Home Blog Page 40

Chia buồn với gần 1.000 giáo viên ‘tr:.ượt’ khen thưởng vì không nộp đủ quỹ từ thiện

923 giáo viên và nhà trường ở huyện Bắc Hà (Lào Cai) không đủ điều kiện xét khen thưởng hoặc trình cấp trên khen thưởng năm học 2024-2025 do không tham gia công tác xã hội, từ thiện.

Gần 1.000 giáo viên ở vùng cao Lào Cai 'trượt' khen thưởng vì không nộp đủ quỹ từ thiện - Ảnh 1.

Cô giáo Hoàng Thị Thu Dần (thứ 2 từ trái qua) – Trường Phổ thông bán trú tiểu học Cốc Lầu, huyện Bắc Hà, tỉnh Lào Cai – dẫn đoàn thiện nguyện tới xã Nậm Lúc – Ảnh: PGD Bắc Hà

Tối 11-6, UBND huyện Bắc Hà vừa có báo cáo UBND tỉnh Lào Cai về phản ánh “hàng trăm giáo viên Lào Cai bị loại khỏi danh sách bình xét thi đua do… không nộp đầy đủ quỹ từ thiện”.

Theo UBND huyện Bắc Hà, ngày 27-5, Phòng Giáo dục và Đào tạo huyện Bắc Hà có tờ trình về việc khen thưởng tập thể (trường), cá nhân (giáo viên) ngành giáo dục năm 2024 – 2025.

Trong đó, đề nghị khen thưởng danh hiệu lao động tiên tiến đối với 872 giáo viên và 42 trường; chiến sĩ thi đua cơ sở 460 giáo viên; bằng khen cá nhân 43 giáo viên; 8 tập thể lao động xuất sắc; cờ thi đua cho 3 trường; bằng khen của Thủ tướng đối với 11 giáo viên.

Ngày 5-6, hội đồng thi đua khen thưởng huyện Bắc Hà họp xét và đề nghị khen thưởng cho các tập thể, cá nhân trong năm học 2024 – 2025.

Trong đó, danh hiệu lao động tiên tiến có 328/872 giáo viên đủ tiêu chuẩn và 11/42 trường đủ tiêu chuẩn; 150/460 giáo viên đủ tiêu chuẩn chiến sĩ thi đua cơ sở; 12/43 giáo viên đủ tiêu chuẩn bằng khen cá nhân; 4/8 trường đủ tiêu chuẩn lao động xuất sắc; 2/3 trường đủ điều kiện nhập cờ thi đua; 3/11 giáo viên đủ tiêu chuẩn nhận bằng khen của Thủ tướng.

Theo UBND huyện Bắc Hà, căn cứ xét khen thưởng các tập thể, cá nhân nói trên được hội đồng thi đua khen thưởng huyện theo Luật Thi đua, khen thưởng, các hướng dẫn của Chính phủ, Bộ Nội vụ, tỉnh Lào Cai và kết quả thực hiện nộp các loại quỹ từ thiện do huyện phát động.

Đến 4-6-2025, có 19/57 trường đã chấp hành thực hiện đầy đủ các loại quỹ huyện phát động.

Căn cứ các quy định này, hội đồng thi đua khen thưởng huyện Bắc Hà đã họp, xem xét khen thưởng cho các giáo viên, nhà trường đợt 1 năm học 2024 – 2025.

Huyện đang tiếp tục chỉ đạo các đơn vị có liên quan rà soát việc thực hiện nộp các loại quỹ từ thiện do huyện phát động để xem xét khen thưởng đợt 2.

Có 923/1.439 cá nhân và tập thể đề nghị khen thưởng trong năm học 2024 – 2025 không đủ điều kiện, với lý do không tham gia công tác xã hội, từ thiện do cơ quan, đơn vị, địa phương phát động theo quy định tại điều 6 (không xem xét khen thưởng hoặc trình cấp trên khen thưởng) của quyết định số 14-2024 của UBND tỉnh Lào Cai quy định về công tác thi đua, khen thưởng trên địa bàn tỉnh.

Do đó, hội đồng thi đua khen thưởng huyện Bắc Hà nhất trí chưa xem xét khen thưởng hoặc trình cấp trên khen thưởng cho 923 giáo viên và trường.

Vụ đổ tr/ộm thực phẩm chức năng ở TP.HCM: Còn 1 kho hàng chưa kịp phi tang, bản t;ường tr;ình không thể ch;;ấp nh;ận của giám đốc

Kẻ chủ mưu vụ đổ trộm thực phẩm chức năng giả ở Bình Chánh, TP.HCM khai còn 1 kho hàng giả chưa kịp phi tang, hiện đã giao nộp cho công an.

Ngày 11/6, Phòng Cảnh sát kinh tế (PC03) Công an TP.HCM tiếp tục điều tra mở rộng vụ nhóm đổ trộm số lượng lớn thực phẩm chức năng nghi hàng giả tại bãi đất trống trên đường Nguyễn Văn Linh (huyện Bình Chánh).

Đáng chú ý, Nguyễn Phước Sơn – đại diện pháp luật Công ty TNHH Sức khỏe xanh Natural Care (Quận 12) người đứng sau toàn bộ vụ việc trên khai nhận vẫn còn nhiều thùng hàng chưa kịp tiêu hủy, được cất giữ tại công ty.

Theo PC03, trước đó tổ công tác phối hợp cùng Công an xã Phong Phú và Phòng Cảnh sát hình sự (PC02) kiểm tra hiện trường tại Ấp 12, xã Phong Phú (huyện Bình Chánh) và phát hiện 5 vị trí có dấu hiệu đổ bỏ thực phẩm chức năng trái phép. Qua ghi nhận, số lượng lên tới 3.404 hộp, thuộc khoảng 95 loại sản phẩm.

Vụ đổ trộm thực phẩm chức năng ở TP.HCM: Còn 1 kho hàng chưa kịp phi tang- Ảnh 1.

Hàng nghìn hộp thực phẩm chức năng, nghi hàng giả, bị vứt ở bãi đất trống tại huyện Bình Chánh.

Qua truy vết nhanh, công an xác định người trực tiếp thực hiện hành vi là Nguyễn Minh Lý (SN 1992, ngụ Cần Giuộc, Long An). Lý khai, được một người tên Sơn thuê mang số hàng từ căn nhà không có số ở xã Phong Phú ra đốt. Do trời mưa, việc tiêu huỷ không hoàn tất nên bị phát hiện. Đổi lại, Lý nhận 7 triệu đồng chuyển khoản.

Tài xế Trần Văn Châu (SN 1990, ngụ Quảng Ngãi) là người trực tiếp chở hàng từ phường Đông Hưng Thuận (Quận 12) đến giao cho Lý. Châu khai không biết bên trong là gì do thùng đã dán kín và được trả 7,2 triệu đồng.

Nguyễn Phước Sơn (SN 1989, ngụ Quận 12), người đứng sau toàn bộ hoạt động, là đại diện pháp luật Công ty TNHH Sức khỏe xanh Natural Care (Quận 12).

Sơn thừa nhận đã thuê Châu vận chuyển và chỉ đạo Lý tiêu huỷ toàn bộ số hàng, vốn là thực phẩm chức năng do mình phân phối qua các nền tảng thương mại điện tử như Shopee, Lazada, TikTok Shop, thuocsi.vn…

Vụ đổ trộm thực phẩm chức năng ở TP.HCM: Còn 1 kho hàng chưa kịp phi tang- Ảnh 2.

Số thực phẩm chức năng nghi giả tại công ty của Nguyễn Phước Sơn ở Quận 12.

Sơn khai, nguồn hàng chủ yếu nhập từ một người tên Đỗ Việt Anh, đại diện pháp luật Công ty cổ phần Liên doanh Việt Pháp (Hà Nội).

Thông qua các giao dịch và hợp đồng với Công ty CP Dược phẩm MediUSA và Công ty CP Dược phẩm liên doanh Mediphar (hai công ty có cùng chủ), Sơn nhập về khoảng 150 loại sản phẩm, thanh toán tổng cộng gần 20 tỷ đồng từ giữa năm 2023 đến nay.

Đến cuối tháng 4/2025, sau khi theo dõi bản tin thời sự VTV1, Sơn biết hai công ty cung cấp hàng đang bị Bộ Công an điều tra vì hành vi sản xuất, buôn bán thực phẩm chức năng giả. Lo sợ bị liên đới, Sơn bắt đầu thu hồi số hàng từng phân phối để đem đi tiêu huỷ phi tang.

Trong quá trình làm việc với công an, Sơn khai nhận hiện tại tại trụ sở công ty ở Quận 12 vẫn còn một số lượng lớn thực phẩm chức năng chưa kịp đem đi đốt, gồm 14 loại, do bị khách hàng và sàn thuocsi.vn trả lại. Sơn tự nguyện giao nộp số hàng này cho cơ quan chức năng. Tất cả đều có nguồn gốc từ hai công ty MediUSA và Mediphar.

Vụ đổ trộm thực phẩm chức năng ở TP.HCM: Còn 1 kho hàng chưa kịp phi tang- Ảnh 3.

Số lượng lớn thực phẩm chức năng chưa kịp đem đi đốt, gồm 14 loại, do bị khách hàng và sàn thuocsi.vn trả lại.

Công an xác định trị giá lô hàng đã bị đốt khoảng 500 triệu đồng. Số lượng thuốc nghi giả còn lại đã được niêm phong để phục vụ điều tra.

Theo PC03, các công ty MediUSA, Mediphar và Việt Pháp đều nằm trong đường dây sản xuất, phân phối thực phẩm chức năng giả do Nguyễn Năng Mạnh cầm đầu. Vụ án do Cục Cảnh sát hình sự (C03) Bộ Công an thụ lý. Cơ quan Công an đã khởi tố và bắt giam nhiều bị can liên quan vụ án vào ngày 26/4/2025.

Công an TP.HCM tiếp tục mở rộng điều tra, xác minh hành vi xả chất thải nguy hại ra môi trường, đồng thời làm rõ nguồn gốc hàng hóa, hóa đơn, kê khai thuế và trách nhiệm của các doanh nghiệp liên quan.

Vụ đổ trộm thực phẩm chức năng ở vùng ven TP.HCM: Giám đốc công ty khai gì?

N.P.S (36 tuổi, giám đốc một công ty ở Q.12) khai nhận đã thuê người đem thực phẩm chức năng đi tiêu hủy tại H.Bình Chánh, TP.HCM, khi biết ‘bị động’.

Ngày 10.6, Công an TP.HCM phối hợp các đơn vị liên quan làm rõ vụ hàng nghìn hộp, lọ, vỉ… thực phẩm chức năng bị vứt bỏ tại khu đất cạnh đường Nguyễn Văn Linh (H.Bình Chánh).

Trước đó, ngày 6.6, lực lượng chức năng tiếp nhận thông tin về việc hàng nghìn hộp, lọ, vỉ… thực phẩm chức năng bị ai đó đổ trộm ở khu đất trống cạnh đường Nguyễn Văn Linh (xã Phong Phú, H.Bình Chánh).

