Home Blog Page 2

Hơn cả kỳ tích Bố và con g;á;i 6t tắm biển Hà Tĩnh bị sóng cu;ố;n tr;ô;i cách bờ 30km, lên đênh 13 tiếng, mẹ kh;óc ngh;ẹn thấy cả 2 trở về

Hai cha con quê Nghệ An vào tắm biển Hà Tĩnh bị sóng biển cuốn trôi lênh đênh trên biển suốt 13 giờ đồng hồ.

sóng cuốn - Ảnh 1.

Lực lượng chức năng tổ chức tìm kiếm hai cha con mất tích khi tắm biển Xuân Thành, Hà Tĩnh tối 30-7 – Ảnh: TÂM PHẠM

Sáng 31-7, thông tin từ Ban Chỉ huy Bộ đội biên phòng, Bộ Chỉ huy Quân sự tỉnh Nghệ An cho biết đơn vị đã nhận được thông tin tàu vận tải cứu được hai cha con khi đang trôi dạt trên biển.

Theo báo cáo ban đầu, khoảng 20h15 tối 30-7, Đồn biên phòng Lạch Kèn nhận được thông tin khoảng 17h30 chiều cùng ngày, tại khu du lịch biển Xuân Thành, thuộc xã Tiên Điền, tỉnh Hà Tĩnh, hai cha con là anh N.T.T. (35 tuổi) và con gái N.T.P.A. (6 tuổi) ngụ phường Trường Vinh, tỉnh Nghệ An xuống tắm biển, bơi trên thuyền sup, không may bị sóng cuốn.

Nhận được tin báo, các lực lượng cứu hộ nhanh chóng tiếp cận khu vực hai nạn nhân để tổ chức tìm kiếm, cứu nạn cứu hộ.

Đồn biên phòng Lạch Kèn cũng cử 12 cán bộ chiến sĩ, cùng phương tiện tổ chức tìm kiếm xuyên đêm song do trời tối, sóng biển lớn nên việc tìm kiếm bất thành.

Đến khoảng 6h30 sáng 31-7, tàu vận tải VINASINE 555 (số hiệu QN 8425), do ông Trần Đình Hải (44 tuổi) làm thuyền trưởng đã phát hiện và kịp thời cứu hai cha con bị sóng cuốn trôi khi đang trôi dạt lênh đênh ngoài khơi.

Vị trí tìm thấy hai cha con vượt qua cả khu vực đảo Mắt, cách đất liền hơn 30km.

Hiện sức khỏe của cả hai đã ổn định và đang được tàu đưa vào cảng Vũng Áng, tỉnh Hà Tĩnh.

Gia đình nạn nhân đã được thông báo và đang trên đường tới cảng để đón người thân. Dự kiến tàu sẽ cập cảng vào khoảng 10h sáng 31-7.

sóng cuốn - Ảnh 2.

Tàu vận tải cứu hai cha con anh T. sáng 31-7 – Ảnh: ĐÌNH HẢI

Trao đổi với Tuổi Trẻ Online, ông Trần Đình Hải – thuyền trưởng tàu hàng QN 8425 – cho biết con tàu chở đá xuất phát từ Nam Định đi Dung Quất, khi đến vùng biển đảo Mắt các thuyền viên trên tàu phát hiện hai cha con anh T. trên chiếc sup lênh đênh trên biển vẫy tay cầu cứu.

“Phát hiện người gặp nạn tôi cho tàu di chuyển chậm lại, nhanh chóng tiếp cận để ứng cứu. Khi hai cha con anh T. được đưa lên tàu đều có cảm giác khá mệt, chúng tôi đưa quần áo cho hai cha con anh T. thay và nấu đồ ăn cho họ, một lúc sau sức khỏe hai cha con anh T. đã ổn định trở lại”, ông Hải cho hay.

Theo ông Hải, hiện nay tàu cảnh sát biển đang tiếp cận con tàu hàng để làm thủ tục đưa hai cha con anh T. lên bờ. Sau khi làm thủ tục xong chiếc tàu hàng tiếp tục hành trình vào Dung Quất.

“Tôi thấy rất vui khi cứu thành công hai cha con anh T., trong trường hợp này thấy người gặp nạn trên biển không chỉ riêng anh em chúng tôi mà bất cứ ai cũng sẽ cứu hộ”, ông Hải nói.

Nửa đêm, con rể gọi điện bảo bố vợ mang con gái về dạy lại, 15 phút sau ông có mặt và mang theo một thứ khiến con rể ng/ã ng/ửa ….

Nửa đêm, điện thoại đổ chuông.
“Bố à, bố qua nhà con được không… mang con gái bố về mà dạy lại…”
Giọng người con rể khàn đặc, run rẩy, giận dữ và… có gì đó như là sợ hãi.
Mười lăm phút sau, ông Khang có mặt.
Trên tay ông, là một chiếc roi mây cũ — thứ mà cả gia đình tưởng ông đã bỏ từ lâu…

Ông Khang bước ra khỏi chiếc xe bán tải cũ kỹ trong đêm tối mù mịt. Ánh đèn pha quét qua khu vườn nhỏ trước ngôi nhà con gái, soi rõ cánh cổng sắt đang mở toang và cái bóng lờ mờ của người con rể đứng lặng trên hiên.

“Bố…” – Hoàng gọi nhỏ, giọng không còn chút nào là oai phong như thường ngày.

Ông Khang không đáp, chỉ lặng lẽ bước vào sân, trên tay vẫn cầm nguyên chiếc roi mây đã mòn, từng sợi sờn ra như vết thời gian trên mặt ông. Hoàng nhìn vật đó, sắc mặt lập tức thay đổi – không còn là sự tức giận, mà là hoang mang pha sợ hãi.

“Con bé đâu?” – Ông hỏi.

“Ở trong… phòng ngủ. Khóa cửa lại rồi. Con không biết làm gì nữa bố ạ. Nó… hỗn. Hỗn lắm. Nó dám nói chuyện với con như kiểu… con là thằng ăn nhờ ở đậu. Rồi còn chửi mẹ con… Nó thay đổi rồi. Không còn là đứa con gái ngoan ngoãn bố dạy ngày xưa nữa đâu.”

Ông Khang vẫn im lặng. Ông tiến đến cánh cửa phòng ngủ, gõ ba tiếng chắc nịch.

“Lan. Mở cửa cho bố.”

Bên trong không đáp. Rồi… tiếng chốt cửa bật mở. Lan hiện ra, khuôn mặt lem nhem mascara, mắt đỏ hoe nhưng môi mím chặt đầy thách thức.

“Bố đến làm gì?”

Ông Khang nhìn con gái một lúc lâu. Rồi quay lại nhìn Hoàng. Căn phòng im lặng như nghẹt thở.

“Được. Bố sẽ mang con về. Nhưng trước khi đi, tao phải dạy lại cả mày – cái thằng con rể không biết điều.”

Hoàng trố mắt. “Bố nói gì cơ?”

Ông Khang đặt chiếc roi xuống bàn. “Mày gọi tao đến giữa đêm, nói con gái tao hỗn, nhưng mày không nói mày đã làm gì trước đó.”

Hoàng tái mặt. Lan bật khóc. “Con không chịu được nữa, bố ạ. Con bị bạo lực tinh thần suốt mấy năm nay. Ảnh kiểm soát điện thoại, không cho con đi làm, suốt ngày lôi chuyện ‘ơn cưới hỏi’ ra để đè con. Hôm nay còn tát con trước mặt con bé Bống nữa…”

Mặt ông Khang lạnh tanh. Tay ông đặt lên chuôi roi. Nhưng ông không cầm nó lên. Ông chỉ gằn từng chữ.

“Tao không cần roi để dạy loại đàn ông như mày. Tao chỉ cần sự thật.”

Ông bước đến kéo ghế, ngồi xuống giữa phòng khách.

“Ngồi xuống. Kể hết. Cả hai đứa. Từ đầu. Không giấu. Tao mà biết đứa nào nói dối, đừng trách.”

