Home Blog Page 4

Sếp lớn của chồng đến nhà, ép tôi buông tay để chồng được cưới con gái ông ta. Nhưng khi tôi lấy ra một tờ giấy đặt trước mặt, cả ông ta lẫn chồng đều ch/ết lặng…

“Có bao giờ bạn tưởng tượng, một ngày người đàn ông quyền lực nhất công ty nơi chồng bạn làm việc – cũng là ‘sếp lớn’ của anh ấy – lại đến tận nhà bạn, không phải để bàn chuyện công việc, mà để ngỏ lời… yêu cầu bạn tự nguyện ly hôn? Tưởng chừng chỉ là một cuộc nói chuyện bình thường, nào ngờ chính tôi, trong giây phút ấy, đã đưa cho ông ta một tờ giấy khiến cả bầu trời của ông sụp đổ…”

Hôm đó là một buổi chiều cuối tuần, trời lất phất mưa. Tôi đang dọn dẹp lại phòng khách thì nghe tiếng chuông cửa. Nhìn qua khe cửa, tôi thoáng giật mình – người đàn ông đứng đó không ai khác chính là giám đốc tập đoàn, cũng là sếp trực tiếp của chồng tôi. Ông ấy nổi tiếng là người quyền lực, nghiêm khắc, giàu có, và tất nhiên – rất khó tiếp cận.

Tôi vội vàng mở cửa, lễ phép mời ông vào. Trong lòng tôi đầy thắc mắc: “Sao ông ấy lại đến đây? Chồng tôi đâu có nói gì về chuyện này.” Ông ngồi xuống ghế, điềm tĩnh rót cho mình một tách trà, rồi nhìn tôi với ánh mắt nghiêm nghị nhưng đầy ẩn ý.

“Cô… chắc cũng biết con gái tôi, đúng không?” – ông mở lời. Tôi gật đầu, quả thật từng gặp cô ấy vài lần trong những buổi tiệc của công ty. Đẹp, trẻ trung, sang trọng – hoàn toàn là hình mẫu tiểu thư nhà giàu.

Ông ngừng một chút, rồi nói thẳng:
“Tôi muốn cô suy nghĩ nghiêm túc. Cô hãy chủ động ly hôn với chồng mình. Tôi muốn anh ấy có cơ hội đến với con gái tôi. Nếu cô làm như vậy, tôi đảm bảo cuộc sống sau này của cô sẽ không thiếu thốn gì.”

Tim tôi đập thình thịch. Tôi ngỡ như đang nghe một câu chuyện kịch tính trên truyền hình, chứ không phải lời thật ngay tại phòng khách nhà mình. Ông ta vừa nói vừa lấy ra một chiếc phong bì đặt trên bàn – dày cộp, chắc chắn là tiền.

Tôi im lặng vài giây, rồi mỉm cười nhạt. “Ông nghĩ tôi sẽ vì tiền mà bỏ chồng mình sao?”

Sếp lớn hơi chau mày, nhưng vẫn giữ giọng điệu kẻ trên. “Cô nên nghĩ cho tương lai anh ta. Với cô, anh ta mãi chỉ là một nhân viên bình thường. Nhưng nếu cùng con gái tôi, con đường thăng tiến sẽ mở ra. Cô cản đường thì ích kỷ quá.”

Tôi không nói gì thêm, chỉ đứng dậy, lấy từ ngăn kéo một tờ giấy đã chuẩn bị sẵn từ lâu. Tôi đặt nó xuống bàn, đẩy về phía ông ta. Ông vừa nhìn lướt qua, mặt lập tức biến sắc.

Đó không phải đơn ly hôn. Mà là giấy chứng nhận nợ nần của chính ông, kèm theo bằng chứng kinh doanh khuất tất mà tôi tình cờ có được nhờ một người bạn làm kế toán trong tập đoàn.

Ông ta sững người, cả gương mặt quyền uy phút chốc tái nhợt. Căn phòng chìm trong im lặng, chỉ còn tiếng mưa rơi ngoài hiên.

Khi bàn tay ông ta run run cầm lấy tờ giấy, đôi mắt đầy vẻ kinh ngạc, tôi ngồi thẳng lưng, bình thản quan sát. Bầu không khí nặng nề đến mức tôi còn nghe rõ tiếng kim đồng hồ tích tắc trên tường.

“Cái này… cô lấy ở đâu?” – giọng ông ta nghẹn lại, ánh mắt đanh thép quen thuộc đã biến mất, thay bằng sự hoảng loạn khó che giấu.

Tôi thở dài, ngả người ra sau ghế:
“Ông tưởng chỉ có ông mới nắm giữ quyền lực sao? Tôi không phải loại phụ nữ chỉ biết dựa vào chồng. Tôi làm kế toán trưởng cho một công ty kiểm toán, ít nhiều tôi biết cách đọc báo cáo tài chính. Cách đây vài tháng, tôi tình cờ gặp một người bạn cũ, hiện làm nội bộ bên tập đoàn của ông. Cô ấy kể lấp lửng về một vài con số bất minh. Tôi tò mò tìm hiểu, và rồi phát hiện một mớ rối rắm mà ông cố giấu.”

Tôi dừng lại, nhìn thẳng vào mắt ông ta:
“Đây không phải là chuyện tôi muốn phơi bày. Nhưng từ lúc ông bước vào đây, đặt cái phong bì kia xuống bàn, coi tôi như món hàng có thể mua chuộc, tôi thấy mình không cần phải mềm mỏng nữa.”

Ông ta mím chặt môi. Những đường gân xanh nổi lên trên trán, chứng tỏ ông đang cố kìm nén. Người đàn ông quyền lực này có lẽ chưa bao giờ nghĩ sẽ bị một “người vợ nhân viên nhỏ bé” chặn đường như vậy.

Tôi nhớ lại khoảng thời gian trước đó. Ban đầu, tôi chỉ định giữ bản sao các chứng cứ như một thói quen nghề nghiệp – đề phòng trường hợp xấu. Nhưng càng tìm hiểu, tôi càng biết ông ta có liên quan đến những khoản vay ngoài, chuyển tiền lòng vòng để che giấu nợ. Số tiền không nhỏ, có thể khiến danh tiếng tập đoàn lung lay nếu bị phanh phui.

Tôi đã nhiều lần đắn đo, thậm chí muốn xóa bỏ hết. Tôi không phải kiểu người thích “nắm dao” uy hiếp ai. Nhưng hôm nay, khi ông ta ngang nhiên đến, dám yêu cầu tôi bỏ chồng để dâng anh cho con gái ông ta, thì tờ giấy này trở thành tấm khiên tôi cần.

“Ông nghĩ ông quyền lực đến mức có thể sắp đặt cả hạnh phúc của người khác?” – tôi hỏi, giọng lạnh đi. – “Ông nhầm rồi. Tôi yêu chồng mình, và chúng tôi đã cùng nhau vượt qua bao khó khăn. Ông không có quyền.”

Khuôn mặt ông ta cứng đờ, toát mồ hôi. Rõ ràng, ông không ngờ một phụ nữ bình thường lại dám đối đầu trực diện như vậy. Cuối cùng, ông đứng bật dậy, không nói thêm câu nào, bỏ lại phong bì tiền trên bàn rồi bước nhanh ra cửa.

Cánh cửa đóng sầm, để lại căn phòng tràn ngập sự tĩnh lặng. Tôi thở hắt ra, cảm thấy chân mình mềm nhũn. Dù mạnh mẽ đến mấy, tôi vẫn chỉ là một người vợ, một người phụ nữ. Tôi run sợ, nhưng ít nhất, tôi đã bảo vệ được gia đình mình.

Buổi tối hôm đó, chồng tôi về nhà muộn hơn thường lệ. Anh thấy phong bì tiền còn trên bàn, ngạc nhiên hỏi:
“Cái này là gì? Ai mang đến vậy?”

Tôi nhìn anh thật lâu. Trong lòng trăn trở: Liệu có nên kể hết? Nhưng rồi tôi biết, hôn nhân mà giấu giếm thì chẳng khác nào nhà xây trên cát. Tôi hít một hơi, kể lại toàn bộ sự việc – từ lúc ông sếp lớn đến, lời đề nghị trắng trợn, cho đến tờ giấy chứng nợ.

