Home Blog Page 73

Sau đám tang của bố chồng, tôi ‘s/ố/c n/ặ/ng’ phát hiện dưới gối của ông có một tờ giấy khám th/ai 2 tháng….

Sau đám tang của bố chồng, tôi ‘sốc nặng’ phát hiện dưới gối của ông có một tờ giấy khám thai 2 tháng. Tờ giấy mang tên một người phụ nữ lạ, tuổi chưa đầy 30. Tôi chết lặng. Bố chồng tôi đã hơn 70, sống một mình gần 10 năm sau khi mẹ chồng mất. Ông vốn là người nghiêm khắc, mẫu mực, nề nếp—một người đàn ông “kiểu cũ” trong mắt tất cả chúng tôi. Thế nhưng tờ giấy đó khiến cả thế giới trong tôi sụp đổ. Mọi thứ tôi tưởng mình đã biết hóa ra chỉ là một phần của sự thật…

Tôi tên là Hân, 34 tuổi, làm kế toán ở một công ty nước ngoài. Chồng tôi—Minh—là con trai trưởng trong gia đình có ba anh chị em. Bố chồng tôi, ông Dưỡng, là cựu giáo viên dạy Văn cấp ba. Ông nghiêm khắc, kỹ tính và ít nói. Mẹ chồng mất vì tai biến mười năm trước, từ đó ông sống một mình trong căn nhà cấp 4 cũ ở ngoại ô, dù các con đều ngỏ ý đón ông lên thành phố.

Đám tang bố chồng được tổ chức giản dị đúng như di nguyện. Ông ra đi vì tuổi già, nhẹ nhàng như khi sống. Tang lễ xong xuôi, tôi tình nguyện ở lại nhà lo dọn dẹp cùng cô em chồng. Khi lau dọn phòng ngủ, tôi cẩn thận thu dọn đồ đạc của ông để gửi về thành phố lưu giữ. Dưới chiếc gối lụa cũ kĩ mà ông vẫn gối đầu mỗi đêm, tôi phát hiện một tờ giấy gấp tư, giấu rất kỹ.

Tôi mở ra. Đó là phiếu siêu âm thai của một sản phụ tên là Trần Lệ Quyên, 29 tuổi, địa chỉ ở một phường nhỏ thuộc quận ven thành phố. Thai được hơn 8 tuần. Trên góc phiếu, bằng nét chữ nghiêng nắn nót, có ghi thêm dòng chữ:
“Con của D.”

Tôi đứng sững. “D.” không thể là ai khác ngoài ông Dưỡng, bố chồng tôi.

Mạch máu trong người tôi như ngừng chảy. Tay run lên. Mọi giả thuyết xoẹt qua đầu như tia chớp. Một người đàn ông gần 70 tuổi, sống một mình, đột nhiên dính dáng đến một phụ nữ trẻ và… đứa bé?

Tôi cất tờ giấy vào túi áo, vội vã rời căn phòng. Từ đó, những ngày sau đám tang không còn là những ngày tưởng nhớ thanh thản nữa. Tôi rơi vào một mê cung của hoang mang, tò mò và sợ hãi. Tôi không dám nói với chồng—nếu anh biết, liệu có tin? Hay sẽ cho rằng tôi xúc phạm người đã khuất?

Hai hôm sau, tôi lấy cớ ra ngoài đi chợ, rồi tìm đến địa chỉ ghi trên tờ giấy.

Đó là một khu trọ cấp 4, nằm sâu trong hẻm nhỏ. Tôi hỏi thăm, và được chỉ đến một căn phòng cuối dãy. Cửa khép hờ. Tôi gõ nhẹ. Một cô gái trẻ ra mở cửa. Mắt cô quầng thâm, tóc xõa rối, dáng người nhỏ nhắn. Tôi chưa kịp nói, cô đã nhìn tôi lom lom, như thể nhận ra điều gì đó.

– Cô là… người nhà của ông Dưỡng?

Tôi chết lặng. Gật đầu.

Cô mời tôi vào. Trong căn phòng chật chội, tôi thấy một chiếc nôi sơ sinh còn mới, vài món đồ sơ sinh, và một tấm ảnh nhỏ đặt trên bàn thờ—ảnh ông Dưỡng, chụp trong trang phục giản dị, đang cười hiền hậu.

– Em là Quyên. Anh ấy… ông ấy… là người tốt nhất đời em từng gặp.

Giọng cô nghẹn ngào.

Câu chuyện sau đó khiến tôi không thể nào tin nổi.

Quyên là nhân viên phục vụ quán cơm nơi ông Dưỡng hay lui tới. Một ngày mưa, ông thấy cô bị tai nạn xe nhẹ, người ướt sũng và bối rối vì không đủ tiền viện phí. Ông đã giúp cô không điều kiện, còn âm thầm chu cấp tiền trọ, tiền học nghề cho cô, dù chỉ nhận là một “người bạn lớn tuổi”. Theo lời Quyên, ông chưa bao giờ lợi dụng cô, thậm chí còn tránh né khi cô muốn gần gũi.

Nhưng một lần duy nhất, sau khi ông uống thuốc cảm nhầm liều và mệt mỏi, cô ở lại chăm sóc. “Em không biết tại sao, lúc đó em chỉ thấy thương ông ấy quá, và… mọi chuyện xảy ra ngoài ý muốn.”

Cô mang thai.

– Em không dám nói với ông ấy cho đến tháng thứ hai. Khi biết, ông chỉ lặng im. Sau đó, ông đưa em đi khám, và dặn dò nếu muốn giữ, ông sẽ có trách nhiệm. Nhưng ông cũng nói rõ: ông đã già, không thể sống lâu nữa, chỉ muốn em có thể vững vàng sau này.

Tôi hỏi:

– Em có chắc… đó là con của ông?

Cô chỉ tay lên ảnh, nước mắt rơi:

– Em không cần chắc nữa. Em biết, em cảm nhận được. Anh ấy chưa từng nói dối em một lần nào.

Tôi rời khỏi căn phòng nhỏ, lòng nặng như chì.

Về nhà, tôi ngồi thẫn thờ nhìn lên bàn thờ bố chồng. Mọi hình ảnh ông trong tôi đã thay đổi. Ông không còn là người cha chồng nghiêm nghị khó gần nữa—mà là một người đàn ông cô đơn, sống âm thầm với một tình yêu muộn màng, đầy thương cảm.

Sau lần gặp Quyên, tôi như người mất hồn trở về nhà. Cả đêm đó tôi không ngủ. Tôi nhìn chồng—Minh—ngủ bên cạnh, nét mặt bình yên. Tôi tự hỏi, nếu anh biết bố mình có một đứa con riêng, lại với một cô gái trẻ, liệu anh sẽ đau khổ, giận dữ, hay sẽ im lặng như cách ông đã chọn?

Sáng hôm sau, tôi mang ảnh và phiếu siêu âm đến bàn thờ ông, thắp một nén nhang, lòng nặng trĩu.

“Bố ơi, nếu bố còn sống, con sẽ hỏi bố rằng: tại sao bố lại giấu? Nhưng giờ con chỉ có thể đoán. Và con không biết nên giữ điều này cho riêng con, hay nói với Minh, với mọi người…”

Trong bữa cơm gia đình sau đám tang, không khí vẫn còn ảm đạm. Chị chồng tôi nói:

– Lúc dọn nhà em có thấy gì không? Bố sống cô đơn quá, mà lại chẳng để lại gì ngoài vài bộ quần áo cũ.

Tôi cười nhạt:

– Em thấy bố để lại nhiều hơn mình tưởng. Chẳng qua là mình chưa hiểu hết thôi.

Tôi không nói gì thêm. Nhưng trong lòng, bí mật ấy lớn dần như khối đá trong ngực.

Tôi nghĩ đến Quyên—cô ấy không đòi hỏi gì. Không muốn công khai, không muốn tiền, không cần danh phận. Chỉ thỉnh thoảng xin được thắp hương cho ông. Một sự tử tế hiếm hoi.

Tôi nghĩ đến đứa bé. Một đứa trẻ sinh ra đã mang trên mình một câu hỏi lớn: “Bố mình là ai?” Nó có quyền được biết không? Có nên lớn lên trong sự im lặng và giả dối?

Rồi tôi nghĩ đến chồng tôi—người con hiếu thảo, luôn nghĩ bố mình là hình mẫu đàn ông chuẩn mực. Nếu anh biết, niềm tin đó sẽ vỡ vụn? Hay anh sẽ đau đáu, tự hỏi tại sao người cha mà anh kính trọng suốt đời lại không nói gì?

Tôi giữ im lặng hơn hai tuần, cho đến khi một buổi tối, Minh mở ngăn kéo bàn làm việc của bố để tìm tài liệu cũ, và lôi ra một cuốn sổ tay. Cuốn sổ ghi chép hàng ngày của ông, nét chữ quen thuộc, cẩn thận từng dòng. Anh đưa cho tôi xem:

– Em nghĩ bố viết gì trong này?

Tôi mở ra. Trái tim như muốn ngừng đập khi thấy những trang cuối cùng. Ngày tháng còn rất gần với ngày ông mất. Và trong đó, là tất cả những gì tôi cần biết.

“Hôm nay Quyên nhắn tin nói con khỏe. Bác sĩ bảo tim thai đã rõ. Con có lẽ là cơ hội chuộc lỗi cuối cùng trong đời mình.”

“Tôi không biết mình còn sống được bao lâu. Nhưng tôi muốn con bé sau này không phải mặc cảm. Tôi đã lập sẵn một tài khoản nhỏ, đủ để hai mẹ con nó sống vài năm.”

“Tôi định dặn Hân. Nó là đứa hiểu chuyện, kín đáo. Nhưng rồi lại thôi. Nếu con bé đủ tinh ý, nó sẽ biết.”

Tôi òa khóc. Minh bàng hoàng. Câu chữ trong sổ tay như tiếng nói cuối cùng của ông, vang lên muộn màng trong căn nhà đã vắng bóng ông. Tôi nắm tay chồng, nghẹn ngào:

– Em biết rồi. Em gặp cô ấy rồi.

