Home Blog Page 4

Ly-hôn vợ cũ được 4 tháng, cô ấy đã mời tôi dự đám cưới. Tôi liề:u đến xem chú rể là ai, liền ôm mặt hối hận không ngừng..

Ly hôn vợ cũ được bốn tháng, tôi ngỡ rằng lòng mình đã nguội lạnh. Ấy vậy mà khi nhận được tấm thiệp cưới từ tay cô ấy, tim tôi vẫn nhoi nhói. Ban đầu, tôi định vứt nó vào sọt rác, nhưng rồi không hiểu sao, tôi lại mặc bộ vest cũ, tự lái xe đến buổi lễ. Tôi chỉ muốn biết — người đàn ông đó là ai, người mà cô ấy chọn thay vì tôi.

Nhưng khi nhìn thấy chú rể bước ra, tôi liền ôm mặt, hối hận đến mức muốn gào thét giữa đám đông…

Tôi và Hà cưới nhau sau ba năm yêu. Những tháng ngày đầu của hôn nhân giống như bản nhạc dịu êm — không quá kịch tính, nhưng đầy ắp yêu thương. Hà là người phụ nữ có vẻ ngoài dịu dàng nhưng tâm hồn lại mạnh mẽ. Cô ấy thông minh, biết quan tâm, luôn là người khéo léo gỡ rối mọi khúc mắc trong cuộc sống của chúng tôi.

Còn tôi, có lẽ là mẫu đàn ông “tốt vừa đủ” — không rượu chè, không cờ bạc, chăm chỉ đi làm, nhưng thiếu đi một điều quan trọng: sự lắng nghe và chia sẻ.

Công việc của tôi trong ngành bất động sản đầy áp lực. Tôi luôn viện cớ “bận rộn vì tương lai” để tránh những cuộc trò chuyện sâu sắc với Hà. Cô ấy nhiều lần ngồi đối diện tôi, ánh mắt chờ đợi, nhưng tôi thì dán mắt vào điện thoại, laptop, hoặc đơn giản chỉ im lặng. Dần dà, tôi không còn biết cô ấy đang buồn hay đang vui.

Chúng tôi không cãi nhau nhiều. Đó là điều khiến tôi ảo tưởng rằng cuộc hôn nhân của mình vẫn ổn. Nhưng hóa ra, sự im lặng kéo dài còn nguy hiểm hơn những trận tranh cãi. Nó âm thầm gặm nhấm tình yêu, khiến hai người dần xa lạ trong cùng một mái nhà.

Một ngày nọ, Hà nói:

— Em muốn ly hôn.

Tôi sững người. Không phải vì tôi không nhận ra tình trạng hôn nhân đang nguội lạnh, mà bởi tôi không ngờ cô ấy lại dám dứt khoát đến thế.

— Chúng ta có thể thử lại. — Tôi cố giữ cô ấy lại bằng thứ tình cảm còn sót lại.

Nhưng Hà lắc đầu, mắt đỏ hoe nhưng kiên quyết:

— Em đã chờ anh rất lâu. Em từng nghĩ chỉ cần em yêu đủ nhiều thì mọi chuyện sẽ ổn. Nhưng em nhận ra… em đang dần đánh mất chính mình trong cuộc hôn nhân này.

Tôi ký đơn ly hôn trong một buổi chiều u ám. Không nước mắt, không tiếng nức nở, chỉ có cảm giác hụt hẫng đến tê tái. Tôi không hận Hà. Tôi chỉ hận bản thân mình — vì đã không giữ nổi người phụ nữ từng yêu tôi đến thế.

Bốn tháng sau, một chiều thứ Năm, tôi nhận được tin nhắn từ Hà.

“Anh có rảnh vào chủ nhật tuần này không? Em gửi anh một tấm thiệp.”

Tôi đọc đi đọc lại tin nhắn ấy mấy lần. Không cần mở phong bì, tôi cũng đoán được đó là thiệp cưới. Tôi định không đến. Nhưng tối hôm đó, tôi nằm trằn trọc đến 3 giờ sáng, lòng rối bời với hàng loạt câu hỏi: Người ấy là ai? Hai người họ quen nhau bao lâu? Hà có thực sự hạnh phúc không?

Sáng chủ nhật, tôi mặc bộ vest cũ kỹ từng dùng trong ngày cưới với Hà, lặng lẽ lái xe đến nhà hàng sang trọng ở trung tâm thành phố. Không ai nhận ra tôi, và tôi cũng không cố gắng để ai nhận ra. Tôi tìm một bàn khuất, lặng lẽ quan sát.

Rồi cô ấy bước ra.

Vẫn là Hà với nụ cười hiền, dáng người nhỏ nhắn nhưng ánh mắt giờ đã rạng rỡ hơn xưa. Chiếc váy trắng tinh khôi càng khiến cô ấy thêm nổi bật. Tim tôi nhói lên, nhưng tôi vẫn cố cười.

Khi chú rể bước ra, tôi ngỡ ngàng.

Không phải vì anh ta quá đẹp trai hay thành đạt. Mà bởi… đó là Hoàng — người bạn thân nhất thời đại học của tôi, người từng đến nhà tôi ăn cơm, từng đứng bên tôi làm phù rể trong ngày cưới.

Hà nhìn tôi, có chút ngập ngừng. Tôi gật nhẹ đầu, cố giấu đi cảm xúc. Nhưng trong lòng tôi, mọi thứ đang gào thét.

Tôi ôm mặt, gục xuống bàn. Đám đông không ai để ý đến tôi. Tôi bỗng nhận ra, suốt bao năm qua, người gần tôi nhất, lắng nghe cô ấy nhiều nhất, an ủi cô ấy khi tôi lạnh nhạt — chính là Hoàng.

Tôi từng nghĩ mình là người yêu Hà nhất. Nhưng có lẽ… tôi chỉ là người sở hữu, còn anh ta mới là người thấu hiểu.

Tôi ngồi lì trong xe suốt cả buổi chiều sau đám cưới.

Bản thân không say, nhưng đầu óc tôi quay cuồng như kẻ vừa rời khỏi cơn bão. Cảnh tượng Hà mặc váy cưới, tay trong tay cùng Hoàng, cứ lặp đi lặp lại như một đoạn phim tua chậm. Tôi nghĩ về những lần Hoàng ghé nhà, vô tư ngồi ăn cơm cùng vợ chồng tôi. Tôi nghĩ đến những buổi tối tôi viện cớ “bận việc” trong khi Hà im lặng bên cạnh, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Lúc đó, có lẽ cô ấy đang tự hỏi: “Mình thật sự đang sống với ai?”

Điện thoại rung lên. Là một tin nhắn đến từ… chính Hà.

“Cảm ơn anh đã đến. Em biết điều đó không dễ.”

Tôi nhìn tin nhắn, ngón tay lướt qua bàn phím rồi lại xoá. Cuối cùng, tôi chỉ đáp lại:

“Chúc em hạnh phúc.”

Tôi không biết đó là một lời chúc thật lòng, hay chỉ là một cách trốn tránh nỗi đau. Nhưng tôi biết mình không đủ tư cách để đòi hỏi điều gì nữa.

Một tuần sau, tôi nhận được một cuộc gọi. Là Hoàng.

Tôi do dự bắt máy. Không phải vì giận, mà vì… xấu hổ. Xấu hổ vì đã từng là người bạn không hiểu được điều bạn mình đang nghĩ. Xấu hổ vì là người chồng mà vợ cũ không thể tiếp tục gắn bó, còn bạn thân thì trở thành bờ vai cô ấy chọn dựa vào.

— Anh có thời gian không? Mình gặp nhau được chứ?

Tôi im lặng một lúc, rồi đồng ý. Dù gì, cũng cần một lời giải thích — không phải để tha thứ, mà để khép lại.

Chúng tôi gặp ở quán cà phê nhỏ quen thuộc, nơi từng là tụ điểm của nhóm bạn đại học.

Hoàng đến trước, ngồi yên lặng, tay xoay tách cà phê chưa uống. Vẫn là ánh mắt chân thành, vẫn là người đàn ông ít nói, không thích khoe khoang.

— Xin lỗi. — Hoàng nói ngay khi tôi ngồi xuống. — Mọi chuyện… không như anh nghĩ.

Tôi không phản ứng. Chỉ chờ anh ta nói tiếp.

— Em không có ý định xen vào cuộc hôn nhân của hai người. Lúc anh chị còn bên nhau, em luôn giữ khoảng cách. Nhưng sau khi chị Hà rời đi, chị ấy thực sự rất cô đơn. Bọn em bắt đầu nói chuyện nhiều hơn. Chị ấy cần một người lắng nghe, còn em… thì luôn ở đó.

— Vậy là… em yêu cô ấy từ trước? — Tôi hỏi, giọng nghèn nghẹn.

Hoàng cúi đầu. Một cái gật nhẹ. Nhưng ánh mắt không hề né tránh.

— Em yêu chị ấy lâu rồi. Nhưng em chưa từng làm gì sai khi hai người còn là vợ chồng. Em chỉ… ước mình là người gặp chị ấy trước anh.

Tôi cười buồn. Một nụ cười vừa chua chát, vừa nhẹ nhõm.

— Anh cũng từng có cơ hội, nhưng lại để tuột mất.