Hoàng im bặt. Lan ngồi thụp xuống sàn, ôm lấy mặt. Một sự thật phơi bày bắt đầu từ đây…

Tiếng đồng hồ tích tắc. Những lời chưa từng nói bắt đầu được thốt ra. Mâu thuẫn bị giấu kín suốt 5 năm hôn nhân giữa họ giờ vỡ tung như bức tường mỏng bị phá.

Không khí trong phòng như đặc lại. Chiếc đồng hồ treo tường nhích từng tiếng “tích… tắc…” như bấm đếm nhịp sự kiên nhẫn của ông Khang.

Lan ngồi nép bên góc ghế, khuôn mặt nhợt nhạt, tay siết chặt vạt áo. Còn Hoàng — người con rể từng được ông coi như con ruột — bây giờ ngồi thụp xuống ghế, hai tay đan vào nhau, mắt nhìn trân trân vào sàn nhà. Cả hai im lặng một lúc rất lâu.

Ông Khang gằn giọng: “Tao bảo kể.”

Lan cắn môi. Rồi bắt đầu…

“Bố còn nhớ hồi con sinh Bống không? Hai tháng đầu, con bị trầm cảm. Con nói với Hoàng, ảnh bảo con yếu đuối, đòi hỏi. Sau đó… mỗi lần con mệt, con khóc, là ảnh lại nói con không biết điều, là đồ con gái nhà giàu quen sung sướng.”

Hoàng vội chen vào: “Con chỉ nói vì con mệt quá! Lúc đó mẹ con cũng ở cùng, bà cứ chen vào, áp lực lắm.”

Lan không nhìn Hoàng. Giọng cô khô khốc:

“Con nghỉ việc theo ý ảnh. Ở nhà làm nội trợ. Mỗi ngày con dậy từ 5 giờ sáng, chăm con, nấu ăn, dọn nhà. Một bữa cơm không vừa miệng là ảnh đập đũa. Có lần ảnh ném cả mâm cơm xuống đất… Con im. Vì nghĩ ảnh căng thẳng, vì thương con.”

Lần này, ông Khang lên tiếng: “Tao không cần mày thương nó. Tao cần mày thương chính mày.”

Ông quay sang Hoàng, ánh mắt sắc như lưỡi dao: “Vợ mày nói gì đúng không?”

Hoàng ấp úng: “Con… con có nóng nảy. Nhưng chưa bao giờ đánh đập…”

Lan chồm dậy, kéo ống tay áo. Trên làn da trắng là vết bầm chưa kịp tan.

“Đây là cái tát anh ấy dành cho con chiều nay. Vì con dám cãi khi mẹ anh nói: ‘Con Lan này giờ hỗn rồi, lấy được chồng lại tưởng mình là bà hoàng.’ Con chỉ nói lại đúng một câu: ‘Con sống vì chồng con, chứ không phải là con sen.’ Thế là ảnh tát.”

Ông Khang thở mạnh một hơi, đầy nén nhịn. Tay ông chạm vào chiếc roi mây, run lên vì tức giận. Nhưng rồi… ông không cầm lên.

Ông nhìn Hoàng, nói chậm rãi:
“Mày biết vì sao tao mang cái roi này không? Không phải để đánh con gái tao. Mà để nhắc mày… tao từng dùng cái roi này để dạy nó làm người. Biết lễ nghĩa, biết nhường nhịn. Nhưng có một điều, tao dạy kỹ nhất — là không được cam chịu khi bị chà đạp.”

Ông chĩa đầu roi về phía Hoàng:
“Còn mày, được tao cưới hỏi đàng hoàng, tao giao con gái tao cho mày. Mày không cần đối xử như vàng, nhưng ít ra, đừng biến nó thành cục đá dưới chân mày.”

Hoàng đỏ mặt: “Bố… bố không hiểu…”

“Không. Chính mày không hiểu. Gia đình không phải là nơi để trút giận. Là nơi người đàn ông phải làm cái cột, không phải cái roi.”

Ông Khang đứng dậy, chỉ vào Lan:
“Thu dọn đồ đi. Mang theo cả cháu tao. Từ nay, mày không còn phải sống với loại đàn ông như vậy nữa.”

Lan ngập ngừng: “Bố… con sợ…”

“Sợ gì? Tao ở đây. Tao có thể đánh nó để mày khỏi sợ. Nhưng tao chọn dắt mày về, để nó thấy mày không cô đơn.”

Hoàng đứng phắt dậy: “Bố không thể phá hỏng gia đình con như vậy!”

Ông Khang quay lại, lần đầu tiên quát lớn:
“Gia đình mày? Mày gọi đây là gia đình à? Vợ mày sống như bóng ma, cháu tao thì nghe bố mẹ cãi nhau mỗi ngày, và mày dám bảo tao phá?”

Ông rút điện thoại, bấm số. “Chú Lực hả? Anh Khang đây. Mai cho anh mượn tạm căn nhà trống của chú gần chùa Phúc Lâm. Anh dắt con bé Lan và cháu Bống về ở tạm. Cảm ơn chú trước.”

Tắt máy, ông nhìn Hoàng một lần cuối, giọng khàn đi vì giận:

“Mày vẫn còn cơ hội. Nhưng từ giờ, muốn gặp lại con gái tao… phải là một thằng đàn ông khác.”

Một giờ sáng, chiếc xe bán tải của ông Khang lăn bánh khỏi ngôi nhà im lặng.
Phía sau, Lan ôm con gái trong lòng, mắt ngấn nước.
Chiếc roi mây cũ nằm trên ghế sau — không vấy máu, không gãy, nhưng đủ khiến một người đàn ông ch//ết lặ//ng vì xấu hổ.
Vì có những vết roi… không quất vào da thịt. Mà vào lương tâm.

Ngày mai, hàng triệu người dân Hà Nội sẽ chứng kiến một sự thay đổi lớn

Từ 1/8, đây là lần đầu tiên người dân Hà Nội được hưởng nhiều tiện ích đến vậy tại tất cả các chi nhánh, điểm phục vụ hành chính công…

Ảnh minh họa

Ảnh minh họa

Theo đó, UBND TP Hà Nội mới đây có Văn bản số 4329/UBND-NC về việc triển khai một số tiện ích miễn phí phục vụ tổ chức, cá nhân thực hiện thủ tục hành chính tại các chi nhánh, điểm phục vụ hành chính công trên địa bàn TP Hà Nội.

UBND TP Hà Nội chấp thuận chủ trương cho phép Trung tâm Phục vụ hành chính công Thành phố và UBND các xã, phường triển khai đồng bộ 15 nhóm tiện ích miễn phí tại các trung tâm, chi nhánh và điểm phục vụ hành chính công.

Cụ thể, từ ngày 1/8, người dân và doanh nghiệp khi đến thực hiện thủ tục hành chính tại các chi nhánh, điểm phục vụ hành chính công trên địa bàn TP Hà Nội sẽ được hưởng hàng loạt tiện ích miễn phí.

Những tiện ích miễn phí bao gồm:

Wifi tốc độ cao: Hệ thống wifi tốc độ cao phủ sóng toàn bộ khu vực phục vụ, hỗ trợ người dân thực hiện dịch vụ trực tuyến, truyền tải thông tin, tải biểu mẫu. Ngoài ra, cổng Wifi còn có trang chủ lồng ghép truyền thông về UBND TP, nghiên cứu dịch vụ công, phản ánh kiến nghị và khảo sát hài lòng.

Sao chụp, in ấn tài liệu: Việc này để hỗ trợ người dân in ấn, sao chụp tài liệu hồ sơ, tiết kiệm thời gian và chi phí đi lại.

Bìa hồ sơ, ghim, bút.

Mẫu biểu, tờ khai và hỗ trợ tờ khai dân cư: Cung cấp sẵn biểu mẫu, tờ khai (điện tử và bản giấy) và nhân lực hỗ trợ kê khai để đẩy nhanh tốc độ hoàn thiện hồ sơ.

Hỗ trợ thực hiện thủ tục trực tuyến: Bố trí nhân lực và máy tính nhằm giúp người cao tuổi, người yếu thế tiếp cận dịch vụ công trực tuyến, đồng thời tăng tỷ lệ phụ tùng hồ sơ trực tuyến và hoàn thiện chuyển đổi số cộng đồng.

