Home Blog Page 2

Xe khách đâ m vào xe đầu kéo đang dừng ở làn khẩn cấp, 11 người thuongvong Cục CSGT khuyến cáo…

Liên quan đến vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng xảy ra rạng sáng 19/6 trên tuyến cao tốc Đà Nẵng – Quảng Ngãi, Cục Cảnh sát giao thông (Bộ Công an) vừa đưa ra khuyến cáo quan trọng đối với các tài xế khi lưu thông trên đường cao tốc.

Theo thông tin ban đầu, khoảng 3h30 sáng cùng ngày, ô tô khách mang BKS 15H-098.XX do tài xế Phạm Đ.T. (SN 1976) điều khiển, lưu thông đến Km46+100 (đoạn qua xã Bình Chánh, huyện Thăng Bình, tỉnh Quảng Nam) thì bất ngờ đâm vào phía sau xe đầu kéo BKS 29H-928.XX do anh Lê X.H. (SN 1981) điều khiển đang dừng đỗ tại làn khẩn cấp.

Hiện trường vụ tai nạn

Hiện trường vụ tai nạn

Vụ va chạm khiến tài xế xe khách Phạm Đ.T. và phụ xe Nguyễn V.T. tử vong tại chỗ. Ngoài ra, 2 người khác bị thương nặng, 7 người bị thương nhẹ, tất cả đều đã được đưa đi cấp cứu tại bệnh viện. Cả hai phương tiện đều hư hỏng nặng.

Ngay sau khi nhận được thông tin, Đội CSGT đường bộ cao tốc số 5 đã có mặt tại hiện trường, tiến hành bảo vệ hiện trường, phân luồng giao thông và hỗ trợ đưa người bị nạn đi cấp cứu. Lực lượng Cảnh sát PCCC và cứu nạn cứu hộ cũng được huy động để đưa các nạn nhân mắc kẹt ra ngoài.

Lực lượng chức năng xử lý hiện trường tai nạn

Lực lượng chức năng xử lý hiện trường tai nạn

Kết quả kiểm tra nhanh cho thấy tài xế xe đầu kéo không vi phạm nồng độ cồn và ma túy.

Cảnh báo nguy cơ tai nạn nghiêm trọng từ dừng đỗ và xử lý sự cố sai cách

Cục CSGT nhận định, tai nạn trên đường cao tốc thường đặc biệt nghiêm trọng do các phương tiện lưu thông với tốc độ cao – từ 60 đến 120 km/h. Việc dừng, đỗ xe hoặc xử lý sự cố không đúng cách có thể trở thành “bẫy chết người” đối với các phương tiện khác.

Cục CSGT khuyến cáo: Khi gặp sự cố trên cao tốc, điều quan trọng nhất là tài xế phải bật đèn khẩn cấp ngay lập tức và cố gắng đưa phương tiện vào làn dừng khẩn cấp. Với các phương tiện nhỏ, nếu có thể, nên đẩy xe sát vào lề bên phải để tránh gây cản trở dòng xe đang lưu thông.

Cục CSGT khuyến cáo tài xế cần xử lý đúng cách khi gặp sự cố trên cao tốc

Cục CSGT khuyến cáo tài xế cần xử lý đúng cách khi gặp sự cố trên cao tốc

Sau khi dừng xe, tài xế cần nhanh chóng đặt các vật dụng cảnh báo như tam giác phản quang, cọc tiêu hình nón… cách xe ít nhất 150m để cảnh báo cho các xe phía sau. Trong trường hợp có đủ thiết bị, nên xếp các cọc tiêu thành hàng để tạo thành rào chắn mềm, giúp tăng khả năng nhận diện khu vực nguy hiểm từ xa.

Đặc biệt, để đảm bảo an toàn tính mạng, người trên xe nên lập tức rời khỏi phương tiện và di chuyển ra phía sau lan can đường hoặc khu vực càng xa làn xe chạy càng tốt.

Tổng đài hỗ trợ sự cố trên cao tốc: 1900 8099

Hiện nay, Cục CSGT đang duy trì đường dây nóng 1900 8099 để tiếp nhận thông tin phản ánh của người dân liên quan đến tình hình trật tự an toàn giao thông, tai nạn hoặc cần hỗ trợ khẩn cấp khi gặp sự cố trên cao tốc.

Tổng đài hoạt động 24/7, giúp người dân kết nối trực tiếp với lực lượng CSGT để được hỗ trợ kịp thời trong các tình huống phát sinh, góp phần bảo đảm an toàn và giảm thiểu thiệt hại khi có sự cố giao thông xảy ra.

Người giao trứng ngh/èo bị ng/ã giữa đường nhưng không ai giúp đỡ, bất ngờ một cô gái đi xe sang vội vàng bước xuống rồi qu/ỳ sụ/p xuống trước mặt ông…

Giữa trưa nắng gắt, từng dòng xe hối hả lướt qua con phố đông đúc. Trên vỉa hè nham nhở ổ gà, một ông lão lưng còng, áo sờn vai, loạng choạng cố giữ giỏ trứng treo ở ghi-đông xe đạp. Bất ngờ, bánh xe trước vấp phải cục gạch lăn lóc giữa đường. Ông ngã sõng soài. Giỏ trứng rơi xuống, vỡ tan loang lổ trắng đỏ giữa mặt đường như vệt máu. Người qua đường lướt qua, ngoảnh đầu nhìn rồi lại đi.

Bỗng, một chiếc ô tô sang trọng thắng gấp. Cô gái mặc vest đen, váy công sở chỉnh tề, khuôn mặt sắc sảo bước xuống. Không nói một lời, cô quỳ sụp xuống giữa phố, trước mặt ông lão đầy trầy xước…

Ông lão tên là Mười. Hơn 70 tuổi, ông sống một mình trong căn nhà tôn nhỏ ở ven sông. Vợ mất sớm, con trai duy nhất tha hương biệt tích sau lần cãi nhau gay gắt, ông đành tự nuôi thân bằng nghề giao trứng cho các tiệm tạp hóa.

Mỗi sáng, ông lão đạp xe từ lúc trời chưa sáng hẳn. Trong chiếc giỏ mây cũ, ông xếp từng vỉ trứng mà bà Sáu ở chợ gửi bán. Có hôm, người ta trả công ông mấy chục ngàn. Có hôm chẳng có gì, chỉ “cám ơn nghen chú Mười”. Nhưng ông chẳng than. Vì như ông vẫn hay nói: “Miễn có việc làm, đỡ suy nghĩ.”

Hôm đó, trời nóng như đổ lửa. Ông Mười vừa giao trứng cho tiệm cuối thì bánh xe bị xì hơi. Ông đành dắt bộ quay về, tay vẫn giữ chặt giỏ trứng còn lại mà bà Sáu dặn nhớ mang về cho người đặt hàng ở hẻm bên kia.

Đi giữa dòng xe như mắc cửi, ông vừa thở vừa nhìn đường. Chỉ một khoảnh khắc không để ý, bánh xe vấp phải cục gạch to. Mất thăng bằng, ông ngã nhào ra đường. Giỏ trứng theo quán tính rơi xuống, đập vào mặt đường, vỡ tung tóe.

Ông Mười ôm lấy đầu gối rướm máu, tay run run định nhặt mảnh trứng vỡ, miệng lẩm bẩm “Tiếc quá… bà Sáu sẽ trách mình…”. Người đi đường lướt qua, có người nhìn rồi ngoảnh mặt đi. Có tiếng cười khúc khích từ đám học sinh đứng gần:
– “Trời ơi, làm như bày trò khóc ăn vạ!”
– “Có mấy chục quả trứng mà làm dữ…”

Giữa lúc đó, chiếc ô tô màu đen bóng loáng thắng gấp ngay sát lề. Cửa xe mở ra, một cô gái trẻ bước xuống. Cô mặc vest công sở, tóc búi gọn, khuôn mặt nghiêm nghị và sắc lạnh. Không ai đoán được hành động tiếp theo của cô.

Không chần chừ, cô bước tới, quỳ xuống ngay bên ông Mười, tay đỡ lấy ông dậy:
– “Ông có sao không ạ? Đầu gối bị chảy máu rồi, để con lấy khăn lau…”

Người xung quanh bắt đầu xì xào:
– “Ủa, ai vậy ta? Giống mặt trên tivi lắm nghen!”
– “Trời, con nhỏ này giàu mà… sao lại quỳ xuống với ông già đó?”

Nhưng cô gái không để ý. Tay cô lau nhẹ máu trên đầu gối ông Mười bằng khăn tay trắng. Cô mở cốp xe, lấy ra chai nước suối, rửa sơ vết thương. Giọng cô dịu lại:
– “Ông đừng lo. Trứng vỡ bao nhiêu, con đền lại hết. Để con đưa ông tới trạm y tế nhé.”

Ông Mười rưng rưng, lắp bắp:
– “Cô ơi… cô tên gì để… ông nhớ… sau này cảm ơn…”

Cô gái khựng lại vài giây. Một thoáng bối rối vụt qua ánh mắt:
– “Ông… không nhớ con sao?”

