Home Blog

Tài xế c; án nữ sinh 14 tuổi ở Vĩnh Long, khiến em ra đi mãi mãi: Hiện tại có bệnh lý t;âm th;ần, m;ất khả năng nhận thức!

Liên quan vụ nữ sinh Vĩnh Long tử vong, Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Vĩnh Long tiếp tục mời mẹ của nạn nhân đến làm việc, để thông báo kết quả giám định sức khỏe tài xế xe tải gây tai nạn.

Chiều 26.9, tin từ Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Vĩnh Long cho biết, điều tra viên thuộc đơn vị này vừa có buổi làm việc với bà Nguyễn Thị Hiền (44 tuổi, ở ấp Bang Chang, xã Trà Côn, Vĩnh Long – trước đây là xã Trà Côn, H.Trà Ôn, Vĩnh Long), để thông báo kết quả giám định bị can là tài xế xe tải trong vụ tai nạn giao thông khiến em Nguyễn Ngọc Bảo Tr. (14 tuổi, con bà Hiền) tử vong.

Bà Nguyễn Thị Hiền làm việc với điều tra viên chiều 26.9.

Tại buổi làm việc, điều tra viên đã cung cấp văn bản thông báo kết luận giám định của Trung tâm Pháp y tâm thần Khu vực Tây Nam bộ đối với bị can là tài xế xe tải Nguyễn Văn Bảo Trung (33 tuổi, ở ấp Bưng Lớn B, xã Tam Ngãi, Vĩnh Long – trước đây là xã Tam Ngãi, H.Cầu Kè, Trà Vinh).

Theo kết luận giám định, trước, trong, sau khi thực hiện hành vi phạm tội (cho đến thời điểm Trung bị bắn vào ngày 28.4.2025), đương sự không có bệnh lý tâm thần. Sau khi thực hiện hành vi phạm tội (kể từ thời điểm bị bắn) và hiện tại, đương sự có bệnh lý tâm thần: mất trí trong các bệnh lý đặc biệt khác đã được xếp loại ở chỗ khác.

Kết luận về khả năng nhận thức, điều khiển hành vi đối với bị can Trung: Tại thời điểm thực hiện hành vi phạm tội, đương sự đủ khả năng nhận thức và khả năng điều khiển hành vi. Hiện tại, đương sự mất khả năng nhận thức và khả năng điều khiển hành vi, do mất trí mức độ trung bình.

Bà Hiền cùng 2 người con ôm di ảnh nữ sinh Tr. có mặt tại trụ sở Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Vĩnh Long chiều 26.9

Tại buổi làm việc, đại diện cơ quan công an đã ghi nhận lại thông tin về yêu cầu phần dân sự trong vụ án đối với gia đình nữ sinh.

Trước đó, ngày 7.5, Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Vĩnh Long đã ra quyết định khởi tố vụ án hình sự vi phạm quy định về tham gia giao thông đường bộ, xảy ra ngày 4.9.2024 tại Km 08, tỉnh lộ 901 thuộc ấp Vĩnh Lợi, xã Vĩnh Xuân, Vĩnh Long – trước đây là ấp Vĩnh Lợi, xã Vĩnh Xuân, H.Trà Ôn, Vĩnh Long.

Hiện trường vụ tai nạn giao thông ngày 4.9.2024 khiến em Tr. tử vong.

Ngày 26.6, Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Vĩnh Long ra quyết định khởi tố bị can, ra lệnh cấm đi khỏi nơi cư trú và quyết định tạm hoãn xuất cảnh đối với Trung, để điều tra về hành vi vi phạm quy định về tham gia giao thông đường bộ.

Như Thanh Niên đã thông tin, điều tra ban đầu xác định, Trung là tài xế điều khiển xe tải BS 84C-102.77 vượt ô tô bán tải BS 61C – 567.14 đang dừng ở lề phải, Trung lái xe lấn sang trái đường tỉnh 901 (đoạn thuộc ấp Vĩnh Lợi, xã Vĩnh Xuân, Vĩnh Long), là nguyên nhân chính gây tai nạn khiến em Tr. tử vong.

Trước đó, sau khi kết thúc điều tra vụ tai nạn, Cơ quan CSĐT Công an H.Trà Ôn (cũ) ra quyết định không khởi tố vụ án hình sự, với lý do chủ yếu là em Tr. (người bị xem là có lỗi trong vụ TNGT – PV) đã tử vong. Không đồng ý với quyết định trên, ông Nguyễn Vĩnh Phúc (42 tuổi, cha ruột của Tr.) nhiều lần làm đơn khiếu nại gửi Viện KSND H.Trà Ôn và Viện KSND tỉnh Vĩnh Long (cũ), nhưng các đơn khiếu nại đều bị bác.

Ngày 28.4, xảy ra vụ việc ông Phúc dùng súng bắn tài xế Trung rồi ông tự sát.

Sau sự việc, ông Phúc tử vong, tài xế Trung bị thương nặng, hiện được điều trị tại nhà.

Bộ Công an và Viện KSND tối cao đã vào cuộc thẩm tra toàn bộ hồ sơ và làm việc với những người có liên quan vụ tai nạn giao thông nói trên. Sau đó, Viện KSND tối cao cũng điều tra làm rõ dấu hiệu hành vi xâm phạm hoạt động tư pháp và bỏ lọt tội phạm.

Như Thanh Niên đã thông tin, vụ tai nạn xảy ra ngày 4.9.2024, khi xe tải BS 84C-102.77 do Trung điều khiển vượt ô tô BS 61C- 567.14 do tài xế N.V.M cầm lái, đang dừng ở lề phải đường tỉnh 901 (đoạn thuộc ấp Vĩnh Lợi, xã Vĩnh Xuân, Vĩnh Long).

Đúng lúc này, em T.N.X.Nh (14 tuổi) điều khiển xe đạp điện, còn em Tr. điều khiển xe đạp điện khác chở 1 người bạn, lưu thông theo hướng ngược lại với xe tải, chạy đến. Thấy xe tải của Trung chạy lấn gần hết phần đường, Nh. phanh gấp xe dừng sát vào lề đường bên phải, làm xe đạp của Tr. đâm vào phía sau xe đạp của Nh., đổ nghiêng sang trái. Em Tr. ngã về phía lòng đường, bị bánh trước bên trái xe tải của Trung cán qua người gây tử vong.

Nguồn: https://thanhnien.vn/vu-nu-sinh-vinh-long-tu-vong-ket-qua-giam-dinh-tai-xe-xe-tai-the-nao-185250926133630885.htm

Xem thêm:

Gia đình nữ sinh không đồng ý kết luận giám định về tài xế gây tai nạn

Luật sư cho rằng, kết luận thương tật của tài xế Nguyễn Văn Bảo Trung 90% là quá cao. Trung là người lái xe tải tông một nữ sinh tử vong ở Vĩnh Long.

Chiều 26/9, sau khi làm việc với cơ quan CSĐT Công an tỉnh Vĩnh Long, bà Nguyễn Thị Hiền (43 tuổi), mẹ của nữ sinh Nguyễn Ngọc Bảo Trân (SN 2010) cho biết, bà không đồng ý với kết luận giám định mà cơ quan điều tra thông báo cho gia đình.

“Tôi không đồng ý với kết quả giám định đối với tài xế Trung. Tôi yêu cầu giám định lại đối với tài xế Trung ở một đơn vị khác. Ngoài ra, đối với mức yêu cầu bồi thường thì tôi sẽ nêu cụ thể khi đưa vụ án ra xét xử tại toà án”, bà Hiền nói.

Theo ông Hoàng Cao Sang – luật sư hỗ trợ pháp lý, tư vấn cho gia đình nữ sinh Trân, buổi làm việc chiều nay có hai vấn đề chính, thứ nhất về bệnh án của tài xế Trung, cụ thể hiện tại tài xế này không nhận thức được hành vi. Thứ hai là thông báo tài xế Trung bị thương tật 90%.

“Với tư cách là luật sư tôi và gia đình đã nêu kiến nghị về thương tật đối với tài xế Bảo Trung. Chúng tôi cho rằng, kết luận thương tật của tài xế Trung 90% là quá cao nên đề nghị xem xét lại có đúng với quy định pháp luật hay không”, luật sư Hoàng Cao Sang nói.

 

Bà Hiền cùng các con và luật sư sau buổi làm việc với công an vào chiều nay. Ảnh: H.T

Theo thông báo của cơ quan CSĐT Công an tỉnh Vĩnh Long, căn cứ kết luận của Trung tâm Pháp y tâm thần khu vực Tây Nam Bộ, trước, trong, sau khi thực hiện hành vi phạm tội (cho đến thời điểm bị bắn vào ngày 28/4/2025): Nguyễn Bảo Trung không có bệnh lý tâm thần.

