Home Blog Page 4

Vụ hàng trăm cảnh sát đột kích ổ nhóm kinh doanh đa cấp: “Nhiều chị em trốn chồng, trốn con để đi”

Công an tỉnh Phú Thọ vừa triệt phá ổ nhóm kinh doanh đa cấp trái phép dưới vỏ bọc đầu tư tiền kỹ thuật số TCIS (tiền ảo TCIS) thu hồi trên 30 tỷ đồng và bắt đối tượng cầm đầu là Nguyễn Chánh Đáng (39 tuổi, ở phường Vĩnh Hội, TP.HCM).

Thiếu tướng Nguyễn Minh Tuấn – Giám đốc Công an tỉnh trực tiếp lấy lời khai của Nguyễn Chánh Đáng (Ảnh: Công an Phú Thọ).

Bản chất của mô hình này chính là một trò đa cấp biến tướng, lấy tiền của người sau trả cho người trước, lôi kéo bằng hứa hẹn viển vông về lợi nhuận gấp hàng trăm, nghìn lần. Nhưng sự nguy hiểm nằm ở chỗ chúng biết cách lợi dụng những từ khóa “thời thượng” như: Blockchain, trí tuệ nhân tạo, công nghệ lượng tử, tiền kỹ thuật số để lôi kéo, dụ dỗ người dân tham gia đầu tư.

Khi phát hiện nhóm trên chuẩn bị tổ chức một hội thảo quy mô gần 200 người tại Khu du lịch Ao Vua, xã Suối Hai, Hà Nội vào ngày 9/8 nhằm khuếch trương thanh thế, lôi kéo thêm nạn nhân, hàng trăm cán bộ, chiến sĩ tinh nhuệ được huy động ập vào, bắt giữ các đối tượng cầm đầu, giúp sức…

Chuyên án được khám phá đã kịp thời ngăn chặn nhóm đối tượng phạm tội, không để xảy ra tình trạng hàng ngàn, hàng vạn người dân bị lôi kéo, dụ dỗ.

Mặc dù mới đi vào hoạt động từ tháng 6/2024 đến tháng 7/2025, nhóm lừa đảo đã lập hơn 4.000 tài khoản với tổng số tiền đầu tư lên đến hơn 2 triệu USDT tương ứng số tiền hơn 50 tỷ đồng (Ảnh: Công an Phú Thọ).

Theo thông tin trên tờ Công an nhân dân, trong các bị hại có ông N.V.T (80 tuổi), ông T cho biết, lần đầu được người quen dẫn vào hội thảo để nhận quà.

Còn anh N.T.H (SN 1956), trú tại Hà Nội cho hay, đã đầu tư 1.100 USDT, số tiền này anh tích cóp sau khi nghỉ hưu, được các đối tượng trả lãi suất 8,67%/1 tháng và 104%/1 năm.

Nghe và tin lời đối tượng, chị T.H, quê ở tỉnh Hà Tĩnh đã đầu tư hơn 400.000 USDT, anh L.M.T, ở tỉnh Quảng Ninh đầu tư hơn 500.000 USD, hay chị N.T.D, quê ở tỉnh Lào Cai đã đầu tư số tiền khủng 15.000 USDT.

Thiếu tướng Nguyễn Minh Tuấn, Giám đốc Công an tỉnh Phú Thọ cho biết, khi lực lượng công an ập vào kiểm tra, hàng trăm người đang say sưa lắng nghe, trao đổi.

Điều đáng nói, phần lớn “nhà đầu tư” có mặt ở hội thảo là người lớn tuổi, cựu chiến binh, cán bộ hưu trí; thậm chí “rất nhiều chị em trốn chồng, trốn con để đi”. Có những người bình thường không dám ăn tiêu, nhưng sau khi được mời gọi thì sẵn sàng nộp cả triệu USD để trở thành nhà đầu tư lớn.

“Cảnh sát ập vào rồi, nhiều người vẫn không biết mình bị lừa, đến khi được giải thích thì xấu hổ”, tờ Thanh niên thuật lại lời thiếu tướng Tuấn.

Công an tỉnh Phú Thọ kêu gọi những người liên quan, người bị hại trong vụ án trình báo đến Cơ quan An ninh điều tra để được bảo vệ quyền lợi theo quy định của pháp luật.

Đồng thời, khuyến cáo người dân đề cao cảnh giác trước những lời mời chào “đầu tư tiền kỹ thuật số”, “lợi nhuận khủng” hay “đa cấp trá hình”. Lợi nhuận cao bất thường chính là cái bẫy ngọt ngào của kẻ lừa đảo.

Ngày giỗ cha, ba anh em rời đi sau bữa ăn, bỏ lại cô em út lo toan đủ thứ. Ai ngờ, chỉ một câu nói của mẹ đã khiến cô ch-ết lặ-ng, nỗ-i đa-u như x-é tim…

“Ngày giỗ cha, ba anh em rời đi sau bữa ăn, bỏ lại cô em út lo toan đủ thứ. Ai ngờ, chỉ một câu nói của mẹ đã khiến cô chết lặng, nỗi đau như xé tim….”

Ngôi nhà ba gian mái ngói rêu phong sáng nay rộn ràng tiếng cười nói, mùi hương trầm nghi ngút quyện cùng mùi thịt kho tàu, canh chua, cá kho tộ thơm lừng – những món mà cha lúc sinh thời vẫn thích. Ba anh em từ thành phố trở về, ai nấy áo quần bảnh bao, bước vào nhà với dáng vẻ bận rộn nhưng gượng gạo. Căn nhà dường như nhỏ bé hơn khi chứa đầy người, nhưng cũng lạnh lẽo lạ thường, vì người quan trọng nhất – cha – nay chỉ còn là di ảnh trên bàn thờ.

Hạnh – cô út trong nhà – lăng xăng hết dọn dẹp, bày mâm, châm trà, đón khách. Từ sáng sớm, cô đã tất bật đi chợ, lau dọn bàn thờ, chuẩn bị mâm cỗ. Hai bàn tay thoăn thoắt, lưng áo ướt đẫm mồ hôi. Trong khi đó, ba anh trai của cô chỉ thỉnh thoảng phụ vài việc nhỏ, còn lại thì tụ tập ngoài hiên bàn chuyện làm ăn, xe cộ, đất đai. Mẹ ngồi trong góc, chậm rãi lần chuỗi tràng hạt, ánh mắt xa xăm như đang tìm một bóng hình không còn.

Sau bữa cơm, khách khứa lác đác ra về, chỉ còn lại gia đình. Anh cả, vốn là người thành đạt nhất, đứng lên phủi quần áo:
– Thôi, con xin phép đi trước, còn có việc ở công ty.

Anh hai cũng vội vã:
– Con cũng phải chạy về lo cho tụi nhỏ học thêm.

Anh ba cười trừ:
– Em cũng có chút việc gấp, để bữa khác ghé thăm mẹ lâu hơn.

Chỉ trong chốc lát, cả ba người con trai đều đứng dậy, lần lượt rời khỏi nhà, để lại khoảng sân chiều loang lổ nắng. Tiếng xe máy xa dần, chỉ còn Hạnh và mẹ ngồi lặng trước bàn thờ cha. Trên mâm cơm vẫn còn ngổn ngang bát đũa, khói hương dần tàn, quện lấy sự trống trải.

Hạnh cắn môi, nuốt nước mắt. Cô thấy nỗi tủi hờn dâng lên: tại sao mọi việc, từ cúng giỗ đến dọn dẹp, đều dồn lên vai mình? Cô út vốn chưa chồng, sống cùng mẹ, nên mặc nhiên người ta xem đó là trách nhiệm. Nhưng cô cũng chỉ là một người con, cũng mang nỗi mất mát cha như các anh. Vậy mà, sau bữa ăn, họ bỏ đi, không một lời hỏi han mẹ, không một bàn tay phụ giúp.

Mẹ vẫn ngồi yên, đôi mắt đượm buồn. Rồi bà quay sang, nhẹ giọng nhưng như dao cứa tim:
– Con à, thôi thì phận làm con gái, con chịu khó lo cho mẹ, cho nhà. Các anh con ai cũng có gia đình riêng, bận rộn chuyện lớn chuyện nhỏ. Cha con mất rồi, chỉ còn mẹ với con nương tựa nhau.