Tôi không trách Hoàng. Thật ra, nếu là tôi — nếu tôi chứng kiến một người phụ nữ mình yêu đang đau khổ từng ngày trong cuộc hôn nhân với bạn thân, tôi cũng chẳng biết phải làm sao. Yêu trong im lặng có thể là một hình thức hy sinh. Nhưng tình yêu cũng là thứ không ai kiểm soát được mãi.

— Chị ấy hạnh phúc chứ? — Tôi hỏi.

Hoàng nhìn tôi, mắt lấp lánh.

— Có. Em sẽ không để chị ấy buồn thêm một lần nào nữa.

Tôi đứng dậy, chìa tay ra. Hoàng nắm lấy, thật chặt. Lần đầu tiên sau nhiều tháng, tôi thấy lòng mình nhẹ đi đôi chút.

Một thời gian sau, tôi vô tình gặp lại Hà ở hiệu sách cũ. Cô ấy đi một mình, tay cầm cuốn sách mà tôi từng tặng — “Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn”.

— Anh khỏe không? — Cô hỏi.

Tôi gật. Chúng tôi bước bên nhau giữa những kệ sách, không ai nói gì thêm một lúc. Rồi tôi phá vỡ sự im lặng.

— Hà này… Nếu có thể quay lại từ đầu, em có chọn lại anh không?

Hà quay sang nhìn tôi. Không giận dữ. Không xúc động. Chỉ là ánh mắt rất đỗi dịu dàng.

— Em từng chọn anh, và đã yêu anh hết lòng. Nhưng điều quan trọng không phải là quay lại, mà là đã sống trọn vẹn trong khoảng thời gian đó.

Tôi im lặng.

— Chúng ta không thất bại đâu anh. Mình chỉ… hết vai trong câu chuyện của nhau thôi.

Tôi cười. Lần đầu tiên, tôi cười thật lòng khi nhắc đến cuộc hôn nhân đã cũ.

Trước khi rời đi, Hà quay lại:

— Cảm ơn anh, vì đã từng yêu em. Và cảm ơn… vì đã đến dự đám cưới. Em biết điều đó rất khó.

Tôi đứng đó, nhìn bóng cô ấy khuất dần sau cánh cửa kính. Trong lòng, không còn oán giận, chỉ còn chút tiếc nuối. Nhưng tiếc nuối ấy không khiến tôi gục ngã nữa — nó khiến tôi muốn sống tử tế hơn, cho những người đến sau.

“Tình yêu không phải là ai đến trước, mà là ai đúng lúc. Và đôi khi, việc buông tay đúng lúc cũng là một cách yêu — yêu đủ để người kia được hạnh phúc, dù không còn bên ta.”

2 đối tượng bỏ tr:ốn, để lại 18 kg vàng gần 57 tỷ đồng khi gặp lực lượng biên phòng ở Tây Ninh

Tây Ninh – Lực lượng chức năng đang điều tra vụ việc 2 người vượt biên trái phép và bỏ lại 18 kg vàng khi bị phát hiện gần khu vực biên giới.

Ngày 24/06/2025, Lao động đưa tin “2 đối tượng bỏ trốn, để lại 18 kg vàng khi gặp lực lượng biên phòng ở Tây Ninh”. Nội dung chính như sau: 

Hai đối tượng bỏ lại số lượng lớn vàng nguyên chất khi gặp biên phòng. Ảnh: Biên phòng Tây Ninh

Thông tin từ Bộ đội Biên phòng tỉnh Tây Ninh cho biết, sự việc xảy ra vào ngày 15.6 tại khu vực đường mòn xã Biên Giới, huyện Châu Thành (đoạn giáp ranh biên giới Việt Nam – Campuchia).

Trong quá trình tuần tra, lực lượng Biên phòng Vàm Trảng Trâu phối hợp cùng Công an tỉnh Tây Ninh đã phát hiện 2 người khả nghi di chuyển từ Campuchia vào lãnh thổ Việt Nam.

Khi phát hiện có sự xuất hiện của lực lượng chức năng, cả hai đã nhanh chóng vứt lại một số vật dụng rồi chạy ngược về phía biên giới Campuchia, để lại hiện trường một số thỏi kim loại màu vàng.

Hiện trường vụ việc. Ảnh: Biên phòng Tây Ninh

Qua kiểm tra, tổ công tác thu giữ được tổng cộng 18 thỏi kim loại có màu sắc giống vàng, không có ký hiệu, với kích thước mỗi thỏi khoảng 11,5 x 5,1 cm. Tổng trọng lượng lô kim loại màu vàng là 18 kg.

Kết luận giám định của Phân viện Khoa học hình sự Bộ Công an ngày 17.6 xác định toàn bộ số tang vật là vàng nguyên chất 99,99% (Au), chứa tạp chất bạc 0,01% (Ag). Hội đồng định giá tài sản huyện Châu Thành sau đó ước tính giá trị của số vàng này lên tới hơn 51,4 tỉ đồng.

Hiện lực lượng chức năng đang tiếp tục điều tra, xác minh danh tính và hành vi của 2 nghi phạm để xử lý theo quy định pháp luật.

Ngày 24 tháng 6 năm 2025, báo Người lao động đưa tin “Giá vàng hôm nay, 24-6: Bất ngờ giảm sốc”. Nội dung như sau:

Giá vàng hôm nay, 24-6: Bất ngờ giảm sốc- Ảnh 1.
Giá vàng hôm nay lao xuống dốc

Tính đến 6 giờ sáng nay (24-6), giá vàng thế giới giao ngay ở mức 3.350 USD/ounce, giảm 44 USD so với mức đỉnh trong phiên đêm qua (3.394 USD/ounce).

Trái với dự đoán, giá vàng hôm nay giảm mạnh dù căng thẳng địa chính trị leo thang sau cuộc tấn công quân sự của Mỹ vào các cơ sở hạt nhân của Iran cuối tuần qua. Theo DowJones Newswires, tiêu đề đáng chú ý hôm nay là: “Thị trường bình tĩnh đáng kinh ngạc sau các cuộc tấn công của Mỹ vào Iran”.

David Morrison – nhà phân tích tại Trade Nation – cho biết không có dấu hiệu của một đợt tháo chạy hàng loạt khỏi các tài sản rủi ro trong phiên giao dịch đêm qua.

Quan điểm chung là sự can thiệp quân sự của Mỹ sẽ được kiềm chế nhưng hiệu quả, làm suy yếu tham vọng hạt nhân của Iran. Nhà đầu tư vàng cũng cho rằng khả năng trả đũa của Iran đã bị hạn chế nghiêm trọng, có thể làm cho đà tăng của giá vàng dừng lại. Từ đó, nhiều người đã tranh thủ bán ra, khiến giá vàng hôm nay giảm sốc.

Trong khi đó, các yếu tố thường chi phối giá vàng lại biến động không đáng kể. Theo đó, giá trị của đồng USD gần như ổn định, giá dầu thô giao dịch quanh mức 74,25 USD/thùng, lãi suất trái phiếu Mỹ kỳ hạn 10 năm duy trì ở mức 4,3%.

Tại Việt Nam, tính đến cuối ngày 23-6, giá vàng SJC được niêm yết ở mức 119,7 triệu đồng/lượng (bán ra), trong khi giá vàng mua vào ở mức 116,2 triệu đồng/lượng.

Giá vàng hôm nay, 24-6: Bất ngờ giảm sốc- Ảnh 2.

Nó-ng: Đã b-ắt được Em Thắm Tuyên Quang ôm vàng bỏ tr-ốn! Hình ảnh lúc b-ắt tại trận mới ch-oáng

NỖI ĐAU CỦA MỘT NGƯỜI CHỒNG BỊ PHẢN BỘI – MẤT TIỀN, MẤT TÌNH, MẤT CẢ DANH DỰ💔
Tôi viết ra những dòng này không phải để làm lớn chuyện, mà là để giữ lại danh dự cho gia đình tôi và bản thân tôi – một người đã bị lừa cả tình cảm lẫn lòng tin.

Tôi tên là Đỗ Anh Tuấn, sinh năm 1993, quê ở Hùng Quan – Đoan Hùng – Phú Thọ, là một công dân lương thiện, sống thật thà, làm ăn chăm chỉ. Gia đình tôi cũng chỉ là nông dân, lam lũ, dành dụm từng đồng để tổ chức một đám cưới đàng hoàng, linh đình cho tôi và cô Nguyễn Thu Thắm, sinh năm 2001, quê Vân Đồn – Đoan Hùng – Phú Thọ.

Cô Thắm đã từng có một đời chồng, còn đem theo một đứa con riêng 8 tuổi về nhà tôi. Nhưng tôi và gia đình không phân biệt, vẫn coi cháu như con cháu ruột thịt, chăm lo, nuôi dưỡng đầy đủ.

Vì vừa cưới xong tôi bị mất căn cước công dân, nên chưa kịp đăng ký kết hôn. Nhưng đám cưới có đủ lễ ăn hỏi, rước dâu, họ hàng hai bên chứng kiến rõ ràng.

