Home Blog Page 2

Chủ kênh Tik;Tok “Gia đình Hải Sen” có thể đối mặt với mức á;n ch;ung th;ân

Chủ kênh TikTok “Gia đình Hải Sen” bị bắt để điều tra về hành vi liên quan việc bán các sản phẩm hàng hóa trên mạng xã hội. Nếu cơ quan điều tra chứng minh được hành vi buôn bán hàng giả thì mức phạt chủ kênh Tiktok này phải đối mặt là không hề nhẹ.

Ngày 14/6/2025, Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Ninh Bình đã quyết định khởi tố vụ án hình sự, khởi tố bị can đối với Trần Đại Phúc và Lê Văn Hải (29 tuổi) chủ tài khoản Tiktok “Gia đình Hải Sen” về tội “Buôn bán hàng giả là thực phẩm” quy định tại khoản 1, Điều 193, Bộ luật hình sự. Đồng thời tiến hành khám xét chỗ ở, nơi làm việc và thi hành lệnh bắt bị can để tạm giam đối với Lê Văn Hải.

 

thuc pham 4 98624.jpg
Kênh TikTok 2,6 triệu lượt follow “Gia đình Hải Sen”.

Với tội danh nói trên, theo luật sư Lê Văn Kiên, Trưởng văn phòng Luật sư Ánh sáng, Lê Văn Hải có thể sẽ phải đối mặt với án phạt không hề nhẹ.

Luật sư Kiên cho biết, theo quy định tại điều 193 Bộ luật Hình sự, người nào sản xuất, buôn bán hàng giả là lương thực, thực phẩm, phụ gia thực phẩm, thì bị phạt tù từ 2 đến 5 năm.

Mức hình phạt sẽ tăng nặng nếu phạm tội có tổ chức, có tính chất chuyên nghiệp, tái phạm nguy hiểm, lợi dụng chức vụ, quyền hạn hoặc danh nghĩa cơ quan, tổ chức; thực hiện hành vi buôn bán qua biên giới; hoặc nếu hàng giả tương đương với số lượng hàng thật, hàng hóa có cùng công dụng trị giá từ 150 triệu đến dưới 500 triệu đồng; thu lợi bất chính hoặc gây thiệt hại về tài sản trong khoảng từ 100 triệu đến dưới 500 triệu đồng; hoặc gây tổn hại sức khỏe cho người khác với tỷ lệ tổn thương cơ thể từ 31% đến 60%. Với những hành vi phạm tội trên có thể bị phạt tù từ 5 đến 10 năm.

hai sen 2 50968.jpg
Lê Văn Hải bị bắt để điều tra tội “Buôn bán hàng giả là thực phẩm”.

Nếu hành vi vi phạm gây hậu quả nghiêm trọng hơn, như hàng giả trị giá từ 500 triệu đồng trở lên, thu lợi bất chính hoặc gây thiệt hại tài sản từ 500 triệu đồng đến dưới 1,5 tỷ đồng, làm chết người hoặc gây tổn hại cho một hoặc nhiều người với tổng tỷ lệ thương tật từ 61% đến 121%, thì hình phạt sẽ là từ 10 đến 15 năm tù.

Trường hợp đặc biệt nghiêm trọng như thu lợi bất chính hoặc gây thiệt hại từ 1,5 tỷ đồng trở lên, làm chết từ hai người trở lên, hoặc gây thương tích với tổng tỷ lệ thương tật từ 122% trở lên cho nhiều người, cá nhân phạm tội có thể bị phạt tù từ 15 năm đến 20 năm hoặc tù chung thân.

“Ngoài hình phạt tù, người phạm tội còn có thể bị phạt tiền từ 20 triệu đồng đến 100 triệu đồng, bị cấm đảm nhiệm chức vụ, hành nghề hoặc làm công việc nhất định từ 1 đến 5 năm, và có thể bị tịch thu một phần hoặc toàn bộ tài sản”, luật sư Kiên cho biết.

Thực hiện chỉ đạo của Bộ Công an và của Giám đốc Công an tỉnh Ninh Bình về mở đợt cao điểm đấu tranh tình trạng buôn lậu, gian lận thương mại, sản xuất, buôn bán hàng giả, xâm phạm quyền sở hữu trí tuệ, Phòng Cảnh sát kinh tế đã triển khai đồng bộ các biện pháp nghiệp vụ, phát hiện, xử lý nghiêm các trường hợp vi phạm.

Kết quả, Phòng Cảnh sát kinh tế phát hiện chủ tài khoản mạng xã hội TikTok “Gia đình Hải Sen” của Lê Văn Hải ở thôn Thành Tây (xã Văn Phú, huyện Nho Quan), là thành viên sáng lập của Công ty TNHH Hải Bé thường xuyên đăng tải các video bán các mặt hàng là mỹ phẩm, thực phẩm chức năng trong đó thực phẩm bảo vệ sức khỏe “Siro ăn ngon Hải Bé”.

Tiến hành kiểm tra đối với Công ty TNHH Hải Bé do Trần Đại Phúc (35 tuổi, ở thị trấn Giao Thủy, huyện Giao Thủy, tỉnh Nam Định) là Giám đốc, lực lượng Công an phát hiện, thu giữ nhiều mặt hàng là mỹ phẩm và thực phẩm chức năng không có đầy đủ hóa đơn, chứng từ chứng minh nguồn gốc xuất xứ.

Quá trình điều tra, bước đầu xác định: Trong khoảng thời gian từ năm 2024 đến nay Công ty TNHH Hải Bé đã tổ chức bán hàng qua các kênh trên mạng xã hội như Tiktok shop, Facebook, Shopee “Gia đình Hải Sen”, “Hải Sen” với hơn 800.000 sản phẩm được bán ra, trong đó riêng mặt hàng “Siro ăn ngon Hải Bé” các đối tượng đã bán trên 100.000 hộp sản phẩm.

Kết quả giám định đối với các chỉ tiêu chất lượng của “Siro ăn ngon Hải Bé” xác định: Các chất gồm Vitamin A, Calci, Vitamin C (chất chính tạo nên công dụng của sản phẩm) chỉ đạt dưới 70% so với công bố, theo quy định tại Nghị định số 98/2020 của Chính phủ thì thực phẩm bảo vệ sức khỏe “Siro ăn ngon Hải Bé” là hàng giả.

Lê Văn Hải chính là người lập kênh TikTok “Gia đình Hải Sen” với 2,6 triệu lượt follow và 1 Vlog trên Facebook với tên gọi “Hải Sen Vlog”. Các bài đăng bán hàng trước đó trên TikTok của Hải đã được xóa sạch, số người theo dõi cũng từ hơn 2 triệu xuống còn vài trăm, kênh Vlog chỉ còn một số ít thông tin.

Trước đó, Hải thường xuyên đăng tải các video livestream trên nền tảng mạng xã hội bán các sản phẩm xịt khử mùi hôi, sữa rửa mặt, kem tẩy lông, siro ăn ngon… mang thương hiệu, vỏ bao bì, tất cả đều được đăng ký công bố sản phẩm bởi Công ty TNHH Hải Bé.

Đi công tác 1 tuần, bác giúp việc cứ than thở ‘nghĩ tội cái Cún, mẹ đi xa, bố cũng chẳng thèm về cứ để nó lủi thủi một mình với tôi’, vừa xót con vừa nghi ngờ chồng tôi mới mở đ;ịnh v;ị lên theo dõi thì thấy anh đang ở một khách sạn, vừa hạ cánh tôi lao thẳng đến bắt gh/e/n nhưng khi vừa thấy anh bước ra cùng em gái r/uột của mình thì tôi đứng hình…

Tôi vừa đặt chân xuống sân bay Nội Bài sau một tuần công tác dài ở Đà Nẵng. Trong tay còn kéo vali, trong đầu chỉ còn một điều duy nhất: “Phải đến khách sạn đó ngay, lập tức.”

Mọi chuyện bắt đầu từ những tin nhắn đầy ẩn ý của bác giúp việc:

“Cái Cún dạo này cứ lủi thủi chơi một mình… Tối nào cũng gọi ‘bố ơi’, mà có ai trả lời đâu.”
“Tôi thương nó mà phát khóc đấy cô ạ. Cô thì đi công tác, còn cậu Minh cũng chẳng thèm về nhà.”

Tôi nhắn cho chồng hỏi han thì chỉ nhận được vài dòng cụt lủn:

“Anh bận.”
“Làm thêm tối nay.”

Gọi video thì thấy con gái tròn mắt nhìn tôi trên màn hình, mặt buồn thiu. Mỗi lần tôi hỏi bố đâu, nó lại lắc đầu:

“Bố không có nhà.”

Tôi bắt đầu thấy lạ. Vài hôm đầu còn nghĩ chắc chồng bận thật. Nhưng đến ngày thứ năm, tôi thấy định vị điện thoại anh ấy ở… khách sạn Ngọc Mai, một khách sạn ba sao ở quận Ba Đình.

“Chẳng lẽ là thật? Chẳng lẽ anh phản bội mình?” – Tôi tự hỏi đến mức không ngủ được.

Dù mệt nhoài sau chuyến bay, tôi vẫn nhảy lên taxi và nói thẳng với tài xế:

“Chú ơi, cho cháu đến khách sạn Ngọc Mai, càng nhanh càng tốt.”