Hạnh chết lặng. Một câu nói thôi, như khẳng định số phận của cô đã an bài: cả đời phải gánh trách nhiệm, hy sinh cho gia đình, thay vì được sống cuộc đời riêng. Nỗi đau ùa đến, nghẹn nơi lồng ngực.

Nghe những lời ấy, Hạnh nhớ lại cả một tuổi thơ dài đầy khoảng cách. Từ nhỏ, cô luôn là đứa trẻ “không quan trọng” trong mắt cha mẹ. Ba anh trai là niềm tự hào, được đầu tư học hành, được khuyến khích xây dựng sự nghiệp. Còn Hạnh, dù học giỏi, vẫn thường nghe những câu quen thuộc: “Con gái học nhiều cũng để làm gì, sau này gả chồng là xong.”

Ngày cha còn sống, mỗi lần giỗ Tết, ba anh thường tụ họp, còn cô thì lui cui dọn dẹp. Cha hiền lành, thương con, nhưng cũng không ít lần buông câu: “Con út lo việc trong nhà cho mẹ là được, mấy đứa con trai còn phải gánh việc lớn ngoài xã hội.” Lời nói như khuôn mẫu in sâu, khiến cả gia đình coi việc Hạnh quán xuyến chuyện giỗ chạp, thờ cúng là lẽ đương nhiên.

Cô từng cố vùng vẫy thoát ra. Có lần thi đậu vào trường đại học ở thành phố, nhưng mẹ gạt đi, bảo học gần nhà để tiện phụ giúp. Hạnh nuốt nước mắt, chấp nhận. Sau này, khi bạn bè lần lượt đi xa, cô vẫn ở lại, làm việc ở một cơ quan huyện, lương ba cọc ba đồng, tối về lo cơm nước cho mẹ. Mỗi dịp giỗ Tết, căn bếp nhỏ lại in bóng một mình cô quay quần với nồi niêu xoong chảo.

Càng nghĩ, Hạnh càng thấy nỗi bất công chồng chất. Các anh trai nay đều có sự nghiệp, gia đình riêng, nhưng hiếm khi ngó ngàng đến mẹ. Mỗi lần giỗ chạp, họ về như khách, ăn xong rồi đi, để lại bao bộn bề cho cô. Lời mẹ nói chiều nay như vết dao khắc thêm vào sự cam chịu ấy: bà không cần, hoặc không dám, đòi hỏi gì ở các anh, chỉ trông mong vào cô.

Trái tim Hạnh đau thắt. Cô tự hỏi: còn bản thân mình thì sao? Những ước mơ giản đơn – một mái ấm, một gia đình nhỏ của riêng cô – có còn cơ hội không? Hay cả đời này, cô chỉ quanh quẩn với bốn bức tường, với bàn thờ cha, với bóng dáng mẹ ngày một già nua?

Ngoài sân, gió chiều thổi nhẹ, cành tre xào xạc như lời an ủi xa xăm. Nhưng trong lòng Hạnh, sự uất nghẹn càng lớn dần.

Đêm ấy, Hạnh trằn trọc không ngủ. Tiếng côn trùng rỉ rả ngoài vườn, tiếng thở đều đều của mẹ bên buồng, tất cả khiến cô càng thêm cô độc. Câu nói của mẹ lặp đi lặp lại trong đầu: “Chỉ còn mẹ với con nương tựa nhau.” Nó vừa chan chứa tình thương, vừa như một bản án buộc tội, khóa chặt cuộc đời cô.

Hạnh nhớ lại ánh mắt cha trong những ngày cuối đời. Dù mệt mỏi, ông vẫn dặn dò: “Các con thương lấy nhau, đừng để mẹ buồn.” Cha mong đoàn tụ, nhưng thực tế thì sao? Các anh trai chỉ ghé qua như gió thoảng. Mẹ vì thương con trai, nên chẳng trách họ, lại dồn hết lên vai Hạnh.

Giọt nước mắt lăn dài. Nhưng lần này, nó không chỉ vì tủi hờn, mà còn là sự bừng tỉnh. Hạnh hiểu: nếu cứ mãi chấp nhận, đời cô sẽ chỉ là cái bóng mờ mịt trong căn nhà cũ. Cha ra đi, mẹ rồi cũng một ngày sẽ đi, và khi ấy, liệu có ai còn nhớ đến cô – đứa con gái út đã hy sinh cả đời?

Sáng hôm sau, khi dọn dẹp xong, Hạnh nhìn mẹ, khẽ nắm lấy tay bà:
– Mẹ à, con thương mẹ, con muốn chăm sóc mẹ. Nhưng con cũng muốn có cuộc sống của riêng mình. Con không thể thay các anh gánh hết mọi thứ.

Mẹ thoáng sững lại, đôi mắt rưng rưng. Có lẽ lần đầu bà nghe con út thốt ra những lời ấy. Hạnh không biết mẹ sẽ hiểu, hay sẽ trách. Nhưng cô biết, đã đến lúc mình phải lên tiếng.

Trong lòng Hạnh, một ngọn lửa nhỏ được thắp lên. Ngày giỗ cha năm nay có thể vẫn buồn, vẫn nhiều nỗi đau, nhưng chính nó đã khiến cô tỉnh ngộ. Đã đến lúc cô không chỉ sống cho mẹ, cho gia đình, mà còn phải sống cho chính mình.

Giá vàng 20/8 Mua vàng thế này, biết thế gửi tiết kiệm còn hơn

Giá vàng hôm nay trước phiên giao dịch 20/8 tại SJC đang niêm yết 124 – 125 triệu đồng/lượng (mua vào – bán ra), trong lúc giá vàng thế giới tăng thêm 7 USD/oz lên mức 3.340,5 USD/oz khi mở phiên 19/8 (giờ Mỹ).

Ngày 20 tháng 8 năm 2025, báo điện tử VOV đăng tải bài viết với tiêu đề “Giá vàng hôm nay 20/8: Vàng trong nước đi ngang mức 125 triệu đồng/lượng”. Nội dung như sau:

Vàng miếng, vàng nhẫn trong nước giữ giá

Giá vàng hôm nay cuối phiên giao dịch ngày 19/8, Công ty VBĐQ Sài Gòn SJC niêm yết giá vàng mua vào 124 triệu đồng/lượng; giá bán ra là 125 triệu đồng/lượng, ngang bằng giá mua vào và bán ra so với phiên sáng. Chênh lệch giá mua – bán vàng SJC đang là 1 triệu đồng/lượng.

Giá vàng tại Tập đoàn DOJI cuối ngày 19/8 niêm yết ở mức 124 – 125 triệu đồng/lượng (mua vào – bán ra), ngang bằng giá mua vào và giá bán ra so với đầu phiên giao dịch 19/8. Biên độ chênh lệch giữa giá mua với giá bán đang là 1 triệu đồng/lượng.

Cuối phiên giao dịch 19/8, giá vàng nhẫn của một số thương hiệu vàng tại Hà Nội cũng tiếp tục đi ngang so với mở phiên sáng. Cụ thể, giá vàng nhẫn tròn 9999 Hưng Thịnh Vượng tại DOJI hiện niêm yết ở mức 117 – 120 triệu đồng/lượng, tương đương giá mua vào và bán ra so với đầu phiên sáng.

 

Công ty Vàng bạc đá quý Sài Gòn (SJC) niêm yết giá vàng nhẫn SJC loại 1 – 5 chỉ ở mức 117 -119,5 triệu đồng/lượng, bằng giá mua vào và giá bán ra so với phiên sáng. Vàng Bảo Tín Minh Châu niêm yết giá nhẫn tròn trơn ở ngưỡng 117,2 – 120,2 triệu đồng, không thay đổi giá mua và giá bán so với đầu phiên sáng.

Giá vàng thế giới tăng khi mở phiên giao dịch 19/8 tại thị trường Mỹ. Trên sàn Kitco, giá vàng đang được niêm yết ở mức 3.340,5 USD/oz, tăng 7 USD/oz so với cuối phiên trước. Quy đổi theo tỷ giá ngoại tệ tại Vietcombank ngày 19/8: 1 USD = 26.490 VND, giá vàng thế giới tương đương 106,5 triệu đồng/lượng, thấp hơn giá vàng SJC bán ra 18,5 triệu đồng/lượng vào cuối ngày 19/8.

Tiềm năng tăng giá của vàng sẽ không cao?

