Home Blog Page 2

Cả nước đang hướng về Sầm Sơn, Thanh Hóa: Bán hải sản thế này thì ai dám đến nữa

Mới đây, trên mạng xã hội lan truyền đoạn video dài gần 5 phút, với nội dung du khách bức xúc khi mua hải sản của một người phụ nữ bày bán trên bãi biển Sầm Sơn, Thanh Hóa nhưng bị cân thiếu.

Theo video, một du khách mua túi hải sản nặng 4,4kg của người phụ nữ nhưng khi đặt lên chiếc cân khác thì trọng lượng còn 3,6kg. Một vị khách khác cũng mua của người bán này 5kg hải sản nhưng đặt lên chiếc cân khác thì trọng lượng còn 4,2kg.

Khi các du khách tập trung tới phản ánh sự sai lệch, người phụ nữ bán hải sản mới đồng ý cân lại, hoàn tiền cho khách bị cân thiếu. Đoạn video được chia sẻ trên nhiều trang mạng xã hội, thu hút cả triệu lượt xem và nhiều bình luận bày tỏ bức xúc.

“Hành vi này thật xấu hổ”, “Cân điêu công khai như thế này chắc chắn không phải lần đầu”, “Tại sao một nơi du lịch sầm uất vẫn để diễn ra tình trạng lừa gạt du khách như vậy”… cư dân mạng bình luận.

Hình ảnh cắt từ video

Theo tìm hiểu, đoạn video được ghi lại tại khu vực bến thuyền thuộc phường Quảng Cư, thành phố Sầm Sơn, Thanh Hóa.

Ông Vũ Tiến Giang, Chủ tịch UBND phường Quảng Cư cho biết, sau khi đoạn video xuất hiện trên mạng xã hội, cơ quan chức năng đã vào cuộc xác minh và xử phạt vi phạm hành chính đối với người phụ nữ bán hải sản trong video.

Người này được xác định bán hàng hóa mà lượng của hàng hóa sai lệch quá phạm vi sai số cho phép theo yêu cầu kỹ thuật đo lường đối với phép đo do cơ quan có thẩm quyền quy định, nhằm thu lợi bất chính. Số tiền thu lợi bất chính là 240.000 đồng.

Ngày 20/6, UBND phường Quảng Cư ra quyết định xử phạt người này 3.750.000 đồng.

“Người vi phạm đã nhận sai, khắc phục bằng cách trả tiền ngay cho du khách. Sau khi làm việc với cơ quan chức năng, người này cam kết không tái diễn hành vi trên”, ông Vũ Tiến Giang cho biết.

Cơ quan chức năng nhanh chóng vào cuộc xác minh, xử lý vụ việc

Mùa hè là thời điểm Sầm Sơn thu hút rất đông du khách. Thời gian qua, thành phố thường xuyên phát loa cảnh báo du khách không mua hải sản ở nơi không rõ địa chỉ, không mua tại các bến thuyền, hàng rong để tránh bị “chặt chém”.

Về thăm m;ộ vợ cũ, tỷ phú bàng hoàng khi thấy đứa trẻ bé gái giống hệt mình, bí mật nghẹn ngào về cô bé …

Trời vừa mờ sáng, sương giăng trắng xóa phủ kín lối mòn dẫn vào nghĩa trang nhỏ cuối thôn. Trong làn sương lạnh buốt tháng Sáu, một người đàn ông đứng lặng trước ngôi mộ đơn sơ, ánh mắt sâu thẳm như chất chứa hàng vạn nỗi niềm. Ông là tỷ phú Lâm Khánh – cái tên từng làm rúng động thương trường toàn cầu. Vậy mà hôm nay, người đàn ông quyền lực ấy lại run run đưa tay lau lớp bụi mờ trên bia mộ người vợ cũ. Nhưng chính lúc ấy, ông chết lặng… phía xa, một bé gái chừng bảy tuổi đang rụt rè nhìn ông. Đôi mắt, chiếc cằm, sống mũi – tất cả… như thể một bản sao thu nhỏ của ông.

Mười năm trước, Lâm Khánh rời khỏi quê nhà với đôi bàn tay trắng và một trái tim tan nát. Cuộc hôn nhân giữa anh và Hương – người con gái cùng anh lớn lên từ thuở thiếu thời – đã đổ vỡ sau ba năm chung sống. Khánh ra đi khi trong lòng ngổn ngang giấc mộng lớn và nỗi dằn vặt không nguôi về người vợ luôn âm thầm hi sinh vì mình. Anh đi trong lặng lẽ, không một lời từ biệt, chỉ để lại bức thư xin lỗi ngắn ngủi.

Thời gian trôi đi như gió thoảng, nhưng cuộc đời Khánh lại như một cơn bão. Từ nhân viên thực tập trong công ty công nghệ nước ngoài, anh vươn lên bằng trí tuệ, lòng quả cảm và cả sự liều lĩnh. Chỉ trong tám năm, Khánh đã xây dựng được một đế chế tài chính riêng, lọt vào top những doanh nhân thành đạt nhất châu Á. Anh có tất cả – tiền bạc, danh vọng, siêu xe, những mối quan hệ đắt giá, và cả một người vợ mới xinh đẹp, xuất thân từ gia đình tài phiệt.

Nhưng tận sâu trong tim, mỗi đêm Khánh vẫn trằn trọc. Những cơn mơ dai dẳng về ánh mắt u buồn của Hương ám ảnh anh. Nỗi day dứt như một con dao cùn cứa từng lát vào tâm can. Mỗi lần báo chí nhắc đến “người vợ đầu đã khuất” là anh chỉ im lặng, chẳng ai biết rằng trái tim tưởng như sắt đá của vị tỷ phú ấy lại yếu mềm đến vậy.

Cho đến ngày hôm ấy – ngày anh quyết định quay về…

Khánh trở lại làng cũ sau mười năm vắng bóng. Làng nhỏ chẳng còn ai quen biết, ngoại trừ bà Hai bán hàng rong đầu ngõ vẫn nhận ra anh dù mái tóc đã điểm bạc. Bà kể: “Con Hương mất cách đây bảy năm. Nó bệnh nặng, không ai chăm, chết trong cô độc. Người ta chôn nó ở góc nghĩa trang cuối làng, cạnh cây bàng già.”

Tim Khánh như ngừng đập.

Anh lặng lẽ đi tìm. Cơn mưa phùn lất phất rơi như những giọt lệ muộn màng của trời đất. Trước mộ Hương, Khánh đứng rất lâu. Chẳng ai biết anh đã khóc bao lâu, chỉ biết lớp bụi đất lạnh kia không thể che giấu một quá khứ nát tan.

Và rồi… cô bé xuất hiện.

Bé gái khoảng bảy tuổi, tóc xoăn nhẹ, làn da trắng, mắt đen lay láy. Nhìn thấy Khánh, con bé sững lại. Khánh cũng vậy. Anh chưa từng nghĩ có ngày sẽ thấy một gương mặt non nớt mà giống mình đến vậy – giống một cách kỳ lạ đến rùng mình.

“Cháu là… con ai?” – Khánh lắp bắp.

Cô bé cúi đầu, giọng lí nhí: “Cháu tên là Mận. Mẹ cháu tên là Hương ạ…”

Cả thế giới sụp đổ dưới chân Khánh.

Anh gục xuống bên mộ Hương, tay run rẩy bới lớp đất khô như thể có thể tìm lại điều gì đã mất. Con bé đứng đó, đôi mắt mở to, không hiểu vì sao người đàn ông xa lạ ấy lại khóc như mưa.

“Mận ơi, cháu sống với ai?” – Khánh nghẹn ngào hỏi.

“Cháu sống với bà nội. Bà bảo bố cháu đã bỏ đi lâu lắm rồi… Mẹ cháu mất khi cháu mới hơn một tuổi.”

Khánh ngồi thụp xuống, ôm lấy Mận. Bàn tay anh siết chặt như sợ chỉ cần lơi ra là cô bé sẽ tan biến như một giấc mộng.

Tối hôm đó, Khánh tìm đến căn nhà cũ nơi Hương từng sống. Căn nhà nhỏ lụp xụp, vách đã mối mọt, chỉ còn bà cụ hơn 70 tuổi – mẹ của Hương – đang nằm trên giường rơm, bệnh tật giày vò.

Bà nhận ra Khánh. Và khi nghe Khánh hỏi về Mận, bà cụ chỉ thở dài: “Nó là con anh. Hương không nói, nhưng tôi biết. Ngày anh đi, nó đã có thai. Nó đợi anh… đợi đến lúc sinh con, rồi lại đợi trong bệnh tật. Nhưng anh không trở lại…”

Bà quay đi, giấu dòng nước mắt lặng lẽ.

Khánh quỳ xuống bên giường, nước mắt chảy dài. “Con xin lỗi… Con không biết… Con không biết gì cả…”

Giọng bà cụ yếu ớt: “Muộn rồi, nhưng Mận vẫn còn. Nó là tất cả những gì Hương để lại…”

Từ ngày gặp Mận, cuộc sống của Lâm Khánh đảo lộn. Người đàn ông từng sắt đá trên thương trường giờ đây lại mất ngủ mỗi đêm, lòng ngập tràn những câu hỏi về bảy năm qua – những năm tháng con gái ông lớn lên thế nào, sống ra sao trong căn nhà nghèo đến mức không có cả cửa gỗ tử tế, bữa ăn chỉ toàn cơm nguội với rau luộc, một mùa đông phải mặc áo mỏng đi học vì không có tiền mua áo len.

Mỗi chi tiết bà cụ kể lại như một nhát dao cứa vào tim Khánh. Anh không thể tưởng tượng nổi đứa trẻ máu mủ của mình – đứa bé có đôi mắt giống anh đến lạ – lại lớn lên trong cô độc như thế, còn anh thì đang ngồi phòng điều hòa 20 độ, ăn tối trong khách sạn 5 sao, họp với những CEO từ Silicon Valley.

Anh đã bỏ rơi con gái mình. Một cách tàn nhẫn.

