Home Blog Page 4

Giá vàng hôm nay (4-8): Tăng C:Ự::C MẠNH, chạm đ:ỉnh LỊCH SỬ

Giá vàng thế giới leo thang, vàng miếng SJC bất ngờ tăng vọt thêm 2 triệu đồng, trong khi đó nhẫn trơn lập đỉnh cao lịch sử. Mức chênh lệch với thế giới được kéo lên 15 triệu đồng/lượng. Vậy điều gì đang xảy ra?

Trong phiên giao dịch cuối tuần ngày 2/8, giá vàng trong nước đồng loạt tăng mạnh theo giá thế giới. Tuy nhiên, mức tăng mạnh hơn. Mỗi lượng vàng miếng SJC tăng thêm 2 triệu đồng lên 123,5 triệu đồng/lượng (giá bán), chỉ còn thấp hơn chút so với mức 124 triệu đồng/lượng ghi nhận hôm 22/4.

Cụ thể, tới cuối phiên 2/8, giá vàng SJC được các công ty niêm yết ở mức 121,5 – 123,5 triệu đồng/lượng (mua vào-bán ra), tăng tương ứng 1,6 triệu đồng chiều mua vào và 2,1 triệu đồng bán ra so với phiên liền trước.

Giá vàng nhẫn tại SJC tăng thêm 1,9 triệu đồng lên 116,5 – 119 triệu đồng/lượng. Trong khi đó, Doji niêm yết ở mức 117 – 119,5 triệu đồng/lượng, tăng thêm 1 triệu đồng/lượng so với cuối phiên 1/8.

Như vậy, giá vàng nhẫn đã đồng loạt trở lại đỉnh cao lịch sử. Nhẫn tại SJC đạt đỉnh 119 triệu đồng/lượng (giá bán), ngang bằng với kỷ lục ghi nhận hôm 22/4. Còn vàng nhẫn tại Doji cao hơn 500.000 đồng/lượng so với kỷ lục 22/4.

Vàng trong nước tăng mạnh trong bối cảnh tỷ giá USD/VND đang ở sát đỉnh cao lịch sử, ở mức 26.390 đồng/USD, thấp hơn một chút so với đỉnh 26.400 đồng ghi nhận hôm 29/7 nhưng đã tăng gần 3,3% so với đầu năm.

Vàng tăng còn do thị trường bất động sản có dấu hiệu chùng lại sau nửa đầu năm sôi động ở nhiều địa phương và thị trường chứng khoán gần đây chịu áp lực chốt lời khá mạnh sau khi lập đỉnh cao lịch sử 1.557,42 điểm hôm 28/7.

Giá vàng miếng SJC và vàng nhẫn tăng theo giá thế giới sau khi mặt hàng kim loại quý bứt phá ngoạn mục trong phiên cuối tuần 1/8 trên thị trường New York (kết thúc rạng sáng ngày 2/8 giờ Việt Nam).

giavangMinhHien31 OK.jpg
Giá vàng nhẫn hôm 2/8 lên đỉnh cao lịch sử mới: 119,5 triệu đồng/lượng (giá bán). Ảnh: MH

Trong phiên cuối tuần, giá vàng giao ngay tăng vọt thêm 73 USD (tương đương tăng 2,22%) lên 3.363 USD/ounce (quy đổi tương đương 108 triệu đồng/lượng), nâng mức tăng từ đầu năm tới nay lên 28,1% (+738 USD/ounce).

Vàng thế giới tăng vọt chủ yếu do đồng USD quay đầu rớt giá mạnh. Chỉ số DXY – đo lường biến động của đồng bạc xanh so với rổ 6 đồng tiền chủ chốt tụt giảm gần 1,3% trong phiên cuối tuần xuống còn 98,69 điểm.

Giới đầu tư tỏ ra lo ngại trước triển vọng kinh tế và thị trường chứng khoán Mỹ trong bối cảnh Tổng thống Mỹ Donald Trump và Chủ tịch Cục Dự trữ Liên bang Mỹ (Fed) Jerome Powell đang bất đồng quan điểm về chính sách lãi suất. Trong quá khứ, hồi năm 1987 căng thẳng tương tự đã xảy ra dưới thời chính quyền Reagan với hậu quả thảm khốc cho thị trường chứng khoán sau đó.

Môi trường chính trị hiện tại tại Mỹ và sự gián đoạn của thị trường tiền tệ có nhiều điểm tương đồng đáng lo ngại.

Trong nửa đầu năm 2025, chỉ số DXY đã giảm khoảng 11%. Đây là mức giảm sâu nhất kể từ đầu những năm 1970.

Từ đầu năm tới nay, thị trường chứng khoán Mỹ tăng mạnh với nhiều chỉ số như công nghiệp Dow Jones, công nghệ Nasdaq, tầm rộng S&P 500 liên tiếp lập đỉnh cao kỷ lục. Nhưng nếu Fed hạ lãi suất một cách mạnh mẽ – như chính quyền ông Trump mong muốn – và đồng USD giảm mạnh trong thời gian tới, thị trường chứng khoán Mỹ có thể phản ứng bất lợi.

FedCME2025Aug3.jpg
Thị trường đánh cược Fed sẽ hạ lãi suất trong cuộc họp hôm 17/9 tới. Nguồn: CME

Giá vàng thế giới đi lên trong bối cảnh báo cáo việc làm của Mỹ kém lạc quan dẫn tới kỳ vọng về việc Fed sẽ giảm lãi suất hơn dự kiến. Các số liệu kinh tế gần đây cho thấy nền kinh tế Mỹ đang có dấu hiệu suy yếu: chỉ số PMI sản xuất tháng 7 giảm xuống mức thấp nhất trong 6 tháng, tỷ lệ thất nghiệp tăng nhẹ, và tăng trưởng tiêu dùng chậm lại. Những tín hiệu này làm dấy lên kỳ vọng rằng Fed có thể “quay xe” sang chính sách tiền tệ nới lỏng nhằm tránh nguy cơ suy thoái.

Các chuyên gia TD Securities cho rằng số liệu việc làm ở Mỹ thấp hơn kỳ vọng làm tăng khả năng Fed sẽ cắt giảm lãi suất vào cuối năm nay.

Tính tới 21h45 ngày 3/8 (giờ Việt Nam), theo các tín hiệu từ công cụ CME FedWatch, thị trường đánh cược 80,3% khả năng Fed sẽ giảm lãi suất 0,25 điểm phần trăm vào ngày 17/9 tới, so với mức 45,7% ghi nhận hôm 31/7. Chỉ có 19,7% khả năng ngân hàng trung ương Mỹ giữ nguyên lãi suất ở 4,25-4,5%/năm, so với mức 53,3% hôm 31/7.

Làn sóng thuế quan mới nhất của Tổng thống Mỹ Donald Trump đối với hàng xuất khẩu từ nhiều đối tác thương mại quan trọng như Canada, Brazil, Ấn Độ…cũng khiến thị trường toàn cầu lao dốc, qua đó hỗ trợ giá vàng.

Vàng tăng giá còn do các thông tin gần đây cho thấy các “cá mập” vẫn đẩy mạnh mua vàng. Ngân hàng Nhân dân Trung Quốc (PBoC) và Ngân hàng trung ương Ấn Độ và một số nước đang phát triển được cho là tiếp tục đẩy mạnh dự trữ vàng nhằm đa dạng hóa tài sản và giảm phụ thuộc vào USD.

Bên cạnh đó, trên thị trường quốc tế xuất hiện tâm lý đầu cơ vàng và dòng tiền đổ vào các quỹ ETF vàng trong bối cảnh thị trường chứng khoán Mỹ bắt đầu có dấu hiệu điều chỉnh. Nhà đầu tư đã quay trở lại với vàng như một kênh phân bổ rủi ro hiệu quả hơn.

Một yếu tố cũng góp phần đẩy giá vàng đi lên là căng thẳng địa chính trị vẫn âm ỉ tại nhiều khu vực và có thể gia tăng ở một số khu vực mới. Việc Mỹ và các nước G7 đồng loạt tăng cường biện pháp trừng phạt lên các thực thể liên quan đến Nga và Iran cũng làm gia tăng bất ổn trên thị trường hàng hóa và tài chính toàn cầu.

