Home Blog Page 22

Chồng đưa con đi học rồi 2 bố con đều mất tích, 10 năm sau người vợ mới hiểu lý do…

Có những buổi sáng tưởng chừng như bình thường, nhưng lại đủ để thay đổi cả một đời người. Hạnh – một người phụ nữ ngoài ba mươi, sống trong một ngôi nhà nhỏ ở ngoại ô Hà Nội – vẫn nhớ như in buổi sáng hôm đó. Chồng chị, anh Dũng, dắt tay cậu con trai 6 tuổi ra cửa, nói vọng lại:

“Anh đưa thằng Bi đi học rồi tiện ghé qua chỗ công trình, trưa anh về.”

Giọng anh đều đều, chẳng có gì khác lạ. Bi – đứa con trai duy nhất, vẫn ríu rít chào mẹ như mọi ngày, khoác cái cặp xanh đã sờn. Cánh cửa khép lại, tiếng xe máy nổ vang ngoài ngõ. Hạnh đứng trong bếp, vừa chuẩn bị bữa sáng vừa nghĩ đến đống báo cáo sổ sách ở công ty. Một ngày mới, tưởng như lặp lại.

Nhưng trưa hôm đó, anh không về. Chiều tối, nhà trường gọi điện: “Chị ơi, hôm nay Bi không đến lớp. Có ai xin nghỉ hộ đâu.”

Hạnh run rẩy. Cả người chị lạnh toát. Chiếc điện thoại gọi cho chồng cứ đổ chuông rồi tắt ngúm. Chị lao ra ngoài, tìm dọc con đường từ nhà đến trường. Hỏi người qua lại, chẳng ai thấy hai bố con. Chỉ còn chiếc xe máy cũ dựng bên vệ đường cách nhà gần hai cây số, chìa khóa vẫn cắm, nhưng không một bóng người.

Công an được báo. Người thân, hàng xóm cùng đổ đi tìm. Nhưng manh mối biến mất như tan vào không khí. Không một lời nhắn, không một dấu hiệu. Hai bố con – đi mà chẳng bao giờ trở về.

Những ngày sau đó, Hạnh như người mất hồn. Tin tức tìm kiếm lên báo, mạng xã hội, nhưng chẳng đi đến đâu. Một số người thì thầm: “Hay anh Dũng có bồ, dắt con đi rồi?” Có kẻ ác mồm hơn: “Chắc nợ nần bỏ trốn…” Nhưng chị biết chồng mình không như thế. Anh giản dị, làm thợ hồ, mỗi đồng bạc đều mang về cho vợ con. Anh thương Bi vô cùng.

Thế nhưng, thời gian trôi, mọi giả thuyết dần tắt lịm. Hồ sơ công an rơi vào ngõ cụt. Người thân động viên Hạnh: “Cũng phải sống tiếp thôi em ạ.” Nhưng làm sao mà sống tiếp khi mỗi buổi tối chị vẫn giật mình nghe tiếng trẻ con gọi “Mẹ ơi”?

Mười năm. Một con số dài đằng đẵng. Hạnh trở thành một người đàn bà khác, gầy gò, lầm lũi, sống bằng ký ức. Có lúc chị gần như buông bỏ, tự dỗ mình rằng chồng con đã không còn. Nhưng trong sâu thẳm, chị vẫn tin: phải có một lý do nào đó. Và lý do ấy, một ngày kia, đã tìm đến.

Mười năm sau, một chiều mưa lất phất, Hạnh trở về từ chợ. Trên bàn gỗ cũ trước cửa có một phong bì màu vàng úa, không ghi tên người gửi. Nét chữ nguệch ngoạc trên bìa chỉ có hai chữ: “Gửi Hạnh.”

Tay chị run rẩy. Tim đập loạn nhịp. Trong phong bì là vài tờ giấy gấp đôi, mùi ẩm mốc, như được giữ rất lâu. Nét chữ quen thuộc: của Dũng.

“Em, nếu em đọc được lá thư này thì có nghĩa là đã muộn lắm rồi. Anh xin lỗi vì ngày đó phải đưa con đi, không thể nói gì với em. Anh không mất tích vì phản bội hay trốn tránh. Anh buộc phải đưa Bi rời đi, vì có kẻ đã tìm đến, muốn hại con…”

Những dòng chữ mờ nhòe bởi nước mắt của người viết. Hạnh đọc đi đọc lại, như không tin nổi. Anh kể trong thư rằng, vài tháng trước ngày biến mất, anh phát hiện một sự thật: Bi không phải con ruột anh. Một người đàn ông lạ – kẻ từng xuất hiện trong quá khứ của Hạnh – đã quay lại, đe dọa sẽ cướp Bi đi. Dũng không thể chịu đựng, càng không thể để con rơi vào tay kẻ ấy. Vậy nên anh chọn cách đưa con rời khỏi nơi này, biến mất để bảo vệ con, đồng thời tránh cho Hạnh phải đứng giữa những sự thật đau lòng.

“Anh biết em sẽ hận anh. Nhưng anh tin rằng, chỉ khi em không biết sự thật, em mới có thể sống bình yên. Nếu một ngày nào đó em nhận ra mọi chuyện, xin hãy tha thứ cho anh.”

Hạnh ngồi sụp xuống sàn nhà, cả thế giới xoay tròn. Lá thư không giải thích được hết: Dũng và con đang ở đâu? Cái gọi là “người đàn ông lạ” kia là ai? Và vì sao mười năm rồi anh mới để lại bức thư?

Tối đó, Hạnh lần giở từng ký ức. Quả thật, trước khi đến với Dũng, chị từng yêu một người tên Quân. Mối tình thoáng qua, ngắn ngủi. Người ấy biến mất khi biết chị mang thai. Chị đau khổ, rồi gặp Dũng – người đàn ông hiền lành, bao dung. Dũng chấp nhận chị, chấp nhận đứa bé. Suốt bao năm, anh chưa từng nhắc lại, chưa từng trách móc. Nhưng hóa ra, anh vẫn âm thầm chịu đựng, âm thầm bảo vệ.

Ngày tháng kế tiếp, Hạnh tìm đủ cách liên lạc: đi khắp các phòng công an, dò hỏi khắp nơi, nhưng vô vọng. Mười năm trôi qua, dấu vết quá mờ nhạt. Chỉ còn bức thư nằm trong tay chị như một nhát dao vừa rạch vào vết thương cũ, vừa là tia sáng le lói.

Phải chăng, anh và con vẫn còn đâu đó, vẫn sống, chỉ là không thể về?

Một buổi sáng khác, trong chuyến xe khách từ Hà Nội vào Nam, Hạnh tình cờ nghe hai người ngồi ghế sau trò chuyện:

“…thằng bé học giỏi lắm, ông bố làm phụ hồ nuôi nó ăn học. Năm nào cũng giành học bổng.”

Câu chuyện thoáng qua, nhưng khiến Hạnh giật mình. Chị quay lại hỏi, miêu tả dáng vẻ người đàn ông: gầy gò, hay im lặng, tóc lốm đốm bạc. Người kia gật đầu: “Đúng, tên gì Dũng thì phải.”

Trái tim chị như vỡ òa. Chị theo địa chỉ được chỉ, tìm đến một khu trọ nghèo ở ngoại ô Sài Gòn. Nhưng khi chị đến nơi, căn phòng đã khóa, chủ nhà trọ bảo: “Họ vừa dọn đi hôm qua, không để lại gì.”

Trong phòng chỉ còn sót lại một cuốn vở học sinh, bên trong ghi: “Nguyễn Minh Bi – lớp 10.”

Hạnh run rẩy ôm cuốn vở, nước mắt rơi lã chã. Họ vẫn còn sống. Con trai chị đã lớn, đã đi học, đã trưởng thành dưới sự nuôi dạy của cha dượng – người đàn ông chị từng nghĩ là bỏ rơi mình.

Đêm đó, chị ngồi một mình trên ban công nhà trọ, nhìn ánh đèn đường xa xăm. Trong lòng ngổn ngang: nếu tìm được, chị sẽ nói gì với con? Con có còn nhận ra mẹ? Có tha thứ cho chị vì đã để nó xa cách cả tuổi thơ?

Và Dũng nữa… Liệu chị có còn tư cách để đối diện với anh?

Câu trả lời không có. Chỉ còn lại cuốn vở học sinh trên tay, như một bằng chứng rằng họ vẫn tồn tại, đâu đó ngoài kia.

Hạnh mỉm cười trong nước mắt. Cuộc hành trình tìm kiếm vẫn chưa dừng lại. Mười năm mất mát không thể xóa nhòa tình mẫu tử. Dù con ở đâu, chị vẫn sẽ đi tìm.