Mấy ngày sau, Khánh quyết định đưa Mận lên thành phố. Ban đầu bà cụ phản đối, bảo rằng “trẻ con quen đất quen người rồi, thay đổi đột ngột sẽ hoảng loạn”. Nhưng Mận, bằng một ánh mắt buồn và cái gật đầu nhỏ xíu, đã khiến Khánh biết: con bé cũng đang chờ một điều gì đó – một phép màu, một hy vọng… hay chính là một người cha.

Và rồi chuyến xe rời làng vào lúc bình minh ló rạng. Mận ngồi trong lòng Khánh, ôm chặt con gấu bông đã sờn cũ. “Con có tên thật là gì?” – Khánh hỏi. Mận lí nhí: “Mẹ gọi con là Khánh Mận. Vì mẹ bảo tên ba là Khánh…”

Anh bật khóc.

Cuộc sống mới không hề dễ dàng.

Khánh đưa Mận về căn biệt thự lớn nơi anh sống cùng vợ là Diễm – một tiểu thư xuất thân danh giá. Diễm sững người khi thấy chồng ôm về một đứa bé gái. Khánh không giấu giếm. Anh nói sự thật, từng chi tiết, từng giọt nước mắt. Và Diễm, như nhiều người khác trong giới thượng lưu, không dễ chấp nhận “một đứa con ngoài giá thú xuất hiện phá vỡ trật tự gia đình”.

Những ngày đầu, Diễm lặng lẽ né tránh, rồi dần trở nên lạnh nhạt. Bữa ăn ba người trở nên nặng nề, khi Diễm luôn tìm lý do tránh mặt. Mận sống lặng lẽ, chẳng bao giờ than vãn, nhưng Khánh hiểu, con bé cảm nhận được mình là “người ngoài”. Nó hay ngồi vẽ một mình ở ban công, vẽ những hình ảnh về cánh đồng làng, ngôi nhà gỗ, và người mẹ đã khuất – gầy gò, hiền hậu, đứng trong bếp đợi con về.

Một ngày, Mận hỏi Khánh:
“Ba ơi, con có thể gọi ba là ba thật không?”

Khánh ôm con vào lòng, gật đầu, giọng nghẹn ngào:
“Từ bây giờ… ba sẽ không rời con thêm lần nào nữa.”

Nhưng cuộc đời không đơn giản như vậy.

Truyền thông đánh hơi được câu chuyện “con rơi” của tỷ phú Lâm Khánh. Báo mạng giật tít: “Tình cũ – con riêng – bí mật chấn động của doanh nhân hàng đầu Việt Nam”. Hàng loạt bài viết, hình ảnh Hương, những tin đồn thêu dệt lan tràn. Diễm nổi giận, đập phá và tuyên bố: “Anh chọn tôi hoặc đứa trẻ!”

Khánh không ngần ngại. Anh ký đơn ly hôn.

Báo chí càng thêm rúng động khi Diễm tổ chức họp báo công bố mọi chuyện, lên án Khánh “đạo đức giả”, “lấy nước mắt con trẻ để tô vẽ hình ảnh người cha lý tưởng”.

Giữa bão scandal, Khánh đưa Mận rời khỏi thành phố. Hai cha con chuyển đến Đà Lạt, thuê một ngôi nhà gỗ nhỏ trên đồi, tránh xa ống kính phóng viên. Mận được học ở trường quốc tế, được vẽ tranh mỗi chiều, được nghe ba kể chuyện cổ tích mỗi tối. Những ngày êm đềm trôi qua như lời chuộc lỗi muộn màng.

Một năm sau, vào dịp giỗ của Hương, Khánh đưa Mận về làng. Cô bé nay đã lanh lợi, tóc dài ngang vai, nét mặt tràn đầy sức sống.

Trước mộ Hương, Mận cúi đầu khấn:
“Mẹ ơi, con đã gặp ba. Ba là người tốt mẹ ạ. Ba đưa con đi học, kể chuyện mỗi tối, và dạy con làm bánh. Con nhớ mẹ nhiều lắm… nhưng con hạnh phúc rồi.”

Khánh lặng lẽ lau nước mắt. Mười năm anh sống như kẻ mộng du trong danh vọng, nhưng phải đến lúc này, anh mới thực sự thấy mình sống – vì có con, và vì đã biết yêu thương đúng cách.

Bà cụ, mẹ Hương, cũng ngồi bên cạnh, run rẩy nắm tay cháu ngoại.

“Nó giống y mẹ nó. Nhưng tính thì giống con – bướng, mà tình cảm.”

Khánh cười, nghẹn ngào.

Họ đứng đó, ba thế hệ – một người đi xa, một người trở về, một người bắt đầu sống lại từ trong đổ nát.

Không ai có thể quay ngược thời gian. Nhưng người ta có thể chọn yêu thương từ hiện tại, và làm điều đúng đắn cho tương lai.

Lâm Khánh, từ một kẻ thành công nhưng cô đơn, đã tìm thấy ánh sáng trong hình hài một bé gái – kết tinh của một tình yêu cũ, một lỗi lầm chưa kịp sửa chữa, và một cơ hội để được làm cha lần nữa.

Đã đến lúc, Hải Sapa phải chào tạm biệt mọi người: Bảo sao giàu thế

Từng là sản phẩm nổi bật được Hải Sapa TV quảng cáo rầm rộ, việc thịt trâu gác bếp bất ngờ “bốc hơi” khỏi giỏ hàng của nam TikToker triệu follow khiến cộng đồng mạng không khỏi xôn xao, đặt ra câu hỏi về lý do thực sự sau động thái đầy bí ẩn này.

TikToker Hải Sapa bị réo tên, sản phẩm bốc hơi, dân mạng đặt dấu chấm hỏi lớn? - Hình 1

Thông tin TikToker Hải Sapa TV bất ngờ gỡ sản phẩm thịt trâu gác bếp khỏi giỏ hàng đang thu hút sự chú ý lớn từ cộng đồng mạng và những người hâm mộ anh.

Động thái này diễn ra trong bối cảnh nhiều TikToker nổi tiếng khác cũng đang âm thầm điều chỉnh hoạt động kinh doanh hoặc đối mặt với các cuộc điều tra liên quan đến quảng cáo sản phẩm kém chất lượng.

TikToker Hải Sapa bị réo tên, sản phẩm bốc hơi, dân mạng đặt dấu chấm hỏi lớn? - Hình 2

 

Vào ngày 20/6, Hải Sapa TV tiết lộ lý do chính là sức mua kém trong mùa hè, cùng với chi phí bảo quản cao khiến việc kinh doanh không còn hiệu quả. Anh giải thích thêm rằng hiện tại, người tiêu dùng đang ưu tiên các nhu yếu phẩm cần thiết, làm giảm đáng kể nhu cầu đối với các sản phẩm như thịt trâu gác bếp, dẫn đến doanh thu sụt giảm mạnh. Hơn nữa, việc duy trì hệ thống kho vận và lưu trữ để đảm bảo chất lượng sản phẩm trong thời điểm này cũng gặp nhiều khó khăn, buộc anh phải tạm gỡ mặt hàng này để tối ưu hóa hoạt động.

TikToker Hải Sapa bị réo tên, sản phẩm bốc hơi, dân mạng đặt dấu chấm hỏi lớn? - Hình 3

Hiện tại, giỏ hàng trên kênh TikTok của Hải Sapa TV đã được tinh gọn đáng kể, chỉ còn tập trung vào hai sản phẩm đặc trưng là gia vị chấm “chẩm chéo” và “mật ong”. Theo tiết lộ từ TikToker sở hữu hàng triệu lượt theo dõi này, thịt trâu gác bếp, mặt hàng vừa được gỡ bỏ dự kiến sẽ quay trở lại vào dịp Tết, thời điểm nhu cầu tiêu thụ tăng cao do thời tiết lạnh.

Không chỉ thay đổi về sản phẩm, Hải Sapa TV cũng vắng bóng trong các phiên livestream bán hàng gần đây. Anh cho biết đây là một quyết định chiến lược nhằm tạm ngừng livestream để dành thời gian rà soát toàn bộ nội dung và định hướng phát triển kênh.

TikToker Hải Sapa bị réo tên, sản phẩm bốc hơi, dân mạng đặt dấu chấm hỏi lớn? - Hình 4

Mục tiêu của anh là “đầu tư sâu hơn cho các video chuyên môn, chỉn chu hơn từ cảm xúc, hình ảnh đến câu chuyện, để mang lại trải nghiệm xứng đáng cho người xem.” Động thái này cho thấy sự tập trung của Hải Sapa TV vào việc nâng cao chất lượng nội dung chặt chẽ hơn, hứa hẹn mang đến những trải nghiệm mới mẻ hơn cho khán giả trong tương lai.

Bên cạnh những điều chỉnh hiện tại, Hải Sapa TV đang tích cực triển khai nhiều dự án đầu tư kinh doanh mới. Nam TikToker khẳng định, khi mọi thứ sẵn sàng, anh sẽ trở lại các buổi livestream với một mục tiêu rộng lớn hơn: “không chỉ để bán hàng, mà để chia sẻ những điều thật sự đáng xem.” Anh bày tỏ niềm tin rằng sự trở lại này sẽ mang đến một Hải Sapa TV “mới mẻ hơn, tử tế hơn và nhiều giá trị hơn” trong mắt khán giả.

Vũ Hoàng Hải, tên thật của Hải Sapa TV, là một YouTuber và TikToker nổi tiếng, chuyên về nội dung ẩm thực và đặc sản Tây Bắc. Anh hiện sở hữu lượng người theo dõi ấn tượng với 5,1 triệu trên TikTok và 1,8 triệu người đăng ký trên YouTube.

TikToker Hải Sapa bị réo tên, sản phẩm bốc hơi, dân mạng đặt dấu chấm hỏi lớn? - Hình 5

Tuy nhiên, vào đầu tháng 5, anh từng vấp phải làn sóng ch.ỉ tríc.h vì từng review món lòng xe điếu tại quán Lòng Chát của TikToker “Thế Lòng Se Điếu” vào năm 2023. Anh đã dành nhiều lời khen ngợi cho món ăn “độc lạ” này. Tuy nhiên, sau đó chính quán Lòng Chát lại vướng vào nhiều lùm xùm về chất lượng, nguồn gốc và vệ sinh an toàn thực phẩm, đặc biệt là nghi vấn về “bộ lòng 40m” và các vi phạm khi bị kiểm tra. Điều này đã làm Hải Sapa TV đối mặt với làn sóng ch.ỉ tríc.h gay gắt từ cộng đồng mạng khiến anh phải ẩn/xóa video.