Chồng tôi ngồi im lặng, hai tay siết chặt. Khi tôi vừa dứt lời, anh đứng bật dậy, mắt đỏ ngầu.
“Ông ta… ông ta dám làm vậy với em sao? Và còn coi anh là cái gì, món hàng để trao đổi chắc?”

Tôi nắm lấy tay anh, trấn an:
“Anh bình tĩnh. Em không sao. Quan trọng là anh hiểu, em không bao giờ rời bỏ anh. Cái chúng ta có được hôm nay là nhờ hai vợ chồng cùng gánh vác. Không ai có thể chen ngang.”

Anh ngồi xuống, ôm chặt tôi. Tôi cảm nhận được sự run rẩy nơi vai anh – không phải vì yếu đuối, mà vì quá tức giận và bất lực.

Ngày hôm sau, chồng tôi đi làm với khuôn mặt cứng rắn lạ thường. Anh không nói với tôi chi tiết, nhưng tôi đoán anh đã đối diện trực tiếp với sếp lớn. Có lẽ cuộc nói chuyện ấy căng thẳng, bởi khi trở về, anh im lặng rất lâu. Rồi anh nói:
“Anh đã nói rõ với ông ta: Anh yêu em, và không gì thay đổi được. Ông ta có quyền cách chức, sa thải, hay làm khó dễ. Nhưng anh sẽ không bán rẻ gia đình mình.”

Tôi lặng người, rồi bật khóc. Bao nhiêu áp lực, lo sợ, cuối cùng cũng tan ra.

Sau biến cố đó, chồng tôi xin chuyển sang một công ty khác, tuy lương ban đầu thấp hơn, nhưng môi trường lành mạnh và công bằng. Chúng tôi bắt đầu lại từ đầu, có khó khăn, nhưng trong lòng nhẹ nhõm. Còn ông sếp lớn kia, vài tháng sau bị “sờ gáy” vì những khoản tài chính khuất tất. Tập đoàn chao đảo, nhưng đó là câu chuyện của riêng họ, không còn liên quan đến gia đình nhỏ của tôi nữa.

Giờ đây, mỗi khi nhớ lại, tôi thấy mình đã đi qua một bước ngoặt quan trọng. Tôi hiểu rõ: tình yêu và hạnh phúc không thể mua bằng tiền hay quyền lực. Điều giữ gia đình bền vững chính là niềm tin và sự kiên định giữa hai người.

Giá vàng 6/9: Chuẩn bị có biến

Sáng 6/9, giá vàng thế giới được niêm yết trên Kitco ở ngưỡng 3.585 USD/ounce, tăng 40,7 USD/ounce so với đầu giờ sáng qua, tương đương mức tăng 1,15%.

Ngày 6 tháng 9 năm 2025, báo VTC đăng tải bài viết với tiêu đề “Giá vàng hôm nay 6/9: Thế giới và trong nước đều tăng mạnh, lập đỉnh mới”. Nội dung như sau:

Giá vàng tăng mạnh và lập kỷ lục mới trong phiên giao dịch tại Mỹ, sau khi báo cáo việc làm cho thấy sự yếu kém của thị trường lao động. Hợp đồng vàng giao tháng 12 tăng 35,9 USD lên 3.641,6 USD/ounce.

Báo cáo việc làm tháng 8 từ Bộ Lao động Mỹ cho thấy số lượng việc làm phi nông nghiệp chỉ tăng 22.000, thấp hơn nhiều so với dự báo 75.000. Tỷ lệ thất nghiệp giữ ở mức 4,3%, đúng như kỳ vọng. Số liệu này củng cố quan điểm của phe ủng hộ nới lỏng chính sách tiền tệ, khi thị trường dự báo Fed có thể cắt giảm lãi suất ba lần, mỗi lần 0,25 điểm phần trăm, ngay trong năm nay.

Giá vàng thế giới tăng mạnh và lập kỷ lục mới. (Ảnh minh hoạ: Reuters)

Chỉ số đồng USD giảm xuống mức thấp nhất trong 5 tuần, lợi suất trái phiếu chính phủ Mỹ kỳ hạn 10 năm cũng hạ còn 4,099%. Giá dầu thô dao động quanh 62,75 USD/thùng, tiếp tục giảm khi giới phân tích cho rằng OPEC+ có thể tăng nguồn cung trong cuộc họp ngày 7/9.

Trên phương diện thương mại, Mỹ và Canada thống nhất tổ chức các cuộc đàm phán kỹ thuật về thuế quan, nhằm tìm giải pháp cho các lĩnh vực như thép, nhôm, ô tô và gỗ. Thủ tướng Canada Mark Carney cho biết đã có cuộc trao đổi “xây dựng” với Tổng thống Trump và tin tưởng sẽ đạt thỏa thuận ở một số ngành.

Tổng thống Trump cũng ký sắc lệnh thực thi thỏa thuận thương mại với Nhật Bản, trong đó áp thuế tối đa 15% lên phần lớn hàng hóa nhập khẩu từ nước này. Đổi lại, Mỹ dỡ bỏ một số thuế với máy bay, linh kiện và dược phẩm, trong khi Nhật Bản cam kết lập quỹ đầu tư 550 tỷ USD vào thị trường Mỹ.

Diễn biến giá vàng hôm nay

+ Giá vàng trong nước

Lúc 6h ngày 6/9, giá vàng miếng tại Doji và SJC được niêm yết ở mức 132,9-134,4 triệu đồng/lượng (mua vào – bán ra), tăng 500.000 đồng/lượng cả hai chiều. Chênh lệch giá mua vào – bán ra ở ngưỡng 1,5 triệu đồng/lượng.

Trong khi đó, giá vàng nhẫn được Doji niêm yết ở mức 126,5-129,5 triệu đồng/lượng (mua vào – bán ra), tăng 200.000 đồng/lượng cả hai chiều. Chênh lệch mua vào – bán ra ở mức 3 triệu đồng/lượng.

+ Giá vàng quốc tế

Giá vàng thế giới niêm yết trên Kitco ở mức 3.585 USD/ounce, tăng 40,7 USD/ounce so với đầu giờ sáng qua, tương đương mức tăng 1,15%. Vàng tương lai giao dịch lần cuối ở mức 3.641,6 USD/ounce.

Dự báo giá vàng

Về kỹ thuật, vàng giao tháng 12 tiếp tục duy trì lợi thế trong ngắn hạn, với mục tiêu tăng giá tiếp theo là vượt ngưỡng kháng cự 3.700 USD/ounce. Hỗ trợ gần nhất được ghi nhận tại 3.600 USD và 3.573,7 USD/ounce.

Các nhà phân tích đánh giá thị trường vàng đang trong xu hướng tăng rất mạnh khi chỉ số đồng USD khó bứt phá và dự đoán có thể hạ nhiệt trong thời gian tới, trong khi Fed cắt giảm lãi suất. Cùng với đó, nhu cầu mua vàng tăng mạnh từ Trung Quốc và nhu cầu tìm đến vàng như kênh trú ẩn an toàn đã kích thích giá kim loại quý này lập những đỉnh mới.

Theo dự báo của một số chuyên gia, nếu xu hướng hiện nay tiếp diễn, giá vàng có thể bị đẩy lên mức 4.000 USD/ounce.

Báo VietNamNet cũng đăng tải bài viết với tiêu đề “Giá vàng hôm nay 6/9/2025 tiếp tục tăng sốc, SJC sẽ vọt qua mốc 135 triệu đồng?”. Nội dung như sau:

Giá vàng trong nước hôm nay 6/9/2025

Mở cửa phiên giao dịch 6/9, giá vàng miếng SJC tăng 1 triệu đồng/lượng ở cả chiều mua vào và bán ra, giao dịch ở mức cao kỷ lục 133,9-135,4 triệu đồng (mua – bán).

Mua vào (đồng/lượng) Tăng/giảm Bán ra (đồng/lượng) Tăng/giảm
SJC TP.HCM 133.900.000 + 1.000.000 135.400.000 + 1.000.000
Doji Hà Nội 133.900.000 + 1.000.000 135.400.000 + 1.000.000
Doji TP.HCM 133.900.000 + 1.000.000 135.400.000 + 1.000.000

 Bảng giá vàng miếng SJC và Doji cập nhật sáng 6/9

Cùng xu hướng, giá vàng nhẫn trong nước sáng nay cũng được các thương hiệu điều chỉnh tăng mạnh.