Giá vàng thế giới giảm mạnh sau báo cáo PPI của Mỹ cao hơn kỳ vọng. Nguyên nhân là vì nhà đầu tư lo ngại điều này có thể làm giảm kỳ vọng cắt giảm lãi suất khi gợi

ý lạm phát lõi PCE tháng 7 có thể tăng, buộc FED phải thận trọng.

Ole Hansen, trưởng bộ phận chiến lược hàng hóa tại Saxo Bank cho rằng, dữ liệu lạm phát tăng trong tuần này sẽ không ngăn FED cắt giảm lãi suất. Tuy nhiên, dữ liệu này không thay đổi quan điểm dài hạn tích cực đối với vàng, vì FED cuối cùng sẽ phải cân bằng giữa kiểm soát lạm phát và hỗ trợ kinh tế.

Theo Kitco News, giá vàng thế giới vẫn duy trì trên 3.300 USD/oz nhưng khó có thể thu hút thêm động lực mới. Mặc dù, vàng đang giữ vững vị thế, song một nhà phân tích thị trường cảnh báo các nhà đầu tư rằng, tiềm năng tăng giá của vàng là không cao.

Báo VietNamNet cũng đăng tải bài viết với tiêu đề “Giá vàng hôm nay 20/8/2025: Vàng thế giới chịu nhiều áp lực, SJC lên đỉnh mới?”. Nội dung như sau:

Giá vàng thế giới hôm nay

Tới 20h ngày 19/8 (giờ Việt Nam), giá vàng hôm nay giao ngay trên thị trường quốc tế ở mức 3.330 USD/ounce. Vàng giao tháng 12/2025 trên sàn Comex New York ở mức 3.383 USD/ounce.

Giá vàng thế giới đêm 19/8 cao hơn khoảng 26,9% (tương đương 705 USD/ounce) so với cuối năm 2024. Vàng thế giới quy đổi theo giá USD ngân hàng ở mức 107,3 triệu đồng/lượng, đã bao gồm thuế và phí, thấp hơn khoảng 17,7 triệu đồng/lượng so với giá vàng trong nước tính tới cuối giờ phiên 19/8.

Giá vàng trên sàn New York tối 19/8 (giờ Việt Nam) chịu áp lực bán ra khá mạnh và đang ở quanh ngưỡng 3.330-3.340 USD/ounce trong bối cảnh giới đầu tư ngóng chờ tín hiệu chính sách tiền tệ từ Hội nghị Kinh tế Jackson Hole, diễn ra từ 21-23/8.

Vàng chịu áp lực bán sau khi có tín hiệu tích cực từ các cuộc đàm phán tìm kiếm giải pháp cho cuộc xung đột tại Ukraine kéo dài gần 4 năm qua.

Thị trường vàng chùng xuống còn do mặt hàng có quan hệ mật thiết với vàng là dầu giảm mạnh. Giá dầu WTI giảm 1% xuống 62,8 USD/thùng.

giavangMinhHien49 OK.jpg
Giá vàng trong nước ở đỉnh cao lịch sử. Ảnh: NH

Vàng chịu áp lực còn do kinh tế Mỹ đón thông tin tích cực về hoạt động xây dựng nhà. Theo số liệu do Bộ Thương mại Mỹ công bố, số lượng nhà ở khởi công xây dựng tại nước này đã tăng 2,5% trong tháng 7, lên mức điều chỉnh theo mùa là 1,428 triệu căn, tăng so với mức điều chỉnh của tháng 6 là 1,358 triệu căn.

Hoạt động xây dựng tại Mỹ vượt kỳ vọng của các nhà kinh tế khi ước tính chung cho thấy sẽ giảm xuống còn 1,29 triệu đơn vị. Trong 12 tháng qua, con số này đã tăng 12,9%.

Dữ liệu xây dựng nhà ở tốt hơn dự kiến đã làm giảm kỳ vọng Cục Dự trữ Liên bang Mỹ (Fed) sẽ đẩy nhanh việc giảm lãi suất để hỗ trợ nền kinh tế. Điều này làm ảnh hưởng tiêu cực tới giá vàng.

Giá vàng trong nước hôm nay

Trong nước, giá vàng treo trên đỉnh cao lịch sử. Cụ thể, tới cuối phiên giao dịch ngày 19/8, giá vàng miếng 9999 tại SJC và Doji được niêm yết ở mức 124-125 triệu đồng/lượng (mua vào – bán ra), không đổi ở cả hai chiều so với phiên liền trước.

SJC công bố giá vàng nhẫn loại 1-5 chỉ ở mức 117-119,5 triệu đồng/lượng (mua – bán), không đổi so với phiên trước. Doji công bố giá vàng nhẫn loại 1-5 chỉ ở mức 117-120 triệu đồng/lượng (mua – bán).

Dự báo giá vàng

Có thể thấy, vàng vẫn chịu áp lực bán chốt lời trong bối cảnh Tổng thống Mỹ Donald Trump đang có những bước tiến lớn trong nỗ lực chấm dứt cuộc xung đột tại Ukraine và dần đạt được thỏa thuận thương mại với các nước. Những dữ liệu tích cực của nền kinh tế Mỹ cũng gây áp lực lên mặt hàng kim loại quý.

Tuy nhiên, sự bất ổn vẫn còn. Ông Trump khá lo lắng khi cho rằng ông hy vọng Tổng thống Nga Putin sẽ hợp tác về vấn đề Ukraine, nếu không “tình hình sẽ rất khó khăn”.

Trong loạt phát biểu mới nhất, ông Trump khẳng định sẽ tổ chức cuộc gặp giữa ông Putin và ông Zelensky, nhưng cũng nhấn mạnh Tổng thống Ukraine cần linh hoạt hơn, ám chỉ việc có thể phải nhượng bộ lãnh thổ.

Ông Trump khẳng định Ukraine sẽ không trở thành thành viên NATO, song vẫn có “một hình thức đảm bảo an ninh nào đó” cho Kiev.

Hiện giới đầu tư cũng dồn sự chú ý vào báo cáo việc làm (NFP) và lạm phát (CPI).

Nhiều người lo ngại, các số liệu kinh tế tích cực cho thấy nếu Fed cắt giảm lãi suất quá sớm, chính sách có thể phản tác dụng, kéo dài áp lực lạm phát.

Mặc dù vàng chịu nhiều áp lực nhưng không ít chuyên gia vẫn lạc quan về triển vọng dài hạn của vàng. Các tổ chức dự báo vàng có thể chạm mốc 3.500 USD/ounce vào cuối năm nếu Fed duy trì lộ trình nới lỏng chính sách tiền tệ.

Chính thức: Tạm biệt bà bán bún riêu mãi mãi, tuhinh luôn rồi

Nguyễn Thị Kiều Phương sát hại, cướp tài sản hàng xóm lúc rạng sáng vừa bị TAND tỉnh An Giang tuyên phạt án tử hình.

Ngày 19/8, TAND tỉnh An Giang xét xử, tuyên phạt bị cáo Nguyễn Thị Kiều Phương (44 tuổi, ngụ xã Long Kiến, tỉnh An Giang) tử hình về tội “Giết người” và 4 năm tù tội “Cướp tài sản”.

Tổng hợp hình phạt chung cho bị cáo là tử hình, buộc có trách nhiệm bồi thường cho gia đình bị hại hơn 160 triệu đồng.bị cáo Phượng.jpg

Bị cáo Nguyễn Thị Kiều Phương tại toà. Ảnh: T.T
Theo cáo trạng, đầu năm 2023, Phương bán bún riêu, vay tiền lãi suất cao của những đối tượng lạ mặt (không rõ họ, tên địa chỉ), không có khả năng chi trả.

Ngày 17/2, bị cáo hỏi mượn tiền và vàng của ông B.V.T. (74 tuổi, hàng xóm) để trả nợ nhưng người này không đồng ý.

Biết rõ ông T. thường đi xe đạp từ nhà đến chợ chợ Mương Tịnh (xã Long Kiến) lấy thịt heo, chả cá đem giao cho khách hàng vào khoảng 2h sáng mỗi ngày, Phương nảy sinh ý định giết hàng xóm cướp tài sản.

Bị cáo chuẩn bị dao và búa (loại đập thịt) để vào cốp xe máy rồi đi tìm ông T. Đến khoảng 2h30 ngày 18/2, Phương gặp ông T. trên đường, doạ không cho mượn vàng sẽ giết nạn nhân.

