Ngành hàng xuất khẩu tỷ USD đang đối mặt nguy cơ bị loại khỏi thị trường, Tập đoàn Vinacam kiến nghị Thủ tướng làm rõ trách nhiệm vụ sầu riêng bị trả vì dư lượng cadimi, đồng thời chỉ ra một số dấu hiệu lạ liên quan phân bón Hàn Quốc
Mới đây, Công ty CP Tập đoàn Vinacam vừa có văn bản gửi Thủ tướng Chính phủ đề nghị xem xét xử lý thông tin cadimi trong phân bón DAP.
Văn bản nêu rõ, thời gian gần đây, sầu riêng đã trở thành tâm điểm chú ý của dư luận khi hàng nghìn container bị Trung Quốc trả lại do tồn dư cadimi vượt quá hàm lượng cho phép. Ngành hàng xuất khẩu tỷ đô này có nguy cơ bị “xóa sổ”. Nông dân và các doanh nghiệp phụ trợ đứng trước cảnh thua lỗ, phá sản nếu vấn đề này không sớm được xử lý triệt để.
Vinacam chỉ thẳng tên một loại phân bón DAP Hàn Quốc được nông dân ưa chuộng vì ưu điểm tan nhanh, thích hợp sử dụng cho rau màu, cây công nghiệp và cây ăn trái giá trị cao, đặc biệt là sầu riêng. Các vùng tiêu thụ lớn loại phân bón này là Tiền Giang, Long An, Đồng Tháp, Bình Dương, Đồng Nai…
Theo Tiêu chuẩn Việt Nam, hàm lượng cadimi trong phân DAP nói chung và DAP Hàn Quốc nói riêng khi nhập khẩu và lưu thông đều phải đảm bảo hàm lượng tối đa là 12 mg/kg. Trung Quốc siết kiểm tra cadimi và chất vàng O, xuất khẩu sầu riêng của Việt Nam đang sụt giảm mạnh. Ảnh: MK
Đáng chú ý, các đơn vị quản lý thị trường tại một số địa phương gửi mẫu DAP đang lưu hành tới trung tâm phân tích, kết quả phát hiện hàm lượng cadimi vượt ngưỡng.
Trước tình hình trên, nửa đầu năm 2023, Vinacam đã có nhiều cuộc họp, thư trao đổi đề nghị doanh nghiệp phân bón Hàn Quốc này (nhà máy sản xuất DAP ở Hàn Quốc) cải tiến quy trình sản xuất, thay đổi nguồn nguyên liệu đầu vào để đáp ứng tiêu chuẩn Việt Nam.
Tuy nhiên, hai bên vẫn chưa tìm được tiếng nói chung.
Vấn đề này đã được Vinacam cảnh báo từ cuối tháng 7/2023 thông qua công văn gửi Bộ NN-PTNT (nay là Bộ Nông nghiệp và Môi trường), Bộ Công Thương và các cơ quan chức năng. Các cơ quan thông tấn báo chí cũng đã vào cuộc phản ánh thực trạng đáng lo ngại.
Tuy nhiên, đến nay vấn đề vẫn chưa được làm rõ, đặc biệt là liên quan đến lô phân bón DAP Hàn Quốc có hàm lượng cadimi vượt mức cho phép.
Cơ quan chức năng của Bộ NN-PTNT khi đó đã cử đoàn kiểm tra kết hợp quản lý thị trường địa phương lấy mẫu DAP Hàn Quốc tại khu vực Bà Rịa – Vũng Tàu, Đồng Nai… và kho tập kết hàng tại Khu công nghiệp Biên Hòa I.
Tuy nhiên, doanh nghiệp này cho hay chưa rõ kết quả kiểm tra của cơ quan quản lý.
Trước tình hình trên, ngày 12/10/2023, một lần nữa Vinacam tiếp tục có công văn gửi Bộ NN-PTNT đề nghị công bố công khai kết quả kiểm tra mẫu thực tế mà Cục Bảo vệ thực vật (nay là Cục Trồng trọt và Bảo vệ thực vật) đã thu thập đối với lô hàng DAP Hàn Quốc nhập tháng 6 và tháng 7/2023. Từ đó, doanh nghiệp có thêm cơ sở để tiếp tục đàm phán với đối tác Hàn Quốc khi nhập khẩu DAP về Việt Nam.
Tuy nhiên, cả hai văn bản cảnh báo và công văn đề nghị của Vinacam đều không có hồi âm. Theo Vinacam, hàm lượng cadimi trong phân bón DAP Hàn Quốc vượt ngưỡng cho phép Ảnh minh họa
Nhằm minh bạch hóa trách nhiệm và sớm tìm ra phương án xử lý triệt để vấn đề dư lượng cadimi trong sầu riêng cũng như các sản phẩm khác, Vinacam tiếp tục kiến nghị Thủ tướng Chính phủ chỉ đạo cơ quan có trách nhiệm kiểm tra nhằm minh bạch hóa thông tin về quy trình xử lý phân bón DAP Hàn Quốc có hàm lượng cadimi vượt ngưỡng.
Đề nghị Bộ Nông nghiệp và Môi trường công bố công khai kết quả tái kiểm hàm lượng cadimi đối với các mẫu phân bón DAP Hàn Quốc được thu thập trong đợt kiểm tra vào tháng 8/2023. Đồng thời, cần làm rõ quy trình và phương pháp xử lý đối với lượng DAP mà doanh nghiệp đã “tự thu hồi”, cũng như lượng còn tồn đang lưu thông trên thị trường tại thời điểm kiểm tra.
Tập đoàn này cũng kiến nghị Thủ tướng chỉ đạo các cơ quan chuyên môn khẩn trương kiểm định phòng ngừa dư lượng cadimi trên các loại nông sản khác, đặc biệt là nông sản xuất khẩu trên các vùng trồng có sử dụng nhiều DAP, cụ thể là DAP Hàn Quốc trong thời gian qua.
Bên cạnh đó, đề nghị các cơ quan chuyên môn có khuyến cáo để người dân có định hướng khi sử dụng những lô sầu riêng trả lại do hàm lượng cadimi cao.
Với thói quen và tin dùng đối với DAP Hàn Quốc của người nông dân trong hàng chục năm qua, Vinacam cho rằng không loại trừ đây là một trong những nguyên nhân có thể làm tăng dư lượng cadimi trong đất, dẫn đến tăng dư lượng vượt ngưỡng trên sầu riêng.
Không loại trừ khả năng nhiều loại cây ăn trái khác trên cùng vùng trồng cũng có dư lượng cadimi vượt ngưỡng nếu được triển khai kiểm định phòng ngừa.
Vinacam cũng cho biết, về vấn đề cadimi trong phân bón DAP Hàn Quốc, tập đoàn sẵn sàng cung cấp hồ sơ, tài liệu liên quan nếu được các cơ quan chức năng yêu cầu.
Ngân hàng Nhà nước đang sửa Thông tư 17, dự kiến có hiệu lực từ 1/9/2025.
Theo báo Người đưa tin ngày 28/5 có bài Từ 1/9 sẽ xóa sổ những tài khoản ngân hàng sau. Nội dung như sau:
Ngày 26/5/2025, Vụ Thanh toán (NHNN) phối hợp Thời báo Ngân hàng tổ chức họp báo công bố sự kiện “Chuyển đổi số ngành Ngân hàng năm 2025”.
Ông Phạm Anh Tuấn, Vụ trưởng Vụ Thanh toán, cho biết sau 4 năm triển khai Quyết định 810, hoạt động chuyển đổi số đã đạt kết quả tích cực, đặc biệt nhờ phối hợp hiệu quả với Bộ Công an trong thực hiện Đề án 06. Đến ngày 16/5, ngành đã làm sạch hơn 130,5 triệu hồ sơ cá nhân và 711,3 nghìn hồ sơ tổ chức, góp phần loại bỏ tài khoản không chính chủ, giảm thiểu lừa đảo.
Cấm sử dụng nickname cho tài khoản ngân hàng từ 1/9. (Ảnh: VTVIndex)
Dù cả nước có hơn 200 triệu tài khoản ngân hàng, mới chỉ 113 triệu được đối chiếu sinh trắc học. Ông Tuấn nhận định nhiều tài khoản chưa xác thực có thể là tài khoản chết, tài khoản ngủ đông hoặc phục vụ lừa đảo. Tuy nhiên, ông cũng khẳng định sinh trắc học không phải giải pháp duy nhất, cần kết hợp xử lý tội phạm có tổ chức. Bộ Công an hiện đang sửa đổi quy định pháp luật để siết chặt hơn hành vi gian lận.
NHNN cũng đang sửa Thông tư 17, dự kiến có hiệu lực từ 1/9/2025. Theo đó, tài khoản tổ chức buộc phải mở trực tiếp tại quầy, không chấp nhận mở qua thư hay ủy quyền. Đồng thời, người đại diện pháp luật phải cung cấp sinh trắc học khi mở tài khoản. Với tổ chức mới thành lập 6 – 9 tháng, mọi giao dịch chuyển tiền đều phải đối chiếu sinh trắc học.
Một điểm đáng chú ý khác là cấm dùng tài khoản nickname, buộc tài khoản nhận tiền phải là số tài khoản cụ thể nhằm giảm rủi ro lừa đảo.
Ngoài ra, dự kiến toàn ngành ngân hàng sẽ triển khai dịch vụ cảnh báo tài khoản gian lận trong năm 2025. Sau khi BIDV thí điểm thành công từ 1/4 với hơn 100 tỷ đồng được giữ lại nhờ cảnh báo kịp thời, các ngân hàng lớn như Vietcombank, VietinBank, MB, Agribank sẽ lần lượt triển khai trên các ứng dụng số. Việc cảnh báo tình trạng nghi ngờ tài khoản gian lận sẽ được hiển thị ngay trên ứng dụng, người chuyển tiền hoàn toàn có quyền quyết định tiếp tục hay dừng giao dịch.
Dữ liệu cảnh báo sẽ được cập nhật liên tục, tránh tình trạng “gán nhãn” sai khiến người dùng bị ảnh hưởng. Song song đó, NHNN và các đơn vị sẽ tổ chức nhiều đoàn kiểm tra để đảm bảo triển khai đồng bộ VNeID trong hoạt động ngân hàng.
Hiện hơn 87% người trưởng thành tại Việt Nam có tài khoản ngân hàng, các nghiệp vụ cơ bản đã số hóa gần như hoàn toàn. Tỷ lệ giao dịch qua kênh số ở nhiều TCTD đạt trên 90%. Trong năm 2024, thanh toán không dùng tiền mặt tăng mạnh: Tăng 56,68% về số lượng và 32,79% về giá trị so với 2023. Riêng giao dịch qua QR Code tăng đến 104,65% về số lượng và gần 100% về giá trị. Tính đến tháng 3/2025, giao dịch không dùng tiền mặt đạt hơn 5,2 tỷ lượt, giá trị hơn 80 triệu tỷ đồng.
Tham khảo VTVIndex, Cổng Thông tin điện tử Chính phủ
Ngày 21/05/2025 Nhịp sống thị trường đưa tin “Vietcombank và BIDV phát đi loạt thông báo khẩn, khách hàng chú ý các số điện thoại được công bố”. Nội dung chính như sau:
Các số điện thoại lừa đảo
Vietcombank cho biết, thời gian qua đã xuất hiện hình thức lừa đảo mạo danh nhân viên ngân hàng, tổng đài Vietcombank gọi điện mời phát hành thẻ tín dụng.
Thủ đoạn thường dùng là kẻ gian tự nhận là nhân viên ngân hàng gọi điện, gửi tin nhắn (SMS, Zalo, Messenger…) thuyết phục khách hàng chủ động mở thẻ ghi nợ phi vật lý hoặc làm hồ sơ phát hành thẻ tín dụng tại ngân hàng.
Các số điện thoại lừa đảo mà ngân hàng Vietcombank đã nhận được phản ánh của khách hàng là 02366888766, 02488860469, 02888865154…
Trong một số trường hợp, kẻ gian giả danh tổng đài ngân hàng. Cụ thể, khi nhận cuộc gọi, khách hàng sẽ nghe thấy thông điệp giả danh tổng đài tự động: “ Chúc mừng quý khách đã đủ điều kiện phát hành thẻ tín dụng tại ngân hàng. Nếu khách hàng có nhu cầu, nhấn phím 1 hoặc nhấn phím 0 để gặp tổng đài viên ”.
Nếu khách hàng nhấn phím theo yêu cầu, kẻ xấu sẽ ngắt cuộc gọi, sau đó gọi lại tự nhận là nhân viên của ngân hàng và lừa đảo khách hàng cung cấp thông tin cá nhân, thông tin bảo mật của dịch vụ ngân hàng.