Chưa đầy 2 tháng sống chung, cô Thắm chưa một lần nấu cho bố mẹ tôi một bữa cơm, chưa dọn dẹp nhà cửa một ngày, thường xuyên đi sớm về khuya. Gần đây nhất, tôi bắt quả tang cô ta đi lại, ăn ở với người tình tên là Vũ Lâm Tới, sinh năm 1988, đội Bình Yên Sơn – Tuyên Quang. Họ quan hệ bất chính, đến mức Thắm mang thai với anh ta, rồi ôm tiền vàng khoảng 100 triệu đồng – là sính lễ gia đình tôi bỏ ra, bỏ trốn theo trai, bỏ luôn cả đứa con gái ruột của mình lại nhà tôi.

Sự việc khiến bố tôi sốc nặng, ngã bệnh triền miên.
Mẹ tôi – vì thương con, lo tôi có đám cưới tử tế, vẫn đang phải làm osin bên Ma Cao để trả nợ, sống cực khổ nơi đất khách quê người
Còn tôi – bây giờ, chỉ biết ôm nhục nhã, ê chề, xấu hổ với làng xóm, bạn bè. Một người chồng hiền lành bị cắm sừng trắng trợn, bị lừa cả tình lẫn tiền, bị đánh cắp lòng tin và danh dự.

Tôi viết những dòng này với tâm trạng đau đớn và uất nghẹn, mong cộng đồng hãy chia sẻ rộng rãi, để tìm Nguyễn Thu Thắm trở về, trả lại sự công bằng cho gia đình tôi.
Tôi yêu cầu cô Thắm phải trả lại toàn bộ số tiền và vàng đã chiếm đoạt, và phải xin lỗi công khai gia đình tôi, đặc biệt là bố mẹ tôi – những người đã vì tin tưởng, mà gánh chịu nỗi đau tinh thần quá lớn.
👉Bạn bè ai biết Nguyễn Thu Thắm hiện đang ở đâu, làm ơn liên hệ với tôi qua Facebook này hoặc số điện thoại gia đình tôi.
Tôi xin chân thành cảm ơn tất cả những ai đã đọc và chia sẻ giúp tôi.
Chỉ mong lấy lại chút công bằng giữa đời.

Tôi tưởng mình đã chịu đủ nhục.
Nhưng không… hoá ra tôi còn chưa biết hết cái sự thật cay đắng nhất.

Cách đây ít ngày, bố mẹ của Thắm – chính người đã gả con cho tôi – tìm đến tận nhà Vũ Lâm Tới sinh năm 1988 ở đội Bình Yên Sơn, Tuyên Quang…
Và họ ngã ngửa khi nghe chính miệng gia đình Tới nói ra sự thật rợn người:

“Từ trước khi cưới, khả nghi Thắm đã là ‘vợ không cưới’ của Tới rồi.
Hai đứa quan hệ với nhau như vợ chồng, sống như thật, mỗi cuối tuần Thắm đều lên đây.”

8 cái chủ nhật từ ngày cưới tôi đến ngày bỏ đi, không cái nào cô ta ở nhà với tôi – chồng hợp pháp cưới hỏi đủ lễ.
Tất cả 8 cái chủ nhật, cô ta đều bỏ mặc tôi – người chồng ngu si chờ vợ, để lên Tuyên Quang, nấu cơm, dọn dẹp, phục vụ người tình… rồi đêm mới về nhà tôi với lí do CTY tăng ca

Chưa dừng lại ở đó…
Giờ Thắm thản nhiên báo với gia đình Tới rằng mình đang mang thai con của Tới – như thể chưa từng bước chân qua nhà chồng, chưa từng khoác áo cô dâu do gia đình tôi tổ chức rình rang.

Vậy là… cô ta không chỉ lừa tôi, mà còn lừa cả bố mẹ đẻ mình.
Một màn kịch khốn nạn, dối trá được dựng lên trọn vẹn – với nhân vật chính là tôi: kẻ bị cắm sừng từ lúc chưa cưới!

Tôi đã từng xấu hổ.
Giờ đây tôi chỉ còn một nỗi tủi hận – nghẹn đến không thể khóc nổi nữa.
Một người đàn bà có thể phản bội cả chồng, cả con, cả cha mẹ ruột, thì liệu còn đáng gọi là người

Tôi sẽ không im lặng nữa.
Tôi mong những ai còn một chút công lý trong lòng – hãy chia sẻ bài này.
Để sự thật được phơi bày, để gia đình tôi lấy lại danh dự, và để xã hội biết được: có những kẻ không xứng làm vợ, làm mẹ, làm người

Không chỉ gia đình tôi gục ngã… mà giờ đây, chính bố mẹ Thắm – cũng đã khuỵ ngã.

Ngày trở về từ nhà Vũ Lâm Tới, sau khi tận mắt nghe và tận tai chứng kiến mọi sự thật ghê tởm từ miệng gia đình tình nhân của con gái mình, bố mẹ Thắm – hai người già tội nghiệp – đã lặng im không nói nổi một câu.
Họ khóc – không phải vì bị tôi oán trách, mà vì nỗi đau cay nghiệt khi nhận ra: con gái mình đã không còn là con người nữa.

“Con rê ơi, coi như mất nó rồi… Nó phản bội tất cả, không chỉ bo mẹ mà cả gd ông bà thông gia
– Đó là lời ông bố vợ nghẹn ngào, đôi mắt đỏ hoe, tay run run nắm lấy tay tôi.

Tôi không biết lúc ấy mình còn là gì nữa.
Một người chồng bị phản bội?
Một người cha hụt bị cướp đi quyền làm cha với đứa trẻ tôi từng yêu thương?
Hay đơn giản, chỉ là một thằng đàn ông ngu si bị biến thành con rối trong vở kịch của người đàn bà hai mặt?

Tôi buồn đến đứt từng đoạn ruột.
Không còn nước mắt để rơi.
Không còn sĩ diện để giữ.
Chỉ còn lại một trái tim rách nát, trơ trọi giữa đám tro tàn của tình nghĩa gia đình.

Giờ đây, cả hai bên – nhà tôi và cả bố mẹ Thắm – đều đang sống trong u uất nhục nhã.
Người gánh tủi hổ. Người mang tiếng xấu.
Còn cô – Thắm – thì bỏ đi như chưa từng gây ra điều gì…

Tôi viết ra không để cầu xin ai thương hại.
Tôi chỉ mong, sự thật được phơi bày – để lương tri xã hội lên tiếng.
Vì một gia đình mất danh dự.
Vì một đứa trẻ bị bỏ rơi không đáng chịu đau.
Và vì những người đàn ông như tôi – đã từng yêu sai, tin sai, và mất tất cả…

TỪ NGÀY CÔ ẤY BỎ ĐI… TÔI KHÔNG CÒN LÀ CHÍNH MÌNH NỮA.

Từ cái đêm Thắm thu dọn quần áo, mang theo tiền vàng và cái bụng bầu không phải của tôi…
Tôi không còn ngủ được trọn giấc.
Đêm nằm quay bên này nhớ cháu Diệp, quay bên kia nghe lòng quặn thắt.
Mắt trũng sâu, người héo hon, miệng đắng chát như ngậm tro than.

Tôi… không ăn nổi một bữa cơm cho ra cơm.
Tôi… cầm chén lên, nước mắt đã rơi trước khi cơm vào miệng.
Tôi đi làm không nổi, đầu óc trống rỗng, tâm can dằn vặt như người mất hồn.

“Phải chăng vì tôi quá hiền, quá thật lòng?
Nên mới thành thằng dại bị lừa trắng tay…”

Tôi đâu có đòi hỏi gì cao sang.
Chỉ cần một mái nhà ấm. Một bữa cơm có vợ, có con.
Vậy mà đổi lại là gì?
Là từng đêm dài trống vắng.
Là từng giọt nước mắt rơi lặng lẽ nơi hiên nhà.
Là cảm giác mình bị vứt lại như một chiếc dép cũ – không chút thương xót.

Cô đi rồi, vui vẻ bên tình mới.
Còn tôi? Tôi như cái bóng khô héo, tồn tại giữa cái vỏ gọi là “nhà”, nhưng không còn hơi ấm của ai.

Người ta bảo: “Gieo nhân nào gặt quả nấy.”
Nhưng tôi gieo chân tình, gặt phản bội.
Tôi trao cả tấm lòng, nhận về nhục nhã ê chề.
Thắm à, tôi không trách cô nữa.
Vì có lẽ… lòng tôi không còn đủ sức để oán than.

Tôi chỉ còn biết than phận mình:
Hiền quá cũng là cái tội.
Tốt quá lại thành người bị đâm sau lưng.
Thật thà, chung thuỷ… hoá ra lại là cái dở trong thời buổi này.
Toi viết những dòng này bằng cả trái tim rách nát, không mong được thương hại…
Chỉ mong đời sau, đừng ai như tôi….

Vụ việc bồn nước ở Đồng Nai hàng xóm chia sẻ thêm chia tiết mới

Sau hơn một ngày phát hiện bộ xương người trong bồn nước cũ, vợ chồng ông Châu ở Biên Hòa vẫn chưa hết bàng hoàng, và chỉ mong lực lượng chức năng sớm điều tra, làm rõ danh tính nạn nhân cũng như nguyên nhân sự việc.

