Home Blog

Nóng: Vàng đồng loạt tăng cực mạnh

Giá vàng hôm nay 2.8: Vàng trong nước tăng mạnh. Vàng miếng SJC ghi nhận mức tăng tới 2,1 triệu đồng, chạm ngưỡng 123,5 triệu đồng/lượng.

Chồng ng/hi ng/ờ tôi có con với người khác vì kết quả ADN không trùng khớp, may mắn sự xuất hiện của bố chồng đã cứu tôi một bàn thua trông thấy…

“Đây là kết quả xét nghiệm ADN. Con không phải là con ruột của tôi.”
Chồng tôi nói câu đó với một giọng khô khốc như đá, trong tay anh là tờ giấy lạnh lùng làm trái tim tôi tan nát. Tôi nhìn anh, không nói được lời nào. Cả thế giới như đổ sụp xuống ngay lúc ấy. Nhưng tôi nào ngờ, chính bố chồng – người luôn lặng lẽ, nghiêm khắc và ít nói – lại là người cứu tôi khỏi cú đòn chí mạng ấy…

Tôi và Minh – chồng tôi – quen nhau từ đại học, tình yêu của chúng tôi kéo dài gần 6 năm trước khi đi đến hôn nhân. Anh là người đàn ông trầm tính, chín chắn và rất yêu gia đình. Tôi từng nghĩ, lấy được Minh là điều may mắn nhất trong đời mình.

Sau 2 năm kết hôn, chúng tôi đón chào bé Bảo – đứa con đầu lòng chào đời trong niềm hạnh phúc tột cùng của hai bên nội ngoại. Tôi nhớ như in cái ngày cậu bé cất tiếng khóc đầu tiên, Minh đã nắm lấy tay tôi và thì thầm: “Cảm ơn em. Gia đình chúng ta giờ đã đủ đầy.”

Chúng tôi sống yên ấm trong căn nhà nhỏ do bố mẹ chồng để lại. Mẹ chồng mất sớm, chỉ còn bố chồng tôi – ông Đức – sống cùng. Ông là người đàn ông ít nói, ánh mắt lúc nào cũng nghiêm nghị, khiến tôi – dâu mới – luôn giữ khoảng cách nhất định. Nhưng ông chưa từng nặng lời hay khó dễ với tôi, chỉ lặng lẽ quan sát và giúp đỡ khi cần.

Cuộc sống trôi qua bình lặng cho đến khi Bảo tròn 3 tuổi.

Một buổi tối, sau khi cho Bảo đi ngủ, Minh gọi tôi xuống phòng khách. Trên bàn là một phong bì dày, và anh đang ngồi đó, ánh mắt lạnh như băng.

“Tại sao con lại không phải là con tôi, Hương?”

Tôi chết sững.

“Anh… anh nói gì vậy?”

Minh lấy từ phong bì ra một tờ giấy – kết quả xét nghiệm ADN. “Anh đã lén lấy mẫu tóc của anh và của Bảo đi xét nghiệm. Kết quả cho thấy, không có quan hệ huyết thống giữa hai người.”

Tôi gần như ngã quỵ. Cổ họng nghẹn ứ, tim đập loạn xạ. “Anh… nghi ngờ em sao? Em chưa từng phản bội anh, chưa từng!”

Minh không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn tôi, ánh mắt như thể đang nhìn một người xa lạ.

Tôi òa khóc, vừa đau đớn, vừa hoảng loạn. Tôi thề với tất cả những gì mình có, rằng tôi không hề làm gì có lỗi. Nhưng trước bằng chứng rõ ràng, mọi lời thanh minh đều trở nên vô nghĩa.

Tôi gọi điện cho mẹ ruột trong đêm, mong tìm chút an ủi. Bà cũng hoang mang không hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ biết động viên tôi giữ bình tĩnh.

Tôi không ngủ được cả đêm. Minh thì ra ngoài, bỏ mặc tôi trong căn nhà trống rỗng.

Sáng hôm sau, bố chồng gọi tôi vào phòng. Ông ngồi trên ghế gỗ, ánh mắt sắc lẹm nhưng không giận dữ.

“Con nói thật cho bố nghe. Có chuyện gì xảy ra?”

Tôi nghẹn ngào kể lại tất cả, nước mắt chảy dài, tim như bị ai bóp nghẹt.

Ông lặng im một hồi, rồi đột ngột hỏi:

“Lúc sinh thằng Bảo, con sinh ở đâu?”

“Tại bệnh viện tỉnh, phòng dịch vụ.” – Tôi trả lời.

“Có nhầm lẫn gì không? Giấy chứng sinh con còn giữ chứ?”

Câu hỏi của ông khiến tôi giật mình. Tôi lao vào phòng tìm lại tập hồ sơ cũ. Giấy chứng sinh vẫn còn đó – với mã số và tên điều dưỡng ghi chú rõ ràng.

Bố chồng tôi chăm chú xem rồi gật gù: “Có thể là do sự cố trong bệnh viện. Để bố đi xác minh lại.”

Tôi nhìn ông, lần đầu tiên cảm nhận rõ ràng ông đang đứng về phía tôi. Một tia hy vọng le lói trong tim tôi – giữa lúc mọi thứ tưởng chừng đã kết thúc.

Ông rời nhà từ sớm hôm đó. Tối muộn mới trở về, mang theo một người đàn ông trung niên – là bác sĩ trưởng khoa sản ở bệnh viện nơi tôi sinh.

Và điều bác sĩ ấy nói… đã làm thay đổi mọi thứ.

Bác sĩ tên Hòa – trưởng khoa sản tại bệnh viện tỉnh nơi tôi sinh bé Bảo – ngồi xuống ghế, gương mặt trầm ngâm nhưng không né tránh.

Ông bắt đầu chậm rãi:
“Trước tiên, cho tôi xin lỗi. Sau khi ông Đức đến gặp tôi hôm nay, chúng tôi lập tức rà soát lại toàn bộ hồ sơ lưu trữ từ 3 năm trước – thời điểm chị Hương sinh cháu.”

Tim tôi đập thình thịch, tôi nắm chặt tay đến trắng bệch.

Bác sĩ tiếp lời:
“Thời điểm đó, bệnh viện quá tải, khoa sản tiếp nhận hơn 10 ca sinh mỗi ngày. Theo hồ sơ và lời kể của y tá trực ca hôm ấy, có một sự cố đã được ghi nhận… Hai bé trai sinh cách nhau chỉ 15 phút, nằm chung phòng hậu sản, và bị nhầm lẫn tên khi chuyển sang phòng chăm sóc sơ sinh. Việc này sau đó được cho là đã xử lý lại. Nhưng có vẻ…”

Ông dừng lại một chút rồi thở dài:
“Có vẻ cháu Hương đã mang nhầm con của người khác về.”

Tôi chết lặng.

Minh đứng phía sau, tay siết chặt tờ giấy xét nghiệm cũ. Mắt anh mở to, hoang mang tột độ. Cả hai chúng tôi đều chưa từng nghĩ đến kịch bản này.

“Nhưng… con tôi đâu? Con ruột của tôi đang ở đâu?” – Tôi thét lên trong tuyệt vọng.

Bác sĩ gật đầu: “Chúng tôi đã xác định được gia đình còn lại. Họ sinh cùng ngày, cũng có hồ sơ lưu trữ trùng khớp. Một đứa trẻ khác tên Nam hiện đang sống với họ ở huyện bên. Chúng tôi sẽ sắp xếp để hai bên gặp nhau, làm xét nghiệm để xác minh.”

Tôi nhìn sang bố chồng – ông Đức vẫn điềm tĩnh, nhưng ánh mắt sâu thẳm như đã lường trước điều gì đó. Ông đứng dậy, đi đến bên tôi, đặt tay lên vai:

“Con không có lỗi. Sự thật thế nào, bố sẽ giúp con làm rõ đến cùng. Còn thằng Bảo… dù thế nào, nó cũng là cháu nội của bố.”

Tôi oà khóc nức nở.

Một tuần sau, hai gia đình gặp nhau tại bệnh viện, làm xét nghiệm ADN chính thức dưới sự giám sát của ban giám đốc. Kết quả không còn gì nghi ngờ: Nam là con ruột của tôi và Minh, còn Bảo là con ruột của vợ chồng anh Hoàng – người đã nuôi Nam suốt 3 năm qua.

Buổi gặp đầu tiên giữa hai đứa trẻ khiến tim tôi nhói lên. Nam – con ruột của tôi – có đôi mắt đen, sống mũi cao giống hệt Minh. Còn Bảo – đứa bé tôi nuôi nấng từ trong trứng nước – vẫn là cậu bé tôi yêu thương từng giờ.

Cả hai gia đình rơi vào vòng xoáy luân lý: Trả lại con ruột cho nhau, hay giữ đứa trẻ mình đã gắn bó cả đời?

Minh lần đầu lên tiếng sau nhiều ngày im lặng:
“Anh không quan tâm nữa. Anh chỉ biết… anh là bố của Bảo, dù nó có phải con ruột hay không.”

