Home Blog Page 71

Người có đất nông nghiệp được hưởng lợi như thế nào từ Luật Đất đai mới

Người có đất nông nghiệp được hưởng lợi từ Luật Đất đai 2024 với nhiều ưu đãi: mở rộng hạn mức, miễn thuế phí, sử dụng đất đa mục đích không cần chuyển đổi,…

1. Mở rộng hạn mức nhận chuyển quyền sử dụng đất nông nghiệp của cá nhân

Theo Điều 177 Luật Đất đai 2024 về Hạn mức nhận chuyển quyền sử dụng đất nông nghiệp của cá nhân quy định:

“Hạn mức nhận chuyển quyền sử dụng đất nông nghiệp của cá nhân không quá 15 lần hạn mức giao đất nông nghiệp của cá nhân đối với mỗi loại đất quy định tại các khoản 1, 2 và 3 Điều 176 Luật Đất đai 2024.”

2. Cá nhân không trực tiếp sản xuất nông nghiệp vẫn được nhận chuyển nhượng đất trồng lúa

Theo khoản 3 Điều 191 Luật Đất đai 2013, hộ gia đình, cá nhân không trực tiếp sản xuất nông nghiệp không được nhận chuyển nhượng, nhận tặng cho quyền sử dụng đất trồng lúa.

Gói kỳ nghỉ gia đình

Tuy nhiên, tại Luật Đất đai 2024, nội dung về điều kiện thực hiện các quyền của người sử dụng đất thì không còn quy định này nữa.

Căn cứ khoản 7 Điều 45 Luật Đất đai 2024 có quy định như sau:

“Cá nhân không trực tiếp sản xuất nông nghiệp nhận chuyển nhượng, nhận tặng cho quyền sử dụng đất trồng lúa quá hạn mức quy định tại Điều 176 của Luật này thì phải thành lập tổ chức kinh tế và có phương án sử dụng đất trồng lúa bao gồm các nội dung theo quy định tại khoản 6 Điều này và được Ủy ban nhân dân cấp huyện phê duyệt, trừ trường hợp người nhận tặng cho là người thuộc hàng thừa kế.”

Như vậy, Luật Đất đai 2024 đã cho phép cá nhân không trực tiếp sản xuất nông nghiệp vẫn được nhận chuyển nhượng đất trồng lúa.

Nếu diện tích nhận chuyển nhượng đất trồng lúa vượt quá hạn mức cho phép theo quy định tại Điều 176 Luật Đất đai 2024 thì cá nhân nhận chuyển nhượng phải thành lập tổ chức kinh tế và phải có phương án sử dụng đất trồng lúa được UBND cấp huyện chấp thuận.Người có đất nông nghiệp được hưởng lợi như thế nào

3. Sử dụng đất nông nghiệp đa mục đích không cần chuyển đổi

Căn cứ điểm a khoản 1 Điều 218 Luật Đất đai 2024, đất nông nghiệp được sử dụng kết hợp với mục đích thương mại, dịch vụ, chăn nuôi, trồng cây dược liệu thì không cần chuyển đổi.

Đồng thời, việc sử dụng đất nông nghiệp kết hợp đa mục đích phải đáp ứng các yêu cầu sau đây:

– Không làm thay đổi loại đất theo phân loại đất quy định tại khoản 2 và khoản 3 Điều 9 và đã được xác định tại các loại giấy tờ quy định tại Điều 10 Luật Đất đai 2024.

– Không làm mất đi điều kiện cần thiết để trở lại sử dụng đất vào mục đích chính;

– Không ảnh hưởng đến quốc phòng, an ninh;

– Hạn chế ảnh hưởng đến bảo tồn hệ sinh thái tự nhiên, đa dạng sinh học, cảnh quan môi trường;

– Không làm ảnh hưởng đến việc sử dụng đất của các thửa đất liền kề;

– Thực hiện đầy đủ nghĩa vụ tài chính theo quy định;

– Tuân thủ pháp luật có liên quan.

Như vậy, việc kết hợp sử dụng đất cho nhiều mục đích cùng lúc không chỉ mở rộng khả năng khai thác tài nguyên đất mà còn giúp tối ưu hóa hiệu quả sử dụng đất, góp phần vào sự phát triển kinh tế và xã hội một cách bền vững.

4. Chuyển nhượng đất nông nghiệp trong cùng tỉnh, cùng hộ, thì được miễn thuế phí

Theo Điều 47 Luật Đất đai 2024 quy định cá nhân sử dụng đất nông nghiệp do được Nhà nước giao đất, do chuyển đổi, nhận chuyển nhượng, nhận thừa kế, nhận tặng cho quyền sử dụng đất hợp pháp từ người khác thì chỉ được chuyển đổi quyền sử dụng đất nông nghiệp trong cùng đơn vị hành chính cấp tỉnh cho cá nhân khác và không phải nộp thuế thu nhập từ việc chuyển đổi quyền sử dụng đất và lệ phí trước bạ.

5. Không cần phải làm hồ sơ xin miễn giảm tiền sử dụng đất, thuê đất

Căn cứ Khoản 3 Điều 157 Luật Đất đai 2024:

“3. Đối với trường hợp được miễn tiền sử dụng đất, tiền thuê đất thì không phải thực hiện thủ tục xác định giá đất, tính tiền sử dụng đất, tiền thuê đất được miễn. Người sử dụng đất được miễn tiền sử dụng đất, tiền thuê đất không phải thực hiện thủ tục đề nghị miễn tiền sử dụng đất, tiền thuê đất.”

Đồng thời khoản 5 Điều 18 Nghị định 103/2024/NĐ-CP về miễn tiền sử dụng đất quy định:

Đối với trường hợp được miễn tiền sử dụng đất mà không phải làm thủ tục đề nghị miễn tiền sử dụng đất và không phải thực hiện thủ tục xác định giá đất, tính tiền sử dụng đất được miễn theo quy định tại khoản 3 Điều 157 Luật Đất đai thì khi làm thủ tục giao đất;

Cơ quan có chức năng quản lý đất đai có trách nhiệm thống kê, tổng hợp các các trường hợp được miễn tiền sử dụng đất.

Trong quá trình thực hiện, cơ quan, người có thẩm quyền phát hiện người đã được miễn tiền sử dụng đất không đáp ứng điều kiện để được miễn tiền sử dụng đất (nếu có) thì cơ quan, người có thẩm quyền gửi cơ quan có chức năng quản lý đất đai để phối hợp với các cơ quan chức năng kiểm tra, rà soát, xác định việc đáp ứng các điều kiện để được miễn tiền sử dụng đất.

Nếu người đã được miễn tiền sử dụng đất không đáp ứng điều kiện để được miễn tiền sử dụng đất thì cơ quan có chức năng quản lý đất đai thực hiện:

  • Báo cáo UBND cùng cấp quyết định thu hồi việc miễn tiền sử dụng đất
  • Chuyển thông tin cho cơ quan thuế để phối hợp tính, thu, nộp số tiền sử dụng đất phải nộp (không được miễn) theo chính sách và giá đất tại thời điểm cơ quan nhà nước có thẩm quyền ban hành quyết định giao đất và khoản tiền tương đương với tiền chậm nộp tiền sử dụng đất theo quy định của pháp luật về quản lý thuế.

Trên dây là nội dung về Người có đất nông nghiệp được hưởng lợi như thế nào từ Luật Đất đai mới.

Đưa b/ồ nh;í đi đ;ẻ, chồng đ/iếng người khi vị bác sĩ đỡ đẻ chính là vợ mình, và cái kết bất ngờ ….

Minh – một người đàn ông 38 tuổi, bảnh bao, thành đạt, điều hành một công ty kiến trúc nhỏ nhưng đang ăn nên làm ra. Anh ta có vợ là Trang, một bác sĩ sản khoa nổi tiếng ở một bệnh viện quốc tế. Từ bên ngoài nhìn vào, cuộc sống của họ tưởng chừng viên mãn: hai đứa con ngoan ngoãn, một ngôi nhà trong khu đô thị cao cấp, sự nghiệp của cả hai đều vững vàng. Nhưng ẩn sau bức màn hạnh phúc đó là những bí mật mà Minh đã cất giấu quá lâu.

Gần một năm trước, trong một buổi tiệc networking của ngành kiến trúc, Minh quen Hạ – một cô gái trẻ trung, xinh đẹp, vừa tốt nghiệp đại học và đang thử việc tại một công ty nội thất. Hạ nhỏ nhẹ, dịu dàng, trái ngược hoàn toàn với Trang – người vợ sắc sảo, mạnh mẽ, luôn bận rộn trong công việc.

Minh nhanh chóng bị cuốn hút bởi sự non nớt của Hạ, thứ mà anh nghĩ rằng mình đã đánh mất trong cuộc hôn nhân quá đỗi “chuyên nghiệp” với Trang. Những buổi hẹn hò vụng trộm, những món quà đắt tiền, những lời hứa hẹn “sẽ ly hôn để đến với em”… tất cả khiến Hạ tin tưởng rằng Minh thật sự yêu cô.

Cho đến một ngày, Hạ thở dài, cầm tay Minh và nói:

– Em có thai rồi anh ạ.

Minh chết lặng. Điều này không nằm trong kế hoạch. Anh đã luôn nghĩ mối quan hệ này sẽ chỉ là nhất thời, một chốn “nghỉ chân” ngắn hạn, nhưng giờ lại biến thành mớ bòng bong.

– Em định… giữ lại à? – Minh hỏi, giọng khàn đặc.

– Em đã quyết định rồi. Em sẽ giữ. Anh không cần chịu trách nhiệm gì nếu không muốn. Nhưng em không thể bỏ đứa bé.