Ngày 23/6, Công an tỉnh Đồng Nai đang phối hợp với các đơn vị liên quan tiến hành khám nghiệm hiện trường, xác minh danh tính bộ hài cốt được phát hiện bên trong bồn chứa nước tại một căn nhà ở phường Long Bình Tân, TP Biên Hòa.

Khoảnh khắc thợ sửa nhà phát hiện bộ xương bên trong bồn nước

Chủ căn nhà là ông Lý Thành Châu (66 tuổi) và vợ là bà Lê Thị Hà (64 tuổi) cho biết, đến nay cả hai vẫn chưa hết bàng hoàng trước sự việc bất ngờ xảy ra ngay tại nơi mình sinh sống. Bà Hà cho biết, qua nay vợ chồng bà đều mất ngủ, cuộc sống xáo trộn sau vụ việc vừa qua, “Cô thức đến 12h rồi không thể ngủ luôn. Nếu không làm lại cái sân thì không biết có chuyện như vậy, cô không ngờ lại xảy ra chuyện đó”.

Vụ phát hiện bộ xương trong bồn nước ở Đồng Nai: Chủ nhà ngất xỉu vì sốc, chia sẻ chi tiết sự việc- Ảnh 1.
Vụ phát hiện bộ xương trong bồn nước ở Đồng Nai: Chủ nhà ngất xỉu vì sốc, chia sẻ chi tiết sự việc- Ảnh 2.

Theo lời kể của bà Hà, vụ việc được phát hiện khi gia đình thuê thợ đến sửa lại nền nhà và kiểm tra khu vực bồn nước đặt trên mái. Một người thợ trong lúc kiểm tra đã thấy nắp bồn mở bất thường đã lên tiếng thắc mắc và hoảng hốt khi ngó vào kiếm tra bồn nước. “Nếu không sửa lại cái nền nhà thì cũng chưa phát hiện sự việc. Chứ bình thường không sử dụng gì tầng hai hết. Không ngờ chuyện này xảy ra khiến hai vợ chồng già mất bình tĩnh”.

Người phụ nữ cho biết, khi được thợ báo tin, bà đã hoảng sợ đến mức ngất xỉu vì chưa từng trải qua tình huống kinh hoàng như vậy.

Vụ phát hiện bộ xương trong bồn nước ở Đồng Nai: Chủ nhà ngất xỉu vì sốc, chia sẻ chi tiết sự việc- Ảnh 3.

“Lúc người thợ trèo lên cũng đã nói, ‘Ủa, nước không có xài nữa mà sao lại để mở nắp’. Lúc dòm vô thì ông ấy mới tá hỏa, chạy vội xuống thông báo sự việc.

Nghe thợ báo tôi còn phải hỏi lại là ‘chú có nói đùa không, sao lại có chuyện đó’. Khi người thợ xác nhận vụ việc, tôi còn chạy ra nhờ người hàng xóm làm công an lên kiểm tra tình hình xem có đúng không rồi mới báo công an phường”, bà Hà nhớ lại thời điểm phát hiện bộ xương bên trong bồn nước.

Vụ phát hiện bộ xương trong bồn nước ở Đồng Nai: Chủ nhà ngất xỉu vì sốc, chia sẻ chi tiết sự việc- Ảnh 4.

Cũng theo lời chủ nhà, bên cạnh chân đế bồn nước phát hiện một chiếc bóp chứa giấy tờ tùy thân. “Cái bóp tiền thì để ở ngoài rồi người nằm trong đó. Tôi cũng nghe công an nói có cái bóp với giấy tờ tùy thân chứ tôi cũng chẳng thấy cái bóp nó đỏ xanh vàng tiếng gì hết á. Bởi hai vợ chồng già, không có leo lên đó được.”

Gia đình cho biết đã ngưng sử dụng bồn nước này khoảng 3–4 năm nay. “Trước kia là có đóng nắp tránh bụi bặm, côn trùng bay vô. Nhưng khi lên kiểm tra thì nắp đã mở,” bà Hà kể thêm. Bồn chỉ có thể chứa nước mưa rơi vào, do không còn kết nối với hệ thống dẫn nước.

Bên trong chiếc bóp có chứa những giấy tờ gì?

Căn nhà hiện chỉ có hai vợ chồng già sinh sống, con trai lớn đã sang Nhật lao động được 10 năm, người con còn lại làm nghề lái xe tải. “Căn nhà rộng nhưng chỉ có hai vợ chồng nên hầu như chỉ sinh hoạt ở tầng 1. Riêng tầng 2 chỉ thỉnh thoảng lên đốt nhang, hương khói rồi xuống.”

Vụ phát hiện bộ xương trong bồn nước ở Đồng Nai: Chủ nhà ngất xỉu vì sốc, chia sẻ chi tiết sự việc- Ảnh 5.
Vụ phát hiện bộ xương trong bồn nước ở Đồng Nai: Chủ nhà ngất xỉu vì sốc, chia sẻ chi tiết sự việc- Ảnh 6.

Theo lời kể, vợ chồng ông vừa hành nghề sửa xe, vừa tranh thủ bán thêm bánh tét kiếm sống. Tuy nhiên, sự việc xảy ra khiến mọi sinh hoạt bị đảo lộn.

 Trước đó, gia đình dự định sẽ tháo bồn nước từ mái nhà xuống đặt ở tầng một để tích nước phòng khi mất điện.

Sau khi phát hiện sự việc, cơ quan chức năng đã đến khám nghiệm hiện trường và di dời bồn nước về trụ sở công an phục vụ điều tra.

Người phụ nữ cho biết, từ khi vụ việc xảy ra, chỉ có người dân trong khu vực đến theo dõi, chứ không có ai đến nhận hay hỏi thông tin về nạn nhân: “Gia đình cô sống đàng hoàng, con cái cô rất ngoan, có bao giờ gây lộn người lạ với ai gì đâu. Mà tự dưng lại có sự việc kì cục xảy đến làm xáo trộn cuộc sống gia đình.”

Vụ phát hiện bộ xương trong bồn nước ở Đồng Nai: Chủ nhà ngất xỉu vì sốc, chia sẻ chi tiết sự việc- Ảnh 7.

Bà cũng chia sẻ thêm: “Cái bồn nước bao năm không sử dụng, nay tiện làm lại cái sân thì mới tính đến chuyện hạ cái bồn xuống để chứa nước khi mất điện để có nước sử dụng. Mà không ngờ lại phát hiện sự việc này. Mấy nhà xung quanh lâu nay cũng không nghe mùi nên không có ai phát hiện gì bất thường.”

Ông C. cho biết thêm, trước đây bồn nước từng bị rò rỉ gây thấm tường, nên con trai đã cắt đường nước giếng và nối trực tiếp với hệ thống nước sạch của thành phố.

Vụ phát hiện bộ xương trong bồn nước ở Đồng Nai: Chủ nhà ngất xỉu vì sốc, chia sẻ chi tiết sự việc- Ảnh 8.

Về chiếc bóp của nạn nhân, ông C. kể: “Cái bóp của nạn nhân nó mắc lại dưới chân bồn nước nên may mắn không bị gió thổi bay. Bên trong bóp có 2 thẻ ATM và một giấy đăng ký xe. Tên trên giấy phép lái xe đó lạ hoắc lạ huơ, không quen biết gì luôn. Trên giấy đăng kí xe ghi biển số Long An, cách đây cả trăm km.”

Tuy nhiên, thời điểm hiện tại cả vợ chồng ông Châu mong cơ quan chức năng sớm điều tra, làm rõ danh tính nạn nhân cũng như nguyên nhân sự việc. “Tôi chỉ mong cơ quan chức năng sớm làm rõ cái chết và tìm ra danh tính của nạn nhân để sự việc được sáng tỏ. Nạn nhân cũng sớm được trở về với gia đình”.

Hiện vụ việc đang tiếp tục được cơ quan chức năng điều tra, làm rõ.

Chuyển 300m2 đất vườn sang đất ở, người dân “sốc” khi phải đóng thuế gần 4,5 tỷ đồng

Một gia đình ở TP Vinh (tỉnh Nghệ An) cho biết vừa nhận thông báo phải nộp gần 4,5 tỷ đồng tiền thuế để chuyển mục đích sử dụng 300m2 đất vườn sang đất ở.

Chuyển 300m2 đất vườn sang đất ở, người dân "sốc" khi phải đóng thuế gần 4,5 tỷ đồng - Ảnh 1.

Chị Trần Vân Anh kể, bố mẹ có thửa đất tại khối Đức Thịnh, phường Hưng Lộc, TP.Vinh, Nghệ An sử dụng từ trước năm 1993, trong đó có 300m2 là đất vườn. Đến nay, bố mẹ muốn chia đất cho 2 chị em nên quyết định chuyển 300m2 đất vườn sang đất ở thành 2 thửa.

Hay tin tỉnh Nghệ An sắp áp dụng bảng giá đất mới, ngày 16/5 vừa qua, chị Vân Anh cùng mẹ mang hồ sơ đến Bộ phận một cửa TP.Vinh nộp, để làm thủ tục chuyển đổi 300m2 trên sang đất ở.