Kẻ gian yêu cầu khách hàng cung cấp một số thông tin thẻ để liên kết thẻ của khách hàng với ví điện tử của chúng, từ đó chiếm đoạt tiền trong thẻ của khách hàng.
Ngân hàng cảnh báo hàng loạt chiêu trò lừa đảo mới. Ảnh minh hoạ
Theo ngân hàng, các thông tin kẻ gian thường yêu cầu cung cấp gồm hình ảnh thẻ; dãy số in trên thẻ; tên trên thẻ; màn hình hiển thị số thẻ đầy đủ trong dịch vụ ngân hàng số VCB Digibank…); mã OTP được gửi tới số điện thoại của khách hàng.
Bên cạnh đó, các thông tin như thông tin số tài khoản, thông tin cá nhân (CCCD, hình ảnh sinh trắc học…), thông tin bảo mật dịch vụ (mật khẩu, OTP …) cũng được yêu cầu cung cấp nhằm đăng nhập ứng dụng ngân hàng và chiếm đoạt tài sản của khách hàng.
Trong quá trình lừa đảo, kẻ gian có thể yêu cầu khách hàng chuyển tiền thanh toán phí hồ sơ, phí phát hành thẻ….
” Vietcombank tuyệt đối không cung cấp các thông tin bảo mật (thông tin thẻ, mật khẩu ứng dụng VCBDigibank, mã OTP) cho bất kỳ ai. Chúng tôi không yêu cầu khách hàng cung cấp thông tin bảo mật dịch vụ dưới mọi hình thức. Vì vậy, khách hàng không truy cập vào các đường link lạ hoặc quét mã QR không rõ nguồn gốc được gửi qua email, SMS hoặc mạng xã hội ” – ngân hàng này khuyến cáo.
Nhiều ngân hàng khác như BIDV, VietinBank, Sacombank và ACB cũng đã đưa ra những cảnh báo về các hình thức lừa đảo mới.
Mới đây, BIDV phát đi cảnh báo về việc có một số trang web, Fanpage và cá nhân mạo danh Ngân hàng TMCP Đầu tư và Phát triển Việt Nam (BIDV) thiết lập Fanpage “Vì cuộc sống xanh” giả mạo nhằm thực hiện hành vi lừa đảo.
Ngân hàng này khẳng định: Trang Fanpage chính thức duy nhất của chương trình là “BIDV Vì Cuộc Sống Xanh”. Ngân hàng cho biết thêm, việc đăng ký và tham gia chương trình thiện nguyện này là hoàn toàn miễn phí.
“BIDV không thực hiện bất kỳ hoạt động bán BIB, không kêu gọi ủng hộ, quyên góp hay gây quỹ dưới bất kỳ hình thức nào. Do đó, BIDV đề nghị khách hàng cảnh giác với mọi nội dung, đường dẫn hoặc yêu cầu thanh toán để tránh bị lừa đảo”, thông báo của ngân hàng cho biết.
Ngân hàng khuyến cáo người dân cảnh giác với các yêu cầu chuyển tiền bất thường.
Không chỉ vậy, ngân hàng này cũng cảnh báo người dân cảnh giác với những lời mời làm nhiệm vụ online hưởng hoa hồng. Đồng thời khuyến cáo tuyệt đối không chuyển khoản, nạp tiền theo yêu cầu của các đối tượng lạ hoặc cung cấp thông tin tài khoản ngân hàng, mã OTP …
Các ngân hàng cũng khuyến cáo người dùng cần cảnh giác cao độ với các đường link lạ, ứng dụng không rõ nguồn gốc và các yêu cầu chuyển tiền bất thường.
Các ngân hàng khẳng định không bao giờ yêu cầu khách hàng cung cấp thông tin bảo mật qua điện thoại, tin nhắn hay email.
“Chồng làm nghề lái taxi quanh thành phố, ngày nào cũng gần sáng mới về nhà. Tưởng chồng đông khách, ai ngờ ngày nhận lương chỉ được vỏn vẹn 7 triệu đồng. Đêm nọ, tôi gửi con cho bà ngoại, đeo khẩu trang kín mặt, giả vờ gọi đặt chuyến. Ai ngờ khi chiếc taxi vừa đến nơi, mở cửa xe ra, tôi rùng mình khi thấy thứ bên trong…”
Tôi tên Lan, 32 tuổi, nhân viên văn phòng ở quận Gò Vấp, Sài Gòn. Chồng tôi – Hùng – trước đây từng làm nhân viên kỹ thuật, nhưng sau đợt công ty cắt giảm nhân sự sau dịch, anh chuyển sang chạy taxi công nghệ.
“Chạy ban ngày không ăn thua em ơi, phải chạy ban đêm mới có khách sộp,” anh giải thích khi tôi gặng hỏi vì sao cứ hơn 3 giờ sáng mới về đến nhà.
Ban đầu tôi tin anh. Những ngày đầu, tiền về ổn định, dù không nhiều nhưng cũng đủ chi tiêu trong lúc tôi chưa xin được việc mới. Thế nhưng vài tháng sau, tiền nong bắt đầu eo hẹp. Hùng vẫn đi sớm về khuya, nhưng tháng nào cũng chỉ mang về chưa tới 7 triệu.
“Khách ít, xăng tăng, lại phải nộp phần trăm cho hãng,” anh nói, mắt không dám nhìn thẳng vào tôi.
Tôi bắt đầu sinh nghi. Có gì đó không đúng. Tôi từng nghe vài chị đồng nghiệp cũ bảo: “Đàn ông chạy taxi đêm, không say xỉn thì cũng… dính cái kia.” Tôi gạt đi, không tin chồng mình như vậy. Hùng hiền lành, ít nói, thương con lắm. Nhưng linh cảm phụ nữ không bao giờ sai.
Tối hôm đó, tôi đưa bé Bin qua nhà bà ngoại. Lấy lý do phải làm thêm giờ, tôi ở lại thành phố, thuê một phòng nghỉ tạm trong hẻm nhỏ đường Cách Mạng Tháng Tám.
Tôi tạo tài khoản giả, lên ứng dụng gọi taxi. Tôi căn giờ đúng 11 giờ đêm – giờ Hùng thường bảo bắt đầu có khách nhiều – rồi nhập điểm đón ở gần công viên Lê Thị Riêng.
Lúc xe đến, tôi nín thở bước tới. Biển số quen quen. Ánh đèn trong xe hắt ra nhạt nhòa, nhưng tôi vẫn nhận ra cái dáng quen thuộc đang ngồi sau vô lăng.
Đúng là Hùng.
Tôi kéo khẩu trang che gần hết khuôn mặt, đội mũ lưỡi trai sụp xuống. Khi cánh cửa xe mở ra, tôi suýt bật khóc.
Ghế sau… bừa bộn. Có mấy tờ khăn giấy ướt, hộp bao cao su vứt lăn lóc dưới sàn. Mùi nước hoa rẻ tiền pha lẫn mùi khói thuốc xộc vào mũi tôi. Còn có… mùi gì đó ngai ngái, khó tả.
Tôi bước vào xe, ngồi im như tượng. Hùng không nhận ra tôi. Anh hỏi bằng giọng lơ đãng:
“Chị đi đâu?”
“Dẫn tôi tới khách sạn H.T đường Lý Thường Kiệt,” tôi cố tình nói nhỏ, giọng khàn xuống.
Anh gật đầu, không hỏi thêm.
Trên đường đi, anh bật nhạc. Một bài bolero quen thuộc vang lên: “Ai cho tôi tình yêu để làm thơ nồng say…”
Tôi nghiến răng, tay siết chặt chiếc túi xách. Xe dừng trước khách sạn nhỏ, ánh đèn mờ mờ đỏ đỏ phản chiếu xuống lề đường. Tôi lấy điện thoại, chuyển khoản 150 nghìn, rồi bước xuống.
Tôi đứng khuất trong bóng tối, nhìn chiếc taxi rời đi. Không lâu sau đó – chỉ khoảng 15 phút – chiếc xe quay lại. Một cô gái mặc váy ngắn, son đỏ chót, tay xách túi nhỏ bước lên. Tôi nhận ra cô ta. Một trong số những người từng hay cười cợt với Hùng qua Facebook mà tôi từng tra ra, nhưng anh bảo chỉ là bạn thời phổ thông.
Tôi thấy mình nghẹt thở. Tim đập loạn. Không còn nghi ngờ gì nữa.
Tôi bắt đầu theo dõi Hùng mỗi đêm.
Tôi xin nghỉ làm vài ngày, thuê một căn phòng nhỏ gần nơi anh hay đón khách, sống như cái bóng. Tôi thuê cả người quen làm bên dịch vụ theo dõi – anh ta gắn thiết bị định vị vào xe của Hùng, báo cho tôi lộ trình từng ngày.
Kết quả chẳng mấy khác biệt so với đêm hôm đó. Những chuyến đón – trả khách kỳ lạ. Những đoạn dừng bất thường ở khách sạn, nhà nghỉ. Những cô gái ăn mặc thiếu vải bước lên xe, không chỉ vào ban đêm mà cả ban chiều.
Nhưng đêm thứ ba là lúc tôi phát hiện ra mọi chuyện còn tệ hơn mình tưởng.
Hôm ấy, tôi theo anh tới một con hẻm nhỏ quận 10. Xe đỗ trước một căn nhà cấp bốn, cũ kỹ. Từ trong nhà, một người đàn ông mặc áo trắng bước ra, tay ôm cái túi đen.
Hùng mở cốp xe. Người đàn ông lén lút nhét túi vào đó rồi bước đi nhanh như trốn chạy. Chiếc xe lập tức lăn bánh.
Tôi đi theo.
Xe chạy ra hướng QL1A, rồi rẽ vào khu công nghiệp Tân Bình. Hùng dừng xe, mở cốp, đưa cái túi cho một người khác.
Tôi giơ điện thoại chụp lại, phóng to: bên hông túi là ký hiệu đỏ – hình con rồng quấn quanh chữ “S” – biểu tượng tôi từng thấy trên báo, liên quan đến một đường dây phân phối hàng lậu.
Không chỉ là chuyện gái gú.
Hùng còn đang dính vào thứ nguy hiểm hơn nhiều.
Tối hôm đó, tôi về nhà, mở điện thoại xem ảnh chụp. Tim đập loạn xạ. Tôi phải làm gì? Gọi công an ư? Đối đầu với anh ấy sao?
Sáng hôm sau, khi Hùng trở về nhà, tôi đứng chờ ở cửa.
“Anh có gì muốn nói với em không?”
Hùng giật mình, rồi im lặng.
Tôi giơ điện thoại lên, mở tấm ảnh chụp chiếc túi trong cốp xe.
Gương mặt anh tái đi. Rồi… anh gục xuống ghế, ôm đầu.
“Anh nợ nần. Bọn cho vay nặng lãi dọa chém. Anh bị ép… Nếu không chở hàng cho tụi nó, anh sẽ chết. Chúng sẽ đến tìm em với Bin…”
Tôi không biết nên khóc hay hét lên. Bao nhiêu niềm tin sụp đổ. Nhưng tôi hiểu: mọi thứ chưa kết thúc. Mọi chuyện chỉ mới bắt đầu.
Căn phòng im lặng như tờ. Chồng tôi – Hùng – vẫn gục đầu trên ghế, hai bàn tay run rẩy ôm lấy mặt. Tôi đứng trước anh, điện thoại vẫn mở tấm hình chụp chiếc túi lạ. Trong tôi là cơn lốc hỗn độn: tức giận, thương hại, lo sợ.
“Em định làm gì?” – Hùng ngẩng lên, mắt đỏ hoe.
“Câu đó… phải để em hỏi anh mới đúng.” – Tôi thở ra, chậm rãi ngồi xuống.
Anh bắt đầu kể, như thể cuối cùng cũng buông bỏ cái gánh nặng đè lên vai bấy lâu nay.
Sau đợt thất nghiệp, Hùng vay tiền mở tài khoản xe công nghệ. Ban đầu mọi thứ ổn, nhưng rồi anh lao vào cá độ bóng đá – ban đầu là vài trăm, sau là vài triệu. Chỉ một tháng, nợ chồng nợ. Lũ cho vay nặng lãi đến tận nhà đe dọa, hắn bắt đầu làm việc cho một tên tên Tý “mắt hí” – kẻ cầm đầu đường dây vận chuyển hàng lậu nội thành: thuốc lá lậu, hàng Trung Quốc không hóa đơn, thậm chí cả thuốc hướng thần trá hình.
Tý hứa “chỉ là tạm thời”, nhưng dần dần Hùng bị kéo sâu vào.