Tôi nắm tay anh, nghẹn ngào.
“Em cũng vậy. Dù Nam là máu mủ, nhưng em không thể từ bỏ Bảo. Em yêu cả hai.”

Phía bên kia, anh Hoàng và vợ cũng giàn giụa nước mắt. Họ đã thương yêu Nam như con ruột, giờ cũng không đành lòng chia xa.

Sau nhiều buổi gặp mặt, bàn bạc dưới sự tư vấn của chuyên gia tâm lý, chúng tôi quyết định không hoán đổi con ngay lập tức. Thay vào đó, hai gia đình sẽ cùng nhau nuôi dưỡng cả hai bé. Chúng sẽ được gặp nhau thường xuyên, biết rõ nguồn gốc của mình từ sớm, và lớn lên trong tình yêu của cả bốn người cha mẹ.

Hôm đó, khi cả gia đình ngồi ăn cơm, tôi bỗng nhìn bố chồng thật lâu.
“Nếu không có bố… chắc con đã mất tất cả rồi.”

Ông chỉ gật đầu, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ nơi Bảo đang chơi xe ô tô đồ chơi.

“Bố sống lâu thế này… là để lúc cần, còn có thể bảo vệ gia đình.”

Câu nói đơn giản mà khiến tôi rưng rưng. Người đàn ông ít nói ấy, trong thời khắc tăm tối nhất của tôi, lại là ánh sáng duy nhất dẫn tôi ra khỏi vực thẳm.


Có những sự thật đến như nhát dao, nhưng cũng có những con người – như bố chồng tôi – chính là chiếc khiên cứu lấy cả gia đình.
Và tôi, một người mẹ, đã học được rằng… tình yêu dành cho con không nằm ở huyết thống, mà ở từng khoảnh khắc chăm sóc, chở che, cùng lớn lên.

Phát ng/ất trước gia cảnh “ông bà già ta:;o lo tất” của Bình Gold: Bố ốm nặng, nhà xây dang dở, “trên răng dưới d:é” không có gì

Suốt nhiều năm qua, gia thế thật sự của rapper Bình Gold vẫn là điều khiến cư dân mạng tò mò, bởi chưa từng được xác nhận rõ ràng. Để tìm hiểu rõ hơn, chúng tôi đã có mặt tại căn nhà của gia đình nam rapper để ghi nhận thực tế.

Ngày 02/08/2025, Đời sống pháp luật đưa tin “Ngôi nhà xây dở của Bình Gold ở quê và những điều lần đầu được người dân hé lộ: “Đi ra đường mắt nó cứ long sòng sọc””. Nội dung chính như sau: 

Suốt nhiều năm qua, gia thế thật sự của rapper Bình Gold vẫn là điều khiến cư dân mạng tò mò, bởi chưa từng được xác nhận rõ ràng. Để tìm hiểu rõ hơn, chúng tôi đã có mặt tại căn nhà của gia đình nam rapper để ghi nhận thực tế. Clip lời khai của rapper Bình “Gold” về quá trình cướp xe taxi: Hỏi vay tài xế 30.000 đồng để mua nước nhưng bị từ chối Rapper Bình Gold khai: Cướp taxi vì vội về Quảng Ninh chơi với bạn

Clip gia cảnh thật sự của Bình Gold và những biểu hiện bất thường trước khi nam rapper gây náo loạn trên cao tốc (Clip: NXH)

Những ngày trở lại đây, Bình Gold (tên thật là Vũ Xuân Bình) – rapper sinh năm 1997 nổi tiếng trong giới underground, là cái tên được cộng đồng mạng nhắc đến nhiều nhất trên mạng xã hội. Khi chưa đầy 3 ngày sau khi bị bắt giữ vì hành vi chèn ép xe trên cao tốc và có kết quả test nhanh dương tính với chất ma tuý, Bình Gold lại tiếp tục bị bắt giữ về hành vi cướp xe taxi ở Hà Nội.

 Chuỗi sự kiện dồn dập khiến dư luận không khỏi bất ngờ, một phần vì mức độ nghiêm trọng, phần khác vì hình ảnh mà Bình Gold từng xây dựng: ngông nghênh, bất cần nhưng lại tự tin, hào nhoáng và có vẻ giàu có.

Trước khi Bình Gold gây ra những sự việc trên, cư dân mạng vẫn luôn tò mò về “gia thế thật sự của rapper Bình Gold” vì chưa có câu trả lời một cách rõ ràng. Có ý kiến cho rằng Bình Gold là “phú nhị đại, sinh ra ở vạch đích”. Lại có người nói nam rapper sinh năm 1997 chỉ là một thanh niên có xuất thân bình thường và không hoành tráng như câu “ông bà già tao lo hết” trong một sản phẩm âm nhạc của anh.

Để giải đáp những thắc mắc của cộng đồng mạng trong thời gian qua về gia thế thực sự của Bình Gold, một buổi chiều cuối tháng 7, chúng tôi đã có mặt ở xã Tân Việt, huyện Thanh Hà, tỉnh Hải Dương cũ (nay là xã Hà Bắc, TP. Hải Phòng) – nơi anh sinh sống và lớn lên.

Tại đây, chúng tôi đã có cuộc gặp gỡ, trò chuyện với những người hàng xóm, những người đã từng chứng kiến anh trưởng thành.

Chia sẻ với chúng tôi, bà L. cho biết, hoàn cảnh gia đình rapper Bình Gold không khá giả như lời trên mạng đồn đoán.

“Bảo là khá giả thì không phải vì trước đây gia đình Bình chẳng có gì. Ngày xưa vẫn sống trong ngôi nhà lụp xụp, mãi đến giờ mới có tiền để xây nhà.

Đáng lẽ ngôi nhà mới được xây từ năm ngoái, nhưng bố của Bình bị bệnh nặng, điều trị hết hơn 1 tỷ đồng. Phải đến năm nay mới xây được nhà, vừa xây xong tầng 1, chuẩn bị đổ mái tầng 2 thì xảy ra sự việc của Bình”, bà L. kể.

Theo lời chia sẻ của bà L., gia đình nam rapper có hai anh em. Người anh cả hiện đã lấy vợ, đi làm công ty, còn Bình sau khi học hết cấp 3, đi học nghề xăm rồi về mở tiệm xăm tại nhà.

“Trước Bình mở tiệm xăm tại nhà cũng đông khách lắm. Xong sau đó chuyển lên thị trấn, rồi đi hát hò mới trở lên nổi tiếng. Bố Bình sức khoẻ yếu, giờ chẳng làm được gì, mẹ thì làm nghề may tại nhà”, bà L. nói.

Bà L. cho biết, gia cảnh của rapper Bình Gold không giàu có như lời trên mạng đồn đoán

Nhắc đến vụ việc do Bình Gold gây ra trong thời gian gần đây, bà L. cho biết, trước khi bị cơ quan chức năng bắt giữ Bình về hành vi lạng lách, đánh võng, chèn ép các phương tiện trên cao tốc Nội Bài – Lào Cai, nam rapper đã có những biểu hiện bất thường.

“Trước hôm bị bắt ở trên cao tốc, đầu óc Bình đã có vấn đề, chúng tôi cũng không biết bị làm sao. Đi ra đường mắt nó cứ long sòng sọc lên, ai gặp hỏi cũng đều bị nó chửi, sợ lắm.

Hôm mẹ của Bình tâm sự với tôi, bảo sau khi nó đi hát ở bên Úc trở về, hôm sau có đi sinh nhật bạn, về là bị như vậy luôn. Bố mẹ thấy vậy cũng cho Bình đi khám rồi đấy, 1-2 hôm thấy ổn ổn là gia đình họ cho về.

Khi trở về nhà, bố mẹ của nó cũng cấm không cho đi ô tô. Nhưng không hiểu sao, Bình lần kiểu gì vẫn thấy được chìa khoá ô tô trắng của nó, rồi cứ thế phóng lên Lào Cai”, bà L. kể lại lời của mẹ nam rapper tâm sự.

Ngôi nhà của gia đình Bình Gold đang xây dở, chưa hoàn thiện

Bà L. cho hay, sau khi bị bắt về hành vi chèn ép các phương tiện trên cao tốc Nội Bài – Lào Cai, rapper Bình Gold trở về nhà tiếp tục lấy chìa khoá xe ô tô của anh trai rồi lái xe rời đi. Hôm sau thì bà nghe tin rapper này bị bắt vì cướp taxi ở Hà Nội.

“Bố Bình cũng tâm sự với tôi, bảo:  “Khả năng em phải cho nó đi cải tạo mấy tháng hoặc đầu óc có làm sao thì cho đi để đầu óc được bình ổn, chứ ở nhà thế này thì em không trông được nó. Không biết nó làm sao mà bị như thế này, em cũng chán và em buồn lắm”. Nghe vậy tôi cũng thương gia đình nó lắm”, bà L. cho biết thêm.

Theo lời chỉ dẫn của bà L., chúng tôi đi đến căn nhà của rapper Bình Gold đang được xây cách đó chỉ vài trăm mét.

Tại đây, chúng tôi gặp một nhóm thợ xây đang ngồi nghỉ ngơi. Họ cho biết nhóm của họ đang tháo dỡ cốt pha để mang đi.

