Home Blog Page 24

Bảo sao UT ngày c;àng t;ăng: Toàn gà, lợn, bò đông lạnh b-ẩ-n daman, toàn nh-ãn h-iệu cũng vô cùng quen thuộc

Trong vòng 30 ngày, Phòng Cảnh sát kinh tế (PC03) phối hợp Cục Quản lý thị trường Hà Nội phát hiện và thu giữ liên tiếp 9 vụ thực phẩm bẩn với khối lượng lớn.

Lực lượng chức năng phát hiện, thu giữ hơn 7 tấn thực phẩm không rõ nguồn gốc ngày 5/5.Lực lượng chức năng phát hiện, thu giữ hơn 7 tấn thực phẩm không rõ nguồn gốc ngày 5/5.

Trong khuôn khổ Tháng hành động vì an toàn thực phẩm năm 2025, nhiều vụ kiểm tra đột xuất trên địa bàn Hà Nội đã phát hiện hàng loạt kho hàng, điểm tập kết kinh doanh thực phẩm với hàng tấn cho tới hàng chục tấn hàng hóa không rõ nguồn gốc, xuất xứ hoặc trà trộn vào các hàng hóa có nhãn mác, bao bì được cơ quan chức năng kiểm định.

Thực trạng trên báo động về vấn nạn thực phẩm bẩn, mất an toàn đang tiêu thụ tràn lan ngoài thị trường, từ nhà hàng, bếp ăn tập thể đến từng mâm cơm của mỗi gia đình, tiềm ẩn nguy cơ đe dọa sức khỏe cộng đồng.

Mới đây nhất, ngày 5/5, Đội 7, Phòng Cảnh sát kinh tế (PC03) phối hợp Đội Quản lý thị trường số 17, Cục Quản lý thị trường Hà Nội kiểm tra việc chấp hành pháp luật trong sản xuất, kinh doanh đối với điểm tập kết, kinh doanh thực phẩm có địa chỉ tại Km12, đường Ngọc Hồi, xã Vĩnh Quỳnh, huyện Thanh Trì, thành phố Hà Nội, do Lê Hồng Phong, sinh năm 1983, thường trú tại xã Diễn Yên, huyện Diễn Châu, tỉnh Nghệ An làm chủ.

Tại thời điểm kiểm tra, đoàn kiểm tra phát hiện 2.560kg trứng non, 200kg trứng gà, 3.050kg nầm heo, 1.200kg tràng lợn (khoảng hơn 7 tấn) là thực phẩm đông lạnh chưa qua sử dụng không có hóa đơn chứng từ chứng minh nguồn gốc xuất xứ của sản phẩm.

Gần 11 tấn nội tạng trâu bò có dấu hiệu hư hỏng tại thời điểm kiểm tra.

Gần 11 tấn nội tạng trâu bò có dấu hiệu hư hỏng tại thời điểm kiểm tra.

Đêm 28/4, khám xét bất ngờ 3 kho đông lạnh tại thôn Bái Đô, xã Tri Thủy, huyện Phú Xuyên, Đội 7, Phòng Cảnh sát kinh tế Công an thành phố phối hợp Đội Quản lý thị trường số 17 đã phát hiện gần 11 tấn nội tạng trâu, bò đang có dấu hiệu hư hỏng, bốc mùi.

Chủ số hàng được xác định là N.Đ.C, sinh năm 1998, trú tại huyện Phú Xuyên khai nhận, nội tạng bò được thu mua trôi nổi trên thị trường, qua nhiều nguồn khác nhau. Trung bình mỗi ngày, các kho đông lạnh này cung ứng ra thị trường hàng trăm kg thịt, nội tạng bò.

Ngày 21/4, quá trình kiểm tra đột xuất kho lạnh gần chợ đầu mối gia cầm Hà Vỹ (huyện Thường Tín), lực lượng chức năng thu giữ gần 20 tấn thịt gà đông lạnh, thịt gà ủ muối và nội tạng gia cầm không rõ nguồn gốc đang chuẩn bị xuất ra thị trường.

Thu giữ gần 20 tấn thịt gà đông lạnh, thịt gà ủ muối.

Thu giữ gần 20 tấn thịt gà đông lạnh, thịt gà ủ muối.

Chủ lô hàng khai nhận toàn bộ số thực phẩm được thu gom trôi nổi, không có giấy tờ chứng minh nguồn gốc xuất xứ. Nghiêm trọng hơn, nhiều sản phẩm bốc mùi, có dấu hiệu hư hỏng, có thể gây ngộ độc nếu lọt ra thị trường.

Tiếp đó, ngày 24/4, đoàn kiểm tra liên ngành số 1 kiểm tra đột xuất cơ sở sản xuất, kinh doanh thực phẩm Bếp Lang Liêu tại quận Tây Hồ. Tại đây hàng loạt vi phạm về an toàn vệ sinh thực phẩm đã được chỉ ra như: khu chế biến mất vệ sinh; xuất hiện gián, ruồi trong khu sản xuất; thực phẩm để dưới nền kho, cống rãnh bốc mùi… Các loại bán thành phẩm không có nhãn mác, không ghi ngày sản xuất, tên sản phẩm; nhãn thực tế không khớp với hồ sơ công bố…

Tình trạng này không chỉ có tại các cơ sở chế biến thực phẩm quy mô công nghiệp. Trước đó, ngày 18/4, Đoàn kiểm tra đột xuất Công ty TPT Đầu tư Thương mại và Dịch vụ tại số 7, phố Vạn Phúc (quận Ba Đình).

Chủ cơ sở cho biết, công ty ký hợp đồng cung cấp suất ăn cho 11 trường học trên địa bàn thành phố, chủ yếu bố trí nấu ăn ngay tại trường. Còn tại địa chỉ số 7 Vạn Phúc hiện bố trí bếp ăn tạm thời, cung cấp khoảng 300 suất ăn cho Trường tiểu học Vạn Phúc hiện đang sửa chữa.

Cơ quan chức năng kiểm tra bếp ăn của Công ty TPT Đầu tư Thương mại và Dịch vụ cung ứng suất ăn cho học sinh Trường tiểu học Vạn Phúc.

Cơ quan chức năng kiểm tra bếp ăn của Công ty TPT Đầu tư Thương mại và Dịch vụ cung ứng suất ăn cho học sinh Trường tiểu học Vạn Phúc.

Kết quả cho thấy: bếp ăn tạm bợ, tầng hầm ẩm thấp, nền bếp cáu bẩn, trơn trượt, dụng cụ chứa thực phẩm không có tủ bảo quản, nhiều trang thiết bị cáu bẩn… Đáng chú ý có sự xuất hiện của phân chuột, phân gián ngay trong khu chế biến suất ăn cho học sinh.

Trung tá Phạm Thị Thùy Chi, cán bộ Đội 7, Phòng Cảnh sát kinh tế, Công an thành phố Hà Nội, cho biết: Toàn bộ số hàng của 9 vụ trong 1 tháng qua đều không có nguồn gốc xuất xứ, không có kiểm định vệ sinh an toàn thực phẩm. Nếu được đưa ra thị trường thì thật sự rất đáng lo ngại đối với sức khỏe người tiêu dùng Thủ đô cũng như các địa phương khác. Thời gian tới, chúng tôi tiếp tục phối hợp Đội Quản lý thị trường số 17 tiếp tục kiểm tra, phát hiện, xử lý nghiêm những vi phạm về an toàn vệ sinh thực phẩm.

Trước thực trạng trên, cơ quan chức năng khuyến cáo để bảo đảm an toàn cho chính mình, người tiêu dùng cần tránh thói quen mua hàng tiện lợi, tùy tiện, cần chọn cơ sở có thương hiệu, có đăng ký, tránh những quán ăn vỉa hè không bảo đảm an toàn vệ sinh thực phẩm.

Các cơ quan chức năng cần hạn chế thấp nhất những hàng quán ngồi vỉa hè không bảo đảm vệ sinh an toàn thực phẩm, cần quy định nơi buôn bán có thẩm định vệ sinh an toàn. Ngành y tế cần xây dựng kế hoạch và triển khai các biện pháp bảo đảm an toàn thực phẩm, giám sát nguy cơ an toàn thực phẩm, phòng chống ngộ độc thực phẩm.

Chính quyền địa phương và các cơ quan chức năng cần tăng cường công tác thanh tra, kiểm tra, giám sát an toàn thực phẩm thường xuyên trong đó tập trung vào các cơ sở chế biến suất ăn sẵn, bếp ăn tập thể tại khu công nghiệp, trường học và cơ sở kinh doanh dịch vụ ăn uống, thức ăn đường phố.

Công khai các hành vi vi phạm, kết quả xử lý vi phạm của tổ chức, cá nhân sản xuất, kinh doanh thực phẩm trên các phương tiện thông tin đại chúng để cảnh báo kịp thời người sản xuất, kinh doanh và cộng đồng.

Chính thức: Quốc hội đã thông qua việc sáp nhập tỉnh thành – quyết định ĐẠI SỰ của quốc gia, mở ra 1 KỶ NGUYÊN MỚI

Quốc hội sẽ thảo luận và biểu quyết thông qua nghị quyết về sắp xếp, sáp nhập tỉnh, thành phố trong phiên họp sáng nay 12.6. Cả nước sẽ còn 34 tỉnh, thành phố kể từ ngày nghị quyết có hiệu lực.

Cuộc sáp nhập “quy mô chưa từng có”

Sáng 11.6, trong phiên làm việc đầu tiên của đợt thứ 2 kỳ họp thứ 9 Quốc hội (QH) khóa XV, Bộ trưởng Bộ Nội vụ Phạm Thị Thanh Trà đã trình QH tờ trình đề án sắp xếp, sáp nhập tỉnh, thành năm 2025. Theo chương trình kỳ họp điều chỉnh, QH sẽ thảo luận và bấm nút thông qua đề án sáp nhập tỉnh, thành ngay trong sáng nay, sớm hơn so với nghị trình trước đó là ngày 24.6.

Hôm nay, Quốc hội quyết việc sáp nhập tỉnh, thành  - Ảnh 1.

Phó thủ tướng thường trực Nguyễn Hòa Bình báo cáo, giải trình ý kiến đại biểu Quốc hội tại tổ

ẢNH: PHẠM THẮNG

Theo phương án sáp nhập tỉnh, thành Chính phủ trình QH, 52 tỉnh, thành phố sẽ được sắp xếp, sáp nhập thành 23 tỉnh, thành phố mới. 11 tỉnh, thành không thực hiện sắp xếp gồm 10 đơn vị đủ tiêu chuẩn là: TP.Hà Nội, TP.Huế, Lai Châu, Điện Biên, Sơn La, Lạng Sơn, Quảng Ninh, Thanh Hóa, Nghệ An, Hà Tĩnh và 1 tỉnh chưa đủ tiêu chuẩn nhưng có yếu tố đặc thù là Cao Bằng. Sau khi sắp xếp, cả nước có 34 đơn vị hành chính, gồm 6 thành phố trực thuộc T.Ư và 28 tỉnh.