Về kết luận theo tiêu chuẩn y học, tài xế Nguyễn Văn Bảo Trung, trước, trong, sau khi thực hiện hành vi phạm tội (cho đến thời điểm bị bắn vào ngày 28/4) thì đương sự không có bệnh lý tâm thần.

Sau khi thực hiện hành vi phạm tội (kể từ thời điểm bị bắn vào ngày 28/4) và hiện tại, tài xế Bảo Trung có bệnh lý tâm thần mất trí.

Đối với kết luận về khả năng nhận thức, tại thời điểm thực hiện hành vi phạm tội, tài xế Bảo Trung đủ khả năng nhận thức và khả năng điều khiển hành vi.

Hiện tại, tài xế Trung mất khả năng nhận thức và khả năng điều khiển hành vi, do mất trí ở mức độ trung bình.

Buổi làm việc giữa bà Hiền, hai luật sư và điều tra viên diễn ra tại trụ sở Phòng Cảnh sát hình sự Công an tỉnh Vĩnh Long.

Thông báo kết luận giám định mà cơ quan CSĐT gửi cho gia đình nữ sinh Trân. Ảnh: NNCC

Diễn biến vụ việc

Theo diễn biến sự việc, sáng 28/4/2025, tại ấp La Ghì, xã Vĩnh Xuân (huyện Trà Ôn, tỉnh Vĩnh Long cũ), ông Nguyễn Vĩnh Phúc dùng súng bắn tài xế Nguyễn Văn Bảo Trung.

Qua xác minh ban đầu, xác định nguyên nhân do mâu thuẫn trong xử lý vụ va chạm giao thông xảy ra ngày 4/9/2024, xe tải do Trung trực tiếp điều khiển va chạm với cháu Trân (con của Nguyễn Vĩnh Phúc) làm cháu Trân tử vong.

Sự việc gây rúng động dư luận. Luật sư và người nhà của bé Trân đã đến Cơ quan điều tra VKSND Tối cao cung cấp các tài liệu liên quan đến vụ tai nạn giao thông làm bé Trân tử vong; cũng như dấu hiệu vi phạm liên quan đến quá trình Cơ quan CSĐT Công an huyện Trà Ôn (hiện đã giải thể) giải quyết vụ tai nạn này.

Tiếp sau đó, Bộ Công an và VKSND Tối cao cùng vào cuộc xác minh.

Sau khi kiểm tra hồ sơ, VKSND Tối cao cho rằng, tài xế Trung có dấu hiệu của tội “Vi phạm quy định về tham gia giao thông đường bộ” theo quy định tại Khoản 1, Điều 260 BLHS.

Viện trưởng VKSND tối cao đã ban hành Quyết định số 02/QĐ-VKSTC-V12 hủy bỏ quyết định giải quyết khiếu nại số 55 ngày 14/3/2025 đã có hiệu lực pháp luật của Viện trưởng VKSND tỉnh Vĩnh Long.

Đồng thời, quyết định giải quyết khiếu nại số 02/QĐ-VKS ngày 10/02/2025 của Viện trưởng VKSND huyện Trà Ôn (cũ).

Yêu cầu Viện trưởng VKSND tỉnh Vĩnh Long hủy bỏ Quyết định không khởi tố vụ án hình sự số 73 ngày 23/1/2025 của Cơ quan CSĐT Công an huyện Trà Ôn, chuyển hồ sơ đến Cơ quan điều tra có thẩm quyền để giải quyết theo quy định của pháp luật.

Ngày 3/5, Viện trưởng VKSND tỉnh Vĩnh Long quyết định hủy “Quyết định không khởi tố vụ án hình sự số 73 của Cơ quan CSĐT Công an huyện Trà Ôn”; yêu cầu Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Vĩnh Long thực hiện quyết định này theo quy định của Bộ luật Tố tụng hình sự

Liên tục những ngày sau đó, tổ công tác của Cơ quan điều tra VKSND Tối cao đã kiểm tra hiện trường vụ tai nạn, làm việc với những người làm chứng, gia đình nữ sinh và các luật sư bảo vệ quyền, lợi ích hợp pháp cho họ, các cơ quan tố tụng của huyện Trà Ôn và tỉnh Vĩnh Long liên quan đến quá trình điều tra, giải quyết vụ tai nạn.

Ngày 7/5, Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Vĩnh Long ra quyết định khởi tố vụ án hình sự “Vi phạm quy định về tham gia giao thông đường bộ”.

Đến ngày 26/6, Công an tỉnh Vĩnh Long khởi tố bị can, lệnh cấm đi khỏi nơi cư trú, tạm hoãn xuất cảnh với tài xế Bảo Trung để điều tra hành vi “Vi phạm quy định về tham gia giao thông đường bộ”, theo khoản 1, Điều 260 Bộ luật hình sự năm 2015, sửa đổi bổ sung năm 2017. Khi đó, công an cho biết, do điều kiện sức khỏe của bị can đang điều trị bệnh, các quyết định tố tụng được cơ quan điều tra tống đạt tại nhà, vợ bị can Trung ký nhận.

Cơ quan điều tra đã trực tiếp làm việc với gia đình, xác định Nguyễn Văn Bảo Trung chưa tỉnh táo, chưa thể nói chuyện và chưa đủ sức khỏe làm việc.

TIN BÃO KHẨN CẤP ‼️ Bão Bualoi mạnh lên liên tục 3 cấp, hướng di chuyển phức tạp kin-hkhu/ng nhiều lần Yagi

Theo cơ quan khí tượng, dự báo thời gian bão Bualoi gây ảnh hưởng trực tiếp đến đất liền nước ta khoảng ngày 29.9.

B:.ã:.o Bualoi tăng tốc gấp đôi thông thường, 2 khu vực sau đặc biệt lưu ý

Sau khi vào Biển Đông, bão Bualoi đi rất nhanh (trung bình 30km/h, nhanh gấp đôi so với các cơn bão bình thường) và hướng về các tỉnh Bắc Trung Bộ và nam đồng bằng Bắc Bộ.

Bão Bualoi đi nhanh gấp đôi thông thường, hướng về Bắc Trung Bộ và Nam Bắc Bộ - Ảnh 1.

Dự báo vị trí và hướng di chuyển bão Bualoi lúc 7h sáng 26-9 – Ảnh: NCHMF

Trung tâm Dự báo khí tượng thủy văn quốc gia đưa ra cảnh báo như vậy khi nhận định về diễn biến bão Bualoi (tên một loại chè trôi nước của Thái Lan) sắp đi vào Biển Đông sáng 26-9.

Theo cơ quan khí tượng Việt Nam lúc 9h sáng nay, tâm bão Bualoi đang ở trên khu vực miền trung Philippines, cường độ bão đang mạnh cấp 11 (103-117km/h), giật cấp 14.

Dự báo khoảng tối nay (26-9), bão Bualoi sẽ đi vào vùng biển phía đông khu vực giữa Biển Đông, trở thành cơn bão số 10 năm 2025.

“Sau khi vào Biển Đông, bão di chuyển theo hướng tây tây bắc với tốc độ rất nhanh (trung bình 30km/h, nhanh gấp đôi so với các cơn bão bình thường), hướng về vùng biển phía tây quần đảo Hoàng Sa khoảng ngày 28-9, với cường độ có khả năng đạt cấp 13 (134-149km/h), giật cấp 15 – tức bão rất mạnh.

Dự báo bão sau đó sẽ đổi hướng, đi dọc ven biển hướng về khu vực các tỉnh Bắc Trung Bộ và nam đồng bằng Bắc Bộ. Thời gian bão ảnh hưởng trực tiếp trong khoảng ngày 29-9.

Từ ngày 28 đến 30-9, ở Bắc Bộ, khu vực Thanh Hóa – Huế có mưa rất lớn” – cơ quan khí tượng cảnh báo.

Để chủ động ứng phó với bão Bualoi, Bộ Nông nghiệp và Môi trường đề nghị các tỉnh, thành ven biển từ Quảng Ninh – An Giang thông báo ngay cho thuyền trưởng, chủ các phương tiện, tàu thuyền neo đậu tại bến hoặc đang hoạt động trên biển biết để chủ động phòng tránh.