Trời Hà Nội tháng Sáu mưa bụi lất phất, cửa kính xe ướt nhòe. Tim tôi đập nhanh liên hồi, mỗi tiếng chuông điện thoại cũng khiến tôi giật mình.
Mười phút sau, tôi đứng trước sảnh khách sạn. Không cần nghĩ ngợi, tôi nhắn cho Minh một tin:

“Anh đang ở đâu?”

Không đợi trả lời, tôi bước nhanh vào trong, tay nắm chặt điện thoại vẫn đang hiển thị định vị. Thang máy vừa mở ra, thì đúng lúc tôi thấy một bóng người quen thuộc bước ra: Minh.

Đi sau anh là một cô gái trẻ – mái tóc dài buộc hờ, dáng mảnh khảnh, làn da trắng như sứ. Vừa thấy tôi, cô gái reo lên:

“Chị Trang!”

Tôi sững người.

“Linh…?” – Tôi lắp bắp.

Linh – em gái ruột của Minh, từng đi du học Canada ba năm, từng chỉ liên lạc vài lần trong các dịp lễ, nay đang đứng trước mặt tôi.

Minh tiến lại gần, giọng anh vẫn còn ngạc nhiên:

“Em về rồi à? Sao không báo anh đón?”

Tôi nuốt nước bọt, mặt nóng bừng. Tất cả những cơn ghen, hoang tưởng, tức giận trong tôi… vỡ tan như bong bóng. Tôi ngượng đến mức không biết giấu mặt vào đâu.

Linh cười, ôm lấy tôi:

“Em về hồi đầu tuần. Anh Minh bảo giữ bí mật để cuối tuần cả nhà bất ngờ, nên hai anh em ở khách sạn tạm mấy hôm. Em định gọi chị chiều nay cơ…”

Tôi lặng người. Bàn tay tôi lúc này vẫn cầm chiếc điện thoại run run – nơi còn hiện rõ dấu chấm đỏ “định vị” trên màn hình. Tôi xấu hổ. Cảm giác như mình vừa bị ai đó lột trần giữa chốn đông người – không phải vì ai làm sai, mà vì tôi đã tự phản bội lòng tin của người chồng mình yêu thương.

Minh không nói gì. Anh chỉ nhìn tôi, ánh mắt lặng lẽ – không giận, không buồn – nhưng tôi biết rõ, đó là sự thất vọng.

Chúng tôi ngồi với nhau tại một quán cà phê gần khách sạn. Linh đi trước, để lại không gian cho hai vợ chồng.

Tôi lí nhí:

“Em xin lỗi… Em chỉ thấy lo. Bác giúp việc nói anh không về nhà, con gái thì buồn. Rồi em xem định vị… thấy anh ở khách sạn…”

Minh dựa lưng ra ghế, khẽ gật đầu.

“Anh hiểu em lo. Nhưng… em không hỏi anh một lời, không tin anh thêm một chút nào sao?”

Tôi cúi đầu. Anh nói tiếp, giọng vẫn bình thản:

“Anh xin lỗi vì không nói rõ. Nhưng em có hiểu cảm giác bị theo dõi như thế nào không? Anh không làm gì sai, nhưng vẫn phải sống trong ánh nhìn nghi ngờ…”

Tôi cắn môi, trái tim như thắt lại. Có lẽ, việc tôi làm không sai về lý – nhưng lại sai về lòng tin. Tôi đã không hỏi anh. Tôi đã tự đưa ra phán xét.

Minh đứng dậy, nói nhỏ:

“Mình về đi. Cún chắc đang chờ mẹ lắm.”

Tôi đi sau anh, lặng lẽ như một đứa trẻ vừa bị thầy cô mắng vì tội gian lận. Và tôi biết – mọi thứ chỉ mới bắt đầu.

Từ sau buổi tối đó, tôi và Minh về nhà trong im lặng.

Cún chạy ra ôm tôi, líu ríu kể bao chuyện như thể sợ mẹ lại đi mất. Tôi ôm con chặt trong vòng tay, nhưng ánh mắt Minh khi nhìn hai mẹ con không còn dịu dàng như trước. Anh vẫn chăm con, vẫn nói chuyện với tôi… nhưng lặng lẽ và xa cách như có một lớp kính chắn giữa hai người.

Tôi tưởng rằng chỉ cần nói lời xin lỗi, mọi thứ sẽ qua. Nhưng không.

Một đêm nọ, tôi thức dậy giữa chừng và không thấy Minh bên cạnh. Bước ra khỏi phòng, tôi thấy đèn bếp vẫn sáng. Anh đang ngồi một mình, mắt nhìn xa xăm. Tôi tiến lại, đặt tay lên vai anh.

“Anh chưa ngủ à?”

Anh không quay đầu, chỉ đáp hờ hững:

“Không buồn ngủ.”

Tôi muốn nói gì đó, nhưng rồi lại thôi. Không khí nặng nề như thể mọi lời nói đều có thể châm ngòi cho một trận cãi vã.

Những ngày sau đó, Minh trở nên… khác.

Anh không còn ôm tôi mỗi sáng thức dậy. Không còn hỏi “Hôm nay em có mệt không?” mỗi khi tôi về nhà. Và đặc biệt, anh luôn đem theo điện thoại mọi lúc mọi nơi, thậm chí cả vào nhà tắm – điều mà trước đây anh chưa từng làm.

Sự thay đổi đó khiến trong tôi lại bắt đầu nhen nhóm sự nghi ngờ. Tôi tự nhủ: “Hay là lần trước anh giấu chuyện khác, chứ không chỉ là Linh?” – Và rồi, một lần nữa, tôi nhìn vào định vị. Một lần nữa, tôi đọc trộm tin nhắn khi anh ngủ.

Lần này, có một cái tên lạ xuất hiện trong nhật ký: “Cô Trà – Tư vấn”.

Tin nhắn của anh và người phụ nữ đó không có gì tình cảm, chỉ là vài dòng:

“Cảm ơn cô, buổi nói chuyện hôm nay rất có ích.”
“Tuần sau tôi sẽ sắp xếp thời gian gặp tiếp.”
“Tôi thấy mình bớt tức giận hơn khi nhớ lại chuyện hôm đó.”

Tôi bắt đầu thấy hoảng. “Tức giận? Chuyện hôm đó? Tư vấn là ai? Anh có chuyện gì giấu mình sao?”

Tôi không dám hỏi. Tôi thấy sợ. Lần trước tôi hỏi quá nhanh và sai. Lần này, tôi im lặng – nhưng nỗi lo âm ỉ ngày một lớn.

Một buổi chiều, tôi nhờ bác giúp việc đón Cún, còn mình âm thầm bám theo Minh sau giờ tan làm. Xe anh rẽ vào một con ngõ nhỏ trong quận Hai Bà Trưng, rồi dừng trước một tòa nhà ghi biển:

“Trung tâm Tham vấn tâm lý & Hôn nhân Gia đình.”

Tôi ngạc nhiên. Vừa ngạc nhiên, vừa… đau.

Anh bước vào. Tôi ngồi trong xe, lòng đầy hỗn loạn. Tôi muốn bước vào, hỏi anh: “Tại sao không nói với em?” Nhưng tôi không đủ can đảm.

Đến lúc anh ra, tôi lặng lẽ lái xe về.

Tối đó, khi Cún ngủ, tôi ngồi xuống cạnh Minh. Tôi không lục tìm điện thoại nữa. Tôi nhìn anh, nhẹ nhàng nói:

“Anh đến trung tâm tư vấn… vì em, đúng không?”

Minh sững người. Một lúc sau, anh mới trả lời:

“Ừ.”

Tôi nuốt nước mắt:

“Tại sao anh không nói với em?”

“Vì anh không biết em còn muốn nghe không.” – Minh nhìn tôi, lần đầu tiên anh để lộ hết nỗi tổn thương trong mắt. – “Anh đi gặp chuyên gia để hiểu xem… mình có đang quá nhạy cảm hay không. Để xem anh sai ở đâu. Nhưng cuối cùng người sai không chỉ là anh hay em. Mà là lòng tin… nó đã bị rạn.”

Tôi cúi đầu. Lần này tôi không có lý lẽ nào để phản biện.

Minh tiếp:

“Anh yêu em. Nhưng từ lúc em mở định vị, đọc trộm tin nhắn, rồi lao đến khách sạn để bắt ghen… anh thấy mình không còn là chồng em nữa. Anh là đối tượng bị theo dõi.”

“Anh cố gắng để quên cảm giác đó. Anh tìm đến tư vấn, vì anh không muốn ly hôn. Nhưng… nếu em không thay đổi, thì mọi cuộc đối thoại đều vô ích.”

Chúng tôi im lặng rất lâu sau đó.

Tôi nhớ lại mình đã từng yêu anh ra sao – một người đàn ông điềm đạm, trách nhiệm, chưa bao giờ lớn tiếng với tôi, chưa từng quên ngày sinh nhật của vợ hay con. Và rồi tôi thấy đau vì mình đã không đủ bình tĩnh để tin vào điều tốt đẹp ở người mình chọn sống cả đời.

Một tuần sau, tôi hẹn gặp “Cô Trà – Tư vấn.” Tôi nói với cô ấy rằng tôi muốn học lại cách lắng nghe, cách tin tưởng, cách cư xử trong một cuộc hôn nhân trưởng thành.