Và biết đâu, một ngày nào đó, ngay khi chị không ngờ nhất, cánh cửa sẽ lại mở ra, như buổi sáng mười năm trước – nhưng lần này, sẽ có một kết thúc khác.

Kết mở.

Nóng: Khởi tố 2 nguyên Tổng Giám đốc Tổng Công ty CP Bảo hiểm Petrolimex

Cơ quan Cảnh sát điều tra đã khởi tố vụ án, khởi tố 10 bị can về tội “nhận hối lộ,” trong đó có bị can Đào Nam Hải (nguyên Tổng Giám đốc PJICO) và Nguyễn Thị Hương Giang (nguyên Tổng Giám đốc PJICO).

Tại buổi họp báo Bộ Công an, chiều 7/7, đại diện Cục Cảnh sát điều tra tội phạm về tham nhũng, kinh tế và buôn lậu (C03, Bộ Công an) đã thông tin về kết quả điều tra vụ án xảy ra tại Tổng Công ty cổ phần Bảo hiểm Petrolimex (PJICO).

Thượng tá Vũ Thanh Tùng, Phó Cục trưởng Cục C03 cho biết Cơ quan Cảnh sát điều tra đã khởi tố vụ án, khởi tố 10 bị can về tội “nhận hối lộ,” trong đó có bị can Đào Nam Hải (nguyên Tổng Giám đốc PJICO); Nguyễn Thị Hương Giang (nguyên Tổng Giám đốc PJICO).

Bị can Đào Nam Hải – nguyên Tổng Giám đốc PJICO.

Bên cạnh đó, Cơ quan Cảnh sát điều tra Bộ Công an đã khởi tố, bắt tạm giam đối với: Trần Hoài Nam, Phó Tổng Giám đốc PJICO; Đặng Quang Dũng, Phó Giám đốc PJICO phụ trách Ban giám định bồi thường xe cơ giới; Đinh Quốc Thịnh, Phó Giám đốc Ban giám định bồi thường xe cơ giới.

Với vai trò đồng phạm, 4 người là giám định viên Ban giám định bồi thường xe cơ giới cũng bị khởi tố.

Trước đó, Bộ Tài chính đã ra quyết định tạm đình chỉ chức vụ người đại diện phần vốn nhà nước tại Petrolimex đối với ông Đào Nam Hải, người đại diện phần vốn nhà nước, Thành viên Hội đồng quản trị, Tổng Giám đốc Petrolimex cho đến khi có kết luận của cơ quan có thẩm quyền. Ông Đào Nam Hải được bổ nhiệm giữ chức Tổng Giám đốc Petrolimex từ tháng 3/2022.

Một tỉnh đã triển khai phương án tặng quà 100 nghìn đồng/người dân dịp lễ Quốc khánh

Ngày 29.8, Đại tá Hồ Song Ân, Giám đốc Công an tỉnh Quảng Ngãi cho biết, đơn vị đã có văn bản triển khai tặng quà dịp Quốc khánh 2.9 gửi Phòng Cảnh sát quản lý hành chính về trật tự xã hội (PC06) và công an 96 xã, phường, đặc khu.

Quảng Ngãi triển khai phương án tặng quà 100 nghìn đồng/người dân dịp lễ Quốc khánh - ảnh 1Đại tá Hồ Song Ân, Giám đốc Công an tỉnh Quảng Ngãi tặng quà người dân, gia đình chính sách, người có công với cách mạng tại xã Mô Rai

Theo đó, yêu cầu công an các xã, phường và đặc khu Lý Sơn rà soát lại toàn bộ nhân khẩu trên địa bàn là chủ hộ, người thực tế sống trên địa bàn. Đối với trường hợp đã đăng ký thường trú, tạm trú hoặc chưa đăng ký thường trú, tạm trú, có nơi ở hiện tại trong Cơ sở dữ liệu quốc gia về dân cư thì thực hiện tuyên truyền cấp tài khoản định danh điện tử mức 2, đăng ký tài khoản ngân hàng và tích hợp tài khoản hưởng an sinh xã hội trên VneID.

Đối với trường hợp chưa đăng ký, không đủ điều kiện đăng ký thường trú, tạm trú, không có nơi ở hiện tại trong Cơ sở dữ liệu quốc gia về dân cư, nhưng thực tế sinh sống trên địa bàn thì thực hiện xác minh và cập nhật vào Cơ sở dữ liệu quốc gia về dân cư, hướng dẫn thực hiện cấp căn cước, đăng ký tài khoản định danh mức 2 theo quy định.

Sau đó tuyên truyền, hướng dẫn đăng ký tài khoản ngân hàng (ưu tiên đăng ký thực hiện tài khoản ngân hàng trên VNeID) và tích hợp tài khoản hưởng an sinh xã hội trên VNeID.

Công an tỉnh Quảng Ngãi yêu cầu 96 xã, phường, đặc khu phải hoàn thành việc này trước ngày 31.8.

Đồng thời, công an 96 đơn vị hành chính cấp xã thực hiện lập danh sách tài khoản tại kho bạc của UBND cấp xã phục vụ tặng quà cho người dân và gửi danh sách về phòng PC06 trước ngày 29.8; thực hiện cập nhật trạng thái đã tặng quà trong Cơ sở dữ liệu quốc gia về dân cư, sau khi UBND cấp xã thực hiện chi trả theo quy định.

Ngoài ra, công an các xã còn phải phối hợp với các ngân hàng BIDV, Vietcombank, MB, Agribank, Vietinbank, HDbank… tuyên truyền về tài khoản hưởng an sinh xã hội trên VNeID về việc tặng quà cho toàn thể người dân trong dịp lễ Quốc khánh 2.9.

Đối với phòng PC06, Công an tỉnh Quảng Ngãi giao chủ trì hướng dẫn, đôn đốc công an các xã, phường, đặc khu triển khai thực hiện. Đảm bảo hoàn thành đúng tiến độ.

Phòng PC06, Công an tỉnh có trách nhiệm tập hợp danh sách tài khoản tại kho bạc của UBND các xã, tham mưu giám đốc công an tỉnh gửi Cục PC06, Bộ Công an trước ngày 31.8.

C;ận c;ảnh “siêu dinh thự” Thành An của bầu Đoan vừa bị khám xét khẩn cấp: Không khác gì cung điện!

Ông Cao Tiến Đoan, sinh năm 1960, trú tại phường Sầm Sơn, tỉnh Thanh Hoá

Tối 28/8/2025, Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an tỉnh Thanh Hoá đã thi hành lệnh khám xét khẩn cấp nơi làm việc của ông Cao Tiến Đoan để điều tra hành vi vi phạm quy định về kế toán gây hậu quả nghiêm trọng quy định tại Điều 221, Bộ Luật hình sự 2015.

Ông Cao Tiến Đoan, sinh năm 1960, trú tại phường Sầm Sơn, tỉnh Thanh Hoá.

Vị đại gia khét tiếng vừa bị công an khám xét: Sở hữu tòa Bạch dinh 50.000m2 có sân bay riêng và bộ sưu tập Mercedes cổ, làm loạt dự án BĐS nghìn tỷ tại Thanh Hoá- Ảnh 1.

Ông Cao Tiến Đoan.

Ông được biết đến là Chủ tịch HĐTV kiêm Tổng Giám đốc Công ty TNHH Tập đoàn Bất động sản Đông Á (gọi tắt là Tập đoàn Đông Á).

Ngoài sự nghiệp kinh doanh, ông Cao Tiến Đoan từng là Ủy viên ban chấp hành phòng thương mại và công nghiệp Việt Nam (VCCI) nhiệm kỳ 2015 – 2020, Chủ tịch Hiệp hội Doanh nghiệp tỉnh Thanh Hóa, Ủy viên Ban Kinh tế – Ngân sách HĐND tỉnh Thanh Hóa, Ủy viên Ban chấp hành Liên đoàn bóng đá Việt Nam khóa IX…

Bên cạnh đó, ông hiện là Chủ tịch CLB bóng đá Đông Á Thanh Hóa hay còn gọi là “bầu Đoan”.

Loạt dự án nghìn tỷ của Tập đoàn Đông Á

Tập đoàn Đông Á được thành lập năm 1996 và sở hữu nhiều dự án trọng điểm trên địa bàn tỉnh Thanh Hóa với tổng mức đầu tư khoảng 10.000 tỷ đồng gồm: Khu đô thị mới ven sông Hạc (quy mô 37 ha, tổng vốn đầu tư 1.980 tỷ đồng); Dự án chung cư Đông Á Riverside (2 ha, 650 tỷ đồng); Dự án tòa nhà văn phòng – Khách sạn Đông Á (1.600 m2, 250 tỷ đồng); Dự án Khu đô thị sinh thái biển Đông Á Sầm Sơn (60,46 ha, 5.000 tỷ đồng); Dự án Khu du lịch sinh thái – Văn hóa núi Trường Lệ (146 ha, 3.000 tỷ đồng); Dự án Khu đô thị mới Quảng Tân (15 ha, 350 tỷ đồng).