TikToker Hải Sapa bị réo tên, sản phẩm bốc hơi, dân mạng đặt dấu chấm hỏi lớn? - Hình 6

Sau sự việc ồn ào liên quan đến quán ăn được review trước đó đã gây ra những ảnh hưởng nghiêm trọng đến hoạt động của kênh lẫn đội ngũ Hải Sapa TV. Đối mặt với áp lực dư luận và những tin đồn không hay, TikToker này thậm chí đã phải đi khám sức khỏe tổng quát.

Đây là một động thái mạnh mẽ của Hải Sapa TV nhằm “cho cộng đồng yên tâm và bớt đồn đoán”, thể hiện sự chủ động của anh trong việc đối mặt với khủng hoảng và mong muốn minh bạch thông tin với người hâm mộ. Sự việc này làm lộ rõ những thách thức mà các nhà sáng tạo nội dung phải đối mặt khi những vấn đề bên ngoài ảnh hưởng trực tiếp đến uy tín và hoạt động của họ.

TikToker Hải Sapa bị réo tên, sản phẩm bốc hơi, dân mạng đặt dấu chấm hỏi lớn? - Hình 7

 

Hải Sapa TV – Từ người làm video đến “đại gia” Tây Bắc

Xuất phát điểm là một YouTuber chuyên làm nội dung về vùng cao Tây Bắc, Vũ Hoàng Hải – chủ kênh SAPA TV – đã trở thành một trong những gương mặt nổi bật trong giới sáng tạo nội dung Việt Nam. Không chỉ gây ấn tượng với những video triệu view giới thiệu bản sắc dân tộc, ẩm thực và cuộc sống của đồng bào vùng cao, Hải Sapa còn khiến nhiều người ngạc nhiên bởi khối tài sản “khủng” mà anh sở hữu sau gần một thập kỷ làm nghề.

Theo dữ liệu từ các nền tảng thống kê quốc tế như Youtubers.me, giá trị tài sản ròng của Hải hiện ước tính khoảng 1,7 triệu USD (tương đương hơn 40 tỷ đồng). Kênh SAPA TV với hơn 1,84 triệu lượt theo dõi và hơn 1,4 tỷ lượt xem, đều đặn mang về cho anh mức thu nhập từ 200 đến 600 triệu đồng mỗi tháng. Đó là chưa kể đến kênh phụ của vợ anh – “Vợ Hải Sapa TV” – cũng đang hoạt động hiệu quả với mức thu nhập khoảng 55 triệu đồng/tháng.

Tuy nhiên, thu nhập từ YouTube chỉ là một phần trong bức tranh tài chính rộng lớn hơn. Ít ai biết rằng Hải còn đầu tư mạnh vào bất động sản tại Sapa, mở nhà hàng đặc sản, vận hành chuỗi livestream bán hàng online và phát triển hệ sinh thái kinh doanh xoay quanh hình ảnh “người con của Tây Bắc”. Những hoạt động này không chỉ mang lại nguồn thu ổn định mà còn giúp anh khẳng định vị thế của mình như một “đại sứ văn hóa” không chính thức của miền núi phía Bắc.

Trên các diễn đàn như VOZ hay cộng đồng mạng xã hội, nhiều người ước tính tổng giá trị tài sản thực tế của Hải có thể lên đến 50–60 tỷ đồng – một con số ấn tượng đối với một nhà sáng tạo nội dung độc lập.

Từ một người đàn ông giản dị đam mê du lịch và máy quay, Hải Sapa TV đã xây dựng thành công một thương hiệu cá nhân gắn liền với hình ảnh chân thật, gần gũi – và quan trọng hơn cả, anh đã biến đam mê thành khối tài sản đáng mơ ước.

 

Tấp nập người dân đến đổi xe máy xăng lấy xe máy điện VinFast thủ tục đơn giản

Hà Nội – Ngay từ sáng 21.6, tại công viên Thanh Xuân (đường Hoàng Minh Giám), nhiều người dân tới đổi xe máy xăng lấy xe máy điện.

Chưa đến 10 ngày nữa: Lương 15 triệu phải trích lại 1.575.000 đồng/tháng, hàng triệu người lao động cần biết điều này

Theo Luật Bảo hiểm xã hội (BHXH) sắp có hiệu lực với mức lương 15 triệu đồng/tháng, số tiền đóng bảo hiểm sẽ là bao nhiêu?

Ngày 21 tháng 6 năm 2025, Tạp chí Thương hiệu Pháp luật đưa tin “Chưa đến 10 ngày nữa: Lương 15 triệu phải trích lại 1.575.000 đồng/tháng, hàng triệu người lao động cần biết điều này”. Nội dung như sau:

Chỉ khoảng 10 ngày nữa, cụ thể từ ngày 1/7/2025, Luật Bảo hiểm xã hội (BHXH) năm 2024 chính thức có hiệu lực, kéo theo nhiều thay đổi quan trọng trong cách tính mức đóng bảo hiểm bắt buộc cho người lao động và doanh nghiệp.

Lương 15 triệu đồng mức đóng BHXH thế nào?

Tổng mức đóng 32% chia theo hai bên:

Theo quy định mới, tổng mức đóng bảo hiểm xã hội bắt buộc là 32% trên tiền lương tháng. Mức đóng này bao gồm phần do người lao động đóng (10,5%) và phần do người sử dụng lao động đóng (21,5%).

Người lao động sẽ đóng:

– 8% vào quỹ hưu trí – tử tuất

– 1,5% vào bảo hiểm y tế (BHYT)

– 1% vào bảo hiểm thất nghiệp (BHTN)

Tổng cộng: 1.575.000 đồng/tháng với mức lương 15 triệu đồng

Người sử dụng lao động sẽ đóng:

– 14% BHXH

– 3% BHYT

– 1% BHTN

– 0,5% tai nạn lao động, bệnh nghề nghiệp

– 3% ốm đau, thai sản

Tổng cộng: 3.225.000 đồng/tháng

Như vậy, tổng số tiền bảo hiểm bắt buộc là 4.800.000 đồng/tháng, trong đó người lao động trích từ lương 1.575.000 đồng và phần còn lại do doanh nghiệp chịu.

lương 15 triệu, bảo hiểm, kiến thức

Lương 15 triệu đồng phải trích ra một khoản để đóng BHXH (Ảnh minh họa).

Làm sao khi doanh nghiệp kê khai lương thấp để đóng bảo hiểm?

Tuy nhiên, không phải mọi doanh nghiệp đều thực hiện đóng bảo hiểm theo đúng mức lương thực nhận. Trong thực tế, nhiều đơn vị chỉ kê khai mức lương tối thiểu vùng để làm căn cứ đóng bảo hiểm. Điều này giúp doanh nghiệp giảm chi phí ngắn hạn nhưng lại khiến người lao động bị thiệt về quyền lợi lâu dài như lương hưu, thai sản, ốm đau… bởi các khoản hưởng bảo hiểm đều tính theo lương đã đóng.

Đây chính là vấn đề khiến nhiều người dù có thu nhập khá vẫn nhận lương hưu thấp, hoặc gặp khó khăn khi yêu cầu hưởng chế độ.

Quy định mức trần và sàn lương đóng BHXH:

Về tính hợp lệ, mức lương 15 triệu đồng hoàn toàn nằm trong phạm vi được dùng để đóng BHXH. Theo quy định hiện hành, mức lương đóng BHXH không được thấp hơn lương tối thiểu vùng và không vượt quá mức tối đa:

Đối với BHXH và BHYT: mức trần là 20 lần mức lương cơ sở (hiện tại là 2,34 triệu đồng), tương đương 46,8 triệu đồng. Riêng đối với BHTN: trần lương phụ thuộc vào mức lương tối thiểu vùng. Ví dụ ở vùng I (mức lương tối thiểu 4,96 triệu), mức trần là 99,2 triệu đồng.

Do đó, với mức 15 triệu, người lao động hoàn toàn đủ điều kiện để đóng bảo hiểm đầy đủ và hợp lệ theo quy định.

lương 15 triệu, bảo hiểm, kiến thức

(Ảnh minh họa)

Điểm mới: “Mức tham chiếu” thay cho lương cơ sở

Một điểm mới đáng chú ý trong Luật BHXH 2024 là việc thay thế “mức lương cơ sở” bằng “mức tham chiếu” khi tính một số chế độ BHXH. Dù trong giai đoạn chuyển tiếp, mức tham chiếu vẫn bằng với lương cơ sở hiện tại (2,34 triệu đồng/tháng), nhưng về lâu dài, Chính phủ sẽ ban hành mức tham chiếu mới.

Mức này được điều chỉnh linh hoạt dựa trên các chỉ số như giá tiêu dùng, tốc độ tăng trưởng kinh tế và khả năng cân đối của quỹ BHXH. Như vậy, người lao động và doanh nghiệp cần theo dõi sát sao các điều chỉnh tiếp theo để đảm bảo đóng đúng và hưởng đầy đủ quyền lợi.

Đóng BHXH là một khoản chi không nhỏ, nhưng đây là phần đầu tư cho tương lai an toàn của người lao động và là trách nhiệm pháp lý của doanh nghiệp. Thực hiện đúng quy định không chỉ giúp người lao động đảm bảo an sinh xã hội, mà còn giúp doanh nghiệp xây dựng môi trường làm việc minh bạch, ổn định và bền vững. Trong bối cảnh kinh tế biến động, việc tuân thủ đúng pháp luật bảo hiểm xã hội là cách duy trì niềm tin và giữ chân người lao động một cách dài lâu.