Tôi không đòi hỏi Minh phải tha thứ lập tức. Nhưng tôi muốn anh thấy: Tôi cũng đang thay đổi.

Chúng tôi bắt đầu lại – không phải bằng hoa hồng, quà cáp, mà bằng sự im lặng tôn trọng, bằng những cái nắm tay chưa vội buông, bằng những bữa tối nhỏ nơi bếp ấm.

Có lúc tôi vẫn lo, vẫn sợ. Nhưng lần này, tôi học cách nói ra, thay vì tra khảo.

Hạnh phúc đôi khi không rơi vỡ vì phản bội, mà vì chúng ta không còn đủ lòng tin để tin vào người kia – khi chưa hề hỏi rõ.

Sự ghen tuông mù quáng không cứu được tình yêu, nhưng lòng tin tỉnh táo thì có thể.

Vợ ng/ất trong nhà tắm, tôi vội vã mở điện thoại gọi c:ấp c:ứu, nhưng thứ đập vào mắt lại khiến tôi ch/oáng v/á/ng hơn cả cô ấy

Vợ tôi ngất trong nhà tắm.

Nước vẫn xối đều trên người cô ấy, làn da tái nhợt lạnh lẽo khiến tim tôi thắt lại. Tôi vội vã lôi điện thoại ra, tay run lên không bấm nổi số. Nhưng chính lúc đó — chính cái khoảnh khắc tôi định gọi cấp cứu — thì thứ đập vào mắt tôi lại khiến tôi chết lặng:
Tin nhắn chia tay.
Không phải gửi cho tôi.

Người vợ tôi vẫn yêu thương suốt sáu năm qua… đang đau khổ vì một cuộc tình khác.

Tôi và Hương gặp nhau trong một lớp học kỹ năng mềm ở quận 3. Khi ấy, tôi là gã kỹ sư máy tính hướng nội, cô ấy là một nhân viên marketing lanh lợi, hoạt bát. Ngày đầu tiên, Hương hỏi tôi mượn bút, cười nhẹ một cái, và tôi ngây người mất vài giây. Cô ấy có kiểu cười khiến người ta muốn sống chậm lại chỉ để nhìn thêm một chút.

Sau khóa học, tôi rủ cô ấy đi uống cà phê. Bắt đầu từ những lần cà phê lẻ tẻ đó, một mối quan hệ lặng lẽ hình thành. Không ào ạt, không nồng nhiệt kiểu phim Hàn, mà bình dị như một bản nhạc jazz lúc chiều tàn.

Ba năm sau, chúng tôi cưới nhau. Căn hộ nhỏ chung cư tầng 15 là tổ ấm đầu tiên. Có hôm tôi thức dậy giữa đêm, chỉ để nhìn thấy bóng cô ấy quay lưng về phía tôi, mái tóc đen trải dài trên gối, và lòng tôi đầy một niềm yên bình giản dị. Tôi cứ nghĩ — nếu có thiên đường, thì chắc cũng chỉ đến vậy.

Cuộc sống sau cưới không phải lúc nào cũng ngọt ngào, nhưng chúng tôi biết cách yêu nhau theo kiểu trưởng thành. Cô ấy hay nổi nóng, tôi thì điềm đạm. Cô ấy thích hoa, tôi ghét hoa nhưng vẫn đặt đều vào mỗi thứ Sáu cuối tháng. Cô ấy thích trò chuyện, tôi thích lắng nghe. Có lần Hương bị stress vì dự án thất bại, tôi bỏ buổi họp quan trọng chỉ để ngồi cạnh cô ấy cả chiều trong một quán nước nhỏ, nơi cô ấy được phép khóc và không cần giải thích điều gì.

Chúng tôi cùng nhau vượt qua giai đoạn dịch bệnh. Khi cả hai đều làm việc tại nhà, va chạm xảy ra nhiều, nhưng chưa bao giờ tôi cảm thấy tình yêu ấy vơi đi. Hương vẫn là người phụ nữ khiến tôi cẩn thận mỗi lần buộc dây giày để không làm cô ấy chờ lâu. Vẫn là người mà khi đi làm về tôi muốn kể chuyện đầu tiên.

Và rồi… vài tháng trước, tôi bắt đầu thấy một điều gì đó lạ. Cô ấy cười ít hơn, những cái ôm vội vàng hơn, và những ánh mắt… như đang giấu điều gì. Tôi không nghĩ nhiều. Tôi tin vào vợ mình.

Đêm qua, cô ấy nói “em đi tắm trước, anh xem phim gì đừng bật to quá nhé.”
Và rồi tôi nghe tiếng “rầm.”

Tôi lao vào nhà tắm. Cô ấy đã nằm gục dưới sàn. Tôi run rẩy mở điện thoại để gọi cấp cứu.

Và tin nhắn hiện ra, do điện thoại không khóa màn hình:

“Em xin lỗi. Nhưng em không thể chịu được nếu không còn anh bên cạnh. Chia tay ư? Anh có biết em đã mất gì để yêu anh không?”

Tôi chỉ đọc được vậy. Tin nhắn cuối cùng từ một người tên “Tuấn – Ẩn danh.”
Ngay lúc đó, tôi tưởng như chính mình vừa bị sét đánh. Không, không thể nào…

Hương được đưa vào viện ngay sau đó. Tôi gần như quỳ xuống bên giường bệnh khi cô ấy tỉnh lại. Cô ấy nhìn tôi bằng đôi mắt hoảng loạn, rồi bất ngờ quay mặt đi, cố giấu những giọt nước mắt đang chực trào ra.

Tôi không hỏi gì. Tôi chỉ cầm tay cô ấy, tay vẫn còn lạnh ngắt như chưa hoàn hồn sau cú sốc — nhưng tôi biết, không chỉ là cú ngã trong nhà tắm, mà là cú trượt dài của trái tim cô ấy… khỏi tôi, khỏi cuộc hôn nhân này.

Mấy ngày sau, Hương trở về nhà. Tôi vẫn chăm sóc cô ấy như bình thường. Nấu ăn, giặt đồ, chuẩn bị nước ấm trước khi ngủ — những việc tôi đã làm suốt sáu năm qua. Nhưng lần này, giữa chúng tôi là một bức tường vô hình dày đặc.

Tôi không thể giả vờ được nữa.

Tối hôm ấy, khi cô ấy đặt điện thoại xuống bàn, tôi mới nhẹ nhàng hỏi:

— Hương, em yêu người khác rồi à?

Cô ấy giật mình. Lặng vài giây, như thể cân nhắc giữa hàng triệu khả năng, rồi cuối cùng… chỉ gật đầu. Một cái gật nhẹ, nhưng như nhát dao vào lòng.

Tôi không nổi giận. Tôi cũng không khóc. Tôi chỉ thấy mình rỗng.

— Lâu chưa? – Tôi hỏi.

— Hơn bảy tháng. Lúc em chuyển sang dự án bên công ty đối tác. Ban đầu chỉ là nói chuyện… rồi không hiểu sao…

Cô ấy im lặng. Tôi không cần cô ấy nói tiếp. Tôi hiểu.

— Vậy tại sao em vẫn ở lại?

Cô ấy cười buồn:

— Vì em không đủ can đảm để phá nát tất cả. Vì anh quá tốt. Vì… em vẫn còn yêu anh. Nhưng là kiểu yêu khiến em thấy tội lỗi mỗi lần đối mặt.

Tôi cười, một nụ cười cay đắng mà cả đời mình chưa từng nghĩ sẽ phải dùng tới:

— Em yêu người khác nhưng lại thương hại anh?

— Không! – cô ấy bật dậy, mắt đỏ hoe – Không phải thương hại. Là… em đã cố dừng lại. Em đã thử. Em chặn số, em cắt liên lạc. Nhưng mỗi lần thấy anh vẫn nấu cơm, vẫn pha trà cho em, vẫn hỏi hôm nay công việc ổn không… em lại thấy mình kinh khủng quá. Em không đáng được anh yêu như vậy.

Tôi quay mặt đi.

Hóa ra… sự tử tế của tôi lại khiến người ta thấy tội lỗi. Và cô ấy yêu người khác… nhưng vẫn chọn ở lại trong căn nhà này, sống cùng tôi như một cặp vợ chồng mẫu mực — chỉ vì cô ấy không đủ tàn nhẫn.

Mấy hôm sau, Hương chủ động dọn sang phòng khác. Cô ấy nói cần thời gian suy nghĩ. Tôi không níu kéo. Căn nhà nhỏ bỗng trở nên lạnh như mùa đông Hà Nội.

Một tháng sau, tôi thấy cô ấy soạn vali. Không có nước mắt, không còn rối rắm. Cô ấy nhìn tôi lần cuối:

— Em sẽ chuyển ra ngoài một thời gian. Em cần tìm lại chính mình. Em xin lỗi… thật sự xin lỗi vì đã phản bội anh.

Tôi không trả lời. Tôi chỉ gật đầu. Và nhìn cánh cửa đóng lại sau lưng cô ấy, không biết khi nào — hay có bao giờ — sẽ mở ra trở lại.

