâm thần trung ương bị khởi tố là ai? - Ảnh 2.

Ông Trần Văn Trường thời điểm nhận quyết định bổ nhiệm giữ chức viện trưởng Viện Pháp y tâm thần trung ương – Ảnh: Bộ Y tế

Ngoài ra còn nhiều bác sĩ, điều dưỡng, cán bộ phòng kế hoạch tổng hợp, bảo vệ cũng bị khởi tố.

Quá trình điều tra, công an xác định năm 2016, sau khi phạm tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản, Nguyễn Thị Mai Anh (trú Thanh Xuân, Hà Nội) bị áp dụng biện pháp bắt buộc chữa bệnh tại Viện Pháp y tâm thần trung ương.

Tại đây, Mai Anh đã cấu kết với các cán bộ, giám định viên của Viện Pháp y tâm thần trung ương để được ra ngoài. Năm 2020, Mai Anh tiếp tục phạm tội làm giả con dấu, sử dụng con dấu, tài liệu giả của cơ quan, tổ chức và tiếp tục được áp dụng biện pháp bắt buộc chữa bệnh.

Vợ chồng viện trưởng Viện Pháp y tâm thần trung ương bị khởi tố là ai? - Ảnh 3.

Trung tướng Nguyễn Thanh Tùng – giám đốc Công an TP Hà Nội và đại diện các cơ quan chức năng thông tin về vụ án – Ảnh: DANH TRỌNG

Năm 2023, Mai Anh tiếp tục phạm tội gây rối trật tự công cộng (cùng với chồng là Lê Văn Đông). Sau đó cả hai vợ chồng Mai Anh đều bị áp dụng biện pháp bắt buộc chữa bệnh tại Viện Pháp y tâm thần trung ương.

Trong thời gian bắt buộc chữa bệnh tại Viện Pháp y tâm thần trung ương, Mai Anh đã hối lộ các lãnh đạo, nhân viên của viện để mỗi người được bố trí một phòng riêng, có điều hòa và các thiết bị âm thanh để tổ chức ăn chơi, thậm chí sử dụng ma túy tại viện và được ra ngoài.

Vợ chồng Mai Anh thường xuyên đi ra ngoài, thậm chí đi du lịch, nghỉ mát và mời cả khoa ở viện pháp y đi cùng.

Mai Anh đã dắt mối, đặt vấn đề với lãnh đạo viện pháp y để lo “chạy” kết luận giám định tâm thần cho các bị can khác.

Viện Pháp y tâm thần trung ương - Ảnh 4.

Vợ chồng bị can Lê Văn Đông, Nguyễn Thị Mai Anh – Ảnh: NGỌC BÍCH

Lời cảnh tỉnh

Một số trường hợp Mai Anh nhận hàng tỉ đồng, sau đó chuyển cho Trần Văn Trường – nguyên viện trưởng – vài trăm triệu. Trường nhận và chia cho các thành viên hội đồng giám định.

Sau khi nhận tiền, các giám định viên viết thêm vào hồ sơ bệnh án các biểu hiện của bệnh tâm thần hoặc viết không đúng về tình trạng bệnh, để có kết luận phù hợp so với hồ sơ bệnh.

Mai Anh đã chuyển rất nhiều tiền và nhiều trường hợp cho Trần Văn Trường để lo “chạy” kết luận giám định.

Ngoài ra Mai Anh còn móc nối với nhân viên khoa giám định, phòng kế hoạch tổng hợp để nắm thông tin gia đình các bị can đến giám định, nhằm đặt vấn đề “chạy” kết luận giám định, hưởng lợi hàng tỉ đồng từ việc làm trên.

Trung tướng Nguyễn Thanh Tùng – giám đốc Công an TP Hà Nội – đánh giá vụ án này lớn nhất từ trước tới nay liên quan đến lĩnh vực rất nhạy cảm.

Từ vụ này, Công an TP Hà Nội cùng các ngành tư pháp xác định đây là nhóm đối tượng rất nguy hiểm, liên quan đến các đối tượng chạy bệnh án tâm thần. Dù cơ quan chức năng, cơ quan tư pháp các địa phương rất tích cực, nhưng do quy định của luật nên gặp những khó khăn.