Tư vấn giải pháp: Cung cấp thông tin, hướng dẫn và tư vấn giải pháp miễn phí cho tổ chức, cá nhân, từ đó giúp giảm bớt sai sót hồ sơ và nâng cao hiệu quả giải quyết thủ tục.

Hỗ trợ cài đặt ứng dụng và tài khoản đăng nhập VNeID, iHanoi: Nhân lực sẽ hỗ trợ người đăng ký và sử dụng các ứng dụng dịch vụ trực tuyến, cũng như theo dõi sơ đồ quy trình xử lý.

 - Ảnh 1.

Người dân Hà Nội sẽ được hưởng nhiều tiện ích miễn phí khi đến thực hiện thủ tục hành chính tại các chi nhánh, điểm phục vụ hành chính công trên địa bàn TP. Ảnh minh họa

Tạo chữ ký số cá nhân: Phối hợp với các nhà mạng viễn thông để cung cấp miễn phí, hỗ trợ ký tự tài liệu điện tử, từ đó giảm bản giấy và tăng tỷ lệ an toàn cho hồ sơ trực tuyến.

Thông báo tự động trạng thái hồ sơ, kết quả hồ sơ qua Zalo/SMS/Email: Việc này giúp người dân, doanh nghiệp tra cứu trạng thái hồ sơ từ xa và nhận thông báo về tình trạng hồ sơ.

Thư viện số, không gian xanh: Bố trí sách, tài liệu, báo cáo, máy tính ở khu vực chờ cùng với cây xanh, tạo không gian văn minh, hiện đại, thân thiện.

Sạc pin thiết bị di động miễn phí: Người dân được cấp nguồn điện, dây sạc các loại phục vụ nhu cầu thiết yếu khi xử lý thủ tục điện tử.

Thiết bị hỗ trợ người cao tuổi, người yếu thế, người khuyết tật: Thiết bị này bao gồm máy đọc văn bản, bảng điện tử hỗ trợ ngôn ngữ ký hiệu và thiết bị định hướng cho người nhẹ thị.

Thiết bị y tế cơ bản (như máy đo huyết áp, tủ thuốc sơ cứu): Những thiết bị này được bố trí tại khu vực chờ để đáp ứng nhu cầu y tế cơ bản, đặc biệt cho người cao tuổi.

Ngoài ra, còn có nước uống, đồ ăn nhẹ. Theo đó, cây nước nóng/lạnh, đồ ăn nhẹ… cho người dân sẽ được đặt tại khu vực chờ.

Đặc biệt, các trung tâm, chi nhánh và điểm phục vụ hành chính công còn có robot lễ tân để giúp hướng dẫn thủ tục, tra cứu thông tin, chỉ dẫn vị trí, từ đó giảm áp lực cho nhân viên và nâng cao hình ảnh hiện đại, thân thiện của chính quyền thành phố.

Hàng loạt tiện ích miễn phí sẽ được triển khai từ 1/8

 - Ảnh 4.

Hàng loạt tiện ích miễn phí dành cho người dân Hà Nội sẽ được triển khai từ 1/8. Ảnh: VGP

Để đảm bảo phát triển hiệu quả việc khai báo, UBND TP Hà Nội giao Trung tâm Phục vụ hành chính công TP chủ động cân bằng nguồn ngân sách dự toán năm 2025 đã được giao tại Quyết định số 6399/QĐ-UBND ngày 12/12/2024 nhằm thực hiện, đảm bảo hiệu quả, tiết kiệm, không lãng phí, thất thoát. Trường hợp không đủ nguồn lực, Trung tâm báo cáo Sở Tài chính để đề xuất UBND TP để bổ sung, điều chỉnh phù hợp.

Đối với UBND các xã, phường, TP Hà Nội đề nghị căn cứ điều kiện thực tế, bố trí ngân sách phù hợp để cung cấp các tiện ích miễn phí nêu trên tại các điểm phục vụ hành chính công do địa phương quản lý, đảm bảo đúng quy định và không phát sinh chi phí cho người dân.

Sở Tài chính cũng được giao nhiệm vụ hướng dẫn các đơn vị trong việc bố trí, sử dụng kinh phí đúng quy định pháp luật.

Văn bản nêu rõ, tất cả các nội dung trên được thống nhất triển khai đồng bộ trên toàn TP Hà Nội kể từ ngày 1/8/2025.

Việc triển khai hàng loạt tiện ích miễn phí không chỉ thể hiện sự quan tâm, chăm sóc người dân của chính quyền TP Hà Nội mà còn phù hợp với mục tiêu xây dựng mô hình Trung tâm Phục vụ hành chính công kiểu mẫu, hiện đại, văn minh, hiệu quả và thân thiện.

Tất cả các nội dung trên được thống nhất triển khai đồng bộ trên toàn thành phố kể từ ngày 1/8/2025.

Văn bản nêu rõ: Trong quá trình thực hiện, nếu có khó khăn, vướng mắc, các đơn vị kịp thời báo cáo về Trung tâm Phục vụ hành chính công Thành phố để tổng hợp, trình UBND TP. Hà Nội xem xét, giải quyết.

Sau khi sắp xếp, TP Hà Nội hiện có 126 đơn vị hành chính cấp xã, gồm 51 phường và 75 xã.

Giúp người bơm bánh xe miễn phí, chủ tiệm sửa xe ở TP.HCM bị truy hỏi, bắt đền, và sự thật

Một đoạn clip ghi lại cảnh tranh cãi tại tiệm sửa xe trên đường Nguyễn Văn Khối (phường Thống Tây Hội, TP.HCM) đang khiến nhiều người bức xúc. Chỉ vì bơm giúp bánh xe đạp trẻ em cho một người nước ngoài, chủ tiệm – anh Bình – bất ngờ bị “truy hỏi”, quay phim, rồi bị yêu cầu đền ruột xe vì cho rằng anh… làm hư bánh.

Một vụ việc tưởng chừng nhỏ nhặt nhưng lại gây xôn xao trên mạng xã hội từ tối 30/7, khi đoạn clip dài gần 3 phút ghi lại cảnh tranh cãi tại một tiệm sửa xe ở TP.HCM được chia sẻ rộng rãi. Trong clip, một người phụ nữ dùng điện thoại quay lại chủ tiệm sửa xe, đứng cạnh là một người đàn ông nước ngoài cùng chiếc xe đạp trẻ em.

Người phụ nữ liên tục yêu cầu chủ tiệm phải chịu trách nhiệm vì cho rằng sau khi bơm bánh xe tại đây, họ đem về sử dụng thì lốp bị nổ, ruột xe hư hỏng.

Ảnh cắt từ clip

Trước phản ứng đó, chủ tiệm – một người đàn ông trung niên – tỏ ra bất ngờ nhưng vẫn điềm tĩnh đối đáp. Anh cũng dùng chính điện thoại của mình để ghi lại toàn bộ cuộc trao đổi, sau đó đăng tải lên mạng xã hội để “nói rõ sự tình”.

Chính đoạn clip phản bác này mới là lý do khiến câu chuyện được lan truyền nhanh chóng, thu hút hàng nghìn lượt bình luận, chia sẻ. Rất nhiều người tỏ ra bất bình khi thấy anh chủ tiệm bơm bánh xe giúp không lấy tiền, lại bị chất vấn và “bắt đền” theo cách thiếu thiện chí.

Sau khi tìm hiểu, chúng tôi xác minh sự việc xảy ra tại một tiệm sửa xe máy trên đường Nguyễn Văn Khối, phường Thống Tây Hội, TP.HCM. Người chủ tiệm trong clip là anh Nguyễn Văn Bình (40 tuổi, quê Tiền Giang), đã có hơn 12 năm gắn bó với nghề.

Tiệm sửa xe nơi xảy ra vụ việc

Anh Bình, người chuyên bơm xe miễn phí

Khi được hỏi về vụ việc, anh Bình chia sẻ: “Sáng hôm đó tôi đi ăn sáng, lúc về thì có người đàn ông nước ngoài dắt theo chiếc xe đạp trẻ em bị xì bánh trước. Tôi bơm xe như thường lệ thôi, vì ngày nào cũng có người ghé bơm – có hôm cả chục chiếc. Tôi chỉ giúp, không lấy tiền. Ai ngờ một tiếng sau, ông đó quay lại cùng hai người phụ nữ, đứng trước tiệm hỏi ‘Ai bơm xe này?’.”