Thấy ông T. vẫn không đồng ý, bị cáo Phương cầm búa đánh nhiều cái vào đầu khiến hàng xóm ngã xuống đám lục bình kế bên. Người phụ nữ tiếp tục đánh vào mặt, dùng dao cứa cổ ông T., gỡ lấy 3 nhẫn bằng vàng rồi lấy lục bình che lấp che lên cơ thể nạn nhân.

Phương về nhà, ném bỏ cây búa dưới sông, còn dao thì rửa sạch máu rồi để lại vào khu vực nhà bếp.

Sáng cùng ngày, bị cáo đem bán 3 chiếc nhẫn vàng cướp được hơn 33 triệu đồng, đem trả nợ và cất giấu trong tủ. Biết sự việc bại lộ, ngày 20/2, Phương ra đầu thú.

Mời 25 người bạn đồng niên đến dự đám cưới của con gái nhưng 3 mâm đấy chỉ mừng đúng duy nhất cái phong bì 1 triệu, tôi tiếc tiền làm cỗ bị l;;ỗ mất 2 triệu, hôm sau đọc tin nhắn các bạn chê trách trong nhóm lớp tôi mới giật mình xem lại ……

“Ngày cưới con gái lẽ ra phải là một ngày vui trọn vẹn, vậy mà chỉ vì 3 mâm bạn đồng niên, tôi lại rơi vào tình cảnh vừa lỗ tiền vừa mất tình bạn. Chỉ đến khi đọc những lời chê trách trong nhóm lớp, tôi mới giật mình nhận ra điều mà bao lâu nay mình đã vô tình bỏ quên…”

Ngày cưới của con gái, tôi vốn mong muốn tổ chức thật chu toàn, vừa là để con được vui vẻ hạnh phúc, vừa để họ hàng làng xóm nhìn vào mà khen gia đình mình chu đáo. Trong danh sách khách mời, ngoài bà con thân thích, đồng nghiệp, tôi đặc biệt dành riêng ba mâm cho nhóm bạn đồng niên – những người bạn học cùng, chơi cùng từ thuở nhỏ. Tôi nghĩ, đây không chỉ là dịp để các bạn gặp lại nhau sau bao năm, mà còn là cơ hội để tình cảm thêm gắn bó.

Sáng hôm ấy, tôi bận rộn lo toan khắp nơi, vừa sắp xếp lễ, vừa tiếp khách. Nhìn thấy các bạn đồng niên cười nói rôm rả, cụng ly chúc tụng, tôi thầm mừng trong bụng: “Bạn bè mình vẫn còn giữ nghĩa, chịu khó đi xa gần đến chia vui.” Không ngờ, niềm vui ấy chẳng kéo dài được bao lâu.

Khi dọn dẹp sau tiệc, vợ tôi mở phong bì từ bàn bạn bè, trên đó ghi “Nhóm bạn đồng niên”. Bên trong vỏn vẹn đúng một triệu đồng. Tôi ngẩn người. Tính sơ sơ, ba mâm, hơn hai chục người, mà chỉ có một cái phong bì tập thể. Trong khi tiền cỗ, tiền đồ ăn, nước uống, tính ra riêng ba mâm ấy tôi đã bỏ ra gần 3 triệu. Như vậy, chỉ riêng khoản này tôi đã lỗ mất gần 2 triệu.

Tối hôm đó, khi khách khứa đã về hết, con gái tôi còn cười bảo:
– “Bố ạ, quan trọng là ngày vui, đừng tính toán tiền bạc nhiều.”
Tôi nghe thì gật đầu, nhưng trong lòng không khỏi chạnh buồn. Không phải tôi tiếc một triệu hay hai triệu, mà tôi hụt hẫng ở chỗ, những người tôi luôn nghĩ là bạn bè thân thiết, cuối cùng lại thờ ơ đến vậy.

Hôm sau, tôi mở điện thoại, định xem lại hình ảnh hôm cưới thì bất ngờ thấy nhóm chat lớp cấp ba sáng đèn liên tục. Tò mò, tôi mở ra đọc. Những dòng tin nhắn hiện lên làm tôi sững người.

Một người bạn viết:
– “Ông A làm đám cưới mà cỗ chẳng có gì đặc biệt, toàn món bình thường.”
Người khác hùa theo:
– “Đúng rồi, còn bắt ngồi chung mâm chật chội, phục vụ chậm chạp. Cứ tưởng phải được tiếp đãi tử tế chứ!”

Càng đọc, lòng tôi càng nặng trĩu. Hóa ra, không những không chia sẻ niềm vui cùng tôi, mà sau lưng họ còn buông lời chê trách. Tôi nhớ lại lúc mời cưới, mình đã gọi điện từng người, nói năng chân tình, thậm chí còn cố xếp bàn ghế ngay cạnh sân cho họ thoải mái. Vậy mà đáp lại, là một phong bì tượng trưng và những lời phàn nàn lạnh lùng.

Trong khoảnh khắc ấy, tôi thấy mình thật ngốc. Bấy lâu nay, tôi luôn nghĩ rằng tình bạn xưa cũ là tài sản quý giá, cứ giữ được là còn hạnh phúc. Nhưng có lẽ, những người bạn ấy không còn coi trọng mối quan hệ như tôi.

Cả đêm tôi không ngủ được. Tôi nghĩ về những lần họp lớp trước, cũng toàn là tôi đứng ra lo toan, tổ chức, thậm chí bỏ tiền túi ứng trước. Mọi người đi chơi thì vui, nhưng khi nhắc đến việc đóng góp thì lại kêu ca. Có lẽ tôi đã quen với việc “cho đi” mà quên mất rằng, sự trân trọng phải đến từ hai phía.

Sau sự việc ấy, tôi quyết định rút lui khỏi nhóm bạn đồng niên. Không ồn ào, không trách móc, tôi chỉ lặng lẽ rời đi. Bởi tôi hiểu, có những mối quan hệ, giữ mãi cũng chỉ là gánh nặng cho chính mình.

Con gái thấy tôi buồn, ngồi lại an ủi:
– “Bố ạ, trong cuộc đời, không phải ai cũng xứng đáng đi cùng mình đến cuối. Bạn bè thật sự, không tính toán vài ba mâm cỗ, cũng chẳng chê trách chuyện lớn nhỏ. Người ta quý bố, sẽ trân trọng tấm lòng bố, chứ không phải cái mâm ăn hôm nay.”

Lời con nói khiến tôi nhẹ nhõm hơn. Đúng là như vậy, giá trị của tình bạn đâu thể đo bằng phong bì tiền mừng. Nhưng chính thái độ, chính sự thẳng thắn hay giả dối mới quyết định mối quan hệ ấy có còn ý nghĩa hay không.

Từ sau hôm đó, tôi sống thoải mái hơn, không còn quá đặt nặng chuyện bè bạn cũ. Tôi dành thời gian cho gia đình, cho những người thật sự quan tâm mình. Thỉnh thoảng, tôi vẫn gặp vài bạn thân thiết từ xưa – những người dù chẳng giàu có nhưng luôn hỏi han, chia sẻ cùng nhau. Tôi nhận ra, chỉ cần vài người bạn thật lòng, còn hơn cả chục mâm bạn hời hợt.

Ngày cưới con gái, tôi mất 2 triệu, nhưng tôi nhận lại một bài học cả đời: đừng bao giờ đặt niềm tin mù quáng vào những mối quan hệ đã mục ruỗng. Và quan trọng hơn, hãy biết trân trọng những người còn lại, những người luôn đứng bên mình mà chẳng cần điều kiện.

Á quân Olympia với sự nghiệp diễn xuất ngắn nhất lịch sử: Làm PGS ở nước ngoài, cuộc sống hiện tại gây bất ngờ

Ở thời điểm hiện tại, cuộc sống của anh khiến nhiều người ngưỡng mộ.

Đường Lên Đỉnh Olympia không chỉ được biết đến như một cuộc thi tri thức lớn dành cho học sinh trung học trên cả nước mà còn là nơi khơi dậy đam mê, tạo động lực học tập cho nhiều thế hệ. Ra đời từ năm 1999, chương trình dần trở thành biểu tượng của tuổi học trò, đồng thời phát hiện và bồi dưỡng nhiều gương mặt tài năng cho đất nước.