Minh không trách tôi. Chỉ lặng lẽ ngồi hàng giờ bên bàn thờ. Khi quay lại, mắt anh đỏ hoe:

– Bố đã sống quá lặng lẽ. Giờ, mình phải sống thay ông, làm đúng điều ông muốn.

Chúng tôi tìm đến phòng trọ của Quyên lần nữa. Cô bất ngờ khi thấy Minh đi cùng tôi. Trong khoảnh khắc đó, không ai nói nhiều. Minh chỉ cúi đầu trước bàn thờ ông mà Quyên lập trong căn phòng nhỏ, rồi nói khẽ:

– Bố tôi từng là người thầy tốt, người cha nghiêm khắc, và… cũng là người đàn ông biết yêu thương.

Quyên không khóc, nhưng mắt đỏ hoe. Minh nói tiếp:

– Em bé có dòng máu của bố. Nó là em tôi. Tôi sẽ không để nó sống như người dưng.

Quyên lắc đầu:

– Em không cần tiền, không cần danh phận. Em chỉ muốn được sống yên ổn. Nếu sau này cháu lớn, muốn biết, em sẽ kể. Nhưng em không muốn gia đình anh bị xáo trộn vì em.

Tôi chen vào:

– Không. Bố đã chọn giữ im lặng khi sống. Nhưng bọn tôi chọn đối diện khi ông mất. Em và bé không cần phải trốn tránh. Hãy để bọn tôi ở bên, nếu em cho phép.

Một năm sau, vào ngày giỗ đầu của ông Dưỡng, Quyên và bé gái nhỏ được Minh bế lên bàn thờ thắp hương. Không có oán trách, không có tai tiếng, chỉ có sự thấu hiểu và lòng nhân hậu. Bé được đặt tên là Thư An, nghĩa là “bình yên trong những lá thư ông để lại.”

Tôi nhìn đứa trẻ mỉm cười trong vòng tay anh trai mình, thấy lòng nhẹ đi. Có những bí mật khi còn sống là gánh nặng, nhưng khi người ra đi mang theo tất cả, thì những người ở lại phải lựa chọn: giữ lại trong bóng tối, hay mang ra ánh sáng để chữa lành.

Chúng tôi đã chọn ánh sáng.

Bộ Y Tế vào cuộc xác minh thông tin của sữa MILO. Viện dinh dưỡng cũng có liên quan!

Những ngày qua, thông tin sữa Milo “gắn mác” Viện Dinh dưỡng thử nghiệm lâm sàng để quảng cáo sản phẩm Nestlé Milo đã gây xôn xao dư luận. Cục An toàn thực phẩm (Bộ Y tế) đề nghị kiểm tra, xác minh thông tin.

 

Cục An toàn thực phẩm, Bộ Y tế vừa có công văn đề nghị Sở Y tế Đồng Nai kiểm tra, xác minh thông tin, xử lý việc quảng cáo có nội dung báo cáo thử nghiệm lâm sàng của các sản phẩm Nestlé Milo theo quy định hiện hành.

Đồng thời, Cục cũng đề nghị Viện Dinh dưỡng Quốc gia khẩn trương kiểm tra, rà soát nội dung truyền thông, quảng cáo các sản phẩm này để bảo đảm tuân thủ quy định tại khoản 2 Điều 27 Nghị định 15 và thực hiện Chỉ thị 17/CT-TTg về việc tăng cường hiệu lực, hiệu quả quản lý nhà nước, chấn chỉnh hoạt động quảng cáo.
Gắn mác Viện Dinh dưỡng quảng cáo sữa Milo: Bộ Y tế yêu cầu xác minh -0Sản phẩm sữa lúa mạch Nestlé Milo có “gắn mác” Viện Dinh dưỡng đang gây tranh cãi.
Trước đó, như Báo CAND thông tin, sau khi phát hiện nhãn hàng Milo sữa Lúa mạch, một sản phẩm của Công ty TNHH Nestlé Việt Nam đã sử dụng tên của Viện Dinh dưỡng (Bộ Y tế) gắn lên tất cả các quảng cáo và trên cả bao bì sản phẩm của doanh nghiệp này.

Viện Dinh dưỡng quốc gia đã có văn bản gửi Nestlé Việt Nam về việc “rà soát việc sử dụng kết quả nghiên cứu khoa học trong truyền thông”, trong đó nêu rõ yêu cầu “Công ty kiểm tra, rà soát các nội dụng truyền thông, quảng cáo  sản phẩm thực phẩm, nếu có bất lỳ thông tin nào liên quan đến Viện Dinh dưỡng mà vi phạm các quy định nêu trên, đề nghị gỡ bỏ ngay nhằm bảo đảm tuân thủ nghiêm các quy định của pháp luật trong hoạt động truyền thông, quảng cáo sản phẩm cũng như tuyên truyền phổ biến kiến thức về dinh dưỡng cho cộng đồng.

Sau đó, Nestlé Việt Nam cũng đã có văn bản trả lời Viện Dinh dưỡng, trong đó cam kết “ngay lập tức tiến hành rà soát lại các hoạt động quảng cáo đang thực hiện, đồng thời sẽ nhắc nhở các đối tác để đảm bảo tuân thủ các quy định pháp luật hiện hành”.

Theo TS.BS Phạm Hồng Trường, Phó Viện trưởng Viện Dinh dưỡng quốc gia, việc sử dụng clip quảng cáo của sản phẩm thực phẩm bổ sung “Sữa lúa mạch Nestlé Milo” thuộc trách nhiệm của Công ty TNHH Nestlé Việt Nam và cơ quan quản lý có thẩm quyền theo quy định của pháp luật. Hiện nay, Viện Dinh dưỡng Quốc gia tiếp tục gửi văn bản cho Nestlé Việt Nam, yêu cầu báo cáo giải trình tiến độ thực hiện, rà soát các hoạt động truyền thông và quảng cáo liên quan đến Viện Dinh dưỡng.

Con dâu Đi làm về tối nào cũng tắm rất lâu mẹ chồng lén rồi lập tức báo công an!

Sau gần một năm sống chung, bà Hòa vẫn không thể hiểu nổi cô con dâu ít nói nhưng lễ phép. Vy làm dâu không hề gây mâu thuẫn, song lại có một thói quen khiến bà vô cùng khó chịu: tối nào cũng tắm rất lâu, có hôm gần cả tiếng đồng hồ. Ban đầu bà cố gắng bỏ qua, nhưng rồi khi nghe được tiếng động lạ từ trong nhà tắm và tận mắt chứng kiến cảnh bất thường qua khe cửa, bà lập tức gọi công an, tưởng rằng con dâu đang làm điều gì khuất tất…

Bà Hòa sống ở một khu phố cũ tại Hà Nội. Sau khi chồng mất, bà chỉ còn cậu con trai Tuấn – một kỹ sư xây dựng. Mọi chuyện bình yên cho đến khi Tuấn lấy vợ là Vy, một cô gái miền Trung làm kế toán, trầm tính và kín đáo. Vì điều kiện kinh tế, hai vợ chồng trẻ chưa mua được nhà nên về sống cùng mẹ.

Lúc mới cưới, bà Hòa hài lòng với Vy: cô lễ phép, biết điều, chăm chỉ làm việc nhà, không bao giờ to tiếng. Thế nhưng, càng sống lâu, bà càng thấy Vy… “có gì đó không ổn”. Đặc biệt là chuyện tắm lâu. Mỗi ngày đi làm về, Vy cất túi xách, ăn cơm rất nhanh rồi vào nhà tắm. Và hễ vào là hơn 40 phút, có hôm gần tiếng.

“Không thể hiểu nổi. Người đâu mà sạch sẽ dữ vậy?” – bà Hòa làu bàu.

Không phải bà khó tính, nhưng bà từng nghe nhiều chuyện con gái bây giờ “lắm chiêu”. Có đêm bà định gõ cửa bảo Vy ra sớm để bà vào đánh răng, nhưng lại thôi. Một lần, bà áp tai vào cửa thì nghe tiếng nước chảy, lẫn cả… tiếng nức nở rất khẽ. Bà đứng tim. Không biết Vy khóc hay làm gì?

Tối đó, bà Hòa đem chuyện kể với Tuấn, nhưng anh chỉ xua tay:
– Vợ con đi làm áp lực, chắc vào tắm cho thư giãn. Mẹ đừng nghĩ ngợi.

Nhưng những biểu hiện kỳ lạ không dừng lại. Bà Hòa để ý, Vy thường xuyên giặt riêng đồ lót, không cho ai động vào. Cô cũng hay mang một túi nhỏ vào nhà tắm, khi ra thì cất kỹ. Có lần bà Hòa thấy Vy mang theo cả nến thơm và… một cuốn sổ tay vào.

Người ta nói “có tật giật mình”, bà Hòa bắt đầu nghi con dâu làm điều mờ ám. Có thể là dùng chất cấm? Làm nghi lễ gì kỳ quặc? Thậm chí bà còn sợ… Vy trầm cảm, tự làm hại bản thân.

Đêm hôm đó, khi Vy tắm, bà Hòa quyết định nhìn lén qua khe cửa nhà tắm để xem sự thể ra sao.

Qua ánh đèn vàng vọt, bà thấy Vy đang ngồi bệt dưới sàn nhà, ôm đầu gối, tóc ướt nhẹp. Cô không kỳ cọ hay gội đầu, mà chỉ ngồi yên, tay thỉnh thoảng vuốt qua bụng, rồi lại che mặt như đang cố kìm nước mắt.

Cảnh tượng đó khiến bà Hòa sững người. Nhưng vì không hiểu chuyện gì đang xảy ra, lại hoảng loạn, bà liền gọi điện… báo công an, nói rằng trong nhà có người có biểu hiện bất thường, có thể tự tử.

Công an đến. Cả khu phố xôn xao.

Vy từ trong nhà tắm bước ra, mặt chưa kịp lau khô, bối rối khi thấy công an đứng trong phòng khách. Khi nghe bà Hòa nói lý do gọi, cô không phản ứng gì, chỉ xin phép đưa mọi người vào phòng nói chuyện riêng.