Vụ đổ trộm thực phẩm chức năng ở vùng ven: Vị giám đốc khai gì? - Ảnh 1.

L. chỉ vị trí đốt thực phẩm chức năng

ẢNH: CACC

Tổ công tác Phòng Cảnh sát kinh tế Công an TP.HCM (PC03) xuống hiện trường phối hợp với Công an xã Phong Phú và Phòng Cảnh sát hình sự, ghi nhận 5 vị trí bị đổ thực phẩm chức năng với số lượng hơn 3.400 hộp (gồm 90 loại khác nhau).

Vụ đổ trộm thực phẩm chức năng ở vùng ven TP.HCM: Giám đốc công ty khai gì?

Vào cuộc điều tra, lực lượng chức năng bước đầu xác định, người đổ bỏ thực phẩm chức năng tại các địa điểm trên là L. (ở H.Bình Chánh).

L. khai, trưa 28.5, được người bạn giới thiệu dọn kho, bãi của người quen. L. đã đồng ý. Sau đó, L. được một người tự xưng là S. gọi điện thoại đến nói chở một số hàng dọn kho đi đổ bỏ hoặc đốt.

Những ngày tiếp đó, xe tải chở các thùng hàng gồm 80 thùng cát tông chứa vỏ hộp, 167 thùng chứa thực phẩm chức năng các loại đến nhà của L. Sau đó, L. mang số thực phẩm chức năng này đi đốt tại khu đất trống cạnh đường Nguyễn Văn Linh. L. được S. chuyển khoản 7 triệu đồng để trả công.

Tuy nhiên, do trời mưa, số thực phẩm chức năng cháy không hết nên bị người dân phát hiện, báo cơ quan chức năng.

Vụ đổ trộm thực phẩm chức năng ở vùng ven: Vị giám đốc khai gì? - Ảnh 2.

Số thực phẩm chức năng chưa kịp tiêu hủy, lực lượng chức năng đã thu giữ

ẢNH: CACC

Giám đốc công ty thuê người đi đổ thực phẩm chức năng

Tiếp tục truy xét, cơ quan chức năng xác định tài xế chở hàng đến giao cho L. tên là T.V.C (34 tuổi). Nam tài xế thừa nhận chở đến cho S. 5 chuyến hàng từ Q.12 đến giao cho L. tại nhà không số ở H.Bình Chánh. C. khai không biết hàng hóa trên là loại gì, do hàng hóa được đóng thùng, dán keo.

Tiếp đó, lực lượng chức năng mời làm việc với N.P.S (36 tuổi, ở Q.12). S. thừa nhận đã thuê C. chở số thực phẩm chức năng trên đến cho L. để mang đi tiêu hủy.

S. khai hiện là chủ sở hữu và người đại diện pháp luật cho một công ty có trụ sở ở Q.12. Người này đã sử dụng pháp nhân của công ty trên để nhập hàng là thực phẩm chức năng, mỹ phẩm, thiết bị y tế về để bán qua các trang thương mại điện tử: Shopee, Lazada, TikTok Shop.

Về nguồn gốc các loại thực phẩm chức năng mà S. thuê người vứt bỏ, S. khai mua của một người tên là Đ.V.A (44 tuổi, là đại diện pháp luật một công ty cổ phần liên doanh có chi nhánh tại Q.12 (TP.HCM). S. mua hàng từ giữa năm 2023 đến nay, với số lượng khoảng 150 loại sản phẩm, giá trị hàng tỉ đồng.

Vụ đổ trộm thực phẩm chức năng ở vùng ven: Vị giám đốc khai gì? - Ảnh 3.

Các thùng chứa thực phẩm chức năng

ẢNH: CACC

Vụ đổ trộm thực phẩm chức năng ở vùng ven: Vị giám đốc khai gì? - Ảnh 4.

Thực phẩm chức năng đang được công an kiểm tra

ẢNH: CACC

Vừa qua, S. xem tin tức, phát hiện công ty mà S. mua hàng bị Bộ Công an xử lý với hành vi kinh doanh thực phẩm chức năng giả. Do lo sợ, người này đã thu hồi sản phẩm mang đi tiêu hủy. Trị giá lô hàng tiêu hủy khoảng 500 triệu đồng.

Ngoài ra, S. khai nhận tại công ty còn một số lượng hàng hóa chưa kịp mang đi tiêu hủy. Tất cả các hàng hóa (thực phẩm chức năng) trên S. đã giao nộp cho cơ quan công an. Vụ việc đang được Công an TP.HCM tiếp tục xác minh, xử lý theo quy định pháp luật.

Chồng thường xuyên đi công tác, áo sơ mi nh;ăn và mùi nước hoa lạ – Trâm lần theo d-ấu v-ết và phát hiện sự thật đ/au đ/ớn…

Mỗi lần chồng trở về sau chuyến công tác, Trâm đều phát hiện vài điều lạ: mùi nước hoa thoang thoảng không phải của cô, nếp gấp lạ trên cổ áo sơ mi như vừa được ai đó là lại vội vàng, và những ánh nhìn xa xăm lặng im kéo dài trong bữa cơm tối. Trực giác của một người vợ mách bảo cô có điều gì đó không ổn. Nhưng chính cô cũng không ngờ, sự thật mà cô sắp phát hiện lại khiến cả thế giới tinh thần của cô sụp đổ hoàn toàn.

Trâm là một nhân viên kế toán tại một công ty logistics nhỏ ở quận Bình Thạnh, Sài Gòn. Cô 32 tuổi, lấy chồng được gần bảy năm. Chồng cô – Tuấn – là trưởng phòng kinh doanh của một công ty thiết bị điện tử lớn, công việc thường xuyên phải đi công tác các tỉnh phía Bắc và miền Trung. Với nhiều người, Tuấn là người đàn ông lý tưởng: thành đạt, chỉn chu, biết cư xử. Nhưng với Trâm, anh dần trở nên xa cách, như một căn phòng quen mà cô không còn tìm thấy công tắc đèn.

Ban đầu, chỉ là vài lần anh về muộn không nhắn tin. Rồi đến những đêm công tác kéo dài đột ngột, những cuộc gọi mà đầu dây bên kia chỉ là tiếng thở dài và câu trả lời “Anh bận họp”.

Nhưng điều khiến Trâm bắt đầu nghi ngờ là một buổi sáng khi cô gom áo sơ mi trắng của chồng để giặt. Cô phát hiện cổ áo có vết phấn trang điểm mờ, mùi nước hoa nữ nhẹ nhàng – không giống loại nước hoa nào cô từng dùng. Khi đối chất, Tuấn chỉ cười nhạt: “Có thể do khách hàng bắt tay nhiều người. Em nhạy cảm quá.”

Trâm im lặng, nhưng từ hôm đó, cô để ý hơn. Áo sơ mi của chồng dù đã qua một ngày dài đi công tác vẫn phẳng phiu, không có mùi mồ hôi, lại còn phảng phất mùi hương xa lạ. Lịch trình của anh, đôi khi mâu thuẫn với thông tin mà Trâm vô tình lướt thấy trên mạng – ví dụ như hôm nói đi Đà Nẵng, nhưng hóa đơn taxi gửi về lại ghi điểm đón tại sân bay Nội Bài, Hà Nội.

Một lần khác, khi Tuấn tắm, điện thoại anh để ngoài phòng khách. Một tin nhắn từ một số lưu là “Huyền Cafe” hiện lên: “Tối hôm qua thật đẹp, cảm ơn anh vì tất cả.”

Trâm không phản ứng vội. Cô lặng lẽ chụp màn hình, lưu lại, rồi xóa tin nhắn. Cô bắt đầu lần theo những “dấu vết” – tìm hiểu từng lịch trình công tác, ghi lại từng hóa đơn, lưu tin nhắn, theo dõi chi tiết hành trình qua định vị ứng dụng.

Cô thậm chí tìm đến “Huyền Cafe” – một quán cà phê ở khu vực Hồ Tây, Hà Nội. Nhân viên ở đó xác nhận có một người phụ nữ tên Huyền thường xuyên tới đây gặp một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi, dáng cao gầy, ăn mặc lịch sự – chính là mô tả của Tuấn.

Khi đối mặt với chồng, Trâm chỉ hỏi nhẹ:

– Lần trước anh bảo đi Đà Nẵng, sao hóa đơn lại ở Hà Nội?

Tuấn thoáng sững lại, rồi lấp liếm:

– Ừ thì có thay đổi vào phút chót, anh quên không nói với em.

Câu trả lời quá dễ dãi. Trâm không còn ngây thơ nữa.

Một tuần sau, Tuấn lại đi công tác. Lần này anh nói đi Huế 3 ngày. Trâm âm thầm xin nghỉ phép ở công ty, đặt vé máy bay ra Hà Nội.

Buổi chiều hôm đó, cô đứng lặng lẽ bên kia đường Nguyễn Đình Thi, nhìn thấy chồng mình bước ra từ một căn hộ chung cư cao cấp gần hồ Tây. Anh mặc áo sơ mi trắng, tay xách túi bánh, bên cạnh là một người phụ nữ tầm ba mươi tuổi – thanh lịch, tóc dài, dáng người mảnh mai. Cô ta nắm tay một đứa bé trai khoảng bốn tuổi, tóc xoăn nhẹ – khuôn mặt có nét rất giống Tuấn.

Trâm như bị ai rút cạn hơi thở. Thay vì đến chất vấn, cô lùi lại, đứng nấp sau một thân cây, để nước mắt tuôn ra trong im lặng. Cô theo dõi họ bước lên một chiếc taxi. Trong đầu cô, mọi thứ xoay vòng. Phản bội là một chuyện. Nhưng có một đứa trẻ? Một gia đình khác? Một cuộc sống song song mà cô chưa từng biết?

Trở lại Sài Gòn, Trâm như người mất hồn. Cô không ăn, không ngủ. Mọi lời giải thích trong lòng cô đã không còn cần thiết nữa. Sự thật đã rõ ràng hơn bất kỳ lời nói nào.

Nhưng Trâm không muốn làm ầm lên. Cô bắt đầu thu thập bằng chứng, liên hệ với luật sư, xem xét tài sản chung, giấy tờ, các khoản đầu tư. Trên hết, cô bắt đầu lên kế hoạch cho một hành động quyết định – hành động mà cô biết, sau đó cuộc đời mình sẽ rẽ sang một hướng khác mãi mãi.

Ba tuần sau cái ngày Trâm tận mắt chứng kiến Tuấn cùng “gia đình nhỏ” kia, cuộc sống của cô vẫn diễn ra như thường nhật – ít nhất là bề ngoài. Cô vẫn đi làm đúng giờ, vẫn về nấu cơm tối cho chồng, vẫn giặt đồ, gấp áo sơ mi phẳng phiu như một thói quen cơ học. Nhưng trong lòng Trâm, một cơn bão đang âm ỉ chờ tràn ra.