Sau tất cả…

Tôi dọn lại phòng ngủ, cất đi những bức ảnh cưới, những món quà sinh nhật từ cô ấy, cả những ghi chú nhỏ dán đầy tủ lạnh với nét chữ quen thuộc:

“Chúc chồng ngày mới vui vẻ!”
“Em đặt cơm trong lò nhé, đừng quên ăn.”

Căn nhà giờ đây im lặng một cách đáng sợ. Nhưng không còn ai ngã trong nhà tắm. Không còn những tin nhắn lạ. Chỉ còn tôi — và một sự thật trần trụi đến rợn người:
Yêu thôi là không đủ.

Vài tuần sau, tôi nhận được tin nhắn từ cô ấy:

“Em đang ổn. Nhưng em nhớ những bữa cơm có anh. Không ai pha trà đúng vị như anh nữa…”

Tôi không trả lời. Tôi chỉ lặng lẽ xoá đi.
Đôi khi, tình yêu không chết vì hết thương, mà chết vì một người chọn không trung thực trong lúc lẽ ra nên đối mặt.

Họ bảo rằng: “Nếu yêu một người, hãy tha thứ cho họ.”
Có lẽ đúng. Nhưng tha thứ không có nghĩa là quên đi, và càng không có nghĩa là giữ họ lại trong đời mình bằng mọi giá.

Vợ tôi không xấu. Cô ấy chỉ yếu đuối trong một khoảnh khắc — nhưng đôi khi, chỉ một khoảnh khắc đó… là đủ để phá hủy cả một cuộc đời hai người cùng xây.

Người tiêu dùng “r;ước” toàn thứ ungthu vào người, 2 mẫu yến hũ được bán trên thị trường chứa chất bảo quản vượt ngưỡng ở Khánh Hòa

Việc phát hiện axit benzoic – một chất bảo quản thực phẩm – vượt ngưỡng cho phép trong sản phẩm yến hũ tại Khánh Hòa, nhiều người tiêu dùng không khỏi hoang mang.

Axit benzoic vượt giới hạn trong yến hũ

Theo đó, vào ngày 17/6, Sở Y tế tỉnh Khánh Hòa công bố kết quả kiểm nghiệm 2 mẫu yến hũ được bán trên thị trường, trong đó phát hiện hàm lượng axit benzoic vượt mức quy định. Đây là chất thường được dùng để kéo dài hạn sử dụng thực phẩm, nhất là các sản phẩm có đường hoặc có tính acid như nước trái cây, nước ngọt và yến chưng sẵn.

Hũ yến ở Khánh Hòa chứa chất bảo quản vượt ngưỡng: Người tiêu dùng vô tình "rước" chất gây ung thư- Ảnh 1.

Cơ quan chức năng phát hiện 2 mẫu yến hũ ở Khánh Hòa chứa chất bảo quản vượt ngưỡng cho phép. (Ảnh: Hữu Long – báo Lao động)

Cụ thể, mẫu LinhNest tổ yến chưng táo đỏ (6 lọ) do Công ty TNHH Yến sào Trúc Linh Khánh Hòa sản xuất, có hàm lượng acid benzoic 489 mg/kg, trong khi giới hạn tối đa cho phép là 250 mg/kg. Sự việc đặt ra lo ngại về việc lạm dụng chất bảo quản có thể gây ảnh hưởng tới sức khỏe người tiêu dùng, đặc biệt là người cao tuổi và trẻ nhỏ, những nhóm đối tượng thường xuyên sử dụng yến chưng.

Axit benzoic là gì?

Axit benzoic (E210) là một chất bảo quản phổ biến được thế giới công nhận, có khả năng ức chế sự phát triển của nấm mốc và vi khuẩn trong môi trường acid. Theo Tổ chức Lương thực và Nông nghiệp Liên Hợp Quốc (FAO) và Tổ chức Y tế Thế giới (WHO), ngưỡng tiêu thụ an toàn hàng ngày (ADI) cho axit benzoic là 0–5 mg/kg thể trọng. Với một người trưởng thành nặng 60kg, mức an toàn tương đương khoảng 300mg/ngày.

Nếu sử dụng đúng liều lượng, chất này được xem là an toàn. Tuy nhiên, khi vượt ngưỡng hoặc dùng kéo dài, axit benzoic có thể gây nhiều hệ lụy cho sức khỏe.

Tác hại của việc lạm dụng axit benzoic

1. Nguy cơ ngộ độc và kích ứng tiêu hóa

PGS.TS Nguyễn Duy Thịnh (Nguyên giảng viên Viện Công nghệ Sinh học và Thực phẩm, ĐH Bách khoa Hà Nội) cho biết: Nếu một người tiêu thụ axit benzoic ở liều 6mg/kg thể trọng/ngày hoặc hơn trong thời gian dài, cơ thể có thể bị rối loạn chuyển hóa, mất khả năng tổng hợp protein, dẫn đến tình trạng mệt mỏi, rối loạn tiêu hóa, buồn nôn và tiêu chảy.

Một số nghiên cứu còn ghi nhận axit benzoic có thể gây viêm dạ dày nếu sử dụng liều cao, làm tổn thương niêm mạc dạ dày.

Hũ yến ở Khánh Hòa chứa chất bảo quản vượt ngưỡng: Người tiêu dùng vô tình "rước" chất gây ung thư- Ảnh 2.

2. Tạo chất gây ung thư khi kết hợp với vitamin C

Theo Cục Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm Hoa Kỳ (FDA), một điểm nguy hiểm ít người biết là khi axit benzoic (hoặc muối natri benzoate) kết hợp với vitamin C và kim loại chuyển tiếp (như sắt, đồng) trong điều kiện nhiệt độ cao hoặc ánh sáng, có thể tạo ra benzene – một chất được Cơ quan Nghiên cứu Ung thư Quốc tế (IARC) xếp vào nhóm chất gây ung thư ở người (nhóm 1).

Tuy hàm lượng benzene sinh ra trong thực phẩm thường nhỏ (dưới mức cho phép của Cục Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm Hoa Kỳ – FDA), nhưng trong điều kiện bảo quản không tốt hoặc sản phẩm sử dụng nhiều phụ gia, nguy cơ phơi nhiễm benzene vẫn tồn tại.

3. Dị ứng và phản ứng hô hấp

Một số người có cơ địa nhạy cảm, đặc biệt là bệnh nhân hen suyễn hoặc người dị ứng aspirin, có thể phản ứng với axit benzoic dù ở liều thấp. Các triệu chứng bao gồm: Ngứa, phát ban, nổi mề đay; Khó thở, co thắt phế quản và sốc phản vệ (rất hiếm nhưng có thể xảy ra)

Ngoài ra, tiếp xúc thường xuyên với hơi hoặc bụi axit benzoic trong môi trường sản xuất có thể gây kích ứng mắt, mũi, cổ họng, thậm chí viêm da mãn tính.

4. Ảnh hưởng lâu dài ở liều cao

Một số nghiên cứu trên động vật cho thấy việc sử dụng axit benzoic liều cao trong thời gian dài có thể làm giảm tăng trưởng, giảm hấp thu dinh dưỡng và có khả năng ảnh hưởng đến hoạt động của DNA. Tuy nhiên, các bằng chứng về khả năng gây ung thư hoặc gây đột biến gen ở người hiện còn chưa rõ ràng và đang được nghiên cứu thêm.

Người tiêu dùng cần làm gì?

Để bảo vệ sức khoẻ của bản thân, gia đình và những người xung quanh, người tiêu dùng cần chủ động bảo vệ sức khỏe bằng cách đọc kỹ nhãn mác thực phẩm, đặc biệt chú ý đến các thành phần như axit benzoic hoặc natri benzoate (ký hiệu E210–E213).

Cùng với đó, nên tránh sử dụng thực phẩm chứa các chất bảo quản này cùng lúc với các sản phẩm giàu vitamin C trong cùng một bữa ăn. Đặc biệt, trẻ em và những người có cơ địa nhạy cảm càng cần thận trọng, hạn chế dùng các sản phẩm đóng hộp, nước ngọt công nghiệp có chứa phụ gia này.

Việc bảo quản thực phẩm cũng rất quan trọng – cần tránh ánh sáng trực tiếp và nơi có nhiệt độ cao để hạn chế nguy cơ biến đổi hóa học không mong muốn. Trong trường hợp nghi ngờ sản phẩm có sử dụng phụ gia vượt mức cho phép, người tiêu dùng nên báo cáo kịp thời đến cơ quan chức năng để được kiểm tra và xử lý.

Có thể nói, Axit benzoic là chất bảo quản hữu ích nếu dùng đúng liều lượng theo tiêu chuẩn. Tuy nhiên, lạm dụng hoặc sử dụng không đúng cách có thể gây ra nhiều hậu quả đáng tiếc. Vụ việc phát hiện chất bảo quản vượt ngưỡng trong yến hũ tại Khánh Hòa là lời cảnh tỉnh cho cả nhà sản xuất lẫn người tiêu dùng trong việc đảm bảo an toàn thực phẩm và sức khỏe cộng đồng.

Cả nước đang hướng về Quảng Ninh: Hàng nghìn hộp th;ực ph;ẩm ch;ức n;ăng đổ đống ở bãi rác không biết bao nhiêu bà con đã dùng rồi, quá kinhkhung

Người dân phát hiện hàng nghìn hộp thực phẩm chức năng, thực phẩm bổ sung chưa được sử dụng bị đổ bỏ ngổn ngang tại bãi rác ở TP Hạ Long, Quảng Ninh.