“Ngôi nhà này làm móng từ tháng 4 năm nay. Đợt vừa rồi mới đổ xong mái trần tầng 1, đang chuẩn bị đổ mái tầng 2 thì gia đình bảo dừng, không làm nữa, nên chúng tôi đến tháo cốt pha mang về,” một người thợ cho biết.

Khi được hỏi về lý do dừng thi công, những người này cho rằng có thể là do gia đình gặp khó khăn về tiền bạc, hoặc liên quan đến chuyện của con cái đang rối ren những ngày gần đây.

Cũng giống như bà L., khi được hỏi liệu gia đình Bình Gold có phải thuộc diện khá giả trong khu hay không, những người này đều lắc đầu. Họ khẳng định gia đình nam rapper trước đây “không có gì”.

Chuyện lạ: Hơn 500 ô tô biển số Lào vào Việt Nam rồi mất tích, phần lớn là xe giá trị cao vài tỷ

Hải quan cửa khẩu Quốc tế Lao Bảo, tỉnh Quảng Trị thuộc Chi cục Hải quan vùng IX cho biết, theo nghị định thư giữa Lào – Việt Nam, ô tô của hai nước được phép lưu hành trên lãnh thổ của nhau (tạm nhập) trong thời gian tối đa 30 ngày. Song, từ năm 2012 cho đến nay có hơn 500 chiếc ô tô Lào tạm nhập vào Việt Nam quá hạn tạm nhập mà chưa làm thủ tục tái xuất.

Ông Ngô Minh Tuấn, Phó đội trưởng Hải quan Hải quan Quốc tế Lao Bảo xác nhận, từ năm 2012 cho đến nay (năm 2025) có 512 chiếc xe Lào tạm nhập vào Việt Nam qua cửa khẩu Quốc tế Lao Bảo, tỉnh Quảng Trị đã quá hạn nhưng chưa làm thủ tục tái xuất và cơ quan này không thể nắm được các xe ô tô biển số Lào này đang “lưu lạc” ở đâu. Chúng tôi đã lập danh sách báo cáo với cấp trên để phối hợp cùng các cơ quan chức năng xác minh làm rõ và có biện pháp xử lý.

z6861823632541_b8d4d7afeab7c495d14f79d851bdf738.jpg
Cửa khẩu Quốc tế Lao Bảo, tỉnh Quảng Trị nơi thường xuyên có xe ô tô biển số Lào nhập cảnh vào Việt Nam theo nghị định thư Lào – Việt Nam. Tuy nhiên nhiều năm qua, xe Lào tạm nhập vào Việt Nam nhưng có nhiều xe Lào không trở lại xuất cảnh sang Lào dù thời hạn đã hết.

Mỗi năm có hàng trăm, thậm chí hàng nghìn chiếc xe Lào tạm nhập vào Việt Nam qua các cửa khẩu có chung đường biên giới nước ta, để giao lưu đi lại, trao đổi buôn bán rồi tái xuất về Lào. Song, tình trạng xe tạm nhập vào Việt Nam đã quá hạn mà không làm thủ tục tái xuất cũng rất nhiều. Điều đáng nói là do chính sách thuế khác nhau giữa Việt Nam và Lào, nên giá ô tô ở Lào rẻ hơn ở Việt Nam hàng chục nghìn USD. Phần lớn xe tạm nhập vào Việt Nam có giá trị cao. Vậy những chiếc xe này đang nằm ở đâu và liệu bao nhiêu trong số đó đã được hợp thức hóa để lưu hành trái phép trong nội địa?.

Các xe biển số Lào tạm nhập vào Việt Nam thường là dòng xe hạng sang
Các xe biển số Lào tạm nhập vào Việt Nam thường là dòng xe hạng sang

Được biết, trong những năm qua, một số cơ quan Công an ở các tỉnh thành cũng đã xác lập nhiều chuyên án và bắt, khởi tố nhiều đối tượng trong đường dây “mua bán xe trái phép” và “làm giả tài liệu của cơ quan, tổ chức”. Cơ quan chức năng xác định, các đối tượng này lợi dụng nghị định thư giữa Lào – Việt Nam đưa xe Lào qua Việt Nam bằng hình thức tạm nhập nhưng không tái xuất, sau đó làm giả hồ sơ giấy tờ để hợp thức hóa xe Lào này thành xe Việt Nam. Việc làm này nhằm mục đích trốn thuế.

Vụ 3 cô gái bị vây đ-ánh trước cửa quán karaoke tại Quảng Ninh: Tạm giữ hình sự 6 đối tượng

Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Quảng Ninh đã ra quyết định tạm giữ hình sự đối với 06 đối tượng có liên quan trực tiếp đến vụ việc và ra Quyết định khởi tố vụ án hình sự “Gây rối trật tự cộng cộng” để điều tra xử lý.

Công an tỉnh Quảng Ninh thông tin kết quả điều tra xác minh ban đầu vụ xô xát, đánh nhau xảy ra tại khu vực phía trước cửa quán Karaoke Phantom phường Bãi Cháy, tỉnh Quảng Ninh ngày 24/7/2025 như sau:
Khoảng 0h05’ ngày 25/7/2025, Công an phường Bãi Cháy, tỉnh Quảng Ninh tiếp nhận trình báo của chị P.T.T (sinh năm 1991, trú tại tổ 8, khu 2, phường Bãi Cháy, tỉnh Quảng Ninh) về việc chị P.T.T cùng chị N.M.T (sinh năm 1995, trú tại tổ 8A, khu 3, phường Bãi Cháy, tỉnh Quảng Ninh) và chị N.T.H (sinh năm 1994, trú tại khu 2, phường Đông Triều, tỉnh Quảng Ninh) đến quán Karaoke Phantom (thuộc tổ 5, khu 9A, phường Bãi Cháy, tỉnh Quảng Ninh) để hát thì xảy ra mâu thuẫn, xô xát, đánh nhau với một nhóm đàn ông không rõ nhân thân, lai lịch.
Vụ 3 cô gái bị vây đánh trước cửa quán karaoke tại Quảng Ninh: Tạm giữ hình sự 6 đối tượng- Ảnh 1.
Ngay sau khi nhận được tin báo, Công an tỉnh Quảng Ninh đã chỉ đạo Công an phường Bãi Cháy phối hợp phòng Cảnh sát hình sự phân công lực lượng đến ngay hiện trường, tiến hành các biện pháp điều tra, xác minh để làm rõ nội dung vụ việc.
Căn cứ kết quả điều tra, Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Quảng Ninh đã ra quyết định tạm giữ hình sự đối với 06 đối tượng có liên quan trực tiếp đến vụ việc và ngày 01/8/2025 đã ra Quyết định khởi tố vụ án hình sự “Gây rối trật tự cộng cộng” để điều tra xử lý.Hiện Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an tỉnh Quảng Ninh đang tập trung điều tra mở rộng để xử lý nghiêm, triệt để tất cả các đối tượng có liên quan theo quy định của pháp luật.

Nguồn: Cổng TTĐT Công an tỉnh Quảng Ninh

Đêm tân hôn với góa phụ lớn tuổi, một yêu cầu bất ngờ khiến tôi mất ngủ trắng đêm…

Nắng tháng Mười hai rải vàng trên những tán cây bàng đã ngả màu úa, xuyên qua khung cửa sổ phòng tân hôn, tạo nên những vệt sáng lấp lánh trên sàn gỗ. Tôi, tên Nam, 28 tuổi, ngồi đó, nhìn Mai đang đứng trước gương, chỉnh lại mái tóc. Mai, vợ tôi, 39 tuổi, sở hữu một vẻ đẹp mặn mà, từng trải. Đôi mắt cô ấy ánh lên sự dịu dàng, nhưng cũng ẩn chứa một nỗi buồn sâu thẳm mà tôi biết, đó là nỗi buồn của một người phụ nữ đã từng trải qua mất mát. Chúng tôi vừa kết thúc lễ cưới, một lễ cưới giản dị nhưng ấm cúng, có sự góp mặt của gia đình và bạn bè thân thiết.

Tôi yêu Mai bằng một tình yêu chân thành, không vụ lợi. Tôi biết Mai là một góa phụ, và cô ấy có một đứa con gái riêng, bé Hân, 8 tuổi, đang sống với ông bà nội ở quê. Điều đó chưa bao giờ là trở ngại đối với tôi. Tôi yêu Mai vì chính con người cô ấy, vì sự dịu dàng, sự mạnh mẽ, và cả những vết sẹo trong tâm hồn cô ấy. Tôi tin rằng, tình yêu của tôi đủ lớn để bao dung tất cả.

Gia đình tôi, ban đầu, có chút e ngại về mối quan hệ của chúng tôi. Cha mẹ tôi lo lắng về khoảng cách tuổi tác, về việc Mai đã có con riêng. Nhưng tôi đã thuyết phục họ. Tôi nói với họ rằng, tôi yêu Mai thật lòng, và tôi muốn được ở bên cô ấy, muốn được chăm sóc cô ấy. Cha mẹ tôi, cuối cùng, cũng chấp nhận.