Bộ trưởng Bộ Nội vụ cũng thông tin kết quả lấy ý kiến nhân dân đạt tỷ lệ đồng thuận cao, trung bình cả nước là 96,19%. 100% HĐND cấp tỉnh, huyện, xã của 52 đơn vị liên quan đã biểu quyết tán thành. Tại đề án của Chính phủ trình cũng cho biết, số lượng cán bộ tinh giản, thôi việc, nghỉ hưu sớm sau khi sáp nhập là 79.339 người, gồm 5.479 cán bộ, 10.241 công chức và 63.619 viên chức.

Về trụ sở, tài sản công, bà Trà cho hay tổng số trụ sở công cấp tỉnh của 52 tỉnh, thành thực hiện sáp nhập là 38.182. Dự kiến tiếp tục sử dụng 33.956 trụ sở, dôi dư 4.226 trụ sở.

Chủ nhiệm Ủy ban Pháp luật – Tư pháp Hoàng Thanh Tùng cho biết cơ quan thẩm tra QH nhìn nhận việc sáp nhập tỉnh, thành là “cuộc cách mạng tinh gọn tổ chức bộ máy, sắp xếp các đơn vị hành chính với quy mô chưa từng có”. Qua sắp xếp đã giảm được 29 đơn vị hành chính cấp tỉnh. Cơ quan thẩm tra QH đề nghị xác định nghị quyết có hiệu lực ngay từ khi được QH biểu quyết thông qua (tức hôm nay 12.6 – PV) thay vì 1.7 như đề nghị của Chính phủ. Lý do là để tạo cơ sở pháp lý cho địa phương chuẩn bị điều kiện cần thiết để 34 tỉnh, thành mới hoạt động từ 1.7.

Hôm nay, Quốc hội quyết việc sáp nhập tỉnh, thành  - Ảnh 2.

Phương án sáp nhập tỉnh, thành năm 2025

Xử lý trụ sở dôi dư, không để lãng phí

Thảo luận tại tổ sau đó, nhiều đại biểu (ĐB) QH đều bày tỏ đồng tình với đề án sáp nhập tỉnh, thành phố nhằm tinh gọn bộ máy, tái cấu trúc không gian phát triển của địa phương để phát triển đất nước. Lo lắng lớn nhất của các ĐBQH là những vướng mắc có thể phát sinh trong quá trình triển khai cần có sự hướng dẫn của QH, Chính phủ.

ĐB Sùng A Lềnh (đoàn Lào Cai) băn khoăn khi các xã, phường, thị trấn hiện nay với phân loại và chế độ cho cán bộ khác nhau thì tới đây, khi sáp nhập thành một xã mới sẽ áp dụng chế độ nào. “Khi sáp nhập các xã biên giới với xã nội địa thì chế độ chính sách đối với xã biên giới trước đó sẽ thực hiện như thế nào, có áp dụng cho toàn bộ xã mới hay không?”, ông Lềnh nêu và đề nghị Chính phủ, Bộ Nội vụ sớm có hướng dẫn cụ thể.

Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Nam Lê Văn Dũng cho biết Kết luận 128 của Bộ Chính trị về sắp xếp, tinh gọn bộ máy yêu cầu tạm dừng việc tuyển dụng, bổ nhiệm, đề bạt các chức danh lãnh đạo quản lý dẫn đến trường học thiếu hiệu trưởng, bệnh viện thiếu giám đốc cũng không bổ nhiệm được. Theo ông Dũng, không riêng Quảng Nam mà qua trao đổi cho thấy nhiều tỉnh “bí” vấn đề này. Ông đề nghị Chính phủ, Bộ Nội vụ có hướng dẫn cụ thể để gỡ vướng.

ĐB Nguyễn Thị Thu Nguyệt (đoàn Đắk Lắk) thì đề nghị Chính phủ sớm có hướng dẫn xử lý trụ sở, tài sản công dôi dư khi thực hiện sáp nhập. Nữ ĐB đề nghị cần bố trí kinh phí để sửa chữa các trụ sở dư thừa hiện nay phục vụ cho y tế, giáo dục, tránh để hư hỏng, xuống cấp, gây lãng phí. Trong khi đó, ĐB Lê Minh Nam (đoàn Hậu Giang) cho biết trong số 4.226 trụ sở dôi dư, theo báo cáo của Chính phủ, có tới 1.911 trụ sở không sử dụng sau sắp xếp. Trong đó, TP.HCM là 283 trụ sở, Phú Thọ là 202 trụ sở, Thái Nguyên là 164 trụ sở… Ông Nam đề nghị cần có kế hoạch xử lý kịp thời, phù hợp với từng địa phương và tốt nhất là phân cấp, phân quyền để địa phương chủ động xử lý, tránh lãng phí.

Phải hy sinh, đặt lợi ích chung lên trên

Giải trình ý kiến đại biểu QH tại tổ, Phó thủ tướng thường trực Nguyễn Hòa Bình cho biết việc sáp nhập sẽ tạo không gian kinh tế phát triển đủ mạnh, có sự kết hợp thế mạnh giữa các vùng, cả miền núi lẫn miền biển. Phó thủ tướng cũng cho biết ngày 30.6, đồng loạt tất cả các tỉnh sẽ công bố địa giới hành chính mới của tỉnh, xã và bộ máy lãnh đạo mới của Đảng và chính quyền. Từ 1.7, bộ máy mới của chính quyền 2 cấp bắt đầu vận hành.

Về các vấn đề liên quan trụ sở, chế độ chính sách, bố trí cán bộ khi sáp nhập tỉnh, thành, ông Bình cho hay Bộ Chính trị, Chính phủ sẽ tập trung giải quyết trong quá trình tổ chức thực hiện. Về trụ sở, Chính phủ yêu cầu tổng rà soát tất cả trụ sở xã, huyện, tỉnh các cơ quan, sau đó các tỉnh tự đề xuất phương án. Trong đó, ưu tiên cho giáo dục, y tế hay công trình văn hóa hoặc dành cho trung tâm dịch vụ công.

Ngày 30.6, đồng loạt công bố địa giới hành chính mới của tỉnh, xã và bộ máy lãnh đạo mới

Về chính sách cho cán bộ, Phó thủ tướng nói nhiều địa phương rất chủ động, như tổ chức xe đưa đón hoặc bố trí nhà cho cán bộ ở xa trung tâm hành chính mới. “Địa phương này có thể chỉ xây nhà 20 – 30 tầng cho cán bộ nhưng nơi nào đất rộng có thể cho mỗi người một lô”, ông nói thêm.

Về việc bố trí cán bộ khi sáp nhập, Phó thủ tướng nhấn mạnh tinh thần là phải hy sinh, đặt lợi ích chung lên trên chứ không có chính sách nào thỏa mãn 100% nhu cầu. “2 ông ủy viên thường vụ tỉnh ủy đều là trưởng ban tổ chức, giờ phải có 1 ông xuống phó, không thể có 2 ông trưởng ban tổ chức, 2 chủ nhiệm ủy ban kiểm tra hay 2 giám đốc sở. Tinh thần là phải hy sinh, đặt lợi ích chung lên trên”, Phó thủ tướng thường trực Nguyễn Hòa Bình nhấn mạnh.

Người ta vẫn thường nói: ‘Con trai là chỗ dựa của cha mẹ lúc về già’. Nhưng có những người mẹ, sau cả một đời tần tảo, mới chợt nhận ra

Người ta vẫn thường nói: ‘Con trai là chỗ dựa của cha mẹ lúc về già’. Nhưng có những người mẹ, sau cả một đời tần tảo, mới chợt nhận ra: chỗ dựa thực sự không nằm ở giới tính của đứa con, mà ở nơi có tình thương chân thành nhất. Tôi từng nghĩ mình sống vì gia đình, vì chồng con, nhưng đến cuối đời, mới hiểu ra – hóa ra mình đã lặng lẽ bỏ rơi đứa con gái luôn âm thầm yêu thương và hi sinh vì mẹ.

Tôi lấy chồng khi vừa ra trường được vài năm. Chồng tôi là chủ tịch huyện – người đàn ông quyết đoán, tài giỏi nhưng mang nặng tư tưởng “trọng nam khinh nữ”. Khi tôi sinh con gái đầu lòng, thay vì niềm vui, anh và bố mẹ chồng lại tỏ ra thất vọng. Phải đến ba năm sau, khi tôi sinh con trai, họ mới thật sự mãn nguyện.

Từ ngày có con trai, chồng tôi thay đổi hẳn. Mọi sự yêu thương, quan tâm đều dành hết cho cậu bé. Anh sẵn sàng chiều theo mọi yêu cầu của nó, dù vô lý đến đâu. Ngược lại, với con gái, anh hoàn toàn thờ ơ. Tôi từng góp ý rằng nên đối xử công bằng, trẻ con rất nhạy cảm, dễ tổn thương. Nhưng anh chỉ cười nhạt, bỏ ngoài tai.

Con gái tôi – cháu tên An – lớn lên trong sự lạnh nhạt của cha. Dù vậy, con bé vẫn ngoan ngoãn, hiền lành và tự lập. Nó luôn cố gắng không làm phiền ai, đặc biệt là bố. Ngay cả khi chọn đại học, con bé cũng chọn sư phạm – vì được miễn học phí. Tốt nghiệp xong, nó xung phong lên dạy ở một huyện miền núi xa xôi.

Một năm sau, nó dẫn người yêu về ra mắt. Cậu ấy hiền lành, khôi ngô nhưng có hoàn cảnh éo le – bố mẹ mất sớm, bỏ dở đại học để về quản lý cửa hàng tạp hóa của gia đình. Tôi lo lắng, định ngăn cản vì thấy tương lai không chắc chắn. Nhưng chồng tôi lại gật đầu cái rụp:

– Con gái lớn gả sớm đi cho rảnh nợ!

Tôi nghẹn lòng, không dám nói gì thêm vì sợ con tổn thương. Đám cưới diễn ra đơn giản, chóng vánh. Lén chồng, tôi đưa cho con hai cây vàng – số tiền tôi tích góp từ lương giáo viên. Con bé cảm động, ôm tôi thật chặt. Từ đó, hai vợ chồng nó sống yên ấm trong ngôi nhà cấp 4, cùng buôn bán và dạy học, dù cuộc sống không dư dả nhưng tràn ngập tiếng cười.