Đêm đó, Minh không ngủ. Anh không dám nói với Trang, không dám nghĩ đến viễn cảnh mọi thứ sụp đổ. Sau cùng, anh chọn cách lén lút chăm sóc Hạ, đưa cô đi khám thai ở những nơi kín đáo, thuê riêng một căn hộ cho cô ở khu chung cư khác thành phố.

Thời gian trôi đi, bụng Hạ ngày càng lớn. Minh bắt đầu phải nói dối nhiều hơn: những cuộc họp bất thường, những chuyến công tác vội vàng, cả những lần đón con muộn viện cớ bị tắc đường.

Trang không phải người phụ nữ dễ bị đánh lừa. Cô bắt đầu nghi ngờ nhưng không nói gì, chỉ lặng lẽ quan sát. Cô đọc được trong mắt chồng một nỗi sợ, một sự giấu giếm. Nhưng cô chọn cách im lặng. Có lẽ để chờ xem anh ta đi bao xa trong cái lưới dối trá này.

Ngày Hạ trở dạ là một buổi chiều mưa tầm tã. Minh đang họp thì nhận được cuộc gọi:

– Anh ơi, em đau bụng quá… Hình như… là tới lúc rồi…

Minh vội vã lái xe tới căn hộ, dìu Hạ vào xe rồi đưa cô đến một bệnh viện tư – nơi anh nghĩ sẽ không có ai quen biết. Trên đường đi, tay anh run bần bật, tim đập liên hồi. Dù luôn bảo vệ mối quan hệ này, nhưng trong thâm tâm, Minh biết anh đang làm điều không thể tha thứ.

Vào tới bệnh viện, Hạ được đẩy vào phòng sinh. Minh đứng bên ngoài, lòng rối như tơ vò. Anh không thể gọi ai, không thể nói với bất kỳ ai. Chỉ biết bước đi bước lại ngoài hành lang, mỗi bước chân là một lần hối hận lướt qua.

Cánh cửa phòng sinh bật mở. Một y tá bước ra, gọi lớn:

– Người nhà sản phụ Trần Hải Hạ đâu?

Minh giật mình bước tới.

– Tôi đây!

Cô y tá liếc nhìn anh, gật đầu, rồi nói:

– Ca sinh hơi khó, trưởng kíp trực hôm nay sẽ phụ trách đỡ đẻ. Xin anh chờ chút.

Chưa đầy năm phút sau, Minh nghe tiếng guốc y tế lạch cạch dội vang hành lang. Anh quay đầu lại, tim như ngừng đập.

Người phụ nữ mặc blouse trắng, khẩu trang che gần nửa khuôn mặt, nhưng ánh mắt thì không thể nhầm được.

Trang – vợ anh – đang tiến thẳng về phía phòng sinh. Cô dừng lại, nhìn Minh bằng ánh mắt lạnh lẽo hơn bao giờ hết.

– Chào anh. Chúng ta gặp nhau ở đây… cũng đúng lúc đấy nhỉ?

Minh há hốc miệng, không thốt nên lời. Tay anh run lẩy bẩy. Cả thế giới như chao đảo.

Trang quay đi, giọng không một chút cảm xúc:

– Tôi sẽ đỡ đẻ cho con gái của anh và bồ nhí. Là bác sĩ, tôi phải làm tròn trách nhiệm. Là vợ, tôi không còn gì để nói thêm nữa.

Cánh cửa phòng sinh đóng lại. Minh sụp xuống chiếc ghế bên ngoài, đầu cúi gục giữa hai bàn tay.

Anh biết, tất cả đã kết thúc…

Thời gian trong bệnh viện dường như ngưng đọng. Minh ngồi bất động trên chiếc ghế nhựa lạnh ngắt ở hành lang, đầu óc trống rỗng. Mọi thứ vừa xảy ra như một cơn ác mộng sống động. Không, không phải ác mộng nữa — là sự thật, đau đớn đến mức khiến anh không còn cảm nhận được nỗi sợ nữa.

Khoảnh khắc ánh mắt của Trang gặp ánh mắt của anh, anh nhận ra một điều: cô đã biết từ lâu. Từng cái nhìn lạnh lẽo, từng khoảng lặng bất thường trong những bữa cơm tối, từng câu hỏi nửa đùa nửa thật — hóa ra tất cả đều là dấu hiệu. Và anh, kẻ tội đồ, đã quá ngu ngốc để tin rằng mình có thể che giấu mãi mãi.

Một tiếng khóc trẻ con vang lên.

Minh bật dậy. Tiếng khóc ấy xé toạc không gian, khiến trái tim anh thắt lại. Đó là con anh. Một sinh linh bé bỏng vừa chào đời trong một hoàn cảnh mà đến chính người làm cha cũng không thể chúc mừng trọn vẹn.

Cánh cửa phòng sinh mở ra. Một y tá đẩy chiếc xe đựng em bé ra ngoài. Minh bước lại, run rẩy hỏi:

– Em bé… ổn chứ?

– Bé gái. Cân nặng 3,2 kg. Mẹ tròn con vuông. Nhưng…

– Nhưng sao?

Y tá nhìn anh ái ngại.

– Bác sĩ Trang – người trực tiếp đỡ đẻ – vừa yêu cầu chuyển ca. Cô ấy không muốn tiếp tục ca hậu sản.

Minh cảm thấy như có ai đó vừa đấm vào ngực mình.

Vài tiếng sau, Minh được phép vào thăm Hạ. Cô nằm trên giường bệnh, mặt nhợt nhạt, mái tóc rối bời, nhưng đôi mắt lại sáng lên khi thấy Minh.

– Anh… nhìn con đi, đáng yêu lắm…

Minh nhìn đứa bé nhỏ xíu đang nằm ngủ bên cạnh. Mắt anh cay xè. Đứa bé hoàn toàn vô tội. Và Hạ — dù là “người thứ ba” trong mắt xã hội — giờ đây lại là người anh không thể quay lưng.

– Em có sao không? – Anh hỏi nhỏ.

– Đau… nhưng vui… – Hạ mỉm cười yếu ớt – Bác sĩ đỡ đẻ cho em lúc đầu không nói gì. Nhưng em nhận ra chị ấy ngay từ ánh mắt đầu tiên… Là vợ anh đúng không?

Minh im lặng. Hạ gật đầu, như tự trả lời cho mình.

– Em đoán rồi… Em thấy chị ấy cứng rắn lắm. Đỡ đẻ cho em, lau máu cho em, cắt dây rốn cho con anh… mà mắt không rưng một giọt nước.

Minh gục đầu, giọng nghèn nghẹn:

– Anh xin lỗi…

Hạ quay mặt đi.

– Đừng nói xin lỗi em. Hãy nói với vợ anh trước đi…

Hai ngày sau, Minh trở về nhà. Căn nhà trống hoác. Đèn phòng khách vẫn bật, nhưng không có tiếng nói, không có tiếng cười con trẻ. Một mảnh giấy đặt ngay ngắn trên bàn.

“Em đã dọn về nhà ngoại. Hai đứa nhỏ đi cùng em. Khi nào anh sẵn sàng nói chuyện nghiêm túc, hãy đến.”

Chữ viết của Trang. Nắn nót, dứt khoát, không một nét run.

Minh ngồi sụp xuống ghế sofa. Tất cả giờ như tan thành tro bụi. Cuộc sống mà anh từng nghĩ rằng mình có thể kiểm soát – giờ đây rơi vào hỗn loạn.

Một tuần sau, Minh đến nhà bố mẹ vợ. Anh gõ cửa rất lâu, Trang mới bước ra. Cô vẫn đẹp, vẫn mạnh mẽ, nhưng trong mắt có một thứ gì đó đã chết.

– Em cho anh 10 phút. – Cô lạnh lùng nói.

Hai người ngồi đối diện trong phòng khách. Không con cái, không người lớn. Chỉ có sự nặng nề treo lơ lửng trong không khí.

– Anh không có lời nào để bào chữa. – Minh bắt đầu – Mọi thứ đều là lỗi của anh. Anh đã… anh đã yếu đuối, ngu ngốc, và ích kỷ.

– Vậy anh muốn gì? – Trang hỏi, không cảm xúc.

– Anh không biết… – Minh thành thật – Anh biết mình đã phá nát tất cả. Nhưng anh không muốn mất em… mất con…

Trang im lặng rất lâu, rồi thở dài:

– Anh đã mất rồi, Minh ạ. Chúng ta không thể quay lại như cũ. Một gia đình không thể đứng vững nếu người chồng đứng trên hai cây gậy.

Cô nhìn thẳng vào anh, giọng khẽ run:

– Anh có biết cảm giác phải khâu cho chính bồ nhí của chồng mình là thế nào không? Phải đỡ đẻ, cắt dây rốn, lau máu… mà lòng như bị xé vụn?

Minh cúi đầu. Nước mắt anh rơi.

– Em không cần anh van xin. Em chỉ cần anh thành thật. Anh có định sống cùng cô ấy không?

– Anh… không biết. Cô ấy có con anh. Nhưng… trái tim anh vẫn ở đây.

Trang cười nhạt:

– Trái tim của anh ở đâu không quan trọng. Việc anh làm mới là thứ định nghĩa con người anh.

Cô đứng dậy:

– Em sẽ ly thân. Có thể sau này sẽ ly hôn. Nhưng anh vẫn là cha của các con. Em không cấm chúng gặp anh. Còn cô gái kia, hãy chăm sóc cô ấy tử tế. Vì đứa bé. Ít nhất anh nên làm được một điều đúng đắn cuối cùng.

Vài tháng sau, Trang làm thủ tục ly hôn. Cô không đòi hỏi tài sản, chỉ giữ quyền nuôi con. Minh được phép gặp hai đứa trẻ mỗi cuối tuần. Anh cũng bắt đầu sống cùng Hạ – không phải vì yêu nhiều như thuở đầu, mà vì trách nhiệm.