Ngày 10 tháng 6 năm 2025, báo điện tử VTC đưa tin “Lương 15 triệu đồng đóng bảo hiểm bắt buộc bao nhiêu?”. Nội dung như sau:

Theo quy định hiện hành và Luật BHXH 2024 (có hiệu lực từ 1/7/2025), tổng mức đóng bảo hiểm bắt buộc là 32% trên tiền lương tháng. Trong đó, người lao động đóng 10,5%, còn người sử dụng lao động (doanh nghiệp) đóng 21,5%.

Vậy lương 15 triệu đồng đóng bảo hiểm bao nhiêu? Các khoản đóng cụ thể như sau:

Phần người lao động đóng gồm: BHXH (hưu trí, tử tuất) 8%; Bảo hiểm y tế (BHYT) 1,5%; Bảo hiểm thất nghiệp (BHTN) 1%. Tổng cộng: 10,5% × 15 triệu = 1.575.000 đồng/tháng.

Phần doanh nghiệp đóng: BHXH (hưu trí, tử tuất) 14%; BHYT 3%; BHTN 1%; Tai nạn lao động, bệnh nghề nghiệp 0,5%; Ốm đau, thai sản 3%. Tổng cộng: 21,5% × 15 triệu = 3.225.000 đồng/tháng.

Như vậy, với mức lương 15 triệu đồng/tháng, tổng số tiền đóng bảo hiểm bắt buộc hàng tháng là 4.800.000 đồng, trong đó người lao động trực tiếp trích 1.575.000 đồng từ lương, còn lại doanh nghiệp chịu phần lớn là 3.225.000 đồng/tháng.

Lương 15 triệu đồng đóng bảo hiểm bao nhiêu? (Ảnh minh họa: Vietnamnet)

Lương 15 triệu đồng đóng bảo hiểm bao nhiêu? (Ảnh minh họa: Vietnamnet)

Tuy nhiên, không phải doanh nghiệp nào cũng đóng bảo hiểm trên toàn bộ mức lương thực nhận của người lao động. Trên thực tế, nhiều doanh nghiệp chỉ kê khai lương đóng bảo hiểm ở mức tối thiểu vùng, tức mức lương thấp nhất mà pháp luật cho phép làm căn cứ đóng BHXH, thay vì mức lương thực tế (ví dụ 15 triệu đồng/tháng).

Điều này giúp giảm chi phí cho doanh nghiệp nhưng khiến người lao động bị thiệt thòi khi tính các quyền lợi bảo hiểm như lương hưu, chế độ thai sản, ốm đau… vốn dựa trên mức lương đã đóng.

– Mức lương tối đa:

  • Đối với BHXH, BHYT: Bằng 20 lần mức lương cơ sở.
  • Đối với BHTN: Bằng 20 lần mức lương tối thiểu vùng.

Theo Nghị định 73/2024/NĐ-CP, mức lương cơ sở hiện nay là 2,34 triệu đồng/tháng. Như vậy, mức trần lương đóng BHXH, BHYT: 20 × 2,34 triệu = 46,8 triệu đồng/tháng và mức trần lương đóng BHTN (tùy theo vùng):

Ví dụ ở vùng I (mức lương tối thiểu 4,96 triệu) thì mức trần là 99,2 triệu đồng. Ở vùng IV (lương tối thiểu 3,25 triệu) thì mức trần là 65 triệu đồng. Với mức lương 15 triệu đồng, người lao động hoàn toàn nằm trong giới hạn hợp lệ để làm căn cứ đóng bảo hiểm theo quy định.

Một điểm mới đáng chú ý trong Luật BHXH 2024 là việc thay đổi căn cứ tính đóng một số chế độ BHXH bằng cách sử dụng “mức tham chiếu” thay cho “mức lương cơ sở”. Trong giai đoạn chuyển tiếp, khi mức lương cơ sở chưa bị bãi bỏ, mức tham chiếu tạm thời vẫn bằng lương cơ sở hiện hành (2,34 triệu đồng/tháng). Do đó, các giới hạn về mức lương đóng bảo hiểm chưa thay đổi tại thời điểm 1/7/2025.

Về lâu dài, Chính phủ sẽ ban hành mức tham chiếu mới, không thấp hơn mức lương cơ sở cũ và sẽ được điều chỉnh linh hoạt theo chỉ số giá tiêu dùng, tăng trưởng kinh tế và khả năng của quỹ BHXH.

Dù là khoản chi bảo hiểm xã hội không hề nhỏ, nhưng đây là phần đóng góp cần thiết để bảo vệ quyền lợi an sinh lâu dài cho người lao động, đồng thời giúp doanh nghiệp tuân thủ pháp luật và giữ ổn định lực lượng lao động trong bối cảnh kinh tế nhiều biến động.

Danh tính vợ chồng cầm đ;;ầu đường dây sản xuất 10.000 chai nước hoa C;;hanel, D;;ior giả vừa bị công an bắt k;hẩn cấp: Huấn Hoa Hồng làm gì mà để dân mạng r;éo tên

Tối 21.6, Phòng Tham mưu Công an TP.HCMcho biết, Công an TP vừa triệt phá đường dây sản xuất, buôn bán nước hoa giả với số lượng đặc biệt lớn.

Theo đó, thực hiện quyết liệt chỉ đạo của Bộ Công an về triển khai cao điểm đấu tranh, ngăn chặn, đẩy lùi tình trạng buôn lậu, gian lận thương mại, sản xuất buôn bán hàng giả, xâm phạm quyền sở hữu trí tuệ, mới đây Công an TP.HCM tiếp tục phát hiện, triệt phá băng nhóm buôn bán hàng giả là nước hoa nhái các thương hiệu nổi tiếng, do vợ chồng Lư Hưng Phát (sinh năm 1995) và Trần Thị Bích Liên (SN 1996, cùng cư trú quận Bình Tân, TP.HCM) cầm đầu.

488.jpg
Tang vật là nước hoa giả bị cơ quan công an thu giữ – Ảnh: Công an cung cấp

Đáng chú ý, nước hoa giả được vợ chồng Phát, Liên mua của những người nhập lậu từ Trung Quốc về Việt Nam, sau đó chúng thuê nhiều địa điểm trên địa bàn TP để cất giấu. Đồng thời, Phát và Liên thuê 5 người khác thực hiện công đoạn phân loại, đóng gói các sản phẩm nước hoa giả nhái nhiều thương hiệu nổi tiếng như Chanel, Bvlgari, Ysl… Băng nhóm trên đã triệt để lợi dụng các ứng dụng giao tiếp, hội nhóm trên không gian mạng và dịch vụ chuyển phát nhanh để tiêu thụ số hàng giả đặc biệt lớn đến các khách hàng tại nhiều tỉnh thành.

388199.jpg
Cơ quan công an bắt giữ nhóm 7 người liên quan – Ảnh: Công an cung cấp

Triển khai kế hoạch phá án, nhiều tổ công tác của Công an TP.HCM đã đồng loạt khám xét tại 3 địa điểm là nơi đăng ký kinh doanh, nơi đóng gói và kho cất giữ hàng hóa; thu giữ hơn 10.000 chai nước hoa giả các loại với trị giá ước tính tương đương hàng thật hơn 10 tỉ đồng; bắt giữ 7 nghi can để tiếp tục điều tra làm rõ về hành vi buôn bán hàng giả, buôn lậu, trốn thuế và các hành vi có liên quan để xử lý nghiêm, triệt để theo quy định của pháp luật.

Huấn “hoa hồng” bất ngờ được hàng loạt fanpage đồng loạt nhắc tên khiến mạng xã hội xôn xao, nhưng anh vẫn im lặng và chưa có phản hồi chính thức.

Trong vài ngày gần đây, cái tên Bùi Xuân Huấn, hay còn được biết đến với biệt danh Huấn “hoa hồng”, bất ngờ trở thành tâm điểm trên các nền tảng mạng xã hội. Nhiều fanpage lớn đồng loạt đăng tải thông tin về hiện tượng mạng một thời này với nội dung gần giống nhau, chủ yếu giới thiệu lại “tiểu sử” của Huấn và nhấn mạnh: “Từng nổi đình nổi đám, hiện chuyển hướng sang kinh doanh…”.

Bùi Xuân Huấn (Huấn hoa hồng) liên tục được nhắc tên trên MXH (ảnh chụp màn hình)

 

Bùi Xuân Huấn (Huấn hoa hồng) liên tục được nhắc tên trên MXH (ảnh chụp màn hình)

Việc Bùi Xuân Huấn (Huấn hoa hồng) liên tục được nhắc tên khiến cộng đồng mạng không khỏi tò mò, đặt câu hỏi: Chuyện gì đang xảy ra với Huấn “hoa hồng”?

Dù liên tục bị réo tên trên mạng xã hội và thu hút sự chú ý từ cộng đồng mạng, cho đến thời điểm hiện tại, Huấn “hoa hồng” vẫn chưa đưa ra bất kỳ phát ngôn hay động thái chính thức nào liên quan đến làn sóng nhắc tên dày đặc những ngày qua.

Trang cá nhân của anh vẫn duy trì các hoạt động thường ngày, không có dấu hiệu cho thấy đang vướng vào lùm xùm hay sự cố nào nghiêm trọng.

Trên trang Facebook cá nhân có dấu tích xanh, cập nhật mới nhất của anh là buổi livestream diễn ra vào ngày 16/6. Huấn “hoa hồng” giới thiệu bộ sưu tập cây cảnh có giá trị “khủng” tại vườn nhà. Trong video, Huấn nhiệt tình mời mọi người ghé thăm, thưởng lãm các “siêu cây” quý hiếm mà anh sở hữu.

Điều này càng khiến dư luận thêm tò mò: liệu tất cả chỉ là “chiêu” truyền thông để trở lại đường đua mạng xã hội, hay là màn dọn đường cho một kế hoạch mới sắp được tung ra?

Ngày 16/6 vừa qua, Huấn hoa hồng livestream cập nhật vườn cây cảnh giá trị của mình trên mạng xã hội

Ngày 16/6 vừa qua, Huấn hoa hồng livestream cập nhật vườn cây cảnh giá trị của mình trên mạng xã hội

Buổi livestream thu hút hàng chục ngàn lượt xem và tương tác. Nhiều người tỏ ra bất ngờ trước khối tài sản mà Huấn đang nắm giữ, khen ngợi đẳng cấp “chơi cây” của anh. Tuy nhiên, cũng không ít người tỏ ra nghi ngờ về nguồn gốc khối tài sản này, đặt câu hỏi liệu đây có phải chiêu “làm truyền thông ngược” để đánh bóng tên tuổi?