Chị Vân Anh cho biết, khi nộp hồ sơ ngày 16/5, chị được cấp giấy tiếp nhận và hẹn quay lại nhận thông báo thuế vào ngày 6/6. Tuy nhiên, khi chị cùng mẹ đến đúng hẹn, cán bộ thông báo hồ sơ vẫn chưa xử lý xong và dời lịch sang ngày 16/6. Đến ngày 17/6, mẹ chị tiếp tục lên Đội thuế TP.Vinh hỏi thì được trả lời là chưa có hồ sơ và lại hẹn 7 ngày sau.

“Ngày 23/6, khi đến nhận thông báo thuế, tôi choáng váng khi được yêu cầu nộp số tiền gần 4,5 tỷ đồng, tương đương giá sau khi chuyển mục đích sử dụng là 15 triệu đồng/m2. Lúc đó tôi không tin vào mắt mình, bởi nếu áp dụng bảng giá đất cũ, số tiền phải nộp chỉ khoảng 600 triệu đồng”, chị Vân Anh chia sẻ.

“Tôi hỏi một cán bộ thuế thì được trả lời rằng hồ sơ của gia đình tôi đến ngày 19/6 mới chuyển sang cơ quan thuế. Tôi thắc mắc vì đã nộp hồ sơ từ ngày 16/5, tức là trước 4 ngày so với thời điểm áp dụng bảng giá đất mới, nhưng tại sao lại bị chuyển sang đến tháng 6. Người này chỉ nói ngắn gọn – việc đó phải hỏi phòng tài nguyên môi trường”, chị kể lại.

Chị Vân Anh cho biết giá đất thị trường tại khu vực này khoảng 10 triệu đồng/m2. Nếu bán cả 300m2 đất sau khi chuyển mục đích và tách bìa cũng chỉ được 3 tỷ đồng trong khi gia đình phải nộp gần 4,5 tỷ đồng tiền thuế.

“Đất cha mẹ để lại, giờ muốn chuyển cho con cái ở nhưng thuế cao hơn cả giá mua ngoài thị trường. Chúng tôi làm ruộng, đi xuất khẩu lao động cả đời cũng không đủ tiền đóng thuế như này được”, chị Vân Anh bày tỏ.

Chuyển 300m2 đất vườn sang đất ở, người dân "sốc" khi phải đóng thuế gần 4,5 tỷ đồng - Ảnh 2.

Nguồn: Trần Vân Anh

Không chỉ trường hợp gia đình chị Vân Anh mà nhiều người dân khác cũng rơi vào tình cảnh tương tự. Vợ chồng chị Nguyễn Thị Thúy (TP.Vinh, Nghệ An) được bố mẹ cắt chuyển 120m2 đất vườn.

“Để chuyển đổi 120m2 này từ đất vườn sang đất ở, nếu bảng giá đất cũ chúng tôi chỉ phải đóng mức thuế 270 triệu đồng, nhưng hiện nay phải nộp 1,5 tỷ đồng. Tiền thuế chuyển mục đích gần ngang giá trị lô đất”, chị Thúy nói.

Đợt điều chỉnh giá đất lần này của UBND tỉnh Nghệ An tăng cao so với các lần điều chỉnh giá trước đây. Theo đó, giá đất ở tại nhiều tuyến đường, khu vực trọng điểm tại TP.Vinh và các huyện, thị xã đều tăng mạnh, có nơi tăng 15 lần so với bảng giá giai đoạn 2020-2024.

Cụ thể, tại TP.Vinh, giá đất ở đường Quang Trung được điều chỉnh từ 52 triệu đồng lên 150 triệu đồng/m2, các lô góc 2 mặt đường tại tuyến này tăng từ 53 triệu lên 165 triệu đồng/m2.

Tại các tuyến đường liên xã, khu vực ngoại ô TP.Vinh cũng có mức tăng đột biến. Đơn cử, các lô đất trên tuyến đường nối từ tỉnh lộ 535A đến tỉnh lộ 353B (thuộc xã Nghi Xuân, TP.Vinh) tăng từ 1,2 triệu đồng lên 18 triệu đồng/m2. Tuyến Quốc lộ 46C đoạn qua xã Nghi Xuân tăng từ 1,3 triệu lên 14 triệu đồng/m2, đường 72m nối TP.Vinh – Cửa Lò tăng từ 3 triệu đồng lên 35 triệu đồng/m2. Tại các huyện, thị, lần điều chỉnh này giá đất cũng tăng từ 2 đến 10 lần, nhất là những khu vực bám các tuyến đường lớn.

UBND tỉnh Nghệ An lý giải việc điều chỉnh giá nhằm tiệm cận giá thị trường, tăng tính minh bạch trong giao dịch, đồng thời làm căn cứ quản lý nhà nước về đất đai, xác định nghĩa vụ tài chính với người dân và doanh nghiệp.

Tuy nhiên, thực tế cho thấy bảng giá đất tăng đột biến đã khiến nhiều người dân rơi vào cảnh khó khăn khi chuyển mục đích sử dụng đất, trong đó có nhiều trường hợp có diện tích đất đã sử dụng từ trước các thời điểm 1980, 1993, 2004.

Trước tình hình này, có ý kiến đề xuất cần xem xét điều chỉnh theo hướng bám sát thực tế từng khu vực, tránh gây sốc và tạo rào cản đối với nhu cầu chính đáng của người dân trong việc sử dụng và chuyển nhượng quyền sử dụng đất.

Được biết, Bộ Tài chính đang lấy ý kiến để sửa đổi Nghị định 103/2024 quy định về tiền sử dụng đất, tiền thuê đất, trong đó xem xét giảm thuế chuyển mục đích sử dụng đất từ 100% xuống còn 50% như trước đây.

Tuy nhiên, với mức tăng giá đất lên nhiều lần, thì với việc giảm thuế từ 100% xuống 50%, người dân vẫn phải đóng thuế ở mức cao.

Tạm giữ đối tượng ‘x:ăm trổ’ đ:ánh điều dưỡng bệnh viện Khánh Hòa

Võ Quốc Việt, 25 tuổi, đấm vào đầu điều dưỡng bệnh viện đa khoa tỉnh do mâu thuẫn, cãi vã trong việc xin chuyển bệnh viện khác điều trị.

Ngày 23 tháng 6 năm 2025, báo Người lao động cũng đưa tin “Tạm giữ đối tượng “xăm trổ” đánh điều dưỡng bệnh viện Khánh Hòa”. Nội dung như sau:

Thông tin ban đầu, khoảng 21 giờ ngày 22-6, Việt được một người đàn ông chở đến Bệnh viện Đa khoa tỉnh Khánh Hòa.

Sau khi được thăm khám, các bác sĩ xác định tình trạng sức khỏe của Việt bình thường. Tuy nhiên, người đàn ông này liên tục than phiền vì cảm thấy trong người khó chịu.

Nhân viện bệnh viện giải thích nếu muốn nhập viện thì phải nằm giường xếp do số lượng bệnh nhân đông thì Việt không đồng ý, yêu cầu xe cấp cứu chở đến Bệnh viện Sài Gòn – Nha Trang để thăm khám.

Trong lúc nhân viên của Khoa Cấp cứu liên hệ với người đi cùng để giải quyết vụ việc thì Việt bức xúc, dùng tay đấm vào mặt điều dưỡng viên đang ngồi trực gần đó.

Việt lao vào đấm vào mặt điều dưỡng viên trực cấp cứu tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh Khánh Hòa

Thấy Việt có thái độ côn đồ, lực lượng bảo vệ và các y – bác sĩ đã khống chế, ngăn chặn đối tượng và báo cho lực lượng Công an phường Lộc Thọ để giải quyết.

Tại cơ quan công an, Võ Quốc Việt đã khai nhận toàn bộ hành vi của mình. Hiện Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Khánh Hòa đang củng cố hồ sơ để xử lý theo quy định của pháp luật.

Cơ quan công an đọc lệnh tạm giữ Việt vì hành vi đánh nhân viên cấp cứu của Bệnh viện Đa khoa tỉnh Khánh Hòa, ảnh: CAKH

Cùng ngày, báo VnExpress cũng đưa tin “Đánh điều dưỡng vì mâu thuẫn khi chuyển viện”. Nội dung như sau:

Ngày 23/6, Việt bị Công an tỉnh Khánh Hòa tạm giữ để làm rõ hành vi hành hung nhân viên y tế.

Võ Quốc Việt tại cơ quan điều tra. Ảnh: Công an Khánh HòaVõ Quốc Việt tại cơ quan điều tra. Ảnh: Công an Khánh Hòa

Tối hôm qua, Việt được một người đàn ông chở đến Bệnh viện Đa khoa tỉnh Khánh Hòa cấp cứu. Sau khi thăm khám, bác sĩ xác định sức khỏe của Việt bình thường nhưng anh ta nói “cảm thấy trong người khó chịu”, muốn ở lại bệnh viện điều trị.

Theo điều tra, bác sĩ giải thích, hiện số lượng bệnh nhân quá đông, nếu Việt nhập viện thì phải nằm giường xếp. Anh ta không đồng ý, yêu cầu điều xe cấp cứu chở mình đến bệnh viện Sài Gòn – Nha Trang để điều trị.

Bệnh viện đồng ý. Trong lúc nhân viên y tế liên hệ với người đã đưa Việt đến đây để giải quyết vụ việc thì anh ta bức xúc, xông đến đấm vào mặt điều dưỡng đang ngồi trực.