Sau hơn một giờ, công an rời đi, không có lập biên bản, chỉ nhắc nhở nhẹ rằng gia đình nên trò chuyện, tránh hiểu lầm. Còn bà Hòa, sau đó được Vy ngồi lại, kể toàn bộ sự thật mà bao lâu nay cô giấu kín.

Vy im lặng rất lâu trước khi mở lời. Cô nói:

– Con không trách mẹ. Thật ra, chuyện con tắm lâu… là vì con từng bị sảy thai cách đây gần một năm. Trước khi cưới Tuấn.

Bà Hòa sững người.

Vy tiếp tục, giọng nghèn nghẹn:

– Con không giấu gì phạm pháp, không bệnh tật, không mê tín. Nhưng khoảng thời gian đó là cú sốc lớn. Khi ấy, con mang thai với người yêu cũ, nhưng anh ta bỏ rơi con. Con phải tự đi khám, rồi không may bị sảy. Không ai bên cạnh. Sau này khi gặp Tuấn, con không nghĩ mình sẽ cưới, càng không nghĩ sẽ về sống với mẹ chồng.

Vy nói, những buổi tắm lâu chính là khoảng thời gian cô được một mình đối diện với ký ức đau buồn, với vết sẹo mổ vẫn còn dưới bụng. Cô dùng nước nóng xoa dịu cảm giác căng thẳng, rồi viết nhật ký, tự trị liệu bằng cách viết ra cảm xúc để thoát khỏi dằn vặt.

– Con không thể kể với Tuấn. Con sợ anh ấy sẽ nghĩ khác về con. Nhưng giờ… mọi chuyện đến nước này rồi.

Bà Hòa nghe xong, ngồi chết lặng. Tâm lý người làm mẹ khiến bà vừa thương, vừa hối hận. Bà nhìn Vy, cô con dâu mà mình từng nghĩ là “có vấn đề”, giờ lại hiện lên với những tổn thương sâu kín mà một người phụ nữ từng trải cũng phải thừa nhận: không dễ gì vượt qua.

Từ sau hôm đó, bà Hòa thay đổi thái độ. Bà không còn cằn nhằn chuyện tắm lâu, cũng không tò mò quá mức. Bà bắt đầu học cách hỏi han Vy nhẹ nhàng, chủ động rủ cô đi chợ, nấu ăn cùng, trò chuyện như hai người bạn.

Về phía Vy, cô cũng nhẹ nhõm hơn sau khi chia sẻ nỗi lòng. Dù cuộc sống vẫn còn khó khăn, nhưng ít nhất, trong căn nhà nhỏ ấy, đã bắt đầu có sự cảm thông.

Một tối, khi Vy đang rửa bát, bà Hòa mang vào một túi nước gừng, nói:
– Mẹ nấu đấy, lát con tắm xong ngâm chân luôn cho dễ ngủ. Đừng ngồi trong nhà tắm lâu nữa, lạnh người ra.

Vy ngẩng lên, mắt ướt.

Không cần nhiều lời. Chỉ cần một chút thấu hiểu, là đủ.

Hoa hậu Thuỳ Tiên đối diện mức án nào?

Luật sư phân tích về mức án hoa hậu Thuỳ Tiên đối diện khi bị khởi tố tội Lừa dối khách hàng liên quan vi phạm trong việc sản xuất, buôn bán kẹo rau củ Kera.

Theo Vtcnews.vn, liên quan vụ án Sản xuất hàng giả là thực phẩm xảy ra tại Công ty cổ phần Tập đoàn Chị Em Rọt và Công ty cổ phần Asia Life, Cơ quan Cảnh sát điều tra Bộ Công an đã khởi tố bị can, bắt tạm giam hoa hậu Nguyễn Thúc Thùy Tiên (27 tuổi, ở TP.HCM) về tội Lừa dối khách hàng.

Trả lời Báo Điện tử VTC News, Tiến sĩ, luật sư Đặng Văn Cường (Trưởng Văn phòng luật sư Chính Pháp) cho biết, việc cơ quan điều tra khởi tố hoa hậu Nguyễn Thúc Thuỳ Tiên về tội Lừa dối khách hàng với vai trò đồng phạm với các bị cáo đã bị khởi tố trước đó là không bất ngờ. Nguyên nhân vì trước đó, hoa hậu này tham gia rất sâu vào hoạt động quảng cáo, giới thiệu sản phẩm thúc đẩy hoạt động bán kẹo Kera cho nhiều khách hàng.

“Với tội danh bị khởi tố, hoa hậu Thuỳ Tiên có thể đối mặt với hình phạt tới 5 năm tù”, luật sư Cường nhấn mạnh.

Trưởng Văn phòng luật sư Chính Pháp phân tích, thông tin từ cơ quan điều tra, hoa hậu Thuỳ Tiên bị khởi tố về tội Lừa dối khách hàng với vai trò đồng phạm theo quy định tại khoản 2 Điều 198 Bộ luật Hình sự.

Hoa hậu Nguyễn Thúc Thùy Tiên bị khởi tố tội Lừa dối khách hàng. (Ảnh: VTV)

Hành vi lừa dối khách hàng là hành vi của những người kinh doanh, đã có hành vi gian dối trong việc cân đo đo đếm, tính gian hàng hóa hoặc có thủ đoạn gian dối khác khiến khách hàng hiểu lầm mà giao kết hợp đồng, gây thiệt hại đến tài sản của khách hàng hoặc thu lợi bất chính đến mức mà Bộ luật Hình sự quy định.

Trường hợp hành vi phạm tội có tổ chức, có tính chất chuyên nghiệp hoặc có thu lợi bất chính từ 50 triệu đồng trở lên sẽ bị xử lý theo khung tăng nặng có hình phạt là từ 1 đến 5 năm tù.

Ông Cường cho biết thêm, trong vụ án này, thông tin ban đầu cho thấy hoa hậu Thuỳ Tiên tham gia quảng cáo rất nhiều lần, bằng nhiều hình thức đối với kẹo rau quả Kera, nội dung quảng cáo thể hiện từ vùng nguyên liệu, quá trình sản xuất cho đến công dụng tác dụng của sản phẩm. Nhiều người đã mua sản phẩm này và bị lừa.

Cơ quan chức năng xác định hoa hậu Thuỳ Tiên biết rõ sản phẩm không đảm bảo tiêu chuẩn chất lượng, nội dung quảng cáo là sai sự thật dẫn đến nhiều người mua hàng hóa và bị thiệt hại nên hành vi có dấu hiệu tội phạm.

Cơ quan điều tra sẽ tiếp tục làm rõ hành vi phạm tội, làm rõ động cơ mục đích, việc hưởng lợi của các bị can và làm rõ trách nhiệm bồi thường thiệt hại dân sự cho các khách hàng. Các bị can có trách nhiệm phải hoàn trả số tiền thu lợi bất chính cho khách hàng, giao nộp số tiền thu lợi bất chính cho cơ quan chức năng.

“Những người đã mua phải sản phẩm này được xác định là bị hại, có quyền đưa ra yêu cầu về mức xử lý cũng như yêu cầu bồi thường thiệt hại theo quy định của pháp luật”, luật sư Cường cho biết thêm.

Theo kết quả điều tra mở rộng, thực phẩm bổ sung Kẹo rau củ Kera là sản phẩm của Nguyễn Thúc Thùy Tiên và các cổ đông Công ty Chị Em Rọt hợp tác chung.

Trong đó, hoa hậu Thùy Tiên được hưởng lợi nhuận theo thỏa thuận góp vốn, tương đương 30%, các cổ đông còn lại góp 70% cổ phần.

Sau khi ra mắt sản phẩm, Tiên cùng Nguyễn Thị Thái Hằng, tức Hằng Du Mục, Chủ tịch Tập đoàn Chị Em Rọt, và Phạm Quang Linh, còn gọi là Quang Linh Vlogs, thành viên HĐQT Tập đoàn Chị Em Rọt, đưa ra các thông tin không đúng sự thật, để phóng đại công dụng của sản phẩm.

Cơ quan điều tra cáo buộc hoa hậu Thùy Tiên biết trên phiếu kết quả kiểm nghiệm kèm theo hồ sơ công bố, thông tin trên nhãn sản phẩm kẹo rau củ Kera thì hàm lượng chất xơ rất thấp, chỉ chiếm 0,935%, không có nhiều tác dụng bổ sung chất xơ cho người kén ăn rau; không biết cụ thể Công ty cổ phần Asia Life sử dụng loại nguyên liệu nào để sản xuất kẹo.

Đến cuối tháng 2, khi xảy ra tranh luận trên mạng xã hội liên quan hàm lượng chất xơ có trong kẹo Kera, để tránh ảnh hưởng, Tiên đề nghị ký hợp đồng hợp thức về việc hợp tác quảng cáo, để loại bỏ vai trò của Tiên với tư cách là cổ đông.

Cơ quan công an xác định, Công ty Chị Em Rọt bán được hơn 135.000 hộp kẹo Kera với tổng số tiền thu được gần 18 tỷ đồng, riêng Tiên được trả tiền hoa hồng gần 7 tỷ đồng.

Trước đó, ngày 3/4, Cơ quan Cảnh sát điều tra Bộ Công an ra quyết định khởi tố vụ án Sản xuất hàng giả là thực phẩm và Lừa dối khách hàng liên quan Công ty CP Asia Life và Công ty CP Tập đoàn Chị Em Rọt, xảy ra tại TP.HCM và tỉnh Đắk Lắk.

Cùng ngày, Cơ quan Cảnh sát điều tra Bộ Công an ra quyết định khởi tố bị can, bắt tạm giam đối với 5 bị can, gồm: Nguyễn Phong, Chủ tịch HĐQT Công ty CP Asia Life về tội Sản xuất hàng giả là thực phẩm, quy định tại Điều 193 Bộ luật Hình sự năm 2015.