Trong hành trình hơn hai thập kỷ phát sóng, một trong những thí sinh để lại dấu ấn sâu đậm với khán giả chính là Nguyễn Thành Vinh – Á quân của mùa Olympia mùa đầu tiên. Thời điểm tham gia, anh là học sinh lớp chuyên Hóa của Trường THPT chuyên Lam Sơn (Thanh Hóa).

Á quân Olympia với sự nghiệp diễn xuất ngắn nhất lịch sử: Làm PGS ở nước ngoài, cuộc sống hiện tại gây bất ngờ- Ảnh 1.

Lê Thành Vinh là Á quân Olympia mùa đầu tiên.

Thành Vinh được nhiều người nhớ tới không chỉ bởi thành tích học tập mà còn bởi vai diễn “tay ngang” nổi tiếng trong bộ phim Phía Trước Là Bầu Trời. Trong phim, anh hóa thân thành nhân vật Nam – một sinh viên chăm chỉ, ít nói, mang dáng dấp “mọt sách”. Bộ phim đình đám này vẫn thường xuyên được khán giả trẻ tìm xem lại cho tới ngày nay. Đây cũng là vai diễn duy nhất trong sự nghiệp của anh, khiến khán giả hay nhắc vui rằng anh có “sự nghiệp diễn xuất ngắn nhất lịch sử Olympia”.

Á quân Olympia với sự nghiệp diễn xuất ngắn nhất lịch sử: Làm PGS ở nước ngoài, cuộc sống hiện tại gây bất ngờ- Ảnh 2.
Á quân Olympia với sự nghiệp diễn xuất ngắn nhất lịch sử: Làm PGS ở nước ngoài, cuộc sống hiện tại gây bất ngờ- Ảnh 3.

Thành Vinh được nhiều người nhớ tới không chỉ bởi thành tích học tập mà còn bởi vai diễn “tay ngang” nổi tiếng trong bộ phim Phía Trước Là Bầu Trời.

Sau trải nghiệm diễn xuất ngắn ngủi, Thành Vinh quay trở lại với con đường học thuật. Anh giành học bổng của chính phủ Australia và tiếp tục theo đuổi lĩnh vực Hóa học. Năm 2010, anh hoàn thành chương trình tiến sĩ và sang Đức làm nghiên cứu sau tiến sĩ (Ph.D) tại Viện Hóa học Hữu cơ RWTH Aachen trong nhóm của Giáo sư Dieter Enders. 3 năm sau, anh sang Đại học Curtin (Perth, Úc) để xây dựng nhóm nghiên cứu riêng, rồi đến năm 2015 tiếp tục công tác tại Đại học New South Wales (UNSW) với vị trí giảng viên/ARC DECRA.

Cột mốc đáng nhớ nhất trong sự nghiệp học thuật của Nguyễn Thành Vinh là năm 2021, khi anh được bổ nhiệm làm Phó Giáo sư tại Trường Hóa học, Đại học New South Wales. Thành tựu này của anh khiến nhiều người ngưỡng mộ.

Á quân Olympia với sự nghiệp diễn xuất ngắn nhất lịch sử: Làm PGS ở nước ngoài, cuộc sống hiện tại gây bất ngờ- Ảnh 4.

Thông tin của Thành Vinh trên web chính thức của trường UNSW.

Á quân Olympia với sự nghiệp diễn xuất ngắn nhất lịch sử: Làm PGS ở nước ngoài, cuộc sống hiện tại gây bất ngờ- Ảnh 5.

Á quân Olympia lựa chọn theo đuổi lĩnh vực học thuật.

Không chỉ vậy, anh còn ghi dấu bằng nhiều giải thưởng danh giá trong ngành Hóa học: Giải thưởng Tạp chí Hóa học Thieme năm 2014, học bổng nghiên cứu Discovery Early Career Research Award (DECRA) của Hội đồng Nghiên cứu Úc, hay học bổng Athel Beckwith do Viện Hóa học Hoàng gia Úc (RACI) trao tặng năm 2016.

Á quân Olympia với sự nghiệp diễn xuất ngắn nhất lịch sử: Làm PGS ở nước ngoài, cuộc sống hiện tại gây bất ngờ- Ảnh 6.
Á quân Olympia với sự nghiệp diễn xuất ngắn nhất lịch sử: Làm PGS ở nước ngoài, cuộc sống hiện tại gây bất ngờ- Ảnh 7.

Hiện tại, anh có cuộc sống viên mãn bên gia đình.

Ở thời điểm hiện tại, Nguyễn Thành Vinh có cuộc sống viên mãn và bình lặng bên gia đình nhỏ. Anh hiếm khi chia sẻ đời tư trên mạng xã hội, song qua vài hình ảnh hiếm hoi có thể thấy gia đình anh thường dành thời gian cho những chuyến đi và trải nghiệm khắp nơi trên thế giới. Trưởng thành và điềm đạm, chàng Á quân Olympia năm nào nay đã trở thành Phó Giáo sư thành danh, đồng thời vẫn giữ được hình ảnh đáng mến trong lòng khán giả yêu mến chương trình.

Tổng

Tôi đã ng/ủ với một người đàn ông lạ ở tuổi 60,và sáng hôm sau, sự thật khiến tôi bàng hoàng…

Tôi chưa bao giờ nghĩ, ở tuổi 60, cuộc đời mình lại trải qua một biến cố kỳ lạ đến thế. Một người phụ nữ vốn cẩn trọng, sống trong khuôn phép, cả đời gắn bó với gia đình, chồng con, bỗng chốc một đêm lại đánh mất lý trí và… ngủ cùng một người đàn ông xa lạ. Ngay khi mở mắt sáng hôm sau, cảm giác hoảng hốt và bàng hoàng dội đến khiến tôi tưởng tim mình ngừng đập. Người đàn ông đó nằm ngay bên cạnh tôi, mái tóc hoa râm, gương mặt lạ lẫm nhưng lại thấp thoáng sự quen thuộc đến rùng mình.

Đêm qua, tôi đã uống hơi nhiều trong buổi tiệc sinh nhật bạn cũ. Từ sau ngày chồng mất, bạn bè thường khuyên tôi đi ra ngoài nhiều hơn, để bớt cô đơn. Tôi vốn định chỉ ghé một chút cho vui, nào ngờ rượu vang và tiếng nhạc đã kéo tôi vào một vòng xoáy cảm xúc. Người đàn ông ấy – ông Dũng, xuất hiện trong buổi tiệc với dáng vẻ điềm đạm, lịch thiệp. Chúng tôi nói chuyện khá hợp, và khi rời tiệc, tôi chỉ nhớ mang máng rằng mình đã nhận lời ông đưa về.

Mọi chuyện xảy ra sau đó như một khoảng trống mờ mịt. Tôi chỉ còn nhớ cái nắm tay bất ngờ, cái nhìn đầy cuốn hút và sự cô độc dồn nén bao năm trong tôi đã khiến lý trí nhòe đi. Khi tỉnh dậy, tôi thấy mình trong căn hộ lạ, bên cạnh một người đàn ông xa lạ. Toàn thân tôi run lên, vừa sợ hãi, vừa thấy có gì đó không đúng. Tôi hoảng loạn tìm điện thoại, đồng hồ… thì đúng lúc ấy, ông ta khẽ trở mình và mỉm cười.

“Chào buổi sáng… em vẫn ổn chứ?” – giọng ông trầm, nhẹ mà như có điều gì giấu kín.

Tim tôi đập thình thịch. Tôi chưa kịp trả lời thì ánh mắt ông lướt qua, rồi dừng lại trên một bức ảnh đặt ngay đầu giường. Bức ảnh ấy làm tôi như rơi xuống vực thẳm – trong ảnh là ông Dũng, cùng một người đàn ông khác mà tôi biết rất rõ: người chồng quá cố của tôi.

Tôi sững người. Tại sao chồng tôi – người đã mất cách đây 5 năm – lại có mặt trong bức ảnh này cùng với ông Dũng? Mối quan hệ giữa họ là gì? Từng lớp ký ức ùa về, tôi nhớ lại rằng chồng mình hiếm khi nhắc đến bạn bè thời trẻ. Ông ít nói về quá khứ, và tôi cũng chẳng bao giờ nghi ngờ. Nhưng giờ đây, rõ ràng họ từng thân thiết – ít nhất là đủ để có chung một tấm hình, trong khung ảnh đặt nơi riêng tư nhất.

Tôi hỏi dồn:
“Ông… ông là ai? Tại sao lại có hình chồng tôi ở đây?”