“Vụ việc này là lời cảnh tỉnh, đẩy lùi, tiến tới triệt tiêu toàn bộ vi phạm trong công tác khám bệnh”, Trung tướng Tùng nhấn mạnh.

Tôi là vợ lẽ, vừa kết hôn 1 tháng thì anh nhà phát hiện bị UT g-an giai đoạn cuối. Biết trước chẳng còn sống được lâu nên anh đã chia hết tài sản, tôi chính là người được thừa kế toàn bộ tài khoản tiết kiệm 30 tỷ của anh còn các con ru-ột chỉ được vài bộ nữ trang bằng bạc của mẹ quá cố để lại. Sau 49 ngày của anh, tôi mới ra ngân hàng tất toán sổ tiết kiệm thì ng-ớ ngư-ời khi nghe nhân viên thông báo…

Tôi là vợ lẽ. Vừa kết hôn được đúng một tháng thì anh phát hiện bị ung thư gan giai đoạn cuối. Không ai ngờ được mọi chuyện lại trôi nhanh như một cơn lũ.

Biết chẳng còn sống được bao lâu, anh lặng lẽ chia hết tài sản. Tôi là người được thừa kế toàn bộ tài khoản tiết kiệm — ba mươi tỷ đồng. Các con ruột của anh, chỉ nhận vài bộ nữ trang bạc của mẹ ruột để lại.

Sau lễ cúng 49 ngày, tôi một mình cầm sổ tiết kiệm ra ngân hàng để tất toán. Tôi vẫn nghĩ đời mình sang trang kể từ đây. Nhưng khi nhân viên ngân hàng tra cứu thông tin, cô ấy ngước lên nhìn tôi — ánh mắt vừa thương hại, vừa lạnh lùng.

“Chị ơi… tài khoản này đã bị tất toán rồi từ ba tuần trước.”

Toàn thân tôi lạnh toát. Ai đã lấy? Bằng cách nào? Và quan trọng nhất — tại sao anh lại nói tôi là người duy nhất thừa kế?

Tôi tên là Lệ, 33 tuổi, chưa từng nghĩ mình sẽ làm “vợ hai” của một người đàn ông 60 tuổi. Nhưng cuộc đời tôi vốn chưa từng bình thường. Mẹ mất sớm, cha đánh đập, tôi rời quê vào Sài Gòn năm 19 tuổi với hai bàn tay trắng. Trải qua bao sóng gió, tôi gặp anh — ông Tuấn, chủ một doanh nghiệp gỗ ở Bình Dương, già nhưng tử tế, phong độ và đặc biệt, có một nỗi buồn trong mắt mà tôi nhìn thấy ngay từ lần đầu.

Anh goá vợ đã gần 10 năm. Có ba người con, hai gái một trai. Lúc tôi gặp anh, họ đều đã lớn, có gia đình riêng, ít khi về nhà. Anh bảo: “Anh già rồi, muốn có người bầu bạn.” Cứ thế, tôi về sống cùng anh. Đến đầu năm nay, đám cưới được tổ chức âm thầm, chỉ có vài người bạn thân của anh và tôi. Con cái anh không ai đến.

Nhưng niềm vui ngắn chẳng tày gang. Sau đám cưới được đúng một tháng, anh phát hiện bụng chướng, vàng da, đi khám thì bác sĩ kết luận: ung thư gan giai đoạn cuối. Bệnh viện lắc đầu. Anh về nhà, lặng lẽ viết di chúc. Không luật sư, không công chứng. Chỉ có chữ ký và dấu vân tay anh.

Hôm đó, anh gọi tôi lại bên giường bệnh:
— Tài khoản tiết kiệm anh gửi riêng. Em cầm cuốn sổ này, giữ kỹ. Mai kia anh có mệnh hệ gì thì em ra ngân hàng, tất toán lấy tiền mà sống. Đừng tin ai, kể cả mấy đứa con anh. Tụi nó chỉ biết tiền, chẳng thèm ngó ngàng tới anh.

