Home Blog

Thương quá Hà Nội ơi, sao lại kinhkhung thế này cơ chứ

Đang chạy trên phố Chương Dương Độ, xe khách bốc cháy ngùn ngụt, khói lửa bốc cao hàng chục mét khiến nhiều người đi đường lo sợ, chiều 28/7.

Khoảng 15h40, ôtô khách biển số Hà Nội của nhà xe Bằng Phấn bốc cháy sau khi từ bến tàu du lịch sông Hồng đi đến phố Chương Dương Độ, phường Hồng Hà.

Xe khách 24 chỗ cháy rụi trên phố Hà Nội - Báo VnExpress

Phát hiện lửa bùng phát ở phần đầu xe, tài xế và một số người dân dùng bình chữa cháy khống chế nhưng không thành nên gọi hỗ trợ. Lực lượng phòng cháy chữa cháy Công an Hà Nội đã điều hai xe cứu hỏa tới hiện trường.

Thời điểm cảnh sát tiếp cận, lửa đã lan ra toàn bộ xe. Sau khoảng 10 phút, các chiến sĩ cơ bản dập tắt đám cháy.

Hỏa hoạn không gây thương vong, song thiêu rụi hoàn toàn phương tiện, chỉ còn trơ phần khung. Lúc cháy, trên xe không có khách.

Chiếc xe bị cháy trơ khung. Ảnh: Việt An

Xe bị cháy trơ khung sau sự cố. Ảnh: Việt An

Nguyên nhân vụ cháy đang được cơ quan chức năng điều tra.

Người dân sẽ không thể làm đăng ký xe xăng ở 2 khu vực này tại TPHCM

TPHCM chọn Côn Đảo và Cần Giờ đi đầu về phát triển giao thông xanh. Theo đó, các phương tiện chạy xăng đang chạy được giữ nguyên, xe mới nên sử dụng nhiên liệu sạch hoặc điện.

TPHCM chọn Côn Đảo và Cần Giờ đi đầu về phát triển giao thông xanh. Theo đó, các phương tiện chạy xăng đang chạy được giữ nguyên, xe mới nên sử dụng nhiên liệu sạch hoặc điện.

TPHCM chọn Côn Đảo và Cần Giờ là khu vực đi đầu về phát triển giao thông xanh. Ảnh: Quỳnh Danh.

TPHCM chọn Côn Đảo và Cần Giờ là khu vực đi đầu về phát triển giao thông xanh. Ảnh: Quỳnh Danh.

Chiều 25/7, đoàn lãnh đạo UBND TP.HCM do ông Nguyễn Văn Được, Chủ tịch UBND TPHCM làm Trưởng đoàn, đã có buổi làm việc với Đảng ủy, UBND đặc khu Côn Đảo về vận hành chính quyền địa phương 2 cấp; tình hình phát triển kinh tế – xã hội và công tác chuẩn bị Đại hội Đảng bộ Đặc khu Côn Đảo.

Tại buổi làm việc, Chủ tịch UBND đặc khu Côn Đảo Phan Trọng Hiền đã kiến nghị hơn 20 nội dung quan trọng nhằm tháo gỡ khó khăn và thúc đẩy phát triển bền vững.

Trong đó, ông Hiền đề xuất UBND TPHCM xem xét ban hành các chính sách ưu đãi riêng dành cho cán bộ, công chức, người lao động làm việc tại đặc khu (ngoài các chính sách chung), nhằm thu hút và giữ chân nguồn nhân lực; chính sách điều động, tăng cường cán bộ, công chức, viên chức có chuyên môn cao đến công tác tại địa bàn trong thời gian hợp lý, góp phần nâng cao chất lượng bộ máy hành chính.

Ông Hiền cũng kiến nghị cho phép phương tiện chở người 4 bánh gắn động cơ điện hoạt động trên địa bàn; đồng thời thực hiện chính sách phát triển xe điện, đổi xe xăng lấy xe điện; phát triển Côn Đảo thành mô hình “đảo xanh và đảo thông minh”…

Bên cạnh đó, lãnh đạo đặc khu Côn Đảo cho biết sau khi chuyển sang mô hình chính quyền địa phương 2 cấp từ 1/7, công tác quản lý, điều hành tại đặc khu cơ bản được kế thừa từ mô hình cũ, có sự chủ động, không bị bỡ ngỡ và ít bị tác động trong vấn đề sắp xếp địa giới hành chính như các địa phương khác. Các chỉ tiêu kinh tế 7 tháng đầu năm đều tăng trưởng cao hơn cùng kỳ năm trước.

Chủ tịch UBND TPHCM Nguyễn Văn Được yêu cầu địa phương xác định rõ bản sắc riêng của Côn Đảo để xây dựng chiến lược phát triển kinh tế – xã hội bền vững. Côn Đảo cần được định vị là đảo xanh, đảo thông minh, đảo đáng sống, kết hợp giữa du lịch sinh thái, bảo tồn di sản và nâng cao chất lượng sống cho người dân.

Ông cũng cho biết TPHCM sẽ xem xét các kiến nghị về phát triển hạ tầng cảng biển, sân bay, hệ thống giao thông xanh; đồng thời, nghiên cứu chính sách đặc thù nhằm thu hút nguồn nhân lực chất lượng cao đến công tác tại đảo; tiếp tục quan tâm đến nhu cầu điện, nước, xử lý rác thải và nâng cao năng lực khám chữa bệnh cho người dân.

Chủ tịch TPHCM cho biết đã chọn Côn Đảo và Cần Giờ làm 2 khu vực đi đầu về phát triển giao thông xanh. Viện Nghiên cứu phát triển TPHCM cũng đã được TPHCM giao phối hợp với Côn Đảo để lập đề án chuyển đổi giao thông xanh, hướng tới du lịch sinh thái và giảm phát thải.

Theo đó, các phương tiện xăng đang chạy sẽ được giữ nguyên, trong khi xe mới nên sử dụng nhiên liệu sạch hoặc điện. Chủ tịch UBND TPHCM đề nghị các nhà đầu tư định hướng phát triển phương tiện vận hành bằng điện và năng lượng tái tạo.

Ông cũng nhấn mạnh cần xem xét kỹ đề xuất xây dựng tuyến cáp treo tại Côn Đảo – công trình vừa phục vụ giao thông, du lịch, vừa phải đảm bảo an ninh quốc phòng.

Việc định hướng phát triển giao thông xanh tại Côn Đảo và Cần Giờ nằm trong dự thảo Đề án kiểm soát khí thải phương tiện giao thông đang được xây dựng.

Giai đoạn 1 là xây dựng và tham mưu UBND TP trình HĐND TP ban hành quy định về lộ trình thực hiện chuyển đổi và chính sách hỗ trợ chuyển đổi phương tiện vận tải hành khách công cộng bằng xe buýt sử dụng điện, năng lượng xanh để áp dụng kể từ năm 2025.

Giai đoạn 2 sẽ xây dựng hoàn chỉnh Đề án kiểm soát khí thải phương tiện giao thông trên địa bàn TPHCM cho các phương tiện giao thông. Trong đó, xem xét phương án lựa chọn một số khu vực để thực hiện kiểm soát phân vùng khí thải phương tiện giao thông.