Trong đó, hồi đầu năm 2024, Tập đoàn Đông Á khởi kiện UBND TP Thanh Hóa liên quan đến việc thực hiện dự án Khu đô thị ven sông Hạc.

Vị đại gia khét tiếng vừa bị công an khám xét: Sở hữu tòa Bạch dinh 50.000m2 có sân bay riêng và bộ sưu tập Mercedes cổ, làm loạt dự án BĐS nghìn tỷ tại Thanh Hoá- Ảnh 2.

Phối cảnh dự án Khu đô thị ven sông Hạc.

Cụ thể, Tập đoàn Đông Á gửi đơn yêu cầu tòa án giải quyết: Buộc UBND TP Thanh Hóa thực hiện giải phóng mặt bằng, hoàn thiện cơ sở hạ tầng của mặt bằng quy hoạch số 731/QĐ-UBND ngày 22/1/2020.

Đồng thời, yêu cầu UBND thành phố Thanh Hóa bàn giao 196 lô đất tái định cư, tương đương 3,5ha đất tại mặt bằng quy hoạch số 731 cho Tập đoàn Đông Á, liên quan đến dự án Khu đô thị mới ven sông Hạc (thành phố Thanh Hóa).

Được biết, ngày 11/1/2006, UBND tỉnh Thanh Hóa có quyết định số 151/QĐ-UBND về phê duyệt quy hoạch chi tiết cải tạo sông Hạc và dân cư ven sông Hạc (đoạn từ cầu đường sắt đến cầu Bốn Voi) tại TP. Thanh Hóa.

Sau đó, dự án được điều chỉnh lại nhiều lần, lý do là để đảm bảo phù hợp quy hoạch chi tiết 1/2000 khu đô thị Bắc cầu Hạc, TP. Thanh Hóa; Đảm bảo yêu cầu xây dựng khu đô thị mới với việc cải tạo, chỉnh trang khu dân cư ven sông Hạc; Tạo lập khu đô thị hoàn chỉnh về mặt hạ tầng kỹ thuật và hạ tầng xã hội, đảm bảo cảnh quan môi trường và điều kiện sống tốt hơn cho dân cư đô thị.

Theo đó, dự án khu đô thị mới ven sông Hạc do Tập đoàn Đông Á triển khai trên diện tích 37ha, liên quan đến hơn 1.000 hộ dân của 3 phường Đông Thọ, Trường Thi và Nam Ngạn, với tổng mức bồi thường GPMB hơn 550 tỷ đồng.

Ngày 19/7/2018, Tập đoàn Đông Á có bàn giao cho UBND thành phố Thanh Hóa 194 lô đất kinh doanh của doanh nghiệp này (thuộc mặt bằng quy hoạch 3037) để thành phố sử dụng phục vụ tái định cư cho các dự án trên địa bàn thành phố Thanh Hóa. Số lô đất trên là đất ở đô thị đã đầy đủ hạ tầng kỹ thuật.

Năm 2019, Chủ tịch UBND tỉnh Thanh Hóa đã chỉ đạo, giao UBND thành phố Thanh Hóa bổ sung quỹ đất cho dự án Khu đô thị mới ven sông Hạc, thành phố Thanh Hóa (mặt bằng quy hoạch 371), kinh phí thực hiện từ ngân sách để bổ sung quỹ đất ở. Đồng thời yêu cầu UBND thành phố Thanh Hóa bàn giao cho Tập đoàn Đông Á trước ngày 30/11/2019.

Ngày 14/11/2023, Tập đoàn Đông Á có công văn về việc đề nghị UBND thành phố Thanh Hóa bàn giao quỹ đất ở thuộc mặt bằng quy hoạch 371 theo chỉ đạo của Chủ tịch UBND tỉnh Thanh Hóa. Tuy nhiên, UBND thành phố Thanh Hóa vẫn chưa có văn bản trả lời dẫn tới việc Tập đoàn Đông Á khởi kiện. Sau đó vụ kiện đã bị tạm đình chỉ.

Trong khi đó, dự án có quy mô khủng nhất của Tập đoàn Đông Á là Khu đô thị sinh thái biển Đông Á Sầm Sơn lại vướng lùm xùm chậm triển khai. Dự án này được UBND tỉnh Thanh Hóa phê duyệt điều chỉnh quy hoạch chi tiết tỉ lệ 1/500 vào ngày 08/4/2017.

Dự án được thực hiện tại phường Trường Sơn và phường Quảng Vinh, TP. Sầm Sơn, tỉnh Thanh Hóa với quy mô sử dụng đất khoảng 60,46 ha. Quy mô xây dựng gồm khoảng 256 căn nhà biệt thự, 1.000 phòng khách sạn, khu dịch vụ thương mại, vui chơi giải trí phục vụ cho khoảng gần 10.000 người, góp phần thúc đẩy phát triển kinh tế – xã hội của TP. Sầm Sơn.

Tổng vốn đầu tư 3.800 tỷ đồng, tiến độ thi công dự án gồm 2 giai đoạn: Giai đoạn 1: thi công hạ tầng kỹ thuật trong 04 năm (từ Quý I/2018 đến Quý IV/2021) với tổng mức đầu tư dự kiến khoảng 1.200 tỷ đồng; Giai đoạn 2 thi công công trình kiến trúc trong 6 năm (từ năm 2020 đến năm 2026) với tổng mức đầu tư 2.600 tỷ đồng.

Ngày 25/07/2018, UBND tỉnh Thanh Hóa đã giao 125.577m2 đất đợt 1 và đến ngày 27/11/2018, UBND tỉnh Thanh Hóa tiếp tục giao 45.151,5m2 đất đợt 2 cho Tập đoàn Đông Á để thực hiện dự án trên.

Tuy nhiên, đến đầu năm 2024, dự án mới chỉ dừng lại ở khâu san lấp mặt bằng, ép cọc chống biển lấn.

Trong số các dự án của Tập đoàn Đông Á, tháng 12/2023, tập đoàn đã đem “khu du lịch sinh thái cao cấp của Trường Lệ, Phường Trường Sơn, thị xã Sầm Sơn” làm tài sản bảo đảm cho khoản vay tại Vietcombank chi nhánh Thanh Hóa.

Khối tài sản khổng lồ của ông Cao Tiến Đoan

Nổi tiếng với khối tài sản khủng, ông Đoan từng gây bão mạng xã hội khi tuyên bố mua máy bay trực thăng để làm taxi. Ngoài ra, vị doanh nhân tuổi Đinh Dậu còn sở hữu của toà lâu đài “Bạch Dinh” toạ lạc trên khu đất rộng 50.000 m2 tại xã Quảng Châu, TP. Sầm Sơn, tỉnh Thanh Hoá.

Vị đại gia khét tiếng vừa bị công an khám xét: Sở hữu tòa Bạch dinh 50.000m2 có sân bay riêng và bộ sưu tập Mercedes cổ, làm loạt dự án BĐS nghìn tỷ tại Thanh Hoá- Ảnh 3.

Bên trong khuôn viên tòa lâu đài, vị đại gia xứ Thanh dành một phần diện tích để xây dựng sân bay cá nhân, đồng thời xây dựng khu nhà ở nghỉ dưỡng sinh thái với đường dạo quanh khuôn viên, đường xe điện, bể bơi, sân thể thao tenis, trong đó, nổi bật nhất vẫn là khu nhà gỗ rường truyền thống, phủ thờ công chúa Mỵ Châu…

Vị đại gia khét tiếng vừa bị công an khám xét: Sở hữu tòa Bạch dinh 50.000m2 có sân bay riêng và bộ sưu tập Mercedes cổ, làm loạt dự án BĐS nghìn tỷ tại Thanh Hoá- Ảnh 4.

Ông cũng nổi tiếng với thú chơi xe cổ khi sở hữu bộ sưu tập gồm 13 chiếc phần lớn là Mercedes. Từ chiếc xe là chiếc Mercedes cổ 190 từ những năm 50 cho đến chiếc sang trọng nhất S55 AMG.

Tháng 4/2023, vợ chồng ông Đoan đem một chiếc Mercedes biển Thanh Hóa thế chấp tại Vietcombank chi nhánh Thanh Hóa.