Lukman Otunuga, Chiến lược gia thị trường cấp cao tại FXTM cho biết, nhìn vào biểu đồ, phía mua đang áp đảo và giá vàng chỉ còn cách ngưỡng 3.400 USD/ounce chưa đến 2%. Theo Otunuga, nến tuần đang chuyển sang xu hướng tăng mạnh với giá vượt qua ngưỡng kháng cự 3.330 USD/ounce. Việc giá đóng cửa tuần trên mức này có thể báo hiệu một đợt tăng giá hướng tới 3.400 USD/ounce.

Khám xét khẩn cấp chỗ ở, nơi làm việc 2 nữ Giám đốc sản xuất, buôn bán thực phẩm chức năng giả quy mô lớn

Ngày 2/8, Cơ quan Cảnh sát điều tra (Phòng Cảnh sát kinh tế, Công an tỉnh Quảng Ninh) cho biết vừa ra các Quyết định khởi tố vụ án hình sự, khởi tố bị can, lệnh khám xét khẩn cấp chỗ ở, nơi làm việc với 2 đối tượng sản xuất, buôn bán hàng giả là lương thực, thực phẩm, phụ gia thực phẩm quy định tại Điều 193 Bộ luật Hình sự. Các lệnh, quyết định tố tụng trên đã được Viện kiểm sát nhân dân tỉnh Quảng Ninh phê chuẩn.

Khu vực đóng gói sản phẩm của Công ty Gold Care

Hai đối tượng là Đinh Thiên Lý, sinh năm 1989, trú tại tổ 94, khu 6, phường Hồng Gai, tỉnh Quảng Ninh, là giám đốc, người đại diện theo pháp luật của Công ty TNHH Dược phẩm Tacopha, ngoài ra còn sở hữu Công ty TNHH MTV Lacosme Pharma và Đặng Thu Trang, sinh năm 1992, trú tại thôn Duyên Trường, xã Hồng Vân, TP Hà Nội là Giám đốc, người đại diện theo pháp luật của Công ty Dược phẩm Công nghệ cao Gold Care.

Trước đó, qua chủ động nắm tình hình trên không gian mạng, Phòng Cảnh sát kinh tế phát hiện đối tượng trên địa bàn tỉnh thường xuyên đăng tải thông tin bán các sản phẩm thực phẩm chức năng có tên Hebe Luna do Công ty TNHH dược phẩm Tacopha sản xuất và công bố sản phẩm có công dụng hỗ trợ cải thiện nội tiết tố nữ, hỗ trợ giảm các triệu chứng bốc hỏa, mất ngủ, lão hóa da, khô da, nhăn da, suy giảm sinh lý do suy giảm nội tiết tố nữ trên các kênh bán hàng online phát triển từ nền tảng mạng facebook, tiktok có dấu hiệu làm giả, không đúng thành phần đã công bố.

Kiểm tra kho nguyên liệu chế biến các sản phẩm của Gold Care.

Triển khai các biện pháp nghiệp vụ, ngày 30/7/2025, Phòng Cảnh sát kinh tế kiểm tra, bắt giữ Đinh Thiên Lý và Đặng Thu Trang, thu giữ được tổng số 2.260 hộp sản phẩm Hebe Luna, 1.840 hộp Hebe Libifem, 16.608 hộp Icobe và 20.218 hộp Trà sen Lim.

Cán bộ điều tra làm việc, lấy lời khai đối với Đặng Thu Trang, chủ Gold Care.

Kết quả trưng cầu giám định của Viện Khoa học hình sự xác định các sản phẩm trên đều là hàng giả, không có các thành phần hoặc thấp hơn so với công bố. Đối với sản phẩm Trà sen Lim có chứa chất Sibutramine – chất cấm sử dụng trong thực phẩm bảo vệ sức khỏe, ảnh hưởng trực tiếp đến hệ thần kinh của người sử dụng.

Cán bộ điều tra làm việc lấy lời khai với Đinh Thiên Lý.

Theo điều tra ban đầu, từ cuối năm 2024, Đinh Thiên Lý đặt mua công thức dược liệu để sản xuất sản phẩm chức năng mang tên Hebe Luna. Theo bản công bố đăng ký với cơ quan chức năng, sản phẩm Hebe Luna bán ra thị trường phải đảm bảo đầy đủ các thành phần dược liệu công bố, trong đó có thành phần Cucurmin 9,5%. Sau đó, Đinh Thiên Lý ký hợp đồng với Công ty Gold Care do Đặng Thu Trang làm Giám đốc để tổ chức sản xuất sản phẩm.

 

Địa điểm tập kết hàng tại khu vực phường Hạ Long, tỉnh Quảng Ninh.

Để tăng lợi nhuận thu được, Đinh Thiên Lý không cung cấp nguyên liệu “Cucurmin 9,5%” – thành phần bắt buộc theo công bố sản phẩm, nhưng vẫn yêu cầu sản xuất 5.000 hộp Hebe Luna. Biết rõ nguyên liệu không đúng tiêu chuẩn, Đặng Thu Trang vẫn đồng ý sản xuất theo đề nghị của Lý. Sau khi Công ty Dược phẩm Công nghệ cao Gold Care sản xuất xong, từ tháng 2 đến thời điểm bị bắt giữ, Đinh Thiên Lý đã bán các sản phẩm là thực phẩm chức năng giả nêu trên ra thị trường, thu lời bất chính nhiều tỷ đồng.

Việc triệt phá thành công đường dây sản xuất, buôn bán thực phẩm chức năng giả cho thấy sự chủ động, quyết liệt của lực lượng Cảnh sát kinh tế Công an tỉnh Quảng Ninh trong đấu tranh với tội phạm hàng giả, đặc biệt trong lĩnh vực thực phẩm bảo vệ sức khỏe đang diễn biến phức tạp; góp phần cảnh báo, răn đe tội phạm, ổn định tình hình thị trường và đảm bảo an toàn sức khỏe cho người tiêu dùng. Qua đó, giúp nâng cao ý thức người dân trong lựa chọn, sử dụng sản phẩm chính hãng; đồng thời là bài học cảnh tỉnh đối với các doanh nghiệp và cá nhân có dấu hiệu vi phạm pháp luật.

Hiện, Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Quảng Ninh đang tiếp tục mở rộng điều tra vụ án, xử lý nghiêm, triệt để các đối tượng có liên quan theo quy định của pháp luật.

Bắt Gặp Cô Giúp Việc Ăn Trộm Tiền, Nhưng Bà Chủ Lại Rộng Lượng Bỏ Qua Và Cái Kết Bất Ngờ Sau 7 Năm

“Tôi đã chuẩn bị sẵn sàng để gọi công an, nhưng khi nhìn vào ánh mắt hoảng loạn của cô ấy, tôi lại chỉ thở dài… Có lẽ, lòng tốt đôi khi là một canh bạc.”

Bà Hồng năm nay gần 50 tuổi, là chủ một cửa hàng thời trang nữ cao cấp ở quận trung tâm. Chồng mất sớm, con gái du học nước ngoài, bà sống một mình trong căn nhà ba tầng khang trang. Dù cuộc sống khá giả, bà Hồng luôn sống giản dị, thương người. Từ ngày một bên chân bị tai nạn nhẹ, bà thuê giúp việc để hỗ trợ việc nhà.

Một ngày đầu tháng Tư, bà nhận hồ sơ của một cô gái tên Trang, quê ở Quảng Ngãi, mới 21 tuổi. Trang gầy, da ngăm đen, giọng nhỏ nhẹ, ánh mắt luôn nhìn xuống. Trong đơn xin việc, Trang khai mồ côi mẹ từ nhỏ, ba bệnh nặng nằm một chỗ. Nhìn tấm ảnh thẻ cũ kỹ kẹp trên hồ sơ, bà Hồng mủi lòng, quyết định nhận cô về làm.

Ban đầu, Trang làm việc rất chăm chỉ: dậy sớm, nấu ăn, dọn dẹp sạch sẽ, không bao giờ nói nhiều. Bà Hồng thậm chí cảm thấy may mắn vì tìm được một người giúp việc như Trang.

Cho đến một buổi chiều nọ…

Bà Hồng đi làm về sớm vì bị đau đầu, định lên phòng nằm nghỉ. Khi vừa lên đến cầu thang tầng hai, bà sững người thấy cửa phòng mình hé mở. Trong phòng, Trang đang đứng trước tủ, tay run run cầm ra xấp tiền từ hộc ngăn kéo.