Ông Mười ngơ ngác nhìn cô. Gương mặt ấy… có nét gì đó thân quen. Đôi mắt ấy, dù đã sắc sảo và trang điểm kỹ, vẫn có gì đó giống…

Nhưng ông Mười không nhớ được. Ký ức của người già như mặt kính mờ hơi sương. Có những gương mặt từng thân quen, từng gần gũi, cũng dần trôi khỏi trí nhớ như cát trôi theo nước.

Cô gái khẽ cúi đầu:
– “Không sao đâu, con đưa ông đi băng bó trước đã.”

Trong trạm y tế phường, ông Mười được băng bó cẩn thận. Cô gái tự tay mua băng, thuốc đỏ, rồi còn ghé nhà bà Sáu trả lại số trứng đã hỏng. Cô dúi vào tay ông một chiếc phong bì dày, khẽ nói:
– “Con thay ông trả số tiền đó. Coi như hôm nay ông giúp con… chuộc một điều cũ…”

Ông Mười không hiểu. Nhưng lòng ông ấm lại, như thể vừa được ai thắp một ánh đèn trong căn nhà nhỏ âm u.

Chiều hôm đó, ông Mười được cô gái đưa về tận nhà. Trên suốt đoạn đường về, ông lão cứ chốc chốc lại nhìn sang người con gái lái xe bên cạnh, cố lục lại trong trí nhớ hình ảnh nào đó tương đồng, nhưng không thể.

Căn nhà của ông nằm lọt thỏm giữa một khu ổ chuột bên bờ kênh. Những mái tôn cũ kỹ chắp vá, con đường đất lầy lội mùa mưa và bụi đỏ mùa nắng. Cô gái bước xuống xe, lặng người một chút khi nhìn xung quanh. Một mảng ký ức đã từng vùi chôn nay bất chợt trỗi dậy.

Ông Mười quay lại, nhìn cô ái ngại:
– “Cảm ơn cô nhiều lắm… chứ ông cũng không có gì để đáp lại… Cô tên gì, cho ông biết đi?”

Cô gái mỉm cười buồn, rồi cúi đầu nói nhỏ:
– “Con tên là Vy… Vy đây ông…”

Ông Mười khựng lại. Đôi mày ông chau lại, lặp đi lặp lại trong đầu cái tên ấy như một giai điệu đã từng quen thuộc: “Vy… Vy…”

Bất chợt, ông ngồi phịch xuống ghế tre trước cửa nhà. Đôi mắt trũng sâu bỗng nhòe đi.
– “Vy… không thể nào… Vy là… Vy con của thằng Đạt?”

Cô gái gật đầu.
– “Dạ… Con là con gái của ba Đạt… cũng là cháu nội của ông.”

Câu nói ấy như một nhát dao xoáy vào ký ức đã mờ nhạt của ông Mười. Ông run run, tay bấu lấy thành ghế.
– “Vậy… vậy cha con giờ ở đâu rồi?”

Cô Vy im lặng. Một lúc sau, cô nói:
– “Ba con mất rồi. Năm con học lớp 9, ba bệnh, không có tiền chữa, nên… mất trong đau đớn.”

Ông Mười bàng hoàng. Nỗi đau cũ ùa về – lần cuối cùng ông và con trai gặp nhau là một cuộc cãi vã nảy lửa. Đạt bỏ nhà đi, mang theo đứa con gái bé tí khi ấy mới 4 tuổi. Ông Mười đã cố tìm, nhưng không có tin tức. Vài năm sau, ông mặc định Đạt không còn coi ông là cha nữa.

Bây giờ, trước mặt ông là cô bé năm xưa – nay đã là một phụ nữ thành đạt, xinh đẹp, mạnh mẽ.

– “Con xin lỗi vì đã không tìm ông sớm hơn. Sau khi ba mất, mẹ con bỏ đi. Con sống nhờ nhà người quen, đi làm thêm từ năm 16 tuổi. Có lúc con ghét ông, con nghĩ nếu ông không đuổi ba đi, có khi ba con không chết sớm vậy đâu.”

Giọng cô nghèn nghẹn, nhưng vẫn giữ bình tĩnh.

– “Nhưng sau này, con lớn rồi, con hiểu… Không ai đúng hoàn toàn. Có lẽ ba con cũng sai. Con tìm lại quê cũ, hỏi mãi mới biết ông vẫn sống ở đây… và hôm nay… khi thấy ông ngã giữa đường, lòng con như nghẹn lại.”

Ông Mười rưng rưng, tay ông run run nắm lấy tay cô:
– “Ông… sai rồi… Ông cố chấp, ông thương con mà không biết cách giữ… Trời ơi… Vy ơi…”

Ông bật khóc. Tiếng khóc của một người cha từng nghĩ mình đã mất tất cả, nay bỗng được trả lại một điều quý giá hơn cả tiền bạc: người thân.

Cô Vy ngồi xuống bên ông, lần đầu tiên sau nhiều năm, hai ông cháu cùng ngồi bên nhau trong một buổi chiều tắt nắng, không ai nói thêm gì, chỉ có gió thổi khe khẽ và tiếng lòng dội lại từ năm tháng cũ.

Một tuần sau, ông Mười không còn phải đi giao trứng nữa. Cô Vy ngỏ ý đón ông về sống chung trong căn nhà nhỏ cô mua ở quận ven. Ông lắc đầu:
– “Ông quen sống ở đây rồi. Nhưng mỗi cuối tuần, con cứ ghé chơi với ông. Vậy là đủ vui rồi.”

Cô Vy đồng ý. Mỗi cuối tuần, chiếc ô tô đen lại ghé con hẻm cũ. Cô gái trẻ bước xuống, mang theo ít bánh trái, thức ăn, và cả những tấm hình xưa cô tìm được của ba mình – con trai ông Mười.

Một ngày nọ, khi trời vào đông, ông Mười đưa cho cô Vy một tấm ảnh cũ, bạc màu. Trong ảnh là một bé gái ngồi trên vai một người đàn ông trẻ, cả hai đang cười rất tươi bên một rặng hoa giấy đỏ rực.

– “Con bé này là… Vy đó sao?” – ông cười khẽ.

Vy nhìn tấm ảnh, mắt cô đỏ hoe, nhưng môi lại nở nụ cười:
– “Dạ… con nghĩ ký ức không thể mất, chỉ là chúng ta chưa đủ can đảm để nhìn lại.”

Chiếc giỏ trứng vỡ ngày hôm đó hóa ra lại là điểm bắt đầu cho một hành trình hàn gắn. Có những điều không thể thay đổi – như quá khứ, mất mát, hay thời gian. Nhưng cũng có những điều có thể bắt đầu lại – như tình thân, niềm tin, và sự tha thứ.

Và giữa dòng đời hối hả ấy, người ta vẫn có thể dừng lại, cúi xuống… không phải vì trứng vỡ, mà vì có một tấm lòng cần được chắp nối.

Cầu xin các mẹ đừng mua xúc xích ăn liền cho con nữa! Cứ ăn kiểu này không daythi sớm với UT mới lạ!

Xúc xích bẩn, xúc xích nhiễm có ấu trùng, dòi bọ được phát hiện khiến người tiêu dùng giật mình bởi mức độ an toàn của thực phẩm mà bấy lâu nay vẫn tin dùng.

Xúc xích luôn được coi là món ăn nhanh, tiện dụng, an toàn và đặc biệt bổ mà rẻ nên loại thực phẩm này luôn được ưa chuộng và phổ biến ở khắp mọi nơi. Tuy nhiên thời gian gần đây, người sử dụng bàng hoàng khi phát hiện ra những sản phẩm xúc xích mất an toàn vệ sinh thực phẩm như xuất hiện dòi bọ trong xúc xích còn hạn sử dụng…

Xúc xích có ấu trùng

xuc xich, xuc xich ban, xuc xich co au trung, xuc xich co doi bo, che bien xuc xich, phu gia doc trong xuc xich

Bức ảnh xuất hiện trên mạng được công đồng chia sẻ, truyền tay nhau về chiếc xúc xích sau khi  cắt ra ăn có vật thể lạ nghi ấu trùng. Hình ảnh còn cho thấy rõ ràng chiếc xúc xích còn trong thời hạn sử dụng nhưng lại có ‘ấu trùng’.

Những tưởng đồ chế biến sẵn đạt tiêu chuẩn vệ sinh an toàn thực phẩm, quy trình chế biến khép kín được kiểm định nghiêm ngặt sẽ không có trường hợp đáng tiếc xảy ra. Nhưng người tiêu dùng đâu được biết rõ nguồn gốc cũng như cơ sở sản xuất này có đạt tiêu chuẩn không? Quy trình cũng như nguyên liêu, quá trình xuất kho… có đựơc kiểm duyệt bởi cơ quan chức năng nào? để đem đến những sản phẩm đảm bảo cho sức khỏe người tiêu dùng.

