Home Blog Page 2

Nữ thủ khoa Phú Thọ không chỉ học giỏi mà gia thế cũng thuộc hàng hiếm, mặc đồ hiệu từ đầu tới chân

Ngày 16/7, danh sách các thủ khoa kỳ thi THPT 2025 được công bố, lập tức thu hút sự quan tâm lớn. Trong đó, Nguyễn Lê Hiền Mai – nữ sinh lớp Chuyên Hóa, Trường THPT Chuyên Hùng Vương (Phú Thọ) nổi bật với thành tích đáng nể: 30 điểm tuyệt đối khối A00 (Toán, Lý, Hóa đều đạt 10).

Hiền Mai sinh năm 2007, không chỉ học giỏi mà còn sở hữu gương mặt xinh xắn, đôi mắt to, nụ cười rạng rỡ cùng làn da trắng mịn màng. Vẻ đẹp dịu dàng, thanh khiết của cô khiến nhiều người gọi là “thần tiên tỷ tỷ”.

Nữ thủ khoa 17 tuổi đạt 30 điểm tuyệt đối visual như "nàng thơ", mặc áo 60 triệu, nhìn giá bộ sưu tập túi hiệu càng choáng - 1

Xuất hiện trong buổi phỏng vấn trên VTV, Hiền Mai lựa chọn áo sơ mi trắng kết hợp quần tây đen đơn giản. Dù diện trang phục nền nã, cô vẫn toát lên thần thái tự tin, nhã nhặn đúng chuẩn “nữ thần học đường” mà cư dân mạng ưu ái gọi tên.

Nữ thủ khoa 17 tuổi đạt 30 điểm tuyệt đối visual như "nàng thơ", mặc áo 60 triệu, nhìn giá bộ sưu tập túi hiệu càng choáng - 2

Ngoài những khoảnh khắc giản dị, Hiền Mai cũng khiến dân mạng choáng váng khi lộ gu thời trang sang chảnh. Trong đời thường, cô yêu thích các thiết kế basic như váy liền, chân váy xếp ly, áo len cổ tròn hay blouse tay bồng – vừa nữ tính vừa dễ phối đồ.

Nữ thủ khoa 17 tuổi đạt 30 điểm tuyệt đối visual như "nàng thơ", mặc áo 60 triệu, nhìn giá bộ sưu tập túi hiệu càng choáng - 3

Đáng chú ý, Hiền Mai từng diện chiếc áo dệt kim có giá gần 60 triệu đồng. Đây là thiết kế xa xỉ được nhiều sao Việt như Bảo Thy, Đỗ Mỹ Linh, Đàm Thu Trang lựa chọn. Không dừng lại ở đó, khi chụp hình cùng xe sang bên mẹ, nữ thủ khoa dùng mẫu túi xách trị giá hơn 100 triệu đồng, chứng minh đẳng cấp “rich kid” chính hiệu dù mới 17 tuổi.

Nữ thủ khoa 17 tuổi đạt 30 điểm tuyệt đối visual như "nàng thơ", mặc áo 60 triệu, nhìn giá bộ sưu tập túi hiệu càng choáng - 4

Nữ thủ khoa 17 tuổi đạt 30 điểm tuyệt đối visual như "nàng thơ", mặc áo 60 triệu, nhìn giá bộ sưu tập túi hiệu càng choáng - 5

Trong một bức hình khác bên đàn piano, cô nàng khéo léo phối váy ngắn với áo trắng tay cánh tiên, kết hợp chiếc túi hiệu gần 64 triệu đồng, tạo nên tổng thể vừa ngọt ngào vừa sang trọng. Phong cách của Hiền Mai được khen vừa giữ được nét học sinh trong sáng, vừa toát lên khí chất đẳng cấp.

Không chỉ mê hàng hiệu, Hiền Mai vẫn thường xuyên lựa chọn những outfit năng động, trẻ trung phù hợp tuổi 17, như váy liền nhẹ nhàng hay áo phông kết hợp chân váy xếp ly, vừa dễ thương vừa tôn dáng.

Nữ thủ khoa 17 tuổi đạt 30 điểm tuyệt đối visual như "nàng thơ", mặc áo 60 triệu, nhìn giá bộ sưu tập túi hiệu càng choáng - 6

Nữ thủ khoa 17 tuổi đạt 30 điểm tuyệt đối visual như "nàng thơ", mặc áo 60 triệu, nhìn giá bộ sưu tập túi hiệu càng choáng - 7

Nữ thủ khoa 17 tuổi đạt 30 điểm tuyệt đối visual như "nàng thơ", mặc áo 60 triệu, nhìn giá bộ sưu tập túi hiệu càng choáng - 8

Với thành tích học tập ấn tượng cùng nhan sắc “nàng thơ”, Nguyễn Lê Hiền Mai trở thành tâm điểm chú ý trên mạng xã hội. Ở tuổi 17, cô không chỉ là niềm tự hào của Phú Thọ mà còn được ngưỡng mộ bởi sự thông minh, dịu dàng và phong cách thời trang đa dạng – lúc đơn giản tinh khôi, lúc lại sang chảnh chuẩn “con nhà giàu” thực thụ.

T-iêu h-ủy toàn bộ loạt nước giặt D-nee, Hygiene và Tauau vì bị làm gi-ả 👇

Một doanh nghiệp tại Hưng Yên vừa bị xử phạt hành chính 180 triệu đồng vì sản xuất hàng loạt sản phẩm tẩy rửa giả mạo nhãn hiệu nổi tiếng như D-nee, Hygiene, Tauau. Toàn bộ tang vật buộc tiêu hủy theo quy định pháp luật.
Sản xuất hàng giả nhãn hiệu D-nee, Tauau, doanh nghiệp ở Hưng Yên bị phạt 180 triệu đồng

Trước đó, vào ngày 17/5/2024, lực lượng chức năng tỉnh Hưng Yên đã kiểm tra đột xuất kho sản xuất, kho chứa hàng của Công ty H.V phát hiện công ty đang tổ chức sản xuất hàng giả với quy mô lớn, gồm nước giặt, nước xả vải, nước rửa chén mang nhãn hiệu D-nee, Hygiene và Tauau. Hàng loạt máy móc, hóa chất, tem nhãn, vỏ bao bì phục vụ cho quá trình san chiết, pha chế, đóng gói đều bị niêm phong và tạm giữ.

sản xuất hàng giả
Kho chứa hàng của Công ty H.V 

Căn cứ kết quả điều tra ban đầu, nhận thấy vụ việc có dấu hiệu hình sự, hồ sơ vụ án cùng toàn bộ tang vật đã được chuyển sang Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an tỉnh Hưng Yên. Đến ngày 24/9/2024, cơ quan điều tra đã ra quyết định khởi tố vụ án hình sự về hành vi “Sản xuất hàng giả” theo khoản 3 Điều 192 Bộ luật Hình sự, đồng thời khởi tố bị can đối với ông L.N.T – Giám đốc Công ty HV và ông N.V.L (sinh năm 1993, trú tại tỉnh Hải Dương), áp dụng biện pháp ngăn chặn: cấm đi khỏi nơi cư trú.