Duy trì thông tin liên lạc nhằm xử lý kịp thời các tình huống xấu có thể xảy ra và sẵn sàng lực lượng, phương tiện để triển khai công tác cứu hộ, cứu nạn khi có tình huống.

Cục Quản lý đê điều và phòng chống thiên tai (Bộ Nông nghiệp và Môi trường) cũng cảnh báo bão Bualoi có thể gây ảnh hưởng lớn đến tàu thuyền trên biển, người dân tại khu vực chịu tác động trực tiếp, đồng thời hoàn lưu rộng có khả năng gây mưa lớn diện rộng ở Bắc Bộ và Trung Bộ.

“Trong bối cảnh cơn bão Ragasa vừa tan, người dân không được chủ quan trong công tác phòng chống, ứng phó với bão Bualoi.

Khi gặp sự cố, người dân có thể điện thoại tổng đài 112 – nơi tiếp nhận thông tin sự cố, thiên tai, thảm họa và yêu cầu trợ giúp từ tổ chức, cá nhân để được hỗ trợ kịp thời” – Cục Quản lý đê điều và phòng chống thiên tai cho biết thêm.

Bão Bualoi đi nhanh gấp đôi thông thường, hướng về Bắc Trung Bộ và Nam Bắc Bộ - Ảnh 2.

Hướng dẫn đảm bảo an toàn tàu thuyền trước, trong và sau bão – Nguồn: Cục Quản lý đê điều và phòng chống thiên tai

Chân dung người chồng làm to của chị gái áo trắng, cứ điềm đạm như anh thì đâu đến nỗi…

Giữa lúc bị một số cư dân mạng chỉ trích, người phụ nữ trong clip chửi bới to tiếng khi bị nhắc đỗ ô tô sai quy định đã chính thức lên tiếng phân trần.

Vào chiều ngày 25/9, mạng xã hội xuất hiện nhiều đoạn clip ghi lại cảnh một người phụ nữ lớn tiếng cãi vã, chửi bới và thách thức người dân khi bị nhắc nhở về việc đỗ xe ô tô sai quy định. Sự việc nhanh chóng gây tranh luận gay gắt, thu hút sự chú ý của đông đảo cư dân mạng.

Theo clip được lan truyền, chiếc ô tô do người phụ nữ điều khiển “đỗ chắn lối đi chung” khiến người dân không di chuyển được. Khi bị nhắc nhở, thay vì hợp tác giải quyết, người phụ nữ nhiều lần lớn tiếng, thậm chí còn thách thức “gọi chính quyền vào hết đây” và tự nhận mình là “vợ cán bộ”.

Phát ngôn cùng thái độ của người phụ nữ đã vấp phải sự chỉ trích gay gắt trên mạng xã hội. Nhiều ý kiến cho rằng hành vi này vừa sai quy định giao thông, vừa thiếu tôn trọng cộng đồng và cần bị xử lý nghiêm.Đại lý ô tô gần đây

Tuy nhiên, sau đó một người tự nhận là hàng xóm của người phụ nữ trong clip đã lên tiếng giải thích rằng sự việc không đơn giản như những gì xuất hiện trên mạng.
Nguoi-phu-nu-chui-mang-vi-bi-nhac-do-xe-sai-quy-dinh-tu-nhan-co-chong-lam-to-chinh-thuc-len-tieng-4Bài đăng được cho là hàng xóm của người phụ nữ “đỗ ô tô chắn lối đi chung”.
Người này cho rằng khu vực ngõ 3 Nguyễn Du vốn là ngõ cụt, người dân nơi đây nhiều năm vẫn để xe trước cửa mà không xảy ra tranh chấp. Thời gian gần đây, một gia đình từ khu vực khác đưa xe tải chở vật liệu vào xây dựng công trình, gây ảnh hưởng đến đời sống và an toàn đi lại trong ngõ. Người dân phản đối và yêu cầu gia đình này sử dụng lối đi khác theo đúng địa chỉ nhà.

Theo phản ánh, do mâu thuẫn trong quá trình nhắc nhở, hai bên đã xảy ra cãi vã và đoạn clip sau đó được đăng tải lên mạng xã hội. Người hàng xóm này cho rằng clip đã bị cắt ghép, phản ánh chưa đầy đủ bản chất sự việc.

Vào chiều cùng ngày, bản thân người phụ nữ trong clip cũng chính thức lên tiếng, cho rằng mình bị bôi nhọ và thông tin đưa lên mạng đã bị xuyên tạc. Người này khẳng định có đầy đủ giấy tờ pháp lý chứng minh quyền sử dụng đất và lối đi chung, đồng thời đang làm việc trực tiếp với cơ quan chức năng để làm rõ.

Nguoi-phu-nu-chui-mang-vi-bi-nhac-do-xe-sai-quy-dinh-tu-nhan-co-chong-lam-to-chinh-thuc-len-tieng-3

Nguoi-phu-nu-chui-mang-vi-bi-nhac-do-xe-sai-quy-dinh-tu-nhan-co-chong-lam-to-chinh-thuc-len-tieng-8

Người phụ nữ trong clip lên tiếng phân trần.
Người phụ nữ cho biết: “Những bài viết, hình ảnh, video cắt ghép sai sự thật đã gây tổn hại đến danh dự cá nhân và gia đình tôi. Việc tung tin bịa đặt, bôi nhọ trên mạng là hành vi vi phạm pháp luật. Tôi đề nghị mọi người kiểm chứng thông tin trước khi chia sẻ, tránh tiếp tay cho tin giả”.

Trước đó, vào ngày 19/9, người phụ nữ này cũng từng đăng tải bài viết phân trần, cho rằng mình bị vu khống, đồng thời đưa ra Đơn kiến nghị gửi UBND phường Đông Kinh (có chữ ký của nhiều hộ dân trong ngõ 3 Nguyễn Du) để làm rõ nguồn gốc đất và lối đi chung. Bà cho biết đã nhiều lần phản ánh việc một số hộ dân mở cửa trái phép ra ngõ 3 Nguyễn Du, đưa vật liệu xây dựng vào, gây ảnh hưởng đến sinh hoạt và an ninh trật tự.

Nguoi-phu-nu-chui-mang-vi-bi-nhac-do-xe-sai-quy-dinh-tu-nhan-co-chong-lam-to-chinh-thuc-len-tieng-5

Nguoi-phu-nu-chui-mang-vi-bi-nhac-do-xe-sai-quy-dinh-tu-nhan-co-chong-lam-to-chinh-thuc-len-tieng-6

Nguoi-phu-nu-chui-mang-vi-bi-nhac-do-xe-sai-quy-dinh-tu-nhan-co-chong-lam-to-chinh-thuc-len-tieng-7

Nguoi-phu-nu-chui-mang-vi-bi-nhac-do-xe-sai-quy-dinh-tu-nhan-co-chong-lam-to-chinh-thuc-len-tieng-1

Nguoi-phu-nu-chui-mang-vi-bi-nhac-do-xe-sai-quy-dinh-tu-nhan-co-chong-lam-to-chinh-thuc-len-tieng-2

Người phụ nữ trong clip từng đăng bài phân trần vào ngày 19/9/2025.
Trong khi đó, phía gia đình xây dựng nhà lại cho rằng việc quay mặt công trình ra cả hai ngõ (ngõ 53 Nguyễn Tri Phương và ngõ 3 Nguyễn Du) là hợp lý, đồng thời bác bỏ những cáo buộc từ phía người phụ nữ trong clip.

Hiện, vụ việc vẫn đang trong quá trình xác minh. Chính quyền địa phương đã tiếp nhận phản ánh từ các bên liên quan và sẽ có biện pháp xử lý theo đúng quy định.

Xây nhầm nhà ở Hải Phòng: “Thần đèn” đã khảo sát, sẽ hỗ trợ miễn phí, biết lý do ai cũng ng;ã ng;ửa

Sau khi mua lại đất không thành, ông Đỗ Văn Hữu nhờ ‘thần đèn’ di dời ngôi nhà xây nhầm trên đất của người khác tại khu Kiền Bái (P.Thiên Hương, Hải Phòng).

Ngày 26.9, ông Đỗ Văn Hữu (43 tuổi, P.Thiên Hương, Hải Phòng) xác nhận đã liên hệ với ông Hoàng Đình Bách, người được mệnh danh là “thần đèn” để di chuyển ngôi nhà 2 tầng xây nhầm trên đất của bà Trần Thị Kim Loan (P.An Hải, Hải Phòng).

‘Thần đèn’ miễn phí di dời nhà xây nhầm ở Hải Phòng- Ảnh 1.

