Home Blog Page 20

Lo lắng diễn biến bão số 1: Bà con kh:.ổ lắm rồi ông trời ơi

 Từ ngày 12 đến 13-6, do ảnh hưởng bão số 1, khu vực Trung Trung Bộ mưa rất to, lượng mưa phổ biến 100-200 mm, có nơi trên 350 mm.

Theo Trung tâm Dự báo khí tượng thủy văn quốc gia, lúc 7 giờ sáng ngày 12-6, bão số 1 đang ở khoảng 17,0 độ Vĩ Bắc, 110,4 độ Kinh Đông, ngay phía Tây quần đảo Hoàng Sa.

Bão số 1 mạnh lên, giật tới cấp 13, miền Trung mưa rất to- Ảnh 1.

Bão số 1 dự báo gây mưa lớn ở miền Trung, Tây Nguyên

Sức gió mạnh cấp 8-9, giật cấp 11. Bão di chuyển theo hướng Tây Tây Bắc, tốc độ 10-15 km/giờ.

Đến sáng 13-6, bão sẽ áp sát phía Nam đảo Hải Nam (Trung Quốc), mạnh lên cấp 10, giật cấp 13.

Sáng 14-6, bão di chuyển lên khu vực Lôi Châu, Trung Quốc với sức gió giảm còn cấp 9, giật cấp 11.

Đến sáng 15-6, bão đi theo hướng Đông Bắc, suy yếu dần thành vùng áp thấp trên đất liền phía Nam Trung Quốc.

Khu vực nguy hiểm trong 2 ngày tới gồm: Phía Tây Bắc Biển Đông (bao gồm quần đảo Hoàng Sa), vùng biển ngoài khơi từ Quảng Trị đến Quảng Ngãi, vịnh Bắc Bộ. Cấp độ rủi ro thiên tai ở mức 3.

Trên biển, khu vực gần tâm bão có gió mạnh cấp 9-10, giật cấp 13, sóng cao 4-6 m, biển động rất mạnh. Từ đêm 12-6, vịnh Bắc Bộ gió mạnh dần lên cấp 6-7, gần tâm bão cấp 8-9, giật cấp 11, sóng cao 2-4 m.

Từ ngày 12 đến 13-6, khu vực Trung Trung Bộ mưa rất to, lượng mưa phổ biến 100 -200 mm, có nơi trên 350 mm.

Hà Tĩnh và Bắc Tây Nguyên có mưa vừa, mưa to, có nơi trên 150 mm. Cảnh báo lũ quét, sạt lở đất và ngập úng tại vùng trũng.

Dự báo bão số 1 Wutip có tới 2 lần đổ bộ sau khi tăng cấp mạnh

Theo tin bão mới nhất, bão số 1 trên Biển Đông (bão Wutip) đang di chuyển theo hướng tây tây bắc, dự báo có 2 lần đổ bộ.

Vụ 2 vợ chồng bị tàu hỏa t/ô/ng không qua khỏi ở Phú Yên: Hiện trường đau lòng

Cơ quan chức năng đã xác định nguyên nhân ban đầu gây ra vụ tai nạn giao thông đường sắt giữa hai vợ chồng đi xe máy và tàu hỏa sáng 12-6, tại xã An Phú, TP Tuy Hòa (Phú Yên).

Phú Yên - Ảnh 1.

Hai vợ chồng cố băng qua gác chắn tự động – Ảnh cắt từ clip

Liên quan đến vụ tai nạn giao thông đường sắt khiến hai người đi xe máy tử vong vào sáng 12-6 tại xã An Phú (TP Tuy Hòa, Phú Yên), ông Nguyễn Minh Giác – chủ tịch UBND xã An Phú – cho hay qua trích xuất camera, bước đầu đã xác định nguyên nhân dẫn đến vụ tai nạn rất nghiêm trọng này.

Vụ 2 người bị tàu hỏa tông chết ở Phú Yên: Hé lộ nguyên nhân tai nạn - Ảnh 2.

Hình ảnh đoạn video trích xuất từ camera ở điểm giao nhau giữa đường sắt và đường ngang dân sinh thì thời điểm 7h12p36, gác chắn tự động ở điểm giao này đã bắt đầu hạ xuống, chuông cảnh báo đã bật, báo hiệu có tàu đến gần.

Một chiếc ô tô đã dừng lại ngay sau khi gác chắn này hạ xuống.

Tuy nhiên, đến 7h13p40 thì người đàn ông chở theo một phụ nữ trên xe máy vẫn lách qua barie gác chắn để băng qua đường ray.

Lúc này, đoàn tàu hỏa SE7 chạy hướng Bắc – Nam đang lao đến với tốc độ cao đã tông thẳng vào họ, gây nên tai nạn thảm khốc.

Cú va chạm mạnh khiến 2 người đi xe máy là ông C.Q.L.H.V. (49 tuổi, thường trú 41 Nguyễn Trãi, phường 4, TP Tuy Hòa, Phú Yên, người cầm lái) và vợ là bà N.T.T.S. (44 tuổi, trú xã Ninh Quang, thị xã Ninh Hòa, Khánh Hòa) chết tại chỗ. Chiếc xe máy bị đứt làm đôi, biến dạng.

Phú Yên - Ảnh 2.

Khu vực gác chắn xảy ra vụ tai nạn – Ảnh: MINH CHIẾN

Phú Yên - Ảnh 3.

Phòng trọ mà đôi vợ chồng vắn số thuê – Ảnh: MINH CHIẾN

Theo chính quyền địa phương, hai vợ chồng nạn nhân đang sống tại một khu trọ ở thôn Chính Nghĩa (xã An Phú). Chủ trọ cho hay hai vợ chồng đã ở đây gần 3 năm.

