Home Blog

Chồng đặt bàn ăn tối với nhân tình, tôi đặt ngay bàn bên cạnh và mời một người tới khiến anh ta xấu hổ tới cuối đời…

“Tôi ngồi xuống chiếc bàn chỉ cách anh ta chưa đầy một mét. Anh ngẩng lên, ánh mắt chạm vào tôi, chết lặng. Bên cạnh tôi, người đàn ông vừa được tôi mời đến hôm nay rót rượu, mỉm cười: ‘Hân hạnh được gặp lại anh, Tuấn ạ.’”

Tôi tên là Mai, 34 tuổi, nhân viên kế toán tại một công ty xuất nhập khẩu, đã kết hôn với Tuấn được gần 7 năm. Chúng tôi có một bé trai 5 tuổi tên là Bin, thông minh và rất quấn bố. Tuấn làm quản lý tại một công ty xây dựng, công việc bận rộn nhưng thu nhập ổn định. Cuộc sống gia đình tôi, nhìn từ ngoài vào, gần như là mẫu mực.

Nhưng rồi, tôi bắt đầu nhận ra những điều không ổn…

Anh thường về trễ hơn, điện thoại thì khóa vân tay, có khi còn đặt chế độ im lặng. Khi tôi hỏi, anh chỉ đáp cộc lốc: “Công việc dạo này mệt mỏi.” Rồi những chuyến công tác bắt đầu dày hơn, trong đó có nhiều ngày không liên lạc được.

Tôi không phải kiểu vợ hay nghi ngờ chồng, nhưng trực giác phụ nữ mách bảo tôi có gì đó sai. Một hôm, vô tình nhìn thấy thông báo từ app đặt bàn nhà hàng hiện lên trên điện thoại anh khi anh vào phòng tắm, tôi đã chụp màn hình lại.

Tôi tìm hiểu — và biết rằng Tuấn đã đặt một bữa tối tại nhà hàng kiểu Pháp, một nơi sang trọng anh chưa từng đưa tôi đến. Ngày giờ là thứ sáu tới, lúc 19h.

Tôi không nói gì. Tôi im lặng chuẩn bị.

Tôi đến nhà hàng đó vào đúng ngày hôm đó. Tôi đặt bàn ngay bên cạnh bàn của Tuấn, chỉ cách một vách ngăn kính thấp, đủ để nhìn thấy mọi thứ. Nhưng tôi không đi một mình.

Tôi mời đến một người đặc biệt — anh Phong, người yêu cũ của tôi, hiện là giám đốc chi nhánh một công ty tài chính lớn, từng rất quý mến Tuấn khi tôi và anh còn quen nhau. Chúng tôi giữ liên lạc đơn thuần như bạn bè sau khi tôi cưới.

Tôi gọi cho anh Phong, chỉ nói đúng một câu:

“Em cần một người đi ăn tối cùng. Không phải để yêu lại, mà để giúp em khép lại một chương cũ trong đời.”
Anh đồng ý, không hỏi thêm gì.

Tối hôm đó, tôi mặc chiếc váy đen đơn giản nhưng thanh lịch, trang điểm nhẹ nhàng, vẫn giữ vẻ điềm tĩnh nhất có thể. Khi tôi và Phong bước vào, nhân viên dẫn chúng tôi đến bàn đã đặt — và đúng như tôi yêu cầu, nó chỉ cách bàn Tuấn đúng một tấm bình phong.

Tuấn ngồi đó, ăn mặc bảnh bao, đối diện là một cô gái trẻ hơn tôi chừng 7–8 tuổi. Cô ta cười tươi, ánh mắt đầy mê đắm nhìn chồng tôi. Họ cụng ly, nói chuyện với nhau bằng những lời âu yếm — tôi nghe rõ từng chữ.

Tôi ngồi xuống, cố giữ vẻ tự nhiên nhất. Phong lịch thiệp rót rượu cho tôi, rồi mỉm cười:

“Lâu rồi mới lại ăn tối cùng em. Em vẫn vậy — mạnh mẽ và đẹp đẽ.”

Lúc ấy, Tuấn ngẩng lên. Mắt anh sững lại khi thấy tôi. Ánh mắt anh chuyển từ ngỡ ngàng sang bối rối, rồi hoảng loạn. Nhưng tôi chỉ nhìn anh, mỉm cười nhẹ. Không nói gì.

Phong ngạc nhiên nhìn theo ánh mắt tôi, rồi cũng nhận ra Tuấn. Anh lặng đi vài giây, rồi khẽ nghiêng đầu:

“À… Tuấn? Không ngờ lại gặp anh ở đây.”

Cô gái đi cùng Tuấn bắt đầu cảm thấy không khí có gì đó sai sai. Cô quay lại nhìn tôi rồi nhìn Phong, rồi quay sang Tuấn:

“Anh… quen họ à?”

Tuấn lắp bắp:

“Ờ… đây là…”

Tôi nhẹ nhàng nói tiếp lời anh:

“Tôi là vợ anh ấy. Còn anh ấy — thì đang có một bữa tối lãng mạn với nhân tình, ngay cạnh bàn vợ mình.”

Phong đặt ly rượu xuống, ngồi thẳng lưng, nhìn Tuấn với ánh mắt đầy thất vọng.

“Tôi từng rất quý anh, Tuấn. Không ngờ anh lại đối xử với Mai như vậy.”

Không khí ở bàn bên cạnh chùng xuống. Cô gái kia mặt đỏ bừng, vội đứng dậy. Còn Tuấn thì cúi gằm mặt, không nói được lời nào.

Tôi đứng dậy, khẽ gật đầu với Phong.

“Cảm ơn anh đã tới. Em nghĩ mình đã đủ dũng khí để kết thúc mọi thứ.”

Tôi quay đi, bước ra khỏi nhà hàng — đầu ngẩng cao.

Tối hôm ấy, tôi đưa Bin sang nhà bà ngoại. Tôi không khóc, chỉ thấy nhẹ nhõm đến lạ. Suốt bao năm cố giữ gìn hạnh phúc, cuối cùng cũng hiểu ra: giữ một người không còn ở lại trong trái tim mình là điều vô nghĩa.

Tuấn gọi điện hàng chục cuộc. Tôi không bắt máy. Đến hôm sau, anh ta xuất hiện trước cửa nhà tôi, mặt mũi thất thần.

“Mai… anh xin lỗi. Chỉ là… anh yếu lòng… nhưng anh chưa bao giờ muốn bỏ em với con…”

Tôi lặng im, nhìn anh thật lâu.

“Em không cần nghe lời xin lỗi. Em cần hành động. Và sự thật là… anh đã phản bội. Không chỉ em, mà cả con.”

Tuấn gục đầu, thở dài.

“Anh biết… và anh chấp nhận mọi hậu quả.”

Tôi thuê luật sư. Quyết định ly hôn.