Sáng 18/6, người dân sống gần đường Tuyển Than, phường Hồng Hà, TP Hạ Long phát hiện tại bãi rác của khu dân cư có hàng nghìn hộp thực phẩm chức năng bị đổ ngổn ngang.

Sự việc sau đó được người dân trình báo cơ quan chức năng.

W-Ảnh 1.jpeg
Hàng nghìn hộp thực phẩm chức năng bị đổ bỏ tại bãi rác ở Hạ Long. Ảnh: Phạm Công

Ngay sau đó, đoàn kiểm tra đã tới hiện trường để xác minh, kiểm đếm số thực phẩm chức năng này.

Ghi nhận tại hiện trường, hàng nghìn hộp thực phẩm chức năng được thu gom chất đầy 13 xe chở rác để chờ lực lượng chức năng tới kiểm tra.

W-Ảnh 3.JPG.jpg
Số thực phẩm chức năng trên được thu gom để đầy trong 13 xe rác. Ảnh: Phạm Công

Những hộp thực phẩm chức năng này chưa được sử dụng, chủ yếu là siro, nước yến sào, đông trùng hạ thảo, thực phẩm bổ sung vitamin. Ngoài số thực phẩm chức năng trên, tại bãi rác cơ quan chức năng còn phát hiện thuốc nhuộm tóc, lọ xịt hôi nách…

Được biết, toàn bộ số thực phẩm chức năng nêu trên đều đã hết hạn sử dụng.

W-Ảnh 4.JPG.jpg
Một số loại thực phẩm chức năng bị vứt ra bãi rác tại Hạ Long. Ảnh: Phạm Công

Đại diện Chi cục Quản lý thị trường tỉnh Quảng Ninh cho biết, hiện chưa khẳng định được số thực phẩm chức năng trên là hàng giả hay không vì cần kiểm tra, rà soát. Qua kiểm tra ban đầu, số hàng trên đều đã hết hạn sử dụng.

W-Ảnh 5.JPG.jpg
Cơ quan chức năng kiểm đếm số thực phẩm chức năng bị đổ bỏ. Ảnh: Phạm Công

Chị H. (người dân tại khu vực) cho biết, khoảng 21h hôm qua (17/6), khi đang cho con đi dạo thì thấy hai người (1 nam, 1 nữ) nhiều lần dùng xe đẩy mang số thực phẩm chức năng này tới đổ tại bãi rác. Sau khi đổ xong, hai người này nhanh chóng rời đi.

Hiện toàn bộ số thực phẩm chức năng trên đang được kiểm tra nguồn gốc.

W-Ảnh 7.JPG.jpg
Lực lượng chức năng phân loại, thu gom để kiểm tra nguồn gốc số thực phẩm chức năng bị đổ bỏ. Ảnh: Phạm Công

Đến 31/12/2025: Cha mẹ muốn sang tên sổ đỏ cho con cái phải đáp ứng điều này, biết tránh mất thời gian

Sang tên Sổ đỏ là cách gọi của người dân để chỉ thủ tục đăng ký biến động khi chuyển nhượng, tặng cho, thừa kế quyền sử dụng đất (chỉ có đất), quyền sử dụng đất và tài sản khác gắn liền với đất (có đất và nhà ở hoặc các tài sản khác gắn liền với đất).

 Trong năm 2025, việc bố mẹ sang tên sổ đỏ cho con vẫn được thực hiện theo các quy định hiện hành của Luật Đất đai
Trong năm 2025, việc bố mẹ sang tên sổ đỏ cho con vẫn được thực hiện theo các quy định hiện hành của Luật Đất đai


1. Tặng cho quyền sử dụng đất

Đây là cách phổ biến và dễ thực hiện nhất giữa các thành viên trong gia đình. Bố mẹ lập hợp đồng tặng cho, có công chứng hoặc chứng thực tại UBND cấp xã. Sau đó nộp hồ sơ sang tên tại Văn phòng đăng ký đất đai.

2. Chuyển nhượng (mua bán)

Hình thức này ít được lựa chọn giữa bố mẹ và con do có thể phát sinh nghĩa vụ thuế. Tuy nhiên, nếu muốn chuyển nhượng có thỏa thuận về tài chính, hai bên vẫn có thể ký hợp đồng chuyển nhượng, công chứng và làm thủ tục theo quy định.

3. Thừa kế quyền sử dụng đất

Trường hợp bố/mẹ đã mất và để lại di sản đất đai, con cái có thể làm thủ tục khai nhận hoặc thỏa thuận phân chia di sản thừa kế rồi đăng ký sang tên.

Điều kiện sang tên sổ đỏ

1. Đối với bên chuyển nhượng, thừa kế, tặng cho

Tại Khoản 1 Điều 45 Luật Đất đai 2024, người chuyển nhượng, tặng cho quyền sử dụng đất cần đáp ứng đủ các điều kiện gồm:

– Có Giấy chứng nhận.

– Đất không trong tình trạng tranh chấp, hoặc không có tranh chấp nhưng đã được giải quyết bởi cơ quan có thẩm quyền và có đầy đủ bản án, quyết định của Tòa án hoặc Trọng tài đã có hiệu lực pháp luật.

– Trường hợp đất không bị kê biên hoặc áp dụng các biện pháp khác để đảm bảo thi hành án.

– Vẫn đang trong thời hạn sử dụng đất.

– Cần đáp ứng điều kiện quyền sử dụng đất không bị áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời.

2. Đối với bên mua/nhận/tặng cho/nhận thừa kế

Tại Khoản 8 Điều 45 Luật Đất đai 2024 quy định, người nhận chuyển nhượng, tặng cho không được thuộc trường hợp không được nhận chuyển nhượng, nhận tặng cho.

 Trong năm 2025, việc bố mẹ sang tên sổ đỏ cho con vẫn được thực hiện theo các quy định hiện hành của Luật Đất đai
Trong năm 2025, việc bố mẹ sang tên sổ đỏ cho con vẫn được thực hiện theo các quy định hiện hành của Luật Đất đai

Cụ thể:

– Tổ chức kinh tế không được phép nhận chuyển nhượng quyền sử dụng đất rừng đặc hộ, đất rừng đặc dụng của các cá nhân trừ trường hợp chuyển mục đích đất theo quy hoạch đã được phê duyệt.

– Trường hợp cá nhân không sống tại khu vực rừng phòng hộ, rừng đặc dụng sẽ không được nhận chuyển nhượng, nhận tặng cho đất ở hoặc đất khác trong khu vực rừng phòng hộ trong phân khu được bảo vệ nghiêm ngặt hoặc các phân khu hiện đang thực hiện phục hồi hệ sinh thái rừng đặc dụng.

– Các tổ chức, cá nhân không sống tại khu vực rừng phòng hộ, rừng đặc dụng cũng sẽ không được nhận chuyển nhượng, nhận tặng cho đất ở hoặc đất khác trong khu vực rừng phòng hộ trong phân khu được bảo vệ nghiêm ngặt, hoặc phân khu đang thực hiện phục hồi hệ sinh thái rừng đặc dụng.

– Trường hợp các tổ chức/cá nhân/cộng đồng dân cư/tổ chức tôn giáo hoặc tổ chức tôn giáo trực thuộc/người Việt Nam định cư ở nước ngoài, tổ chức kinh tế có vốn đầu tư nước ngoài thuộc trường hợp pháp luật không cho phép nhận chuyển nhượng/tặng cho quyền sử dụng đất.

Do đó, bên nhận chuyển nhượng/tặng cho quyền sử dụng đất phải không thuộc một trong những trường hợp trên mới được nhận chuyển nhượng và tặng cho.

Ngoài ra, tại Khoản 4 Điều 45 Luật Đất đai 2024, trường hợp nhận thừa kế quyền sử dụng đất cần có Giấy chứng nhận hoặc nếu chưa có thì cần có đủ điều kiện được cấp Giấy chứng nhận.

Tuyệt vời: Từ 1/7, chủ tịch UBND cấp xã được cấp sổ đỏ lần đầu, không quá 3 ngày làm việc, người dân cần chuẩn bị những giấy tờ gì?

Từ 1/7, chủ tịch UBND cấp xã sẽ có thẩm quyền cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, quyền sở hữu tài sản gắn liền với đất lần đầu cho người dân. Thời gian cấp giấy chứng nhận không quá 3 ngày làm việc.

Chính phủ vừa ban hành Nghị định số 151/2025, quy định về phân định thẩm quyền giữa chính quyền địa phương hai cấp, phân quyền, phân cấp trong lĩnh vực đất đai.

Theo đó, chủ tịch UBND cấp xã sẽ được cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, quyền sở hữu tài sản gắn liền với đất (sổ đỏ) lần đầu cho người dân.

Đồng thời, cấp xã được cấp sổ đỏ theo phương án góp quyền sử dụng đất, điều chỉnh lại đất đai được phê duyệt. Nhiệm vụ này hiện do cấp tỉnh và huyện đảm nhiệm.