Hai vợ chồng có một con nhỏ được gửi cho người thân quê vợ ở thị xã Ninh Hòa chăm sóc, còn họ ở trọ tại TP Tuy Hòa làm ăn nhưng không có việc làm ổn định, thu nhập bấp bênh.

“Hai vợ chồng mới xin được việc làm trong TP Tuy Hòa, thường thì đi làm từ 4h sáng đến khoảng 7h hơn là về. Ai ngờ sáng nay lại gặp tai nạn quá đau lòng như vậy”, chủ nhà trọ chia sẻ.

Rong biển Hàn Quốc yêu thích của triệu trẻ em Việt Nam đây, kinh kh-ủng quá thu hồi 40.000 gói, bố mẹ cho con ăn đưa đi khám thậ-n ngay còn kịp

Hiện cơ quan chức năng đang tiếp tục xác minh, làm rõ vụ việc và xử lý nghiêm theo quy định pháp luật.

Lực lượng Quản lý thị trường (QLTT) tỉnh Bắc Ninh vừa phát hiện và thu giữ 40.000 gói rong biển trôi nổi, không rõ nguồn gốc tại một hộ kinh doanh ở huyện Gia Bình.

Tại thời điểm kiểm tra, chủ hộ kinh doanh không xuất trình được bất kỳ hóa đơn, chứng từ nào chứng minh nguồn gốc xuất xứ lô hàng. Đồng thời, cơ sở này cũng chưa đăng ký kinh doanh theo đúng quy định pháp luật.

Chú thích ảnh

Toàn bộ số hàng vi phạm đã bị lập biên bản và tạm giữ để phục vụ công tác điều tra, xử lý theo quy định hiện hành.

Theo đại diện Đội QLTT số 5, hành vi buôn bán thực phẩm không rõ nguồn gốc tiềm ẩn nhiều rủi ro nghiêm trọng đối với sức khỏe người tiêu dùng. Đặc biệt với sản phẩm rong biển – loại thực phẩm phổ biến trong nhiều gia đình, thường được sử dụng bởi trẻ em và người ăn chay – nguy cơ mất an toàn thực phẩm càng đáng lo ngại.

Việc không đảm bảo các tiêu chuẩn về bao bì, nhãn mác, cùng sự thiếu kiểm soát chất lượng có thể dẫn đến ngộ độc thực phẩm, hoặc tích tụ các chất độc hại gây ảnh hưởng lâu dài đến sức khỏe cộng đồng.

Hiện cơ quan chức năng đang tiếp tục xác minh, làm rõ vụ việc và xử lý nghiêm theo quy định pháp luật.

Để phân biệt rong biển giả, bạn cần chú ý đến bao bì, màu sắc, hương vị và cách bảo quảnRong biển giả thường có bao bì in thông tin mờ nhòe, sai chính tả hoặc thiếu thông tin quan trọng, màu sắc nhạt hơn, mùi vị không đặc trưng và có thể bị đổi màu khi ngâm nước. Bạn cũng nên kiểm tra mã vạch và hạn sử dụng của sản phẩm. 

Khám phá giá trị dinh dưỡng của rong biển đối với cho sức khỏe
1. Kiểm tra bao bì:
  • Rong biển thật thường có bao bì in thông tin rõ ràng, chính xác và đầy đủ (nguồn gốc, hạn dùng, thành phần, hướng dẫn sử dụng…).
  • Rong biển giả có thể có bao bì in thông tin mờ nhòe, sai chính tả hoặc thiếu thông tin quan trọng. 
2. Quan sát màu sắc:
  • Rong biển thật có màu xanh đậm hoặc nâu đậm, tùy loại. 
  • Rong biển giả có thể có màu nhạt hơn, thậm chí có màu xanh nhạt hoặc nâu nhạt, và màu sắc có thể bị loang khi ngâm nước. 
  • Nếu sau khi ngâm nước lạnh, rong biển chuyển sang màu xanh tím than thì có thể đó là hàng đã bị nhiễm độc. 
3. Kiểm tra hương vị:
  • Rong biển thật có mùi biển đặc trưng, thơm và hơi tanh. 
  • Rong biển giả có thể không có mùi biển đặc trưng, hoặc có mùi vị lạ hoặc hôi. 
4. Kiểm tra cách bảo quản:
  • Rong biển thật thường được bảo quản ở nơi khô ráo, thoáng mát. 
  • Rong biển giả có thể bị hư hỏng hoặc có mùi vị lạ khi bảo quản không đúng cách. 
5. Kiểm tra mã vạch:
  • Bạn có thể sử dụng các ứng dụng trên điện thoại để quét mã vạch và kiểm tra thông tin sản phẩm.
  • Nếu mã vạch không hiện thông tin hoặc thông tin không khớp với thông tin trên bao bì thì có thể đó là hàng giả. 
Lưu ý:
  • Nên chọn mua rong biển tại các cửa hàng uy tín hoặc các siêu thị lớn để đảm bảo chất lượng sản phẩm.
  • Nên kiểm tra kỹ thông tin trên bao bì trước khi mua sản phẩm.
  • Nếu có bất kỳ nghi ngờ nào về chất lượng sản phẩm, bạn nên bỏ qua sản phẩm đó. 