Tuy nhiên, một số tang vật trong vụ án do chưa đủ căn cứ để xử lý hình sự nên ngày 19/5/2025, Cơ quan Cảnh sát điều tra đã có văn bản đề nghị Chi cục Quản lý thị trường tỉnh Hưng Yên tiếp nhận hồ sơ và xử lý theo hướng vi phạm hành chính. Quyết định xử phạt 180 triệu đồng cùng biện pháp tiêu hủy toàn bộ tang vật là bước tiếp theo trong quá trình xử lý vụ việc nghiêm minh, đúng quy định.

sản xuất hàng giả
Can đựng hóa chất để sản xuất hàng giả

Ngày 19/5/2025, Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an tỉnh Hưng Yên đã có văn bản chuyển giao toàn bộ hồ sơ và tang vật liên quan đến Công ty H.V. cho Chi cục Quản lý thị trường tỉnh Hưng Yên để xử lý theo quy định. Trên cơ sở này, Đội Quản lý thị trường cơ động đã khẩn trương tiếp nhận, tổ chức xác minh làm rõ hành vi vi phạm, thu thập tài liệu và chứng cứ phục vụ công tác xử lý hành chính.

Qua điều tra, lực lượng chức năng xác định ông L.N.T – Giám đốc Công ty H.V. đã sử dụng kiến thức, công thức pha chế để tổ chức sản xuất hàng loạt sản phẩm tẩy rửa mang nhãn hiệu nổi tiếng như D-nee, Hygiene và Tauau nhưng hoàn toàn không phải hàng chính hãng. Để hợp thức hóa sản phẩm giả, ông T. mua các mẫu sản phẩm thật để nghiên cứu thành phần, mẫu mã, nhãn mác rồi tiến hành pha chế bằng các loại hóa chất, hương liệu tại xưởng riêng. Bao bì, vỏ túi, thùng carton và tem nhãn đều được in sao chép y hệt mẫu thật nhằm đánh lừa người tiêu dùng.

sản xuất hàng giả
Nước giặt D-nee giả

Lượng tang vật thu giữ tại hiện trường rất lớn, gồm hàng trăm can nước rửa chén, nước giặt, nước xả vải cùng hàng ngàn vỏ bao bì, nhãn mác giả nhãn hiệu D-nee, Tauau. Toàn bộ số hàng này được đóng gói, dán tem giả, in thông tin nước ngoài, mã số mã vạch tương tự hàng thật trên thị trường.

Sau khi hoàn tất xác minh, ngày 16/6/2025, Đội trưởng Đội QLTT Cơ động đã lập tờ trình đề nghị xử lý vụ việc vượt thẩm quyền lên Chi cục Quản lý thị trường tỉnh Hưng Yên. Một ngày sau, Chi cục tiếp tục có tờ trình gửi Chủ tịch UBND tỉnh đề nghị ra quyết định xử phạt. Đến ngày 19/6/2025, UBND tỉnh Hưng Yên chính thức ban hành Quyết định xử phạt vi phạm hành chính số 1374/QĐ-XPHC, xử phạt Công ty HV số tiền 180 triệu đồng về hành vi sản xuất hàng giả mạo nhãn hàng hóa, bao bì hàng hóa. Đồng thời, toàn bộ tang vật buộc phải tiêu hủy theo quy định tại điểm a khoản 4 Điều 12 Nghị định 98/2020/NĐ-CP, được sửa đổi tại Nghị định 17/2022/NĐ-CP.

Ngày 20/6/2025, Đội QLTT Cơ động đã triển khai thi hành quyết định xử phạt, mời ông L.N.T đến làm việc và trực tiếp giao quyết định, yêu cầu ông thực hiện tiêu hủy toàn bộ tang vật vi phạm.

sản xuất hàng giả
Toàn bộ tang vật buộc tiêu hủy theo quy định pháp luật.

Đại diện Đội QLTT Cơ động cho biết, trong thời gian tới, đơn vị sẽ tiếp tục bám sát chỉ đạo của Chính phủ, UBND tỉnh Hưng Yên, Sở Công Thương và Cục Quản lý và Phát triển thị trường trong nước, tăng cường kiểm tra, đấu tranh mạnh mẽ hơn nữa nhằm đẩy lùi tình trạng buôn lậu, hàng giả, gian lận thương mại. Mục tiêu là bảo vệ quyền lợi chính đáng của người tiêu dùng và sự phát triển lành mạnh của doanh nghiệp trên địa bàn tỉnh.

Lại là đất nặn cho trẻ em đây: Phát hiện ch/ất k;ích ứ;ng dạ dày, da, gan thận vượt tới 8,6 lần mức cho phép

Chất borax trong đất nặn dẻo vượt mức cho phép! Bác sĩ cảnh báo: Có thể gây kích ứng da trẻ nhỏ đến mức “đỏ như tôm luộc”.

Đất nặn dẻo với màu sắc rực rỡ và độ dẻo linh hoạt cao rất được trẻ em yêu thích. Tuy nhiên, các bác sĩ chuyên khoa độc chất cảnh báo: loại đồ chơi này thường chứa borax (hàn the), một chất có thể gây kích ứng đường tiêu hóa và da nếu trẻ tiếp xúc thường xuyên trong thời gian dài. Đặc biệt, với làn da, phản ứng nặng có thể khiến trẻ bị dị ứng, đỏ tấy như tôm luộc. Bác sĩ khuyên phụ huynh nên hạn chế cho trẻ chơi đất nặn dẻo, hoặc tuyệt đối không để trẻ vừa chơi vừa ăn uống.

Phát hiện chất kích ứng dạ dày, da, gan thận vượt tới 8,6 lần mức cho phép trong đất nặn dẻo cho trẻ em- Ảnh 1.