Trước đó, Bùi Xuân Huấn (biệt danh Huấn Hoa Hồng ) sinh năm 1984 tại Yên Bái. Từ năm 2015 đến nay, Huấn Hoa Hồng được nhiều người biết đến bởi thường xuyên livestream, đăng clip khoe tiền, vàng, xe, sổ đỏ… và có nhiều phát ngôn “gây sốc”.

Những hình ảnh ở vườn cây cảnh giá trị liên tục được anh chia sẻ lên mạng xã hội

Những hình ảnh ở vườn cây cảnh giá trị liên tục được anh chia sẻ lên mạng xã hội

Từ năm 2015 đến nay, Huấn Hoa Hồng được nhiều người biết đến là “giang hồ mạng”, thường xuyên livestream, đăng clip khoe tiền, vàng và có nhiều phát ngôn gây sốc.

Tuy nhiên, sau đó Huấn “hoa hồng” dần chuyển sang quảng cáo sản phẩm, dịch vụ và bán hàng online.

Bên cạnh đó, Bùi Xuân Huấn từng được biết đến là người đại diện pháp luật của Công ty Cổ phần Tập đoàn HL Group có địa chỉ tại khu đô thị Dương Nội, phường Dương Nội, quận Hà Đông, TP.Hà Nội. Công ty này có ngành nghề kinh doanh mua bán ô tô, mỹ phẩm, bất động sản.

Ngoài ra, Bùi Xuân Huấn còn là cổ đông góp vốn và làm đại diện pháp luật các doanh nghiệp như: Công ty cổ phần Dịch vụ 168, Chi nhánh Công ty Cổ phần Dịch vụ 168 – Nhà hàng Huấn Hoa Hồng. Bên cạnh đó, Huấn cũng là cổ đông tại Công ty Cổ phần dịch vụ FB châu Á.

Hết sữa gi:ả, giả giờ tới nước hoa gi:ả: Hóa ra nước hoa Dubai lại làm từ thứ này, nhiều người vô tư x;ịt lên người

Chiều 9/5, Công an tỉnh Bình Phước cho biết đã khởi tố vụ án, khởi tố bị can trong vụ sản xuất, tiêu thụ hàng chục ngàn chai  nước hoa giả nguồn gốc, xuất xứ “Made in Dubai”.

Báo Người đưa tin ngày 10/05 đưa thông tin với tiêu đề: “Rùng mình cách pha chế những chai nước hoa giả “Made in Dubai”: Trộn hoá chất bằng máy đánh trứng, chiết bằng ống bơm xi lanh” cùng nội dung như sau: 

Theo thông tin từ Công an tỉnh Bình Phước cho biết đã khởi tố bị can, bắt tạm giam 3 đối tượng: Lại Thị Tuyết (35 tuổi), Lưu Hoàng Long (32 tuổi) và Lại Chí Tính (24 tuổi (cùng ngụ TP.Đồng Xoài, tỉnh Bình Phước), về tội “Sản xuất, buôn bán hàng giả”. Quyết định khởi tố vụ án, khởi tố bị can đã được Viện Kiểm sát nhân dân cùng cấp phê chuẩn ngay trong chiều 9/5.

Theo thông tin trên báo Tuổi trẻ, bị can Tuyết đang nuôi con nhỏ dưới 36 tháng nên được cho tại ngoại. Còn Long và Tính hiện cũng đã được bảo lãnh, tại ngoại.

Theo thông tin trên báo Dân Việt dẫn lại hồ sơ vụ án, đầu năm 2024, lực lượng chức năng phát hiện một số tài khoản mạng xã hội đăng bán nước hoa có dấu hiệu giả nguồn gốc xuất xứ. Qua truy xét, xác định chủ các tài khoản ngụ tại TP.Đồng Xoài.

Vô số chai, thùng đựng, nồi nhôm dùng để đựng hóa chất sản xuất nước hoa giả.

Các chai lọ hóa chất dùng để sản xuất nước hoa giả, bị lực lượng chức năng thu giữ.

Ngày 23/5/2024, lực lượng chức năng và Công an tỉnh Bình Phước đã đồng loạt kiểm tra 4 địa điểm gồm: 2 kho chứa nguyên liệu, hóa chất và các điểm sang triết, pha chế, sản xuất đóng gói của các đối tượng có địa chỉ tại phường Tân Đồng và xã Tiến Hưng, thuộc TP.Đồng Xoài, tỉnh Bình Phước.

Qua kiểm tra, lực lượng chức năng đã thu giữ khoảng 20.000 chai nước hoa thành phẩm, cùng hàng chục ngàn vỏ chai nước hoa chờ sang chiết; hóa chất, nguyên liệu và nhiều tang vật khác. Trị giá số hàng hóa thu giữ khoảng 16 tỷ đồng.

Những lọ nước hoa giả thành phẩm đã được sản xuất, chuẩn bị bán ra thị trường nhằm thu lợi bất chính cả chục tỉ đồng – Ảnh: Công an cung cấp

Long chịu trách nhiệm pha chế nước hoa theo phương thức thủ công bằng cách cho các loại hóa chất, nguyên liệu vào 1 nồi lớn, sau đó dùng máy đánh trứng đánh lên cho các dung dịch hòa quện vào nhau, sau đó chiết lại vào các chai nhỏ hơn có dung tích từ 10ml đến 50ml bằng các ống bơm xi lanh hoặc bằng máy hỗ trợ.

Sau đó, các chai nước hoa sẽ được dán nhãn mác lên thân chai, vỏ hộp có in giả xuất xứ “Made in Dubai (UAE)”, mã vạch… và bán ra thị trường. Thống kê bước đầu tổng số hàng hóa đã bán ra thị trường có trị giá lên đến khoảng 50 tỷ đồng, giúp nhóm thu lợi bất chính trên 10 tỷ đồng.

Trước đó, báo Tuổi trẻ ngày 09/05 cũng có bài đăng với thông tin: “Hai chị em ruột sản xuất, buôn bán nước hoa giả trị giá hàng chục tỉ đồng”. Nội dung được báo đưa như sau:

Tối 9-5, Công an tỉnh Bình Phước xác nhận đã khởi tố vụ án, khởi tố bị can đối với Lưu Hoàng Long (32 tuổi), Lại Thị Tuyết (35 tuổi) và Lại Chí Tính (24 tuổi, cùng ngụ thành phố Đồng Xoài) về tội sản xuất, buôn bán hàng giả.

Các quyết định khởi tố đã được Viện KSND cùng cấp phê chuẩn.

Trong đó bị can Tuyết đang nuôi con nhỏ dưới 36 tháng nên được cho tại ngoại. Còn Long và Tính hiện cũng đã được bảo lãnh, tại ngoại.

Theo điều tra, đầu năm 2024 Phòng cảnh sát kinh tế Công an tỉnh Bình Phước phát hiện một số tài khoản mạng xã hội rao bán  nước hoa số lượng lớn có dấu hiệu giả nguồn gốc, xuất xứ.

Hàng ngàn chai nước hoa giả ‘phù phép’ từ hóa chất Trung QuốcThùy Tiên khóa Facebook, thêm một thương hiệu nước ngoài gỡ hình ảnh hoa hậu?

Qua truy xét, lực lượng chức năng xác định chủ các tài khoản này của hai chị em Tuyết và Tính.

Ngoài livestream bán hàng, hai chị em còn chạy quảng cáo và bán được số lượng hàng rất lớn. Do đó, Công an tỉnh Bình Phước đã xác lập chuyên án để triệt phá.

Tháng 5-2024, Công an tỉnh Bình Phước phối hợp các đơn vị liên quan đồng loạt kiểm tra 4 địa điểm gồm 2 kho chứa nguyên liệu, hóa chất và các điểm sang chiết, pha chế, sản xuất, đóng gói của các nghi can tại phường Tân Đồng và xã Tiến Hưng (thành phố Đồng Xoài).

Đây cũng là nơi ở của Lại Thị Tuyết, Lưu Hoàng Long (32 tuổi, chồng Tuyết) và Lại Chí Tính.

Công an đã thu giữ khoảng 20.000 chai nước hoa thành phẩm có dung tích 10-50ml, vỏ bên ngoài dán các nhãn hiệu có chữ “Ivy Dubai”, “Ivy  Parfum“…

Ngoài ra, lực lượng chức năng cũng thu hàng chục ngàn vỏ chai nước hoa chờ sang chiết, hóa chất, nguyên liệu cùng nhiều tang vật khác. Ước tính trị giá số hàng hóa thu giữ khoảng 16 tỉ đồng.

Khai với cơ quan công an, các bị can cho biết hóa chất, nguyên liệu, tem nhãn dán, vỏ hộp nước hoa… được mua thông qua mạng xã hội.

Trong đó Long chịu trách nhiệm pha chế nước hoa thủ công bằng cách cho các loại hóa chất, nguyên liệu… vào nồi kim loại lớn, sau đó dùng máy đánh trứng khuấy đều.

Dung dịch sau khi pha trộn được đổ vào các chai kim loại hoặc can nhựa để chứa và sang chiết lại vào chai có dung tích 10-50ml bằng các ống bơm xi lanh hoặc bằng máy hỗ trợ.

Các chai nước hoa này được dán nhãn mác, đóng hộp có in chữ “Made in Dubai”, mã vạch… rồi bán ra thị trường.

Theo Công an tỉnh Bình Phước, chỉ tính từ tháng 1-2023 đến khi vụ án được triệt phá, các bị can đã bán ra thị trường số lượng nước hoa rất lớn, tổng trị giá khoảng 50 tỉ đồng, thu lợi bất chính hơn 10 tỉ đồng.

Tặng bằng khen, giấy khen cho 10 cá nhân, tập thể

Theo Công an tỉnh Bình Phước, chuyên án trên là vụ án sản xuất, buôn bán hàng giả lớn nhất từ trước đến nay trên địa bàn tỉnh Bình Phước bị triệt phá.