“Tụi nó biết hết về em, về con. Anh không dám dừng. Không dám nói. Cũng không thể xin lỗi em…”
Tôi lặng đi. Bao nhiêu câu hỏi về tình nghĩa, về trách nhiệm, về gia đình hiện ra trong đầu. Nhưng lý trí mách bảo tôi: nếu im lặng, tôi sẽ đưa cả bản thân và con trai vào nguy hiểm.
Tối hôm đó, tôi không ngủ. Tôi lục lại toàn bộ ảnh, tin nhắn, định vị, video quay từ những đêm theo dõi. Tôi lưu hết vào một ổ cứng, cất vào két. Tôi biết: giờ mình phải chọn phe.
Ngày hôm sau, tôi gọi cho một người bạn cũ: Minh – phóng viên điều tra của một tờ báo lớn ở Sài Gòn, người từng viết loạt bài phanh phui đường dây mại dâm cao cấp. Tôi kể hết, gửi dữ liệu, nhờ Minh chuyển cho công an qua đường nội bộ. Tôi không thể ra mặt tố cáo, vì Hùng vẫn chưa thoát khỏi tay tụi Tý. Nhưng tôi có thể khiến họ bị lộ.
Ba ngày sau, một cuộc vây bắt diễn ra ở quận Bình Tân, khi Hùng vừa giao một kiện hàng cho đồng bọn. Cảnh sát ập đến. Trong cốp xe, không chỉ có hàng lậu – mà còn phát hiện cả bảng danh sách khách quen của tụi Tý, gồm nhiều tài xế bị ép vận chuyển.
Tin tức lên báo. Tên Tý “mắt hí” bị bắt. Cả đường dây sụp đổ.
Nhưng… Hùng cũng không thoát.
Anh bị đưa về đồn công an. Dù không bị khởi tố với vai trò chủ mưu, nhưng việc tiếp tay vận chuyển hàng lậu có tổ chức khiến anh phải đối diện với án treo, nộp phạt hành chính, và phải cam kết tham gia cải tạo lao động cộng đồng trong 12 tháng.
Một tuần sau khi Hùng được tại ngoại tạm thời, tôi đưa cho anh một tờ giấy. Đó là đơn ly hôn.
“Em không hận anh. Nhưng em không thể sống với một người mà em không còn tin được. Em cần một môi trường an toàn cho con. Em cần một khởi đầu mới.”
Hùng không nói gì. Anh gật đầu, chậm rãi ký tên. Tôi không khóc. Cảm xúc tôi như đã vắt cạn sau những đêm dài thức trắng vì đau và sợ.
Trước khi rời khỏi căn nhà chung, anh nhìn tôi một lần cuối.
“Cảm ơn em… vì đã cứu anh khỏi vực thẳm. Nếu một ngày nào đó, em cần anh… chỉ cần nhắn. Anh sẽ không để em thất vọng lần nữa.”
Một năm sau…
Tôi chuyển về sống gần nhà mẹ, xin lại được công việc cũ ở một công ty xuất nhập khẩu. Bin nay đã vào lớp 1, ngoan và hiếu động.
Tôi nghe nói Hùng đang làm ở một trung tâm bảo trì xe máy, ăn lương theo giờ, sống giản dị, không còn dính líu đến bất kỳ ai trong quá khứ. Thỉnh thoảng, anh ghé thăm con, đúng hẹn, đúng giờ, lặng lẽ mang theo vài món quà nhỏ. Tôi để anh làm vậy – không phải vì tôi còn yêu – mà vì tôi biết: thằng bé cần có cha.
Mỗi lần nhìn ánh mắt Bin sáng lên khi thấy cha nó đến, tôi lại thầm mong: Giá như những chuyến xe đêm năm xưa… chỉ là những chặng mưu sinh bình thường, như bao người chồng khác.
“Khi đi bệnh viện khám thai, tôi lại bị sắp xếp bí mật để phá thai. Giữa cơn mơ hồ, tôi nghe thấy tiếng khóc của trẻ sơ sinh rồi im bặt, sau đó một tiếng nói khô khốc vang lên…”
Trời Hà Nội vào cuối thu se lạnh, ánh đèn vàng hắt qua cửa sổ phòng trọ nhỏ của Lan – một cô gái 27 tuổi vừa lập gia đình được hơn một năm. Lan là giáo viên tiểu học, chồng cô – Quang – là kỹ sư xây dựng, thường xuyên đi công trình xa. Đứa con đầu lòng đến với Lan như một phép màu. Sau bao năm chạy chữa vì buồng trứng đa nang, cuối cùng cô cũng có tin vui.
Buổi sáng định mệnh hôm đó, Lan đến Bệnh viện Phụ sản Trung ương để khám thai định kỳ ở tuần thứ 16. Cô đi một mình, Quang đang ở Lào Cai, không thể về kịp. Cô đã từng đi khám một mình nhiều lần, nên không mấy bận tâm. Không khí bệnh viện như mọi ngày – đông đúc, ồn ào, chen chúc người.
Sau khi làm thủ tục khám và siêu âm, y tá thông báo cô cần làm thêm một số xét nghiệm “sàng lọc đặc biệt” do có dấu hiệu bất thường. Cô được đưa đến một phòng khám riêng biệt, nằm ở khu vực ít người qua lại. Lòng cô bắt đầu bất an.
“Em cứ nằm nghỉ một chút, chúng tôi sẽ tiêm thuốc hỗ trợ để mẹ không căng thẳng,” một nữ bác sĩ mặc áo blouse trắng nói, giọng nhẹ nhàng nhưng không ấm áp.
Lan cảm thấy lạ nhưng không dám hỏi. Kim tiêm đâm vào tay, và mọi thứ dần mờ đi. Cô không biết mình đã ngủ bao lâu, chỉ nhớ rằng trong cơn mê man, cô nghe thấy những âm thanh lạ thường…
Tiếng khóc trẻ sơ sinh – rõ ràng, vang vọng trong đầu cô.
Rồi tiếng động kim loại – như kéo mổ hay dao mổ rơi xuống sàn.
Và sau đó – một giọng nói lạnh tanh: “Xong rồi. Lo phần xử lý.”
Lan choàng tỉnh dậy. Trần nhà vẫn màu trắng lạnh lẽo. Bên cạnh là y tá, không ai nói gì, chỉ lặng lẽ tháo ống truyền. Phần bụng dưới của cô đau nhói, tấm chăn mỏng phủ ngang người nhưng không che giấu được cảm giác trống rỗng trong lòng cô. Cô vội đưa tay sờ bụng – nhỏ hơn rõ rệt.
“Em… con em đâu rồi?” – giọng cô lạc đi, rơi vào khoảng không vô định.
Y tá né tránh ánh mắt Lan: “Chúng tôi… phát hiện thai nhi có vấn đề nghiêm trọng về thần kinh. Gia đình đã ký cam kết ban đầu. Quy trình đã được tiến hành.”
Lan gào lên: “Tôi không ký gì cả! Tôi đến để khám, không phải để phá thai!”
Không ai trả lời cô.
Một bác sĩ nam tiến đến, đặt trước mặt cô một bản giấy tờ có chữ ký – rõ ràng là chữ ký của cô, nhưng Lan không nhớ mình từng ký. Hay là trong lúc cô bị tiêm thuốc?
Lan được đưa về nhà trong trạng thái gần như hoảng loạn. Cô gọi cho Quang, nhưng anh không nghe máy. Trong những ngày tiếp theo, mọi thứ như một cơn ác mộng kéo dài. Không ai – kể cả bệnh viện – thừa nhận có gì sai. Lan bắt đầu bị ám ảnh bởi giấc mơ về tiếng khóc trẻ con, lặp đi lặp lại mỗi đêm.
Cô bắt đầu điều tra. Cô quay lại bệnh viện, nhưng hồ sơ khám của cô “đã bị lưu trữ”. Cô tìm hiểu qua một người bạn làm ở phòng hành chính, thì được biết hồ sơ y tế của cô đã bị chuyển đi. Có điều lạ là mã số bệnh án của cô lại trùng với một sản phụ khác – người đã mất con trong cùng một ngày, cùng giờ.
Lan tìm đến sản phụ đó – tên là Thuỷ. Họ gặp nhau tại một quán cà phê nhỏ ở quận Đống Đa. Khi nghe Lan kể, Thuỷ tái mặt: “Cô cũng nghe thấy tiếng khóc à?… Tôi tưởng tôi điên…”
Thuỷ kể rằng mình đến khám thai tuần thứ 20, mọi thứ hoàn toàn bình thường, cho đến khi bị tiêm thuốc “giảm lo âu” và tỉnh dậy thấy con đã không còn. Mọi giấy tờ sau đó đều hợp lệ, không ai chịu trách nhiệm. Cô đã từng gửi đơn kiện, nhưng bị từ chối vì “thiếu bằng chứng”.
Lan và Thuỷ quyết định hợp tác. Họ tìm đến một bác sĩ nghỉ hưu tên là bác sĩ Thành – người từng làm trưởng khoa sản tại chính bệnh viện này. Khi nghe kể, ông lặng người: “Có thể… các cô đã vướng vào một đường dây ngầm.”
“Đường dây?” – Lan hỏi lại.
“Phá thai bất hợp pháp và buôn bán mô thai nhi. Một số thai nhi sống sót còn bị bán ra nước ngoài với giá hàng trăm triệu… Những vụ này rất kín, thường dùng thuốc gây mê nhẹ, rồi giả mạo chữ ký để tiến hành thủ tục.”
Lan cảm thấy lạnh sống lưng. Đứa con của cô – có thể đã từng sống, đã từng khóc – và rồi biến mất như chưa từng tồn tại.
Những đêm sau đó, giấc mơ càng rõ ràng hơn.
Lan thấy mình nằm trên bàn mổ, không thể cử động.
Cô thấy một y tá trẻ tuổi, tay run rẩy bế một đứa trẻ sơ sinh đỏ hỏn.
Đứa bé mở mắt – rõ ràng là con cô – rồi bật khóc…
Và sau đó – là một bàn tay đeo găng đen, tóm lấy nó.
Tiếng khóc bị bóp nghẹt.
Lan tỉnh dậy, ướt đẫm mồ hôi.
Cô biết – sự thật vẫn chưa kết thúc.
Lan không còn là chính mình từ sau cái ngày định mệnh ấy. Ánh mắt cô luôn lạc đi đâu đó, như thể tâm trí đang kẹt trong khoảng không giữa thực và ảo. Giấc mơ về đứa trẻ đỏ hỏn cứ lặp lại mỗi đêm, nhưng càng ngày, nó càng rõ nét – từ tiếng khóc bị bóp nghẹt cho đến bàn tay đeo găng đen mang nó đi khỏi tầm mắt cô.
Quang, sau khi trở về, không tin những gì Lan kể. Anh cho rằng vợ bị rối loạn tâm lý hậu chấn thương – một kiểu “hội chứng mất con” thường gặp ở phụ nữ sau sẩy thai. Anh đưa cô đến gặp bác sĩ tâm lý, nhưng Lan biết thứ cô đang trải qua không chỉ là ảo giác. Có gì đó rất thật đã xảy ra – một thứ sự thật bị che giấu, bị gói ghém trong những bộ hồ sơ lạnh lùng và những cái gật đầu vô cảm.
Lan liên hệ lại với Thủy, hai người bắt đầu thu thập thông tin. Cả hai phát hiện điểm chung: cùng được chuyển vào “Phòng khám 3B” – một phòng khám không hề xuất hiện trong sơ đồ chính thức của bệnh viện. Họ quay lại bệnh viện nhiều lần, giả vờ khám lại, cố gắng tiếp cận khu vực đó nhưng đều bị chặn lại.
Một lần, họ tình cờ gặp được Dũng, một sinh viên thực tập ngành y, đang học năm cuối và có thời gian làm phụ tá trong bệnh viện. Dũng lưỡng lự khi nghe câu chuyện, nhưng sau khi Lan đưa cho cậu một đoạn ghi âm mà cô bí mật thu lại trong giấc mơ (cô đã đặt máy ghi âm trong phòng ngủ để ghi lại tiếng nói mơ), Dũng như chết lặng. Trong đoạn ghi âm, có một giọng đàn ông nói nhỏ:
“Chuyển đứa này sang xe đêm, đưa về Đông Anh. Đừng để lại dấu vết.”
Dũng xác nhận, giọng nói đó giống với bác sĩ Thể – người phụ trách chính ở Phòng khám 3B.
Dũng kể rằng đã từng thấy những “xe chuyên dụng” đi vào khu vực hậu viện lúc nửa đêm – dù bệnh viện không có lịch chuyển bệnh vào giờ đó. Có lần cậu lén nhìn vào, thấy bên trong là một chiếc lồng sắt được phủ vải trắng, lờ mờ bên dưới là hình dáng một đứa bé đang động đậy…
Lan, Thủy và Dũng quyết định liều lĩnh.