Tôi run tay nhận lấy cuốn sổ tiết kiệm màu đỏ. Số tiền ghi trên đó khiến tôi nghẹn lời: 30 tỷ đồng. Tôi hỏi:
— Sao anh không chia đều cho các con?
Anh thở dài:
— Tụi nó đủ cả rồi. Chúng chưa từng gọi hỏi thăm anh suốt mấy năm nay. Em là người duy nhất bên cạnh anh những ngày cuối. Anh không muốn tiền anh để lại rơi vào tay những đứa chỉ biết trách móc và tính toán.

Anh mất nhẹ nhàng sau gần hai tháng. Tôi lo hậu sự chu đáo, lễ 49 ngày cũng tổ chức đầy đủ, mời cả ba đứa con về — dù chỉ có con gái út là xuất hiện, không một lời chia buồn. Đôi mắt cô ấy nhìn tôi đầy khinh bỉ. Tôi quen rồi.

Ngày thứ 50, tôi cầm sổ tiết kiệm đến ngân hàng trung tâm quận 3. Trong đầu, tôi đã tính sẽ chuyển một phần sang đầu tư nhỏ, còn lại gửi tiết kiệm kỳ hạn dài để sống dần. Tôi không có gia đình, không con cái, chỉ cần đủ để không lệ thuộc vào ai.

Nhưng đời không như phim.

Cô nhân viên tra cứu xong thì đứng dậy, đi vào phòng trong. Chỉ vài phút sau, cô quay lại với một tập giấy.
— Chị Lệ, tài khoản này đã được tất toán vào ngày 18 tháng trước.
— Sao? Ai tất toán? Tôi là người cầm sổ gốc cơ mà!
— Người tên Nguyễn Huy Nam, con trai ruột của ông Tuấn. Anh ấy có giấy uỷ quyền và bản sao di chúc hợp pháp…

Tôi sững người.
— Di chúc nào?
— Di chúc có chữ ký và công chứng đầy đủ. Nội dung là toàn bộ tài sản, bao gồm tài khoản này, được chia đều cho ba người con ruột. Không nhắc gì đến chị cả.

Tôi cảm thấy đầu ong lên. Tim đập dồn dập.

Tôi lôi cuốn sổ di chúc tay mà anh Tuấn viết ra — dòng chữ run run, mực đã nhòe đi phần nào. Không có công chứng. Không có luật sư. Chỉ là niềm tin tôi đặt vào người đàn ông đã hứa sẽ cho tôi một cuộc đời khác.

Tôi thất thần bước ra khỏi ngân hàng, cuốn sổ tiết kiệm vô giá trị trên tay. Tôi hiểu mình vừa bị gạt, hoặc đánh tráo, hoặc phản bội — nhưng điều tồi tệ nhất là: tôi không biết ai đã làm điều đó.

Một phần trong tôi gào lên rằng: “Phải làm rõ!” Nhưng một phần khác lại thầm thì: “Hay là thôi, vì anh ấy thật sự không muốn em có gì…”

Tối hôm đó, tôi mở điện thoại xem lại đoạn ghi âm cuối cùng giữa tôi và anh. Trong đoạn ghi âm, anh ho nhiều, nói không rõ, nhưng có một câu vẫn còn đủ âm thanh:

“Lệ… nếu tụi nó làm khó em… em cứ tìm đến ông Duy, luật sư của anh… ông ấy biết rõ mọi chuyện…”

Tên “Duy” chưa từng xuất hiện trong di chúc hay trong câu chuyện anh kể với tôi. Nhưng đó có thể là chìa khóa duy nhất tôi còn có. Tôi biết mình phải tìm người tên Duy ấy… trước khi sự thật bị chôn vùi.

ôi tìm được địa chỉ văn phòng luật sư Duy sau ba ngày gọi điện khắp nơi. Ông là bạn thân của chồng tôi từ thời còn học Luật Sài Gòn thập niên 80, sau này không làm cho công ty ông Tuấn nữa, nhưng thỉnh thoảng vẫn cố vấn giấy tờ riêng. Khi tôi đến, ông nhìn tôi với vẻ mệt mỏi:

— Tôi chờ cô sẽ đến sớm hơn.

Tôi mở túi, đặt cuốn sổ tiết kiệm và tờ di chúc viết tay lên bàn.