4 bị can là lãnh đạo, cổ đông Công ty Chị Em Rọt, gồm: Nguyễn Thị Thái Hằng (Hằng Du mục), Chủ tịch HĐQT; Lê Tuấn Linh, Giám đốc, đại diện pháp luật; Phạm Quang Linh (Quang Linh Vlogs) là cổ đông, thành viên HĐQT và Lê Thành Công là cổ đông, thành viên, bị khởi tố cùng về tội Lừa dối khách hàng quy định tại khoản 2 Điều 198 Bộ luật Hình sự năm 2015.

Mỗi ngày chồng chỉ đưa vợ 30 nghìn đi chợ, nhưng sau 3 tháng chồng r/un c;ầm c;ập khi mở ngăn kéo vợ ra

Sáng nào cũng vậy, chuông báo thức vừa reo, anh Nam với tay lấy ví, rút ra một tờ 20 nghìn và một tờ 10 nghìn đặt ngay ngắn trên bàn ăn.

— Đây, tiền chợ hôm nay. 30 nghìn là đủ rồi, rau cỏ lên giá chứ thịt cá cũng đâu rẻ hơn gì. Mình phải biết tính, vợ ha?

Chị Hoa mỉm cười, không nói gì. Chị xách chiếc giỏ nhựa nhỏ màu xanh, cũ sờn nhưng sạch sẽ, bước ra khỏi cửa khi trời còn mờ sương. Con hẻm nhỏ còn lác đác vài chiếc xe máy nổ máy đi làm sớm. Chị cứ thế, ngày nào cũng đi chợ từ 6 giờ 45 phút.

Mỗi ngày 30 nghìn – với nhiều người là chuyện không tưởng, nhưng chị Hoa biến nó thành một kỳ tích âm thầm. Không hề phàn nàn, không hề phản kháng. Chị lặng lẽ xoay xở bằng cả một kho tàng kinh nghiệm, sự khéo léo và… chịu đựng.

Cưới nhau đã hơn 6 năm, từ lúc sinh đứa con đầu lòng, chị nghỉ việc ở công ty tài chính. Không phải vì chị muốn nghỉ, mà vì mẹ chồng không đủ sức trông cháu, còn thuê người thì tiền lương không đủ. Vậy là chị chấp nhận rút lui khỏi thế giới công sở. Từ đó, thu nhập chỉ còn trông vào đồng lương hơn chục triệu của anh Nam – nhân viên kỹ thuật công ty xây dựng.

Anh Nam không tệ. Anh chăm chỉ, không nhậu nhẹt, không cờ bạc, chỉ là… quá tính toán. Xuất thân trong một gia đình từng phá sản, tuổi thơ gắn với cảnh bố đi trốn nợ, mẹ ngồi quán cháo lòng vỉa hè, khiến anh bị ám ảnh bởi cái nghèo và rủi ro tài chính.

Anh không tin vào “an toàn tài chính tương đối” như lời vợ nói. Anh chỉ tin vào con số. Mỗi khoản chi tiêu đều phải ghi sổ. Với anh, 30 nghìn là “đủ tiêu chuẩn” cho một bữa cơm bình thường. Còn chị? Chị không có tiêu chuẩn nào – chị chỉ có bếp, có đôi tay, và… một đống toan tính trong đầu.

Mỗi sáng đi chợ, chị Hoa không đi thẳng vào hàng tươi ngon như trước. Thay vào đó, chị “canh giờ” để đi sau những bà nội trợ sang chảnh – mua dư, mua thừa, rồi bỏ lại mấy cọng hành, vài lá rau, khúc cá bị xước da. Chị lượm lại, xin thêm, ghé mua ở những hàng quen – nơi chị từng giúp đỡ vài lần khi còn đi làm.

Có lần, chị đưa cho bà bán cá tờ 20 nghìn, xin miếng cá nục nhỏ. Bà lắc đầu:
— Nay cá mắc, cô ơi. 25 nghìn mới có con này.

Chị mỉm cười:
— Thôi vậy, cháu đổi món khác…

Chị toan đi thì bà kêu lại:
— Nè, lấy nửa khúc đi, về nấu canh chua cũng ngon lắm. 15 nghìn thôi.

Chị cúi đầu cảm ơn, lòng nhẹ đi một chút. Những khúc cá nửa vời, bó rau “thừa” kia – chị nâng niu như vàng. Vì chị biết, trong căn nhà nhỏ ấy, không ai hiểu bữa cơm có được nhờ bao nhiêu lần chị nhịn ăn sáng, bớt ly trà đá, bớt cả gói xà phòng nhỏ.

Có lần, con trai chị hỏi:

— Mẹ ơi, sao nhà mình không ăn gà như nhà bạn Tú?

Chị chỉ cười, vuốt tóc con:
— Gà ăn hoài ngán, hôm nay nhà mình ăn cá cơm mới ngon.

Còn anh Nam? Anh vẫn tin rằng mình đã quản lý tài chính “hợp lý”, thậm chí còn khoe với bạn đồng nghiệp: “Bà xã tao giỏi lắm, ngày 30 nghìn mà nấu được ba món, có hôm còn có cả chuối tráng miệng!”

Bạn bè trầm trồ, còn chị Hoa – vẫn cúi đầu bên bếp gas, tay đảo canh, mắt cay không phải vì khói.

Chị còn có một thói quen ít người biết: mỗi tối, sau khi rửa chén, dọn dẹp xong, chị lại ngồi vào bàn làm việc nhỏ nơi góc phòng ngủ, mở cuốn sổ tay dày cộm.

Trong sổ, chị ghi tỉ mỉ:

  • Ngày 1: Cá nục 15k, rau muống 4k, đậu hũ 3k, dư 8k.

  • Ngày 2: Trứng vịt 10k, cải ngọt 5k, xương ống 12k, dư 3k.

Những khoản “dư” đó, chị bỏ vào phong bì, kẹp chặt trong ngăn kéo. Dần dần, nó dày lên. Dày bằng sự im lặng, bằng kiên nhẫn, và cả những lần chị thèm một ly chè 10 nghìn ngoài chợ nhưng không dám mua.

Cho đến một ngày mưa.

Sáng hôm đó, chị Hoa nhận được tin mẹ mình bị tai biến nhẹ. Không kịp chuẩn bị gì, chị vội vàng bắt xe về quê, chỉ kịp nhắn anh Nam: “Em gửi con cho bà nội mấy hôm. Anh chịu khó nấu cơm nghen.”

Anh Nam gật đầu, nhưng khi vào bếp, anh mới thấy mọi thứ rối như tơ vò. Tủ lạnh trống trơn. Anh lục tìm chỗ để gạo, nước mắm, hành tỏi… rồi vô tình mở ngăn kéo bàn trang điểm của vợ.

Và rồi…

Anh chết lặng.

rong ngăn kéo, không có mỹ phẩm, cũng không có thư từ riêng tư. Thay vào đó, là:

  • Một cuốn sổ tay dày cộm, bìa cũ sờn, ghi chi chít chữ — từng ngày, từng bữa ăn, từng đồng chi tiêu.

  • Một phong bì giấy màu vàng đã sờn góc. Bên trong là tiền lẻ: toàn tờ 2.000, 5.000, 10.000 — được gấp gọn gàng, chia thành xấp, có ghi chú phía trên: “Tiền tiết kiệm từ tiền chợ – để dành lúc con ốm, hoặc nhà cần gấp”.

  • Một mảnh giấy nhỏ, chữ viết nguệch ngoạc, lem dầu mỡ:

“Anh đừng giận nếu em giấu anh. Em chỉ muốn để dành, phòng lúc nhà mình có việc. Chứ em không xài riêng cho em đâu.”

Anh Nam ngồi lặng, tay siết chặt mảnh giấy, mắt cay xè. Trong một thoáng, anh thấy mình nhỏ bé, tệ hại, và hối hận hơn bao giờ hết.

Anh chưa từng nghĩ, việc đưa cho vợ 30 nghìn mỗi ngày là một hình thức… bóc lột cảm xúc và trách nhiệm. Anh tưởng rằng vợ mình “giỏi xoay xở”, ai dè vợ đã phải hy sinh từng bữa cơm, từng niềm vui nhỏ bé để giữ cho mái nhà không lung lay.

Anh từng tự hào vì “quản lý chi tiêu thông minh”, nhưng thật ra, người giữ cho gia đình anh không sụp đổ là người phụ nữ âm thầm tích từng đồng lẻ – trong khi bản thân không dám mua nổi thỏi son mới hay chiếc áo mặc Tết.

Chiều hôm đó, lần đầu tiên trong hơn 6 năm, anh Nam xách giỏ đi chợ. Với 30 nghìn, anh loay hoay giữa chợ như một đứa trẻ. Cuối cùng, anh mua được:

  • Một bó rau cải 6k

  • Một khúc thịt ba chỉ nhỏ 20k

  • Vài trái cà chua 4k

Về đến nhà, anh lúng túng nấu cơm. Cơm chín nhão. Thịt mặn. Canh lạt. Anh vừa ăn vừa rơi nước mắt.

Ba ngày sau, chị Hoa trở về, mệt mỏi nhưng bình tĩnh. Anh Nam đứng đón chị trước cửa, đưa ra phong bì màu trắng:

— Đây là tiền chợ cả tháng. Em tự tính theo nhu cầu, không giới hạn gì nữa. Còn cuốn sổ kia… cho anh giữ lại, để nhớ rằng mình đã từng sai.

Chị Hoa sững người. Rồi cười khẽ, gật đầu.

Từ ngày đó, mỗi bữa cơm nhà không còn là thử thách xoay xở, mà là bữa ăn của yêu thương và sẻ chia. Anh Nam học cách tin tưởng vợ, học cách nấu ăn, học cả cách xin lỗi bằng hành động.

Còn chị Hoa, dù vẫn giản dị như xưa, nhưng trong ánh mắt đã sáng lên sự an yên — thứ hạnh phúc của một người phụ nữ được lắng nghe và được trân trọng.

Không phải ai cầm tiền mới là người gánh vác gia đình. Và không phải người im lặng là không chịu đựng. Hạnh phúc gia đình đôi khi chỉ bắt đầu từ việc nhìn vào ngăn kéo của người bên cạnh… bằng một trái tim thật sự cởi mở.