Ảnh cắt từ clip

Lực lượng bảo vệ tại khoa cấp cứu sau đó đã khống chế Việt, đồng thời báo cho Công an phường Lộc Thọ đến giải quyết.

Tại cơ quan điều tra, Việt thừa nhận hành vi là sai, do “nóng tính”.

Nhận tiền bán nhà, đất qua tài khoản có phải nộp thuế không, nhiều người bắt đầu l;o ng;ay ng;áy sau 1/7

 

Nhiều người băn khoăn, liệu khoản tiền nhận được qua tài khoản sau khi bán nhà, đất đã hoàn thành nghĩa vụ thuế trước có phải tiếp tục nộp thuế lần 2 hay không?

Chị Vũ Thị Trang (quận Hai Bà Trưng, Hà Nội) cho biết, thời gian gần đây, việc cơ quan chức năng tăng cường quản lý thuế từ tài khoản cá nhân khiến chị lo ngại rằng bất kỳ khoản tiền nào chuyển vào tài khoản ngân hàng cũng có thể xem là thu nhập và bị đánh thuế.

“Tôi thường có một số giao dịch bán nhà đất. Do đó, tôi rất lo lắng không biết mình có phải chịu thêm khoản thuế khi nhận tiền bán bất động sản qua tài khoản cá nhân hay không? Bởi trước khi nhận tiền, tôi đã phải thực hiện đầy đủ nghĩa vụ thuế như thuế thu nhập cá nhân, phí trước bạ…”, chị Trang băn khoăn.

Về vấn đề này, Cục Thuế từng khẳng định, không phải cứ nhận tiền chuyển khoản là phải đóng thuế, người dân cần nắm rõ thông tin để tránh rơi vào tình trạng hoang mang, lo lắng.

Có ít nhất 9 trường hợp phổ biến mà người dân được miễn thuế hoàn toàn khi nhận tiền. Trong đó, trường hợp cá nhân bán bất động sản và đã thực hiện đầy đủ nghĩa vụ thuế trước đó (thuế thu nhập cá nhân, lệ phí trước bạ…) thì số tiền chuyển khoản thanh toán sau này không bị đánh thuế lại. Tuy nhiên, nếu phát hiện việc khai giá thấp để trốn thuế, cơ quan thuế có quyền truy thu phần chênh lệch.

Nhiều người băn khoăn, liệu khoản tiền nhận được qua tài khoản sau khi bán nhà, đất đã hoàn thành nghĩa vụ thuế trước có phải tiếp tục nộp thuế lần 2 hay không? (Ảnh minh họa)

 

Nhiều người băn khoăn, liệu khoản tiền nhận được qua tài khoản sau khi bán nhà, đất đã hoàn thành nghĩa vụ thuế trước có phải tiếp tục nộp thuế lần 2 hay không? (Ảnh minh họa)

Ngoài ra, còn có 8 trường hợp khác không phải đóng thuế khi nhận tiền qua hình thức chuyển khoản. Cụ thể:

Vay mượn giữa người thân, bạn bè – không phải thu nhập chịu thuế

Các khoản tiền cá nhân nhận được từ người thân, bạn bè để phục vụ mục đích vay mượn, hỗ trợ, giúp đỡ đều được pháp luật xác định là quan hệ dân sự, không phát sinh thu nhập nên không thuộc diện chịu thuế. Tuy nhiên, để tránh hiểu nhầm, người chuyển tiền nên ghi rõ nội dung như: “vay tiền”, “giúp tạm”, “chuyển khoản mượn tiền”.

Nhận tiền để đáo hạn khoản vay ngân hàng

Người vay ngân hàng đến kỳ đáo hạn thường nhờ người thân chuyển tiền hộ để tất toán trước khi vay lại. Khoản tiền chuyển vào tài khoản nhằm mục đích kỹ thuật này không tạo ra thu nhập cá nhân nên không bị đánh thuế.

Kiều hối – tiền gửi từ người thân ở nước ngoài

Tiền thân nhân gửi từ nước ngoài về, hay còn gọi là kiều hối, được pháp luật Việt Nam miễn thuế nhằm khuyến khích nguồn ngoại tệ. Khoản tiền này không được xem là thu nhập chịu thuế cá nhân nếu gửi qua các kênh chính thức như ngân hàng, công ty chuyển tiền hợp pháp.

Các hoạt động thu hộ, chi hộ

Những cá nhân làm nghề shipper, thu hộ tiền hàng (COD), hoặc nhận tiền rồi chi lại theo ủy quyền (ví dụ như nhân viên cây xăng thu tiền hộ công ty) không phải kê khai thu nhập cá nhân. Lý do là các khoản này không mang tính thu nhập thật sự mà chỉ là trung gian giao dịch.

Nhận – chuyển tiền hộ mà không thu phí

Khi bạn chuyển tiền giúp người khác và không thu bất kỳ khoản phí nào, số tiền nhận vào tài khoản sẽ không bị tính thuế. Tuy nhiên, nếu có thu phí thì phần phí dịch vụ có thể bị đánh thuế thu nhập từ dịch vụ (~5%–7%).

Tiền lương đã khấu trừ thuế – chuyển cho người thân

Tiền lương sau thuế mà cá nhân chuyển cho vợ, chồng hoặc người thân khác không được xem là thu nhập mới. Vì vậy, người nhận sẽ không bị tính thuế lại. Điều quan trọng là phải chứng minh nguồn tiền là tiền lương đã qua khấu trừ theo quy định.

Lương từ nước ngoài – đã đóng thuế sở tại

Người lao động Việt Nam đang làm việc tại nước ngoài nếu đã nộp thuế tại quốc gia sở tại, khi chuyển tiền về nước sẽ được miễn thuế thu nhập cá nhân. Điều kiện là phải có chứng từ chứng minh thuế đã đóng, chuyển qua ngân hàng chính thống.

Lãi cho vay cá nhân nhỏ lẻ – không bị đánh thuế

Khi cá nhân cho người khác vay tiền theo hình thức dân sự (họ, hụi, bạn bè, người thân…) mà không có lãi hoặc lãi nhỏ, không thường xuyên thì không bị coi là kinh doanh nên không phải đóng thuế. Tuy nhiên, nếu cho doanh nghiệp, tổ chức vay và nhận lãi định kỳ, người cho vay có thể phải nộp thuế 5% trên phần lãi.

“Việc nhận tiền chuyển khoản hiện nay không còn là hoạt động riêng tư thuần túy, mà có thể trở thành căn cứ để cơ quan thuế rà soát nghĩa vụ tài chính của cá nhân. Dù vậy, không phải khoản tiền nào vào tài khoản cũng bị đánh thuế. Hiểu rõ 9 trường hợp miễn thuế sẽ giúp người dân, người kinh doanh tự do và cả người lao động ở nước ngoài chủ động hơn trong giao dịch tài chính.

Điều quan trọng là cần minh bạch: ghi rõ nội dung chuyển khoản, lưu giữ giấy tờ liên quan (nếu có), và tư vấn thêm từ kế toán hoặc luật sư trong các giao dịch có giá trị lớn hoặc mang tính lặp lại. Đừng để những khoản “tiền sạch” vô tình trở thành rắc rối chỉ vì thiếu hiểu biết hoặc sơ suất trong cách ghi chú và quản lý dòng tiền“, các chuyên gia lưu ý.

Về vấn đề này, đại diện Cục Thuế khẳng định cơ quan thuế không đưa vào doanh thu tính thuế các khoản tiền chuyển – nhận giữa các cá nhân (như cho – nhận) mà không liên quan đến các giao dịch mua bán hàng hóa, phát sinh nghĩa vụ thuế.

Người đàn ông này có vai trò cực kỳ quan trọng trong vụ việc bồn nước ở Đồng Nai

Hãi hùng trước lời kể từ người đầu tiên phát hiện bộ xương trong bồn nước ở Đồng Nai: Tôi từng đi bộ đội nên tôi biết!

Liên quan đến vụ phát hiện bộ xương người trong bồn chứa nước ở Đồng Nai, ngày 23/6, Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Đồng Nai cho biết vẫn đang tiếp tục điều tra nguyên nhân và xác minh danh tính của bộ xương người được phát hiện tại khu phố Bình Dương thuộc phường Long Bình Tân, TP Biên Hòa, Đồng Nai. Chủ nhà được xác định là ông Lý Thành Châu (66 tuổi) và vợ là bà Lê Thị Hà (64 tuổi).

Chủ nhà là ông Lý Thành Châu (66 tuổi) và vợ là bà Lê Thị Hà (64 tuổi)

Theo thông tin điều tra, người đầu tiên phát hiện thấy bộ xương trong bồn nước là ông Trần Ngọc Ẩn. Ông Ân cho biết vào chiều 22/6 sau khi sửa nhà bà Hà có nhờ ông lên tháo bồn nước trên mái tôn. Khi lên đến mái nhà, ông Ẩn tháo tháo ống xả nước dưới bồn vì nghĩ trong bồn động nước. Tuy nhiên do lâu ngày không sử dụng khoá van nên bị kẹt cứng không xả nước được.