Người cha tỷ phú giả làm ông “nhặt ve chai” nghèo, đến lễ cưới thử con con dâu tương lai và cái kết

Ở một thị trấn nhỏ ven đô, ông Lâm – một tỷ phú nổi tiếng trong ngành bất động sản – đã sống lặng lẽ suốt nhiều năm qua. Mặc dù sở hữu khối tài sản khổng lồ, ông chưa bao giờ để mình hay con trai bị cuốn vào cuộc sống phù phiếm. Con trai ông – Minh – là người hiền lành, giản dị và tự lập. Sau khi tốt nghiệp đại học, Minh mở một cửa hàng thiết kế nội thất và tự gây dựng cơ ngơi riêng mà không dựa dẫm vào cha.

Minh yêu một cô gái tên là Hương – nhân viên ngân hàng. Cô xuất thân trong gia đình trung lưu, ngoại hình dễ nhìn, ăn nói nhỏ nhẹ, cư xử đúng mực. Hai người quen nhau qua một buổi gặp gỡ bạn bè, rồi dần dần tìm hiểu và yêu nhau suốt hai năm. Đến khi Minh ngỏ lời cầu hôn, Hương xúc động đến bật khóc, nói rằng cô không cần cưới chồng giàu – chỉ cần người đàn ông tử tế.

Thế nhưng ông Lâm, với kinh nghiệm từng trải, vẫn cảm thấy có điều gì đó chưa hoàn toàn yên tâm. Ông tin vào sự lựa chọn của con trai, nhưng cũng hiểu rằng trong cuộc sống, không phải lúc nào người ta cũng sống thật với bản chất. Ông muốn biết liệu người con dâu tương lai có thực sự tử tế, hay chỉ nói điều ngọt ngào khi chưa thấy được “tấm màn sau hậu trường”.

Một tuần trước lễ cưới, ông âm thầm chuẩn bị một “kịch bản” nhỏ để thử lòng con dâu tương lai. Ông thuê một bộ đồ cũ kỹ, rách rưới, khoác lên mình bộ dạng của một ông già ve chai, lưng còng, gầy guộc, tay đẩy chiếc xe ba gác chở đầy vỏ lon và thùng giấy. Ông dặn dò người tài xế riêng chở đến gần địa điểm tổ chức đám cưới – một khách sạn 5 sao sang trọng – rồi tự mình bước vào.

Khách sạn hôm ấy trang hoàng lộng lẫy. Hai bên gia đình đều đã đến, khách mời cũng tề tựu đông đủ. Ông “lão ve chai” chậm chạp tiến vào sảnh, miệng lẩm bẩm:
– Tôi tìm con tôi… con tôi tên là Minh… hôm nay nó cưới vợ…

Ngay lập tức, bảo vệ lao đến giữ ông lại, nhiều khách mời cau mày, có người thậm chí đưa điện thoại lên quay. Một vài người bàn tán:
– Mấy người thế này sao lại vào chỗ sang trọng như thế?
– Làm mất mặt gia đình người ta!

Cô dâu Hương lúc ấy đang đứng chụp ảnh cùng họ hàng. Nghe ồn ào, cô quay sang, ánh mắt thoáng ngạc nhiên. Khi thấy ông lão nghèo đang bị đẩy ra cửa, cô nhíu mày, rồi quay sang nói nhỏ gì đó với mẹ. Bà mẹ cô tiến lại gần ban tổ chức:
– Làm ơn đừng để những người lạ mặt như thế này ảnh hưởng buổi lễ. Còn nếu là người quen, thì người nhà chú rể phải chịu trách nhiệm.

Minh lúc đó đang trò chuyện với bạn bè, mãi đến khi nghe tiếng ồn lớn hơn và giọng ông lão vang lên lần nữa:
– Minh ơi! Con đâu rồi con?

Minh giật mình quay lại, mắt trợn tròn khi thấy cha mình trong bộ dạng lạ lẫm. Anh lao tới, nắm lấy tay ông:
– Ba! Ba làm gì vậy? Sao ba ăn mặc thế này?

Cả sảnh tiệc im phăng phắc.

Minh vội vàng lấy áo vest khoác lên người cha, rồi đỡ ông vào ghế. Anh quay sang nhìn Hương, thấy cô đứng yên, mắt hoang mang nhưng không tiến lại gần. Mẹ cô thì lộ rõ vẻ khó chịu. Một vài người bắt đầu rì rầm bàn tán:

– Thì ra là ba chú rể đó hả?
– Trời đất, sao lại ăn mặc như thế vào ngày cưới con mình?

Hương bước đến, kéo tay Minh ra một góc nhỏ. Giọng cô nhỏ nhưng cứng rắn:

– Minh, hôm nay là ngày trọng đại, sao anh để ba làm chuyện như vậy? Anh biết là khách mời ai cũng để ý rồi đó!

Minh đáp khẽ:

– Ba anh có lý do riêng. Anh không biết chuyện này trước đâu. Nhưng anh tin ba.

Cô cau mày, không đáp, quay đi lấy điện thoại. Một lát sau, cha cô đến nói thẳng với ông Lâm (trong bộ dạng ve chai):

– Ông ơi, đây là lễ cưới, ông không nên làm mất mặt con cháu thế này. Làm ơn đi ra ngoài giúp.

Lúc ấy, ông Lâm nhìn khắp lượt rồi trầm giọng:

– Tôi đến đây với tư cách là cha của chú rể. Còn ai muốn tôi đi ra ngoài?

Không ai lên tiếng.

Ông cởi bỏ chiếc áo rách, lấy khăn lau mặt, rồi chậm rãi tháo bộ tóc giả. Dưới lớp hóa trang là một người đàn ông phong độ, sắc sảo và chững chạc. Hầu hết mọi người há hốc mồm. Người nhận ra ông đầu tiên là giám đốc khách sạn – lập tức cúi chào. Một vài người thì thầm:

– Trời ơi! Đó là ông Lâm – chủ tịch tập đoàn bất động sản Thiên Minh kìa!

Không khí trong sảnh tiệc như đông cứng lại. Mặt Hương và mẹ cô trắng bệch.

Ông Lâm ngồi xuống ghế, rồi nhẹ nhàng nói:

– Tôi chỉ muốn xem, nếu tôi thật sự là một ông già nhặt ve chai, thì liệu tôi có bị đuổi khỏi lễ cưới của chính con trai mình không?

Sự thật được hé lộ khiến cả sảnh cưới lặng đi như tờ. Không ai ngờ được ông lão rách rưới đẩy xe ve chai kia lại chính là ông Lâm – một trong những người giàu có và quyền lực nhất trong ngành bất động sản. Đôi mắt Minh đỏ hoe, không biết vì giận, vì sốc hay vì thương cha. Hương thì chết lặng, còn mẹ cô bắt đầu quay sang cười gượng, cố gắng vớt vát không khí bằng giọng điệu xã giao:

– Ôi, thì ra là bác Lâm! Bác… làm chúng tôi hú hồn! Tụi con cứ tưởng… Bác đúng là có khiếu hài hước quá!