Ông Hoàng Đình Bách cho biết, sau khi khảo sát thực địa, việc di chuyển không quá khó. Chỉ cần khoảng 8 – 10 thợ lành nghề, sử dụng hàng trăm bộ kích thủy lực, tời xích, con lăn… thì trong vòng 30 – 40 ngày có thể hoàn thành.

Đáng chú ý, ông Bách khẳng định sẽ hỗ trợ miễn phí tiền công cho gia đình ông Hữu.

“Chúng tôi coi đây như một việc nghĩa, góp phần tháo gỡ bế tắc cho người dân”, ông Bách chia sẻ.

‘Thần đèn’ miễn phí di dời nhà xây nhầm ở Hải Phòng- Ảnh 2.

Căn nhà 2 tầng xây nhầm tại P.Thiên Hương gây xôn xao dư luận thời gian qua

ẢNH: LÃ NGHĨA HIẾU

Theo ông Hữu, trước đó, ông nhiều lần thương thảo, đề nghị đổi đất hoặc mua lại thửa đất với giá 550 triệu đồng, nhưng gia đình bà Loan kiên quyết từ chối, chỉ yêu cầu tháo dỡ công trình theo đúng bản án của tòa.

“Tài sản của gia đình tôi đã dồn hết vào căn nhà này, phá đi thì chúng tôi không biết sẽ ở đâu. Vì vậy, tôi nhờ “thần đèn” di chuyển về đúng lô đất của mình”, ông Hữu nói.

Thông tin “thần đèn” vào cuộc nhanh chóng thu hút dư luận, nhiều người bày tỏ sự tò mò khi công trình kiên cố có thể được dịch chuyển hàng chục mét để trả lại mặt bằng cho chủ đất hợp pháp.

Nhờ ‘thần đèn’ di dời nhà xây nhầm ở Hải Phòng

Trách nhiệm chính quyền trong vụ việc gây tranh cãi

Vụ việc “xây nhầm” nhà không chỉ là câu chuyện giữa hai hộ dân, mà còn cảnh báo về công tác quản lý đất đai tại cơ sở. Theo phản ánh của người dân tổ dân phố Kiền Bái (P.Thiên Hương), quá trình phân lô, tách thửa ở khu vực này thiếu minh bạch, nhiều trường hợp giao dịch qua “cò đất” dẫn đến nhầm lẫn vị trí.

‘Thần đèn’ miễn phí di dời nhà xây nhầm ở Hải Phòng- Ảnh 3.

Khi căn nhà mới đổ móng đã sai phạm nhưng không được ngăn chặn

ẢNH: LÃ NGHĨA HIẾU

Đại diện một số hộ dân sinh sống gần đó cũng xác nhận, việc chia thứ tự các ô, thửa đất là do các nhóm “cò mồi” tự vẽ. Ngoài ra, thời điểm ông Hữu xây móng khi chưa có sổ đỏ là sai nhưng bà Loan lúc ấy cũng chưa sở hữu lô đất nói trên mà phải 2 tháng sau này.

Ngoài ra, khi ông Hữu xây móng chưa có sổ đỏ, chính quyền xã Kiền Bái (cũ) đã được thông báo nhưng không có biện pháp ngăn chặn quyết liệt. Mặc dù tháng 11.2024 xã đã lập biên bản, yêu cầu dừng thi công, nhưng ngôi nhà vẫn tiếp tục được hoàn thiện và đưa vào sử dụng.

Ngày 11.8.2025, TAND Khu vực I – TP.Hải Phòng đã xét xử sơ thẩm, tuyên buộc vợ chồng ông Hữu tháo dỡ công trình, trả lại đất cho bà Loan. Tuy nhiên, ông Hữu tiếp tục kháng cáo, kéo dài tranh chấp. Trong khi đó, chính quyền P.Thiên Hương cho biết sẽ kiên quyết thực thi bản án theo đúng quy định, đồng thời phối hợp cơ quan chức năng điều tra, xử lý triệt để sai phạm đất đai tại khu vực này.

Chủ tịch UBND P.Thiên Hương, ông Nguyễn Công Diễn, nhấn mạnh: “Chúng tôi kiên quyết xử lý vụ việc trên tinh thần thượng tôn pháp luật, bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp, chính đáng của công dân. Người vi phạm phải chấp hành bản án ngay khi có hiệu lực pháp luật”.

Tôi đã kết hôn với bạn thân của vợ cũ. Cho đến khi một lá thư xuất hiện và làm thay đổi tất cả.

Tôi chưa bao giờ nghĩ cuộc đời mình sẽ rẽ sang con đường lạ lùng đến vậy. Sau cuộc hôn nhân đổ vỡ với Lan — người vợ cũ đã gắn bó suốt 7 năm, tôi tự nhủ sẽ không bao giờ để bản thân rơi vào một mối quan hệ phức tạp nào nữa. Thế nhưng, định mệnh trớ trêu đưa tôi đến với Hương, bạn thân của Lan. Cả hai từng biết nhau từ trước, nhưng chỉ là xã giao. Sau ly hôn, Hương là người thường xuyên an ủi, chia sẻ, và rồi tình cảm giữa chúng tôi lớn dần lên một cách tự nhiên.

Chúng tôi kết hôn sau hai năm tìm hiểu. Tôi thật sự tin rằng, cuối cùng mình đã tìm thấy sự bình yên. Hương khác Lan hoàn toàn: dịu dàng, biết lắng nghe, và dường như luôn đặt gia đình lên trên hết. Dù đôi khi vẫn thấy ánh mắt bất thường từ phía Lan khi vô tình chạm mặt trong vài dịp tụ tập bạn bè chung, tôi chọn phớt lờ. Tôi nghĩ, miễn mình sống chân thành, quá khứ sẽ dần ngủ yên.

Mọi thứ đều ổn cho đến cái ngày định mệnh đó.

Chiều thứ sáu, tôi trở về nhà sớm hơn thường lệ. Trong hộp thư trước cửa, một phong bì màu trắng nằm lẫn giữa đống hóa đơn và tờ rơi quảng cáo. Không ghi người gửi, chỉ có tên tôi, nắn nót bằng nét chữ quen thuộc mà tôi không thể ngay lập tức nhận ra.

Tò mò, tôi xé ra. Bên trong chỉ một tờ giấy mỏng, vài dòng ngắn ngủi:

“Anh có chắc Hương cưới anh vì tình yêu? Hãy tìm lại chiếc hộp gỗ dưới gầm giường cũ ở căn hộ anh từng sống với Lan. Sự thật sẽ khiến anh không bao giờ nhìn vợ mình bằng đôi mắt như trước nữa.”

Tôi chết lặng. Ai gửi lá thư này? Và quan trọng hơn, nó có ý nghĩa gì?

Đêm đó, tôi không tài nào ngủ được. Lời trong thư như lưỡi dao cắm sâu vào tâm trí. Hương thấy tôi trằn trọc, hỏi han, nhưng tôi chỉ ậm ừ bảo công việc căng thẳng. Cô ấy ôm tôi, thì thầm: “Em luôn ở đây, đừng lo gì cả.” Vậy mà chính khoảnh khắc đó, sự hoài nghi trong tôi lại càng dữ dội.

Cuối tuần, tôi lấy cớ đi thăm bố mẹ rồi lén quay về căn hộ cũ, nơi tôi từng sống cùng Lan. Chủ mới may mắn vẫn là người quen, họ cho phép tôi vào lấy vài đồ đạc bỏ quên. Tim tôi đập loạn khi quỳ xuống gầm giường. Quả thật, một chiếc hộp gỗ bụi bặm vẫn nằm đó.

Tôi mở nắp. Bên trong không nhiều, chỉ vài tấm ảnh chụp thời gian cuối của cuộc hôn nhân, vài mẩu giấy ghi chú và… một xấp thư tình. Điều khiến tôi lạnh sống lưng: tất cả những lá thư đều được viết bằng nét chữ của Hương, gửi cho… Lan.

Tôi run rẩy lật từng tờ. Nội dung ban đầu chỉ là những lời động viên, chia sẻ về tình yêu và hôn nhân. Nhưng càng về sau, giọng điệu thay đổi:

“Lan à, tớ biết chồng cậu không hoàn hảo, nhưng tớ không thể phủ nhận, mỗi lần anh ấy cười, tim tớ lại run lên. Tớ sợ một ngày nào đó, tình cảm này sẽ khiến cả ba chúng ta tan nát…”

Tôi nghẹn thở. Những lá thư tiếp theo còn ám ảnh hơn, hé lộ sự thật rằng Hương đã thầm yêu tôi từ rất lâu, thậm chí trước khi tôi và Lan ly hôn. Trong một lá thư cuối, Hương viết:

“Nếu một ngày nào đó anh ấy rời bỏ cậu, liệu tớ có cơ hội được ở bên anh ấy không? Tớ ghét bản thân vì nghĩ như vậy… nhưng tình cảm đâu thể điều khiển.”