Vì không mở được khóa nên ông Ân mở nắp nhìn vào bên trong bồn chứa, ông kể lại với giọng run run: “Tôi nhớ rất rõ là lúc này thấy nắp bồn innox còn đang mở nên tôi nhìn vào bên trong xem còn nước không. Khi nhìn vào bên trong thì phát hiện bộ xương người nằm ở dưới đáy bồn nên tôi quay xuống báo với chủ nhà. Tôi từng đi bộ đội và có bốc hài cốt nên khi nhìn vào là tôi biết ngay đó là xương người”. 

 Ông Trần Ngọc Ẩn

Về phía chủ nhà là vợ chồng bà Hà cho biết cả nhà bà đều mất ngủ, cuộc sống xáo trộn sau vụ việc vừa qua. Nhà bà Hà từ lâu đã không còn dùng bồn nước trên tầng 2 từ 3-4 năm nay do đang sử dụng nước máy. Do căn nhà cần sửa chữa nên mới nhờ người leo lên mái dỡ bồn nước xuống. Không ngờ lại phát hiện một bộ xương người.

Bà Hà chia sẻ từ xưa đến nay sống đàng hoàng không có xích mích với ai. Người dân xung quanh cũng không ai ngửi thấy mùi lạ quanh nhà bà Hà. “Con cái cô rất ngoan, có bao giờ gây lộn người lạ với ai gì đâu. Mà tự dưng lại có sự việc kì cục xảy đến làm xáo trộn cuộc sống gia đình”, bà Hà kể.

Về phía ông Châu – chồng bà Hà cho biết “Cái bóp của nạn nhân nó mắc lại dưới chân bồn nước nên may mắn không bị gió thổi bay. Bên trong bóp có 2 thẻ ATM và một giấy đăng ký xe. Tên trên giấy phép lái xe đó lạ hoắc lạ huơ, không quen biết gì luôn. Trên giấy đăng kí xe ghi biển số Long An, cách đây cả trăm km”. 

Cuối cùng vợ chồng ông Châu mong cơ quan chức năng sớm điều tra, làm rõ danh tính nạn nhân cũng như nguyên nhân sự việc để nạn nhân sớm được về với gia đình.

Hàn Quốc vừa t;riệt p;há đường dây sản xuất mỹ phẩm giả lớn chưa từng có, toàn hãng các chị em mê mẩn: Bỏ tiền triệu ra mua nước lã v;ã vào mặt là có thật

Các đối tượng làm giả bao bì, nhãn mác và vỏ hộp tinh vi đến mức đánh lừa được không chỉ người tiêu dùng mà cả các chuyên gia trong ngành mỹ phẩm.

Ngày 20/6, Cảnh sát đặc biệt về nhãn hiệu thuộc Cục Sở hữu Trí tuệ Hàn Quốc đã thông báo về việc triệt phá một đường dây sản xuất và phân phối mỹ phẩm giả quy mô lớn, được ngụy trang dưới dạng hàng nhập khẩu chính hãng.

Đường dây sản xuất mỹ phẩm giả tinh vi đã qua mặt cả chuyên gia, tuồn ra thị trường số lượng lớn hàng nhái các thương hiệu nổi tiếng. Hơn 87.000 sản phẩm giả, tương đương giá trị hàng chính hãng gần 8 tỷ won (khoảng 153 tỷ đồng), đã bị cơ quan chức năng thu giữ.

Triệt phá đường dây sản xuất mỹ phẩm giả tinh vi đến mức lừa được cả chuyên gia: SK-II, Kiehl's và Estée Lauder giả thực chất chỉ “như nước lã” - 1

 

Các sản phẩm giả trông giống thật đến mức lừa được khách hàng, chuyên gia lẫn đối tác

Các sản phẩm giả trông giống thật đến mức lừa được khách hàng, chuyên gia lẫn đối tác

4 đối tượng, bao gồm cả người bán buôn họ Park (42 tuổi), đã bị chuyển đến cơ quan công tố với cáo buộc vi phạm Luật Nhãn hiệu. Từ tháng 4/2023 đến tháng 3/2024, nhóm này đã sản xuất và phân phối hơn 87.000 sản phẩm mỹ phẩm giả mạo các thương hiệu cao cấp như SK-II, Kiehl’s và Estée Lauder.

Số hàng giả này nếu là hàng thật sẽ có giá trị lên đến 7,9 tỷ won (tương đương khoảng 153 tỷ đồng). Cơ quan chức năng cũng đã thu giữ thêm 40.000 sản phẩm giả, trị giá khoảng 1,4 tỷ won (tương đương 27 tỷ đồng), được cất giấu trong một kho hàng ở Gyeonggi, chuẩn bị được đưa vào hệ thống bán hàng qua truyền hình.

Các đối tượng làm giả bao bì, nhãn mác và vỏ hộp tinh vi đến mức đánh lừa được không chỉ người tiêu dùng mà cả các chuyên gia trong ngành mỹ phẩm và các đối tác của kênh bán hàng qua truyền hình. Vụ việc bị phát giác vào tháng 3/2024 khi một nhà phân phối, sau khi nhận lô hàng giả mà cứ ngỡ là hàng thật để xuất khẩu, đã phát hiện ra sự bất thường và báo cáo lên cơ quan chức năng.

Triệt phá đường dây sản xuất mỹ phẩm giả tinh vi đến mức lừa được cả chuyên gia: SK-II, Kiehl's và Estée Lauder giả thực chất chỉ “như nước lã” - 3

Mỹ phẩm giả được bán với giá chỉ bằng 30% hàng thật

Mỹ phẩm giả được bán với giá chỉ bằng 30% hàng thật

Đường dây này hoạt động rất bài bản với sự phân công nhiệm vụ rõ ràng. Park phụ trách hoạt động kinh doanh ở nước ngoài và nhập khẩu hàng. Trong khi đó, các đối tượng còn lại làm giả giấy tờ nhập khẩu và phân phối hàng trong nước. Chúng bán mỹ phẩm giả với giá chỉ bằng 30% giá hàng thật, kèm lời quảng cáo là “hàng nhập khẩu chính ngạch nên giá rẻ”, qua đó thu về khoảng 2,1 tỷ won (khoảng 40 tỷ đồng) lợi nhuận bất chính.

Kết quả phân tích cho thấy các sản phẩm giả mạo này không chứa chất độc hại. Tuy nhiên, hàm lượng các thành phần chính lại rất thấp, gần như chỉ là “nước lã”. Đặc biệt, trong sản phẩm tinh chất của SK-II giả, niacinamide – thành phần chính có tác dụng làm trắng da hoàn toàn không được tìm thấy.

Cục trưởng Shin Sang-gon nhấn mạnh: “Mặc dù không phát hiện chất độc hại, mỹ phẩm giả vẫn tiềm ẩn nguy cơ mất an toàn cho người tiêu dùng vì không trải qua quá trình kiểm tra chất lượng trong quá trình sản xuất và phân phối”. Ông cũng khẳng định sẽ tăng cường điều tra, xử lý các sản phẩm giả mạo gây nguy hiểm đến sức khỏe người dân.

Tôi chăm mẹ vợ như mẹ đ:ẻ của mình, chẳng nề hà thay quần áo, gội đầu cho bà trong những ngày bà nằm viện dù con gái bà ch::ê mẹ b::ẩn. Ngày ngày tôi dậy từ 5h sáng nấu cháo rồi lại chạy vào bệnh viện, chỉ mong mẹ sống được ngày nào hay ngày ấy, đến ngày cuối cùng bà dúi vào tay tôi tờ 50k và nói không được tiêu trong vòng 2 năm 2 tháng…. tôi làm đúng như lời bà kết quả

“Tôi chăm mẹ vợ như mẹ đẻ của mình. Ngày ngày tôi dậy từ 5h sáng nấu cháo rồi lại chạy vào viện, chẳng nề hà việc gì. Ngay cả lúc bà yếu nhất, tôi vẫn gội đầu, thay quần áo cho bà – điều mà chính con gái bà không làm nổi. Trước lúc mất, bà dúi vào tay tôi tờ 50 nghìn và nói: ‘Không được tiêu nó trong 2 năm 2 tháng.’ Tôi làm đúng như lời. Và điều xảy ra sau đó… tôi không bao giờ có thể quên.”

Mẹ vợ tôi tên là Hường, một người phụ nữ miền Trung nhỏ thó, gầy gò nhưng gan lỳ và thương con vô cùng. Bà từng không ưa tôi – điều đó chẳng phải bí mật. Ngày tôi cưới con gái bà, bà lạnh nhạt rõ ràng, chẳng thèm nhìn tôi đến lần thứ hai. Tôi là dân tỉnh lẻ, tay trắng vào Sài Gòn lập nghiệp, làm nghề sửa điện nước vặt, nhà không cửa, xe không ga. Bà bảo thẳng với vợ tôi:
“Đời con lấy người như thế, khổ là cái chắc.”

Nhưng tôi không trách. Ai làm cha mẹ cũng muốn con gái được sung sướng. Chỉ có điều, tôi thương vợ, nên cố gắng từng chút một, xây đắp bằng cả hai bàn tay. Dù bà không nói, tôi biết bà để ý. Năm đầu tiên, khi tôi chở bà đi khám bệnh bằng chiếc xe số cũ, trời mưa như trút, bà không nói gì. Nhưng về nhà, tôi nghe vợ tôi kể bà nói:
“Nó biết thương người.”