Nhưng ông Lâm không đáp lời bà. Ông nhìn thẳng vào Hương – người con dâu tương lai – và nhẹ nhàng hỏi:

– Con còn nhớ lúc chú bảo vệ đẩy ta ra ngoài, con đã nói gì không?

Hương ấp úng:

– Dạ… con chỉ… lo sợ lễ cưới bị ảnh hưởng…

– Ảnh hưởng? – ông Lâm mỉm cười buồn – Con sợ người ngoài chê cười vì có một ông lão nghèo bước vào chỗ sang trọng. Nhưng con có nghĩ đến cảm giác của người cha tìm đến lễ cưới con trai mình mà bị chính con dâu và gia đình vợ tương lai đuổi đi không?

Không ai nói gì. Bầu không khí căng thẳng đến mức một chiếc lá rơi xuống cũng nghe được tiếng. Một vị khách lớn tuổi đứng dậy, khẽ gật đầu rồi rời khỏi sảnh. Lần lượt vài người khác cũng viện lý do ra ngoài, không khí náo nhiệt trước đó vụt tắt như thể chưa từng tồn tại.

Minh lúc này mới cất tiếng, giọng anh run run:

– Ba… ba đã thử Hương sao?

Ông gật đầu:

– Ba xin lỗi vì khiến con bất ngờ trong ngày trọng đại. Nhưng ba làm vậy không phải để vạch mặt ai, mà để cho con thấy rõ một điều: Trong cuộc sống, tiền có thể khiến người ta đeo mặt nạ. Nhưng khi ba không có gì trong tay – không tiền, không danh, không địa vị – thì người nào vẫn đối xử với ba bằng tình người, đó mới là người thật lòng.

Hương bật khóc:

– Con… con xin lỗi. Con thật sự quý Minh… Con chưa từng nghĩ đến chuyện anh ấy giàu hay nghèo…

Ông Lâm nhìn cô, giọng trầm tĩnh:

– Ba tin là con từng nghĩ như vậy. Nhưng hôm nay, trước mặt người mà con gọi là “cha chồng tương lai”, con đã không chọn sự tử tế, mà chọn thể diện.

Mẹ Hương định chen vào, nhưng ông giơ tay ra hiệu:

– Tôi không trách gia đình chị. Nhưng gia đình tôi, từ bao đời, không chỉ xem của cải là tiêu chuẩn chọn dâu. Tôi cần một người vợ bên con trai tôi dám đứng về phía chồng khi anh ấy thất thế, dám bảo vệ người thân ngay cả khi người đó chỉ là ông nhặt ve chai nghèo hèn.

Minh siết tay vợ chưa cưới, ánh mắt thất vọng:

– Hương, anh vẫn yêu em, nhưng anh cần thời gian để suy nghĩ lại. Nếu một ngày ba anh thật sự nghèo, liệu em còn muốn làm dâu nhà anh không?

Cô gái đứng đó, nước mắt rơi lã chã, không thể nói thành lời. Mọi thứ tưởng như trong mơ đã đột ngột vỡ tan như bong bóng xà phòng. Lễ cưới tạm hoãn. Gia đình nhà gái vội vã thu dọn, tránh ánh nhìn từ khách mời còn sót lại. Riêng ông Lâm, ông không trách móc thêm, chỉ lặng lẽ bước ra cửa, bỏ lại sau lưng sự lộng lẫy phù phiếm.

Ba tháng sau…

Một buổi chiều tháng Ba, ông Lâm đang ngồi uống trà trong khu vườn sau biệt thự, thì Minh trở về. Anh ngồi xuống cạnh cha, ánh mắt bình thản.

– Con đã gặp lại Hương. Cô ấy không đổ lỗi cho ai, chỉ xin lỗi. Và sau chuyện đó, cô ấy xin nghỉ việc ở ngân hàng, đến làm cho một trung tâm từ thiện.

Ông Lâm mỉm cười nhẹ:

– Đôi khi, vấp ngã giúp người ta tỉnh ngộ.

Minh gật đầu:

– Cô ấy không cầu xin con quay lại. Cô ấy nói nếu một ngày nào đó con còn yêu, thì hãy đến, nhưng không phải vì thương hại.

Ông Lâm rót thêm trà vào tách con trai:

– Yêu một người không phải là bỏ qua mọi sai lầm, mà là tin người ấy sẽ trưởng thành từ sai lầm đó.

Minh nhìn xa xăm:

– Con nghĩ… con vẫn yêu.

Một năm sau

Trong một buổi lễ nhỏ ấm cúng, Minh và Hương tái hợp. Không rầm rộ, không xa hoa. Chỉ có hai gia đình, vài người bạn thân thiết và một bức ảnh ông Lâm ôm chặt đôi vợ chồng trẻ trong tiếng cười chan hòa.

Ông Lâm lần này mặc vest chỉnh tề, nhưng ông vẫn mang theo một kỷ vật: chiếc nón lá rách mà ông từng đội trong ngày thử lòng con dâu.

Bên dưới tấm biển “Hạnh Phúc Đơn Giản Là Đây”, ông khẽ nói với Minh:

– Chọn đúng người, con không cần lễ cưới bạc tỷ. Chỉ cần hai trái tim đủ thật, thì nghèo cũng không đáng sợ.

“Không ai sinh ra đã hoàn hảo. Nhưng chính cách ta đối xử với người yếu thế mới cho thấy phẩm chất thật sự của bản thân.”

Phát hiện thi:the đang ph:ân h:ủy trong bồn nước sinh hoạt chung cư: Cư dân hoang mang vì đã uống nước

Theo ghi nhận tại hiện trường, bồn nước nơi phát hiện thi thể được đặt tại phần mái nhô cao nhất của tòa chung cư, có gắn thang sắt cao khoảng một tầng lầu.

Ngày 28/07/2025 Người đưa tin có bài đăng “Phát hiện thi thể đang phân hủy trong bồn nước sinh hoạt của chung cư: Cư dân hoang mang vì đã uống phải nước này”. Nội dung chính như sau: 

Tối 27/7, tại một khu chung cư thuộc quận Bắc, thành phố Đài Trung (Đài Loan) đã xảy ra vụ việc gây chấn động khi người thân phát hiện thi thể một người đàn ông ngoài 70 tuổi nằm bên trong bồn nước trên sân thượng của tòa nhà. Ngay sau đó, lực lượng cứu hộ và cảnh sát đã có mặt tại hiện trường để tiến hành công tác đưa thi thể xuống và điều tra vụ việc.

Theo ghi nhận tại hiện trường, bồn nước nơi phát hiện thi thể được đặt tại phần mái nhô cao nhất của tòa chung cư, có gắn thang sắt cao khoảng một tầng lầu. Người đàn ông được cho là đã tự mình leo lên khu vực này trước khi rơi vào trong bồn và tử vong. Dưới điều kiện thời tiết mưa lớn kèm sấm chớp, lực lượng tìm kiếm cứu hộ đã gặp nhiều khó khăn trong quá trình tiếp cận, chụp ảnh và thu thập chứng cứ.

thi-the-1753661475.jpg
Lực lượng chức năng nhanh chóng có mặt tại hiện trường

Thông tin ban đầu từ Đồn cảnh sát khu vực số 2 cho biết, nạn nhân được cho là có bệnh lý mãn tính và đã để lại thư tuyệt mệnh. Chiều cùng ngày, người thân đến thăm và không thấy ông đâu, liền kiểm tra khắp khu nhà thì phát hiện sự việc. Khoảng 19h, lực lượng cảnh sát và cứu hỏa nhận tin báo, lập tức có mặt tại hiện trường và xác nhận nạn nhân đã tử vong.