Thật sự tôi đến c;ạn l;ời với vợ, mẹ đẻ mất, vợ n/ằng n/ặc đòi đưa d;i ả;nh về thờ vì nhà không có em trai nhưng tôi không chấp nhận, ai ngờ vợ đưa ra 1 giờ giấy tôi lập tức đồng ý

“Tôi chưa từng nghĩ sẽ có một ngày chính tay tôi rước di ảnh mẹ vợ về thờ. Không phải vì tôi ghét bỏ, mà bởi điều đó với tôi là trái với lẽ thường. Ấy vậy mà, chỉ sau khi vợ đưa cho tôi một tờ giấy cũ kỹ, tôi lặng người rồi gật đầu không chút do dự…”

Tôi tên Hưng, 41 tuổi, sống cùng vợ và hai con tại một căn nhà nhỏ ở ngoại thành Hà Nội. Tôi làm nhân viên kỹ thuật tại một công ty điện lạnh, vợ tôi – Oanh – là giáo viên mầm non. Cuộc sống của chúng tôi tuy không giàu có, nhưng tạm gọi là êm ấm. Tôi là người sống theo nề nếp truyền thống, đặc biệt rất coi trọng đạo hiếu và cách ứng xử trong họ hàng.

Mẹ vợ tôi mất vào một buổi sáng tháng Mười. Bà bị tai biến lần hai và không qua khỏi. Bà chỉ có mỗi Oanh là con gái, còn ông bà không sinh thêm ai khác. Khi tang lễ xong xuôi, tôi nghĩ mọi việc đã kết thúc. Nhưng vào ngày thứ ba sau khi hạ huyệt, Oanh lại bảo tôi:

– Mình này, em muốn đưa di ảnh mẹ về nhà mình thờ…

Tôi sững người.

– Cái gì? Về nhà mình thờ? Em đùa à? Nhà mình là nhà chồng, ai lại làm vậy?

– Nhưng… nhà mẹ em không còn ai cả, giờ bỏ di ảnh ở nhà hoang thì lạnh lẽo quá. Mình cứ lập một bàn nhỏ, đặt cạnh bàn thờ tổ tiên, không ảnh hưởng gì mà…

Tôi lắc đầu, cố giữ giọng bình tĩnh:

– Anh hiểu em thương mẹ. Nhưng cái này là chuyện lớn. Thờ phụng là việc bên nội bên ngoại phải rõ ràng. Người ngoài nhìn vào lại nghĩ vợ chồng mình đảo ngược vai vế. Lỡ con cái nó lớn lên, nó bối rối thì sao?

Oanh nhìn tôi, ánh mắt đỏ hoe nhưng không nói thêm. Tôi tưởng mọi chuyện dừng lại ở đó.

Hai ngày sau, Oanh đưa cho tôi một phong bì. Cô ấy bảo:

– Anh đọc đi rồi hẵng quyết định.

Bên trong là một tờ giấy cũ, ố vàng, gập làm bốn. Tôi mở ra, đọc xong thì tay run lên. Đó là tờ khai sinh của tôi – do chính mẹ vợ làm người khai sinh.

Dưới cột “người khai sinh” là tên bà: Nguyễn Thị Ngọc, mực xanh đã phai, bên dưới có chữ ký xác nhận của Ủy ban Nhân dân phường Văn Quán – ngày 12 tháng 3 năm 1984.

Tôi thẫn thờ. Hồi nhỏ tôi từng nghe mẹ tôi kể rằng lúc bà sinh tôi thì sức khỏe rất yếu, phải nằm viện hàng tuần. Bà nhờ một người bạn thân đi làm giấy khai sinh cho tôi. Hóa ra người bạn đó… chính là mẹ vợ tôi – khi ấy còn là đồng nghiệp của mẹ tôi tại một hợp tác xã dệt.

Oanh nhìn tôi, khẽ nói:

– Mẹ nói, ngày đó mẹ đi làm giấy khai sinh cho anh, bà nội anh còn dặn mẹ chăm lo cho anh nếu sau này có chuyện gì. Mẹ em bảo anh là người “có duyên” với nhà này từ kiếp trước…

Tôi không còn nói được lời nào.

Sự cứng nhắc trong tôi dần tan chảy thành cảm xúc. Một người phụ nữ cả đời tảo tần, cuối đời không có con trai, nhà cửa vắng lạnh. Nếu tôi từ chối không cho bà một bàn thờ, khác gì đóng sập cánh cửa cuối cùng nối bà với trần gian?

Tối hôm đó, tôi chủ động đi mua bát nhang, đèn dầu và khung ảnh mới. Tôi cùng vợ lập một bàn nhỏ, đặt phía dưới bàn thờ tổ tiên đúng một bậc – như để bà vẫn là một phần trong gia đình, nhưng không lẫn vai vế.

Tôi quỳ xuống châm nến, lòng nhẹ tênh như vừa trả được một món nợ ân tình từ thuở xa xưa.

Sau hôm lập bàn thờ, tôi nhận thấy Oanh có phần trầm ngâm hơn thường lệ. Cô ấy dậy sớm thắp hương cho mẹ mỗi sáng, có hôm còn ngồi hàng tiếng trước di ảnh chỉ để thì thầm những câu không đầu không cuối.

Một tối nọ, tôi đi làm về muộn. Vừa vào cửa, thấy Oanh đang lau lại khung ảnh mẹ. Tôi buột miệng hỏi:

– Em có giận anh không? Vì lúc đầu anh phản đối chuyện này?

Oanh nhìn tôi, lắc đầu:

– Không. Em hiểu. Em chỉ thấy… nếu mình không đấu tranh đến cùng, chắc mẹ em đã thật sự bị quên lãng rồi.

Tôi ngồi xuống cạnh cô, cầm tay vợ thật chặt.

– Cảm ơn em vì đã cho anh một cơ hội để hiểu thêm về mẹ. Về chính mình.

Cô mỉm cười, mắt rưng rưng.