— Ông Tuấn đã từng nói tôi là người thừa kế duy nhất. Nhưng ngân hàng bảo tài khoản đã bị tất toán, bằng một di chúc khác — có công chứng. Tôi muốn biết, cái nào là thật?

Ông Duy không ngạc nhiên. Ông rút ngăn kéo, lấy ra một tập hồ sơ mỏng, đưa cho tôi:

— Đây là bản gốc di chúc ông Tuấn làm trước khi bệnh nặng, có tôi làm chứng. Có cả đoạn ghi hình. Ngày ký là trước lễ cưới của cô với ông ấy… đúng 5 ngày.

Tôi chết lặng.

Tôi mở ra xem. Trong di chúc có con dấu công chứng, ông Duy là người chứng kiến. Nội dung đúng như ngân hàng nói: tài sản chia đều cho ba người con. Không hề nhắc đến tôi.

— Vậy… còn bản tôi có?
— Cô nhận được bản đó bao lâu sau khi cưới?
— Khoảng một tháng… khi anh ấy biết mình không còn sống được bao lâu.

Luật sư Duy nhìn tôi một lúc lâu:

— Ông ấy gọi cho tôi hai ngày trước khi mất. Hỏi tôi rằng nếu một người “muốn thay đổi di chúc nhưng không đủ sức lực đến văn phòng công chứng thì sao”. Tôi bảo: về mặt pháp lý, vẫn có thể làm di chúc tay, nhưng phải có hai người làm chứng trở lên, chữ viết phải rõ ràng, và có bằng chứng anh minh mẫn lúc ký.

— Nhưng không ai làm chứng hôm đó…
— Vậy là vô hiệu rồi.

Tôi ngồi thụp xuống ghế. Mọi thứ như sụp đổ. Cái tưởng là “món quà sau cùng” chỉ là một tờ giấy không giá trị. Tôi đã hy vọng, đã tin tưởng…

Nhưng ông Duy đẩy tập hồ sơ sang một bên và nói tiếp:

— Tuy nhiên, có một chi tiết đáng ngờ. Sau khi ông Tuấn mất, người con trai cả — Huy Nam — đến tìm tôi, yêu cầu tôi đưa toàn bộ bản di chúc gốc. Tôi không đồng ý, nên anh ta giận dữ bỏ đi. Nhưng chỉ hai ngày sau, tôi nhận được thông báo từ ngân hàng: tài khoản đã tất toán… với bản sao y của chính di chúc mà tôi đang cầm đây.

— Ông nghĩ bản sao đó… bị sửa đổi?

— Không, nhưng tôi chưa từng cho bản sao ấy. Có người đã tiếp cận văn phòng công chứng khác, và bằng cách nào đó — có thể là nhờ mối quan hệ, hoặc giả mạo — họ sao lại được bản di chúc. Tôi nghi là chính con trai ông Tuấn đã làm việc đó để tranh thủ rút tiền khi chưa có ai kịp ngăn.

Tôi cảm thấy như bị cuốn vào một trò chơi quá lớn. Mà tôi chỉ là con tốt.

Tối hôm đó, tôi không ngủ được. Trong đầu là hàng ngàn câu hỏi:
“Nếu ông Tuấn thật sự muốn để lại cho tôi, tại sao không nhờ luật sư làm lại?”
“Vì ông ấy không tin ai nữa? Hay… vì chính ông ấy đã đổi ý vào phút cuối?”
“Còn Huy Nam — nếu anh ta đã biết rõ, tại sao lại phải lén lút tất toán tiền như một kẻ trộm?”

Tôi quay lại nhà cũ — nơi từng là tổ ấm vội vã của tôi và ông Tuấn. Căn nhà đã bị niêm phong tạm thời chờ chia tài sản. Nhưng tôi có chìa khoá. Tôi vào bằng cửa sau.

Căn phòng ngủ vẫn còn mùi thuốc bắc, dầu nóng và khăn vải cũ. Tôi mở tủ của ông Tuấn. Trong ngăn kéo, có một tập giấy tờ cũ và một bức thư nhỏ, viết tay, có ghi rõ: “Gửi Lệ — nếu em đọc được thư này nghĩa là anh đã không kịp làm lại giấy tờ…”

Tôi run tay mở ra.