Giá vàng nhẫn loại 1-5 chỉ của SJC được niêm yết ở mức 127,7-130,2 triệu đồng/lượng (mua – bán), tăng 1 triệu đồng/lượng ở cả 2 chiều so với mức chốt hôm qua.

Giá vàng nhẫn 9999 tại Doji cũng tăng 1,2 triệu đồng/lượng ở cả chiều mua và bán so với mức chốt hôm qua, niêm yết ở mức 127,7-130,7 triệu đồng/lượng (mua – bán).

Mua vào (đồng/lượng) Tăng/giảm Bán ra (đồng/lượng) Tăng/giảm
SJC 127.700.000 + 1.000.000 130.200.000 + 1.000.000
Doji 127.700.000 + 1.200.000 130.700.000 + 1.200.000

    Bảng giá vàng nhẫn SJC và Doji cập nhật sáng 6/9

Chốt phiên giao dịch 5/9, giá vàng miếng SJC niêm yết ở mức 132,9-134,4 triệu đồng/lượng (mua – bán), tăng 500.000 đồng/lượng ở cả chiều mua vào và bán ra so với chốt phiên hôm qua.

Giá vàng nhẫn loại 1 đến 5 chỉ của SJC kết phiên ở mức 126,7-129,2 triệu đồng/lượng (mua – bán), tăng 500.000 đồng/lượng ở cả 2 chiều.

Giá vàng nhẫn 9999 tại Doji tăng 200.000 đồng/lượng ở cả chiều mua và bán so với mức chốt hôm qua, giao dịch cuối phiên ở mức 126,5-129,5 triệu đồng/lượng (mua – bán).

Giá vàng thế giới hôm nay 6/9/2025

Giá vàng thế giới phiên cuối tuần tiếp tục đi lên. Lúc 8h34′ hôm nay (ngày 6/9, giờ Việt Nam), giá vàng thế giới giao ngay ở mức 3.585,3 USD/ounce, tăng 7,3 USD/ounce so với đêm qua.

Sáng 6/9, vàng thế giới quy đổi theo giá USD ngân hàng ở mức giá hơn 115,5 triệu đồng/lượng, đã bao gồm thuế và phí, thấp hơn khoảng  19,9 triệu đồng/lượng so với giá vàng trong nước.

Lúc 20h (ngày 5/9, giờ Việt Nam), giá vàng giao ngay ở mức 3.578 USD/ounce, tăng gần 1% trong ngày. Hợp đồng vàng giao tháng 12 đạt 3.636 USD/ounce.

Theo Cục Thống kê Lao động Mỹ (BLS), bảng lương phi nông nghiệp của Mỹ chỉ tăng 22.000 việc làm trong tháng trước, thấp hơn đáng kể so với dự báo là 75.000 việc làm. Tỷ lệ thất nghiệp tiếp tục tăng lên 4,3%, từ mức 4,2% của tháng 7.

Sự suy yếu của thị trường lao động Mỹ đang củng cố kỳ vọng Cục Dự trữ Liên bang (Fed) sẽ thực hiện các đợt cắt giảm lãi suất trong phần còn lại của năm. Thị trường hiện đang định giá khả năng Fed sẽ cắt giảm 25 điểm cơ bản vào cuối tháng này và có thể giảm tổng cộng 1 điểm phần trăm vào cuối năm.

Ông Mohammed Taha, Giám đốc Phân tích tại MH Markets, nhận định dữ liệu bảng lương phi nông nghiệp (NFP) tháng 8 là báo cáo mới nhất xác nhận sự suy yếu ngày càng rõ nét của thị trường lao động.

Trong tuần này, công ty xử lý bảng lương khu vực tư nhân ADP đã công bố dữ liệu việc làm đáng thất vọng. Khảo sát hàng tháng về cơ hội việc làm và luân chuyển lao động (JOLTS) của Bộ Lao động Mỹ cũng cho thấy số cơ hội việc làm đã giảm mạnh trong tháng 7.

vàng - Chí Hiếu (38).jpgGiá vàng trong nước liên tục tăng. Ảnh: Chí Hiếu

Theo ông Sameer Samana, Trưởng bộ phận toàn cầu về cổ phiếu và tài sản thực tế tại Viện Đầu tư Wells Fargo, việc Fed nối lại chu kỳ cắt giảm lãi suất báo hiệu một kỷ nguyên “xanh” cho các tài sản rủi ro. Ông Samana cho rằng vàng và bạc sẽ có hiệu suất vượt trội hơn cả thị trường chứng khoán sôi động trong môi trường lãi suất thấp này.

Hầu hết các loại tài sản được dự báo sẽ mang lại hiệu suất rất mạnh mẽ trong 12 tháng tới. Môi trường hiện thuận lợi cho tất cả các tài sản tránh rủi ro, trên diện rộng. Hiếm khi thấy Fed bắt đầu chủ động xem xét cắt giảm lãi suất trong bối cảnh lạm phát vẫn còn xa so với mục tiêu 2%. Trọng tâm của Fed chuyển từ lạm phát sang thị trường lao động. Tâm lý lạc quan của nhà đầu tư đang được phản ánh trên thị trường chứng khoán và cả giá vàng.

Dự báo giá vàng

Sau khi vượt qua giai đoạn tích lũy kéo dài 5 tháng, giá vàng đã vượt ngưỡng 3.550 USD/ounce vào đầu tháng này. Phản ứng ban đầu với dữ liệu việc làm đáng thất vọng, giá vàng lập đỉnh cao kỷ lục mới.

Kim loại quý này đã tăng ấn tượng 2,34% trong tuần và duy trì mức tăng đáng kinh ngạc 36,24% từ đầu năm đến nay. Qua đó cho thấy sự hấp dẫn bền vững của vàng như một tài sản trú ẩn an toàn truyền thống.

Bà Suki Cooper, Trưởng bộ phận Nghiên cứu Hàng hóa tại Ngân hàng Standard Chartered, cho rằng nếu tăng trưởng việc làm thấp hơn, thị trường có thể sẽ bắt đầu định giá khả năng Fed cắt giảm 50 điểm cơ bản ngay trong tháng 9. Đây là một động thái mạnh mẽ, cho thấy sự cấp bách trong việc hỗ trợ nền kinh tế.

Kỳ vọng về việc cắt giảm lãi suất tiếp tục gia tăng trong bối cảnh áp lực lạm phát vẫn ở mức cao. Theo các nhà phân tích, đây là một môi trường cực kỳ thuận lợi cho vàng khi rủi ro lạm phát đình trệ đang gia tăng.

Trong một cuộc phỏng vấn với Kitco News, ông Aakash Doshi, Trưởng bộ phận Chiến lược Vàng tại State Street Investment Management, cho biết nếu các xu hướng duy trì như hiện tại, nền kinh tế Mỹ sẽ rơi vào tình trạng lạm phát đình trệ trong vòng 3 đến 6 tháng tới. Kịch bản này có thể đẩy giá vàng lên mức kỷ lục 4.000 USD/ounce.

Chiến sĩ trẻ SN 2006 sau khi hoàn thành nhiệm vụ A80 được nghỉ phép về thăm gia đình thì gặp n:ạn ra đi mãi mãi

Thông tin chiến sĩ Đỗ Ngọc Hải (SN 2006, quê ở xã Quốc Tuấn, huyện Kiến Xương, tỉnh Thái Bình cũ) qua đời do đuối nước khiến nhiều người không khỏi xót xa. 

Sáng ngày 6/9, nhiều trang mạng xã hội bất ngờ chia sẻ tin buồn về chiến sĩ Đỗ Ngọc Hải (sinh năm 2006, quê ở xã Quốc Tuấn, huyện Kiến Xương, tỉnh Thái Bình cũ) qua đời do đuối nước.