Tiếng bước chân khiến Trang giật mình quay lại. Xấp tiền rơi xuống đất.

Không ai nói gì trong vài giây. Không khí đặc quánh.

Bà Hồng bước vào phòng, ánh mắt nghiêm khắc:
— Em đang làm gì vậy?

Trang quỳ sụp xuống, nước mắt trào ra:
— Em xin lỗi… em biết sai rồi… Em không định lấy đâu… nhưng… nhưng ba em cần tiền mổ gấp… em đã vay khắp nơi… em không biết phải làm sao…

Cô vừa nói vừa nức nở, tay bấu lấy váy như muốn xé toạc nỗi nhục nhã của mình.

Bà Hồng nhìn cô gái trước mặt. Trong bà, cảm xúc lẫn lộn: giận dữ, thất vọng, thương xót. Trước giờ, bà ghét nhất là dối trá và trộm cắp. Nhưng hôm nay, trong ánh mắt ấy, bà không thấy sự gian xảo—chỉ thấy tuyệt vọng.

Bà không gọi công an. Cũng không lớn tiếng.

— Đứng dậy đi. Dọn đồ rồi về quê lo cho ba em. Còn tiền… tôi sẽ cho mượn. Nhưng đây là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng.

Trang chết lặng. Cô ngẩng đầu, ánh mắt sưng đỏ ngấn nước:

— Em… em không xứng đáng… em sai rồi, em không dám nhận đâu…

— Cầm lấy. Nếu em biết xấu hổ, thì sau này sống sao cho đàng hoàng là được.

Trang gật đầu, khóc không thành tiếng. Hôm đó cô lặng lẽ rời đi, mang theo số tiền 20 triệu cùng một nỗi day dứt khôn nguôi.

Bà Hồng không kể chuyện này với ai. Một phần vì ngại, phần khác… có lẽ vì bà vẫn tin một phần nhỏ trong người giúp việc ấy còn lương thiện.

Sau đó, bà thuê người khác. Cuộc sống lại quay về guồng cũ. Câu chuyện cũ dần bị lãng quên.

Cho đến bảy năm sau…

Một chiều thứ bảy, khi bà đang dọn lại đống giấy tờ cũ, chuông cửa reo. Một cô gái mặc váy công sở gọn gàng, dáng người cao, tóc cột gọn gàng, nở nụ cười nhẹ:

— Chào cô… Cô còn nhớ cháu không ạ?

Bà Hồng nheo mắt nhìn. Tim khẽ rung lên.

— Trang?

Trang đứng trước cửa, dáng vẻ đã khác xa so với cô gái run rẩy năm xưa. Gương mặt cô sáng sủa, ánh mắt tự tin nhưng vẫn giữ nét hiền lành. Bà Hồng bước ra, vừa ngạc nhiên vừa xúc động.

— Trời ơi… Là cháu thật à?
— Vâng, cháu là Trang đây ạ. Cháu… đã về rồi.

Hai người ngồi lại ở phòng khách. Trang rót trà cho bà Hồng, đôi tay vẫn giữ nét rụt rè quen thuộc. Nhưng giọng nói đã chững chạc hơn rất nhiều.

— Cháu có biết… sau ngày cháu đi, cô đã nghĩ mãi. Không biết mình làm đúng hay sai…

Trang cúi đầu, mắt rưng rưng:

— Cô đã quá tốt với cháu. Lúc đó cháu chỉ là một đứa quê mùa, dốt nát, bất lực. Nếu không có cô… có lẽ cháu đã không còn đứng ở đây nữa.

Cô móc trong túi xách ra một phong bì dày, đặt lên bàn.
— Cháu trả lại số tiền năm đó, cả gốc lẫn lãi. Cháu chưa từng quên.

Bà Hồng lắc đầu:
— Cô không cần tiền. Cô chỉ muốn biết… sau bảy năm đó, cháu sống thế nào?

Trang kể.

Sau khi rời khỏi nhà bà Hồng, cô về quê với ba. Nhờ số tiền đó, ba cô được phẫu thuật kịp thời và dần hồi phục. Nhìn ba dần đi lại được, cô mới cảm thấy có thể thở nổi.

Rồi cô vào Sài Gòn, vừa làm phục vụ quán ăn, vừa học bổ túc ban đêm. Sau hai năm, cô thi đậu vào một trường cao đẳng kế toán. Thời gian đó là chuỗi ngày khốn khó, có lúc phải ăn mì gói sống, ngủ trên ghế gấp, nhưng trong đầu cô luôn hiện lên câu nói của bà Hồng: “Nếu biết xấu hổ, thì sau này sống sao cho đàng hoàng là được.”

Câu nói đó, với Trang, như một chiếc kim chỉ nam.

Ra trường, cô làm kế toán cho một công ty nhỏ, rồi sau đó chuyển lên vị trí trưởng nhóm. Năm ngoái, cô được nhận vào một công ty logistics lớn. Giờ đây, tuy không giàu có, nhưng cô đủ sống, và hơn hết, cô thấy mình xứng đáng với cuộc đời mới.

— Cháu trở lại… không chỉ để trả tiền, mà còn để nói lời cảm ơn. Cả đời cháu mang ơn cô. Cô là người đầu tiên không đánh cháu, không đuổi cháu ra đường, dù biết cháu là kẻ ăn trộm.

Bà Hồng nghẹn lời. Bà nắm lấy tay Trang, cảm nhận hơi ấm chân thành từ người con gái mà bảy năm trước bà từng đặt niềm tin.

— Cô mừng cho cháu… rất mừng.

Trang rút thêm từ túi một chiếc hộp nhỏ, bằng nhung.
— Đây là món quà cháu dành tặng cô. Không lớn, nhưng cháu tự tay chọn.

Bên trong là một chiếc vòng tay bạc, khắc dòng chữ:
“Lòng tốt sẽ không bao giờ lạc lối.”

Bà Hồng không kìm được nước mắt. Trong đời, bà đã từng cho đi rất nhiều. Nhưng đây là lần hiếm hoi, bà thấy điều mình cho đi… quay trở lại, đẹp đẽ và nguyên vẹn.

Hôm đó, Trang ở lại ăn cơm. Cô kể nhiều chuyện về công việc, bạn bè, cuộc sống hiện tại. Bà Hồng lắng nghe như một người mẹ lâu ngày gặp lại con.

Trước khi rời đi, Trang cúi chào thật sâu:

— Cô ơi… Nếu một ngày nào đó, cô cần người chăm sóc hay giúp đỡ… xin hãy gọi cho cháu. Lần này, cháu sẽ không để cô thất vọng nữa.

Bà Hồng gật đầu, vỗ nhẹ lên vai cô:

— Cô tin cháu. Lúc trước đã tin, giờ còn tin hơn.

Cánh cổng đóng lại sau lưng Trang. Nhưng trong lòng bà Hồng, có một điều gì đó vừa mở ra—rộng rãi, ấm áp như ánh nắng sau cơn mưa.

Lòng tốt có thể không được đền đáp ngay lập tức, nhưng đôi khi, chính lòng vị tha trong khoảnh khắc con người dễ tổn thương nhất lại có thể thay đổi cả cuộc đời họ.
Tha thứ không phải là sự yếu đuối—mà là sức mạnh sâu thẳm nhất của tình người.

Diễn viên Hiền Hạnh qua đời ở tuổi 38 sau sinh con: “Con gái vừa chào đời vẫn chưa kịp nhìn mặt mẹ”

Diễn viên, đạo diễn Hồng Ánh thông tin với Tuổi Trẻ Online cô gái Lê Hiền Hạnh đã qua đời vào sáng 2-8 vì biến chứng sau khi sinh con gái.

Đạo diễn Hồng Ánh và cô gái Lê Hiền Hạnh khi ra mắt phim “Đảo của dân ngụ cư” vào năm 2018 – Ảnh: FBNV

Thông tin này do chồng của Lê Hiền Hạnh chia sẻ với Hồng Ánh. Đây cũng chính là chàng trai từng đưa đón cô trên phim trường Đảo của dân ngụ cư, phim do Hồng Ánh đạo diễn và Hiền Hạnh đóng thế vai cô gái ngồi xe lăn.