Tôi ngồi bệt xuống sàn, đầu óc quay cuồng. Lá thư nặc danh kia đã dẫn tôi đến sự thật động trời. Hương — người vợ hiện tại, người tôi tin tưởng tuyệt đối — hóa ra từng nuôi dưỡng một tình cảm giấu kín với tôi từ khi tôi còn là chồng của bạn thân cô ấy.

Câu hỏi duy nhất xoáy sâu trong tôi: Liệu tình yêu của Hương với tôi bây giờ… là sự thật, hay chỉ là kết quả của một kế hoạch dài hơi mà chính tôi chưa bao giờ nhận ra?

Tôi mang chiếc hộp gỗ về nhà, giấu nó trong cốp xe. Suốt chặng đường trở lại, đầu óc tôi quay cuồng bởi hàng nghìn câu hỏi. Mỗi ánh đèn đường lướt qua cửa kính như một lưỡi dao cứa vào tâm trí. Khi mở cửa, Hương chạy ra đón, trên tay còn cầm chiếc tạp dề dính bột — cô đang làm bánh, món tôi thích. Nụ cười hồn hậu ấy từng khiến tôi thấy bình yên, nhưng giờ lại làm tim tôi nhói lên.

Tôi nhìn vợ, cố gắng mỉm cười. Nhưng ánh mắt tôi không còn như trước. Từ hôm đó, giữa chúng tôi bắt đầu tồn tại một khoảng cách vô hình.

Tôi thức trắng nhiều đêm, lặng lẽ đọc đi đọc lại những lá thư Hương từng gửi Lan. Từng chữ như một lời thú nhận, vừa dịu dàng vừa đau đớn. Tôi không phủ nhận mình vẫn yêu Hương, nhưng sự thật kia cứ ám ảnh: tình cảm của chúng tôi có thật sự trong sáng từ đầu? Hay chỉ là kết quả của một niềm khao khát âm thầm, thậm chí có chút ích kỷ?

Có lúc, tôi muốn hỏi thẳng Hương. Nhưng rồi, khi thấy cô ân cần dọn dẹp nhà cửa, nấu từng bữa ăn, chăm sóc tôi chu đáo, tôi lại nghẹn lời. Tôi sợ câu trả lời. Tôi sợ nếu Hương thú nhận, cuộc hôn nhân này sẽ sụp đổ.

Một tuần sau, chúng tôi tình cờ gặp Lan trong buổi sinh nhật chung của nhóm bạn cũ. Tôi chưa bao giờ chú ý kỹ ánh mắt Lan nhìn tôi và Hương như hôm ấy. Nó không còn đơn thuần là sự ngại ngần, mà như chứa đựng cả một bí mật. Khi mọi người vui vẻ trò chuyện, Lan chỉ im lặng, thỉnh thoảng cười gượng. Tôi bắt gặp khoảnh khắc cô liếc sang Hương, trong mắt hiện rõ sự cay đắng.

Tôi chợt nhớ lại những lá thư, nhớ đến câu chữ Hương viết: “Nếu một ngày nào đó anh ấy rời bỏ cậu, liệu tớ có cơ hội được ở bên anh ấy không?”

Phải chăng Lan đã biết tất cả từ trước? Phải chăng chính cô là người gửi lá thư nặc danh cho tôi, để vén màn bí mật?

Những ngày tiếp theo, tôi bắt đầu lảng tránh vợ. Tôi viện cớ làm thêm giờ, về nhà muộn, hoặc tìm cách khóa mình trong phòng làm việc. Hương nhận ra sự thay đổi, cô nhẹ nhàng hỏi:

  • “Anh có chuyện gì giấu em phải không? Dạo này anh khác lắm.”

Tôi nuốt nước bọt, đáp cộc lốc:

  • “Không có gì đâu, chỉ là áp lực công việc.”

Ánh mắt Hương thoáng buồn, nhưng cô không hỏi thêm. Cô vẫn ân cần như thường, vẫn chăm sóc từng chi tiết nhỏ trong cuộc sống của tôi. Thế nhưng, càng nhìn sự tận tụy ấy, tôi càng cảm thấy bị giày vò.

Một buổi tối, khi Hương đang tắm, điện thoại cô để trên bàn chợt sáng màn hình. Tin nhắn hiện lên từ một số không lưu tên:

“Đừng để anh ấy biết thêm gì nữa. Nếu sự thật phơi bày, cả em lẫn tớ đều mất tất cả.”

Tôi chết lặng. Tin nhắn này rõ ràng liên quan đến tôi. Người nhắn là ai? Lan? Hay một người nào khác biết chuyện?

Tôi cố gắng giữ bình tĩnh, chụp lại màn hình. Khi Hương bước ra, tôi giả vờ như không thấy gì. Nhưng trong lòng, một cơn bão thực sự đã bắt đầu nổi lên.

Kể từ đó, tôi sống trong hai mặt: bên ngoài vẫn là người chồng bình thường, nhưng bên trong, tôi trở thành kẻ điều tra lén lút. Tôi bắt đầu để ý từng cử chỉ, từng ánh mắt của Hương. Mỗi cuộc gọi, mỗi tin nhắn đến máy cô đều khiến tôi nghi hoặc.

Đêm nằm cạnh nhau, cô xoay lưng về phía tôi, hơi thở đều đặn. Tôi thì mở mắt nhìn trần nhà, bàn tay siết chặt. Trong đầu vang vọng duy nhất một câu hỏi:

Tình yêu này là sự thật, hay chỉ là một cuộc đánh đổi được che đậy khéo léo?

Tôi không thể chịu đựng thêm. Tin nhắn nặc danh kia như ngọn lửa châm vào thùng thuốc súng. Tôi quyết định phải đối diện với sự thật, dù đau đớn đến đâu.

Hôm sau, tôi hẹn Lan ra quán cà phê nhỏ ở ngoại ô, nơi ít ai quen biết. Cô xuất hiện trong chiếc áo sơ mi trắng giản dị, khuôn mặt phảng phất nỗi buồn. Khi tôi đặt chiếc hộp gỗ cùng xấp thư tình lên bàn, Lan khẽ rùng mình, đôi mắt đỏ hoe.

  • “Vậy là anh cũng biết rồi…” – giọng cô khàn khàn.

Tôi siết chặt tay, hỏi thẳng:

  • “Chính em gửi lá thư nặc danh cho anh phải không? Tại sao bây giờ?”

Lan im lặng hồi lâu rồi gật đầu.

  • “Anh phải biết sự thật. Em không thể nhìn Hương sống bên anh trong khi mọi thứ bắt đầu từ sự phản bội thầm lặng. Em từng tha thứ cho cô ấy, nhưng em không quên được.”

Câu nói ấy khiến tôi như rơi vào hố sâu. Vậy ra, Lan đã sớm biết tình cảm Hương dành cho tôi khi chúng tôi còn là vợ chồng. Cô chọn im lặng, cố gắng níu giữ hôn nhân, nhưng cuối cùng, chính sự im lặng ấy lại biến thành vết thương không bao giờ lành.

Lan nhìn tôi, giọng run rẩy:

  • “Anh hạnh phúc với Hương thật sao? Hay chỉ đang sống trong một ảo giác?”

Tôi không trả lời được.

Tối hôm đó, tôi trở về nhà. Hương vẫn như mọi ngày, nấu ăn, dọn dẹp, hỏi han tôi. Nhưng lần này, tôi không thể chịu đựng nữa. Tôi đặt hộp gỗ và những bức thư lên bàn.

Khuôn mặt Hương tái nhợt. Cô ngồi phịch xuống ghế, đôi tay run rẩy. Im lặng kéo dài như vô tận, cho đến khi cô bật khóc:

  • “Anh… anh đã đọc hết rồi sao?”

Tôi gằn giọng:

  • “Tại sao em lại giấu anh? Tại sao yêu anh từ khi anh còn là chồng của Lan?”

Nước mắt Hương lã chã rơi. Cô nghẹn ngào:

  • “Em không cố ý. Tình cảm đến lúc nào em cũng không biết. Em đã đấu tranh, đã tự dằn vặt. Em chưa bao giờ muốn cướp anh khỏi Lan. Em chỉ… không thể ngăn trái tim mình.”