Anh Bình nói, lúc nghe vậy anh cũng hơi hoảng vì tưởng có chuyện lớn, nhưng khi thấy ruột xe bị hư không đáng kể, anh sẵn sàng nhận trách nhiệm nếu có lỗi.“Tôi nói sẽ mua ruột xe mới thay miễn phí. Nhưng hai cô đó vẫn tiếp tục quay phim, nói ‘Anh giúp mà làm hư là không được’, rồi trách ‘Ai biểu anh bơm’. Tôi nghe mà buồn thiệt, vì lòng tốt lại bị hiểu sai. Chỉ muốn giúp thôi mà thành ra rắc rối.”

Anh Bình đã làm nghề sửa xe hơn 12 năm ở khu vực này.

Điều khiến anh Bình buồn nhất là sau khi đã thay ruột xe mới, nhóm người này quay lại lấy xe mà không nói một lời cảm ơn.

“Mình làm nghề, ai khó khăn ghé bơm xe, kể cả xe máy, mình cũng không lấy tiền. Nghĩ đơn giản thôi: mình giúp, người ta vui, biết đâu sau này ghé lại sửa xe ủng hộ. Như mấy đứa nhỏ trong xóm, tụi nó bơm xe đạp hay ghé lắm. Có đứa về còn khoe với mẹ: ‘Chú Bình không lấy tiền’. Rồi ba mẹ nó ghé tiệm sửa xe cho mình. Vậy mà chuyện này làm mình mất lửa.”

Khi được hỏi sau sự việc có định dừng hỗ trợ miễn phí không, anh Bình khẳng định: “Tôi vẫn sẽ giúp ai cần thì giúp, chỉ là mình rút kinh nghiệm kỹ hơn. Chuyện này đúng là hi hữu, chứ đa phần bà con ở đây ai cũng hiểu chuyện, tử tế.”

Anh Bình chia sẻ tin nhắn của những người thân quen với tiệm mình

Khẩn tìm cô gái 21 tuổi ở Hà Nội mất liên lạc hoàn toàn 2 ngày qua, gia đình tiết lộ thông tin ‘s:ốc’

Hiện tại gia đình rất hoang mang, lo lắng khi đã 2 ngày không có thông tin gì từ em Trần Hồng H.. Gia đình cho biết H. chăm ngoan, ít nói, tuy nhiên thời gian gần đây em có dấu hiện của bệnh trầm cảm. 

Mới đây, trang fanpage Công an thành phố Hà Nội đã đăng tải thông tin tìm người. Theo đó, Công an phường Tương Mai, Hà Nội tiếp nhận thông tin em Trần Hồng H. (SN 2004, trú tại tổ 61 phường Tương Mai, Hà Nội) mất liên lạc với gia đình từ chiều ngày 28/7/2025, đến nay vẫn chưa về. Khi đi, H. mặc áo khoác trắng, đi xe máy biển kiểm soát 29BH-131-76.

5c7306c2-c570-4fef-b86d-03d6cc82fdf9

Bài viết đăng tải thông tin tìm em Trần Hồng H.

Dưới phần bình luận, nhiều người tự nhận là người thân của H. cho biết H. là người hiền lành, ngoan ngoãn, chăm học, tính cách nhẹ nhàng, kín đáo ít nói, tuy nhiên, thời gian gần đây H. có 1 số dấu hiệu của bệnh trầm cảm.

2

1 bình luận được cho là của người nhà H. 

Hiện gia đình rất lo lắng, hoang mang và đã trình báo cơ quan công an, đồng thời mong CĐM chia sẻ bài viết để mong sớm được tìm được con.

Thời gian gần đây, liên tục có những vụ việc trẻ bị mất liên lạc, mất tích. Gần đây nhất là vụ việc cô bé 13 tuổi ở Hà Nội đã bị 1 đối tượng rủ sang Campuchia chơi. Cô bé đã có hành trình suốt 4 ngày từ Bắc vào Nam đi 1 mình thông qua nhiều địa điểm. Gia đình vỡ òa khi tìm được cô bé ở TP.HCM, đây được xem là 1 kì tích. Gia đình rất lo sợ cô bé sẽ bị dụ dỗ sang nước ngoài.

vu_chau_be_mat_tich_bi_an_o_ha_noi_1_11zon

Bé gái 13 tuổi ở Hà Nội mất tích đã được tìm thấy. 

Thực tế cho thấy, việc trẻ vị thành niên bỏ nhà đi tiềm ẩn nhiều rủi ro khôn lường. Không phải trường hợp nào cũng may mắn tìm thấy con an toàn. Nhiều em có thể rơi vào tay những đối tượng xấu, bị buôn bán người, bóc lột lao động, lạm dụng tình dục, thậm chí nguy hiểm đến tính mạng.

Để bảo vệ trẻ em trước những mối đe dọa này, ThS. Nguyễn Viết Hiền giảng viên Trường Đại học Giáo dục, Đại học Quốc gia Hà Nội, chuyên gia uy tín trong lĩnh vực tâm lý học lâm sàng và là thành viên Ban Chấp hành Hội Tâm lý Trị liệu Việt Nam cho rằng cần có sự chung tay, phối hợp chặt chẽ từ gia đình, nhà trường và xã hội.

Với gia đình, cha mẹ cần lắng nghe con cái kỹ hơn, không chỉ tập trung vào thành tích học tập mà còn phải quan tâm sâu sắc đến đời sống tinh thần, các mối quan hệ xã hội và những biến động trong cuộc sống của con. Việc nhận diện sớm các dấu hiệu bất thường như thức khuya, lén lút sử dụng điện thoại, hay dễ cáu gắt là rất quan trọng, báo hiệu những vấn đề tiềm ẩn. Hơn hết, cha mẹ phải trang bị cho con những kỹ năng thiết yếu như cách từ chối, khả năng nhận biết nguy hiểm và biết cách tìm kiếm sự giúp đỡ khi cần.

Về phía nhà trường, điều cần thiết là xây dựng một môi trường học tập an toàn, không có bạo lực, đồng thời tăng cường các chương trình giáo dục kỹ năng sống, phòng chống xâm hại, bạo lực và lừa đảo. Giáo viên chủ nhiệm và chuyên viên tâm lý học đường cần được đào tạo chuyên sâu để có thể kịp thời phát hiện những học sinh có nguy cơ bỏ nhà hoặc mất tích.

Đối với cơ quan chức năng và cộng đồng, cần phát huy tối đa hiệu quả của các kênh tiếp nhận thông tin về trẻ em mất tích, đồng thời hỗ trợ tìm kiếm và truyền thông nhanh chóng. Song song đó, phải xử lý nghiêm khắc những kẻ dụ dỗ, tổ chức lừa gạt trẻ em. Một chiến dịch truyền thông toàn quốc về an toàn cho trẻ em trong thời đại số là cực kỳ cấp thiết để nâng cao nhận thức cho toàn xã hội.

Suzuki

Sau đêm m-ặn n-ồng, vị đại gia để lại cho cô sinh viên ngh/èo một tỷ rồi biệt tích, 7 năm sau cô mới biết sự thật

Ngọc là sinh viên năm cuối của một trường đại học danh tiếng tại TP.HCM. Nhà nghèo, cha bệnh, em trai bỏ học đi phụ hồ, mẹ ngày đêm còng lưng ngoài ruộng. Cô gồng gánh cả gia đình trên đôi vai gầy guộc. Ban ngày đi học, tối đến lại làm phục vụ quán cà phê, cuối tuần dọn dẹp theo giờ. Thế nhưng, học phí học kỳ cuối và tiền phẫu thuật tim cho cha lại như hai hòn đá ngàn cân đè lên ngực cô.