Cô không còn đau như lúc đầu. Cơn đau giờ đã chuyển thành một thứ cảm giác lạnh lẽo, lý trí đến tàn nhẫn. Trâm biết rõ: nếu cô tiếp tục sống với Tuấn như chưa có chuyện gì xảy ra, cô đang phản bội chính mình.

Tuấn dường như không nhận ra sự thay đổi trong ánh mắt vợ. Anh vẫn đi công tác đều đều, vẫn mang về những món quà nhỏ cho vợ như để xoa dịu lương tâm. Một buổi tối nọ, khi hai người đang ăn cơm, Tuấn hỏi:

– Dạo này em hơi trầm, có chuyện gì không?

Trâm ngước mắt nhìn chồng, môi cong nhẹ:

– Không có gì đâu anh. Em đang suy nghĩ vài thứ về công việc. Mọi thứ vẫn ổn.

Tuấn gật đầu, lại tiếp tục bữa ăn như thể mọi thứ thực sự ổn.

Nhưng hôm sau, Trâm nộp đơn nghỉ việc. Cô không báo cho chồng. Trâm dành trọn thời gian thu dọn các bằng chứng, in lại tất cả hóa đơn, hình ảnh, bản định vị, trích xuất dữ liệu từ điện thoại và camera chung cư nơi Tuấn thường đến ở Hà Nội – nhờ một người bạn làm trong ngành an ninh hỗ trợ.

Cô làm việc với luật sư riêng, chuẩn bị hồ sơ ly hôn. Tài sản đứng tên chung được thống kê rõ ràng – hai căn hộ, một ô tô, một khoản đầu tư bất động sản ở Bình Dương và tiền tiết kiệm ngân hàng. Nhưng điều khiến cô đau nhất không phải là việc chia tài sản. Mà là việc, dù đã dành cả tuổi thanh xuân yêu thương một người, cô chưa từng thật sự hiểu anh ta.

Một tháng sau, Tuấn lại báo công tác Hà Nội. Trâm gật đầu đồng ý, thậm chí còn chuẩn bị sẵn vali cho chồng, như bao lần trước. Nhưng khi Tuấn ra khỏi cửa, Trâm lặng lẽ lên tầng thượng, nhìn xuống bóng anh biến mất giữa dòng xe.

Đêm đó, cô bắt chuyến bay ra Hà Nội.

Sáng hôm sau, khi Tuấn vừa bước ra khỏi căn hộ ở Tây Hồ – nơi người phụ nữ kia và đứa trẻ vẫn ở – anh chết lặng khi thấy Trâm đứng đó. Cô mặc một chiếc áo khoác dài, tay cầm túi hồ sơ, ánh mắt lạnh hơn cả cơn gió đầu đông Hà Nội.

– Em…

– Chào anh, Tuấn. Em nghĩ đã đến lúc chúng ta nói chuyện.

Tuấn lắp bắp:

– Em ra đây làm gì? Em hiểu lầm rồi, chuyện này…

Trâm đưa tay lên ngắt lời:

– Không cần giải thích. Em không cần nghe lời biện hộ nữa. Em chỉ muốn đưa anh cái này.

Cô đưa cho anh tập hồ sơ – tất cả bằng chứng ngoại tình, kèm đơn ly hôn. Trong đó có cả hình ảnh anh đưa đón đứa trẻ, hóa đơn mua đồ chơi, ghi âm những cuộc gọi với người phụ nữ kia – Huyền – cùng trích xuất sao kê chuyển tiền.

Tuấn cầm tập hồ sơ, mặt trắng bệch, miệng không thốt được lời nào. Trâm tiếp:

– Em không làm ầm lên, không kiện, không đánh ghen. Em chỉ muốn kết thúc. Trong im lặng. Anh ký vào, mọi thứ sẽ diễn ra trong trật tự. Nếu anh không ký, em sẽ gửi hồ sơ này đến công ty anh, gia đình anh và luật sư riêng của em sẽ xử lý mọi thứ.

Tuấn khụy xuống ghế đá bên đường, mắt đỏ hoe. Nhưng Trâm thì không còn giọt nước mắt nào nữa. Cô đã khóc đủ rồi.

– Em định làm gì tiếp theo? – anh hỏi, giọng nghẹn lại.

– Sống. – Trâm đáp, không ngập ngừng.

Ba tháng sau, Trâm chuyển ra sống riêng tại một căn hộ nhỏ ở quận 7. Cô bắt đầu lại từ đầu – đăng ký lớp học yoga, tập viết blog về các vấn đề phụ nữ sau ly hôn, và tìm lại những điều khiến cô từng bỏ quên – những đêm đọc sách, những sáng cà phê bên ban công, và những tiếng cười thật sự.

Cô không còn là người phụ nữ đứng sau cái bóng của chồng, sống trong nghi ngờ và sự thương hại. Cô là Trâm – một người phụ nữ đã lựa chọn rời khỏi nỗi đau thay vì gắn bó với nó.

Một buổi sáng, cô nhận được email từ một độc giả đọc blog của mình:

“Chị Trâm ơi, em cũng đang trong hoàn cảnh giống chị. Em từng nghĩ mình sẽ không sống nổi nếu ly hôn, nhưng đọc câu chuyện của chị, em có thêm dũng khí. Cảm ơn chị vì đã viết ra.”

Trâm mỉm cười. Ngoài cửa sổ, nắng đầu hè rọi qua những tán cây. Có những thứ vỡ rồi không thể lành lại, nhưng cũng từ những vết nứt ấy, ánh sáng mới có thể len vào.

Bảo sao UT ngày c;àng t;ăng: Toàn gà, lợn, bò đông lạnh b-ẩ-n daman, toàn nh-ãn h-iệu cũng vô cùng quen thuộc

Trong vòng 30 ngày, Phòng Cảnh sát kinh tế (PC03) phối hợp Cục Quản lý thị trường Hà Nội phát hiện và thu giữ liên tiếp 9 vụ thực phẩm bẩn với khối lượng lớn.

Lực lượng chức năng phát hiện, thu giữ hơn 7 tấn thực phẩm không rõ nguồn gốc ngày 5/5.Lực lượng chức năng phát hiện, thu giữ hơn 7 tấn thực phẩm không rõ nguồn gốc ngày 5/5.

Trong khuôn khổ Tháng hành động vì an toàn thực phẩm năm 2025, nhiều vụ kiểm tra đột xuất trên địa bàn Hà Nội đã phát hiện hàng loạt kho hàng, điểm tập kết kinh doanh thực phẩm với hàng tấn cho tới hàng chục tấn hàng hóa không rõ nguồn gốc, xuất xứ hoặc trà trộn vào các hàng hóa có nhãn mác, bao bì được cơ quan chức năng kiểm định.

Thực trạng trên báo động về vấn nạn thực phẩm bẩn, mất an toàn đang tiêu thụ tràn lan ngoài thị trường, từ nhà hàng, bếp ăn tập thể đến từng mâm cơm của mỗi gia đình, tiềm ẩn nguy cơ đe dọa sức khỏe cộng đồng.

Mới đây nhất, ngày 5/5, Đội 7, Phòng Cảnh sát kinh tế (PC03) phối hợp Đội Quản lý thị trường số 17, Cục Quản lý thị trường Hà Nội kiểm tra việc chấp hành pháp luật trong sản xuất, kinh doanh đối với điểm tập kết, kinh doanh thực phẩm có địa chỉ tại Km12, đường Ngọc Hồi, xã Vĩnh Quỳnh, huyện Thanh Trì, thành phố Hà Nội, do Lê Hồng Phong, sinh năm 1983, thường trú tại xã Diễn Yên, huyện Diễn Châu, tỉnh Nghệ An làm chủ.

Tại thời điểm kiểm tra, đoàn kiểm tra phát hiện 2.560kg trứng non, 200kg trứng gà, 3.050kg nầm heo, 1.200kg tràng lợn (khoảng hơn 7 tấn) là thực phẩm đông lạnh chưa qua sử dụng không có hóa đơn chứng từ chứng minh nguồn gốc xuất xứ của sản phẩm.

Gần 11 tấn nội tạng trâu bò có dấu hiệu hư hỏng tại thời điểm kiểm tra.

Gần 11 tấn nội tạng trâu bò có dấu hiệu hư hỏng tại thời điểm kiểm tra.

Đêm 28/4, khám xét bất ngờ 3 kho đông lạnh tại thôn Bái Đô, xã Tri Thủy, huyện Phú Xuyên, Đội 7, Phòng Cảnh sát kinh tế Công an thành phố phối hợp Đội Quản lý thị trường số 17 đã phát hiện gần 11 tấn nội tạng trâu, bò đang có dấu hiệu hư hỏng, bốc mùi.

Chủ số hàng được xác định là N.Đ.C, sinh năm 1998, trú tại huyện Phú Xuyên khai nhận, nội tạng bò được thu mua trôi nổi trên thị trường, qua nhiều nguồn khác nhau. Trung bình mỗi ngày, các kho đông lạnh này cung ứng ra thị trường hàng trăm kg thịt, nội tạng bò.

Ngày 21/4, quá trình kiểm tra đột xuất kho lạnh gần chợ đầu mối gia cầm Hà Vỹ (huyện Thường Tín), lực lượng chức năng thu giữ gần 20 tấn thịt gà đông lạnh, thịt gà ủ muối và nội tạng gia cầm không rõ nguồn gốc đang chuẩn bị xuất ra thị trường.

Thu giữ gần 20 tấn thịt gà đông lạnh, thịt gà ủ muối.

Thu giữ gần 20 tấn thịt gà đông lạnh, thịt gà ủ muối.

Chủ lô hàng khai nhận toàn bộ số thực phẩm được thu gom trôi nổi, không có giấy tờ chứng minh nguồn gốc xuất xứ. Nghiêm trọng hơn, nhiều sản phẩm bốc mùi, có dấu hiệu hư hỏng, có thể gây ngộ độc nếu lọt ra thị trường.

Tiếp đó, ngày 24/4, đoàn kiểm tra liên ngành số 1 kiểm tra đột xuất cơ sở sản xuất, kinh doanh thực phẩm Bếp Lang Liêu tại quận Tây Hồ. Tại đây hàng loạt vi phạm về an toàn vệ sinh thực phẩm đã được chỉ ra như: khu chế biến mất vệ sinh; xuất hiện gián, ruồi trong khu sản xuất; thực phẩm để dưới nền kho, cống rãnh bốc mùi… Các loại bán thành phẩm không có nhãn mác, không ghi ngày sản xuất, tên sản phẩm; nhãn thực tế không khớp với hồ sơ công bố…

Tình trạng này không chỉ có tại các cơ sở chế biến thực phẩm quy mô công nghiệp. Trước đó, ngày 18/4, Đoàn kiểm tra đột xuất Công ty TPT Đầu tư Thương mại và Dịch vụ tại số 7, phố Vạn Phúc (quận Ba Đình).