Có thể là hình ảnh về 7 người, kèn clarinet, kèn saxophone, kèn trumpet, Cổng Brandenburg và văn bản

 

Có thể là hình ảnh về địa điểm cắm trại và ngọn lửa

 

Theo nguồn tin, chiến sĩ Đỗ Ngọc Hải thuộc Trung đoàn 43, sư đoàn 395, quân khu 3. Chiến sĩ đang được về phép sau khi hoàn thành niệm vụ tại Lễ diễu binh, diễu hành A80.

Ngay sau khi thông tin này được chia sẻ đã khiến nhiều người không khỏi bàng hoàng, xót xa. Chiến sĩ Đỗ Ngọc Hải ra đi khi tuổi đời còn quá trẻ.

“Chia buồn cùng gia đình đồng chí, gia đình chắc sẽ rất tự hào về đồng chí, đồng chí yên nghỉ nhé”

Có thể là hình ảnh về 6 người và văn bản cho biết 'REDMI 13 REDMI135G 5G 21:28 04/09/2025'

“Trời ơi, thương tiếc cho 1 kiếp người”

“Thương xót quá”

“Xin chia buồn sâu sắc cùng gia đình và đồng đội. Mong Hải được yên nghỉ nơi đất mẹ”…

Sau hơn 4 tháng tổ chức huấn luyện, tổng hợp luyện, sơ duyệt, tổng duyệt và diễu binh, diễu hành trong lễ kỷ niệm vào sáng 2-9 bảo đảm chất lượng và thành công tốt đẹp. Sau khi kết thúc diễu binh, diễu hành, các lực lượng, đơn vị tham gia diễu binh, diễu hành đã bắt đầu trở về đơn vị công tác.

https://sohuutritue.net.vn/du-luan-xot-xa-truoc-thong-tin-chien-si-tre-qua-doi-trong-chuyen-ve-tham-gia-dinh-sau-khi-hoan-thanh-nhiem-vu-a80-d320120.html

Cô lao công bị cả công ty c/oi th/ường – 7 ngày sau, cô sa thải toàn bộ ban lãnh đạo …

“Trong mắt họ, tôi chỉ là người quét dọn. Nhưng họ đâu biết, tôi mới chính là người đang nắm giữ số phận của cả công ty.”

Câu nói ấy luôn vang lên trong lòng cô Hạnh – người phụ nữ hơn năm mươi tuổi, gắn bó với nghề lao công đã gần 20 năm. Mỗi buổi sáng, khi thành phố còn mơ màng trong sương, cô đã khoác lên chiếc áo đồng phục màu xanh đã bạc, lặng lẽ đẩy chiếc xe rác đến công ty thương mại điện tử lớn nằm trên con phố sầm uất.

Ngày qua ngày, cô lau chùi từng ô kính, cặm cụi thay từng túi rác, gom từng mẩu giấy vụn. Cả văn phòng sáng choang nhờ bàn tay của cô, nhưng với hầu hết nhân viên, cô chỉ như một chiếc bóng. Người ta ngang nhiên xưng hô trống không:
– “Bác ơi, lau nhanh hộ cái bàn này.”
– “Cô ơi, chỗ kia bẩn rồi kìa!”

Một số còn vô tình – hoặc cố ý – vứt giấy ngay sau lưng cô, chỉ để bật cười.

Tệ hơn cả là ban lãnh đạo. Họ hay hô hào trong các cuộc họp về “giá trị con người, tinh thần đồng đội”, nhưng lại chẳng mảy may tôn trọng cô. Có lần trong tiệc cuối năm, giám đốc còn cười vang:
– “Công ty này thiếu ai cũng được, chứ thiếu chị lao công thì… thuê người khác thôi!”

Cả hội trường vỗ tay, cười ầm ĩ. Cô Hạnh ngồi nép một góc, mặt đỏ bừng vì tủi nhục. Nhưng cô không phản ứng. Cô chỉ im lặng, tiếp tục làm công việc của mình, để mặc cho người đời nghĩ sao thì nghĩ.

Ít ai ngờ, trong lòng người phụ nữ trầm lặng ấy lại đang ấp ủ một bí mật lớn – một điều sẽ khiến cả công ty chao đảo chỉ sau một tuần.

Một tuần sau, công ty nhận được thông báo khẩn: tập đoàn mẹ từ nước ngoài sẽ cử đoàn thanh tra đến kiểm tra toàn diện. Ban lãnh đạo nhốn nháo, chạy đôn chạy đáo chuẩn bị hồ sơ. Từ tài chính, nhân sự đến báo cáo chiến lược – tất cả đều được “tút tát” cho đẹp số.

Sáng hôm đó, khi đoàn thanh tra vừa bước vào, giám đốc và các trưởng phòng đứng nghiêm trang chờ đón. Nhưng thay vì bắt tay ông giám đốc như dự đoán, họ lại đi thẳng đến… cô Hạnh – người lao công đang lúi húi lau sàn.

Một thành viên đoàn thanh tra mỉm cười, cất giọng trang trọng:
– “Chào bà Hạnh. Chúng tôi rất vui vì cuối cùng bà đã trực tiếp đến công ty.”

Không gian chết lặng. Nhân viên há hốc miệng, lãnh đạo trố mắt. Chỉ riêng cô Hạnh vẫn bình thản, đặt cây lau nhà sang một bên.

Thì ra, cô không phải chỉ là một lao công. Cô chính là cổ đông lớn nhất của tập đoàn, con gái của người sáng lập. Vì muốn tận mắt quan sát văn hóa công ty, cô đã chọn cách làm lao công trong nhiều tháng, ghi chép mọi điều cô chứng kiến.

Cô thấy nhân viên bị chèn ép, thấy lãnh đạo làm việc quan liêu, thấy những tiếng cười giễu cợt nhắm vào người lao động. Và tất cả đều được cô lưu lại bằng bằng chứng cụ thể.

Khi đoàn thanh tra hỏi, cô chỉ lặng lẽ rút ra tập hồ sơ dày cộp. Mặt lãnh đạo biến sắc. Họ hiểu rằng trò “diễn” đã hết, và sự thật phũ phàng đã bị lật tẩy.

Chỉ sau vài ngày làm việc, kết luận được công bố: toàn bộ ban lãnh đạo bị sa thải vì vi phạm nghiêm trọng nguyên tắc quản trị. Công ty cần một bộ máy mới, và người có quyền quyết định chính là… bà Hạnh.

Lúc này, không ai còn dám coi thường người phụ nữ từng bị gọi là “cô lao công”. Các nhân viên xôn xao, những người từng cười nhạo cô giờ cúi đầu, tránh ánh mắt của bà.

Trong buổi họp đặc biệt, bà Hạnh bước lên bục phát biểu. Giọng bà điềm tĩnh nhưng vang xa:
– “Tôi đã làm lao công ở đây, để hiểu giá trị của lao động. Các anh chị từng nói thiếu tôi thì thuê người khác được. Nhưng giờ, thiếu các anh chị, công ty lại phát triển tốt hơn.”

Sau đó, bà chọn ra đội ngũ lãnh đạo mới – những người có năng lực, nhưng quan trọng hơn là có lòng tôn trọng con người. Văn hóa công ty thay đổi: không còn cảnh coi thường người cấp thấp, thay vào đó là sự bình đẳng, sẻ chia.

Câu chuyện về bà Hạnh nhanh chóng lan truyền. Người ta gọi bà là “nữ lao công quyền lực nhất”, nhưng với bà, danh xưng ấy chẳng có gì đặc biệt. Điều bà muốn gửi gắm chỉ gói gọn trong một câu:
– “Dù làm công việc gì, ai cũng xứng đáng được tôn trọng.”

Và từ đó, công ty bước vào một thời kỳ mới – nơi không ai còn bị coi thường chỉ vì vị trí công việc của mình.

Tr-ời ơ-i, A80 vừa xong sao đồng chí lại n-ằ-m đây thế này, x::ót x::a quá …

TIN BUỒN: CHIẾN SĨ TRẺ VỪA HOÀN THÀNH NHIỆM VỤ A80 THÌ GẶP NẠN

Quân nhân Đỗ Ngọc Hải, sinh năm 2006, quê ở xã Quốc Tuấn, huyện Kiến Xương, tỉnh Thái Bình, thuộc Trung đoàn 43, sau khi vừa hoàn thành nhiệm vụ tại A80 và được về phép thăm gia đình, đã không may t, ử v;ong do đuối nước.