Đêm tân hôn, căn phòng được trang hoàng lộng lẫy với hoa hồng và nến. Không khí tràn ngập mùi hương của hạnh phúc. Tôi ôm Mai vào lòng, cảm nhận hơi ấm của cô ấy. Tôi nghĩ, cuộc sống của chúng tôi sẽ bắt đầu từ đây, một cuộc sống bình yên, hạnh phúc.

“Anh ơi, em có chuyện này muốn nói với anh,” Mai nói, giọng cô ấy khẽ khàng, nhưng đầy sự nghiêm túc.

Tôi nhìn Mai, đôi mắt tôi ánh lên sự ngạc nhiên. “Có chuyện gì vậy em?”

Mai ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt tôi. “Em muốn đón Hân về sống cùng chúng ta.”

Trái tim tôi như ngừng đập. Tôi không tin vào tai mình. Đón Hân về sống cùng sao? Tôi biết Hân là con gái của Mai, và tôi cũng yêu thương bé. Nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc đón bé về sống cùng ngay lập tức. Tôi biết, điều đó sẽ tạo ra một áp lực rất lớn từ gia đình và xã hội.

“Em… em nói gì vậy?” Tôi hỏi, giọng tôi lắp bắp.

“Em muốn đón Hân về sống cùng chúng ta. Con bé đã sống xa mẹ quá lâu rồi. Em muốn được ở bên con, muốn được chăm sóc con,” Mai nói, giọng cô ấy run run. “Em biết điều này có thể khó khăn. Nhưng em không muốn con bé phải sống xa mẹ nữa.”

Tôi im lặng. Tôi cảm thấy bối rối, lo lắng. Tôi nghĩ đến cha mẹ tôi, nghĩ đến những lời dị nghị của xã hội. Tôi biết, họ sẽ không dễ dàng chấp nhận điều này.

“Em ơi, anh biết em thương con. Nhưng chuyện này… chuyện này có thể sẽ rất khó khăn,” tôi nói, giọng tôi ngập ngừng. “Gia đình anh… và cả xã hội nữa…”

Mai nhìn tôi, đôi mắt cô ấy ánh lên sự buồn bã. “Anh không muốn sao? Anh không muốn đón con về sao?”

Tôi ôm lấy Mai, siết chặt. “Không phải vậy em. Anh yêu em, anh yêu Hân. Anh muốn đón con về. Nhưng anh lo lắng. Anh lo lắng về áp lực từ gia đình, từ xã hội. Anh lo lắng về việc con bé sẽ thích nghi như thế nào.”

Mai thở dài. “Em hiểu mà. Em cũng lo lắng. Nhưng em không thể để con bé sống xa mẹ mãi được. Em muốn con bé có một gia đình trọn vẹn.”

Tôi nhìn Mai, nhìn đôi mắt cô ấy đầy sự quyết tâm. Tôi biết, Mai rất thương con. Và tôi cũng biết, tôi yêu Mai. Tôi không thể để cô ấy phải buồn. Tôi không thể để cô ấy phải sống trong sự dằn vặt.

“Được thôi,” tôi nói, giọng tôi kiên định. “Anh sẽ đồng ý. Chúng ta sẽ đón Hân về. Anh sẽ cùng em đối mặt với tất cả. Anh sẽ cùng em bảo vệ con.”

Mai nhìn tôi, đôi mắt cô ấy rưng rưng. Cô ấy ôm lấy tôi, siết chặt. “Anh ơi… Em cảm ơn anh… Em yêu anh…”

Tôi ôm lấy Mai, lòng tôi tràn ngập tình yêu thương. Tôi biết, quyết định này sẽ rất khó khăn. Nhưng tôi tin rằng, chúng tôi sẽ vượt qua được. Chúng tôi sẽ cùng nhau xây dựng một gia đình trọn vẹn, một gia đình đầy yêu thương.

Chương 2: Cuộc Chiến Giành Quyền Nuôi Con
Sáng hôm sau, tôi và Mai bắt đầu thực hiện kế hoạch. Chúng tôi quyết định sẽ về quê, nói chuyện với ông bà nội của Hân, và giành lại quyền nuôi con.

Khi chúng tôi về đến quê, ông bà nội của Hân đón chúng tôi một cách lạnh nhạt. Ông bà là những người truyền thống, và họ không mấy hài lòng về việc Mai tái hôn. Họ nghĩ rằng, Mai đã bỏ rơi Hân, và họ không muốn Hân phải sống với một người cha dượng.

“Mẹ ơi, con muốn đón Hân về sống cùng chúng con,” Mai nói, giọng cô ấy khẩn khoản.

Bà nội Hân nhìn Mai, đôi mắt bà đầy vẻ khó chịu. “Con nói gì vậy? Con đã bỏ rơi nó một lần rồi. Giờ con lại muốn đón nó về làm gì?”

“Mẹ ơi, con không bỏ rơi Hân. Con vẫn luôn yêu thương con bé. Con muốn được ở bên con, muốn được chăm sóc con,” Mai nói, nước mắt cô ấy chảy dài.

Ông nội Hân nhìn tôi, ánh mắt ông đầy vẻ dò xét. “Thằng này là ai? Nó có thể lo cho con bé không?”

Tôi bước đến, nhìn thẳng vào mắt ông nội Hân. “Thưa ông, cháu là Nam, chồng của Mai. Cháu yêu Mai, và cháu cũng yêu Hân. Cháu sẽ chăm sóc Hân thật tốt, sẽ coi con bé như con ruột của cháu. Cháu sẽ cho con bé một cuộc sống tốt đẹp.”

Ông nội Hân cười khẩy. “Nói thì hay lắm. Mày có thể lo cho nó được sao? Mày có biết nuôi một đứa trẻ tốn kém thế nào không?”

Cuộc nói chuyện trở nên căng thẳng. Ông bà nội Hân kiên quyết không đồng ý cho chúng tôi đón Hân về. Họ nói rằng, Hân là cháu nội của họ, và họ sẽ tự mình nuôi nấng con bé.

Mai bật khóc. Cô ấy cảm thấy tuyệt vọng. Cô ấy không biết phải làm sao.

Tôi nắm tay Mai, trấn an cô ấy. “Em đừng lo. Anh sẽ không bỏ cuộc. Anh sẽ giành lại quyền nuôi con.”

Chúng tôi quyết định nhờ đến pháp luật. Chúng tôi tìm đến một luật sư, trình bày sự việc. Luật sư nói rằng, trường hợp của chúng tôi khá phức tạp, vì ông bà nội Hân có quyền nuôi dưỡng hợp pháp. Tuy nhiên, nếu chúng tôi chứng minh được rằng chúng tôi có đủ điều kiện để chăm sóc Hân tốt hơn, thì chúng tôi có cơ hội thắng kiện.

Cuộc chiến giành quyền nuôi con bắt đầu. Chúng tôi phải đối mặt với rất nhiều khó khăn. Ông bà nội Hân thuê luật sư giỏi, và họ không ngừng nói xấu Mai, nói xấu tôi. Họ nói rằng Mai là người phụ nữ ham tiền, bỏ rơi con. Họ nói rằng tôi là người đàn ông không đáng tin cậy.

Tôi và Mai phải chịu đựng rất nhiều áp lực từ gia đình và xã hội. Cha mẹ tôi cũng lo lắng, khuyên tôi nên từ bỏ. “Con ơi, con đừng làm khó mình nữa. Cứ để con bé ở với ông bà nội đi. Con có thể thăm nó mà.”

Nhưng tôi không bỏ cuộc. Tôi tin vào tình yêu của mình dành cho Mai và Hân. Tôi tin rằng, chúng tôi sẽ giành chiến thắng.

Chúng tôi chuẩn bị mọi thứ một cách kỹ lưỡng. Chúng tôi thu thập bằng chứng về cuộc sống của chúng tôi, về điều kiện kinh tế của chúng tôi. Chúng tôi cũng tìm kiếm những nhân chứng, những người có thể chứng minh rằng chúng tôi yêu thương Hân thật lòng.

Cuối cùng, sau nhiều phiên tòa căng thẳng, chúng tôi đã giành chiến thắng. Tòa án quyết định trao quyền nuôi con cho Mai. Ông bà nội Hân không chấp nhận, nhưng họ không thể làm gì được nữa.

Chúng tôi đón Hân về nhà. Hân nhìn tôi, đôi mắt bé vẫn còn xa cách, đầy vẻ đề phòng. Bé không nói gì, chỉ lặng lẽ ôm lấy Mai. Tôi biết, tôi cần thời gian để chinh phục trái tim con bé.

Chương 3: Con Đường Chinh Phục Trái Tim Thơ Dại
Những ngày đầu Hân về sống cùng, không khí trong nhà có chút gượng gạo. Hân vẫn còn xa cách với tôi. Bé ít nói chuyện, ít cười. Bé thường xuyên ở trong phòng một mình, hoặc chơi với Mai. Tôi biết, bé vẫn còn sợ hãi, vẫn còn đề phòng tôi.

Tôi không nản lòng. Tôi biết, tôi cần thời gian để chinh phục trái tim con bé. Tôi không ép buộc Hân phải gọi tôi là “ba”. Tôi chỉ cố gắng làm những gì mà một người cha nên làm.