Đôi khi, Minh nhìn đứa bé gái trong tay mình – nó có đôi mắt giống hệt Trang. Anh biết, dù thời gian có quay lại, anh cũng không thể sửa sai. Vì có những vết nứt khi đã tạo ra… mãi mãi sẽ không liền lại được nữa.

Chính thức : Hoa hậu hàng đầu showbiz bị kết án 8 tháng t:ù

Lý Tư Huyên – người giành vương miện Miss Woman of the Universe lần thứ 47, khu vực Thâm Quyến – đã bị kết án 8 tháng tù giam vì hành vi làm giả bằng cấp.

Ngày 21/05/2025, Tiền Phong đưa tin “Một hoa hậu bị bắt”. Nội dung chính như sau: 

Tờ Sohu cho biết Lý Tư Huyên – người giành vương miện Miss Woman of the Universe lần thứ 47, khu vực Thâm Quyến – đã bị kết án 8 tháng tù giam vì hành vi chi hơn 1,2 tỷ đồng để làm giả bằng cấp .

Theo hồ sơ điều tra, năm 2022, Lý Tư Huyên dự định theo học thạc sĩ ngành Văn học và Ngôn ngữ học ứng dụng tại Đại học Hong Kong tuy nhiên không đủ điều kiện. Cô đã liên hệ với một đường dây làm giả bằng cấp có tên Học thuật Đế và chi 380.000 Nhân dân tệ (khoảng hơn 1,2 tỷ đồng) để làm hồ sơ giả .

Lý Tư Huyên tại cuộc thi sắc đẹp và khi hầu tòa hôm 8/5.

Đường dây này đã cung cấp cho Lý Tư Huyên bằng giả của Đại học Columbia (Mỹ), kết quả học tập giả, thậm chí sắp xếp để cô tham gia các khóa học ngắn hạn online nhằm tăng tính xác thực.

Sau khi lấy được học vị thạc sĩ từ Đại học Hong Kong, Lý Tư Huyên tiếp tục làm giả bằng tốt nghiệp, chỉnh sửa từ mức đạt yêu cầu thành xuất sắc để nộp đơn xin làm việc tại một ngân hàng .

Tháng 3/2024, một đơn tố cáo ẩn danh được gửi đến Đại học Hong Kong đã khiến kế hoạch của Lý Tư Huyên bị bại lộ. Một cuộc điều tra nội bộ được triển khai và Lý Tư Huyên đã bị bắt giữ ngay trong khuôn viên trường vào tháng 7.

Cảnh sát đã thu giữ tại nhà riêng của Lý Tư Huyên hàng loạt tài liệu giả, bao gồm cả bằng tốt nghiệp Đại học Columbia và Đại học Hong Kong.

Ngày 8/5/2025 đã diễn ra phiên xét xử công khai vụ việc của Lý Tư Huyên. Tòa án Sa Điền xác định cô đã vi phạm 2 tội danh là Lừa đảo để được cung cấp dịch vụ và Tàng trữ tài liệu giả mạo.

Nhờ nhận tội, Lý Tư Huyên được giảm 1/3 mức án, tổng mức hình phạt cho hai tội là 8 tháng tù. Sự việc khiến giới sắc đẹp xôn xao.

Lý Tư Huyên sinh năm 1997 tại Nghi Xương, tỉnh Hồ Bắc. Từ nhỏ, cô đã có năng khiếu nghệ thuật, từng đoạt nhiều giải thưởng về múa và nhạc cụ truyền thống, trong đó có Huy chương Vàng Giải khiêu vũ thể thao toàn tỉnh Hồ Bắc.

Năm 2024, Lý Tư Huyên giành danh hiệu quán quân khu vực Thâm Quyến khi tham gia Miss Woman of the Universe lần thứ 47 – cuộc thi sắc đẹp quốc tế được tổ chức bởi đơn vị sáng lập Mrs Universe – Hoa hậu Quý bà Hoàn vũ.

Theo báo Thanh niên Việt ngày 21/5 có bài Hoa hậu Thuỳ Tiên bị khởi tố, 1 người đẹp “ngồi không cũng dính đạn”. Nội dung như sau:

Hoa hậu Nguyễn Thúc Thùy Tiên đang là cái tên được bàn tán sôi nổi trên mạng xã hội sau khi bị bắt tạm giam vì liên quan tới vụ kẹo rau củ. Văn phòng Cơ quan Cảnh sát điều tra Bộ Công an đã khởi tố, bắt tạm giam Nguyễn Thúc Thùy Tiên (Hoa hậu Hòa bình quốc tế năm 2021) về tội lừa dối khách hàng. Sự việc này đã gây ảnh hưởng nghiêm trọng tới tên tuổi và sự nghiệp của Hoa hậu 9x.

Giữa lúc Hoa hậu Thùy Tiên bị khởi tố và bắt tạm giam liên quan tới vụ kẹo rau củ, một nàng hậu Vbiz bất ngờ “ngồi không cũng dính đạn”. Trên trang cá nhân của Hoa hậu Tiểu Vy, có không ít cư dân mạng kém duyên đã liên tục để lại bình luận nhắc tới vụ ồn ào của Hoa hậu Thùy Tiên. Nguyên do vì cả hai nàng hậu này trước đó có mối quan hệ vô cùng thân thiết trong showbiz Việt.

Hoa hậu Thùy Tiên đã bị khởi tố và bắt tạm giam vì hành vi “Lừa dối khách hàng” trong vụ kẹo rau củ

Hoa hậu Tiểu Vy bất ngờ bị cư dân mạng “tổng tấn công” để lại bình luận hỏi về chuyện liên quan tới người đẹp sinh năm 1998

Cùng tham gia cuộc thi Hoa Hậu Việt Nam 2018, Tiểu Vy xuất sắc đạt ngôi vị cao nhất còn Thuỳ Tiên dừng chân ở vị trí top 5 với danh hiệu Người đẹp Nhân ái. Mặc dù từng là “đối thủ” tại cuộc thi nhưng cả hai lại là chị em thân thiết ngoài đời, luôn đồng hành cùng nhau kể cả trong cuộc sống lẫn công việc.

Hoa hậu Tiểu Vy từng chia sẻ người đẹp sinh năm 1998 là chỗ dự tinh thần của cô. Cả hai có mối quan hệ thân thiết tới mức Tiểu Vy từng qua nhà của Thùy Tiên và tâm sự tới gần 2 giờ sáng.

Tuy nhiên hành động của Thùy Tiên không liên quan gì đến Tiểu Vy, việc netizen tấn công Tiểu Vy cũng bị cho là đi quá giới hạn và không nên cổ xúy.

Cùng tham gia cuộc thi Hoa Hậu Việt Nam 2018, Tiểu Vy xuất sắc đạt ngôi vị cao nhất còn Thuỳ Tiên dừng chân ở vị trí top 5 với danh hiệu Người đẹp Nhân ái

Hoa hậu Thùy Tiên và Tiểu Vy có mối quan hệ thân thiết trong showbiz Việt

Nguyễn Thúc Thùy Tiên từng trải qua tuổi thơ khó khăn, có tính cách độc lập từ nhỏ khi vừa học vừa làm thêm. Cô tốt nghiệp Đại học Khoa học Xã hội & Nhân văn, thành thạo tiếng Anh và tiếng Pháp.

Đỉnh cao sự nghiệp đến vào đêm 4/12/2021, khi Thùy Tiên đăng quang Hoa hậu Hòa bình Quốc tế (Miss Grand International) tại Thái Lan. Cô là người Việt đầu tiên đạt danh hiệu này, được truyền thông trong và ngoài nước ca ngợi nhờ phần ứng xử tự tin, phong thái hiện đại và thông điệp nhân văn. Sau đăng quang, Thùy Tiên nhận được tình yêu mến của khán giả, thực hiện nhiều dự án thiện nguyện và có loạt hoạt động nổi bật trong nghệ thuật.

Ngoài làm nghệ thuật, Thùy Tiên còn làm kinh doanh. Cô từng là Chủ tịch Công ty Cổ phần Pharco Việt Nam – doanh nghiệp hoạt động trong lĩnh vực bán buôn nước hoa, mỹ phẩm và chế phẩm vệ sinh. Bên cạnh đó, cô lấn sân sang livestream bán hàng, kết hợp cùng team Quang Linh Vlogs, Hằng Du Mục.

Công ty CP tập đoàn Chị Em Rọt bán ra thị trường 135.325 hộp trong thời gian từ 12/12/2024 đến ngày 19/3/2025, gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến quyền lợi người tiêu dùng. Tổng số tiền thu được gần 18 tỷ đồng , trong đó Thuỳ Tiên được trả tiền hoa hồng gần 7 tỷ đồng

Sản phẩm kẹo rau của KERA là một trong những sản phẩm do Công ty CER Group (TP Thủ Đức, TP.HCM) công bố, bắt đầu đưa ra thị trường vào cuối năm 2024. Trong các livestream, Thùy Tiên thường nói kẹo rau củ KERA là “đứa con tinh thần của mình”. Cô chia sẻ “kẹo KERA xuất phát từ cá nhân của mình”, sử dụng sản phẩm vì “bản thân không ăn được rau”.

Tuy nhiên khi xảy ra ồn ào, Thùy Tiên cho biết vai trò của mình là KOLs uảng cáo cho sản phẩm. Song, theo Cơ quan Cảnh sát điều tra, thực phẩm bổ sung kẹo rau củ Kera là sản phẩm của Nguyễn Thúc Thùy Tiên và các cổ đông Công ty Chị Em Rọt hợp tác làm ăn chung, trong đó Tiên được hưởng lợi nhuận theo thỏa thuận góp vốn tương đương 30%, các cổ đông còn lại góp 70% cổ phần.