Xin chia buồn sâu sắc cùng gia đình và đồng đội. Mong Hải được yên nghỉ nơi đất mẹ.
Có thể là hình ảnh về 7 người và đám đông

Có thể là hình ảnh về 4 người
Có thể là hình ảnh về 6 người và văn bản cho biết 'REDMI REDMI135G 13 5G 21:28 04/09/2025'

Ghi sai 79 số điện của khách hàng, công ty kinh doanh điện ở Thanh Hóa đã thừa nhận tất cả rồi!

Một hộ khách hàng ở Thanh Hóa mua điện không phải từ công ty điện lực thuộc EVN phản ánh bị ghi sai 80 số điện so với công tơ theo dõi của gia đình. Phía công ty bán điện đã thừa nhận có nhầm lẫn trong quá trình chốt chỉ số.

Trước đó, ngày 4/9, trên tài khoản Facebook cá nhân, chị C.T.H. đăng bài viết: “Các bác Sở Điện lực ơi… cứu nhà em. Một hộ gia đình nhỏ nhưng 3 tháng hè tiền điện đều đều hơn 3 triệu. Nhà em đã lắp công tơ theo dõi điện trong nhà và phát hiện sai phạm của anh chốt điện. Anh Mạnh (thợ điện Quảng Trung cũ) chốt điện ngày 31/8. Em đã ra chụp lại và chênh lệch gần 80 số điện. Công tơ theo dõi trong nhà 1 tháng 2 ngày mới chỉ 792 số nhưng phiếu thu tiền tháng này là 834 số. Em cần lời giải thích từ Điện lực”.

Bài đăng nhanh chóng nhận được hàng nghìn lượt chia sẻ. Đơn vị cung cấp điện cho hộ dân này là Công ty Cổ phần Quản lý Kinh doanh Điện Thanh Hóa – một tổ chức bán điện không thuộc hệ thống quản lý trực tiếp của ngành điện.Untitled.jpg

Nội dung đăng tải của chị H. trước đó. Ảnh: CTV

Trao đổi với PV VietNamNet, ông Nguyễn Như Triều – Phó giám đốc Công ty CP Quản lý kinh doanh điện Thanh Hóa cho biết, sau khi tiếp nhận thông tin phản ánh, sáng 5/9, công ty đã trực tiếp làm việc với gia đình khách hàng.

Theo biên bản kiểm tra, chủ hợp đồng điện là ông Nguyễn Bá San (đã mất), địa chỉ tại thôn Ngọc Trà 1, xã Quảng Chính, Thanh Hóa.

Thời điểm kiểm tra, công tơ vẫn hoạt động bình thường. Kết quả đo bằng Ampe kìm cho thấy công tơ đo đếm điện năng chính xác, gia đình không thắc mắc về độ chuẩn xác của công tơ.

Tuy nhiên, gia đình phản ánh việc ghi chỉ số công tơ bị sai lệch so với số liệu thực tế theo dõi. Sau khi đối chiếu, công ty xác định ông Hoàng Công Mạnh (cán bộ điện) đã ghi sai chỉ số vào ngày 31/8/2025, dẫn đến chênh lệch 79 kWh so với thực tế (khách hàng phản ánh là 80 số điện – PV).

Cũng theo nội dung biên bản, phía công ty đã thừa nhận sai sót, gửi lời xin lỗi đến khách hàng, đồng thời điều chỉnh lại hóa đơn theo đúng số liệu thực tế. Gia đình không có khiếu nại gì thêm.

Chị H. cũng xác nhận đã thống nhất với kết quả làm việc cùng công ty điện, đồng thời gỡ bài đăng trước đó và đính chính lại sự việc nhầm lẫn đơn vị bán điện là của Sở Điện lực trên mạng xã hội.

Tỷ phú bất ngờ về nhà sớm… và s/ố/ c nặng khi thấy cô giúp việc đang làm điều này với con mình

Hôm đó, vị tỷ phú trẻ tuổi – ông Minh – vừa kết thúc một buổi gặp gỡ đối tác quan trọng thì nhận được tin nhắn báo hủy chuyến bay sang Singapore. Ông quyết định quay về nhà sớm hơn dự kiến. Trong đầu, ông mường tượng cảnh con trai nhỏ của mình – bé Nam, 6 tuổi, đôi mắt sáng long lanh nhưng đôi chân bất lực – sẽ bất ngờ và vui mừng như thế nào khi thấy cha xuất hiện. Ông Minh thường bận rộn, hiếm khi về nhà trước 9 giờ tối, còn hôm nay trời mới nhá nhem.

Chiếc xe hơi sang trọng dừng lại trước cổng biệt thự. Ông Minh đi vào, cố bước thật nhẹ để tạo bất ngờ. Từ phòng khách vắng lặng, ông nghe thấy tiếng cười khúc khích, tiếng reo hò xen lẫn giọng hát khe khẽ vọng ra từ tầng trên. Lạ thay, đó là giọng của cô giúp việc – cô Lan – người phụ nữ quê mùa, trạc ngoài ba mươi, hiền lành và ít nói, mà trước giờ ông Minh hầu như chẳng mấy khi để ý.

Ông bước chậm rãi lên cầu thang, tim đập dồn dập. Cánh cửa phòng của Nam chỉ khép hờ. Qua khe cửa, ông nhìn thấy một cảnh tượng khiến mình sững sờ: cô Lan đang ngồi trên sàn, hai tay đỡ lấy cơ thể gầy gò của cậu bé, kiên nhẫn dìu Nam đứng lên, từng chút một. Bé Nam mồ hôi nhễ nhại nhưng gương mặt ánh lên sự quyết tâm xen lẫn niềm vui. Đôi chân bé run rẩy, khập khiễng từng bước, còn Lan thì khích lệ không ngừng:
“Cố lên con, một bước nữa thôi, giỏi lắm Nam! Con làm được mà.”

Ông Minh như chết lặng. Suốt mấy năm nay, sau tai nạn khiến Nam không thể đi lại bình thường, ông đã thuê nhiều bác sĩ, trị liệu viên với giá cắt cổ, nhưng kết quả chẳng là bao. Vậy mà hôm nay, trước mắt ông, cô giúp việc giản dị ấy lại đang giúp con trai ông đứng được, di chuyển được vài bước. Trái tim người cha vừa dâng lên niềm vui mừng tột độ, vừa có một cảm giác khó tả: ngỡ ngàng, xúc động, và cả xấu hổ vì chính ông chưa từng dành nhiều thời gian kiên nhẫn như thế cho con mình.

một tỷ phú tưởng sẽ chứng kiến điều tầm thường, nhưng lại phát hiện một phép màu nhỏ bé xuất phát từ sự yêu thương chân thành của một người bình dị.

Sau vài phút đứng lặng người, ông Minh bước vào phòng. Cô Lan giật mình, mặt đỏ bừng, định buông tay khỏi Nam. Nhưng ông vội ngăn lại:
“Đừng! Cứ tiếp tục đi, tôi… tôi chỉ muốn xem thôi.”

Nam nhìn thấy cha thì reo lên, gương mặt sáng bừng:
“Cha ơi! Con đi được rồi! Cô Lan dạy con đó!”

Câu nói của con trai khiến ông Minh như bị ai bóp nghẹt trái tim. Ông bước đến gần, quỳ xuống bên cạnh, vòng tay ôm lấy Nam, mà mắt cay xè. Cậu bé cười hạnh phúc, còn cô Lan thì lúng túng:
“Dạ… tôi chỉ muốn giúp bé vận động một chút. Thấy cháu luôn khao khát được tự đi, tôi nghĩ… thử tập từng ngày, biết đâu có tiến triển…”

Nghe đến đây, ông Minh nhớ lại những đêm khuya Nam hỏi cha: “Bao giờ con chạy chơi được với các bạn như xưa?” Ông thường im lặng, hoặc né tránh bằng cách hứa sẽ đưa đi khám bác sĩ giỏi hơn. Nhưng chưa bao giờ ông chịu ngồi xuống cùng con, dìu từng bước như cô Lan.