Các nhà độc chất học cảnh báo rằng đất nặn dẻo có chứa borax, da trẻ em sẽ bị kích ứng nếu thường xuyên tiếp xúc với chất này, da có thể bị đỏ và sưng tấy như tôm luộc

Theo kết quả kiểm tra ngẫu nhiên của Cục Tiêu chuẩn và Kiểm nghiệm (thuộc Bộ Kinh tế Đài Loan, Trung Quốc), nhiều mẫu đất nặn dẻo trên thị trường có hàm lượng borax vượt mức an toàn. Trước đây đã từng ghi nhận một số trường hợp trẻ nhỏ bị viêm da nghiêm trọng sau khi chơi đất nặn dẻo. Gần đây, Cục Pháp chế thành phố Đài Trung (Đài Loan, Trung Quốc) công bố kết quả kiểm tra các sản phẩm đất nặn dẻo bày bán trên thị trường, trong đó có 5 mẫu vượt ngưỡng borax, mẫu vượt cao nhất lên tới 8,6 lần. Đặc biệt, có 3 sản phẩm được bán tại hệ thống nhà sách nổi tiếng tại Đài Loan, Trung Quốc.

Đại diện cơ quan bảo vệ người tiêu dùng Đài Loan, Trung Quốc cho biết: sau khi nhận được thông báo từ chính quyền, cả 5 nhà sản xuất vi phạm đều đã liên hệ kênh phân phối để thu hồi sản phẩm. Đồng thời, các doanh nghiệp này cũng được yêu cầu cung cấp chính sách hoàn tiền và đảm bảo quyền lợi người tiêu dùng.

Phát hiện chất kích ứng dạ dày, da, gan thận vượt tới 8,6 lần mức cho phép trong đất nặn dẻo cho trẻ em- Ảnh 2.

Cục Pháp chế thành phố Đài Trung (Đài Loan, Trung Quốc) công bố kết quả kiểm tra các sản phẩm đất nặn dẻo bày bán trên thị trường, trong đó có 5 mẫu vượt ngưỡng borax, mẫu vượt cao nhất lên tới 8,6 lần

Đất nặn dẻo thường được làm từ hỗn hợp borax và keo dán. Ông Hồng Đông Vinh, Trưởng khoa độc chất tại Bệnh viện Đại học Y Trung Quốc, cho biết borax có thể gây kích ứng dạ dày, da, gan và thận. Phản ứng độc chất có thể khiến da trẻ bị đỏ tấy, viêm ngứa, đặc biệt nếu tiếp xúc lâu dài, trẻ có thể bị viêm da và viêm đường tiêu hóa. Vì vậy, bác sĩ khuyến cáo không nên để trẻ chơi các sản phẩm chứa borax.

Ngoài ra, keo dán, một thành phần quan trọng trong đất nặn dẻo, thuộc nhóm dung môi hữu cơ, nếu tiếp xúc lâu dài có thể bị hít vào phổi qua đường hô hấp. Do đó, nếu phụ huynh vẫn để trẻ chơi đất nặn dẻo, cần đảm bảo không gian thông thoáng, giới hạn thời gian chơi, và rửa tay sạch sau khi chơi. Tuyệt đối không để trẻ vừa chơi vừa ăn uống để tránh nguy cơ đưa hóa chất vào cơ thể.

Nguồn và ảnh: ETToday

Vậy là cả nước đã rõ bộ mặt của nam t;;ài xế uống r;;ượu lái xe gây t;;ai n;;ạn liên hoàn: 1 gia đình lâm vào bi k;;ịch, con m;;ất cha, vợ m;;ất chồng

Trước khi điều khiển ô tô, Lê Minh Giáp đã uống rượu cùng bạn bè. Trên đường đi, do buồn ngủ và thiếu quan sát, nam tài xế đâm vào một xe máy đi cùng chiều, sau đó hoảng loạn và đạp nhầm chân ga.

Trưa 17/7, trao đổi với PV VietNamNet, lãnh đạo Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an TP Hà Nội cho biết đã khởi tố vụ án, khởi tố bị can và bắt tạm giam 4 tháng đối với tài xế Lê Minh Giáp (SN 1984, trú phường Yên Nghĩa, Hà Nội, giảng viên tại một trường cao đẳng y tế) để điều tra về tội “Vi phạm quy định về tham gia giao thông đường bộ”.

Theo kết quả điều tra ban đầu, chiều 16/7, Lê Minh Giáp đã uống rượu cùng bạn bè. Khoảng 20h cùng ngày, nam tài xế điều khiển ô tô Honda BR-V mang biển số 30K-730.12 lưu thông trên đường Nguyễn Trác, hướng về nhà riêng tại Yên Nghĩa.

Khi đi đến đoạn gần tòa nhà CT7K, Khu đô thị Dương Nội, do buồn ngủ và thiếu quan sát, Giáp đã đâm vào 1 xe máy đi cùng chiều.

W-z6812464909406_91c6035efb3d1b6fcc7418042ede9c76.jpg
Hiện trường 2 xe ô tô bị hư hỏng nặng.

Cú va chạm bất ngờ khiến tài xế giật mình, hoảng loạn và đạp nhầm chân ga, dẫn đến xe tăng tốc mất kiểm soát, lao thẳng về phía trước, đâm liên tiếp vào 4 xe máy và 2 ô tô con đang dừng sát lề đường.

Hậu quả vụ tai nạn khiến anh Đồng Quốc V. (SN 1984, trú tại phường Dương Nội, Hà Nội) tử vong tại chỗ; chị Lê Thị Hà G. (SN 1995, trú tại phường Hà Đông, Hà Nội) bị gãy chân, con gái 3 tuổi của chị bị chấn thương sọ não, hiện đang được cấp cứu tại bệnh viện.

Nhiều phương tiện bị hư hỏng nặng, trong đó có cả ô tô và xe máy của người dân đang dừng, đỗ ven đường.

z6812464306277 5026019c62a864cfa77c2ccd23945702 73956.jpg
Cơ quan chức năng khám nghiệm hiện trường.

Ngay sau khi tiếp nhận vụ việc, Cơ quan CSĐT Công an TP Hà Nội đã phối hợp với Công an phường Dương Nội và các đơn vị chức năng nhanh chóng khám nghiệm hiện trường, điều tra theo quy trình của pháp luật.

Kết quả kiểm tra cho thấy, nồng độ cồn trong hơi thở của Lê Minh Giáp là 0,861 mg/l, vượt hơn 2,2 lần mức “kịch khung” theo quy định tại Nghị định 168/2024/NĐ-CP.

KHẨN: Áp thấp nhiệt đới có thể mạnh lên thành bão đi vào đất liền, những địa phương cần chuẩn bị ứng phó 👇

Ngày 17-7, Trung tâm Dự báo khí tượng – thủy văn quốc gia cho biết, áp thấp nhiệt đới đang di chuyển nhanh về phía Biển Đông và có khả năng mạnh lên thành bão trong 1-2 ngày tới. Trong khi đó, khu vực Nam bộ có thể xuất hiện mưa to vào chiều và tối nay.