Tôi bắt đầu dành nhiều thời gian hơn cho Hân. Tôi đón bé đi học mỗi ngày, dù công việc bận rộn đến mấy. Tôi cùng bé làm bài tập, cùng bé chơi đùa. Tôi kể cho bé nghe những câu chuyện cổ tích, những câu chuyện về thế giới bên ngoài. Tôi lắng nghe bé nói, lắng nghe những ước mơ của bé.

“Hân à, con có thích đi công viên không?” Tôi hỏi, khi tôi và Hân đang cùng nhau làm bài tập.

Hân nhìn tôi, đôi mắt bé ánh lên một tia sáng. “Dạ thích ạ.”

Tôi mỉm cười. “Vậy thì cuối tuần này, chú sẽ đưa con đi công viên nhé.”

Hân nở một nụ cười nhẹ. Đó là nụ cười đầu tiên mà tôi thấy ở bé kể từ khi bé về sống cùng.

Tôi cũng học cách làm những món ăn mà Hân thích. Tôi mua cho bé những món đồ chơi mà bé ao ước. Tôi luôn cố gắng tạo ra một không khí ấm áp, vui vẻ trong nhà.

Dần dần, Hân bắt đầu cởi mở hơn với tôi. Bé bắt đầu nói chuyện nhiều hơn, cười nhiều hơn. Bé không còn xa cách nữa. Bé bắt đầu tìm đến tôi mỗi khi bé cần giúp đỡ, mỗi khi bé muốn chia sẻ.

Một buổi tối, khi tôi đang đọc sách cho Hân nghe, bé bỗng hỏi: “Chú Nam ơi, chú có yêu con không?”

Trái tim tôi như ngừng đập. Tôi nhìn Hân, đôi mắt tôi rưng rưng. “Chú yêu con rất nhiều, Hân à. Chú yêu con như con ruột của chú vậy.”

Hân ôm lấy tôi, siết chặt. “Con cũng yêu chú Nam.”

Tôi ôm lấy Hân, lòng tôi tràn ngập tình yêu thương. Tôi biết, tôi đã chinh phục được trái tim con bé.

Mai nhìn thấy sự thay đổi của Hân, lòng cô ấy tràn ngập hạnh phúc. Cô ấy biết, cô ấy đã chọn đúng người. Tôi không chỉ yêu thương cô ấy, mà còn yêu thương con gái cô ấy như con ruột.

Chương 4: Bức Tranh Của Hạnh Phúc
Sinh nhật Hân sắp đến. Bé sẽ tròn chín tuổi. Tôi và Mai quyết định tổ chức một bữa tiệc nhỏ, ấm cúng, mời những người bạn thân thiết của Hân và gia đình.

Hân rất vui. Bé tự tay chuẩn bị thiệp mời, tự tay trang trí phòng. Bé cảm thấy mình là một cô bé hạnh phúc nhất thế giới.

Trong bữa tiệc, khi mọi người đang hát chúc mừng sinh nhật, Hân cầm một bức tranh nhỏ, bước lên sân khấu.

“Con muốn tặng bức tranh này cho gia đình con,” Hân nói, giọng bé trong trẻo.

Bức tranh là một bức vẽ đơn giản, nhưng đầy màu sắc. Trong bức tranh, có ba người: một người phụ nữ xinh đẹp (Mai), một người đàn ông cao lớn (tôi), và một cô bé nhỏ nhắn (Hân). Ba người đang nắm tay nhau, cười rất tươi. Phía trên đầu họ, có một dòng chữ nguệch ngoạc: “Gia đình của con.”

Cả căn phòng chết lặng. Mọi người nhìn bức tranh, rồi nhìn Hân, nhìn Mai, nhìn tôi. Đôi mắt họ ánh lên sự xúc động.

Hân quay sang nhìn tôi, đôi mắt bé rưng rưng. “Bố ơi, con yêu bố. Cảm ơn bố đã cho con một gia đình.”

Tôi chết lặng. Tôi không tin vào tai mình. Lời gọi “bố” từ Hân, một lời gọi mà tôi đã khao khát bấy lâu nay, giờ đây đã thành hiện thực. Nước mắt tôi chảy dài.

“Con gái của bố…” Tôi thì thầm, giọng tôi nghẹn lại.

Tôi ôm lấy Hân, siết chặt. Tôi cảm nhận được hơi ấm của bé, hơi ấm của tình phụ tử. Tôi biết, tôi đã có tất cả.

Mai nhìn cảnh đó, lòng cô ấy tràn ngập hạnh phúc. Nước mắt cô ấy cũng chảy dài. Lời gọi “bố” của Hân không chỉ là một lời gọi đơn thuần, mà là minh chứng đẹp nhất cho một khởi đầu trọn vẹn và đầy yêu thương.

Mọi người trong bữa tiệc đều xúc động. Họ vỗ tay tán thưởng, chúc mừng cho hạnh phúc của gia đình.

Chương 5: Tình Yêu Vượt Qua Mọi Giới Hạn
Từ ngày đó, Hân chính thức gọi tôi là “bố”. Mối quan hệ giữa chúng tôi trở nên khăng khít hơn bao giờ hết. Hân không còn cảm thấy xa cách nữa. Bé tự hào về người cha của mình, một người cha không chỉ yêu thương bé, mà còn luôn sẵn lòng bảo vệ bé.

Tôi vẫn tiếp tục công việc của mình, nhưng tôi dành nhiều thời gian hơn cho gia đình. Tôi không chỉ là một người chồng, mà còn là một người cha mẫu mực. Tôi đã chứng minh rằng, tình yêu không cần máu mủ, chỉ cần sự chân thành và lòng bao dung.

Mai nhìn Hân, nhìn tôi, lòng cô ấy tràn ngập hạnh phúc. Cô ấy nhận ra một điều quan trọng: Hạnh phúc thật sự không phải là tránh né sóng gió, không phải là tìm kiếm một cuộc sống hoàn hảo không tì vết. Hạnh phúc thật sự là khi có một người sẵn lòng cùng mình và con vượt qua tất cả.

Gia đình tôi, từ một khởi đầu không mấy thuận lợi, đã trở thành một gia đình trọn vẹn và đầy yêu thương. Chúng tôi sống trong sự bình yên, hạnh phúc, và tràn đầy tiếng cười.

Và câu chuyện của tôi, của Mai và Hân đã trở thành một câu chuyện truyền cảm hứng. Nó là minh chứng cho việc tình yêu có thể vượt qua mọi giới hạn, mọi định kiến. Nó là minh chứng cho việc hạnh phúc có thể đến từ những điều giản dị nhất, từ sự thấu hiểu, sự chấp nhận, và lòng bao dung.

Bức tranh con gái vẽ gia đình ba người là minh chứng cho một khởi đầu trọn vẹn và đầy yêu thương. Đó là bức tranh của hạnh phúc, của tình yêu, của một gia đình không hoàn hảo, nhưng đầy đủ. Tôi đã từng bối rối và lo lắng trước áp lực từ gia đình và xã hội, nhưng cuối cùng, tôi đã chọn tình yêu, và tình yêu đã mang lại cho tôi tất cả. Tôi đã tìm thấy hạnh phúc đích thực của mình, một hạnh phúc không phải là một câu chuyện cổ tích, mà là một câu chuyện đời thường, đầy tình yêu thương và sự thấu hiểu, nơi tình yêu không máu mủ nhưng đầy sâu sắc đã nở hoa.

Tình tiết mới vụ người cha đi tìm công lý cho con gái bị TNGT ở Vĩnh Long, người mẹ tiếp tục lên cơ quan công an làm việc, giờ đã rõ tất cả

Sau gần 3 tháng khởi tố để điều tra vụ tai nạn giao thông liên quan nữ sinh 14 tuổi, đến nay Công an tỉnh Vĩnh Long đã mời người mẹ lên làm việc.

Ngày 1-8, bà N.T.H (ngụ xã Vĩnh Xuân, tỉnh Vĩnh Long) cho biết Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an tỉnh Vĩnh Long đã gửi giấy mời bà vào 13 giờ 30 phút ngày 5-8 có mặt để làm việc.

Nội dung làm việc liên quan đến vụ án “Vi phạm quy định về tham gia giao thông đường bộ” xảy ra 4-9-2024 tại ấp Vĩnh Lợi, xã Vĩnh Xuân.

Vụ nữ sinh tử vong ở Vĩnh Long: Công an mời người mẹ lên làm việc vào ngày 5-8- Ảnh 1.

Bà H. mong chờ kết quả giải quyết vụ án của các cơ quan tố tụng liên quan vụ tai nạn của con gái

Trước đó, bà H. đã gửi đơn đến Cơ quan Điều tra VKSND Tối cao về việc Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an tỉnh Vĩnh Long đã ra quyết định khởi tố vụ án hình sự trên, vụ việc cũng được Cơ quan Điều tra VKSND Tối cao tiếp nhận.

“Song, đến nay tôi vẫn chưa nhận được thêm thông tin gì về tiến độ giải quyết vụ án. Gia đình tôi rất lo lắng và mong chờ kết quả giải quyết vụ việc của các cơ quan” – bà H. nêu.