Tôi lặng người. Những lời ấy vừa chân thành vừa đau đớn. Nhưng tôi vẫn không thể thoát khỏi cảm giác bị phản bội.

  • “Vậy cuộc hôn nhân này là gì? Là tình yêu, hay là phần thưởng cho sự chờ đợi của em?”

Hương bật khóc nức nở, ôm mặt. Căn nhà bỗng chốc trở nên ngột ngạt.

Những ngày sau đó, tôi như kẻ mất hồn. Tôi thương Hương, nhưng cũng thương Lan — người từng chung vai gánh vác bao năm tháng cùng tôi. Tôi thấy mình bị kẹt giữa hai người phụ nữ, giữa quá khứ và hiện tại, giữa tình yêu và sự thật.

Một buổi tối, tôi ngồi lại với Hương. Tôi nói:

  • “Anh cần thời gian. Chúng ta hãy tạm xa nhau một thời gian. Nếu sau tất cả, tình yêu này vẫn đủ mạnh, chúng ta sẽ tìm lại nhau. Còn nếu không, có lẽ nên dừng lại.”

Hương khóc, nhưng không phản đối. Có lẽ cô hiểu, sự thật kia đã để lại một vết rạn không dễ gì hàn gắn.

Tôi dọn ra ngoài sống tạm ở căn hộ thuê nhỏ. Mỗi đêm, tôi vẫn nhớ ánh mắt Hương, nhớ sự dịu dàng của cô, và cũng nhớ cả những ngày tháng với Lan. Nhưng hơn hết, tôi nhận ra: một cuộc hôn nhân được xây trên nền tảng của những bí mật và sự chờ đợi thầm lặng, sớm muộn cũng sẽ bị thử thách khốc liệt.

Có thể một ngày nào đó, tôi sẽ quay về. Cũng có thể, tôi sẽ buông tay. Nhưng ít nhất, tôi đã chọn đối diện, thay vì tiếp tục sống trong bóng tối.

Vụ “chị cả” Lạng Sơn thá:ch t;hức đòi “c:ắ:n” chín;:h quy;:ền vì có “chồng làm to”: Biết ngay mà, tất cả “quay xe” hết

Mạng xã hội đang lan truyền đoạn clip ghi lại cảnh 1 người phụ nữ lớn tiếng chửi mắng thô tục ‘bọn mù chữ’, thách thức gọi hết chính quyền vì bị nhắc nhở đỗ xe sai quy định, vụ việc được cho là xảy ra ở Lạng Sơn. 

Chiều ngày 25/9, mạng xã hội lan truyền nhiều đoạn clip ghi lại cảnh người phụ nữ lớn tiếng chửi mắng, thách thức người dân gọi chính quyền vì bị nhắc nhở đỗ xe ô tô sai quy đinh. Theo thông tin được chia sẻ, người phụ nữ lái xe ô tô cá nhân độ chắn lối đi chung khiến người dân không đi lại được. Khi bị nhắc nhở, thay vì hợp tác giải quyết trong êm đẹp, người phụ nữ này lại liên tục chửi mắng, gọi cơ quan chức năng đến để xử lý, song người phụ nữ vẫn lớn tiếng chửi người dân là “bọn mù chữ”, thách thức người dân “gọi chính quyền vào hết đây”. Người phụ nữ này tự nhận là “vợ cán bộ”.

Ngay sau khi đoạn clip này được chia sẻ, nhiều người đã bày tỏ sự phẫn nộ trước hành vi và thái độ ngạo mạn của người phụ nữ này. Theo 1 số nguồn tin lan truyền trên mạng xã hội, sự việc này xảy ra tại Kỳ Lừa, TP.Lạng Sơn, CĐM đồn thổi, sở hữu người phụ nữ này có thái độ hống hách như vậy vì “cậy có chồng làm to”.

“Thôi, ông chồng lại được đưa vào tầm ngắm cũng chỉ vì bà vợ này”

“Ôi nếu chị ta là vợ lãnh đạo mà hành xử thế này thì ko biết anh chồng có tự hào không nhỉ”

“Sau vụ này chắc là 1 ly hôn giữ chức. 2 là xin nghỉ giữ lấy vợ. Khổ thân ông chồng”

Doanh nghiệp Bizfly

“Nói lời thô tục, hống hách mà còn chê người khác mù chữ”…là một số bình luận bức xúc của CĐM.

Hiện, vụ việc này vẫn đang gây xôn xao mạng xã hội, nhiều người yêu cầu làm rõ danh tính, xử lý nghiêm người phụ nữ này nếu có dấu hiệu vi phạm.

 

TUY NHIÊN, THEO MỘT SỐ THÔNG TIN TỪ MXH, CÂU CHUYỆN KHÔNG ĐƠN GIẢN NHƯ THẾ

Có thể là hình ảnh về 3 người, ô tô và văn bản cho biết 'CHỊ GÁI MẠNH NHẤT LẠNG SƠN LÚC NÀY Chị gái ngang nhiên đỗ xe chắn đường trong ngõ không cho người khác đi lại (đường giao thông chung của cả xóm). Khi các anh CSGT xuống yêu cầu rời xe đi thì chị như được tiếp thêm dame chời còn hăng hơn, khiêu khích mời cả chính quyền vào đây. Không biết gốc chị to cỡ nào nhưng chị gái quá coi thường pháp luật, thách thức cả lực lượng chức năng.'

Có thể là hình ảnh về văn bản

Có thể là hình ảnh về văn bản

Có thể là hình ảnh về văn bản

Có thể là hình ảnh về văn bản

Ấm quá: Người lao động sẽ được nhà nước tặng 1,3 triệu đồng trong dịp Tết Nguyên đán 2026, chỉ cần làm 1 thủ tục duy nhất…

Tết Bính Ngọ 2026, hàng triệu đoàn viên, người lao động trên cả nước sẽ được nhận quà Tết từ Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam.

Theo kế hoạch, Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam sẽ tổ chức nhiều hoạt động cho người lao động trong dịp Tết Nguyên đán 2026. Đây là hoạt động thường niên thể hiện sự quan tâm, đồng hành của tổ chức Công đoàn với đoàn viên, giúp người lao động đón Tết ấm no, sum vầy.

Cụ thể, người lao động tiếp tục được tham gia Chợ Tết Công đoàn Xuân 2026, tổ chức trực tiếp tại Hà Nội hoặc TP. HCM và trực tuyến trên website chương trình. Dự kiến có khoảng 300.000 voucher trị giá 500.000 đồng được trao tặng, giúp công nhân, người lao động mua sắm Tết với giá ưu đãi.

Ngoài ra, công nhân, người lao động còn được tham gia chương trình “Bữa cơm tất niên Công đoàn” tại cấp cơ sở. Mỗi suất ăn trị giá 70.000 đồng từ nguồn tài chính Công đoàn, kết hợp với sự hỗ trợ của doanh nghiệp, chính quyền địa phương hoặc xã hội hóa (không giới hạn giá trị). Đây được coi là dịp để đoàn viên, công nhân cùng nhau quây quần, chia sẻ không khí Tết đầm ấm ngay tại nơi làm việc.

Đặc biệt, người lao động có hoàn cảnh khó khăn, thu nhập thấp sẽ được nhận phần quà Tết trị giá 1,3 triệu đồng. Trong đó gồm 1 triệu đồng tiền mặt và 300.000 đồng hiện vật. Cùng với đó, các cấp Công đoàn sẽ tổ chức nhiều hoạt động vui Xuân, đón Tết, thăm hỏi, động viên những lao động không có điều kiện về quê.
Tin vui: Người lao động được nhận 1,3 triệu đồng trong dịp Tết Nguyên đán 2026 nếu đáp ứng điều kiện sau - ảnh 1
Lao động có hoàn cảnh khó khăn được nhận 1,3 triệu đồng dịp Tết Nguyên đán (Ảnh minh họa)

Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam sẽ phối hợp tổ chức các chuyến xe, chuyến tàu miễn phí đưa người lao động làm việc tại TP. HCM, Đồng Nai, Tây Ninh về quê đón Tết ở các tỉnh phía Bắc.

Không chỉ ở cấp Trung ương, tại các Liên đoàn Lao động tỉnh, thành phố, Công đoàn ngành Trung ương, Công đoàn tập đoàn, tổng công ty cũng sẽ tổ chức chương trình “Tết sum vầy”, thăm hỏi, chúc Tết và tặng quà cho đoàn viên. Công đoàn cơ sở sẽ trực tiếp triển khai hoạt động thăm hỏi, tặng quà, cũng như phối hợp đưa đón người lao động về quê.