Ba năm sau, con trai tôi tốt nghiệp đại học, dẫn bạn gái về xin cưới. Chồng tôi hồ hởi chuẩn bị đám cưới linh đình, tiệc cưới tổ chức ở khách sạn sang trọng trong thành phố. Ông tặng vợ chồng con trai một chiếc ô tô, còn thu xếp cho cả hai vào làm ở ngân hàng huyện. Sau cưới, chúng được đi tuần trăng mật ở Singapore.

Chồng tôi mãn nguyện vì thấy “nối dõi” đã thành đạt. Nhưng rồi ông về hưu, và chẳng bao lâu sau, đột ngột qua đời vì tai nạn. Tôi suy sụp, đau buồn và cảm thấy trống trải vô cùng.

Tôi cứ nghĩ có con trai bên cạnh sẽ được nương tựa. Nhưng trái lại, vợ chồng nó chỉ biết hưởng thụ, đi du lịch khắp nơi mỗi dịp lễ tết. Mọi việc nhà từ nấu ăn đến dọn dẹp tôi đều phải cáng đáng. Nhiều lần tôi nhắc nhở, mong chúng ổn định, sinh cháu để tôi còn chăm, nhưng con dâu tôi hờ hững:

– Chúng con còn trẻ, phải tận hưởng cuộc sống đã!

 

Con trai tôi nghe vợ, im lặng không nói. Tôi buồn nhưng đành nhẫn nhịn. Cứ mỗi chủ nhật, con gái lại vượt 50km về thăm tôi, mang theo cháu ngoại và nụ cười dịu dàng. Hai vợ chồng nó vẫn sống giản dị, đùm bọc nhau dù kinh tế eo hẹp. Con gái tôi vẫn luôn tự hào không dựa dẫm vào bố mẹ, tự kiếm sống bằng nghề dạy học và phụ chồng bán hàng.

Một ngày, khi vợ chồng con trai bị công an giữ xe vì vi phạm giao thông, tôi bỗng thấy tức giận và thất vọng. Tôi quyết định bỏ lại nhà cửa, dọn sang ở tạm với con gái.

Khi đến, con rể vội vã ra đón, ái ngại vì nhà cũ kỹ, thiếu tiện nghi. Nhưng ngay hôm sau, nó dậy sớm đi chợ, tự tay nấu món tôi thích. Không để tôi đụng tay vào việc gì, nó bảo: “Mẹ để con làm, ù cái là xong”.

Tôi xúc động. Cuộc sống tuy thiếu thốn, nhưng tình cảm và sự quan tâm của vợ chồng con gái khiến tôi thấy ấm lòng.

Từ ngày tôi sang sống tạm với con gái, căn nhà tuy nhỏ hẹp, nhưng tràn đầy tiếng cười. Buổi sáng, con rể dậy sớm đi chợ, nấu ăn cho cả nhà rồi mới ra cửa hàng. Chiều về, nó lại vừa bán hàng, vừa phụ vợ nấu nướng, tắm giặt cho con nhỏ. Con gái tôi đi dạy về cũng tranh thủ phụ giúp giao hàng quanh huyện.

Tôi nhận trông cháu ngoại – con bé rất ngoan, bám bà, ăn ngủ đúng giờ. Mỗi ngày trôi qua bình dị nhưng ấm áp vô cùng. Nhìn cuộc sống giản đơn nhưng đầy yêu thương của hai đứa, tôi thấy lòng mình nhẹ nhõm.

Một đêm, tôi chợt tỉnh giấc và nghe thấy tiếng thì thầm giữa hai vợ chồng:

– Em à, anh thấy nhà mình chật chội, thiếu tiện nghi, mẹ ở thế này anh áy náy lắm…

– Em biết. Em định hỏi ngân hàng có chương trình vay hỗ trợ cho giáo viên xây nhà không. Nhưng nếu vay, mỗi tháng phải trả góp, mình cần thắt chặt chi tiêu hơn.

– Anh nghĩ nên vay. Mẹ đã chịu cực cả đời rồi, giờ không thể để mẹ sống thiếu thốn nữa. Mình sao cũng được, miễn mẹ thoải mái.

Tôi nằm lặng, nước mắt rơi ướt gối. Tôi chưa từng than phiền, chưa từng đòi hỏi điều gì. Nhưng tình cảm âm thầm mà chân thành ấy khiến lòng tôi xúc động.

Sáng hôm sau, tôi đi xe về huyện, lặng lẽ đến ngân hàng và chuyển 2 tỷ đồng – số tiền vợ chồng tôi tích cóp nhiều năm – vào tài khoản của con gái. Chủ nhật tuần ấy, trong bữa cơm, tôi cầm tay con và con rể, nói nhẹ nhàng:

– Mẹ thấy có lỗi vì đã để các con chịu thiệt thòi. Mẹ vừa gửi 2 tỷ vào tài khoản. Các con hãy sửa sang nhà cửa cho khang trang. Mẹ sẽ chuyển đến sống cùng, có lương hưu, mẹ sẽ góp sinh hoạt hàng tháng.

Con rể tôi sững sờ:

– Mẹ ơi, số tiền lớn quá, chúng con không dám nhận. Nhỡ vợ chồng anh Long hiểu lầm, lại nghĩ tụi con lợi dụng mẹ thì con áy náy lắm!

Tôi cười:

– Chúng nó không thiếu thứ gì nữa. Mẹ làm vậy vì mẹ thấy được tấm lòng của các con. Mẹ không cần sự đầy đủ vật chất, mẹ cần sự quan tâm, sẻ chia.

Về đến nhà, tôi gọi vợ chồng con trai lại và thẳng thắn nói:

– Tới đây mẹ sẽ dọn sang ở với chị con. Từ giờ, việc nhà này các con tự lo.

Chúng nhìn nhau ngỡ ngàng, nhưng không ai nói gì.

Gần một năm sau, căn nhà mới của vợ chồng con gái xây xong. Nhà khang trang, có phòng riêng cho tôi và nhà vệ sinh hiện đại. Hai vợ chồng nó về đón tôi lên ở hẳn. Từ ngày đó, tôi sống nhẹ nhõm, được con cháu yêu thương, chăm sóc chu đáo.

Con trai tôi sau này cũng đã có con. Không còn mẹ bên cạnh hỗ trợ, chúng buộc phải học cách tự lo liệu cuộc sống gia đình. Tôi không trách, chỉ mong chúng trưởng thành hơn.

Tôi luôn nghĩ: con nào cũng là con. Nhưng sống ở đâu có tình yêu thương, có sự sẻ chia và tôn trọng, thì đó mới thực sự là “nhà”. Tôi tìm thấy niềm vui tuổi già bên con gái – người từng chịu nhiều thiệt thòi mà chưa một lần oán trách.

Không phải cứ là con trai thì mới được cha mẹ ở cùng khi về già. Đôi khi, sống với con gái lại là hạnh phúc thực sự.

2 kịch bản về hướng di chuyển của bão số 1, bà con của các địa phương này phải đặc biệt chú ý

Những nhận định mới nhất cho thấy, bão số 1 sẽ đi vào khu vực phía đông vịnh Bắc Bộ trước khi tiến lên bán đảo Lôi Châu vào đất liền Trung Quốc.

Vào 4h sáng 12/6, tâm bão trên khu vực phía tây quần đảo Hoàng Sa với sức gió mạnh nhất vùng gần tâm bão mạnh cấp 8-9 (62-88 km/h), giật cấp 11.

Dự báo mới nhất về đường đi và vùng ảnh hưởng của bão số 1. 

Bao so 1 Bao Wutip anh 1
Dự báo mới nhất về đường đi và vùng ảnh hưởng của bão số 1.

Các đài dự báo trong nước và quốc tế có sự thống nhất cao về đường đi của bão số 1. Theo đó kịch bản có xác suất cao nhất hiện nay là bão di chuyển theo hướng tây bắc, sau đó là bắc tây bắc rồi chuyển hướng bắc đông bắc, đi vào đảo Hải Nam, đi vòng qua phía đông vịnh Bắc Bộ rồi tiến lên bán đảo Lôi Châu vào đất liền Trung Quốc. Bão sẽ đạt cường độ mạnh nhất trong chiều nay đến sáng mai (13/6) trước khi ma sát với địa hình của đảo Hải Nam.

Cụ thể, trong 24h tới (tính từ 4h sáng 12/6), bão di chuyển chậm theo hướng tây bắc với tốc độ khoảng 10 km/h và tiếp tục mạnh thêm.

Đến 4h chiều ngày 13/6, tâm bão trên vùng ven biển phía nam đảo Hải Nam (Trung Quốc) với cường độ mạnh cấp 10, giật cấp 13. Đây là thời điểm, bão đạt cường độ mạnh nhất.

Trong 24-48h tiếp theo, bão di chuyển theo hướng bắc tây bắc, sau đó đổi hướng bắc đông bắc với tốc độ 10-15 km/h và chỉ suy yếu nhẹ. Đến 4h ngày 14/6, tâm bão trên vùng biển phía đông vịnh Bắc Bộ với cường độ cấp 9-10, giật cấp 12.

Trong 48-72h tiếp theo, bão di chuyển theo hướng đông bắc, tăng tốc lên 20 km/h, tiến vào đất liền Trung Quốc và suy yếu dần thành áp thấp nhiệt đới. Đến 4h sáng 15/6, tâm áp thấp nhiệt đới trên đất liền phía nam Trung Quốc với cường độ cấp 7, giật cấp 9.

Với kịch bản di chuyển và cường độ như trên, bão số 1 sẽ tác động lớn đến đất liền nước ta.

Về mưa lớn, đêm qua và sáng sớm nay (12/6), khu vực Trung Trung Bộ có mưa to đến rất to và dông, khu vực Tây Nguyên có mưa vừa, mưa to và dông, cục bộ có nơi mưa rất to. Các địa phương mưa lớn nhất là Huế, Đà Nẵng, Quảng Nam.

Lượng mưa tính từ 19h ngày 11/6 đến 3h ngày 12/6 có nơi trên 240 mm như Bạch Mã (Huế) 366,8 mm, Hòa Hiệp Bắc (Đà Nẵng) 333,8 mm, Tân Hiệp (Quảng Nam) 240,2 mm.

Dự báo trong hôm nay đến ngày mai (13/6), khu vực từ Quảng Trị đến Quảng Ngãi tiếp tục có mưa to đến rất to với lượng mưa phổ biến từ 100 tới 200 mm, có nơi trên 350 mm. Nguy cơ cao xảy ra mưa cường suất lớn trên 200 mm trong 6 giờ gây ngập úng sâu.

Ngày và đêm nay 12/6, Hà Tĩnh và khu vực Bắc Tây Nguyên cũng có mưa vừa, mưa to và dông, cục bộ xảy ra mưa rất to với lượng mưa phổ biến từ 30 tới 80 mm, có nơi trên 150 mm.