Xúc xích ‘dòi bọ’?

xuc xich, xuc xich ban, xuc xich co au trung, xuc xich co doi bo, che bien xuc xich, phu gia doc trong xuc xich

Xúc xích có dòi bọ được phát hiện của công ty cổ phần (CP) Jupiter Foods Việt Nam (tỉnh Bình Dương), theo khiếu nạn của ông Thi Văn Tài, chủ Doanh nghiệp tư nhân (DNTN) Vạn Kim (TP. Biên Hòa), là đại lý của Công ty CP Jupiter Foods Việt Nam, sản phẩm Soyumm tuy chưa hết hạn sử dụng nhưng nhiều hộp xúc xích đã xuất hiện dòi bọ, nấm mốc và chảy nước!

Quan sát bằng mắt thường có thể dễ dàng nhận thấy từng cây xúc xích trong hộp vẫn còn nguyên bao bì, đựng trong hộp kín vẫn, hạn sử dụng vẫn còn nhưng cả chục con dòi và vỏ nhộng, bên cạnh đó nhiều hộp lên mốc đen, ướt nước.

Ngay sau khi bị khách hàng phản ánh ông Tài đã thu hồi toàn bộ số hàng và gửi yêu cầu tới công ty Jupiter Foods Việt Nam. Thừa nhận điều này, từ phía nhà sản xuất đã nhận lô hàng và xin lỗi người tiêu dùng.

Cập nhật giá vàng sáng 19.6: Liên tục sụt giảm, tiềm ẩn nguy cơ

Cập nhật giá vàng sáng 19.6: Vàng thế giới tiếp tục sụt giảm. Trong nước chênh lệch mua vào – bán ra quá cao, tiềm ẩn nguy cơ thua lỗ với người mua.

Cô gái trẻ sống đơn thân nuôi con nhỏ suốt 10 năm, ngày nào hàng xóm x-ì xà-o đứa trẻ không cha cho đến ngày có một đoàn xe sang dừng trước cửa, bước xuống xe là người khiến cả khu phố phải q-uỳ rạp…

Cô gái trẻ sống đơn thân nuôi con nhỏ suốt 10 năm, ngày nào cũng phải chịu đựng ánh nhìn soi mói và lời xì xào của hàng xóm về đứa trẻ không cha. Nhưng rồi, vào một buổi chiều mùa đông, khu phố nhỏ chật hẹp bỗng náo loạn khi một đoàn xe sang dừng trước cửa căn nhà cũ kỹ kia. Từ trong xe bước ra là người đàn ông khiến cả khu phố phải lặng người, có người thậm chí còn quỳ rạp xuống mặt đường…

Mười năm trước, khi Lệ mới chỉ hai mươi tuổi, cô rời quê lên thành phố với đôi mắt ngời sáng niềm hy vọng. Chưa kịp định hình tương lai, chưa kịp mơ về một mái nhà nhỏ, Lệ đã ngã vào lưới tình của một người đàn ông lạ — vừa lịch lãm, vừa dịu dàng như thể bước ra từ tiểu thuyết. Anh không kể nhiều về bản thân, chỉ nói mình tên Nam, làm trong ngành tài chính. Lệ không hỏi thêm. Trong tình yêu đầu đời, cô không cần nhiều lý do.

Nhưng chỉ vài tháng sau, Nam biến mất. Không một lời từ biệt, không tin nhắn, không số điện thoại. Chỉ còn lại đứa trẻ trong bụng Lệ.

Cái thai là cú sốc đầu tiên. Cái tát từ mẹ khi biết tin là cú sốc thứ hai. Lệ bị đuổi khỏi nhà, lên thành phố trong đêm, tay ôm bụng, tay xách chiếc túi nhỏ duy nhất trong đời.

Căn nhà trọ đầu tiên là một phòng gác mái dột nát. Lệ đi làm từ sáng tới tối, làm đủ nghề: rửa bát thuê, phụ bán cơm, gấp quần áo thuê cho xưởng may. Bụng ngày một lớn, việc ngày một khó kiếm. Sinh con xong, cô lại lao vào làm, bế con đi gửi, rồi lại về trong đêm với những đồng bạc lẻ đủ nuôi hai mẹ con cầm cự.

Cô bé đó tên là Mai. Từ nhỏ, Mai đã hiểu mẹ vất vả. Em ít khi đòi hỏi, ít khi quấy khóc. Nhưng cái mà Mai không tránh khỏi, là ánh mắt kỳ thị từ hàng xóm.

“Không cha mà cũng sinh ra con gái.”
“Chắc là loại gái lẳng lơ nên mới bị bỏ.”
“Đứa nhỏ này lớn lên không biết sẽ thế nào.”

Những lời ấy, Lệ nghe mỗi ngày. Ban đầu, cô còn khóc. Rồi cô quen. Cô học cách im lặng, học cách cúi đầu, học cách giả vờ không nghe thấy. Nhưng Mai thì khác. Đôi mắt bé vẫn ướt khi đi học về bị bạn trêu chọc. “Mẹ mày làm gái hả?”, “Cha mày là ai?”, “Chắc cha mày trong tù” — những câu hỏi độc địa đâm vào tim con trẻ như dao nhọn.

Một ngày nọ, Mai lên sáu tuổi, hỏi mẹ:
— Mẹ ơi, con có ba không?
Lệ im lặng. Câu hỏi ấy như kéo cả bầu trời đè xuống ngực cô.
— Có chứ con. Ai cũng có ba. Nhưng ba con… ở rất xa.

Mai không hỏi nữa. Nhưng từ hôm đó, em không còn hay cười.

Thời gian thấm thoắt trôi. Lệ vẫn làm lụng nuôi con, cố giấu đi nỗi đau và uất ức. Người ta bảo cô lì lợm, mặt dày, nhưng chẳng ai biết mỗi đêm cô ôm con ngủ với đôi mắt vẫn ướt. Cô không cần ai thương hại, chỉ mong con được sống yên bình.

Rồi năm Mai mười tuổi, điều không ai ngờ tới đã xảy ra.

Buổi chiều hôm ấy, khu phố nhỏ như dừng lại trong một khoảnh khắc vô thực. Tiếng động cơ vang lên, rồi dừng lại đồng loạt trước con hẻm. Những chiếc xe sang bóng loáng – Mercedes, Lexus, thậm chí cả Rolls-Royce – nối đuôi nhau đỗ kín mặt đường. Hàng xóm đổ ra xem, tưởng là đám cưới nhà giàu.

Nhưng không ai tin nổi mắt mình khi thấy người đàn ông mặc vest đen bước xuống từ chiếc xe đầu tiên. Anh cao lớn, gương mặt lạnh lùng nhưng quen thuộc đến kỳ lạ. Một vài người nhận ra: “Là ông chủ tập đoàn Vĩnh Phát! Là Nguyễn Trọng Nam!”

Ông ta không để ý tới ánh mắt xung quanh. Ông bước thẳng vào con hẻm cũ kỹ, đến trước căn nhà nhỏ đầy rêu phong — nhà của Lệ. Rồi ông ta gõ cửa.

Lệ mở cửa, và trong một khoảnh khắc, thời gian như ngừng lại.
— Em còn nhận ra tôi không?

Lệ lùi lại, mắt mở to, khuôn mặt trắng bệch. Cô không nói gì. Người đàn ông đưa tay run rẩy chạm vào vai cô.
— Anh xin lỗi… Anh sai rồi.

Mai từ trong nhà chạy ra, đứng giữa hai người, ngơ ngác.

Và rồi, điều không tưởng nhất đã xảy ra: người đàn ông giàu có quyền lực ấy… quỳ xuống trước mặt cô bé. Giữa con hẻm chật hẹp, giữa hàng chục ánh mắt, ông ta nói:

— Ba xin lỗi vì đến muộn.

Tiếng xì xào im bặt. Người ta chết lặng. Và người phụ nữ chịu khổ suốt mười năm kia… chỉ biết nắm chặt tay con, nước mắt tuôn rơi.

Cả khu phố dường như nín thở chứng kiến cảnh tượng chưa từng có: một người đàn ông mang quyền lực, tài sản và danh tiếng, quỳ rạp dưới đất, nói lời xin lỗi với một cô bé mười tuổi — con gái của người phụ nữ mà ông đã bỏ rơi mười năm về trước.

Lệ không khóc. Cô đứng đó, tay vẫn nắm lấy tay con, nhưng lòng như bị xé toạc ra từng mảnh.

Nguyễn Trọng Nam — người đàn ông từng biến mất không một dấu vết, người đã để mặc cô đơn độc vượt cạn, giờ đây lại xuất hiện giữa cuộc sống bình lặng đầy u uất của cô như một cơn bão.

Sau giây phút ngỡ ngàng, Nam được mời vào nhà. Căn nhà nhỏ, đơn sơ, ngăn nắp đến mức đau lòng. Không như biệt thự mà ông đang sống, nhưng ở đây — mọi thứ có hơi thở của một cuộc sống chân thành.