Ngoài Tập đoàn Đông Á, đại gia Cao Tiến Đoan còn đang đứng tên tại CTCP Tập đoàn Doanh nhân Thanh Hoá. Doanh nghiệp này được thành lập vào tháng 3/2018, trụ sở chính đặt tại tòa nhà Đông Á, 11A1 Tân Hương, TP. Thanh Hoá.

Vị đại gia khét tiếng vừa bị công an khám xét: Sở hữu tòa Bạch dinh 50.000m2 có sân bay riêng và bộ sưu tập Mercedes cổ, làm loạt dự án BĐS nghìn tỷ tại Thanh Hoá- Ảnh 5.

Bên cạnh đó, vị đại gia này còn có niềm đam mê với bóng đá. Năm 2020, ông Đoan thay bầu Đệ điều hành Câu lạc bộ bóng đá tỉnh Thanh Hóa bằng việc thành lập Công ty TNHH MTV Bóng đá Đông Á Thanh Hóa vốn điều lệ 36 tỷ đồng. Từ đó, đội bóng có tên Câu lạc bộ bóng đá Đông Á Thanh Hóa do bầu Đoan làm Chủ tịch. Giám đốc điều hành là con trai ông Đoan – Cao Hoàng Đức. Mùa giải 2023/2024, Đông Á Thanh Hóa bảo vệ thành công chức Vô địch cúp Quốc gia và được quyền tham dự cúp C2 châu Á và Cúp C1 Đông Nam Á.

Vừa sang tên sổ đỏ xong cho con trai liền đuổi ông bố ra khỏi nhà, ở đây không còn chỗ cho ông nữa, mà không biết ông mang theo 10 tỷ

“Vừa sang tên sổ đỏ xong cho con trai liền đuổi ông bố ra khỏi nhà, ở đây không còn chỗ cho ông nữa, mà không biết ông mang theo 10 tỷ…”

Câu chuyện bắt đầu vào một buổi sáng cuối đông, khi ông Lâm – một người đàn ông ngoài sáu mươi, tay run run cầm tờ giấy chứng nhận quyền sử dụng đất vừa đổi tên. Ông vốn là một cán bộ về hưu, cả đời dành dụm, cuối cùng xây được căn nhà khang trang ở vùng ngoại ô. Nhà ấy, ông coi như tài sản lớn nhất, là chỗ để con cháu tụ họp, để tuổi già ông có chốn nương thân.

Nhưng vì thương con, ông quyết định sang tên sổ đỏ cho vợ chồng cậu con trai cả – Hùng. Ông nghĩ đơn giản: con có giấy tờ thì vợ chồng nó yên tâm làm ăn, sau này cũng khỏi tranh chấp. Hơn nữa, ông tin con trai mình sẽ biết hiếu thuận, giữ trọn đạo làm con.

Nào ngờ, vừa bước chân ra khỏi phòng công chứng thì lời của Hùng như một nhát dao đâm thẳng vào lòng ông:
– “Từ nay bố đừng can dự vào chuyện nhà nữa. Nhà này là của vợ chồng con rồi. Ở đây không còn chỗ cho bố nữa đâu.”

Ông Lâm chết lặng. Ông không tin tai mình. Căn nhà mà ông từng đổ từng giọt mồ hôi dựng lên, bây giờ bỗng dưng thành nơi “xa lạ” đối với chính ông.

Chẳng kịp thanh minh, ông bị Hùng thúc giục thu dọn ít đồ đạc cá nhân. Ông chỉ lẳng lặng lấy cái túi nhỏ, nhét vào vài bộ quần áo cũ. Ít ai biết rằng trong chiếc túi đó, ngoài những vật dụng lặt vặt, còn có một cuốn sổ tiết kiệm hơn 10 tỷ đồng – toàn bộ gia sản mà ông dành dụm cả đời, không ai hay.

Trời lạnh, bước chân ông nặng trĩu. Ông rời căn nhà với ánh mắt buồn, lòng chua xót đến nghẹn ngào.

Ông Lâm ra khỏi nhà khi trời nhá nhem tối. Không nơi nương tựa, ông tìm một quán nước ven đường, ngồi thẫn thờ hàng giờ liền. Chủ quán thấy ông dáng vẻ khắc khổ, tưởng ông chỉ là một ông già lạc lõng, thi thoảng còn hỏi:
– “Bác đi đâu mà giờ này chưa về?”
Ông chỉ mỉm cười gượng gạo:
– “À… tôi đi tìm chỗ nghỉ.”

Mấy hôm sau, ông thuê một phòng trọ nhỏ ở cuối làng. Phòng chỉ hơn 10 mét vuông, ẩm thấp, nhưng với ông, đó đã là nơi trú thân. Ngày ngày, ông vẫn lặng lẽ đạp xe ra chợ, mua chút rau quả, đôi khi ngồi cà phê ven đường để nhìn dòng người qua lại.

Điều lạ lùng là, ông không hề động đến cuốn sổ tiết kiệm 10 tỷ. Ông vẫn sống giản dị như trước. Người ngoài nhìn vào, tưởng ông chỉ là một ông lão nghèo túng, nhưng bên trong ông giữ một bí mật lớn.

Trong những đêm dài không ngủ, ông Lâm thường tự hỏi:
– “Nếu nó biết bố còn tiền, liệu nó có đối xử khác đi không? Hay là rồi nó cũng chỉ coi bố như cái hầu bao?”

Ông không trách đời, cũng chẳng vội trách con. Ông hiểu rằng thời thế đổi thay, lòng người dễ đổi. Nhưng ông tin, rồi sẽ có lúc sự thật lộ ra, và khi đó, ông mới biết ai thật sự yêu thương ông, ai chỉ xem ông như gánh nặng.

Một hôm, ông ghé thăm người bạn cũ – bác Thành, từng là đồng nghiệp thân thiết. Nghe chuyện, bác Thành vừa bức xúc vừa xót xa:
– “Anh giữ lại chỗ tiền ấy là đúng. Đừng để nó biết. Đến lúc cần, anh hãy dùng tiền của mình để sống cho thoải mái, đừng khổ thêm nữa.”

Ông Lâm cười buồn, trong mắt ánh lên vẻ kiên nghị. Có lẽ, ông bắt đầu nhận ra rằng tuổi già không nên đặt trọn niềm tin vào ai, kể cả con ruột.

Thời gian trôi qua, tin tức về ông Lâm lan truyền trong xóm. Người thì thương, kẻ thì trách:
– “Ông ấy dại, tự nhiên sang tên hết cho con.”
– “Người già hay cả tin, đến lúc bị phản bội thì khổ.”

Trong khi đó, ở nhà, vợ chồng Hùng bắt đầu gặp khó khăn tài chính. Làm ăn thua lỗ, nợ nần chồng chất. Họ từng nghĩ căn nhà là “lá chắn” vững chắc, nhưng rồi ngân hàng liên tục thúc ép. Hùng nhớ đến bố, nhưng nhớ không phải vì tình cảm, mà vì linh cảm rằng bố có thể vẫn còn tiền giấu đâu đó.

Một buổi chiều, Hùng tìm đến phòng trọ nơi ông Lâm ở. Anh gõ cửa, giọng khẩn khoản:
– “Bố ơi, con sai rồi. Con xin lỗi. Bố về nhà với con nhé, nhà không thể thiếu bố được.”

Ông Lâm nhìn con trai, ánh mắt sâu thẳm. Ông không nói ngay, chỉ im lặng rót chén trà, đẩy về phía Hùng. Trong căn phòng nhỏ, tiếng đồng hồ tích tắc như gõ vào tâm can hai cha con.

Trong chiếc tủ gỗ cũ, cuốn sổ tiết kiệm 10 tỷ vẫn nằm yên. Ông Lâm chưa bao giờ động đến nó, cũng chưa từng nói cho ai biết.

Liệu ông sẽ đưa tiền giúp con vượt qua khó khăn, hay sẽ lặng lẽ giữ lấy để sống nốt phần đời còn lại một cách thanh thản?

Không ai biết câu trả lời, kể cả chính ông. Chỉ có một điều chắc chắn: từ khoảnh khắc ấy, tình cha con đứng trước ngã rẽ, nơi mà tình cảm và lòng tham đang giằng xé lẫn nhau.

Câu chuyện khép lại bằng hình ảnh ông Lâm ngồi trầm ngâm, tay khẽ chạm vào chén trà, mắt nhìn ra ô cửa sổ mờ sương…

Mua bảo hiểm nhân thọ 20 triệu đồng/năm, sau 4 năm tư vấn viên báo: “Số tiền nhận về chỉ hơn 10 triệu đồng”

Thực tế cho thấy nhiều người tham gia bảo hiểm nhân thọ sau vài năm đóng phí đã rơi vào tình huống số tiền rút về thấp hơn nhiều so với kỳ vọng. Nguyên nhân chủ yếu đến từ cơ cấu phân bổ chi phí trong hợp đồng và mức phí phạt cao khi chấm dứt trước hạn.