Từ đó, những người trong xóm bắt đầu chú ý. Có người khen tôi “có hiếu”, có người lại xì xào rằng “lập bàn thờ mẹ vợ trong nhà là kỳ cục”. Tôi không để tâm. Nhưng có một hôm, bác trưởng họ bên nội đến chơi. Vừa bước vào nhà, bác đã khựng lại trước bàn thờ nhỏ, mắt nhìn chăm chú.

Bác quay sang hỏi:

– Bàn thờ ai đây?

Tôi đáp:

– Dạ, mẹ vợ cháu ạ. Bà mất mà không có con trai, vợ chồng cháu muốn lập bàn thờ để bà không cô quạnh.

Bác gật đầu chậm rãi. Tôi chờ một lời trách mắng, nhưng bác chỉ nói:

– Người sống mà biết quý người đã khuất, ấy là điều đáng mừng. Đừng để hình thức làm mất đi cái tâm.

Tôi thở phào.

Cuối năm ấy, trong một bữa cơm cúng tất niên, thằng bé con tôi – mới 7 tuổi – bất chợt hỏi:

– Bố ơi, bà ngoại có phải là gia đình mình không?

Tôi nhìn nó, gật đầu:

– Có chứ con. Bà ngoại cũng là người yêu thương bố mẹ con, nên bà là một phần của gia đình mình.

Nó nhìn lên di ảnh, cười:

– Vậy con cũng chúc bà ngoại năm mới vui vẻ!

Tôi bỗng nghẹn ngào. Hóa ra, có những giới hạn không nằm trong sách vở hay phong tục. Chúng nằm trong trái tim mỗi người – dũng cảm thừa nhận, vượt qua, và yêu thương.

Và tôi biết: gia đình không chỉ là nơi ta sinh ra, mà còn là nơi trái tim ta không ngừng hướng về.

Có lẽ, khi mẹ vợ tôi đi làm giấy khai sinh cho tôi năm ấy, bà đâu ngờ sẽ có ngày tôi thay con trai bà, lập cho bà một bàn thờ trong chính ngôi nhà nhỏ này. Nhưng đời là vậy – những nhân duyên lặng lẽ luôn âm thầm bồi đắp cho những nghĩa tình bền vững nhất…

Vợ bị đ//á/nh gh//en chảy m;á/u đ;ầu, trong phòng cấp cứu tôi hỏi: Khi nào em tìm được đường về với bố con anh

“Người ta nói, khi bạn bước ra khỏi vùng an toàn để nắm bắt cơ hội, điều đáng sợ không phải là tương lai mịt mờ phía trước, mà là những gì bạn để lại sau lưng… có còn nguyên vẹn khi bạn quay trở về hay không?”

Sau nhiều vòng xét duyệt đầy cam go, cuối cùng tôi cũng nhận được thông báo trúng tuyển khóa học nâng cao chuyên ngành tại Hàn Quốc kéo dài bốn tháng. Đó là cơ hội mà biết bao người mong muốn — nhưng với tôi, niềm vui lại kèm theo một nỗi lo không nhỏ: vợ tôi.

Tôi quen Linh cách đây 5 năm, khi cô ấy vẫn còn là tiểu thư của một gia đình có tiếng trong thành phố. Xinh đẹp, hiện đại, sống phóng khoáng — Linh không giống những người phụ nữ tôi từng gặp. Sau đám cưới, chúng tôi nhanh chóng có một bé gái. Nhưng kể từ khi con ra đời, tôi nhận ra khoảng cách giữa hai vợ chồng ngày một lớn.

Gia đình tôi ở một huyện miền núi cách thành phố gần 200 cây số. Từ ngày sinh con, Linh chưa một lần đưa bé về thăm ông bà nội. Cô luôn lấy lý do bận, đường xa, rồi thì “em không quen ở quê, thiếu điều kiện”. Khi con gái được một tuổi, tôi bắt đầu bận rộn hơn với các dự án, còn Linh thì quay lại cuộc sống của một “hội bạn thân sang chảnh”, cô đề nghị để bà nội lên thành phố chăm bé cho tiện.

Từ ngày mẹ tôi lên trông cháu, Linh như trở lại thời son rỗi. Mỗi ngày, cô trang điểm, tụ họp cà phê, check-in nhà hàng. Tôi có nhắc khéo chuyện đưa con về quê chơi nhưng lần nào cũng bị Linh gạt đi: “Em không biết đường, về quê anh xa lắm, rồi ở đó buồn chết đi được.”

Thật lòng, tôi đã không ít lần cảm thấy bất lực trong chính ngôi nhà của mình. Nhưng vì con, vì cuộc sống gia đình, tôi cố gắng nhẫn nhịn. Linh đẹp, điều đó không thể phủ nhận, nhưng vẻ đẹp ấy ngày càng xa lạ với hình ảnh một người vợ, người mẹ mà tôi từng kỳ vọng.

Trước ngày bay một tuần, tôi quyết định về quê đón con gái lên thành phố để hai cha con có thời gian bên nhau trước khi tôi đi xa. Linh không phản đối, nhưng cũng chẳng mặn mà. Hôm đó, cả nhà tôi định đưa bé đi ăn ngoài. Đúng 6 giờ tối, Linh nhắn tin: “Đồng nghiệp em gặp tai nạn, em phải vào viện xem sao, anh và con đi ăn trước nhé.”

Tôi dắt con ra ngoài ăn. Khi vừa ngồi xuống quán, điện thoại tôi đổ chuông — anh bảo vệ tòa chung cư gọi, giọng hớt hải: “Chú đang ở đâu đấy, mau về mà đưa vợ đi viện, máu chảy nhiều lắm!”

Tôi sững người. Không kịp hỏi thêm câu nào, tôi vội nhờ em gái đến đón bé về nhà ngoại, còn mình thì lao như bay về căn hộ.