Nam ngồi đó, tay run lên. Ông nhìn xung quanh, như muốn khắc từng vết nứt trên tường vào trí nhớ. Lệ vẫn im lặng.

— Em… em có quyền không tha thứ cho anh. Nhưng ít nhất, anh mong em nghe anh nói hết.

Lệ gật. Không phải vì cô muốn nghe, mà vì mười năm qua, cô cần câu trả lời.

Nam kể. Ngày ấy, anh không hề rời đi vì chán hay phụ bạc. Mà bởi một tai nạn trên đường công tác — xe anh bị lật, người hôn mê suốt ba tháng trời. Khi tỉnh lại, trí nhớ bị mất tạm thời, không nhớ gì về Lệ, về những ngày bên nhau.

Gia đình Nam — giàu có, quyền thế — vốn dĩ không chấp nhận chuyện anh yêu một cô gái “vô danh tiểu tốt”. Mẹ anh, một người phụ nữ lạnh lùng và toan tính, đã giấu toàn bộ thông tin về Lệ. Bà dọn sạch ảnh, số điện thoại, xóa mọi dấu vết. Bà nói với Nam rằng cô chỉ là một “tai nạn ngắn ngủi”, và anh cần tập trung vào hôn nhân sắp xếp — với con gái một gia tộc lớn.

Nam đã kết hôn. Có một người vợ, một người con trai.

Lệ nghe tới đó, bỗng bật cười. Nụ cười chua chát.
— Vậy anh đến đây vì điều gì? Bù đắp? Lương tâm cắn rứt? Hay con anh thiếu máu, cần ghép tủy?

Nam cúi gằm mặt.
— Không. Là vì anh đã nhớ ra. Tất cả. Từng khoảnh khắc. Từng cái ôm, từng câu nói em thì thầm bên tai. Khi biết sự thật, anh cho người đi tìm em suốt một năm. Không ngờ… chỉ cách trung tâm thành phố có vài chục cây số.

Lệ lặng người.

— Anh biết anh sai. Không phải vì anh quên em, mà vì anh đã để bản thân bị điều khiển. Nhưng Mai… con bé có quyền biết cha nó là ai. Anh không đến để giành con. Anh chỉ muốn được làm cha nó… nếu em cho phép.

Nhưng câu chuyện không kết thúc ở đó. Sự trở lại của Nam mang theo một cái bóng khác — gia đình hiện tại của anh.

Ba ngày sau, khi Nam quay lại đưa Mai đi công viên lần đầu tiên, có một người phụ nữ đứng đợi sẵn trước cửa nhà Lệ. Đẹp, sắc sảo, ánh mắt lạnh như băng.

— Tôi là vợ hợp pháp của anh Nam. Tôi biết chuyện cô, và đứa con ngoài giá thú của chồng tôi.

Lệ bình thản.
— Cô muốn gì?

— Tôi không quan tâm đến quá khứ. Nhưng tôi sẽ không để một đứa trẻ làm rạn nứt gia đình tôi. Cô nên hiểu vị trí của mình.

— Còn anh ta? — Lệ hỏi.

— Anh ấy không còn lựa chọn nào cả. Cha anh ấy đang bệnh nặng. Nếu chuyện này lan ra, không chỉ anh Nam mất chức, mà cả đế chế Vĩnh Phát sẽ rúng động.

Lệ im lặng.

Người phụ nữ cười nhạt.
— Nhận một khoản tiền, rời khỏi đây. Cô xứng đáng được “bù đắp”. Hơn ai hết, cô cần tiền để nuôi con.

Chiếc vali đặt trước mặt cô, mở hé — từng cọc tiền xếp thẳng hàng.

Lệ đóng nó lại, đẩy trả.
— Tôi không cần tiền. Tôi chỉ cần con gái tôi không phải lớn lên trong một lời nói dối.

Đêm đó, Nam đến, một mình. Mắt anh đỏ hoe.
— Anh biết… họ đã đến gặp em.

— Phải. Và em cũng đã biết vị trí thật sự của mình.

— Em không hiểu đâu. Mọi thứ đang rối tung. Anh chỉ… muốn bù đắp.

Lệ đứng dậy, nhìn anh.
— Anh không cần bù đắp. Vì không có gì bù lại được mười năm em và con sống trong bóng tối.

— Anh có thể ly hôn. Anh sẽ đưa hai mẹ con về…

Lệ lắc đầu.
— Không. Em không muốn con mình trở thành cái gai trong mắt người khác. Em muốn con em được sống tự do, trong một mái nhà không ai coi nó là “con rơi”.

Nam quỳ xuống, lần thứ hai.
— Vậy… cho anh được làm cha, từ xa cũng được. Anh muốn con biết rằng nó có một người cha luôn dõi theo.

Lệ gật. Giọng cô nghẹn lại.
— Em không thể ghét anh. Nhưng em cũng không thể tha thứ hoàn toàn. Chúng ta… nên giữ lại điều tốt đẹp cuối cùng: ký ức.

Mai thi đỗ vào một trường chuyên. Mỗi tháng, có một phong thư gửi đến — không có tên người gửi, chỉ là lời nhắn động viên và những cuốn sách quý.

Đêm trước sinh nhật thứ mười một, Lệ bước vào phòng con gái, thấy Mai đang ngồi viết thư.

— Con viết gì đó?

— Con viết thư cho “người cha bí mật”. Dù ba không sống với con, nhưng con biết ba luôn ở đâu đó… lặng lẽ.

Lệ ôm con vào lòng, nước mắt không ngừng rơi.

Có những người bước qua đời ta chỉ để lại vết sẹo. Nhưng cũng có những người — dù đến muộn, vẫn gieo lại chút ánh sáng cho ký ức không còn nguyên vẹn.

Người cha ấy, dù trong bóng tối, vẫn dõi theo từng bước của con gái.

Và người mẹ ấy, suốt mười năm qua, đã làm tròn cả hai vai — bằng một tình yêu lớn đến vô biên.

Cha mẹ nên biết: Cách chia thừa kế nhà đất do cha mẹ để lại đúng luật 2025, tránh rắc rối về sau

Cách chia thừa kế nhà đất do cha mẹ để lại mới nhất, tránh rắc rối về sau

* Quyền sử dụng đất, quyền sở hữu nhà ở (sau đây gọi tắt là nhà đất).

Điều 609 Bộ luật Dân sự 2015 quy định về quyền thừa kế như sau:

“Cá nhân có quyền lập di chúc để định đoạt tài sản của mình; để lại tài sản của mình cho người thừa kế theo pháp luật; hưởng di sản theo di chúc hoặc theo pháp luật

Người thừa kế không là cá nhân có quyền hưởng di sản theo di chúc”

Theo đó, người thừa kế có thể hưởng thừa kế nhà đất theo di chúc hoặc theo pháp luật hoặc vừa thừa kế theo di chúc và theo pháp luật.

1. Chia thừa kế nhà đất theo di chúc

1.1. Hình thức của di chúc

Di chúc gồm di chúc miệng và di chúc bằng văn bản. Căn cứ Điều 628 Bộ luật Dân sự 2015, di chúc bằng văn bản bao gồm:

– Di chúc bằng văn bản không có người làm chứng.

– Di chúc bằng văn bản có người làm chứng.

– Di chúc bằng văn bản có công chứng.

– Di chúc bằng văn bản có chứng thực.

Lưu ý: Điều 629 Bộ luật Dân sự 2015 quy định trường hợp tính mạng một người bị cái chết đe dọa và không thể lập di chúc bằng văn bản thì có thể lập di chúc miệng. Sau 03 tháng, kể từ thời điểm di chúc miệng mà người lập di chúc còn sống, minh mẫn, sáng suốt thì di chúc miệng mặc nhiên bị hủy bỏ.

1.2. Khi nào di chúc hợp pháp?

Điều 630 Bộ luật Dân sự 2015 quy định di chúc hợp pháp là di chúc phải có đủ các điều kiện sau:

– Người lập di chúc minh mẫn, sáng suốt trong khi lập di chúc; không bị lừa dối, đe doạ, cưỡng ép;

– Nội dung của di chúc không vi phạm điều cấm của luật, không trái đạo đức xã hội; hình thức di chúc không trái quy định của luật.

1.3. Cách chia thừa kế nhà đất theo di chúc

Theo khoản 2 Điều 626 Bộ luật Dân sự 2015, người lập di chúc có quyền phân định phần di sản cho từng người thừa kế. Hay nói cách khác, người thừa kế được hưởng phần nhà đất bao nhiêu phụ thuộc vào nội dung di chúc nếu di chúc đó hợp pháp.

Lưu ý: Người thừa kế không phụ thuộc vào nội dung của di chúc.