Do ảnh hưởng của bão số 1, vùng biển phía tây khu vực Bắc Biển Đông (bao gồm vùng biển quần đảo Hoàng Sa), vùng biển ngoài khơi từ Quảng Trị đến Quảng Ngãi có gió mạnh cấp 6-8, vùng gần tâm bão đi qua cấp 9-10, giật cấp 13, sóng biển cao 3-5 m, vùng gần tâm bão 4-6 m, biển động rất mạnh.

Từ đêm 12/6, vùng biển vịnh Bắc Bộ có gió mạnh dần lên cấp 6-7, vùng gần tâm bão cấp 8-9, giật cấp 11, sóng biển cao 2-4 m, biển động rất mạnh.

Tàu thuyền hoạt động trong các vùng nguy hiểm nói trên đều có khả năng chịu tác động của dông, lốc, gió mạnh và sóng lớn.

Bão số 1 hình thành từ một vùng áp thấp trên Biển Đông, nhanh chóng mạnh lên thành áp thấp nhiệt đới, sau đó là bão, có tên quốc tế là Wutip. Đây là cơn bão đầu tiên của Biển Đông, cũng là cơn bão đầu tiên trên khu vực Tây Bắc Thái Bình Dương. Bão số 1 hình thành ngay trên Biển Đông là điều rất hiếm gặp. Thông thường cơn bão số 1 hàng năm hình thành từ ngoài khơi Philippines đi vào Biển Đông. Điều này cho thấy thiên tai ngày càng dị thường.

Chúc mừng các cụ không có lương hưu: Từ 1.7 lên phường nhận tiền trợ cấp, từ nay khỏi phiền con cháu rồi

Dự thảo Nghị định hướng dẫn Luật Bảo hiểm xã hội 2024 đề xuất hỗ trợ thêm 2 nhóm người cao tuổi chưa có lương hưu hoặc trợ cấp bảo hiểm xã hội.

Sẽ hỗ trợ cho người từ 75 tuổi không có lương hưu - Tuổi Trẻ Online

Hiện chính sách hỗ trợ người cao tuổi được thực hiện theo Nghị định số 20/2021/NĐ-CP; sửa đổi, bổ sung bởi Nghị định số 76/2024/NĐ-CP.

Theo khoản 5 Điều 5 Nghị định 20/2021/NĐ-CP, có 4 nhóm người cao tuổi được hưởng trợ cấp xã hội hằng tháng.

Một là, người cao tuổi thuộc diện hộ nghèo, không có người có nghĩa vụ và quyền phụng dưỡng; hoặc có người có nghĩa vụ và quyền phụng dưỡng nhưng người này đang hưởng trợ cấp xã hội hằng tháng.

Hai là, người cao tuổi từ đủ 75 tuổi đến 80 tuổi thuộc diện hộ nghèo, hộ cận nghèo (không thuộc trường hợp thứ nhất) đang sống tại địa bàn các xã, thôn vùng đồng bào dân tộc thiểu số và miền núi đặc biệt khó khăn.

Ba là, người từ đủ 80 tuổi trở lên (không thuộc trường hợp thứ nhất) mà không có lương hưu, trợ cấp bảo hiểm xã hội hằng tháng, trợ cấp xã hội hằng tháng.

Bốn là, người cao tuổi thuộc diện hộ nghèo, không có người có nghĩa vụ và quyền phụng dưỡng, không có điều kiện sống ở cộng đồng, đủ điều kiện tiếp nhận vào cơ sở trợ giúp xã hội nhưng có người nhận nuôi dưỡng, chăm sóc tại cộng đồng.

Từ ngày 1.7 trở đi, Luật Bảo hiểm xã hội năm 2024 có hiệu lực, bổ sung thêm trợ cấp hưu trí xã hội dành cho người cao tuổi.

Hiện Chính phủ đã có dự thảo Nghị định quy định chi tiết và hướng dẫn thi hành một số điều của Luật Bảo hiểm xã hội năm 2024 về trợ cấp hưu trí xã hội.

Theo dự thảo, có 2 nhóm người cao tuổi được hưởng trợ cấp hưu trí xã hội.

Thứ nhất là nhóm từ đủ 75 tuổi trở lên; không hưởng lương hưu hoặc trợ cấp bảo hiểm xã hội hằng tháng.

Thứ hai là nhóm từ đủ 70 tuổi đến dưới 75 tuổi thuộc hộ nghèo, hộ cận nghèo; không hưởng lương hưu hoặc trợ cấp bảo hiểm xã hội hằng tháng.

Đồng thời với việc bổ sung 2 nhóm người cao tuổi được hưởng trợ cấp hưu trí xã hội như trên thì 2 nhóm người cao tuổi đang hưởng trợ cấp xã hội hằng tháng (nhóm thứ hai và thứ ba theo Điều 5 Nghị định 20) bị bãi bỏ. 2 nhóm này chuyển sang hưởng trợ cấp hưu trí xã hội.
Mức trợ cấp xã hội cho người cao tuổi hàng tháng từ 1.7.2025. Ảnh: Hương Nha Mức trợ cấp xã hội cho người cao tuổi hàng tháng từ 1.7.2025. Ảnh: Hương Nha

Con trai tôi bỏ cả tiểu thư Hà Thành để cưới cô gái nuôi bò trên Điện Biên, đến ngày dạm ngõ tôi chỉ mang đúng 1 triệu lễ đen, nào ngờ bước chân đến cổng nhà gái tôi ch-ết lặng vì trước mặt không phải căn nhà l;ụp x;ụp

“Con trai tôi bỏ cả tiểu thư Hà Thành để cưới cô gái nuôi bò trên Điện Biên. Ngày nó báo tin, tôi suýt sặc nước chè. Một đứa học đại học Ngoại thương, tương lai sáng lạn, gia đình có điều kiện, lại đi lấy một cô gái… chăn bò? Đến ngày dạm ngõ, tôi mang đúng 1 triệu lễ đen, lòng đầy định kiến, ngỡ mình đi vào nơi lam lũ. Ai ngờ… bước chân đến cổng nhà gái, tôi chết lặng. Trước mắt tôi không phải là căn nhà sàn cũ kỹ như tôi tưởng, mà là một căn biệt thự hai tầng giữa núi đồi, hoành tráng chẳng kém gì nhà đại gia phố cổ.”

Tôi tên là Thức, năm nay đã ngoài 50 tuổi, làm kế toán trưởng cho một doanh nghiệp nhà nước ở Hà Nội. Vợ tôi là giáo viên cấp ba đã về hưu. Chúng tôi chỉ có một đứa con trai – Tùng – bao nhiêu kỳ vọng đều đặt cả vào nó. Tùng học giỏi, thông minh, ngoan ngoãn. Ngay từ thời đại học ở Ngoại thương, nó đã được nhiều người chú ý. Gia đình tôi chẳng phải đại gia, nhưng cũng không thiếu thốn – nhà mặt phố quận Hai Bà Trưng, có ô tô, có nhà cho thuê, cuộc sống không đến nỗi nào.

Sau khi tốt nghiệp, Tùng làm cho một công ty logistics của Nhật. Lương tháng mấy chục triệu, lại còn được cất nhắc lên vị trí quản lý sớm. Chúng tôi mừng lắm. Hơn hết, Tùng còn yêu một cô gái cùng công ty – Mai, tiểu thư chính hiệu nhà ở phố Tràng Tiền, bố mẹ làm giám đốc công ty bất động sản. Cả hai gia đình từng gặp gỡ vài lần, có vẻ ưng ý, tôi cũng đã nghĩ đến chuyện cưới xin.

Thế mà đùng một cái, nó về nhà, giọng điềm tĩnh nhưng dứt khoát:

– Con chia tay Mai rồi. Con định cưới Thảo, cô gái con quen trong chuyến đi tình nguyện ở Điện Biên năm ngoái.

Tôi suýt đánh rơi cái bát đang cầm.

– Thảo nào? Con quen nó bao lâu? Nó làm gì?

– Cô ấy nuôi bò, làm nông, ở Mường Ảng. Gia đình có trang trại.

Tôi tức nghẹn. Từ tiểu thư Tràng Tiền nhảy sang cô gái… nuôi bò? Tưởng con tôi bị bỏ bùa mê thuốc lú! Nhưng nó rất nghiêm túc. Nhìn ánh mắt nó khi nói về Thảo, tôi biết, tình cảm ấy là thật. Vợ tôi can:

– Thôi ông, đừng ép nó. Duyên nợ là do trời định. Biết đâu gái Điện Biên lại có phúc hơn?

Tôi miễn cưỡng đồng ý cho gặp mặt, nhưng trong lòng đầy dè chừng.

Thảo lần đầu về Hà Nội thăm gia đình tôi là vào dịp Tết. Tôi ngạc nhiên vì cô gái ấy không hề thua kém ai về lễ nghĩa, nói năng khéo léo, đặc biệt có đôi mắt sáng và nụ cười hiền. Nhưng tôi vẫn chưa yên tâm. Bề ngoài dễ giả lắm.

Tôi kín đáo hỏi thằng Tùng:

– Nhà nó thế nào? Nghèo lắm à? Có bố mẹ không?

– Bố mẹ cô ấy mất sớm, để lại trang trại. Giờ cô ấy quản lý một mình. Con từng đến rồi, nhà không nghèo đâu. Nhưng bố mẹ đừng mong biệt thự thành phố.

Nghe xong, tôi nghĩ bụng: “Không mong biệt thự, chỉ mong có cái nhà gỗ tử tế là mừng.”

Ngày dạm ngõ, tôi nhất quyết chỉ mang đúng một triệu lễ đen. Tôi muốn thử xem phản ứng nhà gái thế nào. Nếu người ta thực lòng, sẽ không chấp nhặt vật chất. Tôi mang theo ít trà ngon, hộp bánh và một bó lan rừng.

Chuyến đi lên Điện Biên bắt đầu từ 4 giờ sáng. Đường đèo uốn lượn, xe chòng chành, nhưng càng đi, tôi càng thấy kỳ lạ. Chỗ con đường đất lầy lội mà tôi tưởng, hóa ra là con đường bê tông phẳng lì. Khi đến gần nơi Tùng bảo là “trang trại Thảo”, tôi bắt đầu thấy lo.

Bởi trước mắt tôi là một khu nhà xây theo mô hình sinh thái nghỉ dưỡng: cổng gỗ chạm trổ, hàng rào tường rào sạch sẽ, trồng đầy hoa hướng dương và dâm bụt. Ở chính giữa là một căn biệt thự hai tầng hiện đại, sơn trắng, mái ngói đỏ tươi, sân lát đá, có cả gara để xe hơi và một căn nhà sàn truyền thống bên cạnh.

Tôi chết lặng, cứ ngỡ lạc đường.

– Bố ơi, đến nơi rồi đấy – Tùng cười, kéo vali xuống xe.