Cơ quan điều tra xác định, thực phẩm bổ sung kẹo rau củ Kera ( kẹo Kera ) là sản phẩm của Nguyễn Thúc Thùy Tiên và các cổ đông Công ty CP Tập đoàn Chị Em Rọt hợp tác làm ăn chung. Cụ thể, Tiên được hưởng lợi nhuận theo thỏa thuận góp vốn, tương đương 30%, các cổ đông còn lại góp 70% cổ phần.

Tối ngày 19/5, mở rộng điều tra vụ án, sản xuất hàng giả là thực phẩm và lừa dối người tiêu dùng liên quan đến Công ty cổ phần Asia Life và Công ty Cổ phần Chị em Rọt, văn phòng cơ quan cảnh sát điều tra Bộ Công an đã khởi tố thêm 5 bị can trong đó có Hoa hậu Nguyễn Thúc Thuỳ Tiên.

Cưới 6 năm, chồng vắng nhà lâu, dắt con trai đi tìm thấy chồng đã có gia đình 5 năm trước

“Mẹ ơi, Tết năm nay bố có về không?”
Câu hỏi ngây thơ của con trai khiến tôi chết lặng. Đã ba năm liên tiếp, cái Tết của mẹ con tôi thiếu bóng một người đàn ông. Người chồng tôi từng yêu hết lòng. Người cha mà thằng bé mong đợi từng giấc mơ.

Tôi tên là Hạnh, năm nay ba mươi hai tuổi. Sáu năm trước, tôi lấy chồng — một người đàn ông hơn tôi sáu tuổi, tên là Duy. Anh hiền lành, ít nói nhưng chăm chỉ, thương vợ con. Những ngày đầu hôn nhân, tôi từng nghĩ mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất. Mọi thứ dường như quá đỗi bình yên… cho đến khi anh bắt đầu “đi công tác” ngày càng nhiều.

Lần đầu anh nói đi xa một tuần, tôi tin. Rồi một tháng, rồi ba tháng. Đến khi tôi sinh con trai — bé Bo — thì sự hiện diện của chồng bên tôi chỉ còn là những cuộc gọi ngắn ngủi, những lời nhắn vội vàng:
“Anh bận.”
“Anh sẽ sắp xếp về sớm.”
“Đừng lo cho anh, chăm con đi.”

Tôi tự an ủi mình bằng lý do: thời buổi kinh tế khó khăn, đàn ông phải lo lắng làm ăn. Nhưng càng ngày, tôi càng cảm thấy có điều gì đó bất thường.

Anh chưa từng gửi tiền đều đặn. Khi tôi hỏi, anh vòng vo nói công việc đang kẹt vốn. Tôi tin, vì tôi muốn tin. Cho đến năm Bo được ba tuổi, thằng bé đã biết hỏi:
— “Bố làm gì mà lâu thế không về?”
— “Bố đi làm xa, con ạ.”
— “Vậy sao bố không gọi video, bạn Bông lớp con ngày nào cũng gọi cho bố nó.”
Tôi nghẹn lời.

Tết năm ấy, tôi lần đầu tiên thức trắng đêm Giao Thừa, không phải vì trông con sốt, mà vì một nỗi nghi hoặc trong lòng lớn đến mức không thể gạt bỏ.

Duy đã không còn là người chồng của tôi nữa, đúng không?

Tháng Chạp năm nay, tôi quyết định làm điều mà ba năm nay tôi chưa từng dám: đi tìm anh.

Tôi không còn đủ kiên nhẫn để sống trong mơ hồ, trong những lời nói lấp lửng qua điện thoại.

Tôi xin nghỉ làm hai tuần, gói ghém hành lý, ôm con trai theo địa chỉ cuối cùng mà anh từng gửi: một thị trấn nhỏ ở tỉnh lân cận. Nơi ấy, anh nói đang làm ăn cùng một người bạn.

Chiếc xe khách đưa tôi và Bo lắc lư qua những cung đường núi mù sương. Thằng bé háo hức ngó ra ngoài cửa sổ, còn tôi siết chặt túi xách, nơi có tấm ảnh cưới cũ kỹ. Tôi không biết điều gì đang chờ đợi phía trước, chỉ biết trái tim mình đang đập mạnh như hồi hộp trước một trận bão.

Thị trấn Phước Nguyên nhỏ hơn tôi tưởng. Một con đường lớn chạy dọc, hai bên là hàng quán buôn bán nhỏ. Tôi bắt đầu dò hỏi khắp nơi: tiệm sửa xe, tiệm tạp hóa, thậm chí ghé qua trạm y tế. Ai cũng lắc đầu.

Đến ngày thứ ba, tôi ngồi bệt xuống ghế đá trước chợ, mắt đỏ hoe. Bo ngồi cạnh, gối đầu vào đùi tôi, líu ríu hỏi:
— “Mẹ ơi, có phải bố không nhớ đường về không?”
Tôi gật đại. Không biết trả lời sao cho con khỏi tổn thương.

Một bà cụ bán chuối ngồi gần đó đột nhiên lên tiếng:
— “Cô tìm ai vậy?”
Tôi mừng rỡ kể lại. Khi tôi đưa ảnh chồng ra, bà cụ nheo mắt nhìn, rồi gọi đứa cháu:
— “Nè con, không phải cái chú mà bữa dắt bé gái đến chùa sao?”

Tim tôi thắt lại.

Tôi hỏi rõ đường, tìm đến một khu nhà trọ cũ cách chợ 2km. Bà chủ trọ nhớ rất rõ:
— “Anh Duy ở đây mấy năm, nhưng mới dọn ra hồi đầu năm. Dẫn vợ con đi rồi.”
— “Chị… nói là vợ con?”
— “Ừ, nhỏ vợ người Huế, hiền lắm. Còn bé con gái học lớp 2.”

Tôi lặng người.

Vợ. Con gái.
Những chữ đó như tát thẳng vào mặt tôi.

Tôi đứng lặng trước căn nhà mới nơi anh đang ở — bà chủ trọ chỉ lại cho tôi. Căn nhà cấp 4 đơn sơ, có hàng rào hoa giấy. Trong sân, một bé gái đang chạy vòng quanh xe đạp màu hồng, còn một người phụ nữ trẻ đang tưới cây.

Tôi giấu Bo sau lưng, mắt không rời người đàn ông vừa từ trong nhà bước ra.
Anh ấy.
Duy.
Vẫn dáng người ấy, vẫn ánh mắt ấy — nhưng lúc này, anh đang cúi xuống xoa đầu đứa bé gái kia. Anh cười. Nụ cười bình yên mà tôi chưa từng thấy suốt sáu năm qua.

Tôi bước lên. Một bước. Rồi dừng lại.

Bo níu áo tôi:
— “Mẹ, bố kìa!”
Duy quay đầu. Ánh mắt anh nhìn tôi, hoảng hốt. Như thể nhìn thấy một hồn ma từ quá khứ.

Tôi không khóc. Cũng không hét. Tôi chỉ hỏi:
— “Anh… có muốn nói gì không?”

Không gian lặng như tờ.
Người phụ nữ bên cạnh anh bước lại, kéo con gái vào nhà.
Duy nhìn tôi. Mắt anh đỏ hoe. Nhưng môi anh không mở lời.

“Tôi chờ anh suốt 6 năm… chỉ để nhìn thấy anh nắm tay người khác, dắt con gái riêng của mình về nhà.”
“Anh có từng nghĩ, thằng Bo không chỉ mất cha, mà nó mất luôn cả lòng tin vào sự thật?”

Tôi ngồi đối diện với Duy trong một quán cà phê nhỏ, chỉ cách nhà mới của anh vài con hẻm. Trời mưa lâm râm, như muốn đổ thêm tàn tro lên đống lửa tàn của quá khứ.

Anh ngồi im, ánh mắt lẩn tránh tôi. Bo đang ngủ gục trên đùi tôi, mệt mỏi sau một ngày dài. Có lẽ thằng bé chưa hiểu chuyện gì, chỉ biết rằng “bố” không còn là hình ảnh trong trí tưởng tượng nữa — mà là người đàn ông đã nắm tay đứa trẻ khác.

— “Anh nói đi, bao lâu rồi?” – Tôi lên tiếng, giữ giọng bình thản nhất có thể.

— “Từ lúc em sinh Bo… vài tháng sau.” – Anh trả lời, khẽ gục đầu.
— “Tức là… hơn 5 năm?”
Anh gật.

Tôi cười nhạt. Tim tôi như có ai đang bóp nghẹt.

— “Anh bỏ mẹ con em… từ lúc Bo còn đỏ hỏn. Anh nói đi công tác. Anh để em tự xoay sở với đống nợ viện phí, với việc một mình nuôi con… trong khi anh có gia đình khác.”
— “Anh… xin lỗi.” – Anh thì thầm.
Tôi cắt ngang:
— “Anh không được xin lỗi. Anh không có tư cách đó.”

Im lặng bao trùm. Tôi siết chặt tay thành nắm đấm để giữ cho nước mắt không rơi.

Cuối cùng, tôi hỏi điều mà tôi luôn sợ nhất:
— “Cô ta… biết anh có vợ con không?”
— “Không.”
— “Còn bây giờ?”
— “Giờ thì biết rồi. Anh kể hết sau khi thấy em và Bo đứng trước nhà.”

Tôi bật cười, nhưng là nụ cười chua chát nhất cuộc đời.

Duy đã sống như thế suốt 5 năm. Một bên là mẹ con tôi – sống trong hy vọng. Một bên là cô gái kia – sống trong dối trá.

Tôi hỏi anh vì sao.
Vì sao một người từng yêu tôi say đắm lại nhẫn tâm như vậy?

Anh im lặng hồi lâu. Rồi nói:
— “Anh yêu em, nhưng lúc ấy… anh cảm thấy mình quá tệ. Sau khi Bo sinh, anh mất việc. Anh nợ nần, anh hoảng loạn. Anh đến Phước Nguyên làm phụ thợ xây, vô tình gặp Thảo – cô ấy đơn thuần, không đòi hỏi. Ở bên cô ấy, anh thấy mình còn là đàn ông.”