Sau khi thi thể được đưa lên mái nhà, con trai và con gái của nạn nhân đã có mặt để xác nhận danh tính. Xe tang lễ sau đó đưa thi thể đến Nhà tang lễ thành phố Đài Trung để phục vụ công tác khám nghiệm pháp y. Nguyên nhân tử vong hiện đang được cảnh sát và cơ quan kiểm sát tiếp tục làm rõ.

Sự việc ngay lập tức khiến cư dân trong khu chung cư lo lắng, nhiều người không khỏi hoang mang về chất lượng nước sinh hoạt những ngày gần đây. Trên các diễn đàn mạng xã hội, cư dân bàn luận sôi nổi và đề nghị ban quản lý có thông báo chính thức, đồng thời tiến hành kiểm tra và thay thế toàn bộ nước trong bồn chứa để đảm bảo an toàn sức khỏe.

Ngày 23 tháng 6 năm 2025, báo Đời sống Pháp luật đưa tin “Vụ bộ xương trong bồn nước ở Đồng Nai: Nhân chứng kể lại khoảnh khắc nhìn vào bồn nước”. Nội dung như sau:

Khi ông Ẩn sang sửa nhà giúp thì được bà Hà nhờ dời chiếc bồn nước từ mái nhà ra ban công tầng 1. Vụ phát hiện bộ xương trong bồn nước ở Đồng Nai: Chủ nhà ngất xỉu vì sốc, chia sẻ chi tiết sự việc Vụ bộ xương người trong bồn chứa nước ở Đồng Nai: Lý do chủ nhà không thấy bất thường Clip cận cảnh hiện trường phát hiện bộ xương người trong bồn chứa nước gia đình tại Đồng Nai

Sự việc phát hiện bộ xương trong bồn nước trên mái nhà của gia đình bà Lê Thị Hà (64 tuổi, ở khu phố Bình Dương, phường Long Bình Tân, TP. Biên Hòa, tỉnh Đồng Nai) đã khiến dư luận bàng hoàng, đặt nhiều câu hỏi những ngày qua.

Ông Trần Ngọc Ẩn (62 tuổi, ở Đồng Nai) là hàng xóm nhà bà Hà, cũng chính là người đầu tiên phát hiện vụ việc khi sang giúp đỡ nhà bà Hà sửa nhà.

Vẫn còn bàng hoàng với những gì mình đã nhìn thấy, ông Ẩn kể gia đình ông sống ở phía sau căn nhà của bà Hà. Từ nhà ông nhìn lên là thấy bồn nước đặt trên mái tôn nhà bà Hà. Những năm trước, ông Châu chồng bà Hà còn khỏe mạnh vẫn hay giúp đỡ gia đình ông Ẩn. Giờ bà Hà nhờ ông sang sửa giúp căn nhà với mục đích để ông Châu đi lại thuận tiện hơn do ông này bị viêm khớp, đi lại khó khăn nên ông Ẩn đồng ý ngay.

Khu vực mái nhà nơi đặt bồn nước.
Bà Hà, chủ ngôi nhà. (Ảnh: Người Lao Động)

Chia sẻ trên báo Dân Trí, ông Ẩn cho hay bắt đầu sửa nhà bà Hà từ hôm thứ bảy (21/6) đến trưa chủ nhật thì xong. Chiều 22/6, ông Ẩn mang máy móc sang nhà bà Hà, trèo lên mái tôn để giúp người hàng xóm dời bồn nước sang ban công phía trước tầng 1.

Ông Ẩn dùng máy cắt phần ông nước nối với bồn sau đó có ý định nghiêng bồn sang một bên để nước chảy hết ra ngoài. Theo ông Ẩn, lúc này nắp bồn đã được mở từ trước. Ông nhìn vào bên trong bồn để kiểm tra thì phát hiện bộ xương người.

Lấy hết bình tĩnh, ông trèo xuống báo cho bà Hà biết thì bà này không tin, sợ nắng quá, ông Ẩn bị hoa mắt. Bà Hà gọi điện báo công an đến kiểm tra thì họ xác nhận có bộ xương người. Công an sau đó đã đến lấy lời khai của ông Ẩn và vợ chồng bà Hà.

Vốn là người làm nghề bốc mộ thuê nhưng lần này, trước sự việc hi hữu, ông Ẩn không khỏi ớn lạnh khi nghĩ đến.

Chiếc bồn nước nơi phát hiện bộ xương người.

Trước đó, kể với báo Người Lao Động, bà Hà cho hay vợ chồng bà có 2 người con trai. Con trai lớn đã lập gia đình, ở riêng còn con út đi làm ở nước ngoài 10 năm nay. Bồn nước nơi phát hiện bộ xương được vợ chồng bà mua từ 7 năm trước nhưng khoảng 4 năm gần đây không sử dụng mà chuyển sang dùng nước máy.

Theo bà Hà, khoảng 2 năm trước vợ chồng bà có khoảng thời gian ở bệnh viện cả tháng trời. Vài hôm họ mới về nhà một lần và được vài hôm thì lại đi bệnh viện.

Được biết, hiện vẫn chưa xác định được thời gian tử vong của nạn nhân. Thời điểm khám nghiệm hiện trường, cơ quan chức năng thu được một chiếc ví bên trong có giấy đăng ký biển số xe tỉnh Long An, 2 thẻ ATM có tên 1 nam, 1 nữ.

Ngoài ra, công an còn tìm thấy một căn cước công dân của người đàn ông tên V., 49 tuổi, quê ở Tiền Giang trong trang phục được cho là của nạn nhân tại hiện trường.

Vụ việc đang được cơ quan chức năng tiếp tục điều tra, làm rõ.

Kẹp 45 triệu trong sổ, người phụ nữ bật khóc khi làm rơi trên đường về nhà: Diễn biến không ngờ

Khi phát hiện mình làm rơi một số tiền lớn, người phụ nữ đã không giữ được bình tình và bật khóc nức nở.

Đó là câu chuyện của bà Đặng Thị H. trú tại phường Phú Xuân (TP. Huế). Theo đó vào sáng ngày 27/7, bà H. khi di chuyển từ số 328 Chi Lăng về nhà đã đánh rơi 45 triệu đồng trên đường. Số tiền gồm 1 lốc tiền mệnh giá 500.000 đồng và 1 lốc tiền mệnh giá 50.000 đồng, được bà H. kẹp trong sổ vay vốn và để trước giỏ xe đạp.

Phát hiện mình làm rơi số tiền lớn, bà H. không khỏi hoang mang và bật khóc giữa đường. Sau đó, bà đã trình báo sự việc tới Công an phường Phú Xuân.