Sáng nay, tâm áp thấp nhiệt đới nằm trên vùng biển phía Đông Philippines, ở khoảng 14,7 độ vĩ Bắc và 128,5 độ kinh Đông, sức gió mạnh nhất cấp 6-7 (39-61km/giờ), giật cấp 9. Áp thấp nhiệt đới đang di chuyển theo hướng Tây Tây Bắc với tốc độ nhanh khoảng 20km/giờ.

Dự báo hôm nay đến sáng mai, áp thấp nhiệt đới sẽ đi vào khu vực phía Đông đảo Luzon (Philippines), khả năng mạnh lên thành bão với sức gió cấp 8, giật cấp 10. Đến sáng 19-7, bão có thể nằm ở vùng Đông Bắc Biển Đông với sức gió mạnh cấp 10, giật cấp 12.

Trong 2-3 ngày tiếp theo, bão tiếp tục di chuyển theo hướng Tây Tây Bắc, mỗi giờ đi được 15-20km và có thể tiếp tục mạnh thêm khi vào Biển Đông.

IMG_0440.jpeg
Áp thấp nhiệt đới tiến gần miền Trung Philippines theo mô hình dự báo lúc 8 giờ ngày 17-7 của WINDY

Trên đất liền, thời tiết phân hóa rõ rệt. Miền Bắc sáng nay trời quang mây, nắng lên sớm, nhiệt độ tăng nhanh, oi nóng. Miền Trung tiếp tục chịu ảnh hưởng hiệu ứng gió phơn khô nóng, nhiều nơi nắng gay gắt ngay từ đầu ngày.

Ngược lại, tại Nam bộ, mây dông xuất hiện từ sáng sớm, một số nơi có mưa rào nhẹ. Dự báo chiều và tối nay, mưa dông sẽ xảy ra trên diện rộng, có nơi mưa vừa đến mưa to, kèm theo lốc, sét và gió giật mạnh.

Tôi từng sung sướng vì lấy được chồng giàu, nhưng trong đêm tân hôn, khi vào phòng làm việc của anh ta, tôi đã ki:nh ho:àng đến mức muốn bỏ chạy ngay lập tức

“Tôi từng sung sướng vì lấy được chồng giàu, nhưng trong đêm tân hôn, khi vào phòng làm việc của anh ta, tôi đã kinh hoàng đến mức muốn bỏ chạy ngay lập tức.”

Tôi là Ngọc Anh – 28 tuổi, từng làm trợ lý giám đốc ở một tập đoàn bất động sản lớn. Tôi không nghèo, nhưng từ bé đã chứng kiến mẹ khổ sở vì cha bỏ đi, phải tằn tiện từng đồng lo cho tôi ăn học. Trong tôi luôn hình thành một ước mơ mãnh liệt: phải lấy chồng giàu. Không cần phải yêu quá nhiều, chỉ cần anh ấy có thể cho tôi một cuộc sống an toàn, đủ đầy, không phải cúi mặt trước đồng tiền như mẹ tôi từng làm.

Tôi quen Minh – chồng tôi – trong một buổi tiệc giới thiệu dự án do công ty tổ chức. Anh là nhà đầu tư lớn, hơn tôi 12 tuổi, ít nói nhưng ánh mắt sắc lạnh và có phần nguy hiểm. Lúc đầu, tôi không có ấn tượng tốt. Nhưng rồi Minh lại chủ động tìm tôi sau đó, nhẹ nhàng, lịch thiệp và… có một sức hút kỳ lạ. Anh không phô trương như những đại gia khác, nhưng luôn khiến người đối diện thấy mình nhỏ bé. Chỉ 3 tháng sau, anh cầu hôn tôi.

Gia đình tôi mừng ra mặt. Mẹ khóc, nói tôi đã thoát khỏi số kiếp nghèo hèn. Bạn bè ghen tị, bảo tôi “trúng số”. Và tôi – thú thật – cũng cảm thấy hãnh diện. Không phải vì tôi quá yêu Minh, mà vì tôi nghĩ mình đã thắng. Tôi toan tính giỏi hơn người khác.

Đám cưới diễn ra linh đình. Nhà hàng sang trọng, dàn xe rước dâu xếp hàng dài cả con phố nhỏ quê tôi. Ai cũng gọi tôi là “cô dâu lọ lem”. Tôi mỉm cười, tin rằng mình đã đổi đời.

Cho đến đêm tân hôn…

Căn biệt thự của Minh nằm trong khu compound cao cấp, có bảo vệ riêng, hệ thống an ninh như doanh trại quân đội. Tôi từng nghĩ đó là do anh giàu, muốn được riêng tư. Khi bước vào căn nhà, mọi thứ đều hoàn hảo, bài trí đậm chất tối giản kiểu Nhật – đúng gu tôi. Minh đưa tôi đi một vòng, giới thiệu từng phòng. Cuối cùng là căn phòng nhỏ ở tầng 2, anh gọi là “phòng làm việc”.

“Em không cần vào đây. Nơi này chỉ để anh xử lý tài liệu thôi.” – Anh nói rất nhẹ, nhưng ngữ khí khiến tôi hơi rùng mình. Tôi gật đầu, không hỏi gì thêm.

Nhưng đêm đó, khi Minh nói có việc đột xuất cần xử lý và để tôi một mình trong phòng ngủ, tôi lại tò mò. Tôi không định phá vỡ lời dặn, nhưng khi đi tìm nước uống ở tầng dưới, tôi nghe tiếng lạch cạch kỳ lạ từ phòng làm việc. Cánh cửa khép hờ. Tôi ngập ngừng, rồi đẩy nhẹ.

Phòng làm việc không giống tôi tưởng. Không có máy tính, không sách vở, cũng không ánh sáng ấm cúng. Căn phòng sơn đen hoàn toàn, chỉ có một chiếc bàn dài, trên đó đặt đầy các hộp hồ sơ được phân loại kỹ lưỡng. Dọc bức tường là hàng chục tấm ảnh – ảnh chụp lén. Người trong ảnh đều là phụ nữ.

Tôi tiến lại gần.

Một người đang đi siêu thị. Người khác ngồi trong quán cà phê. Có người đang ôm con, có người vừa bước ra khỏi phòng tập yoga. Tất cả đều bị chụp từ xa, lén lút. Không ai nhìn vào máy ảnh. Không ai biết mình bị theo dõi.

Tôi bắt đầu run. Và rồi tôi thấy… ảnh của mình. Tấm ảnh tôi ngồi ở bàn làm việc trong văn phòng, đang uống nước và nhìn xuống điện thoại. Một góc nghiêng hoàn hảo. Không phải ảnh lấy từ camera công ty – mà là từ một ống kính đặt ở đâu đó gần sát.