Chủ cơ sở cho biết, công ty ký hợp đồng cung cấp suất ăn cho 11 trường học trên địa bàn thành phố, chủ yếu bố trí nấu ăn ngay tại trường. Còn tại địa chỉ số 7 Vạn Phúc hiện bố trí bếp ăn tạm thời, cung cấp khoảng 300 suất ăn cho Trường tiểu học Vạn Phúc hiện đang sửa chữa.

Cơ quan chức năng kiểm tra bếp ăn của Công ty TPT Đầu tư Thương mại và Dịch vụ cung ứng suất ăn cho học sinh Trường tiểu học Vạn Phúc.

Cơ quan chức năng kiểm tra bếp ăn của Công ty TPT Đầu tư Thương mại và Dịch vụ cung ứng suất ăn cho học sinh Trường tiểu học Vạn Phúc.

Kết quả cho thấy: bếp ăn tạm bợ, tầng hầm ẩm thấp, nền bếp cáu bẩn, trơn trượt, dụng cụ chứa thực phẩm không có tủ bảo quản, nhiều trang thiết bị cáu bẩn… Đáng chú ý có sự xuất hiện của phân chuột, phân gián ngay trong khu chế biến suất ăn cho học sinh.

Trung tá Phạm Thị Thùy Chi, cán bộ Đội 7, Phòng Cảnh sát kinh tế, Công an thành phố Hà Nội, cho biết: Toàn bộ số hàng của 9 vụ trong 1 tháng qua đều không có nguồn gốc xuất xứ, không có kiểm định vệ sinh an toàn thực phẩm. Nếu được đưa ra thị trường thì thật sự rất đáng lo ngại đối với sức khỏe người tiêu dùng Thủ đô cũng như các địa phương khác. Thời gian tới, chúng tôi tiếp tục phối hợp Đội Quản lý thị trường số 17 tiếp tục kiểm tra, phát hiện, xử lý nghiêm những vi phạm về an toàn vệ sinh thực phẩm.

Trước thực trạng trên, cơ quan chức năng khuyến cáo để bảo đảm an toàn cho chính mình, người tiêu dùng cần tránh thói quen mua hàng tiện lợi, tùy tiện, cần chọn cơ sở có thương hiệu, có đăng ký, tránh những quán ăn vỉa hè không bảo đảm an toàn vệ sinh thực phẩm.

Các cơ quan chức năng cần hạn chế thấp nhất những hàng quán ngồi vỉa hè không bảo đảm vệ sinh an toàn thực phẩm, cần quy định nơi buôn bán có thẩm định vệ sinh an toàn. Ngành y tế cần xây dựng kế hoạch và triển khai các biện pháp bảo đảm an toàn thực phẩm, giám sát nguy cơ an toàn thực phẩm, phòng chống ngộ độc thực phẩm.

Chính quyền địa phương và các cơ quan chức năng cần tăng cường công tác thanh tra, kiểm tra, giám sát an toàn thực phẩm thường xuyên trong đó tập trung vào các cơ sở chế biến suất ăn sẵn, bếp ăn tập thể tại khu công nghiệp, trường học và cơ sở kinh doanh dịch vụ ăn uống, thức ăn đường phố.

Công khai các hành vi vi phạm, kết quả xử lý vi phạm của tổ chức, cá nhân sản xuất, kinh doanh thực phẩm trên các phương tiện thông tin đại chúng để cảnh báo kịp thời người sản xuất, kinh doanh và cộng đồng.

Chính thức: Quốc hội đã thông qua việc sáp nhập tỉnh thành – quyết định ĐẠI SỰ của quốc gia, mở ra 1 KỶ NGUYÊN MỚI

Quốc hội sẽ thảo luận và biểu quyết thông qua nghị quyết về sắp xếp, sáp nhập tỉnh, thành phố trong phiên họp sáng nay 12.6. Cả nước sẽ còn 34 tỉnh, thành phố kể từ ngày nghị quyết có hiệu lực.

Cuộc sáp nhập “quy mô chưa từng có”

Sáng 11.6, trong phiên làm việc đầu tiên của đợt thứ 2 kỳ họp thứ 9 Quốc hội (QH) khóa XV, Bộ trưởng Bộ Nội vụ Phạm Thị Thanh Trà đã trình QH tờ trình đề án sắp xếp, sáp nhập tỉnh, thành năm 2025. Theo chương trình kỳ họp điều chỉnh, QH sẽ thảo luận và bấm nút thông qua đề án sáp nhập tỉnh, thành ngay trong sáng nay, sớm hơn so với nghị trình trước đó là ngày 24.6.

Hôm nay, Quốc hội quyết việc sáp nhập tỉnh, thành  - Ảnh 1.

Phó thủ tướng thường trực Nguyễn Hòa Bình báo cáo, giải trình ý kiến đại biểu Quốc hội tại tổ

ẢNH: PHẠM THẮNG

Theo phương án sáp nhập tỉnh, thành Chính phủ trình QH, 52 tỉnh, thành phố sẽ được sắp xếp, sáp nhập thành 23 tỉnh, thành phố mới. 11 tỉnh, thành không thực hiện sắp xếp gồm 10 đơn vị đủ tiêu chuẩn là: TP.Hà Nội, TP.Huế, Lai Châu, Điện Biên, Sơn La, Lạng Sơn, Quảng Ninh, Thanh Hóa, Nghệ An, Hà Tĩnh và 1 tỉnh chưa đủ tiêu chuẩn nhưng có yếu tố đặc thù là Cao Bằng. Sau khi sắp xếp, cả nước có 34 đơn vị hành chính, gồm 6 thành phố trực thuộc T.Ư và 28 tỉnh.

Bộ trưởng Bộ Nội vụ cũng thông tin kết quả lấy ý kiến nhân dân đạt tỷ lệ đồng thuận cao, trung bình cả nước là 96,19%. 100% HĐND cấp tỉnh, huyện, xã của 52 đơn vị liên quan đã biểu quyết tán thành. Tại đề án của Chính phủ trình cũng cho biết, số lượng cán bộ tinh giản, thôi việc, nghỉ hưu sớm sau khi sáp nhập là 79.339 người, gồm 5.479 cán bộ, 10.241 công chức và 63.619 viên chức.

Về trụ sở, tài sản công, bà Trà cho hay tổng số trụ sở công cấp tỉnh của 52 tỉnh, thành thực hiện sáp nhập là 38.182. Dự kiến tiếp tục sử dụng 33.956 trụ sở, dôi dư 4.226 trụ sở.

Chủ nhiệm Ủy ban Pháp luật – Tư pháp Hoàng Thanh Tùng cho biết cơ quan thẩm tra QH nhìn nhận việc sáp nhập tỉnh, thành là “cuộc cách mạng tinh gọn tổ chức bộ máy, sắp xếp các đơn vị hành chính với quy mô chưa từng có”. Qua sắp xếp đã giảm được 29 đơn vị hành chính cấp tỉnh. Cơ quan thẩm tra QH đề nghị xác định nghị quyết có hiệu lực ngay từ khi được QH biểu quyết thông qua (tức hôm nay 12.6 – PV) thay vì 1.7 như đề nghị của Chính phủ. Lý do là để tạo cơ sở pháp lý cho địa phương chuẩn bị điều kiện cần thiết để 34 tỉnh, thành mới hoạt động từ 1.7.

Hôm nay, Quốc hội quyết việc sáp nhập tỉnh, thành  - Ảnh 2.

Phương án sáp nhập tỉnh, thành năm 2025

Xử lý trụ sở dôi dư, không để lãng phí

Thảo luận tại tổ sau đó, nhiều đại biểu (ĐB) QH đều bày tỏ đồng tình với đề án sáp nhập tỉnh, thành phố nhằm tinh gọn bộ máy, tái cấu trúc không gian phát triển của địa phương để phát triển đất nước. Lo lắng lớn nhất của các ĐBQH là những vướng mắc có thể phát sinh trong quá trình triển khai cần có sự hướng dẫn của QH, Chính phủ.

ĐB Sùng A Lềnh (đoàn Lào Cai) băn khoăn khi các xã, phường, thị trấn hiện nay với phân loại và chế độ cho cán bộ khác nhau thì tới đây, khi sáp nhập thành một xã mới sẽ áp dụng chế độ nào. “Khi sáp nhập các xã biên giới với xã nội địa thì chế độ chính sách đối với xã biên giới trước đó sẽ thực hiện như thế nào, có áp dụng cho toàn bộ xã mới hay không?”, ông Lềnh nêu và đề nghị Chính phủ, Bộ Nội vụ sớm có hướng dẫn cụ thể.

Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Nam Lê Văn Dũng cho biết Kết luận 128 của Bộ Chính trị về sắp xếp, tinh gọn bộ máy yêu cầu tạm dừng việc tuyển dụng, bổ nhiệm, đề bạt các chức danh lãnh đạo quản lý dẫn đến trường học thiếu hiệu trưởng, bệnh viện thiếu giám đốc cũng không bổ nhiệm được. Theo ông Dũng, không riêng Quảng Nam mà qua trao đổi cho thấy nhiều tỉnh “bí” vấn đề này. Ông đề nghị Chính phủ, Bộ Nội vụ có hướng dẫn cụ thể để gỡ vướng.

ĐB Nguyễn Thị Thu Nguyệt (đoàn Đắk Lắk) thì đề nghị Chính phủ sớm có hướng dẫn xử lý trụ sở, tài sản công dôi dư khi thực hiện sáp nhập. Nữ ĐB đề nghị cần bố trí kinh phí để sửa chữa các trụ sở dư thừa hiện nay phục vụ cho y tế, giáo dục, tránh để hư hỏng, xuống cấp, gây lãng phí. Trong khi đó, ĐB Lê Minh Nam (đoàn Hậu Giang) cho biết trong số 4.226 trụ sở dôi dư, theo báo cáo của Chính phủ, có tới 1.911 trụ sở không sử dụng sau sắp xếp. Trong đó, TP.HCM là 283 trụ sở, Phú Thọ là 202 trụ sở, Thái Nguyên là 164 trụ sở… Ông Nam đề nghị cần có kế hoạch xử lý kịp thời, phù hợp với từng địa phương và tốt nhất là phân cấp, phân quyền để địa phương chủ động xử lý, tránh lãng phí.

Phải hy sinh, đặt lợi ích chung lên trên

Giải trình ý kiến đại biểu QH tại tổ, Phó thủ tướng thường trực Nguyễn Hòa Bình cho biết việc sáp nhập sẽ tạo không gian kinh tế phát triển đủ mạnh, có sự kết hợp thế mạnh giữa các vùng, cả miền núi lẫn miền biển. Phó thủ tướng cũng cho biết ngày 30.6, đồng loạt tất cả các tỉnh sẽ công bố địa giới hành chính mới của tỉnh, xã và bộ máy lãnh đạo mới của Đảng và chính quyền. Từ 1.7, bộ máy mới của chính quyền 2 cấp bắt đầu vận hành.