— “Nên anh chọn làm đàn ông trong mắt người khác, còn mẹ con tôi… thì sao cũng được?” – Tôi bật lên.

Duy nhìn tôi, nghẹn lời.

— “Anh không quay lại, vì anh sợ.” – Anh thú nhận. – “Anh không dám đối diện với em. Với Bo. Anh nghĩ gửi tiền mỗi tháng là đủ. Nhưng rồi… anh không gửi nổi nữa. Rồi sợ càng lúc càng nhiều.”

Tôi khẽ lắc đầu.

— “Anh không chỉ thiếu can đảm. Anh thiếu cả lương tâm.”

Tôi đứng dậy.
Bo vẫn ngủ say. Tôi bế con lên, lòng trống rỗng.

Trước khi bước ra khỏi quán, tôi quay lại lần cuối:

— “Tôi không cần anh xin lỗi. Bo cũng không cần bố như anh.
Tôi đến đây không phải để giành giật. Tôi chỉ muốn con tôi được biết sự thật. Dù đau, nhưng ít ra còn là thật.”

— “Em định nói gì với Bo?” – Duy hỏi, mắt đỏ hoe.
Tôi nhìn anh thật sâu:
— “Tôi sẽ bảo, bố con từng là người tốt… nhưng đã lạc đường, và không đủ dũng khí quay về.”

Trên chuyến xe trở về thành phố, Bo tỉnh dậy giữa đường.
Nó dụi mắt, hỏi:
— “Bố đâu rồi hả mẹ?”
Tôi siết chặt tay nó:
— “Bố ở lại đó, con à.”
— “Sao bố không về với mình?”
Tôi mỉm cười, giọng nghẹn:
— “Vì bố có nơi khác cần ở lại hơn. Nhưng mẹ vẫn ở đây với con, mãi mãi.”

Thằng bé gật đầu. Không hỏi nữa. Nó tựa đầu vào vai tôi, khẽ nói:
— “Con chỉ cần mẹ.”

Tôi bật khóc. Nhưng là những giọt nước mắt cuối cùng cho một người đàn ông không xứng đáng.
Khi xe lăn bánh qua ranh giới thị trấn, tôi thấy mình như vừa gỡ bỏ được chiếc xích vô hình đã trói buộc trái tim suốt bao năm.

Ba tháng sau, tôi và Bo chuyển sang căn nhà nhỏ hơn, nhưng ấm cúng hơn. Tôi bắt đầu công việc mới, Bo bắt đầu mẫu giáo lớn.

Tôi không còn chờ đợi tin nhắn, cũng không tìm cách nói chuyện lại với Duy.

Thảo – người phụ nữ kia – có nhắn cho tôi một lần. Chị nói sẽ tự quyết định con đường của mình, không vì lời nói dối của Duy mà buông bỏ hết.

Tôi chỉ trả lời một câu:

“Chị hãy làm điều đúng đắn cho con gái chị. Đừng vì yêu mù quáng mà để nó sống với một người cha không biết mình muốn gì.”

Cuối năm ấy, tôi không còn khóc vào đêm Giao Thừa.

Tôi ôm con vào lòng, ngắm pháo hoa qua khung cửa sổ.

Không có tiếng chúc Tết của chồng. Nhưng tiếng cười của Bo vang khắp nhà.

Tôi biết mình đã làm đúng.
Tôi chọn sự thật.

Trường hợp đất từ thời ông bà không giấy tờ được cấp sổ đỏ

Người dân sử dụng đất có nguồn gốc do cha ông để lại chiếm tỉ lệ lớn, nhưng nhiều trường hợp vẫn chưa được cấp sổ đỏ.

Căn cứ Điều 138 Luật Đất đai 2024, việc cấp Giấy chứng nhận đối với trường hợp đất không có giấy tờ mà không vi phạm pháp luật đất đai, không thuộc trường hợp giao đất không đúng thẩm quyền được thực hiện như sau:

Trường hợp 1: Sử dụng đất trước ngày 18.12.1980, nay được UBND cấp xã nơi có đất xác nhận không có tranh chấp thì được xem xét cấp Giấy chứng nhận như sau:

(i) Đối với thửa đất có nhà ở, nhà ở và công trình phục vụ cho đời sống, nếu diện tích đất bằng/lớn hơn hạn mức công nhận theo quy định thì diện tích đất ở được công nhận bằng hạn mức công nhận đất ở, người sử dụng đất không phải nộp tiền sử dụng đất…

(ii) Đối với thửa đất có nhà ở, nhà ở và công trình phục vụ cho đời sống nếu diện tích đất nhỏ hơn hạn mức công nhận đất ở thì diện tích đất ở được xác định là toàn bộ diện tích của thửa đất đó và không cần phải nộp tiền sử dụng đất.

(iii) Đối với thửa đất có sử dụng cho mục đích sản xuất, kinh doanh phi nông nghiệp, thương mại, dịch vụ thì việc công nhận đất cơ sở sản xuất phi nông nghiệp, đất thương mại, dịch vụ dựa theo diện tích thực tế đã sử dụng; Hình thức sử dụng đất được công nhận như đối với hình thức giao đất có thu tiền sử dụng đất, thời hạn sử dụng đất: ổn định, lâu dài.

(iv) Đối với phần diện tích đất còn lại sau khi được xác định theo mục (i) và (iii) thì sẽ được xác định theo hiện trạng sử dụng đất…

Trường hợp 2: Sử dụng đất từ ngày 18.12.1980 đến trước ngày 15.10.1993, nay được UBND cấp xã nơi có đất xác nhận không có tranh chấp thì được xem xét cấp Giấy chứng nhận như sau:

(i) Đối với thửa đất có nhà ở, nhà ở và công trình phục vụ cho đời sống, nếu diện tích đất bằng/lớn hơn hạn mức công nhận đất ở thì diện tích đất ở được công nhận bằng hạn mức được công nhận đất ở, không phải nộp tiền sử dụng đất…

(ii) Đối với thửa đất có nhà ở, nhà ở và công trình phục vụ cho đời sống nếu diện tích đất nhỏ hơn hạn mức công nhận đất ở thì diện tích đất ở được xác định là toàn bộ diện tích của thửa đất đó và không cần phải nộp tiền sử dụng đất.

(iii) Đối với thửa đất có sử dụng cho mục đích sản xuất, kinh doanh phi nông nghiệp, thương mại, dịch vụ thì việc công nhận đất cơ sở sản xuất phi nông nghiệp, đất thương mại, dịch vụ dựa theo mục (iii) của trường hợp 1.

(iv) Đối với phần diện tích đất còn lại sau khi được xác định theo mục (i) và (iii) thì sẽ được xác định theo hiện trạng sử dụng đất.

Trường hợp 3: Sử dụng đất từ ngày 15.10.1993 đến trước ngày 1.7.2014, nay được UBND cấp xã nơi có đất xác nhận không có tranh chấp thì được xem xét cấp Giấy chứng nhận như sau:

(i) Đối với thửa đất có nhà ở, nhà ở và công trình phục vụ cho đời sống, nếu diện tích đất bằng/lớn hơn hạn mức giao đất ở cho cá nhân tại nông thôn và đô thị thì diện tích đất ở được công nhận bằng hạn mức giao đất ở…

(ii) Đối với thửa đất có diện tích nhỏ hơn hạn mức giao đất ở thì toàn bộ diện tích đất được công nhận là đất ở.

(iii) Đối với thửa đất sử dụng cho mục đích sản xuất, kinh doanh phi nông nghiệp, thương mại và dịch vụ thì công nhận đất cơ sở sản xuất phi nông nghiệp, đất thương mại, dịch vụ dựa theo mục (iii) của trường hợp 1.

(iv) Đối với phần diện tích đất còn lại sau khi được xác định theo mục (i) và (iii) thì sẽ được xác định theo hiện trạng sử dụng đất.

(v) Trong trường hợp này người sử dụng đất phải thực hiện nghĩa vụ tài chính theo quy định.

Trường hợp 4: Thửa đất có nhiều hộ gia đình, cá nhân sử dụng chung thì hạn mức đất ở theo trường hợp 1, 2, 3 nêu trên được tính bằng tổng hạn mức đất ở của các hộ gia đình, cá nhân đó.

Nếu 1 hộ, cá nhân sử dụng nhiều thửa đất có nhà ở, nhà ở và công trình phục vụ cho đời sống mà được UBND cấp xã nơi có đất xác nhận là đã sử dụng ổn định từ trước ngày 15.10.1993 thì hạn mức đất ở xác định theo trường hợp 1, 2, 3 đối với từng thửa đất đó.

Trường hợp 5: Hộ gia đình, cá nhân thuộc đối tượng được giao đất nông nghiệp đã sử dụng đất ở, đất phi nông nghiệp trước ngày 1.7.2024 mà không có các giấy tờ về quyền sử dụng đất, có đăng ký thường trú tại vùng có điều kiện kinh tế – xã hội khó khăn, đặc biệt khó khăn, nay được UBND cấp xã nơi có đất xác nhận không tranh chấp thì được cấp Giấy chứng nhận và không phải nộp tiền sử dụng đất. Diện tích đất được xác định khi cấp Giấy chứng nhận thực hiện theo quy định tại các trường hợp 1, 2, 3 và 4 nêu trên.

Trường hợp 6: Hộ gia đình, cá nhân đang sử dụng đất ổn định vào mục đích thuộc nhóm đất nông nghiệp, nay được UBND cấp xã nơi có đất xác nhận không tranh chấp thì được cấp Giấy chứng nhận theo hình thức Nhà nước giao đất không thu tiền sử dụng đất đối với diện tích đất đang sử dụng mà:

+ Không vượt quá hạn mức giao đất nông nghiệp cho cá nhân.