Tôi lùi lại, tim đập thình thịch. Cơn choáng váng ập đến khi tôi nhận ra: tất cả những người phụ nữ này đều có nét giống tôi. Cao khoảng 1m6, da sáng, tóc đen dài, môi đầy – có người giống tôi y đúc như sinh đôi.

“Em vào đây làm gì?”

Giọng Minh vang lên sau lưng tôi. Anh đứng đó, không giận, không hoảng. Chỉ yên lặng, như thể anh biết chắc tôi sẽ vào.

Tôi không nói được lời nào. Không ai nói gì. Chỉ có tiếng tim tôi đập mạnh đến mức tôi tưởng mình sắp ngất. Đêm tân hôn. Tôi không thể ngờ mình sẽ phát hiện ra điều như vậy.

Minh bước vào phòng, đóng cửa lại. Không nhanh, không vội, không hề có vẻ mất kiểm soát. Tôi lùi bước, và chính lúc đó, tôi nhận ra: cánh cửa không có tay nắm phía trong.

Tôi bị nhốt lại.

Tôi bị nhốt. Trong căn phòng đen ngòm ấy, với hàng chục bức ảnh phụ nữ – những bản sao khác nhau của chính tôi – đang dán chi chít trên tường.

Tôi đập cửa. Tôi gào lên. Nhưng Minh không phản ứng. Chỉ có tiếng giày anh ta rời đi, từng bước một – chậm rãi, bình tĩnh, như thể chuyện này hoàn toàn không mới với anh.

Tôi mất bao lâu để ngừng hoảng loạn? Có thể là vài phút, có thể là cả giờ. Nhưng khi ngồi bệt xuống sàn gỗ lạnh, tôi nhận ra: mình không thể ngồi đó chờ. Phải tìm cách ra ngoài. Phải hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Tôi lục tìm mọi thứ có thể trong phòng: các hộp hồ sơ, ngăn bàn, cả sàn nhà dưới tấm thảm mỏng. Tất cả đều ngăn nắp một cách kỳ quái. Minh phân loại các hồ sơ như một tay điều tra chuyên nghiệp: tên, tuổi, sở thích, địa điểm thường lui tới, giờ giấc hoạt động. Mỗi người phụ nữ đều được theo dõi từ 1 đến 3 tháng. Tôi rùng mình khi nhận ra có một số người được đánh dấu bằng bút đỏ, kèm chú thích: “biến mất”.

Một cảm giác lạnh lẽo chạy dọc sống lưng.

Tôi lần theo ánh đèn mờ từ một góc tường – nơi duy nhất có khe sáng nhỏ, có lẽ từ hệ thống thông khí. Khi đến gần, tôi thấy một két sắt nhỏ âm tường, loại có mã số. Trên đó có dán một mẩu giấy ghi dòng chữ: “Chỉ dành cho người xứng đáng.”

Tôi đoán – hoặc hi vọng – rằng trong két có thể là điện thoại, chìa khóa hoặc bất cứ thứ gì giúp tôi thoát thân. Nhưng mã số thì sao?

Tôi ngồi lặng, cố nhớ lại từng chi tiết nhỏ mà Minh từng nói. Và rồi – như một tia sáng lóe lên – tôi nhớ ra chiếc vòng tay Minh tặng tôi trong ngày cầu hôn. Mặt sau khắc dòng số lạ: 050394.

Tôi nhập dãy số đó.

Két mở ra.

Bên trong là một chiếc điện thoại cũ, một USB và… một quyển sổ tay da nâu đã sờn. Tim tôi đập mạnh, tay run rẩy lật mở. Trang đầu tiên là ảnh một cô gái – xinh đẹp, nét mặt nhẹ nhàng, dịu dàng, tên là Thư, sinh năm 1994.

Có chú thích: “Mất tích 2019 – chưa tìm thấy.”

Tôi đọc tiếp. Ghi chép là của Minh. Anh theo dõi từng hành động của Thư: cô ăn gì, đi đâu, thậm chí thời gian cô tắm mỗi tối. Nhưng điều kinh hoàng hơn cả là ở cuối sổ: các đoạn nhật ký viết tay, lặp đi lặp lại:

“Tôi chỉ đang tái tạo. Tôi muốn hoàn thiện. Không ai hiểu tôi. Họ giống cô ấy, nhưng chưa ai là bản sao hoàn hảo.”

Cô ấy?

Tôi lật trang cuối. Một bức ảnh rơi ra. Là Thư – ngồi bên Minh. Hai người cười, rất hạnh phúc. Mặt Thư hiện rõ trong ánh sáng đèn phòng. Tôi chết sững. Cô ấy không chỉ giống tôi – mà còn là tôi. Hoặc tôi là cô ấy.

Không. Không phải chị em song sinh. Tôi không có chị em.

Mọi thứ bắt đầu xâu chuỗi lại như một bộ phim kinh dị: Minh từng yêu Thư. Cô ấy mất tích, có thể đã chết. Từ đó, anh ta bắt đầu săn tìm những người giống cô ấy – giống tôi – và… theo dõi, tiếp cận, rồi “loại bỏ” khi không đạt.

Tôi là bản sao mới nhất.

Và có thể – là bản cuối cùng.

**

Tiếng mở cửa vang lên.

Minh bước vào, tay cầm ly rượu. “Em vào được két sắt?” – anh hỏi, giọng nhẹ như gió.

Tôi siết chặt quyển sổ. “Anh đã làm gì cô ấy?”

Anh không trả lời. Chỉ tiến lại gần. “Em là người giống cô ấy nhất. Từ ánh mắt đến cách em ngáp khi buồn ngủ. Em thậm chí còn thích cùng một loại nước hoa.”

Tôi nuốt khan. “Tôi không phải cô ấy.”

Minh mỉm cười. “Không, em tốt hơn cô ấy.”

Đó là giây phút tôi hiểu: tôi sẽ không thể rời khỏi nơi này nếu không đấu tranh. Không bằng lời nói.

Khi Minh đưa tay chạm vào tóc tôi, tôi vung quyển sổ đập mạnh vào mặt anh, rồi lao ra cửa. Không khóa! Tôi chạy như điên xuống cầu thang, va phải một chiếc bình sứ vỡ tan. Còi báo động vang lên – có vẻ là do tôi kích hoạt khi chạy ra cổng.

Bảo vệ lao tới, nhưng tôi hét lên: “Cứu tôi! Tôi bị giam! Anh ta là kẻ bệnh hoạn!” – giọng tôi khàn đặc.

Minh xuống đến nơi, nhưng máu rỉ trên trán, khuôn mặt đầy kinh ngạc – lần đầu tôi thấy anh không còn kiểm soát tình hình.