Tòa nhà khi ấy đã lố nhố người đứng xem. Trước cửa là vài người phụ nữ và một đám người đàn ông mặt mũi bặm trợn. Một chị đứng tuổi lao đến tôi, giọng tức tối:
“Cậu là chồng nó đúng không? Cậu để yên cho vợ mình qua lại với chồng người ta, bây giờ còn mặt mũi nào mà hỏi? Vợ cậu là loại không biết điều!”

Tôi không dám tin vào tai mình. Trong căn phòng nhỏ quen thuộc, Linh đang nằm gục bên ghế sofa, máu loang một bên trán. Tôi chỉ kịp gào xe đưa cô đi cấp cứu.

Đêm ấy, bệnh viện lạnh hơn bình thường. Tôi ngồi nhìn người phụ nữ từng là tất cả của mình nằm trên giường bệnh mà không nói nổi một lời. Trong tôi vừa là thương xót, vừa là nỗi hoang mang, và quan trọng nhất — là câu hỏi không ai muốn đối mặt: Mình đã mất cô ấy thật rồi sao?

“Một người phụ nữ có thể đẹp rực rỡ như mùa xuân, nhưng nếu lòng họ không hướng về gia đình, thì sự hiện diện của họ trong cuộc sống ta chỉ là cơn gió lướt qua chứ không phải mái nhà để trú ngụ.”

Sau khi các bác sĩ xử lý vết thương ở đầu, Linh tỉnh lại. Cô im lặng nhìn tôi, ánh mắt không còn cao ngạo như mọi khi mà đầy sợ hãi. Tôi ngồi bên cạnh, không buông ra bất kỳ lời chỉ trích nào. Nhưng ánh mắt tôi, chắc hẳn đủ để cô hiểu rằng mọi thứ đã vượt qua giới hạn.

Tôi mở lời:
“Linh, bao giờ em mới tìm được đường để quay về với gia đình này, với bố con anh?”

Chỉ chờ có thế, Linh bật khóc. Cô nắm lấy tay tôi, nước mắt giàn giụa:
“Em biết em sai. Hôm đó anh ta nhắn tin rủ đi cà phê, em cũng định từ chối. Nhưng lúc ấy em buồn… vì sắp phải xa anh, lại cảm thấy lạc lõng. Không ngờ anh ta lại có ý đồ xấu. Em đã cố đẩy ra… nhưng…”

Tôi lặng im. Một phần trong tôi muốn tin cô, muốn nghĩ rằng đó chỉ là một phút yếu lòng, rằng cô vẫn còn là người mẹ tốt, người vợ mà tôi từng yêu. Nhưng lý trí lại gào lên: suốt bao năm qua, Linh chưa từng thực sự gắn bó với nơi gọi là gia đình.

Tôi đưa cô về nhà sau khi xuất viện. Không ai nói thêm câu nào.

Vài ngày sau, tôi gửi đơn ly hôn. Không một tiếng khóc, không một cái nắm tay níu kéo. Linh ký nhanh gọn, như thể chính cô cũng đã mệt mỏi.

Con gái tôi vẫn còn nhỏ, chưa hiểu chuyện. Tôi xin được nuôi bé, và Linh đồng ý. Cô ấy dọn đi trong lặng lẽ, chỉ để lại một bức thư ngắn:
“Em không xứng làm vợ, càng không đủ tốt để làm mẹ. Mong anh và con sẽ sống bình an.”

Bốn tháng ở Hàn trôi qua trong bộn bề công việc, nhưng mỗi đêm, tôi vẫn nhớ con da diết. Khi trở về, thấy con gái chạy lại ôm lấy mình, tôi biết — mình đã chọn đúng.

Gia đình không cần quá hào nhoáng, cũng không cần ai đó hoàn hảo. Chỉ cần người biết trân trọng mái ấm, biết rằng “về nhà” là nơi để yêu thương, chứ không phải để lẩn trốn.

Có khi benhtat ungthu cũng vì dùng giấy ăn mua ở chỗ này m:.ất thôi, trời ạ

Tổng cục Quản lý thị trường (Bộ Công thương) trực tiếp chỉ đạo các đơn vị nghiệp vụ phối hợp với cơ quan chức năng tại Bắc Ninh triệt phá thành công một xưởng sản xuất giấy ăn giả mạo nhãn hiệu Corona, thu giữ 2.700 bịch khăn giấy mang nhãn hiệu Corona.

Chiều 24.8, Tổng cục Quản lý thị trường đã thông tin về vụ việc phát hiện, triệt phá một cơ sở sản xuất giấy ăn giả mạo nhãn hiệu Corona tại tỉnh Bắc Ninh.

Quản lý thị trường triệt phá xưởng sản xuất giấy ăn giả 'khủng' ở Bắc Ninh - Ảnh 1.

Xưởng sản xuất giấy ăn giả bị Tổng cục Quản lý thị trường phát hiện tại TP.Bắc Ninh (tỉnh Bắc Ninh)

Sáng cùng ngày, đoàn kiểm tra của Cục Nghiệp vụ quản lý thị trường (Tổng cục Quản lý thị trường) phối hợp với Cục Quản lý thị trường tỉnh Bắc Ninh, Phòng Cảnh sát kinh tế (Công an tỉnh Bắc Ninh) và Công an P.Phong Khê (TP.Bắc Ninh) đã tiến hành kiểm tra đột xuất cơ sở giấy Tuấn Hoa (khu Dương Ổ, P.Phong Khê). Cơ sở này do bà N.T.H (36 tuổi) là đại diện chủ hộ kinh doanh.

Tại thời điểm kiểm tra, bên trong khu nhà xưởng có diện tích khoảng 100 m2 được gia cố thành 2 tầng riêng biệt và sử dụng tời để vận chuyển hàng hóa giữa các tầng.