Về các vấn đề liên quan trụ sở, chế độ chính sách, bố trí cán bộ khi sáp nhập tỉnh, thành, ông Bình cho hay Bộ Chính trị, Chính phủ sẽ tập trung giải quyết trong quá trình tổ chức thực hiện. Về trụ sở, Chính phủ yêu cầu tổng rà soát tất cả trụ sở xã, huyện, tỉnh các cơ quan, sau đó các tỉnh tự đề xuất phương án. Trong đó, ưu tiên cho giáo dục, y tế hay công trình văn hóa hoặc dành cho trung tâm dịch vụ công.

Ngày 30.6, đồng loạt công bố địa giới hành chính mới của tỉnh, xã và bộ máy lãnh đạo mới

Về chính sách cho cán bộ, Phó thủ tướng nói nhiều địa phương rất chủ động, như tổ chức xe đưa đón hoặc bố trí nhà cho cán bộ ở xa trung tâm hành chính mới. “Địa phương này có thể chỉ xây nhà 20 – 30 tầng cho cán bộ nhưng nơi nào đất rộng có thể cho mỗi người một lô”, ông nói thêm.

Về việc bố trí cán bộ khi sáp nhập, Phó thủ tướng nhấn mạnh tinh thần là phải hy sinh, đặt lợi ích chung lên trên chứ không có chính sách nào thỏa mãn 100% nhu cầu. “2 ông ủy viên thường vụ tỉnh ủy đều là trưởng ban tổ chức, giờ phải có 1 ông xuống phó, không thể có 2 ông trưởng ban tổ chức, 2 chủ nhiệm ủy ban kiểm tra hay 2 giám đốc sở. Tinh thần là phải hy sinh, đặt lợi ích chung lên trên”, Phó thủ tướng thường trực Nguyễn Hòa Bình nhấn mạnh.

Người ta vẫn thường nói: ‘Con trai là chỗ dựa của cha mẹ lúc về già’. Nhưng có những người mẹ, sau cả một đời tần tảo, mới chợt nhận ra

Người ta vẫn thường nói: ‘Con trai là chỗ dựa của cha mẹ lúc về già’. Nhưng có những người mẹ, sau cả một đời tần tảo, mới chợt nhận ra: chỗ dựa thực sự không nằm ở giới tính của đứa con, mà ở nơi có tình thương chân thành nhất. Tôi từng nghĩ mình sống vì gia đình, vì chồng con, nhưng đến cuối đời, mới hiểu ra – hóa ra mình đã lặng lẽ bỏ rơi đứa con gái luôn âm thầm yêu thương và hi sinh vì mẹ.

Tôi lấy chồng khi vừa ra trường được vài năm. Chồng tôi là chủ tịch huyện – người đàn ông quyết đoán, tài giỏi nhưng mang nặng tư tưởng “trọng nam khinh nữ”. Khi tôi sinh con gái đầu lòng, thay vì niềm vui, anh và bố mẹ chồng lại tỏ ra thất vọng. Phải đến ba năm sau, khi tôi sinh con trai, họ mới thật sự mãn nguyện.

Từ ngày có con trai, chồng tôi thay đổi hẳn. Mọi sự yêu thương, quan tâm đều dành hết cho cậu bé. Anh sẵn sàng chiều theo mọi yêu cầu của nó, dù vô lý đến đâu. Ngược lại, với con gái, anh hoàn toàn thờ ơ. Tôi từng góp ý rằng nên đối xử công bằng, trẻ con rất nhạy cảm, dễ tổn thương. Nhưng anh chỉ cười nhạt, bỏ ngoài tai.

Con gái tôi – cháu tên An – lớn lên trong sự lạnh nhạt của cha. Dù vậy, con bé vẫn ngoan ngoãn, hiền lành và tự lập. Nó luôn cố gắng không làm phiền ai, đặc biệt là bố. Ngay cả khi chọn đại học, con bé cũng chọn sư phạm – vì được miễn học phí. Tốt nghiệp xong, nó xung phong lên dạy ở một huyện miền núi xa xôi.

Một năm sau, nó dẫn người yêu về ra mắt. Cậu ấy hiền lành, khôi ngô nhưng có hoàn cảnh éo le – bố mẹ mất sớm, bỏ dở đại học để về quản lý cửa hàng tạp hóa của gia đình. Tôi lo lắng, định ngăn cản vì thấy tương lai không chắc chắn. Nhưng chồng tôi lại gật đầu cái rụp:

– Con gái lớn gả sớm đi cho rảnh nợ!

Tôi nghẹn lòng, không dám nói gì thêm vì sợ con tổn thương. Đám cưới diễn ra đơn giản, chóng vánh. Lén chồng, tôi đưa cho con hai cây vàng – số tiền tôi tích góp từ lương giáo viên. Con bé cảm động, ôm tôi thật chặt. Từ đó, hai vợ chồng nó sống yên ấm trong ngôi nhà cấp 4, cùng buôn bán và dạy học, dù cuộc sống không dư dả nhưng tràn ngập tiếng cười.

Ba năm sau, con trai tôi tốt nghiệp đại học, dẫn bạn gái về xin cưới. Chồng tôi hồ hởi chuẩn bị đám cưới linh đình, tiệc cưới tổ chức ở khách sạn sang trọng trong thành phố. Ông tặng vợ chồng con trai một chiếc ô tô, còn thu xếp cho cả hai vào làm ở ngân hàng huyện. Sau cưới, chúng được đi tuần trăng mật ở Singapore.

Chồng tôi mãn nguyện vì thấy “nối dõi” đã thành đạt. Nhưng rồi ông về hưu, và chẳng bao lâu sau, đột ngột qua đời vì tai nạn. Tôi suy sụp, đau buồn và cảm thấy trống trải vô cùng.

Tôi cứ nghĩ có con trai bên cạnh sẽ được nương tựa. Nhưng trái lại, vợ chồng nó chỉ biết hưởng thụ, đi du lịch khắp nơi mỗi dịp lễ tết. Mọi việc nhà từ nấu ăn đến dọn dẹp tôi đều phải cáng đáng. Nhiều lần tôi nhắc nhở, mong chúng ổn định, sinh cháu để tôi còn chăm, nhưng con dâu tôi hờ hững:

– Chúng con còn trẻ, phải tận hưởng cuộc sống đã!

 

Con trai tôi nghe vợ, im lặng không nói. Tôi buồn nhưng đành nhẫn nhịn. Cứ mỗi chủ nhật, con gái lại vượt 50km về thăm tôi, mang theo cháu ngoại và nụ cười dịu dàng. Hai vợ chồng nó vẫn sống giản dị, đùm bọc nhau dù kinh tế eo hẹp. Con gái tôi vẫn luôn tự hào không dựa dẫm vào bố mẹ, tự kiếm sống bằng nghề dạy học và phụ chồng bán hàng.

Một ngày, khi vợ chồng con trai bị công an giữ xe vì vi phạm giao thông, tôi bỗng thấy tức giận và thất vọng. Tôi quyết định bỏ lại nhà cửa, dọn sang ở tạm với con gái.

Khi đến, con rể vội vã ra đón, ái ngại vì nhà cũ kỹ, thiếu tiện nghi. Nhưng ngay hôm sau, nó dậy sớm đi chợ, tự tay nấu món tôi thích. Không để tôi đụng tay vào việc gì, nó bảo: “Mẹ để con làm, ù cái là xong”.

Tôi xúc động. Cuộc sống tuy thiếu thốn, nhưng tình cảm và sự quan tâm của vợ chồng con gái khiến tôi thấy ấm lòng.

Từ ngày tôi sang sống tạm với con gái, căn nhà tuy nhỏ hẹp, nhưng tràn đầy tiếng cười. Buổi sáng, con rể dậy sớm đi chợ, nấu ăn cho cả nhà rồi mới ra cửa hàng. Chiều về, nó lại vừa bán hàng, vừa phụ vợ nấu nướng, tắm giặt cho con nhỏ. Con gái tôi đi dạy về cũng tranh thủ phụ giúp giao hàng quanh huyện.

Tôi nhận trông cháu ngoại – con bé rất ngoan, bám bà, ăn ngủ đúng giờ. Mỗi ngày trôi qua bình dị nhưng ấm áp vô cùng. Nhìn cuộc sống giản đơn nhưng đầy yêu thương của hai đứa, tôi thấy lòng mình nhẹ nhõm.

Một đêm, tôi chợt tỉnh giấc và nghe thấy tiếng thì thầm giữa hai vợ chồng:

– Em à, anh thấy nhà mình chật chội, thiếu tiện nghi, mẹ ở thế này anh áy náy lắm…

– Em biết. Em định hỏi ngân hàng có chương trình vay hỗ trợ cho giáo viên xây nhà không. Nhưng nếu vay, mỗi tháng phải trả góp, mình cần thắt chặt chi tiêu hơn.

– Anh nghĩ nên vay. Mẹ đã chịu cực cả đời rồi, giờ không thể để mẹ sống thiếu thốn nữa. Mình sao cũng được, miễn mẹ thoải mái.

Tôi nằm lặng, nước mắt rơi ướt gối. Tôi chưa từng than phiền, chưa từng đòi hỏi điều gì. Nhưng tình cảm âm thầm mà chân thành ấy khiến lòng tôi xúc động.

Sáng hôm sau, tôi đi xe về huyện, lặng lẽ đến ngân hàng và chuyển 2 tỷ đồng – số tiền vợ chồng tôi tích cóp nhiều năm – vào tài khoản của con gái. Chủ nhật tuần ấy, trong bữa cơm, tôi cầm tay con và con rể, nói nhẹ nhàng:

– Mẹ thấy có lỗi vì đã để các con chịu thiệt thòi. Mẹ vừa gửi 2 tỷ vào tài khoản. Các con hãy sửa sang nhà cửa cho khang trang. Mẹ sẽ chuyển đến sống cùng, có lương hưu, mẹ sẽ góp sinh hoạt hàng tháng.

Con rể tôi sững sờ:

– Mẹ ơi, số tiền lớn quá, chúng con không dám nhận. Nhỡ vợ chồng anh Long hiểu lầm, lại nghĩ tụi con lợi dụng mẹ thì con áy náy lắm!

Tôi cười:

– Chúng nó không thiếu thứ gì nữa. Mẹ làm vậy vì mẹ thấy được tấm lòng của các con. Mẹ không cần sự đầy đủ vật chất, mẹ cần sự quan tâm, sẻ chia.

Về đến nhà, tôi gọi vợ chồng con trai lại và thẳng thắn nói:

– Tới đây mẹ sẽ dọn sang ở với chị con. Từ giờ, việc nhà này các con tự lo.

Chúng nhìn nhau ngỡ ngàng, nhưng không ai nói gì.