Tôi không nhớ rõ sau đó chuyện gì diễn ra. Chỉ biết cảnh sát đến. Họ giữ Minh lại để điều tra.

**

3 tháng sau…

Tôi chuyển khỏi thành phố. Tránh ánh đèn. Tránh mọi thứ quen thuộc.

Kết quả điều tra hé lộ: trong khu vườn phía sau nhà Minh, có dấu hiệu từng chôn thứ gì đó. Hài cốt chưa xác định danh tính đang được giám định. Chiếc USB chứa hàng trăm tệp video quay lén – không chỉ tôi, mà cả những “bản sao” trước tôi.

Minh – người đàn ông trong mơ, hóa ra là kẻ không thể buông bỏ quá khứ. Thay vì chấp nhận mất mát, anh ta cố tạo ra một “Thư” mới. Tôi – may mắn thoát khỏi cái kết của những người trước.

Nhưng mỗi đêm, tôi vẫn mơ thấy căn phòng đen ấy. Vẫn nghe tiếng cười trầm khẽ của Minh bên tai.

Và tôi không chắc – rằng mình thực sự thoát được… hay chỉ là tạm hoãn ngày tái hiện ác mộng.

Tan làm về, vừa bước vào nhà, tôi ngửi thấy mùi thức ăn thơm lừng lan tỏa khắp gian bếp. Trên bàn, cơm canh bày biện tươm tất, đẹp mắt đến lạ. Tôi mỉm cười, trong lòng rộn ràng nghĩ: ‘Chồng mình biết nấu ăn từ bao giờ thế này?’ Nhưng chỉ vài giây sau, người bước ra từ bếp khiến tôi chết lặng. Không ai khác, chính là… vợ cũ của chồng. Cô ta thản nhiên như thể đây là nhà của mình, vẫn đeo tạp dề, thoải mái trò chuyện và cười đùa cùng con trai. Tôi sững sờ, cố giữ bình tĩnh để hỏi: — Cô tự ý vào nhà tôi là sao? Cô ta chỉ cười nhạt rồi đáp tỉnh bơ: — Chồng cô đưa chìa khóa cho tôi. Anh ấy bảo tôi thích thì cứ về, không phải ngại gì cả. Tôi như chết đứng. Chồng tôi về ngay sau đó. Tôi chất vấn anh: — Tại sao anh đưa chìa khóa cho vợ cũ? Anh đáp tỉnh rụi: — Căn nhà này cô ấy góp tiền mua, nên có quyền. Em đừng ích kỷ như vậy. Người ta nấu cho ăn còn không biết điều, lại sinh chuyện! Tôi lặng người. Một cảm giác bị phản bội, bị xem thường dâng trào đến nghẹn thở. Tôi thu dọn đồ đạc và bỏ về nhà mẹ ngay trong đêm. Nhưng họ nhầm rồi… Tôi không dễ dàng bỏ qua đâu. Trong đầu tôi lúc đó, một kế hoạch trả đũa tinh tế và bất ngờ bắt đầu hình thành…” 👇

“Tôi không ngờ, người phụ nữ mặc tạp dề đứng trong bếp hôm đó, lại chính là lý do khiến cuộc hôn nhân tưởng như êm đềm của tôi bắt đầu rạn nứt. Và càng không thể ngờ hơn, người trao cho cô ta quyền bước vào cuộc sống của tôi lại chính là người đàn ông tôi gọi là chồng.”

Tôi kết hôn với Hoàng cách đây gần hai năm. Anh từng là người đàn ông điềm đạm, chu đáo, biết quan tâm và hết lòng vì gia đình — ít nhất là trong mắt tôi lúc đó. Tôi là người ngoài ngành công nghệ, còn anh là kỹ sư phần mềm, làm việc trong một công ty lớn, công việc đòi hỏi nhiều giờ trước máy tính và không ít những buổi họp kéo dài. Tôi chấp nhận điều đó, vì nghĩ rằng ai cũng cần không gian riêng để phát triển sự nghiệp. Tôi cũng không gặng hỏi quá nhiều về quá khứ của anh, ngoài việc biết anh từng có một đời vợ và một đứa con trai năm nay đã bảy tuổi.

Tôi chưa bao giờ ghen tuông với quá khứ của chồng. Tôi tôn trọng những gì đã qua, và càng tôn trọng mối quan hệ cha con giữa Hoàng và bé Bin – con riêng của anh. Dù không phải mẹ ruột, tôi vẫn cố gắng yêu thương và quan tâm bé như con đẻ của mình. Cuối tuần, tôi đưa Bin đi chơi, mua sách, dạy bé học tiếng Anh. Có lúc bé còn gọi tôi là “mẹ Mai”, tôi thấy lòng mình dịu lại. Tôi nghĩ mình đang làm đúng, đang vun vén cho một gia đình tưởng chừng thiếu sót trở nên trọn vẹn.

Nhưng rồi… mọi thứ bắt đầu thay đổi vào một ngày thứ Năm, trời mưa lất phất.

Tôi về nhà sau ca làm dài mệt mỏi, trong đầu chỉ nghĩ đến việc ăn gì đó nóng hổi rồi ngả lưng một lát. Cánh cửa bật mở, một mùi thơm lạ lẫm từ bếp xộc ra – không phải mùi đồ ăn công nghiệp hay đồ ăn đặt sẵn, mà là mùi của cơm nhà nấu kỹ càng. Tôi bước vào, ngỡ ngàng khi thấy bàn ăn được dọn tươm tất với cá kho, canh chua, rau xào tỏi – toàn những món tôi từng kể là yêu thích.

Tôi còn chưa kịp hỏi thì có tiếng cười khúc khích vang lên từ trong bếp.

Một người phụ nữ mặc tạp dề, tóc búi cao, nhẹ nhàng bước ra, tay cầm dĩa trái cây. Nhìn thấy tôi, cô ta chẳng hề ngạc nhiên, cũng không chào hỏi, chỉ lạnh nhạt liếc mắt rồi quay sang tiếp tục cười đùa với Bin.

Tôi đứng như trời trồng. Mất vài giây tôi mới kịp nhận ra – đó là Linh, vợ cũ của Hoàng.

Tôi lấy lại bình tĩnh, hỏi bằng một giọng cố giữ bình thản:
– Chị vào nhà bằng cách nào?

Không chút nao núng, cô ta nhún vai:
– Chồng em đưa chị chìa khóa. Nói lúc nào chị muốn về thăm Bin thì cứ tự nhiên.

Tôi sững sờ. Không nói nên lời.