Với việc tăng mức hỗ trợ và đa dạng hóa hoạt động chăm lo, Tổng Liên đoàn Lao động kỳ vọng sẽ củng cố niềm tin của đoàn viên, nâng cao vị thế tổ chức Công đoàn, đồng thời góp phần ổn định quan hệ lao động và tạo động lực thúc đẩy sản xuất, kinh doanh ngay sau Tết Nguyên đán.

Cô chỉ là một sinh viên nghèo, chật vật kiếm tiền để trang trải viện phí cho em trai. Một đêm tình cờ qua đêm với ông chủ giàu có đã trở thành bước ngoặt thay đổi cả cuộc đời cô…

“Chỉ cần thêm 30 triệu nữa thôi, bác sĩ mới chịu cho ca phẫu thuật bắt đầu.”
Âm thanh lạnh lùng ấy như một nhát dao xoáy thẳng vào tim Linh. Cô đứng run rẩy ngoài hành lang bệnh viện, trong tay chỉ còn đúng hai tờ tiền nhàu nát, tổng cộng chưa tới một triệu đồng. Em trai cô, Minh, mới mười bảy tuổi, đang nằm trong phòng cấp cứu vì suy thận giai đoạn cuối. Nếu không kịp ghép thận và điều trị, Minh sẽ không qua nổi đêm nay.

Linh đã chạy vạy khắp nơi – bạn bè, đồng nghiệp, cả những người quen cũ mà cô từng ngại mở lời. Nhưng ai cũng lắc đầu: “Xin lỗi, giờ khó khăn quá.” Cô sinh viên năm cuối ngành kinh tế, vốn dĩ đã phải làm thêm đủ nghề để sống qua ngày: bưng bê quán cà phê, phát tờ rơi, dạy kèm. Thu nhập ít ỏi, nợ nần chồng chất, làm sao có thể xoay kịp số tiền khổng lồ ấy trong một đêm?

Trong tuyệt vọng, Linh lang thang ra phố. Mưa phùn rơi lất phất, ánh đèn vàng loang lổ dưới mặt đường ướt. Cô ngẩng lên nhìn tấm bảng hiệu lộng lẫy của một khách sạn 5 sao – nơi mà chỉ có giới thượng lưu mới bước chân vào. Một ý nghĩ thoáng qua, mờ mịt nhưng mãnh liệt: “Nếu mình bán thân, liệu có đủ tiền cứu Minh?”

Cánh cửa xoay mở ra, Linh như một kẻ lạc loài giữa những bóng người ăn mặc xa hoa. Trái tim cô đập thình thịch khi ánh mắt chạm phải một người đàn ông tầm bốn mươi, dáng cao lớn, áo vest cắt may tinh xảo. Người ta gọi ông là Khải – một doanh nhân giàu có, nổi tiếng lạnh lùng, có khối tài sản đủ làm thay đổi cuộc đời bất cứ ai.

Ánh mắt ông dừng lại nơi cô – một cô gái gầy gò, ánh mắt ướt đẫm và khẩn thiết đến mức ám ảnh. Không hiểu sao, ông không quay đi, mà tiến lại gần.
“Em… cần gì ở đây?” – giọng ông trầm, pha chút tò mò.

Linh siết chặt quai túi, lưỡi líu lại. Nhưng rồi, như một kẻ đang bám lấy chiếc phao duy nhất giữa biển cả, cô thốt lên:
“Tôi… tôi cần tiền. Xin ông… cứu em trai tôi. Tôi sẽ làm bất cứ điều gì.”

Khải nheo mắt, im lặng một lúc lâu. Ông vốn không thiếu những kẻ đến xin xỏ, nịnh bợ. Nhưng sự run rẩy, tuyệt vọng thật sự trong ánh mắt cô gái này khác hẳn. Ông rút điện thoại, ra lệnh ngắn gọn cho trợ lý:
“Chuyển ngay 50 triệu đến khoa Thận – Bệnh viện Trung ương. Ghi tên người nhận là Nguyễn Minh.”

Linh chết lặng, đôi mắt mở to. Nước mắt cô rơi lã chã, vừa mừng vừa sợ. Nhưng Khải vẫn lạnh lùng:
“Đi theo tôi. Em nợ tôi một đêm.”

Căn phòng tổng thống trên tầng cao nhất sang trọng đến mức Linh chưa từng dám mơ. Từng bước chân cô nặng trĩu, như đang bán đi cả lòng tự trọng. Nhưng hình ảnh em trai nằm bất động với hàng loạt dây truyền dịch lại hiện ra. Cô cắn chặt môi, nuốt nghẹn, và gật đầu.

Đêm đó, trong bóng tối xa hoa, một cô sinh viên nghèo và một ông chủ giàu có đã chạm vào nhau – không bằng tình yêu, mà bằng một bản giao kèo không lời.

Linh khóc, nhưng không kêu ca. Khải nhìn cô, trong ánh mắt thoáng qua chút gì đó phức tạp mà chính ông cũng không rõ.

Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy, Linh thấy phong bì tiền trên bàn. Cô run rẩy cầm lấy, tim thắt lại. Cô biết, từ giây phút ấy, cuộc đời mình đã rẽ sang một hướng không thể quay lại.


Hook cuối phần 1:
Linh không hề biết, đêm ấy không chỉ cứu sống Minh, mà còn kéo cô vào vòng xoáy của quyền lực, tiền bạc và những mối quan hệ đầy hiểm nguy – nơi mỗi bước đi đều có thể khiến cô đánh mất chính mình.

Sáng hôm sau khi rời khách sạn, Linh siết chặt chiếc phong bì trong tay. Trên khuôn mặt hốc hác của cô là nụ cười méo mó, vừa nhẹ nhõm vừa chua xót. Số tiền ấy đã kịp thời cứu Minh, ca phẫu thuật thành công, bác sĩ thông báo em trai cô sẽ qua khỏi nguy kịch. Linh bật khóc nức nở trước cửa phòng hồi sức, lần đầu tiên thấy một chút ánh sáng trong hầm tối tuyệt vọng.

Thế nhưng, niềm vui ngắn chẳng tày gang. Bệnh viện thông báo chi phí sau phẫu thuật, thuốc men, theo dõi dài hạn còn cần một số tiền khổng lồ. Linh biết rõ, dù có làm thêm mười công việc cùng lúc, cô cũng không thể gánh nổi.

Trong khi ấy, cái tên Khải như một bóng ma lẩn khuất trong đầu cô. Ông không gọi, cũng không nhắn tin. Cứ như đêm đó chưa từng tồn tại. Nhưng Linh hiểu, một món nợ vô hình đã trói buộc cô vào người đàn ông ấy.

Những ngày sau, Linh quay lại trường học, cố gắng tỏ ra bình thường. Nhưng trong mắt bạn bè, cô dường như khác đi. Vẻ u buồn, ánh nhìn xa xăm, đôi khi là sự mệt mỏi lạ lùng khiến người ta xì xào. Có người đồn đoán cô bỏ học thêm để đi làm “việc gì đó” mờ ám. Linh cắn răng chịu đựng, không thể giải thích.

Đêm nào cô cũng ngồi một mình trong phòng trọ chật hẹp, nhìn em trai ngủ mê man bên cạnh. Trong lòng dằn vặt: “Mình đã đúng chưa? Đổi lấy sự sống của Minh bằng danh dự của chính mình… có đáng không?”

Nhưng rồi, mỗi khi nhìn thấy nụ cười yếu ớt của em trai, cô lại tự thuyết phục: đáng, tất cả đều đáng.

Một buổi tối, điện thoại Linh rung lên. Số lạ. Khi nhấc máy, giọng nói trầm ấm quen thuộc vang lên:
“Lâu rồi không gặp. Em còn thiếu tôi một lời cảm ơn tử tế.”

Tim Linh chợt thắt lại. Đó là Khải. Ông mời – hay đúng hơn là ra lệnh – cô đến một nhà hàng sang trọng. Lần này, Linh không đủ can đảm từ chối.

Trong bữa ăn, Khải ngồi điềm tĩnh, ánh mắt sắc lạnh quan sát từng cử chỉ vụng về của cô. Ông không vòng vo, đưa ra một lời đề nghị thẳng thừng:
“Em theo tôi, tôi sẽ lo toàn bộ viện phí và học phí của em. Đổi lại, em thuộc về tôi – ít nhất là khi tôi cần.”