Các trường hợp cấp sổ đỏ thuộc thẩm quyền UBND cấp tỉnh sẽ giao về xã, phường, đặc khu gồm: cấp sổ đỏ cho tổ chức trong nước như cơ quan nhà nước, cơ quan Đảng, đơn vị vũ trang, Mặt trận Tổ quốc, tổ chức chính trị – xã hội, đơn vị sự nghiệp công lập; tổ chức tôn giáo; tổ chức nước ngoài có chức năng ngoại giao; người gốc Việt Nam định cư ở nước ngoài; tổ chức kinh tế có vốn đầu tư nước ngoài.

W-so do vietnamnet.jpg
Mẫu sổ đỏ cấp cho người dân năm 2022. Ảnh: Hồng Khanh

Chính phủ cũng giao UBND cấp xã được xác định lại diện tích đất ở và cấp sổ đỏ trong trường hợp thửa đất có vườn, ao, đất thổ cư được cấp sổ đỏ trước ngày 1/7/2004.

Nghị định cũng quy định, thời gian thực hiện thủ tục đăng ký đất đai, tài sản gắn liền với đất, cấp sổ đỏ.

Cụ thể, đăng ký đất đai, tài sản gắn liền với đất lần đầu là không quá 17 ngày làm việc; cấp giấy chứng nhận lần đầu là không quá 3 ngày làm việc.

Với các trường hợp đăng ký biến động đất đai, tài sản gắn liền với đất, cấp hoặc cấp đổi sổ đỏ thời gian thực hiện dao động từ 1-20 ngày làm việc, tùy trường hợp cụ thể.

Trong đó, chuyển nhượng, tặng cho, thừa kế, góp vốn quyền sử dụng đất hoặc tài sản gắn liền với đất, không quá 8 ngày làm việc.

Thay đổi thông tin người sử dụng đất, địa chỉ thửa đất, không quá 4 ngày làm việc. Đính chính sổ đỏ đã cấp là không quá 8 ngày làm việc. Chuyển mục đích sử dụng đất, không quá 7 ngày làm việc.

Nghị định 151/2025 có hiệu lực từ 1/7.

Một gia đình bán cơm online từ 2018 bị truy thu thuế hơn 1 tỷ đồng

Lãnh đạo Cục Thuế trả lời gỡ vướng cho hộ kinh doanh khi chuyển sang kê khai theo doanh thu thực tế.

Ngày 17/6, trong buổi trả lời phỏng vấn trực tuyến do VnExpress tổ chức, ông Mai Sơn, Phó cục trưởng Cục Thuế (Bộ Tài chính) giải đáp thắc mắc liên quan đến thuế hộ kinh doanh.

Độc giả Hoàng Huy, 33 tuổi, Nam Định hỏi: Gia đình tôi bán hàng cơm online từ 2018. Gần đây, thuế liên hệ báo truy thu hơn 1 tỷ đồng, tính từ hồi đó tới nay? Hiện nay có quy định truy thu hay không và truy thu như thế nào?

Về vấn đề này, ông Mai Sơn, Phó cục trưởng Cục Thuế (Bộ Tài chính) cho biết cần phân biệt rõ giữa kinh doanh online và hình thức thuế khoán áp dụng cho hộ kinh doanh cố định.

Kinh doanh online, tương tự hoạt động trên các sàn thương mại điện tử (mà Tổng cục Thuế đã xây dựng cổng dành riêng từ năm ngoái), có đặc trưng là dòng tiền rõ ràng. Do đó, cá nhân hay hộ kinh doanh online sẽ thực hiện kê khai và nộp thuế theo từng lần phát sinh, theo tháng hoặc quý, dựa trên doanh thu thực tế.

Cơ quan thuế sẽ xác định nghĩa vụ thuế dựa trên tổng doanh thu kê khai và tỷ lệ phần trăm trên doanh thu tương ứng. Ví dụ, kinh doanh thương mại là 1,5%, dịch vụ 5%. Trong trường người làm tiếp thị liên kết hoặc livestream bán hàng thuê cho công ty, phần thu nhập này sẽ được tính như tiền lương, tiền công.

Một gia đình bán cơm online từ 2018 bị truy thu thuế hơn 1 tỷ đồng: Cục thuế  nói gì?

Còn các hộ kinh doanh cố định sẽ kê khai dự kiến doanh thu cho năm tiếp theo. Dựa trên tờ khai này, cơ quan thuế sẽ kết hợp với các dữ liệu như diện tích cửa hàng, số lượng nhân công, chi phí điện nước hàng tháng và doanh số của năm liền kề để đánh giá.

Thông qua hội đồng tư vấn xã, phường, mức doanh thu dự kiến sẽ được xác định và thông báo đến hộ kinh doanh trước ngày 20/1 hàng năm. Danh sách này được công khai theo quy định. Sau đó, hộ kinh doanh sẽ nộp thuế hàng tháng hoặc quý theo mức doanh thu đã được thống nhất.

Tuy nhiên, nếu hộ khoán thay đổi quy mô kinh doanh (diện tích kinh doanh, lao động, doanh thu…), họ phải thông báo khai, điều chỉnh tờ khai. Cơ quan thuế căn cứ vào tờ khai, cơ sở dữ liệu và nếu xác định doanh thu khoán thay đổi từ 50% trở lên, thì thông báo thay đổi mức thuế khoán cho hộ kinh doanh.

Việc điều chỉnh này không có nghĩa là hộ kinh doanh sẽ bị truy thu phần thuế của các tháng trước đó. Đây là điểm khác biệt rõ ràng giữa kinh doanh online và hộ kinh doanh cố định, dù cả hai đều tính thuế theo tỷ lệ trên doanh số tùy theo ngành nghề.

Ví dụ, trong tháng 6, hộ kinh doanh đạt 300 triệu đồng doanh thu thay vì 50 triệu đồng như bình thường, hộ kinh doanh sẽ phải khai báo điều chỉnh để nộp thuế theo mức 300 triệu đồng trong tháng 7. Nhưng nếu tháng sau lại giảm xuống trên 50%, các hộ tiếp tục báo cáo để điều chỉnh.

Công an cả.nh b.áo: Chặn ngay tin nhắn này trên điện thoại, kẻo bị mất tiền trong tài khoản ngân hàng

Công an cho biết chỉ cần người dân trả lời là cái bẫy bắt đầu được hé mở và sập bẫy lúc nào chẳng hay.

Ngày 16 tháng 6 năm 2025, báo Đời sống Pháp luật đưa tin “Công an cảnh báo: Chặn ngay tin nhắn này trên điện thoại, kẻo bị mất tiền trong tài khoản ngân hàng”. Nội dung như sau:

Công an cho biết chỉ cần người dân trả lời là cái bẫy bắt đầu được hé mở và sập bẫy lúc nào chẳng hay. Bảo hiểm xã hội TP.Hà Nội phát cảnh báo khẩn tới người dân Công an Đà Nẵng phát cảnh báo quan trọng Công an cảnh báo thủ đoạn lừa đảo của 2 số điện thoại 0342867523, 077606035: Người thường xuyên mua hàng online cần cảnh giác

Mới đây, công an Hà Tĩnh đã đăng tải thông tin “Cẩn trọng với những tin nhắn… “đi lạc”! Một buổi sáng đầu tuần, chị N.T.T (nhân viên văn phòng tại thành phố Hà Tĩnh) bất ngờ nhận được tin nhắn SMS với nội dung sau. “Chào em nha!…giờ anh mới nhắn tin cho em được. Không biết chị Thủy đã nói gì cho em nghe về anh chưa?”

Nội dung tin nhắn của chị chị N.T.T và đối tượng lừa đảo.

Chị T. cho biết: “Tôi rất ít khi trả lời tin nhắn của người không quen biết qua mạng. Tuy nhiên, nội dung tin nhắn có vẻ liên quan đến công việc, người được nhắc đến trong tin nhắn có tên trùng với người quen của tôi nên tôi đã trả lời.

Qua vài tin, tôi xác định người nhắn đến đã nhầm số thì họ bày tỏ mong muốn được kết nối làm quen vì “hữu duyên”, “thêm bạn mới, thêm niềm vui mới”. Vì đã cảnh giác nên tôi không tiếp tục trả lời nhưng rất có thể với nhiều người khác, một tin nhắn thân thiện có thể dễ dàng mở ra một cuộc trò chuyện, một mối quan hệ”.

Tương tự, chị L.T.B (phường Trần Phú, TP Hà Tĩnh) cũng nhận được những tin nhắn “đi lạc” với nội dung: “Công việc anh giao em làm đến đâu rồi. Nếu có khó khăn gì báo cáo gấp nhé”.

Chị B. cho biết tin nhắn này đến từ số điện thoại lạ, nội dung cũng chẳng liên quan gì đến chị, nhưng chị thắc mắc nếu mình trò chuyện thì các đối tượng xấu lừa đảo như thế nào?

Không chỉ chị T., chị B. mà một số chị em thời gian gần đây thường nhận được những tin nhắn nhầm số rồi gạ gẫm làm quen. Mô tuýp của những đối tượng này là gửi tin nhắn giả vờ là người quen cũ, đồng nghiệp hoặc ai đó “từng gặp”…, chỉ cần mình trả lời là cái bẫy bắt đầu được hé mở và sập bẫy lúc nào chẳng hay.