Một đêm, họ hẹn nhau đợi gần bãi xe sau bệnh viện. Dũng đã bí mật gắn một thiết bị định vị lên xe tải được cho là chở “chất thải y tế”. Khi chiếc xe rời đi lúc 2h sáng, họ dùng điện thoại theo dõi, rồi thuê xe máy bám theo.
Hành trình kéo dài hơn một tiếng, vượt qua cầu Nhật Tân, về hướng Đông Anh. Cuối cùng, chiếc xe dừng trước một khu nhà kho cũ kỹ nằm sâu trong khu công nghiệp vắng vẻ. Biển hiệu bên ngoài ghi là “Cơ sở xử lý rác y tế Đồng Lợi”, nhưng tất cả đều tối om. Không có camera giám sát, không có bảo vệ.
Họ nấp sau một bức tường, quan sát. Một cánh cửa phía sau mở ra, vài người mặc đồ blouse trắng, che khẩu trang kín mít, bế ra những chiếc hộp inox – như hộp ủ lạnh – đặt vào trong kho. Đột nhiên, một trong số họ trượt tay, nắp hộp mở ra.
Lan nín thở.
Bên trong, là một đứa trẻ sơ sinh – còn đỏ hỏn, nhưng… còn sống.
Nó cựa mình, yếu ớt, và khẽ khóc.
Giọng khóc mỏng như sợi chỉ, nhưng rõ ràng – chính là âm thanh trong những cơn mộng mị của Lan. Cô như hóa đá.
Ngay lúc đó, một người khác – có vẻ là quản lý – lao ra quát:
“Nhanh tay lên! Chậm trễ là mất mối Hàn Quốc đấy!”
Lan rụng rời.
Cô không chỉ mất con.
Con cô có thể còn sống – và bị đưa vào đường dây buôn bán trẻ sơ sinh xuyên quốc gia.
Không thể chần chừ nữa. Họ rút lui, báo tin cho bác sĩ Thành – người từng giúp đỡ. Thành ngay lập tức gọi cho một người bạn cũ – nay là phóng viên điều tra tại một đài truyền hình. Trong vòng 3 ngày, nhóm phóng viên bí mật phối hợp với công an, quay lại hiện trường và thu thập bằng chứng.
Vụ việc được phanh phui sau hơn một tháng điều tra.
Cả nước rúng động.
Đường dây buôn bán trẻ sơ sinh ngụy trang dưới hình thức “xử lý thai nhi bị dị tật” hoạt động trong suốt gần 3 năm qua, với hàng trăm ca bị “chuyển hướng” mà không có sự đồng ý của sản phụ. Đội ngũ liên quan lên đến gần 30 người, từ bác sĩ, y tá, cán bộ hành chính đến các đối tượng môi giới xuyên quốc gia.
Kết quả giám định ADN xác nhận: trong số những trẻ bị phát hiện, có một đứa là con của Lan. Đứa trẻ may mắn chưa bị chuyển đi. Nó được đặt tên là Bình An – như một lời cầu nguyện.
Lan ôm con lần đầu trong nước mắt.
Cô cảm thấy trái tim mình như được ghép lại sau bao ngày vỡ vụn.
Giờ đây, Lan trở thành người hoạt động xã hội, giúp đỡ các bà mẹ từng gặp tai biến trong thai kỳ. Thủy tiếp tục kiện tụng để đòi lại công lý cho con mình – dù con cô có thể đã không còn.
Dũng từ bỏ ngành y – nhưng trở thành phóng viên điều tra, chuyên theo đuổi các vụ việc tương tự.
Những đêm gió mùa thổi qua khung cửa sổ, Lan vẫn nghe thấy tiếng khóc trẻ thơ.
Nhưng lần này, nó không khiến cô hoảng loạn nữa.
Bởi đó là tiếng khóc thật – tiếng khóc của một sinh linh được cứu sống, từ bóng tối trở về ánh sáng.
Giá vàng trong nước sáng nay giảm mạnh, với mức điều chỉnh cao nhất lên tới 1 – 1,5 triệu đồng/lượng đối với vàng nhẫn và vàng SJC. Cùng thời điểm, giá vàng thế giới cũng sụt giảm xuống dưới mốc 3.300 USD/ounce…
Ngày 29/5/2025, Tạp chí Thương gia đã đăng tải bài viết với tiêu đề: “Vàng ‘rơi không phanh’ sau chỉ đạo của Tổng Bí thư Tô Lâm”. Nội dung như sau:
Giá vàng miếng tại Tập đoàn vàng DOJI giảm 1,5 triệu đồng, xuống còn 114,7 triệu đồng/lượng mua vào và 117,2 triệu đồng/lượng bán ra. Chênh lệch giá mua bán vàng miếng duy trì ở mức 2,5 triệu đồng/lượng.
Tương tự, giá vàng nhẫn tại Công ty SJC cũng giảm 1,3 triệu đồng ở chiều mua vào, xuống 110 triệu đồng/lượng và giảm 1 triệu đồng ở chiều bán ra, xuống 114 triệu đồng/lượng. PNJ mua vào 110 triệu đồng, bán ra 113 triệu đồng, giảm 1,4 triệu đồng mỗi lượng…
Giá vàng miếng trong phiên giao dịch sáng ngày 29/5
Đà giảm mạnh của giá vàng trong nước diễn ra sau chỉ đạo của Tổng Bí thư Tô Lâm tại buổi làm việc với Ban Chính sách, chiến lược Trung ương về cơ chế, chính sách quản lý hiệu quả thị trường vàng trong thời gian tới.
Cụ thể, Tổng Bí thư đã nêu rõ 9 nhóm nhiệm vụ, giải pháp cần thực hiện: Hoàn thiện khuôn khổ pháp lý, sửa đổi Nghị định 24/2012/NĐ-CP theo hướng thị trường hóa có kiểm soát, kết nối hiệu quả giữa thị trường vàng trong nước và quốc tế.
Xóa bỏ thế độc quyền thương hiệu vàng miếng một cách có kiểm soát, cấp phép cho nhiều doanh nghiệp đủ điều kiện tham gia sản xuất để tạo cạnh tranh bình đẳng, đa dạng nguồn cung, ổn định giá. Mở rộng quyền nhập khẩu vàng có kiểm soát để tăng cung, thu hẹp chênh lệch giá vàng trong nước và thế giới, hạn chế buôn lậu.
Khuyến khích phát triển thị trường vàng trang sức để từng bước biến Việt Nam thành trung tâm chế tác, xuất khẩu vàng trang sức chất lượng cao, chuyển hóa vàng tích trữ thành giá trị gia tăng.
Phát triển các kênh đầu tư thay thế hấp dẫn, huy động vàng trong dân vào nền kinh tế. Nâng cao hiệu quả quản lý và phối hợp liên ngành trong phòng, chống buôn lậu vàng. Phát huy vai trò của Hiệp hội Kinh doanh vàng làm cầu nối giữa doanh nghiệp và cơ quan quản lý, phối hợp bình ổn thị trường khi cần thiết.
Duy trì ổn định kinh tế vĩ mô và niềm tin vào đồng tiền Việt Nam như một giải pháp căn bản, lâu dài để chuyển hóa nguồn lực từ vàng vào phát triển kinh tế. Cuối cùng, sớm xây dựng hệ thống thông tin, dữ liệu thị trường vàng để tăng minh bạch, phục vụ công tác quản lý, đánh giá tác động tới tỷ giá, ngoại hối và các kênh đầu tư khác.
Tổng Bí thư cũng chỉ đạo nghiên cứu ba nhóm giải pháp áp dụng trong thời gian tới. Một là, thành lập Sở giao dịch vàng quốc gia, hoặc đưa vàng vào giao dịch trên Sở giao dịch hàng hóa, hoặc sàn giao dịch vàng trong Trung tâm tài chính quốc tế tại Việt Nam. Hai là, áp dụng thuế với giao dịch mua bán vàng để tăng minh bạch, kiểm soát hoạt động đầu cơ. Ba là, xóa bỏ thuế xuất khẩu vàng trang sức mỹ nghệ nhằm thúc đẩy sản xuất, xuất khẩu.
Trên thị trường quốc tế, giá vàng thế giới giảm xuống dưới 3.300 USD/ounce. Hiện, kim loại quý đang giao dịch quanh ngưỡng 3.262,5 USD/ounce, giảm 23,9 USD sau một ngày. Việc điều chỉnh của vàng được nhận định chỉ diễn ra trong ngắn hạn.
Giá vàng thế giới trong 24 giờ qua
Phát biểu trên CNBC, ông Francisco Blanch, Trưởng bộ phận nghiên cứu hàng hóa toàn cầu và các sản phẩm phái sinh tại Bank of America Securities cho rằng, sự điều chỉnh hiện tại của giá vàng là kết quả của việc giảm bớt tình trạng bất ổn địa chính trị trong ngắn hạn. Tuy nhiên, chuyên gia này tin rằng, vàng và bạc sẽ tiếp tục ghi nhận mức tăng trong nửa cuối năm 2025.
“Hiện tại, thị trường đang trải qua đợt điều chỉnh có thể kéo dài vài tháng. Tuy nhiên, chúng tôi vẫn lạc quan trong dài hạn và có thể vào nửa sau của năm 2025 hoặc đến năm 2026, giá vàng sẽ vượt qua mức 4.000 USD/ounce”, ông Francisco Blanch dự báo.
Theo chuyên gia phân tích cấp cao Jim Wyckoff của Kitco Metals, thị trường vàng thời gian gần đây biến động không có xu hướng rõ rệt, chủ yếu phản ứng theo các tin tức cơ bản hằng ngày.
Tuy nhiên, triển vọng dài hạn của vàng vẫn nhận được sự quan tâm. Ông Goldman Sachs, chuyên gia kinh tế mới đây khuyến nghị nhà đầu tư nên phân bổ tỷ trọng vàng cao hơn mức thông thường trong danh mục dài hạn, do rủi ro toàn cầu gia tăng và nhu cầu mua vàng của các ngân hàng trung ương vẫn duy trì ở mức cao.
Trong tuần này, giới đầu tư đang dồn sự chú ý vào loạt dữ liệu kinh tế quan trọng của Mỹ, bao gồm số liệu GDP công bố vào thứ Năm và chỉ số chi tiêu tiêu dùng cá nhân (PCE) – thước đo lạm phát ưa thích của Fed sẽ được công bố vào thứ Sáu.
Chuyên gia phân tích thị trường Han Tan của Exinity Group nhận định, nếu dữ liệu PCE thấp hơn kỳ vọng, điều này có thể xoa dịu lo ngại về nguy cơ lạm phát đình trệ và tạo động lực để Fed sớm cắt giảm lãi suất và đây là yếu tố hỗ trợ tích cực cho giá vàng.
Hiện Fed vẫn giữ nguyên lãi suất chính sách trong biên độ 4,25% – 4,50% kể từ tháng 12/2023 và đang chờ thêm tín hiệu rõ ràng từ nền kinh tế trước khi đưa ra quyết định điều chỉnh tiếp theo.
Ở một diễn biến khác, dữ liệu mới nhất cho thấy lượng vàng nhập khẩu vào Thụy Sĩ từ Mỹ đã tăng vọt trong tháng 4, đạt mức cao nhất theo tháng kể từ ít nhất năm 2012. Sự gia tăng đột biến này diễn ra sau khi vàng được loại khỏi danh mục áp thuế nhập khẩu tại Mỹ – động thái giúp kim loại quý trở nên hấp dẫn hơn trên thị trường toàn cầu.
Trên thị trường ngoại tệ, tại Ngân hàng Nhà nước, tỷ giá trung tâm hôm nay tăng 15 đồng so với phiên sáng ngày hôm qua, niêm yết ở mức 24.962 VND/USD. Với biên độ giao dịch ±5% so với tỷ giá trung tâm, tỷ giá trần được áp dụng là 26.210 VND/USD và tỷ giá sàn là 23.714 VND/USD. Tỷ giá tham khảo tại Sở giao dịch Ngân hàng Nhà nước hiện là 23.750 VND/USD ở chiều mua vào và 26.144 VND/USD ở chiều bán ra.
Còn tại các ngân hàng thương mại trong sáng nay, tỷ giá USD tại Vietcombank niêm yết ở mức 25.810 – 26.170 VND/USD (mua vào – bán ra), tăng 70 đồng ở cả hai chiều giao dịch so với sáng 28/5. Tương tự, BIDV cũng tăng tỷ giá USD hôm nay thêm 50 đồng lên thành 25.790 – 26.150 VND/USD (mua vào – bán ra).