Ngay ở tầng 1 khu xưởng, đoàn kiểm tra ghi nhận có nhiều công nhân là người dân địa phương được thuê thực hiện gia công, đóng gói khăn giấy vào các bao bì có sẵn.

Quản lý thị trường triệt phá xưởng sản xuất giấy ăn giả 'khủng' ở Bắc Ninh - Ảnh 2.

Công nhân không có bảo hộ lao động ngồi đóng nhãn cho từng gói giấy

Các công nhân này đều không đồ bảo hộ, không găng tay, khẩu trang và đang thực hiện đóng gói giấy ăn với bao bì, nhãn mác mang thương hiệu Corona. Đây là một thương hiệu giấy ăn đang được tiêu thụ nhiều trên thị trường hiện nay. Qua kiểm tra, đoàn kiểm tra đã lập biên bản thu giữ 2.700 bịch khăn giấy mang nhãn hiệu Corona.

Theo Cục Nghiệp vụ quản lý thị trường, khu xưởng sản xuất giấy này nằm sâu trong làng nghề truyền thống Dương Ổ. Công tác kiểm tra, xử lý vi phạm ở khu vực này tương đối khó khăn khi các đối tượng thường xuyên cảnh giới, thông báo cho nhau khi có sự xuất hiện của cơ quan chức năng.

Quản lý thị trường triệt phá xưởng sản xuất giấy ăn giả 'khủng' ở Bắc Ninh - Ảnh 3.

Kho giấy ăn đã được đóng nhãn mác Corona chờ đưa ra thị trường tiêu thụ

Khi làm việc với đoàn kiểm tra, bà H. đã xuất trình giấy chứng nhận đăng ký hộ kinh doanh do UBND tỉnh Bắc Ninh cấp lần đầu vào năm 2018 với ngành nghề kinh doanh là in ấn, buôn bán sách, báo, tạp chí, văn phòng phẩm, bán buôn bột giấy, phôi giấy, giấy thành phẩm; bán lẻ giấy vệ sinh, giấy ăn, khăn giấy, đóng gói giấy.

Nhưng theo xác nhận từ ông Nguyễn Thanh Phong, Giám đốc Công ty TNHH sản xuất thương mại giấy Gia Nguyễn – chủ sở hữu thương hiệu giấy Corona, toàn bộ số hàng hóa lực lượng quản lý thị trường kiểm tra, phát hiện tại cơ sở giấy Tuấn Hoa trong ngày 24.8 đều là hàng hóa giả mạo nhãn hiệu đã đăng ký thuộc sở hữu của doanh nghiệp.

Quản lý thị trường triệt phá xưởng sản xuất giấy ăn giả 'khủng' ở Bắc Ninh - Ảnh 4.

Tổng cục Quản lý thị trường đang tiếp tục điều tra, làm rõ vi phạm của cơ sở giấy Tuấn Hoa

Ông Phong cũng xác nhận các sản phẩm giấy tại cơ sở này được làm giả rất tinh vi từ bao bì, thương hiệu đến mã QR Code. Nếu người tiêu dùng chỉ nhìn bằng mắt thường thì rất khó có thể phân biệt đâu là hàng thật và đâu là hàng giả.

Liên quan đến vụ việc sản xuất giấy ăn giả mạo với quy mô lớn này, Tổng cục Quản lý thị trường đã lập biên bản thu giữ toàn bộ tang vật tại cơ sở giấy Tuấn Hoa và đang tiếp tục điều tra, làm rõ các vi phạm để xử lý theo quy định pháp luật.

Viên thả lẩu triệu trẻ em yêu thích đây, bố mẹ vào đây mà xem, quá là kinh khu-ng đang thu hồi rồi đây

Lực lượng chức năng phát hiện và thu giữ gần 1 tấn thực phẩm dạng viên thả lẩu như xúc xích, lạp xưởng, há cảo, thập cẩm, thanh cua không rõ nguồn gốc.

Ngày 23/4, Đội 7, Phòng Cảnh sát kinh tế Công an TP Hà Nội phối hợp với Đội Quản lý thị trường số 17, Chi cục Quản lý thị trường thành phố đã tiến hành kiểm tra đột xuất một kho đông lạnh nằm sâu trong ngõ 328, đường Tây Mỗ, quận Nam Từ Liêm. Số thực phẩm trên được đóng gói trong túi bóng dán tem nhãn mác nước ngoài, không có tem nhãn phụ tiếng Việt và không có giấy tờ kiểm tra chất lượng vệ sinh an toàn thực phẩm. Đáng chú ý, các loại thực phẩm này thường được sử dụng phổ biến trong các món ăn vỉa hè như xiên que và đồ thả lẩu, hấp dẫn giới trẻ và người lao động với giá cả “siêu rẻ”.​

Chủ kho hàng là T.A.T. (sinh năm 1990), trú tại quận Nam Từ Liêm, khai nhận toàn bộ số thực phẩm không rõ nguồn gốc này được thu mua trôi nổi trên thị trường từ nhiều nguồn khác nhau, sau đó phân phối tại thị trường Hà Nội và các tỉnh lân cận thông qua mạng xã hội.​

Gần 1 tấn xiên bẩn, viên thả lẩu không rõ nguồn gốc bị thu giữ tại Hà Nội

Viên thả lẩu, xiên bẩn bị bắt giữ. Ảnh: An ninh thủ đô

Theo Đại úy Trần Xuân Mạnh, Đội 7, Phòng Cảnh sát kinh tế – CATP Hà Nội, cơ sở vi phạm này hoạt động tinh vi, núp dưới dạng địa điểm trông giữ xe ô tô, khu vực xung quanh thưa thớt dân cư và thực phẩm chủ yếu được chuyển bằng xe tải, đóng kín trong các thùng xốp vào ban đêm.​