Khoản 1 Điều 644 Bộ luật Dân sự 2015 quy định:

“1. Những người sau đây vẫn được hưởng phần di sản bằng hai phần ba suất của một người thừa kế theo pháp luật nếu di sản được chia theo pháp luật, trong trường hợp họ không được người lập di chúc cho hưởng di sản hoặc chỉ cho hưởng phần di sản ít hơn hai phần ba suất đó:

a) Con chưa thành niên, cha, mẹ, vợ, chồng;

b) Con thành niên mà không có khả năng lao động”

Theo đó, con chưa thành niên, cha, mẹ, vợ, chồng và con thành niên mà không có khả năng lao động của người lập di chúc sẽ được hưởng phần di sản thừa kế bằng 2/3 suất của một người thừa kế theo pháp luật nếu không được người lập di chúc cho hưởng di sản hoặc cho hưởng phần di sản ít hơn 2/3 suất đó.

Quy định người thừa kế không phụ thuộc vào nội dung của di chúc trên đây không áp dụng đối với người từ chối nhận di sản hoặc họ là những người không có quyền hưởng di sản.

Ví dụ: Vợ chồng ông A, bà B có tài sản chung là nhà đất trị giá 02 tỷ đồng, vì mâu thuẫn với vợ nên ông A trước khi chết đã lập di chúc với nội dung là để toàn bộ di sản cho 01 người con trai (cha, mẹ ông A đã chết).

Mặc dù không được ông A cho hưởng di sản theo di chúc nhưng bà B vẫn được hưởng vì là người thừa kế không phụ thuộc vào nội dung của di chúc theo quy định tại Điều 644 Bộ luật Dân sự 2015. Phần di sản bà B được hưởng như sau:

– Di sản thừa kế của ông A là 01 tỷ (vì nhà đất là tài sản chung nên chia đôi).

– Nếu chia thừa kế theo pháp luật thì người thừa kế của ông A thuộc hàng thừa kế thứ nhất là bà B và con trai, mỗi suất thừa kế là 500 triệu đồng. Căn cứ khoản 1 Điều 644 Bộ luật Dân sự 2015 thì bà B được hưởng di sản bằng 2/3 suất thừa kế. Do vậy, dù ông A không cho bà B hưởng di sản theo di chúc nhưng bà B vẫn được hưởng phần di sản thừa kế nhà đất với trị giá là 333.33 triệu đồng.

 

 

 

2. Chia thừa kế nhà đất theo pháp luật

2.1. Khi nào di sản chia theo pháp luật?

Căn cứ khoản 1 Điều 650 Bộ luật Dân sự 2015, nhà đất được chia theo pháp luật trong trường hợp sau:

– Không có di chúc.

– Di chúc không hợp pháp.

– Những người thừa kế theo di chúc chết trước hoặc chết cùng thời điểm với người lập di chúc; cơ quan, tổ chức được hưởng thừa kế theo di chúc không còn tồn tại vào thời điểm mở thừa kế.

– Những người được chỉ định làm người thừa kế theo di chúc mà không có quyền hưởng di sản hoặc từ chối nhận di sản.

Ngoài ra, thừa kế theo pháp luật cũng được áp dụng đối với các phần di sản là nhà đất sau:

– Phần di sản không được định đoạt trong di chúc.

– Phần di sản có liên quan đến phần của di chúc không có hiệu lực pháp luật.

– Phần di sản có liên quan đến người được thừa kế theo di chúc nhưng họ không có quyền hưởng di sản, từ chối nhận di sản, chết trước hoặc chết cùng thời điểm với người lập di chúc; liên quan đến cơ quan, tổ chức được hưởng di sản theo di chúc, nhưng không còn tồn tại vào thời điểm mở thừa kế.

2.2. Người được hưởng thừa kế theo pháp luật

Căn cứ Điều 649 và Điều 651 Bộ luật Dân sự 2015, người được hưởng thừa kế theo pháp luật là người thuộc diện thừa kế và hàng thừa kế.

– Diện thừa kế: Là người có quan hệ hôn nhân, huyết thống, nuôi dưỡng với người để lại di sản.

Lưu ý: Quan hệ nuôi dưỡng là con nuôi, cha nuôi, mẹ nuôi.

– Hàng thừa kế:

Khoản 1 Điều 651 Bộ luật Dân sự 2015 quy định hàng thừa kế theo thứ tự sau:

“a) Hàng thừa kế thứ nhất gồm: vợ, chồng, cha đẻ, mẹ đẻ, cha nuôi, mẹ nuôi, con đẻ, con nuôi của người chết;

b) Hàng thừa kế thứ hai gồm: ông nội, bà nội, ông ngoại, bà ngoại, anh ruột, chị ruột, em ruột của người chết; cháu ruột của người chết mà người chết là ông nội, bà nội, ông ngoại, bà ngoại;

c) Hàng thừa kế thứ ba gồm: cụ nội, cụ ngoại của người chết; bác ruột, chú ruột, cậu ruột, cô ruột, dì ruột của người chết; cháu ruột của người chết mà người chết là bác ruột, chú ruột, cậu ruột, cô ruột, dì ruột; chắt ruột của người chết mà người chết là cụ nội, cụ ngoại”

Lưu ý: Những người ở hàng thừa kế sau chỉ được hưởng thừa kế, nếu không còn ai ở hàng thừa kế trước do đã chết, không có quyền hưởng di sản, bị truất quyền hưởng di sản hoặc từ chối nhận di sản (theo khoản 3 Điều 651 Bộ luật Dân sự 2015).

2.3. Nhà đất được chia theo phần bằng nhau?

Khoản 2 Điều 651 Bộ luật Dân sự 2015 quy định:

“Những người thừa kế cùng hàng được hưởng phần di sản bằng nhau”

Như vậy, nếu nhà đất được chia thừa kế theo pháp luật thì người thừa kế sẽ được hưởng phần di sản bằng nhau.

Kết luận: Cách chia thừa kế nhà đất do bố mẹ để lại trên đây bao gồm chia theo di chúc và chia theo pháp luật, cụ thể:

– Nếu di chúc hợp pháp thì phần di sản thừa kế là nhà đất nhận được sẽ theo nội dung của di chúc, trừ những người không phụ thuộc vào nội dung của di chúc.

– Nếu nhà đất được chia theo pháp luật thì phần di sản nhận được là bằng nhau.

Không xong rồi! sau Huấn Hoa Hồng tới lượt Hải Sapa: Các anh lần lượt thế này

Hình ảnh Vũ Hoàng Hải, chủ kênh Sapa TV ăn kỳ tôm đã gây xôn xao dư luận bởi đây là một loài động vật nằm trong Sách đỏ của Việt Nam.

Hải Sapa TV ăn thịt kỳ tôm, cộng đồng mạng ra sức cảnh báo

Sapa TV là một hệ sinh thái mạng xã hội (Youtube, Facebook, Tiktok) do Hải Sapa TV (tên thật là Vũ Hoàng Hải, sống tại Lào Cai) làm chủ. Thời gian qua, trên các nền tảng mạng xã hội, Vũ Hoàng Hải thường xuyên chia sẻ những video quảng bá hình ảnh, ẩm thực, con người của núi rừng Tây Bắc đến với khách du lịch. Những video của Hải Sapa TV thu hút rất đông người xem. Riêng kênh Youtube Sapa TV cũng đã có 1,7 triệu người đăng ký.

Mặc dù nhận được sự yêu thích của đông đảo cư dân mạng, tuy nhiên, kênh Sapa TV cũng từng nhận mưa “gạch đá” khi đăng tải video có nội dung man rợ, không phù hợp với văn hoá Việt Nam.

Đơn cử như vào năm 2020, kênh Youtube Sapa TV đăng tải video mô tả cảnh ăn cá sống rùng rợn “gắn mác” là của đồng bào người Thái. Ngay sau khi video được đăng tải, một làn sóng phẫn nộ từ cộng đồng mạng, đặc biệt là người đồng bào dân tộc Thái đã nổi lên. Bên dưới video do Sapa TV đăng tải, đa phần là những ý kiến chỉ trích hành vi xuyên tạc và có tính man rợ này đã xúc phạm tới văn hóa – ẩm thực truyền thống của người Thái. Nhiều người thậm chí còn tuyên bố sẽ bỏ theo dõi kênh Sapa TV.

Chưa rút được kinh nghiệm sau sự cố này, mới đây, kênh Tiktok Sapa TV tiếp tục khiến cộng đồng mạng “dậy sóng” khi chia sẻ video Hải Sapa TV ăn kỳ tôm (hay còn gọi với tên khác là rồng đất), một loài động vật có trong Sách đỏ của Việt Nam. Hiện video này đang có hơn 600 nghìn lượt xem.

Xôn xao hình ảnh Hải SapaTV ăn Kỳ Tôm nằm trong Sách đỏ, bị dân mạng cảnh báo
Hải Sapa TV đăng tải video ăn thịt kỳ tôm gây xôn xao mạng xã hội. Ảnh chụp màn hình

Trong video, Hải Sapa TV cùng một số người bạn vô tư ăn uống và có những lời bình phẩm “có cánh” về món thịt kỳ tôm. Theo như nội dung video thì những con kỳ tôm này được một hộ nuôi và bán cho nhà hàng.