Một người đàn ông trung niên chạy ra chào. Ông tên Quý – bác họ của Thảo – người đại diện gia đình.

– Chào anh Thức, cảm ơn anh chị đã lặn lội lên tận đây. Mời vào nhà, mời vào nhà!

Tôi bước vào căn biệt thự, mắt vẫn chưa hết choáng. Trong nhà lát gỗ, bày trí giản dị mà tinh tế. Tường treo tranh sơn dầu, sàn bóng loáng, mùi hương trầm phảng phất. Tôi không tin đây là “nhà cô gái nuôi bò”.

– Cháu Thảo từ nhỏ đã theo bố mẹ nuôi trâu bò, trồng cây dược liệu. Giờ cháu nối nghiệp, mở luôn homestay cho khách du lịch Tây Bắc. Một năm cũng kiếm hơn trăm triệu đều đều – bác Quý kể, giọng đầy tự hào.

Tôi quay sang nhìn con trai. Nó chỉ cười.

– Con nói rồi mà, nhà Thảo không nghèo. Cô ấy còn tự mở hợp tác xã để bao tiêu sữa bò cho cả huyện. Chỉ là… cô ấy không quen phô trương thôi.

Tôi thấy mình như người thành phố bị “dạy một bài học”. Hóa ra “gái nuôi bò” bây giờ không còn là hình ảnh lam lũ như ta tưởng. Họ cũng có tri thức, bản lĩnh và lòng tự trọng không kém ai.

Đến khi tôi rút ra một triệu lễ đen, còn ngại ngần xin lỗi, thì Thảo chỉ cúi đầu lễ phép:

– Con biết nhà trai ở xa, lại không câu nệ vật chất. Một triệu là quý rồi ạ. Con mong bố mẹ thương con như con gái trong nhà là con mừng.

Câu nói ấy khiến tôi nghẹn lại. Từ lúc đó, tôi hiểu, mình đã sai.

Lễ cưới của Tùng và Thảo được tổ chức giản dị nhưng ấm cúng trên mảnh đất Điện Biên. Không sảnh cưới sang trọng, không pháo điện nháo nhào, mà là một buổi tiệc giữa thiên nhiên: đồng cỏ xanh, rượu ngô thơm lừng, tiếng khèn gọi bạn vang vọng giữa núi rừng. Họ hàng tôi từ Hà Nội lần đầu được sống trong không khí này – ban đầu ngỡ lạc lõng, sau lại tiếc nuối khi phải rời đi.

Vài tuần sau đám cưới, Tùng gọi điện báo:

– Con quyết định ở lại Điện Biên với Thảo. Bọn con mở rộng hợp tác xã, kết hợp du lịch sinh thái và phát triển trang trại bò sữa.

Tôi ngẩn người.

– Con bỏ công việc ở Hà Nội à? Mấy năm ăn học, sự nghiệp con để lại hết sao?

– Con không bỏ gì cả, chỉ chuyển hướng. Điện Biên có tiềm năng. Với vốn kiến thức quản trị, con nghĩ mình giúp được nhiều người hơn ở đây.

Tôi biết, không còn cản được. Đứa con tôi dạy dỗ bằng sách vở, giờ lại chọn gắn bó với ruộng đồng và núi đồi. Nhưng tôi bắt đầu hiểu, đó không phải là lựa chọn dại dột, mà là một cuộc tìm về: trở về với sự tử tế, với giá trị thật sự.

Nhưng cuộc sống sau hôn nhân đâu dễ dàng. Mặc dù yêu nhau tha thiết, nhưng giữa Tùng và Thảo vẫn tồn tại khoảng cách – không phải vật chất, mà là lối sống.

Tùng quen thức khuya làm việc trên máy tính, còn Thảo quen dậy từ 5 giờ sáng để vắt sữa bò. Tùng thích cà phê và máy lạnh, Thảo thích nước chè xanh và gió trời. Những khác biệt nhỏ dần thành mâu thuẫn.

Có lần, Tùng gọi điện cho tôi giữa đêm:

– Bố ạ, con thấy mình sai rồi. Con không quen được cách sống này. Con nhớ tiếng còi xe, nhớ quán phở sáng, nhớ bạn bè ở Hà Nội…

Tôi không vội nói gì. Tôi hỏi:

– Còn Thảo thì sao?

– Cô ấy vẫn thế. Điềm đạm, chăm chỉ, chẳng than thở gì. Nhưng con thấy mình đang làm cô ấy buồn. Con ích kỷ quá.

Sau đó vài tuần, Tùng xin xuống Hà Nội một thời gian để “lấy lại thăng bằng”. Tôi và vợ không ngăn cản, chỉ dặn nó phải nói chuyện rõ ràng với Thảo.

Nhưng chính lần xa cách đó đã khiến nó nhận ra: Hà Nội không còn là nhà nữa. Quán xá vẫn thế, bạn bè vẫn vậy, nhưng lòng nó trống rỗng. Nó nhớ mùi cỏ non trong trang trại, nhớ tiếng Thảo cười khi cho bê ăn, nhớ cái dáng nhỏ bé của vợ đội nón lá giữa trưa nắng mà vẫn không than một lời.

Một tối, nó gọi tôi:

– Bố ạ, con sai rồi. Con về Điện Biên đây. Nhà con ở đó.

Tôi chỉ đáp:

– Đi đi con. Đàn ông phải biết mình cần gì.

Tùng về. Thảo không trách, chỉ cười nhè nhẹ:

– Em biết rồi, anh sẽ quay về. Ở đây còn bò, còn em, còn bao nhiêu người cần anh giúp.

Từ đó, Tùng thay đổi. Nó học cách dậy sớm, học cách bám đất, bám người. Nó không chỉ giúp Thảo mở rộng hợp tác xã, mà còn đưa kỹ thuật số vào sản xuất: lập website giới thiệu sản phẩm sữa bò sạch, kết nối tiêu thụ với các siêu thị lớn ở Hà Nội và Sài Gòn.

Nó còn mời bạn học cũ – kỹ sư nông nghiệp, chuyên gia marketing – về Điện Biên mở lớp đào tạo thanh niên địa phương. Hợp tác xã của Thảo, từ chỗ chỉ có vài hộ tham gia, giờ đã lên đến hơn 60 thành viên. Thu nhập tăng gấp ba, đời sống dân bản đổi khác từng ngày.

Một lần lên thăm vợ chồng nó, tôi đi dạo quanh trang trại và thấy cảnh tượng khó quên: Tùng – trong bộ quần áo cao su – đang đỡ đẻ cho một con bò nái. Thảo đứng bên cạnh, hai người cười nói giữa mùi cỏ, mùi đất và nắng chiều. Tôi bỗng nhớ lại hình ảnh nó ngày nhỏ – chạy chơi trên sân trường Hà Nội, tay cầm cái ô tô nhựa – và bỗng thấy nhẹ lòng.

Tối hôm đó, Tùng rót cho tôi ly rượu ngô:

– Bố à, con cảm ơn bố vì đã không cản con đến cùng. Giờ con hiểu: chọn đúng người, thì ở đâu cũng là đất lành.

Tôi vỗ vai nó, nghèn nghẹn:

– Bố cũng cảm ơn con… vì đã dạy bố một điều: đừng bao giờ đánh giá người khác qua vẻ ngoài hay nghề nghiệp. Một cô gái chăn bò… có thể còn bản lĩnh hơn cả trăm người mặc vest nơi đô thị.

Năm sau, họ đón con trai đầu lòng – thằng bé có tên là Nhật Lâm, nghĩa là “ánh sáng giữa rừng”. Tôi và vợ lại khăn gói lên Điện Biên, lần này không còn dè chừng mà mang theo cả niềm tự hào.

Trong bữa cơm tối, nhìn ba thế hệ quây quần giữa căn biệt thự giữa núi rừng, tôi chợt nghĩ: có lẽ hạnh phúc không nằm ở chỗ ta sống, mà ở chỗ… ta sống với ai.

Có những định kiến không nằm ở người khác, mà nằm trong chính chúng ta. Hạnh phúc, đôi khi không phải là tìm được người giống mình, mà là tìm được người khiến mình tốt hơn.

Ga Petrolimex nhà nào cũng dùng cũng bị làm giả rồi, ai tham r;ẻ mà mua thì đúng h;ối không kịp

Nhiều trạm chiết nạp ham lợi bất chấp nguy hiểm, chiết nạp gas chất lượng thấp vào vỏ bình Petrolimex sau đó dùng niêm màng co và mã QRcode giả để “làm phép”.

Thời điểm cuối năm thị trường gas tại miền Trung đang ngày càng diễn biến phức tạp với đủ chiêu trò kinh doanh không lành mạnh như gas giả, gas nhái nhãn hiệu, đặc biệt hành vi thu gom, chiếm dụng bình gas của những thương hiệu có uy tín nhằm mục đích sang chiết lậu để bán giá cao hơn.

Gia đình chị Nguyễn Thị H trú tại (huyện Lệ Thuỷ, Quảng Bình ) cho biết: “Nhà tôi dùng gas Petrolimex nhiều năm nay, gia đình có 4 người, thời gian sử dụng gas trung bình khoảng 2,5 tháng. Do thường xuyên theo dõi nên tôi nắm được lịch thay gas”.

Theo chị H, nếu tháng nào dùng nhiều thì gas cũng chỉ hết sớm hơn khoảng 8 – 10 ngày. Nhưng gần đây tôi cảm thấy gas sử dụng nhanh hết bất thường, bật lửa mãi không lên trong khi đó bình gas vẫn còn rất nặng.

Quảng Bình: Cận cảnh công nghệ gas giả hô biến gas thật - Ảnh 1.

Nhận được nguồn tin từ người dân, phóng viên Báo điện tử VTV News đã nhiều ngày theo dõi cửa hàng kinh doanh Gas Hòa H. tại ( thị trấn Kiến Giang, Huyện Lệ Thuỷ, Quảng Bình ). Tại đây phát hiện chiếc xe ô tô tải mang biển kiểm soát 73H-010.04 logo bên cửa Công ty TNHH dầu khí Quảng Bình có dấu hiệu bất thường trong việc cung cấp gas nhãn hiệu “Petrolimex” cho cửa hàng này.

Có thể thấy rõ trên van bình gas nhãn hiệu ” Petrolimex” mà nhân viên giao cho cửa hàng hầu như không đúng quy chuẩn của nhà sản xuất ( không có niêm màng co và tem mã QRcode). Nhân viên giao hàng không mặc đồng phục của Petrolimex.

Quảng Bình: Cận cảnh công nghệ gas giả hô biến gas thật - Ảnh 2.

Những bình gas mang nhãn hiệu Petrolimex không có màng co và mã QRcode được đưa đến hằng ngày tại cửa hàng này.

Quảng Bình: Cận cảnh công nghệ gas giả hô biến gas thật - Ảnh 3.