Anh Đ.A, một nhân viên văn phòng tại Hà Nội, cho biết vào năm 2021, thời điểm dịch Covid-19 diễn biến phức tạp, anh quyết định tham gia một gói bảo hiểm nhân thọ với mức phí khoảng hơn 20 triệu đồng mỗi năm. Lý do là anh muốn có thêm một lớp bảo vệ tài chính cho bản thân và gia đình.

Sau hơn 4 năm tham gia, tổng số tiền anh đã nộp xấp xỉ 100 triệu đồng. Tuy nhiên, năm nay, do tình hình tài chính cá nhân khó khăn, thu nhập sụt giảm, anh cân nhắc việc dừng hợp đồng và rút tiền về.

Khi liên hệ với tư vấn viên, anh nhận được thông báo: nếu rút hợp đồng ở thời điểm hiện tại, số tiền hoàn lại chỉ hơn 10 triệu đồng. Nguyên nhân là do hợp đồng được thiết kế trong 10 năm, và việc rút trước hạn phải chịu mức phí phạt lên tới 75% giá trị hoàn lại.

Cũng theo giải thích của tư vấn viên, khoản phí 20 triệu đồng mỗi năm mà khách hàng đóng không được tích lũy nguyên vẹn như anh lầm tưởng. Thay vào đó, số tiền này được phân bổ cho nhiều loại chi phí trong hợp đồng như phí quản lý, phí rủi ro cho sản phẩm chính và các sản phẩm bổ sung.

Riêng trường hợp của anh Đ.A, anh còn tham gia thêm gói bảo hiểm sức khỏe nên thực tế số tiền đã đóng chuyển sang tích lũy rất thấp. Trong cơ cấu phân bổ, chi phí rủi ro và quản lý hợp đồng đã chiếm tới 40% tổng số tiền anh đóng, tức khoảng 40 triệu đồng.

Ngoài ra, hợp đồng cũng có ghi lãi suất kỳ vọng khoảng 5%/năm, nhưng trên thực tế, mức lãi này chỉ được tính trên một phần nhỏ khoản phí, nên số tiền tích lũy không cao. Đây là lý do khiến giá trị hoàn lại sau 4 năm rất thấp so với tổng phí đã đóng

Tư vấn viên này giải thích thêm, phí phạt rút trước hợp đồng bảo hiểm khá cao. Từ năm thứ nhất đến năm thứ ba, khách hàng gần như mất trắng do phí phạt có thể lên tới 90%. Từ năm thứ tư đến năm thứ sáu, mức phạt giảm còn khoảng 75%. Đến năm thứ bảy, mức phạt là 60%, năm thứ tám là 40% và năm thứ chín là 20%. Chỉ từ năm thứ mười, hợp đồng tất toán, khách hàng mới không còn chịu phí phạt, nhưng vẫn bị trừ phí quản lý và phí rủi ro,…

Một điểm đáng chú ý là nếu khách hàng không rút tiền mà để nguyên, hợp đồng vẫn duy trì quyền lợi bảo vệ cho đến khi toàn bộ giá trị tích lũy bị khấu trừ hết, ngay cả khi không tiếp tục đóng phí. Đây là một cơ chế linh hoạt của sản phẩm bảo hiểm nhân thọ dành cho khách hàng đã hoàn tất nghĩa vụ phí đến năm thứ tư và bước sang năm thứ năm.

Hiện anh Đ.A vẫn đang cân nhắc lựa chọn tiếp tục giữ hợp đồng để duy trì quyền lợi bảo vệ, hay chấp nhận rút tiền dù số hoàn lại thấp. Anh Đ.A đang nghiêng về phương án duy trì hợp đồng nhưng không tiếp tục đóng phí bởi với số tiền rút về chỉ hơn 10 triệu đồng trong khi nếu duy trì, trường hợp bất trắc trong khoảng 6 năm tới, gia đình anh vẫn có khoản tiền bảo hiểm.

Các chuyên gia bảo hiểm cho rằng trường hợp của anh Đ.A không phải là cá biệt. Nhiều khách hàng khi mua bảo hiểm nhân thọ thường chỉ chú ý đến mức phí đóng hàng năm và quyền lợi kỳ vọng, mà chưa tìm hiểu kỹ bảng minh họa – nơi thể hiện chi tiết giá trị hoàn lại ở từng mốc thời gian. Việc thiếu thông tin dẫn tới tâm lý hụt hẫng khi số tiền rút ra thấp hơn mong muốn.

Bảo hiểm nhân thọ là sản phẩm tài chính dài hạn, cần ít nhất 10–15 năm để phát huy trọn vẹn giá trị. Vì vậy, người tham gia cần cân nhắc kỹ khả năng tài chính cá nhân, nhu cầu bảo vệ, cũng như nắm rõ cơ cấu chi phí trong hợp đồng trước khi ký kết, thay vì chỉ nhìn vào mức phí và quyền lợi được quảng bá.

MỚI NHẤT: 10 tỉnh, thành phố ban hành công điện khẩn từ ngày hôm nay

Các phương tiện nằm trong vùng ảnh hưởng đã nhận được thông tin cảnh báo và đang di chuyển vòng tránh.

Hướng di chuyển của áp thấp nhiệt đới trên biển Đông lúc 8 giờ ngày 29/8. Ảnh: TTXVN phát

10 tỉnh, thành phố ven biển đã ban hành công điện ứng phó với áp thấp nhiệt đới. Ảnh minh họa. Nguồn: TTXVN

Hiện áp thấp nhiệt đới đang trên vùng biển phía Đông Nam đặc khu Hoàng Sa, trong 24 giờ tới sẽ di chuyển theo hướng Tây Tây Bắc hướng về vùng biển từ Nghệ An đến thành phố Huế. Do tác động của áp thấp nhiệt đới, từ đêm 29/8, vùng biển từ Nghệ An đến thành phố Huế (bao gồm đảo Hòn Ngư và đặc khu Cồn Cỏ) có mưa dông mạnh, gió mạnh dần lên cấp 6-7, vùng gần tâm bão đi qua mạnh cấp 8, giật cấp 10, sóng cao 2-5m, biển động mạnh.

Cùng với đó, do ảnh hưởng của dải hội tụ nhiệt đới có trục qua Bắc Trung Bộ nối với áp thấp nhiệt đới trên Biển Đông, kết hợp hội tụ gió lên đến 5.000 m hoạt động mạnh dần nên từ chiều 29/8 đến sáng 31/8, thành phố Hà Nội có mưa to

Đảm bảo an toàn tàu thuyền trên biển

Theo Cục Quản lý đê điều và Phòng, chống thiên tai (

Bộ Nông nghiệp và Môi trường

), thực hiện sự chỉ đạo của Bộ Nông nghiệp và Môi trường tại Công điện số 6099/CĐ-BNNMT, ngày 27/8 gửi Ủy ban nhân dân các tỉnh, thành phố ven biển từ Quảng Ninh đến Khánh Hòa về việc ứng phó với áp thấp nhiệt đới trên biển Đông, đến nay đã có 10 tỉnh, thành phố ven biển từ Quảng Ninh đến Khánh Hòa đã ban hành Công điện, công văn triển khai ứng phó với áp thấp nhiệt đới

Cũng theo Cục Quản lý đê điều và Phòng, chống thiên tai, thông tin từ Ban Chỉ huy Phòng thủ dân sự, Phòng, chống thiên tai và Tìm kiếm cứu nạn Bộ đội Biên phòng, tính đến 6 giờ 30 phút ngày 29/8, đã thông báo, kiểm đếm, hướng dẫn cho 59.616 phương tiện/248.834 người biết diễn biến, hướng đi của áp thấp nhiệt đới để chủ động di chuyển vòng tránh, thoát khỏi khu vực nguy hiểm, cụ thể (hoạt động khu vực Bắc Biển Đông và đặc khu Hoàng Sa 317 tàu/2.234 người (Nghệ An 41 tàu/164 người, Đà Nẵng 98 tàu/760 người, Quảng Ngãi 118 tàu/950 người, Gia Lai 60 tàu/360 người); hoạt động khu vực khác 12.221 tàu/49.079 người; neo đậu tại các bến: 47.088 tàu/197.521 người.

Các phương tiện nằm trong vùng ảnh hưởng đã nhận được thông tin cảnh báo và đang di chuyển vòng tránh.