Tôi không muốn đôi co, giành giật. Chỉ muốn giải thoát bản thân khỏi sự tổn thương kéo dài. May mắn là tôi có công việc ổn định, có gia đình bên cạnh. Quan trọng nhất — tôi vẫn còn chính mình.

Trong phiên tòa ly hôn, Tuấn không tranh chấp gì. Anh nhận lỗi, cam kết chu cấp đầy đủ cho Bin.

Khi tòa hỏi tôi có muốn hòa giải không, tôi nhìn thẳng vào anh:

“Tôi tha thứ — nhưng không quay lại. Vì tôi xứng đáng với một tình yêu không có dối lừa.”

Tuấn cúi đầu, mắt đỏ hoe. Anh không nói gì nữa.

Ba năm sau, tôi mở một cửa hàng nhỏ, sống cùng Bin, bình yên hơn bao giờ hết. Phong giờ là người bạn tri kỷ, vẫn thỉnh thoảng đến đón mẹ con tôi đi ăn. Chúng tôi không quay lại, nhưng giữ được một tình cảm trong sáng, đáng trân trọng.

Còn Tuấn — tôi nghe nói anh sống một mình, không còn quen ai lâu dài. Có lần gặp lại anh ở trường của Bin, ánh mắt anh nhìn tôi vẫn áy náy, không dám nhìn lâu. Anh từng thì thầm với tôi:

“Anh đã sai — và em đã dạy anh bài học mà suốt đời này anh không quên.”

Tôi chỉ cười nhẹ, không nói gì.

Vì tôi biết: im lặng của người phụ nữ sau tổn thương — chính là lời tuyên bố mạnh mẽ nhất.

Một câu chuyện không trả đũa cay nghiệt, nhưng vẫn khiến người ta tỉnh ngộ. Vì đôi khi, thứ khiến một người xấu hổ không phải là sự tức giận — mà là lòng bao dung đúng lúc và bản lĩnh dứt khoát.

Danh tính người hùng thợ điện lạnh c;ứu tài xế nghi đ/ột q/uỵ trong xe ô tô, khoảnh khắc ai cũng th/ót t/im ….

Thấy chiếc ô tô trôi tự do rồi đâm vào xe máy trước cửa hàng, nghi tài xế bị đột quỵ, người đàn ông sửa điện lạnh đã nhanh trí phá cửa xe, cùng người dân đưa tài xế đi cấp cứu kịp thời.

Ngày 9/7, trên mạng xã hội xuất hiện đoạn clip ghi lại tình huống một ô tô con bất ngờ trôi tự do rồi đâm vào xe máy và đồ đạc trước cửa hàng điện lạnh ở xã Tân Kỳ, tỉnh Nghệ An.

Chiếc xe đang chạy trên đường thì bất ngờ mất lái. Trong xe, tài xế ngồi bất động, nghi bị đột quỵ. Phát hiện sự việc, một nhóm thanh niên đang đứng gần đó lập tức chạy tới ứng cứu.

Video: Phản ứng nhanh của anh thợ điện lạnh cứu tài xế nghi đột quỵ trong xe ô tô

“Tôi đang làm việc thì thấy hàng xóm hô hoán. Tôi chạy ra thì nhìn thấy một chiếc ô tô tông vào nhiều xe máy dựng ở vỉa hè bên kia đường, sau đó lao về phía nhà mình. Chiếc xe không có phản ứng giảm tốc độ. Bằng kinh nghiệm lái xe nhiều năm, tôi đoán chiếc xe gặp vấn đề về phanh hoặc lái xe gặp sự cố sức khỏe”, anh Lê Văn Giáp (SN 1984, trú khối 5, xã Tân Kỳ) chia sẻ.

Khi chiếc xe lao tới phía cửa hàng của anh Giáp thì va chạm với xe máy và chiếc cột mái nên kẹt lại. “Tôi chạy vòng quanh để kiểm tra cửa xe, nhưng tất cả đều bị khoá. Sau đó, tôi dùng vật cứng phá cửa kính bên ghế lái và mở cửa xe, cùng một người khác kéo tài xế ra ngoài”, anh Giáp kể.

Theo anh Giáp, lúc mở được cửa, anh phát hiện tài xế đã cứng miệng, có dấu hiệu co cứng toàn thân nên đã đưa nạn nhân đến trạm y tế xã Tân Kỳ để cấp cứu. “Người đàn ông khoảng 40 – 45 tuổi, trú xã Tân An”, anh Giáp nói.

Phản ứng nhanh của anh thợ điện lạnh cứu tài xế nghi đột quỵ trong xe ô tô ảnh 1
Anh Giáp cùng nhóm người giải cứu tài xế nghi bị đột quỵ trong xe ô tô

Sau khi chiếc xe rời đi, anh Giáp mới có thời gian dọn dẹp và xem camera của cửa hàng. Anh đăng đoạn video ghi lại sự việc lên trang cá nhân với hy vọng mọi người cảnh giác về sự cố sức khỏe khi đang lái xe.

Anh Giáp rất bất ngờ khi đoạn video được nhiều người bình luận và chia sẻ. Rất nhiều người bày tỏ ngưỡng mộ sự bình tĩnh, xử lý nhanh trí, thuần thục, hành động quyết đoán của nhóm thanh niên,

Sự việc dù xảy ra bất ngờ nhưng nhờ vào sự bình tĩnh, nhanh trí và dũng cảm của người dân xung quanh, tài xế đã được đưa đi cấp cứu kịp thời.

Người thầy cả đời không lập gia đình nhận nuôi cậu học trò m/ất m;ột ch;ân bị b/ỏ r/ơ/i, 20 năm sau cậu khiến cả triệu người x/úc độ/ng…

“Có những mảnh đời, dù khuyết thiếu, vẫn tỏa sáng nhờ vào tình yêu thương đúng lúc.”

Buổi sáng đầu thu, tiết trời se lạnh, sương mù phủ trắng cả con dốc nhỏ dẫn lên Trường Tiểu học Trần Quốc Toản. Ông Lâm, giáo viên môn Toán đã về hưu, vẫn có thói quen mỗi ngày dậy sớm đi bộ quanh khu phố. Nhưng sáng hôm đó, ông dừng lại trước cổng trường, ánh mắt dừng trên một cậu bé nhỏ thó ngồi co ro trên bậc tam cấp, chiếc ba lô cũ sờn vải đặt bên cạnh.

Cậu bé không khóc, nhưng ánh mắt thì buồn đến nhói lòng. Một bên ống quần của cậu trống rỗng, lật nhẹ theo gió. Chiếc nạng gỗ kê nghiêng vào tường. Ông Lâm lặng người trong vài giây, rồi bước lại gần.

– “Con chờ ai đấy?” – ông hỏi nhẹ nhàng.

Cậu bé nhìn ông, ánh mắt lấp lánh một tia hy vọng, rồi lại vụt tắt:

– “Chắc không ai đâu ạ… Ba con bỏ đi khi con còn nhỏ. Mẹ con… mới mất tuần trước.”