Bà H. hoảng hốt khi phát hiện mình làm rơi số tiền lớn.

Tiếp nhận thông tin, Công an phường Phú Xuân đã huy động cán bộ, chiến sĩ rà soát tuyến đường di chuyển, đồng thời đăng tải thông tin vụ việc lên các trang mạng xã hội nhằm kêu gọi người dân hỗ trợ tìm lại tài sản cho bà H..

Từ những bài chia sẻ này, chị Trần Ngọc Thùy Trang (SN 2001, trú tại phường Phú Xuân) – người nhặt được số tiền đã nhanh chóng liên hệ, trao trả lại toàn bộ số tiền cho người bị mất. Chị Trang cho hay số tiền này chị nhặt được ở trước cửa nhà mẹ đẻ trên đường Mạc Đĩnh Chi. Nhờ đọc thông tin chia sẻ, chị biết được nguồn gốc của số tiền và đã trao trả về chủ nhân thực sự.

Chị Trang trao trả lại số tiền nhặt được cho người đánh rơi.

Gia đình bà H. đăng lời cảm ơn.

Bố đòi bán 1 cây vàng để “lo việc”, con gái đưa thẳng đến trụ sở công an

Tin lời đối tượng lạ, ông H. đã gọi điện bảo con gái mang 01 cây vàng đến để ông bán “lo việc”.

Ngày 28/07/2025, Đời sống pháp luật đua tin “Bố đòi bán 1 cây vàng để “lo việc”, con gái đưa thẳng đến trụ sở công an”. Nội dung chính như sau: 

Công an tỉnh Phú Thọ ngày 28/7 cho biết, Công an phường Nông Trang chiều 25/7 đã kịp thời ngăn chặn một vụ lừa đảo tinh vi nhắm vào người cao tuổi với thủ đoạn giả danh cán bộ Công an gọi điện thoại đe dọa, yêu cầu chuyển tiền.

Trước đó, ông Trần Quang H. (trú tại khu 6B, phường Nông Trang) bất ngờ nhận được cuộc gọi từ một số điện thoại lạ, tự xưng là cán bộ Công an phường Nông Trang. Đối tượng lừa đảo thông báo rằng vợ ông đang liên quan đến một vụ việc vi phạm pháp luật và có thể bị bắt giữ nếu không “hợp tác”.

Đáng chú ý, đối tượng yêu cầu ông Hải không được tiết lộ thông tin cho bất kỳ ai, đồng thời đóng kín cửa trong nhà và tuân thủ mọi hướng dẫn nếu muốn “bảo vệ” vợ mình. Tin vào lời đe dọa, ông H. đã gọi điện bảo con gái mang 01 cây vàng đến để ông bán “lo việc”.

Công an kịp thời ngăn chặn một vụ lừa đảo – Ảnh: Công an Nghệ An

Tuy nhiên, trước dấu hiệu bất thường trong lời nói và hành vi của cha, chị T – con gái ông đã kịp thời đưa ông đến trụ sở Công an phường Nông Trang để xác minh. Tại đây, lực lượng Công an đã nhanh chóng trấn an tinh thần cho ông H., đồng thời làm rõ bản chất vụ việc là một thủ đoạn lừa đảo tinh vi nhằm chiếm đoạt tài sản.

Qua sự việc trên, Công an phường Nông Trang khuyến cáo người dân, cơ quan công an không làm việc qua điện thoại, không yêu cầu người dân chuyển tiền hay tài sản dưới bất kỳ hình thức nào. Đây là thủ đoạn mạo danh Công an để gây hoang mang, từ đó dụ dỗ người dân, đặc biệt là người cao tuổi thực hiện hành vi chuyển tiền, giao nộp tài sản.

Vì vậy, các gia đình có người già, cần chủ động chia sẻ, tuyên truyền cho ông bà, cha mẹ, người cao tuổi trong gia đình để tránh rơi vào “bẫy” lừa đảo.

Ngày 27/07/2025, Thương trường đưa tin “Cụ bà rút 600 triệu đồng trong sổ tiết kiệm để chuyển vào tài khoản của chính mình: Nhân viên Agribank nghi gian lận, báo công an xã”. Nọi dung chính như sau: 

Mới đây, Công an xã Hà Bắc, TP Hải Phòng đã giúp bà P.T.N. (70 tuổi ở thôn Phương La) không bị chiếm đoạt 600 triệu đồng.

Trước đó vào sáng 23/7, một người đàn ông gọi điện thoại cho bà N. tự giới thiệu là Trưởng Công an xã Hà Bắc. Bà N. hỏi người này quê ở đâu. Người đàn ông nói quê ở xã Đồng Lạc, Nam Sách trước đây và bà N. tin đó là thật.

Bà P.T.N. trình bày vụ việc tại trụ sở làm việc Công an xã Hà Bắc

Sau đó, đối tượng tiếp tục thông báo bà N. liên quan đến một vụ án và đưa máy cho người khác nói chuyện với bà N. Người này tự xưng là cán bộ Công an TP Đà Nẵng, nói bà N. đang bị nghi vấn liên quan đến đường dây buôn ma túy và rửa tiền. Số căn cước công dân của bà được tìm thấy tại nhà đối tượng cầm đầu đường dây tại Hải Phòng và thông báo đã có lệnh bắt tạm giam đối với bà N.

Từ ngày 23 – 25/7, đối tượng liên tục điện thoại và khống chế bà N. Chúng điều tra về hoàn cảnh gia đình, nhân thân và tài sản của bà N. Từ đây chúng biết bà có 4 sổ tiết kiệm tại Ngân hàng Nông nghiệp và Phát triển nông thôn với số tiền 650 triệu đồng.

Đến ngày 25/7/2025, đối tượng yêu cầu bà N. đến Agribank – Chi nhánh Cẩm Việt (xã Hà Bắc) để rút hết số tiền tiết kiệm và chuyển vào tài khoản nhận lương hưu hàng tháng của bà. Trước đó, bà N. đã cung cấp cho đối tượng lừa đảo mật khẩu và mã OTP.

Không chút hoài nghi, bà N. đến ngân hàng đặt vấn đề rút tiền và chuyển tiền. Nhân viên giao dịch ngân hàng thấy bất thường nên dừng giao dịch và báo cho Công an xã Hà Bắc.

Ngay lập tức, Trưởng Công an xã đã cử cán bộ đến tuyên truyền, trấn an để bà N. thấy rõ đây là hành vi lừa đảo chiếm đoạt tài sản, lập tức ngừng việc chuyển tiền cho đối tượng.

Theo Thượng tá Trần Hoài Nam, Trưởng Công an xã Hà Bắc, các thủ đoạn của đối tượng lừa đảo ngày càng tinh vi. Chúng không hướng dẫn người dân chuyển tiền ngay lập tức tại ngân hàng đến tài khoản của chúng vì dễ bị phát hiện mà sẽ hướng dẫn chuyển tiền tiết kiệm vào tài khoản của người dân. Sau đó chúng sẽ hướng dẫn người dân tự thao tác chuyển tiền trên điện thoại. Trước diễn biến phức tạp của tội phạm công nghệ cao, Công an xã Hà Bắc đã tổ chức tập huấn, tuyên truyền về công tác phòng chống tội phạm chiếm đoạt tài sản, tội phạm công nghệ cao tại các quỹ tín dụng, ngân hàng, cửa hàng vàng bạc trên địa bàn.