Do đó, bà H. đề nghị các cơ quan trên thông báo cho bà được biết kết quả giải quyết việc từ khi tiếp nhận tố giác cho đến nay.

Như Báo Người Lao Động đã thông tin, ngày 4-9-2024, tại xã Vĩnh Xuân, ông N.V.B.T (ngụ Trà Vinh) điều khiển xe tải vượt xe bán tải và xảy ra va chạm với nữ sinh N.N.B.Tr (14 tuổi; con bà H.)

Hậu quả, em Tr. bị xe tải cán qua người tử vong. Tuy nhiên, Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an huyện Trà Ôn lúc đó đã ra quyết định không khởi tố vụ án.

Vụ nữ sinh tử vong ở Vĩnh Long: Công an mời người mẹ lên làm việc vào ngày 5-8- Ảnh 2.

Cơ quan chức năng đang điều tra vụ tai nạn giao thông vào ngày 4-9-2024 làm em Tr. tử vong

Ông Nguyễn Vĩnh Phúc (42 tuổi; cha ruột em Tr.) nhiều lần đi khiếu nại với mong muốn làm rõ vụ tai nạn khiến con gái mình tử vong nhưng không được giải quyết thỏa đáng.

Ngày 28-4-2025, ông Phúc dùng súng bắn tài xế T. rồi tự sát. Ông Phúc tử vong, còn ông T. nhập viện cấp cứu.

Liên quan vụ tai nạn giao thông nêu trên, ngày 7-5, Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an tỉnh Vĩnh Long đã khởi tố vụ án để điều tra hành vi “Vi phạm quy định về tham gia giao thông đường bộ”.

Ngày 26-5, Cơ quan điều tra VKSND Tối cao thông báo tiếp nhận tố giác tội phạm. Nội dung tố giác về tội phạm thể hiện việc “tố cáo hành vi ra quyết định trái pháp luật và bỏ lọt tội phạm của Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an huyện Trà Ôn trong quá trình cơ quan này giải quyết tin báo “Vi phạm quy định về tham gia giao thông đường bộ” xảy ra ngày 4-9-2024 tại Tỉnh lộ 901, đoạn thuộc ấp Vĩnh Lợi, xã Vĩnh Xuân” mà em Tr. là nạn nhân.

Cha và con gái 6 tuổi trôi dạt 13 giờ trên biển: ‘Tôi sợ tuột tay đ:á:nh m:ất con’

Người cha kể lại, suốt 13 tiếng trôi dạt trên biển, dù bản thân rất mệt nhưng cố giữ chặt con gái, bơi về phía có ánh sáng để tìm hi vọng sống.

Ngày 1 tháng 8 năm 2025, báo VietNamNet đăng tải bài viết với tiêu đề “Cha và con gái 6 tuổi trôi dạt 13 giờ trên biển: ‘Tôi sợ tuột tay đánh mất con'”. Nội dung như sau:

Khoảng 12h trưa 31/7, tàu của Hải đội 102 mang số hiệu 723 đã đưa anh Nguyễn Thanh Tùng cùng con gái là bé N.T.P.A. (6 tuổi, trú phường Trường Vinh, tỉnh Nghệ An) vào bờ an toàn và bàn giao cho gia đình đón về địa phương.

Sau 13 giờ lênh đênh trên biển, đối diện với muôn vàn rủi ro, giây phút được cứu và đưa lên bờ an toàn, anh Tùng xúc động cho biết: “Tôi và con gái rất may mắn khi được tàu vận tải phát hiện. Tôi cảm ơn mọi người đã cứu mạng hai cha con chúng tôi”.

Người đàn ông 35 tuổi cho biết, chiều 30/7, gia đình anh gồm 4 người đi từ Nghệ An vào bãi biển Xuân Thành (Hà Tĩnh) để chơi. Khi đến biển Xuân Thành, vợ và một người con của anh ngồi trên bờ, còn anh và con gái P.A. dùng thuyền SUP (ván chèo đứng) xuống đoạn gần bờ biển để chơi.

Thiện Luong.jpg
Lực lượng chức năng bàn giao hai bố con cho người thân đón về. Ảnh: H.A

Vài phút sau, con gái của anh đang chơi với chiếc SUP thì bị sóng biển đẩy ra xa. Phát hiện sự việc, anh Tùng bơi theo nhưng sóng đánh mạnh cuốn trôi cả hai bố con ra biển.

Anh Tùng cho biết, quá trình bị sóng biển đẩy ra xa, anh và con gái vô cùng hoang mang và mệt mỏi. “Khi lênh đênh trên biển, một tay tôi giữ chặt con, tay còn lại cầm SUP. Tôi sợ nhỡ không may sóng đẩy mạnh, tuột tay sẽ đánh mất con gái giữa biển khơi.

Suốt một đêm trôi trên biển, tôi không dám nghĩ nhiều vì sợ. Tôi cứ bơi, lúc nào mệt thì nghỉ. Khi đang lênh đênh, thấy ánh sáng chớp chớp trên biển, tôi bơi theo về phía ánh sáng đó để tìm hi vọng sống vì ngày xưa tôi được dạy như vậy”, anh Tùng chia sẻ.

Thiện Luong2.jpg
Giây phút bé P.A. gặp lại người thân. Ảnh: H.A

Cũng theo anh Tùng, đến khoảng 6h sáng 31/7, khi thấy chiếc tàu hàng từ xa đang tiến lại gần vị trí của hai cha con, anh đã dùng tay vẫy và kêu cứu.

Trao đổi với PV VietNamNet, anh Trần Đình Hải (44 tuổi) – thuyền trưởng tàu hàng VINASHIN 555 cho biết, khoảng 6h sáng 31/7, tàu của anh chở đá xuất phát từ Nam Định đi Dung Quất. Khi đến vùng biển Đảo Mắt, anh và các thuyền viên phát hiện cha con anh Tùng vẫy tay cầu cứu dưới biển, nên đã cho tàu quay trở lại.

“Khi đến vị trí của hai bố con, tôi cho anh em bắc thang xuống biển cứu vớt hai người lên tàu. Sau đó, tôi đã đưa đồ mặc, nấu mì tôm cho hai bố con. Đến 9h sáng cùng ngày, tôi gọi điện cho cảnh sát biển báo cáo sự việc và họ đã đưa tàu ra để đón cha con anh Tùng trở về”, ông Hải kể lại.

z6858601838688_4d6d767c27d535f1f553f11a849d1898.jpg
Tàu vận tải cứu thành công hai bố con. Ảnh: CTV

Sau khi bàn giao hai bố con cho lực lượng chức năng, chiếc tàu hàng của anh Hải tiếp tục hành trình vào Dung Quất.

Trước đó, khoảng 17h chiều 30/7, anh Nguyễn Thanh Tùng và con gái P.A. chèo SUP trên biển Xuân Thành. Đến 20h cùng ngày, không thấy hai bố con quay trở lại bờ, nghi bị sóng cuốn trôi ra xa nên người thân anh Tùng đã cầu cứu lực lượng chức năng.

Tiếp nhận thông tin, Sở Chỉ huy Bộ Tư lệnh Vùng 1 đã lập tức chỉ đạo Hải đội 102 điều động xuồng 723 cùng 5 cán bộ, chiến sĩ cơ động tới hiện trường, phối hợp chặt chẽ với lực lượng biên phòng, chính quyền địa phương và ngư dân tổ chức tìm kiếm xuyên đêm.

Trước đó, báo Tuổi Trẻ cũng đưa tin về sự việc trên với bài viết “Hai bố con ‘hồi sinh trở lại sau một đêm lênh đênh trên biển'”. Nội dung như sau:

lênh đênh trên biển - Ảnh 1.

Hai bố con anh Tùng được lực lượng cảnh sát biển chăm sóc trên tàu – Ảnh: H.A.

Hai bố con suốt 13 giờ lênh đênh trên biển

Lúc 11h30 trưa nay, con tàu của Hải đội 102 mang số hiệu 723 đã đưa anh Nguyễn Thanh Tùng cùng con gái là bé N.T.P.A. (6 tuổi) vào bờ an toàn, đồng thời làm lễ bàn giao hai nạn nhân gặp nạn trên biển cho gia đình để trở về địa phương.

Gặp lại được người thân, anh Tùng cùng con gái không khỏi nghẹn ngào, vỡ òa cảm xúc.

Trao đổi nhanh với Tuổi Trẻ Online, anh Tùng nói: “Bố con tôi được cứu sống, như hồi sinh trở lại. Tôi rất cảm ơn các lực lượng đã cứu bố con tôi”.

Anh Tùng kể chiều 30-7, gia đình anh gồm 4 người đi từ Nghệ An vào bãi biển Xuân Thành (Hà Tĩnh) chơi. Khi đến nơi, vợ và con anh ngồi trên bờ, còn anh và con gái xuống đoạn bờ biển nước khá nông.

Chỉ ít phút sau, cháu P.A. đang chơi với chiếc Sup thì bất ngờ bị sóng đánh ra xa. Phát hiện sự việc, anh Tùng bơi theo để cứu con gái, song do sóng quá mạnh nên cả hai bố con bị cuốn trôi ra biển.