Gần một năm sau, căn nhà mới của vợ chồng con gái xây xong. Nhà khang trang, có phòng riêng cho tôi và nhà vệ sinh hiện đại. Hai vợ chồng nó về đón tôi lên ở hẳn. Từ ngày đó, tôi sống nhẹ nhõm, được con cháu yêu thương, chăm sóc chu đáo.

Con trai tôi sau này cũng đã có con. Không còn mẹ bên cạnh hỗ trợ, chúng buộc phải học cách tự lo liệu cuộc sống gia đình. Tôi không trách, chỉ mong chúng trưởng thành hơn.

Tôi luôn nghĩ: con nào cũng là con. Nhưng sống ở đâu có tình yêu thương, có sự sẻ chia và tôn trọng, thì đó mới thực sự là “nhà”. Tôi tìm thấy niềm vui tuổi già bên con gái – người từng chịu nhiều thiệt thòi mà chưa một lần oán trách.

Không phải cứ là con trai thì mới được cha mẹ ở cùng khi về già. Đôi khi, sống với con gái lại là hạnh phúc thực sự.

2 kịch bản về hướng di chuyển của bão số 1, bà con của các địa phương này phải đặc biệt chú ý

Những nhận định mới nhất cho thấy, bão số 1 sẽ đi vào khu vực phía đông vịnh Bắc Bộ trước khi tiến lên bán đảo Lôi Châu vào đất liền Trung Quốc.

Vào 4h sáng 12/6, tâm bão trên khu vực phía tây quần đảo Hoàng Sa với sức gió mạnh nhất vùng gần tâm bão mạnh cấp 8-9 (62-88 km/h), giật cấp 11.

Dự báo mới nhất về đường đi và vùng ảnh hưởng của bão số 1. 

Bao so 1 Bao Wutip anh 1
Dự báo mới nhất về đường đi và vùng ảnh hưởng của bão số 1.

Các đài dự báo trong nước và quốc tế có sự thống nhất cao về đường đi của bão số 1. Theo đó kịch bản có xác suất cao nhất hiện nay là bão di chuyển theo hướng tây bắc, sau đó là bắc tây bắc rồi chuyển hướng bắc đông bắc, đi vào đảo Hải Nam, đi vòng qua phía đông vịnh Bắc Bộ rồi tiến lên bán đảo Lôi Châu vào đất liền Trung Quốc. Bão sẽ đạt cường độ mạnh nhất trong chiều nay đến sáng mai (13/6) trước khi ma sát với địa hình của đảo Hải Nam.

Cụ thể, trong 24h tới (tính từ 4h sáng 12/6), bão di chuyển chậm theo hướng tây bắc với tốc độ khoảng 10 km/h và tiếp tục mạnh thêm.

Đến 4h chiều ngày 13/6, tâm bão trên vùng ven biển phía nam đảo Hải Nam (Trung Quốc) với cường độ mạnh cấp 10, giật cấp 13. Đây là thời điểm, bão đạt cường độ mạnh nhất.

Trong 24-48h tiếp theo, bão di chuyển theo hướng bắc tây bắc, sau đó đổi hướng bắc đông bắc với tốc độ 10-15 km/h và chỉ suy yếu nhẹ. Đến 4h ngày 14/6, tâm bão trên vùng biển phía đông vịnh Bắc Bộ với cường độ cấp 9-10, giật cấp 12.

Trong 48-72h tiếp theo, bão di chuyển theo hướng đông bắc, tăng tốc lên 20 km/h, tiến vào đất liền Trung Quốc và suy yếu dần thành áp thấp nhiệt đới. Đến 4h sáng 15/6, tâm áp thấp nhiệt đới trên đất liền phía nam Trung Quốc với cường độ cấp 7, giật cấp 9.

Với kịch bản di chuyển và cường độ như trên, bão số 1 sẽ tác động lớn đến đất liền nước ta.

Về mưa lớn, đêm qua và sáng sớm nay (12/6), khu vực Trung Trung Bộ có mưa to đến rất to và dông, khu vực Tây Nguyên có mưa vừa, mưa to và dông, cục bộ có nơi mưa rất to. Các địa phương mưa lớn nhất là Huế, Đà Nẵng, Quảng Nam.

Lượng mưa tính từ 19h ngày 11/6 đến 3h ngày 12/6 có nơi trên 240 mm như Bạch Mã (Huế) 366,8 mm, Hòa Hiệp Bắc (Đà Nẵng) 333,8 mm, Tân Hiệp (Quảng Nam) 240,2 mm.

Dự báo trong hôm nay đến ngày mai (13/6), khu vực từ Quảng Trị đến Quảng Ngãi tiếp tục có mưa to đến rất to với lượng mưa phổ biến từ 100 tới 200 mm, có nơi trên 350 mm. Nguy cơ cao xảy ra mưa cường suất lớn trên 200 mm trong 6 giờ gây ngập úng sâu.

Ngày và đêm nay 12/6, Hà Tĩnh và khu vực Bắc Tây Nguyên cũng có mưa vừa, mưa to và dông, cục bộ xảy ra mưa rất to với lượng mưa phổ biến từ 30 tới 80 mm, có nơi trên 150 mm.

Do ảnh hưởng của bão số 1, vùng biển phía tây khu vực Bắc Biển Đông (bao gồm vùng biển quần đảo Hoàng Sa), vùng biển ngoài khơi từ Quảng Trị đến Quảng Ngãi có gió mạnh cấp 6-8, vùng gần tâm bão đi qua cấp 9-10, giật cấp 13, sóng biển cao 3-5 m, vùng gần tâm bão 4-6 m, biển động rất mạnh.

Từ đêm 12/6, vùng biển vịnh Bắc Bộ có gió mạnh dần lên cấp 6-7, vùng gần tâm bão cấp 8-9, giật cấp 11, sóng biển cao 2-4 m, biển động rất mạnh.

Tàu thuyền hoạt động trong các vùng nguy hiểm nói trên đều có khả năng chịu tác động của dông, lốc, gió mạnh và sóng lớn.

Bão số 1 hình thành từ một vùng áp thấp trên Biển Đông, nhanh chóng mạnh lên thành áp thấp nhiệt đới, sau đó là bão, có tên quốc tế là Wutip. Đây là cơn bão đầu tiên của Biển Đông, cũng là cơn bão đầu tiên trên khu vực Tây Bắc Thái Bình Dương. Bão số 1 hình thành ngay trên Biển Đông là điều rất hiếm gặp. Thông thường cơn bão số 1 hàng năm hình thành từ ngoài khơi Philippines đi vào Biển Đông. Điều này cho thấy thiên tai ngày càng dị thường.

Chúc mừng các cụ không có lương hưu: Từ 1.7 lên phường nhận tiền trợ cấp, từ nay khỏi phiền con cháu rồi

Dự thảo Nghị định hướng dẫn Luật Bảo hiểm xã hội 2024 đề xuất hỗ trợ thêm 2 nhóm người cao tuổi chưa có lương hưu hoặc trợ cấp bảo hiểm xã hội.

Sẽ hỗ trợ cho người từ 75 tuổi không có lương hưu - Tuổi Trẻ Online

Hiện chính sách hỗ trợ người cao tuổi được thực hiện theo Nghị định số 20/2021/NĐ-CP; sửa đổi, bổ sung bởi Nghị định số 76/2024/NĐ-CP.

Theo khoản 5 Điều 5 Nghị định 20/2021/NĐ-CP, có 4 nhóm người cao tuổi được hưởng trợ cấp xã hội hằng tháng.

Một là, người cao tuổi thuộc diện hộ nghèo, không có người có nghĩa vụ và quyền phụng dưỡng; hoặc có người có nghĩa vụ và quyền phụng dưỡng nhưng người này đang hưởng trợ cấp xã hội hằng tháng.

Hai là, người cao tuổi từ đủ 75 tuổi đến 80 tuổi thuộc diện hộ nghèo, hộ cận nghèo (không thuộc trường hợp thứ nhất) đang sống tại địa bàn các xã, thôn vùng đồng bào dân tộc thiểu số và miền núi đặc biệt khó khăn.

Ba là, người từ đủ 80 tuổi trở lên (không thuộc trường hợp thứ nhất) mà không có lương hưu, trợ cấp bảo hiểm xã hội hằng tháng, trợ cấp xã hội hằng tháng.

Bốn là, người cao tuổi thuộc diện hộ nghèo, không có người có nghĩa vụ và quyền phụng dưỡng, không có điều kiện sống ở cộng đồng, đủ điều kiện tiếp nhận vào cơ sở trợ giúp xã hội nhưng có người nhận nuôi dưỡng, chăm sóc tại cộng đồng.

Từ ngày 1.7 trở đi, Luật Bảo hiểm xã hội năm 2024 có hiệu lực, bổ sung thêm trợ cấp hưu trí xã hội dành cho người cao tuổi.

Hiện Chính phủ đã có dự thảo Nghị định quy định chi tiết và hướng dẫn thi hành một số điều của Luật Bảo hiểm xã hội năm 2024 về trợ cấp hưu trí xã hội.

Theo dự thảo, có 2 nhóm người cao tuổi được hưởng trợ cấp hưu trí xã hội.

Thứ nhất là nhóm từ đủ 75 tuổi trở lên; không hưởng lương hưu hoặc trợ cấp bảo hiểm xã hội hằng tháng.

Thứ hai là nhóm từ đủ 70 tuổi đến dưới 75 tuổi thuộc hộ nghèo, hộ cận nghèo; không hưởng lương hưu hoặc trợ cấp bảo hiểm xã hội hằng tháng.

Đồng thời với việc bổ sung 2 nhóm người cao tuổi được hưởng trợ cấp hưu trí xã hội như trên thì 2 nhóm người cao tuổi đang hưởng trợ cấp xã hội hằng tháng (nhóm thứ hai và thứ ba theo Điều 5 Nghị định 20) bị bãi bỏ. 2 nhóm này chuyển sang hưởng trợ cấp hưu trí xã hội.
Mức trợ cấp xã hội cho người cao tuổi hàng tháng từ 1.7.2025. Ảnh: Hương Nha Mức trợ cấp xã hội cho người cao tuổi hàng tháng từ 1.7.2025. Ảnh: Hương Nha

Con trai tôi bỏ cả tiểu thư Hà Thành để cưới cô gái nuôi bò trên Điện Biên, đến ngày dạm ngõ tôi chỉ mang đúng 1 triệu lễ đen, nào ngờ bước chân đến cổng nhà gái tôi ch-ết lặng vì trước mặt không phải căn nhà l;ụp x;ụp

“Con trai tôi bỏ cả tiểu thư Hà Thành để cưới cô gái nuôi bò trên Điện Biên. Ngày nó báo tin, tôi suýt sặc nước chè. Một đứa học đại học Ngoại thương, tương lai sáng lạn, gia đình có điều kiện, lại đi lấy một cô gái… chăn bò? Đến ngày dạm ngõ, tôi mang đúng 1 triệu lễ đen, lòng đầy định kiến, ngỡ mình đi vào nơi lam lũ. Ai ngờ… bước chân đến cổng nhà gái, tôi chết lặng. Trước mắt tôi không phải là căn nhà sàn cũ kỹ như tôi tưởng, mà là một căn biệt thự hai tầng giữa núi đồi, hoành tráng chẳng kém gì nhà đại gia phố cổ.”