Hồng Ánh nói với Tuổi Trẻ Online: “Bạn Hạnh sinh em bé xong được gần một tiếng thì bị lên cơn co giật và ngừng hô hấp về tim. Bạn được đưa vào cấp cứu nhưng hôn mê sâu và mất”.

Xót xa cô gái nghị lực, yêu đời

Lê Hiền Hạnh sinh năm 1987, từng sinh sống tại Đà Nẵng. Cô bị liệt hai chân do một tai nạn vào năm 3 tuổi. Vào năm 2018, cô được mọi người biết đến và yêu mến khi đóng vai trò diễn viên đóng thế cho nhân vật nữ chính tên Chu (Ngọc Thanh Tâm đóng).

Khi lên phim, khán giả không thấy gương mặt của Lê Hiền Hạnh nhưng ngoài đời, khi đưa phim đi quảng bá, đạo diễn Hồng Ánh và đoàn phim đã mời cô cùng tham dự.

Khán giả yêu mến cô gái có vẻ ngoài hiền lành, xinh đẹp và đầy nghị lực sống. Dù khuyết tật và phải ngồi xe lăn nhưng Hạnh vẫn yêu đời, làm công việc thiết kế cho một công ty ở Đà Nẵng. Hạnh cũng thích diễn xuất và ca hát.

Hồng Ánh yêu quý Lê Hiền Hạnh, mong cô có cuộc sống hạnh phúc – Ảnh: FBNV

Đạo diễn Hồng Ánh kể lại rằng trên phim trường Đảo của dân ngụ cư, có một chàng trai luôn lặng lẽ đợi Hạnh ở phim trường, bồng bế đưa đón cô mỗi ngày. Không khoa trương, không ồn ào, chỉ đơn giản là yêu thương và trân trọng. Sau nhiều năm yêu nhau, họ mới kết hôn vào năm ngoái.

“Và rồi tôi nhìn thấy em hạnh phúc làm cô dâu, có một tổ ấm, một bé gái chuẩn bị chào đời. Nhưng rồi sáng nay em chia tay, rời xa cõi đời ngay sau khi con gái chào đời không bao lâu. Tôi đau. Bàng hoàng. Không tin nổi” – Hồng Ánh viết.

Nhớ Lê Hiền Hạnh mắt sáng, đầy sức sống

Đạo diễn Hồng Ánh viết tưởng nhớ Hiền Hạnh trên trang cá nhân: “Có những người xuất hiện trong đời bạn không lâu, nhưng để lại cảm xúc rất sâu, rồi trở thành một phần ký ức đẹp. Tôi sẽ không bao giờ quên em như chưa từng, Hạnh à!

Em tham gia bộ phim đầu tay của tôi trong vai người đóng thế, bạn trợ lý giới thiệu tôi em đến từ đội tuyển thể thao người khuyết tật ở Đà Nẵng. Một cô gái ngồi xe lăn, đôi chân không lành lặn vì tai nạn, nhưng ánh mắt thì sáng rực, làn da trắng như bông, giọng nói đầy sức sống.

Việc Lê Hiền Hạnh tham gia đóng thế trong bộ phim là một kỷ niệm đẹp – Ảnh: FBNV

Em là vận động viên, là mẹ đơn thân, là nhân viên của FPT tại Đà Nẵng, là người đã vượt qua nghịch cảnh và đứng dậy bằng chính nghị lực của mình. Trên phim trường, em không chỉ là diễn viên đóng thế mà còn là nguồn năng lượng cho cả ê kíp. Thời gian đó, tôi thấy em lúc nào cũng vui, gương mặt luôn rạng rỡ vì đang yêu”.

Nữ đạo diễn nhắn nhủ rằng Hiền Hạnh vẫn luôn ở trong trái tim, ký ức của ê kíp làm phim. Chị cảm ơn Hiền Hạnh vì đã sống cuộc đời rực rỡ của một người phụ nữ nhỏ bé nhưng phi thường.

Nguồn: https://tuoitre.vn/le-hien-hanh-co-gai-khuyet-tat-trong-phim-dao-cua-dan-ngu-cu-qua-doi-o-tuoi-38-20250802102046301.htm

Luật mới cho giáo viên: Lương tăng, phụ cấp dày, nghỉ hưu sớm, thu hút người tài

Bộ GD&ĐT sẽ tham mưu Chính phủ xếp lại bảng lương của một số chức danh nhà giáo để bảo đảm tính thống nhất về bảng lương áp dụng với các chức danh nghề nghiệp viên chức nhà giáo và viên chức các ngành, lĩnh vực khác; đồng thời, bảo đảm mức sống của nhà giáo, giúp nhà giáo an tâm công tác, cống hiến cho sự nghiệp giáo dục.

Sáng 11/7, Văn phòng Chủ tịch nước họp báo công bố lệnh của Chủ tịch nước công bố các luật đã được Quốc hội thông qua tại Kỳ họp thứ 9.

Bảo đảm mức sống của nhà giáo

Tại họp báo, Thứ trưởng Bộ GD&ĐT Phạm Ngọc Thưởng giới thiệu một số nội dung mới của Luật Nhà giáo.

Ông Thưởng cho biết, Luật Nhà giáo cải thiện các chính sách về thu nhập đối với nhà giáo. Trong đó, lương của nhà giáo được xếp cao nhất trong hệ thống thang bậc lương hành chính sự nghiệp.

Cụ thể, Điều 23 Luật Nhà giáo quy định “lương của nhà giáo được xếp cao nhất trong hệ thống thang bậc lương hành chính sự nghiệp” và giao Chính phủ quy định chi tiết về chính sách tiền lương đối với nhà giáo. Đây là căn cứ quan trọng để Chính phủ có những quy định điều chỉnh liên quan đến tiền lương của nhà giáo bảo đảm chủ trương “xếp cao nhất”.

Thứ trưởng Bộ GD&ĐT Phạm Ngọc Thưởng. Ảnh: PV.

Thứ trưởng Bộ GD&ĐT Phạm Ngọc Thưởng. Ảnh: PV.

Thứ trưởng Bộ GD&ĐT cho biết, hiện nay, bộ đang khẩn trương triển khai xây dựng, hoàn thiện dự thảo nghị định quy định chính sách tiền lương, phụ cấp, chế độ hỗ trợ, thu hút đối với nhà giáo để đảm bảo có hiệu lực đồng bộ khi Luật Nhà giáo có hiệu lực.

Bộ GD&ĐT sẽ tham mưu Chính phủ xếp lại bảng lương của một số chức danh nhà giáo (như giáo viên mầm non, phổ thông, dự bị đại học, giáo viên giáo dục nghề nghiệp hạng IV…) để bảo đảm tính thống nhất về bảng lương áp dụng với các chức danh nghề nghiệp viên chức nhà giáo và viên chức các ngành, lĩnh vực khác; đồng thời, bảo đảm mức sống của nhà giáo, giúp nhà giáo an tâm công tác, cống hiến cho sự nghiệp giáo dục.

Ngoài ra, theo quy định của luật, nhà giáo còn được hưởng thêm các khoản phụ cấp đặc thù, trách nhiệm, ưu đãi, trợ cấp vùng khó khăn, trợ cấp giáo dục hòa nhập, thâm niên, lưu động… góp phần nâng cao thu nhập toàn diện.

Giáo viên mầm non nếu có nguyện vọng được nghỉ hưu sớm hơn tối đa 5 năm

Thứ trưởng Phạm Ngọc Thưởng nêu rõ, Luật Nhà giáo bổ sung các chính sách hỗ trợ, thu hút nhà giáo đáp ứng yêu cầu nhân lực chất lượng cao vào công tác tại ngành Giáo dục.

Luật mở rộng và hợp nhất hệ thống chính sách hỗ trợ, trong đó nhấn mạnh: hỗ trợ nhà ở công vụ hoặc tiền thuê nhà cho giáo viên tại vùng đặc biệt khó khăn; trợ cấp sức khỏe định kỳ, đào tạo – bồi dưỡng nghề nghiệp cho tất cả nhà giáo, không phân biệt công lập – ngoài công lập; ưu tiên trong tuyển dụng, điều động, tiếp nhận đối với nhà giáo công tác tại vùng sâu, vùng xa, biên giới, hải đảo; thu hút người có trình độ cao, kỹ năng nghề giỏi tham gia giảng dạy, nhất là trong các lĩnh vực chiến lược như khoa học, công nghệ, chuyển đổi số, giáo dục nghề nghiệp.