Dưới phần bình luận, nhiều cư dân mạng đã bày tỏ sự phẫn nộ với hành vi của Hải Sapa TV. Kèm theo đó là những lời cảnh báo về hậu quả mà Youtuber, Tiktoker Vũ Hoàng Hải có thể gặp phải khi đăng tải video này.

Những hệ luỵ khôn lường

Kỳ tôm là loài bò sát được xếp vào bậc V (nhóm sẽ nguy cấp) trong Sách đỏ Việt Nam nên rất cần được bảo vệ. Tại Việt Nam, việc gây nuôi, khai thác kỳ tôm trên khía cạnh kinh tế được khuyến khích. Tuy nhiên, người dân cần phải đăng ký xin giấy phép nếu nuôi số lượng nhiều.

Theo tìm hiểu của phóng viên, pháp luật hiện hành có nhiều quy định về xử lý đối với hành vi săn bắt, giết mổ động vật quý hiếm như: Luật Bảo vệ và phát triển rừng (nay là Luật Lâm nghiệp), Luật Đa dạng sinh học, Bộ luật Hình sự và nhiều văn bản hướng dẫn có liên quan… Đáng chú ý là Nghị định 35/2019/NĐ-CP ngày 25/4/2019 của Chính phủ quy định xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực lâm nghiệp có quy định cụ thể mức phạt đối với các hành vi vi phạm quy định về săn bắt, giết, nuôi, nhốt, vận chuyển, tàng trữ, buôn bán trái phép động vật quý, hiếm.

Tuy nhiên, thị trường mua bán thịt động vật hoang dã vẫn có phần nhộn nhịp xuất phát từ nhu cầu của một bộ phận trong xã hội. Tâm lý thích ăn thịt động vật hoang dã còn phổ biến, thậm chí còn được tung hô như một món ăn của nhà giàu, thể hiện đẳng cấp của người sử dụng.

Bên cạnh đó, việc chưa có chế tài để quản lý việc ăn thịt động vật quý hiếm đang là rào cản trong tuyên truyền, vận động người dân từ bỏ thói quen gây ảnh hưởng tới môi trường sinh thái này.

Có ý kiến chuyên gia đề xuất, để hạn chế tình trạng săn bắt, giết mổ động vật quý hiếm cần phải có những giải pháp cấp bách nhằm chấm dứt tình trạng buôn bán, tiêu thụ trái phép những loài động vật này. Đã đến lúc cần có quy định rõ hơn để xử lý hành chính, thậm chí xử lý hình sự đối với đối tượng tiêu thụ cuối cùng (người ăn) thì các sản phẩm thịt động vật quý hiếm sẽ không còn “đầu ra” và có tính răn đe mạnh hơn.

Xôn xao hình ảnh Hải SapaTV ăn Kỳ Tôm nằm trong Sách đỏ, bị dân mạng cảnh báo
Kênh Sapa TV từng nhận “mưa gạch đá” vì đăng video ăn cá sống. Ảnh chụp màn hình

Trở lại với câu chuyện Hải Sapa TV ăn thịt kỳ tôm, có thể thấy, hiện chưa có chế tài để xử phạt hành vi này. Tuy nhiên, đứng ở góc độ truyền thông đại chúng, việc Hải Sapa TV công khai quảng bá việc ăn thịt kỳ tôm có thể sẽ tạo ra những hiệu ứng tiêu cực đối với cộng đồng.

Bởi trên thực tế, kênh Sapa TV có một lượng người xem lớn, những nội dung mà kênh này đăng tải chắc chắn sẽ có tác động không nhỏ tới hành vi của người dùng mạng xã hội. Câu hỏi đặt ra là, việc Hải Sapa TV đăng tải video ăn thị kỳ tôm liệu có khiến cộng đồng mạng học theo, cổ xuý cho trào lưu ăn thịt động vật quý hiếm?

Trao đổi với phóng viên Báo Công Thương, chị Hà Thị T. (Hà Nội) bày tỏ sự bức xúc: “Tôi không đồng tình với việc Hải Sapa TV đăng video ăn thịt kỳ tôm. Dù sao đây cũng là một loại động vật trong Sách đỏ mà Việt Nam đang muốn bảo tồn. Chỉ sợ video này sẽ trở thành trào lưu khiến nhiều người săn lùng loài vật này”.

Cùng quan điểm với chị T, chị Vũ Quỳnh (Phú Thọ) cho rằng, càng là người nổi tiếng, việc chia sẻ các video mang tính nhạy cảm cần phải được cân nhắc. “Sapa TV là kênh có nhiều lượt xem, tôi nghĩ rằng chủ kênh nên cân nhắc nội dung nào nên đăng, nội dung nào không nên đăng. Như việc ăn thịt kỳ tôm lần này rất có thể sẽ gây hiệu ứng tiêu cực trong cộng đồng mạng. Đã là động vật quý hiếm thì nên bảo vệ, không nên giết, mổ, ăn một cách tràn lan”, chị Quỳnh nói.

Có thể thấy, việc Hải Sapa TV đăng tải video ăn thịt kỳ tôm đã gây xôn xao cộng đồng mạng, để lại nhiều ý kiến trái chiều, tạo nên sự bức xúc trong dư luận. Thiết nghĩ, sau vụ việc này, Hải Sapa TV cũng cần nhìn nhận vấn đề một cách khách quan, đầy đủ và có những hành động thiết thực để những nội dung được đăng tải trên Sapa TV không trở thành những xu hướng độc hại, gây ảnh hưởng tới hoạt động bảo vệ các loài động vật quý hiếm tại Việt Nam.

Đăng video săn bắt kỳ tôm, Sang Vlog từng bị cơ quan chức năng mời lên làm việcTháng 4/2020, trong đoạn clip với tựa đề “Thử thách 24 giờ bên bờ hồ”, Sang Vlog đã quay lại cảnh bắt con kỳ tôm để chế biến thức ăn. Tuy nhiên, loài vật này thuộc loài quý hiếm, có tên trong sách đỏ Việt Nam.

Sang Vlog sau đó bị triệu tập và làm việc với cơ quan chức năng để giải quyết vụ việc. Youtuber này cũng nhanh chóng gỡ bỏ những clip liên quan dù các video đều đang có lượt view cao.

Sáng mang hơn 6 tỷ đồng t:iền đ:.ền b:.ù đất đi gửi tiết kiệm, đến chiều số dư chỉ còn 0..

Sáng hôm đó, ông Hùng đứng trước quầy giao dịch của ngân hàng, cẩn trọng rút ra túi niêm phong đựng hơn sáu tỷ đồng – tiền đền bù giải tỏa đất mà cả đời ông chưa từng mơ tới. Ông ký giấy gửi tiết kiệm, lòng nhẹ nhõm. Thế nhưng, chỉ vài giờ sau, khi quay lại in sao kê, nhân viên ngân hàng nhìn ông bằng ánh mắt hoang mang:

— “Tài khoản của bác… số dư hiện tại là 0 đồng ạ.”

Ông Hùng, 61 tuổi, sống ở một vùng ven Hà Nội – một người nông dân thuần phác cả đời chỉ quen ruộng đồng và chợ quê. Gần đây, dự án đường vành đai 4 đi qua xã, nhà ông nằm đúng trong diện giải tỏa. Sau nhiều tháng chờ đợi, đền bù cuối cùng cũng được chi trả: 6 tỷ 220 triệu đồng – một con số lớn đến nỗi ông phải nhẩm mấy lần mới dám tin là thật.

Tiền được chuyển vào tài khoản ngân hàng mà chính quyền giúp ông lập. Mấy người cháu nội về chơi, giục ông rút tiền gửi tiết kiệm cho chắc. “Gửi một sổ đứng tên ông, một sổ cho bà, lãi cao, an toàn”, chúng nói.

Sáng ngày 15 tháng 6, ông đạp xe ra chi nhánh ngân hàng gần huyện. Cầm theo chứng minh thư, giấy tờ đất, và tờ sao kê chính quyền cung cấp, ông cẩn thận ngồi xếp hàng. Nhân viên giao dịch niềm nở tiếp đón. Sau một hồi, ông quyết định gửi 6 tỷ vào sổ tiết kiệm 12 tháng, lĩnh lãi cuối kỳ. Cô nhân viên bảo: “Chúng cháu đã tạo tài khoản Internet Banking cho bác rồi, bác có thể kiểm tra trên điện thoại.”

Ông Hùng gật đầu, không hiểu lắm nhưng cũng không hỏi lại. Cô gái trẻ giúp ông tải app ngân hàng, đăng nhập bằng số điện thoại – tất cả trông có vẻ rất hiện đại. Ông nhớ mình có hỏi lại:

— “Cái này có cần mật khẩu gì không cháu?”

— “Dạ có, nhưng bác cứ để mặc định đi ạ, không sao đâu. Có gì gọi cháu.”

Ra khỏi ngân hàng lúc gần trưa, ông ghé quán phở đầu ngõ ăn bát phở bò tái gầu. Trong lòng nhẹ tênh. Lần đầu tiên ông thấy mình “giàu có”. Mấy ông bạn già gọi điện hỏi han. Ông chỉ cười: “Có tí tiền già rồi sống đỡ khổ, chứ có gì đâu mà khoe.”