Hiện lực lượng chức năng đã kiểm đếm, niêm phong toàn bộ số tang vật vi phạm để lập hồ sơ xử lý theo quy định của pháp luật.​

Vụ việc này gióng lên hồi chuông cảnh báo về chất lượng an toàn thực phẩm, đặc biệt là đối với các cơ sở kinh doanh nhỏ lẻ, quán ăn vỉa hè. Việc sử dụng nguyên liệu không rõ nguồn gốc, không đảm bảo chất lượng có thể ảnh hưởng trực tiếp đến sức khỏe người tiêu dùng.​

Trước đó, ngày 21/4, lực lượng chức năng cũng đã phát hiện và thu giữ khoảng 20 tấn thực phẩm không rõ nguồn gốc tại một kho lạnh gần chợ đầu mối gia cầm Hà Vỹ, huyện Thường Tín. Số hàng gồm thịt gà đông lạnh, thịt gà ủ muối và nội tạng gia cầm, được đóng gói sơ sài, không có tem nhãn, không giấy tờ chứng minh nguồn gốc xuất xứ, nhiều sản phẩm đã có dấu hiệu hư hỏng. ​

Từ nay có cho tiền triệu cũng không dám uống trà thái xanh, trà sữa 15k nữa: T:iêu h:ủy hàng tấn thế này, Thái Bình ơi là Thái Bình

Một hộ kinh doanh thực phẩm ở thành phố Thái Bình (tỉnh Thái Bình) phải tự động tiêu hủy một loạt sản phẩm bày bán tại cửa hàng do vi phạm các quy định của Nhà nước. Công việc vừa được Chi cục quản lý trường tỉnh Thái Bình phát hiện trong quá trình tăng cường giám sát, kiểm tra thị trường.

Đội quản lý thị trường số 2 cho hay, đơn vị kiểm tra đột xuất kinh doanh PVĐ, có địa chỉ đường Trần Nhật Duật, thuộc tổ 9, phường Bồ Xuyên (thành phố Thái Bình) phát hiện 147 gói sản phẩm thực phẩm bao gói sẵn không rõ nguồn gốc, xuất xứ gồm: 16 gói nước cốt dừa loại 1kg/gói, 20 gói bùi loại 1kg/gói; 58 gói trà xanh loại 200g/gói; 8 gói khoai dẻo loại 1kg/gói; 15 gói cơm đóng gói loại 1kg/gói; 11 gói bột nếp Thái loại 1kg/gói; 12 gói hồng trà đỏ loại 1kg/gói; 7 gói trà thái đỏ loại 1kg/gói.

Toàn bộ số hàng hóa không có thông tin có thể hiện nguồn gốc, xuất xứ, không có thông tin tên và địa chỉ của cá nhân, tổ chức chịu trách nhiệm về hàng hóa, không có bất kỳ tài liệu gì kèm theo sản phẩm. Chủ doanh nghiệp không xuất ra các đơn hàng hóa, bằng chứng từ nguồn chứng minh gốc, xuất xứ của toàn bộ số hàng hóa trên.

Nhiều thực phẩm đóng bao bì sẵn không có tên và địa chỉ tổ chức, cá nhân chịu trách nhiệm về hàng hóa. (Ảnh: Quản lý cung cấp trường)

Nhiều thực phẩm đóng bao bì sẵn không có tên và địa chỉ tổ chức, cá nhân chịu trách nhiệm về hàng hóa. (Ảnh: Quản lý cung cấp trường)

Nhóm đã cấm quyết định xử lý vi phạm chính đối với doanh nghiệp kinh doanh PVĐ và tiêu diệt một số hàng hóa vi phạm dưới chứng chỉ kiến ​​trúc, giám sát của Nhóm Quản lý thị trường số 2.

Được biết, năng lượng chức năng sẽ tiếp tục tăng cường công tác kiểm tra, kiểm soát thị trường nhất là mặt hàng thực phẩm, sữa; kết hợp với việc thực hiện công truyền tuyên truyền, phổ biến các quy định của pháp luật đến người dân và các cơ sở sản xuất, kinh doanh trên địa bàn không sản xuất, kinh doanh các sản phẩm hàng hóa hóa không rõ nguồn gốc xuất xứ, hàng giả, hàng chất lượng hoặc tiếp theo cho các đối tượng có hành vi vi phạm pháp luật.

Cả nước hướng về Bình Dương: Đ;au đ;ớn làm sao khi 11 tấn “PHẾ PHẨM THANH LÝ DÙNG CHO CHĂN NUÔI ĐỘNG VẬT” lên bàn ăn của người dân

VOV.VN – Trong đợt cao điểm đấu tranh chống buôn lậu và gian lận thương mại, lực lượng chức năng Bình Dương vừa phát hiện và tạm giữ hơn 11 tấn thực phẩm đông lạnh đã hết hạn sử dụng, không rõ nguồn gốc xuất xứ tại một kho lạnh ở TP. Thuận An.

Ngày 11/6, Phòng Cảnh sát điều tra tội phạm về tham nhũng, kinh tế, buôn lậu, môi trường (gọi tắt Phòng Cảnh sát kinh tế), Công an tỉnh Bình Dương phối hợp với Đội Quản lý thị trường số 2 tỉnh Bình Dương đã tiến hành kiểm tra đột xuất Công ty TNHH đầu tư kho vận Miền Nam (Kho lạnh Miền Nam) có địa chỉ tại khu phố Nguyễn Trãi, phường Lái Thiêu, thành phố Thuận An, tỉnh Bình Dương.

hon 11 tan thit heo, thit ga, xuc xich ban bi thu giu tai binh duong hinh anh 1

Tại thời điểm kiểm tra, lực lượng chức năng phát hiện Công ty TNHH đầu tư kho vận Miền Nam đang kinh doanh cho thuê 21 thùng container đông lạnh.