Giáo viên mầm non nếu có nguyện vọng được nghỉ hưu sớm hơn tối đa 5 năm mà không bị giảm lương hưu (nếu đủ 15 năm đóng BHXH). Trong khi đó, giáo sư, phó giáo sư, tiến sĩ hoặc nhà giáo làm việc trong lĩnh vực đặc thù được nghỉ hưu ở tuổi cao hơn để giữ chân người tài.

Luật Nhà giáo quy định chuẩn hóa đội ngũ nhà giáo và phát triển đội ngũ, nâng cao chất lượng giáo dục. Luật hợp nhất hai hệ thống tiêu chuẩn (chức danh nghề nghiệp và chuẩn nghề nghiệp) thành một hệ thống chức danh gắn với chuẩn năng lực nghề nghiệp, áp dụng thống nhất cho cả công lập và ngoài công lập.

Theo lãnh đạo Bộ GD&ĐT, việc này nhằm tạo mặt bằng chất lượng chung cho toàn bộ đội ngũ; bảo đảm công bằng trong tiếp cận giáo dục chất lượng cho học sinh. Ngoài ra, tăng tính minh bạch, dễ tiếp cận trong đánh giá, tuyển chọn và đào tạo nhà giáo. Luật cũng quy định tuyển dụng nhà giáo phải gắn với thực hành sư phạm, đảm bảo đầu vào chất lượng, phù hợp với từng cấp học và trình độ đào tạo.

Bên cạnh quyền được bảo vệ, nhà giáo cũng có trách nhiệm giữ gìn đạo đức nghề nghiệp. Việc quy định rõ về chế tài xử lý nghiêm các hành vi vi phạm của nhà giáo trong hoạt động nghề nghiệp góp phần nâng cao vị thế nhà giáo, đồng thời giữ vững chuẩn mực sư phạm trong môi trường giáo dục.

Luật Nhà giáo quy định đầy đủ hơn về chính sách điều động, biệt phái, thuyên chuyển, dạy liên trường, liên cấp đối với nhà giáo trong các cơ sở giáo dục công lập làm căn cứ để bố trí, phân công nhà giáo phù hợp với đặc điểm hoạt động nghề nghiệp và các yêu cầu của ngành Giáo dục.

Ông Thưởng cho biết, các quy định mang tính chất đặc thù của ngành mà viên chức các ngành, lĩnh vực khác không có như điều động, thuyên chuyển vừa giúp giải quyết bài toán thừa thiếu cục bộ nhà giáo các cấp học mầm non, phổ thông giai đoạn vừa qua, đồng thời góp phần nâng cao chất lượng, năng lực đội ngũ.

Con hẻm nhỏ ấy chẳng có gì nổi bật—chỉ là một vệt xi măng dài ngoằn ngoèo lắt léo giữa những dãy nhà san sát, lợp tôn cũ kỹ và phủ đầy rêu xanh. Ở cuối hẻm, căn nhà của ông Thìn luôn khép kín, bình yên đến mức gần như lặng thinh.

Con hẻm nhỏ ấy chẳng có gì nổi bật—chỉ là một vệt xi măng dài ngoằn ngoèo lắt léo giữa những dãy nhà san sát, lợp tôn cũ kỹ và phủ đầy rêu xanh. Ở cuối hẻm, căn nhà của ông Thìn luôn khép kín, bình yên đến mức gần như lặng thinh. Nhưng đôi khi, những gì tưởng chừng tĩnh lặng nhất lại ẩn chứa cơn bão dữ dội nhất, chờ đúng lúc để cuộn trào…

Mưa rơi không ngớt đã ba ngày, kéo theo từng cơn gió rít qua các khe hẻm, khiến mái tôn cũ run lên bần bật. Ông Thìn đứng trong nhà, ngửa cổ nhìn vệt ẩm lan dần trên bức tường sát phòng khách. Tường thấm nước từng mảng, mốc xanh loang lổ như da người bệnh nặng. Mỗi lần giơ tay sờ thử, đầu ngón tay ông lại dính mùi ẩm mốc ngai ngái, khó chịu.

Thợ sửa nhà đến kiểm tra, trèo lên mái rồi tụt xuống, chỉ tay về phía nhà hàng xóm và nói chắc nịch:
— “Nước từ mái tôn nhà bên kia chảy xuống đấy ông ơi! Không sửa là ngập nhà như chơi!”

Ông Thìn gật gù, thở dài. Người hàng xóm đó là Hưng—một người đàn ông độc thân sống cạnh nhà ông vài năm nay. Hưng hiền lành, dễ chịu, hay ghé qua nhà ông uống trà buổi chiều. Những lúc như thế, hai người đàn ông cùng nhau nhâm nhi chén nước nóng, nói dăm ba chuyện đời. Vợ ông, bà Mai, cũng quý Hưng, thường mời ở lại ăn bữa cơm đạm bạc.

Vì vậy, ông Thìn không nghĩ ngợi nhiều. Hôm sau, ông mặc áo mưa, cẩn thận leo lên mái, gọi vọng sang:
— “Hưng ơi! Cho bác mượn đứng nhờ sửa cái mái tí, nhà bác nước dột qua nhà tôi rồi!”

Cửa bật mở. Hưng tươi cười, mời ông vào nhà rồi chỉ tay lên mái nói:
— “Bác lên mái luôn đi cho tiện. Bên cháu không có ai, bác muốn sửa gì cứ làm. Có cần gì cứ gọi.”

Ông Thìn bước vào, định cảm ơn thì sững người. Phòng ngủ nhỏ đơn sơ chỉ có chiếc giường gỗ, tủ quần áo cũ, nhưng thứ đập vào mắt ông lại là… một chiếc áo lá màu hồng phấn nằm vắt ngang trên mép giường.

Không lẫn vào đâu được. Chiếc áo ấy là của vợ ông—bà Mai. Áo vải thô, may tay ngắn, phần vai còn có vết mờ ố của dầu gội bám vào. Bà Mai hay mặc nó mỗi khi làm vườn. Cả cái hẻm này, chẳng ai mặc kiểu ấy nữa.

Ông Thìn giật mình, tim đập mạnh. Cổ họng nghẹn lại, nhưng ông cố giữ bình tĩnh, cười gượng vài câu rồi vội vàng ra về.

Cả buổi tối hôm ấy, ông lặng thinh. Cơm nguội ngắt. Bà Mai hỏi:
— “Ông mệt à?”
Ông chỉ lắc đầu, rồi lên phòng nằm sớm.

Nhưng nằm mãi vẫn không ngủ được. Mắt ông nhắm lại, nhưng tâm trí thì lặp đi lặp lại hình ảnh cái áo hồng phấn ấy. Không thể nào nhầm được. Không thể nào.

Lý trí cố gắng gạt đi: “Có khi bà ấy cho mượn? Hay trùng hợp thôi?”. Nhưng trực giác—thứ vẫn giúp ông sống cẩn trọng cả đời—lại gào lên rằng có điều gì đó rất sai.

Đêm hôm ấy, ông lén dậy, mở hộp đồ nghề cũ, lục lọi lấy ra chiếc camera mini mà ông từng mua khi giúp đứa cháu làm cửa hàng điện tử. Chiếc máy nhỏ như bao diêm, có thể gắn ở góc khuất, quay hình liên tục cả tuần nếu nối với sạc và thẻ nhớ lớn.

Ông chọn góc sân nơi tầm nhìn không bị chắn, đặt ống kính hướng về cửa sổ và ban công phòng Hưng. Lòng ông nặng trĩu, vừa xấu hổ vừa tò mò. Ông tự nhủ:
— “Mình không vu oan gì cả. Chỉ là… xác minh thôi.”

Mấy ngày sau, ông vẫn sinh hoạt bình thường. Sáng dậy pha trà, chiều tưới cây, tối đọc báo. Nhưng mỗi khi vắng người, ông lại vào phòng, kiểm tra đoạn ghi hình từ chiếc camera lén đặt.

Ngày đầu, không gì đáng chú ý. Ngày thứ hai, cũng vậy. Nhưng đến chiều ngày thứ ba, khi ông tua lại đoạn từ 2 giờ chiều, hình ảnh khiến ông thẫn thờ hiện ra: bà Mai, mặc áo khoác, đội nón, bước từ nhà ra… rẽ sang phía Hưng. Mười lăm phút sau, bà quay lại, tay xách một túi nilon, gương mặt không có vẻ gì là bất thường.