Đêm ấy, khi đang dọn dẹp ở quán rượu quen, một người đàn ông xuất hiện. Anh ta không giống những khách hàng ồn ào thường ngày – trầm lặng, lịch lãm, và đôi mắt như nhìn thấu mọi uẩn khúc trong lòng cô.

Khi quán sắp đóng cửa, quản lý nói có người muốn “mời cô đi uống nước”. Cô từ chối, nhưng cái tên người đàn ông được thì thầm bên tai khiến cô ngừng lại: Dương Minh – một doanh nhân nổi tiếng, sở hữu chuỗi khách sạn hạng sang.

Cô đến, chỉ định từ chối lịch sự. Nhưng câu nói của ông ta đã bóp nghẹt trái tim cô:

“Tôi biết cô cần tiền. Một tỷ cho một đêm. Không ép.”

Ngọc đứng dậy bỏ đi. Nhưng chỉ 30 phút sau, khi mẹ gọi điện nói cha cô bị ngất, cần nhập viện gấp – cô quay lại. Đêm đó, cô để lại tuổi trẻ, tự trọng và nước mắt trong căn phòng tầng 33 khách sạn.

Sáng hôm sau, cô thức dậy một mình. Trên bàn là một chiếc vali – đúng một tỷ đồng, cùng một mảnh giấy ghi vỏn vẹn: “Đừng tìm tôi. Xem như chưa từng quen biết.”

Ngọc dùng số tiền ấy cứu cha, đóng học phí, đưa em trai trở lại trường. Nhưng cô không bao giờ kể với ai về cái đêm ấy – kể cả khi người yêu hỏi tại sao cô đột nhiên có tiền, hay khi bạn bè thì thầm sau lưng về tin đồn cô “đi khách”.

Ra trường, Ngọc xóa sạch dấu vết quá khứ. Cô làm việc tại một công ty nước ngoài, sống kín đáo, chăm chỉ, rồi lấy chồng – một giảng viên đại học hiền lành, biết quan tâm.

Cô sinh một bé gái tên là Lam – đứa trẻ mang đôi mắt sâu thẳm lạ lùng, khác hẳn vợ chồng cô. Mỗi lần nhìn con, cô lại thấy như có một bóng hình từ quá khứ thoáng qua.

Nhưng Ngọc chưa từng mảy may nghi ngờ. Cho đến một ngày – 7 năm sau đêm định mệnh ấy – khi con gái cô bị tai nạn, cần truyền máu gấp. Chồng cô không cùng nhóm máu, còn cô thì bất ngờ bị bác sĩ hỏi:

“Cô có chắc đây là con ruột của mình không?”

Cô chết lặng. Xét nghiệm ADN nói một điều mà cô chưa từng tưởng tượng: Lam không phải con của chồng cô. Cô đã mang thai từ đêm ấy.

Ngọc cầm kết quả xét nghiệm mà tay run như bị điện giật. Mồ hôi túa ra lạnh ngắt dọc sống lưng. Cô nhớ lại từng dấu hiệu cô từng bỏ qua – lần thai nghén đến sớm bất thường, lần cô nghi ngờ lịch quan hệ, nhưng rồi vội vã tự trấn an. Bởi cô muốn quên đêm ấy, muốn nó không liên quan đến cuộc đời mình.

Chồng cô – Minh Quân – khi biết chuyện thì suy sụp. Không phải vì đứa bé không phải con ruột, mà vì cô đã giấu một bí mật khủng khiếp suốt từng ấy năm. Anh im lặng bỏ đi, để lại cô một mình trong căn nhà lạnh ngắt.

Nhưng cú sốc chưa dừng lại ở đó.

Vài ngày sau, một chiếc xe hơi sang trọng dừng trước cổng bệnh viện. Một người đàn ông bước xuống – không ai khác chính là Dương Minh. Vẫn phong độ, vẫn ánh mắt sâu như biển, nhưng giờ làn tóc đã điểm bạc, và ánh nhìn có phần dịu dàng hơn xưa.

Ngọc chết trân.

“Tôi biết bé Lam là con tôi… Tôi đã biết từ lâu.”

Cô không tin.

Dương Minh kể: đêm ấy, ông biết Ngọc sẽ mang thai. Trong hồ sơ y tế mà ông lén xem – cô không dùng bất kỳ biện pháp tránh thai nào. Ông đã lặng lẽ theo dõi cô suốt 7 năm qua. Khi cô sinh con, ông biết. Khi con gái cô vào lớp mẫu giáo, ông biết. Nhưng ông không dám bước vào cuộc đời cô, bởi ông đã gây ra một vết thương sâu không thể cứu vãn.

“Tôi từng nghĩ chỉ cần cho cô đủ tiền, cô sẽ thoát khỏi hoàn cảnh đó và sống tốt. Nhưng tôi đã sai… Tôi đã cướp mất một phần linh hồn cô.”

Ngọc khóc.

Bảy năm qua, cô sống giữa hạnh phúc giả tạo và nỗi ân hận. Cô từng nghĩ mình là người chủ động – là kẻ bán rẻ thân xác để đổi lấy tiền cứu cha. Nhưng giờ cô mới biết – đó là cái bẫy được giăng sẵn, và cô chỉ là một quân cờ.

Dương Minh đưa ra lời đề nghị:

“Tôi không muốn giành Lam về. Nhưng tôi muốn làm cha. Một cách đúng nghĩa. Hãy để tôi có mặt trong cuộc đời nó – nếu cô đồng ý.”

Ngọc không trả lời ngay. Nhưng cô quay sang nhìn Lam – đứa trẻ đang ngủ bình yên trong phòng bệnh, và bỗng thấy tim mình mềm lại.

Có lẽ… đã đến lúc buông tha cho quá khứ.

“Một tỷ đổi lấy một đêm, nhưng 7 năm sau, nó đổi lại một sinh mệnh, một tình phụ tử và một sự tha thứ mà không ai nghĩ có thể xảy ra. Đôi khi, sự thật có thể đau đớn. Nhưng cũng chính nó, mới giúp người ta bắt đầu lại.”

Hằng du mục đã bị bắt, kênh bán hàng vẫn ghi nhận doanh thu hàng chục tỷ đồng

Thương hiệu “Hằng du mục” vẫn ghi nhận doanh thu 61,99 tỷ đồng trên sàn thương mại điện tử nửa đầu năm 2025 dù Nguyễn Thị Thái Hằng bị bắt đầu tháng 4.

Báo cáo thị trường sàn bán lẻ trực tuyến nửa đầu năm của nền tảng dữ liệu thông minh Metric cho thấy khá nhiều điều bất ngờ với mức chi mua sắm trên mạng của người tiêu dùng. Ngoài thời trang, làm đẹp vốn thu hút khách trên mạng, nhóm hàng bách hóa – thực phẩm trở thành ngành hàng người dùng chịu chi mua sắm nhất khi doanh thu đạt 12.100 tỷ đồng với gần 135 triệu sản phẩm bán ra. Con số này tăng lần lượt 50,3% về doanh số và 27,5% số lượng sản phẩm so với nửa đầu năm 2024.

Nhóm đồ ăn vặt dẫn đầu ngành bách hóa – thực phẩm, với doanh thu gần 2.752 tỷ đồng và 45,5 triệu sản phẩm đã được người tiêu dùng mua. Đồ ăn vặt trên mạng với những thương hiệu nổi như cồn gần đây như Ăn Cùng Bà Tuyết, Mẹ Rô luôn “chiếm sóng” trên Tik Tok Shop, Shopee.

Hằng du mục đã bị bắt, kênh bán hàng vẫn ghi nhận doanh thu hàng chục tỷ đồng- Ảnh 1.

Hằng Du Mục đã bị bắt cùng Quang Linh với hành vi sản xuất hàng giả và lừa dối người tiêu dùng.

Đáng chú ý, dù bị bắt từ ngày 4/4/2025 nhưng thương hiệu Hằng Du Mục của Nguyễn Thị Thái Hằng vẫn nằm trong Top 10 có doanh thu cao nhất ngành bách hóa – thực phẩm. Thống kê của Metric cho thấy trong nửa đầu năm, Hằng Du Mục đạt doanh thu 61,99 tỷ đồng và đứng thứ thứ 8 trong 10 thương hiệu doanh số cao nhất.