+ Thời hạn sử dụng đất được tính từ ngày được cấp Giấy chứng nhận.

+ Diện tích đất nông nghiệp còn lại (nếu có) phải được chuyển sang thuê đất của Nhà nước.

Trời ơi, đến nước rửa chén cũng bị làm g::iả, chia buồn với những ai đã mua phả

Một đường dây sản xuất nước giặt, nước rửa bát giả với số tiền thu lời bất chính hàng chục tỉ đồng vừa bị cơ quan Công an thị xã Nghi Sơn triệt phá.

Vì lỡ mang th;ai trước hai tháng nên ngày cưới, em bất ngờ bị mẹ chồng kéo vào từ cổng sau, nhất quyết không cho em đi vào từ cổng chính như thông lệ. Uất ức và tủi thân, em không kiềm chế được nữa nên đã phản ứng lại: ‘Nếu bố mẹ không mở rộng cổng chính để chào đón con về làm dâu, thì con xin phép… con không vào nữa.’ Nói xong, em nắm tay bố, bước thẳng ra xe. Nhưng vừa mới ra đến cổng, chưa kịp lên xe thì một chuyện ch//ấn đ/ộng đã xảy ra ngay trong nhà trai…

“Bực không tả nổi, bà tưởng em sẽ vâng dạ mà ngoặt ra cổng sau, nhưng em quay sang nhẹ nhàng bảo với mẹ chồng thế này…”, cô gái chia sẻ.

Xã hội hiện đại, chuyện sống thử, ở chung trước cưới đã là phong trào của giới trẻ. Thậm chí nhiều nhà còn động viên con trai “phấn đấu được cả trâu lẫn nghé” càng tốt.

Thế nhưng ngược lại, vẫn có một số ít gia đình cổ hủ, biết con dâu chửa trước lại gây khó dễ. Giống như câu chuyện vừa đăng trên mạng xã hội của một cô gái dưới đây đang gây xôn xao dư luận. Khổ nhất là tới ngày cưới rồi mẹ chồng vẫn bắt bẻ làm tình làm tội. Song phản ứng của cô con dâu mới là điều khiến cư dân mạng ồ lên bàn tán.

Cô gái kể thế này: “Chuyện cũng trôi qua mấy ngày, mọi việc cũng đã xong xuôi đâu vào đấy nhưng nghĩ lại em vẫn thấy ấm ức.

Chẳng là em với chồng yêu nhau hơn năm thì tụi em ‘vượt rào’. Nói chung em thuộc tip người có suy nghĩ thoáng. Miễn hai đứa yêu nhau thật lòng, thì chuyện quan hệ trước và sau hôn nhân cũng không phải là vấn đề quá quan trọng.

Vậy là yêu được 13 tháng em với anh ấy dọn về sống chung. Được 5 tháng em dính bầu. Anh lập tức dẫn em về giới thiệu gia đình xin cưới. Lúc nghe anh thông báo rằng em có đã mang bầu hai tháng, cả bố cả mẹ anh ấy đều gật gù bảo: Tốt quá, vậy cưới luôn đi“.
Lỡ chửa trước, ngày cưới bị mẹ chồng bắt đi vào cổng sau cô dâu mới bật lại mẹ chồng rồi kéo tay bố đẻ định về thẳng-1

Ảnh minh họaĐọc tới đây, cư dân mạng ai lấy đều thấy mừng cho cô gái, bởi tình yêu của cô xem như đã đơm hoa kết quả, có cái kết viên mãn. Không biết là nàng dâu mới này có gì phải phàn nàn than thở nữa. Song diễn biến tiếp theo cô kể thì đúng là ngoài sức tưởng tượng.

Bố mẹ anh đi xem thầy, bảo cưới ngay tháng sau là đẹp nhất. Thế là hai bên gia đình gấp rút tiến hành gặp mặt, bàn chuyện ăn hỏi cưới xin. Nói chung mọi chuyện diễn ra đều vui vẻ, ổn thỏa.

Song đúng tới hôm cưới, nhà gái vừa bước xuống xe, đi gần tới cổng nhà trai thì mẹ chồng kéo tay em giữ lại, ghé tai bảo: ‘Họ nhà mình trước giờ có lệ, dâu chửa trước phải đi vòng cổng sau. Không thể đi cổng chính’.

Ui, em nghe sốc luôn, hai chân khự cứng. Bố đẻ em đứng bên cũng nghe thấy, ông cau mày nhìn con gái vì cũng khá bất ngờ.

Em thấy vậy quay sang nhìn chồng. Hiểu ý vợ, anh nháy mẹ: ‘Sao mẹ cổ hủ thế. Thời đại nào rồi mà mẹ còn làm như vậy. Với lại mấy hôm trước mẹ có nói vợ con phải vào nhà cổng sau đâu’.

Câu chuyện của cô gái mỗi lúc một gay cấn, lôi cuốn sự tập trung cao độ của cư dân mạng. Biết hội chị em đang hóng chuyện gì xảy ra tiếp theo, cô gái kể tiếp:

“Nói chung quả đấy em sốc thật sự. Chồng em đã nói thế mà bà vẫn khư khư bắt em vòng ra cổng sau cho bằng được. Vừa sốc vừa ức, thà bà bảo với em cái lệ kỳ quái, ngớ ngẩn kia từ trước rồi thì còn đỡ. Đằng này mấy ngày trước bà còn vui tươi nói mừng vì có cháu sớm, giờ lại quay ra phân biệt làm em cảm giác như thể mình bị lừa ấy.

Bực không tả nổi, bà tưởng em sẽ vâng dạ mà ngoặt ra cổng sau, nhưng em quay sang nhẹ nhàng bảo với mẹ chồng thế này: ‘Mẹ ạ, con mang thai với chồng con. Gia đình bên nhà mình cũng mang trầu cau sính lễ sang xin hỏi cưới con về làm dâu rồi. Vậy thì không có lý do gì con phải đi cổng phụ như thế. Nếu bố mẹ không mở rộng cổng chính chào đón con về làm dâu thì thôi con xin phép mẹ, con về ạ“.
Lỡ chửa trước, ngày cưới bị mẹ chồng bắt đi vào cổng sau cô dâu mới bật lại mẹ chồng rồi kéo tay bố đẻ định về thẳng-2
Ảnh minh họa

Nói rồi, em quay sang nắm tay bố đẻ quay ngược ra xe. Bố em tán thành với quyết định của con gái nên vui vẻ quay đầu theo. Chồng cuống quýt giữ tay em lại. Mẹ chồng thì nghệt mặt đứng yên.

Sau bố chồng em chạy lại bảo: ‘Bà buồn cười thật, tôi không nghĩ bà lại cổ hủ tới thế. Có dâu, có cháu là mừng quá rồi, tại sao bắt nó đi cổng sau. Thế bà không nhớ thằng Nam (tên chồng em) cũng là giống ngắn ngày của vợ chồng mình à. Ngày đấy bố mẹ tôi có để bà đi cổng sau đâu mà giờ bà lại thế’.

Ôi, lúc ấy mẹ chồng em mới đỏ chín mặt ngượng với con dâu. Rồi giải thích rằng thì là mà các kiểu, song cả bố chồng với chồng em gạt phăng hết. Sau bà đành vui vẻ dắt em vào cổng chính các chế ạ“.

Theo dõi hết câu chuyện của cô dâu này, hầu hết mọi người đều lên tiếng trách bà mẹ chồng kia cổ hủ, lạc hậu quá. Họ tán thành cách hành xử của cô gái. Nhiều người thì cười bảo, thôi cuối cùng được đi cổng chính là tốt rồi.

Họ cũng động viên cô dâu chuyện đã qua không nhắc lại nữa cho tinh thần thoải mái đợi ngày sinh con, miễn mấy nữa mẹ tròn con vuông là hạnh phúc, vì thực tế bà mẹ chồng kia cũng đang rất mong cháu rồi.

Sở Y tế TP HCM ra văn bản khẩn về dịch COVID-19

Tính đến hết 18-5, TPHCM ghi nhận 79 ca mắc Covid-19. Tuy số ca mắc Covid-19 thấp hơn nhiều so cùng kỳ năm ngoái, song lại tăng cao ở mấy tuần gần đây.

Ngày 22-5, Ban Tuyên giáo và Dân vận Thành ủy phối hợp Sở VH-TT TPHCM tổ chức họp báo cung cấp thông tin về các vấn đề kinh tế – xã hội trên địa bàn TPHCM.

Bà Lê Hồng Nga, Phó Giám đốc Trung tâm kiểm soát bệnh tật TPHCM thông tin, Ban Giám đốc Sở Y tế TPHCM đã chủ trì cuộc họp với một số bệnh viện, chuyên gia bệnh truyền nhiễm để đánh giá tình hình Covid-19 trên địa bàn TPHCM.

22-5. 2.jpg
Phó Giám đốc Trung tâm kiểm soát bệnh tật TPHCM thông tin về các biện pháp phòng ngừa Covid-19 trên địa bàn thành phố

Tính đến hết ngày 18-5, TPHCM có 79 ca mắc Covid-19. Tuy số ca mắc Covid-19 thấp hơn nhiều so cùng kỳ năm ngoái, song gần đây số ca tăng cao. Sở Y tế nhận định, chủng Omicron XEC không phải là biến chủng mới, đã được các nước trên thế giới phát hiện từ năm 2024 và được xếp vào biến chủng nguy cơ thấp.

Tuy nhiên, trước diễn biến khó lường của tình hình dịch Covid-19 trên thế giới, để ứng phó với dịch bệnh nhằm xử trí kịp thời khi có các ca nặng, Sở Y tế đã chỉ đạo cụ thể đối với các đơn vị trực thuộc.