Tôi tên là Thức, năm nay đã ngoài 50 tuổi, làm kế toán trưởng cho một doanh nghiệp nhà nước ở Hà Nội. Vợ tôi là giáo viên cấp ba đã về hưu. Chúng tôi chỉ có một đứa con trai – Tùng – bao nhiêu kỳ vọng đều đặt cả vào nó. Tùng học giỏi, thông minh, ngoan ngoãn. Ngay từ thời đại học ở Ngoại thương, nó đã được nhiều người chú ý. Gia đình tôi chẳng phải đại gia, nhưng cũng không thiếu thốn – nhà mặt phố quận Hai Bà Trưng, có ô tô, có nhà cho thuê, cuộc sống không đến nỗi nào.

Sau khi tốt nghiệp, Tùng làm cho một công ty logistics của Nhật. Lương tháng mấy chục triệu, lại còn được cất nhắc lên vị trí quản lý sớm. Chúng tôi mừng lắm. Hơn hết, Tùng còn yêu một cô gái cùng công ty – Mai, tiểu thư chính hiệu nhà ở phố Tràng Tiền, bố mẹ làm giám đốc công ty bất động sản. Cả hai gia đình từng gặp gỡ vài lần, có vẻ ưng ý, tôi cũng đã nghĩ đến chuyện cưới xin.

Thế mà đùng một cái, nó về nhà, giọng điềm tĩnh nhưng dứt khoát:

– Con chia tay Mai rồi. Con định cưới Thảo, cô gái con quen trong chuyến đi tình nguyện ở Điện Biên năm ngoái.

Tôi suýt đánh rơi cái bát đang cầm.

– Thảo nào? Con quen nó bao lâu? Nó làm gì?

– Cô ấy nuôi bò, làm nông, ở Mường Ảng. Gia đình có trang trại.

Tôi tức nghẹn. Từ tiểu thư Tràng Tiền nhảy sang cô gái… nuôi bò? Tưởng con tôi bị bỏ bùa mê thuốc lú! Nhưng nó rất nghiêm túc. Nhìn ánh mắt nó khi nói về Thảo, tôi biết, tình cảm ấy là thật. Vợ tôi can:

– Thôi ông, đừng ép nó. Duyên nợ là do trời định. Biết đâu gái Điện Biên lại có phúc hơn?

Tôi miễn cưỡng đồng ý cho gặp mặt, nhưng trong lòng đầy dè chừng.

Thảo lần đầu về Hà Nội thăm gia đình tôi là vào dịp Tết. Tôi ngạc nhiên vì cô gái ấy không hề thua kém ai về lễ nghĩa, nói năng khéo léo, đặc biệt có đôi mắt sáng và nụ cười hiền. Nhưng tôi vẫn chưa yên tâm. Bề ngoài dễ giả lắm.

Tôi kín đáo hỏi thằng Tùng:

– Nhà nó thế nào? Nghèo lắm à? Có bố mẹ không?

– Bố mẹ cô ấy mất sớm, để lại trang trại. Giờ cô ấy quản lý một mình. Con từng đến rồi, nhà không nghèo đâu. Nhưng bố mẹ đừng mong biệt thự thành phố.

Nghe xong, tôi nghĩ bụng: “Không mong biệt thự, chỉ mong có cái nhà gỗ tử tế là mừng.”

Ngày dạm ngõ, tôi nhất quyết chỉ mang đúng một triệu lễ đen. Tôi muốn thử xem phản ứng nhà gái thế nào. Nếu người ta thực lòng, sẽ không chấp nhặt vật chất. Tôi mang theo ít trà ngon, hộp bánh và một bó lan rừng.

Chuyến đi lên Điện Biên bắt đầu từ 4 giờ sáng. Đường đèo uốn lượn, xe chòng chành, nhưng càng đi, tôi càng thấy kỳ lạ. Chỗ con đường đất lầy lội mà tôi tưởng, hóa ra là con đường bê tông phẳng lì. Khi đến gần nơi Tùng bảo là “trang trại Thảo”, tôi bắt đầu thấy lo.

Bởi trước mắt tôi là một khu nhà xây theo mô hình sinh thái nghỉ dưỡng: cổng gỗ chạm trổ, hàng rào tường rào sạch sẽ, trồng đầy hoa hướng dương và dâm bụt. Ở chính giữa là một căn biệt thự hai tầng hiện đại, sơn trắng, mái ngói đỏ tươi, sân lát đá, có cả gara để xe hơi và một căn nhà sàn truyền thống bên cạnh.

Tôi chết lặng, cứ ngỡ lạc đường.

– Bố ơi, đến nơi rồi đấy – Tùng cười, kéo vali xuống xe.

Một người đàn ông trung niên chạy ra chào. Ông tên Quý – bác họ của Thảo – người đại diện gia đình.

– Chào anh Thức, cảm ơn anh chị đã lặn lội lên tận đây. Mời vào nhà, mời vào nhà!

Tôi bước vào căn biệt thự, mắt vẫn chưa hết choáng. Trong nhà lát gỗ, bày trí giản dị mà tinh tế. Tường treo tranh sơn dầu, sàn bóng loáng, mùi hương trầm phảng phất. Tôi không tin đây là “nhà cô gái nuôi bò”.

– Cháu Thảo từ nhỏ đã theo bố mẹ nuôi trâu bò, trồng cây dược liệu. Giờ cháu nối nghiệp, mở luôn homestay cho khách du lịch Tây Bắc. Một năm cũng kiếm hơn trăm triệu đều đều – bác Quý kể, giọng đầy tự hào.

Tôi quay sang nhìn con trai. Nó chỉ cười.

– Con nói rồi mà, nhà Thảo không nghèo. Cô ấy còn tự mở hợp tác xã để bao tiêu sữa bò cho cả huyện. Chỉ là… cô ấy không quen phô trương thôi.

Tôi thấy mình như người thành phố bị “dạy một bài học”. Hóa ra “gái nuôi bò” bây giờ không còn là hình ảnh lam lũ như ta tưởng. Họ cũng có tri thức, bản lĩnh và lòng tự trọng không kém ai.

Đến khi tôi rút ra một triệu lễ đen, còn ngại ngần xin lỗi, thì Thảo chỉ cúi đầu lễ phép:

– Con biết nhà trai ở xa, lại không câu nệ vật chất. Một triệu là quý rồi ạ. Con mong bố mẹ thương con như con gái trong nhà là con mừng.

Câu nói ấy khiến tôi nghẹn lại. Từ lúc đó, tôi hiểu, mình đã sai.

Lễ cưới của Tùng và Thảo được tổ chức giản dị nhưng ấm cúng trên mảnh đất Điện Biên. Không sảnh cưới sang trọng, không pháo điện nháo nhào, mà là một buổi tiệc giữa thiên nhiên: đồng cỏ xanh, rượu ngô thơm lừng, tiếng khèn gọi bạn vang vọng giữa núi rừng. Họ hàng tôi từ Hà Nội lần đầu được sống trong không khí này – ban đầu ngỡ lạc lõng, sau lại tiếc nuối khi phải rời đi.

Vài tuần sau đám cưới, Tùng gọi điện báo:

– Con quyết định ở lại Điện Biên với Thảo. Bọn con mở rộng hợp tác xã, kết hợp du lịch sinh thái và phát triển trang trại bò sữa.

Tôi ngẩn người.

– Con bỏ công việc ở Hà Nội à? Mấy năm ăn học, sự nghiệp con để lại hết sao?

– Con không bỏ gì cả, chỉ chuyển hướng. Điện Biên có tiềm năng. Với vốn kiến thức quản trị, con nghĩ mình giúp được nhiều người hơn ở đây.

Tôi biết, không còn cản được. Đứa con tôi dạy dỗ bằng sách vở, giờ lại chọn gắn bó với ruộng đồng và núi đồi. Nhưng tôi bắt đầu hiểu, đó không phải là lựa chọn dại dột, mà là một cuộc tìm về: trở về với sự tử tế, với giá trị thật sự.

Nhưng cuộc sống sau hôn nhân đâu dễ dàng. Mặc dù yêu nhau tha thiết, nhưng giữa Tùng và Thảo vẫn tồn tại khoảng cách – không phải vật chất, mà là lối sống.

Tùng quen thức khuya làm việc trên máy tính, còn Thảo quen dậy từ 5 giờ sáng để vắt sữa bò. Tùng thích cà phê và máy lạnh, Thảo thích nước chè xanh và gió trời. Những khác biệt nhỏ dần thành mâu thuẫn.

Có lần, Tùng gọi điện cho tôi giữa đêm:

– Bố ạ, con thấy mình sai rồi. Con không quen được cách sống này. Con nhớ tiếng còi xe, nhớ quán phở sáng, nhớ bạn bè ở Hà Nội…

Tôi không vội nói gì. Tôi hỏi:

– Còn Thảo thì sao?

– Cô ấy vẫn thế. Điềm đạm, chăm chỉ, chẳng than thở gì. Nhưng con thấy mình đang làm cô ấy buồn. Con ích kỷ quá.

Sau đó vài tuần, Tùng xin xuống Hà Nội một thời gian để “lấy lại thăng bằng”. Tôi và vợ không ngăn cản, chỉ dặn nó phải nói chuyện rõ ràng với Thảo.

Nhưng chính lần xa cách đó đã khiến nó nhận ra: Hà Nội không còn là nhà nữa. Quán xá vẫn thế, bạn bè vẫn vậy, nhưng lòng nó trống rỗng. Nó nhớ mùi cỏ non trong trang trại, nhớ tiếng Thảo cười khi cho bê ăn, nhớ cái dáng nhỏ bé của vợ đội nón lá giữa trưa nắng mà vẫn không than một lời.

Một tối, nó gọi tôi:

– Bố ạ, con sai rồi. Con về Điện Biên đây. Nhà con ở đó.

Tôi chỉ đáp:

– Đi đi con. Đàn ông phải biết mình cần gì.

Tùng về. Thảo không trách, chỉ cười nhè nhẹ:

– Em biết rồi, anh sẽ quay về. Ở đây còn bò, còn em, còn bao nhiêu người cần anh giúp.

Từ đó, Tùng thay đổi. Nó học cách dậy sớm, học cách bám đất, bám người. Nó không chỉ giúp Thảo mở rộng hợp tác xã, mà còn đưa kỹ thuật số vào sản xuất: lập website giới thiệu sản phẩm sữa bò sạch, kết nối tiêu thụ với các siêu thị lớn ở Hà Nội và Sài Gòn.