B-IẾN C-ĂNG: Rất nhiều CA và CSCĐ đang có mặt tại nhà hoa hậu Thùy Tiên ở quận 4, loạt xe biển xanh ‘án ngữ’ ngay trước cửa

Sáng 20-5, Cơ quan cảnh sát điều tra Bộ Công an, Viện Kiểm sát nhân dân tối cao đã thực hiện lệnh khám xét tại nơi ở của hoa hậu Hòa bình quốc tế năm 2021 Nguyễn Thúc Thùy Tiên tại số 132 Bến Vân Đồn, quận 4, TP.HCM.

Khám xét nơi ở của hoa hậu Thùy Tiên ở quận 4 - Ảnh 1.

Khoảng 10h10, cơ quan chức năng đến chung cư Millenium làm việc – Ảnh: T.T.D.

Khoảng 10h10, cơ quan chức năng xuất hiện tại chung cư Millenium, số 132 Bến Vân Đồn, quận 4, TP.HCM để thực hiện lệnh khám xét chỗ ở của hoa hậu Hòa bình quốc tế năm 2021 Nguyễn Thúc Thùy Tiên.

Trước đó, ngày 15-5-2025, Cơ quan cảnh sát điều tra Bộ Công an đã ra quyết định khởi tố bị can, bắt tạm giam đối với Nguyễn Thúc Thùy Tiên (Hoa hậu Hòa bình quốc tế năm 2021) về tội lừa dối khách hàng, khởi tố bị can đối với 4 người là lãnh đạo trong Công ty cổ phần Asia Life cùng về tội sản xuất hàng giả là thực phẩm.

Theo ghi nhận của phóng viên, sáng nay đoàn làm việc có công an, viện kiểm sát, đại diện chính quyền địa phương và đại diện ban quản lý chung cư. Hoa hậu Thùy Tiên không xuất hiện ở chung cư. Đến khoảng 10h40, cơ quan chức năng ra về.

Khám xét nơi ở của hoa hậu Thùy Tiên ở quận 4 - Ảnh 2.

Sau khi lên căn hộ của hoa hậu Thùy Tiên, cơ quan chức năng ra về lúc 10h40 mang theo nhiều tài liệu thu thập được – Ảnh: T.T.D.

Cơ quan điều tra xác định kẹo Kera là của Thùy Tiên và các cổ đông Công ty Chị Em Rọt hợp tác làm ăn chung. Trong đó Thùy Tiên được hưởng lợi nhuận theo thỏa thuận góp vốn tương đương 30%, còn các cổ đông còn lại góp 70%.

Trước đó, hoa hậu Nguyễn Thúc Thùy Tiên cùng TikToker Hằng Du Mục, Quang Linh Vlogs thường livestream trên mạng xã hội, quảng cáo về sản phẩm kẹo rau củ Kera. Sản phẩm do Công ty CER (TP Thủ Đức, TP.HCM) công bố, bắt đầu đưa ra thị trường vào cuối năm 2024.

Khám xét nơi ở của hoa hậu Thùy Tiên ở quận 4 - Ảnh 3.

Đến 10h40, cơ quan chức năng đã làm việc xong và ra về – Ảnh: T.T.D.

Trong các livestream, Thùy Tiên thường nói kẹo rau củ Kera “là đứa con tinh thần của mình”. Cô chia sẻ “kẹo Kera xuất phát từ cá nhân của mình”, sử dụng sản phẩm vì “bản thân không ăn được rau”.

Thùy Tiên còn cho hay biết ngoài kia có nhiều người cũng không biết ăn rau, đặc biệt là trẻ em kén ăn rau. “Đây là sản phẩm từ thiên nhiên, một ngày chỉ cần ăn 2-3 viên sẽ bổ sung chất xơ, rất tiện lợi. Em bé tầm 3 tuổi, mẹ bầu cũng ăn được, các bạn văn phòng bận rộn càng nên sử dụng”.

Đáng chú ý, hoa hậu Thùy Tiên và Quang Linh Vlogs, Hằng Du Mục tạo dựng hình ảnh không chỉ là người đại diện thương hiệu kẹo Kera mà họ còn đồng hành, tâm huyết với sản phẩm ngay từ đầu. Họ đến tận nông trại, nhà máy sản xuất thực hiện nhiều video giới thiệu chi tiết về quy trình sản xuất, lợi ích của kẹo Kera.

Ba người này cùng một số người khác “diễn” hoạt cảnh từ vườn rau đến nhà máy, thể hiện nguyên liệu rau củ tươi sạch đến dây chuyền sản xuất chuyên nghiệp, sử dụng công nghệ sấy thăng hoa…

Song quá trình điều tra, Cơ quan cảnh sát điều tra xác định kẹo Kera là sản phẩm của Công ty CP Tập đoàn Chị Em Rọt, do Công ty CP Asia Life sản xuất là hàng giả.

Trước đó, ngày 3-4-2025, Cơ quan cảnh sát điều tra Bộ Công an đã khởi tố vụ án hình sự về tội “sản xuất hàng giả là thực phẩm và lừa dối khách hàng” liên quan đến Công ty CP Asia Life và Công ty CP Tập đoàn Chị Em Rọt, xảy ra tại TP.HCM và tỉnh Đắk Lắk.

Đồng thời khởi tố bị can, bắt tạm giam đối với 5 bị can, trong đó có Nguyễn Phong (chủ tịch HĐQT Công ty CP Asia Life) về tội sản xuất hàng giả là thực phẩm.

4 bị can là lãnh đạo, cổ đông Công ty Chị Em Rọt, gồm: Nguyễn Thị Thái Hằng (Hằng Du mục, chủ tịch HĐQT), Lê Tuấn Linh (giám đốc, đại diện pháp luật), Phạm Quang Linh (Quang Linh Vlogs, cổ đông, thành viên HĐQT) và Lê Thành Công (cổ đông, thành viên) cùng về tội lừa dối khách hàng.

“Chủ n;ợ” của Thuỳ Tiên có loạt hành động “nét như Sony” khi hay tin huê hậu bị bớ: Năm ấy không xé giấy n:ợ thì tôi còn cứu…

Đặng Thùy Trang – người từng bị hoa hậu Thùy Tiên xé giấy nợ đăng tải nhiều dòng trạng thái ‘hả hê’ ngay sau khi biết tin Thùy Tiên bị bắt và khởi tố.

Ngay sau khi tin tức Nguyễn Thúc Thùy Tiên bị bắt và khởi tố, Đặng Thùy Trang chính là cái tên mà CĐM tìm kiếm đầu tiên. Nếu theo dõi hành trình đăng quang của Hoa hậu Thùy Tiên, chắc chắn CĐM sẽ không thể nào quên cái tên Đặng Thùy Trang – người từng bị Thùy Tiên xé giấy nợ 1,5 tỷ đồng ngay trước mặt vào năm 2019.

“Chủ nợ” của Thùy Tiên đã đăng tải dòng trạng thái vào tối ngày hôm qua 19/5 với nội dung ngắn gọn: “Thật không mọi người? Thấy đeo thẻ ra vào?”. Dòng trạng thái đi kèm bài viết được chia sẻ từ fanpage “Thời sự VTV” có hình ảnh Thùy Tiên bị cơ quan chức năng bắt tạm giam và chính thức khởi tố.
Xe máy
dang-thuy-trang-dang-fbBài đăng đầu tiên của Đặng Thùy Trang sau khi Thùy Tiên bị “bế” lên VTV. Ảnh: Chụp màn hình FB
Tuy nhiên, dòng trạng thái này sau đó đã được bà Trang xóa đi và thay vào đó là một bài đăng mới với nội dung “Cái gì đến cũng đến rồi ! Giờ m xin phép IM LẶNG ngồi hóng thôi ạ. Đúng sai đã tỏ tường”. 
dong-thai-moi-nhat-cua-nguoi-tung-bi-thuy-tien-xe-giay-no

Dòng trạng thái nhẹ nhàng nhưng hả hê của bà Trang sau khi biết tin Thùy Tiên chính thức bị bắt. Ảnh: Chụp màn hình FB
Xe máy

Dòng trạng thái này của “chủ nợ” Thùy Tiên nhanh chóng thu hút lượng tương tác và bình luận lớn. Hầu hết các bình luận đều chúc mừng bà Trang vì nhớ lại vụ xé giấy nợ của Thùy Tiên năm xưa. Nhiều khán giả còn bình luận trong bài viết, cho rằng bà Trang là “người vui nhất fb ngày hôm nay”.

cdm-chuc-mung-ba-trang

cdm-chuc-mung-ba-trang-sau-khi-thuy-tien-bi-bat

Bà Trang cũng không phủ nhận “niềm vui lớn” này và còn tiếp tục có thêm dòng trạng thái gây xôn xao vào sáng nay 20/5. Nội dung bài đăng “Hoa đã rơi! Còn chủ Hoa đang nơi đâu. Chuẩn bị vô chơi chung cho Hoa đỡ buồn. 1 đường dây vẫn đang còn thiếu. Giun ơi, Nghĩa ơi, chịu trả tiền cho Trang chưa”. 
dong-thai-moi-nhat-cua-dang-thuy-trang

Bài đăng nhiều ẩn ý của “chủ nợ” Thùy Tiên. Ảnh: Chụp màn hình FB
Bài đăng mới nhất này của bà Trang khiến CĐM suy đoán rằng, vẫn ẩn ý nói đến Thùy Tiên và còn có thêm sự liên quan tới một số người khác trong vụ vay nợ của Thùy Tiên năm xưa.

Tuy nhiên, chính chủ bài đăng cũng chưa lên tiếng đáp lại bình luận của cư dân mạng nên câu chuyện vẫn đang còn là một bí mật chưa được bật mí.