Câu nói ấy như một bản án. Linh sững sờ, nước mắt trực trào. Cô muốn hét lên rằng mình không phải món hàng, nhưng lý trí lại vang lên: “Nếu từ chối, Minh sẽ ra sao? Em trai cần thuốc, cần tiền…”

Đêm hôm đó, Linh gật đầu.

Từ hôm ấy, cuộc sống Linh thay đổi. Khải sắp xếp cho cô một công việc trợ lý bán thời gian trong công ty ông – bề ngoài là hợp pháp, nhưng thực chất chỉ để tiện quản lý. Cô không còn phải lo từng bữa cơm, từng đồng thuốc men. Nhưng cái giá phải trả là ánh mắt người ta: đồng nghiệp thì thầm sau lưng, hàng xóm nhìn bằng nửa con mắt.

Trong lòng Linh, sự xấu hổ và nỗi sợ hãi ngày một lớn. Cô dần nhận ra Khải không chỉ là một doanh nhân lạnh lùng, mà còn là kẻ quen kiểm soát, ra lệnh. Ông quan tâm đến cô theo cách kỳ lạ: vừa che chở, vừa như giam giữ. Một món quà đắt tiền, một câu nhắc nhở sắc lạnh – tất cả như sợi dây trói vô hình.

Có những đêm, Linh nằm bên Minh, nghe tiếng thở đều của em, lòng dằn vặt không yên. Cô biết mình đã bước vào con đường đầy nguy hiểm: một khi đã nợ ân tình của kẻ quyền lực, sẽ khó thoát ra. Nhưng mỗi lần nghĩ đến cảnh Minh tái phát bệnh mà không đủ tiền chữa trị, cô lại run rẩy, không dám buông tay.

Khải như con sóng ngầm, lúc dịu dàng như một người đàn ông trưởng thành, lúc lạnh lẽo như ông chủ nắm trọn vận mệnh cô gái nhỏ. Linh bắt đầu cảm thấy bị giằng xé: giữa ơn nghĩa và xiềng xích, giữa khát vọng sống lương thiện và cạm bẫy xa hoa.

Một buổi tối, khi Linh đang dọn dẹp phòng bệnh cho Minh, bác sĩ bước vào với vẻ mặt nghiêm trọng.
“Chúng tôi phát hiện ca ghép có dấu hiệu đào thải. Cần thuốc đặc trị, giá rất cao. Nếu không kịp thời dùng, sức khỏe Minh sẽ nguy kịch trở lại.”

Câu nói ấy như nhát dao cắt đứt hy vọng mong manh mà Linh đã bấu víu. Cô bủn rủn ngồi sụp xuống ghế. Số tiền viện phí trước đó vốn đã khổng lồ, giờ lại thêm khoản thuốc quý hiếm, cô gần như tuyệt vọng.

Trong giây phút ấy, điện thoại reo. Khải.
“Em cần tiền nữa, đúng không? Đến chỗ tôi. Nhưng lần này, em phải hiểu, không còn đường quay lại đâu.”

Khi Linh đến căn biệt thự sang trọng của Khải, cô vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa ông và một đối tác:

“Đám thuốc nhập khẩu đó… cứ nâng giá gấp đôi, bọn bệnh viện không dám từ chối. Bệnh nhân chẳng còn lựa chọn nào.”

Linh chết lặng. Thì ra, công ty dược phẩm của Khải chính là đơn vị nhập khẩu thuốc mà bệnh viện đang dùng. Người đàn ông đã dang tay cứu cô, đồng thời cũng là kẻ gián tiếp đẩy hàng trăm bệnh nhân – trong đó có Minh – vào con đường bế tắc vì giá thuốc cắt cổ.

Trong khoảnh khắc ấy, trái tim Linh tràn ngập mâu thuẫn: biết ơn, căm phẫn, sợ hãi. Cô muốn hét lên, muốn bỏ chạy, nhưng nhớ lại gương mặt xanh xao của em trai, cô không dám.

Từ hôm đó, Khải xuất hiện thường xuyên hơn trong cuộc sống của Linh. Ông đưa cô đi dự tiệc, giới thiệu với đối tác như “người thân tín.” Ai cũng nhìn Linh bằng ánh mắt vừa ghen tị vừa khinh miệt.

Linh học cách giữ im lặng, học cách mặc những bộ váy sang trọng, nở nụ cười gượng gạo trước những lời xì xào. Nhưng mỗi đêm về phòng, cô lại nhìn Minh, tim quặn thắt: “Mình đang nuôi em bằng đồng tiền bẩn.”

Một lần, Khải say rượu, ngả người trên ghế, thốt ra câu lạ lùng:
“Em giống vợ tôi ngày trước. Cũng đôi mắt ấy… nhưng cô ta bỏ tôi, chạy theo gã khác.”
Đó là lần đầu tiên Linh thấy trong ánh mắt ông không chỉ có quyền lực, mà còn có nỗi đau bị phản bội.

Cô bắt đầu hiểu: sự lạnh lùng, kiểm soát của Khải không chỉ vì thói quen của một kẻ giàu có, mà còn là sự trống rỗng mà ông không bao giờ thừa nhận.

Khi bệnh tình của Minh trở nặng, Linh được bác sĩ bí mật khuyên: “Có một tổ chức từ thiện đang vận động hỗ trợ thuốc miễn phí cho bệnh nhân nghèo. Nhưng chúng tôi bị sức ép, nếu gia đình không chủ động tìm đến, cơ hội sẽ mất.”

Linh hiểu ngay: sức ép đó đến từ đâu. Nếu cô chấp nhận im lặng, tiền của Khải sẽ lo cho Minh. Nhưng em trai cô sẽ mãi sống nhờ vào bàn tay một kẻ thao túng cả hệ thống y tế.

Đêm đó, Linh ngồi bên Minh, nghe em thều thào:
“Chị đừng khổ vì em nữa. Em không muốn chị đánh đổi mọi thứ chỉ để cứu em…”
Những lời ấy khiến trái tim Linh như vỡ vụn.

Ngày hôm sau, Linh tìm đến phóng viên của một tờ báo lớn, trao toàn bộ bằng chứng ghi âm cuộc trò chuyện của Khải và đối tác. Cô biết, một khi tin tức phanh phui, không chỉ công ty của Khải mà cả cô cũng sẽ gặp nguy hiểm. Nhưng Linh đã quyết: thà mất tất cả, còn hơn sống mãi trong bóng tối.

Vụ bê bối bùng nổ. Báo chí phơi bày đường dây nâng giá thuốc, hàng loạt bệnh nhân khốn khổ. Khải bị điều tra, công ty rơi vào khủng hoảng. Ông nhìn Linh trong lần gặp cuối, ánh mắt lạnh như băng:
“Em đã chọn đối đầu với tôi. Được thôi. Từ nay, tự lo lấy cuộc đời mình.”

Linh rời đi, đôi chân run rẩy, nhưng trong lòng lại nhẹ nhõm chưa từng có. Cô biết mình đã chặt đứt sợi dây trói buộc. Minh được tổ chức từ thiện hỗ trợ thuốc, tình trạng dần ổn định.

Dẫu tương lai vẫn còn gian nan, Linh hiểu rõ một điều: cô không còn là cô gái ngây thơ run rẩy trong đêm mưa ấy nữa. Cô đã bước qua bóng tối, để tìm lại chính mình.Câu chuyện của Linh không phải một câu chuyện cổ tích. Nó đầy máu, nước mắt, sự lựa chọn khắc nghiệt. Nhưng trong tận cùng nỗi tuyệt vọng, cô đã dám đứng lên, dám trả giá, và tìm được con đường đi của riêng mình.

Lạng Sơn 12 được gọi tên: Vợ của anh “phó phường” nào mà h;;ống há;;ch thế này, đòi “cắn” cả CA

HOT NHẤT LÚC NÀY – MONG CĐM XEM ĐƯỢC, CHIA SẺ RỘNG RÃI CHO CHỊ BIẾT THẾ NÀO LÀ LỄ ĐỘ :))
“Chị Lớn” cậy có chồng làm to ( nghe nói mới lên phó phường Kỳ Lừa – LẠNG SƠN) đỗ xe chắn đường không cho người khác đi lại (đường giao thông chung của cả xóm chứ không phải đất nhà chị) khi các anh Csgt xuống yêu cầu rời xe đi thì chị rồ lên chửi dã man chửi không ai dám làm gì chị vì chồng chị làm to quan hệ rộng quen nhiều gọi ai đến cũng thế mà thôi