CHÁY NHÀ Ở TP.HCM, PHÁ CỬA PHÁT HIỆN 2 SINH VIÊN TUVONG

Sau khi khống chế được hoả hoạn, cảnh sát phát hiện 2 người đã tử vong.

Sáng 28-7, Công an TP HCM đang điều tra vụ cháy tại phường Long Bình khiến 2 người tử vong.

Khoảng 5 giờ cùng ngày, hoả hoạn bùng lên từ căn nhà ở đường số 15, phường Long Bình. Phát hiện cháy, người dân hô hoán dùng bình chữa cháy mini dập lửa, đồng thời gọi điện báo lực lượng chức năng.

Cháy nhà ở TP HCM, phá cửa phát hiện 2 sinh viên tử vong- Ảnh 1.

Hiện trường vụ việc.

Lực lượng chữa cháy và Công an phường Long Bình được điều động đến hiện trường.

Khi đám cháy được khống chế, cảnh sát phát hiện anh L.N.H.L (23 tuổi, con chủ nhà) và bạn gái L.K.T.A. (20 tuổi) tử vong trong nhà vệ sinh.

Bước đầu xác định cả hai là sinh viên. Hiện nguyên nhân đang được điều tra.

Cái kết “buồn” cho con rể chủ tiệm vàng Đồng Tháp nhiều lần bật khóc, vỡ mộng hôn nhân

Cặp đôi có của hồi môn 1.050 cây vàng, 9,9 tỉ đồng tiết lộ cuộc sống hôn nhân gây bất ngờ.

Nhắc đến đám cưới có của hồi môn “khủng” – với 1.050 cây vàng, 9.9 tỷ tiền mặt nhiều người nhớ ngay tới cặp đôi Minh Thư và Hoàn Hảo. Bởi thế, hôn nhân của con gái chủ tiệm vàng Đồng Tháp và cựu sinh viên trường Đại học Bách Khoa TP.HCM này luôn nhận được nhiều quan tâm, tò mò từ cư dân mạng.

Đám cưới với của hồi môn “khủng” từng gây “sốt” vào năm 2024.

Cả hai cũng thoải mái chia sẻ về cuộc sống sau khi về chung nhà lên MXH, mới đây còn gây chú ý khi góp mặt trong chương trình “Vợ chồng son”. Song, đây là lần hiếm hoi cặp đôi này có chia sẻ về nơi ở, tính cách, thậm chí là những “vỡ mộng” sau gần 1 năm nên duyên vợ chồng.

Hoàn Hảo cho biết sau khi kết hôn, anh chọn ở rể vì tính chất công việc của vợ – kinh doanh trang sức tại Đồng Tháp, không/khó có thể lên làm dâu ở TP.HCM. Song, việc rời một nơi đã gắn bó mấy chục năm, chuyển đến một tỉnh mới, chàng rể miền Tây gặp không ít khó khăn.

“Ban đầu, khó khăn nhất là những mối quan hệ gia đình, bạn bè. Bởi, mình sinh ra và lớn lên ở TP.HCM. Về đây, mình chỉ biết ở trong nhà.

Khoảng thời gian đầu ở chung với nhau, mình hơi vỡ mộng. Trước kia còn hẹn hò thì mình có thời gian chơi với bạn bè, coi bóng đá, thức khuya. Còn khi đã sống chung, mọi thói quen cũ đều phải gác lại. Vợ không cho mình có không gian riêng, không cho mình xem đá bóng nữa”, Hoàn Hảo tâm sự.

Con rể chủ tiệm vàng Đồng Tháp nhiều lần bật khóc, vỡ mộng hôn nhân:

Hoàn Hảo cho biết sau đám cưới anh ở rể, cùng vợ phát triển sự nghiệp kinh doanh.

Không chỉ các mối quan hệ bạn bè hay thói quen cũ dần “mất đi” mà Hoàn Hảo cũng nhiều lần tủi thân đến rơi nước mắt khi bị vợ… lớn tiếng.

Chính Minh Thư tiết lộ: “Cỡ một tháng thì chồng mình về TP.HCM thăm gia đình nhưng cũng chật vật lắm. Tại khi còn độc thân thì mình thấy ở một mình cũng không sao hết nhưng từ lúc cưới chồng, mình cứ muốn chồng ở bên mình thôi. Mặc dù ngoài miệng mình vẫn nói là anh cứ về thăm ba mẹ đi. Nhưng mỗi lần anh ấy về thăm ba mẹ là em cứ gọi điện ‘hành’ anh ấy hết 3-4 ngày đó luôn”.

Con rể chủ tiệm vàng Đồng Tháp nhiều lần bật khóc, vỡ mộng hôn nhân:
Con rể chủ tiệm vàng Đồng Tháp nhiều lần bật khóc, vỡ mộng hôn nhân:

Minh Thư cho biết chồng tủi thân, khóc nhiều lần vì vợ kiểm soát, càm ràm.

Hoàn Hảo cho biết điều này khiến anh không ít lần buồn, tủi thân đến bật khóc, khóc nhiều lần. “Mình rất nóng tính, mỗi lần la (mắng) chồng là anh ấy khóc. Anh ấy nói lý lẽ khiến mình cũng nguôi đi. Từ từ mình cũng không làm anh khóc nữa”, Minh Thư nói.

“Đỉnh điểm có lần mình có một buổi tiệc cùng các anh chị em nhân viên ở tiệm trang sức. Hẹn Thư 8h30 lên phòng nhưng vui quá nên trễ đúng 10 phút. Thế mà lên là bả khóa cửa luôn, cho ngủ ngoài. Mẹ vợ còn lấy gối, chăn cho mình ngủ ngoài mà vợ mình ra tịch thu luôn”, Hoàn Hảo nhớ lại và kể.

Bởi thế, anh mong vợ có thể dịu dàng, biết lắng nghe để cả hai hòa hợp hơn trong hôn nhân. Còn về phía mình, Minh Thư cho biết không cần chồng thay đổi gì, vì quá hoàn hảo rồi.

Cô cũng cho biết vì mình làm kinh doanh, còn chồng lại là kỹ sư, nên cách suy nghĩ và làm việc khác nhau, dẫn đến nhiều mâu thuẫn trong thời gian đầu chung sống nhưng hiện tại cũng dần hòa hợp. Cô nói thêm chồng rất lãng mạn, hay bày tỏ tình cảm, nhưng ít khi tặng quà. Cô chia sẻ: “Tôi hay nói là em cũng thích được tặng quà lắm, thỉnh thoảng anh thấy món nào nhỏ nhỏ, xinh xinh như móc khóa, gấu bông thì anh mua tặng em cũng được. Nói hoài mà không thấy anh tặng”.