 

 

Giá vàng trưa nay 20/5: Chúc mừng bà con, tiền lời tiêu cả đời không hết rồi…

Giá vàng thế giới hôm nay (20/5) quay đầu giảm, giao dịch ở mức 3.211,9 USD/ounce trong bối cảnh căng thẳng thương mại và địa chính trị “hạ nhiệt”. Trong nước, giá vàng miếng và vàng nhẫn SJC đồng loạt đứng yên, giao dịch lần lượt ở mức 119,3 triệu đồng/lượng và 114,5 triệu đồng/lượng.
Ảnh: THÀNH ĐẠT
Ảnh: THÀNH ĐẠT

Trong phiên giao dịch sáng nay, giá vàng các thương hiệu trong nước đi ngang và duy trì mức dưới 120 triệu đồng/lượng.

Dự báo thị trường trong nước sẽ diễn biến cùng chiều với xu hướng thế giới, quay đầu giảm khi hàng loạt dữ liệu tích cực gây áp lực lên thị trường vàng.

Cụ thể, tại thời điểm 12 giờ ngày 20/5, Công ty Vàng bạc đá quý Sài Gòn (SJC) niêm yết giá vàng miếng SJC mua vào-bán ra ở mức 116,8-119,3 triệu đồng/lượng, giữ nguyên ở cả hai chiều mua vào và bán ra so chốt phiên hôm trước. Chênh lệch mua-bán ở mức 2,5 triệu đồng.

Giá vàng ngày 20/5: Vàng miếng SJC duy trì ở mức 119,3 triệu đồng/lượng ảnh 1
Thống kê giá vàng của Công ty cổ phần Dịch vụ trực tuyến Rồng Việt VDOS – Cập nhật lúc 12 giờ ngày 20/5.

Giá vàng nhẫn SJC 9999 mua vào 111,5 triệu đồng/lượng, bán ra 114,5 triệu đồng/lượng; đứng yên ở cả chiều mua và chiều bán.

Trong khi đó, giá vàng miếng DOJI tại Hà Nội và Thành phố Hồ Chí Minh mua vào ở mức 116,8 triệu đồng/lượng và bán ra 119,3 triệu đồng/lượng, không đổi ở cả hai chiều (mua vào và bán ra) so chốt phiên hôm trước.

Thương hiệu này niêm yết giá vàng nhẫn Doji Hưng Thịnh Vượng 9999 đứng im ở cả chiều mua và chiều bán so chốt phiên hôm qua, giao dịch mua vào và bán ra lần lượt là 111,5-114,5 triệu đồng/lượng.

Vàng PNJ niêm yết mua vào ở mức 111 triệu đồng/lượng và bán ra mức 114 triệu đồng/lượng, giảm 500 nghìn đồng/lượng ở cả hai chiều (mua vào và bán ra) so kết phiên liền trước.

Tính đến 11 giờ 30 phút ngày 20/5 (giờ Việt Nam), giá vàng thế giới giảm 16,5 USD/ounce so kết phiên hôm trước xuống mức 3.211,9 USD/ounce.

Giá vàng ngày 20/5: Vàng miếng SJC duy trì ở mức 119,3 triệu đồng/lượng ảnh 2
Biểu đồ giá vàng thế giới ngày 20/5. (Ảnh: kitco.com)

Các thỏa thuận thương mại của Mỹ với các đối tác dần có những bước tiến đáng kể và căng thẳng Nga-Ukraine có thể gỡ được nút thắt sau cuộc điện đàm giữa hai nhà lãnh đạo cấp cao của Nga và Mỹ là những thông tin khiến nhà đầu tư quay lại chốt lời, tạo áp lực lên giá vàng.

Hiện, các nhà đầu tư đang theo dõi sát các phát biểu của quan chức FED cũng như số liệu kinh tế Mỹ công bố cuối tuần này để đánh giá hướng đi kế tiếp của thị trường vàng.

Chiến lược gia thị trường cấp cao Bob Haberkorn của RJO Futures nói rằng, nhìn chung, trong vài tháng tới, vàng vẫn là khoản đầu tư an toàn. Ông nói thêm rằng, kim loại quý này vẫn là tài sản nên nắm giữ.

Nhà đầu tư vẫn cần thận trọng trong bối cảnh căng thẳng thương mại toàn cầu tiếp diễn, dù Mỹ và Trung Quốc đã đạt được một thỏa thuận tạm thời về thuế quan trong 90 ngày.

Sáng nay, chỉ số USD-Index giảm xuống mức 100,23 điểm; lợi suất trái phiếu kho bạc Mỹ kỳ hạn 10 năm ở mức 4.462%; chứng khoán Mỹ tăng điểm; giá dầu thế giới ít biến động, giao dịch ở mức 65,54 USD/thùng đối với dầu Brent và 61,96 USD/thùng với dầu WTI.

Người cha Tỷ phú giả làm ông “bán trứng nghèo” đến lễ cưới thử lòng con dâu tương lai và cái kết ….

Lễ cưới xa hoa được tổ chức tại khách sạn 5 sao giữa trung tâm thành phố. Cô dâu lộng lẫy như công chúa, chú rể là người thừa kế duy nhất của một tập đoàn tỷ đô. Nhưng ngay trước giờ cử hành hôn lễ, một ông lão lọm khọm, áo quần rách rưới, tay ôm rổ trứng gà, xuất hiện trước sảnh tiệc…

“Xin lỗi… tôi là cha của chú rể…”

Một phút im lặng, rồi cả khán phòng vỡ òa trong xôn xao.

Ai cũng tưởng ông điên.

Không ai biết, ông chính là người nắm giữ toàn bộ sản nghiệp của gia đình này — và điều ông làm hôm nay, sẽ quyết định ai xứng đáng bước vào cánh cửa giàu sang đó

Ông Lâm – người sáng lập Tập đoàn bất động sản Lâm Phát – từng xuất thân từ nghèo khó, tay trắng lập nghiệp, từng ngủ ngoài công trường, ăn bánh mì khô qua ngày để có tiền dựng từng viên gạch đầu tiên cho công ty. Nhưng cũng chính vì trải qua khổ cực, ông không muốn con trai mình – Minh – lớn lên trong nhung lụa mà mất đi bản lĩnh và con mắt nhìn người.

Minh là người tốt, chăm chỉ, học thức cao, du học nước ngoài và luôn sống giản dị dù trong tay có thể tiêu tiền không cần đếm. Nhưng ông Lâm vẫn luôn canh cánh một điều: Liệu Minh có đủ tỉnh táo để chọn đúng người bạn đời?

Một ngày đầu tháng 3, Minh đưa người yêu về ra mắt.

Cô gái tên Lan – xinh đẹp, thông minh, có học thức. Tốt nghiệp thạc sĩ ngành quản trị kinh doanh, đang làm trưởng phòng tại một công ty truyền thông quốc tế. Cô lễ phép, dịu dàng, nói chuyện khéo léo khiến người nghe dễ chịu. Thậm chí còn chủ động rửa chén sau bữa ăn, điều mà nhiều cô gái không làm khi đến nhà người yêu.

Nhưng ông Lâm – với kinh nghiệm nhìn người gần 40 năm – cảm thấy có gì đó không thật.

Ông không thể bắt lỗi cô gái, nhưng trong lòng vẫn cứ lấn cấn.

Một tuần sau buổi gặp mặt, ông Lâm gọi riêng Minh vào phòng làm việc.

– “Ba muốn con suy nghĩ kỹ về chuyện kết hôn. Hôn nhân không chỉ là tình yêu mà còn là sự đồng hành dài lâu. Không phải ai cũng hiện nguyên hình ngay từ đầu.”

Minh ngạc nhiên:

– “Ba không thích Lan sao? Con tưởng cô ấy để lại ấn tượng tốt?”

– “Cô ấy thông minh và biết cư xử. Nhưng… thông minh quá đôi khi lại khiến người ta giấu đi bản chất. Mà người càng khéo, ba lại càng sợ.”

Minh im lặng. Anh biết ba mình là người nghiêm khắc và cực kỳ tinh tế.

– “Ba không cấm. Nhưng ba cần chắc chắn. Nếu con tin vào lựa chọn của mình, con không sợ thử đúng không?”

Minh gật đầu.

Ông Lâm nhìn con trai, nói khẽ:

– “Ba có một kế hoạch. Và con sẽ không được can thiệp. Cứ để mọi chuyện xảy ra, và quan sát.”

Hai tuần trước đám cưới, ông Lâm nói với vợ con rằng mình muốn đi nghỉ dưỡng ở Đà Lạt để thư giãn. Thực tế, ông về vùng quê ngoại thành, sống ẩn danh trong căn nhà nhỏ và lên kế hoạch cho vai diễn “người cha nghèo”.

Ông thuê một người bạn thân – chuyên hóa trang sân khấu – giúp ông tạo hình: râu bạc, da đen nhẻm, móng tay cáu bẩn, lưng còng, lưng đeo sọt trứng.

Tên mới của ông là “Ông Bảy” – người bán trứng rong.

Đám cưới của Minh và Lan được tổ chức hoành tráng tại khách sạn sang trọng bậc nhất thành phố. Dự kiến có hơn 300 khách, trong đó phần lớn là doanh nhân, lãnh đạo, giới thượng lưu.

Trước ngày cưới, ông Lâm hẹn Minh ở một quán café nhỏ, chỉ nói:

– “Ngày cưới của con, ba sẽ đến. Nhưng đừng trông đợi thấy ba trong hình ảnh quen thuộc.”

Minh gật. Anh không được biết chi tiết. Nhưng trong lòng anh có linh cảm – ba anh sắp thử thách người con dâu tương lai.

Sáng hôm đó, khi lễ cưới chưa bắt đầu, cô dâu chú rể đang ở phòng chờ chuẩn bị, thì bên ngoài sảnh tiếp tân xuất hiện một ông lão rách rưới, đẩy chiếc xe kéo nhỏ, trên đó có sọt trứng gà lấm lem bùn đất.

– “Tôi tìm cháu tôi, nó cưới hôm nay… tên là Minh… tôi là cha nó…”

Mọi người xôn xao, quản lý khách sạn nhíu mày vì sợ ảnh hưởng hình ảnh. Một số người nhà cô dâu lập tức can thiệp:

– “Xin lỗi, chú tìm nhầm chỗ rồi. Đây là tiệc cưới của gia đình doanh nhân. Không thể nào con trai chú lại là chú rể ở đây!”