Theo Thượng tá Nguyễn Trường Diệu – Trưởng phòng An ninh mạng và phòng chống tội phạm sử dụng công nghệ cao Công an Hà Tĩnh, thời gian gần đây, trên địa bàn xuất hiện tình trạng các đối tượng sử dụng tin nhắn từ số điện thoại lạ với nội dung bâng quơ hoặc tự giới thiệu được người họ hàng, bạn bè… cho số điện thoại để làm quen. Đây thực chất là hình thức lừa đảo tình cảm “bình mới, rượu cũ”.

Thay vì giả mạo các tài khoản Facebook “đẹp mã” để kết bạn và nhắn tin làm quen thì nay các đối tượng sử dụng chiêu trò nhắn tin “nhầm” qua số điện thoại.

Các đối tượng sẽ sử dụng kịch bản sẵn có để làm quen rồi ngỏ ý kết bạn qua các tài khoản mạng xã hội – nơi các đối tượng đã chuẩn bị sẵn một “profile” hào nhoáng. Làm quen một thời gian, các đối tượng sẽ đưa nạn nhân vào các bẫy đầu tư chứng khoán, tiền ảo hoặc có thể gửi đường link chứa mã độc để xâm nhập tài khoản ngân hàng…

Phòng An ninh mạng và phòng, chống tội phạm sử dụng công nghệ cao Công an tỉnh khuyến cáo người dân cần nâng cao cảnh giác và tuân thủ các nguyên tắc để tự bảo vệ mình. Theo đó: Người dân cần cẩn trọng khi tiếp xúc với người lạ trên mạng, đặc biệt là các tài khoản lạ, không có bạn chung, người nước ngoài; tuyệt đối không tin tưởng vào những “bạn bè” qua mạng khi chưa gặp mặt và nắm rõ thông tin cá nhân; chặn hoặc không tò mò trả lời các tin nhắn từ người lạ, sử dụng tổng đài 5656 (miễn phí) để chặn các số điện thoại gọi điện, nhắn tin làm phiền.

Đặc biệt, người dân cảnh giác khi được mời tham gia các hệ thống đầu tư online, công việc đơn giản nhưng có thu nhập “khủng”, tìm hiểu kỹ về các hoạt động kiếm tiền online như: sàn thương mại điện tử, làm nhiệm vụ hưởng hoa hồng, đầu tư online; kiểm tra kỹ các thông tin khi có đề nghị nhận quà tặng từ người lạ, không chuyển tiền trả những khoản phí trước khi nhận và kiểm tra hàng; khi có nghi vấn phải báo cho người nhà biết và thông báo cho cơ quan Công an gần nhất để xử lý.

“Việc tìm kiếm bạn bè, kết bạn qua mạng xã hội tiềm ẩn nhiều nguy cơ rủi ro trở thành nạn nhân lừa đảo hoặc bị xâm hại bởi các hành vi khác.

Vì vậy, người dân cần tìm hiểu thật kỹ thông tin, gặp mặt trực tiếp và xác định chính xác danh tính trước khi đi đến một mối quan hệ với bạn quen qua mạng” – Trưởng phòng An ninh mạng và phòng chống tội phạm sử dụng công nghệ cao Công an Hà Tĩnh nhấn mạnh.

Ngoài dạng tin nhắn trên, người dùng điện thoại cũng cần cảnh giác với một số kiểu tin nhắn sau:

– Tin nhắn chứa thông tin đăng nhập (Username/Password)

– Tin nhắn chứa thông tin tài khoản ngân hàng

– Tin nhắn từ bạn bè nhưng bất thường

– Tin nhắn chứa liên kết hoặc file đính kèm không rõ nguồn gốc

Ngày 12 tháng 6 năm 2025, tạp chí điện tử Nhịp sống Thị trường đưa tin “Công an cảnh báo người dân cần kiểm tra kỹ trước khi chuyển tiền vào những tài khoản ngân hàng trông có vẻ đáng tin sau đây”. Nội dung như sau:

Theo đó, trong thời gian gần đây, tội phạm lừa đảo thường sử dụng tài khoản ngân hàng có tên giống với các doanh nghiệp nổi tiếng để chuyển, nhân tiền của nạn nhân trong quá trình thực hiện hành vi phạm tội.

Các đối tượng này thường kết hợp thủ đoạn sử dụng tài khoản ngân hàng của doanh nghiệp với hai thủ đoạn lừa đảo trên không gian mạng dưới đây:

Thứ nhất, đối tượng lừa đảo mạo danh nhân viên công ty chứng khoán, công ty đầu tư tài chính để làm quen, dụ dỗ, lôi kéo nạn nhân tham gia các sàn giao dịch, trang web đầu tư tài chính, chứng khoán và hứa hẹn mức lợi nhuận thu được rất cao.

Khi nạn nhân đồng ý, chúng sẽ hướng dẫn nạp tiền thông qua chuyển tiền vào tài khoản ngân hàng có tên giống với tên của công ty chứng khoán, công ty đầu tư tài chính. Thấy tên tài khoản giống với tên công ty đang đầu tư, nạn nhân sẽ tin tưởng chuyển tiền.

Đáng chú ý, ban đầu, khi nạn nhân mới nạp số tiền nhỏ, đối tượng tiến hành thanh toán, trả lãi đầy đủ. Sau khi nạn nhân đầu tư với số tiền lớn hơn, chúng tiến hành chiếm đoạt tiền và chặn liên lạc.

Thứ hai, đối tượng mạo danh là nhân viên các thương hiệu, doanh nghiệp lớn, các ngân hàng… gọi điện thoại hoặc nhắn tin thông báo chương trình tặng quà tri ân, dịp lễ, tết.

Nếu đồng ý, chúng yêu cầu nạn nhân tham gia vào nhóm kín trên Zalo hoặc Telegram, trong nhóm này có các tài khoản tự xưng là giám đốc công ty hoặc nhân viên chăm sóc khách hàng.

Ban đầu, đối tượng sẽ gửi một khoản tiền nhỏ, gọi là tiền trúng thưởng hoặc khuyến mãi, sau đó đề nghị người dân chuyển tiền vào các tài khoản được chỉ định để làm nhiệm vụ hoặc nâng cấp gói dịch vụ  để nhận thêm ưu đãi lớn hơn.

Đặc biệt, các tài khoản ngân hàng này đều là tài khoản công ty, có tên giống với tên của các công ty, doanh nghiệp lớn nhằm tạo thêm sự tin tưởng của nạn nhân. Sau khi dẫn dụ nạn nhân chuyển tiền nhiều lần với các lý do khác nhau, đối tượng sẽ chiếm đoạt tiền và chặn liên lạc với nạn nhân.

Từ thực trạng trên, Công an tỉnh Bình Thuận khuyến cáo người dân cần cảnh giác với các lời mời chào tham gia đầu tư trên các sàn giao dịch, trang web đầu tư tài chính, chứng khoán với lợi nhuận cao.

Đồng thời, người dân cảnh giác khi nhận được các tin nhắn, cuộc gọi tự xưng là nhân viên của các thương hiệu, doanh nghiệp lớn và thông báo về chương trình tặng quà, làm nhiệm vụ nhận ưu đãi lớn…

Trong các giao dịch chuyển tiền cho chủ tài khoản đứng tên là pháp nhân, người dân cần kiểm tra, đối chiếu kỹ thông tin liên quan đến doanh nghiệp, đảm bảo tên tài khoản phải trùng với tên doanh nghiệp thực tế. Nếu nghi vấn, có thể trực tiếp gọi đến số điện thoại của doanh nghiệp để xác minh thông tin.

Khi phát hiện, nghi vấn bị các đối tượng lừa đảo chiếm đoạt tài sản, người dân hãy trình báo ngay cơ quan Công an gần nhất để được hướng dẫn giải quyết kịp thời.

Cô bé ngh;èo cứu m;ạng tỷ phú trong xe hơi bốc ch/áy, sự thật không tưởng tại bệnh viện …

Trên đường quốc lộ vắng người, một chiếc xe hơi sang trọng bốc cháy ngùn ngụt trong màn đêm. Không ai dám tới gần – cho đến khi một cô bé gầy gò, khoác chiếc áo sơ mi rách vai, lao vào ngọn lửa. Chỉ vài phút sau, cô kéo được một người đàn ông trung niên ra khỏi xe, cả hai ngã gục giữa khói bụi và ánh đèn chớp nháy của xe cứu hỏa đang đến muộn.

Điều không ai ngờ: người đàn ông đó là tỷ phú Trần Minh – người vừa biến mất khỏi giới tài chính gần một năm nay. Và cô bé ấy, không ai biết tên, không giấy tờ, không gia đình, chỉ là người vô gia cư sống trong khu phố ổ chuột gần đó.

Cuộc gặp gỡ tưởng chỉ là một khoảnh khắc anh hùng. Nhưng khi tỉnh lại trong bệnh viện, Trần Minh làm một điều không tưởng: ông gọi tất cả luật sư, bác sĩ, truyền thông, và nói rằng cô bé đó… là người ông từng nợ mạng.

Đêm ấy, mưa như trút nước rồi bỗng tạnh hẳn. Khí trời oi bức khác thường. Những ngọn đèn đường lấp loáng phản chiếu trên mặt đường ướt, và tiếng gió rít lên qua những tòa nhà cao tầng ven quốc lộ. Giữa khung cảnh ấy, một chiếc xe Bentley màu đen lao đi với tốc độ cao.