Năm thứ ba, khi bà đổ bệnh, vợ tôi lại đang mang thai con đầu lòng. Bệnh viện báo bà bị ung thư phổi giai đoạn cuối. Gia đình ai cũng rối. Vợ tôi muốn ở nhà dưỡng thai, còn tôi – không biết sao lúc ấy tôi lại xung phong:
“Để con chăm mẹ.”

Mỗi sáng, tôi dậy từ 5h, nấu nồi cháo trắng nhỏ, bỏ vào hộp giữ nhiệt. Tôi đi bộ từ nhà trọ ra bệnh viện gần 3km. Tôi chăm bà như mẹ đẻ – thay đồ, lau người, nói chuyện. Bà yếu, không nói được nhiều. Có hôm tôi gội đầu cho bà, bà nhìn tôi rất lâu, rồi nói khẽ:

“Thằng con rể này… hơn đứa con gái của bà…”

Tôi cười, chẳng nghĩ gì nhiều. Tôi chỉ thấy bà là mẹ. Không phải mẹ vợ, mà là mẹ – theo đúng nghĩa.

Hai tháng sau, bệnh bà trở nặng. Bà bắt đầu mê sảng. Nhưng sáng hôm ấy, trời mưa nhẹ, tôi vào phòng thì thấy bà tỉnh táo lạ kỳ. Bà bảo tôi ngồi xuống, lấy trong áo ra một tờ 50 nghìn, dúi vào tay tôi, mắt bà ráo hoảnh:

“Con giữ nó, đừng tiêu. Hai năm hai tháng sau, hãy tiêu. Sẽ có cái con cần.”

Tôi định hỏi thì bà đã nhắm mắt. Chiều hôm đó, bà mất.

Gia đình lo ma chay. Tôi giữ tờ 50 nghìn ấy như một kỷ vật. Tôi kể lại lời bà nói, vợ tôi chỉ lắc đầu:

“Mẹ mê sảng rồi. Chắc bà nhớ mấy chuyện ngày xưa.”

Nhưng tôi vẫn làm theo. Tôi bỏ tờ tiền vào một hộp nhỏ, dán kín lại, để trên kệ sách, không bao giờ đụng đến.

Hai năm hai tháng. 812 ngày.

Tôi không ngờ cuộc sống mình lại đảo chiều chỉ trong quãng thời gian đó.

Ban đầu, sau khi mẹ mất, tôi rơi vào chuỗi ngày khó khăn. Vợ tôi sinh con nhưng sức khỏe yếu. Tôi vừa lo việc, vừa chăm con, tiền bạc thiếu hụt. Có lần, tôi móc ví chỉ còn đúng… 20 nghìn. Tôi đã đứng nhìn cái hộp dán kín chứa tờ 50 nghìn đó rất lâu.

Chỉ cần mở nó ra, là đủ để mua gói mì, một ít sữa cho con, hoặc đổ đầy bình xăng đi làm thêm. Nhưng tôi không làm. Cứ như có gì đó mách bảo: “Đừng.”

Tôi tiếp tục đi làm vặt, nhận thêm việc buổi tối. Có ngày chỉ ngủ 3 tiếng. Tôi chấp nhận, vì nghĩ về câu nói của mẹ trước lúc mất.

“Có cái con cần.”

Đến tháng thứ 25 – tức hai năm hai tháng đúng nghĩa – đúng vào hôm giỗ mẹ, tôi dọn lại kệ sách. Tay tôi chạm vào cái hộp. Bụi phủ dày.

Tôi ngồi xuống, mở ra.

Tờ 50 nghìn vẫn y nguyên. Nhưng có điều lạ – phía sau tờ tiền, tôi thấy có dòng chữ nhỏ, viết bằng mực đen đã mờ:

“Nhà số 17/2 – tìm ông Cẩn.”

Tôi sững sờ. Đây là chữ viết của mẹ. Làm sao… tôi chưa từng để ý dòng chữ ấy.

Tôi đem kể lại với vợ. Cô ấy tái mặt:

“Ông Cẩn… là em trai cùng cha khác mẹ với mẹ em. Lúc nhỏ có ở với bà ngoại. Sau đó mất liên lạc. Nghe đâu ông có để lại căn nhà ở Gò Vấp. Nhưng lâu quá, ai cũng nghĩ mất rồi.”

Tôi run tay, gấp lại tờ tiền. Tim tôi đập thình thịch.

Ngày hôm sau, tôi tìm đến địa chỉ ấy.

Và điều tôi phát hiện ra…

Sáng hôm sau, tôi bắt xe đến địa chỉ ghi sau tờ 50 nghìn: số 17/2, đường Trần Bình Trọng, Gò Vấp.

Ngôi nhà cũ nằm khuất trong con hẻm nhỏ, tường rêu phong phủ kín. Cửa khóa, bụi bám đầy tay nắm sắt. Tôi hỏi hàng xóm xung quanh. Có người già gật đầu:

“Nhà này bỏ hoang lâu rồi, chú ơi. Trước có ông già tên Cẩn ở đó, nhưng mất tích hay đi đâu chẳng ai biết. Mà nghe nói ông này chẳng có vợ con gì. Lúc mất, không ai đến nhận. Nhà bị bỏ không từ đó.”

Tôi bần thần. Tim tôi đập mạnh khi nghe tên ông Cẩn. Mẹ vợ tôi từng nhắc tên này một lần duy nhất, trong một lần nửa mê nửa tỉnh:

“Cẩn… nếu gặp lại… mẹ xin lỗi nó…”

Tôi hỏi thêm thì một cụ già chỉ sang bên trái:

“Muốn biết rõ thì hỏi ông tổ trưởng dân phố ấy. Ổng biết hết chuyện xóm này.”

Tôi đi bộ qua đó. Ông tổ trưởng nhìn tờ giấy tôi đưa và gật đầu:

“À, ông Cẩn là người ở đây, sống độc thân. Cách đây 5 năm, ông ấy bệnh nặng, đưa vào viện rồi mất. Nhưng trước đó, ông ấy từng gửi lại một lá thư và sổ đỏ căn nhà này nhờ tôi giữ, nói nếu có người đến, cầm đúng… một vật chứng.”

Tôi giật mình:

“Vật chứng gì ạ?”

Ông lục trong tủ hồ sơ, lấy ra một chiếc phong bì cũ, bọc nilon, ghi ngoài bằng mực đỏ đã phai:

“Đưa cho người cầm tờ tiền có chữ viết tay.”

Tôi mở ví, lấy tờ 50 nghìn. Ông soi kỹ, mím môi:

“Đúng là nó rồi. Tôi đã chờ người đến với tờ tiền này 5 năm rồi.”

Tôi há hốc. Ông đưa phong bì cho tôi. Bên trong là sổ đỏ căn nhà – chủ sở hữu: Nguyễn Văn Cẩn, kèm theo một lá thư viết tay:

“Người cầm tờ tiền này chắc chắn là người thân cận với Hường – chị gái tôi. Tôi để lại căn nhà này cho người đó. Không phải vì máu mủ, mà vì tôi tin rằng chỉ có người yêu thương chị tôi thật lòng mới đến được đây. Nếu ai đó bất chấp gian khó, giữ trọn lời dặn của chị ấy, thì người đó xứng đáng với căn nhà này hơn bất kỳ ai khác. Còn nếu là máu mủ, họ đã bỏ tôi từ lâu rồi…”

Tôi đọc mà tay run run. Mắt cay xè. Tôi mang tất cả về, kể lại cho vợ nghe.

Vợ tôi bật khóc. Cô không tin. Một phần tài sản mà gia đình tưởng đã mất, giờ lại về tay chúng tôi, theo cách không thể ngờ tới: bằng tình thương và sự thủy chung với mẹ vợ.

Chúng tôi làm thủ tục sang tên. Căn nhà ấy sau đó được sửa sang lại. Tôi không ở, mà để mở một quán cháo nhỏ – “Quán Cháo Mẹ Hường”, như một lời nhắc nhở.

Tôi nấu cháo mỗi sáng – giống như ngày xưa tôi từng nấu cho mẹ – rồi phát miễn phí mỗi thứ Hai cho bệnh nhân nghèo từ các bệnh viện lân cận. Có người hỏi tôi:

“Cháo này có bí quyết gì không mà ngọt lắm?”

Tôi chỉ cười:

“Nấu bằng lòng biết ơn.”

Cuối cùng, tôi vẫn giữ tờ 50 nghìn ấy.

Tôi ép nhựa, đóng khung, treo giữa quán, ngay trên bức ảnh đen trắng của mẹ vợ. Nhìn vào đó mỗi ngày, tôi lại thấy biết ơn. Không phải vì căn nhà, mà vì người mẹ từng không ưa tôi, nhưng sau cùng, lại tin tôi hơn cả con ruột.

Có người nói tôi may mắn. Nhưng tôi nghĩ, nếu hôm đó tôi tiêu tờ 50 nghìn ấy, có lẽ mọi chuyện đã khác.

Đôi khi, lòng tốt thật thà – dù âm thầm, không lời – sẽ trở thành cánh cửa mở ra những điều tốt đẹp nhất.