“Hai bố con tôi mặc áo phao rồi ôm chiếc Sup lênh đênh trên biển. Khi phát hiện một ánh đèn thì tôi bơi theo, lúc mệt thì nghỉ, cho đến sáng tôi thấy chiếc tàu hàng từ xa và vẫy tàu cầu cứu” – anh Tùng kể.

lênh đênh trên biển - Ảnh 2.

Giây phút vỡ òa cảm xúc khi cháu P.A. gặp lại gia đình – Ảnh: H.A.

Anh Trần Đình Hải (44 tuổi) – thuyền trưởng tàu hàng VINASHIN 555 – cho biết con tàu chở đá xuất phát từ Nam Định đi Dung Quất, khi đến vùng biển Đảo Mắt các thuyền viên trên tàu phát hiện hai bố con anh Tùng trên chiếc Sup lênh đênh trên biển giơ tay cầu cứu.

“Phát hiện người gặp nạn, tôi cho tàu di chuyển chậm lại, nhanh chóng tiếp cận để ứng cứu. Khi hai bố con anh Tùng được đưa lên tàu đều có cảm giác khá mệt, chúng tôi đưa quần áo cho hai bố con anh thay và nấu đồ ăn cho họ, một lúc sau sức khỏe hai bố con đã ổn định trở lại” – anh Hải cho hay.

Theo anh Hải, hiện nay tàu cảnh sát biển đang tiếp cận con tàu hàng để làm thủ tục đưa hai bố con anh Tùng lên bờ. Sau khi làm thủ tục xong chiếc tàu hàng tiếp tục hành trình vào Dung Quất.

“Tôi thấy rất vui khi cứu thành công hai bố con anh Tùng, trong trường hợp này thấy người gặp nạn trên biển không chỉ riêng anh em chúng tôi mà bất cứ ai cũng sẽ cứu hộ” – anh Hải nói.

Hai bố con 'hồi sinh trở lại sau một đêm lênh đênh trên biển' - Ảnh 3.

Anh Tùng gặp lại người thân của mình sau một đêm lênh đênh trên biển – Ảnh: H.A.

Xuyên đêm tìm kiếm người gặp nạn

Khoảng 16h30 ngày 30-7, anh Nguyễn Thanh Tùng và con gái P.A. chèo Sup vui chơi trên biển, đến 20h cùng ngày vẫn không thấy quay trở lại bờ, nghi bị sóng cuốn trôi ra xa.

Nhận định đây là tình huống nguy cấp, lực lượng chức năng địa phương đã khẩn trương báo với Bộ Tư lệnh Vùng Cảnh sát biển 1, đề nghị hỗ trợ tìm kiếm cứu nạn.

Ngay sau khi tiếp nhận thông tin, Sở Chỉ huy Bộ Tư lệnh Vùng 1 đã lập tức chỉ đạo Hải đội 102 điều động xuồng 723 cùng 5 cán bộ, chiến sĩ cơ động tới hiện trường, phối hợp chặt chẽ với lực lượng biên phòng, chính quyền địa phương và ngư dân tổ chức tìm kiếm trong đêm. Nhiệm vụ được triển khai trong điều kiện thời tiết bất lợi, sóng lớn, tầm nhìn hạn chế.

lênh đênh trên biển - Ảnh 4.

Lực lượng chức năng tổ chức bàn giao hai bố con anh Tùng cho gia đình – Ảnh: H.A.

Đến 6h30 sáng 31-7, tàu hàng VINASHIN 555 đang hành trình qua khu vực đã phát hiện và cứu vớt thành công hai bố con đang trôi dạt cách bờ hơn10 hải lý. Sau khi kiểm tra sức khỏe ban đầu, thuyền trưởng tàu tiến hành bàn giao nạn nhân an toàn cho Hải đội 102.

Thời điểm tiếp nhận, cả hai bố con đều có dấu hiệu kiệt sức sau nhiều giờ lênh đênh trên biển, song may mắn vẫn tỉnh táo và không nguy hiểm đến tính mạng.

Ngay sau đó, lực lượng cảnh sát biển đã tiến hành sơ cứu y tế ban đầu, ổn định tâm lý người gặp nạn và tổ chức đưa về đoàn tụ với gia đình.

Lý do :Nhiều cửa hàng xe điện ở TPHCM hết xe điện để bán

Đề án chuyển đổi 400.000 xe xăng sang xe điện tại TP.HCM khiến thị trường xe máy điện trở nên sôi động. TP.HCM và các hãng gọi xe tung ưu đãi, thúc đẩy người dân chuyển đổi.

Nhiều cửa hàng xe điện tại TP.HCM cho biết chỉ còn vài chiếc trưng bày, cửa hàng gần như trống trơn. Ảnh: Thảo Liên.

Những ngày gần đây, anh H., nhân viên cửa hàng xe điện trên đường Hoàng Văn Thụ (phường Phú Nhuận, TP.HCM) cho biết lượng khách đến mua xe máy điện đang tăng rất nhanh: “Khách chốt đơn nhiều lắm, cửa hàng trống trơn, chỉ còn vài chiếc trưng bày làm mẫu”.

Theo ghi nhận của Tri Thức – Znews, tại nhiều cửa hàng chuyên doanh xe máy điện trên đường Hoàng Văn Thụ (phường Phú Nhuận), Bạch Đằng (phường Bình Thạnh), Võ Thị Sáu (phường Xuân Hòa)… lượng khách đến tham khảo và tìm mua xe đều tăng mạnh.

Nhộn nhịp tìm mua xe máy điện

Anh H. cho hay nhu cầu mua xe điện của người dân tăng cao sau thông tin TP.HCM công bố kế hoạch chuyển đổi xe xăng sang xe điện. Nhiều khách chủ động tìm mua để phục vụ việc di chuyển trong nội thành.

Đây cũng là thời điểm cận năm học mới, nhóm khách là học sinh, sinh viên cũng đến mua xe, khiến lượng khách cửa hàng tăng lên rõ rệt.

“Phần lớn khách là dân văn phòng muốn chuyển sang xe điện để tiết kiệm tiền đổ xăng, không phải sửa chữa lặt vặt”, anh H. nói và cho biết nếu muốn đi ra các tỉnh thành khác, khách được khuyến khích lắp thêm bình để tăng quãng đường.

Theo anh H. giới thiệu, giá các dòng xe máy điện phù hợp cho người đi làm trong thành phố dao động 20-27 triệu đồng, chưa bao gồm chi phí làm biển số.

Tại một đại lý chuyên bán xe máy điện trên đường Bạch Đằng (phường Bình Thạnh), chủ cửa hàng cũng xác nhận lượng khách đến xem xe tăng rõ rệt kể từ khi TP.HCM có kế hoạch chuyển đổi xe xăng sang xe điện.

“Tài xế công nghệ đến nhiều nhưng chủ yếu chạy thử, hỏi giá, chính sách trả góp, đổi xe rồi chờ xem hãng có hỗ trợ gì rồi mới quyết định mua”, người này nói.

Chủ cửa hàng cũng khuyến cáo người mua cần cẩn trọng khi chọn xe điện. Việc sử dụng sạc không đúng chuẩn hoặc để pin hoạt động trong môi trường nóng ẩm kéo dài có thể gây cháy nổ. Khách nên chọn mua tại đại lý chính hãng, có hóa đơn, bảo hành rõ ràng và tem chống hàng giả

thi truong xe may dien anh 1
Các mẫu xe máy điện thuộc phân khúc giá phổ thông, trung cấp được trưng bày tại cửa hàng trên đường Hoàng Văn Thụ, TP.HCM. Ảnh: Thảo Liên.

Trên thị trường, nguồn cung xe máy điện hiện khá dồi dào, từ nhập khẩu đến hàng trong nước với loạt mẫu mã, kiểu dáng đa dạng. Giá thành cũng trải rộng từ phổ thông, trung cấp đến cao cấp.

Bên cạnh thương hiệu nội địa VinFast, một số hãng xe điện 2 bánh đang có mặt tại Việt Nam gồm: Yadea, Selex Motor, Dat Bike…

VinFast với các mẫu xe như Motio, Evo Lite Neo, Evo200, Feliz S, Klara S… không còn chiếm thế áp đảo như trước khi các đối thủ như Yadea, Dat Bike, Pega, Detech liên tục gia tăng hiện diện, đẩy mạnh phân phối dòng xe này ra thị trường. Những thương hiệu này tập trung vào nhóm khách hàng trẻ, dân văn phòng, tài xế công nghệ và giao hàng.

Honda và Yamaha – 2 cái tên tiềm năng được kỳ vọng sớm bùng nổ thị trường xe máy điện trong thời gian tới, đã có kế hoạch tung ra thị trường một số dòng xe máy điện mới.

TP.HCM và các hãng xe hỗ trợ chuyển đổi cho xe điện

Sắp tới, TP.HCM sẽ thực hiện nhiều chính sách hỗ trợ đột phá để chuyển đổi xe điện như miễn lệ phí trước bạ, biển số, giấy chứng nhận xe điện lần đầu trị giá khoảng 3 triệu đồng/xe.