Nó còn mời bạn học cũ – kỹ sư nông nghiệp, chuyên gia marketing – về Điện Biên mở lớp đào tạo thanh niên địa phương. Hợp tác xã của Thảo, từ chỗ chỉ có vài hộ tham gia, giờ đã lên đến hơn 60 thành viên. Thu nhập tăng gấp ba, đời sống dân bản đổi khác từng ngày.

Một lần lên thăm vợ chồng nó, tôi đi dạo quanh trang trại và thấy cảnh tượng khó quên: Tùng – trong bộ quần áo cao su – đang đỡ đẻ cho một con bò nái. Thảo đứng bên cạnh, hai người cười nói giữa mùi cỏ, mùi đất và nắng chiều. Tôi bỗng nhớ lại hình ảnh nó ngày nhỏ – chạy chơi trên sân trường Hà Nội, tay cầm cái ô tô nhựa – và bỗng thấy nhẹ lòng.

Tối hôm đó, Tùng rót cho tôi ly rượu ngô:

– Bố à, con cảm ơn bố vì đã không cản con đến cùng. Giờ con hiểu: chọn đúng người, thì ở đâu cũng là đất lành.

Tôi vỗ vai nó, nghèn nghẹn:

– Bố cũng cảm ơn con… vì đã dạy bố một điều: đừng bao giờ đánh giá người khác qua vẻ ngoài hay nghề nghiệp. Một cô gái chăn bò… có thể còn bản lĩnh hơn cả trăm người mặc vest nơi đô thị.

Năm sau, họ đón con trai đầu lòng – thằng bé có tên là Nhật Lâm, nghĩa là “ánh sáng giữa rừng”. Tôi và vợ lại khăn gói lên Điện Biên, lần này không còn dè chừng mà mang theo cả niềm tự hào.

Trong bữa cơm tối, nhìn ba thế hệ quây quần giữa căn biệt thự giữa núi rừng, tôi chợt nghĩ: có lẽ hạnh phúc không nằm ở chỗ ta sống, mà ở chỗ… ta sống với ai.

Có những định kiến không nằm ở người khác, mà nằm trong chính chúng ta. Hạnh phúc, đôi khi không phải là tìm được người giống mình, mà là tìm được người khiến mình tốt hơn.

Ga Petrolimex nhà nào cũng dùng cũng bị làm giả rồi, ai tham r;ẻ mà mua thì đúng h;ối không kịp

Nhiều trạm chiết nạp ham lợi bất chấp nguy hiểm, chiết nạp gas chất lượng thấp vào vỏ bình Petrolimex sau đó dùng niêm màng co và mã QRcode giả để “làm phép”.

Thời điểm cuối năm thị trường gas tại miền Trung đang ngày càng diễn biến phức tạp với đủ chiêu trò kinh doanh không lành mạnh như gas giả, gas nhái nhãn hiệu, đặc biệt hành vi thu gom, chiếm dụng bình gas của những thương hiệu có uy tín nhằm mục đích sang chiết lậu để bán giá cao hơn.

Gia đình chị Nguyễn Thị H trú tại (huyện Lệ Thuỷ, Quảng Bình ) cho biết: “Nhà tôi dùng gas Petrolimex nhiều năm nay, gia đình có 4 người, thời gian sử dụng gas trung bình khoảng 2,5 tháng. Do thường xuyên theo dõi nên tôi nắm được lịch thay gas”.

Theo chị H, nếu tháng nào dùng nhiều thì gas cũng chỉ hết sớm hơn khoảng 8 – 10 ngày. Nhưng gần đây tôi cảm thấy gas sử dụng nhanh hết bất thường, bật lửa mãi không lên trong khi đó bình gas vẫn còn rất nặng.

Quảng Bình: Cận cảnh công nghệ gas giả hô biến gas thật - Ảnh 1.

Nhận được nguồn tin từ người dân, phóng viên Báo điện tử VTV News đã nhiều ngày theo dõi cửa hàng kinh doanh Gas Hòa H. tại ( thị trấn Kiến Giang, Huyện Lệ Thuỷ, Quảng Bình ). Tại đây phát hiện chiếc xe ô tô tải mang biển kiểm soát 73H-010.04 logo bên cửa Công ty TNHH dầu khí Quảng Bình có dấu hiệu bất thường trong việc cung cấp gas nhãn hiệu “Petrolimex” cho cửa hàng này.

Có thể thấy rõ trên van bình gas nhãn hiệu ” Petrolimex” mà nhân viên giao cho cửa hàng hầu như không đúng quy chuẩn của nhà sản xuất ( không có niêm màng co và tem mã QRcode). Nhân viên giao hàng không mặc đồng phục của Petrolimex.

Quảng Bình: Cận cảnh công nghệ gas giả hô biến gas thật - Ảnh 2.

Những bình gas mang nhãn hiệu Petrolimex không có màng co và mã QRcode được đưa đến hằng ngày tại cửa hàng này.

Quảng Bình: Cận cảnh công nghệ gas giả hô biến gas thật - Ảnh 3.

Theo đại diện của Petrolimex tại Quảng Bình khẳng định xe tải và nhân viên giao hàng không nằm trong hệ thống của Petrolimex.

Cũng ở Huyện Lệ Thuỷ, phóng viên trong vai người có nhu cầu mua gas đã xâm nhập vào 1 cửa hàng kinh doanh gas ở xã Trường Thuỷ. Kho chứa là một căn nhà cấp 4 lụp xụp, thiếu các điều kiện như không có bình PCCC, kho bãi không đảm bảo điều kiện. Chủ cửa hàng giới thiệu có bình Petrolimex, nếu lấy nhiều sẽ có giá tốt hơn thị trường 50.000 VND. Khi được hỏi bình gas tại sao không có niêm phong thì chủ cửa hàng đã hô biến bằng những vật dụng thô sơ và không một động tác thừa.

Quảng Bình: Cận cảnh công nghệ gas giả hô biến gas thật - Ảnh 4.

Những màng co đã được chủ cửa hàng hô biến y như nhà sản xuất bằng “nước sôi”

Quảng Bình: Cận cảnh công nghệ gas giả hô biến gas thật - Ảnh 5.

Tem mã QRcode cũng được dán lên bình gas một cách nhanh chóng

Bám theo hành trình của xe tải mang biển kiểm soát 73H-010.04 bên cửa xe có logo Công ty TNHH dầu khí Quảng Bình, phóng viên phát hiện chiếc xe ô tô tải chở số bình gas này được xuất phát từ một trạm chiết nạp có địa chỉ tại Khu công nghiệp phía Tây xã Quảng Tùng, Huyện Quảng Trạch, Tỉnh Quảng Bình.

Quảng Bình: Cận cảnh công nghệ gas giả hô biến gas thật - Ảnh 6.

Trạm chiết nạp gas này thuộc Công ty TNHH dầu khí Quảng Bình

Thời điểm phóng viên ghi hình, tại đây phát hiện rất nhiều vỏ bình gas mang nhiều thương hiệu khác nhau, nằm la liệt khắp nơi. Nổi bật nhất là bình Petrolimex được thu gom rất nhiều.

Quảng Bình: Cận cảnh công nghệ gas giả hô biến gas thật - Ảnh 7.

Hàng trăm vỏ bình gas Petrolimex xuất hiện tại trạm nạp Công ty TNHH dầu khí Quảng Bình

Quảng Bình: Cận cảnh công nghệ gas giả hô biến gas thật - Ảnh 8.

Khi phát hiện thấy phóng viên tác nghiệp, 1 số đối tượng xuất hiện gõ cửa đe doạ, liên tục yêu cầu ngừng ghi hình.

Theo tìm hiểu của phóng viên, bình gas Petrolimex dùng gas nhập khẩu, giá cao hơn các hãng gas khác nên có nhiều trạm chiết nạp ham lợi bất chấp nguy hiểm, chiết nạp gas chất lượng thấp vào vỏ bình Petrolimex sau đó dùng niêm màng co và mã QRcode giả để “làm phép”. Có trường hợp dùng cả những bình gas Petrolimex đã hết hạn kiểm định. Việc làm này ảnh hưởng đến quyền lợi của người tiêu dùng, nhà nước thất thu thuế và đặc biệt đó là những mầm mống gây ra những vụ tai nạn, cháy nổ, gây bất bình trong dư luận, xã hội.

Đại diện Chi nhánh gas Petrolimex tại Quảng Bình, bà Trần Thị Hiền cho biết: “Bên phía chi nhánh không có hợp đồng kinh tế nào với trạm nạp này. Cũng không có thỏa thuận trao đổi bình LGP. Việc xuất hiện nhiều bình Petrolimex trong trạm nạp này chứng minh công ty chúng tôi đang bị chiếm giữ vỏ. Trạm nạp này làm sai quy định của pháp luật, làm ảnh hưởng đến công ty chúng tôi. Mong cơ quan chức năng vào cuộc điều tra làm rõ ngoài mục đích chiếm đoạt vỏ bình gas liệu còn có hành vi chiết nạp gas trái phép hay không”.

Trên thực tế cho thấy sự vào cuộc của các lực lượng chức năng hiện chỉ mang tính chất định kỳ và báo trước chứ chưa chủ động phát hiện những “hang ổ” gian lận. Các vụ việc vi phạm đều do Phóng viên hoặc doanh nghiệp tự phát hiện và báo tin, nhưng khi lực lượng chức năng có mặt thì hầu hết các gian thương đã kịp thời tẩu tán chứng cứ.

Những thủ đoạn tinh vi nêu trên, cộng với sự buông lỏng quản lý của các cơ quan chức năng khiến tình trạng thật giả lẫn lộn trở nên phổ biến trong ngành gas, gây nhức nhối cho những nhà kinh doanh gas chân chính. Tiềm ẩn nguy cơ gây hại cho người tiêu dùng với những hậu quả đau lòng mà chúng ta đã được biết từ các vụ cháy nổ gas trong thời gian qua.

Báo điện tử VTV News sẽ tiếp tục thông tin thêm về vụ việc này.

Trước đó sáng ngày 5/4/2023, sau khi nhận được thông tin từ Phóng viên Báo điện tử VTV News, Đội quản lý thị trường số 7 (Cục QLTT Quảng Bình) cùng các đơn vị liên quan tiến hành kiểm tra đối với cửa hàng kinh doanh tạp hóa, gas Hồng Ân tại thôn Trung Đình, xã Văn Hóa, huyện Tuyên Hóa, tỉnh Quảng Bình.

Tại thời điểm kiểm tra, phát hiện ở trong kho có 29 bình gas 12kg, 4 bình gas 48kg cùng nhãn hiệu Petrolimex, 19 bình gas 12kg nhãn hiệu Petrovietnam có dấu hiệu giả mạo tem QRcode và niêm màng co. Chủ cửa hàng là bà L.T.T.H. không xuất trình được hóa đơn chứng từ, nguồn gốc về những bình gas này.

Qua xác minh và tổng hợp các hành vi. Cửa hàng này bị Cục QLTT Quảng Bình ra quyết định xử phạt hơn 66 triệu đồng.