Ông không dám chắc. Có thể là đi gửi đồ? Có thể là qua mượn gì đó?

Nhưng rồi ngày thứ năm, ông thấy rõ ràng—bà Mai đứng trước cửa Hưng, gõ nhẹ. Cửa mở. Bà bước vào. Gần 40 phút sau mới quay về.

Không ai cười. Không ai ôm. Không ai làm gì “có tội” cả. Nhưng sự im lặng ấy, sự đều đặn ấy… chính là cái khiến ông đau hơn mọi lời thú nhận.

Đêm thứ năm, ông Thìn ngồi bất động trước màn hình điện thoại. Cảnh bà Mai bước vào nhà Hưng rồi trở ra—bình thản, đều đặn, không có gì quá phô trương nhưng cũng chẳng còn là sự vô tư thường thấy—khiến ông cảm thấy toàn bộ thế giới quanh mình bị xé toạc thành hai nửa.

Một nửa là hơn hai mươi năm vợ chồng tảo tần, đồng cam cộng khổ, từ lúc tay trắng dựng nhà cuối hẻm đến khi tóc đã lấm tấm bạc. Một nửa còn lại là vết nứt mới hé, đang rạn toác từng giờ trong tim ông—nhỏ thôi, nhưng nhức nhối.

Ông Thìn không nói gì với bà Mai. Ông giấu máy quay, giấu cả nỗi giận dữ, và giấu luôn chính mình sau vẻ lặng im. Nhưng càng im lặng, ông càng nghe rõ tiếng nghi ngờ gào thét trong lòng.

Sáng hôm sau, ông dậy sớm hơn thường lệ. Bà Mai đang lúi húi dưới bếp, thái rau nấu canh. Nhìn bóng lưng bà, quen thuộc biết bao, ông bỗng muốn hỏi:
— “Sao bà lại qua nhà thằng Hưng? Chiếc áo của bà sao lại ở đó?”

Nhưng ông không hỏi. Chẳng phải vì sợ câu trả lời. Mà vì ông chưa sẵn sàng. Hoặc vì ông vẫn còn muốn níu lấy một chút gì đó, gọi là lòng tin cuối cùng.

Một tuần trôi qua.

Bà Mai vẫn đều đặn đi chợ, nấu cơm, rửa bát, tưới cây. Nhưng với ông Thìn, mỗi cử chỉ của bà đều như một đoạn phim quay chậm đầy ẩn ý. Mỗi khi bà bước ra khỏi cửa, ông lại lặng lẽ nhìn theo. Mỗi tối bà nói “ngủ trước đây”, ông lại thức trắng, nghe tim mình đập như trống trận.

Cho đến một tối, ông về nhà muộn. Trời lại đổ mưa, hẻm ướt nhẹp, ánh đèn đường lờ mờ như xuyên qua một lớp nước đục. Ông dừng chân trước nhà, vì thấy bóng hai người—bà Mai và Hưng—đang đứng dưới mái hiên nhà Hưng.

Bà cầm một gói giấy bọc cẩn thận, trao cho Hưng, rồi cười. Không phải nụ cười thường nhật. Nụ cười ấy… nhẹ nhàng, gần gũi, và khiến ông lạnh sống lưng.

Ông Thìn không bước vào nhà. Ông lùi lại, đứng sau gốc cây vối ngoài đầu hẻm, nhìn hai người họ như kẻ ngoài cuộc. Và rồi, không chịu nổi nữa, ông lên tiếng.

— “Bà Mai!”

Cả hai giật mình. Hưng lùi lại, còn bà Mai quay phắt lại, mặt tái đi. Nhưng rồi bà lấy lại bình tĩnh nhanh đến lạ.

— “Ông về rồi à? Tôi đem ít chè đỗ đen qua cho cậu Hưng. Nó đau bụng cả tuần nay.”

Ông Thìn bước tới, giọng trầm lại:
— “Thế còn chiếc áo hồng hôm bữa tôi thấy trên giường nó? Bà có lời nào để nói không?”

Bà Mai lặng đi. Gương mặt bà không giật mình như ông mong, mà là… như đã chuẩn bị sẵn cho giây phút này.

Bà nhìn ông rất lâu, rồi thở dài:
— “Là áo của tôi. Tôi qua giặt nhờ, hôm đó quên lấy về.”

— “Bà giặt nhờ? Nhà mình thiếu nước, hay thiếu máy giặt?” — Giọng ông Thìn gắt lên.

Bà Mai không đáp. Một lúc sau, bà khẽ nói:
— “Tôi không muốn giấu, nhưng tôi cũng chẳng định thú nhận theo kiểu này. Tôi với Hưng… không có gì như ông nghĩ. Nhưng đúng là tôi có qua lại nhiều hơn mức bình thường.”

Ông Thìn cười cay đắng:
— “Không có gì mà áo bà trên giường nó? Mỗi tuần sang vài lần? Còn cái camera tôi gắn quay được cảnh bà ra vào như đi chợ?”

Hưng định lên tiếng, nhưng bà Mai giơ tay ngăn lại. Bà tiến một bước, đối mặt với ông Thìn:

— “Ông có bao giờ để ý rằng suốt năm năm qua, tôi chẳng có ai để tâm sự ngoài ông không? Ông về là ngồi với tờ báo. Ông ăn cơm xong là lên giường. Ông bệnh thì tôi lo, tôi mệt thì ông kêu tôi ngủ đi rồi sáng khỏe lại.”

Giọng bà run run.
— “Cậu Hưng… chỉ là người lắng nghe. Tôi mệt, tôi buồn, tôi sợ già đi trong im lặng. Không có gì thể xác, nhưng có cảm xúc—thì có thể ông gọi đó là phản bội.”

Ông Thìn đứng chết lặng. Lời bà như từng nhát gõ thẳng vào nỗi sợ của ông. Không phải sợ mất vợ. Mà là sợ nhận ra rằng mình đã để bà Mai cô đơn trong chính cuộc hôn nhân tưởng chừng ấm áp.

Một lúc lâu sau, ông chỉ nói:
— “Bà về nhà đi.”

Bà Mai nhìn ông, mắt đỏ hoe. Bà không cãi. Lặng lẽ bước về căn nhà nhỏ cuối hẻm. Còn ông Thìn, đứng đó, ướt mưa, ánh mắt lạc lõng giữa màn đêm.

Tuần sau đó, ông dỡ chiếc camera nhỏ. Không nói lời nào. Cũng không hỏi thêm bà Mai nữa. Hai người vẫn ăn cơm cùng nhau, ngủ cùng giường. Nhưng khoảng cách giữa họ—không phải ở giường hay mâm cơm—mà là trong lòng.

Một ngày, ông đi ngang tiệm tạp hóa đầu hẻm, thấy có bán vài loại hạt giống hoa.

Ông chọn một túi hoa bìm bịp màu tím, loại mà bà Mai từng nói: “Nếu già đi có một góc hiên trồng loài hoa này, chắc cũng thấy đời không phí.”

Ông mang về, trồng dưới mái hiên, lặng lẽ như cách ông thừa nhận lỗi lầm của mình—chậm trễ, nhưng vẫn còn kịp nếu người kia chịu đợi.

Lại một chủ tịch phường bị khởi tố

Ông Nguyễn Bá Nguyên, nguyên chủ tịch UBND phường Sa Pả, thị xã Sa Pa cũ, bị cáo buộc thiếu trách nhiệm khi cấp dưới tham ô 2,7 tỷ đồng.

Ngày 1/8, Công an tỉnh Lào Cai cho biết Cơ quan Cảnh sát điều tra đã khởi tố ông Nguyên, nay là Phó giám đốc Trung tâm Dịch vụ nông nghiệp phường Sa Pa, để điều tra tội Thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng.

Cùng ngày, công an thay đổi quyết định khởi tố từ tội Lợi dụng chức vụ, quyền hạn trong khi thi hành công vụ sang Tham ô tài sản đối với bị can Trịnh Thị Hương, công chức Tài chính – Kế toán UBND phường Sa Pả cũ.