Cùng ngày, báo Tiền phong đã đăng tải bài viết với tiêu đề: “Giá vàng lao dốc, cổ phiếu và USD tăng vọt”. Nội dung cụ thể như sau:
Giá vàng chạm mức thấp nhất trong tuần
Trong phiên giao dịch hôm nay (29/5), giá vàng giao ngay giảm 0,5% xuống 3.273,37 USD/ounce, sau khi chạm mức thấp nhất kể từ ngày 20/5. Giá vàng tương lai của Mỹ giảm 0,7% xuống còn 3.270,80 USD/ounce.
Giá vàng chạm mức thấp nhất trong hơn một tuần sau khi tòa án liên bang Mỹ chặn “thuế quan qua lại” của Tổng thống Mỹ Donald Trump, làm giảm sức hấp dẫn của kim loại quý như một nơi trú ẩn an toàn.
Phán quyết bất ngờ đến từ tòa án thương mại Mỹ hôm thứ Tư. Cơ quan này ra lệnh đình chỉ thực thi các loại thuế quan ông Trump từng công bố ngày 2/4. Tòa án cho rằng ông Trump vượt quá thẩm quyền khi áp dụng thuế phổ quát đối với hàng nhập khẩu từ các quốc gia có thặng dư thương mại với Mỹ.
“Phán quyết của tòa án Mỹ là động lực chính dẫn đến đà tăng của đồng USD, sau đó đẩy giá vàng xuống thấp hơn”, ông Nicholas Frappell – Giám đốc thị trường tổ chức toàn cầu tại ABC Refinery – nhận định.
Giá vàng tiếp tục lao dốc.
Các loại thuế quan này từng gây lo ngại kéo theo nguy cơ suy thoái toàn cầu. Tuy nhiên, một số mức thuế cụ thể theo từng quốc gia bị hoãn chỉ một tuần sau khi được công bố. Sau phán quyết mới, chỉ số đồng USD (.DXY) tăng giá, khiến giá vàng tính bằng đồng bạc xanh trở nên đắt đỏ hơn. Đồng thời, các chỉ số tương lai Phố Wall và chứng khoán châu Á cũng tăng theo.
Chính quyền Tổng thống Mỹ Donald Trump đệ đơn kháng cáo, đặt ra khả năng vụ việc có thể được đưa lên Tòa án Tối cao.
Tuy nhiên, theo ông Frappell, thị trường vàng vẫn giữ triển vọng lạc quan về dài hạn. Triển vọng dài hạn cho thấy đồng USD sẽ yếu hơn và vẫn có khả năng có một số áp lực lạm phát trong thời gian tới.
Biên bản cuộc họp ngày 6-7/5 của Cục Dự trữ Liên bang Mỹ (Fed) cho thấy các quan chức lo ngại rủi ro đồng thời xảy ra lạm phát và thất nghiệp. Tình huống này buộc Fed phải lựa chọn giữa chính sách tiền tệ thắt chặt để kiềm chế lạm phát, hoặc nới lỏng để hỗ trợ tăng trưởng và việc làm.
Giới đầu tư đang chờ đợi công bố dữ liệu GDP và Chi tiêu tiêu dùng cá nhân cốt lõi của Mỹ vào cuối ngày để tìm thêm manh mối về lộ trình lãi suất.
Giá bạc giao ngay tăng 0,6% lên 33,19 USD/ounce, bạch kim tăng 0,6% lên 1.080,90 USD/ounce, và palladium tăng 1,3% lên 974,69 USD/ounce.
Giá dầu Brent tăng 66 cent lên 65,56 USD/thùng, còn giá dầu thô Mỹ tăng 70 cent lên 62,54 USD/thùng, sau khi OPEC+ giữ nguyên chính sách sản lượng và Mỹ cấm Chevron (CVX.N) xuất khẩu dầu thô từ Venezuela.
Cổ phiếu châu Á lập đỉnh, USD tăng giá
Chứng khoán châu Á phản ứng tích cực. Chỉ số Nikkei 225 của Nhật tăng 1,7%, chỉ số KOSPI của Hàn Quốc tăng 1,2%, đạt mức cao nhất trong 9 tháng. Chỉ số MSCI khu vực châu Á – Thái Bình Dương bên ngoài Nhật Bản tăng 0,3%. Cổ phiếu blue chip của Trung Quốc tăng 0,5%.
Hiệu ứng lan rộng khi hợp đồng tương lai EUROSTOXX 50 tăng 1,1%, FTSE tăng 0,7%, và DAX tăng 0,9%.
Hợp đồng tương lai S&P 500 tăng 1,6%, còn Nasdaq tăng tới 1,9%, nhờ kết quả kinh doanh tích cực từ Nvidia (.NVDA.O). Cổ phiếu công ty này tăng 4,4% sau giờ giao dịch, khi báo cáo doanh số vượt kỳ vọng và dự báo doanh thu quý tới mạnh mẽ.
Đồng USD phản ứng mạnh sau phán quyết, tăng 0,7% so với franc Thụy Sĩ lên 0,8327, và tăng 0,7% so với yên Nhật lên 145,86 yên/1 USD. Đồng euro giảm 0,4% còn 1,1245 USD.
Thị trường cổ phiếu có dấu hiệu khả quan.
Cổ phiếu châu Á và các hợp đồng tương lai Phố Wall bật tăng mạnh vào thứ Năm sau phán quyết bất ngờ của tòa án liên bang Mỹ về việc chặn thi hành “thuế quan Ngày giải phóng”. Diễn biến này đã thúc đẩy đồng USD tăng giá so với các loại tiền tệ trú ẩn an toàn, trong đó có yên Nhật.
“Từ lâu, giới đầu tư cho rằng quyền hạn khẩn cấp ông Trump sử dụng để áp thuế quan là vi hiến và quyền ban hành thuế quan thuộc về Quốc hội, không ngờ có khả năng Tòa án Thương mại Mỹ. Nếu thị trường diễn biến theo chiều hướng này, tòa án có thể trì hoãn, bác bỏ các mức thuế, loại bỏ rủi ro lớn và chắc chắn kích thích khẩu vị rủi ro”, ông Kyle Rodda – chuyên gia phân tích tài chính cấp cao tại Capital.com – nhận xét.
Hiện, triển vọng tạm ngưng thuế quan giúp nhà đầu tư lạc quan hơn về thị trường chứng khoán.
“Phán quyết rõ ràng gây trở ngại cho nỗ lực của chính quyền nhằm nhanh chóng hoàn tất các thỏa thuận thương mại trong thời gian tạm dừng áp dụng thuế quan 90 ngày – hiện được tuyên bố là bất hợp pháp. Các quốc gia khác chờ xem liệu tòa án cấp cao hơn có sẵn sàng đảo ngược phán quyết này hay không”, ông Paul Ashworth – trưởng nhóm kinh tế khu vực Bắc Mỹ tại Capital Economics – phân tích.
Lợi suất trái phiếu kho bạc Mỹ kỳ hạn 10 năm tăng 3 điểm cơ bản lên 4,51%, khi thị trường tiếp tục điều chỉnh kỳ vọng cắt giảm lãi suất của Cục Dự trữ Liên bang Mỹ (Fed).
Biên bản cuộc họp gần nhất của Fed cho thấy hầu hết thành viên bình luận rằng rủi ro lạm phát có thể dai dẳng hơn dự kiến, phần lớn do ảnh hưởng từ chính sách thuế quan của Trump.
Hiện khả năng Fed cắt giảm lãi suất vào tháng 7 chỉ còn 22%, trong khi xác suất cắt giảm vào tháng 9 đạt khoảng 60%, giảm đáng kể so với một tháng trước.
Cơ quan chức năng Quảng Ninh vừa thu giữ hơn 25 tấn mực, chân gà, sách bò đã bốc mùi, không giấy tờ, do chủ kho khai mua trôi nổi trên thị trường để kinh doanh.
Ngày 27/5, Đội Quản lý thị trường số 4 tỉnh Quảng Ninh phối hợp Phòng Cảnh sát Kinh tế, Đội Kiểm soát Hải quan kiểm tra kho hàng đông lạnh tại thôn 5, xã Quảng Nghĩa, thành phố Móng Cái. Tại đây, lực lượng chức năng phát hiện nhiều thực phẩm không rõ nguồn gốc, xuất xứ.
Qua kiểm tra, lực lượng chức năng phát hiện trong kho có 25 tấn mực ống đông lạnh, 300 kg sách bò và 160 kg chân gà, được bảo quản trong thùng carton và sọt nhựa. Nhiều lô hàng đã bốc mùi, không có nhãn mác hay thông tin nguồn gốc, xuất xứ.
Hàng hoá được cất giấu trong các kho đông lạnh. Ảnh: Quản lý thị trường
Chủ kho hàng được nhà chức trách xác định có hộ khẩu thường trú tại Quảng Ninh.
Ông này khai mua toàn bộ số hàng trôi nổi trên thị trường để kinh doanh, không có hóa đơn, chứng từ chứng minh nguồn gốc. Đội Quản lý thị trường số 4 đã tạm giữ toàn bộ lô hàng, hoàn thiện hồ sơ xử lý theo quy định pháp luật.
Trước đó, ngày 26/5, Đội Quản lý thị trường số 1 cũng thu giữ gần 8 tấn chân gà đông lạnh không rõ nguồn gốc tại thành phố Móng Cái. Ngày 15/5, lực lượng này tiếp tục phát hiện hơn 2 tấn thực phẩm không rõ nguồn gốc tại thành phố Cẩm Phả.
Nhà chức trách tỉnh Quảng Ninh cho biết sẽ tiếp tục siết chặt kiểm tra, xử lý nghiêm vi phạm về an toàn thực phẩm và hàng hóa không rõ nguồn gốc, bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng.
Người dân rùng mình khi biết Giấy chứng nhận an toàn thực phẩm của 3 cửa hạng nhà CP đã hết hạn
Ngày 31-5, đoàn kiểm tra liên ngành Sóc Trăng tiếp tục kiểm tra 3 cửa hàng Fresh Shop của Công ty cổ phần Chăn nuôi C.P. Việt Nam.
Đoàn kiểm tra liên ngành kiểm tra sản phẩm thịt heo tại cửa hàng ở Mỹ Xuyên, Sóc Trăng – Ảnh: KHẮC TÂM
Sáng 31-5, ông Ngô Thái Chân – giám đốc Sở Nông nghiệp và Môi trường tỉnh Sóc Trăng – cho biết đến 22h tối 30-5, đoàn kiểm tra liên ngành mới hoàn tất việc kiểm tra cửa hàng Fresh Shop Mỹ Xuyên, tỉnh Sóc Trăng.
Giấy chứng nhận cơ sở đủ điều kiện an toàn thực phẩm đã hết hạn hơn 2 tháng
Theo ông Chân, qua kiểm tra bước đầu ghi nhận Cửa hàng Fresh Shop Mỹ Xuyên thực hiện đầy đủ quy trình; điều kiện thành lập cửa hàng đảm bảo an toàn thực phẩm; đầy đủ hóa đơn, chứng từ xuất nhập hàng; giấy chứng nhận kiểm dịch động vật; thịt heo có đóng dấu kiểm soát giết mổ của ngành thú y
Cửa hàng Fresh Shop Mỹ Xuyên của Công ty C.P. Việt Nam hết hạn chứng nhận an toàn thực phẩm
Tuy nhiên tại thời điểm kiểm tra, giấy chứng nhận cơ sở đủ điều kiện an toàn thực phẩm của Cửa hàng Fresh Shop Mỹ Xuyên hết hạn trên 2 tháng do đổi chủ. Giấy phép này do Chi cục Quản lý chất lượng Nông lâm sản và Thủy sản tỉnh Sóc Trăng cấp, có hiệu lực đến ngày 8-3-2025.
Đồng thời cửa hàng chưa xuất trình được bản gốc giấy chứng nhận đăng ký kinh doanh, giấy chứng nhận tập huấn kiến thức an toàn thực phẩm của chủ cơ sở và nhân viên bán hàng
“Đoàn kiểm tra đã niêm phong, yêu cầu trong vòng 5 ngày phải hoàn chỉnh hồ sơ và tiến hành xử lý theo quy định”, ông Chân nói.
Ông Chân cho biết trong hôm nay, đoàn kiểm tra liên ngành tiếp tục kiểm tra 3 cửa hàng Fresh Shop còn lại.
Trước đó, qua thông tin phản ánh của người dân về việc Công ty cổ phần Chăn nuôi C.P. Việt Nam sản xuất, chế biến thực phẩm không đảm bảo vệ sinh thực phẩm, chiều 30-5, chủ tịch UBND tỉnh Sóc Trăng Trần Văn Lâu đã ký công văn hỏa tốc giao Sở Nông nghiệp và Môi trường phối hợp các ngành liên quan kiểm tra đột xuất theo nội dung phản ánh; xử lý nghiêm các hành vi vi phạm (nếu có) theo đúng quy định của pháp luật.