Ngày 5-5 vừa qua, đại tá Bùi Xuân Thắng – giám đốc Công an tỉnh Bình Phước – đã trao bằng khen của chủ tịch UBND tỉnh cho 2 cá nhân.

Đồng thời 1 tập thể và 7 cá nhân khác trong chuyên án được tặng giấy khen của giám đốc Công an tỉnh Bình Phước.

Hàng nghìn thỏi son bị đổ bỏ ven đường ở Hà Nội, người dân vô tư nhặt mang về dùng: “Nãy tôi dùng rồi, có sao đâu”

Thấy hàng nghìn thỏi son in nhãn nhiệu Black Rouge vứt ngổn ngang bên lề đường ở Hà Nội, nhiều người dân đã không ngần ngại dừng lại để nhặt mang về dùng. Nhiều người cho rằng sản phẩm còn mới, bao bì nguyên vẹn nên “chắc không sao”.

Ngày 21 tháng 6 năm 2025, báo Đời sống Pháp luật đưa tin: “Hàng nghìn thỏi son bị đổ bỏ ven đường ở Hà Nội, người dân vô tư nhặt mang về dùng: “Nãy tôi dùng rồi, có sao đâu”. Nội dung như sau:

Thấy hàng nghìn thỏi son in nhãn nhiệu Black Rouge vứt ngổn ngang bên lề đường ở Hà Nội, nhiều người dân đã không ngần ngại dừng lại để nhặt mang về dùng. Nhiều người cho rằng sản phẩm còn mới, bao bì nguyên vẹn nên “chắc không sao”.

Ngày 21/6, nhiều người lưu thông trên trục đường phía Nam Hà Nội hướng Hà Đông, khi đi đến đoạn địa phận xã Mỹ Hưng (huyện Thanh Oai), bất ngờ phát hiện hàng nghìn thỏi son bị vứt tràn lan ven đường.

Phát hiện sự việc, người dân đã trình báo cơ quan chức năng.

Hàng nghìn thỏi son bị đổ bỏ ở ven lề đường (Ảnh: NDCC)

Nhận được tin báo, lực lượng chức năng xã Mỹ Hưng đã có mặt tại hiện trường để xác minh và xử lý.

Tuy nhiên trước khi lực lượng chức năng có mặt, nhiều người dân phát hiện sự việc đã dừng xe lại chụp ảnh, quay clip, một số khác tranh thủ cúi xuống nhặt son mang về.

Ghi nhận vào lúc 14h30 cùng ngày, lực lượng chức năng đang tiếp tục thực hiện nhiệm vụ. Tại hiện trường, số lượng thỏi son còn rất ít do trước đó người dân đã xuống nhặt mang về.

Lực lượng chức năng có mặt để xử lý sự việc

Theo quan sát, phần lớn số son mang tên thương hiệu mỹ phẩm đến từ Hàn Quốc, rất được giới trẻ ưa chuộng. Nhiều thỏi son còn nguyên trong hộp, với nhiều màu sắc khác nhau. Trên bao bì sản phẩm đều được in chữ nước ngoài, không có tiếng Việt.

Ở phần bên dưới thỏi son ghi dòng chữ  “EXP20231124”, mang ý nghĩa sản phẩm sẽ hết hạn sử dụng vào ngày 24/11/2023.

Trao đổi với chúng tôi, một cán bộ có mặt tại hiện trường cho biết, sau khi nắm được thông tin, lực lượng chức năng địa phương đã xuống hiện trường để xử lý, ghi nhận và báo cáo.

Các thỏi son đều mang nhãn hiệu Black Rouge

Vỏ hộp sản phẩm in chữ nước ngoài, không có tiếng Việt theo quy định

Lúc 14h40, sau khi lực lượng chức năng vừa rời đi, một vài người dân đi xe máy đến để tìm kiếm những thỏi son còn sót lại. Sau đó, rất nhiều người cũng đến đây tìm kiếm.

Có mặt tại hiện trường, chị Thanh (tên được thay đổi theo PV) cho biết, khoảng 12h20 cùng ngày, khi đang trên đường trở về nhà, chị cùng một vài người dân bất ngờ phát hiện hàng nghìn thỏi son bên lề đường.

“Lúc đó nhiều lắm, chỉ có tôi, một người đàn ông đi ô tô và hai bạn sinh viên xuống xem. Tôi có nhặt vài thỏi mang về, còn những người kia họ chọn lựa, thỏi nào dùng được họ cho vào túi mang về”, chị Thanh nói.

Sau khi lực lượng chức năng rời đi, rất đông người đến đây tìm những thỏi son còn sót lại

Các thỏi son với nhiều màu sắc khác nhau

Trở về nhà và đem những thỏi son vừa nhặt ở ven đường ra dùng, không phát hiện điều gì bất thường, chị cùng một người bạn trở lại hiện trường để tiếp tục nhặt mang về để sử dụng.

“Tôi không nghĩ mọi người lại nhặt nhanh đến vậy”, chị Thanh bày tỏ sự ngạc nhiên.

Chị Phương (tên thay đổi theo PV) cho biết, nhà chị cách đó khoảng 3km. Ngay sau khi nắm được thông tin qua mạng xã hội, chị đã nhanh chóng đi xe đến để nhặt những thỏi son mang về.

“Sản phẩm này nổi tiếng lắm, màu đẹp, trước trên mạng họ bán 150.000 đồng/thỏi. Tôi dùng rồi nên tôi biết”, chị Phương nói.

Đáng chú ý, trong số những thỏi son được người dân nhặt lên mang đi, có nhiều sản phẩm đã hư hỏng

Đáng chú ý, khi được hỏi về mức độ an toàn của những thỏi son bị đổ bỏ, không rõ nguồn gốc và hạn sử dụng, nhiều người tỏ ra khá thản nhiên. Họ cho rằng sản phẩm nhìn còn mới, bao bì nguyên vẹn nên “chắc không sao”. Một số người dân thậm chí suy đoán rằng việc đổ bỏ hàng loạt có thể là do lo sợ bị kiểm tra trong đợt cao điểm chống hàng giả, hàng nhái.

“Nãy tôi dùng rồi, có sao đâu”, một người phụ nữ đi cùng chị Thanh khẳng định.

Cùng ngày, Tạp chí Kiến thức đầu tư đưa tin “Hàng nghìn thỏi son bị vứt bỏ bên ven đường, nhiều nhãn hiệu rất quen mặt”. Nội dung như sau:

Vào sáng ngày 21/6, nhiều người dân khi lưu thông qua tuyến đường Cienco 5, đoạn cách ngã tư đèn đỏ Thanh Thùy khoảng 3-4km hướng đi Hà Đông (Hà Nội), đã vô cùng bất ngờ và hoang mang khi phát hiện một lượng lớn thỏi son bị vứt la liệt bên ven đường. Số lượng son quá nhiều, trải dài dọc vỉa hè, khiến không ít người phải dừng xe lại để quan sát và chụp hình.

Theo ghi nhận tại hiện trường, ước tính có đến hàng nghìn thỏi son thuộc nhiều nhãn hiệu khác nhau, trong đó nổi bật nhất là dòng sản phẩm mang thương hiệu Black Rouge – một thương hiệu mỹ phẩm nổi tiếng đến từ Hàn Quốc, vốn được rất nhiều người tiêu dùng Việt Nam ưa chuộng, đặc biệt là giới trẻ. Nhiều thỏi son vẫn còn nguyên tem mác, hộp giấy bao bọc bên ngoài chưa hề có dấu hiệu đã qua sử dụng, khiến nhiều người không khỏi nghi ngờ về nguồn gốc và lý do tại sao chúng lại bị bỏ rơi một cách bí ẩn như vậy.

Hàng nghìn thỏi son bị vứt bỏ bên ven đường, nhiều nhãn hiệu rất quen mặt
Nhiều người dân bức xúc khi các sản phẩm này không được xử lý theo quy định mà đổ ra ven đường.

Một số người dân địa phương cho biết, trước đó khu vực này không hề có dấu hiệu gì bất thường. Tuy nhiên, đến sáng nay, họ ngỡ ngàng khi thấy hàng nghìn thỏi son nằm ngổn ngang, khiến khu vực ven đường trở nên lộn xộn và tiềm ẩn nguy cơ ô nhiễm môi trường. Một số người dân lo ngại đây có thể là hàng giả, hàng nhái hoặc sản phẩm hết hạn được vứt bỏ nhằm phi tang.

Hàng nghìn thỏi son bị vứt bỏ bên ven đường, nhiều nhãn hiệu rất quen mặt
Hàng nghìn thỏi son vẫn còn nguyên hộp, tem mác.

Vụ việc hiện vẫn đang thu hút sự quan tâm lớn từ dư luận. Nhiều người đặt câu hỏi liệu đây có phải là hành vi tiêu hủy hàng hóa sai quy định, hay là một hành vi cố tình xả rác trái phép nhằm trốn tránh trách nhiệm pháp lý. Các chuyên gia cho rằng, cần sớm làm rõ và xử lý nghiêm các tổ chức, cá nhân liên quan nếu có dấu hiệu vi phạm pháp luật.

Sếp cũ qua đời, cả cơ quan chỉ mình tôi đến viếng, ngẫm thấy lòng người lạnh lẽo bạc bẽo, nhưng nửa năm sau, tôi bỗng dưng được thăng chức nhờ ơn người đã mất

“Sếp cũ qua đời, cả cơ quan chỉ mình tôi đến viếng. Ngẫm thấy lòng người thật lạnh lẽo, bạc bẽo… Nhưng nửa năm sau, tôi bất ngờ được thăng chức nhờ ơn người đã mất.”

Chỉ vỏn vẹn một câu, nhưng đã chạm đến tận cùng cảm xúc: sự cô độc, tủi hờn nơi người đã khuất, và một phép màu nho nhỏ, một kết quả bất ngờ mà tưởng rằng chẳng liên quan. Câu chuyện không chỉ là về trách nhiệm nhỏ bé một cá nhân mà hé lộ sự khắc nghiệt của guồng máy công sở, sự vô tình của đông người, và điều kì diệu có thể đến từ một hành động đơn giản: biết ơn.