Ông Dũng thoáng lặng im, rồi thở dài. “Anh và chồng em… là bạn học, cũng là đồng đội một thời. Nhưng chúng tôi xa nhau từ lâu rồi. Anh không ngờ sẽ gặp lại em trong hoàn cảnh này.”

Câu nói ấy khiến tôi vừa run rẩy, vừa thấy lạnh buốt trong lòng. Tại sao một người bạn thân của chồng lại chưa từng xuất hiện trong suốt cuộc hôn nhân kéo dài mấy chục năm của tôi? Tại sao đến tận bây giờ, trong tình huống đầy trớ trêu này, tôi mới biết sự tồn tại của ông?

Ông Dũng nhìn tôi rất lâu, rồi nhẹ giọng:
“Thật ra, còn một chuyện… mà anh nghĩ em nên biết. Chồng em trước khi mất đã gửi gắm cho anh một điều.”

Tôi thẫn thờ. Bao nhiêu năm qua, tôi vẫn sống trong ám ảnh mất mát, luôn cho rằng chồng mình ra đi đột ngột, không kịp dặn dò. Vậy mà… còn có bí mật gì đó chưa từng được tiết lộ?

Trong căn phòng sáng sớm, ánh nắng xuyên qua rèm, tôi bỗng cảm thấy ngột ngạt. Đêm qua, sự yếu lòng của tôi đã kéo mình vào một vòng xoáy bất định. Nhưng sáng nay, sự thật hé mở càng khiến tôi hoảng loạn hơn.

Tôi muốn rời khỏi đây ngay lập tức, nhưng đôi chân lại như bị níu chặt bởi nỗi tò mò, sợ hãi và cả một linh cảm kỳ lạ rằng cuộc đời mình sắp sang một trang khác.

Ông Dũng đưa tôi tách trà nóng, ánh mắt vẫn bình thản nhưng ẩn chứa nhiều uẩn khúc. Ông bắt đầu kể: ngày còn trẻ, ông và chồng tôi từng thân thiết đến mức “sống chết có nhau”. Họ cùng trải qua những năm tháng gian khổ, cùng chia sẻ những giấc mơ, cả những bí mật mà không ai ngoài họ biết.

Rồi ông ngập ngừng, nói chậm rãi từng chữ:
“Chồng em… trước khi mất, đã gửi anh một lá thư. Trong thư, anh ấy nhờ anh nếu có cơ hội, hãy tìm cách chăm sóc em. Anh ấy biết, một ngày nào đó, em sẽ rất cô đơn.”

Nước mắt tôi bất giác trào ra. Hóa ra, người đàn ông tôi gắn bó cả đời đã nghĩ cho tôi đến tận hơi thở cuối cùng. Nhưng vì sao ông Dũng lại xuất hiện bây giờ, bằng cách đầy trớ trêu như thế này?

Ông nhìn tôi, ánh mắt thoáng buồn:
“Anh không định để mọi chuyện xảy ra như hôm qua. Nhưng có lẽ số phận đã sắp đặt. Anh vẫn luôn dằn vặt vì không giữ trọn lời hứa với bạn. Giờ, anh chỉ muốn nói thật tất cả.”

Tim tôi thắt lại. Một phần tôi cảm thấy được an ủi – hóa ra chồng tôi vẫn luôn lo lắng cho tôi. Nhưng một phần khác, tôi thấy mình bị cuốn vào mối quan hệ đầy mâu thuẫn: tôi đã yếu lòng ngã vào vòng tay một người đàn ông, mà lại chính là bạn thân của chồng mình.

Sự thật ấy khiến tôi choáng váng. Tôi vừa thấy biết ơn, vừa thấy tội lỗi, vừa không biết phải bước tiếp thế nào. Mọi thứ đến quá bất ngờ, để lại trong lòng tôi một câu hỏi day dứt: liệu đây là định mệnh, hay là một sai lầm không thể cứu vãn?

Xin chia buồn với nhiều thí sinh thi đại học năm nay! Điểm chuẩn tăng ngoài dự đoán, pPhụ huynh cũng s;;ố;c

Kết quả lọc ảo lần 4: Điểm chuẩn tăng ngoài dự đoán

Sau vòng lọc ảo lần thứ 4 tuyển sinh đại học 2025, điểm chuẩn vào nhiều trường đại học cơ bản lộ diện, không ít ngành tăng điểm so với dự đoán ban đầu.

Xem điểm chuẩn đại học trên Báo Dân trí

Báo Dân trí cập nhật sớm nhất điểm chuẩn các trường đại học nhằm giúp thí sinh, phụ huynh tra cứu thông tin một cách thuận lợi, chính xác.

Thông tin sẽ được cập nhật liên tục.

Đến thời điểm này, nhiều trường đại học đã dự kiến được mức điểm chuẩn xét tuyển đợt 1 năm 2025.

Sau lọc ảo, nhiều trường tiết lộ điểm chuẩn biến động bất ngờ, có ngành lên  đến 29 điểm - Tuổi Trẻ Online

Trái với dự đoán ban đầu, xu thế điểm chuẩn của nhiều ngành có biến động theo chiều hướng tăng.

TS Nguyễn Trung Nhân, Trưởng phòng Đào tạo, Trường Đại học Công nghiệp TPHCM, cho biết khoảng 50% mã ngành xét tuyển vào trường đang tăng điểm chuẩn so với năm ngoái.

Một số ngành ghi nhận mức tăng đáng kể như: Các ngành thuộc nhóm công nghệ – kỹ thuật như cơ điện tử, điện – điện tử, tự động hóa dự kiến tăng đến 2 điểm, ngành marketing dự kiến tăng 1,5 điểm, ngành dược học tăng nhẹ 0,5 điểm…

Theo tổng quan, với phương thức xét điểm thi tốt nghiệp THPT, điểm chuẩn dự kiến của nhiều ngành nằm trong khoảng 24-25 điểm, cao nhất tới gần 26,5 điểm (thang điểm 30).

Tương ứng, điểm chuẩn dự kiến các ngành cũng tăng rõ rệt ở các phương thức khác. Trong đó, phương thức xét học bạ THPT ghi nhận mức điểm rất cao, 27-29 điểm.

Phương thức xét điểm kỳ thi đánh giá năng lực của Đại học Quốc gia TPHCM có điểm cao nhất đạt gần 1.000 điểm, nhiều ngành khác đạt trên 800 điểm.

Riêng các ngành “kén” thí sinh và chương trình tăng cường tiếng Anh, điểm chuẩn đánh giá năng lực được dự báo ở mức sàn (600 điểm).

“Mức tăng này gây bất ngờ”, ông Nhân nhận định

Theo ông Nhân, kết thúc lọc ảo toàn quốc lần 4, điểm cơ bản đã hội tụ. Theo quy định, ở 2 lần lọc ảo còn lại, các trường chỉ được điều chỉnh tối đa 10% nên điểm chuẩn chỉ biến động nhẹ so với lần lọc ảo thứ 4.

Tối nay, trường sẽ công bố điểm chuẩn chính thức sau khi kết vòng lọc ảo toàn quốc cuối cùng.

Nhiều ngành học của Trường Đại học Công thương TPHCM cũng có điểm chuẩn dự kiến theo xu hướng tăng.

ThS Phạm Thái Sơn, Giám đốc Trung tâm Tuyển sinh và Truyền thông cho biết sau 4 lọc ảo, điểm chuẩn của trường này đang ở mức 17-24,5 điểm (thang 30). Các ngành lấy điểm chuẩn cao nhất là marketing, kinh doanh quốc tế, logistics ở mức tương đương năm ngoái, khoảng 24,5 điểm.

Đáng chú ý, các ngành có điểm chuẩn năm 2024 thấp ở mức khoảng 20 điểm lại đang có dấu hiệu “nóng lên” khi tăng lên khoảng 21,5-22 điểm. Một số ngành tăng như: Điện tử, tự động hóa, cơ điện tử, khoa học dữ liệu, an toàn thông tin,…

Hôm nay (17/8), bắt đầu lọc ảo lần đầu tiên xét tuyển đại học 2025

Còn lại, một số ngành như: Công nghệ thực phẩm, công nghệ thông tin… có mức trúng tuyển tương tự như năm ngoái, 23-23,5 điểm.

Thấp nhất là ngành công nghệ kỹ thuật môi trường, thủy sản, công nghệ vật liệu,… điểm trúng tuyển dự kiến là 17 điểm, cao hơn điểm sàn 1 điểm.