Từ chỉ đạo của người đứng đầu chính quyền tỉnh, đoàn kiểm tra liên ngành gồm công an, quản lý thị trường và các đơn vị trực thuộc Sở Nông nghiệp và Môi trường tỉnh Sóc Trăng đã kiểm tra Cửa hàng Frewsh Shop của C.P. Việt Nam tại đường Triệu Nương, thị trấn Mỹ Xuyên, huyện Mỹ Xuyên.
Lãnh đạo Cục Chăn nuôi và Thú y cho biết đã chỉ đạo đơn vị liên quan phối hợp cùng tỉnh Sóc Trăng xác minh thông tin vụ việc.
C.P. Việt Nam đề nghị xử lý hành vi đăng tin sai sự thật
Sáng 31-5, một lãnh đạo Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch tỉnh Sóc Trăng xác nhận đã nhận được văn bản đề nghị xử lý hành vi đăng tải thông tin sai sự thật, bôi nhọ uy tín doanh nghiệp.
Theo công ty này, thời gian gần đây có phát hiện ông N. đã sử dụng fanpage “Jony Lieu” và tài khoản Zalo “Ngân Tech” đăng tải thông tin mang tính xuyên tạc, sai sự thật, bôi nhọ danh dự, uy tín, gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình ảnh và hoạt động sản xuất kinh doanh của Công ty cổ phần Chăn nuôi C.P. Việt Nam.
Các thông này cố ý vu khống, thổi phồng sai lệch về quy trình sản xuất, chất lượng sản phẩm của công ty; gây hoang mang dư luận, ảnh hưởng tiêu cực đến tâm lý người tiêu dùng…
C.P. Việt Nam kiến nghị xem xét, xác minh, xử lý theo đúng quy định pháp luật; yêu cầu gỡ bỏ toàn bộ nội dung vi phạm và có hình thức công khai cải chính thông tin để khôi phục danh dự, uy tín cho doanh nghiệp.
Ông Trần Văn Lâu – chủ tịch UBND tỉnh Sóc Trăng – cho biết đã chỉ đạo công an vào cuộc xác minh, kiểm tra vụ việc.
Các đối tượng sử dụng loại gạo rẻ tiền hơn, đóng gói vào bao bì giả nhãn hiệu Gạo ST25 bán ra thị trường gần 20 tấn, thu lời hàng trăm triệu đồng.
Ngày 29/5, Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an TP Hà Nội cho biết đã khởi tố vụ án, khởi tố bị can đối với 4 đối tượng về hành vi sản xuất, buôn bán hàng giả là lương thực, thực phẩm.
Bốn bị can gồm: Phạm Thị Ánh Tuyết (SN 1969, chủ cửa hàng Gạo Tuyết Kỳ, số 248 phố Xuân Đỉnh, quận Tây Hồ), Nguyễn Thị Bình (SN 1973, chủ cửa hàng Gạo Tâm Bình, xã Đức Giang, huyện Hoài Đức), Lê Thị Nhàn và Vũ Thị Bích Ngọc (cùng trú tại xã Đức Giang, chuyên kinh doanh bao bì).
Nhóm đối tượng bị khởi tố
Trước đó, ngày 14/5, Đội Chống buôn lậu Phòng Cảnh sát kinh tế Công an TP Hà Nội phối hợp với Đội QLTT số 1 tiến hành kiểm tra cửa hàng Gạo Tuyết Kỳ. Tại đây, lực lượng chức năng phát hiện 875 kg gạo giả mang nhãn Gạo Ông Cua – Đặc sản Sóc Trăng, do Doanh nghiệp Hồ Quang Trí đăng ký và phân phối.
Cơ quan công an kiểm tra gạo.
Tại cơ quan điều tra, Phạm Thị Ánh Tuyết khai nhận: Nhận thấy người tiêu dùng đặc biệt ưa chuộng gạo ST25 Lúa – Tôm mang nhãn hiệu Gạo Ông Cua, Tuyết đã bắt tay với Nguyễn Thị Bình lên kế hoạch trục lợi.
Hai người bàn bạc và quyết định sử dụng loại gạo rẻ tiền hơn, rồi đóng gói vào bao bì giả nhãn hiệu của Doanh nghiệp tư nhân Hồ Quang Trí – đơn vị sở hữu thương hiệu Gạo Ông Cua nổi tiếng. Bao bì giả được mua từ Lê Thị Nhàn và Vũ Thị Bích Ngọc.
Gạo giả mạo
Hai đối tượng này không tích trữ hàng sẵn, chỉ sản xuất khi có đơn đặt số lượng lớn. Để tăng tính thuyết phục, nhóm này còn sử dụng máy ép nhiệt, máy khâu túi, cân điện tử… như một dây chuyền sản xuất chuyên nghiệp.
Các bao gạo giả
Sơ bộ, cơ quan điều tra xác định tổng lượng gạo giả đã được bán ra thị trường lên tới 17,3 tấn. Nhóm đối tượng bán giá cao gấp đôi, thu lợi bất chính hàng trăm triệu đồng.
Mở rộng điều tra, cơ quan chức năng đã khám xét khẩn cấp các địa điểm liên quan, thu giữ gần 6 tấn gạo đang chờ đóng gói, cùng hơn 38.000 bao bì giả, máy móc sản xuất và nhiều tang vật khác.
Tôi chỉ định ra sân bay đón em trai – thằng nhóc tôi không gặp đã ba năm – mà ai ngờ lại thành ra… hôn nhầm một người đàn ông lạ ngay giữa sân bay Tân Sơn Nhất. Mà đâu chỉ thế, người đó không phải ai khác, mà là một nhân vật “nguy hiểm” đến mức chỉ cần nhắc tên, dân buôn tài chính lẫn xã hội đen đều im bặt…
Tôi chỉ định cười trừ, nói xin lỗi, rồi bỏ chạy. Nhưng người ấy không cho tôi rời đi dễ vậy. Anh ta kéo tôi lại, nhìn chằm chằm, rồi nói bằng giọng trầm thấp:
“Cô nghĩ chỉ hôn xong rồi bỏ chạy là được à?”
Trưa ngày chủ nhật, tôi – Ngọc Anh, 26 tuổi, nhân viên văn phòng – chạy thục mạng trong cái nắng 37 độ ở TP.HCM. Tôi đến trễ gần 20 phút để đón Minh Nhật, em trai tôi từ Nhật Bản về. Không mang kính cận, mắt mờ căng, tôi phải nheo mắt liên tục mới đọc nổi bảng đến chuyến bay.
Tiếng loa vang lên:
“Chuyến bay VN341 từ Tokyo vừa hạ cánh. Hành khách đang làm thủ tục lấy hành lý.”
Tôi căng mắt nhìn về phía dòng người bước ra. Và rồi – tôi thấy nó! Thằng Nhật đó! Áo sơ mi xanh dương nhạt, tóc hơi nhuộm nâu, kéo vali đen. Đúng gu ăn mặc của nó, dáng người cũng không lẫn đi đâu được.
Không chần chừ, tôi hét lên: – Nhật ơi! Nhật!!
Người đó quay lại. Tôi mừng quá mức, lao đến… ôm chầm lấy người ta và đặt một nụ hôn lên má. – Em về rồi! Trời ơi chị nhớ em muốn chết luôn á!
Nhưng người đó không phản ứng. Đứng im. Rồi quay mặt lại. Gương mặt kia – không phải Minh Nhật.
Tôi chết trân. Không phải em tôi. Mắt người này sâu, sắc lạnh, gương mặt mang nét lai Tây, cằm góc cạnh và ánh nhìn… rất không thân thiện.
Anh ta nhíu mày, đưa tay lau vội chỗ tôi vừa hôn. Rồi lên tiếng: – Cô là ai?
– Tôi… tôi xin lỗi! Nhầm người. Thật sự nhầm. Em tôi giống… tôi bị cận…
Tôi cố gắng rút lui trong sự bối rối. Nhưng chưa kịp quay lưng, anh ta đã giữ tay tôi lại. – Nhầm người đến mức hôn luôn sao?
– Tôi xin lỗi! Thật ra… tôi hoảng, tôi tưởng em tôi… Tôi không có ý… hôn!
Người đàn ông nhíu mày, rồi đột nhiên mỉm cười – một nụ cười mỏng, đầy nguy hiểm: – Cô tên gì?
– Ngọc Anh…
– Cô biết cô vừa hôn ai không?
Tôi lắc đầu.
Anh cúi xuống, nói nhỏ bên tai tôi: – Tôi là Trịnh Đăng Khoa. Người mà cô vừa hôn nhầm… là người đang bị theo dõi bởi cảnh sát lẫn băng nhóm giang hồ cùng lúc.
Tôi cứng đờ. Tim đập như trống làng. Cái tên ấy – tôi từng nghe qua. Giới đầu tư tài chính gọi anh ta là “K” – ông hoàng ẩn danh của thị trường tài chính Việt Nam, còn giới ngầm đồn rằng anh ta từng giúp rửa tiền cho một trùm ma túy quốc tế rồi thoát án trong gang tấc.
– Anh… anh đùa tôi đúng không?
– Không. Và cô vừa khiến tôi bị lộ mặt ở nơi công cộng. Tôi không thích điều đó.
Tôi lắp bắp: – Tôi… tôi thật sự không cố ý…
Anh ta nhìn tôi, rồi móc điện thoại ra. Tôi tưởng anh sẽ gọi ai đó, nhưng không. Anh giơ điện thoại lên, chụp một tấm hình của tôi – ngay trước mặt tôi.
– Để tôi biết mặt người vừa khiến tôi gặp rắc rối. Ngọc Anh. Tên đẹp đấy.
Tôi như muốn độn thổ. Đúng lúc ấy, Minh Nhật thật xuất hiện, từ phía sau, tay kéo vali, miệng nói to: – Chị Ngọc! Em đây nè! Em nãy bị kẹt hành lý!
Tôi quay lại, vội vã kéo em đi như chạy trốn. Nhưng trước khi rời khỏi, tôi cảm nhận được ánh mắt Trịnh Đăng Khoa vẫn dán vào tôi, như thể anh ta vừa khắc tên tôi vào danh sách nào đó… và tôi không chắc là danh sách tốt hay xấu.
Sau vụ “hôn nhầm” tai hại đó, tôi cứ nghĩ chỉ cần về nhà, khóa cửa, xóa ký ức đi là xong. Nhưng tôi đã đánh giá quá thấp nhân vật tên Trịnh Đăng Khoa.
Ba ngày sau, tôi bắt đầu thấy những điều bất thường.
Lúc đi làm, tôi phát hiện có một chiếc xe Wave màu đen cứ chạy chậm rãi theo sau mình qua ba ngã tư. Khi tôi dừng lại quán cà phê quen, nó cũng dừng đối diện. Người ngồi trên xe đội mũ lưỡi trai, đeo khẩu trang, không làm gì – chỉ quan sát.
Tối hôm đó, điện thoại tôi nhận được một tin nhắn từ số lạ:
“Cô ra ban công được không?”
Tôi lạnh sống lưng. Đứng bật dậy, rón rén bước ra ban công. Và rồi tôi thấy anh ta – Trịnh Đăng Khoa – đang đứng bên kia đường, tựa vào xe ô tô, tay đút túi, ánh mắt như thể đã ở đó rất lâu rồi.
Tôi nhắn lại:
“Anh điên à? Theo dõi tôi làm gì?”
Chưa đầy 10 giây sau, có tin nhắn mới:
“Cô khiến tôi bị lộ ở sân bay. Người của tôi báo có vài tay săn tin đang tìm tôi vì cô. Giờ tôi không thể biến mất một cách an toàn nữa.”
Tôi gõ lại, tay run:
“Thì sao? Tôi chỉ nhầm thôi. Tôi không cố ý.”
Anh ta không nhắn nữa, nhưng ngẩng đầu nhìn thẳng vào tôi, giọng vang lên rõ qua con phố vắng:
– Cô nghĩ bọn chúng sẽ tin đây là tai nạn à? Chúng nghĩ cô là người của tôi. Chúng đã ghi hình cảnh đó lại.
Tôi chết lặng.
– Tôi… tôi phải làm gì?
Anh ta mỉm cười – một nụ cười khiến tôi thấy như có bẫy chờ sẵn: – Giờ thì, Ngọc Anh, cô phải chơi vai bạn gái tôi. Tạm thời.
– CÁI GÌ?
– Chúng cần thấy cô đi cùng tôi, nói cười, ngồi ăn uống. Để tôi có lý do lộ mặt ở sân bay hôm đó. Không thì… cả cô và tôi đều gặp rắc rối.
Tôi thở gấp: – Tôi chỉ là một nhân viên văn phòng. Tôi không muốn dính vào mấy chuyện giang hồ, rửa tiền, hay gì gì của anh!