Đáng chú ý, trong số đó, có 2 kho đang lưu trữ lượng lớn thực phẩm đông lạnh gồm: thịt gà (cổ gà, da gà, chân, đầu), thịt heo (thịt vai, ba rọi), ức vịt, xúc xích thành phẩm không rõ nhãn hiệu, xuất xứ, và đặc biệt là đều đã hết hạn sử dụng. Tổng khối lượng ban đầu phát hiện trong 2 kho này là khoảng trên 6,2 tấn.

Qua làm việc với cơ quan công an, các chủ sở hữu của số thực phẩm đông lạnh nói trên thừa nhận đã mua số hàng này trôi nổi trên thị trường, không có hóa đơn, chứng từ chứng minh nguồn gốc xuất xứ hợp pháp.

Ngoài ra, các chủ hàng cũng thừa nhận rõ tình trạng hết hạn sử dụng của số hàng hóa này, tuy nhiên vẫn có ý định tiếp tục bán ra thị trường cho các cơ sở kinh doanh, chế biến thực phẩm, các nhà hàng, quán ăn, và công ty chế biến suất ăn công nghiệp trên địa bàn tỉnh Bình Dương và TPHCM để kiếm lời bất chính.

Đáng chú ý, nhằm đối phó với lực lượng chức năng, một chủ hàng còn cho in dòng chữ “Kho lạnh chứa hàng phế phẩm thanh lý dùng cho chăn nuôi động vật” dán trên cửa kho container đông lạnh để che đậy mục đích sử dụng thực phẩm bẩn.

Đoàn kiểm tra đã tiến hành niêm phong, tạm giữ toàn bộ số hàng hóa bao gồm thịt gà (chân gà, đầu gà, cổ gà, da gà,…), thịt heo (thịt vai, ba rọi..), ức vịt, xúc xích thành phẩm,… với tổng khối lượng trên 11,2 tấn. Toàn bộ số tang vật đang được tiếp tục xác minh, làm rõ để xử lý theo quy định pháp luật.

Hàng triệu người đã ăn xúc xích này chú ý: thông tin chính thức như sau…

Trong đợt cao điểm đấu tranh chống buôn lậu và gian lận thương mại, lực lượng chức năng Bình Dương vừa phát hiện và tạm giữ hơn 11 tấn thực phẩm đông lạnh đã hết hạn sử dụng, không rõ nguồn gốc xuất xứ tại một kho lạnh ở TP. Thuận An.

Ngày 11/6, Phòng Cảnh sát điều tra tội phạm về tham nhũng, kinh tế, buôn lậu, môi trường (gọi tắt Phòng Cảnh sát kinh tế), Công an tỉnh Bình Dương phối hợp với Đội Quản lý thị trường số 2 tỉnh Bình Dương đã tiến hành kiểm tra đột xuất Công ty TNHH đầu tư kho vận Miền Nam (Kho lạnh Miền Nam) có địa chỉ tại khu phố Nguyễn Trãi, phường Lái Thiêu, thành phố Thuận An, tỉnh Bình Dương.

Kho thực phẩm đông lạnh hết hạn sử dụng bị phát hiện

Tại thời điểm kiểm tra, lực lượng chức năng phát hiện Công ty TNHH đầu tư kho vận Miền Nam đang kinh doanh cho thuê 21 thùng container đông lạnh.

Đáng chú ý, trong số đó, có 2 kho đang lưu trữ lượng lớn thực phẩm đông lạnh gồm: thịt gà (cổ gà, da gà, chân, đầu), thịt heo (thịt vai, ba rọi), ức vịt, xúc xích thành phẩm không rõ nhãn hiệu, xuất xứ, và đặc biệt là đều đã hết hạn sử dụng. Tổng khối lượng ban đầu phát hiện trong 2 kho này là khoảng trên 6,2 tấn.

Qua làm việc với cơ quan công an, các chủ sở hữu của số thực phẩm đông lạnh nói trên thừa nhận đã mua số hàng này trôi nổi trên thị trường, không có hóa đơn, chứng từ chứng minh nguồn gốc xuất xứ hợp pháp.

Toàn bộ số tang vật đang được tiếp tục xác minh, làm rõ để xử lý theo quy định pháp luật

Ngoài ra, các chủ hàng cũng thừa nhận rõ tình trạng hết hạn sử dụng của số hàng hóa này, tuy nhiên vẫn có ý định tiếp tục bán ra thị trường cho các cơ sở kinh doanh, chế biến thực phẩm, các nhà hàng, quán ăn, và công ty chế biến suất ăn công nghiệp trên địa bàn tỉnh Bình Dương và TPHCM để kiếm lời bất chính.

Đáng chú ý, nhằm đối phó với lực lượng chức năng, một chủ hàng còn cho in dòng chữ “Kho lạnh chứa hàng phế phẩm thanh lý dùng cho chăn nuôi động vật” dán trên cửa kho container đông lạnh để che đậy mục đích sử dụng thực phẩm bẩn.

Đoàn kiểm tra đã tiến hành niêm phong, tạm giữ toàn bộ số hàng hóa bao gồm thịt gà (chân gà, đầu gà, cổ gà, da gà,…), thịt heo (thịt vai, ba rọi..), ức vịt, xúc xích thành phẩm,… với tổng khối lượng trên 11,2 tấn. Toàn bộ số tang vật đang được tiếp tục xác minh, làm rõ để xử lý theo quy định pháp luật.