Trong một chi nhánh con nhỏ thuộc tập đoàn, ông Lâm đã gắn bó vị trí phó giám đốc suốt 15 năm. Dù luôn hết lòng vì công việc và cấp dưới, ông vẫn không một lần được thăng làm giám đốc. Áp lực, thất vọng có, nhưng ông sống rất ung dung: không trách móc, không than van, thậm chí vẫn âm thầm giúp đỡ mọi người một cách tỉ mỉ, hết lòng

Ông không phải là người quyền lực, nhưng được nhân viên và đồng nghiệp tin yêu. Ai cần chỉ đường, cần hỗ trợ, ông chẳng tiếc công sức. Vậy mà mọi nỗ lực đó chỉ như một hạt cát bay trong gió, chẳng gây được dư chấn gì.

Ông Lâm nghỉ hưu, về quê sống giản dị cùng mẹ. Năm, sáu năm sau, tin ông qua đời lặng lẽ đến mức hầu hết mọi người đều quên khuôn mặt ông. Công ty chỉ nhanh chóng đăng cáo phó qua chat nội bộ – một nội dung ngắn ngủi, không hơn, không kém. Không lời chia buồn, không người thăm viếng

Theo đúng quy chế, công ty nên cử đại diện tới viếng đám tang. Nhưng đám tang tổ chức cách công ty cả trăm cây số, mọi người đều thấy “đi xa mất thời gian, chẳng lợi lộc gì cả”. Vì thế, chẳng ai đến.

Là cấp dưới của ông Lâm, tôi chưa từng nhận được quá nhiều lợi ích đặc biệt; nhưng cũng không thể đời sống nhân văn xóa nhòa những điều ông đã dạy dỗ và truyền lại cho tôi. Một lần, khi tôi bị bỏ quên trong danh sách tham gia khóa đào tạo quan trọng, chính ông Lâm là người trực tiếp tìm gặp phòng nhân sự, thêm tên tôi. Ơn ấy tuy nhỏ nhưng mãi khắc ghi.

Khi nhận tin ông mất, tôi lập tức tổ chức đi viếng – nhưng không ai đi cùng. Tôi giữ đúng lời hứa với bản thân: đi một mình. Tôi chuẩn bị phong bì phúng viếng, lặng lẽ lên đường hàng trăm cây số đến quê ông. Không ai bên cạnh. Mọi ánh mắt dường như nghi ngờ, xa cách.

Ở đó, chỉ có gia đình ông, chủ yếu là hai mẹ con. Tôi giới thiệu là học trò cũ, từng được ông giúp trong công việc – con trai sếp (anh Học) tỏ ra rất bất ngờ, mấy lần run run. Anh quàng vai, cảm ơn tôi rối rít vì “có tình có nghĩa”, dù công ty không ai đến. Họ nhìn tôi dường như tìm thấy một sự an ủi nơi tuổi già cô đơn của ông Lâm

Mẹ anh nhẹ nhàng nhận phong bì dù con trai từ chối, rồi ân cần gửi lại một “nửa xe đặc sản” làm tôi choáng – gấp mấy lần giá trị của phong bì. Trong giây lát, tôi cảm nhận được sự giản dị và lễ nghĩa, cũng như nét đẹp văn hóa ứng xử độc đáo nơi quê ông.

Trái tim tôi nhẹ bỗng. Hình như một sự tròn đầy đã được khép lại.

Sau khi đám tang qua đi, cuộc sống công sở lại tiếp tục khoảc lên yên lặng. Tôi không còn liên lạc gì với gia đình ông Lâm. Nhưng chỉ nửa năm sau, tin đồn vang lên: con trai ông – anh Học – giờ đã làm lãnh đạo chi nhánh công ty mẹ, sắp đến thăm và nghiên cứu chi nhánh chúng tôi

Không ai biết họ có mối quan hệ, hai cha con đều ăn nói nhẹ nhàng, kín đáo, không hề dùng danh tiếng để áp lực ai.

Khi anh Học đến, công ty lập tức nhộn nhịp. Ban lãnh đạo chạy đua chuẩn bị công văn, tài liệu, đưa ra kế hoạch trình bày… trong vòng hai tuần, cả văn phòng trở thành một tổ chức nghiên cứu hoạt động.

Cuối tiến trình nghiên cứu, sếp Học triệu tập một cuộc họp quan trọng với ban lãnh đạo. Tôi được giao ghi biên bản, trông có vẻ chỉ là nhiệm vụ hành chính.

Giữa cuộc họp, anh Học bất ngờ bảo tôi ra xe lấy “cuốn sổ mà sếp để quên”. Tôi loay hoay tới mãi, hỏi tài xế thì người đó cũng bối rối, chỉ đưa tôi một cuốn sổ trống trơn. Tôi còn bối rối hơn, mang lên đưa anh Học lặng lẽ. Mọi người đều bất ngờ không hiểu hèn gì.

Anh Học không giận. Cuộc họp tiếp tục, rồi kết thúc. Anh quay sang tôi, nhẹ nhàng nói: “Xin cảm ơn.” Không giải thích. Một sự thử thách nghiêm minh, để kiểm chứng: liệu nhân viên có dám vác cả cái vỏ rỗng lên, không câu nệ, không ngần ngại – và thể hiện cái tâm, cái nghiêm của mình?

Ba ngày sau cuộc họp, công ty tôi công bố bổ nhiệm lãnh đạo mới – đáng ngạc nhiên là… tôi được thăng chức . Ai cũng tò mò hỏi: Có quen biết gì với sếp Học không? Tôi chỉ mỉm cười – và giữ im lặng.

Đến lúc này, tôi mới chợt nhận ra: hành động chân trọng của tôi trong đám tang năm xưa – một minh chứng rằng tôi biết ơn, biết đối nhân xử thế, đã được ghi nhận, dù không bằng lời, nhưng bằng cách rất kín đáo và tinh tế.

Rồi câu chuyện được lan truyền: “Có câu: ‘Trồng hoa chẳng nở, cắm liễu liễu lại xanh.’” – Một hành động nhỏ nhưng nhân quả báo ứng không thể nói trước. Bài học giản dị: hãy làm việc tốt không vì lợi ích, hãy sống tử tế không vì danh vọng. Trời cao vẫn có mắt, nghề nghiệp có sự công bằng.

Tôi nghiệm rằng sự tử tế, biết ơn, dũng cảm vươn lên, không cam chịu áp lực vô danh… tất cả tạo nên nhân duyên kỳ diệu. Và trong một guồng máy vô cảm, ai biết tạo dấu ấn nhỏ của chính mình, sẽ không bị chìm khuất

Đêm đó, tôi mơ thấy mình ngồi bên bàn thờ sếp, nâng chén trà như nâng một lời cảm ơn khắc khoải. Đối với những người thầy đã mất, dù là sếp cũ, mỗi hành động của chúng ta đều là viên gạch tạo nên một con đường dài đầy ánh sáng cho tương lai.

Bạn cảm thấy thế nào khi một người nói lời cảm ơn bằng việc đơn độc đến viếng, không phải vì lợi, không vì danh? Tôi mong rằng câu chuyện này thúc giục bạn: đừng chờ đợi để kịp báo ơn, đừng né tránh trách nhiệm nhỏ bé – vì có thể, sẽ có phép màu hôm sau.

Vợ cũ đến tận nhà tôi để đưa thiệp mời cưới rồi nhét vào cùng phong bì 100 triệu, vợ tôi mừng rỡ lấy tiền cất ngay vào túi áo còn đon đả mời nước non, tôi x;;ấu h:;ổ ê chề khi nhận ra đó là toàn bộ số tiền đã chu cấp cho con trong 3 năm qua, mời cưới xong vợ cũ ra cửa đã có xe tiền tỉ tới đón, người đàn ông bước từ trong xe ra khiến tôi ch;;ết lặng, hóa ra lại chính là ..

Vào một buổi chiều tháng Sáu oi nồng, khi tôi vừa đi làm về thì thấy vợ cũ của mình – người mà tôi từng nghĩ sẽ không bao giờ còn gặp mặt – đang ngồi trong phòng khách. Trên bàn trà là một phong bì đỏ, dày cộp. Cô ấy nói một câu nhẹ tênh nhưng như dao cứa vào tim tôi:

“Em đến đưa thiệp cưới. Và tiện trả lại tiền anh gửi chu cấp cho con ba năm qua.”

Vợ tôi thì hồ hởi như thể được nhận lộc trời ban, rối rít cảm ơn rồi tự tay cất phong bì vào túi áo mình. Còn tôi đứng đó, cứng họng.

Chưa kịp phản ứng gì, vợ cũ đã rời đi. Một chiếc xe sang màu đen đỗ xịch trước cửa. Người đàn ông từ trong xe bước ra… và tôi chết lặng.

Hóa ra lại chính là…

Ba năm trước, tôi và An – vợ cũ – chính thức ly hôn sau gần một thập kỷ chung sống. Không có ai phản bội ai. Chỉ là tôi đã quá bận bịu với tham vọng, còn cô ấy quá cô đơn trong cuộc hôn nhân không lời an ủi.

Tôi nhận nuôi con trai đầu lòng, còn cô ấy đưa con gái về sống cùng bà ngoại. Chúng tôi thỏa thuận tôi sẽ gửi tiền chu cấp hàng tháng – 3 triệu một tháng, không nhiều, nhưng đủ với một vùng quê yên bình. Tôi tin cô ấy sẽ dùng đúng số tiền ấy cho con, dù không còn ràng buộc pháp lý.

Sau ly hôn một năm, tôi tái hôn với Hương – cô gái trẻ hơn tôi 7 tuổi, nhẹ nhàng và khéo léo. Cuộc sống tưởng chừng như sang trang. Chúng tôi có một con chung, một ngôi nhà riêng và tôi cũng mua được xe, dù là trả góp.

Nhưng có những đêm nằm bên cạnh Hương, tôi vẫn chợt nhớ đến ánh mắt của An ngày rời đi – trống rỗng đến mức tôi không thể quên.