Tối đó, Hoàng về. Tôi kéo anh vào phòng, gặng hỏi. Anh thở dài như thể tôi là đứa trẻ con làm mình làm mẩy.
– Em làm quá lên rồi đấy. Căn nhà này không chỉ là của em. Một phần tiền mua nhà là của Linh. Anh nợ cô ấy điều đó, nên không thể ngăn cô ấy ra vào. Mà cô ấy có làm gì sai? Cô ấy chỉ về nấu ăn cho con, cũng tiện thể cho em ăn luôn. Em nên biết ơn thay vì khó chịu.

Tôi nghẹn họng.

Hoàng từng nói căn nhà này là do anh vay ngân hàng và bố mẹ anh giúp đỡ. Chưa từng nhắc đến chuyện “cùng góp tiền với vợ cũ”. Bây giờ thì lại như tát vào mặt tôi, như thể tôi là kẻ ở nhờ, còn Linh mới là chủ.

Tôi cười nhạt. Không buồn thanh minh, cũng chẳng muốn cãi lý. Tôi thu dọn vài bộ quần áo, bắt xe về nhà mẹ đêm hôm đó. Trong lòng hỗn loạn, đau đớn, tủi nhục.

Mẹ tôi nhìn tôi không nói gì, chỉ rót cho tôi ly nước ấm. Tôi ngồi lặng lẽ, cố nuốt nước mắt.

Nhưng rồi, trong cơn tức giận xen lẫn tổn thương ấy, một kế hoạch bắt đầu hình thành trong đầu tôi. Một kế hoạch không điên rồ, không trả thù kiểu kịch tính, mà là một con đường khiến họ phải tự nhìn lại lựa chọn của mình…

Tôi đã nằm ở nhà mẹ đúng ba đêm. Ba đêm tôi không khóc, không nhắn tin, không gọi điện. Cũng không có ai gọi cho tôi – không chồng, không con chồng, càng không có người phụ nữ mặc tạp dề kia.

Thay vì ngồi đó tự hỏi “tại sao họ lại đối xử với mình như vậy?”, tôi bắt đầu hỏi: “Mình có thể làm gì tiếp theo?”.

Tôi đã từng nghĩ hôn nhân là một cuộc đồng hành, nơi ai cũng nên nhún nhường, ai cũng cần hi sinh một phần vì người còn lại. Nhưng có vẻ trong cuộc hôn nhân này, tôi đang bước đi một mình. Không ai giữ tay tôi lại, cũng không ai sợ tôi buông tay.

Vậy thì, tôi sẽ để họ biết cảm giác mất tôi là như thế nào.

Sáng ngày thứ tư sau khi tôi bỏ đi, tôi gửi đơn xin nghỉ phép 2 tuần cho công ty. Tôi cần thời gian để suy nghĩ, nhưng cũng để hành động.

Tôi bắt đầu dọn dẹp lại tinh thần và ngoại hình. Đi cắt tóc, chăm sóc da, mua vài bộ đồ mới. Không phải để “trả thù bằng cách đẹp lên” như mấy bộ phim vẫn nói, mà là để nhắc nhở bản thân rằng: tôi không phải là một cô vợ yếu đuối ngồi chờ sự đoái hoài từ chồng mình.

Buổi chiều, tôi đến trường đón Bin. Thằng bé chạy ào đến, ôm chầm lấy tôi.
– Mẹ Mai ơi, mấy hôm nay mẹ đi đâu thế? Con nhớ mẹ lắm!
Tôi xoa đầu bé, lòng chùng xuống.
– Mẹ bận việc một chút. Nhưng mẹ nhớ Bin nhiều lắm.

Lúc đó, tôi nhận ra: tôi không giành giật đàn ông. Tôi chỉ không muốn một đứa trẻ vô tội trở thành nạn nhân của những trò quyền lực người lớn.

Tôi đưa bé đi ăn kem, rồi chở về nhà. Căn nhà nơi tôi từng nghĩ là tổ ấm. Tôi bấm chuông. Một lúc sau, chính Hoàng ra mở cửa. Anh thoáng ngỡ ngàng khi thấy tôi, rồi ngại ngần nhìn sang phía sau – Linh đang đứng ở bếp, vẫn với tạp dề và mùi đồ ăn.

Tôi bình tĩnh nói:
– Em đưa Bin về. Từ nay, nếu em muốn đón con đi đâu vài hôm, anh cũng đừng ngăn cản. Em nghĩ em có quyền đó, nếu chị ta cũng có quyền tự tiện vào đây.

Hoàng không nói gì. Tôi không chờ đợi. Tôi quay người bước đi, để lại anh đứng đó với một thứ cảm giác lửng lơ khó tả.

Ngày thứ năm, tôi gửi đơn yêu cầu chia tài sản ra tòa – bao gồm cả phần căn nhà đang đứng tên chồng. Tôi không cần lấy gì cả, nhưng tôi muốn rõ ràng: nếu có sự góp vốn từ người cũ, thì mọi thứ nên được phân chia lại đúng theo pháp luật. Không còn chuyện “vợ cũ góp tiền, vợ hiện tại không được ý kiến”.

Tin nhắn của Hoàng tới sau đó vài tiếng:

“Em đang làm quá mọi chuyện rồi đấy Mai. Đây chỉ là chuyện gia đình, đâu cần phải kéo ra pháp luật như vậy?”

Tôi không trả lời.

Hôm sau, tôi hẹn gặp Linh ở một quán cà phê. Cô ta đến, ánh mắt dè chừng. Tôi mỉm cười, bắt đầu trước:
– Chị nấu ăn ngon. Bin rất thích. Em cũng cảm ơn vì chị quan tâm cháu. Nhưng có lẽ mình cần thống nhất vài chuyện.

– Em định đuổi chị à? – cô ta hỏi thẳng.

– Không. Em không có quyền đó. Nhưng chị cũng nên nhớ, căn nhà ấy không còn là nơi chị có thể ra vào tùy tiện. Nếu chị muốn gặp con, em sẽ không bao giờ ngăn cản. Nhưng nếu chị tiếp tục chen vào cuộc sống riêng của vợ chồng em, thì em buộc phải hành động đến cùng.

Cô ta im lặng. Lần đầu tiên, tôi thấy trong mắt cô ấy không còn tự tin hay thách thức – mà là sự cảnh giác.

Một tuần sau, Linh trả chìa khóa. Không một lời nhắn.

Hoàng bắt đầu tỏ ra muốn hàn gắn. Anh chủ động gọi, xin gặp, nói sẽ dừng chuyện để Linh tự tiện về nhà. Anh bảo tôi quay về, rằng “mọi chuyện có thể sửa chữa”. Nhưng lần này, tôi không vội.