**”Lệ à,
Anh yếu rồi. Không đủ sức ra công chứng lại di chúc. Mấy đứa nhỏ đến nói chuyện, anh nghe chúng dọa sẽ kiện em là vợ không hợp pháp, nếu anh để lại tài sản cho em. Anh không muốn em bị kéo vào mớ hỗn độn. Anh viết giấy này chỉ để em hiểu: tiền bạc không phải điều duy nhất anh để lại cho em. Anh để lại sự tự do, và cơ hội sống một cuộc đời mới — không ràng buộc, không oán hận.

Nếu sau này em thấy không còn gì, hãy đến chỗ anh Duy, nhờ ông ấy mở hộp thư ký gửi. Trong đó có một tài khoản khác, chỉ đứng tên anh, để dành riêng cho em từ trước khi cưới. Anh không dám đưa ra ban ngày, vì sợ các con phát hiện.

Anh xin lỗi vì không mạnh mẽ tới cùng. Nhưng anh tin em sẽ không gục ngã.

— Tuấn.”**

Ngày hôm sau, tôi đến văn phòng luật sư Duy một lần nữa. Khi tôi đưa ông bức thư, ông im lặng rất lâu. Sau đó, ông đi vào phòng trong, lấy ra một hộp sắt nhỏ có khóa số.

Bên trong là một thẻ ATM, một phong thư ghi rõ mã PIN, và bản sao kê của một tài khoản ở ngân hàng nước ngoài, tên chủ sở hữu: Tuấn Trần Minh.

Số dư cuối cùng: 1.500.000 USD.

Tôi không khóc. Tôi cũng không mừng. Chỉ thấy trong lòng nhẹ tênh.

Ông Tuấn không lừa tôi. Ông chỉ chọn cách bảo vệ tôi theo kiểu của riêng ông. Lặng lẽ. Không cần ai phải biết. Không cần tranh đấu.

Tôi không kiện các con anh. Không tranh tài sản. Tôi rút tiền, đóng cửa căn nhà thuê nhỏ, chuyển sang một vùng biển yên tĩnh ở Hội An. Mở quán trà nhỏ, sống những ngày bình thường như tôi từng mơ.

Mỗi chiều, tôi pha một ấm trà, đặt lên chiếc ghế trống bên kia bàn, dành cho một người đã đi xa. Không vì tiền. Mà vì một tình yêu — dù muộn màng, dù không toàn vẹn, nhưng là thật.

Bắt k;hẩn cấp 36 đối tượng là lãnh đạo, cán bộ Viện Pháp y t;;âm t;;hần trung ương biến phòng b;ệnh thành nơi ăn chơi, sử dụng m;;ai t;;húy: Trời đất ơi

Trong thời gian bắt buộc chữa bệnh tại Viện Pháp y tâm thần trung ương, Nguyễn Thị Mai Anh đã hối lộ lãnh đạo, nhân viên của viện để được bố trí một phòng riêng, có điều hòa và các thiết bị âm thanh, tổ chức ăn chơi, sử dụng ma túy.

Viện pháp y tâm thần Trung ương - Ảnh 1.

Vợ chồng Mai Anh tại cơ quan điều tra – Ảnh: NGỌC BÍCH

Chiều 23-6, Công an TP Hà Nội tổ chức hội nghị thông tin vụ án tàng trữ trái phép chất ma túy, tổ chức sử dụng trái phép chất ma túy, đưa hối lộ, nhận hối lộ, môi giới hối lộ và lợi dụng chức vụ, quyền hạn trong khi thi hành công vụ tại Viện Pháp y tâm thần trung ương thành phố Hà Nội và tỉnh Thanh Hóa.

Cấu kết lãnh đạo, nhân viên Viện Pháp y tâm thần trung ương, “chạy” kết luận giám định pháp y tâm thần

Theo Công an TP Hà Nội, qua công tác theo dõi quá trình chữa bệnh tâm thần bắt buộc của hai bị can Nguyễn Thị Mai Anh (sinh năm 1979, trú Thanh Xuân, Hà Nội) và Lê Văn Đông (sinh năm 1978, chồng của Nguyễn Thị Mai Anh, có 5 tiền án, tiền sự) tại Viện Pháp y tâm thần trung ương và công tác thẩm định quyết định trưng cầu giám định tâm thần, áp dụng biện pháp bắt buộc chữa bệnh của liên ngành tư pháp thành phố Hà Nội.