Cảnh sát tống đạt quyết định khởi tố bị can Nguyễn Bá Nguyên (thứ hai từ phải qua). Ảnh: Công an cung cấp

Cảnh sát tống đạt quyết định khởi tố bị can Nguyễn Bá Nguyên (thứ hai từ phải qua). Ảnh: Công an cung cấp

Điều tra ban đầu xác định, Hương đã lập khống hồ sơ tạm ứng, xác định khối lượng thi công công trình làm đường nông thôn mới tại phường Sa Pả. Từ đó Hương rút tiền ngân sách Nhà nước với tổng số tiền 2,7 tỷ đồng.

Nguyễn Bá Nguyên bị cáo buộc thiếu trách nhiệm, buông lỏng quản lý, để cấp dưới thực hiện hành vi tội phạm.

Công an đang mở rộng điều tra vụ án.

Người vợ bí ẩn khiến ông Hoàng Nam Tiến xin bố cưới khi vẫn là sinh viên năm 3, lý do ông giấu kín vợ con quá sâu sắc

Khi chưa có gì trong tay, ông Hoàng Nam Tiến đã quyết định lấy vợ. Người vợ này có ảnh hưởng rất lớn đến ông trong suốt hành trình sau này.

Nếu tìm kiếm về ông Hoàng Nam Tiến trên mạng, những thông tin về công việc, sự nghiệp nhiều vô kể. Điều đặc biệt là tin tức đời tư của ông lại ít ỏi vô cùng. Đâu đó chỉ là 1, 2 bức ảnh ông chụp cùng con gái, hay mẩu chuyện nhỏ về việc kết hôn sớm.

Suzuki

 

hoang-nam-tien-2Ông Hoàng Nam Tiến và con gái. Ảnh tư liệu

Ông Hoàng Nam Tiến – nguyên Chủ tịch FPT Telecom, Phó Chủ tịch Hội đồng Trường Đại học FPT “giấu” vợ con rất kĩ. Trong một chia sẻ hiếm hoi, ông tiết lộ mình lấy vợ từ năm thứ ba đại học. Khi đó (khoảng năm 1993), chàng sinh viên Đại học Bách Khoa đã về xin bố mẹ cưới vợ. Quyết định chớp nhoáng đó có thể khiến nhiều người giật mình, nhưng sau này nhìn lại mới hiểu, đó là quyết định của một chàng trai dám chịu trách nhiệm, dám đương đầu. Và bằng chứng là ngay sau khi ra trường, ông Hoàng Nam Tiến đã không còn phải nhận trợ cấp từ bố mẹ, có thể tự nuôi sống mình và gia đình.

hoang-nam-tien-4 (1)Ông Hoàng Nam Tiến lấy vợ rất sớm, khi còn học năm 3 đại học. Ảnh tư liệu

Vợ ông Hoàng Nam Tiến được cho là người vừa làm bạn bè, vừa là bạn đời, cùng ông xây dựng sự nghiệp thuở ban đầu. Trong hành trình trở thành người có tầm ảnh hưởng lớn của ông Hoàng Nam Tiến, chắc chắn không thể bỏ qua sự đóng góp thầm lặng của người vợ bên ông từ thuở ban đầu.

Cả ông Hoàng Nam Tiến và vợ đều có chung quan điểm trong nuôi dạy con cái. Chia sẻ mới đây, Hoàng Hải Như (con gái đầu của ông Tiến) cho biết bố mẹ không hề áp đặt kỳ vọng phải học giỏi, có thành tích cao với cô. Họ chỉ cần Hải Như sống vui vẻ và không hổ thẹn với bản thân.

hoang-nam-tien-5 (1)Ông Hoàng Nam Tiến lúc trẻ. Ảnh tư liệu

Cũng vì ảnh hưởng từ cuộc hôn nhân mẫu mực của cha mẹ, ông Hoàng Nam Tiến vô cùng trân trọng quan hệ vợ chồng và không muốn phô trương nó quá nhiều.

Trong một chia sẻ về gia đình, ông Tiến tâm sự: “Cuộc sống gia đình là điều thiêng liêng và tôi muốn giữ nó kín đáo”.

Đó cũng là lý do rất ít bài phỏng vấn ông Tiến nói về người thân của mình.

Chồng lãnh lương một ph;át đưa hết cho mẹ, vợ chẳng nói chẳng rằng, tung chiêu “3 KHÔNG” khiến cả nhà chồng t/á h/ỏa x/in th/a!

“Chồng đưa hết lương cho mẹ chồng, còn vợ thì phải xin từng đồng để mua băng vệ sinh. Nhưng chỉ sau ba tuần, cả nhà chồng — từ bà mẹ chồng khó tính đến ông chồng nhu nhược — phải cúi đầu xin cô vợ ‘tha cho’. Và tất cả chỉ vì kế hoạch ‘3 KHÔNG’ đầy cao tay của cô ấy…”

Hà, 28 tuổi, là một nhân viên kế toán tại một công ty tư nhân. Cô lấy Nam — kỹ sư xây dựng, con một trong một gia đình truyền thống. Ngay từ lúc yêu nhau, Nam vốn là người hiền lành, nghe lời mẹ. Hà biết điều đó, nhưng không ngờ mọi chuyện lại tệ đến mức như thế này sau khi cưới.

Ngay sau đám cưới, Nam đề nghị hai vợ chồng dọn về sống chung với bố mẹ chồng “cho tiết kiệm”. Hà gật đầu. Cô nghĩ: “Chắc mẹ chồng cũng thương con dâu, mình khéo léo thì mọi chuyện sẽ ổn.” Nhưng thực tế là một cơn ác mộng kéo dài.

Cứ đến ngày mùng 5 hàng tháng, Nam lại rút toàn bộ lương — hơn 20 triệu — bỏ vào phong bì đưa cho mẹ. Không một lời bàn bạc với Hà. Cô lặng im quan sát trong vài tháng đầu. Lúc đầu cô chỉ nghĩ “chắc mẹ giữ hộ”. Nhưng đến khi cần tiền để mua vài thứ cần thiết, Nam nói:

“Em cần gì cứ nói mẹ. Anh đưa hết rồi.”

Hà sững sờ. Cô không thể tin nổi mình đã phải “xin tiền” từ mẹ chồng cho những thứ cơ bản như kem đánh răng, băng vệ sinh hay vài cuốn sách cho công việc. Tệ hơn, khi cô xin 1 triệu để gửi biếu ba mẹ ruột, mẹ chồng cô đã nói thẳng:

“Tiền là của nhà này. Nhà ngoại thì… thôi con đừng nên làm quá.”

Nhịn một lần, hai lần… nhưng đến khi Nam bắt đầu trách ngược: “Mẹ giữ tiền là tốt cho gia đình mình, em đừng ích kỷ!”, thì Hà hiểu: Đã đến lúc cô phải làm gì đó.

Hà không làm ầm lên. Cô lặng lẽ lên kế hoạch.

KHÔNG 1: Không làm việc nhà

Trước đó, Hà là người dậy sớm nấu ăn, dọn dẹp, giặt giũ… Cô phục vụ cả nhà chồng không thiếu thứ gì. Nhưng sau “cái tát vô hình” mang tên “phụ thuộc tài chính”, cô dừng lại hết.

Sáng hôm sau, cả nhà dậy muộn. Không có bữa sáng. Mẹ chồng càu nhàu: “Hà, con không nấu cháo cho bố nữa à?” Hà cười nhẹ: “Dạ, con nghĩ mẹ giữ tiền, mẹ thuê giúp việc sẽ tốt hơn. Con cũng bận lắm ạ.”

Không ai tin nổi. Mẹ chồng định gắt lên, nhưng Hà chỉ nói một câu:

“Từ nay con chỉ làm việc tương xứng với trách nhiệm và quyền lợi của mình trong nhà này.”

Nam khó chịu, nhưng không phản bác được gì.

KHÔNG 2: Không đóng góp chi tiêu

Từ tháng đó, Hà giữ lại toàn bộ lương của mình. Cô âm thầm thuê một locker tại công ty để để đồ dùng cá nhân, đồ ăn vặt, cả hộp thuốc. Trong nhà, cô sống như một “người trọ miễn phí”.

Tủ lạnh hết sữa? Không phải việc của cô. Gạo gần hết? Không liên quan. Bố chồng thắc mắc: “Sao tháng này con không đưa mẹ ít tiền đi chợ?”, cô cười:

“Con tưởng tiền trong nhà là của mẹ, và mẹ đã có lương của chồng con rồi. Con không được hỏi ý kiến gì nên con giữ phần con.”