Ông Bảy (ông Lâm cải trang) nói nhỏ, mắt đỏ hoe:

– “Tôi nuôi nó lớn, nó đi học xa, nó thành đạt rồi bỏ quê… Hôm nay tôi chỉ muốn chúc phúc cho nó một câu…”

– “Thôi ông ơi, đi đi. Ở đây không phải chỗ ăn xin đâu.”

Lúc này, Lan từ phòng trang điểm bước ra. Nhìn thấy cảnh tượng, cô cau mày:

– “Chuyện gì vậy? Sao để ông già này đứng đây?”

Người nhà nói: “Ông này tự nhận là cha chú rể.”

Lan quay sang, nhìn ông lão, rồi lập tức nghiêm giọng:

– “Chuyện này không thể chấp nhận được! Hôn lễ hôm nay rất quan trọng. Nếu ông ấy thực sự là cha chú rể, sao không ai trong nhà biết? Đây rõ ràng là người muốn gây rối để xin tiền!”

Cô gọi bảo vệ:

– “Làm ơn đưa ông ta ra khỏi đây. Ảnh hưởng hình ảnh và khách mời!”

Ông Bảy lặng người. Ánh mắt ông đượm buồn.

Không ai biết, ở phía xa xa, một chiếc xe có kính đen đang dừng lại. Minh – chú rể – đang ngồi trong xe, chứng kiến tất cả.

Bảo vệ mời ông lão ra ngoài. Lan hậm hực:

– “Làm sao mà bố chồng tương lai lại là người bán trứng rách rưới như vậy chứ? Chẳng lẽ gia đình này còn những người thân như vậy mà không ai nói gì?”

Một người bạn của cô nói nhỏ:

– “Có khi là thật đấy, nhưng người già ở quê mà… Nghèo khổ, quê mùa thì cũng nên tránh ngày trọng đại…”

Lan gật đầu:

– “Nếu thực sự là bố của anh Minh, thì việc giấu diếm như vậy cũng đủ thấy có vấn đề.”

Lúc này, Minh bước vào.

Lan vui mừng chạy lại, nhưng gương mặt Minh không còn niềm vui.

Anh nói khẽ:

– “Em đuổi bố anh đi rồi.”

Lan cười gượng:

– “Bố anh? Không phải anh nói ông Lâm đang đi nghỉ dưỡng sao?”

Minh đáp, mắt lạnh như băng:

– “Bố anh không đi đâu cả. Ông ấy đến, nhưng không phải để chúc phúc, mà để thử lòng em. Và em… đã trượt rồi.”

Cả căn phòng như chết lặng sau câu nói của Minh.

Lan đứng bất động, miệng khẽ mở ra nhưng không nói được gì. Những người xung quanh bắt đầu nhìn cô với ánh mắt khác lạ – tò mò có, nghi ngại có, thậm chí có cả chút khinh miệt.

Minh không hét, không giận dữ, nhưng sự thất vọng hiện rõ trong mắt anh:

– “Ba anh đã từng nghèo, từng làm thợ hồ, từng lăn lộn đủ nghề để nuôi anh khôn lớn. Cái rổ trứng mà em vừa khinh thường… chính là hình ảnh của cả tuổi thơ anh. Là thứ đã nuôi sống anh qua những năm tháng khốn khó nhất.”

Lan cố gắng lấy lại bình tĩnh:

– “Nhưng anh… anh không nói gì trước cả. Làm sao em biết được ông ấy là ai? Ông ấy không hề giới thiệu rõ ràng… Và… em chỉ lo cho hình ảnh buổi lễ.”

Minh cười nhạt:

– “Em không cần biết ông là ai, nhưng cách em đối xử với một người lớn tuổi nghèo khổ – chỉ vì vẻ ngoài của họ – đã nói lên con người em.”

Ánh mắt Lan bắt đầu dao động. Cô chưa từng thấy Minh như vậy. Người đàn ông luôn dịu dàng, điềm đạm – giờ lại lạnh lùng như thể trước mặt anh không còn là vị hôn thê của mình nữa.

– “Em có biết tại sao ba anh không mặc vest đến? Không đi xe sang, không có thư ký, không có danh thiếp?”

Lan im lặng.

– “Vì ông muốn biết: nếu ngày hôm nay, không có tiền bạc, không có quyền lực, không có danh vọng… liệu em có tôn trọng ba anh – như một người cha – hay không.”

Minh nhìn sâu vào mắt cô:

– “Và em đã trả lời.”

Một tiếng “cạch” vang lên. Cửa ra vào mở. Ông Bảy – người bán trứng lúc nãy – giờ bước vào, nhưng không còn chiếc áo rách, không còn giỏ trứng lem luốc.

Ông Lâm – với bộ vest sang trọng, dáng vẻ đạo mạo – đứng trước hàng trăm con mắt ngỡ ngàng.

Không ai nhận ra ông chỉ cách đây 30 phút là một ông lão bị bảo vệ mời ra khỏi sảnh cưới.

Bà Mai – mẹ của Minh – đứng bên cạnh chồng, gương mặt nghiêm nghị. Bà cũng biết kế hoạch này từ đầu.

Ông Lâm cất giọng trầm:

– “Cảm ơn mọi người đã đến chung vui. Nhưng trước khi hôn lễ bắt đầu, tôi xin phép nói vài lời.”

Cả hội trường im phăng phắc.

– “Tôi là Lâm Quang Huy – cha của chú rể Minh. Tôi từng rất nghèo. Tôi từng bán trứng ngoài chợ để có tiền đóng học cho con trai mình. Và hôm nay… tôi đóng lại vai trò ấy – không phải để làm trò – mà để biết liệu người phụ nữ bước vào nhà tôi… có đủ bao dung, có đủ nhân cách, có đủ lòng tôn trọng dành cho người già yếu, nghèo khó hay không.”

Ông quay sang Lan, không nặng lời, chỉ nhẹ nhàng:

– “Và con đã trả lời bằng ánh mắt và lời nói của con. Con không cần biết tôi là ai. Nhưng chính vì vậy, tôi biết con là ai.”

Lan run rẩy. Cô chưa bao giờ nghĩ đến một tình huống như thế này. Mọi ánh mắt đổ dồn vào cô, từ bất ngờ chuyển sang ái ngại.

Cô lắp bắp:

– “Cháu… cháu xin lỗi. Cháu thực sự không biết…”

Ông Lâm gật đầu:

– “Biết hay không biết không quan trọng. Cái quý ở con người không phải là cách họ đối xử với người giàu, mà là cách họ đối xử với người không mang lại cho họ lợi ích.”

Lan gục mặt. Cô cảm thấy máu rút khỏi mặt mình, chân tay lạnh toát.

Minh quay sang ba mình, gật nhẹ.

Rồi anh đứng lên bục phát biểu. Giọng anh chắc nịch:

– “Tôi xin lỗi tất cả bạn bè, họ hàng, đối tác vì phải nói điều này vào đúng ngày cưới. Nhưng… lễ cưới hôm nay sẽ không diễn ra.”

Tiếng xì xào, ngạc nhiên tràn khắp khán phòng. Một số người không tin vào tai mình.

– “Tôi không thể kết hôn với một người mà chỉ nhìn bề ngoài để đánh giá con người. Một người sẵn sàng gọi bảo vệ đuổi người lớn ra khỏi lễ cưới – chỉ vì thấy họ ăn mặc nghèo khổ.”

Minh nhìn Lan. Trong ánh mắt anh vẫn có tình cảm, nhưng không còn đủ để tha thứ.

– “Anh từng yêu em. Nhưng… tình yêu không đủ để làm nền tảng cho một cuộc đời. Nhất là khi nhân cách không được đặt lên hàng đầu.”

Lan òa khóc, quỳ sụp xuống:

– “Em xin lỗi. Em thật sự xin lỗi…”

Nhưng không ai bước tới đỡ cô. Minh quay lưng, bước xuống sân khấu. Ông Lâm đặt tay lên vai con trai, cả hai cùng rời khỏi lễ đường.

Một năm sau…

Tại một vùng ngoại ô, ông Lâm cùng Minh đi dạo quanh một khu đất trống – nơi dự kiến xây dựng khu nhà ở cho người thu nhập thấp.

– “Con đã quyết định đầu tư vào đây chứ?” – ông Lâm hỏi.

– “Dạ. Con muốn thử làm một dự án không vì lợi nhuận. Chỉ cần đủ vận hành. Con nghĩ, người nghèo xứng đáng có một nơi ở tốt hơn.”

Ông Lâm gật đầu, mãn nguyện.

Ở phía xa, một cô gái nhỏ thó đang bán bánh mì, thấy hai cha con thì chạy lại:

– “Hai chú ăn bánh mì không ạ? Cháu có bánh nóng mới ra lò.”

Minh cười, mua hai ổ bánh rồi dúi thêm vài tờ tiền lẻ. Cô gái ngại ngùng:

– “Dạ chú ơi… nhiều quá…”

Minh xoa đầu cô bé, nói khẽ:

– “Người thật thà, lương thiện thì nên được nhận nhiều hơn.”

Ông Lâm nhìn con trai, ánh mắt đầy tự hào.

Không phải ai cũng có cơ hội để thử lòng người khác. Nhưng người từng trải luôn biết cách nhìn người không qua lời nói hoa mỹ, mà qua hành động nhỏ nhặt.

Giàu – chưa chắc đã đáng trọng. Nghèo – chưa chắc đã bị xem thường.

Bản chất con người chỉ lộ ra khi đối mặt với những điều họ không thể mượn danh lợi để che giấu.

Và người cha ấy – bằng cách giản dị nhất – đã bảo vệ con trai mình… khỏi một cuộc hôn nhân không xứng đáng.

Vừa bị b:ắt, Hoa hậu Thùy Tiên tiếp tục nhận thêm tin buồn như sét đá:nh ngang tai

Tối 19-5, trang riêng của phim ‘Chốt đơn’ trên website của nhà phát hành Galaxy và cả fanpage phim đã không còn tìm thấy nội dung.