Để chủ động ứng phó với áp thấp nhiệt đới được Cơ quan khí tượng thủy văn Quốc gia dự báo có khả năng ảnh hưởng đến khu vực Trung Bộ, ngày 28/8, Bộ Nông nghiệp và Môi trường đã ban hành công văn số 6181/BNNMT-ĐĐ gửi Ủy ban nhân dân các tỉnh, thành phố khu vực Bắc Bộ, từ Thanh Hóa đến Đà Nẵng về việc chủ động ứng phó với mưa lớn, lũ, ngập lụt, lũ quét, sạt lở đất; công văn số 6180/BNNMT-ĐĐ gửi Ủy ban nhân dân thành phố Hà Nội về việc khẩn trương xử lý, khắc phục các sự cố xảy ra trên tuyến đê thuộc địa bàn thành phố Hà Nội, đảm bảo an toàn chống lũ.

Ngày 28/8, Bộ Quốc phòng đã ban hành Công điện số 4978/CĐ-TM về việc chủ động ứng phó với áp thấp nhiệt đới trên biển Đông.

Cục Quản lý đê điều và Phòng, chống thiên tai tổ chức trực ban nghiêm túc 24/24h, theo dõi chặt chẽ diễn biến áp thấp nhiệt đới, tình hình mưa lớn diện rộng, tình hình hồ chứa, đê điều để kịp thời tham mưu công tác chỉ đạo, ứng phó; phối hợp với Zalo gửi tin nhắn cảnh báo áp thấp nhiệt đới trên Biển Đông có khả năng mạnh lên thành bão đến hơn 8 triệu thuê bao các địa phương từ Quảng Ninh đến Khánh Hòa.

Các địa phương đã chủ động tiếp tục khắc phục hậu quả bão số 5; tổ chức trực ban, theo dõi thông tin dự báo, cảnh báo và triển khai ứng phó với áp thấp nhiệt đới; kêu gọi tàu thuyền di chuyển ra khỏi vùng nguy hiểm, đường đi của áp thấp nhiệt đới; triển khai các biện pháp sẵn sàng ứng phó với mưa lũ, trong đó Hà Nội triển khai các biện pháp ứng phó với mưa lớn, ngập lụt, đảm bảo an toàn cho các sự kiện kỷ niệm 80 năm cách mạng tháng 8 và Quốc khánh 2/9.

Thông tin từ Cục Quản lý đê điều và Phòng, chống thiên tai, trong ngày 28/8, đã xảy ra 4 sự cố đê điều tại các tỉnh, thành phố: Thành phố Hà Nội xảy ra 3 sự cố đê điều. Cụ thể: Nứt mái phía sông đê hữu Hồng đoạn từ K27+390-K27+400 và sạt mái thượng lưu đê hữu Hồng đoạn từ K29+555-K29+580 thuộc phường Sơn Tây; sạt trượt mái phía sông đê Tiên Tân đoạn từ K6+320-K6+327 thuộc xã Đan Phượng. Chính quyền địa phương đã tổ chức xử lý giờ đầu theo phương châm 4 tại chỗ và tổ chức theo dõi diễn biến sự cố.

Tỉnh Thanh Hóa xảy ra sự cố sạt mái đê Tây sông Cùng (đê cấp IV) đoạn từ K6+022-K6+042 thuộc xã Hoằng Châu. Địa phương đã hoàn thành xử lý giờ đầu sự cố và tổ chức theo dõi diễn biến sự cố.
Từ chiều 29/8 đến 31/8, Hà Nội có mưa to

Theo Đài Khí tượng thủy văn Bắc Bộ, do ảnh hưởng của dải hội tụ nhiệt đới có trục qua Bắc Trung Bộ nối với áp thấp nhiệt đới trên Biển Đông, kết hợp với hội tụ gió lên đến 5.000 m hoạt động mạnh dần. Thành phố Hà Nội từ chiều 29/8 đến sáng 31/8 có mưa vừa, mưa to, cục bộ có nơi mưa rất to và dông. Lượng mưa phổ biến từ 30-80 mm, có nơi trên 100 mm, trong mưa dông khả năng xảy ra lốc, sét và gió giật mạnh.

“Từ chiều 31/8 đến sáng 1/9 thành phố Hà Nội có mưa vừa, mưa to, cục bộ có nơi mưa rất to và dông với lượng mưa phổ biến 30-50 mm, có nơi trên 70 mm, trong cơn dông có thể kèm theo các hiện tượng lốc, sét và gió giật mạnh làm gãy đổ cây cối, hư hại nhà cửa, các công trình giao thông và cơ sở hạ tầng. Cấp độ rủi ro thiên tai do mưa lớn cấp 1”, Trưởng phòng Dự báo khí tượng thủy văn, Đài Khí tượng thủy văn Bắc Bộ Đinh Hữu Dương cảnh báo.

Mưa lớn làm quá tải hệ thống thoát nước đô thị, gây ra ngập úng trong các khu dân cư, khu đô thị và những vùng trũng thấp, ách tắc giao thông do ngập úng đường và giảm tầm nhìn khi lái xe, gây ra trơn trượt và tai nạn giao thông.

Mưa với cường độ lớn trong thời gian ngắn có thể gây sạt lở đất ở khu vực vùng núi, nơi có địa hình dốc.

Trước hình thái thời tiết trên, các chuyên gia khí tượng thủy văn khuyến cáo, hiện tượng dông, lốc, sét, gió giật mạnh tiềm ẩn nguy cơ ảnh hưởng đến tính mạng, tài sản của người dân.

Lốc xoáy thường xảy ra cùng với những cơn dông mạnh. Khi có các thông tin cảnh báo mưa dông, người dân cần tránh trú ở những nơi an toàn tại các công trình xây dựng kiên cố.

During the wedding, my husband shoved me straight into the icy fountain and laughed hysterically—unable to bear it, I reacted in a way no one expected…

I never thought my wedding day would end with me dripping in cold water, shivering in a soaked gown, while my husband laughed louder than anyone else around. The reception was held in a charming garden venue outside of Denver, Colorado—white roses climbing along trellises, fairy lights strung across the patio, and a large decorative fountain at the center. Guests were mingling, sipping champagne, and congratulating us when Daniel, my new husband, thought it would be funny to pull a stunt.

At first, he had been playful, spinning me around as we posed for photos. I remember smiling, trying to enjoy the lightheartedness of it all. Then, out of nowhere, he leaned down and whispered, “Let’s make some real memories.” Before I could react, he nudged me toward the fountain. The crowd gasped as I slipped over the edge, plunging into freezing water. The lace of my dress ballooned around me, heavy and suffocating, while my veil tangled against my arms.

I emerged sputtering, water streaming down my face, mascara smudged into black streaks. My body went numb from the cold, but what stung more was the sound that followed—Daniel’s booming laugh. It wasn’t nervous laughter, or playful—it was unrestrained, mocking, and echoed across the courtyard. Some of his groomsmen joined in, though I saw genuine shock on the faces of others. My mother rushed forward, horrified, as did my maid of honor, Claire. But Daniel? He doubled over, clapping his hands, as though he had just pulled off the prank of the century.

For a few seconds, I froze. My mind scrambled between humiliation, disbelief, and anger. Everyone’s eyes were on me—the bride drenched like a stray dog. The fairytale wedding image I had pictured shattered instantly. I couldn’t take it anymore. Something inside me snapped.

I climbed out of the fountain, water squishing in my heels, my gown clinging heavily to my frame. My voice was shaking, but sharp enough to silence the laughter. “You think this is funny?” I said, staring directly at him. Guests turned to see what I would do next. That moment, my decision formed—not from impulse, but from a need to reclaim the dignity he had stripped from me. And so, I did something no one expected.

Daniel was still grinning when I reached him, his tuxedo crisp and dry, his boutonniere pinned perfectly. I could smell the faint cologne on him as I stood close, my wet dress dripping onto the cobblestones. Without hesitation, I grabbed the nearest champagne flute from a guest’s hand and threw the entire contents into his face. Gasps erupted around us, followed by stunned silence. The bubbles dripped down his jaw, and for the first time that evening, his smile faltered.

“You humiliated me in front of everyone,” I said, my voice trembling with fury. “Do you realize what you’ve done?”

He tried to laugh it off, brushing the champagne from his eyes. “Come on, Emily, it’s just a joke. Everyone will remember it.”

“Exactly,” I shot back. “They’ll remember how the groom mocked his wife on their wedding day.”

Claire quickly took my arm, whispering that I didn’t have to cause a scene, but I shook her off. The scene had already been caused—the fountain had made sure of that. I wasn’t about to stay quiet while Daniel dismissed my feelings as though I were some kind of entertainment.

The room was divided. Half the guests chuckled nervously, trying to pretend it was all lighthearted fun. The other half looked away, uncomfortable. My father stood stiff, his jaw clenched, while Daniel’s best man muttered, “Man, you took it too far.”