Tuy nhiên thực tế, doanh số này phát sinh chủ yếu trong quý I. Theo thống kê, ở quý đầu năm, khi chưa bị bắt, kênh bán hàng của Hằng trên Tik Tok Shop đã đạt 58,1 tỷ đồng, tăng trưởng đến 312% so với quý cùng kỳ 2024.

Hằng du mục chốt đơn đủ thứ từ mỹ phẩm, đồ nội thất, gia dụng, ăn vặt nhưng mặt hàng chính là táo đỏ, yến sào. Ở thời đỉnh cao giữa năm 2024, người dùng giành nhau mua từng gói táo đỏ Hằng Du Mục và mặt hàng táo đỏ cũng từng mang lại doanh số rất cao trên các sàn thương mại điện tử. Tuy nhiên, báo cáo nửa đầu năm nay của Metric đã không còn sản phẩm này.

Hằng du mục có tên Nguyễn Thị Thái Hằng (sinh năm 1995), đã bị khởi tố và bắt tạm giam với hành vi sản xuất hàng giả và lừa dối người tiêu dùng vào đầu tháng 4. Hiện trang TikTok của Hằng vẫn duy trì khoảng 4,5 triệu lượt theo dõi và hơn 2 triệu lượt trên Facebook.

Một thương hiệu ăn vặt có doanh số tăng trưởng nóng trong nửa đầu năm là Ăn Cùng Bà Tuyết, với doanh số hơn 130 tỷ đồng, tăng trưởng đến gần 310% và chỉ xếp sau 3 thương hiệu sữa lớn Ensure, Vinamilk, và TH trueMILK trong nhóm ngành bách hóa – thực phẩm. Dù doanh số đứng thứ tư nhưng mức tăng trưởng của Ăn Cùng Bà Tuyết lại dẫn đầu, vượt mặt tất cả các thương hiệu lâu năm nhất trong nhóm ngành hàng này.

Hằng du mục đã bị bắt, kênh bán hàng vẫn ghi nhận doanh thu hàng chục tỷ đồng- Ảnh 2.

Hằng Du Mục ghi nhận doanh thu gần 62 tỷ đồng trên sàn thương mại điện tử nửa đầu năm dù đã bị bắt hồi đầu tháng 4. (Nguồn: Metric)

Ăn Cùng Bà Tuyết là thương hiệu đồ ăn vặt gắn với hình ảnh “Bà Tuyết” trên các nền tảng mạng xã hội. “Bà Tuyết” có tên là Đỗ Thị Tuyết, hay còn được gọi là Bà Tuyết Diamond, đến từ Thái Nguyên, xuất hiện trên các nền tảng mạng xã hội từ những clip hài vui nhộn, bà cùng con trai lấn sân sản xuất và buôn bán các loại bánh kẹo, đồ ăn vặt.

“Bà Tuyết” sở hữu kênh TikTok Ăn Cùng Bà Tuyết có tới 2,8 triệu người theo dõi. Ngoài ra còn một kênh khác có tên @batuyethanhvi cũng đang hoạt động kinh doanh với 1,7 triệu người theo dõi và phát livestream bán hàng mỗi ngày.

Gần đây, thương hiệu này gây không ít ồn ào liên quan đến hoạt động kinh doanh. Giữa tháng 6 vừa qua, CTCP Thương mại dịch vụ Ăn Cùng Bà Tuyết với ngành nghề kinh doanh chính là buôn bán thực phẩm (thành lập tháng 5/2023 tại Hoài Đức, Hà Nội) thông báo hoàn tất thủ tục giải thể với lý do hoạt động kinh doanh gặp nhiều khó khăn, công ty không còn nhu cầu hoạt động kinh doanh.

Nhưng ngày 23/6, công ty TNHH NMT Food – đơn vị được uỷ quyền trong phát ngôn liên quan đến thương hiệu – ra thông báo cho rằng việc giải thể công ty không ảnh hưởng tới các hoạt động sản xuất, kinh doanh, cũng như quyền lợi của người tiêu dùng. Các sản phẩm mang thương hiệu này vẫn được kinh doanh bình thường.

Đến thời điểm 19h hôm nay 30/7 (giờ địa phương), các đợt sóng thần đang tấn công Nhật Bản không còn chỉ ở mức từ 80cm-130cm, mà đã lên tới 3m tại 7 tỉnh thành.

 Đúng như cảnh báo của giới chuyên môn, ảnh hưởng của trận động đất mạnh 8,8 độ xảy ra sáng nay 30/7, với tâm chấn nằm ngoài khơi bán đảo Kamchatka của Nga, đối với Nhật Bản đang trở nên ngày càng nghiêm trọng.

Đến thời điểm 19h hôm nay 30/7, theo giờ địa phương, các đợt sóng thần đang tấn công Nhật Bản không còn chỉ ở mức từ 80cm-130cm như thời điểm đầu giờ chiều, mà đã lên tới 3m tại 7 tỉnh thành, kéo dài từ cực Bắc đến Đông Bắc, bao gồm Hokkaido, Miyagi, Fukushima… Các khu vực còn lại đang đón sóng lên đến 1m, và đây chưa phải là mức cuối cùng.

Tại cuộc họp báo khẩn cấp lần thứ 3 trong ngày hôm nay, đại diện Cơ quan khí tượng Nhật Bản cho biết: “Động đất lần này có quy mô tương tự như siêu động đất đã xảy ra tại cùng một khu vực vào năm 1952. Dựa vào tiền lệ này và những gì đang xảy ra, có thể nhận định, sóng thần ở mức cao sẽ tiếp diễn trong ít nhất 1 ngày tới. Vào thời điểm này, tại Hokkaido và khu vực Đông Bắc Nhật Bản đã qua thời điểm triều cường hàng ngày, tuy nhiên, do ảnh hưởng của sóng thần, thủy triều vẫn sẽ ở mức rất cao. Đây là điểm cần lưu ý đặc biệt”.

Cơ quan khí tượng Nhật Bản cũng nhận định, thời điểm xấu nhất vẫn chưa qua đi, các địa phương tại khu vực cực Bắc và Đông Bắc Nhật Bản vẫn đang ở trong tình trạng nguy hiểm. Các chuyên gia cũng cảnh báo, sóng thần có khả năng sẽ gây thiệt hại nặng nề, đồng thời, yêu cầu các địa phương trong khu vực nguy hiểm duy trì tình trạng báo động cao và phải áp dụng mọi biện pháp để bảo đảm an toàn cho cư dân.

Thủ tướng Nhật Bản Ishiba Shigeru cũng đã chỉ thị cho các cơ quan liên quan và các địa phương chuẩn bị chống chịu với thiên tai theo phương châm “tính mạng của con người là trên hết”. Được biết, đến thời điểm này, tại các địa phương bị ảnh hưởng của sóng thần, các doanh nghiệp Nhật Bản có sử dụng lao động Việt Nam đã cho sơ tán nhân viên đến nơi an toàn.

Sóng thần ập vào bờ biển loạt nước giáp Thái Bình Dương, sau khi xảy ra trận động đất 8,8 độ ngoài khơi vùng Viễn Đông của Nga.

Hãng tin RIA Novosti hôm nay cho biết những đợt sóng cao hơn 3 m, có đợt cao nhất lên tới 5 m, đã ập vào thị trấn Severo-Kurilsk ở vùng Viễn Đông. Khu vực cảng và một nhà máy chế biến thủy sản đã bị ngập lụt sau 4 đợt sóng liên tiếp. Giới chức đã ban bố tình trạng khẩn cấp tại khu vực, thêm rằng tất cả người dân đã sơ tán đến điểm cao từ trước và không có thương vong.

“Các bức tường nhà rung lắc khi sóng thần ập vào. May mà chúng tôi đã chuẩn bị sẵn vali để sơ tán ngay gần cửa. Chúng tôi nhanh chóng chộp lấy vali và chạy ra ngoài. Thật đáng sợ”, một cư dân ở Kamchatka, Nga, kể.