Đó là lần đầu tiên ông Lâm gặp Hoàng.

Hoàng sinh ra tại một xóm lao động nghèo, mẹ làm thuê, ba bỏ đi không tin tức. Năm Hoàng 6 tuổi, một tai nạn giao thông đã cướp đi chân trái của cậu. Người mẹ trẻ một mình bươn chải nuôi con khuyết tật, cho đến khi bệnh tật quật ngã chị. Ngày chị mất, không có ai đến nhận Hoàng.

Những người hàng xóm thương tình gom tiền lo hậu sự, rồi đưa Hoàng đến trường vì nghĩ thầy hiệu trưởng có thể liên hệ trung tâm bảo trợ. Nhưng nơi nào cũng từ chối. Không giấy tờ, không thân nhân, không ai bảo lãnh.

Và ông Lâm – người thầy đã nghỉ hưu, sống một mình trong căn nhà gỗ nhỏ – lặng lẽ đưa ra một quyết định thay đổi cả cuộc đời hai con người.

“Tôi nhận nuôi thằng bé.” – Ông nói trong cuộc họp đột xuất với phường. Mọi người đều sững sờ.

Suốt cuộc đời dạy học, ông Lâm nổi tiếng là nghiêm khắc nhưng tận tâm. Ông chưa từng lập gia đình, sống giản dị, lặng lẽ. Một số người từng đồn đoán ông có mối tình dang dở thời trẻ, từ đó không muốn ràng buộc. Cũng có người nói ông chọn sống vậy để chăm sóc mẹ già đến lúc bà mất. Nhưng chưa ai từng thấy ông mềm lòng như khi nói về Hoàng.

Hoàng về sống cùng ông Lâm trong căn nhà nhỏ ven đồi, nơi có vườn rau tự trồng và chiếc bàn gỗ cũ kỹ ông vẫn dùng để chấm bài ngày xưa. Những ngày đầu thật không dễ. Cậu bé với chiếc chân giả tập tễnh học bước đi, học lại cách sinh hoạt, và học làm quen với tình yêu thương.

Ông Lâm, học cách trở thành cha – từ con số không.

Mỗi sáng, ông cõng Hoàng xuống đồi đến trường, vì đường đất gập ghềnh nạng không thể đi được. Buổi chiều, ông dạy Hoàng học ở nhà. Không chỉ toán học hay tiếng Việt, mà còn là đạo lý làm người, là cách để sống mà không thấy mình là người “thiếu”.

Hoàng có trí nhớ tuyệt vời. Cậu ham học lạ thường, có thể đọc hết cuốn sách dày trong một đêm nếu có đèn và một cốc sữa. Nhưng cậu cũng mặc cảm, rụt rè, và nhiều lần bật khóc khi bị bạn bè trêu chọc là “thằng què”.

Lần đầu tiên Hoàng bị xô ngã ở trường, ông Lâm đã không nói gì. Ông chỉ mang về cho cậu một đôi giày mới, loại dành riêng cho người khuyết tật, rồi nhẹ nhàng nói: “Con có thể ngã, nhưng con cũng có quyền đứng dậy – ngẩng cao đầu, như bất kỳ ai.”

Thời gian trôi qua, Hoàng dần thay đổi. Cậu trở nên tự tin, chăm chỉ và đầy nghị lực. Mỗi năm học là một lần Hoàng mang về giấy khen, giải thưởng. Từ những cuộc thi học sinh giỏi cấp huyện đến thành phố, rồi giải sáng tạo trẻ toàn quốc năm lớp 12 – với đề tài: “Cánh tay robot hỗ trợ người khuyết tật từ vật liệu tái chế”.

Với giải thưởng đó, Hoàng được học bổng toàn phần vào ngành Cơ điện tử – một ngành vốn đầy rẫy thử thách với người bình thường, huống chi là cậu bé chỉ có một chân.

Ngày Hoàng đi nhập học đại học, ông Lâm lặng lẽ tiễn cậu ra bến xe, đặt vào tay cậu một chiếc hộp nhỏ gói bằng giấy báo cũ.

– “Thầy không có gì quý giá, chỉ mong con nhớ, dù con đi đâu, thầy vẫn ở đây, là nhà của con.”

Trong chiếc hộp là cây bút máy Parker bạc màu – món quà đầu tiên ông tặng Hoàng năm lớp 6 – và một tấm ảnh chụp hai thầy trò dưới tán cây thông trong vườn

“Tình yêu thương thật sự không cần máu mủ, chỉ cần được trao đúng lúc – bằng cả trái tim.”

Năm 2020, khi đại dịch COVID-19 làm chao đảo cả thế giới, Hoàng lúc này đang là sinh viên năm cuối, vừa học, vừa làm trợ giảng cho phòng thí nghiệm tự động hóa của trường. Dù vẫn mang chân giả, Hoàng không bao giờ xin đặc cách hay giảm bài vở. Cậu học ngày học đêm, vừa mày mò sáng chế các thiết bị hỗ trợ người khuyết tật vừa làm thêm để gửi tiền về quê cho ông Lâm.

Sức khỏe của ông thầy già khi ấy đã yếu hơn trước. Thị lực giảm dần, đi lại cũng chậm chạp. Nhưng mỗi lần nghe Hoàng gọi điện kể về bài nghiên cứu mới hay một giải thưởng vừa đạt, ông lại cười – nụ cười bình yên của người đã đặt đúng niềm tin.

Cuối năm đó, Hoàng tham gia một cuộc thi khởi nghiệp quốc gia với dự án “Chân giả thông minh giá rẻ cho người nghèo”. Đó là phiên bản cải tiến từ những gì cậu từng mày mò chế tạo suốt ba năm trời, bắt đầu từ ý tưởng rất cá nhân: “Làm sao để một đứa trẻ như em 15 năm trước, không phải khập khiễng bước đi với chiếc nạng gỗ?”

Câu chuyện đời Hoàng – từ một cậu bé mồ côi, bị bỏ rơi, mất một chân – đến hành trình vươn lên nhờ người thầy già, nhanh chóng lan tỏa. Clip thuyết trình của Hoàng trong vòng chung kết cuộc thi, được phát sóng trực tiếp trên một kênh truyền hình lớn, đã khiến hàng triệu người xúc động.

“Tôi không có họ hàng. Nhưng tôi có cha. Một người cha không sinh ra tôi, nhưng đã dạy tôi cách đứng thẳng, không phải bằng hai chân, mà bằng lòng tự trọng.”

Khán phòng lặng đi sau câu nói đó.

Giới chuyên môn đánh giá cao cả tính ứng dụng lẫn tinh thần nhân văn trong dự án. Truyền thông gọi Hoàng là “cậu kỹ sư một chân” – người đã khiến hàng nghìn người khuyết tật tại Việt Nam có cơ hội tiếp cận chân giả giá rẻ, sản xuất từ vật liệu tái chế trong nước.