Trong những tuần sau đó, ông Minh quyết định ở nhà nhiều hơn để quan sát. Ông nhận ra, mỗi chiều sau giờ cơm, Lan đều dành gần một tiếng tập cùng Nam: từ cử động chân tay, ngồi xổm, đến bước từng bước nhỏ. Không có thiết bị y khoa hiện đại, không có phòng trị liệu xa hoa, chỉ có tấm thảm cũ trải trên sàn, chiếc ghế nhựa để vịn, và sự kiên nhẫn vô hạn của cô.

Có lúc Nam mệt đến bật khóc, ngã dúi dụi, nhưng Lan không la mắng. Cô nhẹ nhàng vỗ về, lau mồ hôi, rồi lại khích lệ bằng giọng quê mộc mạc. Ông Minh đứng ngoài cửa nhìn, trái tim ông dần mềm lại. Ông tự hỏi: tại sao một người ngoài như cô Lan lại dành cho con ông nhiều tình thương và hy vọng đến thế?

Rồi ông tìm hiểu thêm. Hóa ra, quê cô Lan có một đứa cháu cũng từng bị liệt sau sốt bại liệt. Nhà nghèo, chẳng có tiền đưa đi viện, nên cả gia đình thay nhau tập cho bé, kiên nhẫn suốt mấy năm. Dù không hồi phục hoàn toàn, nhưng cuối cùng cháu cô có thể tự đi, tự sinh hoạt. Câu chuyện ấy đã khắc sâu trong tâm trí Lan, khiến cô tin rằng: chỉ cần tình thương và bền bỉ, kỳ tích vẫn có thể xảy ra.

Sự thật ấy làm ông Minh bàng hoàng. Cả đời ông quen với việc dùng tiền để giải quyết vấn đề. Nhưng hóa ra, có những điều tiền bạc không mua nổi – đó là sự kiên nhẫn, tình yêu thương, và lòng tin.

Từ ngày phát hiện ra bí mật này, ông Minh thay đổi. Ông bắt đầu sắp xếp lại công việc, giảm bớt những buổi tiệc tùng, họp hành không cần thiết. Mỗi tối, sau khi về nhà, ông dành thời gian cùng Lan và Nam tập luyện. Ban đầu, ông còn vụng về, lúng túng khi đỡ con, nhưng nhìn ánh mắt hạnh phúc của Nam, ông kiên trì hơn bao giờ hết.

Những bước chân run rẩy của Nam ngày một vững vàng hơn. Đôi khi cậu bé còn tự đứng dậy được vài giây mà không cần vịn. Mỗi lần như thế, ông Minh thấy lòng rộn ràng, như thể vừa ký một hợp đồng bạc tỷ – nhưng niềm vui ấy sâu lắng và ý nghĩa hơn nhiều.

Lan vẫn giản dị như trước, chẳng hề đòi hỏi gì. Nhưng trong mắt ông Minh, cô không còn đơn thuần là “cô giúp việc”. Cô giống như người thầy, người dìu dắt cả gia đình ông vượt qua thử thách. Một hôm, trong bữa cơm tối, ông Minh nâng ly, nhìn Lan chân thành:
“Cảm ơn cô. Không chỉ vì đã giúp Nam… mà còn giúp cả tôi. Tôi nhận ra mình đã bỏ lỡ nhiều thứ quan trọng.”

Lan lúng túng cười, đáp:
“Ông đừng nói vậy. Tôi chỉ làm điều một người bình thường có thể làm. Còn hạnh phúc thật sự là do gia đình ông vun đắp thôi.”

Từ đó, căn biệt thự rộng lớn bỗng ấm áp hơn. Không còn là nơi vắng lặng với ánh đèn lạnh lẽo, mà trở thành mái ấm ngập tràn tiếng cười của trẻ thơ và tình thương giản dị. Ông Minh học được bài học quý giá: tiền có thể mang lại sự tiện nghi, nhưng chỉ có tình yêu và sự kiên nhẫn mới làm con người hạnh phúc.

Một buổi sáng, khi ánh nắng đầu ngày tràn vào, Nam run rẩy bước thêm vài bước dài hơn trước, rồi ngã vào vòng tay cha. Cậu bé ngẩng mặt, cười rạng rỡ:
“Cha ơi, con sẽ đi được, thật đó!”

Ông Minh ôm con, nước mắt lăn dài. Trong khoảnh khắc ấy, ông biết rằng mọi thành công, mọi tài sản, đều chẳng thể sánh bằng niềm hạnh phúc này.

Trung tâm Dự báo khí tượng thuỷ văn cảnh báo nóng, người dân 6 tỉnh, thành sau đặc biệt chú ý

Trung tâm Dự báo Khí tượng Thủy văn Quốc gia vừa phát đi tin cảnh báo lũ quét, sạt lở đất, sụt lún đất tại các phường của 6 tỉnh, thành phố.

Trung tâm Dự báo Khí tượng Thủy văn Quốc gia vừa phát đi cảnh báo khẩn về nguy cơ xảy ra lũ quét, sạt lở đất, sụt lún đất do mưa lớn kéo dài ở khu vực từ thành phố Đà Nẵng đến Khánh Hòa và tỉnh Lâm Đồng.

Báo cáo cho biết, trong vòng 6 giờ qua (từ 15h đến 21h ngày 5/9/2025), đã xuất hiện nhiều điểm mưa rất to như Phước Hoà (Khánh Hoà) 136,2mm, Hồng Phong (Lâm Đồng) 113,2mm, Hoà Phong (Đăk Lăk) 147mm, Vĩnh An (Gia Lai) 105,3mm cùng nhiều nơi khác đo được lượng mưa trên 85mm. Mô hình độ ẩm đất cho thấy nhiều khu vực đã đạt trạng thái bão hòa, tăng nguy cơ sạt lở đất, lũ quét.

Cơ quan khí tượng cảnh báo, từ đêm 5/9 đến sáng 6/9, nguy cơ xảy ra lũ quét trên các sông, suối nhỏ; sạt lở đất ở sườn dốc nhiều xã, phường thuộc 6 địa phương gồm: Đà Nẵng, Quảng Ngãi, Gia Lai, Đắk Lắk, Khánh Hòa và Lâm Đồng.

Nguy cơ rủi ro thiên tai được xác định ở cấp 1.

Các địa phương cần chủ động rà soát điểm ngập, điểm xung yếu trên địa bàn để có biện pháp ứng phó kịp thời.

Lũ quét, sạt lở đất có thể gây thiệt hại nghiêm trọng: uy hiếp tính mạng người dân, cản trở giao thông, làm ách tắc di chuyển, phá hủy công trình dân sinh, ảnh hưởng hoạt động sản xuất và đời sống kinh tế – xã hội.

Trung tâm Dự báo Khí tượng Thủy văn Quốc gia khuyến nghị chính quyền địa phương rà soát các điểm dân cư ven sông suối, khu vực sườn dốc, vị trí xung yếu để triển khai phương án phòng tránh, ứng phó kịp thời

Danh sách các xã, phường nguy cơ cao – Nguồn: NCHMF

Tạm biệt bà chị đăng bài viết t:iền điện tăng cao: Cả nước đến chịu chị luôn

Ngành điện đã thông tin sơ bộ về kết quả xác minh một số hóa đơn điện tháng 8 tăng cao, sau khi nhiều người phản ánh trên mạng xã hội về tiền điện bất thường.

Trưa 5/9, trên fanpage Tổng công ty Điện lực miền Bắc (EVNNPC) tiếp tục phát đi cảnh báo hiện tượng lan truyền thông tin sai sự thật về hoá đơn tiền điện trên mạng xã hội.

Nội dung cảnh báo phát đi nêu rõ: “Thời gian gần đây, nhiều thông tin chưa được kiểm chứng liên quan đến hóa đơn tiền điện tháng 8/2025 lan truyền trên mạng xã hội, gây hoang mang dư luận và ảnh hưởng đến uy tín ngành điện”.

EVNNPC cho biết, ngày 4/9, Công an xã Quảng Chính (Thanh Hoá) đã mời công dân C.T.H lên làm việc vì đăng tải sai sự thật trên Facebook về tiền điện. Qua xác minh, hộ dân này mua điện từ đơn vị ngoài EVN. Người đăng đã thừa nhận sai sót và cam kết không tái phạm.