Tôi nói:
– Em sẽ về. Nhưng em muốn hai điều: một là đổi ổ khóa, và hai là đi tư vấn hôn nhân. Nếu anh không đồng ý, em sẽ tiếp tục tiến hành chia tài sản như đã nộp đơn.

Hoàng đồng ý. Miễn cưỡng, nhưng anh không còn đường lùi.

Ba tháng sau, tôi trở lại nhà. Không còn Linh, không còn chìa khóa lạ, và – bất ngờ nhất – là Hoàng bắt đầu thay đổi. Anh xin lỗi nhiều lần. Anh tham gia các buổi tư vấn cùng tôi. Dần dần, giữa chúng tôi không còn là cuộc chiến “ai đúng ai sai”, mà là đối thoại thật sự.

Tôi không thể chắc cuộc hôn nhân này sẽ vững bền mãi mãi. Nhưng tôi biết, nếu tôi không đứng dậy, không vạch rõ ranh giới, thì tôi đã đánh mất chính mình trong cuộc đời của người khác.

Đôi khi, sự trả thù không cần đến nước mắt hay lời cay nghiệt. Chỉ cần bạn biết mình là ai, và không để ai bước qua giới hạn đã định.
Câu chuyện của tôi không phải là chiến thắng. Nhưng đó là sự lựa chọn: lựa chọn sống như một người phụ nữ có giá trị.

Cụ ông phải trả 520 triệu đồng t:.iền cước viễn thông dù không dùng: Sự thật đằng sau quá kinhhoang

Các đối tượng sử dụng thủ đoạn tinh vi để dẫn dắt nạn nhân vào cái bẫy mà chúng giăng.

Theo Công an Ninh Bình, ngày 11/ 7, Ông Nguyễn Khắc Th, sinh năm 1945, trú tại thôn Phong Thành, xã Nho Quan, tỉnh Ninh Bình nhận được cuộc gọi từ một người tự xưng là nhân viên của “Trạm Viettel Nam Định”.

Đối tượng thông báo rằng ông Th bị một người làm giả thông tin để đăng ký cước viễn thông và hiện đang chậm trả cước hơn 7 triệu đồng.

Cụ ông phải trả 520 triệu đồng vì chậm trả hơn 7 triệu tiền cước viễn thông mà ông không hề sử dụng, công an vào cuộc làm rõ- Ảnh 1.

Công an xã Gia Viễn phối hợp ngăn chặn kịp vụ lừa đảo chiếm đoạt tài sản qua không gian mạng. Ảnh: Công an Ninh Bình

Đồng thời, kẻ gian đưa số điện thoại của ‘Cục An ninh mạng’ và yêu cầu ông liên hệ để giải quyết.

Sau đó, khi ông Th liên hệ, một người tự xưng là ‘cán bộ Cục An ninh mạng’ yêu cầu ông phải chuyển số tiền 520 triệu đồng để khắc phục hậu quả, yêu cầu ông không được nói với ai.

Do quá hoang mang và lo sợ, ông Th đã đến Bưu điện Gia Viễn để làm thủ tục chuyển tiền theo hướng dẫn của các đối tượng lừa đảo.

Rất may lúc này, chị Nguyễn Thị B (Con gái ông Th) phát hiện nghi vấn, bất thường nên đã điện báo tới Công an xã Gia Viễn.

Ngay khi tiếp nhận tin báo, Công an xã Gia Viễn một mặt điện báo trao đổi với Bưu điện Gia Viễn, mặt khác cử cán bộ xuống hiện trường phối hợp dừng giao dịch, ngăn chặn kịp thời hành vi lừa đảo, tuyên truyền, giải thích cho ông Th hiểu rõ các chiêu trò lừa đảo trên không gian mạng của kẻ xấu.

Theo markettimes.vn

Chân dung người phun sơn dòng chữ “b-ắn tốc độ” trên đường ở TPHCM. lý do ai cũng bất ngờ

Công an đã tìm được người dùng sơn phun, vẽ dòng chữ “bắn tốc độ” trên đường phố ở TPHCM và đang làm việc để xử lý.

Ngày 17/7, Đội CSGT An Sương thuộc Phòng CSGT, Công an TPHCM cho biết, đã tìm được người dùng sơn xịt dòng chữ “bắn tốc độ”, “có bắn tốc độ” trên mặt đường Lê Quang Đạo, đoạn qua địa bàn xã Xuân Thới Sơn, TPHCM.

Như đã thông tin, ngày 13/7, trên mạng xã hội phản ánh đường Lê Quang Đạo (cách cầu An Hạ khoảng 200m), theo hướng từ Tây Ninh về TPHCM xuất hiện dòng chữ “bắn tốc độ” và “có bắn tốc độ” trên mặt đường.

co ban toc do Tp.HCM 1.png
Ông T.Q.T. làm việc với cơ quan chức năng. Ảnh: CSGT TPHCM.

Ngay khi nắm thông tin, Đội CSGT An Sương phối hợp với Công an xã Xuân Thới Sơn tiến hành trích xuất camera để xác minh vụ việc.

Đến 18h ngày 16/7, lực lượng chức năng đã xác định được phương tiện chở người đàn ông thực hiện hành vi nêu trên là xe máy mang BKS 59Y2-963.XX. Qua kiểm tra, phương tiện này do T.Q.T. (50 tuổi, ngụ tại xã Củ Chi, TPHCM) làm chủ.

co ban toc do TPHCM 2.png
Phương tiện do ông T.Q.T. điều khiển. Ảnh: CSGT TPHCM.

Đội CSGT An Sương đã phối hợp cùng Công xã Củ Chi tiến hành mời ông T.Q.T. và sáng 17/7 ông này có mặt trụ sở công an xã để làm việc

Ông T.Q.T thừa nhận là người điều khiển phương tiện và thực hiện hành vi phun sơn trên đường với nội dung “bắn tốc độ” và “có bắn tốc độ” để nhằm cảnh báo cho người đi đường biết.

chua ban toc do 1.png
Dòng chữ “bắn tốc độ” và “có bắn tốc độ” trên mặt đường Lê Quang Đạo. Ảnh: CSGT TPHCM.
chu ban toc do 4.png
CSGT phối hợp cùng công an địa phương xử lý hiện trường. Ảnh: CSGT TPHCM.

Hiện Công an đang lập hồ sơ xử lý ông T.Q.T. theo quy định pháp luật.

TIN BÃO SỐ 3 ATNĐ di chuyển rất nhanh hướng Tây Tây Bắc, dự báo thành bão rất mạnh trước khi đổ bộ vào nước ta 👇

Áp thấp nhiệt đới Crising đang tiến dần về phía Bắc Luzon (Philippines) và có khả năng mạnh lên thành bão số 3 trên Biển Đông.