Trong đó, các cơ sở khám bệnh, chữa bệnh tại TPHCM được yêu cầu chủ động trong công tác phòng chống dịch Covid-19. Đồng thời, phải cập nhật kế hoạch thu dung, điều trị Covid-19, đảm bảo nhân lực, thuốc men, thiết bị đầy đủ. Các đơn vị cần tập huấn lại chuyên môn, tăng cường kiểm soát nhiễm khuẩn và bảo vệ nhóm nguy cơ cao.

 Ngành y tế TP HCM đẩy mạnh giám sát dịch tễ, lấy mẫu xét nghiệm để phát hiện sớm các biến thể nguy hiểm của COVID-19.

Tối 21-5, Sở Y tế TP HCM vừa ban hành văn bản khẩn gửi các bệnh viện, trung tâm y tế, Trung tâm Cấp cứu 115 và Trung tâm Kiểm soát bệnh tật TP (HCDC) về việc chủ động triển khai các biện pháp phòng, chống dịch COVID-19 trong bối cảnh dịch bệnh đang có những diễn biến khó lường trên thế giới.

Sở Y tế TP HCM vừa có văn bản khẩn về công tác phòng chống COVID-19 - Ảnh 1.

Các chuyên gia khuyến cáo cần đeo khẩu trang, rửa tay thường xuyên… để ngừa bệnh

Theo nhận định từ Sở Y tế TP HCM, biến thể Omicron XEC được ghi nhận từ tháng 6-2024 và hiện đã lưu hành toàn cầu, không phải là biến thể mới và đang được Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) xếp vào nhóm biến thể cần theo dõi với nguy cơ thấp. Tuy nhiên, trước thực tế nhiều quốc gia ghi nhận sự gia tăng số ca nhiễm, TP HCM yêu cầu các đơn vị không chủ quan, phải sẵn sàng ứng phó hiệu quả, kịp thời.

Sở Y tế yêu cầu các đơn vị đẩy mạnh giám sát dịch tễ, lấy mẫu xét nghiệm để phát hiện sớm các biến thể nguy hiểm.

HCDC được giao làm đầu mối phối hợp với các viện chuyên ngành như Viện Pasteur TP HCM để lấy mẫu đại diện tại các ổ dịch và cơ sở y tế, theo dõi các ca nặng. Đồng thời xây dựng báo cáo dự báo nguy cơ, đề xuất biện pháp ứng phó phù hợp. HCDC cũng sẽ tiếp tục tập huấn, hướng dẫn các biện pháp phòng bệnh cá nhân như đeo khẩu trang nơi công cộng, rửa tay thường xuyên, hạn chế tụ tập đông người…

Song song đó, các cơ sở khám chữa bệnh cần rà soát, cập nhật kế hoạch điều trị COVID-19, chuẩn bị sẵn sàng về nhân lực, thuốc, sinh phẩm, vật tư y tế.

Nhân viên y tế sẽ được tập huấn lại theo hướng dẫn mới nhất của Bộ Y tế về điều trị và kiểm soát lây nhiễm. Đặc biệt, cần tăng cường bảo vệ nhóm người có nguy cơ cao như người cao tuổi, người mắc bệnh nền, phụ nữ mang thai… tại các khu điều trị tích cực. Tăng cường giám sát việc tuân thủ vệ sinh tay, tuân thủ đeo khẩu trang đối với toàn bộ người ra vào bệnh viện.

Trường hợp có ca bệnh chuyển nặng, các bệnh viện cần nhanh chóng hội chẩn và chuyển bệnh nhân về Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới TP HCM để tiếp tục điều trị chuyên sâu.

Sở Y tế cũng yêu cầu các phòng y tế quận, huyện và TP Thủ Đức phối hợp chặt chẽ với trung tâm y tế địa phương truyền thông nâng cao nhận thức người dân, đồng thời thực hiện nghiêm chế độ báo cáo dịch bệnh.

Năm 2023, chỉ vì cha tôi đưa cho tôi một tờ giấy hôn ước ký từ năm 1990, tôi một mình lên Hà Nội tìm gặp người được hứa gả – Thẩm Kiến Nam. Thế nhưng, anh ta không những từ chối tiếp tôi

Năm 2023, khi tôi đang sắp sửa tốt nghiệp đại học ngành Kế toán tại một trường dân lập ở Cần Thơ, cha tôi – ông Nguyễn Văn Minh – đột ngột lâm bệnh nặng. Trong một lần trở về quê chăm sóc ông, cha lôi ra một chiếc hộp gỗ cũ, đặt lên đùi tôi với vẻ trịnh trọng hiếm có.

“Ba còn một chuyện phải nói với con,” ông ho nhẹ, mắt mờ đục vì thuốc và thời gian. “Năm 1990, sau khi xuất ngũ, ba từng được một người đồng đội cũ tên Thẩm Văn Lực cứu mạng. Sau chiến tranh, ông ấy ra Hà Nội làm trong ngành xây dựng, có tiếng lắm. Lúc ấy, hai bên kết nghĩa, hứa nếu sau này có con, sẽ gả cưới cho nhau. Ông Lực ký giấy, cam kết hôn ước giữa con và con trai ông ấy – Thẩm Kiến Nam.”

Tôi chết lặng.

Cha đặt vào tay tôi một tờ giấy A4 đã ngả vàng, với những nét chữ tay đậm mực:
“Tôi, Thẩm Văn Lực, đồng ý gả con trai là Thẩm Kiến Nam cho Nguyễn Ngọc Trâm – con gái ông Nguyễn Văn Minh, khi hai cháu trưởng thành.”
Ngày ký: 17 tháng 7 năm 1990. Có dấu vân tay và chữ ký cả hai người đàn ông.

“Giờ ông Lực mất rồi, nhưng con trai ông ấy… nghe đâu đang giữ chức vụ lớn ngoài Hà Nội. Con ra gặp nó đi. Đưa tờ giấy này, nó sẽ hiểu.”

Tôi không biết mình có tin hay không. Nhưng tôi nhìn vào đôi mắt đầy kỳ vọng của cha – ánh mắt của một người lính già không còn nhiều thời gian – và tôi quyết định đi.

Tôi ra Hà Nội trong cái lạnh cuối đông. Không người thân, không tiền bạc, chỉ có địa chỉ cha tôi ghi lại: một khu biệt thự trong Khu đô thị Ciputra – nơi được mệnh danh là “đại viện” mới của giới chức và doanh nhân Hà Nội.

Tôi đến trước cổng, nói tên mình. Bảo vệ gọi lên. Năm phút sau, một người đàn ông bước xuống.

Anh ta – Thẩm Kiến Nam – khoảng 35, cao lớn, mặc sơ mi trắng và quần tây, tóc chải gọn, khuôn mặt sắc lạnh và đôi mắt thăm dò.

Tôi tiến đến, run tay đưa tờ giấy.

“Anh là Thẩm Kiến Nam? Tôi là Nguyễn Ngọc Trâm, con gái ông Minh – bạn chiến đấu với ba anh. Đây là hôn ước năm xưa…”

Anh ta liếc tờ giấy, cười mỉa. “Cô nói gì cơ? Hôn ước năm 1990? Cô tưởng đây là phim truyền hình à?”

Tôi cứng họng. Anh ta ngẩng đầu nhìn tôi từ đầu đến chân – áo khoác cũ, giày dính bụi, tay nắm chặt quai ba lô rẻ tiền.

“Cô là con gái ông Minh? Vậy chắc từ quê vào? Cô định dùng cái giấy lộn này để leo lên à?”

Tôi siết tay. “Tôi không có ý bám víu, chỉ muốn anh hiểu…”

“Cô nghe cho rõ: thời nay không ai lấy nhau bằng mấy lời hứa miệng ba mươi năm trước. Nếu cô thiếu tiền, tôi có thể bảo thư ký gửi cô vài triệu. Còn không – mời đi cho khuất mắt tôi.”

Nói rồi, anh ta quay lưng bỏ đi.

Tôi đứng chết trân giữa cổng biệt thự xa hoa. Gió đông thốc qua lưng, buốt tới tim.

Tối đó, tôi ngồi một mình ở bến xe Mỹ Đình, ôm chiếc ba lô, đốt tờ hôn ước bên dưới ánh đèn vàng lạnh lẽo.

Tôi tự nhủ:
Anh ta sẽ hối hận.

Tôi xin việc tại một tiệm trà nhỏ ở phố Bạch Mai, ngủ luôn tại quán. Ngày làm, đêm học online chứng chỉ kế toán quốc tế ACCA. Sau hai năm, tôi thi đậu chứng chỉ, rồi được một công ty khởi nghiệp tuyển làm kế toán nội bộ. Tôi làm việc như thiêu thân, dành dụm từng đồng. Không cần ai giúp, không cần mối quan hệ, tôi cứ vậy mà đi lên.

Năm 2025, tôi được bổ nhiệm làm trưởng phòng kế toán của một tập đoàn công nghệ đang hợp tác với… Bộ Xây dựng – nơi kỹ sư trưởng phụ trách dự án trọng điểm là Thẩm Kiến Nam.

Chúng tôi sẽ gặp lại. Nhưng lần này, tôi không còn là cô gái ôm mộng với mảnh giấy hôn ước. Tôi là Nguyễn Ngọc Trâm – người phụ nữ đã tự viết lại cuộc đời mình.

Phòng họp trên tầng 9 sáng rực ánh đèn. Tôi bước vào trong bộ vest xám tro, dáng vẻ điềm tĩnh, ánh mắt sắc sảo. Nhân viên lễ tân giới thiệu tôi với đại diện đoàn kỹ sư.

Ngồi ở đầu bàn là anh ta – Thẩm Kiến Nam.

Khi nghe tên tôi, anh ngẩng đầu lên.

Ánh mắt chúng tôi chạm nhau. Chỉ vài giây, tôi thấy rõ nét bàng hoàng trong mắt anh.