Theo đại diện của Petrolimex tại Quảng Bình khẳng định xe tải và nhân viên giao hàng không nằm trong hệ thống của Petrolimex.

Cũng ở Huyện Lệ Thuỷ, phóng viên trong vai người có nhu cầu mua gas đã xâm nhập vào 1 cửa hàng kinh doanh gas ở xã Trường Thuỷ. Kho chứa là một căn nhà cấp 4 lụp xụp, thiếu các điều kiện như không có bình PCCC, kho bãi không đảm bảo điều kiện. Chủ cửa hàng giới thiệu có bình Petrolimex, nếu lấy nhiều sẽ có giá tốt hơn thị trường 50.000 VND. Khi được hỏi bình gas tại sao không có niêm phong thì chủ cửa hàng đã hô biến bằng những vật dụng thô sơ và không một động tác thừa.

Quảng Bình: Cận cảnh công nghệ gas giả hô biến gas thật - Ảnh 4.

Những màng co đã được chủ cửa hàng hô biến y như nhà sản xuất bằng “nước sôi”

Quảng Bình: Cận cảnh công nghệ gas giả hô biến gas thật - Ảnh 5.

Tem mã QRcode cũng được dán lên bình gas một cách nhanh chóng

Bám theo hành trình của xe tải mang biển kiểm soát 73H-010.04 bên cửa xe có logo Công ty TNHH dầu khí Quảng Bình, phóng viên phát hiện chiếc xe ô tô tải chở số bình gas này được xuất phát từ một trạm chiết nạp có địa chỉ tại Khu công nghiệp phía Tây xã Quảng Tùng, Huyện Quảng Trạch, Tỉnh Quảng Bình.

Quảng Bình: Cận cảnh công nghệ gas giả hô biến gas thật - Ảnh 6.

Trạm chiết nạp gas này thuộc Công ty TNHH dầu khí Quảng Bình

Thời điểm phóng viên ghi hình, tại đây phát hiện rất nhiều vỏ bình gas mang nhiều thương hiệu khác nhau, nằm la liệt khắp nơi. Nổi bật nhất là bình Petrolimex được thu gom rất nhiều.

Quảng Bình: Cận cảnh công nghệ gas giả hô biến gas thật - Ảnh 7.

Hàng trăm vỏ bình gas Petrolimex xuất hiện tại trạm nạp Công ty TNHH dầu khí Quảng Bình

Quảng Bình: Cận cảnh công nghệ gas giả hô biến gas thật - Ảnh 8.

Khi phát hiện thấy phóng viên tác nghiệp, 1 số đối tượng xuất hiện gõ cửa đe doạ, liên tục yêu cầu ngừng ghi hình.

Theo tìm hiểu của phóng viên, bình gas Petrolimex dùng gas nhập khẩu, giá cao hơn các hãng gas khác nên có nhiều trạm chiết nạp ham lợi bất chấp nguy hiểm, chiết nạp gas chất lượng thấp vào vỏ bình Petrolimex sau đó dùng niêm màng co và mã QRcode giả để “làm phép”. Có trường hợp dùng cả những bình gas Petrolimex đã hết hạn kiểm định. Việc làm này ảnh hưởng đến quyền lợi của người tiêu dùng, nhà nước thất thu thuế và đặc biệt đó là những mầm mống gây ra những vụ tai nạn, cháy nổ, gây bất bình trong dư luận, xã hội.

Đại diện Chi nhánh gas Petrolimex tại Quảng Bình, bà Trần Thị Hiền cho biết: “Bên phía chi nhánh không có hợp đồng kinh tế nào với trạm nạp này. Cũng không có thỏa thuận trao đổi bình LGP. Việc xuất hiện nhiều bình Petrolimex trong trạm nạp này chứng minh công ty chúng tôi đang bị chiếm giữ vỏ. Trạm nạp này làm sai quy định của pháp luật, làm ảnh hưởng đến công ty chúng tôi. Mong cơ quan chức năng vào cuộc điều tra làm rõ ngoài mục đích chiếm đoạt vỏ bình gas liệu còn có hành vi chiết nạp gas trái phép hay không”.

Trên thực tế cho thấy sự vào cuộc của các lực lượng chức năng hiện chỉ mang tính chất định kỳ và báo trước chứ chưa chủ động phát hiện những “hang ổ” gian lận. Các vụ việc vi phạm đều do Phóng viên hoặc doanh nghiệp tự phát hiện và báo tin, nhưng khi lực lượng chức năng có mặt thì hầu hết các gian thương đã kịp thời tẩu tán chứng cứ.

Những thủ đoạn tinh vi nêu trên, cộng với sự buông lỏng quản lý của các cơ quan chức năng khiến tình trạng thật giả lẫn lộn trở nên phổ biến trong ngành gas, gây nhức nhối cho những nhà kinh doanh gas chân chính. Tiềm ẩn nguy cơ gây hại cho người tiêu dùng với những hậu quả đau lòng mà chúng ta đã được biết từ các vụ cháy nổ gas trong thời gian qua.

Báo điện tử VTV News sẽ tiếp tục thông tin thêm về vụ việc này.

Trước đó sáng ngày 5/4/2023, sau khi nhận được thông tin từ Phóng viên Báo điện tử VTV News, Đội quản lý thị trường số 7 (Cục QLTT Quảng Bình) cùng các đơn vị liên quan tiến hành kiểm tra đối với cửa hàng kinh doanh tạp hóa, gas Hồng Ân tại thôn Trung Đình, xã Văn Hóa, huyện Tuyên Hóa, tỉnh Quảng Bình.

Tại thời điểm kiểm tra, phát hiện ở trong kho có 29 bình gas 12kg, 4 bình gas 48kg cùng nhãn hiệu Petrolimex, 19 bình gas 12kg nhãn hiệu Petrovietnam có dấu hiệu giả mạo tem QRcode và niêm màng co. Chủ cửa hàng là bà L.T.T.H. không xuất trình được hóa đơn chứng từ, nguồn gốc về những bình gas này.

Qua xác minh và tổng hợp các hành vi. Cửa hàng này bị Cục QLTT Quảng Bình ra quyết định xử phạt hơn 66 triệu đồng.

Thông báo K;HẨN trong đêm: B;ão số 1 WUTIP có thể mạnh lên thành c;uồng phong, 2 kịch bản x;ấu có thể xảy ra

Ở kịch bản có xác suất cao nhất, bão sẽ đi qua đảo Hải Nam tiến lên phía bán đảo Lôi Châu rồi vào đất liền Trung Quốc. Kịch bản xấu hơn là bão đi vào phía đông vịnh Bắc Bộ trước khi đổi hướng lên Trung Quốc. Cả hai kịch bản đều tác động đến vịnh Bắc Bộ nhưng kịch bản thứ hai nguy hiểm hơn, tác động lớn hơn.

Lúc 13h chiều nay (11/6), tâm bão trên vùng biển phía đông quần đảo Hoàng Sa với cường độ mạnh cấp 8, giật cấp 10.

Theo ông Vũ Anh Tuấn – Phó Trưởng phòng Dự báo Thời tiết, Trung tâm Dự báo Khí tượng Thủy văn Quốc gia, trong 24 giờ tới (tính từ 13h chiều 11/6), bão di chuyển theo hướng tây tây bắc, mỗi giờ đi được khoảng 10-15km và tiếp tục mạnh thêm.

Đến 13h chiều 12/6, tâm bão trên khu vực vùng biển phía nam đảo Hải Nam của Trung Quốc với cường độ mạnh cấp 9, giật cấp 11.

Sau thời điểm này, Trung tâm Dự báo Khí tượng Thủy văn Quốc gia nhận định, có hai kịch bản có thể xảy ra.

Ở kịch bản có xác suất cao nhất, bão mạnh nhất khi tiến vào đảo Hải Nam của Trung Quốc với cường độ cấp 10, giật cấp 13, sau đó đổi hướng bắc đông bắc, tiến về bán đảo Lôi Châu rồi đi lên đất liền Trung Quốc.

Bão số 1 tiếp tục mạnh thêm, dự báo hai kịch bản về đường đi ảnh 1

Bão số 1 dự báo đi lên đất liền Trung Quốc nhưng vẫn ảnh hưởng trực tiếp đến nước ta do hoàn lưu rất rộng.

Với kịch bản này, khu vực phía tây của Bắc Biển Đông (bao gồm vùng biển quần đảo Hoàng Sa), phía bắc khu vực giữa Biển Đông có mưa dông và gió mạnh cấp 6-7, vùng gần tâm bão đi qua cấp 8-9, giật cấp 11, sóng biển cao 3-5m, biển động rất mạnh. Cường độ mạnh nhất có thể lên tới cấp 10, giật cấp 12.

Khu vực biển ven bờ từ Quảng Ninh-Quảng Nam (gồm Cô Tô, Hòn Ngư) có gió cấp 5- 6, giật cấp 7.

 

Cách bờ khoảng 100km (bao gồm Bạch Long Vĩ, Cồn Cỏ) dự báo có thể có gió cấp 6-7, giật 8-9, phần phía đông của vịnh Bắc Bộ – khu vực gần với đảo Hải Nam (Trung Quốc) có nơi cấp 8, giật cấp 10-11, sóng biển cao từ 3-5m. Biển động rất mạnh.

Thời gian ảnh hưởng của bão đến khu vực biển Quảng Trị-Quảng Ngãi là từ gần sáng và ngày 12/6, khu vực vịnh Bắc Bộ từ gần sáng và ngày 13/6.

Tuy nhiên, Trung tâm Dự báo Khí tượng Thủy văn Quốc gia cũng lưu ý một kịch bản khác có thể xảy ra là khi tiến đến đảo Hải Nam của Trung Quốc, bão sẽ đi vòng qua khu vực phía tây của đảo Hải Nam đi vào phía đông vịnh Bắc Bộ, sau đó mới đổi hướng đi lên đất liền Trung Quốc.

Ở kịch bản này, vùng biển vịnh Bắc Bộ có thể có gió mạnh lên cấp 8, cấp 9, giật cấp 11, cấp 12. Ảnh hưởng của bão đến vùng biển ven bờ miền Bắc sẽ cao hơn, nguy hiểm hơn.

Do đặc điểm đĩa mây rất rộng và lệch tây nên hoàn lưu bão đã gây mưa cho khu vực miền Trung và Bắc Tây Nguyên. Từ 19h tối 10/6 đến 13h trưa nay (11/6), hai khu vực này đã có mưa vừa, có nơi mưa to đến rất to, phổ biến từ 50-120mm, một số trạm mưa lớn như Quan Tượng Đài (Huế) 186mm, TP Huế (Huế) 182mm, An Tây (Huế) 179mm, Nhơn Hòa (Gia Lai) 204mm, Hồ Plei Thơ Ga (Gia Lai) 147mm.