KHÔNG 3: Không xin xỏ

Hà dừng hoàn toàn việc “xin tiền”. Cô cũng không kể khổ, không trách móc. Nhưng chỉ sau một tuần, mẹ chồng đã bắt đầu thấy chột dạ.

Mỗi lần cô ra ngoài, ăn mặc đẹp, đi đâu đó mà không báo, bà lại lo lắng. Một lần, bà hỏi:

“Con đi đâu vậy, con dâu?”

Hà đáp gọn: “Con đi gặp chuyên viên tài chính, tính chuyện tiết kiệm cho tương lai riêng. Mẹ khỏi lo ạ.”

Sự thay đổi của Hà khiến cả nhà như mất kiểm soát. Nam bắt đầu thấy mất mặt với đồng nghiệp vì vợ anh không còn nấu cơm mang đi làm. Mẹ chồng lo sợ con dâu “ra riêng”. Còn bố chồng thì phải tự giặt quần áo vì không ai rảnh giúp nữa.

Đến cuối tháng, Nam đành gợi ý: “Hay vợ chồng mình góp tiền chung, em giữ một phần. Anh nói mẹ rồi…”

Hà không đồng ý ngay. Cô chỉ nói nhẹ:

“Khi nào anh tự biết vợ anh cũng là thành viên của gia đình này — chứ không phải người giúp việc không công — thì mình nói tiếp.”

“Khi cả nhà chồng bắt đầu lo lắng, cô vợ vẫn lạnh lùng thực hiện đúng ba nguyên tắc. Nhưng cú chốt cuối cùng khiến mẹ chồng phải nắm tay xin lỗi, còn người chồng từng nhu nhược thì bất ngờ đứng lên bảo vệ vợ trước cả dòng họ…”

Ba tuần trôi qua kể từ khi Hà thực hiện kế hoạch “3 KHÔNG”.

Không ai trong nhà còn dám coi thường cô — không phải vì cô to tiếng, mà vì cô khiến mọi người buộc phải đối mặt với thực tế: Cô không hề phụ thuộc. Cô sống độc lập, tự chủ, và bình thản. Cô không cần ai thương hại, cũng chẳng cần níu kéo ai.

Và rồi, đến một ngày, cao trào bùng nổ.

Đó là buổi họp mặt gia đình bên nội. Họ hàng tụ tập đông đủ, cả nhà chồng Hà diện đồ sang trọng. Ai cũng tưởng Nam – Hà là cặp đôi “vợ đảm chồng ngoan”. Nhưng khi một người họ hàng hỏi Hà:

“Nghe nói con làm kế toán giỏi lắm, quản lý tài chính gia đình chắc đâu ra đấy ha?”

Cô bình tĩnh đáp:

“Dạ không ạ. Ở nhà chồng con, tiền lương chồng được nộp cho mẹ chồng. Còn con thì… chỉ là người sống ké.”

Cả phòng tiệc chợt yên lặng. Mẹ chồng Hà mặt tím tái. Nam giật áo vợ nhỏ giọng:

“Em nói kiểu đó là làm mẹ mất mặt.”

Hà quay sang chồng, vẫn nhẹ nhàng:

“Vậy còn em? Anh có nghĩ tới thể diện của em không khi phải xin từng nghìn để mua đồ vệ sinh cá nhân?”

Mọi người bắt đầu xì xào. Không phải vì Hà nói sai, mà vì cô nói đúng — quá đúng.

Thấy không khí căng thẳng, ông bác trưởng họ gõ chén, nói:

“Nam, cháu trưởng thành rồi. Gia đình là để chia sẻ, không phải để mẹ cháu làm thủ quỹ. Hạnh phúc không phải ở chỗ tiền ai giữ, mà là có sự tôn trọng.”

Trên đường về, Nam im lặng. Đêm đó, anh ngồi một mình ở ban công. Lần đầu tiên trong đời, anh nhìn lại tất cả.

Hà không chửi mắng, không gào thét. Nhưng chính sự im lặng dứt khoát của cô khiến anh nhận ra mình chưa từng thực sự đứng về phía vợ.

Sáng hôm sau, Nam nói với mẹ:

“Từ tháng này, lương con đưa Hà giữ. Con lớn rồi. Con muốn vợ chồng có trách nhiệm với nhau.”

Mẹ chồng gắt:

“Cái nhà này là của mẹ! Mày dám…”

Nam ngắt lời:

“Mẹ à, mẹ có thể giận con. Nhưng con sẽ không để Hà phải chịu thiệt nữa.”

Mẹ chồng lặng người. Chưa bao giờ Nam nói cứng như thế.

Vài ngày sau, bà gọi Hà vào phòng, đặt một hộp quà nhỏ lên bàn: là một sợi dây chuyền vàng.

“Mẹ xin lỗi. Mẹ cũng là phụ nữ, mẹ hiểu… Nhưng mẹ quen nắm mọi thứ. Giờ già rồi, mẹ cần học buông ra một chút. Con giữ tiền, nhưng nhớ giữ luôn cái nếp nhà mình.”

Hà nhận lấy. Không hẳn vì món quà, mà vì sự thay đổi — dù chậm chạp — từ người mẹ chồng vốn lạnh lùng.

Hà và Nam bắt đầu lập kế hoạch tài chính gia đình. Hai người mở tài khoản chung, mỗi người góp 60% thu nhập vào đó để chi tiêu nhà, còn lại giữ riêng.

Mẹ chồng, sau cú “vỡ mộng”, dần học cách sống… làm mẹ, thay vì làm “sếp tài chính”.

Bố chồng vui vẻ trở lại, còn các bữa ăn gia đình lại có tiếng cười, thay vì tiếng thở dài.

“Không phải cứ hiền là được tôn trọng. Nhưng cũng không phải cứ gào thét thì ai cũng sợ. Phụ nữ thông minh, là biết đúng lúc để ‘không làm gì cả’ — nhưng lại khiến mọi thứ buộc phải thay đổi.”

TP.HCM: Khoảnh khắc tài xế ô tô đ/ột q/uỵ, t/ông xe máy và trụ điện rồi tuv0ng đường Đặng Văn Bi

Xe bán tải lưu thông ở cửa ngõ TPHCM bất ngờ tông xe máy rồi đâm vào trụ điện. Tai nạn liên hoàn khiến 2 người nhập viện khẩn cấp.

12h30 ngày 2/8, Công an TPHCM vẫn đang phối hợp với lực lượng chức năng phường Thủ Đức phong toả hiện trường, điều tra nguyên nhân vụ tai nạn liên hoàn trên đường Đặng Văn Bi khiến 2 người nhập viện khẩn cấp.

z6865867372864_c6d579b8268b1292d94d2008cedd32d9.jpg
Hiện trường vụ tai nạn liên hoàn. Ảnh: MH.

Thông tin ban đầu, khoảng 11h cùng ngày, ô tô bán tải lưu thông trên đường Đặng Văn Bi theo hướng đường Võ Văn Ngân ra đường Võ Nguyên Giáp.

Khi xe chạy qua phường Thủ Đức, tài xế nghi bị đột quỵ khiến xe lao tự do về phía trước. Xe bán tải đâm một xe máy rồi tông thẳng vào trụ điện ven đường mới dừng lại.

Vụ tai nạn khiến tài xế gục trên vô lăng, các túi khí bung ra. Lực lượng chức năng đã có mặt để sơ cứu, hô hấp. Ngoài ra, người đi xe máy cũng bị thương nặng.

z6865848711375_8ea0d6e2e8ebfa3aab6a8c5dff58c8aa.jpg
Tài xế xe bán tải gục trên xe được lực lượng chức năng sơ cứu, hô hấp trước khi chuyển đi bệnh viện cấp cứu. Ảnh: HN.
z6865826139967_b40458693837a382348a951d30ec1093.jpg
Người đi xe máy cũng chấn thương nặng. Ảnh: NH.

Cả hai nhanh chóng được đưa vào bệnh viện cấp cứu.

Tại hiện trường, ô tô bán tải bị biến dạng phần đầu, dính chặt vào trụ điện.

Lực lượng chức năng đang phong toả, trích xuất camera xung quanh khu vực để tiếp tục làm rõ nguyên nhân.