Những đơn hàng đầu tiên đến từ các trung tâm bảo trợ xã hội. Rồi đến các tổ chức phi lợi nhuận quốc tế. Hoàng trở thành đại diện của Việt Nam tại một hội nghị công nghệ ở châu Âu. Nhưng khi người dẫn chương trình hỏi: “Điều gì khiến bạn tự hào nhất trong cuộc đời?”, cậu chỉ mỉm cười:

“Là có một người cha luôn tin vào tôi – từ khi tôi còn là một thằng bé đi bằng nạng và không tin nổi vào chính mình.”

Năm 2023, ông Lâm ngã quỵ khi đang tưới vườn. Bác sĩ chẩn đoán tai biến nhẹ, nhưng di chứng khiến ông không còn tự đi lại được. Khi Hoàng trở về, anh đã là một kỹ sư thành đạt, có công ty riêng, dự án phủ khắp ba miền.

Anh không đắn đo gì. Anh đưa ông về sống với mình tại một căn nhà nhỏ ở ngoại ô Sài Gòn. Không biệt thự, không xa hoa – chỉ là một nơi yên tĩnh có vườn cây, và một phòng đọc sách nắng tràn vào mỗi sáng.

Mỗi tối, Hoàng đọc sách cho ông Lâm nghe. Có khi là một bài báo viết về anh, có khi là bản thảo dự án mới. Nhưng hôm đó, ông Lâm bảo:

– “Con đọc lại bài văn lớp 6 con viết cho thầy nghe được không?”

Hoàng cười. Anh vẫn giữ bài văn ấy – nét chữ còn non nớt, viết nguệch ngoạc:

“Con không biết ba mình là ai. Nhưng con biết mình có thầy Lâm. Con không gọi thầy là ba, vì sợ làm thầy buồn. Nhưng nếu được, con mong một ngày con lớn lên, trở thành người giống như thầy.”

Ông Lâm rơm rớm nước mắt. Đó là lần đầu tiên Hoàng thấy người thầy già của mình khóc.

Cuối năm đó, anh tổ chức một buổi lễ nhỏ – không hoa, không sân khấu – để chính thức nhận ông Lâm làm cha nuôi, trước sự chứng kiến của bạn bè, đồng nghiệp và một số người thầy cũ. Trên giấy tờ, họ chẳng cần gì ràng buộc. Nhưng với Hoàng, điều đó quan trọng – là cách để anh khẳng định:

“Tôi không còn là đứa trẻ bị bỏ rơi nữa. Tôi là con của một người cha vĩ đại.”

Năm 2025, ông Lâm mất trong giấc ngủ, bình yên như khi ông sống.

Lễ tang ông đơn sơ, theo di nguyện. Không vòng hoa, không phúng điếu. Nhưng điều khiến người ta nhớ mãi là dòng người lặng lẽ xếp hàng đưa tiễn – trong đó có hàng trăm người khuyết tật đến từ khắp nơi, nhiều người trong số họ mang chiếc chân giả gắn tên: “H1 – Human First”, sản phẩm do công ty của Hoàng sản xuất.

Báo chí gọi ông là “người thầy nuôi ước mơ bằng sự tử tế”. Nhưng Hoàng không gọi ông là thầy nữa. Anh khắc lên bia mộ dòng chữ đơn giản:

“Cha – người đã trao cho con cả một cuộc đời.”

Khoảnh khắc cầu s;;ập bất ngờ giữa giờ tan tầm: Hàng chục phương tiện rơi xuống sông, số người t;;ử v;;ong đã lên tới con số k;;inh h;;oàng

Ít nhất 9 người thiệt mạng khi nhiều ô tô rơi xuống sông do một phần cây cầu cũ bất ngờ đổ sập tại bang Gujarat – Ấn Độ.

Sự cố xảy ra vào giờ cao điểm sáng 9-7 (giờ địa phương) khi nhiều phương tiện đang lưu thông qua cầu Gambhira-Mujpur trên sông Mahisagar ở quận Vadodara, bang Gujarat – Ấn Độ.

Tờ Indian Express dẫn lời giới chức địa phương cho hay ít nhất 4 phương tiện rơi xuống sông khiến ít nhất 9 người thiệt mạng.

Thời điểm xảy ra sự cố có 2 xe tải, một xe SUV và một xe bán tải lưu thông trên cầu. Một xe tải khác bị mắc kẹt, treo lơ lửng bên mép phần cầu chưa đổ sập.

Lực lượng cứu hộ và người dân địa phương tìm kiếm những người sống sót sau khi nhiều phương tiện rơi xuống sông trong vụ sập một phần cầu ở bang Gujarat. Ảnh: AP

 

Lực lượng cứu hộ và người dân địa phương tìm kiếm những người sống sót sau khi nhiều phương tiện rơi xuống sông trong vụ sập một phần cầu ở bang Gujarat. Ảnh: AP

Theo cơ quan chức năng, có thể còn 2 xe máy cũng rơi xuống sông nhưng chưa xác định được.

Người dân cho biết cây cầu này đã 40 năm tuổi, xuống cấp nghiêm trọng và họ từng nhiều lần kiến nghị chính quyền sửa chữa nhưng không được hồi đáp. Cây cầu sập mảng lớn giữa 2 trụ sau những ngày mưa lớn gần đây.

Trái lại, quận trưởng Anil Dhameliya cho biết cây cầu xây dựng vào năm 1985, từng được sửa chữa vào năm ngoái.

Bộ trưởng Y tế bang Gujarat Rushikesh Patel thông tin ít nhất 5 người đã được cứu sống và chuyển đến bệnh viện. Cả lực lượng cứu hộ quốc gia và địa phương cùng đội cứu hỏa đã được triển khai để tìm kiếm những người mất tích.

Thủ hiến bang Gujarat Bhupendra Patel cũng đã yêu cầu Cơ quan Giao thông và Xây dựng tiến hành điều tra khẩn cấp nguyên nhân vụ việc. Khu vực cây cầu đã bị phong tỏa để đảm bảo an toàn.

Thủ tướng Narendra Modi bày tỏ ông vô cùng đau buồn trước thảm kịch, đồng thời chia buồn sâu sắc với gia quyến các nạn nhân. Văn phòng Thủ tướng tuyên bố sẽ hỗ trợ 200.000 rupee (khoảng 60 triệu đồng) cho mỗi gia đình có người thiệt mạng.

Lực lượng cứu hộ và người dân địa phương tìm kiếm người sống sót sau khi cầu sập trên sông Mahisagar ở Ấn Độ. Ảnh: AP

Lực lượng cứu hộ và người dân địa phương tìm kiếm người sống sót sau khi cầu sập trên sông Mahisagar ở Ấn Độ. Ảnh: AP

Hạ tầng giao thông ở Ấn Độ từ lâu bị chỉ trích vì thiếu an toàn, từng xảy ra nhiều vụ tai nạn thương tâm.