Nhưng cuộc sống không bao giờ đơn giản như vậy.

Chiều hôm đó, khi ông đang cầm điện thoại xem lại app ngân hàng – muốn khoe với cậu con trai ở Đồng Nai – thì bất ngờ thấy thông báo: “Tài khoản đã bị đăng xuất vì đăng nhập ở thiết bị khác.”

Ông nhíu mày, gọi lại vào hotline ngân hàng. Sau 10 phút máy bận, cuối cùng cũng gặp được nhân viên.

— “Tôi vừa gửi tiết kiệm sáng nay, sao bây giờ tài khoản trống trơn rồi?”

— “Dạ… bác đọc giúp cháu số tài khoản với ạ.”

Một hồi im lặng.

— “Tài khoản bác đang có số dư là 0 đồng. Gần đây có một loạt giao dịch chuyển tiền ra ngoài, mỗi giao dịch vài trăm triệu đồng.”

Ông Hùng gần như đứng không vững. Tay ông run bắn. Tim ông đập thình thịch. “Không thể nào!” – ông gần như hét lên.

— “Tôi vừa gửi, ngay sáng nay mà. Tôi không chuyển gì hết. Tôi có biết dùng cái gì đâu!”

Người ở đầu dây ngập ngừng:

— “Dạ… có thể tài khoản bác bị lộ thông tin đăng nhập và OTP.”

OTP? Ông không hiểu. Nhưng có một điều ông rất rõ: số tiền ấy không còn nữa.

Ông cuống cuồng quay lại chi nhánh ngân hàng. Nhân viên tiếp nhận hồ sơ, gọi bộ phận kỹ thuật. Trong khi họ tìm hiểu, ông ngồi chờ ở ghế, nhìn bảng điện tử nhảy số 354, 355… đầu óc ông trống rỗng.

Đến 5 giờ chiều, một anh quản lý chi nhánh tiếp ông:

— “Thưa bác, qua kiểm tra chúng cháu thấy tài khoản bị truy cập từ một thiết bị lạ, có vẻ là điện thoại Android tại TP.HCM. Hệ thống ghi nhận 12 giao dịch chuyển khoản ra các ví điện tử khác nhau trong vòng 20 phút. Bác có chia sẻ mã OTP hoặc thông tin gì cho ai không ạ?”

Ông Hùng như sét đánh ngang tai. “OTP là cái gì?”

— “Dạ, đó là mã xác thực gửi về điện thoại bác khi có giao dịch. Ai có nó thì có thể chuyển tiền.”

Ông ngẩn người. Chiều đó, ông có nhận được vài cuộc gọi lạ, một người xưng là “nhân viên ngân hàng trung ương” nói cần xác nhận thông tin sổ tiết kiệm. Họ nói giọng nghiêm túc, hỏi ông có gửi 6 tỷ không, có tên đầy đủ không, rồi bảo đọc mã xác thực để “xác minh quyền sở hữu”.

Ông đã đọc – không chỉ một mã.

Khi ông kể lại, người quản lý chỉ lắc đầu.

— “Bác bị lừa rồi ạ. Đây là hình thức lừa đảo giả mạo ngân hàng đang rất phổ biến. Bên cháu sẽ lập biên bản chuyển hồ sơ lên Công an Kinh tế, nhưng… xác suất lấy lại được tiền rất thấp.”

Ông Hùng không nói được lời nào.

Cả một đời gom góp, một mảnh đất bao năm cày xới, giờ chỉ còn lại những con số không trên màn hình và một cơn choáng váng không thể diễn tả.

Cả đêm ông Hùng không ngủ. Mắt ông thâm quầng, tay run rẩy, hết nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại rồi lại rút ra sổ tiết kiệm chỉ mới lập buổi sáng, giờ đã thành vô dụng. Ông cất công bấm số gọi lại ngân hàng, công an, ai ông cũng nài nỉ: “Làm ơn, cứu tôi với… Sáu tỷ đó là cả đời tôi.”

Bà Hòa – vợ ông – chưa kịp hiểu rõ sự tình đã khóc nức nở. Mấy chục năm vợ chồng còng lưng trồng lúa, bán từng tạ thóc, đến giờ phút ngỡ được an nhàn thì… trắng tay.

Sáng hôm sau, cháu trai ông – Nam – từ Đồng Nai bay ra Hà Nội. Nam là kỹ sư CNTT, làm cho một công ty an ninh mạng tư nhân. Nghe chuyện, Nam không trách ông, chỉ lặng lẽ bật laptop, hỏi ông từng chi tiết một:

— “Ông nhận cuộc gọi vào mấy giờ?”

— “Khoảng 2 giờ chiều. Nó nói như thật, xưng tên, số tổng đài, còn đọc đúng số CMND của ông…”

Nam cau mày.

— “Giọng miền Nam hay Bắc?”

— “Nam… nhưng có vẻ pha miền Trung.”

Nam gật đầu, bắt đầu truy vết từ điện thoại ông. Cậu kết nối thiết bị vào máy tính, phân tích lịch sử app ngân hàng và nhật ký hệ thống. Gần như ngay lập tức, Nam phát hiện dấu hiệu thiết bị ông bị cài phần mềm gián điệp – một dạng ứng dụng giả danh hỗ trợ tài khoản ngân hàng nhưng ngầm sao chép tin nhắn OTP và gửi về máy chủ lạ.

— “Nó cài app này từ lúc nào ông không biết đâu. Có thể lúc cô nhân viên ngân hàng giúp ông cài app hôm qua, ông vô tình cho phép tải nhầm cái giả mạo.”

Ông Hùng bàng hoàng: “Thế là nó biết hết, cả mã OTP cũng lấy được?”

Nam gật đầu.

— “Bọn này hoạt động bài bản. Chúng không cần lấy mật khẩu – chỉ cần ông đọc mã OTP là xong. Tiền đi qua nhiều lớp trung gian, ví điện tử, rồi tiền ảo, rồi tài khoản ‘xác chết’… khó mà truy lại được.”

Hai ngày sau, Nam dẫn ông Hùng đến Đội phòng chống tội phạm công nghệ cao – thuộc Công an TP. Một cán bộ tên Phúc tiếp nhận hồ sơ. Anh Phúc là người trẻ, nói chuyện thẳng thắn:

— “Bác là nạn nhân của một băng nhóm lừa đảo xuyên biên giới. Chúng tôi đang điều tra nhiều vụ tương tự. Cách chúng làm: giả mạo nhân viên ngân hàng, gửi app độc hại, lấy quyền truy cập rồi rút tiền qua loạt tài khoản ‘rác’. Có vụ bị mất tới 10 tỷ.”

Ông Hùng nói trong nghẹn ngào:

— “Nhưng sao không ai ngăn được tụi nó? Bao nhiêu người bị rồi?”

Phúc thở dài:

— “Luật còn lỗ hổng. Các ví điện tử cho mở tài khoản chỉ cần CCCD ảnh chụp, không xác minh sinh trắc. Chuyển tiền giữa các app lại không cần ngân hàng xác nhận. Còn các tài khoản ngân hàng kia thì… toàn đứng tên người đã mất, người vô gia cư, người dân tộc vùng sâu vùng xa.”

Nam chen vào:

— “Anh có thể xin toà lệnh truy dấu dòng tiền không?”

— “Được, nhưng cần thời gian. Và kể cả có lần ra được ví, đôi khi số tiền đó đã được ‘rửa’ sạch rồi.”

Dù biết hy vọng mong manh, Nam vẫn không từ bỏ.

Anh tìm đến một cộng đồng an ninh mạng ngầm – nơi tập trung những hacker mũ trắng. Sau nhiều lần dò hỏi, Nam tìm được đầu mối: một tài khoản IP từ TP.HCM chính là nơi phát ra các truy cập lạ vào app ngân hàng ông Hùng. IP này từng được liên kết đến một chiếc điện thoại dùng để lừa hơn 40 người khác – cũng mất từ vài trăm triệu đến hàng tỷ đồng.

Nam lần ngược dữ liệu blockchain – nơi dòng tiền bị chuyển qua một đồng tiền điện tử trung gian. Cuối cùng, anh chặn được 1 giao dịch chưa xác nhận – một khoản 300 triệu chuẩn bị được rút ra từ một sàn tiền điện tử trong nước.

Anh lập tức gửi dữ liệu cho anh Phúc và nhóm điều tra.

Vài ngày sau, anh Phúc báo lại:

— “Chúng tôi đã phong tỏa kịp thời 310 triệu trong ví ảo. Có thể hoàn lại cho bác một phần. Còn số còn lại đã được rút ở Campuchia qua cây ATM ảo.”

Ông Hùng không tin vào tai mình. Dù mất 6 tỷ, chỉ còn lại 310 triệu, nhưng ông vẫn rơi nước mắt. Không phải vì tiếc tiền, mà vì có người đã không bỏ rơi ông.