Người lái là Trần Minh – một cái tên từng làm rung chuyển thị trường bất động sản, nhưng đã “bốc hơi” khỏi báo chí gần một năm. Người ta đồn ông trốn nợ, bị phản bội, hoặc đi chữa bệnh ở nước ngoài. Không ai rõ lý do. Ông cũng không buồn giải thích.

Nhưng đêm đó, không có vệ sĩ, không tài xế, ông tự lái xe về biệt thự ngoại ô. Một cuộc gọi làm ông thay đổi hành trình. Trên đường rẽ vào khúc cua vắng, bất ngờ, một chiếc xe container lao tới, mất lái do đường trơn. Trần Minh chỉ kịp đánh vô-lăng né sang bên… rồi mọi thứ nổ tung.

Chiếc Bentley bị ép dạt vào rào chắn và bắt lửa chỉ trong vài giây. Cửa xe tự động bị khóa do va chạm mạnh. Kính nứt. Lửa bén vào khoang động cơ.

Bên ngoài, không một ai.

Ngoại trừ Ngọc – cô bé 14 tuổi, sống ở khu nhà lụp xụp gần đó. Mỗi đêm, cô nhặt ve chai, lượm đồ ăn thừa về cho em trai nhỏ. Đôi khi cô còn lén lút vào bãi xe phế liệu để ngủ trong những chiếc ô tô hỏng.

Tiếng nổ khiến Ngọc tỉnh giấc. Cô chạy đến, sững sờ thấy ngọn lửa đang nuốt chửng chiếc xe đắt tiền. Trong khoang lái, một bóng người giãy giụa. Cô không nghĩ gì. Không sợ. Không chần chừ.

Cô lao vào lửa.

Tay trần. Mắt đỏ ngầu vì khói. Cô dùng đá đập vỡ kính chắn gió. Tiếng nổ phụ khiến cả cô và người trong xe văng xuống đất. Cô kéo ông ta ra, gắng gượng lôi xa khỏi đám cháy đang dần lan ra bình xăng.

Cảnh sát đến. Rồi xe cứu thương. Họ cố ngăn cô, nhưng khi nhìn thấy người cô vừa cứu là ai – Trần Minh, cả đội ngũ chấn động.

Tại bệnh viện, Trần Minh bị bỏng nhẹ, gãy xương sườn. Nhưng ông sống. Và người cứu ông – chỉ là một cô bé rách rưới, không người thân, không danh tính rõ ràng.

“Sao cháu cứu ta?” – ông hỏi khi cô tỉnh lại trong phòng bên cạnh.

“Cháu thấy người sắp chết. Ai cũng phải giúp.” – cô nói, giọng nhỏ nhưng cứng rắn.

Ông bật cười. Nụ cười đầu tiên sau gần một năm đau khổ.

“Cháu tên gì?”

“Cháu không biết họ cháu. Mẹ mất từ khi cháu 5 tuổi. Mọi người gọi cháu là Ngọc.”

Ông nhìn vào đôi mắt ấy – đôi mắt quen thuộc đến kỳ lạ.

Một ký ức chợt ùa về.

Gần 10 năm trước, ông từng bị tai nạn giao thông ở một tỉnh miền núi khi đang đi khảo sát dự án. Một người phụ nữ đã liều mạng kéo ông ra khỏi vách núi – người ấy cũng tên Ngọc.

Và giờ đây, một cô bé – có đôi mắt giống hệt, giọng nói tương tự – lại cứu ông lần thứ hai?

Sự trùng hợp quá lớn. Hay là…?

Ông triệu tập luật sư riêng, nói: “Tôi muốn nhận con nuôi.”

Các bác sĩ bối rối. Luật sư cảnh báo: “Nếu truyền thông biết, ông sẽ thành tâm điểm dư luận. Cô bé đó… có thể không phải ai đặc biệt. Chỉ là một đứa trẻ đường phố.”

Nhưng Trần Minh đã chắc chắn một điều: Ngọc không chỉ là người cứu mạng ông. Cô bé là mắt xích cuối cùng của một bí mật mà ông tưởng đã chôn vùi cả đời.

Ba ngày sau vụ tai nạn, bệnh viện trở thành trung tâm của truyền thông. Nhưng không ai được phép tiếp cận phòng bệnh của Trần Minh. Còn căn phòng nhỏ nơi Ngọc đang nằm – số 302 – lại luôn có vệ sĩ túc trực.

Kết quả xét nghiệm ADN đến sớm hơn dự kiến.

Dương tính.

Cô bé… là con ruột của Trần Minh.

Ông ngồi sụp xuống, bàn tay run rẩy ôm lấy tờ giấy xét nghiệm. Cảm xúc dâng trào giữa sự sững sờ và hối hận.

Mười lăm năm trước, ông từng yêu một người phụ nữ nghèo quê ở Quảng Bình – tên cô cũng là Ngọc, một cô gái thôn quê, dịu dàng và có ánh mắt rất giống cô bé này. Khi công ty còn nhỏ, bà từng là người giúp việc cho mẹ ông, sau đó trở thành bạn đời trong thầm lặng, vì gia đình ông không chấp nhận.

Nhưng khi dự án lớn đầu tiên thất bại, ông bỏ đi, lao vào công việc, chạy theo những cuộc đầu tư không ngừng nghỉ. Đến khi quay về, bà đã rời đi – không để lại lời nhắn nào. Ông tìm kiếm nhưng vô vọng. Và rồi ông mặc định: bà đã chết.

Không ngờ bà còn sống, và để lại một đứa con gái – chính là Ngọc.

Tại phòng 302

Ngọc không hiểu tại sao ông Trần lại đến thăm mình mỗi ngày. Không phải vì ơn cứu mạng – cô tin chắc như thế. Cái nhìn của ông không phải là sự mang ơn, mà là một điều gì đó… thân thương.

Cho đến khi ông ngồi xuống, đặt lên bàn một bức ảnh cũ. Trong đó, người phụ nữ trẻ với mái tóc dài đang bế một đứa bé sơ sinh.

Ngọc nhận ra. Đó là mẹ.

Cô bé lặng đi. Giọng cô nghẹn lại:

“Sao… chú có hình mẹ cháu?”

Ông Trần không trả lời ngay. Ông rút từ ví ra một chiếc vòng bạc cũ, có khắc hai chữ: “Minh – Ngọc”.

“Mẹ cháu… từng là người duy nhất khiến chú muốn dừng lại. Nhưng chú đã để mất. Chú tìm mẹ cháu nhiều năm. Không ngờ, mẹ cháu ra đi sớm vậy.”

Ngọc cúi gằm. Hai bàn tay siết chặt. Cô không khóc, nhưng ánh mắt long lanh.

“Mẹ cháu mất khi cháu lên năm. Cháu chỉ nhớ được một câu mẹ hay nói: ‘Ba cháu là người tốt, dù con có không gặp được ông ấy.’”

Ông Trần ôm mặt. Ông không ngờ, sự tàn nhẫn ngày xưa của mình đã để lại một vết thương sâu đến thế.

Ông Trần tổ chức họp báo – không phải để tuyên bố ai cứu ông, mà là để công khai nhận con gái ruột.

Cả giới doanh nhân chấn động.

Người thừa kế bí mật? Một cô bé lang thang, không học hành, không biết một chữ tiếng Anh, không có cách cư xử “đúng chuẩn”? Báo chí thi nhau viết.

“Con rơi của tỷ phú Trần Minh lộ diện”

“Chuyện cổ tích giữa đời thường hay kịch bản PR thảm hại?”

Dư luận chia làm hai luồng. Có người xúc động, có người cười nhạo.

Nhưng chính Ngọc lại là người từ chối điều đó đầu tiên.

“Cháu không muốn làm ai khác ngoài chính cháu.”

“Con là con gái ba.” – ông Trần nói.

“Cháu không biết cách sống trong thế giới của chú. Cháu không hiểu luật, không biết họp hành. Nhưng… nếu chú muốn làm ba cháu, cháu không ngăn. Cháu chỉ xin một điều.”

“Gì cũng được.”

“Giúp cháu xây một trường học cho tụi nhỏ khu nhà cháu. Đừng cho tụi nó tiền. Cho tụi nó chữ.”

Ông Trần sững sờ.

Cô bé này không giống ông. Không giống thế giới của ông. Cô không cần quyền lực, cũng không cần tài sản. Cô cần một điều mà chính ông từng quên mất: Tương lai.

Ba năm sau

Khu nhà ổ chuột ngày nào nay có một ngôi trường mang tên: “Trường Minh Ngọc” – sáng lập bởi Quỹ từ thiện của Trần Minh.

Ngọc, khi ấy 17 tuổi, học sinh giỏi toàn quốc, nhận học bổng du học Singapore. Nhưng cô vẫn trở về mỗi kỳ nghỉ để dạy thêm cho lũ trẻ. Mọi người gọi cô là “cô giáo nhỏ”.

Còn ông Trần, bỏ hết chức vụ, chỉ giữ cổ phần. Ông sống ẩn, dành toàn bộ thời gian bên con gái.

Người ta hay thấy ông đạp xe, chở một cô bé mặc áo trắng đồng phục, tóc cột cao, trên đường về từ trường – cả hai cười rạng rỡ.

Một người từng là biểu tượng của quyền lực.

Một người từng là cái bóng lang thang giữa đêm tối.

Giờ đây, họ có nhau – giữa đời thực, không cần phép màu.