I walked away from him, leaving him standing there with champagne dripping from his chin, and headed straight into the bridal suite. Claire followed close behind, handing me towels while I peeled off the heavy gown. My hands shook—not from the cold anymore, but from the adrenaline.

“Are you okay?” she asked softly.

“No,” I admitted, my throat tightening. “He embarrassed me in front of everyone we know. On the one day that was supposed to mean everything.”

The truth sank deeper with each word. This wasn’t just about a prank. It was about respect—or the lack of it. I thought back to the months leading up to the wedding, the small comments Daniel made that I brushed aside, the jokes at my expense that I told myself were harmless. Maybe this fountain stunt was just the biggest example of a pattern I had been ignoring.

By the time I changed into a simple cocktail dress I had packed just in case, I had made up my mind. I wasn’t going to pretend everything was fine for the sake of appearances. Not tonight, not ever again.

The reception carried on, but I didn’t return to the main hall. Instead, I sat outside the suite with Claire, listening to the muffled music and laughter from the other side of the door. After about twenty minutes, Daniel knocked softly.

“Emily, can we talk?”

I hesitated, then opened the door halfway. His eyes were apologetic, but I couldn’t ignore the earlier image of him doubled over with laughter while I was humiliated.

“I’m sorry,” he started. “I didn’t think it would upset you that much. It was supposed to be fun.”

“Fun?” I repeated bitterly. “Daniel, you pushed your wife into a fountain in front of everyone we know. You laughed at me when I was shivering and embarrassed. That’s not fun. That’s cruel.”

He sighed, running a hand through his hair. “I just thought it would make the wedding memorable.”

“Oh, it will be memorable,” I said firmly. “But not in the way you think.”

The silence stretched between us. I could see him struggling to come up with excuses, but for once, I wasn’t going to smooth things over. I had spent too much time brushing off his behavior, excusing his insensitivity as humor. Tonight, I finally saw it clearly.

I told him I needed space, that I would not be leaving the hotel with him that night. Claire offered to stay with me, and I gratefully accepted. Daniel looked stunned, almost angry, but I didn’t waver. For the first time in months, I felt a surge of control.

The next morning, when the reality of what had happened settled in, I sat down with my parents. My father said quietly, “Honey, a man who disrespects you on your wedding day won’t magically change after it.” His words struck me harder than any cold water could.

In the weeks that followed, Daniel tried to repair things—flowers, apologies, even counseling suggestions. But I knew deep down that the fountain wasn’t just a mistake. It was a reflection of who he was and how little he valued my dignity. Within three months, I filed for annulment.

Looking back now, the fountain was the breaking point, but maybe it was also my saving grace. It forced me to see the truth before I wasted years in a marriage where laughter would always come at my expense. The wedding day ended in chaos, but for me, it marked the beginning of reclaiming my self-respect.

Người đàn ông mua vé số mỗi tuần trong suốt 20 năm – khi ông qua đời, vợ mới phát hiện ra một bí mật khiến bà ch;ết lặng.

“Ông ấy mua vé số suốt 20 năm, chưa bao giờ trúng giải to… Vậy mà khi ông qua đời, tôi mới phát hiện ra một bí mật khiến tôi chết lặng.” – Bà Hoa (55 tuổi) nghẹn ngào kể lại.

Từ ngày còn trẻ, ông Hùng – chồng bà Hoa – đã có một thói quen đặc biệt: mỗi tuần đều ra quầy nhỏ đầu ngõ mua một tấm vé số. Ông không bao giờ bỏ lỡ, dù trời mưa gió hay bận rộn đến đâu. Người trong xóm ai cũng biết, nhiều khi còn trêu:
– “Ông Hùng chắc sắp đổi đời rồi!”
Ông chỉ cười hiền:
– “Mua cho vui, biết đâu một ngày nào đó trời thương.”

Bà Hoa nhiều lần càm ràm: “Tiền ấy mà để mua thêm ký gạo, chai dầu thì có phải hơn không.” Nhưng ông chỉ im lặng, dúi tấm vé số vào ngăn ví cũ sờn mép. Dần dần, bà cũng quen, coi đó như một phần đời thường của chồng.

Hai mươi năm trôi qua, gia đình chẳng khá giả hơn. Ông Hùng vẫn đi phụ hồ, bà Hoa bán rau ngoài chợ. Con trai lớn làm tài xế, con gái út vừa vào đại học. Cả nhà chật vật nhưng yên ổn. Bà Hoa nghĩ, có lẽ ông mua vé số chỉ như một thói quen nhỏ để tự an ủi mình sau những ngày làm việc nhọc nhằn.

Thế rồi, một buổi sáng cuối đông, ông Hùng đột ngột ngã quỵ. Dù gia đình cố gắng đưa đi bệnh viện, ông không qua khỏi. Tang lễ diễn ra giản dị. Sau khi khách khứa vãn, căn nhà nhỏ chỉ còn lại tiếng thở dài của bà Hoa. Trong lúc thu dọn di vật của chồng, bà mở chiếc ví da cũ kỹ – thứ mà ông Hùng luôn mang bên mình – và nhìn thấy một xấp vé số ngay ngắn, được kẹp thành từng năm.

Ban đầu bà chỉ lật qua cho đỡ nhớ ông, nhưng rồi ánh mắt bà dừng lại ở một cuốn sổ nhỏ kẹp trong đó. Trên từng trang, ông Hùng ghi chi chít ngày tháng, số vé đã mua, dãy số trúng giải… Cẩn thận, ngay ngắn, tỉ mỉ đến từng con số.

Điều khiến bà Hoa chết lặng chính là ở trang cuối cùng: những con số quen thuộc trùng khớp với kết quả của một kỳ xổ số lớn cách đây… 7 năm. Giải thưởng khi ấy lên tới hàng tỷ đồng.

Bà lẩm bẩm, run rẩy:
– “Trời ơi… Sao ông không nói gì với tôi?”

Đêm đó, bà Hoa không sao ngủ được. Câu hỏi xoáy vào tim bà: nếu như ông đã trúng số từ bảy năm trước, tại sao cuộc sống gia đình vẫn lam lũ đến vậy? Tại sao ông chưa bao giờ nói ra?

Sáng hôm sau, bà tìm lại tất cả các tập vé số cũ. Đúng như cuốn sổ ghi chép, ở một phong bì vàng kẹp giữa ngăn kéo, bà tìm thấy tấm vé số năm ấy. Nó vẫn còn nguyên, có dấu đỏ xác nhận. Chắc chắn đây chính là tấm vé số trúng giải đặc biệt.

Bà choáng váng. Với số tiền thưởng đó, cả gia đình đã có thể thoát khỏi cảnh nợ nần, có một mái nhà khang trang, con cái không phải lo từng đồng đóng học phí. Thế nhưng, ông Hùng lại chọn im lặng, tiếp tục sống cuộc đời tằn tiện.

Một người bạn cũ của ông Hùng, bác Tư – hàng xóm lâu năm – sau khi nghe chuyện, chỉ khẽ thở dài:
– “Ông ấy tốt lắm, chị à. Có lẽ tiền đó, ông đã làm việc nghĩa mà chẳng muốn ai biết.”

Bà Hoa ngơ ngác. Rồi bà nhớ lại những lần ông Hùng đi làm về muộn, có khi cả tháng không đưa thêm đồng nào về nhà. Bà từng nghi ngờ ông “ăn chơi”, nhưng ông chỉ lắc đầu, mệt mỏi cười.

Khi dò lại sổ tay, bà nhận ra nhiều ghi chú khác: những khoản tiền nhỏ được gạch ngang, kèm theo tên một vài người trong xóm – cô Liễu bán hàng rong, chú Sáu xe ôm, thậm chí cả khoản học phí của một đứa bé mồ côi ở làng bên. Mọi thứ bỗng sáng rõ.

Hóa ra, từ ngày trúng số, ông Hùng đã lặng lẽ chia số tiền đó giúp đỡ những mảnh đời nghèo khó quanh mình. Ông không mua xe hơi, không xây nhà lầu, mà chỉ lặng lẽ “gieo” số tiền ấy vào những mảnh đất cằn khô của cuộc đời người khác.

Bà Hoa vừa bàng hoàng vừa tủi thân. Suốt bao năm, bà và các con không hề hay biết. Bà muốn trách, nhưng rồi nước mắt cứ trào ra:
– “Sao ông lại chọn im lặng đến thế…”

Sau khi biết bí mật ấy, bà Hoa sống những ngày dài ngổn ngang cảm xúc. Một phần trong bà dấy lên niềm tự hào – chồng mình hóa ra là một người vĩ đại thầm lặng. Nhưng cũng có một khoảng trống sâu hoắm: giá như ông chia sẻ với bà, giá như bà được cùng ông quyết định, có lẽ gia đình đã không phải chịu quá nhiều thiếu thốn.