Nam thì lặng lẽ thở phào.

Cuối tháng 6, Bộ Công an công bố bắt giữ một đường dây tội phạm mạng chuyên giả mạo nhân viên ngân hàng, chiếm đoạt hơn 180 tỷ từ hàng trăm nạn nhân, đa phần là người cao tuổi, người ở vùng nông thôn.

Tên cầm đầu là một gã 28 tuổi, từng du học về công nghệ thông tin, nhưng vì nợ nần, hắn lao vào con đường tối tăm. Các tài khoản ngân hàng, ví điện tử, sim rác đều do hắn tổ chức mua bán tràn lan. “Chỉ cần một người bấm sai, tôi có cả tỷ” – lời khai của hắn làm người đọc lạnh gáy.

Ông Hùng nhìn ảnh tên tội phạm trên TV, ánh mắt đượm buồn. Ông không giận nữa, không nguyền rủa. Thứ ông mong, chỉ là những người sau ông – những cụ già chân chất – không trở thành nạn nhân tiếp theo.

Mất hơn sáu tỷ, nhưng ông Hùng không chỉ mất tiền. Ông mất cả sự tin tưởng, mất ngủ, mất sức khỏe, mất niềm vui tuổi già. Nhưng ông cũng học được một bài học đau đớn nhưng cần thiết: rằng thế giới này không còn như cũ – và cái giá của sự thiếu hiểu biết đôi khi rất đắt.

Nam – cháu ông – thì hiểu ra một điều khác: nếu những người trẻ không đứng ra bảo vệ người thân khỏi những cạm bẫy số hóa, thì cả thế hệ đi trước sẽ chỉ là con mồi.

Phát hiện hơn 1000 chai nước mắm có nhãn hiệu “Chắt cá cơm”, “Cá cơm vàng” bị vứt bỏ trong bụi rậm

Tối 18/6, nhiều người dân thôn Phước Lộc, xã Tam Thái, huyện Phú Ninh, tỉnh Quảng Nam đi qua đoạn kênh chính Phú Ninh thấy số lượng lớn chai có nhãn mác nghi là nước mắm bị vứt bỏ.

Theo đó, ngày 18/6, người dân thôn Phước Lộc đi trên đường bê tông, đoạn kênh chính Phú Ninh (gần cầu Nhất Trí) thì phát hiện số lượng chai nước mắm chất thành đống lớn nằm dưới bụi rậm bị đổ bỏ.

Số lượng chai nước mắm không rõ nguồn gốc bị vứt bỏ. Ảnh: Tấn Thành.

Ông Nguyễn Văn Dư, ở thôn Phước Lộc cho hay: “Sáng nay tôi có đi ngang qua đoạn đường kênh chính Phú Ninh nhưng không thấy các chai nước mắm vứt bỏ. Tuy nhiên đến chiều 18/6, người dân đi làm ngoài đồng ruộng về nhà thì phát hiện số lượng lớn chai nước mắm bị vứt bỏ dưới bụi rậm, đoạn kênh chính Phú Ninh. Tôi mong chính quyền địa phương sớm tìm đối tượng lén lút vứt bỏ nước mắm không rõ nguồn để xử lý”.

Nhiều chai nước mắm nhãn hiệu “Chắt cá cơm”, “Cá cơm vàng”… bị vứt bỏ ngổn ngang. Ảnh: Chí Đại.

Ghi nhận của chúng tôi, lúc 20h cùng ngày, tại một bụi rậm ở thôn Phước Lộc ước lượng hơn 1.000 chai nước mắm, trong đó (chai nước mắm từ 1 lít đến 5 lít, nhãn hiệu “Chắt cá cơm” “Cá cơm vàng”;… bị vứt bỏ nằm ngồn ngang.

Nhiều chai nước mắm dung tích từ 1 lít đến 5 lít bị vứt bỏ ở thôn Phước Lộc. Ảnh: Tấn Thành.

Nhận được thông tin, Công an xã Tam Thái đã khẩn trương có mặt tại hiện trường ghi nhận sự việc; tiến hành thu gom nước mắm để xác minh, làm rõ.

Các chai nước mắm bị vứt bỏ nằm ngổn ngang, đoạn qua kênh chính Phú Ninh. Ảnh: Chí Đại.

Lãnh đạo Công an xã Tam Thái cho biết: “Sau khi nhận thông tin, chúng tôi đã đến hiện trường ghi nhận sự việc. Do khu vực vứt bỏ nhiều chai nước mắm nằm ở chỗ ít dân cư và ít người dân đi lại nên khó phát hiện ra thủ phạm vứt bỏ số lượng nước mắm này. Chúng tôi sẽ cho người thu gom và tiến hành xử lý theo quy định pháp luật”.

C.A VÀO CUỘC RỒI: Lần này tới lượt con trai bà Tân Vlog liên quan đến “mật ong gi:ả”, trời ơi là trời

Trước thềm người tiêu dùng về chất lượng sản phẩm mật ong vải làm con trai Bà Tân Vlog quảng cáo, năng lượng quản lý thị trường vào cuộc xác minh, làm rõ.

Liên quan đến việc làm Nguyễn Văn Hưng (tức Hưng Vlog, con trai  Bà Tân Vlog , ở Bắc Giang) quảng cáo bán mật ong qua mạng với giá rẻ, Đội Quản lý thị trường số 4 (Cục Quản lý thị trường tỉnh Bắc Giang) cho biết đang xác định thông tin này, sau những người dùng chuyên sâu về chất lượng sản phẩm.

Cơ quan chức năng phục vụ con trai Bà Tân Vlog bán mật ong giá 215.000 đồng/2 lít - Ảnh 1.

Con trai Bà Tân Vlog quảng cáo bán mật giá rẻ

Lùm xùm về mật ong giá rẻ xuất hiện khi con trai Bà Tân Vlog live bán mặt hàng này và quảng cáo giá rẻ bất ngờ là 215.000 đồng/2 lít.

Nguyễn Văn Hưng quảng cáo đây là mật ong vải, cam kết chất lượng và nam thanh niên này thực hiện chiết xuất mật từ một thùng inox lớn vào các chai nhỏ trong quá trình bán hàng trực tiếp.

Như vậy, mỗi lít mật ong Hưng Vlog quảng cáo bán ra chỉ khoảng 105.000 đồng, rẻ hơn rất nhiều so với giá mật ong trên thị trường hiện nay. Thực tế, mật ong có nhiều loại, năng lực dao động từ khoảng gần 180.000 đồng/lít đến hơn 500.000 đồng/lít, tùy loại.

Cùng thời điểm Hưng Vlog phát trực tiếp bán mật ong, các nền tảng xã hội xã hội bất ngờ được chia sẻ rộng rãi với cơ sở sản xuất thông tin bắt quả hơn 2.000 lít mật ong giả từ đường. Sau đó, Hưng Vlog bất ngờ xóa hết video và thông báo hết mật ong hoa vải.

Sau phản ứng của khách hàng, Hưng Vlog đã đăng video lên tiếng về thông tin nguồn gốc mật ong vải Bắc Giang như quảng cáo trước đó. Nam thanh niên cho biết việc xóa các video về quảng cáo bán mật ong là việc bận rộn của gia đình và vẫn cam kết về sản phẩm chất lượng.

Hưng Vlog cho biết muốn giới thiệu hàng nông sản trên địa bàn nên bán mật ong hoa vải Bắc Giang và khẳng định mật ong mình bán chuẩn 100%. Về giá được cho là siêu rẻ, Hưng Vlog cho biết giá bán mật rẻ vì đến mùa thu hoạch nhiều, mật ong nuôi dưới vườn vải với số lượng lớn.

Trong video, Hưng Vlog còn giới thiệu ông Phan Văn Nết, Giám đốc HTX sản xuất thương mại và dịch vụ nông nghiệp xã Phì Điền (ở Bắc Giang) xác nhận ký kết hợp đồng tiêu thụ mật ong với nam thanh niên này. Hưng Vlog cũng cam kết nếu ai mua hàng cảm thấy không tin tưởng thì có thể hoàn lại hàng và anh sẽ hoàn lại tiền cho khách hàng.

Hưng Vlog năm 31 tuổi, được nhiều người biết đến khi đăng tải nhiều video trên Youtube về các món ăn, thực hiện các thử thách độc lạ. Sau khi có lượng người theo dõi lớn, Hưng lập thêm kênh youtube cho mẹ là “Bà Tân Vlog” để quay các clip về những món ăn “siêu để hỗ trợ”.

Chủ kênh Youtube Hưng Vlog từng là Sở Thông tin và Truyền thông Tỉnh Bắc Giang xử lý phạt hành chính 10 triệu đồng về hành vi đăng tải video lên mạng xã hội vi phạm pháp luật.

Theo đó, nam thanh niên này đăng video “Troll cướp tiền, đập bể heo đất của em gái, em trai đi ăn chơi và cái kết”. Nội dung video ghi lại hình ảnh mô tả Hưng cướp tiền trong heo đất của em trai và em gái mình.