Cơ quan Khí tượng Nhật Bản cùng ngày thông báo sóng thần cao khoảng 1,3 m đã xuất hiện tại cảng Kuji, tỉnh Iwate, đông bắc đất nước. Cơ quan này cảnh báo rằng sóng thần có thể tiếp tục xuất hiện trong vòng một ngày sau động đất ở Nga.

Những đợt sóng ập vào thị trấn Severo-Kurilsk, Nga, ngày 30/7. Ảnh: AFP

Những đợt sóng ập vào thị trấn Severo-Kurilsk, Nga, ngày 30/7. Ảnh: AFP

Theo Cơ quan Khí quyển và Đại dương Quốc gia Mỹ (NOAA), sóng thần cao hơn 1,5 m được ghi nhận ở Kahului, nằm trên bờ biển phía bắc trung tâm của đảo Maui ở Hawaii. Khu Hilo ở Hawaii cũng ghi nhận sóng cao hơn 1,3 m so với mực nước biển thông thường.

Tại đảo Guam của Mỹ, những con sóng cao khoảng 30 cm cũng xuất hiện. Giới chức cho biết những đợt sóng tương tự dự kiến tiếp tục đổ vào bờ biển, nhưng sẽ giảm dần cường độ trong những giờ tới. Người dân được khuyến cáo tránh xa khu vực bờ biển để bảo đảm an toàn.

Cơ quan Thời tiết Quốc gia Mỹ thông báo bang California cũng ghi nhận những con sóng cao khoảng 30 cm và dự kiến có thêm nhiều đợt sóng tương tự trong thời gian tới.

Thuyền trưởng tàu du lịch Dan Salas ở Nam California cho biết đã chuẩn bị để ứng phó với nguy cơ sóng thần. Salas, người thành lập công ty du lịch từ năm 1990, cho biết ông chỉ từng gặp tình hình tương tự một lần và vào lúc đó, Los Angeles cùng cảng Long Beach chịu thiệt hại rất nhỏ.

“Chúng tôi sẽ chuẩn bị đầy đủ nhân lực cho tất cả tàu, đảm bảo không có hành khách trên tàu và đội ngũ nhân viên sẽ luôn trong tư thế sẵn sàng”, Salas nói về mối đe dọa sóng thần hiện tại.

Người dân sơ tán sau cảnh báo sóng thần tại Kapolei, Oahu, Hawaii. Ảnh: AP

Người dân sơ tán sau cảnh báo sóng thần tại Kapolei, Oahu, Hawaii. Ảnh: AP

Trận động đất mạnh 8,8 độ xảy ra hôm nay với tâm chấn ở độ sâu 19 km dưới đáy biển, cách thành phố Petropavlovsk thuộc bán đảo Kamchatka ở vùng Viễn Đông của Nga khoảng 136 km về phía đông. Trận động đất khiến loạt quốc gia ban bố cảnh báo sóng thần và phát lệnh sơ tán người dân ở những khu vực nguy hiểm.

Cơ quan Địa vật lý thuộc Viện Hàn lâm Khoa học Nga cho hay đây là trận động đất mạnh nhất ở Kamchatka kể từ năm 1952. Cơ quan Khảo sát Địa chất Mỹ (USGS) nói rằng tâm chấn của trận động đất này gần giống trận mạnh 9 độ gây sóng thần tàn phá khắp Thái Bình Dương hồi năm 2011.

Theo Cơ quan Thời tiết Quốc gia Mỹ, phần lớn các trận sóng thần có độ cao không quá 3 m, trong khi sóng thần đặc biệt nguy hiểm có thể đạt độ cao 15-30 m, tùy khoảng cách đến tâm chấn của động đất. Mỗi trận sóng thần có thể chia thành nhiều đợt, với giãn cách từ 5 phút đến 2 giờ, đợt sóng đầu tiên ập vào bờ có thể không phải cơn sóng lớn nhất hoặc gây thiệt hại nhiều nhất.

KHẨN: Ảnh hưởng của sóng thần do động đất Nga có thể lan tới Việt Nam

Theo TS. Nguyễn Xuân Anh trận động đất mạnh 8,8 độ ngoài khơi Nga tuy không ảnh hưởng đến Việt Nam, nhưng là lời cảnh báo rõ ràng về rủi ro thiên tai bất ngờ.

Giám đốc đã mở két sắt để thử lòng cô gái giúp việc , Phản ứng của cô gái khiến ông rơi nước mắt.

Giám đốc Trần Dũng – người nổi tiếng lạnh lùng và nguyên tắc, suốt đời tin vào con số và hợp đồng – chưa bao giờ tin tưởng bất kỳ ai hoàn toàn. Nhưng vào cái buổi chiều hôm ấy, khi ông lặng lẽ mở két sắt trước mặt cô gái giúp việc trẻ tuổi, ông không ngờ rằng… chính giây phút ấy đã khiến ông rơi nước mắt – lần đầu tiên sau gần ba mươi năm.

Ông Trần Dũng, 58 tuổi, là giám đốc điều hành một tập đoàn xây dựng lớn, nổi tiếng với tính cách nghiêm khắc, nguyên tắc, và vô cùng cẩn trọng trong từng quyết định, dù là nhỏ nhất. Sau khi vợ mất vì bệnh tim cách đây 5 năm, ông sống cô độc trong căn biệt thự lớn giữa lòng thành phố, chỉ có vài nhân viên giúp việc thay đổi theo từng giai đoạn.

Gần đây, sức khỏe ông không còn như trước. Bác sĩ chẩn đoán ông mắc bệnh huyết áp và khuyên ông nên nghỉ ngơi, thư giãn nhiều hơn. Dù không muốn, ông đành thuê một cô gái giúp việc mới để trông coi nhà cửa, nấu nướng và đôi khi nhắc ông uống thuốc.

Cô gái tên là Hà My, chỉ mới 22 tuổi, quê ở miền Trung. Cô đến xin việc với dáng vẻ gầy gò, gương mặt thật thà và ánh mắt lúc nào cũng cúi xuống đầy e dè. Hồ sơ của cô được công ty dịch vụ giới thiệu, không có gì đặc biệt. Nhưng điều khiến ông Dũng chú ý là lời nhận xét cuối cùng của nhân viên tuyển dụng: “Cô gái này có vẻ không lanh lợi, nhưng ngoan và thật thà.”

Ông Dũng chẳng mấy tin vào lời nhận xét của người khác. Trong đầu ông, mọi người đều có giá: chỉ cần cơ hội đủ lớn, ai cũng có thể thay đổi.

Sau 3 tuần Hà My làm việc, ông không phát hiện bất kỳ điều gì bất thường. Cô làm việc chăm chỉ, đúng giờ, không tỏ ra tò mò hay hỏi han quá nhiều về đời tư của ông. Nhưng chính điều đó lại càng khiến ông nghi ngờ. Một người giúp việc trẻ tuổi, sống trong biệt thự sang trọng, chăm sóc cho một ông già góa bụa – mà lại chẳng hề tỏ ra quan tâm hay tham lam chút nào ư?

Ông quyết định thực hiện một “bài kiểm tra”.

Một buổi sáng, ông bảo Hà My dọn dẹp lại phòng làm việc – nơi đặt chiếc két sắt lớn. Trước khi rời khỏi, ông cố tình mở khóa két, hé cánh cửa ra và để lộ bên trong là hàng xấp tiền mặt, trang sức, và một phong bì màu nâu dày cộm.

Không nói gì, ông chỉ bảo:
– “Cô cứ dọn phòng như bình thường. Tôi ra ngoài có việc, lát quay lại.”

Ông lặng lẽ rời khỏi phòng, nhưng thật ra đứng lặng sau cửa kính tầng trên, quan sát qua camera ẩn và một khe nhỏ có thể nhìn xuống phòng làm việc.

Hà My bước vào phòng làm việc với thùng đồ lau dọn. Cô đặt gọn gàng từng món đồ, lau bàn, xếp giấy tờ. Khi đi ngang qua chiếc két đang hé mở, cô dừng lại một chút. Ông Dũng nín thở. Tim ông đập nhanh, lòng thầm nghĩ: “Giờ thì cô sẽ lộ bản chất…”

Nhưng không.