Cũng tại bang Gujarat, một cây cầu treo hơn 100 năm tuổi đã bị sập vào năm 2022, khiến ít nhất 132 người thiệt mạng.

Tháng trước, tại TP Pune, 4 người đã tử vong khi một cây cầu sắt 33 năm tuổi sập xuống sông Indrayani lúc có khoảng 125 khách du lịch đang tụ tập.

Du khách rơi dù lượn ở Đà Nẵng đã mua bảo hiểm, cam kết miễn trách nhiệm trước khi bay. Rùng mình khoảnh khắc phút cuối r;;ơ;;i tự do

Để được trải nghiệm bay dù trên bán đảo Sơn Trà, du khách phải đi cùng phi công có đầy đủ giấy phép, cùng tất cả các giấy tờ liên quan khác để xuất trình với Ban quản lý bán đảo Sơn Trà.

Trao đổi với Tiền Phong chiều 9/7, Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch thành phố Đà Nẵng (VHTT&DL) cho hay đã thăm hỏi chia buồn, hỗ trợ các thủ tục liên quan để hỗ trợ gia đình anh H.Q.T. – nạn nhân vụ rơi dù lượn dẫn đến tử vong trên bán đảo Sơn Trà.

Du khách rơi dù lượn ở Đà Nẵng đã mua bảo hiểm, cam kết miễn trách nhiệm trước khi bay ảnh 1
Bãi cất cánh dù lượn trên bán đảo Sơn Trà.

Sở VHTT&DL cho biết thêm, anh T. đã liên hệ và đặt dịch vụ bay trải nghiệm dù lượn không động cơ tại bán đảo Sơn Trà do Công ty TNHH MTV TM & DV Tropical Forest tổ chức khai thác.

Trước khi tham gia dịch vụ, Công ty Tropical Forest và anh T. đã thực hiện đầy đủ các thủ tục, quy trình trước khi bay. Cụ thể là khai báo thông tin tại chốt kiểm soát, mua bảo hiểm tai nạn, ký cam kết miễn trừ trách nhiệm.

Ngay khi du khách gặp tai nạn, phi công bay cùng đã báo về công ty và nhờ các lực lượng cùng tham gia cứu hộ. Đến 19h30 ngày 8/7, lực lượng chức năng đã tìm thấy anh T., tuy nhiên anh đã tử vong.

Hiện công ty đã chi trả toàn bộ chi phí mai táng và các chi phí khác có liên quan cho gia đình nạn nhân. Vụ việc đang được cơ quan chức năng xác minh, làm rõ.

Dịch vụ kinh doanh dù lượn không động cơ tại bán đảo Sơn Trà được UBND thành phố thống nhất chủ trương cho phép thí điểm thực hiện từ tháng 6/2023 đến nay. Hiện có 5 doanh nghiệp đủ điều kiện được cấp phép tổ chức khai thác.

Theo Trung tâm xúc tiến Du lịch Đà Nẵng, để được trải nghiệm bay dù trên bán đảo, du khách sẽ phải đi cùng phi công có đầy đủ giấy phép, cùng tất cả các giấy tờ liên quan khác để xuất trình với Ban quản lý bán đảo Sơn Trà.

Thời gian khi di chuyển từ chân bán đảo Sơn Trà đến bãi cất cánh dù lượn trên đỉnh Sơn Trà (gần đỉnh Bàn Cờ) và lúc đáp xuống khoảng 60 phút, bao gồm: 10 phút cho thủ tục check-in, 20 phút di chuyển lên điểm bay, 15 – 20 phút cho trải nghiệm dù lượn, 5 phút chụp hình lưu niệm tại bãi đáp và trao chứng chỉ trải nghiệm.

Du khách rơi dù lượn ở Đà Nẵng đã mua bảo hiểm, cam kết miễn trách nhiệm trước khi bay ảnh 2
Hiện có 5 công ty được cấp phép tổ chức khai thác dù lượn trên bán đảo Sơn Trà.

Vì đây là môn thể thao mạo hiểm, người tham gia cần tuân thủ các quy định hết sức nghiêm ngặt để đảm bảo an toàn cho bản thân. Người có bệnh nền về tim mạch, cao huyết áp, hoặc thiếu máu não được khuyến cáo không bay dù lượn. Đặc biệt, những người mắc chứng sợ độ cao không phải là đối tượng dành cho môn này.

Ngoài ra, người bay phải trên 40kg và cao trên 1m3, bắt buộc phải mang quần dài và mang giày.

Quy trình tiên quyết trước khi bay là kiểm tra gió. Khi sức và hướng gió thỏa mãn điều kiện, phi công sẽ bắt đầu công tác chuẩn bị. Du khách được buộc thắt lưng cố định, đội nón bảo hiểm. Phi công sẽ kiểm tra dù lượn, rồi căng dù đúng tiêu chuẩn để cất cánh.

K;;i;nh h;o;à;ng Sập cầu đúng giờ cao điểm, nhiều xe l;a;o thẳng xuống sông, số người ch;e;t đã lên đến

Ít nhất 9 người thiệt mạng và nhiều phương tiện bị rơi xuống sông Mahisagar sau khi một đoạn cầu Gambhira-Mujpur, nối liền hai quận Anand và Vadodara, bất ngờ sập vào sáng 9/7 theo giờ địa phương tại thị trấn Padra, bang Gujarat của Ấn Độ.

Hiện trường vụ sập cầu. (Nguồn: ndtv

Hiện trường vụ sập cầu. Nguồn: ndtv

Vụ việc xảy ra trong giờ cao điểm buổi sáng, khi 4 phương tiện bao gồm hai xe tải, một xe thể thao đa dụng (SUV) và một xe bán tải đang lưu thông qua cầu thì bất ngờ gặp sự cố. Theo nhân chứng, một tiếng động lớn vang lên trước khi phần giữa cầu đổ sập, cuốn các phương tiện xuống sông.

Ngay sau khi vụ việc xảy ra, lực lượng cứu hộ gồm cảnh sát, đội cứu hỏa và chính quyền địa phương đã nhanh chóng triển khai công tác tìm kiếm nạn nhân. Ba người bị thương đã được đưa đến bệnh viện gần đó cấp cứu.

Công tác cứu hộ đang tiếp tục, với sự hỗ trợ của cần cẩu trục vớt và đội lặn tìm kiếm người mất tích. Chính quyền đã phong tỏa khu vực để phục vụ điều tra nguyên nhân sập cầu và đảm bảo an toàn.

Người dân địa phương cho biết cây cầu đã xuống cấp trong thời gian dài và nhiều lần được cảnh báo là mất an toàn nhưng không được sửa chữa kịp thời. Đây là tuyến huyết mạch quan trọng kết nối Trung Gujarat với vùng Saurashtra.