Không một lời chào, không một biểu hiện cảm xúc, tôi bắt tay xã giao và ngồi xuống. Cuộc họp bắt đầu. Tôi trình bày tài liệu tài chính và ngân sách triển khai, kết hợp song ngữ tiếng Việt – tiếng Anh lưu loát. Các kỹ sư gật gù hài lòng. Chỉ có một người là im lặng suốt: Kiến Nam.

Sau buổi họp, anh gọi tôi lại ngoài hành lang.

“Trâm… là em thật à?”

Tôi quay sang, ánh mắt dửng dưng. “Vâng. Tôi đây. Nguyễn Ngọc Trâm – ‘người thân thích xa đến bám víu’, như anh từng nói.”

Anh nhìn tôi, lúng túng. “Anh… xin lỗi. Anh không ngờ…”

“Anh không cần xin lỗi.” – Tôi ngắt lời. “Anh đã dạy tôi bài học đầu đời: không có ai đáng thương hơn người tin vào lòng tốt sai chỗ.”

Anh cúi đầu, lần đầu thấy Kiến Nam… không còn kiêu ngạo.

Chúng tôi làm việc cùng nhau ba tháng. Anh không nhắc lại chuyện cũ. Nhưng tôi biết, ánh mắt anh mỗi lần nhìn tôi là một câu hỏi chưa dám thốt thành lời.

Một lần, anh ngồi lại với tôi sau cuộc họp, đưa ra một bức ảnh cũ – là tôi, hồi bé, đứng cạnh cha, cạnh một người đàn ông mặc quân phục, có vẻ là ba anh.

“Cha anh giữ tấm này suốt ba chục năm. Anh mới tìm thấy trong ví sau khi ông mất.”

Tôi cầm lấy, khẽ mỉm cười.

“Anh biết không, tôi từng nghĩ mình đến Hà Nội để thực hiện hôn ước. Nhưng thực ra, tôi đến để chứng minh: tôi không cần nó.”

Anh khẽ thở dài: “Anh hối hận. Thật sự.”

Tôi gật đầu. “Muộn rồi. Nhưng ít nhất, tôi vui vì anh còn đủ tử tế để nói điều đó.”

Năm đó, tôi lập gia đình với một đồng nghiệp cùng công ty. Chúng tôi sống trong căn hộ nhỏ ở Hồ Tây, yên bình, ấm áp. Tôi vẫn làm kế toán trưởng, còn chồng tôi dạy đại học.

Một lần tình cờ đi hội thảo, tôi lại gặp Thẩm Kiến Nam. Anh vẫn một mình, vẫn sống với ánh mắt nhiều điều chưa nói.

Chúng tôi chào nhau. Lịch sự. Nhẹ nhàng. Xa lạ.

Khi tôi bước đi, tôi cảm nhận được ánh mắt anh dõi theo – như thể tiếc một điều gì đó từng có thể xảy ra, nhưng không còn cơ hội nữa.

TIN H:O:T: Từ hôm nay tỷ phú Phạm Nhật Vượng Chính thức giảm giá toàn dân cho xe máy điện VinFast, giờ mua xe “dễ như ăn kẹo”, tiết kiệm gấp 3 xe xăng

VinFast giảm giá toàn dân khi mua xe điện từ hôm nay. Quy mô và giá trị của chương trình mà hãng xe của tỷ phú Phạm Nhật Vượng triển khai lên đến hàng ngàn tỷ đồng.

Xe điện VinFast của tỷ phú Phạm Nhật Vượng bất ngờ được báo Mỹ ca ngợi

Tất cả người dân tại Việt Nam đều là khách hàng thân thiết của VinFast

VinFast vừa phát đi thông báo phát động chiến dịch “Mãnh liệt Tinh thần Việt Nam – Vì tương lai xanh” lần thứ 3, với nhiều ưu đãi chưa từng có cả về quy mô và giá trị, lên đến hàng ngàn tỷ đồng.

Theo đó, hãng xe điện thương hiệu Việt áp dụng mức ưu đãi 4% cho toàn thể khách hàng khi mua xe ô tô và xe máy điện VinFast, mở rộng từ chính sách khách hàng thân thiết hiện hành dành cho cán bộ, công nhân viên chức của các địa phương, doanh nghiệp, đối tác của VinFast từ trước đến nay.

Theo chính sách trên, từ 22/5/2025, tất cả người dân tại Việt Nam đều là khách hàng thân thiết của VinFast và đều được giảm 4% khi mua ô tô và xe máy điện.

Riêng xe máy điện, ngoài việc áp dụng chính sách trên, hãng sẽ điều chỉnh giảm giá bán để đảm bảo tất cả các sản phẩm đều có giá rẻ hơn các xe máy xăng cùng phân khúc. Mức giá mới sau khi đã áp dụng chính sách ưu đãi 4% của chương trình khách hàng thân thiết sẽ thấp hơn trước đó từ 15-20% (tùy từng mẫu xe).

Chính thức: Từ hôm nay VinFast của ông Phạm Nhật Vượng giảm giá toàn dân, xe máy điện sẽ rẻ hơn xe xăng - Ảnh 1.

Tham khảo bảng giá xe máy điện VinFast.

Đối với khách hàng đã mua xe máy điện từ 01/01/2025 đến 21/05/2025 sẽ nhận được phần chênh lệch giá bằng điểm VPoint trên ứng dụng VinClub. Điểm này có thể dùng để mua sắm một cách dễ dàng các sản phẩm, dịch vụ trong hệ sinh thái của Vingroup hoặc trên hệ thống của các đối tác như Shopee…

Với nhóm khách hàng là người kinh doanh dịch vụ chở hàng hoặc chở người bằng xe máy điện, đối tác chiến lược của VinFast là Công ty Cổ phần Di chuyển Xanh và Thông minh (GSM) cũng hưởng ứng chiến dịch “Mãnh liệt Tinh thần Việt Nam 3” bằng chính sách ưu đãi chưa từng có tiền lệ.

Kể từ ngày 22/05/2025, chủ sở hữu xe máy điện VinFast đã hoặc sẽ đăng ký kinh doanh dịch vụ vận chuyển người hoặc hàng trên nền tảng Xanh SM Platform sẽ được áp dụng chính sách chia sẻ doanh thu lên tới 90% trong năm đầu tiên và 85% trong hai năm tiếp theo.

Bên cạnh các chính sách về giá, hãng xe cũng ra mắt phiên bản đặc biệt Evo Grand của dòng xe Evo, với thiết kế yên xe kéo dài, hỗ trợ 2 pin có thể tháo lắp dễ dàng để sạc ngoài và tăng phạm vi di chuyển. Mức giá dành cho VinFast Evo Grand (kèm pin) là 21 triệu đồng, khách hàng có thể mua thêm cục pin thứ hai để thay thế với giá chỉ 5 triệu đồng.

Doanh số VinFast bằng Toyota, Hyundai và Ford cộng lại

Sau 8 năm thành lập, VinFast đã vươn lên vị trí số 1 thị trường ô tô trong nước, là thương hiệu Việt Nam duy nhất hiện nay niêm yết trên sàn chứng khoán NASDAQ (Mỹ), đồng thời là hãng xe tiên phong trên thế giới chuyển đổi hoàn toàn sang hãng xe thuần điện.

Ở mảng ô tô điện, vị thế của hãng xe Việt thiết lập từ cuối năm 2024 và ngày càng gia cố vững chắc, bỏ xa các đối thủ trong những tháng đầu năm 2025.

Riêng trong tháng 4, VinFast bán được 9.588 chiếc, gấp đôi so với Hyundai (4.470 xe) và gấp gần 2 lần Toyota (5.683 xe – bao gồm cả Lexus). Từ đầu năm đến nay, có hơn 44.000 xe điện của hãng đến tay khách hàng.

Trong đó, ba mẫu xe chủ lực đóng góp lớn vào kết quả kinh doanh ấn tượng của VinFast là VF 3, VF 5 và VF 6. Tính từ đầu năm, VF 5 đạt doanh số hơn 14.500 xe, trong khi VF 3 bán được hơn 15.400 xe, là hai mẫu xe thống trị thị trường Việt Nam.

Động lực chính đằng sau sự tăng trưởng vượt bậc của VinFast đến từ dải sản phẩm đa dạng, đặc biệt là các mẫu xe điện gầm cao phủ rộng nhiều phân khúc đang được ưa chuộng.

Chính thức: Từ hôm nay VinFast của ông Phạm Nhật Vượng giảm giá toàn dân, xe máy điện sẽ rẻ hơn xe xăng - Ảnh 2.

Xe máy điện VinFast.

Ở mảng xe máy điện, xe đạp điện, hãng xe Việt đã có quý I tăng trưởng rất mạnh về doanh số – 473% so với cùng kỳ năm trước, xếp trên các thương hiệu xe máy điện khác trên thị trường như Pega, Yadea và Dibao.

Theo nhận định của Motorcycles Data, chính đà tăng của phân khúc xe máy điện đã tạo động lực thúc đẩy cả ngành xe máy Việt Nam đi lên trong giai đoạn đầu năm 2025. Trong đó, VinFast đang có cách tiếp cận đúng với người tiêu dùng, những người đang thay đổi hoàn toàn về việc lựa chọn phương tiện di chuyển thân thiện với môi trường.

Viện nghiên cứu chiến lược, chính sách công thương cũng dẫn chứng số liệu từ Vero IQ (một đơn vị tư vấn truyền thông thương hiệu) chỉ ra, tỷ lệ người dùng tìm kiếm về xe máy điện tăng trưởng hàng năm là 71%. Điều này cho thấy người tiêu dùng Việt Nam đang dần xem xe điện là phương tiện di chuyển phù hợp, ưu tiên lựa chọn hàng đầu.