Bên cạnh đó, người dân mua xe điện sẽ được hoàn thuế VAT theo từng chuyến xe, khoảng 6.400 đồng/chuyến trị giá 80.000 đồng, điều chưa từng có trước đó.

Về tài chính, thành phố dự kiến phối hợp với Tổ chức tài chính vi mô CEP và nhiều ngân hàng để triển khai gói vay mua xe điện kỳ hạn 24-30 tháng với lãi suất khoảng 8%/năm. Riêng TP.HCM sẽ hỗ trợ ít nhất 2% lãi suất từ ngân sách.

Đại diện lãnh đạo CEP cho biết đã thiết kế gói vay linh hoạt, không yêu cầu thế chấp, trả nợ tự động qua ứng dụng tài xế.

thi truong xe may dien anh 2

Sắp tới, TP.HCM sẽ thực hiện nhiều chính sách hỗ trợ tài xế công nghệ chuyển đổi xe máy điện. Ảnh: Phương Lâm.

Song song, các hãng gọi xe cũng tung ưu đãi, trợ giá để thu hút tài xế chuyển đổi.

VinFast đang thực hiện chiến dịch “Đổi xăng lấy điện”, định giá xe cũ, giảm giá xe điện. Tài xế được hưởng chính sách sạc pin miễn phí tại các trạm sạc công cộng V-Green đến hết tháng 5/2026, góp phần giảm chi phí sử dụng trong thời gian dài.

Be Group cũng vừa ra mắt mô hình tích hợp toàn bộ giải pháp thuê – mua – vay – bảo dưỡng – bảo hiểm – chuyển đổi xe điện dành riêng cho tài xế công nghệ.

Theo đó, tài xế 2 bánh Be sẽ được hỗ trợ giảm 3 triệu đồng, ưu đãi 30% phí đổi pin, chính sách trả góp linh hoạt theo ngày hoặc tuần dựa trên doanh thu của tài xế.

Yadea thì triển khai đổi xe máy xăng cũ lấy xe máy điện mới của hãng từ ngày 23/7. Sau khi bán xe cũ, nếu khách mua xe mới của Yadea giá từ 9,9 triệu đồng trở lên, hãng có ưu đãi 2 triệu đồng.

Trước những lo ngại về cháy nổ pin xe điện, ông Lê Thanh Hải, Giám đốc Trung tâm Tư vấn ứng dụng Kinh tế, Viện Nghiên cứu Phát triển TP.HCM (HIDS), cho rằng công nghệ pin hiện nay đã phát triển rất nhanh, nhiều loại pin mới ra đời với khả năng kháng cháy cao, trong đó có loại đã được khẳng định là “không cháy nổ”.

Bên cạnh đó, các tiêu chuẩn về phòng cháy chữa cháy đối với pin cũng đang được siết chặt. Ông Hải cho rằng cần đánh giá rủi ro cháy nổ một cách khách quan, dựa trên dữ liệu so sánh giữa xe điện và xe xăng.

Theo vị chuyên gia, thay vì để những lo ngại chưa có cơ sở ảnh hưởng tiêu cực đến định hướng phát triển giao thông xanh, dư luận cần tiếp cận thông tin một cách kiểm chứng và đa chiều.

Tri Thức – Znews giới thiệu độc giả Tủ sách kiến thức kinh tế với đa dạng cuốn sách, câu chuyện trong lĩnh vực kinh doanh, kinh tế. Là nguồn tư liệu cho những người quan tâm và muốn nâng cao kiến thức trong lĩnh vực kinh tế. Những cuốn sách, câu chuyện trong Tủ sách không chỉ đơn thuần là những tác phẩm của tri thức mà còn chứa đựng bí quyết, kinh nghiệm quý báu từ các tác giả, nhà quản lý có uy tín và kinh nghiệm lâu năm trong ngành.

Đọc sách không chỉ giúp người đọc tiếp cận những kiến thức mới mà còn giúp mở rộng tầm nhìn và phát triển bản thân. Tủ sách kiến thức kinh tế mong muốn lan tỏa tri thức trong lĩnh vực kinh doanh, đồng thời phát triển văn hóa đọc cho người Việt.

“Vào với Tiến ngay nhé…” – giây phút cuối đời của ông Hoàng Nam Tiến qua lời kể của Thành viên HĐQT FPT

Ông Đỗ Cao Bảo – Ủy viên HĐQT, Chủ tịch Ủy ban Nhân sự và lương thưởng Tập đoàn FPT đã có những chia sẻ xót xa về giây phút hay tin ông Hoàng Nam Tiến “đang cấp cứu trong bệnh viện, tiên lượng xấu”.

Mới đây, thông tin ông Hoàng Nam Tiến, Phó chủ tịch Hội đồng trường Đại học FPT qua đời khiến nhiều người không khỏi bàng hoàng, xót xa.

“Vào với Tiến ngay nhé…” - giây phút cuối đời của ông Hoàng Nam Tiến qua lời kể của Thành viên HĐQT FPT- Ảnh 1.

Ông Hoàng Nam Tiến qua đời.

Hơn nửa ngày trôi qua kể từ khi tin buồn được đăng tải, vô số bạn bè, người thân, đồng nghiệp của ông Hoàng Nam Tiến vẫn tiếp tục chia sẻ những câu chuyện, kỷ niệm khi được đồng hành trong công việc lẫn đời sống với ông Tiến.

Ông Đỗ Cao Bảo – Ủy viên HĐQT Công ty Cổ phần FPT – một người đồng nghiệp cũng là một người bạn thân thiết, gắn bó nhiều năm với ông Hoàng Nam Tiến đã có bài đăng trên trang Facebook cá nhân, chia sẻ lại những khoảnh khắc cuối cùng khi “nhận được tin dữ”, nỗi bàng hoàng và tiếc thương sâu sắc.

Theo đó, ông Đỗ Cao Bảo chia sẻ thời điểm nhận thông báo: “Anh Tiến lại cấp cứu trong bệnh viện, tiên lượng xấu” là vào khoảng 15h42 phút chiều. Ông cùng ông Trương Gia Bình – Chủ tịch Tập đoàn FPT vội vã vào viện, liên lạc với người nhà ông Hoàng Nam Tiến để hỏi han tình hình.

Đến bệnh viện, khoảng 16h12, bác sĩ thông báo không qua khỏi, ai nấy đều lặng người đi, ông Đỗ Cao Bảo không tin là sự thật. “Là người có mặt ở ICU (nơi điều trị và theo dõi đặc biệt dành cho những ca bệnh nặng – PV), trực tiếp nghe anh Bình bước ra từ ICU thông báo, đã nói chuyện với bác sĩ trực tiếp cấp cứu cho Tiến, đã ngồi lại ở cửa ICU rất lâu, thế mà tôi chỉ tin rằng Tiến đã thực sự ra đi sau khi đọc hàng trăm bài chia buồn trên Facebook của những người khác”, ông viết.

“Vào với Tiến ngay nhé…” - giây phút cuối đời của ông Hoàng Nam Tiến qua lời kể của Thành viên HĐQT FPT- Ảnh 2.

Ông Đỗ Cao Bảo – Ủy viên HĐQT Công ty Cổ phần FPT.

“Vào với Tiến ngay nhé…” - giây phút cuối đời của ông Hoàng Nam Tiến qua lời kể của Thành viên HĐQT FPT- Ảnh 3.

Nguyên văn bài đăng của ông Ông Đỗ Cao Bảo trên trang Facebook cá nhân.

Theo thông tin từ website của tập đoàn, ông Tiến từ trần vào 16h10 ngày 31/7/2025, hưởng dương 57 tuổi.

“Tập đoàn FPT thông báo, 16h10 ngày 31/7/2025, ông Hoàng Nam Tiến, thành viên Hội đồng sáng lập Tập đoàn FPT, Phó Chủ tịch Hội đồng trường ĐH FPT, nguyên Chủ tịch Công ty Cổ phần Viễn thông FPT, nguyên Chủ tịch Công ty TNHH Phần mềm FPT đã từ trần vì đột quỵ, hưởng dương 57 tuổi” – trích từ thông báo tin buồn của FPT.

Năm 1993, ông gia nhập FPT, làm việc tại đây liên tục trong 30 năm và được coi là một nhân tố quan trọng góp phần vào sự thành công của tập đoàn. Từ tháng 4/2023 đến nay, ông được bổ nhiệm làm Phó chủ tịch Hội đồng Trường Đại học FPT (FPT Education), phụ trách hoạt động đào tạo sau đại học.

“Vào với Tiến ngay nhé…” - giây phút cuối đời của ông Hoàng Nam Tiến qua lời kể của Thành viên HĐQT FPT- Ảnh 4.

Cũng trong thông báo này, FPT tóm tắt tiểu sử và những đóng góp to lớn của ông Hoàng Nam Tiến với tập đoàn .

Ông Hoàng Nam Tiến còn được biết tới là một nhà quản trị, chuyên gia công nghệ, một cố vấn trong hoạt động khởi nghiệp, một nhà giáo và một diễn giả nổi tiếng.