Cơ quan cảnh sát điều tra Công an thành phố Hà Nội phát hiện một số nghi phạm đang chữa bệnh tâm thần bắt buộc tại Viện Pháp y tâm thần trung ươngthường xuyên ra khỏi viện để thực hiện hành vi vi phạm pháp luật.

Nhóm này có dấu hiệu thông qua Mai Anh móc nối, cấu kết với lãnh đạo, nhân viên Viện Pháp y tâm thần trung ương để “chạy” kết luận giám định pháp y tâm thần theo hướng có lợi (không tâm thần nhưng vẫn kết luận bị tâm thần), để được áp dụng biện pháp bắt buộc chữa bệnh tâm thần, nhằm trốn tránh trách nhiệm hình sự.

Căn cứ tài liệu thu thập được, giám đốc Công an thành phố Hà Nội chỉ đạo Văn phòng Cơ quan cảnh sát điều tra và các đơn vị liên quan tập trung điều tra, xác minh để xử lý nghiêm theo quy định của pháp luật.

Khoảng 23h45 ngày 7-6, Cơ quan cảnh sát điều tra phối hợp với các lực lượng thuộc Công an tỉnh Thanh Hóa bắt giữ Lê Văn Đông, Nguyễn Thị Mai Anh và năm người (có cả nhân viên và bệnh nhân của Viện Pháp y tâm thần trung ương) khi các nghi phạm đang có hành vi tổ chức sử dụng trái phép chất ma túy tại bãi biển thuộc khu du lịch Sầm Sơn, Thanh Hóa.

Viện pháp y tâm thần Trung ương - Ảnh 2.

Các bị can trong vụ án – Ảnh: NGỌC BÍCH

Đồng thời ngay trong đêm ngày 7, rạng sáng 8-6, Cơ quan cảnh sát điều tra triệu tập 14 cán bộ, nhân viên thuộc khoa điều trị bắt buộc nam Viện Pháp y tâm thần trung ương đang nghỉ dưỡng tại khách sạn Long Thành 3 (cùng khách sạn với vợ chồng Lê Văn Đông, Nguyễn Thị Mai Anh) về cơ quan công an để điều tra làm rõ.

Căn cứ kết quả đấu tranh với các nghi phạm về hành vi vi phạm pháp luật nêu trên, từ ngày 7 đến ngày 9-6, Cơ quan cảnh sát điều tra đã tổ chức đồng loạt khám xét khẩn cấp tại nhiều địa điểm là chỗ ở, nơi làm việc của các đối tượng thực hiện hành vi tổ chức sử dụng trái phép chất ma túy tại tỉnh Thanh Hóa và Hà Nội.

Mở rộng khám xét khẩn cấp tại 48 địa điểm là nơi ở, nơi làm việc của đối tượng liên quan về hành vi đưa, nhận hối lộ.

Qua khám xét, Cơ quan cảnh sát điều tra đã thu giữ, tạm giữ nhiều tài liệu, tang vật vụ án trị giá hàng chục tỉ đồng có liên quan đến hành vi phạm tội của các đối tượng.

Tại thời điểm Công an Hà Nội bắt giữ, khám xét khẩn cấp nơi ở, nơi làm việc của các nghi phạm liên quan, xác định có 22 người có quyết định chữa bệnh bắt buộc nhưng không có mặt tại viện.

Đối với 22 hồ sơ của các nghi phạm nêu trên, sơ bộ nhận định có 15 người có dấu hiệu “can thiệp trái pháp luật” để có kết luận giám định tâm thần không đúng quy định đã được áp dụng bắt buộc chữa bệnh, nhằm mục đích trốn tránh việc xử lý hình sự theo pháp luật.

Đến nay, Cơ quan cảnh sát điều tra Công an Hà Nội đã triệu tập 90 nghi phạm, người liên quan. Trong đó có 76 người là lãnh đạo, cán bộ Viện Pháp y tâm thần trung ương và 4 người chữa bệnh bắt buộc tại Viện Pháp y tâm thần trung ương.