Trước đó, vào tháng 10/2024, cặp đôi kết hôn sau gần 1 năm tìm hiểu. Minh Thư là con gái chủ tiệm vàng ở Đồng Tháp còn Hoàn Hảo (sinh năm 2000, tại TP.HCM) tốt nghiệp chuyên ngành kỹ thuật hệ thống công nghiệp tại Trường ĐH Bách khoa TP.HCM. Anh chàng từng tham gia một số cuộc thi người mẫu thể hình trong nước và đạt thứ hạng cao.

Nguồn: Vợ chồng son

Ng;ã ng;ử;a cuộc sống của BTV “giàu nhất VTV”: Chi 50 tỷ đeo đồng hồ khi lên sóng, gia đình buôn đá quý giàu nhất nhì Hà Nội

Ngọc Trinh luôn được coi là “BTV giàu nhất VTV” với khối tài sản “khủng” cùng loạt đồ hiệu đắt tiền.

BTV Ngọc Trinh từng thú nhận mình là “người kém nhất khi bước chân vào Bản tin Tài chính”

Trong số các nữ biên tập viên (BTV) nổi tiếng của Đài Truyền hình Việt Nam, Dương Ngọc Trinh là gương mặt quen thuộc và nổi trội. Cô từng phụ trách dẫn dắt nhiều chương trình của VTV như: Bản tin Kinh tế, Chuyển động 24h, Bí mật đồng tiền, Tự do tài chính…

Không chỉ gây ấn tượng bởi vẻ ngoài xinh đẹp, cách dẫn chương trình thanh lịch, quyết đoán, BTV Ngọc Trinh còn khiến công chúng xôn xao bởi thường xuyên xuất hiện cạnh xe sang, đồng hồ đắt tiền. Trong một cuộc trò chuyện, khi nhắc tới cụm từ “MC giàu nhất VTV”, BTV Trần Ngọc đã không ngần ngại trả lời ngay: “Dương Ngọc Trinh”, công nhận khối tài sản đáng ngưỡng mộ của cô.

BTV giàu nhất VTV là ai? - Ảnh 1.

BTV Ngọc Trinh có vẻ ngoài xinh đẹp, quyến rũ. (Ảnh: FBNV)

BTV Ngọc Trinh sinh năm 1986 tại Hà Nội. Theo nhiều thông tin cho hay, gia đình Ngọc Trinh kinh doanh đá quý và có gia thế “khủng” nhất nhì Hà Nội. Cô có một em trai tên Dương Ngọc Hưng.

Ngọc Trinh từng chia sẻ, khi bước chân vào VTV, cô đã có khoảng thời gian không thành công: “Mình không xấu hổ khi thú nhận mình là người kém nhất khi bước chân vào Bản tin Tài chính, mình từng 2 năm trượt Đại học. Câu chuyện ngày hôm nay của mình hy vọng phần nào sẽ đem lại cảm hứng cho những ai đang mệt mỏi và chán nản khi gặp chướng ngại vật trên con đường chinh phục chính bản thân mình”.

Tại lễ trao giải VTV Awards 2016, BTV Ngọc Trinh đã vượt qua rất nhiều ứng cử viên sáng giá như Trường Giang, Trấn Thành để nhận giải Người dẫn chương trình ấn tượng.

BTV giàu nhất VTV là ai? - Ảnh 2.

Vẻ ngoài sang chảnh của BTV Ngọc Trinh trong mỗi lần xuất hiện. (Ảnh: FBNV)

Bộ sưu tập hàng hiệu của BTV Ngọc Trinh

Tuy hoàn toàn kín tiếng về gia đình nhưng BTV Ngọc Trinh luôn khiến khán giả “choáng ngợp” khi thường xuyên đeo trên tay những chiếc đồng hồ đắt tiền cũng như sở hữu nhiều đồ hiệu đắt đỏ. Cô còn thoải mái chia sẻ những hình ảnh trong căn biệt thự do mình sở hữu tại Thủ đô.

Khán giả Việt từng “bóc giá” loạt đồ hiệu mà BTV Ngọc Trinh sử dụng trên sóng truyền hình, trong đó nổi bật là hàng loạt chiếc đồng hồ đắt đỏ như: Patek Philippe 506 2R trị giá khoảng 10 tỷ đồng, Patek Philippe 5711 Olive 8,4 tỷ đồng, Patek Philippe 5711r 6 tỷ đồng… Theo nhiều thông tin, con số mà người đẹp bỏ ra chỉ để tậu đồng hồ có thể lên tới hơn 50 tỷ đồng.

BTV giàu nhất VTV là ai? - Ảnh 3.

Không gian sang trọng trong biệt thự của BTV Ngọc Trinh. (Ảnh: FBNV)

Từ những hình ảnh mà BTV Ngọc Trinh chia sẻ trên trang cá nhân, căn biệt thự Ngọc Trinh đang ở có diện tích rộng rãi và lối thiết kế sang trọng, quý phái. Trong ngôi nhà có nhiều căn phòng khác nhau phục vụ nhu cầu làm đẹp, vận động, thư giãn của gia chủ. Bể bơi cũng được trang trí cầu kỳ với rất nhiều đèn lấp lánh trên trần.

BTV giàu nhất VTV là ai? - Ảnh 4.

Một góc để thưởng thức tranh trong căn biệt thự sang trọng. (Ảnh: FBNV)

MC Ngọc Trinh từng tiết lộ món đồ hiệu cao cấp đầu tiên cô tự bỏ tiền mua là chiếc túi Louis Vuitton năm 21 tuổi. Tuy nhiên, cô khẳng định mình không coi những món hàng hiệu là thứ nâng tầm bản thân: “Với tôi, đồ đạc chỉ là vật ngoài thân, nếu nó phù hợp với mình thì nó đẹp. Tôi quan niệm hàng hiệu là một lựa chọn về mặt thẩm mỹ chứ không phải là thứ để thể hiện giá trị con người.

BTV giàu nhất VTV là ai? - Ảnh 5.

Mẫu đồng hồ Aquanaut Patek Philippe bằng thép, dây cao su có giá dao động khoảng 20.000 – 30.000 USD từng được BTV Ngọc Trinh đeo khi dẫn chương trình. (Ảnh: FBNV)

Tôi đã từng gặp những con người đáng kính trọng mà không hề có khái niệm về đồ hiệu trong từ điển sống. Việc chúng tôi đầu tư trang phục, chỉn chu khi lên sóng không phải chỉ nhằm thu hút sự chú ý của khán giả mà quan trọng hơn hết, nó thể hiện sự tôn trọng của chúng tôi đối với người xem, với nghề nghiệp của chính chúng tôi” – Ngọc Trinh tâm sự.

Cuộc sống riêng của BTV Ngọc Trinh cũng là một bí ẩn trước công chúng. Dù vướng hàng loạt tin đồn về đời tư nhưng BTV xinh đẹp cho biết, cô muốn giữ kín chuyện riêng tư và không chạy theo những thông tin thất thiệt.

Con ốm cần tiền hết cách tôi tìm gặp chồng cũ, anh n/ém chiếc áo rách rồi đuổi tôi về, tôi kiểm tra thì ch;ết s;ững khi thấy…

Cơn mưa mùa hạ như trút nước, rơi ào ào xuống mái tôn căn phòng trọ cũ nát, nơi mẹ con tôi sống tạm bợ suốt gần một năm qua. Thằng Bi – con trai tôi – nằm co ro trong chiếc chăn mỏng, người nóng hầm hập. Mỗi lần nó ho lên, lòng tôi lại như bị ai bóp nghẹt.