“Mức điểm chuẩn dự kiến bằng hoặc cao hơn điểm chuẩn của năm ngoái. Mức điểm này sẽ ít thay đổi ở 2 lần lọc ảo cuối, có chăng chỉ khoảng 0,25 điểm”, ông Thái Sơn cho hay.

Trường Đại học Công thương TPHCM dự kiến công bố điểm chuẩn vào 18h tối nay.

Trong khi đó, Trường Đại học Nha Trang có xu hướng giảm đúng như dự đoán ban đầu. PGS.TS Tô Văn Phương, Trưởng phòng Đào tạo đại học, Trường Đại học Nha Trang, cho hay trường dự kiến mức điểm giảm nhẹ bởi số lượng thí sinh đăng ký vào trường đa phần ở nguyện vọng 2.

Điểm chuẩn ở phương thức xét điểm thi tốt nghiệp THPT ở mức 20-27 điểm (thang 40 điểm), thấp hơn khoảng 3 điểm so với năm trước.

Ông cho biết, tỷ lệ ảo lớn khiến các trường top trung và dưới sẽ phải cân nhắc kỹ lưỡng về mức trúng tuyển.

“Một số ngành trọng điểm của trường vẫn có điểm chuẩn ở mức cao. Chúng tôi xác định không hạ điểm chuẩn quá thấp để đảm bảo chất lượng đào tạo, đồng thời, tạo cơ hội cho thí sinh có điểm cao nhưng chưa trúng tuyển đợt 1 có thể tham gia tuyển bổ sung”, ông Phương cho hay.

Bên cạnh những trường cơ bản xác định được điểm chuẩn vẫn có những nơi đang “vã mồ hôi”.

Hiệu trưởng một trường đại học công lập tại TPHCM cho biết đến giờ này trường vẫn chưa tự tin về mức điểm chuẩn vì tỷ lệ ảo quá nhiều. Năm trước, điểm chuẩn của trường tập trung ở mức 24-25 điểm nhưng năm nay khó xác định.

“Các bộ phận vẫn đang tập trung cao độ, phân tích dữ liệu để đưa ra được con số chính xác nhất”, vị này thông tin.

Quy trình lọc ảo trên hệ thống của Bộ GD&ĐT gồm 6 lần. Trong hôm nay, lần lọc ảo cuối cùng sẽ được thực hiện, sau đó, các trường bắt đầu công bố điểm chuẩn.

Lịch công bố điểm chuẩn đại học đợt 1 dự kiến diễn ra từ chiều ngày 20/8 đến trước 17h ngày 22/8.

Thí sinh xác nhận nhập học trực tuyến đợt 1 trên hệ thống chung của Bộ GD&ĐT trước 17h ngày 30/8.

CHÍNH THỨC: Lý do Bích Tuyền rút khỏi ĐTVN thi đấu quốc tế: Cả nước đã hiểu sai về em

VĐV bóng chuyền Nguyễn Thị Bích Tuyền chính thức lên tiếng.

Chỉ một ngày trước khi lên đường sang Thái Lan tham dự Giải vô địch bóng chuyền nữ thế giới 2025, đội tuyển Việt Nam bất ngờ mất đi trụ cột quan trọng Nguyễn Thị Bích Tuyền. Trên trang cá nhân, đối chuyền Bích Tuyền đã chính thức lên tiếng về việc rút khỏi đội tuyển bóng chuyền nữ Việt Nam tham dự giải đấu tại Thái Lan:

“Xin chào mọi người,

Đầu tiên, Tuyền muốn gửi lời cảm ơn chân thành đến người hâm mộ đã luôn theo dõi và đồng hành, ủng hộ Tuyền cùng đội tuyển bóng chuyền nữ Việt Nam. Thành tích vô địch vòng 2 SEA V.League là minh chứng cho sự nỗ lực không ngừng và là giấc mơ đã thành sự thật. Chiến thắng lịch sử trước Thái Lan sẽ là kỷ niệm đẹp nhất trong sự nghiệp của Tuyền.

Hôm nay, Tuyền xin thông báo sẽ không tham dự Giải vô địch thế giới sắp tới. Đây là một quyết định Tuyền đã cân nhắc kỹ lưỡng và nhận được sự tôn trọng từ Ban Huấn luyện cùng Liên đoàn Bóng chuyền Việt Nam”.

Lý do được Bích Tuyền đưa ra:

“Lý do Tuyền đưa ra quyết định này không phải vì thiếu khát vọng thi đấu, mà bởi những yêu cầu mới từ Liên đoàn Bóng chuyền Thế giới (FIVB) về điều kiện thi đấu của vận động viên. Với Tuyền, thể thao không chỉ là sự cạnh tranh mà còn là sự tôn trọng và công bằng. Tuyền cảm thấy những quy định này chưa có sự minh bạch và thiếu đi sự công bằng cần thiết đối với các vận động viên. Tuyền tin rằng mọi vận động viên đều xứng đáng được thi đấu trong một môi trường được tôn trọng và bình đẳng.Để bảo vệ sự toàn vẹn của bản thân và tránh những rủi ro không đáng có cho đội tuyển, Tuyền đã quyết định rút lui. Tuyền sẽ dành thời gian này để tập trung luyện tập, sẵn sàng cho những giải đấu trong tương lai. Tuyền tin rằng với sự chuẩn bị tốt nhất, đội tuyển Việt Nam vẫn sẽ thi đấu hết mình và đạt được những thành công mới.Một lần nữa, Tuyền xin cảm ơn mọi người. Tuyền mong sẽ tiếp tục ủng hộ các đồng đội của Tuyền tại giải đấu sắp tới”, Bích Tuyền cho biết.

Nóng: Bích Tuyền chính thức lên tiếng về lý do rút khỏi giải bóng chuyền thế giới- Ảnh 1.

Bích Tuyền chia sẻ trên trang cá nhân

Trước đó, ban huấn luyện cùng VFV cho biết họ tôn trọng quyết định của vận động viên, đồng thời khẳng định Bích Tuyền vẫn luôn là nhân tố quan trọng của đội và cánh cửa trở lại tuyển quốc gia luôn rộng mở khi cô sẵn sàng.

Việc rút lui diễn ra chỉ một ngày trước thời điểm toàn đội khởi hành, khiến tuyển nữ Việt Nam không thể bổ sung nhân sự thay thế theo quy định của Liên đoàn Bóng chuyền Thế giới (FIVB). Điều đó đồng nghĩa đoàn quân của HLV Nguyễn Tuấn Kiệt sẽ dự giải với 13 cầu thủ thay vì 14, trong đó Hoàng Thị Kiều Trinh là đối chuyền duy nhất còn lại.

Danh sách đội tuyển bóng chuyền nữ Việt Nam:

Chủ công: Trần Thị Thanh Thúy (C), Vi Thị Như Quỳnh, Nguyễn Thị Uyên, Nguyễn Thị Phương.

Phụ công: Nguyễn Thị Trinh, Trần Thị Bích Thủy, Lê Thanh Thúy, Phạm Thị Hiền.

Đối chuyền: Hoàng Thị Kiều Trinh.

Chuyền hai: Đoàn Thị Lâm Oanh, Võ Thị Kim Thoa.

Libero: Nguyễn Khánh Đang, Nguyễn Thị Ninh Anh.

Cưới nhau chục năm chồng mới thèm về quê vợ, thấy nhà vợ vẫn ở căn nhà cũ rích, con rể cười đểu rút ra 500 nghìn bảo vợ đưa cho bố mẹ. Chị vợ nói luôn: Anh giữ mà tiêu, bố mẹ chuẩn bị xây nhà chục tỷ rồi

Người ta thường bảo: “Lấy vợ thì phải biết thương cả nhà vợ”, nhưng anh Hùng – một người đàn ông ngoài 40 tuổi – lại chưa từng coi đó là điều đáng bận tâm. Lấy vợ hơn chục năm, anh mới chỉ về quê vợ đúng… hai lần, và cả hai lần đều vội vã, lấy lệ. Vợ anh – chị Lan – không ít lần giận hờn, tủi thân, bởi cha mẹ chị già yếu mà con rể thì hờ hững, chẳng mấy khi ngó ngàng. Nhưng chị vốn hiền lành, nhẫn nhịn, nên chỉ nén vào lòng.