Cụ thể, theo thông tin trên Báo Thanh Hoá, sáng ngày 04/9/2025, trên Facebook cá nhân C.T.H đăng tải bài viết với nội dung tiền điện tăng cao.

Chỉ trong thời gian ngắn, bài đăng này đã được hơn 4.800 lượt chia sẻ trên nhiều trang cá nhân, hội nhóm đông thành viên. Một số trang còn xuyên tạc, thêm bớt nội dung theo hướng quy chụp, bịa đặt, gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình ảnh ngành điện.

Ngay sau khi sự việc xảy ra, lãnh đạo Công ty Điện lực Thanh Hóa đã chỉ đạo các phòng ban chức năng và đơn vị trực thuộc phối hợp cùng chính quyền địa phương và Công an kiểm tra, xác minh người đăng bài viết để làm rõ thông tin.

Qua điều tra, được biết đây là công dân C.T.H, trú tại thôn Ngọc Trà I, xã Quảng Chính, tỉnh Thanh Hóa, tối cùng ngày, Công an xã Quảng Chính đã mời người này lên trụ sở làm việc. Tại buổi làm việc, C.T.H thừa nhận việc đăng tải thông tin chưa kiểm chứng là sai, gây dư luận trái chiều, ảnh hưởng đến uy tín tổ chức và cá nhân liên quan.

Được biết, đơn vị cung cấp điện cho hộ dân này là Công ty Cổ phần Quản lý Kinh doanh Điện Thanh Hóa – một tổ chức bán điện không thuộc hệ thống quản lý trực tiếp của ngành điện. Sau đó, C.T.H đã chủ động đính chính thông tin trên các trang cá nhân/hội nhóm đã chia sẻ và cam kết không tái phạm.hoa don dien

Công an xã Quảng Chính đã mời công dân C.T.H lên làm việc vì đăng tải sai sự thật trên Facebook về tiền điện. Ảnh: Fanpage EVNNPC
Trước đó, Tổng công ty Điện lực miền Bắc cảnh báo về việc lan truyền thông tin “copy” kiến nghị liên quan đến tiền điện tháng 8/2025.

Với những bài viết kêu gọi “ký tên” và “chia sẻ” kiến nghị liên quan đến việc tiền điện tháng 8/2025 tăng cao bất thường xuất hiện trên mạng xã hội gần đây, EVNNPC cho rằng các nội dung này phần lớn là sao chép và đăng lại trên trang cá nhân, fanpage… nhằm câu view, tăng tương tác, không có số liệu hay thông tin khách hàng cụ thể.

“Đây là hiện tượng lợi dụng tâm lý người dân để thổi phồng, gây hoang mang dư luận”, EVNNPC khẳng định và cho hay “thông tin sai sự thật, xuyên tạc sẽ bị xử lý nghiêm minh”.

Trước thực trạng trên, Tổng công ty Điện lực miền Bắc lưu ý mọi thắc mắc về hóa đơn điện sẽ được tiếp nhận, kiểm tra và xác minh minh bạch. Khách hàng có thể liên hệ tổng đài 19006769 hoặc liên hệ trực tiếp với công ty điện lực địa phương để được kiểm tra công tơ, đối chiếu chỉ số, giải thích chi tiết phương pháp tính tiền.

Bố ơi đừng cưới! Cô ấy l/ừ/a bố!” Tất cả quan khách s/ững s/ờ. Cô dâu Thu mặt t;ái m;ét. Ông Lâm quay phắt lại, đôi mắt trợn tròn nhìn con trai – bé Bảo, mới 10 tuổi ….

Mùa hè, làng An Thịnh rực nắng, cánh đồng lúa đã vào kỳ chín rộ, tiếng ve râm ran như tiếng nhạc nền cho một ngày trọng đại trong đời ông Lâm – người đàn ông góa vợ gần năm năm, chuẩn bị kết hôn lần hai với cô Thu – một phụ nữ góa chồng trẻ đẹp từ thị trấn kế bên. Mọi chuyện tưởng như suôn sẻ, cho đến khi tiếng hét thất thanh vang lên giữa đám cưới:

“Bố ơi đừng cưới! Cô ấy lừa bố!”

Tất cả quan khách sững sờ. Cô dâu Thu mặt tái mét. Ông Lâm quay phắt lại, đôi mắt trợn tròn nhìn con trai – bé Bảo, mới 10 tuổi, đang khóc nấc từng tiếng như thể sắp mất đi điều quý giá nhất.

Không khí tiệc cưới như bị ai bóp nghẹt. Những tiếng cười nói ban nãy giờ hóa thành im lặng đầy hoang mang. Bảo lao lên sân khấu, níu lấy tay bố, gào lên trong nước mắt.

“Con đã nói rồi mà… Cô ấy không yêu bố. Cô ấy chỉ cần tiền thôi! Con… con có bằng chứng!”

Ông Lâm luống cuống, vừa giữ con lại vừa nhìn quanh, xấu hổ và bối rối. Người thân bắt đầu bàn tán rì rầm. Cô Thu cố gắng mỉm cười nhưng khóe miệng giật nhẹ, tay siết chặt bó hoa cưới như muốn bóp nát nó.

Ông Lâm năm nay 42 tuổi, là thầy giáo dạy toán cấp 2 tại một trường huyện. Sau khi vợ mất vì bệnh hiểm nghèo, ông gà trống nuôi con suốt 5 năm. Bảo – đứa con trai duy nhất của ông, là một cậu bé thông minh nhưng sống nội tâm. Hai bố con từng rất gắn bó, như hai người bạn. Mỗi buổi chiều tan học, ông Lâm đều đưa đón con bằng chiếc xe máy cà tàng. Họ nấu ăn, học bài, tâm sự cùng nhau. Dù thiếu thốn tình cảm mẹ, nhưng Bảo chưa bao giờ cảm thấy thiếu thốn tình yêu thương.

Cho đến một năm trước, khi cô Thu xuất hiện.

Cô là giáo viên hợp đồng mới chuyển về trường huyện, đẹp dịu dàng, ăn nói khéo léo. Cô nhanh chóng chiếm được cảm tình của mọi người, đặc biệt là ông Lâm – người đã lâu thiếu vắng hơi ấm đàn bà. Họ bắt đầu hẹn hò sau vài tháng, dù ban đầu ông Lâm cố giấu Bảo.

Nhưng Bảo là đứa trẻ nhạy cảm. Cậu sớm nhận ra sự thay đổi. Bố đi làm về trễ hơn, hay mỉm cười vô thức khi cầm điện thoại, và dần không còn dành thời gian cho những trò chơi hai bố con từng thích.

Ban đầu, Bảo chỉ buồn và ghen. Nhưng dần dần, cậu bắt đầu nghi ngờ. Cô Thu dù trước mặt luôn tỏ ra dịu dàng, chăm sóc Bảo như con ruột, nhưng khi chỉ còn hai người, ánh mắt cô ấy lạnh hơn, lời nói cũng sắc hơn. Có lần, Bảo nghe được cuộc gọi của cô với một ai đó, giọng hạ thấp:
“Yên tâm đi, anh ta tin em tuyệt đối rồi. Chỉ vài tháng nữa là xong…”

Câu nói đó cứ ám ảnh Bảo suốt nhiều đêm liền.

Một đứa trẻ 10 tuổi không biết làm gì hơn ngoài việc lén theo dõi. Cậu bắt đầu ghi chép, dùng điện thoại cũ của mẹ để ghi âm, thậm chí còn học cách cài ứng dụng ghi âm từ xa vào điện thoại của bố khi có cơ hội. Cậu không hiểu hết mọi chuyện, nhưng linh cảm mách bảo rằng: cô ấy không phải người tốt.

Có lần, Bảo lén nhìn thấy cô Thu gặp một người đàn ông lạ trước cổng trường trong giờ nghỉ trưa. Họ đứng rất gần nhau, người đàn ông đó dúi vào tay cô một tập giấy. Cô vội vã cất đi như giấu thứ gì quý giá. Khi ông Lâm hỏi thì cô chỉ nói đó là giấy tờ của người họ hàng ở quê gửi nhờ chuyển hộ.