Anh ta nhún vai: – Không ai muốn. Nhưng tôi đã bị kéo vào từ lâu. Còn cô… đã “hôn” tôi trước cả khi hỏi tên. Giờ cô phải gánh phần hậu quả.
Tôi chửi thầm số phận mình. Bỗng dưng chỉ vì quên mang kính, tôi biến thành bạn gái “bất đắc dĩ” của một tay trùm ngầm?
Vài ngày sau, tôi được chở đến một nhà hàng rooftop ở Quận 1, sang trọng, ánh đèn vàng dịu, rượu vang đỏ, tiếng nhạc jazz nhẹ.
Tôi mặc đầm đen theo yêu cầu của Khoa – “cho phù hợp hình tượng.” Anh xuất hiện, mặc sơ mi đen, quần âu, mái tóc được chải gọn. Gương mặt anh – vốn đã sắc sảo – giờ càng nổi bật dưới ánh đèn mờ. Đẹp một cách nguy hiểm.
Chúng tôi ngồi ở bàn trong góc, nơi có thể dễ dàng thấy toàn cảnh. Anh ta không ăn nhiều, chỉ nhấp ly rượu và đôi lúc… nhìn tôi.
– Tôi thấy cô không tệ.
– Sao cơ?
– Làm bạn gái giả mà ánh mắt cô lúng túng thật quá mức.
Tôi đỏ mặt. – Là vì tôi không quen lừa gạt người ta.
– Hay vì… cô bắt đầu thấy tôi không đến nỗi?
Tôi định phản bác, nhưng đúng lúc đó, một người đàn ông áo vest đen xuất hiện, đi thẳng về phía bàn chúng tôi. Ánh mắt hắn dò xét tôi từ đầu đến chân.
– Cô là… Ngọc Anh đúng không?
Tôi nuốt nước bọt. Khoa vẫn bình thản, tay khoác nhẹ lên vai tôi như khẳng định “đúng người”.
– Đây là bạn gái tôi – Khoa nói, giọng sắc và chắc.
Người đàn ông im lặng vài giây. Rồi bật cười khẽ. – Tôi chỉ muốn chắc chắn. Vụ ở sân bay… có vẻ ngẫu nhiên thật. Tôi sẽ nói lại với cấp trên.
Hắn rời đi.
Tôi thì như vừa thoát một phiên tòa.
Trên đường về, tôi hỏi: – Vậy… hết rồi hả? Tôi xong vai rồi chứ?
Khoa nhìn tôi, cười nhẹ: – Cô nghĩ dễ vậy à?
– Ý anh là gì?
– Sau khi tên đó thấy cô, chắc chắn họ sẽ còn để mắt. Cô giờ không còn là người ngoài nữa. Cô nằm trong hồ sơ theo dõi rồi.
Tôi hoảng hốt: – Tôi không muốn! Tôi chỉ muốn sống bình thường, đi làm, ăn cơm tấm, uống trà sữa thôi!
Khoa dừng xe bên lề đường. Quay sang tôi, ánh mắt lúc này dịu đi bất ngờ: – Nếu cô chịu để tôi bảo vệ, tôi hứa không ai dám đụng đến cô. Nhưng cô phải ở cạnh tôi một thời gian. Có thể… dài hơn dự kiến.
Tôi nhìn anh. Dưới ánh đèn đường, lần đầu tiên tôi thấy người đàn ông này không còn mang vẻ lạnh lùng nguy hiểm nữa. Mà là… cô đơn. Có lẽ anh ta cũng không chọn cuộc đời này.
Tôi thở dài. – Vậy thì… tôi đi chợ chung với anh luôn được không?
Anh ta bật cười, tiếng cười trầm vang giữa đêm Sài Gòn.
Và thế là tôi – Ngọc Anh – chính thức trở thành bạn gái giả của một người đàn ông nguy hiểm nhất mà tôi từng gặp. Nhưng nguy hiểm lớn nhất, có lẽ không phải từ kẻ thù của anh… Mà là từ chính trái tim tôi.
Buổi sáng đầu tiên khi bé Ngọc bước vào lớp Lá của trường mầm non Ánh Dương, cô giáo chưa kịp điểm danh thì đã nghe một tiếng hét vang lên từ nhóm trẻ nhỏ đang chơi xếp hình: “Cô ơi! Có hai bạn Ngọc!”
Ở vùng ngoại ô huyện Bình Chánh, TP. Hồ Chí Minh, gia đình chị Hà sống một cuộc sống yên bình. Chị Hà là nhân viên văn phòng, chồng chị – anh Nam – là tài xế giao hàng. Cả hai đều yêu thương đứa con gái duy nhất của mình – bé Ngọc, năm nay vừa tròn 6 tuổi. Cô bé có khuôn mặt tròn, đôi mắt to long lanh và mái tóc đen dày. Điều đặc biệt là Ngọc rất ngoan và hiền, ai cũng quý mến.
Khi bé Ngọc bắt đầu vào lớp Lá tại trường mầm non Ánh Dương – một ngôi trường khá danh tiếng trong khu vực – chị Hà cũng cảm thấy an tâm phần nào. Nhưng chỉ sau vài ngày, một sự kiện kỳ lạ xảy ra khiến chị bắt đầu băn khoăn.
Vào một buổi sáng thứ Ba, khi chị Hà vừa đưa bé Ngọc đến lớp, cô giáo chủ nhiệm – cô Thảo – đón hai mẹ con với vẻ mặt hơi lúng túng:
– “Chị Hà… hôm nay em muốn nói chuyện một chút…”
Chị Hà lo lắng hỏi:
– “Có chuyện gì với bé Ngọc à cô?”
Cô Thảo nhẹ nhàng trả lời:
– “Không, không có gì nghiêm trọng đâu chị. Nhưng… hôm qua trong lớp, tụi nhỏ phát hiện ra có một bạn… rất giống bé Ngọc. Giống y hệt luôn. Bọn trẻ cứ tưởng là hai chị em sinh đôi. Em cũng bất ngờ nên hôm nay muốn hỏi chị…”
Chị Hà nhíu mày:
– “Giống? Ý cô là giống về khuôn mặt?”
– “Dạ. Cả ánh mắt, giọng nói, nụ cười. Em còn tưởng là chị có hai bé sinh đôi mà trước giờ không nói.”
Chị Hà cười trừ nhưng trong lòng bắt đầu dậy sóng. Chị chỉ có một bé Ngọc, chưa từng sinh đôi hay có chuyện trao nhầm nào cả. Dẫu vậy, sự tò mò trong chị trỗi dậy mạnh mẽ.
Chiều hôm đó, chị Hà xin nghỉ làm sớm để đến đón bé Ngọc. Cũng đúng lúc đó, một người phụ nữ khác – chị Lan – cũng đến đón con. Khi hai đứa trẻ cùng chạy ra, chị Hà suýt làm rơi chiếc túi trên tay.
Hai bé gái – một là Ngọc, một là Linh – đứng cạnh nhau như hai giọt nước. Cùng chiều cao, cùng kiểu tóc, cùng đôi má lúm đồng tiền và nụ cười ngây thơ. Đặc biệt, ánh mắt của chúng giống hệt nhau. Không chỉ chị Hà, mà những phụ huynh xung quanh cũng xì xào bàn tán.
Chị Lan – mẹ của bé Linh – tỏ ra không kém phần bối rối. Cả hai người mẹ nhìn nhau, cười gượng:
– “Chị… con gái chị tên gì?”
– “Dạ, cháu là Linh. Còn chị?”
– “Bé Ngọc. Em… thấy kỳ lạ quá.”
Thay vì rời đi, cả hai người mẹ quyết định đưa con vào quán nước gần trường để trò chuyện thêm. Khi hai đứa bé chơi đùa bên nhau, chị Hà và chị Lan bắt đầu chia sẻ về cuộc sống, ngày sinh của con, nơi sinh… và một loạt chi tiết khiến họ càng lúc càng thấy quá trùng hợp.
Cả hai bé đều sinh vào ngày 5/5/2019. Cùng bệnh viện – Bệnh viện Từ Dũ. Cùng ca trực – ca sáng. Và… không ai có chị em song sinh cả.
Tối hôm đó, chị Hà không ngủ được. Trong đầu chị liên tục vang lên những câu hỏi:
“Có thể nào con mình… bị trao nhầm?” “Tại sao lại giống nhau như đúc?” “Có bí mật gì ở đây mà mình chưa biết?”
Sáng hôm sau, chị Hà mạnh dạn gọi cho chị Lan:
– “Chị ơi, em biết chuyện này hơi nhạy cảm… nhưng chị có nghĩ giống em không? Rằng… có thể nào bé Linh và bé Ngọc… bị nhầm lẫn từ bệnh viện?”
Đầu dây bên kia im lặng vài giây, rồi chị Lan đáp nhỏ:
– “Thực sự em cũng suy nghĩ cả đêm. Chồng em còn đùa là… nên đi xét nghiệm ADN cho chắc.”
Chị Hà thở dài:
– “Hay… mình cùng làm xét nghiệm? Cho rõ mọi chuyện, dù kết quả thế nào.”
Sau một hồi bàn bạc, hai người mẹ quyết định âm thầm đưa hai bé đi xét nghiệm ADN tại một trung tâm uy tín ở quận 1. Họ giữ bí mật, không nói với chồng và cũng không kể với bất kỳ ai khác.
Một tuần sau, cuộc sống vẫn tiếp diễn như thường. Bé Ngọc và bé Linh ngày càng thân thiết. Cô giáo Thảo cũng nhận xét hai bé có “sự gắn bó lạ lùng” – như thể đã biết nhau từ kiếp trước.
Ngày nhận kết quả, chị Hà tới trung tâm trong tình trạng hồi hộp cực độ. Chị Lan cũng có mặt. Khi nhân viên phòng xét nghiệm đưa phong bì kết quả ra, cả hai không dám mở ngay.
– “Chị mở đi…” – chị Lan thì thầm.
Chị Hà cầm lấy phong bì, tay run run. Tờ giấy bên trong hiện ra hai dòng kết luận rõ ràng:
“Kết quả phân tích ADN giữa bé Nguyễn Mai Ngọc và chị Nguyễn Thị Hà: Quan hệ mẹ – con sinh học: KHÔNG PHÙ HỢP.” “Kết quả phân tích ADN giữa bé Nguyễn Mai Linh và chị Nguyễn Thị Hà: Quan hệ mẹ – con sinh học: PHÙ HỢP.”
Mắt chị Hà nhòe đi. Hơi thở nghẹn lại. Chị Lan cũng sững người. Hai người mẹ nhìn nhau không nói nên lời…
Hai người mẹ ngồi lặng trong căn phòng nhỏ của trung tâm xét nghiệm. Không ai dám tin vào kết quả trước mắt.
Chị Hà không thể kìm được nước mắt. Cảm giác bàng hoàng, đau đớn, hoang mang len lỏi trong từng hơi thở.
– “Vậy… suốt 6 năm qua… con mình… không phải là con mình?” – chị lắp bắp.
Chị Lan bên cạnh cũng không kém phần sửng sốt. Những năm tháng yêu thương, chăm sóc, bao đêm thức trắng vì con bỗng chốc trở thành… kỷ niệm với một đứa trẻ không mang chung huyết thống?
– “Không thể nào… không thể nào có chuyện như vậy…” – chị Lan thì thầm.
Nhưng mọi thứ đều rõ ràng: bé Ngọc là con ruột của chị Lan. Bé Linh là con ruột của chị Hà. Hai đứa trẻ đã bị trao nhầm ngay tại bệnh viện, và không ai phát hiện suốt 6 năm trời.
Sau khi bình tâm lại, chị Hà và chị Lan quyết định không thể giữ im lặng. Họ cần phải nói chuyện với chồng – anh Nam và anh Tuấn.
Buổi tối hôm đó, tại nhà chị Hà, hai gia đình gặp nhau. Cả anh Nam lẫn anh Tuấn đều sốc khi biết sự thật.
– “Không thể tin nổi… 6 năm nay tôi nuôi con người khác?” – anh Tuấn siết chặt nắm tay, giọng run.
Anh Nam cũng không khá hơn:
– “Nếu không phải xét nghiệm… chắc tôi chẳng bao giờ nghĩ Linh không phải con tôi… Cháu ngoan, giống tôi cả cái dáng đi…”
Không khí trong phòng trở nên nặng nề. Không ai nói ra, nhưng một câu hỏi hiện rõ trong đầu tất cả mọi người:
“Chúng ta sẽ làm gì bây giờ?”
Trong những ngày tiếp theo, cả hai gia đình sống trong một trạng thái đầy mâu thuẫn.