Chiều hôm đó, khi tôi bước vào nhà và thấy An ngồi trên ghế sofa, tim tôi lập tức đập loạn. Cô ấy ăn mặc đơn giản, nhưng ánh mắt và phong thái lại khác hẳn. Đôi mắt không còn vương nét mệt mỏi như xưa.

“Chào anh. Em đến để đưa thiệp cưới,” cô ấy nói, đặt nhẹ chiếc phong bì lên bàn.

Vợ tôi chạy ra, vẻ tò mò:

“Ôi, chị là…?”

“Vợ cũ của anh Quân,” An đáp gọn.

Tôi khẽ gật đầu xác nhận. Hương thoáng sững người, rồi lập tức đổi sắc mặt như thể muốn lấy điểm:

“Chị uống nước cam nhé, hay nước lọc cho mát? Mùa này nóng quá!”

An lắc đầu. Cô chỉ đẩy chiếc phong bì về phía tôi.

“Bên trong có thiệp mời. Và… toàn bộ số tiền anh đã gửi trong ba năm qua. Em không tiêu một đồng nào.”

Tôi sững sờ mở phong bì ra – những cọc tiền mới cứng, tổng cộng đúng 108 triệu đồng.

Tôi còn chưa kịp lên tiếng thì Hương đã nhanh tay cầm lấy, cười tươi:

“Ôi, cảm ơn chị chu đáo quá. Chỗ tiền này vợ chồng em sẽ gửi lại cho cháu sau vậy.”

Tôi khẽ liếc vợ, không nói. Bởi tôi biết cô ấy nói vậy thôi, chứ tiền vào tay rồi thì coi như xong.

An không phản ứng. Cô đứng dậy:

“Em chỉ ghé chút. Mời anh… và chị, nếu rảnh, đến dự đám cưới của em. Sẽ tổ chức ở khách sạn Grand vào cuối tuần.”

Vừa bước ra khỏi cửa, một chiếc Mercedes S-Class đen bóng lặng lẽ đỗ lại. Người đàn ông mở cửa bước xuống, ăn mặc chỉn chu, lịch thiệp. Mắt tôi tối sầm khi nhận ra anh ta.

Đó là Minh – người bạn thân nhất của tôi hồi đại học, người từng suýt trở thành anh em cột chèo với tôi nếu tôi không cưới An trước.

An quay lại, bắt gặp ánh mắt tôi đang dán chặt vào Minh. Cô không cười, chỉ nhìn tôi giây lát rồi bước lên xe, cùng Minh rời đi.

Hương nhìn tôi, vẻ thảng thốt:

“Anh quen người đó hả?”

Tôi không trả lời. Trong đầu tôi chỉ văng vẳng câu hỏi: Họ đến với nhau từ bao giờ?

Tối hôm đó, tôi mở điện thoại, vào Facebook của An – nơi tôi đã âm thầm theo dõi suốt những năm qua. Bức ảnh thiệp cưới được đăng cách đây vài ngày, Minh là chú rể. Bên dưới là cả trăm lời chúc phúc. Không một lời nào từ tôi.

Tôi bỗng thấy mình như kẻ ngoại cuộc trong chính câu chuyện của mình. Ba năm qua, tôi mải chạy theo danh vọng, mải chăm lo cho gia đình mới, và quên mất rằng có một người phụ nữ vẫn đang một mình nuôi con, gom góp từng đồng để… trả lại tôi nguyên vẹn.

Vì sao?

Tôi không biết.

Nhưng tôi thấy nhục nhã đến ê chề.

Hai ngày sau, tôi lấy xe chạy một mạch về quê mẹ An. Tôi nói dối vợ rằng đi công tác, vì tôi biết cô ấy sẽ chẳng bao giờ đồng ý cho tôi quay lại tìm người cũ. Hương là kiểu người khôn khéo nhưng luôn giữ trong lòng sự so đo. Cô ấy sẽ không chịu được nếu tôi vẫn còn quan tâm đến An hay đứa con riêng của mình.

Con gái tôi – bé Thảo – đã tám tuổi. Lần cuối tôi gặp con là sinh nhật nó ba tuổi. Sau ly hôn, tôi gần như cắt đứt mọi liên hệ. Phần vì bận rộn, phần vì vợ mới không thích. Nhưng tôi biết sâu trong thâm tâm mình, tôi đã lảng tránh trách nhiệm.

Đến cổng nhà, tôi đứng một lúc lâu mới dám bấm chuông. Chính An ra mở cửa. Trái với tưởng tượng, cô không hề tỏ vẻ ngạc nhiên khi thấy tôi.

“Anh về rồi à?”

Giọng cô nhẹ tênh, không trách móc, không chào đón. Như thể tôi là một vị khách không mời mà đến.

Tôi gật đầu, không dám nhìn thẳng vào mắt cô.

“Anh có thể gặp Thảo được không?”

An khẽ nghiêng đầu, rồi quay người bước vào nhà. Tôi theo sau, tim đập mạnh khi nghe tiếng trẻ con ríu rít trong bếp.

“Thảo, có khách đến này con!”

Bé gái chạy ra, tóc buộc hai bên, mặt mũi sáng sủa. Khi nhìn thấy tôi, con khựng lại. Dù chưa từng nghe gọi “ba”, ánh mắt nó nhìn tôi vẫn có chút gì đó quen thuộc, rồi lạ lẫm.

Tôi quỳ xuống:

“Chào con… Ba là Quân, ba ruột của con.”

Thảo chỉ im lặng, rồi bất ngờ quay lưng chạy vào phòng. Tôi thấy mắt mình cay xè.

An không nói gì, chỉ đưa tôi cốc nước lọc:

“Ba năm qua, Thảo vẫn khỏe. Nó học tốt, ngoan. Nhưng em chưa từng cho con biết về anh. Không phải vì thù ghét. Chỉ vì em sợ… con bé sẽ thất vọng.”

Tôi nắm chặt cốc nước trong tay, cảm giác như vừa bị giáng một cú thật mạnh vào ngực.

“Vì sao… em lại trả lại tiền cho anh? Tại sao không giữ lấy để lo cho con?”

An nhìn tôi, ánh mắt bình thản:

“Vì em không muốn mắc nợ anh. Em không muốn con nghĩ rằng mẹ nó sống dựa vào bố, người không còn ở bên.”

Tôi lặng đi.

An nói tiếp, giọng chậm rãi:

“Anh từng nghĩ rằng tiền là đủ, là cách để chuộc lại lỗi lầm, phải không? Nhưng anh có biết không… có những đêm Thảo sốt 39 độ, em bế con chạy bộ gần 3 cây số đến trạm y tế. Có lúc hai mẹ con chỉ ăn cơm chan nước mắm vì không đủ tiền. Nhưng em không dùng đến số tiền anh gửi. Em để dành, vì em biết, có ngày sẽ trả lại.”

Tôi rướn người về phía cô:

“Anh sai rồi, An ạ. Anh đã quá hèn khi bỏ rơi hai mẹ con. Nhưng anh muốn sửa sai. Dù em sắp cưới người khác, dù mọi chuyện đã muộn… cho anh gặp con, chăm sóc nó, được không?”

An nhìn tôi, rồi khẽ lắc đầu:

“Anh không thể đến một lần rồi lại đi như trước nữa. Nếu anh thật sự muốn làm cha, thì hãy bắt đầu bằng việc làm bạn với con. Không cần mang danh xưng gì cả. Cứ là một người tốt với nó thôi, được chứ?”

Tôi gật đầu. Và lần đầu tiên sau ba năm, tôi thấy mình đang làm đúng một việc.

Ngày cưới

Tôi đến đám cưới An. Một mình. Không nói với ai. Đứng lặng ở cuối sảnh.

An trong chiếc váy cưới trắng, nhẹ nhàng và rực rỡ. Minh bên cạnh, ánh mắt không còn là sự ganh đua của thời sinh viên mà là sự chín chắn, điềm đạm.

Tôi chợt nhận ra… có những người đến muộn trong đời nhau không phải vì không yêu, mà vì không biết cách yêu đúng lúc.

Tiệc cưới đông đúc, sang trọng, nhưng tôi chỉ ngồi im lặng ở góc khuất. Khi An và Minh đến gần, cô nhìn tôi, khẽ mỉm cười:

“Cảm ơn anh đã đến.”

Tôi không đáp, chỉ gật đầu. Minh chìa tay ra, bắt tay tôi thật chặt:

“Cảm ơn vì đã từng là một phần trong cuộc đời An. Tôi sẽ chăm sóc tốt cho cô ấy và Thảo.”

Tôi cười gượng, lòng nhẹ hơn bao giờ hết. Bởi tôi biết, ít nhất, An đã tìm được hạnh phúc mà cô xứng đáng có.

Một tháng sau

Tôi bắt đầu đến đón Thảo mỗi cuối tuần. Lúc đầu con bé còn dè dặt, nhưng rồi cũng dần quen. Tôi đưa con đi sở thú, công viên, dạy con vẽ và đọc sách. Mỗi lần nhìn thấy nó cười, tôi lại thấy tim mình sáng lên một chút.

Hương – vợ hiện tại – dĩ nhiên không vui. Cô ấy lạnh nhạt ra mặt. Và tôi hiểu, mối quan hệ này rồi cũng sẽ không thể giữ lâu nếu thiếu đi sự cảm thông. Có những thứ mình chọn sai, thì cũng phải đủ can đảm để buông.

Một hôm, Thảo vẽ tặng tôi một bức tranh: “Ba và con đi chơi.” Dưới bức tranh, con viết chữ nguệch ngoạc:

“Con yêu ba. Dù ba không ở cùng con, nhưng con biết ba đang cố gắng.”

Tôi bật khóc.

Cuộc đời không cho ai bắt đầu lại từ đầu. Nhưng nó luôn cho ta cơ hội sửa sai nếu ta dám đối mặt với quá khứ. Tôi đã đánh mất một người phụ nữ từng yêu mình nhất, đánh đổi những tháng năm đáng lẽ phải ở bên con gái.

Nhưng hôm nay, tôi có thể nhìn vào gương và thấy một người cha đang dần trở thành người mà con gái mình có thể tự hào.

Và như thế… là đủ.