Hà My cúi người, nhẹ nhàng đóng lại cánh cửa két, rồi dùng khăn sạch lau dấu tay bám trên bề mặt kim loại sáng loáng.

Cô không động vào tiền, không liếc nhìn phong bì, không chạm vào bất kỳ thứ gì bên trong. Sau khi lau chùi xong, cô tiếp tục công việc của mình như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Khi ông Dũng trở lại, ông giả vờ như không biết gì. Ông hỏi:

– “Có gì bất thường không?”

Hà My chỉ cười nhẹ, đáp:

– “Không có gì, thưa ông. Chỉ là… két sắt hình như quên đóng, tôi đóng lại rồi.”

Ông Dũng trầm ngâm, không nói gì thêm.

Tối hôm đó, ông Dũng lặng lẽ mở két sắt. Mọi thứ vẫn nguyên vẹn, không xê dịch. Ông cầm phong bì màu nâu lên, mở ra – bên trong là một tập tiền và một lá thư viết tay mà chính ông đã chuẩn bị từ trước với nội dung giả định rằng: “Nếu cô đang đọc được lá thư này thì chứng tỏ cô đã mở két và lấy tiền.”

Nhưng lá thư vẫn còn nguyên. Không ai đọc. Không ai đụng vào.

Ông rút điện thoại, gọi cho công ty dịch vụ, yêu cầu thông tin thêm về Hà My. Người nhân viên trả lời:

– “Cô ấy từng phải nghỉ học giữa chừng vì mẹ bị tai biến. Giờ làm giúp việc để lo tiền chữa trị, nhưng từ chối nhận thêm tiền boa hay quà từ khách. Ai cũng nói cô ấy thật thà đến mức khờ khạo.”

Lần đầu tiên sau nhiều năm, ông Trần Dũng im lặng rất lâu. Và rồi, ông đặt điện thoại xuống, quay lưng về phía cửa sổ, nước mắt ông lặng lẽ rơi. Không phải vì bị ai phản bội, mà vì trong một thế giới ông luôn nghi ngờ, cuối cùng ông đã gặp một người khiến ông cảm thấy xấu hổ vì chính mình.

Đêm đó, ông Trần Dũng không ngủ. Cảm giác có lỗi, trống rỗng và bối rối cứ giày vò ông như thể ông vừa tự bôi nhọ chính mình. Cô gái ấy – Hà My – đã vượt qua bài thử lòng mà ông dựng nên với tất cả sự hoài nghi lạnh lùng của một kẻ từng sống trong thế giới đầy mưu tính. Nhưng dường như… mọi chuyện vẫn chưa dừng lại ở đó.

Sáng hôm sau, ông lặng lẽ xuống phòng bếp. Hà My đã chuẩn bị sẵn bữa sáng, như mọi ngày. Nhưng hôm nay, ông quan sát kỹ hơn – cách cô dọn chén đũa, cách cô nhìn đồng hồ rồi lại nhìn bình thuốc trên bàn.

Sau bữa ăn, ông lấy cớ muốn xem lại một số tài liệu cũ và nhờ Hà My mang giúp ông hộp hồ sơ trên gác mái. Cô lễ phép gật đầu rồi nhanh chóng làm theo.

Trong lúc cô loay hoay sắp xếp giấy tờ, một cuốn sổ tay cũ rơi ra. Một tấm ảnh nhỏ kẹp giữa trang giấy lặng lẽ trượt xuống sàn. Ông Dũng cúi nhặt. Nhưng khi nhìn vào tấm ảnh, ông sững người.

Đó là ảnh vợ ông – bà Hồng – thời trẻ, đang đứng trước cổng trường với… một cô bé nhỏ xíu bên cạnh, khoảng 4-5 tuổi, trông rất giống Hà My.

– “Cô biết người trong ảnh này không?” – Ông hỏi, giọng thoáng run.

Hà My giật mình. Cô định trả lời, nhưng rồi lại im lặng, cúi mặt. Một lúc lâu sau, cô thở dài:

– “Cháu xin lỗi vì đã giấu chú. Cháu không biết nên nói từ đâu…”

Câu chuyện của Hà My bắt đầu từ hơn hai mươi năm trước, khi mẹ cô – bà Ngọc – từng là bạn thân và cũng là người giúp việc cũ của bà Hồng. Họ quen nhau trong một lớp học nghề nấu ăn từ thời trẻ. Bà Ngọc khi đó sống khốn khó, đơn thân nuôi con sau khi bị chồng bỏ rơi.

Bà Hồng thương hoàn cảnh bạn, nên lén giúp đỡ, xin ông Dũng cho phép bạn mình làm việc trong nhà để có thêm thu nhập nuôi con. Nhưng khi bà Hồng qua đời vì bệnh tim, mọi liên lạc giữa hai gia đình cũng đứt đoạn.

– “Mẹ cháu bảo cô Hồng là người tốt nhất từng xuất hiện trong đời mẹ. Khi mẹ bệnh, không ai bên cạnh, chỉ có một lá thư viết tay của cô Hồng ngày xưa, mà mẹ cháu giữ mãi như báu vật.”

Hà My móc từ túi áo ra một tờ giấy đã ngả màu. Đó là thư bà Hồng viết cho bà Ngọc năm xưa, dặn nếu một ngày gặp khó khăn, hãy đưa con gái đến nhà ông Dũng, ông là người tử tế, sẽ không để ai thiệt thòi.

– “Nhưng cháu không dám đưa thư. Cháu muốn tự mình chứng minh. Nếu không thật sự làm được gì, thì dù có lá thư hay không, cháu cũng không xứng đáng nhận lòng tốt của gia đình chú.”

Ông Dũng nghe đến đây, bỗng thấy cổ họng nghẹn lại. Trong suốt bao năm, ông nghĩ mình đã đánh mất mọi kết nối với người vợ quá cố. Nhưng thì ra, vẫn còn một phần trái tim của bà – sống động và nhân hậu – nằm ở đây, trong hình hài một cô gái trẻ đang cúi đầu lặng lẽ.

Vài ngày sau, ông Dũng đến bệnh viện nơi mẹ Hà My điều trị. Ông tự mình thanh toán toàn bộ chi phí, sắp xếp lại phòng điều trị tốt hơn. Khi Hà My phát hiện, cô chạy theo ông trong hành lang, nghẹn ngào:

– “Cháu không cần ai thương hại!”

Ông nhìn cô, ánh mắt lần đầu tiên không còn là ánh mắt của một người giám đốc, mà là của một người cha:

– “Không ai thương hại cháu cả. Cô Hồng từng dạy chú rằng: ‘Cho đi không phải vì người ta thiếu, mà vì lòng mình đầy.’ Giờ chú tin là cô ấy nói đúng.”

Từ ngày hôm đó, Hà My không còn là người giúp việc. Ông Dũng cho cô tiếp tục đi học – ngành điều dưỡng – đúng như mong muốn năm xưa cô từng viết vào tờ khai nhưng chưa bao giờ dám nộp.

Kết thúc: Giọt nước mắt – không vì mất mát, mà vì tìm lại

Một buổi chiều, khi hoàng hôn trải vàng khắp căn nhà, ông Dũng nhìn thấy Hà My đang giúp mẹ tập vật lý trị liệu trong sân. Tiếng cười nhẹ vang lên như tiếng nhạc nhỏ giữa lòng người từng tưởng rằng mình không còn cảm xúc.

Ông bước vào phòng làm việc, mở két sắt.

Nhưng lần này, không phải để thử lòng ai.

Mà là để lấy ra bức thư cũ của bà Hồng, bức thư ông chưa bao giờ dám đọc kỹ từ ngày bà mất. Khi giở từng dòng chữ mềm mại, ông không cầm được nước mắt:

“Anh Dũng, nếu một ngày nào đó, trong thế giới đầy toan tính này, anh gặp được một người thật lòng – đừng nghi ngờ. Hãy tin rằng em vẫn ở đó, mỉm cười bên anh.”

Giọt nước mắt rơi – không phải vì mất mát.

Mà vì ông vừa tìm lại được điều quý giá nhất: Niềm tin vào lòng người.