Một buổi chiều, khi dọn lại góc nhà kho, bà tìm thấy thêm một hộp gỗ nhỏ. Bên trong là vài lá thư ông viết nhưng chưa bao giờ gửi đi. Trong một bức thư, ông viết:
“Anh biết em vất vả, nhiều khi trách móc. Nhưng anh tin, cuộc sống không chỉ dành để lo cho mình. Nếu có cơ hội, anh muốn dùng nó để san sẻ cho người khác. Có thể em sẽ giận anh, nhưng mong em hiểu, anh chỉ muốn sống một đời ý nghĩa.”

Bà Hoa đọc đi đọc lại, bàn tay run run. Giữa nỗi đau mất mát, bà như được thấy ông vẫn hiện hữu, hiền hậu và kiên định như xưa.

Từ hôm ấy, bà không còn trách ông nữa. Bà tiếp tục gánh hàng ra chợ, nhưng trong ánh mắt có điều gì đó thay đổi. Thỉnh thoảng, bà lặng lẽ để thêm ít rau cho một người mua nghèo, hay gửi phần tiền lời cho quỹ học bổng của trường làng.

Câu chuyện về ông Hùng lan ra, nhiều người trong xóm bàng hoàng rồi xúc động. Họ nhớ lại những lần được ông giúp đỡ, những buổi ông âm thầm trả tiền viện phí hay đưa chiếc phong bì nhỏ mà không ai biết nguồn gốc.

Có người bảo:
– “Ông ấy sống như trúng số không phải cho mình, mà cho cả làng.”

Một tối, khi gió hiu hiu thổi qua mái ngói cũ, bà Hoa ngồi trước hiên, nhìn chồng vé số mà ông để lại. Bà chợt nảy ra ý nghĩ: liệu có nên tiếp tục mua vé số thay ông, như một cách giữ lại thói quen xưa? Hay nên dừng lại, để khép lại vòng quay định mệnh đó?

Bà khẽ mỉm cười, nước mắt lăn dài. Câu trả lời bà chưa rõ, nhưng bà biết chắc một điều: từ nay, cuộc đời bà sẽ không còn giống trước.

Và ở đâu đó, giữa đêm khuya tĩnh lặng, bà như nghe tiếng ông thì thầm:
– “Chỉ cần em sống tốt, đó đã là trúng số rồi.”

Cái kết mở: Liệu bà Hoa có tiếp tục bước đi trên con đường mà chồng bà đã chọn – sống cho người khác – hay sẽ rẽ sang một hướng khác để chăm lo cho gia đình? Câu hỏi ấy vẫn còn bỏ ngỏ…

106.855.575 công dân toàn quốc sẽ được nhận 100.000 đồng quà Tết Độc lập theo 3 CÁCH

Có 3 phương án đang được đề xuất để gửi 100.000 đồng quà Tết Độc lập cho toàn dân.

Cục Cảnh sát Quản lý hành chính và trật tự xã hội (C06), Bộ Công an vừa có báo cáo gửi Bộ trưởng Bộ Công an đề xuất các giải pháp tặng quà nhân dịp kỷ niệm Quốc khánh 2.9 cho toàn dân.

Theo C06, tính đến 21h ngày 25.8, toàn quốc có 26.843.417 hộ, tương ứng 106.855.575 công dân. Do đó, C06 đề xuất 3 phương án chi trả:

Phương án 1: Chi trả theo chủ hộ

Qua 2.866.493 tài khoản ngân hàng nhận lương hưu của bảo hiểm xã hội (BHXH), đối soát với cơ sở dữ liệu quốc gia (CSDLQG) về dân cư xác định được 1.409.828 chủ hộ (5,3%), tương ứng 5.001.019 công dân (4,7%). Có thể sử dụng ngay số tài khoản này để chi trả.

Với 25.433.589 chủ hộ còn lại (94,7%), sẽ tích hợp tài khoản an sinh xã hội qua VNeID mức 2; trong đó, 18.800.804 chủ hộ (73,9%) đã có VNeID mức 2, còn 6.632.785 chủ hộ (26,1%) chưa đăng ký sẽ được cảnh sát khu vực hướng dẫn đăng ký và mở tài khoản ngân hàng.

Các trường hợp không đăng ký được VNeID mức 2 sẽ chi trả qua tài khoản công an cấp xã, Trưởng công an xã trực tiếp chi trả và cập nhật lên CSDLQG về dân cư.

Phương án trên có ưu điểm: Chỉ cần xác định tài khoản chủ hộ để nhận tiền cho cả hộ. Tuy nhiên, nguy cơ tranh chấp khi chủ hộ không chuyển tiền cho các thành viên; hệ thống ngân hàng không thể chuyển đồng loạt trong 1 giờ mà phải kéo dài trong ngày.

Phương án 2: Chi trả trực tiếp cho từng công dân

Hiện có trên 52 triệu tài khoản ngân hàng đã được xác thực (BIDV, Vietcombank, Vietinbank, Agribank, MB…). Bộ Công an sẽ yêu cầu ngân hàng cung cấp để chi trả. Trường hợp công dân chưa có tài khoản, công an xã sẽ tuyên truyền, hướng dẫn mở tài khoản và tích hợp an sinh xã hội trên VNeID.

Trường hợp không mở được tài khoản sẽ chi trả qua tài khoản công an xã, Trưởng công an xã chi trả trực tiếp và cập nhật lên CSDLQG.

Ưu điểm của phương án này là chuyển khoản đúng đến từng đối tượng thụ hưởng, không phát sinh tranh chấp. Còn nhược điểm là hệ thống khó đáp ứng khi phải mở đồng loạt số lượng lớn tài khoản toàn quốc.

Phương án 3: Sử dụng tài khoản của cơ quan công an xã để chi trả

Hiện 100% công an xã đã có chữ ký số và tài khoản ngân hàng. Công an xã sẽ chi trả qua tài khoản của chủ hộ; trường hợp không có tài khoản thì chi trả bằng tiền mặt, đồng thời cập nhật thông tin hộ và công dân đã nhận lên CSDLQG về dân cư.

Ưu điểm của phương án này là chuyển khoản đúng đến từng hộ; Công an xã nắm chắc địa bàn, thành viên hộ, đảm bảo chính xác. Nhược điểm là cán bộ công an cấp xã phải chi trả trực tiếp và cập nhật lên hệ thống CSDLQG về dân cư, để bảo đảm tránh việc chi trả nhiều lần cho cùng một người.

Trên cơ sở phân tích, C06 đề xuất Bộ trưởng đồng ý chủ trương lựa chọn phương án 3 vì có tính khả thi, hiệu quả cao; đồng thời giao C06 phối hợp với công an các đơn vị, địa phương hoàn thiện phần mềm, rà soát số tài khoản để tổ chức triển khai.

Nhiều ngân hàng hướng dẫn liên kết tài khoản an sinh xã hội trên VNeID

Hiện nay nhiều ngân hàng như Vietcombank, BIDV, VietinBank, MB, Agribank, LPBank, TPBank… cũng đã hướng dẫn giúp người dân liên kết tài khoản ngân hàng trực tiếp trên VNeID.

Theo hướng dẫn của các ngân hàng, với vài thao tác trên ứng dụng VNeID, người dân có thể đăng ký nhận tiền an sinh xã hội nhanh chóng, an toàn và chính thống qua tài khoản mở tại ngân hàng.

Nếu người dân đã có tài khoản ngân hàng thì bước đầu tiên vào ứng dụng VNeID, bấm vào mục “An sinh xã hội”.

Bước thứ 2 là chọn “Tài khoản hưởng An sinh xã hội”. Bước thứ 3 là nhập passcode, chọn ngân hàng, nhập số tài khoản ngân hàng.

Thực hiện 3 bước trên, người dân đã hoàn tất và có thể chờ duyệt để nhận tiền trực tiếp vào tài khoản ngân hàng.

Trường hợp người dân chưa có tài khoản ngân hàng, có thể tự đăng ký mở tài khoản thông qua việc tải ứng dụng ngân hàng. Sau đó quay lại các bước trên để hoàn tất thủ tục đăng ký.

Việc kết nối này đã được nhiều ngân hàng triển khai thông qua phối hợp cùng Napas và Bộ Công an.

Việc kết nối tài khoản thanh toán trên VneID là để giúp khách hàng nhận các khoản trợ cấp an sinh xã hội, thanh toán dịch vụ công (tiền hưu trí, trợ cấp người nghèo, người có công…) thông qua tài khoản thanh toán liên kết.