“Viêm phổi rồi, cần nhập viện gấp, chị chuẩn bị viện phí đi.” – bác sĩ ở phòng khám tư lắc đầu sau khi xem phim chụp. “Chậm trễ là nguy hiểm tính mạng đấy.”

Viện phí. Hai từ ấy như nhát dao đâm vào lòng tôi. Tôi làm giúp việc theo giờ, thu nhập bấp bênh, tiền tích góp đã cạn sau những tháng chạy chữa cho con. Tôi không còn người thân, bạn bè cũng nghèo khó. Tôi đã mượn tất cả những nơi có thể mượn, giờ không còn ai để gọi nữa.

Chỉ còn… một người.

Tôi ngồi trước cổng căn nhà cũ quen thuộc mà tay run lên vì lạnh và vì cả nỗi xấu hổ. Đây là nhà của anh – chồng cũ tôi – người tôi từng yêu tha thiết, người từng hứa sẽ cùng tôi đi đến hết đời. Nhưng đời không như mơ. Cuộc hôn nhân của chúng tôi tan vỡ sau 5 năm, phần vì nghèo khổ, phần vì tôi không thể chịu nổi sự vô tâm ngày một lớn của anh. Ly hôn xong, tôi mang theo đứa con chưa tròn 3 tuổi, dắt díu nhau vào Sài Gòn mưu sinh. Anh gần như biệt tăm kể từ đó.

Tôi nhấn chuông. Một lát sau, cánh cửa bật mở. Anh đứng đó, vẫn vóc dáng cao gầy, ánh mắt lạnh lẽo hơn xưa.

– Cô đến đây làm gì? – giọng anh hờ hững, như thể tôi là người dưng.

Tôi nén cơn tủi thân, cúi đầu:
– Con mình ốm nặng. Em… em không còn cách nào nữa. Em xin anh, nếu có thể… giúp con một lần.

Anh im lặng. Một lát sau, anh quay đi, vào trong nhà. Tôi nghe tiếng sột soạt, rồi anh quay lại, ném ra ngoài một chiếc áo khoác cũ sờn.
– Cầm cái này mà đi. Tôi chẳng có gì cho cô đâu. Đừng bao giờ quay lại nữa.

Chiếc áo văng xuống đất, ướt nhẹp trong mưa. Anh đóng cửa cái rầm, không thèm nhìn tôi thêm một lần nào nữa.

Tôi đứng chết lặng, nước mưa hòa với nước mắt.

Sáng hôm sau, tôi mang thẻ ra ngân hàng kiểm tra. Nhân viên xác nhận đúng: tài khoản đứng tên anh – chồng cũ tôi – và số dư hiện tại là 300 triệu đồng. Tôi như không tin vào tai mình. Cả đêm qua tôi không ngủ, vừa mừng, vừa lo, vừa cảm thấy một nỗi xót xa không thể gọi thành tên.

Tôi dùng đúng số tiền cần thiết để nhập viện cho thằng Bi. Thằng bé được chăm sóc cấp cứu, truyền kháng sinh và thở oxy. May mắn thay, vì phát hiện kịp thời, con đã qua cơn nguy kịch sau ba ngày điều trị.

Tôi không dám gọi cho anh. Tôi cũng không trả lại thẻ, dù đã mấy lần đứng trước cổng nhà anh, tay siết chặt trong túi. Anh bảo “Đừng quay lại”. Tôi không muốn phá vỡ lời đó. Có thể với anh, đó là cách anh giữ khoảng cách với quá khứ. Nhưng tôi biết rõ: người đàn ông lạnh lùng hôm ấy, không hề vô tâm. Anh đã giúp – và chọn cách giúp khiến tôi phải tự mình gượng dậy.

Một tuần sau, bác sĩ thông báo con tôi ổn định, có thể xuất viện trong vài ngày. Tôi như được sống lại. Tôi mua một túi trái cây nhỏ, định mang sang gửi cảm ơn – không phải cho anh, mà cho ba mẹ anh, những người từng rất quý tôi. Nhưng khi đến nơi, cổng nhà lại khóa. Tôi hỏi thăm hàng xóm, thì lặng người khi nghe họ nói:

– Anh Khoa mới chuyển nhà rồi. Dường như là sang nước ngoài làm việc. Bữa trước thấy dọn dẹp đồ đạc, có cho mấy người trong xóm ít quần áo cũ.

Tôi hỏi có để lại lời nhắn gì không. Bác hàng xóm chỉ lắc đầu:
– Không. Nhưng hình như đi gấp lắm.

Tôi quay về, lòng rối bời.

Ba tháng sau…

Tôi nhận được một bức thư gửi từ Canada. Nét chữ quen thuộc, nguệch ngoạc nhưng rõ ràng. Là của anh.

“Anh không định nói ra điều này, nhưng anh biết có lẽ em sẽ thắc mắc. Tại sao anh giúp mà không gặp lại, không giải thích.

Sự thật là… anh đã bị chẩn đoán mắc bệnh ung thư máu giai đoạn đầu. Anh chọn ra nước ngoài vì có cơ hội thử nghiệm một phương pháp điều trị mới.

Anh không biết còn sống được bao lâu. Nhưng anh không muốn em và con bị kéo vào nỗi lo sợ và bất an. Anh biết em mạnh mẽ. Em luôn như vậy, từ khi chúng ta còn nghèo khó. Anh chỉ mong, nếu có thể, em tha lỗi cho anh – vì đã không thể là người chồng tốt. Và vì đã phải chia tay theo cách tệ nhất.”

“Anh từng nghĩ khi ly hôn là chấm hết. Nhưng khi nghe tin con ốm, anh mới nhận ra: trên đời, có những mối liên kết không bao giờ dứt. Con là của chúng ta. Em là một phần ký ức mà anh trân trọng.

Chiếc áo rách hôm ấy, anh cố tình làm vậy – vì anh biết nếu nhìn thấy em khóc, anh sẽ không đủ dũng khí để rời đi lần nữa.”

Tôi siết chặt bức thư, nước mắt rơi từng giọt. Anh vẫn là anh – người đàn ông vụng về trong cách thể hiện, nhưng sâu sắc và có trách nhiệm trong những lúc quan trọng nhất.

Tôi viết thư hồi âm. Không hứa hẹn, không trách móc. Chỉ kể chuyện con đã khỏe, đã bắt đầu đi học mẫu giáo. Và rằng, nếu một ngày anh trở về, con chắc chắn sẽ rất vui khi có ba bên cạnh.

Câu chuyện này – với tôi – không có một cái kết trọn vẹn như cổ tích. Nhưng nó đủ để tôi tin rằng: đôi khi, tình thương tồn tại theo cách âm thầm nhất. Và trong những khoảnh khắc đen tối nhất của cuộc đời, lòng tốt – dù muộn màng hay im lặng – vẫn là ngọn đèn sưởi ấm trái tim con người.