Niềm tin của Bảo vào cô Thu sụp đổ. Cậu quyết định nói với bố. Nhưng ông Lâm không tin.

“Con còn nhỏ, đừng suy nghĩ linh tinh. Cô Thu rất thương bố con mình. Con phải học cách chấp nhận điều mới,” ông Lâm nói, tay xoa đầu con nhưng mắt lại tránh đi.

Bảo đau đớn. Cậu không chỉ mất mẹ, giờ dường như cũng đang mất luôn cả bố.

Đám cưới của ông Lâm và cô Thu diễn ra tại nhà văn hóa thôn. Bảo không được cho tham gia lễ cưới chính, chỉ ngồi cùng các em nhỏ ở hàng ghế cuối. Nhưng khi nhìn thấy cảnh bố cười rạng rỡ nắm tay cô Thu, trong đầu cậu chỉ vang lên duy nhất một từ: “Giả dối.”

Không thể chịu đựng thêm, Bảo đứng bật dậy, lao lên giữa hội trường, la lên những gì cậu đã chôn giấu suốt nhiều tháng trời.

“Bố ơi! Cô ấy không yêu bố! Cô ấy đã nói với người khác là lợi dụng bố! Con có ghi âm… con sẽ mở cho bố nghe!”

Tất cả chết lặng. Ông Lâm đứng không vững. Cô Thu tái mét, khẽ lùi về phía sau, ánh mắt như muốn lườm chết đứa trẻ kia.

“Cháu… cháu nói linh tinh gì vậy? Làm gì có chuyện đó!” – Cô Thu cố trấn tĩnh, nhưng giọng đã bắt đầu run.

“Không linh tinh! Đây này!” – Bảo giơ chiếc điện thoại cũ lên. Màn hình hiện file ghi âm, giọng cô Thu vang lên rõ ràng:

“Anh ta tin em lắm, chỉ cần ký tên vào hợp đồng là xong. Sau đó chia đôi số tiền đất là đủ sống cả đời rồi.”

Tiếng xì xào rộ lên như cơn sóng dữ. Ai đó đứng dậy, ai đó thở dài. Một người đàn ông lớn tuổi trong họ của ông Lâm gắt lên:

“Lâm! Cậu định để đứa trẻ lật mặt chuyện trọng đại này mà không tra rõ hả?”

Sau tiếng ghi âm vang lên như sét đánh ngang tai, không khí trong lễ cưới lập tức hỗn loạn. Khách mời lục tục đứng dậy, người nhìn nhau đầy nghi ngờ, người thì lắc đầu ngao ngán. Mặt cô Thu tái mét như tờ giấy, lùi một bước, rồi hai bước, định phân bua:

“Không! Đó là hiểu lầm… Tôi chỉ… chỉ đang nói chuyện với một người anh họ. Câu nói đó… bị cắt ghép!”

Nhưng giọng cô run rẩy, ánh mắt hoảng loạn lạc đi nơi khác. Ông Lâm cầm lấy điện thoại từ tay con trai, tay run lên. Ông bấm lại file ghi âm lần nữa. Lần này, không chỉ một câu nói. Trong đoạn ghi âm còn có cả tiếng cười nhạt của cô Thu và một giọng đàn ông khác:

“Cái lão đó ngây thơ đến buồn cười. Thu à, em đúng là cáo đội lốt cừu. Chừng nào lấy được quyền đồng sở hữu mảnh đất, chúng ta sẽ ‘chuồn’ sớm.”

Lặng người. Cô Thu gần như không thể đứng vững nữa. Cô quay ngoắt lại, toan chạy khỏi sân khấu thì bị ông Phúc – trưởng thôn và cũng là chú họ ông Lâm – chặn lại.

“Khoan đi đã, cô giải thích rõ ràng cho cái làng này nghe. Lừa một người không sao, chứ lừa cả làng thì đừng hòng!” – giọng ông Phúc đanh lại.

Ông Lâm đứng như hóa đá giữa sân khấu cưới đang ngổn ngang người và tiếng xì xào. Trái tim ông co thắt – không chỉ vì cú sốc bị lừa, mà còn vì cảm giác tội lỗi bao trùm lấy ông.

Suốt thời gian qua, ông đã mù quáng. Tình cảm thiếu thốn, cô đơn kéo dài khiến ông dễ dàng tin vào những lời ngọt ngào của cô Thu. Ông muốn có ai đó chăm lo, muốn cho Bảo một mái ấm mới… nhưng ông đã nhầm.

Ông quay sang con trai, đôi mắt đỏ hoe:

“Bảo… bố xin lỗi… Bố đã không tin con…”

Cậu bé nấc lên, ôm chặt lấy bố, gục đầu vào ngực ông mà khóc òa như chưa bao giờ được khóc. Những giọt nước mắt vừa tức tưởi, vừa nhẹ nhõm.

Ở một góc sân, cô Thu bị người dân trong làng chất vấn dồn dập. Cuối cùng, trước sức ép, cô cũng phải cúi đầu khai nhận:

Cô vốn nợ nần do làm ăn thua lỗ ở thị trấn. Qua lời giới thiệu của người quen, cô biết ông Lâm là người hiền lành, góa vợ, lại có một mảnh đất chuẩn bị đền bù giải tỏa – giá trị lên tới cả tỷ đồng. Cô quyết định tiếp cận, dựng nên vở kịch “mẹ kế tốt bụng”.

Cô nói:

“Tôi sai rồi… Nhưng tôi cũng từng nghĩ sẽ thay đổi… chỉ là… mọi chuyện đi quá xa…”

Ông Phúc gằn giọng:

“Không phải ‘đi quá xa’, mà là cô tính toán từng bước. Tưởng qua mắt được trẻ con, ai ngờ chính nó lại cứu cả gia đình người ta.”

Hôn lễ tất nhiên bị hủy bỏ ngay lập tức. Cô Thu bị đưa về công an xã làm việc vì hành vi có dấu hiệu lừa đảo chiếm đoạt tài sản. Những bằng chứng Bảo cung cấp – đoạn ghi âm, tin nhắn, hình ảnh – trở thành dữ liệu quan trọng trong quá trình điều tra.

Ông Lâm xin nghỉ dạy một tháng. Không phải vì xấu hổ với làng trên xóm dưới, mà là để… ở bên con trai.

Hai bố con dọn dẹp những gì còn sót lại sau “lễ cưới hụt”, như dọn đống đổ nát sau cơn bão. Nhưng giữa đống đổ nát ấy, có một điều còn nguyên vẹn – là niềm tin.

Một buổi chiều đầu thu, hai bố con ngồi ở sân sau nhà, nơi trồng một cây khế từ thời mẹ Bảo còn sống. Gió mát, nắng vàng, và bình yên.

Ông Lâm nói, giọng chậm rãi:

“Bố sai rồi, khi cứ nghĩ rằng mình biết hết mọi thứ, rằng con chỉ là một đứa trẻ không hiểu gì. Nhưng hôm đó, chính con đã cứu bố khỏi một cú ngã quá đau.”

Bảo ngẩng lên, ánh mắt đã sáng lại:

“Con không giỏi như mẹ đâu. Nhưng con biết cô ấy không thương bố thật lòng. Bố là người tốt, không đáng bị như vậy.”

Ông Lâm siết chặt tay con trai.

Từ sau biến cố, ông Lâm trở nên cẩn trọng hơn, nhưng không vì thế mà đóng cửa trái tim. Ông hiểu: điều quan trọng nhất không phải là tìm kiếm một người phụ nữ khác thay thế, mà là giữ lấy sợi dây gắn kết giữa hai bố con – điều mà ông suýt nữa đánh mất.

Vài năm sau, khi Bảo thi đậu vào chuyên toán tỉnh, cả làng lại nhắc về cậu bé năm xưa – người từng dám đứng lên trong đám cưới của bố để nói một sự thật không ai dám nói. Người ta không gọi cậu là “đứa bé vô lễ”, mà là “thằng bé dũng cảm nhất làng.”

Có những sự thật rất khó nói, nhất là khi nó phá vỡ niềm tin của người mình yêu thương. Nhưng chính sự can đảm đó, dù đến từ một đứa trẻ, cũng có thể thay đổi số phận cả một gia đình.