Ngày 18-6, Cơ quan cảnh sát điều tra đã ra quyết định khởi tố vụ án hình sự tàng trữ trái phép chất ma túy, tổ chức sử dụng trái phép chất ma túy, đưa hối lộ, nhận hối lộ, môi giới hối lộ và lợi dụng chức vụ, quyền hạn trong khi thi hành công vụ xảy ra tại Viện Pháp y tâm thần trung ương, Hà Nội và tỉnh Thanh Hóa.

Đồng thời ra quyết định khởi tố và áp dụng biện pháp ngăn chặn đối với 40 người (trong đó có 36 bị can là lãnh đạo, cán bộ Viện Pháp y tâm thần trung ương; hai bị can là bệnh nhân đang chữa bệnh tâm thần bắt buộc).

Biến phòng bệnh thành nơi sử dụng ma túy; đi nghỉ mát và mời cả khoa ở viện pháp y đi cùng

Viện pháp y tâm thần Trung ương - Ảnh 3.

Các bị can tại cơ quan công an – Ảnh: NGỌC BÍCH

Căn cứ tài liệu điều tra, công an xác định năm 2016, sau khi phạm tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản, Mai Anh bị áp dụng biện pháp bắt buộc chữa bệnh tại Viện Pháp y tâm thần trung ương.

Tại đây, Mai Anh đã cấu kết với các cán bộ, giám định viên của Viện Pháp y tâm thần trung ương để được ra ngoài. Năm 2020, Mai Anh tiếp tục phạm tội làm giả con dấu, sử dụng con dấu, tài liệu giả của cơ quan, tổ chức và tiếp tục được áp dụng biện pháp bắt buộc chữa bệnh.

Năm 2023, Mai Anh tiếp tục phạm tội gây rối trật tự công cộng (cùng với chồng là Lê Văn Đông). Sau đó cả hai vợ chồng Mai Anh đều bị áp dụng biện pháp bắt buộc chữa bệnh tại Viện Pháp y tâm thần trung ương.

Trong thời gian bắt buộc chữa bệnh tại Viện Pháp y tâm thần trung ương, Mai Anh đã hối lộ các lãnh đạo, nhân viên của viện để mỗi người được bố trí một phòng riêng, có điều hòa và các thiết bị âm thanh để tổ chức ăn chơi, thậm chí là sử dụng ma túy tại viện và được ra ngoài.

Vợ chồng Mai Anh thường xuyên đi ra ngoài, thậm chí đi du lịch, nghỉ mát và mời cả khoa ở viện pháp y đi cùng.

Mai Anh đã dắt mối, đặt vấn đề với lãnh đạo viện pháp y để lo “chạy” kết luận giám định tâm thần cho các bị can khác.

Một số trường hợp Mai Anh nhận hàng tỉ đồng, sau đó chuyển cho Trần Văn Trường – nguyên viện trưởng – vài trăm triệu. Trường nhận và chia cho các thành viên hội đồng giám định.

Sau khi nhận tiền, các giám định viên viết thêm vào hồ sơ bệnh án các biểu hiện của bệnh tâm thần hoặc viết không đúng về tình trạng bệnh để có kết luận phù hợp so với hồ sơ bệnh.

Mai Anh đã chuyển rất nhiều tiền và nhiều trường hợp cho Trần Văn Trường để lo “chạy” kết luận giám định. Ngoài ra, Mai Anh còn móc nối với nhân viên khoa giám định, phòng kế hoạch tổng hợp để nắm thông tin gia đình các bị can đến giám định để đặt vấn đề “chạy” kết luận giám định, hưởng lợi hàng tỉ đồng từ việc làm trên.

Công an thành phố Hà Nội đánh giá việc điều tra xử lý các nghi phạm trong vụ án đã kịp thời ngăn chặn được rất nhiều đối tượng phạm tội rất nghiêm trọng, đặc biệt nghiêm trọng lợi dụng việc bắt buộc chữa bệnh để trốn tránh trách nhiệm hình sự để tiếp tục thực hiện hành vi phạm tội.