Chính quyền bang cho biết sẽ tiến hành kiểm định toàn diện các cây cầu tương tự trong khu vực để ngăn ngừa nguy cơ tai nạn.

Nữ tài xế SN 1975 khiến hơn 10 người thư;ơ;ng v;o;;ng, 1 người qua đời: Đã có mức án, hé lộ chi tiết k;i;nh ho;à;ng trước vụ t;ai n;ạ;n

Sáng 9/7, tại ngã tư Đại La – Trần Đại Nghĩa (Hà Nội), một nữ tài xế đã gây ra vụ tai nạn liên hoàn khiến nhiều phương tiện bị hư hỏng nghiêm trọng và giao thông hỗn loạn. Nếu xác định lỗi thuộc về người điều khiển phương tiện, nữ tài xế có thể đối mặt với mức xử phạt hành chính từ 10–14 triệu đồng, tước bằng lái xe từ 2–4 tháng theo Nghị định 100/2019/NĐ-CP (sửa đổi bổ sung năm 2020). Trường hợp có người bị thương hoặc thiệt mạng, trách nhiệm hình sự có thể được đặt ra theo Điều 260 Bộ luật Hình sự, với mức án cao nhất lên tới 15 năm tù. Cơ quan chức năng đang điều tra nguyên nhân vụ việc để xử lý theo quy định pháp luật.

Nữ tài xế sau khi gây ra tai nạn liên hoàn đã không giữ được bình tĩnh, tinh thần vô cùng hoảng loạn. Lực lượng chức năng còn phải dìu bà ra khỏi xe.

Vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng xảy ra tại ngã tư Đại La – Trần Đại Nghĩa sáng 9/7 đang gây xôn xao dư luận. Chiếc ô tô Toyota mang BKS 30K-026.XX bất ngờ lao thẳng vào đám đông đi xe máy. Cú va chạm liên hoàn khiến nhiều người bị thương nằm la liệt trên đường, các phương tiện hư hỏng nặng. Về phần chiếc ô tô, nó chỉ dừng lại khi húc đổ một gốc cây phượng.

tai-nan-nga-tu-dai-la-tran-dai-nghia-6

Theo báo Dân Trí, đại diện Đội CSGT đường bộ số 4 cho biết, nữ tài xế gây tai nạn là N.T.H (SN 1975, trú ở Hà Nội). Đã có hơn 10 người bị thương trong vụ va chạm với bà H. Trong đó có một người phụ nữ lớn tuổi và một người phụ nữ đang mang thai. Các nạn nhân đã ngay lập tức được sơ cứu và đưa đến bệnh viện gần nhất để cấp cứu.

tai-nan-nga-tu-dai-la-tran-dai-nghia-5

tai-nan-nga-tu-dai-la-tran-dai-nghia-7

tai-nan-nga-tu-dai-la-tran-dai-nghia-8

Còn theo Tiền Phong, một nhân chứng tiết lộ, chiếc ô tô mới đầu chỉ va chạm nhẹ với xe máy, nhưng sau đó lại lao nhanh như bị mất lái. Một số người khác thì nhớ lại có nghe tiếng động cơ xe gầm rú, tiếng va chạm inh tai. Tại hiện trường, lực lượng chức năng đã nhanh chóng có mặt để điều tiết, đồng thời tổ chức khám nghiệm.

Đại lý ô tô gần đây
Tin xe máy

 

Về phần nữ tài xế ô tô, bà hoảng loạn, không thể ra ngoài mà ngồi im trong xe. Lực lượng chức năng phải dìu bà H ra ngoài.

tai-nan-nga-tu-dai-la-tran-dai-nghia-15

tai-nan-nga-tu-dai-la-tran-dai-nghia-16

Sau hơn 1 tiếng xảy ra tai nạn, cảnh sát đã tiến hành kiểm tra nồng độ cồn, ma túy với nữ tài xế. Bước đầu chưa phát hiện nồng độ cồn trong hơi thở và ma túy trong nước tiểu tài xế. Hiện bà H đã được đưa đi khỏi hiện trường. Đến 10h, thân cây phượng bị đổ đã được cắt tỉa bớt để giải phóng lòng đường cho các phương tiện khác lưu thông.

Khoảnh khắc lịch sử : Hơn 100 triệu dân Việt Nam sắp được chứng kiến một sự thay đổi lớn chưa từng có trong ngành y tế

Từ năm 2026, người dân sẽ được khám sức khỏe định kỳ miễn phí ít nhất một lần mỗi năm, theo dự thảo Nghị quyết của Bộ Chính trị đang được xây dựng.

Tại cuộc họp với Phó thủ tướng Lê Thành Long chiều 8/7, Thứ trưởng Y tế Nguyễn Thị Liên Hương cho biết dự thảo Nghị quyết của Bộ Chính trị về đột phá trong công tác chăm sóc sức khỏe nhân dân nêu rõ chính sách khám sức khỏe định kỳ hoặc sàng lọc theo yêu cầu chuyên môn miễn phí cho toàn dân từ năm sau.

Dự thảo đặt mục tiêu giai đoạn 2025-2030 mỗi năm tăng cường ít nhất 1.000 bác sĩ về làm việc có thời hạn tại y tế cơ sở; giảm tỷ lệ chi trực tiếp từ tiền túi của người dân cho y tế xuống còn 30%. Mỗi người dân sẽ được lập sổ sức khỏe điện tử để quản lý suốt vòng đời.

Tầm nhìn đến năm 2045, Việt Nam hướng tới các chỉ số sức khỏe và độ bao phủ dịch vụ y tế thiết yếu tương đương các nước phát triển. Tuổi thọ trung bình dự kiến đạt hơn 80, số năm sống khỏe tăng lên. Chiều cao trung bình của thanh niên tiệm cận mức trung bình các nước phát triển.

Tuy nhiên, theo Bộ trưởng Y tế Đào Hồng Lan, hệ thống y tế đang đối mặt nhiều thách thức như gánh nặng kép bệnh tật, gia tăng bệnh không lây nhiễm, dân số già hóa. Những “nút thắt” về thể chế, tài chính, nhân lực, năng lực y tế cơ sở, tự chủ cung ứng thuốc và thiết bị y tế vẫn là rào cản lớn cần tháo gỡ. Nghị quyết lần này được kỳ vọng sẽ tập trung vào các điểm nghẽn để tạo đột phá, khắc phục tình trạng “chính sách tốt nhưng triển khai yếu”.

Bộ trưởng Y tế Đào Hồng Lan. Ảnh: Đức Tuân

Bộ trưởng Y tế Đào Hồng Lan. Ảnh: Đức Tuân

Góp ý dự thảo, GS Nguyễn Anh Trí đề xuất đầu tư các trung tâm y tế chuyên sâu và đào tạo bác sĩ nội trú theo hướng tinh hoa, chất lượng đặc biệt cao. Ông cũng cho rằng cần tạo điều kiện để y tế tư nhân tham gia cung cấp dịch vụ công.