Ngày 19/05/2025 Tuổi trẻ đưa tin “Phim ‘Chốt đơn’ của Thùy Tiên bị rút khỏi web rạp, fanpage phim khóa”. Nội dung chính như sau: 

Tối 19-5, trang riêng của phim ‘Chốt đơn’ trên website của nhà phát hành Galaxy đã không còn tìm thấy nội dung – Ảnh: LÊ GIANG chụp màn hình

Sau thông tin hoa hậu Thùy Tiên bị khởi tố, bắt tạm giam, số phận phim điện ảnh Chốt đơn do cô đóng chính tiếp tục nhận được sự quan tâm của dư luận.

Theo tìm hiểu của Tuổi Trẻ Online, tối 19-5, trang riêng của phim Chốt đơn trên website của Galaxy Cinema không còn truy cập được, dù poster phim vẫn hiển thị trong mục Phim sắp chiếu.

Đường link dẫn đến fanpage chính thức “Phim Chốt đơn” trên Facebook cũng bất ngờ thông báo “Bạn hiện không xem được nội dung này”.

Fanpage “Phim Chốt đơn” bị khóa, ảnh chụp màn hình tối 19-5 – Ảnh: LÊ GIANG chụp màn hình

Chốt đơn đi đâu về đâu?

Tuổi Trẻ Online liên hệ với đại diện nhà phát hành Galaxy và bộ đôi đạo diễn Bảo Nhân – Nam Cito để hỏi về số phận của phim nhưng chưa nhận được phản hồi.

Trong khi đó, trang riêng của phim Chốt đơn trên website của CGV, Lotte, BHD… vẫn còn truy cập được.

Galaxy Studio là đơn vị phát hành phim Chốt đơn. Các đơn vị sản xuất là HKFilm, Galaxy Studio và MAR6 Studios. Trước đó sau một lần hoãn chiếu, phim đã dời lịch sang ngày 20-6 nhưng kể từ đó không có thêm bất cứ thông tin quảng bá nào.

Tạo hình của Thùy Tiên trong phim Chốt đơn – Ảnh: ĐPCC

Teaser trailer Chốt đơn

Dàn diễn viên của Chốt đơn bao gồm: Thùy Tiên, Quyền Linh, Hồng Đào, Hồng Vân, Khương Lê, Lê Lộc, Mai Bảo Vinh, Đỗ Nhật Hà, bé Mộc Trà…

Không chỉ Thùy Tiên, phim còn quy tụ các nghệ sĩ nổi tiếng, gạo cội, cũng như là sự trở lại của bộ đôi đạo diễn Bảo Nhân – Nam Cito sau nhiều năm vắng bóng.

Thùy Tiên vào vai “chiến thần chốt đơn” trăm tỉ

Trong phim Chốt đơn, Thùy Tiên đảm nhận vai nữ chính Hoàng Linh, giám đốc công ty livestream đang trên đà phát triển LinkLive. Công việc của cô đầy căng thẳng, áp lực. Sự xuất hiện của chú An (Quyền Linh), nhân viên mới của phòng livestream từng là tài xế xe ôm công nghệ, tạo nên hình ảnh đối lập với Hoàng Linh.

Nhờ sự xuất hiện của chú An, Hoàng Linh nhận ra cô đang lạc lõng trong sự thành đạt và tìm ra ý nghĩa của cuộc sống.

Thùy Tiên, Quyền Linh vào hai vai chính trong phim Chốt đơn – Ảnh: ĐPCC

Trong công việc, Hoàng Linh áp lực vì gặp phải những đối thủ lớn như Gia Kỳ (Đỗ Nhật Hà đóng) đạt mốc doanh thu 100 tỉ đồng trong một phiên live.

Vốn là người tự thân nỗ lực, Hoàng Linh có ý định áp dụng những chiêu trò không trong sạch trong ngành livestream bán hàng. Cô nhờ nhân viên tìm đến những dịch vụ đặt khống đơn ảo để giúp cô sớm đạt doanh thu 100 tỉ như Gia Kỳ.

Quyền Linh, Thùy Tiên đóng chính Chốt đơn, phim giờ sẽ ra sao?

Sau khi Quyền Linh bị tố bội tín và trước đó là bê bối của Thùy Tiên, số phận phim ‘Chốt đơn’ do cả hai đóng chính được nhiều khán giả quan tâm.

Ngày 20-05-2025 Sức khỏe đời sống đưa tin “Hoa hậu Thùy Tiên có thể đối mặt hình phạt 5 năm tù”. Nội dung chính như sau: 

Hoa hậu Thùy Tiên vừa bị Cơ quan Cảnh sát điều tra Bộ Công an vừa khởi tố liên quan đến vụ án sản xuất hàng giả là thực phẩm và hành vi lừa dối khách hàng xảy ra tại Công ty Cổ phần Asia Life và Công ty Cổ phần Tập đoàn Chị Em Rọt.

Theo điều tra, Thùy Tiên là một trong những cổ đông sáng lập của Công ty Chị Em Rọt – đơn vị sản xuất và phân phối sản phẩm thực phẩm bổ sung mang tên kẹo rau củ Kera. Với tỷ lệ góp vốn 30%, Tiên được hưởng lợi nhuận theo tỷ lệ này, tương đương gần 7 tỷ đồng, trong tổng số gần 18 tỷ đồng thu được từ việc bán hơn 135.000 hộp kẹo Kera.

Đáng chú ý, khi ồn ào về độ thật giả của thông tin quảng cáo kẹo Kera, Thùy Tiên chủ động đề xuất ký hợp đồng quảng cáo nhằm che giấu vai trò là cổ đông sáng lập, trốn tránh trách nhiệm pháp lý trong hoạt động sản xuất và kinh doanh kẹo Kera. Cơ quan Cảnh sát điều tra Bộ Công an đã khởi tố, bắt tạm giam Nguyễn Thúc Thùy Tiên về tội “Lừa dối khách hàng”.

Mở rộng điều tra vụ án về kẹo KERA – Cơ quan cảnh sát điều tra, Bộ Công an đã khởi tố, bắt tạm giam Nguyễn Thúc Thùy Tiên về tội Lừa dối khách hàng.

Chia sẻ Gia đình & Xã hội, TS.LS. Đặng Văn Cường cho biết theo thông tin từ phía cơ quan điều tra thì Hoa hậu Thùy Tiên bị khởi tố về tội lừa dối khách hàng với vai trò đồng phạm theo quy định tại khoản 2 điều 198 Bộ luật hình sự. Cụ thể tội danh này thì Hoa hậu này sẽ phải đối mặt với hình phạt tới 5 năm tù.

“Hành vi lừa dối khách hàng là hành vi của những người kinh doanh, đã có hành vi gian dối trong việc cân đo đo đếm, tính gian hàng hóa hoặc có thủ đoạn gian dối khác khiến cho khách hàng hiểu lầm mà giao kết hợp đồng gây thiệt hại đến tài sản của khách hàng hoặc thu lại bất chính đến mức mà bộ luật hình sự quy định thì bị xử lý về tội danh này. Trong trường hợp hành vi phạm tội có tổ chức, có tính chất chuyên nghiệp hoặc có thu lợi bất chính từ 50.000.000 đồng trở lên thì sẽ bị xử lý theo khung tăng nặng có hình phạt là từ 1 năm đến 5 năm tù.

Trong vụ án này, những thông tin bước đầu cho thấy Hoa hậu này đã tham gia quảng cáo rất nhiều lần, bằng nhiều hình thức đối với kẹo rau quả này, nội dung quảng cáo thể hiện từ vùng nguyên liệu, quá trình sản xuất cho đến công dụng tác dụng của sản phẩm. Do hoạt động quảng cáo này dẫn đến nhiều người đã mua sản phẩm này và bị lừa. Cơ quan chức năng xác định Hoa hậu này biết rõ sản phẩm không đảm bảo tiêu chuẩn chất lượng, nội dung quảng cáo là sai sự thật dẫn đến nhiều người mua hàng hóa và bị thiệt hại nên hành vi có dấu hiệu tội phạm. Với những thông tin đã được công khai và kết quả điều tra đến đây thì Hoa hậu này sẽ phải đối mặt với khung hình phạt được quy định tại khoản 2, điều 198 Bộ luật hình sự là phạt tù từ một năm đến năm năm”, TS. LS Đặng Văn Cường cho biết.

Thùy Tiên đối diện với mức phạt đến 5 năm tù.

“Đây không phải là lần đầu tiên một Hoa hậu bị xử lý hình sự, tuy nhiên bị xử lý về vi phạm quảng cáo, lừa dối khách hàng thì có lẽ là lần đầu tiên. Vụ việc này cũng là tiếng chuông cảnh tỉnh cho những người nổi tiếng trong hoạt động nghề nghiệp của mình, nếu thiếu đạo đức, ý thức coi thường pháp luật, vì lợi nhuận mà bất chấp pháp luật thì cái giá phải trả là rất đắt.

Vụ việc cũng cho thấy quyết tâm của cơ quan chức năng, của đảng và nhà nước trong việc đấu tranh với quảng cáo ranh giới của những người nổi tiếng, của hoạt động kinh doanh thiếu đạo đức, buôn bán hàng giả, hàng kém chất lượng, cạnh tranh không lành mạnh trên thị trường. Việc triệt phá các nhóm đối tượng buôn bán hàng giả, quảng cáo gian dối như vậy sẽ góp phần làm lành mạnh thị trường, răn đe với người nổi tiếng, đảm bảo cho pháp luật được tôn trọng và đảm bảo quyền lợi của người tiêu dùng”, luật sư Cường cho biết thêm.

Cũng theo luật sư, tất cả số tiền thu lợi bất chính sẽ bị tịch thu và sung vào công quỹ, những thiệt hại đã gây ra với những người bị hại thì sẽ phải trả lại cho người bị hại, ngoài hình phạt tù đến 5 năm tù thì các bị can trong vụ án này có thể bị phạt tiền bị cấm đảm nhiệm công việc hoặc hành nghề đến 5 năm.