Dự báo từ chiều và đêm 11/6 đến ngày 13/6, Trung Trung Bộ (tập trung từ Quảng Bình – Quảng Ngãi) tiếp tục có mưa to đến rất to với lượng phổ biến từ 100-300mm, có nơi trên 450mm.

Bắc Tây Nguyên từ chiều và đêm 11/6 đến ngày 13/6 cũng mưa rất to, phổ biến từ 70-150mm, có nơi trên 200mm. Cơ quan khí tượng cảnh báo nguy cơ có mưa cục bộ cường suất lớn trên 200mm trong 6 giờ, có thể gây ngập sâu ở khu vực đô thị.

Do mưa lớn kéo dài, dự báo từ đêm nay (11/6) đến ngày 14/6, trên các sông từ Quảng Bình đến Quảng Ngãi có khả năng xuất hiện một đợt lũ. Đỉnh lũ có khả năng đạt mức báo động (BĐ)1 và trên BĐ1.

Quảng Nam khẩn trương ứng phó bão số 1 và mưa lũ

Chiều 11/6, Ban chỉ huy phòng chống thiên tai và tìm kiếm cứu nạn tỉnh Quảng Nam cho biết, Chủ tịch UBND tỉnh vừa ban hành công điện về việc chủ động ứng phó với bão số 1 và mưa lũ.

Bão số 1 tiếp tục mạnh thêm, dự báo hai kịch bản về đường đi ảnh 2

Lãnh đạo tỉnh Quảng Nam yêu cầu các địa phương trên địa bàn chủ động ứng phó bão số 1, nguy cơ lũ quét, sạt lở.

Sáng 11/6, áp thấp nhiệt đới trên khu vực phía Đông quần đảo Hoàng Sa đã mạnh lên thành bão – cơn bão số 1.

Dự báo từ nay đến ngày 13/6 các địa phương trong tỉnh có mưa vừa, mưa to; mưa to tập trung chủ yếu trong đêm nay (11/6) đến ngày mai (12/6). Tổng lượng mưa các địa phương vùng núi phổ biến từ 70 – 150mm, có nơi trên 200mm; các địa phương vùng đồng bằng phổ biến từ 100 – 200mm, có nơi trên 250mm.

Mưa lớn gây ra nguy cơ cao xảy ra lũ, lũ quét tại các sông, suối vùng núi, sạt lở đất đá ở sườn dốc, sông, suối nhỏ; gây ngập úng tại các vùng thấp trũng, nơi tập trung đông dân cư, ảnh hưởng đến sản xuất, sinh hoạt.

Từ đêm 11/6 đến ngày 13/6, các sông trên địa bàn tỉnh Quảng Nam khả năng xuất hiện một đợt lũ, biên độ lũ lên ở thượng lưu đạt từ 1.0 – 3.0m, hạ lưu đạt từ 0.5 – 1.5m.

Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Nam yêu cầu thủ trưởng các sở, ban, ngành, Chủ tịch UBND các huyện, thị xã, thành phố và các cơ quan, đơn vị tổ chức theo dõi, cập nhật diễn biến của bão số 1, mưa lũ, kịp thời chỉ đạo, triển khai công tác ứng phó theo chức năng, nhiệm vụ được giao,

Công tác ứng phó triển khai phù hợp với tình hình cụ thể tại địa phương, trong đó tập trung đảm bảo an toàn cho các tàu thuyền, phương tiện trên biển; chủ động sơ tán những hộ dân ở khu vực nguy cơ cao xảy ra sạt lở đất, lũ quét, ngập sâu đến nơi an toàn; đảm bảo an toàn các công trình xung yếu, các công trình đang thi công dở dang, khu công nghiệp, khu đô thị, khu tập trung dân cư và các hoạt động sản xuất khu vực trũng, thấp.

UBND các huyện, thị xã, thành phố rà soát phương án, sẵn sàng sơ tán dân cư tại các khu vực nguy hiểm; kiểm tra các khu dân cư có nguy cơ cao xảy ra ngập lụt, lũ quét, sạt lở đất để chủ động phòng tránh khi có tình huống xảy ra; bố trí lực lượng canh gác, chốt chặn.

Đảm bảo an toàn hồ đập thủy điện, nhất là đối với các hồ thuỷ điện nhỏ; hướng dẫn giao thông và bảo đảm an toàn giao thông tại khu vực bị mưa lũ, kịp thời khắc phục sự cố, bảo đảm giao thông thông suốt.

Đặc biệt, lưu ý các chủ hồ chứa thủy lợi, thủy điện chủ động tính toán, tổ chức vận hành đảm bảo theo quy trình vận hành hồ chứa đã được cấp có thẩm quyền phê duyệt, không gây dòng chảy đột biến, bất thường đe doạ trực tiếp đến tính mạng và tài sản của người dân ở khu vực ven sông ở hạ du hồ chứa…

Tối đó, vợ bất ngờ mua rư:ợ:u về ép tôi uống đến s:a:y. Tôi vờ ngủ để xem cô ấy có ý gì, nào ngờ giữa đêm lại phát hiện một bí mật khiến tôi s:ữ:ng s:ờ

Trời mưa dầm suốt cả buổi chiều, những cơn gió lành lạnh kéo dài như muốn báo trước điều gì đó bất thường. Tôi đi làm về, áo sơ mi ướt lấm tấm, chân giẫm nước mưa bắn tung tóe khắp ngõ nhỏ. Nhà tôi nằm sâu trong một khu dân cư yên tĩnh ở quận Bình Thạnh, TP.HCM. Căn nhà hai tầng đơn sơ, nhỏ gọn, là thành quả của mấy năm làm lụng vất vả từ thời mới cưới.

Vợ tôi – Dung – là người phụ nữ dịu dàng, ít nói. Cô ấy làm kế toán ở một công ty xuất nhập khẩu, công việc đều đều, lương cũng đủ sống. Từ ngày cưới nhau đến nay đã hơn 4 năm, chưa khi nào Dung chủ động mua rượu về, chứ đừng nói là ép tôi uống.

Ấy vậy mà hôm đó, khi tôi vừa bước chân vào nhà, chưa kịp thay áo, cô ấy đã đưa ra một chai rượu vang đỏ, loại khá đắt tiền, đặt lên bàn gỗ.

“Anh tắm đi rồi ra uống với em một ly,” Dung nói, ánh mắt lạ lùng, vừa như lúng túng, vừa như chờ đợi điều gì đó.

Tôi hơi bất ngờ, nhưng cũng không hỏi gì. Chẳng phải đàn ông đều mơ có một buổi tối vợ chủ động rót rượu, cười mỉm và dịu dàng bên cạnh hay sao?

Tắm xong, tôi ra bàn thì thấy cô ấy đã rót sẵn hai ly, rượu sóng sánh ánh đỏ dưới ánh đèn vàng. Cô ấy uống khá nhanh, còn tôi thì chậm rãi, vừa nhấp rượu vừa để ý nét mặt vợ.

Một lúc sau, Dung chủ động rót thêm cho tôi. Cô ấy kể linh tinh mấy chuyện ở công ty, về đồng nghiệp, sếp mới… nhưng lời nói lạc đi, thiếu tự nhiên, như thể đang cố lấp đầy không khí bằng những câu chuyện không đâu.

Tôi thấy lạ. Dung là người ít nói, lại không hay uống rượu. Hôm nay, cô ấy chẳng những uống mà còn uống khá nhiều. Mỗi khi tôi gật gù vì rượu bắt đầu ngấm, cô ấy lại nhìn tôi thật kỹ, như thể kiểm tra xem tôi đã say chưa.

Tôi bắt đầu cảnh giác. Không biết có chuyện gì đó đang diễn ra sau lưng mình.

Thế là tôi giả vờ ngà ngà, gật gù nói muốn đi ngủ. Dung đưa tôi lên phòng, đỡ tôi nằm xuống giường như một người vợ chu đáo. Cô ấy đắp chăn cho tôi rồi nhẹ nhàng rút lui, để lại ánh đèn ngủ lờ mờ bên cạnh.

Tôi nhắm mắt, nín thở, cố giữ hơi thở đều đặn. Tim đập mạnh trong lồng ngực.

Một lát sau, có tiếng bước chân nhẹ nhàng xuống cầu thang. Tôi rón rén ngồi dậy, men theo hành lang, nấp bên trên cầu thang nhìn xuống. Dung không tắt đèn dưới nhà, cô ấy đang loay hoay mở điện thoại, bấm số.

Tôi lặng người khi nghe rõ từng chữ qua khoảng cách yên ắng ấy:

“Anh tới được chưa?… Ừ, hắn say rồi, em làm đúng như anh dặn. Nhanh lên, em không chịu nổi nữa rồi…”

Tôi chết lặng. Hắn? Anh? Em?

Cổ họng tôi khô khốc. Bao nhiêu câu hỏi xoáy như lốc trong đầu. Vợ tôi – người phụ nữ hiền lành ít nói ấy – đang gọi cho một gã đàn ông lạ, giữa đêm, sau khi cố chuốc tôi say?

Lúc đó tôi không biết nên giận, hay nên sợ. Tôi quay vào phòng, tim đập thình thịch, mồ hôi vã ra dù trời mưa lạnh. Cố gắng giữ bình tĩnh, tôi mở tủ, lấy điện thoại, bật chế độ ghi âm, rồi quay lại gần cầu thang.

Tôi rón rén, cố không gây tiếng động, tay nắm chặt điện thoại, tiếp tục thu âm cuộc gọi của cô ấy. Giọng Dung thì thầm, nhưng từng chữ như dao cứa:

“Em để sẵn sổ đỏ trong túi xách. Anh tới rồi mình đi luôn. Em không thể sống với hắn nữa, một ngày cũng không nổi…”

Tôi bỗng thấy bầu trời như sụp xuống đầu.

Tôi ngồi thụp xuống sàn nhà, lưng dựa vào tường, cả người run lên. Trước mắt tôi là một sự thật mà tôi chưa từng dám nghĩ đến: Vợ tôi đang âm mưu bỏ trốn cùng một gã đàn ông khác. Tệ hơn, cô ấy định mang theo cả sổ đỏ – tài sản lớn nhất của hai vợ chồng.

Cảm giác vừa tê liệt vừa hoang mang. Trong đầu tôi lặp đi lặp lại câu hỏi: “Tại sao? Mình đã làm gì sai?”

Tôi không phải người chồng tệ. Tôi không rượu chè, không cờ bạc, đi làm về đúng giờ, lương không cao nhưng đủ chi tiêu, có khi còn đưa thêm tiền cho cô ấy lo cho nhà. Từ ngày cưới, tôi nghĩ mình đã sống tử tế, đàng hoàng, không để vợ phải buồn. Nhưng có vẻ như, tử tế thôi là chưa đủ.