GS Nguyễn Văn Đệ, Chủ tịch Hiệp hội Bệnh viện tư nhân Việt Nam, kiến nghị chính sách ưu đãi về đất đai và thuế để khuyến khích doanh nghiệp đầu tư vào y tế vùng sâu. “Nếu có chính sách tốt, chúng tôi sẵn sàng xây thêm hai bệnh viện ở miền núi”, ông nói.

Phó chủ tịch tỉnh Phú Thọ Nguyễn Huy Ngọc nêu hai bất cập chính là thiếu nhân lực và hạ tầng, trang thiết bị hạn chế. Ông cho rằng nghề y cần chính sách đãi ngộ đặc biệt, thay vì tiền lương cơ bản như các ngành khác.

Phó thủ tướng Lê Thành Long nhấn mạnh dự thảo cần đưa ra giải pháp cụ thể, gắn với điều kiện triển khai khả thi, không dừng lại ở tầm nhìn chung chung. Ông đề nghị xây dựng tiêu chí sức khỏe trong hoạch định chính sách, làm rõ đột phá về đầu tư, cơ sở vật chất, chế độ lương và đãi ngộ, kèm số liệu cụ thể.

Phó thủ tướng Lê Thành Long. Ảnh: Đức Tuân

Phó thủ tướng Lê Thành Long. Ảnh: Đức Tuân

Tại họp báo Chính phủ ngày 6/5, Thứ trưởng Y tế Trần Văn Thuấn cho biết với 100 triệu dân và chi phí trung bình 250.000 đồng/lần khám, ngân sách cần thiết để bảo đảm mỗi người được khám ít nhất một lần mỗi năm là khoảng 25.000 tỷ đồng.

Khám sức khỏe định kỳ giúp người dân tiếp cận sớm dịch vụ y tế, chủ động phòng ngừa, phát hiện và điều trị bệnh, từ đó nâng cao hiệu quả điều trị và giảm gánh nặng tài chính.

Trước đó ngày 8/4, tại buổi gặp mặt cán bộ công an chi viện chiến trường miền Nam thời kỳ kháng chiến chống Mỹ, Tổng Bí thư Tô Lâm khẳng định sẽ chú trọng phát triển y tế, tăng cường chăm sóc sức khỏe nhân dân, hướng tới miễn viện phí cho toàn dân. Mục tiêu cuối cùng là bảo đảm mọi người dân có cuộc sống ấm no, hạnh phúc.

Rùng mình khoảnh khắc du khách r;;ơ;;i tự do từ dù lượn xuống bán đảo Sơn trà tuvong đ;a;u đ;ớ;n: Chỉ 2 phút ngắn ngủi

Một vụ tai nạn dù lượn xảy ra trên bán đảo Sơn Trà, Đà Nẵng khiến một du khách rơi xuống rừng tử vong.

bán đảo Sơn Trà - Ảnh 1.

Bay dù lượn trên bán đảo Sơn Trà Đà Nẵng – Ảnh: Trung tâm xúc tiến du lịch Đà Nẵng

Ngày 9-7, Ban chỉ huy Bộ đội biên phòng Đà Nẵng đã có báo cáo ban đầu về vụ tai nạn dù lượn trên bán đảo Sơn Trà, thành phố Đà Nẵng.

Theo thông tin ban đầu vào khoảng 17h30 ngày 8-7, nam du khách H.Q.T. (36 tuổi, trú tại Tân Phú, TP.HCM) trong lúc tham gia trải nghiệm dù lượn tại bán đảo Sơn Trà do Công ty T.F. (địa chỉ phường Sơn Trà, thành phố Đà Nẵng) làm dịch vụ thì bị rơi xuống rừng.

Còn người điều khiển dù (người dẫn bay) được xác định là anh L.M.P. (41 tuổi, thuộc Công ty T.F.).

Vào thời điểm trên, anh P. đã điều khiển dù lượn chở anh T. từ trên núi Sơn Trà bay về phía bãi đáp thì gặp sự cố khiến anh T. bị rơi xuống rừng.

Sau khi sự việc xảy ra, lực lượng chức năng triển khai tìm kiếm thì phát hiện anh P. cũng rơi xuống bãi cát. Anh P. được đưa đi cấp cứu trong tình trạng nguy kịch.

Đến tối cùng ngày, lực lượng tìm kiếm phát hiện anh T. đã tử vong tại khu vực gần resort Biển Đông trên bán đảo Sơn Trà.

Trao đổi với phóng viên, đại diện Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch TP Đà Nẵng cho biết đã nắm thông tin về vụ việc trên và sẽ có báo cáo ban đầu.

Đơn vị này cho biết Công ty T.F. là một trong những đơn vị được thành phố cấp phép hoạt động kinh doanh dịch vụ bay dù lượn trên bản đảo Sơn Trà.

Hiện vụ việc đang được cơ quan chức năng điều tra nguyên nhân.

Hiện nay có 5 công ty được Đà Nẵng cấp phép hoạt động kinh doanh dịch vụ bay dù lượn không động cơ gồm Công ty TNHH Du lịch dù lượn Miền Trung; Công ty TNHH Đà Nẵng Bay; Công ty cổ phần dù lượn Đà Nẵng; Công ty TNHH Lữ hành Tâm Phát; Công ty TNHH MTV & DV Tropical Forest.

Theo thông tin ban đầu, 5 đơn vị này đáp ứng các biện pháp đảm bảo an toàn theo quy định tại điều 9, nghị định số 168 của Chính phủ quy định chi tiết một số điều của Luật Du lịch đối với các hoạt động kinh doanh dịch vụ bay dù lượn không động cơ tại bãi dù lượn – bán đảo Sơn Trà, thành phố Đà Nẵng.

Chính thức rà soát lại các gia đình có tiền điện tăng bất thường: Ai b;;ất m;ãn làm đơn lấy lại tiền ngay nhé, đã có người lấy được

Trên đây là chia sẻ từ độc giả

Em xin chia sẻ để các bác cùng nắm thông tin. Hàng tháng, gia đình em đều thanh toán tiền điện đầy đủ qua hình thức chuyển khoản dựa trên hóa đơn được gửi. Tuy nhiên, tháng này đến kỳ mà vẫn chưa thấy hóa đơn gửi về, em có gọi cho chị phụ trách thu tiền điện ở thôn Quang Trung nhưng không thấy nghe máy, nhắn tin cũng không được phản hồi – em thấy cách làm việc như vậy là khá thiếu trách nhiệm.

Sau đó, em có nhắn cho bên kế toán và nhận được hóa đơn tiền điện tháng 6 với số tiền phải đóng là 603.000 đồng, trong khi bình thường nhà em chỉ sử dụng khoảng hơn 300.000 đồng mỗi tháng. Em có thắc mắc thì được chị ấy giải thích là “do nhiệt độ tăng cao nên các thiết bị tiêu thụ điện nhiều hơn để làm mát, dẫn đến chi phí tăng”.