Chị Hà đêm nào cũng nhìn bé Ngọc – người mà chị đã yêu thương suốt 6 năm – và lòng đau như cắt khi nghĩ rằng đó không phải máu mủ của mình. Nhưng đồng thời, khi nghĩ tới bé Linh – con gái ruột của chị đang sống dưới mái nhà người khác – trái tim chị thổn thức không yên.
Chị Lan cũng rơi vào trạng thái tương tự. Cô không thể tưởng tượng một ngày phải tách bé Linh – đứa bé gọi cô là mẹ suốt 6 năm – để đưa về cho người khác.
Một lần, trong lúc bé Ngọc ngủ say, chị Hà ngồi nắm tay con và thì thầm:
– “Con ơi… mẹ xin lỗi… Dù có chuyện gì xảy ra… mẹ vẫn sẽ yêu con như bây giờ… như ngày đầu tiên mẹ ôm con vào lòng…”
Ngày hôm sau, hai gia đình gặp nhau tại quán cà phê nhỏ để đưa ra quyết định cuối cùng. Bốn người lớn ngồi đối diện nhau, mắt đỏ hoe.
Chị Lan là người lên tiếng trước:
– “Em đã nghĩ kỹ rồi. Nếu bây giờ đổi con, em sợ tụi nhỏ không chịu nổi. Tụi nó còn quá nhỏ…”
Chị Hà gật đầu, nghẹn ngào:
– “Em cũng không muốn ai đau cả. Em thương Linh như con ruột. Nhưng em cũng muốn được gần con gái ruột của mình…”
Anh Nam và anh Tuấn nhìn nhau, rồi cùng nói:
– “Vậy thì… mình không đổi con, nhưng cho các bé gặp nhau thường xuyên, để cả hai cùng có hai người mẹ, hai người cha. Coi như ông trời bắt mình chia đôi tình thương.”
Đó là một thỏa thuận không chính thức, không có giấy tờ pháp lý, nhưng là một quyết định từ trái tim. Không ai muốn xóa đi 6 năm tình cảm, và cũng không ai muốn từ bỏ đứa con ruột của mình.
Từ sau ngày hôm đó, cuộc sống hai gia đình thay đổi hoàn toàn.
Cuối tuần, bé Ngọc sẽ sang nhà chị Lan chơi, ngủ lại. Bé Linh cũng sẽ có những buổi chiều bên nhà chị Hà, cùng ăn cơm, học chữ, chơi đồ hàng như một thành viên thực sự.
Cô giáo Thảo cũng biết chuyện và âm thầm hỗ trợ bằng cách cho hai bé học chung nhóm. Dần dần, Ngọc và Linh bắt đầu hiểu rằng mối liên kết giữa chúng đặc biệt hơn các bạn trong lớp.
Một hôm, bé Ngọc hỏi:
– “Mẹ Hà ơi, con có hai mẹ hả?”
Chị Hà ôm con vào lòng, mỉm cười qua nước mắt:
– “Ừ, con là món quà đặc biệt nên được cả hai mẹ thương yêu.”
Ngọc cười tươi rói, gật đầu:
– “Con cũng thương cả mẹ Hà với mẹ Lan luôn.”
Và Linh cũng thế.
Một năm sau, chị Hà và chị Lan cùng nhau viết một bức thư tay, gửi vào một hộp kín. Họ định sẽ trao nó cho hai bé khi các con tròn 18 tuổi.
“Con yêu, có những sự thật không dễ nghe, nhưng mẹ tin con sẽ hiểu. Tình yêu mẹ dành cho con không đến từ ADN, mà đến từ từng cái ôm, từng giọt mồ hôi, từng lần mẹ thức đêm vì con sốt. Dù con sinh ra từ ai, mẹ vẫn là mẹ của con – mãi mãi.”
Câu chuyện tưởng như chỉ có trong phim ấy đã xảy ra giữa đời thực. Sự thật về máu mủ không thể thay đổi, nhưng tình yêu thì vượt trên cả huyết thống.
Hai đứa trẻ lớn lên như hai chị em – một sợi dây gắn kết bởi duyên số và một sai sót. Nhưng trên hết, chúng lớn lên trong tình yêu gấp đôi, từ hai người mẹ, hai người cha – và một thế giới đã học được rằng: Tình mẫu tử không chỉ là điều sinh học, mà là sự lựa chọn mỗi ngày.
Vụ việc một người điều khiển xe máy rơi xuống ‘hố tử thần’ ở Bắc Kạn vẫn chưa tìm thấy tung tích, dù đã bơm nước suốt nhiều ngày, cho thấy sự nguy hiểm của hệ thống hang ngầm tại đây.
Hiện tượng hố sụt xuất hiện tại một thôn thuộc tỉnh Bắc Kạn, với báo cáo cho biết có đến 7 ‘hố tử thần’ hình thành trong thời gian ngắn, khiến người dân hoang mang. Chính quyền địa phương đang khẩn trương đi tìm lời giải.
Trao đổi với VietNamNet, TS Nguyễn Xuân Nam, Phó GĐ điều hành Trung tâm Karst và Di sản Địa chất – Viện khoa học Địa chất và Khoáng sản, cho biết: Đây là hiện tượng liên quan đến nền địa chất karst (đá vôi) và các cấu trúc hang ngầm dưới lòng đất.
“Khi nước mưa theo các khe nứt, đứt vỡ trong đá vôi, chúng hòa tan đá vôi tạo thành các hang động ngầm. Hang động ngầm ngày càng phát triển do bởi nhiều nguyên nhân ngoại sinh, nội sinh. Đặc biệt là nguyên nhân nội sinh thúc đẩy hoạt động của các đứt gãy, những chỗ đứt gãy giao nhau tạo thành đới xung yếu.
Những hang động ngầm nơi có trần hang ở đới xung yếu sẽ sập xuống tạo thành hố sụt. Việc xuất hiện nhiều hố sụt cùng lúc là dấu hiệu đáng báo động. Bởi không chỉ liên quan đến hoạt động nhân sinh mà còn do hoạt động kiến tạo nội sinh”, TS Nam lý giải.Toàn cảnh khu vực nạn nhân rơi xuống “hố tử thần”.
Tuy nhiên, trượt, sạt lở taluy đường mới là hiểm họa lớn hơn, đặc biệt trong mùa mưa lũ. Theo TS Nam, Bắc Kạn có địa hình dốc, đất đá phong hóa mạnh là yếu tố cao dẫn đến sạt trượt xảy ra khi mưa lớn.
Ông nhấn mạnh, so với hiện tượng sụt lún ở nền đá vôi, sạt lở đất đá trên các tuyến đường giao thông vùng núi mới là mối đe dọa thường xuyên và có ảnh hưởng trên diện rộng.
Vụ mất tích dưới hố sâu: Có thể bị cuốn theo sông ngầm
Vụ việc một người điều khiển xe máy rơi xuống hố sâu và vẫn chưa tìm thấy tung tích, dù đã bơm nước suốt nhiều ngày, cho thấy sự nguy hiểm của hệ thống hang ngầm tại đây.
“Không phải hố sâu quá, mà có thể vật thể bị cuốn theo dòng sông ngầm bên dưới. Dòng nước chảy ngầm dưới nền đất vôi có thể rất dài và phức tạp”, TS Nam nhận định.
TS Nguyễn Xuân Nam thông tin thêm, hiện tượng này không phải lần đầu xuất hiện ở Việt Nam. Trước đó, các tỉnh như Hòa Bình, Mỹ Đức (Hà Nội), hay một số vùng núi phía Bắc đã từng ghi nhận hố sụt sâu hàng mét, nuốt trọn cả cây cối, nhà cửa.
Bên cạnh yếu tố tự nhiên, hoạt động khai thác khoáng sản, phá rừng, và tác động khí hậu cực đoan cũng góp phần làm gia tăng rủi ro địa chất.
“Một số khu như Na Rì có khai thác khoáng sản. Tác động của con người làm yếu nền đất, làm tăng nguy cơ sạt lở và sụt lún”, TS Nam nhấn mạnh.Từ cuối tháng 3 đến đầu tháng 5/2025, tại thôn Hiệp Lực, xã Kim Lư (huyện Na Rì) liên tiếp ghi nhận 7 vụ sụt lún đất nghiêm trọng. Hiện tượng bất thường này khiến hàng chục hộ dân lo lắng, nhiều gia đình đã phải di dời khẩn cấp khỏi khu vực nguy hiểm.
Viện Khoa học Địa chất và Khoáng sản hiện đang có đề tài nghiên cứu sụt sập trong vùng kasrt, kết quả của đề tài sẽ xây dựng bản đồ cảnh báo sập sụt tại các tỉnh miền núi phía Bắc, trong đó có tỉnh Bắc Kạn. Tuy chưa phủ rộng toàn tỉnh, nhưng nhiều khu vực nguy cơ đã được xác định và cảnh báo.
Theo TS Nguyễn Xuân Nam trước mắt, tỉnh Bắc Kạn nên cắm biển cảnh báo tại các điểm nguy cơ cao trước mùa mưa bão; giảm độ dốc taluy các tuyến đường trọng điểm; đánh giá tai biến địa chất, khoanh vùng đứt gãy hoạt động, và xác định các khu vực có thể bị ảnh hưởng bởi hang động ngầm.
Chuyên gia cũng khẳng định, cần đẩy mạnh việc điều tra tai biến địa chất, đặc biệt tại những vùng có nền đá vôi hoặc có biểu hiện sụt sập bất thường. Những tín hiệu như mặt đất lún nhẹ, nứt gãy, mất nước mặt bất thường là những chỉ báo sớm mà người dân cần được hướng dẫn để nhận biết.
Công tác cứu hộ gặp khó
Như VietNamNet đã đưa tin, vào khoảng 21h, ngày 26/7, một vụ tai nạn nghi người đi xe máy với tốc độ cao đã đâm vào khu vực đang được rào chắn, cảnh báo nguy hiểm tại vị trí hố sụt lún lớn nằm giữa Quốc lộ 3B, đoạn qua thôn Hiệp Lực, xã Kim Lư, huyện Na Rì, tỉnh Bắc Kạn.
UBND huyện Na Rì đã chỉ đạo các lực lượng gồm bộ đội, công an và dân quân địa phương tổ chức tìm kiếm cứu nạn, cứu hộ. Tuy nhiên, công tác cứu nạn, cứu hộ gặp nhiều khó khăn do vị trí sụt lún rất sâu, có dấu hiệu tồn tại hang nước ngầm nguy hiểm bên dưới.Sau khi triển khai 5 máy bơm dã chiến để hút nước, mực nước trong hố giảm đáng kể nhưng vẫn chưa tìm thấy nạn nhân.
Lực lượng Cảnh sát PCCC & CNCH đã triển khai thiết bị camera ghi hình dưới nước để thăm dò địa hình sau đó. Họ cũng phối hợp với quân đội sử dụng các loại sào lắp ghép dài, có gắn móc kim loại để dò tìm trong khu vực hố sụt.
Kết quả khảo sát cho thấy hố có kết cấu phức tạp, chứa nhiều bùn đất, thành hố dạng tổ mối. Tình trạng này khiến việc lặn trực tiếp xuống tìm kiếm không khả thi.
Trước tình hình đó, lực lượng chức năng đã triển khai phương án hút nước. Hai máy bơm chuyên dụng của PCCC cùng ba máy bơm từ lực lượng dân quân địa phương đã được huy động.
Đến chiều tối ngày 28/5, sau khi triển khai 5 máy bơm dã chiến để hút nước, mực nước trong hố đã giảm đáng kể nhưng vẫn chưa tìm thấy nạn nhân.Hiện trường hố tử thần – nơi nghi nạn nhân rơi xuống
Trao đổi với phóng viên VietNamNet, bà Hoàng Thị Thu Nguyệt, Trưởng phòng Nông nghiệp và Môi trường huyện Na Rì (tỉnh Bắc Kạn) cho biết, đến 16h, công tác tìm kiếm nạn nhân rơi xuống ‘hố tử thần’ tại xã Kim Lư vẫn chưa mang lại kết quả.
Theo bà Nguyệt, dù đã sử dụng camera chuyên dụng để khảo sát lòng hố sụt có độ sâu từ 8 – 12m, cũng như triển khai hút nước ra khỏi hố, nhưng hiệu quả vẫn rất hạn chế.
“Chúng tôi đang nghiên cứu các phương án khác, có thể sẽ tiến hành múc đất, đá từ dưới hố lên để hỗ trợ tìm kiếm”, bà Nguyệt cho biết thêm.
Vụ việc đang thu hút sự quan tâm đặc biệt của người dân địa phương. Hàng trăm người đã có mặt tại hiện trường, theo dõi công tác cứu hộ với hy vọng sớm tìm thấy nạn nhân.