Tôi ngồi đó gần mười phút, cho đến khi nghe tiếng khóa cửa cạch một cái. Tôi ngẩng lên. Dung mở cửa, che dù, bước ra ngoài trong màn mưa lâm thâm. Cô ấy mặc chiếc áo khoác màu be, tay xách túi xách to – hẳn là cái có sổ đỏ bên trong.

Tôi không nghĩ được nhiều nữa. Bản năng thôi thúc tôi lặng lẽ bám theo.

Con hẻm tối, mưa trút nhẹ như sương. Dung bước nhanh, dáo dác nhìn quanh, rồi rẽ vào một chiếc xe hơi đang đỗ ở cuối ngõ. Tôi nấp sau bức tường của nhà hàng xóm, đủ gần để nhìn thấy người đàn ông mở cửa xe cho cô ấy. Gã mặc áo sơ mi đen, dáng cao, tay đeo đồng hồ sáng loáng – không phải loại người sống trong khu bình dân này.

Họ không ôm nhau, không nói gì quá tình cảm, nhưng ánh mắt Dung nhìn gã… tôi chưa từng thấy ánh mắt đó dành cho mình.

Chiếc xe nổ máy, rời đi.

Tôi không đuổi theo. Tôi lặng lẽ quay về nhà, mở cửa bước vào trong căn nhà lạnh ngắt, và lần đầu tiên sau nhiều năm, tôi khóc.

Hai ngày sau.

Dung chưa về. Không một cuộc gọi, không một tin nhắn. Tôi cũng không liên lạc.

Tôi không báo công an. Không làm ầm lên. Thay vào đó, tôi ngồi kiểm tra lại từng giấy tờ trong nhà. Đúng như cô ấy nói qua điện thoại – sổ đỏ đã biến mất. Tôi cũng phát hiện thẻ ngân hàng của tôi bị rút gần hết tiền – chắc chắn là vào lúc tôi ngủ đêm đó.

Tôi nộp đơn xin nghỉ vài ngày ở công ty. Không phải vì quá đau khổ, mà vì tôi bắt đầu thấy có gì đó không ổn.

Gã đàn ông kia là ai? Tại sao Dung lại có thể thay đổi nhanh như vậy? Hay là… có điều gì khác đằng sau?

Tôi bắt đầu tìm kiếm. Tôi truy cập vào máy tính của Dung. Cô ấy không đăng xuất tài khoản Google. Từ đó, tôi lần ra được địa chỉ một quán cà phê mà cô ấy hay đến trong tháng vừa rồi – cách nhà tôi khoảng 7 km, nằm gần khu Thảo Điền.

Tôi tới quán, ngồi hàng giờ, dò hỏi nhân viên, giả vờ là chồng đang tìm vợ mất tích. Một bạn nhân viên trẻ nhận ra ảnh cô ấy và tiết lộ:

“Chị đó hay ngồi với một anh đẹp trai, nói chuyện nhỏ nhẹ nhưng lần nào cũng đưa laptop ra, có lần còn cãi nhau to lắm…”

Laptop?

Tôi chợt nhớ ra – Dung có một cái USB nhỏ, lúc nào cũng mang theo trong ví. Tôi chưa từng để ý, nghĩ là đồ cá nhân. Lần đầu tiên, tôi nghi ngờ trong đó chứa thứ gì khác ngoài tài liệu kế toán.

Buổi tối hôm đó, tôi đi tìm ví của cô ấy để lại trong tủ quần áo. Không có USB.

Nhưng tôi tìm được một tờ giấy ghi tay nhét kỹ ở đáy ngăn kéo, nét chữ run rẩy:
“Nếu em có mệnh hệ gì, hãy đưa USB cho công an. Mật khẩu là ngày cưới mình.”
– Dung.

Tôi như bị tát vào mặt. Cảm giác sững sờ buốt lạnh chạy dọc sống lưng.

Dung đang bị đe dọa?

Gã kia không phải người tình?

Tôi lập tức nhớ lại đoạn ghi âm hôm trước. Tôi mở lại nghe kỹ:
“Em làm đúng như anh dặn… Em không chịu nổi nữa rồi.”
Câu này, giờ nghe lại, không còn giống lời hẹn hò. Nó như lời tuyệt vọng.

Tôi nhấc máy, gọi vào số Dung lưu là “Mẹ”, giả vờ hỏi thăm. Mẹ vợ tôi nói Dung chưa về quê. Tôi hỏi thêm vài câu, rồi lặng lẽ cúp máy.

Tôi biết mình phải làm gì.

Ba ngày sau, tôi tìm thấy cô ấy.

Cảnh sát tìm thấy chiếc xe đậu trong một gara kín cổng gần Bình Dương – nơi tôi chỉ biết được nhờ lần theo định vị tài khoản Google chưa bị thoát. Cảnh sát đột nhập vào lúc 1 giờ sáng.

Dung nằm trên sàn, bị trói tay, người gầy gò, mắt thâm quầng. Cô ấy nhìn thấy tôi, òa khóc.

Tên đàn ông kia – là quản lý cấp cao ở công ty cô ấy, đang bị điều tra tội rửa tiền và biển thủ công quỹ. Dung phát hiện việc này qua sổ sách, bị hắn uy hiếp không được báo. Hắn lấy sổ đỏ làm con tin, ép cô giả vờ bỏ chồng, giả vờ say mê hắn để không bị nghi ngờ, trong lúc hắn tìm cách xóa bằng chứng.

Cô ấy cố gửi thông điệp bằng tờ giấy giấu kỹ, để lại manh mối cho tôi. Màn kịch đêm chuốc rượu là để cứu lấy cả hai khỏi điều tồi tệ hơn.

Một tuần sau, Dung vẫn còn hoảng loạn. Tôi không trách cô. Có những chuyện ta chỉ hiểu khi bước qua bóng tối của nó.

Căn nhà nhỏ của tôi, giờ thêm một thứ mới: Một cặp ổ khóa mã số trên tủ gỗ – nơi cất USB chứa bản sao bằng chứng cô ấy dám giữ lại, dù biết có thể mất mạng.

Và tôi, mỗi tối đều rót một ly rượu vang, nhìn sang vợ, nắm tay cô ấy – lần này là thật – và thầm nghĩ: Có những đêm khiến ta thức tỉnh, chỉ để học lại cách tin nhau, một lần nữa.

Chia buồn với bà con mua vàng tại đây: 03 cơ sở kinh doanh vàng không đủ hàm lượng

Sở Khoa học và Công nghệ tỉnh Quảng Ngãi vừa có kết luận việc kiểm tra 14 cơ sở sản xuất, kinh doanh vàng trên địa bàn tỉnh.

Sở Khoa học và Công nghệ tỉnh Quảng Ngãi vừa công bố kết luận kiểm tra về tiêu chuẩn, đo lường, chất lượng, nhãn hàng hóa và sở hữu công nghiệp trong hoạt động sản xuất, kinh doanh vàng trang sức, mỹ nghệ.

Hầu hết các cơ sở sản xuất, kinh doanh vàng trên địa bàn tỉnh chỉ sản xuất mặt hàng nhẫn tròn trơn và chủ yếu các cơ sở mua các sản phẩm vàng, trang sức mỹ nghệ từ các cơ sở sản xuất tại TP HCM về để kinh doanh.

Trong tổng số 14 cơ sở được kiểm tra, có 09/14 cơ sở có sản xuất, gia công mặt hàng nhẫn tròn trơn; 05/14 cơ sở không sản xuất nhẫn tròn trơn mà chỉ mua vàng trang sức từ TP HCM về để kinh doanh.

Về đo lường, 14 cơ sở được kiểm tra có sử dụng cân điện tử để giao dịch với khách hàng có phạm vi đo và độ chính xác phù hợp với khối lượng vàng cần đo, giá trị độ chia kiểm của cân phù hợp với mức cân thực tế trong giao dịch tại cơ sở.

Hầu hết các cơ sở thực hiện tự kiểm tra cân định kỳ hàng tuần và lập hồ sơ theo dõi tình trạng hoạt động của cân điện tử mà cơ sở đang sử dụng. Tuy nhiên, có 03 cơ sở chưa thực hiện tốt việc tự kiểm tra cân định kỳ và lập hồ sơ theo dõi tình trạng hoạt động của cân điện tử. Các cơ sở được liệt kê là DNTN hiệu vàng Kim Loan Duy; DNTN hiệu vàng Kim Vũ; Công ty TNHH MTV vàng bạc Toán Chế.

z6674349088846-45dd699b8d087564c53f23b1786cc406.jpg
Đoàn kiểm tra không phát hiện có vi phạm về ghi nhãn hàng hóa cũng như không phát hiện trường hợp xâm phạm quyền về sở hữu công nghiệp.

Về chất lượng, đoàn kiểm tra đã tiến hành lấy 30 mẫu vàng trang sức của 14 cơ sở sản xuất, kinh doanh vàng trên địa bàn tỉnh để thử nghiệm chất lượng (thử nghiệm hàm lượng vàng).

Kết quả thử nghiệm, có 26/30 mẫu (chiếm tỷ lệ 86,66%) chất lượng (hàm lượng vàng) phù hợp với tiêu chuẩn công bố áp dụng; 4/30 mẫu (chiếm tỷ lệ 13,33%) hàm lượng vàng không phù hợp với tiêu chuẩn công bố áp dụng (hàm lượng vàng thấp hơn so với công bố).

Các mẫu này thuộc các cơ sở kinh doanh là Doanh nghiệp tư nhân vàng Kim Dung Nam; Công ty TNHH một thành viên vàng bạc Toán Chế; Doanh nghiệp tư nhân hiệu vàng Hoa Tùng. Các mẫu vàng vi phạm này có xuất xứ từ TP HCM.

Tuy nhiên, hàm lượng vàng thiếu không nhiều và lượng thiếu chủ yếu là tại các vị trí móc khóa, điểm nối của mẫu vàng.

Kết luận kiểm tra cho biết, đa số hàm lượng vàng ở thân các mẫu vàng cao hơn so với mức công bố (thông thường thân mẫu vàng chiếm tỷ lệ khối lượng rất cao so với tổng khối lượng mẫu vàng). Nếu dùng phương pháp phá hủy mẫu (nấu cục) để thử nghiệm thì hàm lượng vàng sẽ đạt yêu cầu.

Chánh Thanh tra Sở đã xử phạt vi phạm hành chính đối với 3 cơ sở kinh doanh vàng trang sức, mỹ nghệ có hàm lượng vàng không phù hợp với tiêu chuẩn công bố áp dụng, tổng số tiền xử phạt vi phạm hành chính gần 13 triệu đồng. Đồng thời, buộc 3 cơ sở có mẫu vàng vi phạm về chất lượng thu hồi, tái chế hoặc thay đổi mục đích sử dụng.