Tuy nhiên, em vẫn chưa yên tâm nên sáng nay có xuống trực tiếp nhờ chị ấy in lịch sử sử dụng điện của gia đình trong tháng 6. Lúc này mới được thông báo là có sự nhầm lẫn trong ghi chỉ số công tơ. Cụ thể, công tơ cũ bị ghi nhầm từ 40 lên thành 116 số, tức là sai lệch 76 số.

Vì vậy, em chia sẻ lại để các bác nào thấy hóa đơn tháng này có gì bất thường thì nên chủ động xuống xin in lịch sử sử dụng điện hàng ngày để kiểm tra lại cho chắc nhé.

Với mức lương hơn 5 triệu đồng một tháng, bạn tôi nói trong chua chát: ‘Điện ăn hết cả tháng lương rồi, sống kiểu gì đây?’.

Nhiều gia đình ở Hà Nội nhận hóa đơn điện tháng 6 mà “mất ăn mất ngủ”. Cô em đồng nghiệp cùng phòng tôi, sống tại một căn hộ chung cư ở phường Hà Đông chia sẻ trong hoang mang: “Tháng 5 tiền điện là 1,5 triệu đồng, nhưng sang tháng 6 đã hơn 3 triệu, tăng gấp đôi dù cả nhà không mua sắm thiết bị điện mới nào”.

Gia đình tôi cũng không phải ngoại lệ. Cả tháng 6, chỉ có mình tôi ở nhà, hai con gái đều đi vắng. Tôi dùng một tủ lạnh, một quạt, một điều hòa vào buổi tối, vậy mà hóa đơn tháng 6 vẫn tăng hơn 30% so với tháng 5.

Một đồng nghiệp khác ở phường Văn Mỗ thì gần như “ngã ngửa” khi cầm hóa đơn: từ 2,9 triệu lên 4,9 triệu đồng, nghĩa là tăng thêm đúng 2 triệu đồng chỉ trong vòng 30 ngày. Với mức lương hơn 5 triệu đồng một tháng, cô nói trong chua chát: “Điện ăn hết cả tháng lương rồi, sống kiểu gì đây?”

Những con số ấy không chỉ gây bất ngờ, mà trở thành gánh nặng tài chính thực sự, nhất là với các gia đình công nhân, người lao động hợp đồng, người già, người có thu nhập thấp.

Một trong những nguyên nhân khiến hóa đơn tiền điện tăng đột biến so với tháng trước là bởi Tập đoàn Điện lực Việt Nam (EVN) đã tăng giá bán lẻ điện lên 2.204,06 đồng/kWh (chưa VAT), tương đương tăng 4,8%, áp dụng từ 10.5. Với việc tăng giá điện 4,8%, mỗi hộ gia đình sẽ phải trả thêm 4.350 – 62.150 đồng một tháng.

Tuy nhiên, việc tăng giá vào cao điểm nắng nóng, nhu cầu sử dụng điện nhiều, trong khi biểu giá bán lẻ điện tính theo lũy tiến bậc thang đã khiến hóa đơn tiền điện của người dân tăng vọt, trở thành gánh nặng nhất là những người có thu nhập thấp. Chỉ cần dùng điều hòa thường xuyên, lượng điện nhảy sang bậc 4-5, giá mỗi kWh lúc này không còn là 2.204 đồng mà đã lên đến 3.000 – 3.500 đồng/kWh, thậm chí hơn. Một số hộ dùng tới 1.000 kWh trong tháng có thể phải trả gần 4 triệu đồng, nếu không biết cách kiểm soát.

Tháng 6 chứng kiến nắng nóng kéo dài, nhiệt độ trung bình ở Hà Nội tăng 2-6°C, có ngày lên đến 41°C (nhiệt độ thực tế cảm giác có thể tới 52°C). Nắng nóng kéo dài, điều hòa chạy suốt. Điều hòa trở thành “thủ phạm số một” gây tiêu thụ điện.

Theo ghi nhận của Tổng công ty Điện lực miền Bắc, trong tháng 6.2025, sản lượng điện thương phẩm tại 27 tỉnh, thành phố phía Bắc (không bao gồm Hà Nội) đạt 9,85 tỷ kWh – mức cao nhất trong các Tổng công ty phân phối thuộc EVN. Đặc biệt, ngày 2/6, sản lượng tiêu thụ điện lập kỷ lục với 373,6 triệu kWh trong một ngày, còn công suất đỉnh lần lượt đạt 17.400 MW vào lúc 13h15 và 18.084 MW vào lúc 22h00 – tăng tới 684 MW chỉ sau chưa đầy chín tiếng. Các con số này cho thấy thời tiết nắng nóng gay gắt kéo dài đã tác động mạnh đến hành vi sử dụng điện của người dân.

Không bật điều hòa khó ngủ, khó sống. Nhưng bật liên tục lại “cháy túi”. Đây là cái vòng luẩn quẩn của hàng triệu hộ dân trong những ngày đỉnh điểm nắng nóng. Thời gian nghỉ hè, học sinh ở nhà bật điều hòa cả ngày. Gia đình có trẻ nhỏ thường bật điều hòa suốt ngày, nhất là trong tháng nghỉ hè, kéo theo tăng đột biến điện năng tiêu thụ.

Nhiều người bật máy lên là cài đặt nhiệt độ xuống thấp nhất có thể. Việc làm đó không làm cho nhà mát nhanh hơn mà còn lãng phí điện năng không cần thiết. Cứ giảm xuống một độ là điều hòa đã tốn thêm 5-7% điện năng. Do đó, đặt nhiệt độ trong phòng càng gần nhiệt độ ngoài trời thì sẽ tiết kiệm điện.

Phía EVN đã nhanh chóng chỉ đạo kiểm tra, yêu cầu các công ty thành viên như EVNHANOI rà soát kỹ những trường hợp phản ánh bất thường, đồng thời cam kết cung cấp chỉ số qua app, qua web, giải thích cách tính theo bậc thang, hướng dẫn tiết kiệm điện. Tuy nhiên, câu hỏi đặt ra là nên có cơ chế cảnh báo sớm cho người dùng khi chỉ số điện vượt ngưỡng bình thường. Một hộ tiêu dùng tăng 1-2 triệu đồng một tháng nên được thông báo tự động để kiểm tra. Đây là điều mà công nghệ hoàn toàn có thể giải quyết.

Em đồng nghiệp tôi ở Hà Đông nói trong tiếng thở dài: “Lương tháng hơn 5 triệu, đóng điện gần 5 triệu, cả nhà phải ăn uống dè sẻn lại”. Trên mạng xã hội, nhiều người đăng ảnh hóa đơn điện như… giấy báo nợ. Một người viết: “Nắng nóng không dọa nổi tôi, nhưng hóa đơn điện thì khiến tôi phát khóc”.