Một ngày đầu hè, anh Hùng bỗng nổi hứng: “Thôi thì về quê vợ chơi, lâu lắm rồi cũng nên thăm ông bà một bữa cho phải phép.” Lời nói ấy khiến chị Lan vừa mừng vừa lo. Mừng vì chồng cuối cùng cũng chủ động về quê vợ, lo vì tính anh vốn hay để bụng chuyện so đo vật chất, sợ rằng về rồi lại buông lời khó nghe.

Quả nhiên, linh cảm của chị không sai. Chiếc xe ô tô bốn chỗ của anh bon bon chạy về vùng quê yên ả, nơi con đường làng vẫn rợp bóng tre, nơi căn nhà cấp bốn của cha mẹ chị Lan đã gắn bó suốt mấy chục năm. Tường loang lổ vết rêu, mái ngói đã xỉn màu, vài chỗ còn dột khi mưa xuống.

Vừa đặt chân tới cổng, anh Hùng liếc mắt một vòng, nhếch mép:
– Ối giời, tưởng thế nào, vẫn cái nhà cũ rích này à? Lấy nhau bao nhiêu năm mà bố mẹ vợ chẳng xây nổi cái nhà cho tử tế.

Chị Lan cắn môi, chưa kịp nói gì thì bố mẹ đã niềm nở chạy ra đón con gái, con rể. Bữa cơm quê tuy giản dị – chỉ có gà luộc, canh rau, đĩa cá đồng kho – nhưng đầy ắp sự chân tình. Ông bà liên tục gắp thức ăn cho con rể, còn hỏi han chuyện làm ăn ở thành phố.

Ấy thế mà trong bữa ăn, anh Hùng lại buông lời châm chọc:
– Ở quê chắc khổ lắm nhỉ? Thôi thì… – Anh vừa nói vừa rút ví, lấy ra 500 nghìn, đặt phịch xuống bàn – Lan, đưa cho bố mẹ đi, coi như chút quà con rể biếu.

Anh cười khẩy, tưởng như mình vừa làm một việc “ban ơn”. Cả mâm cơm sững lại. Ông bà hơi ngượng nhưng vẫn cười trừ. Chị Lan thì đỏ mặt, vừa xấu hổ vừa ấm ức.

Chẳng kịp để không khí thêm khó xử, chị nói luôn:
– Anh cất tiền đi, để mà tiêu. Bố mẹ sắp xây nhà rồi, không cần đến anh lo đâu.

Câu nói tưởng nhẹ nhàng ấy lại khiến anh Hùng ngớ người. Trong đầu anh chỉ kịp lóe lên một câu hỏi: “Nhà cũ nát thế này, lấy đâu ra tiền mà xây nhà… chục tỷ?”

Cả buổi chiều hôm đó, anh Hùng đi đi lại lại trong sân, không giấu nổi vẻ bồn chồn. Anh nhìn quanh nhà: từ cái bàn gỗ đã sứt cạnh, bộ ấm chén sứt quai, đến mảnh vườn sau chỉ trồng vài luống rau. Tất cả đều toát lên sự nghèo khó. Trong đầu anh, câu “nhà chục tỷ” mà vợ vừa nói cứ như một trò đùa.

Tối đến, khi ông bà mang ra tập bản vẽ, vừa trải lên bàn vừa hồ hởi nói:
– Đây, bố mẹ chuẩn bị làm nhà mới. Bản thiết kế đây rồi.

Anh Hùng tròn mắt. Trước mặt anh là bản vẽ một căn biệt thự ba tầng mái Thái, có gara ô tô, phòng khách rộng như khách sạn. Ông còn rút ra tập giấy tờ, nào hợp đồng với đơn vị thi công, nào giấy phép xây dựng, tất cả đều chỉn chu.

Anh cười gượng:
– Thế… bố mẹ vay mượn ngân hàng à?

Bà mẹ vợ cười hiền:
– Vay gì đâu con. Bố mẹ tiết kiệm cả đời, cộng thêm bán mảnh đất mặt đường, cũng dư giả để xây.

Anh Hùng chết lặng. Hóa ra suốt bao năm qua, anh cứ nghĩ nhà vợ nghèo, nào ngờ họ âm thầm dành dụm, lo liệu đâu vào đấy. Trong khi bản thân anh, làm ăn thất thường, lúc có lúc không, nhưng luôn tự vỗ ngực là “dân thành phố”.

Chị Lan ngồi bên, bình thản rót trà cho bố mẹ, như thể chuyện này chẳng có gì to tát. Nhưng trong ánh mắt chị thấp thoáng một nỗi buồn: bao năm rồi, chồng chẳng chịu tin tưởng, thậm chí khinh thường gia đình vợ. Đến giờ, khi sự thật phơi bày, chị chẳng buồn trách nữa, chỉ thấy thương bố mẹ đã chịu nhiều tủi hờn.

Anh Hùng ngượng chín mặt. Nhớ lại cảnh mình rút ra 500 nghìn như “ban ơn”, anh chỉ muốn độn thổ. Cái số tiền anh coi là “quá nhiều” lại chẳng thấm vào đâu so với số vốn bố mẹ vợ đang chuẩn bị.

Ông bố vợ nhìn anh, chậm rãi nói:
– Con à, của cải hay nhà cửa không quan trọng bằng cách đối nhân xử thế. Người ta giàu nghèo cũng là chuyện bình thường. Nhưng cư xử với nhau phải có cái tâm.

Lời nói ấy như nhát dao xoáy thẳng vào lòng anh Hùng. Cả đêm hôm đó, anh trằn trọc, suy nghĩ mãi về sự kiêu ngạo của mình.

Sáng hôm sau, khi ánh nắng còn chưa lên cao, anh Hùng chủ động dậy sớm ra vườn giúp ông bà nhổ cỏ, bắt sâu cho luống rau. Ông bà ngạc nhiên lắm, vì từ trước đến giờ con rể chỉ quen ngồi mát ăn bát vàng, hiếm khi động tay động chân.

Trong lòng anh, một nỗi ân hận dâng lên. Suốt hơn mười năm làm rể, anh chưa bao giờ thực sự quan tâm hay đỡ đần gì cho nhà vợ. Anh coi thường sự giản dị, lại quên mất rằng chính sự giản dị ấy mới là nền tảng vững chắc của hạnh phúc.

Anh nhớ lại những lần chị Lan lặng lẽ gửi tiền về cho bố mẹ, những lần chị âm thầm gói ghém quà quê, tất cả đều bị anh gạt đi vì cho là “quê mùa”. Giờ thì anh hiểu: chính nhờ tình nghĩa ấy mà gia đình bên vợ luôn đầm ấm, chan hòa.

Trưa hôm ấy, trước khi về thành phố, anh chủ động thưa với bố mẹ vợ:
– Con xin lỗi vì lâu nay chưa làm tròn phận sự. Từ nay, con sẽ thường xuyên về thăm, và nếu cần gì trong việc xây nhà, xin cho con được góp sức.

Ông bà chỉ cười:
– Có tấm lòng là đủ, của cải không quan trọng.

Chị Lan đứng bên, khẽ mỉm cười. Trong mắt chị, lần đầu tiên sau bao năm, chị thấy chồng mình đã thay đổi – không còn là người đàn ông hời hợt, ích kỷ, mà đã biết cúi đầu học cách trân trọng.

Chiếc xe rời khỏi làng, bỏ lại sau lưng những rặng tre xanh rì. Trong lòng anh Hùng, vẫn còn nguyên vẹn lời bố vợ dặn: “Đối nhân xử thế phải có tâm.” Câu nói ấy như hồi chuông cảnh tỉnh, khiến anh nhận ra rằng, giàu nghèo chỉ là bề ngoài, còn cách con người sống và đối đãi mới là thước đo thật sự của giá trị.

Từ hôm đó, anh không còn dửng dưng với nhà vợ nữa. Mỗi dịp cuối tuần, thay vì cà phê với bạn bè, anh đưa vợ con về quê. Mỗi lần như vậy, anh lại thấy bình yên lạ thường – điều mà suốt bao năm bon chen nơi phố thị, anh chưa từng cảm nhận được.

Câu chuyện khép lại, nhưng dư âm còn mãi: Trong hôn nhân, không chỉ là tình cảm giữa hai người, mà còn là sự trân trọng, sẻ chia với cả hai bên gia đình. Người đàn ông biết cúi đầu, biết sửa sai, mới thật sự là người trưởng thành.